Huyền Huyễn Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Đổng Lam Phương

    Đổng Lam Phương Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    30,695
    Được thích:
    39,707
    Đao Kiếm Thần Hoàng
    Tác giả: Loạn Thế Cuồng Đao
    === oOo ===

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: VipVanDan

    Chương 739: Lý Lan Lý Lan!



    Đinh Hạo sốt ruột đang định đi tìm Lý Lan thì sau lưng hắn vang tiếng hút ngụm khí lạnh, kinh kêu như xảy ra chuyện gì rất khó tin.

    Đinh Hạo giật mình xoay người lại, hắn cũng ngây ngẩn.

    Dưới ánh mặt trời màu vàng, một nữ nhân áo trắng như tuyết chậm rãi rẽ đám đông đi tới.

    Đó là thiếu nữ thân hình mảnh mai, da thịt như tuyết, mặt mày như tranh, ngũ quan nhỏ nhắn tinh xảo không tỳ vết, đẹp nhu mỳ bút mực khó hình dung. Đặc biệt là mày liễu cong cong càng tôn lên nữ nhân dịu đàng xinh đẹp đến cực độ. Áo trắng tinh khiết, trang nhã cao quý không ăn nhân gian khói lửa. Vạt áo nhẹ bay, tựa như tuyết không nhiễm hạt bụi chậm rãi di chuyển.

    Tim Đinh Hạo đập nhanh.

    Không phải vì khuôn mặt đẹp tuyệt trần của thiếu nữ.

    Bởi vì thiếu nữ áo trắng như tuyết có khuôn mặt quá giống một người.

    Giống như Lý Lan.

    - Không lẽ . . .

    Môi Đinh Hạo khô khốc.

    Đinh Hạo nghĩ ra một khả năng.

    Nghi vấn luôn đọng trong lòng Đinh Hạo chớp mắt được giải đáp.

    Nữ nhân áo trắng như đám mây bay đến, đứng dưới bia đá, quỳ hai gối, lệ chảy dài. Thật lâu sau nữ nhân đứng dậy đi tới y quan trủng của Lý Kiếm Ý, La Lan đằng sau bia đá, quỳ gối.

    Nữ nhân đau đớn khóc thương:

    - Phụ thân, mẫu thân . . .

    Tiếng khóc khiến mọi người giật mình.

    Trong lòng Đinh Hạo không còn chút nghi ngờ.

    Thiếu nữ trang nhã xinh đẹp tuyệt trần chính là Lý Lan.

    Phát hiện này làm cổ họng Đinh Hạo khô khốc.

    Đinh Hạo nhớ đến quá khứ ở chung, hắn thấp thỏm trong lòng.

    Lúc trước Đinh Hạo rất nhiều lần va chạm da thịt với Lý Lan, còn từng ngủ chung một phòng qua đêm. Trong chiến trường bách thánh Đinh Hạo cởi đồ của Lý Lan ra trị thương.

    Khi đó Đinh Hạo phát hiện có điều lạ.

    Nhưng Đinh Hạo quan sát nhiều lần, Lý Lan có hầu kết, râu, những đặc trưng nam giới rất rõ ràng. Đinh Hạo còn chú ý thấy ngực Lý Lan bằng phẳng không phải cột vải, nhưng . . .

    Nhưng nàng thật sự là thân gái.

    Lúc này nhìn thì hầu kết, râu của Lý Lan không còn, trên môi hồng da thịt trắng mềm, đường netrs cần cổ hoàn mỹ như thiên nga, hoàn toàn là đặc điểm nữ giới. Ngực thiếu nữ hơi nhô ra nhưng không quá lớn.

    Nàng thật sự là nữ.

    Đinh Hạo không đoán ra trước kia làm sao nàng ngụy trang đến hoàn mỹ không khuyết điểm như vậy được.

    Lừa tất cả mọi người là đương nhiên, nhưng Đinh Hạo tu luyện Thắng Tự Quyết, trời sinh có trực giác nhạy bén, nhìn thấu mọi thứ tỉ mỉ kỹ càng, những thứ nhỏ bé nhất không thoát khỏi mắt Đinh Hạo. Thế nhưng Đinh Hạo không nhận ra Lý Lan là nữ.

    Cùng giật mình còn có đám người Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, mỹ thiếu niên Lâm Tín, Tây Môn Thiên Tuyết.

    Chỉ có Vương Tuyệt Phong xấu xa hình như sớm biết sự thật, không quá ngạc nhiên.

    Vương Tuyệt Phong xấu xa liếc Đinh Hạo, đáy mắt có tia vui sướng khi người gặp họa chợt lóe. Nếu không phải đang trong mộ viên anh liệt trang nghiêm thigf Vương Tuyệt Phong xấu xa đã kiềm không được há mồm độc miệng trào phúng Đinh Hạo.

    Đinh Hạo nhớ đến biểu tình của Vương Tuyệt Phong xấu xa mấy hôm trước giao một phong thư cho Lý Lan, hiểu được điều gì.

    Lý Lan gào khóc thảm thương:

    - Phụ thân, mẫu thân . . .

    Lúc trước Lý Lan chưa từng lộ qua mặt yếu đuối, dường như khi trở về thân nữ nhi thì tính cách cũng yếu đuối hơn. Đầu vai gầy run run, làm người nhìn đau lòng, tiếc thương.

    Đinh Hạo kiềm không được tới gần vỗ nhẹ vai Lý Lan an ủi.

    Lý Lan lau nưóc mắt trên mặt, từ từ ngừng khóc.

    Lý Lan dập đầu trước y quan trủng của Lý Kiếm Ý, La Lan, sau đó đứng lên. Khi Lý Lan xoay người lại, biểu tình bi thương đã biến mất, thay thế là bình tĩnh đáng sợ trước khi núi lửa phun trào. Mày liễu cong cong, mắt lạnh băng, khí thế nữ vương tràn ngập.

    Trong khoảnh khắc này mọi người cảm giác thiếu nữ Lý Lan thay đổi.

    Nhưng bao gồm Đinh Hạo, không ai thấy ảo ảnh nữ nhân xinh đẹp màu trắng như hồn ma quanh quẩn bên Lý Lan đang tới gần nàng, cánh tay nhẹ nhàng vuốt ve trán nàng tinh khiết như ngọc.

    Đinh Hạo nhẹ giọng nói:

    - Những người này sống hay chết, tiểu Lan quyết định đi.

    Lý Lan nhẹ gật đầu, rút kiếm bén trắng tuyết ra khỏi vỏ treo bên hông, từng bước một đi hướng sáu chưởng môn. Cổ tay Lý Lan rung lên, trường kiếm như điện không lưu tình đâm ra. Kiếm phong như điện, máu tươi tung toé.

    Đinh Hạo ngẩn người.

    Cuối cùng Lý Lan không giết sáu chưởng môn.

    Lý Lan chỉ phế bỏ tu vi của sáu chưởng môn, phá vỡ huyền khí.

    Lý Lan bình tĩnh nói:

    - Từ nay các ngươi hãy gác mộ mộ viên anh liệt đi, dùng cả đời các ngươi chuộc tội.

    Lý Lan thổi giọt máu rơi khỏi lưỡi kiếm, đút kiếm vào vỏ.

    Sáu chưởng môn tìm được đường sống trong chỗ chết, tuy rằng mất đi tu vi huyền khí nhưng còn mạng sống, đây là chuyện tốt đẹp lúc trước bọn họ lên núi cũng không dám mơ. Sáu chưởng môn vốn tưởng sẽ bị hành hạ, bị giết chết, bây giờ có thể sống trong mộ viên anh liệt đến cuối đời. Sáu chưởng môn vội gật đầu vâng dạ.

    - Thiện tai thiện tai.

    Kim Thiền đứng một bên khẽ thở dài:

    - Buông được mới có được, Lý thí chủ có đại trí tuệ.

    Lý Lan quay đầu liếc mỹ tăng nhân trẻ tuổi, lạnh lùng cười.

    * * *

    Chuyện mộ viên anh liệt kết thúc, Vấn Kiếm tông cơ bản đứng vững gót chân trở lại.

    Gần năm ngày nữa là đến lúc ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong.

    Tuyết Châu lúc này đã hỗn loạn.

    Từ bên ngoài truyền đến tin tức, thần đồng Mục Thiên Dưỡng cuối cùng quay về Thanh Bình học viện.

    Mục Thiên Dưỡng ngày xưa là số một thế hệ trẻ Tuyết Châu, chỉ xuất hiện bên Kính hồ một lúc đã biến mất, quay về Thanh Bình học viện.

    Nghe nói Vẫn Tinh Thánh biết tin chuyên môn chạy tới Kính hồ muốn đấu với Mục Thiên Dưỡng một trận.

    Tiếc rằng Vẫn Tinh Thánh tới hơi muộn, không thấy bóng người.

    - Hừ! Thần đồng chó chết gì đó ở trước mặt thiếu chủ nhà ta cũng phải cụp đuôi trốn!

    Lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn bên cạnh Vẫn Tinh Thánh âm trầm tuyên bố:

    - Cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong là võ đài dương danh tuyệt vời, chỉ thuộc về một mình thiếu chủ nhà ta. Khi đó sẽ khiến toàn Tuyết Châu quỳ trước thần uy của thiếu chủ nhà ta!

    Mấy ngày nay Vẫn Tinh Thánh đi khắp Tuyết Châu, khiêu chiến vô số cường giả tiền bối thành danh, bao gồm mấy chục cường giả thế hệ trước trên Bảng cường giả Tuyết Châu, đều là một chiêu giết chết. Có mấy người gai mắt thủ đoạn độc ác, tàn nhẫn của Vẫn Tinh Thánh ra tay trách mắng, hoặc dùng lời nói răn dạy gã, cả nhà cường giả tiền bối đó đều bị Vẫn Tinh Thánh ngược giết.

    Vẫn Tinh Thánh có được kỳ ngộ dấy lên gió tanh mưam áu trong Tuyết Châu.

    - Ha ha ha ha ha ha! Chờ cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong ta sẽ tự tay giết Đinh Hạo, Mục Thiên Dưỡng, khi đó thế nhân sẽ biết ai mới là cường giả đệ nhất Tuyết Châu!

    Vẫn Tinh Thánh giết chóc bốn phương, thủ đoạn sấm sét chấn nhiếp trên dưới Tinh Vẫn tông. Vẫn Tinh Thánh giết mấy trăm người, máu chảy thành sông. Tông chủ Tinh Vẫn tông không biết tung tích, Vẫn Tinh Thánh trở thành tông chủ mới của Tinh Vẫn tông.

    Nhưng Tinh Vẫn tông càng giống như đồ chơi của Vẫn Tinh Thánh.
     
    Vô Ưu thích bài này.
  2. Đổng Lam Phương

    Đổng Lam Phương Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    30,695
    Được thích:
    39,707
    Đao Kiếm Thần Hoàng
    Tác giả: Loạn Thế Cuồng Đao
    === oOo ===

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: VipVanDan

    Chương 740: Cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong (thượng).



    Vẫn Tinh Thánh không chút lưu luyến trở về Kính hồ nghỉ ngơi dưỡng sức, hồi phục huyền khí.

    Lời Vẫn Tinh Thánh nói không ai dám không nghe.

    Bởi vì khoảng thời gian này Đinh Hạo ẩn thân không ra, Mục Thiên Dưỡng tung tích bí hiểm. Vẫn Tinh Thánh giết ra danh tiếng lớn, thể hiện thực lực không thể tưởng tượng chấn động bốn phương. Ngay cả Huyền Sương Thần Vệ cũng không muốn đối đầu, nhìn Vẫn Tinh Thánh tàn sát rất nhiều tiền bối võ đạo Tuyết Châu nhưng Huyền Sương Thần Vệ không ra mặt chế tài.



    Thời gian trôi qua từng ngày, cách cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong càng lúc càng gần.

    Thiên Hàn Tuyệt phong là đỉnh băng rất nổi tiếng trong Tuyết Châu.

    Thiên Hàn Tuyệt phong cách Kính hồ khoảng hơn hai ngàn dặm, là đỉnh băng liên miên bất tận, sơn thế hiểm trở, cực độ băng giá. Nghe nói có mấy ngàn băng phong cao ngất đâm mây, mấy ngàn năm qua không thay đổi. Lai lịch băng phong này rất truèn kỳ, đồ rằng năm xưa hai tụet thế cường giả bí ẩn một đường đại chiến, từng kịch chiến tại Thiên Hàn Tuyệt phong nửa ngày, dư âm huyền khí băng giá rơi xuống hình thành băng phong vĩnh hằng.

    Chỗ này hiếm dấu chân người, rất ít yêu ma mãnh thú.

    Cho nên Thiên Hàn Tuyệt phong được nhiều cường giả công nhận là nơi quyết đấu rất tốt.

    Thiên Hàn Tuyệt phong là ngọn núi cao nhất trong dãy băng phong, cũng là ngọn núi hiểm trở nhất. Thiên Hàn Tuyệt phong như cây cột chống trời đâm vào tầng mây, phần đỉnh tách ra thì hai bình đài to lớn như bầu ngực.

    Ngày xưa Kiếm Công Tử Quan Phi Độ của Vấn Kiếm tông cùng ba cường giả thế hệ trẻ khác xếp hàng tứ khoái kiếm Tuyết Châu ước hẹn so kiếm tại đây. Quan Phi Độ kỹ cao hơn một bậc, sắp trở thành đệ nhất khoái kiếm Tuyết Châu nhưng cuối cùng bị thần đồng Mục Thiên Dưỡng nhẹ nhàng bay tới một kiếm đánh bại bốn cao thủ, thành tựu uy danh thần đồng.

    Hôm ấy Đinh Hạo ước chiến với Mục Thiên Dưỡng tại Thiên Hàn Tuyệt phong cũng là vì bị trận chiến đó ảnh hưởng.

    Thời gian trôi nhanh.

    Ngày ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong tới gần từng chút một.

    Ngày càng nhiều cường giả cao thủ chạy tới Thiên Hàn Tuyệt phong.

    Lần ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong này là cuộc chiến chấn động Tuyết Châu nhất từ mấy ngàn năm nay.

    Đinh Hạo, Mục Thiên Dưỡng đều sáng tạo truèn kỳ thuộc về mình. Hung uy của Vẫn Tinh Thánh khuấy nước đục cũng khiến toàn Tuyết Châu im thin thít. Ba người có thể nói là ba nguồn khuấy động gió mây Tuyết Châu, ai cũng hiểu sau trận chiến này chỉ còn một người tồn tại.

    Huống chi mấy ngày nay Tuyết Châu rối ren, có vô số cường giả, tông môn châu ngoài chạy tới.

    Tuy những người đó cực kỳ kiêu ngạo, khinh thường tiếp xúc với võ giả Tuyết Châu nhưng rõ ràng bọn họ đến là hướng về Đinh Hạo hoặc Mục Thiên Dưỡng.

    Thiên Hàn Tuyệt phong, phong vân tụ tập, hấp dẫn vô số ánh mắt.

    Ngay cả yêu tộc cũng chú ý đến trận đại chiến.

    Mọi người ngóng trông. Thời gian trôi, ngày ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong rốt cuộc đến.

    * * *

    Thiên Hàn Tuyệt phong.

    Mây đen che kín, gió lạnh rít gào.

    Không biết từ bao giờ tuyết bay lất phất, từng mảnh băng tinh bay trong cuồng phong gào thét như lưỡi dao.

    Không khí chỗ Thiên Hàn Tuyệt phong quanh năm dưới không độ, nước đóng thành băng.

    Xung quanh Thiên Hàn Tuyệt phong, trên từng cột băng đa đứng đầy người lúc trời còn chưa sáng. Các cường giả, cao thủ đến từ bốn phương tám hướng ôm mục đích ngạc nhau đến gần Thiên Hàn Tuyệt phong, chờ hai bên ước chiến đến.

    Mặt trời mọc là quyết chiến bắt đầu.

    Lúc này còn gần một canh giờ đến mặt trời mọc.

    Bão tuyết rít gào, các phương thế lực lục tục đi tới.

    Trên bầu trời xẹt qua từng luồng sáng không ngừng đạp xuống đỉnh băng. Mấy chục đỉnh băng cách Thiên Hàn Tuyệt phong gần nhất, tầm mắt tốt nhất đa số bị cường giả đến từ châu ngoài chiếm cứ. Cường giả bản địa Tuyết Châu không thể sánh bằng những đại phái châu ngoài đành nhường chỗ.

    Có rất nhiều võ giả không thể bay lên cao nhưng nổi lòng tò mò, cắm lều dưới đỉnh băng ngẩng đầu ngước nhìn.

    Cho dù không thể thấy rõ quá trình giao chiến nhưng ở khoảng cách gần cảm nhận năng lượng cường giả thật sự chiến đấu dao động cũng là thịnh huống ngàn năm một thuở đối với bọn họ.

    Ầm ầm ầm ầm ầm!

    Phía xa, một luồng sáng bay tới kèm theo khí thế mạnh mẽ không gì sánh bằng.

    - Cút!

    Luồng sáng tím này siêu mạnh mẽ đáp xuống một đỉnh băng cách Thiên Hàn Tuyệt phong gần nhất, người dần đầu phủ trong ánh sáng tím, phất tay áo. Lực lượng hùng hồn trào ra như bão tố quét đám người ban đầu chiếm tòa băng phong ra ngoài.

    Đoàn người này cực kỳ mạnh mẽ.

    Các đại thế lực xung quanh liếc mắt, cảm nhận lực lượng cường đại hùng hồn. Bọn họ thầm giật mình, không biết cường giả đến từ đâu mà như tần ma, không thể chống đỡ.

    Vù vù vù vù vù!

    Lại một luồng sáng.

    Ba luồng sáng chợt lóe phía xa như ba vầng mặt trời.

    Tuy ba người này không rực rỡ như bóng tím nhưng phát ra khí thế không yếu hơn. Người dẫn đầu vừa trắng vừa mập, tai to, mặt luôn cười tủm tỉm giống như phật Di Lặc. Ba người đáp xuống một băng phong, không bá đạo mạnh mẽ như bóng tím đuổi mấy người khác xuống.

    Băng phong này vốn bị đại tông môn châu ngoài thiên địa Môn chiếm cứ, rất bá bá đạo, không cho phép người khác đứng.

    Nhưng khi ba người này rõ ràng tên mập dẫn đầu đáp xuống, một người dẫn đầu thiên địa Môn biến sắc mặt như gặp phải sát tinh, tránh ra xa không dám đứng gần, không có gan nói câu nào.

    Một lát sau . . .

    Một luồng thiên hỏa hao màu đỏ rạch phá hư không chớp mắt đến gần, đáp xuống băng phong tông môn châu ngoài chiếm cứ khác.

    Trên đỉnh băng vang tiếng quát to:

    - Cút! Phong này là chỗ trú của Thính Đào Trai!

    huyền khí cực kỳ cường đại dao động, một chưởng ấn to vỗ hướng thiên hỏa màu đỏ.

    - Tiểu tông châu ngào đến Tuyết Châu của ta cũng dám huênh hoang như vậy?

    Tiếng phượng hót vang lên, thiên hỏa tăng vọt, bùm một tiếng đập nát chưởng ấn sau đó mạnh mẽ đáp xuống đỉnh băng.

    Khi ánh sáng chói mắt dần tắt lộ ra một nữ võ thần phong hoa tuyệt đại, ngọc cốt băng cơ, tóc dài màu đỏ như lửa đốt, thân hình yêu kiều, chân thon dài, eo nhỏ một tay ôm hết. Áo giáp đỏ rực hoa lệ càng phụ trợ nàng anh khí bất phàm.

    Chính là nữ võ thần Tạ Giải Ngữ.

    Mặt Tạ Giải Ngữ đầy uy nghiêm, khí thế khiếp người, ánh lửa lượn lờ quanh thân, nàng thật như võ thần giáng trần.

    Sau lưng Tạ Giải Ngữ cõng một hộp kiếm to, hoa văn cánh pưhượng, đỏ rực chói mắt vô cùng, lưu kim điêu khắc, cổ sắc cổ hương rất bắt mắt. Một cô bé cỡ hai, ba tuổi cột tóc hai đuôi phấn điêu ngọc mài đáng yêu ngồi trên vai Tạ Giải Ngữ, miệng bé ngmậ cục kẹo. Một bên tay khác của Tạ Giải Ngữ là lông chim phượng dài một thước, nhiều sắc màu lấp lánh trên không trung biến ảo độ cung thần diệu.

    Sau lưng Tạ Giải Ngữ đi theo hai người rất kỳ lạ.

    Người thứ nhất là lão nhân mắt mù, ôm nhị hồ. Người kia là đứa trẻ một chân. Tổng hai người như ông cháu bán nghề, rất đáng thương. Nhưng toàn thân hai người dâng trào yêu khí hùng hồn không tội nghiệp chút nào, như mây như sương, khiến người ta hoảng loạn.
     
    Vô Ưu thích bài này.
  3. Đổng Lam Phương

    Đổng Lam Phương Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    30,695
    Được thích:
    39,707
    Đao Kiếm Thần Hoàng
    Tác giả: Loạn Thế Cuồng Đao
    === oOo ===

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: VipVanDan

    Chương 741: Cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong (hạ).



    Không ngờ là Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương, một trong mười yêu vương dưới tay Tiên Hoàng Đại Thánh của Tiên Hoàng Cung.

    Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương từng xuất hiện ven Kính hồ, thiết kế dụ ra Tuần Sát Sử Trác Phi Phàm của Huyền Sương Thần Cung, khiến Tiên Hoàng Đại Thánh cách ngàn dặm xa xôi một kích giết chết. Không ngờ hôm nay Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương lộ mặt.

    So sánh với ngày xưa thì giờ thực lực của Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương cường đại vô số lần, đã bước vào cảnh giới đỉnh yêu vương, cách yêu hoàng chỉ có một bước, khiến người kinh sợ.

    Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương đứng sau lưng Tạ Giải Ngữ như người hầu khiến người ta khó hiểu.

    Bị người chiếm đoạt băng phong tương đương với mất hết mặt mũi trước bao nhiêu đồng đạo, các cường giả Thính Đào Trai nổi giận.

    Nhưng khi các cường giả Thính Đào Trai chú ý thấy lông phượng lưu ly ngũ sắc bên cạnh nữ võ thần Tạ Giải Ngữ thì cùng ngây người, nó phát ra lực lượng khiến bọn họ run rẩy. Nhìn như lông phượng nhẹ nhàng lơ lửng nhưng cho các cường giả Thính Đào Trai cảm giác bọn họ hơi rục rịch là sẽ bị lông phượng nhiều màu này nghiền nát.

    Cuối cùng các cường giả Thính Đào Trai rụt đầu rụt cổ nhường nửa băng phong.

    Các phương thế lực lục tục đến, trong đó có xảy ra chút tranh đấu nhỏ.

    Cuối cùng chân trời lóe ánh sáng vàng, mấy chục Huyền Sương Thần Cung mặc mũ giáp vàng hiện ra. Người dẫn đầu là thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Tuyết Châu, Phùng Siêu. Thủ lĩnh Phùng Siêu đáp xuống một đỉnh băng, ánh mắt nghênh ngang liếc bốn phía. Khi thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Phùng Siêu nhìn lướt qua đỉnh băng bóng áo tím, tên mập, Tạ Giải Ngữ đứng thì khựng lại.

    - Sao ngay cả Huyền Sương Thần Cung cũng xuất hiện?

    - Có lẽ là để giữ trật tự, rất có thể chuyện lần này sẽ gây lớn việc.

    - Sai, hoàn toàn sai. Huyền Sương Thần Cung đến không phải để giữ trật tự. Các ngươi quên sao? Thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện nửa năm trước tham gia vào Huyền Sương Thần Cung, rõ ràng đám người Phùng Siêu đến ủng hộ Mục Thiên Dưỡng.

    - Rất có thể.

    - Ta cảm giác lần này ước chiến có chút không giống bình thường. Nhiều người xuất hiện như vậy, thế lực châu ngoài đều đến. Chỉ là hai thiên tài Tuyết Châu quyết đâu tại sao nhiều tông môn châu ngoài có hứng thú như vậy?

    - Nói đúng, có thấy người phủ trong ánh sáng tím khủng bố kia không? Sợ là lai lịch không nhỏ, rất khủng khiếp, giống như thần ma.

    - Ta thừa thấy cái tên vừa trắng vừa mập cứ cười tủm tỉm thật ra mới là lợi hại nhất, không thấy là ngay cả bóng áo tím cũng không dám trêu vào hắn sao? Còn có thanh niên cao gầy đeo kiếm sau lưng tên mập cũng không thể xem thường.

    Xung quanh Thiên Hàn Tuyệt phong vang lên đủ loại xì xầm.

    Nhiều người cảm thấy không khí cuộc ước chiến này hơi vượt sức tưởng tượng, quá rầm rộ. E rằng ba năm trước Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo quyết định ngày hôm nay chiến đấu cũng không ngờ đến. Bây giờ đại môn phái Tuyết Châu như phông nền, đại phía ngoài châu đều bị hấp dẫn đến.

    Thời gian chậm rãi trôi qua.

    Chính chủ ước chiến chưa có mặt.

    Có người lầm bầm:

    - Chắc không phải vắng mặt đi?

    Chính lúc này . . .

    Có người kinh kêu:

    - Mau nhìn kìa, đó là gì?

    Người đó chỉ hướng Thiên Hàn Tuyệt phong phía xa.

    Chỉ thấy trên đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong có hai ngọn, trên bình đài phái nam từ khi nào xuất hiện một bóng người.

    Áo trắng tinh, tóc và lông mày cũng trắng như tuyết, khuôn mặt tuấn tú, mắt lạnh băng. Người đó như một đống tuyết đứng trên đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong, không thấy gã hành động ra sao, từng tầng khí trắng vòng quanh thân mình liên miên gợn sóng. Cuối cùng gợn sóng bao phủ cả băng phong, tôn gã lên như tiên nhân di thế độc lập, thân hình như ẩn như hiện.

    Rất nhiều cường giả chấn kinh.

    Vì rõ ràng người tóc trắng như tuyết đứng đó nhưng bọn họ không hề cảm giác được hơi thở.

    - Là Thiên Hàn Tuyệt phong!

    - Thần đồng đến!

    Nhiều võ giả Tuyết Châu đứng xa xem hưng phấn lên.

    Một trong hai người ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong cuối cùng xuất hiện.

    Cách mặt trời mọc còn chưa đến nửa nén nhang, Mục Thiên Dưỡng từng là số một thế hệ trẻ Tuyết Châu xuất hiện. Một số người lần đầu tiên thấy mặt thần đồng Mục Thiên Dưỡng, kiềm không được khen không dứt miệng. Quả nhiên là thiên kiêu một thế hệ, vượt quá bọn họ tưởng tượng.

    - Thì ra hắn chính là Mục Thiên Dưỡng, ha ha, thú vị.

    Tên mập sờ cằm cười, không chút phong độ cao thủ:

    - Lần này Đinh huynh đệ là thật sự đụng tới đối thủ, tiểu tử kia mạnh mẽ hơn lúc ở đường cổ tây du nhiều.

    Thanh niên cao gầy đeo kiếm trầm ngâm nói:

    - Trên người của hắn ẩn chứa hơi thở kỳ lạ.

    Xung quanh vang tiếng xì xầm.

    Đặc biểt một số thế lực cường giả tông môn châu ngoài trong lúc này không thể không xem xét lại thiên kiêu Tuyết Châu Mục Thiên Dưỡng, rút lại sự kiêu ngạo và kiêu căng của mình. Bởi vì Mục Thiên Dưỡng lộ ra hơi thở khiến nhiều người tự hỏi lòng không bằng.

    Lúc này trên bầu trời nặng trĩu mây đơn từ từ tán đi.

    Một tia nắng vàng từ tận cùng đỉnh băng phía x xuyên qua hắc ám vô biên chiếu tới.

    Trên đỉnh băng, thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Phùng Siêu cười to bảo:

    - Ha ha ha ha ha ha! Thời gian ước hẹn đã đến sao Đinh Hạo còn chưa đến? Chẳng lẽ hắn không dám lộ mặt?

    Giọng thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Phùng Siêu như sấm rền vang bốn phương tám hướng, gã cố ý nhục mạ Đinh Hạo.

    Chính lúc này . . .

    Tia nắng từ chân trời chiếu đến bỗng biến vô cùng rõ ràng, giống như sao chổi từ trên trời giáng xuống kéo cái đuôi dài. Ánh sáng nóng cháy rạch phá hư không, nơi nó đi qua tuyết bay bị bốc hơi để lại dấu vết lửa, khí thế vô song.

    Trong khoảnh khắc này mọi người đều thấy cột lửa kia, tinh thần rúng động.

    Cột lửa khí thế vô song đánh vào lòng mỗi người.

    Ầm ầm ầm ầm ầm!

    Cột lửa hủy thiên diệt địa đập xuống băng phong đối diện chỗ Mục Thiên Dưỡng đứng trên hai ngọn Thiên Hàn Tuyệt phong rồi vụt tắt, biến mất như chưa từng xuất hiện. Trên đỉnh băng yên tĩnh như ban đầu, thậm chí không có vụn băng bay lên.

    Ánh lửa tắt, một thanh niên tuấn tú mặc áo xanh như như ngọc, mày kiếm mắt sáng xuất hiện trên cột băng, đứng thẳng tắp tựa tiên sáng trần.

    Đinh Hạo!

    Đao cuồng kiếm si Đinh Hạo xuất hiện!

    So với Mục Thiên Dưỡng không chút dấu hiệu lộ mặt như hồn ma thì Đinh Hạo lên sân khấu khí thế vùn vụt. Mãi lúc này dấu vết xé rách bầu trời xám vẫn cực kỳ rõ ràng, như cả bầu trời bị xé đôi.

    Tia nắng vàng phía chân trời theo dấu vết đó chiếu xuống, nhuộm hai đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong thành màu vàng tựa tiên cảnh.

    Thanh niên cao gầy đeo kiếm khẽ nói:

    - Thực lực của Đinh huynh đệ lại có tăng tiến.

    Tên mập cười to bảo:

    - Thôi đi, tu vi huyền khí của hắn không bao giờ đại biểu cho sức chiến đấu thật sự, ta chưa từng nhìn thấu sâu cạn trong hắn.

    Mấy người đó nhớ đến gặp gỡ trong chiến trường bách thánh, đúng như tên mập nói. Ở mặt ngoài tu vi của Đinh Hạo chỉ cỡ Đại Tông Sư cảnh nhưng lần lượt giết các yêu hoàng như xắt rau, đúng là yêu nghiệt, không thể tính toán sức chiến đấu của hắn từ cảnh giới mặt ngoài.
     
    Vô Ưu thích bài này.
  4. Đổng Lam Phương

    Đổng Lam Phương Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    30,695
    Được thích:
    39,707
    Đao Kiếm Thần Hoàng
    Tác giả: Loạn Thế Cuồng Đao
    === oOo ===

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: VipVanDan

    Chương 742: Cuộc quyết đấu số mệnh.



    hiên Hàn Tuyệt phong, hai đỉnh núi.

    Mục Thiên Dưỡng đứng ở hướng nam, toàn thân một màu trắng, hơi thở lạnh băng như băng phong vĩnh viễn không tan.

    Đinh Hạo đứng phái bắc, hơi thở kỳ dị lượn lờ quanh thân, trong vòng mười thước gió tuyết không xâm nhập.

    Mục Thiên Dưỡng nhìn Đinh Hạo, cảm thán rằng:

    - Không ngờ một con kiến ngày xưa bây giờ trưởng thành đến trình độ này.

    Không ai biết Mục Thiên Dưỡng có hối hận không.

    Năm xưa trong rừng rậm nguyên thủy Mục Thiên Dưỡng tha cho Đinh Hạo, cái gọi là ước hẹn ba năm ngay từ đầu đã không đặt trong lòng gã. Mục Thiên Dưỡng chưa từng nghĩ đến đệ tử ký danh nho nhỏ của Vấn Kiếm tông ngày xưa không thể chịu nổi khí thế của gã bây giờ trở thành cao thủ danh tiếng nổi khắp Tuyết Châu thậm chí là Bắc vực, đứng ngang ngửa với Mục Thiên Dưỡng.

    Nay toàn Tuyết Châu còn nghi ngờ kinh nghiệm của Đinh Hạo trong chiến trường bách thánh.

    Nhưng Mục Thiên Dưỡng tự mình trải qua, gã biết rõ Đinh Hạo bây giờ khủng bố cỡ nào.

    Biểu tình Đinh Hạo bình tĩnh nói:

    - Nói nhiều vô ích, đấu đi.

    - Nếu biết như vậy đã chém ngươi một nhát, không để hôm nay cánh chim ngươi đầy đặn. Trước là giết huynh của ta, lại giết sư tôn của ta. Đinh Hạo, giữa ngươi và ta thù sâu như biển, hôm nay không chết không ngừng, ta thề với trời phải giết ngươi!

    Lục Phi Hùng là sư phụ của Mục Thiên Dưỡng, trên quảng trường chiến thần chết trong tay Đinh Hạo, đây đúng là huyết thù.

    Nhưng ân oán giữa Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng đã không phải một câu nói có thể nói rõ ràng.

    Mặt Đinh Hạo bình tĩnh, mắt trong suốt không chút áy náy, bình tĩnh nói:

    - Kẻ giết người ngàn người giết. Mục Địa Sinh, Lục Phi Hùng làm nhiều chuyện bất nghĩa, đều là tự tìm chết. Ta giết bọn họ, không thẹn với lòng, bọn họ đều đáng chết. Nhưng hôm nay ngươi nói nhảm hơn nhiều, đây không phải phong cách của ngươi.

    - Nhiều năm qua võ đạo nhân tộc Tuyết Châu khó khăn lắm mới xuất hiện một người cùng thế hệ có tư cách chiến đấu cùng ta. Ta nói là cho những người có tư cách nghe, ngươi miễn cưỡng xem như một người.

    Vẻ mặt Mục Thiên Dưỡng không kiêu căng, đương nhiên nói:

    - Đáng tiếc sau trận chiến hôm nay trên đời không còn Đinh Hạo, dù nói nhiều mấy câu cũng là đưa tiễn ngươi, là vinh diệu cho ngươi.

    Đinh Hạo cười to bảo:

    - Ngươi quá tự tin. Lúc chuyện Thanh Bình học viện tấn công Vấn Kiếm tông thì ngươi còn ở trong chiến trường bách thánh nên chắc không biết gì, không lún sâu vào. Nhưng năm xưa trong cuộc chiến Thiên Nhân cốc ngươi giết sư huynh Mã Nhất Phi của ta, đây là một món nợ máu.

    Đinh Hạo không bị chọc giận, nghiêm túc ngẫm nghĩ nói:

    - Ngày xưa ta giết huynh trưởng của ngươi, mặc kệ bắt nguồn như thế nào, ngươi giết ta để báo thù là nên. Ân oán giữa ngươi và ta tích lũy lâu ngày khó tính rõ, hôm nay đánh bại ngươi ta chỉ chặt đứt một tay xem như chừa một đường sống, lần sau gặp lại sẽ giết ngươi.

    - Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

    Mục Thiên Dưỡng cười to, tiếng cười chất chứa lạnh băng.

    - Đinh Hạo, ngươi quá ngây thơ. Ngươi không biết bây giờ ta có thực lực gì, còn thực lực của ngươi thì ta đã thấy trong chiến trường bách thánh. Ngươi ngoài sáng, ta trong tối.

    Đinh Hạo vô cùng tự tin:

    - Thực lực quyết định hết thảy, xem như là thần cũng chém!

    Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng đối thoại không cố ý giấu nên rõ ràng lọt vào tai vô số người. Các cường giả, thế lực đến từ châu ngoài biết chiến tích hiển hách của Đinh Hạo trong chiến trường bách thánh nên không quá giật mình, đám võ giả bản địa Tuyết Châu thì mờ mịt.

    Nghe thì Mục Thiên Dưỡng không quá nắm chắc khi đấu với Đinh Hạo, không lẽ trong chiến trường bách thánh thật sự xảy ra chuyện gì khó tin sao?

    Mục Thiên Dưỡng không nói gì nữa.

    Mục Thiên Dưỡng dùng ngôn ngữ thăm dò, trái tim võ đạo của Đinh Hạo đã đúc thành, gã không thể áp đảo hắn bằng khí thế.

    Bao nhiêu năm nay chỉ có một cường giả cùng thế hệ có khí thế và tư thế này đứng trước mặt Mục Thiên Dưỡng.

    Không hiểu sao mắt Mục Thiên Dưỡng lướt qua băng phong phía xa, thiếu nữ áo đỏ toàn thân lượn lờ lửa phượng hoàng. Trong mắt lạnh băng ngàn năm lóe qua tia dịu dàng.

    Mục Thiên Dưỡng nhanh chóng thu lại tầm mắt.

    Mục Thiên Dưỡng nhìn xuống trường kiếm trắng tinh trong tay, lòng bàn tay ấn chuôi kiếm, chậm rãi rút kiếm.

    Một tấc một tấc ánh sáng lạnh trắng tinh như nước lũ khoảnh khắc trút ra từ vỏ kiếm.

    Cùng phun ra còn có khí thế, sát khí của Mục Thiên Dưỡng.

    Mỗi khi trường kiếm lạnh lẽo rút ra một tấc là khí thế của Mục Thiên Dưỡng tăng mạnh một phần, toàn thân gã tràn ngập sát ý càng lạnh lẽo hơn.

    Trong khoảnh khắc Mục Thiên Dưỡng phát ra khí thế vượt qua đỉnh Võ Vương cảnh tiến vào cảnh giới Võ Hoàng cảnh.

    Không ngời dự đoán của Đinh Hạo, quả nhiên Mục Thiên Dưỡng đã vào cảnh giới Võ Hoàng cảnh.

    Khí cơ mạnh mẽ không gì sánh được như bão tố tuôn ra từ người Mục Thiên Dưỡng, tràn ngập khắp núi nam, khuấy động bông tuyết. Trông như Mục Thiên Dưỡng là trung tâm cõi thiên địa này.

    Những người quan sát trận chiến rung động trước sự cường đại của thiên tài trẻ Mục Thiên Dưỡng. Đặc biệt là những võ giả Tuyết Châu, lần đầu tiên bọn họ cảm nhận lực lượng trình độ đó. Sâu trong linh hồn run rẩy, từng cặp mắt chất chứa sợ hãi như thấy cảnh tượng đáng sợ nhất thế giới.

    Đây mới là lực lượng thật sự của thần đồng Mục Thiên Dưỡng sao?

    Lực lượng cấp hoàng.

    Tuyệt đối đứng trên đỉnh võ giả Tuyết Châu.

    Nhiều người vào lúc này ra kết luận, Mục Thiên Dưỡng vẫn là nhân vật đỉnh cao, tiêu chí không thể khiêu khích, cao cao tại thượng, nhìn xuống tất cả.

    Chính lúc này, Đinh Hạo đáp lại.

    Đinh Hạo hít sâu, hai tay xòe ra chộp hư không.

    Thanh kiếm rỉ sét, ma đao cùng xuất hiện trong tay hắn.

    Thanh kiếm rỉ sét lấm tấm vết rỉ sét, ma đao trông như từ mười mấy mảnh sắt ghép lại, rách rưới như đồng nát. Nếu nằm trong tay người khác sẽ chịu vô số người cười nhạo, nhưng Đinh Hạo ănms giữ nó lại có lực lượng kỳ dị, bí hiểm khó lường. Trái tim mọi người rung lên.

    Lực lượng kỳ dị đó phát ra từ người Đinh Hạo ngay khi thanh kiếm rỉ sét, ma đao xuất hiện.

    Lực lượng không mạnh mẽ bá đạo nhưng cứng chắc như đá không thể di chuyển, như cột chống không thể lung lay. Trong vòng xoáy khí cơ Mục Thiên Dưỡng phát ra, Đinh Hạo như cột trời vĩnh hằng trong thiên địa không nhúc nhích một ly, thoải mái ngang hàng.

    Có người kinh kêu:

    - Loại lực lượng này . . . Cũng là lực lượng cấp hoàng?

    Bây giờ Tuyết Châu đồn rất nhiều suy đoán xoay quanh thực lực của Đinh Hạo. Có người nói Đinh Hạo sớm vô địch Tuyết Châu, có người nói thật ra hắn rất yếu. Trong khoảnh khắc này mọi bí ẩn đều bị đánh tan, Đinh Hạo thể hiện khí cơ càn quét võ đạo Tuyết Châu.

    Khí thế của hai thiên kiêu đang từ từ dâng lên.

    Mọi người cảm nhận được áp lực từ hai đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong.

    Mắt thấy trận long tranh hổ đấu sắp diễn ra, mọi người ngừng thở, kích động đến linh hồn run rẩy. Đây là cuộc ước chiến thần thoại nhất mấy ngàn năm qua của Tuyết Châu, không khí làm người hoảng loạn. Mỗi người chờ đợi một kích trời long đất lở.

    Ngay lúc đó, biến dị xảy ra.
     
    Vô Ưu thích bài này.
  5. Đổng Lam Phương

    Đổng Lam Phương Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    30,695
    Được thích:
    39,707
    Đao Kiếm Thần Hoàng
    Tác giả: Loạn Thế Cuồng Đao
    === oOo ===

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: VipVanDan

    Chương 743: Thần tiễn vô song (thượng).



    Một thanh âm cực kỳ kiêu căng vang lên từ hư không.

    - Ha ha ha ha ha ha! Hai hòn đá kê chân, các ngươi đến rồi. Rất tốt, quá tốt, đỡ cho ta đi tìm khắp nơi.

    Trên bầu trời hai đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong, trong hư không chợt lóe luồng sáng đậm đặc như máu. Năm người hiện ra trong đoàn sáng đỏ, người đi đầu mặc áo trắng, lưng đeo trường kiếm, hai tay chắp sau lưng từ trên cao nhìn xuống Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo. Đúng là Vẫn Tinh Thánh trong thời gian này nổi tiếng như cồn.

    Bốn lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn độc ác, kiêu căng đi theo sau lưng Vẫn Tinh Thánh.

    Keng!

    Mục Thiên Dưỡng đút kiếm vào vỏ.

    Ánh sáng nhạt lóe lên trong hai tay Đinh Hạo, thanh kiếm rỉ sét, ma đao cùng biến mất.

    Hai thiên kiêu tích súc khí thế là vì đối phó sinh tử đại địch, cơ hồ điều động lực lượng toàn thân, tất cả tinh thần. Tuy nhiên Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo không cho rằng Vẫn Tinh Thánh xứng đáng để bọn họ đối xử trịnh trọng như thế. Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo thu lại khí thế, chiến đấu trời long đất lở tạm ngừng.

    Vẫn Tinh Thánh lơ lửng giữa hư không, toàn thân dâng trào khí thế cường đại.

    Vẻ mặt Vẫn Tinh Thánh đắc ý, kiêu căng, cười to bảo:

    - Thật là cuộc ước chiến hoàn mỹ. Nói đến thì phải đa tạ hai ngươi, ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong hấp dẫn nhiều cường giả võ đạo như vậy, đỡ mệt cho ta. Ha ha ha ha ha ha! Hai con ếch đáy giếng các ngươi làm sao xứng với võ đại long trong như vậy? Đây là ý trời, hôm nay chuẩn bị cơ hội tuyệt vời cho ta nổi danh ngay.

    Mục Thiên Dưỡng từ đầu đến cuối không thèm nhìn Vẫn Tinh Thánh.

    Ánh mắt Mục Thiên Dưỡng không có tiêu điểm xuyên qua hư không nhìn băng phong Tạ Giải Ngữ đứng, đưa mắt hướng chân trời phía xa. Không biết Mục Thiên Dưỡng suy nghxi cái gì.

    Từ đầu đến cuối Mục Thiên Dưỡng không để Vẫn Tinh Thánh vào mắt, như thần long bay lượn chín tầng trời vĩnh viễn không để ý chó đất sủa bậy.

    Đinh Hạo thì ngẩng đầu nhìn Vẫn Tinh Thánh.

    Con người Vẫn Tinh Thánh âm độc, thủ đoạn ác ôn, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn. Ngày xưa Vẫn Tinh Thánh đã có mối thù sâu không thể xóa nhòa với Đinh Hạo, năm đó hắn từng thề sẽ giết chết gã. Lần này Đinh Hạo ra khỏi chiến trường bách thánh chưa rảnh quan tâm Vẫn Tinh Thánh, không ngờ gã tự động đi tìm chết.

    Vẫn Tinh Thánh cũng nhìn hướng Đinh Hạo.

    Vẻ mặt Vẫn Tinh Thánh giễu cợt nói.

    - Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, ngươi không ngờ đúng không? Tạo dựng một đống lời nói dối buồn cười, tuyên dương chiến tích của mình trong chiến trường bách thánh. Chậc chậc chậc, thật đáng thương, ngươi phải dựa vào thủ đoạn này lấy tiếng tăm.

    Vẫn Tinh Thánh đứng trên bầu trời cao cao tại thượng nhìn xuống Đinh Hạo, cười to bảo:

    - Ta ở trong chiến trường bách thánh anh dũng chiến đấu mấy ngàn dặm, từng gặp thiên tài, võ giả của mấy trăm môn phái khác nhưng chưa từng nghe ai nhắc tên ngươi, càng không biết đến những chiến tích hoang đường của ngươi. Ngươi đúng là tội nghiệp!

    Vẫn Tinh Thánh cho rằng mình nắm chắc phần thắng nên không vội vã ra tay.

    Vẫn Tinh Thánh muốn lật tẩy Đinh Hạo dối trá, nói xạo trước mặt mọi người, nhục nhã hắn.

    Vẫn Tinh Thánh muốn hưởng thụ cảm giác chúa tể tất cả, vạch trần chiến tích thần thoại của Đinh Hạo trước mặt mọi người. Nhìn Đinh Hạo xấu mặt là hưởng thụ tuyệt vời nhất đối với Vẫn Tinh Thánh.

    Tiếc rằng Vẫn Tinh Thánh đắc ý nhưng không chú ý thấy vẻ mặt các cường giả từ bên ngoài đến Tuyết Châu nhìn gã như ngó tên hề.

    Đinh Hạo cũng thấy buồn cười, nói:

    - Anh dũng chiến đấu mấy ngàn dặm? Ha ha ha ha ha ha! Đúng la cự ly rộng lớn. Nhưng ngươi có biết phạm vi toàn chiến trường bách thánh bao xa không?

    Vẫn Tinh Thánh ngây người sau đó cười to bảo:

    - Như thế nào? Ngươi định nói là chiến trường bách thánh vô cùng khổng lồ, những chiến tích thần thoại của ngươi hoàn thành ở chỗ rất xa nên ta không biết? Thủ đọn che giấu của ngươi quá ấu trĩ!

    Đinh Hạo lắc đầu, khẽ thở dài:

    - Trên thế giới tại sao có loại ngu ngốc vô tri như ngươi?

    Một lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn âm trầm quát to:

    - Càn rỡ! Con kiến kia, sao dám vô lễ với thiếu chủ nhà ta?

    Đinh Hạo thu lại ý cười, mặt lạnh băng. Đinh Hạo giơ tay lên chỉ một cái.

    Vù vù vù vù vù!

    Một luồng kiếm khí sắc bén như thất luyện thủy ngân bắn ra từ ngón tay Đinh Hạo, như tia chớp trong bóng đen xuyên qua thân thể lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn, bùm một tiếng lão nổ thành bãi máu.

    Đinh Hạo chậm rãi rút ngón tay về như nghiền một con kiến:

    - Thứ không biết sống chết dám vênh váo trong Tuyết Châu?

    Chỉ một kiếm quang giết lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn ngay tại chỗ lại khiến tim mọi người đập nhanh.

    Hôm nay là lần đầu tiên Đinh Hạo ra tay.

    Rất nhiều võ giả Tuyết Châu không hiểu nổi mới rồi xảy ra chuyện gì, mơ hồ cảm thấy Đinh Hạo chỉ một cái. Lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn trong thời gian gần đây hoành hành bá đạo Tuyết Châu, không biết độc ác giết bao nhiêu võ giả biến thành bãi máu.

    Giống như thuật pháp của thần.

    Trong chớp mắt này rất nhiều võ giả Tuyết Châu thấy sung sướng, hết giận.

    Giết hay!

    Lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn thủ đoạn độc ác, mấy ngày nay tàn sát nhiều võ giả Tuyết Châu. Rất nhiều người bởi vì tài nghệ không bằng người giận mà không dám nói gì, tận mắt nhìn thấy lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn nổ tung thì rất hả hê.

    Một lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn ngây người sau đó tức giận quát:

    - Ngươi . . . Ngươi sử dụng yêu pháp gì giết sư huynh của ta?

    Đinh Hạo cười to, trong tiếng cười chẳng chút che giấu trào phúng, khinh miệt.

    - Yêu pháp? Đáng thương! Nếu không phải Tuyết Châu rối loạn ta không rảnh lo chuyện khác thì mấyc tên hề các ngươi có thể vênh váo đến hôm nay sao?

    Nói đến đây Đinh Hạo liếc hướng Vẫn Tinh Thánh thấp thỏm bất an.

    Đinh Hạo nói:

    - Chiến trường bách thánh lớn đến bàng bạc vô tận, không nhỏ hơn Bắc vực, bởi vì nơi đó chính là thế giới tàn phá. Ngươi chỉ kéo dài hơi tàn trong phạm iv ngàn dặm mà dám nói mình càn quét chiến trường bách thánh? Ngươi có biết tòa thành trì Cửu Trọng Thiên không? Ngươi biết tám cấm địa, đường cổ tây du không? Ngươi biết Thanh Ngọc bia đá không? Ngươi biết Ngụy Thần thành thị không? Ngươi biết tế đàn thần hỏa không?

    Đinh Hạo liên tục phun mười mấy 'biết không' như pháo.

    Vẫn Tinh Thánh bị hỏi ngu người.

    Khí thế của Vẫn Tinh Thánh tuột xuống, không hiểu ra sao, mặt đỏ bừng không đáp nổi một câu.

    - Ha ha ha ha ha ha! Ngươi không biết, ngươi không biết gì mà ở chỗ này nghe nhìn lẫn lộn, thật là thương cảm. Để loại người như ngươi có một danh ngạch chiến trường bách thánh thật sự rất uổng phí.

    Nói đến đây giọng điệu Đinh Hạov biến tàn nhẫn, tức giận quát:

    - Một lúc đắc chí đã dẫn tà ma châu ngoài giết võ giả châu mình, thật là nhân phẩm đê tiện hạ tiện tới cực điểm, nói nhiều với ngươi chỉ uổng phí thời gian. Biến lại đây nhận cái chết đi!

    Vẫn Tinh Thánh nổi điên:

    - Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi muốn chết, ngươi chết chắc rồi, ta phải giết ngươi, quyết giết ngươi!

    Toàn thân Vẫn Tinh Thánh dâng lên khí thế cực kỳ cường đại.
     
    Vô Ưu thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)