Tiên Hiệp Đan Phù Chí Tôn - Bảo Hào

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đan Phù Chí Tôn
    Tác giả: Bảo Hào
    Chương 51: Đi ngang qua mà thôi

    Edit:
    Nguồn: Sưu Tầm

    <!->Trên Nam Huyền
    Sơn, yêu thú vẫn ở trong trạng thái nuôi thả. Trong chỗ sâu Nam Huyền Sơn, còn
    không biết có yêu thú nào có cấp bậc bá chủ không. Bắc Thần không dám xâm nhập,
    vẫn còn ở khu vực gần núi mà cẩn thận tìm tòi tung tích của trăn Hỏa Linh.

    Tu vi của Bắc Thần đã sắp vượt qua Hóa Huyết tầng tám đỉnh phong, tùy thời đều
    có thể tiến cấp lên tầng chín. Từ trước khi Cực Đạo Cung, Bắc Thần trước sau đã
    hấp thu ba lần trận nguyên lực của Tứ Linh Đại Trận tỏa ra tràn đầy, tu vi
    không chỉ được củng cố không ít mà còn tăng lên toàn bộ.

    Hai tháng này, thông qua dùng đan dược, đặc biệt là hai viên Bổ Mạch Linh Đan,
    làm cho tu vi của Bắc Thần có tăng lên rõ rệt. Một đường bình thản tăng tiến
    mãnh liệt, đẩy lên Hóa Huyết tầng tám đỉnh phong

    Nếu không phải phát hiện tu vi tự thân gần đây tăng lên quá nhanh, như vậy có
    thể khiến cho căn cơ bất ổn, Bắc Thần đã sớm đột phá cảnh giới bước vào Hóa Huyết
    tầng chín.

    “Kỳ thật ta coi như là tính lũy dần mà bộc phát, dù sao vì tinh tiến luyện đan
    thuật, ta đã dừng lại hơn hai năm tại Hóa Huyết tầng sáu. Tuy rằng tinh lực chủ
    yếu đều đặt vào luyện đan thuật nhưng mà rèn luyện tu vi cho tới bây giờ vẫn
    chưa dừng lại!”

    Vừa bay lên truy tìm mục tiêu, vừa cẩn thận tự hỏi vấn đề tu vi, cuối cùng Bắc
    Thần vẫn là quyết định lại rèn luyện thêm một thời gian, sau khi chăm sóc căn
    cơ sẽ một lần nữa tiến cấp Hóa Huyết tầng chín. Dù sao, hắn tiến cấp lên tám tầng
    không đến hai tháng, hơn nữa ám thương trong cơ thể cũng mới vừa thanh trừ
    không lâu.

    “Trăn Hỏa Linh, nơi sống ưa thích là hồ dung nham, miệng núi lửa, phải đi địa
    phương tràn đầy hỏa nguyên lực mới đúng!”

    Nam Huyền Tông là nơi giới dưỡng yêu thú của Nam Huyền Tông, tính ra lại có điểm
    tương tự với Tam Thú Sơn Mạch của Cực Đạo Cung. Vì cung cấp cho yêu thú hoàn cảnh
    bất đồng thích hợp với sinh tồn, các thế hệ đại năng của Nam Huyền Tông cố ý
    xoay chuyển địa mạch, đưa nhiều loại hoàn cảnh sinh thái lộn xộn vào cùng một
    chỗ. Dưới trạng thái tự nhiên, địa mạch tự có, tỷ như địa giới hội tụ hỏa
    nguyên lực rất ít xuất hiện địa phương ngưng tụ hàn nguyên lực. Nam Huyền Sơn lại
    bất đồng, nơi này có một hồ địa hỏa dung nham, hơn nữa ngoài mười dặm còn có một
    hàn băng cốc thiên nhiên. Cái này đều là biểu hiện do bị xoay chuyển địa mạch mạnh
    mẽ, cái gọi là bàn sơn điền hải, cũng không khác cái này lắm. Trong giới tu
    chân này, đó là không có gì có thể làm khó con người!

    Bắc Thần có tài cao, gan cũng lớn, bên ngoài chân núi, hắn tự tin vẫn có thể
    hoành hành không cố kỵ.

    Sau khi cẩn thận tìm tòi nửa ngày, Bắc Thần rốt cuộc đã có chút thu hoạch. Bên
    trong một thạch lâm, Bắc Thần phát hiện khí tức hỏa bạo liệt tràn ra từ một khe
    nứt. Một mảnh thạch lâm, phạm vi hơn mười dặm, quái thạch lởm chởm, bị che lấp ở
    mặt trái ngọn núi. Nghênh diện đến là một hơi thở nóng rực, khiến cho Bắc Thần
    khẳng định phía dưới thạch lâm này, khẳng định có mấy chỗ hồ địa hỏa dung nham.

    Sau khi đánh giá ở phía ngoài thạch lâm một phen, Bắc Thần độn quang nảy lên,
    nhảy vào bên trong thạch lâm. Sờ sờ một khối tảng đá lớn rất không hài hòa bên
    cạnh, thạch tài ấm áp, làm cho trong lòng Bắc Thần vui vẻ.

    “Bộ dáng tảng đá này thật khí phách, để cho sư tỷ sư muội tông môn nhìn thấy,
    nhất định sẽ được yêu thích mấy ngày.”

    Bắc Thần vỗ vỗ khối quái thạch này, lắc mình xâm nhập sâu vào trong thạch lâm.

    Bên trong thạch lâm, không dưới một ngàn khối quái thạch vững vàng. Tuy rằng mặt
    lưng ấm áp, lại nóng ấm tràn đầy, hàng năm qua không chỉ không có nửa điểm ẩm ướt,
    ngược lại thập phần khô ráo, trên tảng đá cũng sạch sẽ, không chỉ không có thực
    vật bám lên, ngay cả rong rêu cũng không có.

    Đi vào trong thạch lâm, xuất hiện trước mặt Bắc Thần là một cái địa hố thật lớn,
    thỉnh thoảng từ trong đó còn bắn ra một ít lửa.

    “Hẳn chính là nơi này, nhìn theo tư thế này, quy mô hồ đại dung nham này cũng
    không nhỏ, mặc dù không có trăn Hỏa Linh, cũng có thể có yêu thú hỏa hệ khác mới
    đúng.”

    Sau khi vỗ Thổ Cương Phù trên người, Bắc Thần động thân mình, dán thân vào một
    chỗ của địa hố, rồi chui vào.

    Phía dưới địa hố là một hồ dung nham thật lớn, nham thạch nóng chảy nóng bỏng,
    chậm rãi quay cuồng lưu động, thỉnh thoảng phát ra tiếng nham thạch nóng chảy
    “tách tách”, nhô lên cao nổ nứt ra, từ bên trong dâng lên một ngọn lửa cháy.

    “Mẹ nó, không gian nơi này quả thật lớn a, cơ hồ bao trùm cả thạch lâm, sẽ không
    lại gặp phải một tên lợi hại chứ?”

    Bắc Thần xoa xoa mồ hôi trên trán, sờ lên thạch bích nóng bỏng bên cạnh, bắt đầu
    cẩn thận di động vào.

    Cả địa nham hồ, ngoài động tĩnh nham thạch nóng chảy quay cuồng, còn lại cũng
    không có động tĩnh gì. Bắc Thần tĩnh hạ tâm đánh giá địa dung nham hồ này, phát
    hiện được bề mặt đất thạch lâm càng nguyên bản giống đỉnh của móc ngược, che đậy
    lên toàn bộ địa nham hồ này. Từng thạch nhũ bén nhọn dựng thẳng xuống, hàng năm
    bị lửa nóng nơi này mài mòn, trở nên bén nhọn sắc bén, nhìn thấy đều khiến người
    khác sợ hãi.

    “Ôi trời, nơi này như thế nào lại tà môn như vậy a!”

    Thuận theo thạch nhũ, Bắc Thần giương mắt nhìn lên, nhất thời sợ tới mức cả người
    giật mình. Hai trăn Hỏa Linh, một trái một phải, ôm lấy mấy tảng thạch nhũ, đều
    thè ra lưỡi rắn đỏ tươi, trừng thẳng mắt nhìn chằm chằm hắn.

    “Này mẹ nó không có đạo lý a, trăn Hỏa Linh này không phải đều thích ngây ngốc
    trong dung nham sao, đều nổ lên trời rồi sao, còn có hai con, đây là muốn chơi
    chết ta sao!”

    Bắc Thần xoay người lại, dán người lên thạch bích, ngưng thần chuẩn bị, đồng thời
    cũng cảm khái vận khí chính mình quá kém. Bắc Thần cũng bắt đầu đánh giá hai
    con trăn Hỏa Linh này.

    “Đều là tu vi Cố Nguyên tầng một, miễn cưỡng còn có thể đối phó. Nhưng mà trong
    hồ dung nham này, đã bị chúng nó chiếm địa thế, không thiếu phải đánh một phen
    khổ chiến rồi.”

    Bắc Thần nhìn trộm cái hố vừa rồi, nơi đó cách vị trí hiện tại của hắn đại khái
    là hơn mười trượng.

    Hai trăn Hỏa Linh tựa hồ đều nhận ra ý đồ của Bắc Thần, thân hình chớp nhoáng
    ngăn chặn đường lui của Bắc Thần.

    - Này mẹ nó đều muốn thành tinh a!

    Tức giận mắng một tiếng, Bắc Thần đạp chân phải lên thạch bích, rút ra Lục Ngân
    Đao, một đao chém thẳng, bổ lên đỉnh đầu một trăn Hỏa Linh.

    Bắc Thần chủ động xuất kích, khiến cho trăn Hỏa Linh kia sửng sốt, lập tức híp
    mắt lại, hàn quang nhấp nháy.

    Thân mình trăn Hỏa Linh buông lỏng, thân thể nguyên bản chặt chẽ quấn quanh mặt
    thạch nhũ, không duyên cớ thả lỏng ra mấy phần, tránh khỏi một kích của Bắc Thần.

    Bắc Thần sửng sốt ngốc thần, hoàn toàn không nghĩ tới trăn Hỏa Linh này thế
    nhưng lại ra một chiêu quỷ dị này. Xem chừng, kinh nghiệm chiến đấu của bọn
    chúng trong này thập phần phong phú.

    Lục Ngân Đao còn chưa kịp thu hồi, toàn lực chém lên một thạch nhũ. Ầm vang một
    tiếng, thạch nhũ kia gãy gốc, nhanh chóng rơi xuống.

    Trăn Hỏa Linh nguyên bản còn quấn quanh mặt thạch nhũ, chuyển nhẹ cổ, rất nhanh
    thu lại ý thức.

    Lúc này, một trăn Hỏa Linh khác mở miệng đỏ chót đánh sâu vào sau lưng của Bắc
    Thần.

    Cảm giác một cỗ tinh phong đánh úp lại, thân mình Bắc Thần di chuyển ba phần, để
    cho đầu trăn công kích đến, sau đó chém thẳng đao thứ hai xuống, hướng tới trăn
    Hỏa Linh lúc trước công kích tới.

    Đầu trăn Hỏa Linnh lúc trước tránh né công kích của Bắc Thần lại dừng bên dưới
    Bắc Thần. Lúc này Bắc Thần thuận thế mà công, tăng thêm ba phần khí thế.

    Trăn Hỏa Linh kia tăng thêm linh lực ở cổ và hai bên sườn, há mồm phun ra một
    ngọn lửa nóng cháy, hướng thẳng đến Bắc Thần.

    - Đến rất tốt!

    Bắc Thần hét lớn một tiếng, thần niệm vừa động, hai quả Hỏa Đạn Phù hóa thành
    hai quả hỏa đạn thật lớn bắn bay ra, phủ đầu bay về phía ngọn lửa cháy mạnh.

    Hai cỗ nhiệt năng gặp nhau giữa không trung nổ nứt ra, khí kình phản chấn, khiến
    mấy tảng thạch nhũ quanh mình nổ nứt ra. Bắc Thần dồn khí đan điền, chịu đựng
    phản chấn, không lùi mà tiến tới, uy lực của Lục Ngân Đao có thể khai hỏa toàn
    bộ, ánh đao dày đặc, kinh động bốn phía.

    - Một Đao Trảm Thần!

    Đao thứ nhất của Vấn Đao Thất Trảm bị Bắc Thần đánh ra rồi.

    Mũi đao sắc bén, bất ngờ mang theo công kích Cố Nguyên kỳ toàn thịnh, trực tiếp
    bổ lên đầu của trăn Hỏa Linh. Máu tươi đồng thời bắn ra bốn phía, một đạo mũi
    đao dọc theo miệng vết thương chui vào trong cơ thể trăn Hỏa Linh, đánh thẳng
    vào thần hồn.

    Thần hồn bị trảm, toàn thân của trăn Hỏa Linh cử động mạnh, toàn bộ phá hủy hơn
    mười thạch nhũ, nhanh chóng nhảy vào bên trong nham thạch nóng chảy.

    Lúc này, một cỗ lửa cháy mãnh liệt lần thứ hai lại đánh úp phía sau Bắc Thần,
    cùng với tiếng gào thét phẫn nộ.

    Bắc Thần rất nhanh xoay người, vừa xoay người đã phun ra một đạo Hàn Sương Phù,
    hóa ra một luồng sương lạnh, chống đỡ lại lửa cháy. Hàn Sương Phù bị khí tức hồ
    dung nham bốn phía vây quanh dẫn đến suy yếu, chỉ có thể phát huy ra tám phần lực
    công kích. Bắc Thần không thể không lại ra đao, bổ ra ngọn lửa còn sót lại.

    Trì hoãn một nửa hơi thở, đã cho trăn Hỏa Linh phía dưới kia một mạng sống nữa.
    Thời điểm Bắc Thần lấy ra Tẩy Mặc, trăn Hỏa Linh kia đã tỉnh táo lại thần hồn,
    tuy rằng bị thương nặng không nhẹ, cũng có thể phản ứng lại.

    Phù phù một tiếng, trăn Hỏa Linh sắp tiến vào bên trong hồ dung nham, Tẩy Mặc của
    Bắc Thần vẽ ra một lỗ hổng trên lưng nó. Khi trăn Hỏa Linh đã tiến vào hồ dung
    nham, không khác gì giao long nhập hải, quay cuồng hai vòng, đã không thấy bóng
    dáng.

    Sau khi thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc, Bắc Thần thúc giục thân pháp, lần thứ
    hai dán thân lên thạch bích, chuyển động thân hình giằng co với trăn Hỏa Linh
    khác đang chiếm giữ trên đỉnh thạch nhũ.

    Kiến thức được lợi hại của Bắc Thần, trăn Hỏa Linh này cũng không dám tùy tiện
    lại công kích, chỉ có thể trườn thân mình, mở ra miệng to như chậu máu, tê rống
    uy hiếp với Bắc Thần.

    Linh lực cả người Bắc Thần chấn động, chấn vỡ phù lực Thổ Cương Phù ở bốn phía
    thân thể bị hồ dung nham cực nóng cháy thành đất khô cằn, sau đó lại tiếp tục
    xuất ra một đạo Thổ Cương Phù khác vỗ lên người.

    Thổ Cương Phù chính là một loại phù phòng ngự, bên trong có thổ nguyên lực rất
    nặng, có thể triệt tiêu nhiều loại công kích. Nhược điểm của Thổ Cương Phù này
    trong hồ dung nham này cũng bại lộ ra. Thổ nguyên lực bị cực nóng vây quanh
    lâu, sẽ trở về chốn cũ, biến thành đất khô cằn, dính lên trên người, tốc độ suy
    yếu.

    Nhìn thấy đất khô cằn quanh người bị chấn nát rơi xuống, ánh mắt Bắc Thần vừa động,
    thân mình lại phóng ra điện.

    Một đao chém ra, phát ra một đạo ánh đao, sau khi nổ nát thạch nhũ mà mấy con
    trăn Hỏa Linh quấn quanh mượn lực. Trước người Bắc Thần, cánh tay phải vừa động,
    Tẩy Mặc bay ra, mũi nhọn Duệ Thiên Châm hiện ra, đâm thẳng vào mắt phải của
    trăn Hỏa Linh.

    Nhận thấy được nguy cơ, đuôi của trăn Hỏa Linh cuộn lên một khối thạch nhũ, quất
    mạnh về phía Bắc Thần.

    - Còn non lắm!

    Bay ra một đạo Hỏa Đạn Phù, đồng thời đánh nát khối thạch nhũ kia, Bắc Thần
    cũng vừa trảm ra một đao, bổ lên miệng vết thương trên người trăn Hỏa Linh, chảy
    ra một dòng máu tươi rói. Tẩy Mặc đánh xuyên hông, đánh xuyên qua một lỗ máu ở
    bụng trăn Hỏa Linh.

    Trăn Hỏa Linh trúng chiêu đau, thân mình uốn éo, thế nhưng lại từ trên cao quất
    đến Bắc Thần phía dưới.

    - Súc sinh này, đừng nghĩ muốn đánh đến ta!

    Phù quang Phi Hành phù dán trên hai chân Bắc Thần chợt lóe, phóng cả thân mình
    Bắc Thần hướng ra ngoài.

    Phù phù một tiếng, lại là thanh âm trăn Hỏa Linh tiến vào trong hồ dung nham.
    Thổi phù một tiếng, là thanh âm một trăn Hỏa Linh khác từ trong hồ dung nham lao
    tới.

    - Chờ chính là ngươi!

    Đối mặt với trăn Hỏa Linh há mồm cắn tới chính mình, Bắc Thần lại trảm ra một
    đao, Đao Trảm Thần hiện ra, mũi nhọn lạnh lẽo thoáng hiện ra đâm thẳng vào thần
    hồn của trăn Hỏa Linh.

    Cùng thời gian, phía sau Bắc Thần bay ra hai đạo Thổ Cương Phù, nổ nứt ra quanh
    thân trăn Hỏa Linh, hóa thành thổ nguyên lực, nháy mắt liền bao trùm trên người
    trăn Hỏa Linh. Sau đó bị nhiệt độ cực nóng đốt lấy, hóa thành đất khô cằn tối
    đen, chặt chẽ bám lên người của trăn Hỏa Linh.

    Thần hồn của trăn Hỏa Linh bị trảm, vừa muốn vặn vẹo thân mình chui vào trong hồ
    dung nham, đột nhiên phát hiện thân thể nặng đi rất nhiều, động tác cũng chậm nửa
    nhịp, không còn linh hoạt như trước nữa.

    Đầu trăn xoay qua, nhìn nhìn trên người mình, một tầng đất khô cằn bao trùm
    trên đó, thời điểm muốn phát ra linh lực đánh xơ xác, phía sau cổ đột nhiên
    căng thẳng rồi lại trở nên đau xót đến không còn tri giác.​
     
    thanhson and inthenight like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đan Phù Chí Tôn
    Tác giả: Bảo Hào
    Chương 52: Tiếp tục đi ngang qua

    Edit:
    Nguồn: Sưu Tầm

    <!->Trăn Hỏa
    Linh còn lại ở xa xa vừa đưa đầu ra, lập tức nhìn thấy đồng bạn của chính mình
    bị Bắc Thần chém đầu. Hai mắt lập tức trở thành màu đỏ, thân mình khổng lồ vừa
    vọt mạnh ra khỏi hồ dung nham, bị bám số lượng lớn dung nham nóng chảy, công
    kích về phía Bắc Thần.

    Trong hồ dung nham, trăn Hỏa Linh có thể nói là chiếm hết địa thế, ánh mắt Bắc
    Thần vừa nhíu, thúc giục thân pháp, cấp tốc lui về sau.

    “Đáng tiếc, Vấn Đao Thất Trảm chỉ học được trảm thứ nhất, nếu luyện thành được
    trảm thứ hai Đao Diệt Thể là có thể phá vỡ thần thông của thằng nhãi này.”

    Vấn Đao Thất Trảm, trảm thứ nhất là Đao Trảm Thần, nói trắng ra là hóa thần thức
    lực của chính mình thành một đạo lực công kích, bám phía trên đao khí, công
    kích thần thức của đối thủ. Bắc Thần dựa vào thần thức cường đại, luyện thành
    chiêu thứ nhất này, lần đầu ra tay đã thu được hiệu quả mỹ mãn.

    Còn chiêu thứ hai chính là một Đao Diệt Thể, tựa hồ yêu cầu đối với lực lượng
    thân thể tương đối cao. Bắc Thần đánh giá, cần chính mình sau khi ăn vào quả
    Nguyên Kiên Quả kia mới có thể luyện thành.

    Nguyên Kiên Quả chính là một linh quả cấp chân, Bắc Thần không cam lòng trực tiếp
    dùng, cho nên chiêu thứ hai cũng không thể luyện thành.

    Bắc Thần thêm vào hai đạo Phi Hành Phù, tốc độ không thể nào không nhanh. Nhưng
    mà trăn Hỏa Linh này lại là yêu thú Cố Nguyên kì, dựa vào địa thế, tốc độ vẫn
    nhanh hơn Bắc Thần đến ba phần.

    Dung nham nóng chảy quay cuồng, mỗi lần đều là một chiêu áp đảo tiến tới, Bắc
    Thần không thể không xuất ra thủ đoạn chống đỡ, có chút chật vật.

    “May mắn làm thịt một con rồi, nếu không, thật là có điểm ăn không tiêu!”

    Sau khi đổi ra một Thổ Cương Phù, Bắc Thần há mồm phun ra một đạo Hàn Sương
    Phù, hóa ra một dòng khí lạnh, sau khi vây xung quanh thân của chính mình, mang
    theo Lục Ngân Đao, giết vào bên trong dung nham.

    Trăn Hỏa Linh thấy Bắc Thần vẫn luôn tránh né, mang theo đao giết đến đây, đột
    nhiên giận dữ, thú tính bùng nổ, đột nhiên nhảy ra khỏi hồ dung nham, điên cuồng
    phun ra một ngụm lửa cháy vẫn nghẹn ở cổ họng.

    “Súc sinh này, còn thật là khó giải quyết a!”

    Bắc Thần phun ra một câu thô bạo, thuận tay vung ra một Lục Ngân Đao, đồng thời
    xé rách lửa cháy. Lại tiếp tục thúc giục Hàn Sương Phù, hóa ra dòng khí lạnh,
    đông lạnh toàn bộ dung nham xung quanh thân thành đất khô cằn.

    Hai chân một bước, mượn lực của đất khô cằn vừa mới ngưng tụ, thân hình Bắc Thần
    phóng ra điện, rất nhanh đánh sâu vào phía dưới trăn Hỏa Linh.

    Trăn Hỏa Linh không cam lòng yếu thế, hai cánh ở cổ mở ra, thân mình bay lên
    nhanh, bành trướng ra, trong nháy mắt phun ra vô số hỏa đạn tiếp đón trên người
    của Bắc Thần.

    Cánh tay phải Bắc Thần chấn động, Tẩy Mặc bay ra, Duệ Thiên Châm hóa thành du
    long, nháy mắt phá tất cả hỏa đạn.

    Ầm vang mấy tiếng bạo vang, nổ nứt ra hỏa đạn, nháy mắt hóa thành lửa cháy, áp
    chế đến đỉnh đầu của Bắc Thần.

    Linh lực trong cơ thể Bắc Thần chấn động, cường thế chấn động mạnh, vượt qua ngọn
    lửa, phóng điện nhảy lên, một đầu đánh vào hàm dưới của trăn Hỏa Linh.

    Lực chấn động thật lớn, đánh đầu trăn Hỏa Linh đến biến dạng, một ngụm lửa cháy
    nguyên bản nghẹn trong cửa họng bạo vỡ, ầm ầm nổ nứt ra, khiến cả phần cổ nó nổ
    ra huyết nhục mơ hồ, phát ra một tiếng tê rống mơ hồ không rõ.

    Bắc Thần lắc lắc đầu: “Thời khắc mấu chốt, vẫn là gia này dùng tốt.”

    Không còn nhiều lời nữa, Bắc Thần vung tay trái lên, Lục Ngân Đao bổ xuống trăn
    Hỏa Linh nguyên bản đã bị thương không nhẹ.

    Sau khi nhanh chóng cướp đoạt toàn bộ đồ vật tốt này nọ trên hai con trăn Hỏa
    Linh này một lần, Bắc Thần thúc giục thân pháp, vòng vo vài vòng trong hồ dung
    nham nơi này, thu thập được vài linh túy thuộc tính hỏa.

    Thời điểm Bắc Thần rời khỏi, từ bên ngoài truyền đến tiếng hô quát.

    - Mau vây quanh, đừng để nó chạy!

    - Mẹ nó, nơi này là một hồ địa hỏa, khẳng định là ổ của nó, ngàn vạn lần không
    thể để nó chui vào, nếu không toàn bộ uổng công.

    Cùng với tiếng hô quát của vài tu chân giả, còn có một tiếng gào thét phẫn nộ
    nôn nóng của trăn Hỏa Linh.

    Bắc Thần ngẩn người, thầm hô may mắn, nơi này xem ra không phải chỉ có hai con
    trăn Hỏa Linh.

    “Khó trách sơn chủ nói Nam Huyền Sơn này không phải là nơi đất lành, về sau vẫn
    là thăm dò rồi mới đến săn giết yêu thú!”

    Bắc Thần sửng sốt thất thần, bên ngoài lần thứ hai truyền đến tiếng gầm giận dữ:

    - Mau ngăn nó lại!

    Tiếp theo, tiếng vang lớn ầm ầm, Bắc Thần phát hiện bốn phía chấn động, địa
    phương cách bên phải hắn mười trượng, một con trăn Hỏa Linh cả người huyết ô nổ
    vỡ ở ngoài da, từ phía trên tiến vào trong hồ dung nham.

    - Mẹ nó, Cố Nguyên tầng hai!

    Bắc Thần không nói hai lời, Tẩy Mặc hóa quang bay ra, không phải công kích trăn
    Hỏa Linh kia mà mở một cái động trên đỉnh đầu mình, thân mình nhảy lên, liền
    bay ra ngoài.

    Tám gã đệ tử Nam Huyền Tông đang tức giận ở bên ngoài, mắt thấy đầu trăn Hỏa
    Linh kia chui vào trong hồ dung nham nổ nứt mặt đất, ão não không thôi. Mặt đất
    phụ cận lại nổ tung, còn tưởng rằng là trăn Hỏa Linh kia vọt ra, không nghĩ tới
    một nhân ảnh từ bên trong bay ra.

    Bắc Thần sau khi đứng vững giữa không trung, nhìn nhìn tám gã đệ tử trước mặt,
    hai gã Cố Nguyên tầng một, một Hóa Huyết đỉnh phong, năm Hóa Huyết hậu kỳ, mặc
    đều là tông phục của đệ tử tạp dịch Nam Huyền Tông.

    - Tông phục hoàng tự, đệ tử của Đệ Tứ Sơn?

    - Hắc hắc, Đệ Tứ Sơn thế mà còn có đệ tử Hóa Huyết hậu kỳ, ta còn nghĩ bọn họ đều
    là làm rùa đen rút đầu mà, lần này tông môn đấu lớn, một người cũng không dám
    xuất hiện!

    Bắc Thần nghe vậy, ánh mắt tối sầm lại.

    Nhưng vào lúc này, trăn Hỏa Linh nguyên bản đã tiến vào trong hồ dung nham bất
    ngờ lại theo sau Bắc Thần từ động khẩu kia đột nhiên đánh ra, mở ra miệng to
    như chậu máu, trực tiếp đánh về phía của Bắc Thần.

    Theo sát sau đó, một đạo dung nham hỏa trụ thật lớn từ phía nền đất phun mạnh
    lên, tách ra toàn bộ mặt đất bốn phía, lộ ra hồ dung nham bên trong.

    - Ta mẹ nó chỉ là đi ngang qua mà thôi!

    Bắc Thần kinh hô một tiếng, thúc giục thân pháp, vội vàng chạy trốn ra xa xa.

    Một mặt khác, hai gã Cố Nguyên tầng một Phi Quân, Phi Tĩnh, sau khi ổn định
    thân hình, hợp lực đánh giết về phía trăn Hỏa Linh

    Trăn Hỏa Linh này tuy rằng là tu vi Cố Nguyên tầng hai, nhưng dù sao người bị
    thương nặng, hung uy khó có thể tràn đầy.

    Bắc Thần thúc giục thân pháp, rất nhanh đã rời khỏi phạm vi công kích của nó.
    Còn hai người Phi Quân, Phi Tĩnh, tuy rằng đều là Cố Nguyên tầng một, nhưng lại
    hợp tác chặt chẽ, bằng vào liên thủ đã cuốn lấy trăn Hỏa Linh.

    Sau đó, Phi Lăng dẫn dắt năm đệ tử Hóa Huyết kỳ còn lại cùng nhau vây giết lên.

    Sau khi Bắc Thần ở xa xa dừng lại thân hình, cũng đại khái thu thập toàn bộ
    tình hình trên chiến trường vào trong mắt. Trăn Hỏa Linh Cố Nguyên tầng hai này
    tám phần là bị nhóm người này kéo ra bên ngoài. Sau một hồi đại chiến, hai bên
    đều bị thương. Nhưng đệ tử Nam Huyền Tông bên này dù sao cũng có tám người,
    ngoài ra toàn bộ đều là tu vi ngoài Hóa Huyết hậu kỳ, chiếm hết thượng phong.

    Phi Lăng kia lại có mang theo một phi kiếm huyền khí thứ phẩm, mỗi lần ra tay,
    đều thập phần sắc bén, xem ra kiếm thuật rất là cao.

    - Phi Quân, Phi Tĩnh sư huynh, các huynh bám trụ vào súc sinh này, đệ đến làm
    thịt lớn.

    Phi Lăng hô quát một tiếng, chỉ huy hai người Phi Quân, Phi Tĩnh. Ánh mắt Bắc
    Thần vừa động, nhìn ra được, tám người này đây đều là Phi Lăng cầm đầu. Cũng
    không biết, hai tồn tại Cố Nguyên kì Phi Quân, Phi Tĩnh này vì sao lại cam nguyện
    nghe theo chỉ huy của Phi Lăng.

    Từ trong hồ dung nham, từng đạo hỏa trụ phun ra, phạm vi hơn mười dặm thạch
    lâm, đều bị chấn động. Còn trăn Hỏa Linh tuy rằng gặp phải vây sát, hung uy
    cũng từng bước tích thịnh.

    Mỗi lần nó thoát ly khỏi vòng chiến đấu, đều sẽ tiến xuống dưới mặt đất. Thời
    điểm nó xuất hiện, sẽ bí mật mang theo một cỗ dung nham, đánh đến toàn bộ gần
    bên mặt đất.

    Đôi mắt lạnh của trăn Hỏa Linh mở to, thủy chung đều chú ý đến Bắc Thần, phẫn nộ
    cùng sát khí không thể nào che lấp, làm cho Bắc Thần cũng có lạnh cả người.

    Phi Lăng tựa hồ cũng ý thức được, trăn Hỏa Linh này hình như là một lòng một dạ
    đều đặt trên người đệ tử Đệ Tứ Sơn đột nhiên xuất hiện kia.

    Bắc Thần kinh ngạc trong lòng, âm thầm nói thầm:

    - Dù sao sẽ không thể nào hai con trăn Hỏa Linh kia là áp trại phu nhân của nó
    đi, theo như tư thế này, phải là không chết không ngừng rồi.

    Nắm chặt Tẩy Mặc trong tay, Bắc Thần lại vỗ vào Thổ Cương Phù trên người.

    - Không tốt, phải mau ngăn cản nó, nó là muốn nổ toàn bộ nham thạch hồ dung
    nham này, phá hủy một vùng thạch lâm!

    Đợi đến thời điểm Phi Lăng rốt cuộc ý thức được cái gì không đúng, cả thạch lâm
    đã muốn bị tách ra hơn phân nửa. Cơ hồ là lúc thanh âm hắn rơi xuống đất, khắp
    khu vực ầm vang chấn động. Bảy đạo dung nham hỏa trụ thật lớn liên tiếp từ dưới
    nền đất vọt ra, chôn vùi khắp toàn bộ thạch lâm. Hiện trường chỉ còn lại một hồ
    dung nham thật lớn, không ngừng quay cuồng.

    Lần này, trăn Hỏa Linh lại tiến vào hồ dung nham, thật lâu mới lại đi ra. Toàn
    thân trăn khổng lồ đứng thẳng đứng phía sau Bắc Thần, một đôi mắt lạnh gắt gao
    nhìn thẳng Bắc Thần.

    Bắc Thần xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, hắn đã sớm nhìn ra trăn Hỏa Linh này thập
    phần linh hoạt. Tuy rằng gặp phải tám người Phi Lăng vây công cũng không có
    chút loạn, hơn nữa chết tử tế không chết, vẫn cứ chú ý mãi đến Bắc Thần, phòng
    ngừa hắn chạy trốn.

    Mấy người Phi Lăng cho dù có ngu ngốc thế nào lúc này cũng đã nhận ra dị thường.

    Bắc Thần yên lặng rút ra Lục Ngân Đao, lắc lắc thân mình giằng co cùng trăn Hỏa
    Linh Cố Nguyên tầng hai này.

    - Này, trăn Hỏa Linh này chính là chúng ta coi trọng, ngươi cũng không thể cướp
    đi a!

    - Đúng vậy, tu vi Hóa Huyết tầng tám, đã nghĩ trước cửa đoạt thực, nghĩ đến có
    một loại huyền khí thứ phẩm đã là thiên hạ vô địch sao!

    Bắc Thần lại muốn quay đầu cho một đao, chém chết hai gã đệ tử tạp dịch này,
    thiếu chút nữa đã mắng thô bạo: “Mẹ nó ngươi trí chướng sao, không thấy là nó
    nhằm vào gia sao!”

    Tưởng tượng lại, Bắc Thần cũng nhận ra một tia không thích hợp. Theo lý mà nói,
    đệ tử tạp dịch là thấp hơn một bậc với đệ tử ngoại môn.

    Ở Nam Huyền Tông, mặc dù là đệ tử tạp dịch của Cố Nguyên kì, cũng sẽ không kiêu
    ngạo như vậy, hay là những người này còn có hậu trường giúp đỡ!

    Không chấp nhận được Bắc Thần nghĩ nhiều, trăn Hỏa Linh kia mở to miệng phun ra
    một ngọn lửa, đồng thời dẫn động dung nham dưới thân Bắc Thần hướng lên trên, bức
    sát Bắc Thần.

    - Xui xẻo rồi!

    Bắc Thần hô nhỏ một tiếng, chém ra Lục Ngân Đao, vừa khảm nổ ngọn lửa, vừa dùng
    lực phản chấn, lui về sau mấy trượng, tránh khỏi nham thạch nóng chảy xông lên.

    - Hắc hắc, không được thì đứng sang một bên, đệ tử Hóa Huyết hậu kỳ của Đệ Tứ
    Sơn bất quá cũng chỉ là như thế!

    Bắc Thần cắn răng, bất ngờ lại tránh ra trận địa, hướng sang một bên mà chạy
    qua.

    Trăn Hỏa Linh kia tự nhiên sẽ không tha cho Bắc Thần nghỉ ngơi, đang muốn truy
    kích. Hai gã Phi Quân, Phi Tĩnh mỗi người một kiếm, muốn giết về phía nó.

    Trăn Hỏa Linh trừng mắt phát lạnh, thân mình uốn éo, nổ ra hai đạo dung nham,
    bao trùm cả người lên đỉnh đầu hai người Phi Quân.

    - Súc sinh này, đánh lâu như vậy, còn có thực lực này!

    Cảm khái một câu, hai người Phi Quân sau khi đều đánh xơ xác nham thạch, lần thứ
    hai khí thế bức người hướng lên giết. Một mặt khác, sáu người Phi Lăng cũng đi
    qua giết.

    Tám bọn họ tựa hồ là thường xuyên phối hợp, tám người liên thủ, lực chiến không
    tầm thường. Trăn Hỏa Linh tả xung hữu đột, tuy rằng tạo thành rất nhiều phiền
    toái cho tám người, cũng vẫn mãi không bắt được một góc áo của Bắc Thần.​
     
    thanhson and inthenight like this.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đan Phù Chí Tôn
    Tác giả: Bảo Hào
    Chương 53: Mất mặt

    Edit:
    Nguồn: Sưu Tầm

    <!->Trăn Hỏa
    Linh, dù sao cũng là tâm trí không được đầy đủ, đánh giá sai thực lực của tám
    người Phi Lăng.

    Mặc dù có vài lần, nó thoát ly khỏi vòng chiến, giết đến trước người Bắc Thần
    nhưng Bắc Thần tránh khỏi rất dễ dàng, rất nhanh lại giãy khỏi bức sát của nó.

    Tiếp sau đó, tám người Phi Lăng lại chuẩn bị vây công lên, lặp lại như thế,
    trăn Hỏa Linh tuy rằng là tu vi Cố Nguyên tầng hai, cũng dần dần lộ ra sơ hở,
    khí lực chống đỡ sắp hết nổi.

    - Phi Lăng sư huynh, đệ tử này của Đệ Tứ Sơn như thế nào còn không đi a, chẳng
    lẽ thực sự tính toán phân cho một chén canh sao?

    Phi Lăng nhìn nhìn Bắc Thần, thanh âm ngoan độc nói:

    - Không vội, hắn nếu không biết đối nhân xử thế, có món điểm tâm ngon cho hắn
    đây!

    - Hắc hắc, người này khẳng định là thân phận đệ tử ngoại môn bị kiềm chế, nghĩ
    rằng sẽ không tiến lên nổi. Phi Lăng sư huynh lập tức cũng tiến cấp ngoại môn,
    thân phận cũng sẽ không thấp hơn hắn!

    Phi Lăng nhìn nhìn tông phục đệ tử tạp dịch trên người mình, lại nhìn nhìn Bắc
    Thần, thần sắc tối sầm lại.

    - Đúng vậy, Phi Lăng sư huynh lần này trong trận đấu lớn của đệ tử ngoại môn, lấy
    thân phận đệ tử tạp dịch tham chiến, lại tỏa sáng hơn bao người, thứ tự lại vào
    trong hai mươi người đứng đầu, đã được tông môn coi trọng!

    Bọn họ nói chuyện cũng không có kiêng dè Bắc Thần, Bắc Thần nghe hết toàn bộ
    không sót một chữ.

    “Trăn Hỏa Linh này quả nhiên là chống đỡ không được, những người này còn có
    lòng thanh thản đứng huyên thuyên, nịnh nọt tâng bốc a!”

    Nghe đến đó, Bắc Thần cũng đại khái đoán ra được thân phận của Phi Lăng.

    Trong Nam Huyền Tông, đệ tử tạp dịch, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử
    chân truyền, đệ tử trung tâm. Tuy rằng cấp bậc rõ ràng nhưng cũng không phải trời
    cao hố sâu khó có thể vượt qua.

    Tỷ như nói, mỗi một lần tông môn đấu lớn, sẽ xuất hiện một vài tình huống đặc
    thù.

    Tu vi cùng cấp, là đệ tử trong mười người đứng đầu trong trận đấu lớn của đệ tử
    tạp dịch, có thể ngoại lệ tham gia trận đấu lớn của đệ tử ngoại môn. Nếu lấy được
    thứ tự tốt, sẽ được tông môn nhìn trúng, thăng cấp lên đệ tử ngoại môn.

    Phi Lăng chính là trong trận đấu lớn của đệ tử tạp dịch lần này, là đệ tử đứng
    trong mười người đứng đầu Hóa Huyết hậu kỳ. Trong trận đấu lớn đệ tử ngoại môn
    về sau, tỏa sáng hơn bao nhiêu người khác, thứ tự chen vào hai mươi người đứng
    đầu, có thể tăng lên đệ tử ngoại môn.

    Nghĩ thông suốt mấu chốt này, Bắc Thần cũng dời đi lực chú ý của bản thân từ
    trên người trăn Hỏa Linh lên người Phi Lăng.

    - Phi Lăng này thật là một nhân vật, ra tay tàn nhẫn, mỗi lần xuất kiếm đều có
    thể lưu lại dấu vết trên người trăn Hỏa Linh, khó trách tám người này đều để hắn
    cầm đầu!

    Sau một hồi ở một bên xem cuộc chiến, Bắc Thần cũng diệt trừ đi tâm tư rời đi.
    Hơn nữa, hắn cũng không tin tưởng trăn Hỏa Linh Cố Nguyên tầng hai này sẽ dễ
    dàng như thế bị tám người giết chết. Đấu vây thú, càng huyết tinh!

    “Hừ! Nếu dám khiêu chiến với Đệ Tứ Sơn chúng ta, ít nhiều cũng phải giáo huấn
    các ngươi một chút!”

    Càng về phía sau, trong lòng của Bắc Thần cũng dần trầm xuống.

    “Trăn Hỏa Linh này quả nhiên rất có lực kháng, toàn thân không có một chỗ nào tốt,
    da trăn này căn bản là phế đi toàn bộ, thế nhưng vẫn là chưa có chết!”

    “Mẹ nó, súc sinh này không phải là lấy nhược chống địch chứ, gia bây giờ còn có
    thể đi sao?”

    Cái gọi là người ngoài cuộc tỉnh táo người trong cuộc u mê, trong nhà chưa tỏ,
    ngoài ngõ đã tường, Bắc Thần tuy rằng đã bắt được một ít dấu vết để lại, tám
    người Phi Lăng vẫn không hề hay biết, lại càng ngày càng cuồng nhiệt.

    - Mọi người gia tăng thêm sức lực vào, súc sinh này sắp không chịu được nữa rồi!

    Một kiếm đâm thẳng, lưu lại một đường tử ở cổ của trăn Hỏa Linh, thân pháp Phi
    Lăng vừa động, chuyển tới phía sau trăn Hỏa Linh, lại đánh ra một kiếm, nhắm
    ngay đỉnh đầu của trăn Hỏa Linh.

    Một kích đe dọa, đầu của trăn Hỏa Linh cũng lệch sang một bên, tránh khỏi được
    yếu hại, xoay ngược lại phun ra một ngọn lửa bức lui Phi Lăng. Chiến đấu đến tận
    đây, hai người Phi Quân, Phi Tĩnh xem như là còn tốt, dù sao cũng là tu vi Cố
    Nguyên tầng một, còn có thể chống đỡ. Còn năm Hóa Huyết hậu kỳ còn thừa lại kia,
    dần dần chống đỡ hết nổi, chỉ có thể thối lui ra bên ngoài, nỗ lực phát ra công
    kích, phòng ngừa trăn Hỏa Linh dễ dàng thoát ly khỏi vòng chiến.

    Bắc Thần rốt cục ý thức được không đúng, trăn Hỏa Linh này thoạt nhìn là cả người
    bị thương, một thân máu giàn giụa, bộ dạng thê thảm chán nản, miệng vết thương
    thật sự cũng không phải chỉ có vài lỗ, thậm chí miệng vết thương sâu đến thấy
    xương cũng không phải chỉ có một lỗ.

    - Mẹ nó, ta cũng trí chướng như vậy sao!

    Nổi giận gầm một tiếng, Bắc Thần phóng điện bay ra, Lục Ngân Đao cũng rút ra,
    mũi đao thẳng hướng đến chỗ bảy tấc của trăn Hỏa Linh.

    - Ngươi làm gì, nhặt gà chết...

    Một đệ tử vây quanh bên ngoài, nhìn thấy Bắc Thần như ánh sét bay đến, nhất thời
    chửi ầm lên, xoay ngược lại muốn đánh ra một kiếm với Bắc Thần. Nhưng hắn còn
    chưa nói xong, đã bị linh lực của Bắc Thần đẩy lui mấy trượng.

    Thế đi của Lục Ngân Đao vừa thu lại, Bắc Thần dời hai tay lên sống đao, đón đỡ
    theo dung nham trong hồ bay đánh đến đuôi trăn.

    Một lực lượng mạnh mẽ phát ra phía trên đuôi trăn, xuyên thấu qua Lục Ngân Đao
    phản chấn lại vào trong cơ thể Bắc Thần.

    Khí huyết trong cơ thể Bắc Thần chấn động, hai tay đau xót, chảy ra vết máu nhè
    nhẹ.

    - Con mẹ nó, thật đúng là phẫn trư ăn lão hổ!

    Bắc Thần hoàn toàn tỉnh ngộ, chính mình đã xem nhẹ chỗ quan trọng, nơi này
    chính là hồ dung nham, là hang ổ của trăn Hỏa Linh. Nó ở trong này mượn dùng địa
    thế, tốc độ khôi phục thương thế hoàn toàn có thể dùng nghịch thiên để hình
    dung. Chính mình thế nhưng ngây ngốc đứng ở nơi đó nhìn cả buổi, làm cho trăn Hỏa
    Linh này khôi phục rất nhiều yêu nguyên.

    Ánh mắt Bắc Thần vừa nhíu, bởi vì ngay khi đuôi trăn lui về trong hồ dung nham,
    một đạo kiếm khí bất ngờ bức đến trước mặt.

    Hừ một tiếng, Bắc Thần vung lên Lục Ngân Đao, dễ dàng đánh nát đạo kiếm khí Phi
    Lăng phát ra này.

    - Lúc này thối lui, niệm vào tình cảm đồng môn, cho ngươi tự do rời đi!

    Thần sắc cao ngạo, ngữ khí lạnh như băng, Bắc Thần nghe được cảm thấy vô cùng
    phản cảm. Không cần suy nghĩ, cánh tay phải chấn động, bay ra Tẩy Mặc, một tiếng
    “keng” phát ra trên thân kiếm của Phi Lăng.

    Thần sắc Phi Lăng tối sầm lại, trong mắt lộ rõ sát khí, thúc giục linh lực trên
    tay, muốn đẩy ra Tẩy Mặc.

    Chính là thời điểm pháp kiếm cùng Tẩy Mặc đụng vào nhau, một lực lượng đưa tới
    người, cứng rắn đẩy hắn lui mấy trượng, khí huyết trong cơ thể bốc lên, há mồm
    phun ra một ngụm tiên huyết.

    Giương mắt nhìn lại Bắc Thần, thần tình của Phi Lăng chính là không thể tin,
    chính mình thế nhưng một kích tùy ý của đối phương đều không thể chống đỡ.

    - Mẹ nó, ngươi muốn chết sao?

    Năm người bên ngoài, thấy Bắc Thần đánh cho Phi Lăng lui ra, đều hô quát ra tiếng,
    trường kiếm công kích về phía Bắc Thần.

    - Bạo khởi!

    Linh lực trong cơ thể chấn động, liên tiếp bay ra năm Hỏa Đạn Phù, hóa ra năm hỏa
    đạn thật lớn, công kích đến năm người.

    Khí lực của năm người sớm đã không còn, làm sao có thể là đối thủ của Hỏa Đạn
    Phù thượng đẳng mà Bắc Thần bắn ra, một kích đã bay ra xa. Nếu không phải Bắc
    Thần không muốn hạ sát thủ, lần này sợ là năm người bọn họ đã là chết đến không
    thể chết lại.

    Nhưng mặc dù Bắc Thần đã để lại một tay nhưng tu vi ba người đều thấp, sau khi
    bị đánh rời khỏi chiến trường, há mồm phun ra máu tươi, độn quang quanh thân
    cũng không xong, thiếu chút nữa một đầu tiến vào trong hồ dung nham.

    Bắc Thần cũng không thèm liếc mắt nhìn bọn họ, thúc giục một thân pháp, giết đến
    quanh thân trăn Hỏa Linh kia, liên tiếp chém ra hai đao, thẳng đến điểm yếu của
    trăn Hỏa Linh.

    Trăn Hỏa Linh kia lúc nay cũng không che giấu nữa, hung uy bùng nổ, ngửa mặt
    lên trời gầm lên giận dữ, đẩy lui hai người Phi Quân, một mình hướng đến giết Bắc
    Thần:

    - Súc sinh, quả nhiên giỏi tính kế!

    Tâm thần Bắc Thần tối sầm lại, há mồm phun ra hai đạo Hàn Sương Phù.

    Hai dòng khí lạnh hội tụ, hóa thành một đạo sương lạnh, áp chế đến đỉnh đầu của
    trăn Hỏa Linh.

    Trăn Hỏa Linh này dù sao cũng là yêu thú hệ hỏa, phát hiện luồng không khí lạnh
    tới người, không thể không tạm tránh khỏi mũi nhọn.

    - Không làm thịt ngươi, ngươi còn muốn lên trời sao!

    Tức giận mắng một tiếng, Bắc Thần dẫn ra linh lực, luồng không khí lạnh như
    bóng với hình, đánh sâu về phía trăn Hỏa Linh.

    Trăn Hỏa Linh cảm thấy tránh không khỏi rồi, thân mình xoay tròn, cuồn cuộn nổi
    lên một đạo dung nham, nghênh diện luồng không khí lạnh hướng về phía mình. Luồng
    không khí lạnh đối đầu với dung nham, nhất thời bốc hơi ra một vùng sương mù to
    lớn đầy trời.

    Sau khi Bắc Thần cùng trăn Hỏa Linh giao chiến, hai người Phi Quân Phi Tĩnh liền
    lựa chọn lui về sau, bay đến bên cạnh Phi Lăng.

    Bắc Thần mắt lạnh nhìn chằm chằm tám người bọn họ, đưa cho bọn họ một ánh mắt
    khinh bỉ. Thân ảnh lại động, một mình một người sát vào bên trong vùng sương mù
    lớn.

    Sương mù lớn nhất thời không tán đi, che khuất đi tầm mắt của mọi người. Chỉ có
    nghe thấy tiếng tê rống của trăn Hỏa Linh thỉnh thoảng truyền đến cùng thanh âm
    mắng chửi tức giận của Bắc Thần.

    Sau đó, sương mù quay cuồng, hai thân ảnh của trăn Hỏa Linh cùng Bắc Thần một lớn
    một nhỏ từ bên trong giết đi ra.

    Cánh tay phải của Bắc Thần bị đuôi trăn Hỏa Linh quất một cái, để lại một vết
    máu lớn. Trên lưng trăn Hỏa Linh cũng bị Bắc Thần chém ra một đao, xương trắng
    lộ ra, cơ hồ có thể nhìn thấy nội tạng bên trong bị một màng thịt bao vây.

    - Hắc hắc, tiếp lấy một chiêu ngoan độc của gia đi!

    Bắc Thần hét lớn một tiếng, thần niệm phát điện, liên tiếp điểm bạo mười đạo
    Hàn Băng Phù.

    Trên trăm hàn băng hóa thành điện quang, cấp tốc bắn xung quanh thân của trăn Hỏa
    Linh.

    Trăn Hỏa Linh nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn động trong hồ dung nham phun ra một
    cỗ dung nham, tràn ngập bao vây toàn thân trên dưới của chính mình.

    Hàn băng bắn vào bên trong dung nham, lập tức phát ra tiếng vang “xuy xuy”, cả
    hai cùng tan rã, biến thành đất khô cằn.

    Khóe miệng Bắc Thần cong lên, phất tay phát ra hơn mười Thổ Cương Phù, toàn bộ
    nứt ra quanh thân của trăn Hỏa Linh, hóa thành thổ nguyên lực, bao vây cả người
    trăn Hỏa Linh.

    Thời điểm trăn Hỏa Linh hồi phục lại tinh thần, trên thân mình khổng lồ của
    chính mình toàn bộ đã bị đất khô cằn bao trùm lên.

    Dùng sức tránh thân mình, rơi ra một ít đất khô cằn, khi vừa cố định mắt lại, Bắc
    Thần đã chém ra một đao tới đỉnh đầu của nó.

    Lần ngày, tám người Phi Lăng ở bên ngoài đã hoàn toàn choáng váng mắt.

    Cho dù là đệ tử ngoại môn, cũng không có tư bản tiêu xài hoàng phù thượng phẩm
    như vậy. Hơn nữa làm sao có đệ tử Hóa Huyết kỳ có thể đồng thời thúc giục mười
    đạo phù, một tâm đa dụng, này không phải khả năng của Cố Nguyên kì sao?

    - Một Đao Trảm Thần!

    Bắc Thần quát chói tai một tiếng, Lục Ngân Đao khảm trên đỉnh đầu trăn Hỏa
    Linh, miệng vết thương sâu có thể thấy xương, thật làm muốn mệnh trăn này.

    Thần hồn thấy bị thương, làm cho trăn Hỏa Linh phát ra tiếng tê rống lớn tiếng,
    thân mình cũng co rút lại.

    Bắt lấy cơ hội, Bắc Thần há mồm phun ra một đạo Hàn Sương Phù, dám trên miệng vết
    thương của trăn Hỏa Linh.

    Sương lạnh phun trào, đông lạnh đầu trăn lửa đỏ của trăn Hỏa Linh thành tượng
    băng.

    Thấy trăn Hỏa Linh này còn đang bất an vặn vẹo thân mình, tay phải Bắc Thần chấn
    động, Tẩy Mặc bay ra, quấn quanh cổ của trăn Hỏa Linh, bốn móc ngược vừa chuyển,
    cắt xuống đầu trăn thật lớn.

    Đạp trên thi thể của trăn Hỏa Linh, Bắc Thần xoay người lại, mắt lạnh đánh giá
    tám người Phi Lăng.

    Bị hắn nhìn đến, tất cả mọi người đều lạnh cả lưng, nhẫn nhịn như ve mùa đông!​
     
    thanhson and inthenight like this.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đan Phù Chí Tôn
    Tác giả: Bảo Hào
    Chương 54: Thần Tượng Của Tiểu Bắc Bá.

    Edit:
    Nguồn: Sưu Tầm



    Tám người Phi Lăng hoàn toàn ngốc rồi, Đệ Tứ Sơn thế nhưng còn có đệ tử Hóa Huyết hậu kỳ giống như biến thái thế này. Vì cái gì trong trận đấu lớn của đệ tử ngoại môn, Đệ Tứ Sơn lại không có biểu hiện gì!

    Mặc dù là hai Cố Nguyên tầng một như Phi Quân, Phi Tĩnh, đối mặt với Bắc Thần cũng không dám động đậy. Nói giỡn gì chứ, trăn Hỏa Linh kia còn là Cố Nguyên tầng hai mà, chỉ mấy hơi thở đã bị đánh trở mình, hai người bọn họ làm sao là đối thủ a!

    - Như thế nào, tám người các ngươi ở lại chỗ này, muốn chia một chén canh?

    Bắc Thần quái dị nhìn nhìn bọn họ, tự giác giáo huấn cũng đã đủ rồi, nên hạ lệnh đuổi đi thôi.

    Trên mặt Phi Lăng một hồi xanh một hồi trắng, muốn rời đi nhưng lại muốn giữ lại thể diện, muốn tranh đoạt lại kiêng kị thực lực của Bắc Thần, tiến thoái lưỡng nan.

    - Có thể lưu lại danh hiệu?

    Bắc Thần thấy hắn nghẹn hồi lâu, nghẹn đến mặt trắng bệch lại ra một câu như vậy, hung hăng khách sáo với hắn một phen.

    - Nghe nói ngươi lập tức sẽ thăng chức lên đệ tử ngoại môn, đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ biết ta là ai!

    Bắc Thần nói xong, cũng không để ý đến nhóm bọn họ nữa, bắt đầu thu thập đồ vật này nọ trên người của trăn Hỏa Linh.

    Da trăn hoàn toàn đã bị phế đi, răng nọc, huyết tinh, tinh huyết đều được Bắc Thần thu vào hết.

    Tám người Phi Lăng nhìn nhìn Bắc Thần, trực tiếp ở trước mặt bọn họ thu chiến lợi phẩm, sắc mặt bọn họ lúc này đều đen sì.

    - Chúng ta đi!




    Nhận thấy bọn họ đã rời đi, Bắc Thần lắc lắc đầu:

    - Nếu là lúc trước, không thiếu phải đấu một trận với bọn họ một chút, xem ra gần đây tính tình ta đã biến tốt lắm rồi!

    Sau khi rửa sạch sẽ đất khô cằn cùng hàn băng trên đỉnh đầu của trăn Hỏa Linh, Bắc Thần vươn năm ngón tay bắt đầu tróc thú hồn.

    Ngay một khắc Bắc Thần dùng linh lực lôi thú hồn của trăn Hỏa Linh ra, ngọc thạch bảy màu trong cơ thể hắn vốn vẫn luôn bất động đột nhiên lại chấn động lên. Một đạo linh quang màu đỏ từ bên trong ngọc thạch bay ra, xuyên thấu qua cánh tay phải của Bắc Thần trực tiếp hấp thu thú hồn của trăn Hỏa Linh kia vào.

    Nhìn nhìn lòng bàn tay trống trơn, Bắc Thần mắng to nói:

    - Đây là tình huống gì, hãm hại cha sao!

    Không để cho Bắc Thần nghĩ nhiều, lưu quang màu đỏ đã muốn trở thành một cái túi bao vây một con trăn Hỏa Linh tí hon, chui vào bên trong ngọc thạch.

    Theo sau đó, một luồng tinh thần lực tinh thuần cùng một phần linh lực tinh thuần đi ra từ bên trong ngọc thạch. Luồng tinh thần lực này sau khi phiêu tán ra, trực tiếp theo kinh mạch tiến vào tổ khiếu của Bắc Thần, bắt đầu làm dịu thần hồn của Bắc Thần. Thần hồn đã được tẩm bổ, Bắc Thần cảm thấy cả cơ thể trở nên thư thái, cả người như mạt xuân phong, ánh mắt đều mê muội thành một sợi chỉ.

    Một luồng linh lực giống như thanh tuyền, rót vào trong đan điền của Bắc Thần, lập tức tạo thành một phản ứng dây chuyền, chín viên huyết tinh cơ hồ là nháy mắt ngưng tụ thành hình ngay tại trong cơ thể Bắc Thần.

    Chín viên huyết tinh no đủ, cũng ý nghĩa tu vi của Bắc Thần đã bước vào Hóa Huyết tầng chín.

    Bất đồng với đột phá ở Cực Đạo Sơn mạnh mẽ, lần này đột phá của Bắc Thần thật là như nước chảy thành sông, tự nhiên diễn ra, nước chảy tràn đầy.

    Linh lực đưa ra từ bên trong ngọc thạch, thập phần tinh thuần, không có tạp chất gì, phẩm chất còn cao hơn linh lực ẩn giấu bên trong Bổ Mạch Linh Đan. Có thể nói như vậy, Bắc Thần nhận được cỗ linh lực rót vào này, không khác gì tu chân giả cấp cao thực hiện nghi thức xối nước lên đầu một lần.

    - Này mẹ nó thiệt tình là bảo bối a!

    Trong thần thức của Bắc Thần, nhìn thấy ngọc thạch khôi phục lại bình thường trong đan điền, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ kém nở ra một đóa hoa.

    - Thời điểm ta thu hoạch hai thú hồn của trăn Hỏa Linh Cố Nguyên tầng một, ngọc thạch này cũng không có động tĩnh gì, chẳng lẽ nhất định phải là Cố Nguyên tầng hai?

    Yên lặng kiểm kê đồ vật này nọ trên người mình, Bắc Thần buông tha cho ý tưởng săn giết thêm một yêu thú Cố Nguyên tầng hai lần nữa.

    Hiện tại trên người hắn tuy rằng hoàng phù dự trữ còn rất nhiều, nhưng Hàn Sương Phù làm chủ lực đã muốn động dùng tám lần, chỉ còn lại bảy lần cơ hội sử dụng, hắn phải tiết kiệm một chút.

    “Đợi đi phù các ở đó dùng điểm cống hiến đổi lấy một phần thú hồn của Cố Nguyên tầng hai thử xem. Còn có năm ngày nữa là thời gian tiến vào Mật Châu, nên nắm chặt thời gian một chút lại luyện chế thêm mấy đạo Liệt Diễm Phù mới đúng!”

    Sau khi chỉnh đốn tâm tình, Bắc Thần nhìn nhìn một vùng hỗn độn bốn phía, khởi động độn quang rời khỏi.

    Sau khi trở lại tông môn, việc thứ nhất Bắc Thần làm là đi Phù Các, tiêu phí năm mươi điểm điểm cống hiến, từ trong phù các đổi lấy một phần thú hồn của trăn Hỏa Linh Cố Nguyên tầng hai.

    Sau khi cân nhắc một lát, Bắc Thần lại tiêu phí năm trăm linh thạch, từ trong Phù Các đó đổi lấy một phần thuật chế tác phù.

    Đáng tiếc, nhiệt tình tăng vọt của Bắc Thần lại đổi lấy một chậu nước đá lạnh băng. Khi Bắc Thần cầm thú hồn trăn Hỏa Linh từ trong cầu ngọc ra, ngọc thạch trong đan điền căn bản là không có một chút phản ứng nào.

     
    thanhson and inthenight like this.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đan Phù Chí Tôn
    Tác giả: Bảo Hào
    Chương 55: Lưu phủ thế tu

    Edit:
    Nguồn: Sưu Tầm

    Sau khi gặp Phi Thanh, Bắc Thần lập tức dính chặt về phía nàng, một bước cũng không rời đi.

    Phi Thanh cũng thích Bắc Thần vô cùng nhanh chóng, một tiểu tử phấn nộn đáng yêu như vậy, khó trách thanh cao nhưng lạnh lùng như Tần Bạch cũng sẽ xem như bảo bối mà che chở khỏi mọi khó khăn.

    Lưu Phủ hận đến nghiến răng nghiến lợi, răng đều thiếu chút nữa cắn xuất huyết. Đệ tử chính mình cẩn thận bảo hộ mười mấy năm nay, hiện tại đang hưởng thụ đãi ngộ chính mình tha thiết ước mơ.

    Bắc Thần đương nhiên sẽ không luôn luôn dính bên người Phi Thanh một cách sỗ sàng. Bọn họ dù sao đều là tu chân giả, hắn chính là thừa cơ lãnh giáo Phi Thanh một ít chế phù thuật.

    Phi Thanh chính là chế phù đại sư hàng thật giá thật, hơn nữa là đệ tử được tông sư chế phù Định Vãng trong tông môn bồi dưỡng. Bắc Thần chính là khó được có cơ hội có thể thỉnh giáo nàng. Phi Thanh không riêng gì chế phù thuật rất cao, lý giải đối với phù cũng là mới mẻ độc đáo. Điều này cho thấy chế phù thuật của nàng vẫn còn đang tinh tiến, còn có không gian phát triển rất lớn.

    Phi Thanh tu chân không đủ trăm năm, chế phù thuật đồng thời tuyệt cao, tu vi cũng không có hạ xuống, được nàng cố gắng rèn luyện cho đến Cố Nguyên tầng chín.

    Bắc Thần trước kia cũng nghe nói qua, Chế Phù Các của Nam Huyền Tông là một đoản bản, không chỉ không có tông sư chế phù tọa trấn, liền ngay cả chế phù đại sư cũng không có vài người.

    Nguyên nhân chủ yếu này vẫn là chế phù thuật của Nam Huyền Tông truyền thừa không đủ hoàn thiện, không có ai có thể làm cho chế phù sư tấn chức lên tông sư.

    Nhưng là Phi Thanh là một tồn tại đặc thù. Nàng không chỉ có thiên phú chế phù tuyệt hảo, hơn nữa tư chất tu chân cũng thập phần thượng thừa.

    Ở Tu Chân Giới, tu chân bách nghệ hưng thịnh, có lợi cũng có hại. Dù sao, một đường tu chân, chính là nghịch thiên mà đi, cố quá nhiều khó trách thất bại. Rất nhiều người trên con đường tu chân bách thượng, đệ tử kĩ nghệ cao một bậc, trên tu vi tự thân khó tránh khỏi rèn luyện ít ỏi, làm cho rất nhiều chế phù sư hoặc là luyện đan sư cao cấp do căn cơ nông cạn, tu vi loạn đến rối tinh rối mù.

    Liền tỷ như, một vị luyện đan tông sư duy nhất của Nam Huyền Tông, các chủ Đan Các, Phi Sơn lão tổ. Hắn một tay luyện đan thuật, xuất thần nhập hóa, hưởng thụ lời ca ngợi của cả nam vực Tu Chân Giới. Nhưng căn cơ tu vi cũng thập phần bình thường, ở bên trong tinh cảnh giới, thực lực cơ hồ chỉ là tồn tại lót đáy.

    Kỳ thật này cũng là bệnh chung lưỡng nan của Tu Chân Giới!

    Phi Bạch cũng từng nhắc tới qua với Bắc Thần, từ sau khi thiên phú chế phù của Phi Thanh được tông môn phát hiện, cao tầng tông môn còn có ý tăng cường tu vi của Phi Thanh.

    Tâm tư cao tầng của Nam Huyền Tông cũng rất cần được cân nhắc, bọn họ đơn giản chỉ là muốn làm cho Phi Thanh trước tấn chức Đạo Tiên Cảnh Giới, sau này lại nghiên cứu sâu vào cảnh giới chế phù tông sư.

    Nghe đến đây, Bắc Thần bất giác lại lo lắng cho Chỉ Điệp. Bên ngoài Cực Đạo Cung, Bắc Thần ngoài ý muốn biết được Chỉ Điệp thế nhưng tinh nghiên thâm hậu một đường đối với trận pháp.

    Phải biết rằng, nội tình trận pháp của Nam Huyền Tông chính là còn nông cạn hơn cả nội tình chế phù. Một tông sư trận pháp duy nhất chính là Diệu Sơn chân nhân, nghe nói sau khi hắn tiến cấp lên cảnh giới Đạo Tinh Cảnh, vì chủ trì tông môn bảo hộ đại trận, không thể không rút ra tinh lực tinh nghiên trận pháp thuật.

    Khoảng cách khởi hành còn có một đoạn thời gian, Phi Thanh cũng vui vẻ chỉ điểm cho Bắc Thần chế phù thuật. Thông qua một phen trao đổi, Bắc Thần trên con đường chế phù biểu hiện ra được thiên phú, làm cho Phi Thanh là chế phù thiên tài vạn năm mới xuất hiện ở Nam Huyền Tông cũng lắp bắp kinh hãi!

    Sau khi biết được Bắc Thần đã muốn thành công luyện chế ra một đạo nguyên phù trung phẩm, Liệt Địa Phù, Phi Thanh không nói hai lời, xuất ra ba viên ngọc giản đưa cho Bắc Thần.​
     
    thanhson and inthenight like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)