FULL  Tiên Hiệp Đại La Thiên Tôn - TGV: Chiến Thần Đà

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239
    [​IMG]
    Đại La Thiên Tôn

    Tác giả: Chiến Thần Đà
    -- o --


    Chương 1: Truy Sát


    Biên tập: nguyễn sỹ hà
    Nguồn: Truyen.org






    Giới Thiệu:
    Mang lối dẫn truyện nhẹ nhàng và sâu lắng, Đại La Thiên Tôn là truyện có chiều sâu, cho bạn đọc cảm nhận sâu sắc về cốt truyện và những nét đặc sắc trong tiên hiệp. Bên cạnh lời văn đầy xúc tích của Chiến Thần Đà, truyện mang lại cho người đọc những tình tiết không quá nhanh, dễ chiêm nghiệm.

    ***

    Tiên giới.

    - U Nguyệt, muội đem Hồn nhi chạy trốn đi, ta sẽ chặn họ lại.

    Thập tam thái tử Long Tử Thiên hét lên.

    - Không, thiếp sẽ ở lại với chàng, thiếp sẽ không đi đâu hết.

    - Nàng phải nghĩ cho Hồn nhi của chúng ta. Nàng phải sống để chăm sóc nó, nuôi dạy nó. Nàng mau đi đi, ta sẽ ở đây chặn chúng lại.

    Phía xa cách đó ngàn trượng bỗng nhiên có cả ngàn người phi không tới, hét to.

    - Long Tử Thiên, Lý U Nguyệt, các ngươi không thoát đâu.

    - Phản bội lại Nhân tộc đành chỉ có con đường chết thôi. Lý U Nguyệt, nếu nàng chịu nhận tội và giết chết Long Tử Thiên thì ta danh dự sẽ nói giúp nàng trước Thiên đình.

    - Ngươi chuẩn bị chết đi Long Tử Thiên.

    ***

    Mang cái nhìn sâu sắc về Long Tử Thiên và Lý U Nguyệt, truyện hứa hẹn gửi đến độc giả cái kết đầy bất ngờ và thú vị. Bên cạnh đó, Kiếm Đạo Độc Tôn và Long Huyết Chiến Thần là một trong những truyện hay mà bạn đọc có thể điểm qua.






    Tiên giới.

    - U Nguyệt, muội đem Hồn nhi chạy trốn đi, ta sẽ chặn họ lại.
    Thập tam thái tử Long Tử Thiên hét lên.

    - Không, thiếp sẽ ở lại với chàng, thiếp sẽ không đi đâu hết.

    - Nàng phải nghĩ cho Hồn nhi của chúng ta. Nàng phải sống để chăm sóc nó, nuôi dạy nó. Nàng mau đi đi, ta sẽ ở đây chặn chúng lại.

    Phía xa cách đó ngàn trượng bỗng nhiên có cả ngàn người phi không tới, hét to.

    - Long Tử Thiên, Lý U Nguyệt, các ngươi không thoát đâu.

    - Phản bội lại Nhân tộc đành chỉ có con đường chết thôi. Lý U Nguyệt, nếu nàng chịu nhận tội và giết chết Long Tử Thiên thì ta danh dự sẽ nói giúp nàng trước Thiên đình.

    - Ngươi chuẩn bị chết đi Long Tử Thiên.
    ..............

    Thập tam thái tử Long Tử Thiên hừ một tiếng, nói to:

    - Chỉ bằng các ngươi mà đòi giết ta. Đỡ một chiêu của ta.

    - Du Long xuất hải.

    Hai tay của Long Tử Thiên chưởng ra song long, uy thế thiên địa về phía địch nhân. Một chiêu đoạt mạng mấy chục la thượng kim tiên, trọng thương Tiên quân. Sau đó quay về phía Lý U Nguyệt nói:

    - Nàng mau chạy đi.

    Lý U Nguyệt đầm đìa nước mắt, không muốn chạy đi nhưng vì hài nhi nên đành phải ôm con thuấn di chạy đi.

    - Muốn chạy. Bài Vân chưởng.

    Kẻ vừa hét lên là Tiên Đế Triệu Vân của Thiên đình, chưởng về phía Lý U Nguyệt thuấn di. Long Tử Thiên đang chống chọi với đám Tiên Quân, Tiên Đế và đám Long tộc nên không thể đỡ giúp nàng. Long Tử Thiên hét lên:

    - U Nguyệt, cẩn thận.

    - Aaaa....

    Một chưởng đầy uy lực của Tiên đế, mặc dù có Thần thần giáp hộ thể nhưng vẫn bị phản chấn từ chưởng của Triệu Vân. Miệng hộc máu nhưng vẫn cố gắng thuấn di bỏ chạy.

    - Tên khốn Triệu Vân. Hỏa Long quyền.

    Long Tử Thiên nổi điên hét lên. Vung Hỏa long quyền về phía của Triệu Vân.

    - Hừ, một kẻ trọng thương mà cũng muốn đánh ta. Thiên Vân thuẫn.
    Triệu Vân hừ lạnh, tay kết ấn tạo nên một tấm khiêng chống lại Hỏa long quyền của Long Tử Thiên. Sau đó hắn nói với đám tiên nhân.

    - Long Tử Thiên đã bị trọng thương, chúng ta liên thủ giết chết hắn.

    - Đúng ra tay.

    Gàooooo.....

    Long Tử Thiên hóa kim long chi thân, dài đến ngàn trượng. Miệng đọc pháp quyết.

    - Ô! Úm! A! Hồng! Ma! Dát! Phu! Ba! Thần Long bát âm.

    Đám địch nhân chợt tái mặt, hoảng loạng hét lên.

    - Cẩn thận, là Thần Long bát âm.

    - Aaaaaaaaaaa

    Theo thanh âm Long Tử Thiên rơi xuống, từng đợt, từng đạo, từng vòng âm ba (sóng âm) phô thiên cái địa.

    Thanh chấn cửu thiên.
    Âm ba lướt qua, không gian phảng phất băng liệt, biến mất từng chút một.

    Tiếng gầm rú, phảng phất như có hàng nghìn, hàng vạn Thiên Long đồng thanh ngâm lên.

    Ngọn núi dao động mãnh liệt, có cảm giác trời long, đất lở.

    Long Thần Bát Âm! Đây là Âm sát thuật của Long tộc. Long Tử Thiên vốn là Long đế mạnh nhất của Long tộc nên tu luyện được sát chiêu này. Là một trong số các thần thông lợi hại nhất của Long Tử Thiên.

    Đối mặt với chiêu thức hủy thiên diệt địa này, dù trốn tới chỗ nào cũng bị băng liệt làm tan rã. Dưới Long Âm, một trong số vô lượng thần thông, đám Đại la kim tiên, Tiên quân đứng trong khoảng ngàn trượng gần đó ngay lập tức biến thành huyết vụ, Nhuộm đỏ cả khoảng không.

    Các Tiên đế nhờ có thần khí tiên bảo hộ thể nên chỉ bị phản chấn nhẹ, không uy hiếp đến tính mạng.

    - Tất cả xông lên giết hắn. Các Tiên quân khác đuổi theo bắt tiện nhân Lý U Nguyệt lại cho ta.

    Triệu Vân nói to, tây cầm tiên bảo cực phẩm Thiên Vân thần kiếm, rót chân khí vào kiếm chém về phía Long Tử Thiên.

    Các Tiên đế, Tiên quân khác thấy thế thì cũng xuất ra thần khí tiên bảo của mình. Hàng ngàn thần khí xuất ra chiếu sáng cả thiên địa.

    - Kim long trảo.

    Long Tử Thiên xuất kim trảo to chục trượng đỡ kiếm của Triệu Vân. Sau đó liền xông về phía đám Tiên quân đuổi theo Lý U Nguyệt. Bọn Triệu Vân thấy thế thì liền dốc hết sức lực, ngăn cản Long Tử Thiên.

    Đám Tiên Quân liền thuấn di đuổi theo Lý U Nguyệt.

    Ghi nhớ chương truyện này lên trình duyệt để lần sau vào đọc tiếp chương mới nhanh hơn
     
    Last edited by a moderator: 19/1/17
  2. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239
    Đại La Thiên Tôn
    Tác giả: Chiến Thần Đà
    -- o --


    Chương 2: Đứa Trẻ Bất Hạnh​


    Biên tập: nguyễn sỹ hà
    Nguồn: Truyen.org





    Bảo minh sâm lâm

    Một nữ nhân xinh đẹp tuyệt thế từ khoảng không đáp xuống, áo trắng đã bị nhuộm đỏ bới máu. Khuôn mặt nhợt nhạt nhưng vẫn hiện lên vẻ đẹp khuynh thành.

    Nữ nhân này chính là Lý U Nguyệt.

    Nhờ Long Tử Thiên chặn địch nhân một khoảng thời gian dài nên nàng phi thân được đến Bảo minh sâm lâm. Nhưng thân mang thương thế, lại dốc sức thuấn di như thế nên nàng nhanh chóng kiệt sức.

    Bỗng nhiên trong rừng cách Lý U Nguyệt tram trượng xuất hiện một tăng nhân áo vàng, thân hình vạm vỡ, vẻ mặt hiền hòa nhìn Lý U Nguyệt.

    - Là ai?

    Lý U Nguyệt vì đầu óc choáng váng nên không nhìn rõ mặt người phía, nói to về phía tăng nhân.

    - Bần đạo là Khai Tâm, được Phật tổ phái đến để giúp thí chủ.

    Tăng nhân chậm rãi đáp.

    - Là La hán Khai Tâm. Là Như Lai thiên tôn phái ngươi đến.

    Lý U Nguyệt mừng rỡ. Nàng thầm nghĩ bản thân mình sắp bị địch nhân đuổi tới, đang vắt óc suy nghĩ cách che giấu nhi tử của mình. Bỗng nhiên bằng hữu của phu quân mình xuất hiện giúp đỡ. Nàng vui mừng không nói nên lời.

    La hán Khai Tâm nói tiếp:

    - Mặc dù Phật Tổ rất muốn giúp nhị vị thí chủ nhưng vì lo đến an nguy của Phật gia nên đành phải âm thầm phái bần đạo đến. Thời gian không còn nhiều, thí chủ mau theo bần đạo rời khỏi nơi này.

    - Đạ tạ Khai Tâm la hán, nhưng ta còn phải quay lại chỗ của phu quân ta. Vả lại nếu ta đi theo ngài ngộ nhỡ địch nhân nhìn thấy thì Phật gia sẽ phải chịu tai kiếp.

    Lý U Nguyệt không đành lòng bỏ trốn trong khi phu quân của mình đang phải chống chọi với địch nhân. Nàng rất cảm kích với Phật môn vì đã ra tay cứu giúp phu thê nàng nhưng nàng không muốn liên lụy Phật môn. Liền quỳ xuống cầu xin La hán Khai Tâm:

    - Đây là con của ta và phu quân ta, tên của nó là Long Tinh Hồn, cầu xin Phật môn cưu man nó, nếu có kiếp sau, ta nguyện làm trâu làm ngựa cho phật môn.

    - Thí chủ xin đừng nói vậy, thân là người của Phật môn, cứu người là chuyện nên làm. Ta nhất định sẽ chăm sóc tốt cho đứa trẻ này.

    La hán Khai Tâm liền đưa tay nhận lấy đứa bé. Phát hiện đứa bé bị thương nghiêm trọng.

    Lý U Nguyệt đứng lên nói,mặt ngấn lệ nhưng vô cùng hạnh phúc vì nhi tử của mình đã được cứu. Liền nói với La hán Khai Tâm:

    - Khai Tâm la hán, ngài mau rời khỏi đây, địch nhân sắp đến. Ngộ nhỡ chúng nhìn thấy thì không xong.

    - Ừ, vậy chí chủ cẩn thận.

    Sau đó, La hán Khai Tâm liền cưỡi tọa kỵ U Minh Bạch Hổ bay đi. Lý U Nguyệt nhìn theo, mặt đầm đìa nước mắt nhìn La hán Khai Tâm rời đi. Sau đó, phía xa cách Bảo minh sâm lâm ngàn trượng xuất hiện mấy chục bóng người. Chính là các Tiên quân, Thiên binh Thiên tướng của Thiên đình đang thuấn di đuổi theo Lý U Nguyệt.

    Trông thấy Lý U Nguyệt, bọn chúng mừng rỡ gào lên:

    - Tiện nhân, mau theo bọn ta về Thiên Đình nhận tội. Triệu Vân tướng quân hứa sẽ nói giúp ngươi giảm nhẹ tội trạng. Nếu không thì đừng trách bọn ta không thủ hạ lưu tình.

    Lý U Nguyệt hừ lạnh, lau nước mắt nói với đám Thiên binh thiên tướng:

    - Lão Hạo Thiên sẽ giảm nhẹ tội cho ta.

    Đám thiên binh thiên tướng cả giận nói:

    - Vô lễ, dám gọi Thiên đế bất kính như thế. Chúng ta mau giết tiện nhân này rồi bẩm báo với Triệu tướng quân sau

    - Đúng, tất cả xông lên giết ả.
     
  3. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239
    Đại La Thiên Tôn
    Tác giả: Chiến Thần Đà
    -- o --


    Chương 3: Phong Ấn​


    Biên tập: nguyễn sỹ hà
    Nguồn: Truyen.org





    Lý U Nguyệt đường đường là Tiên đế của thiên giới, thấy địch nhân xông lên, liền xuất thần Bích Huyết kiếm, phi không lên bầu trời, chân đạp bộ thất, tinh, bước liền bảy bước trên không, trường kiếm đột ngột đâm thẳng lên trời, khuôn mặt không có một chút huyết sắc, miệng niệm pháp quyết:

    - Cửu thiên huyền sát, Hóa vi thần lôi, Hoàng hoàng thiên uy, Dĩ kiếm dẫn chi.

    - Thần kiếm ngự lôi chân quyết.

    Trong giây lát, bầu trời vốn trong xanh trở nên đen xịt, ngang trời mây đen đột nhiên ùn ùn xuất hiện, tiếng sấmvang trời, bên rìa đám mây đen chớp nhoáng xoẹt không ngừng, rạch ngang trời đất, cuồng phong nổi lên.

    Gió lớn đập vào mặt đám Thiên binh thiên tướng của Thiên đình, mặt biến sắc, hoảng loạng kêu lên:

    - Là Thần kiếm ngự lôi chân quyết. Là một trong tuyệt kỹ vô địch trong thiên giới.

    - Ả ta luyện Thần kiếm ngự lôi chân quyết đến Đại thành rồi, tất cả cẩn thận.

    Trên khoảng không, Lý U Nguyệt mặt tái nhợt. Mặc dù nàng là Tiên Đế, sức mạnh vượt xa đám Tiên Quân, Thiên binh thiên tướng của Thiên Đình nhưng vì thân mang trọng thương. Kéo dài cuộc chiến càng lâu thì nàng càng gặp bất lợi nên đành phải cưỡng ép sử dụng Thần kiếm ngự Lôi chân quyết.

    - Sát

    Ầm ầm…..

    Một kiếm phong vân biến sắc. Một kiếm như hủy diệt cả thiên địa.

    Đám Tiên quân, Thiên binh thiên tướng triệu hồi chiến giáp nhưng một kiếm của Tiên đế đâu phải tầm thường. Loáng cái, mấy chục địch nhân kẻ chết, người trọng thương.

    Lý U Nguyệt cũng chẳng khá hơn bao nhiêu. Sử dụng tuyệt kỹ Thần kiếm ngự lôi chân quyết làm tiêu tốn gần hết tiên lực trong người nàng.

    Nàng đáp xuống, liền lấy ra Phục nguyên thần đan. Tiên lực trong người phục hồi phân nửa, lập tức thuấn di về phía Long Tử Thiên đang chiến đấu.

    ………….

    Phật môn

    - Phật tổ, đệ tử đã về.

    Tăng nhân mặc áo bào vàng, thân thể vạm vỡ, nét mặt nhân từ. Y chính là La hán Khai Tâm vừa trở về từ Bảo Minh sâm lâm.

    La hán Khai Tâm hướng về phía thần tăng tọa trên đài sen, khuôn mặt nhân từ nhưng đầy vẻ khắc khổ, ngài như hiểu rõ bể khổ của nhân sinh. Chính là Như Lai Phật tổ, một trong Bát đại thiên tôn của Tiên Giới.

    Ánh mắt Phật tổ nhìn về phía Bảo minh sâm lâm. Nhắm mắt thở dài, rồi quay về phía La hán Khai Tâm chậm rãi nói:

    - Đem đứa bé lai đây cho ta.

    La hán Khai Tâm không chần chừ, nhanh chóng trao đứa bé cho Phật tổ.

    - Đứa bé thật bất hạnh. Ra đời chưa được bao lâu thì phụ mẫu gặp phải tai kiếp, cửu tử nhất sinh. Lại bị một chưởng của Triệu Vân tướng quân, thương thế nghiêm trọng, kinh mạch toàn thân bị đứt gãy. Xem ra không sống được bao lâu nữa.

    La hán Khai Tâm nhìn đứa bé, lòng đau như dao cắt, giọng nói đau buồn nói với Phật tổ.

    - Thật đáng thương. Xem ra nó không thể sống qua 18 tuổi rồi.

    Phật tổ nhìn đứa bé, trong lòng đau buồn không kém gì La hán Khai Tâm.

    Một đứa bé vừa ra đời đã rời xa phụ mẫu. Bản thân thì yểu mệnh. Một đứa trẻ đáng yêu như thế này lại phải chịu nhiều đau khổ như thế.

    Bồng đứa bé trong tay, Phật tổ giơ tay phải, triệu hồi một tràng hạt màu đen, sau đó đeo vào tay đứa bé.

    - Phật tổ, đây là….

    La hán Khai Tâm ngạc nhiên, định nói tiếp nhưng Phật tổ đã chặn ngang.

    - Tràng hạt này gọi là Hắc Đề, được tạo ra từ thân của Bồ Đề thần thụ. Hắc Đề này có thể duy trì sự sống của nó.

    Nói rồi Phật tổ đặt đứa bé lên Phật đàm, nói với La hán Khai Tâm.

    - Mặc dù có Hắc Đề bảo hộ nhưng theo thời gian nó sẽ lớn lên, sợ rằng Long lực và Tiên lực trong người nó mâu thuẫn, khiến nó chết bất đắc kỳ tử. Ngươi giúp ta hộ pháp, ta sẽ dung Thập quan đại chú ấn phong ấn Long lực và Tiên lực lại.

    - Vâng, Phật tổ.

    Phật tổ miệng đọc niệm chú, tay kết ấn. Đại điện ngập tràn ánh quang, đủ loại màu sắc.

    - Thập quan đại chú ấn.

    - Phong ấn.

    Mười đạo ánh quang bị Phật tổ khống chế, liền nhập vào đầu của đứa bé. Thân hình đứa bé sáng rực lên, trên trán hiện lên ánh quang hình chữ vạn, sau đó du nhập vào đầu, mười đạo quang cũng biến mất.
     
  4. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239
    Đại La Thiên Tôn
    Tác giả: Chiến Thần Đà
    -- o --


    Chương 4: Nguyện Sống Chết Có Nhau​


    Biên tập: nguyễn sỹ hà
    Nguồn: Truyen.org





    Sau đó Phật tổ niệm chú, trên khoảng không của Đại điện hiện lên pháp quyết của Phật gia. Chính là một trong pháp quyết vô thượng tôi luyện thân thể của Phật môn Kim Cang bất hoại thần công.

    Pháp quyết dần thu nhỏ lại rồi du nhập vào đỉnh đầu của đứa bé.

    - Phật tổ, người lại đưa vào đầu nó Kim cang bất hoại thần công.

    La hán Khai Tâm kinh ngạc khi thấy Phật tổ đem pháp quyết vô thượng của Phật môn nhập vào đầu của đứa bé.

    - Cho dù ta phong ấn Long lực và Tiên lực trong người nó, nhưng thân thể yếu kém thì dễ lâm trọng bệnh, sớm muộn gì cũng chết. Kim cang bất hoại thần công có thể giúp cho thân thể nó khỏe mạnh lên đôi chút.

    Phật tổ chậm rãi giải thích cho La hán Khai Tâm.

    Nói xong, Phật tổ bế đứa bé lên đưa cho La hán Khai Tâm nói:

    - Ngươi hãy đem đứa bé xuống Nhân gian. Hãy đặt nó ở miếu cổ phía nam của Thanh Diễm sâm lâm. Tại đó sẽ có một nữ nhân sẽ nuôi nó. Hừm, đứa bé này tên Long Tinh Hồn đúng không, ngươi hãy bỏ chữ Long đi, gọi nó là Tinh Hồn được rồi.

    - Tại sao lại bỏ họ Long của nó, Phật tổ?

    La hán Khai Tâm hỏi Phật tổ.

    - Sau này ngươi sẽ biết. Thời gian không còn nhiều, ngươi mau đi đi.

    L a hán Khai Tâm liền hiểu ý của Phật tổ, không hỏi nhiều, liền tạm biệt phật tổ, cưỡi tọa kỵ U Minh bạch hổ hướng về phía Nhân giới mà đi.

    La hán Khai Tâm vừa rời đi, trong đại điện bỗng xuất hiện một nữ nhân diện bạch y, xinh đẹp tuyệt trần, chính là Quan Âm bồ tát của Phật môn. Nàng đến kế bên Phật tổ, nói.

    - Làm như thế có tốt không thưa Phật tổ.

    - Ta cũng không biết việc này là tốt hay không tốt. Ta không thể giúp bằng hữu của mình, lòng ta đau như bị Thiên đao vạn kiếm xé nát. Thân là bằng hữu, ta cũng chỉ có thể giúp đến đây, hy vọng nhi tử của họ sẽ sống tốt dưới Nhân gian.

    Quan Âm nhìn Phật tổ, rồi lại nhìn về phía của La hán Khai Tâm rời đi.

    Phật tổ đưa mắt nhìn về hướng Bảo minh sâm lâm, sau đó lại nhìn về phía Nhân giới, thầm thở dài, nói một câu.

    - Tất cả phải trông vào tạo hóa của con thôi.

    …………..

    Ngoài rìa cách Bảo minh sâm lâm mấy ngàn trượng

    Một nam nhân người ướt đẫm máu, cơ thể chịu hàng ngàn vết thương nhưng vẫn hiên ngang, oai phong lẫm liệt chống chọi với hàng tram địch nhân.

    - Long Tử Thiên, ngày tàn của ngươi đến rồi.

    Người vừa nói chính là Triệu Vân Tiên Đế, tướng quân của Thiên đình, phụng mệnh của thiên đế Hạo Thiên truy bắt Thập tam thái tử Long tộc Long Tử Thiên và tiên nữ Lý U Nguyệt.

    - Hừ, các ngươi vẫn chưa giết được ta đâu.

    Phụtttt

    Long Tử Thiên mặc dù giọng điệu cứng cỏi nhưng thân mang thương thế nặng nề, vừa nói xong thì miệng hộc máu. Không biết sẽ chống chọi được bao lâu

    Triệu Vân hừ lạnh, quát lên:

    - Gần chết rồi mà còn già mồm, để xem ngươi có đỡ được một thương của ta không.

    - Tế thiên thần thương. Thức thứ ba Tế thiên phá không kích.

    Vừa nói xong, Tế thiên thần thương trong tay của Triêu Vân Tiên Đế hướng về phía của Long Tử Thiên, phá không bay đến.

    - Kim long chiến giáp.

    - Hỏa long thuẫn.

    Long Tử Thiên thấy một kích chí mạng của Triệu Vân Tiên Đế, liền gọi ra tiên giáp Kim long chiến giáp, hai tay kết ấn tạo ra Hỏa long thuẫn. Nhanh chóng đỡ Tế thiên phá không kích của Triệu Vân Tiên đế.

    Phụtttt

    Mặc dù có Kim long chiến giáp và Hỏa long thuẫn đỡ Tế thiên phá không kích của Triệu Vân Tiên đế nhưng vẫn bị phản chấn, lui về phía sau chục trượng, thổ huyết không ngừng.

    Bỗng phía sau của Long Tử Thiên một nữ nhân cách đó ngàn trượng thuấn di đến. Áo của nàng bị nhuộm đỏ bởi máu, khuôn mặt nhợt nhạt nhưng vẫn hiện lên vẻ đẹp thanh cao. Nàng chính là Lý U Nguyệt.

    - Phu quân.

    Phá không bay đến cạnh Long Tử Thiên, mặt nàng lại ngấn lệ, nhìn trên người Long Tử Thiên bị hàng trăm vết thương, lòng đau như dao cắt.

    Long Tử Thiên hoảng hốt nói với Lý U Nguyệt:

    - Sao nàng không trốn đi, còn quay lại đâu.

    - Thiếp không muốn rời xa chàng. Phu quân, muội nguyện sống chết cùng huynh.

    Lý U Nguyệt nghẹn ngào nói.
     
  5. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239
    Đại La Thiên Tôn
    Tác giả: Chiến Thần Đà
    -- o --


    Chương 5: Huyết Thuẫn​


    Biên tập: nguyễn sỹ hà
    Nguồn: Truyen.org





    - U Nguyệt, nàng mau theo ta trở về Thiên đình nhận tội, ta nhất định sẽ cầu xin Ngọc đế xá tội cho nàng.

    Triệu Vân nhìn Lý U Nguyệt nói.

    - Triệu tướng quân, đa tạ thành ý của ngài nhưng giờ không còn tư cách để trở về Thiên đình nữa rồi. Xin ngài hãy chuyển lời của ta với sư phụ ta “đồ nhi bất hiếu. Nếu có kiếp sau, nhất định sẽ báo đáp ơn dưỡng dục của sư phụ.

    Triệu Vân nghe Lý U Nguyệt nói, sát khí dâng lên, giận dữ nhìn Long Tử Thiên quát:

    - Tên Long yêu khốn kiếp, dám dụ dỗ tiên nữ của Thiên đình. Bổn tướng quân sẽ bắt ngươi vào Địa Ngục Lôi thần, cho ngươi sống không bằng chết.

    -

    - Tế thiên thần thương. Thức thứ tư, Tế thiên phục ma.

    -

    Triệu Vân vừa dứt lời, phi thân lên không trung, tay cẩm Tế thiên thần thương đâm lên trời, rót tiên lực vào thần thương, cương khí của Tế thiên thần thương tỏa ra trăm trượng, nghịch đảo thiên hạ. sau đó liền hướng về phía của Long Tử Thiên, một kích như muốn đoạt mạng của Long Tử Thiên.

    Long Tử Thiên mới đỡ một kích của Triệu Vân, huyết khí trong người còn chưa ổn định, nhìn thần thương của Triệu Vân đâm tới, mặt hiện lên vẻ hoảng loạng.

    Bỗng nhiên, giữa trời đất đột nhiên yên tĩnh, thậm chí ngay cả thế kinh thiên động địa của Tế thiên phục ma cũng trong chớp mắt nín thở….

    Cánh tay quen thuộc dịu dàng mà trắng muốt quen thuộc bao năm qua, xuất hiện bên người Long Tử Thiên, thánh thót đẩy hắn qua một bên.

    Chính là Lý U Nguyệt, đứng trước cương khí, miệng niệm chú, tay kết ấn.

    Ngọn gió thổi tung bộ y phục ướt đẫm máu, tung bay phần phật, giống như cảnh đẹp nhưng thê thảm của thế gian.

    Long Tử Thiên hoảng hốt. Hắn điên cuồng kêu lên điên cuồng nhưng bị cuồng phong bức trở lại, Long Tử Thiên dường như hóa điên, cố lao về phía thê tử của mình nhưng lại bị bức ngược trở lại. Đôi máu đỏ ngầu chảy ra một dòng lệ, lăng qua má.

    Người con gái trong gió đó, đang giơ hai tay về phía cương khí, hướng về Tế thiên thần thương uy thế đoạn tận trời đất.

    Cuồng phong kịch liệt hướng về phía nàng, hóa thành lốc xoáy cực đại xoay quanh mình Lý U Nguyệt, người con gái uyển chuyển xinh đẹp đó bị cuồng phong đẩy lên không trung, nghênh tiếp thế công kích của Thần thương.

    Nàng là ánh sang duy nhất lúc đó, trong thiên địa.

    Vô số sương mù huyết sắc từ thân thể nàng trong nháy mắt phun ra, ngưng thành huyết thuẫn nhưng hồng ngọc long lanh trước người nàng, đồng thời vẻ mặt trắng tinh khiết của nàng bay ra chin làn khói thoắt ẩn thoắt hiện, tan vào huyết thuẫn

    Bức tường máu đó phút chốc sục sôi bừng bừng, như lửa đốt cháy si tình nóng rực không ngừng, đốt theo tất cả những tuyệt vọng nhiệt tình, phát ra ánh sáng chói lọi rực rỡ không thể so sánh được, bay ngược lên trời.

    Đập vào Tế thiên thần thương ầm ầm!

    Ánh sáng chói lọi rực rỡ làm chói mắt, không ai có thể mở được mắt ra nhìn.

    Tiếng vang lớn không thể dùng lời nào để hình dung được đã chấn động cả bầu trời xanh, Tế thiên thần thương với thế không thể cản nổi bay ngược trở lại, kiếm khí đầy trời bay rối loạn.

    Thấp thoáng, một thân ảnh mảnh mai buồn thảm từ trên không trung chầm chậm rơi xuống.

    Giữa trời đất, đột nhiên toàn bộ yên tĩnh trở lại, chỉ có một thanh âm, một tiếng gầm to điên cuồng xé ruột xé gan vang lên:

    - Không…….

    Long Tử Thiên nhìn Lý U Nguyệt từ không trung rơi xuống, liền phi thân bay đến ôm lấy thân thể nàng. Khuôn mặt đẫm lệ nhìn Lý U Nguyệt mà nói.

    - U Nguyệt nàng không thể chết. U Nguyệt………

    Trong đầu Long Tử Thiên dần nhớ về hình ảnh của quá khứ. Nơi đó, Vạn Hoa cốc, hắn ôm con trong tay, cười nói vui vẻ với thê tử. Long Tử Thiên lúc đó đã nói với Lý U Nguyệt “Ta nhất định sẽ bảo vệ nàng và Hồn nhi cả đời”.

    “ Ta nhất định sẽ bảo vệ nàng và Hồn nhi cả đời”

    Câu nói đó cứ văng vẳng trong đầu của Long Tử Thiên.

    Long Tử Thiên ngửa mặt lên trời, hét lên:

    - KHÔNG…..

    Giận dữ, đau buồn. Long Tử Thiên mắt đỏ hoe, phi thẳng lên trời, một lần nữa chuyển hóa thành Kim Long, sức mạnh phát huy đến cực hạn. Nhìn Triệu Vân hét lên.

    - Triệu Vân, tên khốn. Ta phải giết ngươi.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)