Chương 245: Giết người

Huyền Giám Tiên Tộc

Quý Nguyệt Nhân 1656 Chữ 18/05/2024 23:25:14

 

 

 

"Thế thì tốt quá!"

Úc Tiêu Quý làm sao không nhận ra Ô Thiếu Vân có hiềm khích với Lý gia, hắn ta lập tức mừng rỡ, liên tục gật đầu, đưa tay nói:

"Mời!"

Nói xong, hai người cùng nhau cưỡi gió bay lên, biến mất ở chân trời. Úc Mộ Cao vẫn cúi người đứng đó, một lúc lâu sau mới ngồi dậy, ánh mắt thay đổi liên tục, trong lòng do dự :

"Lý Xích Kính đã trở về... Sao Mộ Tiên không có tin tức gì nhỉ, Mộ Tiên thông minh mưu trí, vẫn nên hỏi ý kiến của hắn."

Nói rồi, hắn tiến lên hai bước, đứng trước chiếc bàn ngọc, chấm mực rồi cẩn thận viết:

"Gửi đệ Mộ Tiên , hôm nay phụ thân trở về... ta có rất nhiều điều lo lắng... Có phải Lý Xích Kính đã trở về từ Nam Cương? Mong đệ điều tra thêm về Lý Xích Kính, bao nhiêu năm hắn mới trở về ? Chừng nào mới có tin tức của hắn ?... Trên đời này có thuật pháp nào có thể mê hoặc tâm trí của tu sĩ Trúc Cơ không, nếu có đó là thuật pháp gì ?"

Viết dông dài vài trăm chữ, Úc Mộ Cao niêm phong bức thư, đặt lên bàn, xoa cằm suy nghĩ một lúc, rồi lại mở bức thư ra, cầm bút thêm một câu:

"Thêm nữa, ta thường nghe đồn Lý Tiêu hai nhà có mối quan hệ nào đó với nhau, phai dò la tin tức xem Lý Xích Kính có sư huynh đệ nào là người nhà họ Tiêu không, chuyện này vô cùng quan trọng, nhất định phải hỏi rõ."

Sau khi viết xong, Úc Mộ Cao cẩn thận niêm phong lại, nhìn lên bầu trời lòng đầy phiền muộn, như cảm nhận được một cơn bão sắp ập đến.


-------------------------

"Hắc!"

Vị tu sĩ mặc giáp nhẹ hét lên, pháp lực dâng trào, vung đao chém xuống. Thiếu niên áo đen trước mặt vẫn đứng im, kiếm quang xám trắng bùng lên trên pháp kiếm, chỉ một nhát kiếm, tu sĩ kia cảm thấy một lực mạnh truyền đến, trường đao trong tay văng ra, máu bắn tung tóe.

Thiếu niên áo đen tiến thêm một bước, vung kiếm chém tới, tu sĩ kia hồn bay phách lạc, vội vàng lùi lại, tung phù lục ra đỡ, may mắn tránh được chỗ hiểm, nhưng bên hông vẫn bị rạch một đường dài.

"Ta..."

Tu sĩ kia hối hận đã muộn, vừa mở miệng định xin tha mạng, nhưng kiếm quang trên pháp kiếm đã lóe lên, một nhát đâm thẳng vào ngực bụng hắn. Hắn kêu lên thảm thiết, tứ chi run rẩy, mềm nhũn ngã xuống đất, ho ra mấy ngụm máu.

"Phốc!"

Lý Uyên Giao rút thanh pháp kiếm nhuốm máu, nhìn người trước mặt dần gục xuống, máu chảy lênh láng. Cuối cùng đã không còn tu sĩ nào xung quanh, toàn bộ những người chống đối điều bị giết sạch. Nhìn quanh, bốn phía đỏ rực, khắp nơi đều là những thân ảnh nằm la liệt.

Trên chiến trường hoặc là những hàng quân đang run rẩy, hoặc là những xác chết nằm ngổn ngang. Lý Uyên Giao đã quen với cảnh tượng này từ khi hắn tấn công Sơn Việt, không hề thấy ghê rợn, chỉ nhíu mày hỏi:

"Thanh Hồng đâu?"

Từ Công Minh vội vàng bước nhanh đến, nói khẽ:

"Thiếu gia, tiểu thư đã đánh lên đỉnh Hoa Trung sơn, vào đại điện cùng lão tổ và những người khác rồi."

"Ừm."

Lý Uyên Giao khẽ gật đầu, nói:

"Trường thương mở đường, trên chiến trường này đúng là như cá gặp nước, còn nhanh hơn chúng ta nhiều."

Hắn tiến lên một bước, đám giáp sĩ phía sau đồng loạt bước theo, tiến lên bục cao nhất. Trước mắt hiện ra một cung điện nguy nga tráng lệ, mái ngói cao vút, một khung cảnh xa hoa lộng lẫy. Lý Uyên Giao cười khẩy, quay đầu nói:

"Chỉ nhìn cung điện này thôi là thấy được phải mất mấy đời mới xây dựng được! Do vậy, có thể thấy rằng sự sụp đổ của Cấp gia và An gia chính là do nhiều năm tệ nạn, đừng trách con cháu bất tài, chính tổ tiên đã gieo mầm mống!"

Lý Uyên Giao phất tay, đám giáp sĩ phía sau lần lượt bước vào, thay thế từng người lính canh của An gia. Những người lính canh này biết đại thế đã mất, không hề phản kháng.

Bước vào cung điện, Lý Uyên Giao thấy Lý Thanh Hồng xinh đẹp cầm thương đứng bên ngoài điện, dưới chân là một đống đầu người với vẻ mặt khác nhau, máu chảy thành vũng. Lý Uyên Giao tra kiếm vào vỏ, nghi ngờ hỏi:

"Chuyện gì thế ?"

"Hừ."

Lý Thanh Hồng nhướng mày xinh đẹp, thờ ơ nói:

"Tổ phụ đang giết người, người của An gia."

Nàng dùng đầu ngón tay chỉ vào đống đầu lâu, giải thích:

"Cho đám heo béo của An gia lên bàn cân trước, những tên lính canh trong điện này là rõ nhất bọn chúng làm gì, đang ở trong đó khóc lóc kể lể đấy, cứ xử theo luật của chúng ta."

"Kẻ nào chiếm đoạt ruộng đất thì bị đánh, kẻ nào ăn trộm thì bị phạt, kẻ nào bạo ngược thì bị chém, còn kẻ nào ăn thịt người cùng An Chá Vũ thì bị chém ngàn nhát dao, băm vằm khắp nơi, trong điện tanh tưởi không chịu nổi, ta không ngửi được nên ra đây cho thoáng."

Vẻ mặt Lý Thanh Hồng cũng thoáng chút e ngại, nàng tiến đến bên cạnh Lý Uyên Giao, giải thích nhỏ:

"Không biết ai chọc giận tổ phụ, ông ấy vẫn luôn trầm ổn hiền lành, hôm nay lại cau có, mặt mày sát khí đằng đằng, ngươi phải cẩn thận đấy."

Lý Uyên Giao vội vàng gật đầu. Lý Thanh Hồng mỉm cười, nói tiếp:

"Huyền Phong ca ca đã để An Chá Ngôn chiêu hàng người trên Ngọc Đình sơn, rồi cùng Đông Hà thúc và mọi người trở về, vừa mới vào điện."

"Vậy thì tốt."

Nghe tin Ngọc Đình sơn dễ dàng đầu hàng như vậy, Lý Uyên Giao cũng mừng thầm. Lý Thanh Hồng tinh nghịch nháy mắt, hỏi:

"Ngươi có muốn vào điện xem không?"

Lý Uyên Giao nghe thấy Lý Thông Nhai đang tức giận , không còn muốn đi vào nữa, liên tục xua tay. Thấy Lý Thanh Hồng nở nụ cười xinh đẹp, Lý Uyên Giao nắm chặt chuôi kiếm, suy nghĩ rồi nói:

"Không biết tổ phụ nghĩ thế nào, đây là cơ hội tuyệt vời để thị uy, có thể tận dụng được."

Nói rồi ra hiệu cho Từ Công Minh tiến lên, phân phó:

"An gia có nhiều tu sĩ, người thường không khống chế nổi, ngươi hãy gọi thêm vài tu sĩ, đi vào đánh một trận, tránh cho tổ phụ phải tự mình ra tay."

Từ Công Minh vừa nghe Lý Thanh Hồng cảnh cáo, trong lòng đang bồn chồn, đành phải miễn cưỡng đáp ứng rồi lui xuống, thầm nghĩ trong lòng:

"Nhất định phải gọi hết các tu sĩ trong gia tộc ra , để tránh cho ta phải sợ hãi một mình..... haizzzz"

Lý Thanh Hồng nhìn Từ Công Minh lui xuống, lúc này mới cười khúc khích, hướng về Lý Uyên Giao nói:

"Giao ca lại phá đám, đang yên đang lành lại muốn dọa họ."

Lý Uyên Giao phẩy tay áo, thuận miệng nói:

"Chính là muốn cho bọn họ sợ!"

Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên trên không Hoa Trung sơn chấn động mạnh, một giọng nói mênh mông vang lên, ngữ khí lạnh lùng, truyền khắp cả ngọn núi, không ngừng vọng lại.

"An gia là huynh đệ chi tộc của Úc gia ta, Lý gia dám giết tới Hoa Trung sơn như vậy, có còn coi Úc gia ta ra gì không?"

Lý Uyên Giao lập tức nghiêm sắc mặt, ngẩng đầu nhìn về phía bóng người trên bầu trời kia, cau mày nói:

"Là Trúc Cơ tiên tu Úc Tiêu Quý!"

Úc Tiêu Quý tướng mạo không có gì nổi bật, nhưng khí thế hùng hổ, chắp tay đứng trên mây, áo bào phần phật, ngạo nghễ nhìn xuống phía dưới.

Không khí trên Hoa Trung sơn đều trở nên ngưng trọng, một vệt kim quang bay lên, một thanh niên lưng đeo cung vàng, thần sắc bình tĩnh, trong giọng nói không có chút kính ý nào, chỉ gợn sóng nói:

"Thì ra là tiền bối Úc gia, An gia bị cường đạo phá nhà, chúng tôi nhận lời mời của gia chủ An gia là An Chá Ngôn, đến đây giúp ông ta giải quyết khó khăn, tiền bối nói gì mà huynh đệ chi tộc... Lại chỉ thấy Quý tộc ngồi nhìn mặc kệ, hôm nay lại đến trách cứ chúng tôi... Chẳng lẽ bọn cường đạo này, là do người của Úc gia đóng giả sao?"

Lời nói mỉa mai châm biếm của Lý Huyền Phong khiến Úc Tiêu Quý không chịu nổi sự sỉ nhục này, huống chi Lý Huyền Phong chỉ là một tu sĩ Luyện Khí,vậy mà dám hỗn láo trước mặt hắn , nhất thời sững sờ, sau một lúc mới quát lên:

"Hồ ngôn loạn ngữ! Thật to gan! Chỗ nào cho ngươi nói chuyện!"

Lý Huyền Phong chỉ khoanh tay, nhìn một cách khinh bỉ, ngược lại khiến Úc Tiêu Quý có chút sợ ném chuột vỡ bình. Lý Huyền Phong bĩu môi, tiếp tục nói:

"Tiền bối chẳng lẽ lo lắng phía nam bay tới một đạo Kiếm ý, trong khoảnh khắc liền khiến tiền bối thân tử đạo tiêu? Biết trước nhà ta có Kiếm tiên che chở, cần gì phải đi chuyến này?"

"Lũ trẻ ranh dám sao?!"

Úc Tiêu Quý vừa sợ vừa giận, hiểu được lần này nếu không ra tay e rằng sẽ bị người ta cười nhạo, sắc mặt thay đổi, cách không một chưởng hướng Lý Huyền Phong đánh tới, miệng quát:

"Thật to gan cuồng vọng!"

Minhluan, 18/05/2024 23:25:14

Lượt xem: 36

Bạn đọc ủng hộ Contributor (1)

Phan Hữu Đạt

1,000.00LT

07/12/2023 21:15

Bình luận (11)

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện