FULL  Huyền Huyễn Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Vũ Cực Thiên Hạ
    Chương 2463: Kiên trì đến cùng
    Một Ma Vương đứng ra cười lạnh nhìn Võ giảTam Thập Tam Thiên:

    - Thực lực không tệ, lúc trước đã xem hường các ngươi.

    Ma vương vốn cho rằng thực lực Tam Thập Tam Thiên so với Hắc Ám Thâm Uyên như trứng chọi đá. Không ngờ sau khi thực lực Hắc Ám Thâm Uyên bị suy yếu, Tam Thập Tam Thiên chó cùng rứt giậu thế nhưng xuất hiện nhiều cao thủ như thế.

    Trận dại chiến này tuy Hắc Ám Thâm Uyên thắng là cái chắc nhưng sẽ trả giá khá đắt.

    Nhưng vậy thì sao? So với khiến Thâm Uyên Ác Ma lao ra Hắc Ám Thâm Uyên, triệt để trở thành chủ nhân Tam Thập Tam Thiên, khiến tộc Ác Ma kéo dài vạn ức năm, vượt qua lần sau vũ trụ đại phá diệt, nhữnghy sinh là đáng giá.

    Bốn Ác Ma đẳng cấp Chân Thần thượng vị cùng ra tay, toàn thân dâng trào lực lượng ma tính hùng dũng tuônra nhưng không công kích Võ giảTam Thập Tam Thiên mà dựa vào bốn năng lượng vẽ ra một trận đồ to lớn.

    Sau lưng đám Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, tám ngàn sáu trăm Thiên Tôn, Hắc Ám Thâm Uyên bay vào trận đồ.

    - Không tốt, bọn họ sắp liều mạng!

    Hơn sáu mươi Chân Thần cộng thêm hơn tám ngàn Thiên Tôn, đây là tất cả lực lượng Hắc Ám Thâm Uyên. Hiện giờ bọn họ bày thành đại trận,cùng nhau ra tay, uy lực một kích kia dữ dội cỡ nào.

    Đối với Võ giả chiến đấu quy mô lớn thì tác dụng của chiến trận vô cùng rõ ràng. Nếu công kích rải rác sẽ bị chiến teận đánh tan.

    Hắc Ám Thâm Uyên đã bày chiến trận, cách ứng đối duy nhất của Tam Thập Tam Thiên là cũng bày chiến trận cứng đối cứng.

    Nhưng trong tình huống thực lực tổng thể kém xa Hắc Ám Thâm Uyên, va chạm chiến trận như vậy Tam Thập Tam Thiên tất nhiên tử thương thảm trọng.

    Chết không đáng sợ, chỉ sợ chết vô nghĩa.

    Trận chiến cuối cùng không ai giữ lại thực lực. Võ giảTam Thập Tam Thiên bức ra tinh huyết trong người, cạn kiệt tiềm năng sinh mệnh của mình.

    Mọi người ôm quyết tâm sẽ chết mà chiến đấu. Không ai ôm lòng may mắn, không người thụt lùi, bởi vì bọn họ đã không có đường lui.

    Khi Võ giảTam Thập Tam Thiên liều mạng lao lên, dưới chân mọi người, Tu La hải bị tách ra. Một thạch đà loang lổ nổi lên mặt biển bay lên trời.

    - Phân thân Ác Ma Lâm Minh!?

    Võ giảTam Thập Tam Thiên biết phân thân Ác Ma Lâm Minh, là linh bảo Chân Thần của chủ nhân Tu La lộ, lúc trước cơ hồ bị mộ chủ Mộ Ma Thần đánh nát. Mọi người cho rằng phân thân Ác Ma Lâm Minh đã bị hư hao, không ngờ nó đột nhiên xuất hiện vào lúc này.

    - A? Đó là . . .

    Mọi người trông thấy trên phân thân Ác Ma Lâm Minh lấp lóe trận văn Tu La thiên đạo, chẳng lẽ là . . . Chủ nhân Tu La lộ!?

    Võ giảTam Thập Tam Thiên đã cùng đường, đột nhiên thấy trận văn Tu La thiên đạo, cực kỳ kích động. Nếu chủ nhân Tu La lộ ra tay thì đại quân Ác Ma trước mắt không đáng lo.

    Mọi người mong chờ, muốn nhìn cảnh chủ nhân Tu La lộ thi trinẻ bàn tay che trời đại sát tứ phương.

    Nhưng cảnh tượng đó không xuất hiện, trận văn chạm khắc trên phân thân Ác Ma Lâm Minh bắn ra biến thành từng luồng thần quang bao phủ một phương thiên địa.

    Một truyền âm uy nghiêm vọng bên tai tất cả Võ giảTam Thập Tam Thiên:

    - Dùng Tiểu Hắc làm gốc, bảo vệ ta một tháng.

    Bọn họ phân biệtđược là giọng của Lâm Minh.

    Tuy âm điệu giống Lâm Minh nhưng thanh âm chất chứa khí thế, uy nghiêm như vạn cổ chí tôn, khiến mọi người lòng rung lên.

    Bọn họ hiểu ngay tại ra taykhông phải chủ nhân Tu La lộ mà là Lâm Minh!

    Thật ra đại trận xuất hiện trước mắt mọi người không đơn thuần là trận pháp Tu La thiên đạo mà Lâm Minh dung hợp vũ trụ thiên địa, vũ trụ nhân thể thi triển ra Thiên Nhân đại trận.

    - Nhân Hoàng bệ hạ đang bế quan cũng có thể ra tay?

    Lâm Minh dặn là bảo vệ hắn một tháng chứ không phải một trăm năm như lúc trước bọn họ dự đoán.

    Không lẽ trong một tháng Lâm Minh có thể xuất quan?

    Nhiều người hiểu ra điều này, rất kích động. Bọn họ không biết vì khiến thời gian xuất quan sớm hơn mà Lâm Minh vắt óc tốn nhiều công sức. Mộ chủ tính chính xác ngày Lâm Minh nên phát động dại chiến cuối cùng trước thời hạn để hủy diệt hắn.

    Võ giảTam Thập Tam Thiên siết chặt nắm tay:

    - Bảo vệ Nhân Hoàng bệ hạ một tháng sau!

    Lúc trước gần như tuyệt vọng, bây giờ rõ ràng hơn. Chỉ cần bảo vệ Lâm Minh một háng là bọn họ còn đường sống.

    Chỉ cần bảo vệ được Lâm Minh, huyết mạch chủng tộc Tam Thập Tam Thiên sẽ kéo dài tiếp, đây là cơ hội duy nhất của bọn họ.

    Thiên Nhân đại trận bao phủ toàn bộ Võ giảTam Thập Tam Thiên.

    Lúc này không có người do dự, bọn họ dốc hết sức mạnh ra đánh vào đại trận.

    Đại trận hình thành màn sáng to lớn bắn ra bốn phương tám hướng đụng chạm mạnh với chiến trận Thâm Uyên Ác Ma.

    Đại trận Ác Ma tan vỡ, mấy chục Thiên TônThâm Uyên Ác Ma hứng chịu năng lượng trùng kích từ cú va chạm đại trận, thân thể nháy mắt nổ nát thành huyết vụ thịt nát!

    Trong cú va chạm đáng sợ Thiên Tôn chết chỉ trong khoảnh khắc.

    Bốn ma vương đồng thanh hét lên:

    - Rút!

    Tam Thập Tam Thiên phản công vượt ngoài dự đoán của bọn họ.

    Bọn họ không ngờ Lâm Minh có bản lĩnh này, đang bế quan mà vẫn ra tay quấy nhiễu chiến đấu.

    Bọn họ không biết ý đồ của Lâm Minh, không biết hắn vừa mới truyền âm khiến Võ giảTam Thập Tam Thiên bảo vệ hắn một tháng.

    Loại tính toán này không thể để tộc Ác Ma biết, không thì trong một tháng bọn họ sẽ liều mạng công kích.

    - Tiểu tử này, cái hết ngay trước mắt còn ráng vùng vẫy bằng được.

    - Hừ! Chỉ kéo dài thời gian. Đây là đại trận chỉ thủ chứ không tấn công, giống như vỏ rùa. Chúng ta cứ vây quanh đánh, sớm muộn gì sẽ đánh nát nó!

    Bốn ma vương rất nhanh nhìn thấu điểm yếu của Thiên Nhân đại trận, đây đúng là đại trận chỉ thủ chứ không tấn công. Đối với Lâm Minh thì phòng thủ đã là thắng.

    Nhưng thủ một tháng trong khi bị đại quân Ác Ma vây công nói thì dễ.

    Va chạm vứa rồi tuy làm mấy chục Ác Ma Thiên Tôn chết thảm nhưng tình huống Võ giảTam Thập Tam Thiên cũng không khá hơn bao nhiêu.

    Nhiều người vừa mới thiêu đốt tinh huyết, sinh mệnh tiềm năngtiêu hao lớn. Rất nhiều người bị thương khá nặng.

    - Người bệnh lập tức chữa thương, không bị thương thì thủ hộ đại trận. Tất cả đan dược quý giá lấy ra hết cho người bị thương dùng!

    Người nói chuyện là Thần Mộng, nàng lấy mình làm gương trực tiếp cống hiến Tu Di giới, tất cả đan dược quý giá bên trong bị nàng đổ ra hết.

    Đám người Phiêu Vũ Thần Vương, Thiên Cương Thần Vương, Đế Thích Già ngay sau đó cũng lấy hàng cất chứa ra. Võ giảHồn tộc, thái cổ thần tộc lần lượt hưởng ứng.

    Một tháng là trận đánh lâu dài, đan dược quý hiếm, các loại năng lượng thạch trở nên vô cùng quý giá, phải tính toán sắp xếp. Lúc này không giấu cất gì nữa, mọi người hiểu rằng chỉ khi chung sức đồng lòng mới vượt qua kiếp nạn này được.
     
    motminhmai thích bài này.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Vũ Cực Thiên Hạ
    Chương 2464: Thời hạn một tháng
    - Chỉ thủ chứ không tấn công là chờ chết, hừ!

    - Lâm Minh tuy mạnh nhưng còn đang bế quan, lại bị Ma Thần đánh thương, hắn bày ra trận pháp rồi làm sao?

    Chân ThầnThâm Uyên Ác Ma luân phiên ra tay, hợp sức nghiền nát đại trận che trước mặt bọn họ. Họ cho rằng năng lượng trong trận pháp có hạn, miễn đến điểm cực hạn thì trận pháp sẽ tan nát, chờ đợi Võ giảTam Thập Tam Thiên là trận đồ sát.

    Nhưng sau khi đám Chân ThầnÁc Ma với ma lực kinh thế công kích hết lần này đến lần khác, bỗng biểu tình cả đám cực kỳ khó xem.

    Phương đại trận này cứng rắn vượt sức tưởng tượng của họ, Ác Ma công kích lâu như vậy mà đại trận hao tổnnăng lượng không nhiều.

    - Sao có thể như vậy?

    Đám Chân ThầnThâm Uyên Ác Ma hoai hoang:

    - Trận pháp này hơi tà môn, Lâm Minh đang bế quan mà có thể bày ra đại trận như vậy?

    Không chỉ bọn họ, Võ giảTam Thập Tam Thiên ở trong Thiên Nhân đại trận cũng bị hiệu quả của trận pháp rung động.

    Bọn họ ở trong đại trận càng cảm giác rõ ràng kết cấu năng lượng của đại trận.

    Nó cấu thành hình tròn hoàn mỹ, như vỏ trứng gà. Khi Thâm Uyên Ác Ma công kích bình quân phân tán đến mỗi điểm trên màn sáng đại trận sẽ giảm áp lực xuống nhỏ nhất.

    Đại trận này có tên Thiên Nhân đại trận, màn sáng trong đại trận là ‘thiên’, đám Võ giả bọn họ là ‘nhân’. Một đại trận kết hợp hoàn mỹ người và trận pháp.

    Thực lực Thâm Uyên Ác Ma đáng sợ biết bao, hơn sáu mươi Chân Thần, hơn tám ngàn Thiên Tôn tập ủng tại đây nhưng bị một trận pháp chặn lại. Người bày ra trận pháp còn đang bế quan.

    - Lâm Minh mạnh hơn chúng ta nghĩ rất nhiều, hèn gì Ma Thần đại nhân xem trọng hắn như thế.

    - Vốn còn nghĩ rằng để chúng ta tiêu hao hết trận văn đại trận rồi các Ác Ma cùng tấn công, một hơi hủy diệt bọn họ nhưng giờ không được rồi.

    - Đổi chiến thuật, trước tiên dùng chiến trận của chúng ta công phá đại trận phòng thủ của bọn họ!

    Đám ma vương dẫn đầu nhanh chóng quyết định, dẫn hơn tám ngàn Ác Ma Thiên Tôn, sáu mươi mấy Chân ThầnÁc Ma bày ra chiến trận, trực tiếp công kích Thiên Nhân đại trận.

    - Không thể khiến những Ác Ma thành công, chúng ta chỉ mới kiên trì một ngày.

    - Còn hai mươi chín ngày, kiên trì đến phút cuối đi! Nếu không tất cả cố gắng của chúng ta sẽ nước chảy về đông!

    Mắt thấy Thâm Uyên Ác Ma muốn liều mạng, Võ giảTam Thập Tam Thiên vận chuyển khí huyết toàn thấn, năng lượng ngập trời!

    Thực lực của bọn họ không bằng Thánh Mỹ nhưng dựa vào Thiên Nhân đại trận thì chênh lệch giữa họ và Hắc Ám Thâm Uyên bị rút ngắn nhiều.

    Hai mươi tám Chân ThầnTam Thập Tam Thiên trấn thủ hai mươi tám điể của đại trận. Một ngàn tám trăm Thiên Tôn, rải đều các màn sáng đại trận, dốc hết năng lượng toàn thân chống lại Thâm Uyên Ác Ma.

    Thâm Uyên Ác Ma bắt đầu hành động. Trên bầu trời phía xa bị ma diễm ngập trời cắn nuốt.

    Thần quang gào thét đâm xuyên thiên địa, đại quân Ác Ma công kích không chút xót thương giáng xuống Thiên Nhân đại trận.

    Ầm!

    Lực lượng như trăm ngàn ngôi sao cùng nổ, thiên địa mất sắc, trời trăng tối sầm.

    Dù có Thiên Nhân đại trận bảo vệ nhưng không cách nào hoàn toàn ngăn cách năng lượng trùng kích. Màn sáng Thiên Nhân đại trận bị đánh ra sóng gợn như sóng nước khuếch tán bốn phương tám hướng.

    Hai mươi mấy Thiên Tôn đứng mũi chịu sào không chịu nổitrùng kích như vậy, bọn họ hộc bãi máu văng ra ngoài. Có ba Thiên Tôn lúc bay ngược cơ bắp nổ nát, tan xương nát thịt mà chết.

    Có người chết!

    Từ khi đại chiến tận thế đến, lần đầu tiên bên Tam Thập Tam Thiên có người chết.

    Tổn thất ba Thiên Tôn, nhìn như không nhiều nhưng mọi người biết đây chỉ là bắt đầu.

    Thời hạn một tháng mới chỉ qua ngày đầu tiên.

    Theo thời gian trôi qua, chiến đấugay cấn, năng lượngtiêu hao sẽ ngày càng nhiều, tăng số người chết lên heo.

    Đây là cuộc chiến bảo vệ vượt mọi khó khăn gian khổ, hy vọng sống sót chính là kiên trì đến cùng!

    Giọng Thần Mộng vang vọng trong Thiên Nhân đại trận:

    - Chữa thương!

    Ba Thiên Tôn đã chết thì xác không thành hình bị đồng bạn dọn dẹp sơ bỏ vào Tu Di giới.

    không ai đau hương, ai điếu, bởi vì bọn họ không biết khi nào đến lượt mình thành xác chết lạnh lẽo bị người cất đi.

    Nếu trận chiến này có người may mắn sống sót thì xác bọn họ sẽ được chôn, bọn họ được truy phong làm anh hùng, được lịch sử và hậu nhân ghi nhớ.

    Nếu mọi người chết hết thì xác bọn họ sẽ bị nghiền xương thành tro, bị những Thâm Uyên Ác Ma sống cười nhạo nô lệ chết đi.

    Võ giảTam Thập Tam Thiên yên lặng không trấn áp, nhanh chóng phân phát đan dược. Mọi người tĩnh tọa điều tức, bởi vì bọn họ biết rất nhanh đợt công kích tiếp theo của Thâm Uyên Ác Ma sẽ đến.

    Hiện tại bọn họ chỉ thủ chứ không tấn công, như vậy số Thâm Uyên Ác Ma sẽ không giảm bớt.

    Ngược lại bọn họ e rằng mỗi lần va chạm sẽ có một số người chết. Chết càng nhiều người thì lực lượng phong thủ càng yếu, phòng thủ yếu sẽ chết nhiều hơn, cuối cùng tan rã.

    - Đám chủng tộc đê tiện này thật khó chơi.

    Bốn ma vươngsắc mặt có chút âm trầm, một lần công kích mới giết được ba Thiên Tôn, chiến quả như vậy là không thể chấp nhận.

    - Có nhiều người thiêu đốt tinh huyết, phục hồi khó khăn hơn. Địa quân Ác Ma chúng ta không ai thiêu đốt tinh huyết, tốc độ phục hồi sẽ mau hơn bọn họ.

    - Cứ tiêu hao thế này bọn họ thua chắc.

    - Thiêu đốt tinh huyết? Hừ!

    Tông chủ Tu Di giới mắt lóe tia sáng lạnh:

    - Bọn họ có nhiều người, mỗi lần rút ra một phần thiêu đốt tinh huyết cũng có thể kéo dài thật lâu! Ta không muốn cho họ sống lâu như vậy, đây cũng là điều Ma Thần đại nhân dặn, nhanh chóng hủy diệt họ! Bọn họ có thể thiêu đốt thì chúng ta cũng có thể thiêu đốt! Lục đại tông môn chúng ta mấy năm nay tích lũy không biết bao nhiêu huyết đan cùng thiên tài địa bảo, nếu chỉ cho Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thì dù thiêu đốt tinh huyết chúng ta cũng có thể bổ sung lại thiếu hụt khí huyết cho họ.

    - Không sai! Không cần kéo dài, diệt bọn họ!

    Thâm Uyên Ác Ma bắt đầu uống huyết đan, phục hồi thực lực.

    Ai nấy sát khí ngút trời, sát ý sôi trào toàn thân. Dù cách Thiên Nhân đại trận thi Võ giảTam Thập Tam Thiên cũng cảm nhận rõ ràng.

    Thâm Uyên Ác Ma trị thương chưa đến một ngày lại lần nữa phục hồi đến trạng thái cao nhất.

    Bọn họ lại bày ra chiến trận muốn xé nát Thiên Nhân đại trận, xuất hiện có nhiều Ác Ma chọn thiêu đốt tinh huyết.

    Năng lượng khủng bố ngưng tụ phía chân trời.

    Tu La Hải dâng trào, khung trời run rẩy. Bốn Ác Ma chân thânthượng vị cười nanh tranh:

    - Lâm Minh, mặc cho ngươi có tư chất trác tuyệt cỡ nào thì lần này sẽ nuốt hận từ đây!
     
    motminhmai thích bài này.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Vũ Cực Thiên Hạ
    Chương 2465: Thời hạn một tháng
    Ong ong ong ong ong!

    Ong ong ong ong ong!

    Trên bầu trời, năng lượng của hơn tám ngàn Thâm Uyên Ác Ma tụ tập lại với nhau biến ra Ma Thần ảo to lớn.

    Ma Thần này như vị thần tổ diệt hế toát ra uy áp khủng bố nhìn xuống thương sinh!

    - Đó là thứ gì?

    Phe nhân tộc có nhiều Võ giả mới điều tức xong nhìn dị tượng Ma Thần to lớn trên bầu trời có cảm giác cực kỳ áp lực.

    Dù cách Thiên Nhân đại trận thì khí thế Ma Thần cũng khiến bọn họ hơi ngộp thở.

    Võ giả Tam Thập Tam Thiên tu vi yếu chút chịu không nổi mặt nhợt nhạt, lòng bàn tay thấm mồ hôi.

    - Là chiến trận, uy lực lớn hơn cái đầu. Nếu ta không đoán sai thì trong chiến trận này dung nhập trận văn Ma Thần!

    Người nói chuyện là mặc, với ánh mắt của lão hơn hẳn Võ giả Tam Thập Tam Thiên bình thường.

    Tim Đế Thích Già rung lên:

    - Trận văn Ma Thần?

    Bọn họ đã nghe nói về Ma Thần rất nhiều lần, Ma Thần hình như là người sáng lập Mộ Ma Thần.

    Triệt cười khổ nói:

    - Giống như Lâm Minh đưa lực lượng pháp tắc gia cố vào người chúng ta, Thâm Uyên Ác Ma cũng có thể tìm trận văn đẳng cấp càng cao gia cố cho sức mạnh của mình. Chúng ta sẽ gặp khó khăn đây.

    Trận chiến này gian khổ hơn Triệt tưởng tượng.

    Mặc kệ đại quân Ác Ma dung nhập trận văn gì vào chiến trận, Võ giả Tam Thập Tam Thiên không quan tâm điều đó. Thứ duy nhất bọn họ có thể làm là dốc hết sức ra ngăn cản tất cả.

    Ma Thần rống to:

    - Grao!

    Ma Thần rống nát nhật nguyệt sơn hà, nó giống như màn đêm vô biên lao xuống phủ trùm đại trận Võ giả Tam Thập Tam Thiên.

    Răng rắc!

    Thiên Nhân đại trận phát ra tiếng giòn vang không chịu nổi gánh nặng, bề mặt nứt rạn.

    Đây là lực lượng đủ hủy diệt thế giới, mấy trăm Thiên Tôn đứng mũi chịu sào người rung mạnh văng ra ngoài cùng lúc. Trùng kích trường đao như vậy bọn họ như lá cây nhỏ trong tố cuồng phong không có sức chống cự. Quân Bích Nguyệt đẳng cấp Chân Thần cũng hộc ngụm máu nhuộm đỏ quần áo trắng.

    Trong khi thụt lùi tiếng gào thảm thiết của Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên liên tục vang lên:

    - A! A! A!

    Có người không chịu nổi sóng xung kích năng lượng tàn phá đã nổ banh xác.

    Mọi người nhìn sinh mạng sống sờ sờ bị xé nhỏ.

    Bão năng lượng như thế nếu giữ cho năng lượng hộ thể hoàn chỉnh thì có thể chống đỡ, nếu năng lượng hộ thuẫn nổ nát thì nháy mắt tan xương nát thịt.

    Cách chết thảm thiết khiến người da đầu tê dại.

    Gió bão tàn phá khoảng một nén nhang mới dần lặng xuống. Tu La hải bị bốc hơi khô, hơn hai mươi Võ giả Tam Thập Tam Thiên chết trận. Rất nhiều người không thấy xác chỉ tìm được chút thịt mơ hồ.

    - Thảm quá!

    Người chết toàn là hùng chủ Tam Thập Tam Thiên, nhiều người đã sống ngàn vạn năm. Bọn họ ở trong thế giới thứ cấp của mình là chúa tể, nhưng trong đại chiến đẳng cấp này thì vô cùng yếu ớt.

    Liệm xác chết không thành hình, lòng Võ giả Tam Thập Tam Thiên tràn ngập bi tráng.

    Nhưng không ai dừng lại ai điếu người chết, bọn họ không cần đám người Thần Mộng ra lệnh đã lục tục tĩnh tọa điều tức, chuẩn bị nghênh tiếp đợt chiến đấu càng thảm khốc hơn.

    Thần Mộng lo lắng vết thương của Quân Bích Nguyệt:

    - Quân Bích Nguyệt, có sao không?

    Hiện giờ Tam Thập Tam Thiên chỉ còn lại hai mươi tám Chân Thần, hao tổn Thiên Tôn chưa đến mức thương gân động cốt. Nhưng hai mươi tám Chân Thần này mỗi người chết đi sẽ dẫn đến trận pháp thiếu một góc, áp lực càng lớn.

    Quân Bích Nguyệt cố mỉm cười nói:

    - Còn được.

    Quân Bích Nguyệt tỏ vẻ mình còn có thể tiếp tục chiến đấu.

    Triệt lấy ra một viên đan dược đưa cho Quân Bích Nguyệt, ra hiệu nhanh chóng điều tức.

    Phương xa, quốc sư Đại Hồng ma quốc mặt tái nhượt oán hận nói:

    - Đám tiện dân này!

    Công kích vừa rồi quốc sư Đại Hồng ma quốc và mấy Chân Thần thượng vị làm môi giới đại trận nên cũng tiêu hao rất lớn.

    Dù đã đánh nứt Thiên Nhân đại trận nhưng vết rạn thế này còn xa mới đến mục tiêu đại trận vỡ nát. Mắt thấy trận pháp tự động chữa lành khiến đám đông Ác Ma giật mình, trận pháp này mạnh hơn bọn họ nghĩ.

    - Hừ! Để xem bọn họ có thể kiên trì đến lúc nào.-

    Một trận đánh lâu dài diễn ra giữa Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên. Mỗi ngày có Võ giả Tam Thập Tam Thiên chết, đôi lúc tận mười mấy người, có mấy chục người.

    Mọi người đã thói quen có chiến hữu bên cạnh chết đi, tận mắt thấy nhiều sống chết khiến các hùng chủ Tam Thập Tam Thiên không còn sợ hãi cái chết.

    Bọn họ rất yêu quý sinh mệnh nhưng càng sợ chủng tộc huỷ diệt, sợ sau khi họ chết rồi con cháu đời đời làm nô lệ cho Thâm Uyên Ác Ma, thậm chí là súc vật nuôi nhốt, muốn xâm lược lúc nào tùy thích.

    Kịch chiến mười hai ngày, Võ giả đẳng cấp Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên gồm hơn ba trăm người tổn thất.

    Ba Chân Thần bị thương. Trong đó Quân Bích Nguyệt bị thương nặng nhất, không phải vì gã yếu. Thật ra thực lực của Quân Bích Nguyệt nổi trội trong Chân Thần hạ vị, nhưng gã liên tục hai lần hứng chịu đại trận ma tộc trùng kích ngay mặt. Hai lần bị thương chồng lên nhau thì Quân Bích Nguyệt bị tổn hại nặng cũng là bình thường!

    Dù trong tình huống này Quân Bích Nguyệt không chịu rút xuống tiền tuyến, bởi vì tình hình hiện tại không cho phép gã lui xuống.

    Ngày thứ mười lăm, đã có hơn bốn trăm người Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên chết.

    Với Thiên Nhân đại trận thì hai mươi tám Chân Thần là quan trọng nhất, là căn cơ đại trận. Nhưng Thiên Tôn cũng không thể thiếu, một ngàn tám trăm Thiên Tôn liên hợp lại phát huy ra sức chiến đấu cực kỳ quan trọng.

    Mấy ngày nay sức chiến đấu tôn giai thiếu đi mấy chục người không là gì, nhưng tổn thất mấy trăm người làm độ mạnh Thiên Nhân đại trận không bằng trước kia.

    Các đợt công kích, vết rạn trên đại trận ngày càng nhiều, phục hồi cũng càng lúc càng chậm.

    Võ giả Tam Thập Tam Thiên cảm nhận áp lực tăng thêm mãnh liệt. Phe Hắc Ám Thâm Uyên hầu như không có Ác Ma chết, tối đa chỉ có chút Ác Ma bởi vì thiêu đốt tinh huyết quá độ tạm thời rút xuống tinè tuyến tu dưỡng.

    Trong tình huống thực lực tổng thể kém hơn gấp đối, đối phương chọn dùng chiến thuật xa luân chiến khiến Võ giả Tam Thập Tam Thiên chậm rãi kiên trì không nổi nữa.

    Cách thời gian Lâm Minh yêu cầu mới qua một nửa.

    Thật sự có thể kiên trì một thángsao? Không người nào dám bảo đảm.

    Có lẽ trước khi thời hạn một tháng đến Võ giả Tam Thập Tam Thiên đã chết trận hết.

    Từ ngày thứ mười sáu thì công kích bên Thâm Uyên Ác Ma bớt dồn dập.

    Tình hình này không làm đám cao tầng Tam Thập Tam Thiên như Thần Mộng nhẹ nhõm ngược lại tâm tình càng thêm trầm trọng, bọn họ đã ý thức được đây là bình tĩnh trước cơn bão, Thâm Uyên Ác Ma uấn nhưỡng công kích càng khủng bố hơn.
     
    motminhmai thích bài này.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Vũ Cực Thiên Hạ
    Chương 2466: Tà
    Thần Mộng dự liệu không sai, đúng là tộc Ác Ma đang tích góp lực lượng. Nhưng công kích tiếp theo của Ác Ma hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của Tam Thập Tam Thiên.

    Lắng xuống ba ngày sau, đến ngày thứ mười tám Thâm Uyên xâm nhập.

    Đột nhiên gió nổi mây phun, trên bầu trời vạn dặm khung trời bị xé rách, một đường hầm không gian bỗng dưng sinh thành.

    - Đường hầm không gian!

    Nhìn đường hầm không gian, lòng Võ giả Tam Thập Tam Thiên thít chặt. Lúc trước mộ chủ Mộ Ma Thần công kích, bao gồm Thâm Uyên xâm nhập đều hoàn thành qua đường hầm không gian .

    Đột nhiên xuất hiện đường hầm không gian, tám, chín phần mười đến từ Hắc Ám Thâm Uyên. Đó tuyệt đối không phải là tin tức tốt.

    - Là viện quân của Hắc Ám Thâm Uyên?

    - Đại quân Thâm Uyên có ở đây gần như buộc chúng ta vào đường cùng, nếu thêm viện quân thì chúng ta chết chắc!

    Võ giả Tam Thập Tam Thiên nói chuyện người nhiễm vết máu. Không ai nghi ngờ nếu trong đường hầm không gian có viện quân Thâm Uyên Ác Ma giết ra thì e rằng bọn họ không cố chống tới ngày hai mươi nổi.

    - Grao!

    Một tiếng rống kinh thiên động địa phát ra từ đường hầm không gian .

    Khác với Võ giả Tam Thập Tam Thiên nghĩ, đi qua đường hầm không gian không phải địa quân tộc Ác Ma mà là một cái đầu ma quỷ to lớn.

    Đầu ma quỷ như xương khô nhuộm máu, toàn thân cháy lửa màu tím sậm, độ cao và rộng vượt ngàn dặm, như một ngôi sao màu tím đỏ lơ lửng trên cao.

    Dàu ma quỷ vừa xuất hiện đám Võ giả Tam Thập Tam Thiên cảm nhận áp lực kinh khủng phô thiên cái địa trút xuống. Áp lực kích phát vết hương của Thiên Nhân đại trận.

    - Đây là thứ quái quỷ gì?

    - Không biết!

    Võ giả Tam Thập Tam Thiên nhìn cái đầu ma quỷ rất sợ hãi, một quái vật chỉ có cái đầu cũng là Thâm Uyên Ác Ma sao?

    Dù đối phương có lai lịch gì thì chắc chắn rằng đầu ma quỷ là kẻ thù lớn của bọn họ.

    Triệt và Mặc nhìn đầu ma quỷ trên bầu trời, sắc mặt khó xem nói:

    - Nó . . .

    Thần Mộng nhìn sắc mặt của Triệt và Mặc, tim rớt cái bịch:

    - Hai vị tiền bối biết nó?

    Cái đầu to lớn đột nhiên xuất hiện chắc cực mạnh mới khiến Triệt và Mặc như vậy.

    Hiện tại Thần Mộng chỉ có thể trông chờ từ Triệt và Mặc cung cấp nhiều thông tin về đầu ma quỷ.

    Triệt và Mặc là người hầu của Tu La, biết rõ đại chiến thượng cổ trăm ức năm trước như thế nào, mở miệng nói:

    - Nếu chúng ta không nhìn lầm thì

    Cái đầu to này là . . . Tà, một trong sáu đồ đằng Ác Ma!

    Lời thốt ra toàn trường giật mình:

    - Tà!? Làm sao có thể?

    Giờ Võ giả Tam Thập Tam Thiên đã biết Minh, Hồng, Hồn Đế đều là phân thân của Thánh Điển. Hiện tại mộ chủ Mộ Ma Thần bế quan sớm đã dung hợp ba phân thân.

    Ác Ma đẳng cấp đồ đằng khác như Tà, Trụ, U vân vân đều đã chết, trong trăm ức năm trước đã bị chủ nhân Tu La lộ, Bất Hủ quân vương giết.

    - Đúng là Tà chết rồi nhưng là Ác Ma đẳng cấp đồ đằng có thể tái sinh. Trong Mộ Ma Thần nhận Hắc Ám tế điển là có thể sáng tạo ra một Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.

    Lời Triệt và Mặc khiến trong lòng mọi người dâng lên cảm giác tuyệt vọng. Đột nhiên xuất hiện một Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, đây là tồn tại chỉ đứng sau cường giả vượt qua Chân Thần.

    Đại quân Thâm Uyên Ác Ma đã khiến bọn họ bất lực chống cự, cộng thêm Tà thực lực mạnh hơn tất cả mọi người, có thể tưởng tượng kết cuộc của bọn họ.

    Sợ rằng Thiên Nhân đại trận sẽ nháy mắt nổ nát.

    Thần Mộng cắn chặt môi:

    - Lâm Minh . . .

    Thần Mộng nhìn chằm chằm vị trí Lâm Minh bế quan, khẽ thở dài lầu bầu:

    - Ngươi bảo vệ chúng ta nhiều lần nhưng chúng ta không thể bảo vệ ngươi một lần được sao?

    - Đừng hoảng, đây đúng là Tà nhưng thực lực của hắn chưa chắc mạnh như các người tưởng tượng. Sáu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng nói là thông qua Hắc Ám tế điển thử hách mà sinh ra nhưng thật ra bọn họ thuộc về lực lượng mộ chủ Mộ Ma Thần, là mộ chủ Mộ Ma Thần tách lực lượng của mình ra phong trong người Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.

    - Hiện tại mộ chủ Mộ Ma Thần bế quan, hắn cần cố gắng ngưng tụ càng nhiều lực lượng càng tốt, không cách nào sáng tạo ra một Tà hoàn chỉnh. Hơn nữa Tà trước mắt này mới thành hình trong mấy vạn năm, thực lực có lẽ không bằng Ác Ma đẳng cấp đồ đằng thật sự.

    Triệt và Mặc đang nói chuyện thì Tà đã công kích.

    Tà gầm rống, ha to miệng rộng bắn ra luồng thần quang màu máu. Thần quang này dung hợp tất cả lực lượng đại quân Thâm Uyên Ác Ma hắc ám bắn xuống Thiên Nhân đại trận.

    Bùm!

    Thiên Nhân đại trận bỗng nhiên run lên, vỏ dày ngoài đại trận bị một kích đấm thủng.

    Mấy Võ giả Tam Thập Tam Thiên bị cuốn vào, trong phút chốc thành tro. Mắt thấy thần quang sắp hoàn toàn xé rách đại trận Võ giả Tam Thập Tam Thiên, vào phút chỉ manh treo chuông mấy người Thần Mộng, Mộ Thiên Tuyết, Mặc, Triệt, Lâm Hoang, Tiểu Ma Tiên, Thần Miểu Thiên Tôn đoạt xá Tạo Hóa Thánh Hoàng, đám người mạnh nhất Tam Thập Tam Thiên, bảy người cùng ra tay.

    Thần Mộng đứng mũi chịu sào, nàng cạn kiệt lực lượng thần hồn của mình chém ra nhát kiếm.

    Nhưng Thâm Uyên Ác Ma uấn nhưỡng công kích kia cường đại biết mấy, Thần Mộng bị lực lượng hùng hồn đập mạnh vào ngực, cánh tay gãy xương, thân thể bay rớt ra ngoàihộc bãi máu.

    Đám người v cảm giác lực lượng cực kỳ tà ác xâm nhập vào thân thể, lực lượng khiến sự sống trong người họ nhanh chóng tiêu hao. Có luồng tử khí xông vào thế giới trong người bọn họ, cảm giác lạnh băng khiến bọn họ cảm thấy mình ắp đối mặt cái chết.

    Có người kinh kêu:

    - Thần Mộng tiền bối!

    - Cơ tiên tử!

    Nhưng lúc này không rảnh lo nhiều.

    Thần Mộng che ngực nói nhanh:

    - Sửa lại đại trận, không tiếc trả giá!

    Thiên Nhân đại trận bị xé rách một cái lỗ, đã có Thâm Uyên Ác Ma từ lỗ hổng này xông vào Thiên Nhân đại trận.

    - Giết!

    Mắt Võ giả Tam Thập Tam Thiên đỏ ngầu liều lĩnh giết hướng Thâm Uyên Ác Ma. Xông pha đằng trước nhất là bảy, tám Thâm Uyên Ác Ma. Bọn họ trực tiếp bị ánh sáng các loại pháp tắc nghiền nát, không chừa mẩu xương.

    Thần Mộng bát chấp vết thương miễn cưỡng vận chuyển một ngụm thần nguyên mở ra không gian Thần Mộng. Nàng dùng lực tràng của mình phủ lên lỗ hổng Thiên Nhân đại trận.

    Trong phút chốc nhiều Chân Thần bị lực tràng của Thần Mộng ngăn cách bên ngoài. Những Hắc Ám Ma Quân đã bay vào Thiên Nhân đại trận thì như con ruồi bay lung tung, rơi vào ảo giác của lực tràng Thần Mộng, không phân rõ ảo cảnh cùng hiện thực.

    Dùng nhiều đối ít, Hắc Ám Ma Quân nhanh chóng bị chém giết. Thiên Nhân đại trận chậm rãi phục hồi lại, nhưng lúc này không có người vui nổi.

    Mặt Thần Mộng không còn chú máu, lần lượt bị thương thế này mặc cho nàng cố gắng cỡ nào cũng không thể phục hồi lại trước đợt công kích tiếp theo của Thâm Uyên Ác Ma.

    Đám người Tiểu Ma Tiên, Lâm Hoang cũng không tốt lành gì, lần sau bọn họ biết lấy gì ngăn Thâm Uyên Ác Ma tấn công?

    Phút cuối cùng sắp đến sao?
     
    motminhmai thích bài này.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Vũ Cực Thiên Hạ
    Chương 2467: Bảo vệ lặng thầm
    Chiến đấu thảm liệt chưa từng có. Khi Võ giảTam Thập Tam Thiên không tiếc mọi giá hém giết Thâm Uyên Ác Ma, tu sửa Thiên Nhân đại trận thì đột nhiên từ lỗ hổng đại trận có tám Thâm Uyên Ác Mađẳng cấp Chân Thần liều lĩnh xông vào.

    Tám Thâm Uyên Ác Ma vốn không bị không gian của Thần Mộng ảnh hưởng, mắt đỏ ngầu như dã thú, đã đánh mất trí tuệ và lý trí.

    Tiểu Ma Tiên kinh kêu:

    - Cẩn thận!

    Tiểu Ma Tiên cảm nhận dao động năng lượng tà ác từ tám người này, nàng vô cùng quen thuộc với nó, thuộc về lực lượng thế giới của mộ chủ Mộ Ma Thần.

    Khi kết hợp với ánh mắt giống như dã thú tràn ngập giết chóccủa tám Chân Thần, Tiểu Ma Tiên hiểu ngay tám Chân Thần là con khối bị mộ chủ Mộ Ma Thần khống chế.

    Bọn họ giống như Minh Đồng, trung thành tuyệt đối với mộ chủ Mộ Ma Thần, không hề sợ chết.

    Tiểu Ma Tiên định nhắc nhở mọi người cẩn thận tám Ác Ma chết người này thì trong khoảnh khắc chuyện khiến người run rẩy xảy ra.

    Tám Ác Ma đẳng cấp Chân Thần không nói không rằng lao tới đại trân, nhào vào hai mươi tám Chân Thầnnhân tộc, không do dựtự bạo!

    Bốn Ác Ma xông đến chỗ thái cổ thần tộc, thánh tộc, nhân tộc, Chân ThầnTu La lộ.

    Bốn Ác Ma khác lao vào Thần Mộng, bọn họ nhìn ra lãnh tụ thật sự của Tam Thập Tam Thiên nên muốn phá hủy nòng cốt Võ giảTam Thập Tam Thiên trước.

    - Thần Mộng tiền bối!

    Giờ khắc này, Tiểu Ma Tiên, Mộ Thiên Tuyết, Lâm Hoang lao hướng Thần Mộng. Nhưng bốn Chân Thần không do dựtự bạo, xảy ra quá đột ngột cộng thêm sức bật, xung lực Chân Thần tự bạo khiến đám người Tiểu Ma Tiên không kịp ngăn cản.

    Ầm ầm ầm ầm ầm!

    Chân Thần tự bạo thi lực lượng cường đại biết bao, đặc biệt lành ững Chân Thần bị Hồn Đế khống chế, khi tự sát chẳng hề do dự, đốt hết tất cả năng lượng, thần hồn.

    Thần quang xẹt qua, mười mấy Chân ThầnTam Thập Tam Thiên bị cuốn vào bão giông vụ nổ.

    - Thác Bạt huynh!

    Phe thái cổ thần tộc, Đế Vô Ngân bị một Chân Thần tự bạo làm cơ thể nứt ra. Đây còn là nhờVõ giảthái cổ thần tộc tụ tập với nhau hợp sức ngăn Chân Thần tự bạo, không thì hơn phân nửa là gã đã tan xương nát thịt, vì thực lực của Đế Vô Ngân không mạnh bàng Chân ThầnÁc Ma tựa nổ.

    Phe thánh tộc thì tình huống càng tệ. Dù có Phiêu Vũ Thần Vương che chở nhưng Chân Thầnthánh tộc vẫn gặp tổn hại nặng, Thiên Cương Thần Vương bị đâm thủng ngực, Chân Thầnthánh tộc mới thăng cấp khác bởi vì nội tình còn thấp đã tan xác trong vụ nổ.

    Thảm nhất là Tề Thiên Thần Hoàng, Thần Hư Hồn Đế. Hai người cùng từ con đường ự học, Chân ThầnTam Thập Tam Thiên có chia trận doanh, Chân Thần trận doanh khác nhau tụ tập lại. Mới rồi tám Chân ThầnÁc Ma tự bạo, trận doanh khác phối hợp với nhau ngăn lại. Chỉ có thực lực Tề Thiên Thần Hoàng, Thần Hư Hồn Đế chẳng những đơn độc mà thực lực cũng yếu nhất.

    Một trong hai người mà hành động một mình thì thực lực không bằng Chân ThầnÁc Ma tự bạo. Hiện tại Tề Thiên Thần Hoàng, Thần Hư Hồn Đế bị cuố nvào vụ nổ, hai người hét thảm người nát bấy, thần hồn bị xé rách!

    Lúc này mọi người căn bản không kịp quan tâm Thần Hư Hồn Đế, Tề Thiên, Chân Thầnthánh tộc đã chết. Tất cả lo cho Thần Mộng.

    Thần Mộng đứng mũi chịu sào, một người đối diện lực lượng bốn Chân ThầnÁc Ma tự bạo.

    Đám người Mộ Thiên Tuyết chỉ ngăn Thần Mộng một chút, bão năng lượng khác hầu hết do một mìnhthần Mộng hứng chịu.

    Không gian Thần Mộng tannát, người nàng đẫm máu, cơ thể như con bướm gãy cánh văng ra ngoài.

    Tiểu Ma Tiên đón được Thần Mộng, đôi mắt tràn đầy lo lắng?

    - Thần Mộng tiền bối!

    Trong trận đại chiến này Thần Mộng là nòng cốt của bọn họ, nếu nàng bị gì ngoài ý muố nthì sĩ khí sẽ chịu đả kích lớn.

    Thần Mộng bị thương càng thêm thương, mặt nhợt nhạt như giấy vàng, khóe miệng chảy máu.

    Mặc nhìn Thần Mộng liền biết tình huống của nàng,

    - Hồn hải xé rách, sinh mệnh cạn kiệt, trong thời gian ngắn gần như không thể chiến đấu.

    Lòng Mặc chìm xuống.

    Thần Mộng là cột trụ Tam Thập Tam Thiên, Thần Mộng mà gục ngã thì trận chiến này làm sao đánh?

    Hiện tại còn lại mười ngày, Thâm Uyên Ác Ma xuất hiện trợ lực cường đại, bọn họ thì bị tổn thất nặng nề. So sánh thế này có ngày bọn họ sẽ không chịu nổi nữa.

    Tiểu Ma Tiên nhìn nơi Lâm Minh bế quan, cắn chặt môi:

    - Lâm Minh, mau lên đi.

    Tiểu Ma Tiên biết chắc chắn là Lâm Minh vào thời kỳ bế quan then chốt, ếu bị đánh gãy, có lẽ sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

    Lâm Hoang, Cửu Nhi bay qua, nắm chặt tay Tiểu Ma Tiên.

    Lâm Minh là hy vọng duy nhất của bọn họ, họ kiên trì đến hiện tại vì dể hắn hoàn thành bế quan. Nhưng càng về sau càng khó khăn.

    Còn lại mười ngày, trong dòng sông sinh mệnh của Chân Thần chỉ là một cái chớp mắt ngắn ngủi. Hiện tại thời gian thành lạch trời va không thể với tới.

    Có lẽ thật sự sẽ chết tại đây, chết cùng Lâm Minh cũng không khó chấp nhậ.

    Tiểu Ma Tiên cười thảm một tiếng. Võ giảTam Thập Tam Thiên đang xử lý xácThần Hư Hồn Đế, Tề Thiên Thần Hoàng, Thông Thiên Thần Chủthánh tộc mới thăng cấp.

    Ba Chân Thần chết, Thần Mộng bị thương tăng thêm tuyết đọng trĩu thân cây Tam Thập Tam Thiên.

    Nhìn Thần Hư Hồn Đế chết tại đây, Thần Miểu Thiên Tôn vô cùng cảm thán:

    - Thần Hư Hồn Đế . . .ài.

    Thần Hư Hồn Đế là kẻ thù của Thần Miểu Thiên Tôn, gã từng muốn nghiền xương Thần Hư Hồn Đế thành tro. Nhưng hôm nay Thần Hư Hồn Đế chết thật, Thần Miểu Thiên Tôn có cảm giác thỏ chết cáo khóc, đối phương không vui vẻ gì.

    Thần Hư Hồn Đế không phải người tốt, gã vong ân phụ nghĩa, cực kỳ ích kỷ. Nhưng hôm nay Thần Hư Hồn Đế chết trận vì Tam Thập Tam Thiên.

    Đó không phải điều Thần Miểu Thiên Tôn mong muốn, gã không cao cả như vậy, nhưng vì không còn cách nào khác.

    Tam Thập Tam Thiên hiện tại dù là phe chính nghĩa hay ma đầu tà phái, dù cho ngươi tội ác chồng chất, giết người vô số, lúc này phải buông hết hảy chiến đấu viò cho mình sống sót, thế nên mọi người không có đường lui.

    Thiên Nhân đại trận chìm trong tĩnh lặng, không khí nặng nề chưa từng có.

    - Không có cách nào khác sao?

    Thần Mộng uống một viên đan dược, thanh âm yếu ớt hỏi rồi cười buồn lắc đầu.

    Đại quân Hắc Ám Thâm Uyên lại tụ tập trước mặt Thần Mộng, nhưng đối với bọn họ thì chẳng là gì. Có lẽ bọn họ có hơn năm mươi Chân Thần.

    Cộng thêm bốn Chân Thầnthượng vị, Tà chưa bị thương.

    Chỉ cần một nhày là bọn họ sẽ phục hồi lành gần hết, khi đó là ngày tận thế của Tam Thập Tam Thiên.

    Triệt ngập ngừng thanh âm tiêu điều:

    - Có lẽ . . . Có lẽ . . . Còn một cách . . .

    Thanh âm khẽ khàng nhưng mọi người lòng rung động.

    - Cách gì?

    Mắt mọi người sáng lên, tuy lý trí cho họ biết hiện tại đã rơi vào đường cùng, hầu như không cơ hội sống. Nhưng người nói chuyện là Triệt, người thủ hộ Tu La lộ luôn dễ dàng cho người hy vọng, dù chỉ là hy vọng cực kỳ xa vời cũng tốt, bọn họ sẽ dùng hết tất cả những gì mình có để tranhthủ. Ai chịu chấp nhận cái chết đâu?

    Triệt và Mặc liếc nhau, chậm rãi nói:

    - Âm Dương Tuyệt cốc, mộ của Hoang Nhân.

    Đa số Võ giảTam Thập Tam Thiên chưa từng nghe về cái này,Âm Dương Tuyệt cốc, mộ của Hoang Nhân là sao? Không biết Triệt và Mặc nói cái gì.

    Tim Tiểu Ma Tiên rung lên.

    - Chỗ đó . . .

    Người khác không biết Âm Dương Tuyệt cốc, mộ của Hoang Nhân nhưng Tiểu Ma Tiên từng đích thân đi.

    Lúc ấy Lâm Minh còn là tu vi Thần Quân cảnh, lần đầu tiên bước vào Tu La lộ lịch lãm tình cờ gặp Tiểu Ma Tiên ở đại hoang. Hai người kết bạn cùng nhau trải qua nguy hiểm, bên nhau tại Uổng Tử cốc, trở thành phu thê.

    Sau này hai người giết Thiên Minh Tử, vào trong Tu La lộ, tại thành Thần Văn Lâm Minh dùng thần văn thuật tham gia hội đấu giá thành Thần Văn, tích lũy số tài sản kết sù. Dùng số tiền đó mua sừng ngọc long, mật rắn nuốt trời, long tiên thảo, các dược leịu quý giá.

    Những tài liệu này đều để luyện chế một loại đan dượctên gọi Tham Lam Thiên Chân ghi trong Thương Khung bát điển, dùng để mở khải thiên phạt đạo cung.

    Lúc ấy Đạo Cung Cửu Tinh bị Tạo Hóa Thánh Hoàng lực lượng phong tỏa, muốn trùng kích Đạo Cung Cửu Tinh vô cùng khó khăn, Lâm Minh luyện chế Tham Lam Thiên Chân cần một chỗ đại hung.

    Nơi Lâm Minh chọn chính là Âm Dương Tuyệt cốc, mộ của Hoang Nhân!

    Cái chỗ này Lâm Minh phải trả giá cực đắt từ Thiên Cơ các tìm hiểu đến, luyện chế Tham Lang Thiên Châu rất thuận lợi, về sau Lâm Minh còn tu luyện trong mộ của Hoang Nhân.

    Nhưng các cảnh tượng kỳ lạ trong mộ của Hoang Nhân khiến Tiểu Ma Tiên ký ức khắc sâu.

    Đầu tiên là bên ngoài Âm Dương Tuyệt cốc có tộc người khổng lồ rất giỏi bảo vệ. Lúc đó Tiểu Ma Tiên và Lâm Minh mất nhiều công sức mới vào mảnh đất bí mật này được.

    Trong mộ của Hoang Nhân bàn cứ các con rùa đen siêu to như núi cao. Những con rùa đen đã chết, chỉ còn lại mai rùa khổng lồ tráng lệ. Mỗi mai rùa trên lưng cõng quan tài cổ cao vút đâm mây.

    Từ nhữn quan tài này là biết mộ của Hoang Nhân đúng là một ngôi mộ, nhưng ‘hoang nhân’ có ý nghĩa gì thì Tiểu Ma Tiên không biết.

    Có người truyền thuyết cái gọi là ‘hoang nhân’ ý chỉ nô bộc người khổng lồ lúc trước cùng chủ nhân Tu La lộ chinh chiến tứ phươngkhông biết thật giả.

    Hôm nay nghe Triệt và Mặc nói Tiểu Ma Tiên chợt nhớ quá khứ cùng Lâm Minh ngày xưa.

    Tiểu Ma Tiên mở miệng hỏi:

    - Trong mộ của Hoang Nhân chôn chiến sĩ lúc trước đi theo chủ nhân Tu La lộ sao?

    Mọi người ngạc nhiên nhìn Tiểu Ma Tiên.

    Triệt và Mặc gật đầu nói:

    - Xem như đi. Nhưng đa số là hùng chủ thái cổ chư tộctrăm ức năm trước, khi tuổi thọ của họ không còn bao nhiêu hoặc trọng thương sắp chết thì chủ nhân dùng bí pháp niêm phong thân thể, linh hồn bọn họ chế tạo khôi lỗi, thêm trận pháp niêm phong trong mộ của Hoang Nhân.

    - Những người này đã chết nhưng có thể bị thức tỉnh, chiến đấu như khôi lỗi. Bọn họ không biết đau đớn, cũng không sợ chết, không có ý thức, cảnh giới thấp hơn lúc còn sống rất nhiều.

    Mọi người nghe Triệt và Mặc nói lòng run lên, đây là bí pháp gì có thể bảo tồn xác khôi lỗi qua thời gian trăm ức năm?

    - Trăm ức năm trước không biết bao nhiêu hùng chủ thái cổ chư tộc chết trận, bọn họ cũng biết sướm muộn gì Thâm Uyên Ác Ma sẽ ngóc đầu trở lại. Biết sắp chết nên nhiều hùng chủ thái cổ chư tộc cam nguyện bị chủ nhân dùng bí pháp chế thành con rối, để vượt qua năm tháng dài dặc lại tái chiến một trận.

    - Sau khi bọn họ thức tỉnh có thể giữ ‘sinh mệnh’ ba ngày. Nhưng thời gian đã quá lâu, muốn đánh thức những khôi lỗi này chẳng những cần bí pháp Tu La thiên đạo và tiêu hao rất nhiều năng lượng sinh mệnh. Nếu chủ nhân ở thì dễ rồi, nhưng hiện tại không rõ tình huống chủ nhân thế nào, thậm chí không biết sống chết. Hai lão già chúng ta đánh thức chúng nó thì rất miễn cưỡng.

    Đây là xác ngủ say trăm ức năm, đột nhiên đánh thứ chúng nó cần rót nhiều năng lượng sinh mệnh vào cũng là bình thường.

    Trong lời nói của Triệt và MặcVõ giảTam Thập Tam Thiên nghe raản ý.

    Có người mở miệng hỏi:

    - Rất miễn cưỡng? Tức là có thể làm được?

    Thanh âm hơi kích động, nếu có thể thức tỉnh những hùng chủ thái cổ chư tộc ngủ say sẽ là một trợ lực cường đại.

    - Đúng vậy! Đúng là có thể làm được, nhưng để thức tỉnh các hùng chủ cổ tộc cần ít nhất một Chân Thần trung vị, hai hạ vị, năm mươi Thiên Tôn trở lên phối hợp với chúng ta. Những người này phải dâng ra sinh mệnh căn nguyên, tức là thôngqua bí pháp Tu La chuyển sinh mệnh năng của bọn họ vào xác các hùng chủ cổ tộc đổi lấy sự sống ba ngày. Nói thẳng ra là những người phối hợp với chúng ta sẽ chết.

    Tim mọi người rớt cái bịch.

    Sẽ chết!

    Ba Chân Thần, năm mươi mấy Thiên Tôn hy sinh mạng sống chỉ đổi lại ba ngày hùng chủ cổ tộc sống lại.

    Mọi người sớm lờ mờ đoán ra người phối hợp sẽ chết, thế thì Triệt và Mặc làm người thi thuật sẽ phải trả giá cực đắt.

    vũ trụ Nguyên Mộng khẽ thở dài nhìn đám Võ giảTam Thập Tam Thiên. Những người này toàn là bá chủ một phương, nếu bọn họ có thể sống tiếp qua cuộc chiến này sẽ trở thành anh hùngTam Thập Tam Thiên, bình an sống hết đời.

    Cuộc sống của Võ giả từ cảnh giới Thiên Tôn trở lên được vô số người kính ngưỡng, muốn cái gì lièn được cái đó, có quyền lực lớn, đại vị rất cao. Cuộc sống như thế vô cùng tuyệt đẹp.

    Một khi đứng ra là chết chắc, không có may mắn sống sót.

    Không ai muốn chết, Triệt và Mặc cũng không ép buộc ai.

    Đám đông im lặng khoảng mười giây, một thanh âm đột nhiên vang lên:

    - Ta . . . Nguyện ý phối hợp các ngươi!

    Thanh âm đột ngột làm tập thể cứng người.

    Bọn họ nhìn hướng phát ra thanh âm, thấy một nam nhân trung niên áo trắng đứng trong đám đông, hai tay rũ xuống, biểu tình bình thường, đó là . . . Hạo VũThiên Tôn.

    Hạo VũThiên Tôn, một Thiên Tônnhân tộc bình thường. So với những nhân kiệt chói lọi thì Hạo VũThiên Tôn không có nhiều thiên phú.

    Hạo Vũ tu luyện lâu như vậy chỉ có cảnh giới Thiên Tôn trung vị, dù sau này vào Tu La lộ, nhờ cậy tài nguyên trong Tu La lộ chỉ tu luyện đến tới gần đỉnh Thiên Tôn,cách Chân Thần còn một lạch trời lớn. Lạch trời đó để để cả đời Hạo Vũ không cách nào vượt qua.

    Trong đám đông c nhân tộc thì Hạo Vũ biểu hiện không chút bắt mắt, mọi người tiềm thức quên đi gã.

    Hôm nay Hạo Vũ là người đầu tiên đứng ra.

    Mọi người phản xạ nhường đường. Hạo Vũ sửa sang lại áo trắng dính máu, xuyên qua đám đông mắt nhìn Thần Mộng.

    Hạo Vũ nhìn Thần Mộng người đẫm máu, mặt tái nhượt, biểu tình gã phức tạp.

    Cuối cùng Hạo Vũ nở nụ cười, cười rất trong sáng.

    Một nam nhân trung niên lại có nụ cười đơn thuần như thiếu niên.

    Hạo Vũ luôn yên lặng chăm chú nhìn nữ nhân trước mắt, nhìn khoảng cách giữa nàng và gã xa dần. Tuy Hạo Vũ chỉ có thể nhìn bóng lưng nàng nhưng đôi mắt chưa từng rời khỏi.

    - Hạo Vũ . . .

    Giờ khắc này, Thần Mộng cảm giác tim mình bị đao cắt.

    Đã bao nhiêu năm, Thần Mộng không nhớ rõ. Hạo Vũ chưa từng biểu lộ cái gì với Thần Mộng, nhưng nàng cảm giác được, tuy nhiên tình cảm nàng đối với gã chỉ là bạn thân.

    - Ta vốn nghĩ có thể luôn lặng lẽ nhìn nàng cho đến khi sinh mệnh chấm dứt. Nhiều năm qua ta không giúp được gì cho nàng, lần này rốt cuộc ta có thể phát huy tác dụng.

    - Sau này . . . Chăm sóc tốt cho mình, gánh ặng trên người nàng rất nặng, cuộc sống quá cô đơn. Nếu được thì tìm người cùng nàng đi, cùng đi tiếp.

    Hạo Vũ dùng chân nguyên truyền mấy lời này vào tai Thần Mộng.

    Hai hàng lệ lặng lẽ chảy dọc xuống gò má Thần Mộng.

    Bảo vệ vốn không cần ngôn ngữ.

    Thần Mộng hé môi nhưng không thốt được chữ nào.

    Sau Hạo Vũ, Thông Thiên Thần Chủ đứng ra:

    - Lão phu cũng nguyện ý phối hợp!

    Thông Thiên Thần Chủ tám ngàn vạn tuổi, lần này chưa đột phá Chân Thần trong Tu La lộ, không còn bao nhiêu tuổi thọ.

    Giọng Thông Thiên Thần Chủ sang sảng nói:

    - Lão phu không sống được mấy năm, chết trận sa trường tốt hơn chết già.

    Một Thiên TônHồn tộc đứng ra:

    - Để ta làm người thứ bá đi.

    Đa số người không biết tên của gã.

    Một Thiên Tôn nữ giới thái cổ chư tộc đi ra:

    - Ta nữa! Ta được Lâm Minh đại nhân cứu ra Hắc Ám Thâm Uyên, cái mạng này sớm thuộc về lãnh tụ và Lâm Minh đại nhân!

    Nàng đến từ Hắc Ám Thâm Uyên, nô lệ được Lâm Minh cứu khỏi chợ nô lệ hành Hắc Sa Ma Đạo Hội, sau này nàng tham gia quân khởi nghĩa thái cổ chư tộc của Mộ Thiên Tuyết.

    Lâm Minh đã không nhớ rõ nàng nhưng cả đời nàng không quên cảnh Lâm Minh mua nàng ra khỏi thành Hắc Sa. Lâm Minh là địa ân nhân của nàng, giống như Hạo Vũ đứng sau lưng nhìn Thần Mộng, nàng nguyện ý ở sau lưng luôn lặng lẽ nhìn Lâm Minh.

    - Ta cũng nguyện ý!

    - Tính luôn ta!

    - Ta nữa!

    ***

    Từng Thiên Tôn đứng ra, thanh âm vô cùng bình tĩnh, nhẹ nhàng. Không có lời nói dõng dạc đao to búa lớn, nhưng thanh âm này rung động hồn người nhất.

    Triệt và Mặc hít sâu một hơi, trong lòng hỗn tạp suy nghĩ:

    - Đã đủ rồi, năm mươi Thiên Tôn là đủ! Tiếp theo . . . Còn cần ba vị Chân Thần!

    - Một Chân Thần trung vị, hai Chân Thần hạ vị!

    Dù thức tỉnh hùng chủ thượng cổ trong mộ của Hoang Nhân cũng không thể thắn chắc đại quân Ác Ma, phải dựa vào Võ giảTam Thập Tam Thiên chém giết và chiến đấu, cho nên không thể hy sinh Chân Thầnthượng vị. Hy sinh một Chân Thần trung vị đã là cực hạn.

    Triệt và Mặc vừa dứt lời, Lâm Hoang liền đứng ra, gã mới đi mấy bước thì bị một bàn tay to trực tiếp kéo lại.

    - Ngươi làm cái gì?

    Thanh âm hơi già nua, là Thần Miểu Thiên Tôn nói chuyện.

    - Phụ thân của ngươi làm nhiều điều vì Tam Thập Tam Thiên, chúng ta có thể nào khiến nhi tử của hắn đi chết?

    Thần Miểu Thiên Tôn dứt khoát đứng trước mặt Triệt và Mặc:

    - Để ta tới đi, nơi này không còn ai thích hợp hơn ta!

    Thần Miểu Thiên Tôn đoạt xá Tạo Hóa Thánh Hoàng, tu vi hạ xuống Chân Thần trung vị, linh hồn yếu hơn thân thể nhiều nên không thể hoàn mỹphát huy ra lực lượng cơ thể Tạo Hóa Thánh Hoàng, sau này không thể dựa vào tu luyện tăng tiến tu vi.

    Mới rồi Thần Hư Hồn Đế đã chết, Thần Miểu Thiên Tôn chứng kiến Thần Hư Hồn Đế chết nhưng không thấy vui chút nào, cảm giác trái tim trống rỗng.

    Có lẽ Thần Miểu Thiên Tôn đã buông xuống thu hận, môn phái, gia tộc của Thần Miểu Thiên Tôn cũng không còn, Thần Miểu Thiên Tôn chỉ là một lũ tàn hồn sống sót đến hiện tại. Thần Miểu Thiên Tôn cảm giác dường như ông trời khiến sinh mạng Thần Miểu Thiên Tôn kéo dài để gặp Lâm Minh.

    Năm tháng cô đơn trong Uổng Tử cốc khiến Thần Miểu Thiên Tôn hờ hững với mọi thứ, bây giờ càng không vướng bận gì. Vận mệnh luân hồi, sinh tử vinh hoa, hết thảy chỉ là mây khói.

    Nếu vậy được chết trận sa trường có lẽ là chố nvề không tệ.

    Lâm Hoang muốn nói gì:

    - Thần Miểu Thiên Tôn tiền bối . . .

    Triệt và Mặc đã nhận Thần Miểu Thiên Tôn:

    - Còn hai người nữa, hai Chân Thần hạ vị.

    Đế Vô Ngân sớm đã suy nghĩ kỹ lập tức đứng ra. Mới rồi Chân ThầnÁc Ma tự bạo khiến Đế Vô Ngân bị thương nặng, chưa điều dưỡng khỏe được.

    - Để ta đi đi, ta có vết thơng trong người nhưng không tổn hại sinh mệnh căn nguyên.

    Đế Vô Ngân thuộc di mạch thái cổ thần tộcTam Thập Tam Thiên, nếu không nhờLâm Minh thì di mạch thái cổ thần tộc đã bị hủy diệt. Đế Vô Ngân luôn ôm lòng cảm kích Lâm Minh, giờ là lúc báo ơn.

    Báo ơn cho Lâm Minh, cũng chiến đấu vì mình.
     
    motminhmai thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 1)