FULL  Khoa Huyễn Vô Hạn Thự Quang - Zhttty - FULL 15Q

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 15: Nhân loại ánh rạng đông.
    Chương 38: Trên mặt

    Nhóm dịch: Thược Dược Đen
    Nguồn: iread

    "Đặc biệt đáng tiếc, ta hoàn toàn không có cách nào khái quát về thực lực của Trịnh Xá, lại giống như con kiến hôi không có cách nào nhìn thấy được toàn cảnh của nhân loại vậy, ta chỉ có thể nói ra kết quả bản thân ta quan sát được."

    "Đầu tiên, theo ta quan sát, cùng với lời bản thân Trịnh Xá nói, Trịnh Xá cũng không đổi năng lực đặc biệt kỳ lạ gì, hắn ngoại trừ lực lượng ra, cũng không có các năng lực đặc biệt như nguyên tố lửa, hàn băng, ma pháp, ảo giác, không gian, thời gian. Ngoại trừ lực lượng ra, hắn lại không có bất kỳ năng lực nào khác."

    "Nhưng nắm đấm của Trịnh Xá có thể trực tiếp phá tan không gian, lại nhẹ nhàng giống như phá tan vỏ trứng gà vậy. Xin chú ý, đó cũng không phải là phóng đại, mà là miêu tả hiện thực. Nắm đấm của hắn có thể phá tan không gian, sau đó sinh ra năng lượng cực lớn. Theo kết quả ta quan sát, một quyền bình thường của hắn có thể hủy diệt một thành phố lớn như New York, khoa trương giống như bom nguyên tử vậy. Sau đó ta tận mắt nhìn thấy, hắn dùng tay kéo không gian lại, sau đó khiến cho vị diện bị xé rách khép lại, giống như chúng ta xé một vật thể ra, rồi dính lại với nhau. Xin chú ý, đây không phải là từ phóng đại."

    "Sau đó Trịnh Xá có thể nâng một ngọn núi có kích thước như hòn đảo này của chúng ta, giống như nhặt một hòn đá lên vậy, sau đó hắn ném về phía vũ trụ giống như sao chổi lướt qua không trung. Đây là điều ta tận mắt nhìn thấy. Còn nữa, theo Lưu Úc và Lâm Tuấn Thiên nói, Trịnh Xá đã từng ở trong một thế giới luân hồi khác, nắm lấy mặt trăng. Không sai, chính là tinh thể hiện tại chúng ta có thể dùng mắt thường nhìn thấy được, sau đó hắn ném về phía địa cầu, tiếp đó còn đẩy mạnh địa cầu, ném nó đến trong mặt trời. Trên thực tế, theo suy đoán của hai thành viên của Trung Châu đội, Trịnh Xá chắc hẳn không có hứng thú đối với mặt trời, nếu không hắn có thể từng quyền đánh vào trên mặt trời, khiến cho nó trực tiếp vỡ nát, rơi xuống. Có lẽ điều này có vài phần hình dung khoa trương của thành viên trong đội, nhưng theo cuộc chiến đấu ta nhìn thấy được, ta cho rằng, đây là chuyện rất có thể xảy ra."

    "Hiện tại, mong các ngươi nói cho ta biết, các ngươi, không, chắc là chúng ta, lúc mọi người chúng ta đối mặt với Trịnh Xá, không phải là con kiến hôi thì là gì?"

    Sở Hạo nói xong, tất cả mọi người ở đó đều trầm mặc, Trương Hằng im lặng là bởi vì hắn đang nhớ lại cảm giác sợ hãi trước đây Trịnh Xá gây ra cho hắn. Những người khác im lặng lại bởi vì hoàn toàn không thể tin được, cũng không có cách nào hình dung loại cảm giác sai lầm này, sau khi hoàn toàn kết hợp lại, bọn họ không có cách nào nói ra lời.

    "Nói… nói đùa sao? Cũng không phải là trong tiểu thuyết, cũng không phải là đóng phim, cũng không phải chơi trò chơi, có cần khoa trương như vậy hay không?" Nam tử cường tráng vừa rồi cười nói.

    Sở Hạo lắc đầu nói: "Không tin sao? Các Luân Hồi tiểu đội thời đại thứ hai cũng không tin... Đúng rồi, các ngươi chắc hẳn đã biết? Luân Hồi tiểu đội chúng ta bây giờ, thật ra đã là thời đại thứ ba, Trịnh Xá cũng chính là thời đại đệ nhất của Trung Châu đội, giữa Trung Châu đội và chúng ta thật ra còn có Luân Hồi tiểu đội thời đại thứ hai. Bọn họ hiện tại đang ở đâu? Thật đáng tiếc, bởi vì không tin vào thực lực của Trịnh Xá, nghe nói hắn chỉ có một nhóm người, không có bất kỳ cường hóa gì khác, cho nên lại dẫn đến kết thúc thời đại thứ hai, có phải rất châm chọc hay không? Bởi vì cường đại vượt qua sự tưởng tượng của bản thân chúng ta, cho nên lại từ chối thừa nhận, sau đó chỉ có đích thân thân từng trải qua, mới cảm thấy khủng hoảng cùng mờ mịt và tuyệt vọng. Ta không nói dối các ngươi, trước khi ta và Trung Châu đội liên minh, ta cũng nghĩ như vậy. Sau khi nhìn thấy và tuyệt vọng như vậy, còn không hiểu sao? Điều này không có bất kỳ ý nghĩa nào cả!"

    Lúc này, Lăng Tân mới lên tiếng: "Ta muốn hỏi một câu nữa, Sở Hạo, đệ nói về thực lực của Trung Châu đội tuyệt đối đều là sự thực, mà không phải là từ mang nghĩa hình dung hoặc là vọng tưởng của đệ chứ?"

    "Đúng vậy, ta dám khẳng định." Sở Hạo nghiêm túc nhìn về phía Lăng Tân nói.

    Lăng Tân ngẩng đầu nhìn về phía trần nhà, qua hồi lâu hắn mới lên tiếng: "Rất nguy hiểm... Nếu như căn cứ vào tất cả những gì đệ nói về thực lực của Trung Châu đội, lại thấy được Thiên Thần tiểu đội chúng ta đang rất nguy hiểm. Đệ và Trung Châu đội là minh hữu, nhưng điều này không có nghĩa chúng ta cũng là minh hữu của hắn, chúng ta không biết gì về Trung Châu đội. Đồng thời, trong tương lai chúng ta rất có khả năng sẽ gặp phải Trung Châu đội. Ở trong thế giới luân hồi, sau khi chúng ta cường đại đến trình độ nhất định, khi đó chúng ta lại là kẻ địch của Trung Châu đội. Rất nguy hiểm...

    "Sẽ không đâu, bởi vì mục đích khác nhau."

    Sở Hạo lại lắc đầu nói: "Ta và Trịnh Xá từng nói chuyện với nhau, cũng phân tích suy nghĩ, ngôn ngữ, hành vi… của hắn. Ta chỉ có thể nói, mục đích của chúng ta cùng Trịnh Xá là khác nhau, ý định ban đầu của hắn không phải là đầy dã tâm giống như chúng ta suy nghĩ, mà một loại hình thức dự định khác, hắn muốn làm sống lại những bạn đồng hành trước kia của hắn ở trong thời đại thứ nhất, đồng thời dẫn theo bạn đồng hành trở về hiện thực, rời khỏi Luân Hồi thế giới. Đây chính là dự định của hắn. Theo ta phân tích, ta cho rằng hắn cũng không có nói dối. Hắn quả thật là suy nghĩ như thế, cũng đi làm như vậy. Hơn nữa Trịnh Xá là một người tốt, là người tốt chân chính, cho nên ta cũng không cho rằng các người và Trung Châu đội sẽ có xung đột gì, trừ khi là các ngươi dự định làm gì đó..."

    Lăng Tân nhìn biểu tình của Sở Hạo. Lúc này, hắn mới gật gật đầu nói: "Ta hiểu được, như vậy chúng ta sẽ chú ý những điều này... Còn có chuyện gì cần chú ý nữa không?"

    "Trên cơ bản không có... Ca không có muốn hỏi gì khác sao? Lăng Tân." Sở Hạo lắc đầu, hắn vừa nhìn về phía Lăng Tân nói.

    Lăng Tân lập tức nở nụ cười, hắn nói: "Ngoại trừ Giáo Điều Cuối Cùng ra, đệ nghĩ rằng ta không nhìn ra dự định của đệ sao? Có phải đệ có từng nghĩ tới chuyện để cho Trịnh Xá đi công kích Giáo Điều Cuối Cùng hay không? Nếu như có thể giải quyết được hoàn toàn, như vậy mọi chuyện đều không có vấn đề gì nữa. Đây là ý nghĩ ban đầu của đệ?"

    "Đúng là như vậy, không sai." Sở Hạo trực tiếp khẳng định nói: "Ta đúng là từng có ý nghĩ như vậy, bởi vì Giáo Điều Cuối Cùng là tồn tại vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta, nhưng đồng thời, thực lực của Trịnh Xá cũng vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta, cho nên ta vốn có ý nghĩ này. Nhưng ca cùng ta đều biết đặc tính của Giáo Điều Cuối Cùng, một khi hắn toàn diện bạo phát, bất kỳ thứ gì nối liền cùng vị diện này đều không có cách nào lại bảo tồn sự tồn tại của nó, cho nên nếu như Trịnh Xá thất thủ, hoặc không có cách nào làm gì được Giáo Điều Cuối Cùng, như vậy trong nháy mắt sẽ dẫn tới Giáo Điều Cuối Cùng hoàn toàn bạo phát. Khi đó, trong nháy mắt, kể cả địa cầu cùng với bán vị diện đều kết thúc. Đương nhiên, chúng ta có thể di trước một bước ngăn cách sự nối liền với bán vị diện. Nhưng như vậy, cũng lại tương đương với hoàn toàn vứt bỏ một mình Trịnh Xá ở lại chỗ này đối mặt với Giáo Điều Cuối Cùng, Trịnh Xá tuyệt đối sẽ không đồng ý, cho nên ta bỏ qua dự định ban đầu này."

    "May là đệ bỏ qua." Lăng Tân lại khổ sở cười nói: "Tuy rằng nghe đệ nói về thực lực của Trịnh Xá, ta lại tăng thực lực của hắn lên gấp bội nữa nhưng ta vẫn không cho rằng Trịnh Xá có thể giải quyết được Giáo Điều Cuối Cùng, tuy rằng đệ bây giờ có ký ức liên quan tới Giáo Điều Cuối Cùng, nhưng ta tin tưởng đệ tuyệt đối không có một ít ký ức kiểm tra và thực nghiệm đối với Giáo Điều Cuối Cùng như trong đầu ta. Cho nên, nhận thức của ta đối với Giáo Điều Cuối Cùng khẳng định càng sâu sắc hơn đệ, không nên thử đi giải quyết Giáo Điều Cuối Cùng, bởi vì cái vật kia... là không thể giải quyết được."

    Trong khi nói chuyện, Lăng Tân chậm rãi tháo mặt nạ của hắn xuống. Tất cả mọi người không tự chủ được nhìn về phía khuôn mặt của hắn, sau đó tất cả mọi người lộ ra một biểu tình hoảng sợ, khó có thể hình dung, không có thể nào tin tưởng nổi nhìn về phía Lăng Tân. Đồng thời, thân thể tất cả mọi người hình như cũng bắt đầu biến thành như có như không, kể cả thân thể của bản thân Lăng Tân cũng vậy. Lăng Tân lập tức nở nụ cười khổ, hắn lập tức lại đeo mặt nạ lên. Lúc này, những người khác mới đồng thời thở ra một hơi thở, giống như được thả lỏng vậy.

    Sau đó mọi người của Thiên Thần tiểu đội lại mồm năm miệng mười nói thật đáng sợ, đó là cái gì, đội trưởng làm sao. Sở Hạo cũng lập tức nói: "Tại sao trước đây ca không nói cho chúng ta biết, trên mặt của ngươi lại có thể..."

    "Lại có thể cái gì?"

    Lăng Tân cười hỏi về phía những người khác nói: "Trên mặt ta rốt cuộc có gì? Các ngươi đang khiếp sợ và kinh hãi cái gì?"

    Lập tức, tất cả mọi người lộ ra biểu tình cổ quái cộng thêm quỷ dị muốn mở miệng nói gì đó. Nhưng bọn họ lại phát hiện mình nói không nên lời, không, giống như hoàn toàn không nhớ rõ đó rốt cuộc là cái gì. Bọn họ hoàn toàn không nhớ rõ trên mặt Lăng Tân rốt cuộc là cái gì, bọn họ rốt cuộc đang sợ hãi cái gì, bọn họ rốt cuộc nhìn thấy gì. Tất cả bọn họ đều không nhớ rõ, hoặc nói trong nháy mắt khi Lăng Tân đeo mặt nạ lên, bọn họ lại quên mất.

    "Đây là cái giá phải trả, cái giá phải trả nếu muốn giải quyết, không, muốn tiếp cận Giáo Điều Cuối Cùng. Cho nên, Sở Hạo, đáp ứng ta, cho dù ngươi có con át chủ bài trình độ như Trung Châu đội vậy, cũng ngàn vạn lần không nên nghĩ đi tới chuyện giải quyết Giáo Điều Cuối Cùng, ở trong nhận thức và cực hạn tưởng tượng của ta, duy nhất có một tồn tại mới có thể giải quyết được Giáo Điều Cuối Cùng, có lẽ chỉ có Chủ Thần, tất cả những tồn tại khác đều không thể, đáp ứng ta, Sở Hạo." Lăng Tân nghiêm túc nói với Sở Hạo.

    Sở Hạo suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.

    Nhưng tất cả mọi người không có phát hiện thấy, chỉ có biểu tình trên mặt Trương Hằng là không phải khủng hoảng, mà rất quỷ dị, hiện tại hắn còn nhớ rõ trên mặt Lăng Tân có cái gì, chính là một gương mặt bình thường giống như Sở Hạo, không có gì khác đặc biệt, duy nhất đặc biệt chính là trên mặt hắn có hai chữ màu đen được viết nghiêng nghiêng ngả ngả...

    Hai chữ Trương Hằng.​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 15: Nhân loại ánh rạng đông.
    Chương 39: Lý Cương Lôi Trở Về!

    Nhóm dịch: Thược Dược Đen
    Nguồn: iread

    Trương Hằng không dám khẳng định vào những gì mình đoán được. Hoặc nói là hắn có chút không dám tin tưởng. Dù sao memes có kỳ quái gì mà không có, hơn nữa trước đây hắn ở trong một trò chơi hài hước, cho nên hắn cảm thấy hai chữ Trương Hằng này chắc hẳn chính là hiện tượng khiến cho hắn càng lúc càng hài hước hơn.

    Đương nhiên, hắn định sẽ hỏi Sở Hạo một câu, dù sao chính hắn cũng không dám khẳng định, hơn nữa xuất hiện hai chữ Trương Hằng, chữ viết còn khó coi như vậy, rốt cuộc là có ý gì chứ?

    Chỉ có điều, Trương Hằng cũng không biết nên mở miệng thế nào, cho nên hắn cân nhắc hồi lâu, mới nói với Sở Hạo: "Ta nói này, Sở Hạo, nếu có một loại memes, hiệu quả của nó khiến người ta càng lúc càng hài hước hơn, như vậy..."

    "Ngươi ở trong memes này khi nào?" Sở Hạo lập tức đặc biệt nghiêm túc hỏi.

    "Ta... ta chưa nói ta từng ở trong memes này!" Trương Hằng lập tức kêu to.

    Sở Hạo lại dùng một loại ánh mắt đặc biệt bi thương nhìn về phía Trương Hằng nói: "Yên tâm đi, ta sẽ không khinh bỉ ngươi, chỉ có điều ta cũng muốn biết nguyên nhân... Ngươi ở trong memes này lúc nào? Nội dung cụ thể của memes là gì? Còn có cái gì khác không?"

    Trương Hằng lập tức không còn lời nào để nói nữa, qua hồi lâu hắn mới lên tiếng: "Được rồi, cho dù là ta ở trong memes này, ta muốn hỏi chính là hiệu quả của memes này khiến cho ta càng lúc càng hài hước hơn, có thể khiến cho ta thấy một ít chuyện quỷ dị, do đó dẫn đến ta trở nên càng lúc càng hài hước hơn nữa hay không?"

    Sở Hạo suy nghĩ một lát liền nói: "Đây là chuyện rất có thể xảy ra, dù sao memes có hiệu quả khiến cho ngươi càng lúc càng trở nên hài hước, nhất định phải mượn lực lượng nào đó, hoặc phương thức nào đó tới thực hiện, không thể nào là loại này, ngươi trở nên hài hước hơn, sau đó ngươi lại càng hài hước hơn nữa, nhất định sẽ có một vài nguyên nhân gây ra điều này. Đương nhiên... cũng không nhất định, bởi vì bản thân memes lại là không thể đoán được, là loại hoàn toàn không có tính lô gich này, cho nên cũng có thể có thể chính là trực tiếp khiến cho ngươi trở nên hài hước. Về chuyện này ta cũng không dám khẳng định."

    "Vậy chính là có khả năng sao... Vậy không có gì nữa." Trương Hằng lập tức hiểu rõ nói.

    Sở Hạo dường như đang nhìn thấy một chuyện bi thương, hắn không thể tránh được vỗ nhẹ vào vai của Trương Hằng. Hắn vốn dự định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói ra lời, chỉ có thể theo Trương Hằng đi về phía trước.

    Đáng lẽ không nên như vậy! Giống như ta mắc phải chứng bệnh không thể chữa trị vậy! Ta chỉ là trở nên càng lúc càng hài hước hơn thôi mà, chỉ là như vậy mà thôi!!!

    Bên kia, Lăng Tân dẫn dắt Thiên Thần tiểu đội rời khỏi chủ đảo, tiếp tục tiêu diệt những quái vật cực mạnh những tồn tại mà khoa học kỹ thuật không thể làm gì được trong phạm vi toàn thế giới. Trước khi rời đi, Thiên Ý bỗng nhiên nói với Lăng Tân: "Đội trưởng, ngươi cũng biết năng lực của ta, vừa rồi ngươi biết ta thấy người gọi là Trương Hằng kia, ta đã nhìn thấy gì không?"

    Lăng Tân tò mò nhìn Thiên Ý, Thiên Ý cũng không chậm trễ, lại trực tiếp nói: "Lúc ta thấy Trương Hằng, ta nhìn thấy được Thế Giới..."

    "Thế Giới?"

    Thiên Ý gật gật đầu nói: "Đúng vậy, rất khổng lồ, rất khó có thể tưởng tượng được, nhưng hình như có chỗ nào đó thiếu hụt, dù sao ta ở Thế Giới kia chỉ thấy vô số chuyện đùa và chuyện đùa... Nói chung, ta cảm thấy khi nhìn thấy được những trò đùa đó, lại giống như ta muốn phát điên lên vậy."

    "Phải vậy không..." Lăng Tân xoa xoa cằm nói: "Xem ra Trương Hằng này tương lai sẽ trưởng thành, rất có khả năng sẽ trở thành trình độ chúng ta không có cách nào tưởng tượng được, chỉ có điều trò đùa là ý gì... Câu đố sao? Nói chung, thành lập kho tin tức có liên quan tới Trương Hằng, sau này chắc hẳn sẽ có chỗ sử dụng được."

    Thiên Ý gật đầu, nàng lại tiếp tục nói: "Ngoại trừ cái này ra, chúng ta đều sai, Bắc Băng Châu đội cũng không phải là hai đội viên, thật ra chắc hẳn là ba. Tuy rằng ta cũng không biết người này có phải là đội viên của bọn họ hay không, nhưng Sở Hạo rõ ràng che giấu ngươi, bọn họ còn có một chiến lực tồn tại."

    "Còn có một chiến lực?" Ánh mắt Lăng Tân lập tức càng kỳ quái hơn, hắn hỏi: "Vậy ý của cô là... vừa rồi ở trong phòng hội nghị có một người được che giấu mà tất cả chúng ta cũng không có cách nào phát hiện ra sao? Ngay cả ta cũng không có cách nào phát hiện ra?"

    Thiên Ý gật đầu khẳng định nói: "Đúng vậy, bởi vì nhờ có năng lực của ta, ta mới phát hiện ra tồn tại kia, giống như là một hòn đá, hoặc nói là một vài quái vật trong trò chơi xuất hiện, một loại gọi là quái vật Slem, có lẽ là thú do đệ đệ ngươi hoặc Trương Hằng triệu hoán ra? Nói chung, ta cũng không quá khẳng định, nhưng ta muốn nói với đội trưởng, Bắc Băng Châu đội có thể cũng không giống như chúng ta tưởng tượng, thực lực của bọn họ có thể vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta."

    Lăng Tân thở dài, lại không nói gì.

    "Cô lỗ..."

    Sở Hạo và Trương Hằng lập tức quay đầu, lại nhìn thấy được một đám đá màu xanh lục nhảy nhót ở phía sau lưng bọn họ, hai người quỷ dị liếc mắt nhìn nhau, Trương Hằng lên tiếng: "Lại nói tiếp, chúng ta không phải vẫn luôn quên mất nó sao?"

    "Cô lỗ!"

    Sở Hạo cũng lộ ra biểu tình quỷ dị nói: "Hiệu quả của hòn đá... thật sự quá kinh người, lâu nay, ta thật sự hoàn toàn quên đi sự tồn tại của nó, nói xem Varrotian, ngươi có gì muốn nói sao?"

    " Cô lỗ! Cô lỗ cô lỗ cô lỗ..."

    "Mời nói tiếng Trung có được không?"

    Nói chung, thời gian vẫn trôi qua, sau khi ngày diệt vong tới, quái vật triều đợt thứ nhất dần dần bị trấn áp xuống, quái vật bình thường bị giết chết vô số, quái vật cường đại bị quân Luân Hồi và Thiên Thần tiểu đội dần dần tiêu diệt. Ngày thứ mười sau khi quái vật triều đợt thứ nhất bạo phát, số lượng quái vật trên toàn thế giới đã giảm xuống đến một trình độ tương đối, hơn nữa sau hai ngày đều không có quái vật mới xuất hiện, hình như... ngày diệt vong lại kết thúc như vậy?

    "Không, không phải là ngày diệt vong kết thúc! Mà đợt quái vật triều thứ hai sắp xuất hiện! Tối đa là trong hai đến ba ngày tiếp theo, đợt quái vật triều thứ hai sẽ bắt đầu bạo phát trên toàn thế giới, đợt quái vật triều này sẽ mạnh hơn đợt quái vật triều thứ nhất gấp mười lần! Thậm chí càng đáng sợ hơn. Đến lúc đó quái vật có cấp độ uy hiếp trung bình sẽ chiếm chủ đạo. Quái vật có độ uy hiếp cao sẽ xuất hiện khắp nơi, về phần quái vật cấp thần thoại... trong đợt tới cũng sẽ xuất hiện rất nhiều!"

    Sở Hạo lại một lần nữa tiến hành hội nghị cùng chính phủ các nước trên thế giới, khi chính phủ các nước đưa ra tiêu chuẩn quái vật triều giảm xuống, cùng với lại không có quái vật mới xuất hiện, Sở Hạo lại nghiêm túc nói ra những lời này. Chính phủ các nước hình như sớm có dự đoán, chỉ có điều trước khi đợt quái vật triều thứ hai xuất hiện, thời kỳ ở giữa này là thời điểm tốt nhất để di chuyển.

    Cho tới bây giờ, tuy rằng việc xây dựng bán vị diện còn đang tiến hành, nhưng nhiệm vụ chủ yếu đã sớm xây dựng xong, đang di chuyển. Mỗi một ngày đều có số lượng lớn đội thuyền cặp vào bờ, những nhân viên này đều đã được các quốc gia tiến hành sàng lọc, cùng với tiến hành kiểm tra từng người. Bán vị diện là thông qua vật tương tự như cửa không gian tiến vào, cũng không cần xếp hàng gì cả. Cho nên, sau khi bọn họ cặp bờ lên đảo, sẽ xếp thành đội ngũ không ngừng đi về phía bên trong cánh cửa, tiếp theo ở trong bán vị diện lại do quân đội tiến hành hướng dẫn tiến vào chỗ tránh nạn, sau đó tạm thời phân phối nơi ở, cùng với các loại công việc căn dặn.

    Bình quân tính ra, mỗi ngày sơ bộ có khoảng bảy trăm vạn người tiến vào. Toàn bộ hòn đảo căn bản không an bài cái gọi là cảng, toàn bộ hòn đảo đều là cảng, cái này cũng là nhờ xây dựng trước đó. Mỗi chỗ trên hòn đảo đều được bố trí cùng xây dựng đơn giản nhất, trên cơ bản có thể cung cấp cho đội thuyền cặp bờ, nếu không phải cần thời gian cặp bờ và lên bờ, có lẽ một ngày hơn một nghìn vạn người lên bờ cũng được.

    Nhưng cho dù là như vậy, cho tới bây giờ, tổng dân số tiến vào bán vị diện cũng chỉ ở hơn chín ngàn vạn người, cách mục tiêu số lượng người chỉ có một phần mười. Nhưng cũng may theo nhân viên công tác trên bờ biển nâng cao mức độ thuần thục, mỗi ngày tính toán số lượng người cặp bờ đang từng bước tăng thêm, trong năm ngày nữa, số lượng người cặp bờ mỗi ngày có lẽ có thể đạt được một ngàn vạn người. Hơn nữa, năm nước lớn vẫn đang gia tăng chế tạo ra cầu nổi trên bờ biển, như vậy có thể có thêm nhiều con thuyền cặp bờ, cùng với nhân viên giao thông khơi thêm dòng. Nếu như tất cả thuận lợi, sau mười ngày nữa, số người lên bờ mỗi ngày sẽ không có bị hạn chế, khi đó hạn chế lại chính là năng lực của đội thuyền bốc xếp và vận chuyển.

    Tất cả thoạt nhìn vẫn tính là thuận lợi, gần đến đợt quái vật triều thứ hai, trên cơ bản cũng còn ở trong phạm vi ứng phó của Thiên Thần tiểu đội. Hơn nữa Sở Hạo đã giao hẹn với Lăng Tân, một khi thật sự phát hiện ra tình hình không ổn, vậy sợ rằng dù còn đang ở trong đợt quái vật triều thứ hai, hắn cũng sẽ lập tức triệu hoán Trung Châu đội, dựa vào lực lượng của Trung Châu đội, quái vật triều đợt thứ hai, đợt thứ ba, hoặc bất kỳ đợt nào, chỉ cần Giáo Điều Cuối Cùng còn chưa có tiến vào giai đoạn bạo phát cuối cùng, cũng chính là giai đoạn hiện thực vặn vẹo, như vậy trên cơ bản đều có thể bảo đảm bình yên vô sự, đến lúc đó cần phải lo lắng cũng chỉ là thời gian Trung Châu đội dừng lại mà thôi.

    Mọi chuyện thoạt nhìn giống như được giải quyết, mãi đến khi...

    "Này, nhớ ta không?"

    Lý Cương Lôi từ máy phi hành một người xuống, hắn hoàn toàn không để ý tới những quân nhân xung quanh đang dùng vũ khí chĩa vào hắn. Hắn chỉ nhìn về phía Sở Hạo cùng Trương Hằng chào hỏi. Biểu tình của Sở Hạo lại thay đổi liên tục, một phần là yên tâm cùng vui mừng, một phần lo lắng cùng bất an. Ngay lập tức hắn cũng không e ngại, trực tiếp đi tới trước mặt Lý Cương Lôi nói: "Nghe Trương Hằng nói, ngươi là vị chỉ huy tổ chức X phái đến vị diện tổ chức C này... Vì sao hiện tại ngươi lại qua đây? Lẽ nào có chuyện gì thay đổi sao?"

    Lý Cương Lôi lập tức thu hồi vẻ tươi cười, hắn gật đầu, ngẩng đầu nhìn lên không trung, sau đó nhỏ giọng nói: "Đúng vậy, chuyện phát sinh biến hóa, hơn nữa còn là biến đổi lớn... Ta nhận được tin tức, tổ chức X vào năm ngày sau... sẽ xâm nhập vị diện này!"​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 15: Nhân loại ánh rạng đông.
    Chương 40: Tổ chức X Cùng Ngủ Say

    Nhóm dịch: Thược Dược Đen
    Nguồn: iread

    Sở Hạo, Lăng Tân, Lý Cương Lôi và các huynh đệ tỷ muội khác, bọn họ đều là kết quả thực nghiệm của tổ chức C. Bọn họ không phải là đứa trẻ do cha mẹ sinh ra, đương nhiên, bọn họ cũng không được tính là người nhân bản, chỉ có điều nghiêm túc mà nói, chắc hẳn là thuộc về một loại người điều chỉnh, mặc dù là nhân loại, nhưng cũng không phải là nhân loại tự nhiên.

    Trong này có ân oán đặc biệt phức tạp, nói chung Sở Hạo là vật thí nghiệm trốn thoát, sau thành lập tổ chức Kẻ Phản Nghịch đối đầu với tổ chức C. Sau đó, hắn mới dần dần biết tới cái gọi là tổ chức C, thật ra chẳng qua là phân bộ nho nhỏ dưới trướng của tổ chức X, lại tương đương với một tập đoàn đế quốc siêu cấp kéo dài qua thế giới, một chi nhánh giống như một đảo nhỏ, hoặc một thôn trang nhỏ vậy.

    Tổ chức X chân chính là một quái vật khổng lồ kéo dài qua không biết bao nhiêu vị diện, nắm giữ khoa học kỹ thuật cùng chiến lực cấp nhảy qua vị diện, căn bản không phải chính là tổ chức C hoặc tồn tại mà tổ chức Kẻ Phản Nghịch có khả năng tưởng tượng ra.

    Chỉ sợ là cho dù Sở Hạo trở thành thành viên của Luân Hồi tiểu đội, căn bản cũng không nhìn thấy được bất kỳ hi vọng nào có thể chống đỡ lại tổ chức X, đặc biệt sau khi chiến đấu đoàn đội với người xâm lăng trên đường về Pulse, hắn đã có nhận thức mới về sự khủng khiến của tổ chức X. Đó là một tập đoàn siêu cấp vượt ra ngoài tưởng tượng, tổ chức Kẻ Phản Nghịch so với nó, có lẽ giống như một con kiến hôi.

    Mãi đến khi gặp phải Trung Châu đội, hoặc nói lại gặp phải Trung Châu đội, Sở Hạo mới phát giác được hình như thật sự có thể đối kháng với tổ chức X, bởi vì lực lượng cá thể lại có thể cường đại đến loại trình độ đó, dưới loại trình độ đó căn bản không thể nói tới số lượng, khoa học kỹ thuật cùng với nhảy qua vị diện gì đó, Chủ Thần không gian thật ra cũng có nghĩa là một loại khả năng, đó chính là tiếp tục cường đại, có khả năng sẽ vượt qua hạn chế.

    Nhưng trước khi Sở Hạo tự nhận mình cường đại đến mức có thể chống lại tổ chức X, hắn căn bản không suy nghĩ sẽ đối kháng với tổ chức X, thậm chí vì không để cho tổ chức X chú ý, hành động nhằm vào tổ chức C của tổ chức Kẻ Phản Nghịch đều được giảm bớt đi rất nhiều, hắn muốn tích lũy, hắn cần thời gian, hắn muốn trưởng thành, mãi đến khi có thể đối kháng với tổ chức X, đồng thời chôn vùi tổ chức X mới thôi.

    Nhưng giờ phút này, khi Lý Cương Lôi trở về, Sở Hạo mới biết được hắn suy nghĩ quá nhiều, hắn cần thời gian, cần phải tích lũy, cần phải trưởng thành, đây chỉ là những điều hắn suy nghĩ, tổ chức X lại căn bản sẽ không cho hắn nhiều thời giờ đi tích lũy cùng trưởng thành như vậy, lại giống như con kiến dưới chân của nhân loại vậy, nhân loại cũng sẽ không lưu ý dưới chân có đạp phải một con kiến sau này có thể trở thành kiến chúa. Nhân loại chỉ muốn đi con đường của mình mà thôi. Sự thật chính là tàn khốc như thế, cũng chính là đơn giản như vậy.

    Tin tức Lý Cương Lôi mang về vô cùng quan trọng. Sở Hạo lập tức đã gọi Lăng Tân và thành viên của Thiên Thần tiểu đội trở về, cũng gọi Vi Thi Thi, Trần Hạo Đào đang chạy tới các nơi trên toàn thế giới trở về. Bởi vì trong khoảng thời gian này vừa lúc là thời kỳ giao thời giữa đợt quái vật triều thứ nhất cùng đợt quái vật triều thứ hai, cho nên cũng không có tồn tại nào tạo thành nguy hại. Sau khi mọi người đều trở về, Sở Hạo lập tức lại nói ra tình huống cụ thể cho bọn họ biết. Ngay lập tức, ngoại trừ thành viên của Thiên Thần tiểu đội không hiểu nguyên nhân ra, những người khác đều im lặng.

    "Đã không có biện pháp nào khác, năm ngày sau tổ chức X sẽ xuất hiện. Ta biết rất rõ ràng hình thức hành động của bọn họ. Bọn họ sẽ không có cách nào trực tiếp phái đại quân xâm nhập nhảy qua vị diện. Bọn họ sẽ phái ra nhân viên của tiểu đội hình thức, sau đó làm tan rã văn minh chi lý của thế giới chúng ta. Mà khi văn minh chi lý hoàn toàn tan vỡ, mới có thể phái ra đại quân nhảy qua vị diện tới. Trong khoảng thời gian này, chắc hẳn cần chí ít ba ngày, đây vẫn là ở dưới tình huống chúng ta không chống cự. Nếu chúng ta toàn lực chống lại, chắc hẳn bọn họ chí ít cần năm ngày mới có thể phá đi văn minh chi lý. Nói cách khác, chúng ta còn để có thời gian an toàn là tám ngày đến mười ngày. Một khi văn minh chi lý bị phá hỏng, hi vọng các ngươi ngàn vạn không nên tồn tại bất kỳ tâm lý cầu may nào. Ta và Trương Hằng đã tận mắt nhìn thấy đại quân nhảy qua vị diện của tổ chức X, đó là lực lượng có thể trực tiếp nhấn chìm địa cầu, bất kỳ kẻ nào trong số chúng ta có thể ngăn cản được. Các ngươi cũng không được, tất cả Thiên Thần tiểu đội liều mạng cũng không có khả năng..."

    Sở Hạo nhìn những người khác, hắn nghiêm túc nói: "Cho nên, ta quyết định sau sáu ngày nữa sẽ triệu hoán Trung Châu đội, mà không phải là thời gian tám ngày an toàn trên lý thuyết, đây vẫn là để dự phòng nếu chẳng may xảy ra. Ta không hy vọng đánh cược với năng lực của tiểu đội do tổ chức X phái ra. Hơn nữa, ta còn muốn dự phòng nếu chẳng may xảy ra, nếu chẳng may tổ chức X phái ra tiểu đội có thực lực vượt quá xa so với sự tưởng tượng của chúng ta. Ví dụ như trong nháy mắt tiến vào, lại đánh chết ta, hoặc tình huống tương tự, dẫn đến ta không có cách nào quyền sử dụng hạn, cho nên ta sẽ trực tiếp sử dụng quyền hạn với Chủ Thần, yêu cầu định ra thời gian xác định triệu hoán Trung Châu đội, cũng tức là sáu ngày sau, như vậy cho dù năm ngày sau ta có bị tiểu đội do tổ chức X phái tới trực tiếp giết chết trong nháy mắt, quyền hạn cũng vẫn được sử dụng, tất nhiên sáu ngày sau Trung Châu đội cũng sẽ hạ xuống, hơn nữa còn là để dự phòng nếu chẳng may xảy ra, ngoại trừ ta ra, Trương Hằng ngươi cũng phải chuẩn bị cho tốt, nếu như năm ngày sau chính là thời khắc nguy hiểm nhất, ta hi vọng ngươi có thể sử dụng quyền hạn của ngươi triệu hoán Trung Châu đội tới trước một bước, cứ như vậy, lại có hai tầng bảo hiểm, tổ chức X cũng không có cách nào lại thành kẻ địch của chúng ta."

    Mặc dù Vi Thi Thi và Trần Hạo Đào nghe có chút không hiểu, nhưng trên cơ bản vẫn hiểu rõ ý của hắn. Hơn nữa, Sở Hạo cũng nói sơ qua, ở vị diện khác hắn có bằng hữu cực mạnh, chắc hẳn triệu hoán chính bằng hữu cực mạnh kia.

    Thấy Sở Hạo cẩn thận như vậy, đội viên của Thiên Thần tiểu đội lại có chút xem thường, hoặc không tin. Bởi vì bọn họ đã đi qua rất nhiều Luân Hồi thế giới, cũng chứng kiến những cường hóa được đổi lấy từ chỗ của Chủ Thần, còn chứng kiến những quái vật cực mạnh và khoa học kỹ thuật cực kỳ tiên tiến trong Luân Hồi thế giới, đối với tổ chức X thật ra bọn họ cũng không có để ý như vậy, chọc thủng trời, tối đa cũng chỉ là một tổ chức có khoa học kỹ thuật có thể nhảy qua vị diện mà thôi. Dựa vào cái này, không có cách nào khiến cho Luân Hồi tiểu đội nắm giữ tồn tại có khả năng đáng sợ vô hạn như vậy.

    Đương nhiên, quyền hạn của Sở Hạo, bản thân hắn có thể quyết định mình sử dụng thế nào, tuy rằng đội viên của Thiên Thần tiểu đội cảm thấy hắn quá lãng phí, nhưng nếu Lăng Tân ủng hộ hắn làm như vậy, những người khác cũng không có quyền gì nói chen vào. Xét ra, Lăng Tân lại có vẻ đặc biệt thận trọng. Sau khi hội nghị kết thúc, hắn nói chuyện với Sở Hạo hồi lâu. Những người khác cũng không biết bọn họ nói chuyện gì. Chỉ là đến cuối cùng, Lăng Tân cũng ở lại chủ đảo, chỉ có đội viên còn lại của Thiên Thần tiểu đội bắt đầu đi khắp nơi dọn dẹp đám quái vật.

    Sau đó, thời gian dần dần trôi qua. Cuối cùng, đợt quái vật triều thứ hai bắt đầu xuất hiện. Trên mặt đất, trong sa mạc, trên núi cao, trên bầu trời, trong biển... tất cả các nơi đều bắt đầu xuất hiện quái vật, ngư nhân, hải yêu, quỷ hút máu, cương thi, xác ướp, chó ba đầu, lôi ưng, thú một sừng, thậm chí là rồng...

    Quái vật đợt thứ hai đều là quái vật trong truyền thuyết của các văn minh, các quốc gia, các dân tộc, cường độ thân thể của bọn chúng vượt xa những quái vật xuất hiện trong đợt thứ nhất. Ví dụ như thú một sừng có tốc độ chạy có thể đạt được một trăm tám mươi cây số một giờ, có thể dễ dàng sử dụng sừng đâm xuyên qua thép tấm phía trước của xe tăng, lại giống như xé một trang giấy vậy, lại ví dụ như có thể phóng ra hơn mười đạo sấm sét, dễ dàng hủy diệt một thôn nhỏ hoặc trấn nhỏ, hoặc là hải yêu hát ở trong biển, phạm vi ảnh hưởng đạt tới phạm vi mấy hải lý, bất kỳ người nào nghe được tiếng hát sẽ nhảy xuống biển tự sát, lại ví dụ như trong miệng chó ba đầu phun ra quả cầu lửa, toàn thân đều có lửa thiêu đốt, lại hoặc là là quỷ hút máu có thể biến thành con dơi, lực lượng lớn hơn người thường mấy chục lần, đồng thời gần như không có cách nào giết chết…

    Những quái vật này xuất hiện, ngoại trừ các nước lớn, nước mạnh ra chúng gần như lập tức hủy diệt phần lớn thành thị toàn thế giới, số người bị giết chết có thể tính toán trăm ngàn người. Đây vẫn là ở dưới tình huống Thiên Thần tiểu đội toàn lực trợ giúp. Đồng thời, vào ngày thứ hai sau khi đợt quái vật triều thứ hai xuất hiện, Liên bang Nga sử dụng đạn hạt nhân trước, sau đó là nước Mỹ, nước Anh, nước Z, nước Pháp...

    Đồng thời, ở trong nhóm quái vật xuất hiện lần này bắt đầu xuất hiện quái vật cấp thần thoại, ví dụ như ở trong phạm vi Italia Tây Âu, xuất hiện con thiên sứ đầu tiên... Sinh vật này vốn phải lương thiện cùng tuyệt đẹp, trong nháy mắt quái vật hình người này vừa xuất hiện, diện mạo nó tuấn mỹ, không phải nam không phải nữ, cầm một thanh trường kiếm có ngọn lửa thiêu đốt, mặc trường bào theo loại Âu châu cổ đại, lưng có cánh chim, thân cao chí ít là ba thước, nó nâng trường kiếm lên, trên mặt đất sẽ bốc lên một đám mây nấm, lại giống như một vũ khí hạt nhân biết đi, hơn nữa có thể sử dụng chiến thuật vô hạn vậy.

    Vài thành viên của Thiên Thần tiểu đội tập hợp lại bao vây tấn công con thiên sứ này. Sau cuộc chiến, Vương Ngũ bị trọng thương, thành viên còn lại của Thiên Thần tiểu đội bị thương nhẹ, Vương Ngũ được đưa đến chủ đảo tu dưỡng, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu...

    Ở bên trong nước Z, xuất hiện một con cương thi siêu cấp, con cương thi này vừa xuất hiện, đồng thời lấy cương thi làm trung tâm, nguồn nước bên trong phạm vi vài dặm bắt đầu khô cạn, chẳng biết tại sao tầng mây trên trời biến mất, mặt đất bị sa mạc hóa, hơn nữa không đơn thuần là nguồn nước, thực vật cũng bắt đầu héo rũ, sau đó là thi thể sinh vật bị khô quắt hóa...

    Ở bên trong Mỹ châu xuất hiện một bộ xương khô khổng lồ, bộ xương khô này đã hoàn toàn thủy tinh hóa, người khổng lồ giơ tay nhấc chân đều có lực lượng cường đại, hơn nữa nó đi qua nơi nào, linh hồn người bị chết bắt đầu xuất hiện, bị nó khống chế, thao túng, sau đó trái lại giết chết càng nhiều nhân loại hơn, biến thành càng nhiều u linh hơn...

    Ở Phi châu...

    Ở trong biển...

    Các nơi trên toàn thế giới đều đang báo nguy cấp. Dưới tình huống này, ngoại trừ Sở Hạo trấn thủ chủ đảo ra, ngay cả Lăng Tân cũng không thể không rời khỏi đảo. Đồng thời, Trương Hằng cũng rời khỏi đảo. Sở Hạo đồng ý cho Trương Hằng sử dụng mặt nạ Ma Đăng Đại Thánh. Sau đó, Trương Hằng và Lăng Tân ở bên ngoài biển tách ra, từng người chọn lựa một tồn tại trong biển, Lăng Tân chọn lựa là một người khổng lồ thân người đuôi cá cầm tam xoa kích. Trương Hằng lại chọn lựa một con sinh vật thân rắn, chân rắn mối, trảo chim ưng, đuôi rắn, sừng hươu, vẩy cá, khóe miệng có râu, dưới trán có hạt châu. Đương nhiên, khi Trương Hằng nhìn thấy được con sinh vật này, lại trực tiếp đeo mặt nạ Ma Đăng Đại Thánh lên.

    Sau đó, con sinh vật này giống như bị Na Tra chơi đùa dưới biển vậy, bị lột da rút gân, bị chết tới mức không thể chết lại, nhưng sau đó, Trương Hằng được binh sĩ quân Luân Hồi đi theo đưa về đến hòn đảo...

    Trương Hằng rơi vào trong giấc ngủ mê, hơn nữa còn là chìm vào giấc ngủ khi đang mang mặt nạ Ma Đăng Đại Thánh, không có cách nào lấy mặt nạ ra, không có cách nào đánh thức hắn. Trên thực tế, thậm chí không có cách nào chạm tới Trương Hằng, hắn lại giống như bị thứ gì đó cách ly với bên ngoài, bắt đi vậy...

    Khi Trương Hằng đeo mặt nạ lên, đánh với quái vật, ý thức của hắn lại nhìn thấy được Giáo Điều Cuối Cùng, không, chắc là...

    Nhìn thấy được Thế Giới!​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 15: Nhân loại ánh rạng đông.
    Chương 41: Thời gian triệu hoán tính ngược

    Nhóm dịch: Thược Dược Đen
    Nguồn: iread

    Chương 41: Thời Gian Triệu Hoán Tính Ngược

    Sở Hạo không hề biết Trương Hằng đã xảy ra chuyện gì, phản ứng đầu tiên của hắn là mặt nạ Ma Đăng Đại Thánh cắn trả, nhưng nhìn từ tình hình của Trương Hằng lại có vẻ không giống, hơn nữa dù cắn trả như thế nào cũng không thể lập tức ngủ say. Sau đó phản ứng thứ hai của hắn lại là Trương Hằng đã chịu sự tổn thương từ con rồng kia, đến nỗi không có cách nào khôi phục trở lại, nhưng khả năng này chắc hẳn cũng không lớn lắm. Dù sao con rồng đó có cường đại đến mức nào đi nữa, cũng tuyệt đối không thể cường đại hơn một cú đấm của Trịnh Xá. Mà khi Trương Hằng ở trạng thái Ma Đăng Đại Thánh, ngay cả với nắm đấm của Trịnh Xá, hắn cũng có thể đỡ được.

    Cho nên, trạng thái của Trương Hằng rất có khả năng liên quan đến memes, lại suy nghĩ đến tình huống hiện nay của thế giới này, Sở Hạo suy đoán Trương Hằng rất có khả năng gặp phải sự ảnh hường Giáo Điều Cuối Cùng.

    Tuy rằng phương hướng suy đoán đã sai lầm, nhưng Sở Hạo đoán bậy đoán bạ cuối cùng lại ra chân tướng của sự việc, nhưng điều này cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì Sở Hạo căn bản không có bất cứ biện pháp nào có thể gọi Trương Hằng tỉnh dậy. Chỉ có điều, cũng may là lúc này Trương Hằng đang đeo mặt nạ Ma Đăng Đại Thánh, từ một hiệu quả nào đó, mặt nạ Ma Đăng Đại Thánh thực sự cũng giống như memes vậy, căn bản không có tính logic đáng nói tới. Dưới tình huống này, việc duy nhất Sở Hạo có thể làm chính là đặt Trương Hằng vào trong bán vị diện, nơi đó có thể xem là nơi an toàn nhất.

    Như vậy sẽ mất đi một chiến lực quan trọng, hơn nữa cũng không biết trong tương lai hắn có thể thức tỉnh hay không. Trong lòng Sở Hạo thật sự rất nôn nóng lo âu. Nhưng hắn lại không thể không cố gắng lấy lại tinh thần, duy trì những công việc liên quan đến chủ đảo, dù sao ngoài biển có ít nhất có mấy ngàn vạn người đang chờ được lên đảo, mà cùng với kế hoạch rút lui lớn bắt đầu, càng lúc càng nhiều người đang dần dần đến, số người trong bán vị diện càng lúc càng nhiều, có rất nhiều trường hợp cần phải xử lý, hắn căn bản không có nhiều thời gian để lo lắng và thương tâm.

    Tiếp theo, Sở Hạo cũng không có cách nào đi lo lắng được gì nữa. Bởi vì... có những tình huống không ngờ cuối cùng đã xảy ra. Không, có thể nói là vận khí của hắn lại một lần nữa khiến cho sự phán đoán vạch kế hoạch của hắn hoàn toàn sai lầm, hơn nữa lần này, cái giá phải trả...rất có thể là tất cả những gì hắn muốn bảo vệ!

    Buổi trưa ngày thứ năm, cũng chính là ngày Lý Cương Lôi nói tổ chức X sẽ xâm nhập, toàn thể thành viên Thiên Thần tiểu đội quay trở về chủ đảo. Cùng lúc đó, sau khi Sở Hạo trao đổi với năm quốc gia lớn xong, tạm thời lấy được một phần quyền phóng ra đạn hạt nhân từ năm quốc gia lớn. Mà ở trong buổi trưa của ngày này, không trung... tách ra!

    Ở gần chủ đảo, cũng chính là khu vực gần bờ biển Đông Hải Á, thời gian của khu vực này là khoảng mười một giờ trưa, thời tiết quang đãng, ánh mặt trời chói chang, thoạt nhìn dường như là một ngày trời rất đẹp, nhưng trong sự chăm chú của tất cả mọi người, từ vị trí trung tâm trên không trung trực tiếp tách ra một lỗ hổng, lại giống như ở giữa bầu trời trong xanh vạch ra một vết tích tối tăm vậy, vết tích này thoạt nhìn không lớn lắm, nhưng lại rất dễ làm cho người khác chú ý. Trên thực tế, không chỉ có phạm vị địa lý gần chủ đảo có thể nhìn thấy vết tích này, mà ở bất cứ nơi nào trên toàn địa cầu đều có thể nhìn thấy vết tích này, nó dường như không hề tồn tại ở trên bầu trời của địa cầu này, mà là từ vị trí không gian trực tiếp phá vỡ khoảng cách của vị diện này.

    Tổ chức X... bắt đầu xâm nhập rồi!

    Mà tất cả những việc này hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của Sở Hạo. Khi nhìn thấy tất cả những điều này, hắn căn bản không tin vào đôi mắt của chính mình. Bởi vì tổ chức X xâm nhập, lại hoàn toàn có thể bỏ qua khỏi văn minh chi lý, giống như văn minh chi lý không hề tồn tại, trực tiếp phá vỡ khoảng cách vị diện... Điều này không hợp lý. Thậm chí có lúc Sở Hạo cảm thấy bản thân mình đã điên lên, cũng có thể tổ chức X đã trở lên cường đại hơn.

    Lúc này, Thiên Ý đang đứng cạnh Lăng Tân bỗng nhiên nói: “Ta nhìn thấy rồi... ta vừa phát hiện ra, đội trưởng, vị diện này của các ngươi không ngờ không có văn minh chi lý sao?”

    “Có ý gì?”

    Lăng Tân và Sở Hạo lập tức quay đầu nhìn Thiên Ý, gần như đồng thanh mở miệng hỏi.

    Thiên Ý có hơi giật mình, chỉ có điều nàng vẫn lập tức nói: “Thì là ý nghĩa trên mặt chữ đấy. Khi lối đi vị diện này xuất hiện, ta mới nhìn thấy được vị diện này của các ngươi hỗn loạn vô cùng, hoàn toàn không tồn tại văn minh chi lý... Nhưng điều này không hợp lý, không có văn minh chi lý, có lẽ ngay cả sinh vật cũng không có cách nào hình thành được. Vị diện này có con người, hơn nữa cũng là tiêu chuẩn khoa học công nghệ thế kỷ hai mươi mốt, làm sao có thể ngay cả văn minh chi lý cũng không có? Thật kỳ lạ...”

    Lúc này, Lăng Tân và Sở Hạo liếc nhìn nhau, hai người đều phát hiện ra đối phương dường như đã hiểu rõ được điều gì. Không, nói chính xác hơn chắc là bỗng nhiên tỉnh ngộ mới đúng... Thì ra là thế, đây chính là lý do tại sao vị diện này lại xuất hiện nhiều memes đến vậy...

    Rốt cuộc memes là cái gì? Cái này vẫn luôn là trọng điểm nghiên cứu của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, mà khi tiến vào không gian của Chủ Thần, đã trải qua rất nhiều thế giới Luân Hồi, nhìn thấy rất nhiều vị diện khác, thậm chí Sở Hạo đã từng trải qua cuộc chiến đấu đoàn đội với những người xâm nhập. Trên nguyên lý, hắn đã có vài suy đoán đối với sự tồn tại của memes. Có thể cái gọi là memes, chính là sự hỗn loạn, không phải hỗn độn mà là hỗn loạn.

    Một vật thể sẽ tồn tại thuộc tính riêng của mình, ví dụ như sự hình thành của nguyên tử, điện tử, phân tử... Mà một sinh mạng thì có hệ thống tuần hoàn của bản thân, cùng với gien của bản thân, khi lớn đến một vị diện sẽ có văn minh chi lý của bản thân. Thật ra những thứ này đều tồn tại trật tự.

    Khi hệ thống tuần hoàn của một sinh vật, hoặc có thể nói khi gien bị hỗn loạn, thường là lúc sinh vật này sẽ chết, ví dụ như vi rút xâm nhập, ví dụ như gien bị nổ tung… Thật ra đây chính là sự hỗn loạn, thật ra đây chính là sự tăng nhanh của entropy (*), mà vũ trụ từ khi mới bắt đầu hình thành, entropy nhất định sẽ không ngừng tăng nhanh, từ entropy thấp đến entropy cao là một quá trình tất yếu như vậy.

    Nếu như từ lúc bắt đầu, vị diện này đã không có văn minh chi lý, tuy rằng không hiểu rõ rốt cuộc văn minh và nhân loại ở vị diện này tiếp tục tồn tại kéo dài như thế nào, nhưng có một điểm có thể khẳng định được, đó chính là vị diện này nhất định đang dần dần mất đi trật tự, dần dần trở nên hỗn loạn, hơn nữa là càng ngày càng hỗn loạn, mà những hỗn loạn này rất có thể chính là memes. Chính bởi vì hỗn loạn, cho nên mới không có quy luật, cho nên mới không có logic, đã hình thành memes không có cách nào nghiên cứu...

    Nếu là như vậy, sẽ có rất nhiều sự việc có thể giải thích rõ ràng, chỉ là điều này đã không còn tác dụng gì nữa, bởi vì...Tổ chức X đã bắt đầu xâm nhập, bọn họ trực tiếp nhảy qua văn minh chi lý, trực tiếp xâm nhập vào bên trong vị diện...

    “Đã không còn biện pháp nào nữa... Tách đường nối với bán vị diện ra, chúng ta tiến vào bên trong bán vị diện.” Lăng Tân ngẩng đầu nhìn lên không trung, từ vết nứt càng lúc càng dần lớn lên kia, hắn nhìn thấy phía sau, quả thật có vô số chiến hạm vị diện, nhiều tới mức không thể tưởng tượng nổi. Xung quanh chiến hạm còn có vô số sinh vật. Sắc mặt của hắn càng lúc càng khó coi. Suối cùng hắn đã nói như vậy với Sở Hạo.

    Nhưng Sở Hạo đã lắc đầu, hắn cắn chặt răng, nhìn chằm chằm vào vô số đám người trên đảo đang di chuyển về phía bán vị diện, hắn dùng hết sức cắn chặt răng lại, cho đến khi bên mép có vết máu, mới nói: “Không, vẫn còn hi vọng, chỉ cần Trịnh Xá đến, chúng ta vẫn còn hi vọng thắng lại, chỉ cần Trịnh Xá đến, chỉ cần Trịnh Xá đến...”

    “Không thể nào!” Lăng Tân lập tức kéo Sở Hạo qua, nhìn vào đôi mắt của hắn nghiêm túc nói: “Ngươi đã sử dụng quyền hạn chưa? Thiết lập chính là một ngày sau Trịnh Xá sẽ đến, sợ rằng Chủ Thần quy định nghiêm ngặt về thời gian, cũng chính là mười hai giờ đêm nay mới tính sang ngày mai, vậy chúng ta cũng cần chống đỡ ít nhất mười hai tiếng đồng hồ, ngươi cảm thấy có khả năng không? Ngươi nhìn rõ những thứ ở phía sau khe nứt trên bầu trời chưa? Ngươi không nhìn thấy rõ ràng, nhưng ta lại nhìn quá rõ ràng rồi, quân đội phía sau đó... chúng ta không thể đối kháng được, ha ha, chiến hạm của vị diện có thể bay lên hư không, có thể vượt qua... Ngươi còn có lý trí không? Bắt đầu từ bây giờ, quyền chỉ huy chuyển sang cho ta, ta ra lệnh, lập tức tiến vào bán vị diện, tách đường kết lối giữa bán vị diện và vị diện này ra, ngay bây giờ...”

    Chính vào lúc Lăng Tân nói như vậy, đột nhiên, một âm thanh vang lên trong đầu của tất cả những người thuộc Thiên Thần tiểu đội, đồng thời cũng vang lên ở trong đầu Sở Hạo, âm thanh này quả thực quá quen thuộc. Đây là... âm thanh của Chủ Thần!

    “Đoàn chiến chống lại người xâm nhập!”

    “Bắc Băng Châu đội, Thiên Thần tiểu đội, Nam Viêm Châu đội đều tham dự vào đoàn chiến.”

    “Nhiệm vụ của đoàn chiến, ngăn chặn sự xâm nhập của tổ chức X trong mười hai tiếng đồng hồ, thất bại... xóa bỏ!”

    “Không thể nào!”

    Tất cả mọi người ở đó gần như đều lớn tiếng gào lên, Tiêu Niểu Nhân càng kêu lớn tiếng hơn nói: “Chúng ta không phải đang ở trong thế giới Luân Hồi! Chúng ta đã đổi lấy thời gian tự do! Tại sao lại xuất hiện nhiệm vụ Luân Hồi vào lúc này!? Không thể như vậy được!”

    “Không, điều này là có thể...”

    Thiên Ý ngẩng đầu nhìn vào không trung, trong mắt nàng có ánh sáng màu tím nhạt lóe lên, một lúc sau, nàng mới quay lại nhìn những người còn lại nói: “Khe nứt của vị diện đã ngừng rộng ra, Chủ Thần đã thay thế văn minh chi lý của vị diện này... Có tính tạm thời, vị diện này đã có văn minh chi lý rồi.”

    Tất cả mọi người lập tức ngẩng đầu nhìn lên không trung. Quả nhiên, khe nứt đó không mở rộng thêm nữa, hơn nữa không biết có phải là ảo giác hay không, khe nứt đó dường như còn có phần thu nhỏ đi, ít nhất nhìn xuyên qua phía sau khe nứt, dường như khe nứt đó còn nhỏ hơn rất nhiều so với những chiến hạm vị diện kia.

    Lăng Tân vẫn lẳng lặng nhìn lên hư không, hắn vẫn im lặng, mãi một lúc sau, đột nhiên hắn mới nói với Sở Hạo: “Ngươi nói không sai, chúng ta vẫn còn hi vọng... Nếu như những chiến hạm này không qua được, vậy thời gian mười hai tiếng đồng hồ, chúng ta vẫn còn hi vọng. Hơn nữa, chúng ta đều đã tiếp nhận nhiệm vụ của Chủ Thần, không muốn liều mạng cũng không được. Quyền chỉ huy giao lại cho ngươi, ngươi hãy phát động mệnh lệnh chiến đấu, Sở Hạo.”

    Sở Hạo nhìn lên không trung, lại nhìn về phía Lăng Tân, đột nhiên hắn cảm thấy trong mắt cay cay, chỉ có điều hắn cũng không nói nhiều, lập tức nói: “Như vậy việc đầu tiên chúng ta phải làm...”

    “Tìm thấy Nam Viêm Châu đội, sau đó ba đội hợp lực... Ngăn chặn tổ chức X xâm nhập, chờ đợi thời gian triệu hoán đếm ngược!”

    ***

    (*) Tính hỗn loạn​
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 15: Nhân loại ánh rạng đông.
    Chương 42: Nam Viêm Châu Đội

    Nhóm dịch: Thược Dược Đen
    Nguồn: iread

    “Đoàn chiến chống người xâm lược... Máy phòng ngự của bệ hạ tự vận hành sao?”

    Trên con đường nào đó của Nhật Bản cách chủ đảo không xa lắm, một đám người nằm vật ở trên đường phố gần bến cảng. Kỳ lạ chính là, xung quanh có rất nhiều người đi đường, nhưng dường như không có ai quan tâm tới những người đang nằm vật ở dưới đất kia. Thậm chí có người còn đi cách xa bọn họ, dường như đang cố ý né tránh họ.

    Trong đám người nằm xuống chỉ có một người đang đứng thẳng, trên tay hắn cầm một quyển sách có bìa đen, hắn nhìn trong quyển sách vài lần, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía không trung, lẩm bẩm.

    Nam tử này giống như là con lai Á - Âu, hắn cao khoảng một mét tám, thân thể cường tráng, nhưng cũng không phải loại cơ bắp rắn chắc, diện mạo thoạt nhìn có phần tao nhã, cũng không phải loại đẹp trai. Nói một cách chính xác hơn, chắc là một dạng mọt sách, cảm giác bình tĩnh.

    Nam tử không nhìn lên không trung nữa, hắn lại nhìn vào quyển sách bìa đen trong tay, vừa lật xem, hắn vừa nói: “Lão già, lần này lão thật sự mạo hiểm rồi. Tình hình hiện tại, hoàng thiên ở trên cao, bệ hạ vô địch. Cho dù là lão nhiều lắm cũng chỉ có thể có năng lực phong ấn một lần. Nếu đã như vậy, tất cả nhân quả đã được xác định. Bệ hạ sẽ lần nữa lấy lực một người trấn áp thiên địa Huyền Hoàng, trấn áp vũ trụ Hồng Hoang. Lần này sẽ không có một Cửu Đầu Thị khác đến ngăn cản bệ hạ nữa, nếu không may, kết quả sẽ là… đế quốc vĩnh hằng đấy. Lão già, lão thật sự suy nghĩ kỹ chưa?”

    “…”

    Người thanh niên gãi đầu, cuối cùng không thể nhịn được nói: “Mặc kệ thế nào, hiện tại ta còn quá yếu, hơn nữa còn chưa đến lúc cho phép, cũng không phải lúc ta xuất thế, mọi thứ giao cho lão già đi. Chỉ hy vọng lão có thể chú ý đúng mực một chút. Trong khoảng thời gian từ khi Hạo tiến vào thế giới Luân Hồi, đến lúc nhận lời là khoảng thời gian bệ hạ suy yếu nhất, cũng là lúc mạnh nhất. Trong lúc này chọc bệ hạ, sợ rằng lão già đã từng ở bên trong vũ trụ, chí ít trong khoảng thời gian này, lão cũng không có cách nào chống đối lại bệ hạ. Hơn nữa người khác không biết, bệ hạ cũng không biết, nhưng… lão già, lúc đầu lão sử dụng hơn một nửa lực lượng suy luận thiên đạo lên người của ta, một nửa lực lượng còn lại… thật sự có thể làm gì được bệ hạ trong thời kỳ này hay sao?”

    “À, nói chung, thời gian ta sống trong thế giới Luân Hồi rất tốt, lần này xin thứ lỗi. Chuyện không liên quan đến ta. Dù sao lão già ngươi tính toán kín kẽ. Ta tin lần này lão nhất định đã tính được hết mọi chuyện rồi. Dù sao… thế giới sắp bị hủy diệt, cũng là người cao hơn chống đỡ.”

    Nói đến đây, người thanh niên trực tiếp nằm xuống đất, qua một lát sau, hắn giả vờ như mới tỉnh lại, cùng những người khác đứng dậy. Những người khác vừa đứng dậy đều nhìn đồng hồ, sau đó tất cả bọn họ lại nhìn sang người thanh niên.

    Một thiếu nữ trong đội mở miệng nói: “Đội trưởng, đoàn chiến chống người xâm lược... Đây là gì? Còn tổ chức X lại là thế nào? Nơi đây chẳng lẽ không phải là thế giới tử thần hay sao? Vì sao lại có tổ chức X? Hay là tử thần đã đến, thật ra đó chính là một tổ chức thần bí giống như tổ chức X?”

    Người thanh niên lắc đầu, hắn cười như không cười nhìn khe nứt trên không trung khích nói: “Từ trên mặt chữ để lý giải, cái gọi là đoàn chiến chống người xâm lược chắc hẳn là chỉ người xâm nhập từ bên ngoài đến, lại từ mọi thứ mà chúng ta nhìn thấy được, ta có suy đoán như vậy.”

    “Thế giới tử thần bị người từ bên ngoài đến xâm lược, chắc hẳn chính là tổ chức X xâm lược. Một tổ chức như vậy thông qua kỹ thuật cao, hay là địa vị ma pháp cao, hay là năng lực và chiến lực gì khác xâm nhập vào thế giới này. Những gì chúng ta cần phải làm chắc hẳn là cùng Bắc Băng Châu đội, và Thiên Thần tiểu đội ngăn cản người xâm lăng.”

    Những người khác lập tức đều bừng tỉnh hiểu ra, ngay lập tức có người hỏi tiếp theo nên chiến đấu như thế nào, cũng như làm thế nào liên hệ và ở chung với hai đoàn đội, có cần tiến hành các loại biện pháp đề phòng với hai đoàn đội này hay không.

    Người thanh niên lắc đầu nói: “Chắc hẳn không cần phiền toái như vậy, hơn nữa, nhiệm vụ Chủ Thần giao cho chỉ có thời gian mười hai tiếng. Điều này có nghĩa là chúng ta căn bản không có thời kỳ giảm xóc. Nếu ta đoán không lầm, tiếp theo chúng ta sẽ luôn chiến đấu kéo dài suốt mười hai tiếng… Hoặc là ít hơn, hoặc là nhiều hơn, nhưng chắc chắn chúng ta sẽ không có thời gian giảm xóc. Về phần hai tiểu đội khác… chắc hẳn cũng không cần chúng ta suy nghĩ gì nhiều, ta tin bọn họ sẽ rất nhanh đến tìm chúng ta…”

    Quả nhiên là rất nhanh...

    Sau khi Nam Viêm Châu đội chống đỡ một đợt quái vật triều ở trong phạm vi Nhật Bản, trong vòng nửa tiếng, một đội máy bay trực thăng đã bay gần tới Nam Viêm Châu đội, hơn nữa sau khi nói rõ tình hình, một đội viên Thiên Thần tiểu đội dẫn dắt bọn họ đi đến chủ đảo. Nhưng chủ đảo đã trở thành chiến trường chủ yếu của Luân Hồi tiểu đội và người xâm lăng tổ chức X.

    Bởi vì khoảng cách khe nứt vị diện thu nhỏ lại, tổ chức X không có cách nào phái quân đội với quy mô lớn tiến vào chỗ vị diện của Sở Hạo. Không, nói như vậy cũng không chính xác. Nói chính xác hơn là ngoại trừ binh khí đơn lẻ cùng với nhân loại, sinh vật được biến dị ra, loại vũ trang chiến hạm đều không có cách thông qua khe nứt của vị diện. Đồng thời, Chủ Thần thay thế văn minh chi lý cũng đang từ chối tổ chức X xâm lăng, tuy rằng khe nứt vị diện đã mở ra, nhưng không có nghĩa là tổ chức X có thể hoàn toàn tiến vào.

    Cho nên, tổ chức X chỉ có thể phái nhân loại, sinh vật… tiến vào trong đó. Mà đám người xâm lăng từ trên trời đến, từng binh sĩ sử dụng thiết bị bay, vũ khí năng lượng và người có năng lực giống như thành viên Luân Hồi tiểu đội, còn có một số nhân loại gì đó có thể biến thân thành quái vật. Bọn họ rất kỳ lạ trực tiếp đặt mục tiêu ở bán vị diện trên chủ đảo, không ngừng tập kích!

    Đây chính là tình hình Nam Viêm Châu đội nhìn thấy được khi đến nơi này. Từ trên bầu trời không ngừng có năng lượng đánh xuống. Đám người sớm đã sơ tán, phần lớn thuyền bè lên bờ bị phá hủy, khắp nơi trên đảo đều là ánh lửa của những vụ cháy nổ. Ở giữa không trung, Lăng Tân cùng số ít thành viên trong đoàn đang đón đỡ, cố gắng hết sức phân tán mật độ công kích đối với hòn đảo. Phần lớn người của Thiên Thần tiểu đội lại phòng thủ ở chỗ nối liền với bán vị diện, đồng thời còn có vô số máy bay chiến đấu công kích. Trên biển không ngừng có màn đạn cho các chiến hạm bắn ra, tên lửa phòng không bay ngang trên bầu trời, và mang theo vũ khí hạt nhân, máy bay ném bom U2 cũng có thể bắn nổ khe nứt vị diện bất cứ lúc nào…

    Đó là tất cả là những gì thành viên của Nam Viêm Châu đội đã nhìn thấy được. Sau khi đến chủ đảo, người thanh niên lập tức hạ xuống, giúp đỡ phòng thủ, cũng như đón đánh đám người xâm lăng. Bản thân hắn lại đi đến điểm nối liền bán vị diện, gặp mặt Sở Hạo trước tiên.

    “Chào ngươi, lần đầu tiên gặp mặt, tên của ta là Thượng, chữ thượng của hòa thượng. Ngươi chính là đội trưởng của Bắc Băng Châu đội, Hạo…Sở Hạo phải không?” Thượng mỉm cười bắt tay với Sở Hạo, trên thực tế là hắn cưỡng ép đưa tay ra, Sở Hạo đang sử dụng ma pháp trận phòng ngự để chống đỡ năng lượng công kích từ trên cao đánh xuống bất kỳ lúc nào. Sau khi thấy vậy, hắn cũng không thể không bắt tay với Thượng một cái.

    Sau khi bắt tay, Thượng liền ngẩng đầu nhìn bầu trời nói: “Còn khoảng 10 tiếng, nhiệm vụ của Chủ Thần mới xem như hoàn thành, nhìn cường độ công kích này, mười tiếng tiếp theo sẽ dài dằng dặc, không phải sao?”

    Trong lòng Sở Hạo có chút kỳ quái, hắn cảm giác Thượng này có chút vấn đề, nhưng hắn lại không nghĩ ra vấn đề nằm ở đâu, cho nên hắn đành phải thuận miệng nói: “Đúng vậy, không sai, chẳng qua nhiệm vụ thất bại thì xóa bỏ, chúng ta cũng không có cách nào khác phải không? Vậy thì… có thể mời được Nam Viêm Châu đội cùng gia nhập vào đội phòng thủ được không?

    Thượng mỉm cười gật đầu, hắn lại ngẩng đầu nhìn lên không trung nói: “Đương nhiên, như vậy Nam Viêm Châu đội chúng ta và quý đội, cũng như Thiên Thần tiểu đội xem như là đồng minh tạm thời… Lại căn cứ theo hình thức hiện tại của các ngươi, đội của chúng ta có thể bay, thích hợp để tác chiến trên không trung, sẽ lên đó tiến hành chặn đường. Các thành viên còn lại sẽ ở trên mặt đất hỗ trợ phòng thủ. Ngoài ra, chắc hẳn ngươi đổi thuộc tính cường hóa giống như ma pháp phải không? Tuy rằng không biết thực lực của ngươi mạnh tới mức nào, nhưng ta nghĩ chắc hẳn không có cách nào chống đỡ được mười hai tiếng phải không? Ta cũng có năng lực trên phương diện phòng ngự, nếu tới lúc kiệt sức, xin đừng khách khí gọi ta, ta sẽ vì nhiệm vụ, góp một phần sức lực.”

    Thượng dường như bất ngờ trở nên dễ nói chuyện, Sở Hạo cũng không có khách khí, lập tức đồng ý. Tuy rằng hiện tại, thực lực của hắn đã không giống như xưa, hơn nữa còn có vài cách thi pháp thần cách hỗ trợ, nhưng muốn hoàn toàn dùng ma pháp trận chống đỡ qua mười hai tiếng, điều này quả thực đã vượt quá giới hạn thi pháp của hắn. Nếu có người hỗ trợ, tất nhiên là tốt. Chỉ là…

    Hắn vẫn cảm thấy Thượng có chút vấn đề, không, chắc hẳn không phải là vấn đề gì, mà hắn thấy một cảm giác quen thuộc, dường như…

    Dường như hắn đã từng quen biết Thượng, quen thuộc như thế, hơn nữa còn có một cảm giác thân thiết…

    Thượng là chữ thượng trong hòa thượng, là…

    Thượng của Khương Thượng…​
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)