Võng Du Tate No Yuusha No Nariagari - Aneko Yusagi

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 322 – Thế Hệ Thứ Tám

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    Tôi ngay lập tức quay về làng bằng Portal của Trượng, và đến chỗ Rat, vẫn đang bận tạo dựng cơ thể dạng Xe cho Mii-kun.

    Nếu mà có được vài thông tin hay ho thì sẽ tốt biết bao.

    “Cái này đã bị khóa. Ngài có biết gì không, Hầu Tước.”

    “Ta không hề có một chút ký ức nào lúc ta trở nên ‘kỳ lạ’ cả.”

    Rõ ràng là, khi đó đầu óc của tôi đã trở nên thông minh hơn, nhưng đó lại không phải là vấn đề.

    Mà khoan, nếu như tôi mà biết được chuyện xảy ra khi đó, thì chẳng phải rất tuyệt vời hay sao.

    “Rafu~?”

    “Ngươi biết gì à?”

    Tôi hỏi Raph-chan, nhưng làm sao mà nó trả lời được chứ.

    Tôi đã nghĩ như vậy, nhưng nó lại gật đầu mạnh với một vẻ mặt thể hiện rất thần kỳ.

    “Rafu~”

    Rạp-chan nhảy ngay lên cái bảng đá mà chúng tôi đang phân tích, và ngoắc tay ra hiệu cho Raphtalia đến gần.

    “Lại nữa sao… Sao em lại có cảm giác không hay thế nhỉ…”

    “Nói thì nói như vậy, nhưng tốt hơn là chúng ta cũng phải nghiên cứu nó chứ, đúng không?”

    “Em biết rồi ạ.”

    Raph-chan và Raphtalia cùng chạm vào cái bảng đá, và phiến đá bắt đầu lún xuống. Khóa đã được mở.

    Cảnh này giống trong phim Khoa Học Viễn Tưởng quá.

    “Ô.”

    Giơ đuôi cao lên, Raph-chan cho tay vào cái lỗ mới được tạo ra, và bắt đầu giải mã gì đó, nhưng sau 1 lúc, một dấu X lớn xuất hiện, hình như nó không thể tiến xa thêm được nữa.

    “Để có thể tiếp tục mở khóa, có lẽ ta cần DNA của Raphtalia-san. Và sau đó… có lẽ phải chính bản thân Raph-chan đi phân tích.”

    Rat đang nói quá trình hành động của Raph-chan, còn nó vẫn đang không ngừng gõ vào bàn phím.

    “Ara. Bị yêu cầu mật khẩu kìa. Hơn nữa, còn là những thông tin cực kỳ quan trọng.”

    Mật khẩu à…Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ nghe từ đó trong thế giới song song huyễn tưởng này.

    Nhưng mà, chúng tôi có thể phân tích ra được mật khẩu sao?

    Nếu có gợi ý đâu đó thì tốt biết mấy…

    “Cô nghĩ mình có thể phá khóa được không?”

    “Nếu Mii-kun quay về thì việc này sẽ rất dễ dàng. Đứa trẻ đó hình như có thể tùy ý thay đổi những thứ như thế này mà.”

    “Rafu~”

    Raph-chan lắc đầu.

    “Có vẻ như không được rồi.”

    “Thật sao… À, đó là hệ thống được trang bị cho Mii-kun mà. Đây là một dạng Sinh Mệnh Nhân Tạo trong hình dạng một phiến đá. Nếu thế thì không được rồi.”

    “Thật vậy sao?”

    “Đúng vậy. Đây là thứ tạo ra với cấu trúc giống với Mii-kun. Một hệ thống Tường Lửa có ý thức.”

    Thuật ngữ Net còn xuất hiện cả trong thế giới Huyễn Tưởng này nữa sao. Mà lại cùng kiểu với Mii-kun nữa chứ… Có vẻ nó đã nằm ngoài chuyên môn của chúng tôi rồi.

    “Nếu nó thuộc loại ‘đánh thắng là mở’ thì sẽ rất tốt, nhưng lỡ như nó thuộc loại ‘thua là tự hủy’ thì rắc rối to.”

    “Vậy là không thể cưỡng chế mở ra được à…”

    Đã đến được tận đây rồi mà lại không thể tiến xa hơn được nữa…

    Được bảo vệ chu đáo đến vậy, hẳn là nó che giấu điều gì quan trọng lắm đây.

    “Ta được 3 lần thử. Hầu Tước là người tạo ra nó, nên Ngài có ý tưởng gì không?”

    “Dẫu có là vậy… Chẳng phải đại loại như là ‘Raphtalia’ thì sao?”

    “Nếu đơn giản được như vậy thì tốt quá rồi.”

    Rat nhập tên Raphtalia vào bảng đá.

    *Bíp* một tiếng, và tín hiệu cảnh báo vang lên.

    “Xong, lần thử đầu thất bại.”

    “Làm gì bây giờ đây…”

    “Ta còn 2 lần nữa.”

    Chúng tôi sẽ đặt cược ‘được ăn cả, ngã về không’, và cho Mii-kun thử ‘làm việc’ với nó khi chỉ còn 1 lần cuối.

    Tên ‘tôi’ kỳ lạ kia… Hắn đã làm thứ này khi cho rằng Raphtalia đã chết.

    Khi nhìn từ hướng đó thì…

    Mãi cho đến gần đây, tôi quả là ‘đần độn’ đối với vấn đề tình cảm.

    Tôi đã coi Raphtalia như là con gái mình, nên có lẽ thử suy nghĩ theo hướng đó xem.

    “Thử nhập ‘Ta yêu con gái nhất’ xem.”

    “Cái gì, câu đó là sao chứ! Đừng có tự coi mình là cha vậy chứ?”

    Tsukomi của Raphtalia quả thật cũng rất thỏa đáng.

    Nhưng đó là những gì chợt nảy ra trong đầu tôi khi tôi bắt đầu suy nghĩ theo hướng đó, nên cũng đành chịu thôi.

    “… Được rồi này…”

    “Naofumi-samaaaaaa!”

    “Ấy, không phải là ta chọn nha.”

    Con gái… con bé là cánh tay phải đắc lực, lại không còn cha mẹ, nên đôi khi tôi nghĩ mình đang hành xử như cha con bé vậy.

    Không nhầm lẫn được.

    Xem qua nội dung của những thông tin hiện lên, Rat gật đầu.

    “Ừm ừm… Hình như Ngài Hầu Tước đã cho cây Bioplant tiếp tục nghiên cứu Đời thứ tám của Chủng Raph. Ngài đã chuẩn bị trước để đề phòng trường hợp mình bị tiêu diệt.”

    “Rafu~?”

    “Sự tồn tại của đứa trẻ này có tác dụng như một Black Box (Hộp Đen).”

    “Cô không thể giải mã được sao?”

    “Bởi vì Quyền của Raph-chan cao hơn Mii-kun rất nhiều. Cho nên nó mới không cố gắng mở khóa, nếu làm lung tung thì có thể gây ra thứ gì đó không tốt đấy.”

    “Thế thì? Cái con này là gì vậy?”

    “Mẫu hoàn thành của Thế hệ thứ Tám. Nói cách khác, là Raphtalia-san mà Ngài Hầu Tước đã thành công tạo ra, là mức giới hạn mà lúc đó Ngài có thể thực hiện được.”

    “Rafu~!” < ( ̄ω ̄)>

    Cứ như thể nó đang nói ‘Giờ mấy người thấy sao về tôi?’, Raph-chan ưỡn ngực đầy tự hào.

    À, rồi rồi.

    Ta biết ngươi lợi hại rồi mà.

    Chẳng còn cách nào khác, nên tôi bắt đầu xoa đầu nó.

    “Thế hệ thứ Tám à…”

    “Khả năng của nó cao hơn một trời một vực so với Thế hệ thứ Bảy.”

    “Thật sao?”

    “Thời gian Ngài cần để tạo từ Thế hệ thứ Nhất đến thứ Bảy chỉ có 1 tuần thôi đấy. Nếu cái cây đó tiếp tục nghiên cứu mà không ngừng nghỉ trong suốt thời gian vừa qua… Ngài nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra?”

    Để xem nào. Tôi bị Raphtalia đánh bại, và gặp Raph-chan vào 2 tuần rưỡi sau đó…

    “Mặc dù nghiên cứu được giao cho Trí thông minh nhân tạo (AI) tiếp tục, nhưng nó đã khá thành công. Mặc khác, nếu để Chủng Raph tiếp tục sinh sôi một cách tự nhiên, một dạng sống như vầy rồi cũng sẽ được sinh ra vào một ngày nào đó.”

    Nghe… có vẻ giống như một bộ Manga tôi trước đây từng đọc.

    Một nhà nghiên cứu bị chính vật nghiên cứu của mình giết chết, nhưng máy tính vẫn tiếp tục thực hiện nghiên cứu của ông ta. (Xên bọ hung trong Bảy Viên Ngọc Rồng đó =]])

    Đằng nào thì, dẫu có là sao đi chăng nữa, Thế hệ thứ Tám vẫn sẽ được sinh ra…

    “Uwah…”

    “Sao vậy?”

    “Trông có vẻ như tất cả Chủng Raph đều được kết nối với nhau. Tổng hợp lại những năng lực và vật cần thiết theo nhiều mặt, và hơn nữa còn có thể mượn 1 phần điểm kinh nghiệm từ những Chủng Raph khác… Ngài cũng là nằm trong trong ‘nguồn’ điểm kinh nghiệm nữa đấy, Ngài Hầu Tước.”

    “Cô vừa nói cái gì?”

    Nói cách khác, là…

    Khi lời nguyền lấy đi lượng EXP của tôi, chúng đã chảy đến Raph-chan cùng với đám Chủng Raph kia?

    Lý do Lv của Raph-chan cao đến như vậy, và vẫn còn dấu hiệu tiếp tục tăng lên, là bởi vì nó đã nhận được EXP từ những con Chủng Raph khác.

    “Nếu muốn nói chuyện bằng ngôn ngữ loài người, chỉ cần nó muốn là sẽ làm được. Bởi vì, nó vốn đã nắm giữ ‘năng lực’ (spec) này.”

    “Rafu?”

    “Ngươi có thể nói chuyện không?”

    “Rafu~?”

    Nó nghiêng đầu.

    Giả ngây à…? Không, không giống thế.

    “Bởi vì một phần nào đó nó hiểu được tính cách của Ngài nên… nó không có năng lực ngôn ngữ chăng?”

    Do hiểu được tôi thực sự không thích ma thú biết nói chuyện, nên Raph-chan mới quyết định không phát triển năng lực ngôn ngữ.

    Vậy ra lý do mà nó rất phù hợp làm thú cưng của tôi là do đây?

    “Vậy nếu được dạy thì sẽ có thể?”

    “Có khả năng.”

    Rat tiếp tục đọc những thông tin được giải mã.

    “Hình như Ngài cũng có ‘cấy ghép’ vài dữ liệu từ Filo Rial vào đây. Ngài dùng chúng để tham khảo khả năng biến hình.”

    “Ah, ra đó là lý do nó có thể biến hình được.”

    “Vâng, việc biến hình thành Raphtalia là cũng nằm trong phạm vi năng lực. Vả lại, đó là mục tiêu của Ngài ngay từ đầu mà, nên đó là đương nhiên.”

    À thì, tôi thật sự cũng lờ mờ nhận ra được điều đó.

    Bởi lẽ, nghiên cứu đó là để tái tạo và phục sinh con bé mà.

    “… Tại sao ta lại đi đường vòng như thế mà không trực tiếp dùng Homunculus nhỉ?”

    “Vấn đề đó vẫn là bí ẩn. Nhưng là một đồng nghiệp Giả Kim Thuật, không phải là tôi không hiểu suy nghĩ của Ngài.”

    “Thế sao?”

    “Tôi cũng từng nói là tôi ngừng việc nghiên cứu biến Mii-kun thành Người Nhân Tạo rồi đúng không? Theo lý luận của Hầu Tước, thì Homunculus rốt cuộc cũng chỉ là Người Nhân Tạo. Ngài ấy muốn tạo ra ‘đồ thật’, nên không làm thế.”

    “Và… Đó chẳng phải là như nhau sao?”

    “Vậy ta thí nghiêm thử xem nhé. Raph-chan, ngươi gặp Bá tước lần đầu ở đâu? 1. Ở Làng, 2. Ở chỗ khác.”

    Rat tùy tiện nhặt vài hòn đá, và đặt số lượng của chúng tương ứng để Raph-chan lựa chọn.

    Và Raph-chan ngồi ở trước 2 viên đá rồi kêu lên 1 tiếng. (^ρ^)/

    “À… đúng thật.”

    Ý tôi là, đúng là thế mà.

    “Có lẽ Ngài đã tiếp tục chỉnh sửa, cải tiến nghiên cứu trong khi hướng đến tạo ra ‘đồ thật’. Điều đó đã dẫn nó đến chỗ có vài ký ức và kinh nghiệm giả trong cơ thể.”

    “Ngài Naofumi-sama đó… đã tưởng nhớ đến em nhiều vậy sao.” (´,,•ω•,,)♡

    “……”

    Tôi hoàn toàn không biết khi đó mình đã nghĩ cái gì, nhưng có lẽ là như vậy thật.

    Mà khoan, rốt cuộc tôi đã thích Raphtalia đến dường nào vậy?

    Bộ tôi tính biến con gái của mình trở thành người yêu sao?

    Chính bởi vì như vậy, mới thiết lập mật khẩu là ‘Ta yêu con gái nhất’.

    “Thật tốt là Raph-chan hiểu, nhưng nếu xử lý không khéo, có khả năng cao là Raph-chan sẽ thay thế hàng thật đấy.”
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 323 – Change Raph

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    “Ể…”

    A, khuôn mặt mỉm cười của Raphtalia trở nên cứng ngắc.

    À thì, nếu như một sinh vật nào đó giống y hệt bản thân lại giả làm bản thân, chẳng phải chuyện đó rất đáng sợ hay sao.

    Chính là vậy đấy. Giống như Doppelgänger vậy. (Doppelgänger là hiện tượng có 2 người chẳng hề có quan hệ gì với nhau mà lại giống y hệt nhau.)

    Khi nghĩ đến điều đó, thì việc cảm thấy thật khó chịu cũng không còn kỳ lạ nữa.

    Dù sao, tôi vẫn có thể phân biệt được. Bởi vì cái cảm giác lúc sờ vào rất khác. (Quỳ)

    Thực lòng mà nói, cảm giác lúc chạm vào Raphtalia lại khác một chút so với lý tưởng của tôi, cái cảm giác lúc xoa Raph-chan vẫn tuyệt hơn.

    Dù sao thì, có một sự khác biệt giữa lý tưởng và Raphtalia thật thụ mà.

    “Chỉ cần sờ một chút thôi là ta có thể phân biệt được liền.”

    “Vuốt ve Raphtalia-chan mà cũng có thể phân biệt được con bé à~, đến Onee-san cũng thấy rất ngượng đây này~”

    “Đúng vậy… lý do ta có thể nhận ra sự khác biệt là bởi vì cho tới thời gian gần đây, ta vẫn du hành cùng với Raphtalia mà.”

    “Naofumi-sama, đề tài của cuộc nói chuyện có hơi…”

    Raphtalia đỏ cả mặt.

    Đúng là vẫn như thường lệ, có vẻ con bé không ‘hợp’ với chủ đề này.

    “Vậy Raph-chan có thể trở thành phân thân của Raphtalia-chan nhỉ~” (Nguyên gốc là Ảnh Võ Sư (Shadow Samurai).)

    adina lại nói chuyện dư thừa rồi… À, nghĩ kỹ lại thì chuyện này cũng đáng cân nhắc lắm.

    Tái dựng lại cả ký ức của Raphtalia… Đúng là, việc như thế cao cấp hơn so với việc tạo ra một Homunculus nhiều.

    Mặc dù hướng đi đó lại là sai trái.

    “Rafu~”

    “Ge, nó thậm chí còn tương thích với cơ thể của Mii-kun nữa. Nhưng là sự tương thích tệ nhất…nó còn có thể thay thế Mii-kun.”

    “Đừng có mà ra tay với nó đấy nhé.”

    “Tôi sẽ không để nó làm vậy đâu. Nhưng nếu nó dám làm vậy thật, tôi sẽ không tha cho nó đâu.”

    “Ria~”

    Raph-chan gật đầu 1 cái, như muốn nói đã hiểu lời đe dọa của Rat.

    Chẳng rõ vì sao, mà nó có nhận thức tốt thật.

    “Nếu sử dụng những lý luận này, chúng ta có thể dựa vào chúng để tạo ra cơ thể dạng xe kéo kia.”

    “Đúng vậy, thâm chí nó còn có thể hoạt tính hóa tế bào, nên độ hiệu quả của công việc sẽ tăng lên.”

    “Thế thì tốt. Dẫu chỉ như vậy, nhưng thế vẫn là thành quả.”

    “À, Hầu Tước, nếu Ngài tính nuôi đứa trẻ đó, có lẽ Ngài nên Class Up cho nó hợp lý. Đứa trẻ đó hầu như đã đến giới hạn rồi đấy.”

    “Ta biết rồi.”

    Tuy thế, Class Up ở Lv 90 à.

    Tôi đã từng có nghĩ đến việc này trong vụ của Gaelion, nhưng rốt cuộc nguyên lý đằng sau việc phá vỡ giới hạn Class Up là gì chứ?

    … Có một khả năng nảy ra ở trong đầu tôi là đoạt lấy điểm kinh nghiệm của những người đã trải qua Class Up?

    Và như vậy, đã xác định được lý lịch của Raph-chan.

    Vậy ra nó là di sản của tên ‘tôi’ kỳ lạ kia.

    Bởi thế nên khả năng chiến đấu của nó rất đáng chờ mong.

    Nhân tiện, đây là việc sau này tôi mới khám phá ra, nhưng Chủng Raph cũng giống như Filo Rial, những con càng mạnh mẽ sẽ càng có địa vị cao.

    Và những con ở địa vị thấp hơn phải phục tùng chúng.

    “À, tôi khám phá ra một đề án thú vị đây.”

    “Gì vậy?”

    “Hầu tước, Ngài có Filo Rial Familiar (Tộc Gia của Filo Rial) phải không?”

    “Ừ, chúng xuất hiện cả khi ta không hề gọi đến.”

    “Pii!” x2

    Là bởi vì được gọi nên chúng mới xuất hiện ngay à…

    “Hãy thử đưa chúng cho Raph-chan xem.”

    “Hm?”

    Khi tôi đưa chúng sang, Raph-chan dùng 2 tay cầm con Filo Rial nhỏ.

    Hành động giống con gấu mèo thật.

    “Rafu~”

    … Cái quái gì kia?

    “Pii!”

    Một lúc sau, nó liền chuyển thành một con Raph nhỏ.

    … Hả?

    “À ừm…”

    ****

    Đã nhận được Familiar・Raph.

    Đã nhận được Mode Change・Raph.

    Đã nhận được Familiar Change.

    ***

    “Đúng như tôi nghĩ, quả nhiên là làm được.”

    “Đây là cái gì vậy?”

    “Rafu~”

    Con Chủng Raph nhỏ nhảy nhót với con Filo Rial Familiar.

    Con Chủng Raph có hơi lớn hơn con Familiar một

    “Nói tóm lại, đây là Phương Án Mở Rộng Skill của Ngài Hầu Tước chăng? Có vẻ như có rất nhiều việc có thể thực hiện được với loài Filo Rial nhỉ.”

    “À… vậy sao.”

    “Nếu Ngài muốn cho nó trở về như ban đầu… có vẻ như phải dùng thứ gì đó, nhưng Ngài có biết là gì không vậy, Hầu Tước?”

    “Một chút.”

    Tôi thử dùng Familiar Change.

    Con Familiar đã biến thành Chủng Raph hóa trở lại thành Filo Rial.

    Là vậy sao, vậy Chủng Raph cũng có thể hóa thành Filo Rial tùy thuộc vào tình huống à…

    Thiết kế tỉ mỉ thật đấy.

    “Tôi vẫn chưa hoàn thành phân tích, nhưng đại loại là như vậy đó.”

    “Raph-chan là loại sinh vật gì vậy chứ… Chúng ta cũng đã biết nhiều lắm rồi đấy.”

    “Rafu~”

    Raph-chan gật đầu vui vẻ.

    Còn cái bảng đá đó là Sách hướng dẫn của ngươi chắc?

    “Vậy liệu có thể nào có Raph-chan thứ 2 hay thứ 3 sinh ra không?”

    “Không có đề cập đến…”

    Đúng thật là không yên tâm… trong khi nghĩ vậy, tôi cùng Raphtalia rời khỏi phòng nghiên cứu.

    À, Sadina và Raph-chan cũng đi cùng chúng tôi.

    Sau đó là… có một người mà tôi phải nói chuyện một mình.

    “Ngẫm lại thì, con trai của Babaa… anh ta đâu?”

    “Anh ta đang luyện tập với mọi người.”

    Đúng vậy, Babaa có một người con.

    Mặc dù tôi đã bị hành động tuyệt diệu của Babaa thu hút hết mọi sự chú ý.

    Dẫu thế, đây là việc không được quên.

    Sự sống chết của Babaa hiện vẫn chưa rõ… nhưng đội hình của nhóm thì đã…

    “Ta muốn nói chuyện riêng với anh ta. Nên đừng đi theo.”

    “Rõ ạ.”

    Tôi cho là Raphtalia, Nữ Hiệp Sĩ, Fohl đã nói chuyện với anh ta rồi.

    Bây giờ cũng đã khá khuya. Những dân làng có lẽ đã kết thúc luyện tập và đi ngủ.

    Vào giờ này, những nô lệ lớn tuổi khác như Sadina và những binh sĩ trong làng sẽ đi uống rượu trong nhà ăn.

    Tôi quyết định trước hết đi tới nhà ăn, nếu anh ta không có ở đó, thì tôi sẽ đến nhà của Babaa.

    May mắn là, con trai của Babaa đang uống rượu ở đây.

    “Ghế này trống chứ?”

    Tôi chỉ vào cái ghế kế bên con trai của Babaa.

    “… Tự nhiên.”

    Con trai Babaa gật đầu, và tôi ngồi xuống.

    “……”

    Khắp xung quanh đều yên lặng.

    “Rất xin lỗi ta không thể bảo vệ được mẹ anh.”

    Tôi phá vỡ sự yên lặng và xin lỗi.

    Khi tôi làm thế, con trai Babaa đặt ly xuống, cúi đầu và chìm trong dòng suy nghĩ.

    “Không…”

    Con trai Babaa lại tiếp tục rơi vào im lặng.

    Một sự im lặng nặng nề.

    “Tôi đã nghe từ Raphtalia và những người khác rồi. Tôi nghĩ rằng mẹ đã rất hài lòng.”

    “Nhưng…”

    Trước khi tôi kịp nói, anh ta đã ngăn lại bằng nụ cười dịu dàng.

    “Mẹ tôi vốn không có ý lưu truyền Lưu phái Biến Huyễn Vô Song. Rõ ràng đã có rất nhiều việc đã xảy ra khi bà còn trẻ.”

    “Ta có nghe sơ qua.”

    “Tuy thế… bà ấy muốn đích thân giúp Khiên Hiệp Sĩ-sama và quyết tâm không dạy nó cho tôi, để cho trường phái được tiếp tục lưu truyền.”

    “Ngẫm lại thì… ta không thấy anh chiến đấu nhiều.”

    Anh ta ăn vận theo kiểu khó mà coi đó là ‘chiến sĩ thông thường’ được.

    Lúc đầu, tôi đã nghĩ anh ta chỉ là một dân làng bình thường mà thôi.

    “Ừm… và thậm chí tôi còn không hề biết rằng mẹ mình là một nguời nổi tiếng đến vậy.”

    “Sẵn tiện… cha anh thì sao?”

    Theo tôi thấy, Babaa và con trai trông xa cách như bà cháu chứ không phải như mẹ con, chưa kể tuổi tác cũng cách xa nhiều nữa.

    “Tôi là trẻ mồ côi. Nên tôi không có quan hệ huyết thống với mẹ.”

    “Vậy sao…”

    “Khiên Hiệp Sĩ-sama.”

    “Gì vậy?”

    “Khiên Hiệp Sĩ-sama đã cứu mạng mẹ tôi. Nên bà nói bà không có mấy hối tiếc, dẫu có chết bất cứ khi nào, bởi vì Khiên Hiệp Sĩ-sama đã ban cho bà thời gian.”

    Việc này cũng thật là… quá khắc nghiệt đi.

    Fohl cũng từng nói như vậy, nhưng tôi chưa từng cho rằng sẽ có lúc mình nghĩ nên bị ghét bỏ thì tốt hơn.

    “Bởi vì gặp được Khiên Hiệp Sĩ-sama, mẹ tôi đã tỏa sáng như tôi chưa từng được thấy. Đó là vì sao tôi chỉ cảm thấy biết ơn đến Khiên Hiệp Sĩ-sama. Nếu bà hy sinh mình để cho mọi người trốn thoát, và để Khiên Hiệp Sĩ-sama có thể sống, thì…”

    “……”

    “Chúng tôi đã dành hết tiền tiết kiệm để mua thuốc Yggdrasil nhằm kéo dài sinh mệnh cho bà, nhưng… nếu chỉ có mình tôi, chắc chắn sẽ không thể nào giúp mẹ sống lâu được đến thế này. Thời gian đã nhiều hơn, còn tôi đã được dạy cách chiến đấu và trở nên mạnh mẽ, tất cả là nhờ vào kỳ tích của Khiên Hiệp Sĩ-sama.”

    Fohl cũng nói như vậy.

    Loại Thuốc Yggdrasil đó… tạo cho tôi một trách nhiệm gian lao.

    Cái này chính là Nhân Quả sao.

    “Biến Huyễn Vô Song là trường phái tồn tại nhằm giúp người yếu có thể đánh bại cái ác. Mẹ tôi đã không chết vô ích. Khiên Hiệp Sĩ-sama, xin Ngài,… xin hãy tiếp tục kế thừa ý chí của mẹ. Nên dù Ngài có phiền não, xin hãy vẫn tiến tục bước về phía trước. Ngài không cần phải để ý đến tôi đâu.”

    “Nhưng mà…”

    “Tôi có một giấc mơ. Mẹ từng nói, một bộ phận của phái Biến Huyễn Vô Song đã bị mất, phần đó… tôi tin nó sẽ được sống lại ở lại nơi đây. Nên, Khiên Hiệp Sĩ-sama… Xin hãy để tôi chiến đấu cùng với Ngài để bảo vệ thế giới. Cả vì mẹ nữa.”

    “… Ta hiểu rồi. Nhưng ta không biết khi nào anh sẽ chết đâu đấy. Anh vẫn sẽ chấp nhận?”

    “Phái Biến Huyễn Vô Song sẽ tiếp tục sống mãi trong ngôi làng này. Nếu tôi có chết đi, nó vẫn sẽ không chấm dứt.”

    “Vậy sao? Anh kiên cường lắm.”

    Nếu như vậy, tôi sẽ sống theo nguyện vọng của bà.

    Rồi tôi sẽ đánh bại Tact bằng Lưu phái Biến Huyễn Vô Song cho bà thấy.

    Sau đó, tôi uống vài ly với con trai Babaa và đi ngủ.

    Trong vài ngày tới, chiến tranh và Đợt Sóng sẽ đến cùng lúc.

    Chuẩn bị đã xong cả. Những việc cần làm cũng đã làm rồi.

    Và như thế, chiến tranh bắt đầu.
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 324 – Anh Trí Hiền Vương

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    “Việc chuẩn bị đã hoàn tất rồi chứ?”

    “Vâng. Iwatani-dono.”

    Khi Đợt Sóng tới… Và rồi cũng là lúc Faubley tấn công. Còn tôi đang nói chuyện với Trash ở lâu đài.

    “Đây là những chiến lược mà tôi đã vạch ra.”

    Vào ngày hôm sau, chúng tôi sẽ chuẩn bị theo chiến lược khởi đầu mà Trash đã vạch ra ở một mức độ nào đó.

    Tất nhiên, trong quãng thời gian rãnh rỗi đó, chúng tôi tiếp tục tu luyện.

    Tuy nói rằng Hiệp Sĩ không bị giới hạn Lv, nhưng chỉ có mấy ngày thì khó có thể đuổi kịp được Lv 350 của Tact.

    Dù vậy, chúng tôi vẫn có con át chủ bài của riêng mình.

    Tôi đã học được thêm nhiều kiến thức của thế giới này, từ Trash và cả từ Thất Tinh Vũ Khí mà Fohl mới nhận được. Nhờ đó mà chiến lược đang được thực hiện rất suôn sẻ.

    Thời gian hiển thị trên chiếc Đồng Hồ Cát của Rồng cũng chẳng còn bao nhiêu.

    Đứng nhìn từ xa trên tường thành của thành phố lâu đài, tôi có thể nhìn thấy quân đội của Faubley đang trên đường tiến công tới đây.

    Ngày hôm qua, một pháo đài của Melromark đã bị vây hãm.

    Có thể, nơi đó đã trở thành cứ điểm của địch.

    Tuy nhiên, đây cũng là điều nằm trong phạm vi dự tính của Trash.

    Tôi, Ren, Motoyasu, Itsuki đã thuộc nằm lòng kế hoạch chiến lược của Trash mà hắn thay đổi tùy vào từng người chúng tôi.

    Nội dung là tôi và Ren tấn công Tact, còn Motoyasu và Itsuki đi chiến đấu với Đợt Sóng.

    Việc chỉ thị chiến lược ở chiến trường và phòng vệ cứ điểm do Trash phụ trách.

    Theo như kế hoạch, Raphtalia, Firo, Raph-chan, Gaelion và Sadina sẽ hành động cùng với tôi.

    Những người “có thể chiến đấu được với con người” như Kiel và những người trong làng sẽ đi tới chiến trường, còn những người “không thể chiến đấu được với con người” sẽ gia nhập vào Đợt Sóng.

    Đám Filo Rial được phân đều vào hai bên chiến trường.

    Còn Chủng Raph thì hoạt động như là Đội Biệt Động.

    Và tiếp theo là thực hiện theo như chiến lược của Trash.

    Chúng tôi chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài hy vọng chiến lược sẽ thành công tốt đẹp.

    “Iwatani-dono, cuối cùng, là việc này…”

    “Ta biết rồi.”

    Lúc đầu, bởi vì đó là chiến lược do Trash lập ra nên tôi có hơi khinh thường, nhưng khi đã tham gia vào rồi thì tôi cũng phải gật đầu đồng ý rằng chiến lược đã được tổ chức rất tỉ mỉ.

    Ít ra thì kế hoạch của ông ta cũng có tỷ lệ thành công cao hơn so với chiến lược do tôi nghĩ ra.

    Nếu như vậy, hãy giao việc cho người có khả năng là tốt nhất.

    Mọi người chỉ cần hoàn thành được tốt đa nhiệm vụ của mình thì sẽ chẳng thể nào có kết quả tồi tệ được.

    Không, tôi chắc chắn sẽ không để cho một kết quả tồi tệ nào xảy ra hết.

    “Sắp rồi.”

    “Ừ…”

    Sau khi chào hỏi xong, tôi vung nhẹ cây trượng mà tôi đã nhận được từ Trash. Báo hiệu cuộc chiến bắt đầu!

    Vài giờ sau…

    Tact bàng quan đứng nhìn Melromarc từ phía trên sân thượng của pháo đài mà hắn mới chiếm được.

    Khói đen không ngừng bốc lên từ bên dưới thành phố lâu đài của Melromark.

    “Báo cáo!”

    Tact và cả đám phụ nữ đang đứng ở xung quanh hắn, cùng nhìn từ sân thượng về phía Melromark.

    Trên khuôn mặt của hắn hiện rõ vẻ say mê niềm vui chiến thắng.

    Hắn tin chắc rằng báo cáo sẽ toàn là tin tốt, mà thực ra đúng là toàn tin tốt đối với hắn thật.

    “Nhờ vào vũ khí mới của Tact-sama mà chiến thuật thả binh lính của nước ta xuống thủ phủ của Melromark rất thành công, hệ chỉ huy của địch có vẻ như rất hỗn loạn. Những Hiệp Sĩ hình như đã bị triệu tập tới chỗ Đợt Sóng. Nhưng sau đó, những Hiệp Sĩ đã từ bỏ Đợt Sóng và vừa kịp chạy tới giao chiến với quân của Tact-sama, tuy nhiên do bị áp đảo bởi số đông nên việc họ bị hạ gục chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”

    “Fufufu, quả đúng như ta nghĩ. Chỉ bằng vào mỗi kế hoạch tác chiến đó mà đã chiến thắng. Đầu óc của bọn chúng đúng là cũng chỉ đến thế mà thôi.”

    “Quả không hổ là Tact-sama.”

    “Ngài thật tuyệt vời!”

    “Chẳng có một đội quân nào trên thế giới này có thể chịu được loạt bắn đồng loạt đó được hết!”

    “Đối với chiến thuật dùng máy bay oanh tạc và thả lính từ trên trời xuống do Tact-sama đề ra, không thể nào có biện pháp chống lại được.”

    “Không cần phải khen ta. Đây chính là vì thế giới, cũng chính là vì mọi người. Chúng ta cần phải sớm kết thúc chiến tranh và tiêu diệt sạch đám rác rưởi điều khiển những đất nước đó.”

    Với một nụ cười hiện lên gương mặt, Tact nói.

    “Phải ạ. Và em thật muốn bắt mấy tên Hiệp Sĩ đó rồi nhìn thấy cảnh chúng bị hành hình.”

    “Ta hiểu, Malty. Không đời nào ta lại để cho đám người đã đối xử với em như vậy còn tồn tại trên thế giới này được cả.”

    “A~, Tact-sama~”

    “Có điều, chiến thắng đơn giản đến vậy đúng thật là chẳng thú vị gì. Tuy nhiên, chỉ bằng mỗi chiến thắng là đủ vui vẻ rồi. Đặc biệt chính là nhờ vào chiến lược của ta.”

    “Phải ạ.”

    “Đúng vậy đấy.”

    “Hahahahaha!”

    Tiếng cười lớn của chúng vang dội.

    “―― À, đó là nói dối đấy.”

    “Hả?”

    Tiếng cười của Tact ngừng hẳn lại, hắn nhìn về phía những binh sĩ tới báo cáo cho hắn… không, hắn nhìn về phía chúng tôi, những người đã giả làm binh sĩ của hắn.

    Cảnh giác… chỉ là một trò đùa.

    Thực ra, trước khi nơi này bị chiếm đóng, tôi đã lưu một điểm dịch chuyển tại đây.

    Sau khi xâm nhập vào đây, chúng tôi đã giả trang làm binh sĩ truyền lệnh của Tact.

    Toàn bộ những trang bị của binh sĩ truyền lệnh đều là do chúng tôi mua được từ Guild Hắc Ám.

    Faubley vốn là một quốc gia với lịch sử lâu đời, nên có khá nhiều đồ của đất nước này bị tuồn ra bên ngoài.

    “Về cơ bản, làm gì có binh sĩ truyền lệnh nào đâu.”

    Tact và những ả phụ nữ của hắn ngạc nhiên nhìn chúng tôi bỏ bộ đồ cải trang ra.

    Firo, Gaelion và Sadina ngay lập tức vào hình thái chiến đấu.

    Raph-chan… vẫn là hình dạng như vậy.

    Nó đã ẩn hình đi bằng ma pháp, nhưng không ngờ lại có thể ẩn hình tốt đến vậy.

    Nó ẩn hình ở trên lưng của Raphtalia.

    Nhờ vào sự hợp tác giữa Raphtalia và Raph-chan, Ma Pháp Ảo Ảnh có thể thay đổi được cả mùi cơ thể.

    Cũng không phải cứ làm biến mất cơ thể mới là ảo ảnh.

    Có vẻ như đến cả những người có mũi rất thính cũng không thể nhận ra được.

    “Hình như ngươi vừa cười khá vui vẻ nhỉ! Nhưng đáng tiếc cái khói đen bốc lên đó là do chiếc máy bay mà ngươi tạo ra bị bắn rơi đấy.”

    “Làm sao có thể như thế được! Còn Lurina và những người khác thì sao!?”

    Đúng vậy, theo như chiến lược của Trash, những chiếc máy bay do Tact triển khai toàn bộ đều bị bắn rụng.

    Thậm chí cả nội dung báo cáo vừa rồi của tôi cũng là lời mà Trash đã nói cho tôi.

    Nội dung báo cáo này đối với hắn không phải là tin tốt, mà chính là tin dữ.

    À không… Đối với chúng tôi thì nó đúng là tin tốt thật.

    Hiện tại, bởi vì chiến thuật ném bom và thả lính xuống đều dựa vào máy bay, nên Trash đã tập trung những mỏ khoáng thạch Grawick vào bầu trời của Melromark để cản trở chúng.

    Nhược điểm của máy bay chính là không thể ngay lập tức xoay ngoặt lại.

    Bởi vì có vật như thế xuất hiện ở trên bầu trời cao nên việc ném bom là không thể.

    Do ở thế giới này có rất nhiều loại khoáng thạch có thể lơ lửng, nên kẻ địch sẽ đề phòng những vật như vậy nếu như chúng lọt vào tầm mắt, tuy nhiên, đây chính là lúc mà Chủng Raph ra tay.

    Năng lực che giấu của chúng là cực kỳ cao.

    Sử dụng yếu lĩnh của Ma Pháp Hợp Xướng, chúng đã làm cho những vật như thế trở nên tàng hình ở trên bầu trời của Melromark.

    May mắn là hôm nay trời rất đẹp.

    Nếu nhìn thoáng qua, thì đây chính là điều kiện môi trường thuận lợi nhất để bay.

    Nhưng thực ra, ở giữa bầu trời lại trôi nổi đầy những viên khoáng thạch Grawick.

    Tất nhiên, việc bị đột phá cũng nằm bên trong sự tính toán của chúng tôi. Nếu như bộ đội nhảy dù của kẻ dịch dùng mỏ Grawick làm nơi đặt chân thì những Ma Pháp Sư của Melromark sẽ cùng nhau vịnh xướng đa đoạn ma pháp hệ Trọng Lực và hệ Phong để bắn rụng bọn chúng. (Vịnh Xướng Đa Đoạn: ma pháp được niệm bằng nhiều thức ngắn)

    Nhược điểm của lính thả dù chính là không thể điều khiển được hướng di chuyển.

    Nếu như dù bị Ma Pháp bắn trúng, người lính sẽ ngay lập tức rơi thẳng từ trên trời xuống.

    Trong lúc khẩn cấp, kẻ địch có thể dùng Phong Ma Pháp để chạm đất, cho nên dùng Ma Pháp Trọng Lực để gia tăng tốc độ rơi xuống cũng chưa chắn có thể giết chết được kẻ địch.

    Nhưng do bị bắn từ phía dưới bằng cung và ma pháp, cho dù những kẻ với Lv rất cao cũng không thể chỉ bị thương nhẹ thôi đâu.

    Ngay cả như vậy, vẫn có những yếu tố bất ổn, như là những Á Nhân có thể bay hay là… Griffin. May mắn là nó đang ở ngay bên cạnh Tact.

    Nói tóm lại, bên phía chiến trường của Trash, những kẻ địch phiền toái còn ít hơn so với dự đoán của chúng tôi.

    Có vẻ như chiến thắng liên tục đã khiến kẻ địch quá lơ là.

    Đúng là hiếm thấy, chúng tôi đang rất thuận buồm xuôi gió.

    “Làm, làm thế nào!?”

    “Tại sao ta phải thừa lời để giải thích kế hoạch cho người chứ. Nếu phải nói thì, chính là ngươi đã quá coi thường Anh Trí Hiền Vương với những chiến tích hiển hách trong quá khứ.”

    “Chết tiệt!”

    Đám theo sau của Tact rút súng ra và vào tư thế nhắm bắn.

    “Anh Trí Hiền Vương nói rằng, chiến lược của ngươi chính là ‘kế tệ nhất trong những kế tệ’. Và sự lựa chọn của ngươi cũng là tồi tệ nhất nữa.”

    Đúng vậy, chiến lược lần này của Tact là chiến lược ngu ngốc nhất.

    Bởi vì ngay cả chúng tôi cũng không ngờ mình lại đi tới được đến tận đây… đó chính là bằng chứng.

    Theo như góc nhìn của tôi, có một khả năng rất nguy hiểm là Tact đứng ở tuyến trước và hắn ‘một chọi một ngàn’, tuy nhiên Trash cũng nói rằng đó là một kế tệ.

    Mà, so với việc tính toán rằng toàn bộ Hiệp Sĩ bị hắn một mẻ hốt gọn hết thì việc này vẫn ít kinh ngạc hơn.

    Hơn nữa, ngay sau khi cuộc chiến bắt đầu, Trash đã nói như vậy:

    『 Hắn đã chọn chiến lược ngu ngốc nhất trong số những chiến lược mà tôi đã dự tính trước… Giống như là vứt bỏ con cờ quan trọng nhất ấy. Đó là mồi nhử à? Không, hẳn là chúng đã coi thường chúng ta… Được rồi, nếu như đúng là cạm bẫy thì chúng ta hãy giả vờ như đã trúng bẫy. Còn nếu không phải thì đây chính là một nước cờ quyết định trận chiến.』

    Lúc đó tôi không hiểu ông ta nói gì cho lắm, thể nhưng bây giờ, quả là nước cờ quyết định đó đã phát huy được tác dụng.

    Mà sao cũng được.

    Tôi chỉ cần làm việc mình có thể làm là được.

    Hãy để mặc toàn bộ chuyện trên chiến trường cho Trash đi.

    Nếu như chúng tôi đã tới được cả nơi này, vậy thì có lẽ kết quả sẽ không phải là tồi tệ nhất đâu.
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 325 – Khiêu Khích

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    Được rồi, nếu bạn có thắc mắc tại sao chúng tôi lại có mặt ở đây nhanh chóng đến vậy, đó là bởi chúng tôi đã giao việc xử lý Đợt Sóng cho Itsuki và Motoyasu, còn tôi và những người khác tới đăng ký ở Đồng Hồ Cát của Zeltbur.

    Đồng Hồ Cát của Zeltbur được quốc gia quản lý, nhưng nhờ vào tờ giấy chứng nhận hội viên Guild Hắc Ám và những mối quan hệ của người buôn nô lệ, chúng tôi cuối cùng cũng được thông qua.

    Nên các Hiệp Sĩ được ‘Vé miễn phí’ như thế đấy.

    Bởi vì Hiệp Sĩ của Zeltbur đã bị giết, nên giai cấp thượng tầng của Zeltbur rất tức giận và họ rất vui vẻ hợp tác với chúng tôi.

    Guild lính đánh thuê của đất nước đó cũng rất vui vẻ giúp đỡ, nên bọn họ cho bọn tôi qua rất dễ dàng.

    Việc giết hại Hiệp Sĩ của họ cũng đồng nghĩa với việc ‘bôi tro trát trấu’ vào mặt của những người lính đánh thuê, có lẽ là bởi vì đó là Hiệp Sĩ của quốc gia của lính đánh thuê mà.

    Bây giờ tôi phải cảm ơn vị Thất Tinh Hiệp Sĩ đã quá cố đó của Zeltbur rồi.

    Chỉ cần có đủ tiền, bất kể là công việc gì cũng có thể làm được, nhưng trong cuộc chinh phục thế giới của Tact, hắn lại làm rất qua loa khi liên quan tới phương diện đó.

    Mà ở phía bên tôi, lúc đầu đã có Người Buôn Nô Lệ, và sau đó còn có thêm cả Tay Buôn Phụ Kiện nữa. Tay buôn lừa đảo mà lâu lắm mới gặp này, về các mối quan hệ, có vẻ như hắn cũng khá thành công.

    Nhân tiện nói luôn, nhà Quý Tộc Elena-sama (cười) cũng bị phụ thân đưa tới chiến trường, hiện đang ở cùng với Trash.

    Bản thân cô ta tỏ vẻ cực kỳ không muốn, nên tôi nói với cô ta rằng ‘nếu thể hiện tốt, cô sẽ được thăng tiến và kiếm được nhiều tiền’.

    『Nếu tôi được thăng tiến, tôi sẽ lại bị bắt ép phải xử lý một đống chuyện rắc rối giống như ngài thôi, nên tôi từ chối.』

    Cô ta nói vậy đấy.

    Cũng đâu phải tôi làm mấy chuyện phiền toái như Hiệp Sĩ hay Lãnh Chúa là vì tôi thích đâu.

    Hơn nữa, tạm thời với tư cách là một thương nhân, bởi vì Elena đang hỗ trợ cho đất nước, nên nếu chiến tranh thắng lợi, số công việc rắc rối mà cô ta không thích rồi cũng sẽ tăng thêm thôi.

    Mà chuyện của mấy người đó có ra sao, tôi cũng chẳng quan tâm…

    Bất kể làm theo cách nào, dùng vũ lực để chi phối trị cũng có giới hạn của nó… Tact cũng không đủ năng lực lãnh đạo đến mức có thể làm cho thuộc hạ vui vẻ đi vào chỗ chết.

    Mặc dù nghe có cảm giác không thoải mái, nhưng đó chính việc tôi đang làm bây giờ.

    Những người trong làng cũng tham gia vào cuộc chiến tranh lần này, tham gia vào cả cuộc chiến tranh ở Silt Welt.

    Mà, mấy người Silt Welt đó hình như đều là những người có rất nhiều nhân duyên với mấy người của Shildfrieden.

    Dường như Trash đang sử dụng rất nhiều chiến thuật khác nhau.

    Ông lão giữ chức vụ ở Silt Welt đang nở một nụ cười với một biểu cảm phức tạp đối với hành động của Trash, hình ảnh đó gây ấn tượng rất mạnh mẽ cho tôi.

    『Kể cả trong mơ cũng thật chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày kẻ thù trong suốt nhiều năm liền, Anh Trí Hiền Vương lại trở thành đồng minh của chính mình. Quả nhiên là chúng ta đã coi một kẻ đáng sợ thành đối thủ.』

    Ông ta lẩm bẩm đầy cảm khái như thế.

    Nhân tiện, kể cả cuộc chiến giáp lá cà cũng có rất nhiều chiến lược.

    Do có nguy cơ bị rò rỉ thông tin, nên Trash không nói nhiều lắm về kế hoạch của mình. Ông ta có nói về việc dùng một hệ thống liên lạc đặc biệt nào đó để chỉ huy chiến đấu.

    Chúng tôi chỉ cần tập trung toàn bộ ý thức để hạ gục tướng địch là được.

    Ông ta cũng có nói rằng, ‘nếu như ngài hạ gục Tact sớm hơn dự tính, hãy đến chi viện cho quân chống Đợt Sóng’.

    Chẳng rõ là do ông ta coi kẻ địch là ngu ngốc hay là ông ta thấy được phần thắng nào đó mà tôi không biết nữa.

    Tôi cũng chỉ có thể nói được đến đây thôi, những câu hỏi khác, hãy đi mà hỏi cái bộ óc của Trash ấy.

    Hay là, ông ta là thứ được người ta gọi là quân sư thiên tài trong mấy câu chuyện văn học chăng?

    Nếu mọi chuyện diễn ra suôn sẻ y như nói thế này, chắc tôi sẽ tsukkomi vài câu như là ‘chẳng lẽ ông là Esper hay gì sao?’.

    “Nếu đúng là vậy, đến lúc ta bước ra chiến trường rồi.”

    “Ê này, nếu để ngươi quên mất bọn ta, ta sẽ khó xử lắm đấy.”

    Tact rút cái Vuốt ra. Trông như hắn sẽ lao đến bất kỳ lúc nào.

    Chúng tôi tới đây không chỉ để ngăn hắn lại, mà còn là để hạ gục hắn.

    Một quân đội không có hệ thống chỉ huy thì chẳng khác nào một đám ô hợp.

    Hẳn là Trash biết rất rõ điều đó… À thì, tôi cũng đã quan sát tình hình chiến trường đâu, nên tôi cũng không biết được rõ ràng cho lắm.

    “Chỉ bằng vào các người, mà có thể ngăn cản được ta sao?”

    “Chẳng phải rõ ràng là vậy hay sao? Đây chính là Event Chiến kết thúc cuộc đời của ngươi đấy. Rốt cuộc ngươi đã đi sai ở đâu, ngươi chỉ cần vừa chiến đấu vừa hối hận điều đó đi.”

    Mặc dù nhìn hắn đang rất bình thản, nhưng nghĩ tới sau đó khuôn mặt của hắn sẽ biến dạng tới mức độ nào, tôi bỗng không còn tức giận nữa và không kìm được vui vẻ ở trong lòng.

    Cũng chẳng phải chúng tôi đến đây mà không hề có chút kế hoạch nào.

    Bởi vì nắm chắc phần chiến thắng nên chúng tôi mới đến đây.

    “Ngươi vừa nói gì cơ? Chẳng phải các ngươi tới đây để dâng cho ta sức mạnh sao? Được thôi, để ta chơi với các ngươi.”

    Một tiếng lách cách vang lên, dàn harem của Tact chĩa súng về phía chúng tôi.

    “Rồi sao? Ngươi lại sắp dùng cái trò bỉ ổi là dùng súng bắn đồng loạt để làm đối thủ suy yếu rồi mới ra tay tiêu diệt à?”

    Tôi nói lại lời suy đoán của Trash.

    Tact nhíu mày, trông hắn có vẻ tức giận.

    “Gọi đó là chiến thuật, nghe cũng sướng tai lắm, nhưng nó chính là hèn hạ đấy.”

    Cũng không phải là tôi không hề có biện pháp nào phòng ngừa trường hợp này.

    “… Tốt lắm. Với đám các ngươi, chỉ mình ta là đủ. Chỉ cần Lv 350 ta thôi.”

    Ha, khiêu khích thành công.

    Có vẻ như hắn cũng có tinh thần trọng nghĩa giống như người thường nhỉ. Hay đúng hơn, hắn chỉ là một tên ngốc với niềm kiêu hãnh gấp đôi người thường?

    ‘Nếu phát hiện kẻ địch, người hạ gục kẻ đó phải là ta!’, trông hắn giống như kiểu người sẽ nói một câu như vậy lắm.

    Là Khiên Hiệp Sĩ, đó là điều mà cho dù tôi có muốn cũng không thể làm được.

    Nhưng hôm nay thì khác.

    Dẫu sao, kế hoạch chống-Tact của Trash đã chuyển sang giai đoạn 2.

    Giai đoạn này phụ thuộc cả vào tôi. Trash không có đề xuất gì cả.

    Nếu tôi mà ngã xuống tại đây, nó chắc chắn sẽ trở thành một trò cười mất.

    “Đám các ngươi? Đó phải là lời của ta mới phải chứ. Bọn ta không thèm sử dụng kiểu đánh lén bỉ ổi giống như các ngươi, ngươi nghĩ là bởi vì sao?”

    “Vì chúng không có tác dụng với ta.”

    “Chưa chắc. Nhưng cho dù thế nào, để phá hủy toàn bộ những thứ ngươi đã xây dựng nên, ta mới chọn chiến đấu trực diện với ngươi.”

    Lý do tôi không chọn làm theo chiến thuật có thể đạt được chiến thắng tuyệt đối là bởi vì di nguyện của Babaa, sự hữu dụng của Lưu phái Biến Huyễn Vô Song, và cả mối oán hận của riêng cá nhân tôi.

    Tôi muốn chứng minh tất cả những điều đó.

    “Không phải vì một lão bà đã chiến đấu để chúng ta trốn thoát sao?”

    “À, mụ ta à? Dù chỉ là một kẻ yếu đuối, nhưng vì mụ ta đã lồng lên như một kẻ ngốc nên cũng phải tốn kha khá công sức ta mới giết được mụ ta.”

    “… Và nhân vật đó sẽ là người dẫn đường cho các ngươi ở bên kia thế giới đấy.”

    Được rồi, nói tào lao đủ rồi.

    “Với một Hiệp Sĩ giả mạo như ngươi, chỉ mình ta là đủ rồi.”

    “Aniki!?”

    “Xin lỗi, Fohl. Hãy cố nhẫn nại đi.”

    “Nhưng!”

    Phớt lờ Fohl, tôi bước về trước một bước, gác cây Trượng lên vai, rồi khiêu khích Tact.

    “Mu… Cây Trượng đó…”

    “Đúng vậy, là một trong số Thất Tinh Vũ Khí mà ngươi vẫn luôn thèm muốn đấy. Hiện tại, ta là chủ sở hữu của nó.”

    “Thế thì số ta đỏ rồi. Ngoài chiếc khiên ta đã đoạt từ ngươi ra, ta lại còn có thể đoạt được một món khác nữa.”

    “Nếu ngươi nghĩ mình làm được, cứ thử xem.”

    Tact và tôi trừng mắt nhìn nhau.

    Đúng lúc đó đó, một vài ả phụ nữ bước lên đề nghị với Tact.

    “Tact-sama.”

    “Bọn em cũng có những đối thủ mà bọn em muốn chiến đấu.”

    Đó là những người mà chúng tôi đã thấy trong cuộc chạm mặt lần trước, nữ Á Nhân giống như loài cáo đã đối địch với Raphtalia, một phụ nữ tộc Aotatsu từng đối địch với Fohl, và một người phụ nữ giống như loài cá từng thể hiện địch ý với Sadina.

    Và còn có hai người khác đang đứng ở đó… một người trông giống như loài thằn lằn, và một người có đôi cánh sau lưng giống như Firo.

    Cả hai đều đang nhìn chằm chằm vào Firo và Gaelion.

    “Turina, Nellishen, Shatte, Reldia, và Ashel. Hiểu rồi. Thế này còn tốt hơn nhiều so với việc các em chỉ đứng ngoài quan sát. Hãy cho chúng thấy sự khác biệt về thực lực đi. Người thắng lợi cuối cùng sẽ là vị Hiệp Sĩ chân chính và những đồng hành.”

    “Chân chính cái gì chứ! Ngươi chỉ giỏi làm ra vẻ mà thôi, chỉ tin vào lời của ả Witch. Ngươi không thể nào là Hiệp Sĩ được!”

    Raphtalia hét lên và người phụ nữ tai cáo, hình như tên là Turina, đáp lại.

    “Con ả xấu xí tộc Raccoon này thật quê mùa. Tact là thần đồng đã được công nhận suốt nhiều năm liền, vậy mà ngươi lại dám bảo ngài ấy không phải Hiệp Sĩ? Mắt ngươi bị hỏng rồi à?”

    “Ngươi là kẻ sát hại Atlas!”

    “Ai nha, đứng yên đó, thằng nhóc tộc Hakuko! Ta sẽ cho ngươi thấy người đang đứng ở trước mặt ngươi là người hiếm có và vĩ đại đến thế nào. Chính bởi vì mù quáng tín ngưỡng vào Khiên Hiệp Sĩ mà tộc Hakuko của ngươi và cả Silt Welt đều suy thoái rồi.”

    “Cút ngay. Đồ tôm tép!”

    “Fohl.”

    “Sao ạ?”

    “Sau khi giải quyết xong ả ta, ngươi cũng có thể tham gia chiến đấu với Tact cùng với ta. Đó là nếu ta vẫn chưa đập cho hắn nhừ tử.”

    “… Rõ. Aniki, sẽ nhanh thôi! Em sẽ giao Tact cho anh đấy!”

    Fohl và tộc Aotatsu… hình như tên là Nellishen, đối mặt với nhau.

    Fohl muốn nhảy vào trận chiến của tôi có vẻ như cũng phải cần chút thời gian.

    “Vậy cô là người muốn chiến đấu với Onee-san sao?”

    “Ả phụ nữ tộc Luca… Ngươi vẫn còn sống à. Nhưng lần này ta sẽ không tha cho ngươi đâu!”

    Người phụ nữ trông giống nhân ngư ngay lập tức biến thân. Bây giờ trông ả rất giống một Thú Nhân dạng cá mập.

    “Là lai giữa Chủng Noid và Chủng Kusha à? Cô có thù hằn gì với tôi sao?”

    “Đồ trơ trẽn! Chủng Luca các ngươi luôn luôn xem thường chủng tộc chúng ta!”

    “Mặc dù không hiểu cô đang nói gì, nhưng nếu cô muốn chiến đấu, Onee-san sẽ chấp nhận.”

    Có vẻ như đó là một người ôm mối thù hận giữa các chủng tộc. Nhưng đó cũng chẳng phải việc của tôi.

    Cả Sadina hình như cũng không hiểu là tại sao mình lại bị dính vào cái rắc rối đó.

    Mà khoan, nếu tôi không nhầm thì Sadina đâu có phải là Chủng Luca đâu?

    “Ngươi là kẻ sở hữu mảnh vỡ Long Đế à. Tự mình đi tới trước mặt ta, ngươi muốn bị cướp mất mảnh vỡ đến vậy sao.”

    “KYUA!”

    “Hê… Hãy để ta dạy cho mảnh vỡ yếu đuối và nhỏ nhoi này biết được sự đáng sợ của Long Đế thực sự nào.”

    Tiếng *rắc rắc* vang lên, và người phụ nữ giống như thằn lằn kia biến thành rồng.

    Cơ thể của cô ta lớn vô cùng. Thậm chí còn lớn hơn cả Gaelion Già.

    Áp lực tỏa ra thật dữ dội.

    Không rõ đó là gì, nhưng cảm giác mà tôi cảm nhận được từ con rồng đối địch với Gaelion cũng giống như cảm giác từ Linh Quy và Phượng Hoàng.

    Nói thực lòng, khi đối phó với một kẻ có trình độ như Tact, tôi không hiểu tại sao lại phải mang Ren theo cùng.

    Nhưng Trash đã nói ông ta có dự cảm chẳng lành, nên ông ta đã để Ren đi cùng với tôi để đề phòng bất trắc.

    Có lẽ lý do chính là đây.

    Người nữ tiếp theo, người có đôi cánh, cũng thay đổi hình dạng. Cô ta biến thành Griffin.

    “Mảnh vỡ Long Đế nhỏ bé kia, Mặc dù Tact đã nói rằng hãy để phụ nữ và trẻ em sống sót, nhưng ngươi thì lại khác.”

    “Ê này, đừng quên ta chứ.”

    Ren rút kiếm ra đứng kế bên Gaelion.

    “Naofumi, tôi nên chiến đấu với ai?”

    “Là con rồng trông có vẻ mạnh nhất đó. Hãy chiến đấu cùng với Gaelion đi.”

    “Hiểu rồi.”

    Ren gật đầu và nhảy lên lưng của Gaelion đã biến lớn.

    Thật mỉa mai… cùng chiến đấu với kẻ thù từng lấy mạng của chính mình, đây chính là nhân quả sao.

    Tôi nghĩ đó là lời mà Gaelion Già sẽ nói.

    “Ngươi nghĩ rằng có Tứ Thánh Hiệp Sĩ góp sức là đủ để thắng được ta sao?”

    “Reldia, nếu đối thủ là Tứ Thánh Hiệp Sĩ, cô có thể chiến thắng được không?”

    “Cậu nghĩ ta là ai chứ, Tact? Nếu đã giao cho ta, cho dù đối thủ là ai, cũng chẳng có gì đáng sợ hết.”

    Và cuối cùng, Firo đang đối mặt với ả Griffin.

    “Filo Rial. Kẻ thù lâu năm chỉ có thể bò trên đất của bọn ta. Griffin ta sẽ là người chấm dứt sinh mệnh của hậu duệ của Filo Rial Nữ Hoàng đáng nguyền rủa kia.”

    “Oa~, Chim-san? Hay Mèo-san nhỉ? Lần này, Firo sẽ không thua đâu.”

    Đúng là vẫn như mọi khi, con bé chẳng hề biết căng thẳng là gì.

    Lv của cô ta chắc chắn là cao hơn Firo… nhưng Firo vẫn rất ung dung.

    “Được rồi, bắt đầu cái trò hề này đi. Hãy bắt đầu trận chiến với kết quả đã được định đoạt từ trước.”

    Sau khi tôi nói như vậy, Tact đáp lại đầy khiêu khích.

    “Đúng vậy! Hãy bắt đầu trận chiến với chiến thắng đã được quyết định của chúng ta đi!”

    Và mỗi người bắt đầu trận chiến của mình.
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 326 – X

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    Không biết có phải vì nơi này quá chật hẹp hay không, ngoại trừ tôi, Tact và đám theo sau của hắn, đám phụ nữ tìm được đối thủ đều đã rời khỏi sân thượng và bắt đầu trận chiến của mình.

    Trường chiến đấu của Gaelion, Ren và Firo là ở trên không.

    “Hahaha, ngươi nghĩ mình, kẻ chỉ có một loại Thất Tinh Vũ Khí, có thể thắng được ta, người có đến 5 Thất Tinh, và cả 1 trong Tứ Thánh Vũ Khí sao?”

    “Thứ sức mạnh đạt được bằng cướp đoạt đó không thắng được ‘đồ thật’ đâu.”

    “…Ngươi chỉ giỏi cái mồm.”

    “Ngươi đang phun nước bọt lên trời đấy à.”[1]

    “Hả? Ngươi vừa nói gì thế?”

    “Aa, vậy ta sẽ dùng những lời lẽ sao cho đến một tên ngốc như ngươi cũng hiểu được. Nếu ta nói là Boomerang thì ngươi hiểu chứ?”

    “Thì sao?”

    Tôi liền nhanh chóng dùng hai tay nắm chặt cây Trượng, và vịnh xướng.

    Đây là năng lực đặc thù của Trượng Thất Tinh.

    Đó là khả năng Trượng Thất Tinh có, cho phép rút ngắn thời gian vịnh xướng.

    Nếu hoàn toàn làm chủ được nó, sẽ có thể thực hiện ma pháp mà không cần vịnh xướng, Trash đã nói thế, nhưng với tôi là không thể.

    Ngoài ra, còn có thể học ma pháp khác không tương thích với mình nữa.

    Tôi thật sự rất ngạc nhiên trước sự ưu tú của nó.

    Nắm chặt cây trượng trong tay, tôi liền biết được rõ ràng rằng, việc dùng khiên khó đến như thế nào.

    Nếu phải trả cây trượng này lại cho Trash, tôi có hơi không nỡ.

    Hòa trộn SP và Ma lực lại, tôi niệm ma pháp cường hóa lên toàn bộ đồng minh ở nơi này.

    Ma Pháp này cần rất nhiều thời gian để vịnh xướng, nhưng nó đã rút ngắn rất nhiều nhờ cây Trượng.

    Giống như một câu đố vốn có năm phần, nhưng giờ chỉ còn lại hai phần vậy đấy.

    Và… tôi phát động phương pháp cường hóa được chứa sẵn ở bên trong cây Trượng Thất Tinh.

    『Ta, với thân phận Hiệp Sĩ đơn thuần, ra lệnh bầu trời, ra lệnh mặt đất, cắt bỏ lý lẽ, và kết nối lại, phun ra ô uế. Hỡi sức mạnh Long Mạch. Hãy kết hợp sức mạnh với ma lực của ta và sức mạnh của Hiệp Sĩ, với thân phận Hiệp Sĩ đơn thuần đã có đủ cội nguồn sức mạnh, ta ra lệnh. Một lần nữa ta đã đọc hiểu được Sâm La Vạn Tượng, hãy ban sức mạnh cho người đó.』

    “All Revelation Aura X!”

    Đúng vậy, đây là phương pháp cường hóa của Trượng.

    Nói một cách đơn giản, đó là Skill hệ Lĩnh hội.

    Giống như những kiểu người chơi phân bố hết những Point (điểm) có được khi lên Lv vào những Skill hay ma pháp yêu thích của mình trong Game Online.

    Ren đã từng nói điều này trước đây.

    Rằng Brave Star Online sử dụng hệ thống Skill Point.

    Nói tóm lại chính là như vậy.

    Lên Lv, phân phối Skill Point và học được Skill.

    Đó cũng là hệ thống chuẩn trong môt số Game Online mà tôi biết.

    Và là phương pháp cường hóa của Trượng và Hộ Thủ.

    Trượng có thể phân bố Point cho ma pháp, còn Hộ Thủ lại phân bố Point cho Skill.

    Những Skill Point mà tôi có được ở Lv hiện tại, đều có thể ‘đốt’ hết vào ma pháp và Skill.

    Mà, nếu chỉ tập trung tăng hết vào một ma pháp, Skill Point yêu cầu sẽ tăng lên tương ứng.

    Nhưng nếu tăng sai điểm thì có thể tẩy điểm, nên cũng khá là yên tâm.

    Điểm cường hóa có chứa trong vật liệu cần thiết và vũ khí… trong trường hợp này, hy sinh số điểm Độ Thành Thạo mà Ren đã chỉ cho tôi để sử dụng có vẻ là hợp lý nhất, và có thể phân bố lại điểm sau khi hết thời gian Cooldown một ngày.

    Tôi phải thừa nhận đây là một khả năng khá hữu dụng.

    Và ma pháp tôi chọn lần này là ma pháp cường hóa toàn bộ năng lực, Aura.

    Hơn nữa, còn là Aura cấp Revelation mà chỉ Hiệp Sĩ mới có thể sử dụng.

    Nếu bạn hỏi rằng hiệu quả sẽ tăng lên như thế nào sau khi dùng số điểm có được bằng phương pháp cường hóa của Trượng…

    “Đỡ này!”

    Tact dùng Vanzin Claw làm đòn tấn công đầu tiên và bắn về phía tôi.

    Tôi chỉ ‘nhẹ nhàng’ né tránh nó với khoảng cách mỏng như tờ giấy.

    Tại sao tôi có thể nhẹ nhàng được như vậy ư?

    Bởi vì đòn tấn công của Tact chậm kinh khủng.

    Đó là một đòn tấn công thẳng tắp, một chùm tia sáng bắn ra, nhưng nói thực lòng, tôi thấy rất rõ.

    Cũng không phải là bản thân tia sáng rất chậm, nhưng nếu phải nói, thì nó giống như là một khẩu súng bắn đậu có uy lực thấp vậy. (Tham khảo Plant vs Zombie nhé =]])

    Dù là tia sáng, nhưng tốc độ đạn lại quá chậm.

    Nếu để ý, tôi sẽ nghe tiếng Tact đang hét lên “Ăn đi!” khi nãy thành “Đđđđđđđđđỡỡỡỡỡỡỡỡỡỡỡ nnnnnnàààààyyyyyy!”.

    Đòn tấn công của Tact bay xượt qua tôi.

    Như vậy, năng lực của chúng tôi đã tăng lên đáng kể.

    Tuy đây không phải là Game Online như Ren nói, nhưng với mỗi giai đoạn, lại gia tăng hiệu quả đáng kể.

    Không chỉ hiệu quả của Skill, mà còn thời gian hiệu quả, và cả hiệu quả phụ trợ cũng đều tăng lên.

    Nói cách khác, những ma pháp có uy lực mạnh như All Revelation Aura sẽ cần rất nhiều Point, nhưng hiệu quả của nó cũng nâng lên rõ rệt.

    Điều đó thay đổi tùy theo ma pháp hay Skill.

    Những ma pháp hay Skill phức tạp từ trước đến giờ có khả năng sẽ biến hóa to lớn.

    Đó chính là sức mạnh của Trượng và Hộ Thủ.

    Với ý định bảo vệ thế giới… các Tinh Linh-sama đang cho chúng tôi mượn toàn bộ sức mạnh.

    “Ngươi tránh được?”

    “Sao vậy? Ngươi chỉ có một đòn tất sát thôi sao?”

    Có vẻ như Tact không nhìn rõ chuyển động của tôi.

    Tôi chỉ có thể nói là, hiệu quả của ma pháp hỗ trợ đã tăng năng lực của tôi lên tầm cao mới mà thôi.

    Cơ mà, đòn tất sát kỹ của mình đột nhiên bị né được, đương nhiên là sẽ ngạc nhiên rồi… Giống như cái đòn tất sát kỹ của tay Siêu Nhân Điện Quang nào đó à?

    Tôi vẫn luôn khó hiểu tại sao cái gã siêu nhân đó lại keo kiệt không chịu dùng, và cái gã phóng ra ngay từ lúc ban đầu sẽ nghĩ như thế nào.

    Thì ra là vậy, nếu né được thì tình hình sẽ trở nên như thế này à.

    “Hừm, ta cố ý đánh hụt đấy. Nếu không, sẽ chẳng thú vị chút nào.”

    “Vâng vâng. Đúng như ngươi nói.”

    Tôi nắm chặt cây Trượng và truyền sức mạnh vào.

    Cây Trượng vẫn còn những năng lực khác nữa.

    Nếu gọi là đòn ‘tấn công dồn lực’ (CHARGEd attack), chắc các Game thủ sẽ hiểu ngay nhỉ.

    “Ta sẽ chơi với ngươi một chút.”

    Nói xong, Tact vung móng vuốt về phía tôi.

    Tôi đã nhìn thấu được hết, nên né tránh toàn bộ.

    Đầu tiên, cúi người xuống, sau đó dùng Tact làm bàn đạp để nhảy lên.

    Hiện tại, tôi không phải là Khiên Hiệp Sĩ.

    Sức mạnh phòng ngự của tôi là đang mượn từ Thất Tinh Vũ Khí, mà chúng lại thấp hơn nhóm Tứ Thánh của đám Ren.

    Nếu mà bị trúng đòn, e rằng không đơn giản chỉ là rất đau thôi đâu.

    Bên cạnh đó, có khả năng vũ khí của tôi sẽ bị đoạt mất nếu trực tiếp đỡ đòn.

    Hình như hắn khá hiểu biết về võ thuật thì phải? Tôi cảm thấy có sự lưu loát trong tư thế và chuyển động của hắn.

    Dù vậy, đối thủ đấu tập của tôi toàn là thiên tài không mà.

    Tôi cũng thường xuyên bị trúng phải các đòn tấn công ngoài dự đoán của mình.

    Sau khi chiến đấu với những thiên tài như vậy, tên này vẫn còn thiếu nhiều.

    Thật đáng tiếc, nhưng những đòn tấn công của hắn chẳng cái nào nằm ngoài dự đoán của tôi.

    Liên tục dùng những đòn nhử, nhưng đòn dùng để giết tôi chính là…

    “Air Strike Slash!”

    Mặc dù đòn tiếp theo hắn tung ra Skill, nhưng đòn nhử lúc trước lại quá rõ ràng, nên tôi cũng chẳng biết nên nói gì luôn.

    Tôi tạm hoãn thời điểm né tránh lại, và nhìn vào vẻ mặt tự tin của Tact…

    “Yotto.”

    Và nhẹ nhàng né tránh đòn tấn công của Tact.

    “Kư… Quả đúng là cựu Khiên Hiệp Sĩ, kẻ chẳng thể làm gì khác ngoài phòng thủ, cũng không tồi.”

    Buồn chán đến cực điểm.

    Lại là một đòn tấn công rất dễ đoán.

    “… Hình như ngươi đang hiểu lầm gì đó, nên ta sẽ nói cho mà biết. Phòng ngự khó hơn tấn công rất nhiều. Như là làm thế nào để chuyển hướng cú va chạm từ đòn tấn công của đối thủ để làm giảm uy lực.”

    “Ngay lúc này! Second Slash!”

    Tôi dùng đầu Trượng đâm vào cánh tay của Tact và đánh bạt đi đòn tấn công của hắn.

    Chình vì lẽ đó, Skill được gọi là Second Slash của Tact đã không có được uy lực như mong muốn và biến mất.

    “Như vậy chẳng thể gọi là sơ hở đâu.”

    “Gu……”

    “Bất kể ngươi tung ra bao nhiêu Skill, ta đều sẽ ngay lập tức triệt tiêu uy lực của nó. Đó chính là cách chiến đấu của Khiên Hiệp Sĩ.”

    Khiên Hiệp Sĩ không nhất định là lúc nào cũng phải chịu đựng toàn bộ đòn tấn công của đối thủ.

    Ví dụ như gạt đi đòn tấn công, tôi có thể ngăn lại ngay trước khi uy lực chiêu thức của đối phương kịp phát ra.

    Chính vì điểm đó, mà từ khi đi tới thế giới này, tôi đã luyện tập không ngừng cách thức cản trở đòn tấn công của đối thủ.

    Sau đó, còn luyện tập rất nhiều cách thức để thu hút mọi tấn công về phía mình, nhưng vì hiện tại, Tact đang tập trung toàn bộ ý thức vào tôi, nên chẳng có vấn đề gì.

    Nếu như vậy, tôi sẽ khá là nhàn nhã.

    Bởi vì tôi không cần phải phân tâm chú ý mấy người Raphtalia.

    Bằng không, mấy đứa có thể sẽ rất nguy hiểm.

    Nếu lỡ có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ hỗ trợ được cho họ.

    Tôi đã quyết rằng sẽ không để mất thêm một ai lần nào nữa.

    [1] Câu này là diễn tả hành động phun nước bọt lên trời, rồi nước bọt bay ngược xuống lại và trúng vào mặt mình. Có lẽ có ý nghĩa giống như câu ‘gậy ông đập lưng ông’ hay tự chửi mình. Cái này mình cũng không rõ lắm.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)