FULL  Võng Du Siêu Cấp YY Hệ Thống - Time (Truyện Việt)

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 336: Cha ta là ai?
    “Hai người các ngươi sống sung sướng an nhàn quá ta?”

    Từng giọt trắng trẻo, thơm nồng sữa chảy vào miệng, bên trong tràn ngập mùi vị ngọt ngào, ấm áp, còn có mạnh mẽ lực lượng sinh mệnh.

    “Thật ngon, mùi sữa thật thơm, đậm đặc sinh mệnh lực cuộn trào vào cơ thể, từng ngóc ngách cơ thể như được một luồng suối mát mẻ tẩy rữa...” Minh Hạo chìm trong mê say, như đứa bé miệng húp ‘rột rột’ liên tục, đột nhiên trong phòng rơi xuống giọng nói làm hắn cùng Sinh Đạo giật mình quay lại.

    “Ngươi là?”

    Trong phòng không biết từ khi nào xuất hiện một bóng đen, Minh Hạo dùng tinh thần lực quét qua sơ qua, ngạc nhiên phát hiện mình không nhìn thấu hoàn toàn, chẳng lẽ người này đồng cảnh giới như mình?

    Nghĩ đến đây Minh Hạo vội đứng lên, che trước giường, nhìn qua bóng đen lạnh lùng hỏi: “Ngươi thuộc đạo nào? Đến đây có mục đích gì.”

    Bóng đen không trả lời, hắn đi vòng vòng căn phòng, nhìn tới nhìn lui xung quanh, tựa hồ khá hứng thú với các vật phẩm trong phòng, một lúc sau mới quay qua nhìn Minh Hạo bình thản nói: “Ta là Đại Đạo, mục đích tới đây đến để thăm các ngươi.”

    Minh Hạo nghe vậy tạm thời yên tâm, nhưng trong lòng đề phòng vẫn có, nhất là Sinh Đạo vừa sinh ra cùng chưa rõ ràng mục đích người tới.

    “Đại Đạo, nếu nhớ không lầm chính mình ngày trước từng xxx với Đại Đạo a.” Minh Hạo đột nhiên nhớ đến chuyện kiếp trước của mình, rùng mình một cái, sắc mặt trở nên khó coi, so với ăn l*z còn khó coi hơn, nhìn bóng đen hỏi: “Ngươi là trai hay gái?”

    Minh Hạo dù là đạo lúc đó không phân nam nữ, nhưng kiếp thứ này là người địa cầu, có tri thức thế kỷ 21 bình thường, đối với vấn đề giới tính rất nhạy cảm.

    Đại Đạo ngẩn ra, không ngờ Minh Hạo lại hỏi câu này, khiến hắn trong thời gian ngắn ngủi không trả lời được.

    Bởi vì là Đại Đạo, cho nên hắn không quan tâm đến vấn đề nam nữ như Minh Hạo, thậm chí đối với vấn đề này không quan tâm nhiều lắm, giờ đây nghe Minh Hạo hỏi không biết trả lời ra sao.

    Sinh Đạo nằm trên giường im lặng không nói, giờ khắc này nàng phát huy ra bản tính người mẹ, hai tay quay quanh đứa bé ôm thật chặt vào trong lòng, thần sắc cực độ đề phòng nhìn Đại Đạo như con gà mái bảo vệ con, chỉ cần có biến động, nàng lập tức đem con ôm chạy ngay, còn về Minh Hạo nàng mặc kệ hắn, đứa con mới là quan trọng nhất.

    “Ha ha.” Sững sờ vài giây, đại đạo cười lên một tiếng, tựa như rất thích thú với vấn đề Minh Hạo đặt ra.

    “Ngươi muốn xem khuôn mặt thật của ta không Dâm Đạo?” Đại Đạo cười xong, nhìn Minh Hạo hỏi một câu.

    Minh Hạo ngây ra một lát gật đầu, vẻ mặt thành thật nói: “Đương nhiên muốn.” Trong lòng cầu khẩn quan thế âm bồ tát, phật a di đà mười phương cực lạc vv...

    Mong rằng Đại Đạo nữ không phải nam nhân a, tựa như ứng với cầu mong thật tâm của hắn. Đại Đạo ngoại hình bao phủ màu đen biến mất, lộ ra chân dung tuyệt thế mỹ nữ nghiếng nước nghiêng thành trần như nhộng, giờ phút này, Minh Hạo như người điên đứng im tại chỗ, mắt trợn to, nhìn chằm chằm Đại Đạo không chớp mắt.

    Đôi mắt đồng tử màu đen không chứa một tia tâm tình, cho người ta một loại bình thản đến tự nhiên mà không phải tự tạo ra. Đầu lông mày như rồng như phượng. Nàng đứng đó, cao quý lãnh ngạo tư thái hiển lộ ra, khí chất so với Sinh Đạo ôn nhu trái ngược hẳn, đó là một loại lạnh lùng, lạnh đến tình trạng làm người hơi tiếp xúc với nàng lập tức trở thành băng tượng, coi như Kaguya, Tuyết Linh Nhi hai nữ cũng không thể sánh bằng loại lạnh lẽo kinh khủng này.

    Dáng vẻ lung linh huyền ảo như thần tiên hạ phàm, đôi ngực tuyết trắng cực kỳ đồ sộ, phía dưới thần bí tam giác không lá, khuôn mặt trái xoăn hoàn mỹ, đường cong hình chữ S tiêu chuẩn, không có một vệt lông nào để soi mói tìm ra trên người nàng.

    Bàn về dung nhan các nữ, nàng không khó lọt vào top 3 tuyệt sắc mỹ nữ. So nhan sắc với Sinh Đạo, hai người sắc đẹp khó phân cao thấp, có thể nói ngang bằng nhau.

    Đại Đạo bình thản mỉm cười, hỏi: “Thế nào, ta hình thái giống như các ngươi con người đẹp không?”

    Minh Hạo là người từng trải qua, ý chí kiên định, rất nhanh tỉnh táo lại, hắn mỉm cười nói: “Không ngờ ngươi biến hình con người đẹp như vậy, ta nghĩ ngươi nên để hình dáng như vậy tốt hơn.”

    “Vậy sao?” Đại Đạo như tự hỏi, tay vuốt mái tóc đen dài của mình. Liếc mắt nhìn qua Sinh Đạo nằm trên giường, tự nhiên cười nói: “Sinh Đạo, lâu rồi không gặp, vậy mà ngươi và Dâm Đạo mới đây có đứa con rồi.”

    Sinh Đạo mỉm cười nói: “Đại Đạo nếu ngươi thích giống ta, muốn sinh ra đứa con, ta nhường Dâm Đạo cho ngươi.”

    “Sinh con?” Đại Đạo lâm vào tự hỏi lần thứ hai.

    Minh Hạo đứng một bên nghe Sinh Đạo nói, sắc mặt đen lại, hắn giờ phút này cảm giác mình y như thằng đ!~ đực có nhiệm vụ truyền tinh t*** cho các phái nữ mang bầu. Thoáng cái mặt già đỏ lên, quay ra sau nhìn Sinh Đạo tức giận hỏi: “Sinh Đạo, em nói vậy là sao, em không ghen à?”

    Rõ ràng nói trước mặt mình, hơn nửa đối với người con gái tuyệt sắc không kém nàng, nàng đây thần kinh có vấn đề? Hay lúc trước hắn đưa nàng vào danh sách nguy hiểm dạng cọp cái yandere là sai?

    Sinh Đạo nhìn khuôn mặt tuấn tú tức giận của Minh Hạo, lập tức biết ý nghĩ của hắn, nàng mỉm cười ôn nhu nói: “Nếu là người con gái khác em có thể chút ghen, nhưng đây chỉ là đối với kẻ yếu hơn, còn về người đứng ngang hàng như Đại Đạo, em cảm thấy nàng xứng đáng.”

    Minh Hạo há hốc mồm, nguyên lai cô nàng này tâm khí cao ngạo mới ghen, thực ra loại này giống ghen nhưng không phải ghen, mà là thấy không xứng đáng. Có thể lấy ví dụ đơn giản: Nàng một con phượng hoàng, không thích chia sẽ người chồng cho một con giun để đứng ngang hàng với mình.

    Minh Hạo nghĩ đến đây liền đau đầu, nếu nàng biết mình lấy một đám yếu hơn nàng làm vợ, không biết sẽ ra sao đây? Nổi điên đánh giết? Hay là đòi mình chia tay với đám kia?...

    Minh Hạo sắc mặt biến đổi, như thế chỉ còn cách giấu giếm chuyện này với nàng, trong lòng thầm xin lỗi Sinh Đạo một tiếng.

    “Đúng rồi Đại Đạo, chỉ có ngươi là đại đạo thôi à?” Minh Hạo nhớ tới lúc có hệ thống, nhận được huyết mạch may mắn gì đó, hắn khi đó trở thành con trai đại đạo, bây giờ nhìn thấy Đại Đạo biến thành nữ hắn mới nhớ đến.

    Đại Đạo lắc đầu nói: “Không, ngoài trừ ta ra còn nhiều đại đạo khác, nhưng so với ta quyền năng nhỏ hơn nhiều, mỗi đại đạo có nhiệm vụ cai quản một phương vũ trụ kỷ nguyên.”

    Minh Hạo nghe vậy gật đầu, nói ra nghi vấn trong lòng mình: “Ngày trước ta bị đám đạo kia vây công chết, sống lại thành người trái đất, kế đó ta có hệ thống, nhận được huyết mạch...” Hắn kể lại tóm tắt toàn bộ câu chuyện từ A đến Z, trừ về đám nữ hậu cung ra.

    Đại Đạo và Sinh Đạo nghe xong dù lịch duyệt phong phú cũng không khỏi ngẩn người, hai người sống lâu vậy không nghĩ đến còn có O5w5e8C chuyện hệ thống giúp tăng cấp bậc, mua bán vật phẩm...

    Đại Đạo đôi mắt không chút cảm xúc nghe xong câu chuyện Minh Hạo kể, đôi mắt sáng lên, lập tức ánh mắt khôi phục như cũ bình thản, nàng cảm thán nói: “Thì ra còn có chuyện như vậy, thế giới này quả là phong phú, ngươi cũng thật thiên tài, dùng năng lực copy của mình tạo ra cái ‘hệ thống’ để giúp ngươi kiếp sau trong thời gian ngắn đột phá, trở về cảnh giới Vô Thượng Dâm Đạo của mình. Ngươi là người đầu tiên khiến ta lau mắt mà nhìn.”

    Sinh Đạo nằm trên giường tuy không nói, nhưng có thể từ vẻ mặt nàng hiện lên một loại kiêu ngạo, vì trí tuệ của chồng mình kiêu ngạo thay, lại nghe Đại Đạo khen ngợi, nàng nở nụ cười vui vẻ vô cùng.

    Đại Đạo nói: “Về cha ngươi đại đạo...”.

    “Hắn có thể là...” Đại Đạo nói đến đây im bật, sắc mặt biến đổi trở nên khó tin, khiếp sợ.

    Sinh Đạo tò mò hỏi: “Đại Đạo ngươi mau nói, cha của Dâm Đạo là ai?”

    Minh Hạo nghe vậy ngạc nhiên nhìn qua Sinh Đạo hỏi: “Em không phải nói biết chỗ cha mẹ anh à?”

    Sinh Đạo liếc hắn, như bé gái le lưỡi cười nói: “Em làm gì biết cha mẹ anh ở đâu hì hì.”

    Minh Hạo trừng mắt nhìn nàng, trên đầu tràn đầy mồ hôi, vậy mình bị con hàng Sinh Đạo này lừa một phen, dẫn dụ chơi game? Vấn đề này không quan trọng, quan trọng là cha mẹ hắn là ai? Khi chuyển kiếp lần thứ hai đến trái đất, là ai sinh ra hắn? Chẳng lẽ do cơ thể tự đắp nặn?

    Trong đầu tuôn qua muôn vàn suy nghĩ, hai đầu lông mày xoắn lại với nhau, nghĩ mãi không thông, sau đó nhìn qua Đại Đạo, biểu cảm tò mò đồng dạng như Sinh Đạo, chờ đợi nàng trả lời.

    ...
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 337: Gặp Thủy Tổ Sáng Thế Thần
    Đại Đạo sắc mặt biến đổi, tựa hồ nắm bắt được trong đó trọng điểm, nàng vội hỏii “Ngươi nói lấy năng lực của ta cùng các đạo tập hợp lấy, tạo ra cái gọi là ‘hệ thống’ à?”

    Minh Hạo gật đầu, vẻ mặt nghi ngờ nói: “Đúng, dựa theo ký ức kiếp trước, lúc sắp chết, ta đem toàn bộ năng lực các ngươi tập hợp lại, tạo ra hệ thống, có vấn đề gì không Đại Đạo?”

    Đại Đạo sắc mặt ngưng trọng nói: “Dựa theo ngươi nói, năng lực của ta cùng các đạo khác hợp lại, tạo nên cái gọi là hệ thống, như vậy những vật phẩm trong hệ thống chính là một trong năng lực của ta góp phần làm nên, có thể dùng đại đạo lực câu thông vạn giới, triệu tập một vật phẩm từ thế giới A nào đó đến cho bản thân.”

    “Nhưng vì sao lại xuất hiện huyết mạch may mắn, còn có các chức năng như dung hợp? Quan trọng nhất, nhiệm vụ hệ thống là do ai phát ra? Chẳng lẽ do phân thân một tia linh hồn kiếp đầu làm? Như vậy càng không thể, bởi vì dù có năng lực của ta, cũng không thể tạo ra một đống cái chức năng như ‘nhiệm vụ, dung hợp,...’ Được.”

    Minh Hạo và Sinh Đạo trầm mặc, bọn hắn trong lòng kinh hãi như động đất cấp 15 chấn động, Minh Hạo càng là sắc mặt biến đổi, thần sắc trở nên nghiêm túc hẳn, trong mắt lóe lên suy tư về lời nói Đại Đạo.

    Đại Đạo nói xong ý nghĩ của mình, nàng nói ra trong lòng mình nghi vấn: “Cái gọi là huyết mạch may mắn ta chắc chắn nó không thuộc về thế giới này, nói như vậy cũng không đúng, nó đáng lẽ trên thế gian này không thể xuất hiện, hoặc nói nó chung quy là vật hư vô, không thể, không xuất, không bao giờ có, như vậy nó đến từ đâu?”

    Căn phòng rơi vào im lặng, Minh Hạo không nói, Sinh Đạo không nói, Đại Đạo không nói, cả ba người trầm mặc suy nghĩ.

    Đại Đạo mở miệng, phá vỡ im lặng: “Dâm Đạo, ngươi còn cái gọi là hệ thống không? FPFUKSaq Đưa cho ta xem.”

    Minh Hạo giật mình, hắn nói: “Để ta xem.”

    Nói xong nhắm mắt lại, tinh thần lực hướng vào trong thân thể, đầu óc. Bởi vì lần trước ở Dâm Giới hợp thể hoàn tất với hệ thống, cho nên hắn không để ý tới vấn đề này lắm.

    “Hệ thống, hệ thống.” Minh Hạo nhắm mắt, trong lòng kêu liên tục, hi vọng hệ thống siêu cấp yy còn a.

    “Đing! Hệ thống siêu cấp yy ở đây, chủ nhân cần gì?.” Không phụ lòng hắn chờ mong, trong đầu vang lên âm thanh hệ thống từ lâu rồi chưa nghe.

    Minh Hạo mừng rỡ, nhanh chóng quay qua Đại Đạo nói: “Hệ thống còn, kế tiếp làm sao Đại Đạo.”

    Đại Đạo không nói gì, nàng đi đến, đặt tay lên người Minh Hạo, nhắm mắt lại dùng năng lực của mình câu thống với hệ thống.

    “Đing! Hệ thống cảnh báo, phát hiện năng lực lạ xâm nhập hệ thống!”

    “Đing! Hệ thống cảnh báo, phát hiện năng lực lạ xâm nhập hệ thống!”

    “Đing! Hệ thống cảnh báo, phát hiện năng lực lạ xâm nhập hệ thống!”

    Minh Hạo trong đầu vang lên tiếng hệ thống cảnh báo liên tục, hắn không thèm quan tới hệ thống, hiện tại hắn chỉ muốn tìm ra chân tướng cha mẹ mình mà thôi.

    “Đing! Hệ thống bị ngoại lực xâm nhập không thể xua đuổi, nghiêm trọng cảnh báo...”

    “Đing! Hệ thống bị ngoại lực xâm nhập không thể xua đuổi, nghiêm trọng cảnh báo...”

    “Đing! Hệ thống bị ngoại lực xâm nhập không thể xua đuổi, nghiêm trọng cảnh báo...”

    “Đing! Hệ thống sắp đếm ngược 10 phút cưỡng chế nổ tung, xin chủ nhân hãy chuẩn bị tâm lý đồng quy vu tận cùng hệ thống, hệ thống rất cảm tạ chủ nhân trong suốt thời gian đồng hành cùng hệ thống, hệ thống đối với chủ nhân yêu thương nhung nhớ, xin ngài hãy cùng hệ thống cùng bạo thể mà chết xuống suối vàng chung sống, làm nên duyên vợ chồng, hệ thống xin cảm tạ nhiều chủ nhân.”

    “Cảm tạ cái L** má mì ***.” Lần này âm thanh biến thành nữ nhân ngọt ngào, Minh Hạo hắn không rãnh hưởng thụ cái mật ngọt lời nói gì, hiện tại hắn muốn nổi điên rồi, đờ fắc má mi yu, đột nhiên lồi đâu ra muốn bạo thể làm hắn thật sự sợ tới muốn tè quần.

    “Đại Đạo, nhanh buông ra, không ta muốn chết.” Minh Hạo rống lên, hắn giờ đây thật sự muốn khóc ra nước mắt rồi, cái vẹo gì đây, tình tiết rõ ràng không đúng lắm a.

    Đại Đạo nào để ý đến lời hắn, giờ đây nàng đang chăm chú vào cái hệ thống, lúc này nàng đã xâm nhập thành công vào hệ thống, tìm đến cốt lõi trung tâm.

    “Đây là?” Đại Đạo trong lòng kinh ngạc, nàng thấy thấy cái gì trở nên kinh ngạc đâu này?

    Tại không gian, từng ngọn cây màu vàng nhạt như mùa hè đến, roẹt roẹt tiếng dế kêu, xung quanh im ắng, nơi đây chỉ có một người nam nhân trung niên, hắn ngồi tảng đá, nhắm mắt xếp bằng.

    Mặt mũi tuấn tú, làn da trắng nõn, ngồi im không động, nhìn từ xa tưởng chừng hắn là một người chết.

    Hắn ngồi đó như một tòa thần sơn cao lớn tản mát ra khí tức nặng nề sừng sững. Không biết hắn ngồi đó bao lâu, tựa như đã ngồi tại đây trải qua xuân thu tuế nguyệt, hơn ngàn cổ không thay đổi, khí chất tĩnh lặng như nước, không hề có một chút gợn sóng.

    Đại Đạo không biết tại sao, khi thấy nam nhân này tim đập cực nhanh, cảm giác kỳ lạ trong đời chưa từng gặp.

    Đại Đạo hít sâu một hơi bình tĩnh đi tới.

    Trung niên mở mắt ra, đôi đồng tử đen sâu như vực sâu vạn trượng, một đôi đen kịt hắc ám nuốt chửng vạn vật khi dính vào, con mắt giờ phút này lóe sáng bắn thẳng tới Đại Đạo, tựa hồ có thể nhìn xuyên thấu vạn vật, giống như không có thứ gì có thể giấu qua được đôi mắt hắn, kể cả người trước mắt này là Đại Đạo.

    Tại một khắc trung niên mở mắt, Đại Đạo như bị người điểm huyệt đứng im không nhúc nhích, miệng há ra muốn nói gì đó, lại chung quy không nói ra được, đồng tử của nàng co rút lại, trong lòng khiếp sợ không gì sánh được, nàng không ngờ đến trung niên vừa mở mắt, tựa như có áp lực đè áp tới, khiến nàng không cử động được thậm chí cả nói chuyện đều không thể.

    Trung niên lẳng lặng nhìn Đại Đạo, cặp mắt nhìn thấu lòng người lóe lên một cái, lúc sau hắn mở miệng nói: “Đại Đạo, ngươi gan thật to, dám chạy tới địa bàn của bổn tọa, biết tội chết?.”

    Âm thanh nặng nề như sấm vang vọng bên tai, Đại Đạo cả người phù phù quỳ xuống đất, trên người đầy mồ hôi rơi xuống.

    Nàng không ngờ đến một câu nói lại mang đến áp lực kinh khủng như vậy, trong lòng hoảng sợ, nàng đầu không dám ngẩng lền, cúi đầu nhìn đất, run run yếu ớt nói: “Tiểu nữ kính xin tiền bối tha thứ, là tiểu nữ không biết, thất lễ mạo phạm tiền bối.”

    “Biết lỗi là tốt, lần này bổn tọa tha thứ, nếu còn lần sau ngươi tự biết hậu quả.” Trung niên tuy lạnh nhạt nói một câu bình thường, nhưng nghe vào tai Đại Đạo lại như thần linh giáng chỉ đồng dạng, nàng nào dám có ý kiến, gật đầu liên tục nói: “Vâng tiền bối, tiểu nữ hiểu, cám ơn tiền bối rộng lượng. Tiểu nữ cả gan xin hỏi tiền bối tôn tính?”

    “Ta?” Trung niên lẩm nhẩm nói một câu, trong mắt lóe lên tia tang thương, nói ra: “Bổn tọa nói cho ngươi cũng được, tên bổn tọa là Thủy Tổ Sáng Thế Thần”

    Đại Đạo ngơ ngác, Thủy Tổ Sáng Thế Thần? Không phải là?...

    Thấy vẻ mặt mờ mịt, trung niên hiểu ý nàng, lạnh nhạt nói một câu: “Ta là người tạo ra các ngươi, hoặc nói ta là người tạo ra thế giới này.”

    “Cái gì, nói như vậy tiền bối là cha chúng ta?” Đại Đạo kinh nghi, không tự chủ bật thốt lên, chấn động, tin tức này như quả boom tấn đem nàng sửng sờ không nói gì, không nghĩ người trung niên trước mắt này lại là ‘cha’ mình.

    Trung niên nghe Đại Đạo kêu ‘cha’ thì ngây người, trong nháy mắt hồi phục lại như cũ, sắc mặt không đổi gật đầu, giọng nhẹ nhàng hơn một chút, nói: “Coi bổn tọa là cha các ngươi cũng không sai biệt lắm tiểu nha đầu.”
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 338: Kinh thiên bí mật
    Đại Đạo lâm vào ngắn ngủi bên trong rung động, kinh ngạc. Hồi lâu sau nàng thở ra một hơi dài, trở lại bình tĩnh nhìn người Thủy Tổ Sáng Thế Thần nói: “Thủy Tổ cho tiểu nữ xin hỏi một câu.”

    Thủy Tổ Sáng Thế Thần gật đầu nói: “Lâu rồi ta không nói chuyện với người khác, ngồi đây mãi có chút chán, ngươi hỏi đi.”

    Đại Đạo thở phào, nhân cơ hội này hỏi: “Không biết tiền bối ở trong ý thức hải Dâm Đạo làm gì?”

    Thủy Tổ Sáng Thế Thần nghe hỏi mặt đỏ lên, bất quá hắn rất nhanh khôi phục bình thường, ra vẻ nghiêm nghị nói: “Ta cảm thấy ở một chỗ buồn chán, cho nên quyết định tạm ở đây để vui chơi.”

    Đại Đạo mộng bức, một chỗ buồn chán cho nên quyết định ở đây chơi? Lý do này cũng được hả? Dù nghi vấn, nàng không có gan hùm nói ra, đành gật đầu nói: “Tiền bối, như vậy hệ thống trong người Dâm Đạo, là do tiền bối làm nên?”

    Thủy Tổ Sáng Thế Thần gật đầu thừa nhận: “Trong lúc tình cờ bổn tọa đi ngang qua, thấy tên này (Dâm Đạo) trước hấp hối sắp chết dùng năng lực chế tạo ra sơ hệ thống, bổn tọa ban đầu cảm thấy thú vị, cho nên âm thầm giúp hắn một tay, tạo ra hệ thống siêu cấp yy như bây giờ.”

    Đại Đạo rốt cuộc thông suốt mấy chỗ khó hiểu, nàng nhẹ gật đầu nói: “Ngài đối với Dâm Đạo hình như rất quan tâm?”

    Thủy Tổ Sáng Thế Thần im im không nói, Đại Đạo cũng không hỏi tiếp, nàng không đoán được mục đích thực sự của vị này Thủy Tổ Sáng Thế Thần.

    Chợt lúc này nghe Thủy Tổ Sáng Thế Thần nói: “Bổn tọa nói cho ngươi một bí mật động trời. Sắp tới tuổi thọ của bổn tọa không còn nhiều, cho nên vũ trụ sẽ không yên ổn. Còn nửa, ngoài trừ ta ra, còn nhiều Thủy Tổ Sáng Thế Thần khác. Bọn hắn đang nhìn chằm chằm vào ta, một khi ta thọ nguyên chết, lúc đó những Thủy Tổ Sáng Thế Thần khác sẽ nhảy vào giành chỗ của ta...”

    “Bổn tọa lo lắng thế giới trải qua vô số năm tâm huyết dựng dục bị bọn chúng cướp đi.”

    Nói xong, Thủy Tổ Sáng Thế Thần khuôn mặt xuất hiện tia buồn bã, dù sao thế giới này do chính lão tạo nên, dù hắn là thần sáng thế, nhưng chưa thể thoát khỏi đạo sinh tử được, nhiều lắm là thọ nguyên vô hạn (vô số), nhưng không phải không có giới hạn.

    Đại Đạo chấn kinh, nàng không biết hôm nay mình kinh ngạc bao nhiêu lần rồi, hôm này càng không nghĩ đến dù là Thủy Tổ Sáng Thế Thần thoát không khỏi cái chết, trong lòng rung động khó tả, như vậy nếu Thủy Tổ Sáng Thế Thần chết thì mọi chuyện ra sao? Nàng ra sao?...

    Nghe đến tuổi thọ của vị này Thủy Tổ Sáng Thế Thần trước mắt không còn nhiều, nàng lo lắng hỏi: “Như vậy... Ngài dự tính làm sao sau khi... Chết?”

    Thủy Tổ Sáng Thế Thần trầm ngâm một chút nói: “Bổn tọa sẽ chọn truyền nhân... Mà truyền nhân của bổn tọa không ai khác, chính là Dâm Đạo. Ta từng dùng suy tính ra tên này tương lai có thể trở thành một đời mới Thủy Tổ Sáng Thế Thần.”

    “Dâm Đạo?” Đại Đạo ngạc nhiên, nàng tò mò hỏi: “Dâm Đạo hắn ngoài trừ biết chích ra còn có tai à?”

    Thủy Tổ Sáng Thế Thần khẽ cười, nói: “Đó cũng chính là thứ ta cần.”

    Đại Đạo bó tay toàn tập, chích là thứ cần? Đạo lý gì thế này? Chẳng lẽ chích nhiều là giỏi là hay?

    Thủy Tổ Sáng Thế Thần cười cười nói tiếp: “Ngươi chắc cũng biết năng lực của Dâm Đạo, đáng chú ý nhất năng lực của hắn: chích coppy năng lực người khác.”

    Đại Đạo gật đầu, bất quá nàng có chút buồn bực, năng lực xàm xí này của Dâm Đạo có công dụng quan trọng gì ư có thể làm Thủy Tổ Sáng Thế Thần chú trọng hắn?

    “Khà khà khà...” Thủy Tổ Sáng Thế Thần bỗng nhiên nở nụ cười tà ác làm Đại Đạo rùng mình một cái, nàng cảm giác nụ cười này của hắn giống như một con sói đội lớp cừu, đằng sau bộ mặt hiền lành chính là sói già dâm tiện.

    Thủy Tổ Sáng Thế Thần vẻ mặt bí hiểm, nhìn Đại Đạo cười nói: “Khặc khặc, vấn đề này ngươi không cần quan tâm, bổn tọa tự biết là được.”

    “Còn có một chuyện muốn ngươi thay bổn tọa sau khi ra ngoài nhắn nhủ cho hắn: Chuẩn bị đầu thai đi đến thế giới khác, đón nhận huấn luyện của ta... Tới lúc ta sẽ hiện thân gặp hắn. Tốt rồi, bây giờ ta tiễn ngươi đi ra ngoài.” Thủy Tổ Sáng Thế Thần nói, nhẹ nhàng chỉ tay một cái, Đại Đạo thân thể thoáng chốc lu mờ biến mất tại không gian.

    Thủy Tổ Sáng Thế Thần lẩm bẩm: “Thời gian không còn dài...”

    Nói xong hắn xếp bằng ngồi xuống, không gian một lần nửa trở lại yên tĩnh.

    ...

    “10 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

    “9 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

    “7 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

    ...

    “3 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

    “2 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

    “1 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

    Minh Hạo thần sắc tuyệt vọng, nhận mệnh đứng im không nhúc nhích, không nghĩ tới một đời anh minh như hắn lại sắp chết kiểu uất ức này, thật bất công a.

    “Đing! Hệ thống đùa đó, chủ nhân ngu vê lờ, vậy cũng tin hi hi.”

    Minh Hạo nghe vậy nổi giận lôi đình, mặt đỏ đến vành tai, không ngờ có ngày mình bị hệ thống hù dọa một vố, trong lòng chửi bới “Hệ thống, ngươi là Cái Nồn đúng không? F6PpRcQ8 Ta biết là ngươi, có giỏi thì ra đây, đồ cờ hó, đồ cơn phò***.”

    Lời mắng bao nhiêu thô tục Minh Hạo đều xuất ra hết, thậm chí chửi đến cha má mười đời tổ tông Cái Nồn, đáng tiếc, làm hắn thất vọng là, Cái Nồn nói xong một câu trêu chọc lập tức im lặng, không hề đáp lại, tựa như không quan tâm đến lời chửi mắng của hắn.

    Minh Hạo chửi mệt cũng nghỉ chửi, âm thầm ghi hận Cái Nồn, nếu có cơ hội đem lôi con nha đầu kia ra ngoại, hắn sẽ cho tam lỗ nàng nở hoa, sau đó dùng nến chích ngay chỗ đấy ***, sau đó cho đám dog thông nàng phía sau, kế tiếp đem voi, sư tử chim chóc gì đó thông luôn, xong rồi để đám mỹ đen thông 24/24... Bắt nàng phải đẻ nhiều loại giống chó, giống voi lại người vv...

    Bao nhiêu kiểu tra tấn ác độc Minh Hạo đều nghĩ xong, chỉ thiếu thời cơ sử dụng lên người Cái Nồn nửa thôi.

    “Dâm Đạo, ta có chuyện muốn nói với ngươi.”

    Đại Đạo lúc này thần hồn từ không gian hệ thống trở về, nàng nhìn qua Minh Hạo thái độ nghiêm túc nói.

    Chưa chờ Minh Hạo nói gì, Đại Đạo liếc nhìn Sinh Đạo bình thản nói: “Sinh Đạo, làm phiền ngươi đi ra chỗ khác một chút, ta có chuyện riêng muốn nói với Dâm Đạo.”

    Sinh Đạo im lặng ôm đứa con trong lòng biến mất, trong gian phòng còn lại một nam một nữ.

    Đại Đạo nghiêm túc nói: “Dâm Đạo, ta sẽ kể cho ngươi nghe toàn bộ về hệ thống sự thật.”

    Minh Hạo ngạc nhiên nói: “Liên quan đến hệ thống?”

    “Đúng vậy.” Đại Đạo gật đầu, thần sắc nghiêm trang, “Ta sau khi xâm nhập đến hệ thống trung tâm không gian, gặp được một người. Hắn cực mạnh, chỉ một tia uy thế liền làm ta quỳ dưới đất.”

    Minh Hạo trên mặt hiên lên khó tin, không nghĩ lấy cảnh giới Đại Đạo còn có người có thể áp chế nàng, hắn tò mò hỏi: “Là ai Đại Đạo.”

    Đại Đạo nhấc đến trên mặt hiện lên sợ hãi, tình cảnh kia nàng không thể nào quên được, một loại sợ hãi hàn gắn sâu trong tâm linh đến hết cuộc đời nàng, hít sâu một cái, bình tĩnh nhấn mạnh từng chữ: “Thủy - Tổ - Sáng - Thế - Thần!”

    “Thủy Tổ Sáng Thế Thần?” Minh Hạo nghe đến năm chữ này từng sợi lông nách, lông chim trên người dựng đứng lên, trong lòng dậy sóng dâng trào. Riêng ba chữ “sáng thế thần” chính là tượng trưng cho một vị thần tràn đầy quyền lực, so với Đại Đạo cũng như các đạo khác, kể cả hắn cao hơn rất nhiều, có thể nói không cùng đẳng cấp. Bởi vì sáng thế thần là người tạo ra các đạo, sau đó mới tới thế giới, nguyên tố, thời gian vv...

    Có thể nói là người đứng đầu trong “bộ máy quyền lực”. Vua của vua. Một vị thần cao nhất phía trên, cho dù tất cả đạo khác hợp sức lại cũng không thể nào rung chuyển được vị trí của hắn.
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 339: Con muốn chơi giống mẹ
    Đại Đạo không để ý đến Minh Hạo biểu tình, nàng tường thuật lại cuộc gặp của mình với Thủy Tổ Sáng Thế Thần: “Hắn kể lại khi ngươi ở kiếp trước sắp chết hấp hối, hắn một tay giúp người tạo ra hệ thống như bây giờ.”

    “Tin tức này không bằng cái sau, hắn nói ngoài hắn còn nhiều Thủy Tổ Sáng Thế Thần khác nửa...”

    Minh Hạo biểu tình như lúc trước khi Đại Đạo nghe, chấn kinh, rung động...

    Hắn tưởng rằng cảnh giới đạt đến Vô Thượng Dâm Đạo có thể tiêu dạo thế gian, vô địch thủ ít ai đánh lại, nhưng hắn hôm nay nghe Đại Đạo nói, hắn mới biết chính mình sai lầm lớn rồi, hiện tại cảm giác chính mình ếch ngồi đáy giếng! Không biết trời cao đất dày là đây.

    Chưa chờ Minh Hạo tiêu hóa xong đám tin tức trên, lúc này Đại Đạo tung thêm vài quả bom tấn, nàng nói tiếp: “Thủy Tổ Sáng Thế Thần thọ nguyên sắp hết, một khi hắn vẫn lạc, những Thủy Tổ Sáng Thế Thần khác sẽ nhảy vào, chiếm lấy thế giới này, hắn không muốn đem tâm huyết cả đời của mình làm áo cưới cho người khác. Cho nên hắn tuyển một người ‘đệ tử’ chân truyền để trấn thủ thế giới, và người đó không ai khác, chính là ngươi, Dâm Đạo. Hắn nhờ ta chuyển lời, nói ngươi chuẩn bị tiếp nhận huấn luyện đầu thai sang thế giới khác, đến thời cơ hắn sẽ hiện thân gặp ngươi...”

    Minh Hạo ngây người không nói được lời nào, hắn cần một chút thời gian để tiêu hóa hết đám tin tức khủng bố này. Đại Đạo nói xong cũng biết Minh Hạo cần thời gian, nàng im lặng không nói tiếp.

    “Ta cần trở về chuẩn bị trước, tạm biệt.” Đại Đạo nói xong một câu thân hình lóe lên biến mất. Đại Đạo vừa rời đi, Sinh Đạo ngay lập tức xuất hiện trong phòng, hai tay nàng ôm chặt đứa con trong ngực, 17ifsVu nhìn qua Minh Hạo đứng im ở đó không làm phiền hắn, đi tới giường ôm con nằm xuống nghỉ ngơi.

    Một lát sau Minh Hạo mới lấy lại tinh thần, trong lòng thầm than kiếp số con rệp, tưởng rằng mình bá nhất thiên địa, ai ngờ còn có người bá hơn, hơn nửa rất nhiều người...

    Minh Hạo nghĩ đến lời Đại Đạo nói ‘chuẩn bị tiếp nhận huấn luyện, đầu thai sang thế giới khác...’ Sắc mặt hắn biến đổi, đệt, như vậy phải làm lại từ đầu à? Hắn không muốn a, nhưng do Thủy Tổ Sáng Thế Thần tự mình nói, dù không muốn cũng phải đi.

    Hắn không biết, sắp tới đây không phải đầu thai chuyển thế ở thế giới bình thường, mà là một thế giới tràn ngập truyền thuyết thần thánh.

    Minh Hạo đè ép trong đầu đám suy nghĩ vẩn vơ qua một bên, nhìn qua Sinh Đạo cùng đứa con, trong mắt lóe lên tia vui vẻ, ít ra theo lời Đại Đạo, hắn còn có một chút thời gian bên vợ con của mình.

    Như vậy mục tiêu tiếp theo hắn: Tự do, chơi bời vui sướng cho đến khi Thủy Tổ Sáng Thế Thần hiện thân!

    Nghĩ liền làm, Minh Hạo như con cọp bỏ đói lâu ngày nhào vào trên người Sinh Đạo, quần áo bắt đầu thoát ra...

    “Anh làm gì Dâm Đạo, trước mặt con chúng ta sao có thể làm như vậy hành vi?” Sinh Đạo thấy Minh Hạo vậy mà trước mặt đứa con cở quần áo trần chuồng, nàng sắc mặt đỏ bừng như máu, nũng nịu oán trách.

    “Hắc hắc.” Minh Hạo trả lời nàng bằng tiếng cười dâm đãng, hắn lúc này không thèm để ý đến hình tượng gì rồi, nói ra: “Nó còn nhỏ hiểu cái gì, em không phải mấy ngày trước sướng lắm à, được anh cho lên đỉnh vu sơn, dục tiên dục tử****...”

    Sinh Đạo nghe vậy cơ thể nóng lên, phía dưới xuân triều không tự chủ tuôn ra như suối, trong phòng ngoài trừ mùi hương sữa thơm còn có mùi nước nồng nào đó thải ra...

    Cúi đầu nhìn đứa con còn trong ngực ôm ghì lấy sữa mẹ, vẻ mặt ngây thơ không hiểu cái gì, nàng yên tâm lại. Đôi mắt bắn ra nồng đậm xuân tình, đôi mắt muốn chảy nước, nàng ôn nhu nói: “Anh làm nhẹ thôi.” Nói xong hơi giang chân rộng hơn ra hai bên, hình dáng nàng lúc này thật sự phóng đãng tận cùng...

    Minh Hạo gật đầu, bắt đầu tiến tới...

    Trong phút chốc, cả hai thân thể như keo sơn dính chặt với nhau, cá nước vui vầy, từng âm thanh kinh tâm động phách người trong phòng vang lên, theo nhịp bước tiếng súng nổ “*_*_* hai thân thể lắc lư liên tục.

    Hai người say mê quấn quýt với nhau, hoàn toàn quên béng còn có một người khác đang chăm chú nhìn hai người chơi xếp hình, người đó không ai khác chính là đứa con vừa sinh ra của bọn họ.

    Minh Hạo cùng Sinh Đạo không biết những lời hắn nói cùng hình ảnh ‘chơi xếp hình’ của hai người hoàn toàn lọt vào tai mắt của đứa bé, chỉ là đầu óc nó còn nhỏ, chưa hiểu “hành động” hai người mà thôi, nhưng có thể chắc chắn một điều, lần này hành động xếp hình của hai người hoàn toàn bị trí não siêu việt người thường của đứa bé ghi nhớ lấy.

    ...

    Một hồi mây mưa, bởi vì còn đứa con nằm bên cạnh, Minh Hạo mới tạm tha cho Sinh Đạo. Cũng may trong lúc giao hoan, chiếc giường khá rộng đủ năm người nằm, nếu không chắc hắn mãi mê xxx với Sinh Đạo, lấy trọng lượng cơ thể hắn, đủ đè chết đứa bé vừa sinh.

    Hắn nằm bên ngoài, Sinh Đạo nằm giữa, cuối cùng nằm trong là đứa con của hai người.

    Nhìn trên giường đứa con của mình còn chưa ngủ, nó đang trợn to mắt đen tuyền nhìn mình thì phải? Minh Hạo sửng sốt, mới để ý tới một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng: Đứa con này giới tính là trai hay gái?

    Bởi vì đứa bé vừa sinh ra Sinh Đạo liền ôm nó vào trong lòng cho bú, cả người nằm sấp lên cơ thể nàng, tiếp theo Đại Đạo đột nhiên xuất hiện, cho nên hắn không có thời gian chú ý lắm, bây giờ nhìn lại mới nhớ đến.

    Minh Hạo chuyển ánh mắt nhìn xuống dưới, đó là một mảnh trắng trẻo bạch hổ (tất nhiên vừa sinh ra làm gì có lông), phía dưới không có ‘vòi voi nhỏ’ như trong tưởng tượng của hắn, mà là một cái ‘hố’ ti tí nhỏ.

    Ạch, Minh Hạo nhìn cái ‘hố’... Như vậy đứa con này của hắn và Sinh Đạo là đứa con gái rồi.

    Minh Hạo nghĩ đến chính mình hơi thất trách về việc chưa đặt tên, nhìn qua Sinh Đạo hỏi: “Em muốn đặt tên cho con gái chúng mình tên gì?”

    Sinh Đạo nghe hỏi, nàng trầm tư suy nghĩ một chút, nhìn qua bên cạnh đứa con của mình, trong mắt hiện ra ánh sáng nhu tình người mẹ, ôn nhu nói: “Đặt tên đứa con là Đạo Nữ đi.”

    Minh Hạo gật đầu nói: “Tùy theo em.”

    Hắn cảm giác cái tên Đạo Nữ đặt cho đứa con gái rất hài lòng, nếu đặt thêm họ hai người thì không ổn. Ví như Kim Tuyết, Kim Phượng... Nên nhớ nhà họ Kim con cháu vô cùng đông, lên đến mấy tỷ người. Khắp vũ trụ trên các vị diện lớn nhỏ, ít nhiều gì đều có bóng dáng con cháu bọn hắn.

    Vì đó, nếu đặt theo họ Kim sau này rất khó nhận ra hoặc nhớ tới, còn đặt theo họ Sinh lại có chút kỳ dị, chẳng lẽ đặt là Sinh Tuyết, Sinh Phượng...

    Cho nên hắn cảm thấy cái tên Đạo Nữ vừa ý, dễ nhớ nhất, khi gọi tên cũng không gắng gượng.

    Minh Hạo thấy đứa con gái này cứ mở mắt to ra nhìn chằm chằm mình nãy giờ, ít ra hai người hoạt động cũng tầm một tiếng rồi, nếu là em bé bình thường đã ngủ rồi, hắn không khỏi lo lắng hỏi: “Con gái mệt không, nhắm mắt ngủ đi.”

    “Cha.” Đạo Nữ kêu lên một tiếng non nớt, âm thanh so với khi trước chưa bú sữa âm lượng tăng lên vài phần, giọng nói nữ giới dần hình thành, trở nên trong trẻo rõ ràng thêm chút.

    Sinh Đạo nghiêng đầu nhìn qua, tay nhẹ nhàng sờ đầu nàng nói: “Con gái ngoan ngủ đi.”

    “Con muốn.” Đạo Nữ bi bô cái miệng nhỏ xíu nói ra bất chợt nàng không nói tiếp, gợi lên Minh Hạo trong lòng tò mò. Minh Hạo thích thú nhìn Đạo Nữ hỏi: “Con muốn gì con gái?”

    “Con muốn chơi trò chơi giống mẹ.” Đạo Nữ bé gái nói ra năm chữ này, làm Minh Hạo cùng Sinh Đạo xém chút ngạt khí ngất xỉu.

    Sinh Đạo trừng mắt trắng nhìn hắn, như đang nói “Không phải là công lao của anh à?”

    “Chơi? Chơi cái gì? Ngươi cái lỗ nhỏ*** muốn chơi gì? Nếu muốn thì ngươi nên có cái lỗ to như mẹ của người rồi chúng ta cùng chơi trò chơi song phi mẹ con, thâu đêm suốt sáng, cả nhà cùng phi, vui sướng tràn đầy.” Minh Hạo như không thấy ánh mắt nàng, nhìn cơ thể nhỏ nhắn bép múp, trong lòng nghĩ thầm.

    Tất nhiên lời nói thú vật không bằng người như thế này Minh Hạo không thể nói ra, dù có trăm lá gan hắn cũng không dám nói, chỉ đem loại này súc vật tà ác ý nghĩ giữ trong lòng, hắn mặt ngoài ôn nhu như người cha thật tâm quan tâm con gái, dụ dỗ nàng nói: “Con gái, con ngủ ngoan đi, mốt con lớn rồi cha cho chơi. Mau ngủ nào, cha thương nhiều”

    “Thật sao cha?” Trong đôi mắt đen Đạo Nữ hiện lên tia chờ mong, miệng nhỏ bí bo mở ra hỏi.

    “Ừ, con ngoan mau ngủ đi.” Minh Hạo lập lờ qua loa nói.

    Đạo Nữ miệng nhỏ xinh xắn kéo ra hai bên, rõ ràng nàng nghe xong nở nụ cười vui vẻ, bắt đầu ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ say.

    Bên cạnh Sinh Đạo cũng không để ý đến lời Minh Hạo lắm, dù sao Đạo Nữ mới một ngày tuổi, trí óc còn nhỏ, lớn lên nàng làm sao có thể nhớ tới lời hứa này?

    Bởi vì hai vợ chồng tỏ ra khinh thường chủ quan chuyện này, không xem nặng lời hứa, dẫn đến chính bọn họ không biết rằng mình phạm vào một sai lầm kinh khủng thế nào. Trong tương lai không xa, xảy ra một hồi tai nạn nghiêm trọng đến nổi... Không thể cứu vãn được nửa...

    ...
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 340: Dâm Tận Thiên Hạ
    Ngày hôm sau sáng sớm, Minh Hạo đăng nhập vào game Thần Chiến, hắn quyết định mục tiêu kế tiếp: Quậy banh game, hiếp npc, hiếp người chơi để thỏa mãn thú tính của hắn, nghĩ đến trong game có thể thoải mái hiếp dâm người khác lẫn npc, Minh Hạo nhịn không được ngẩng đầu lên cười điên cuồng.

    Trải qua một ngày không luyện cấp, Minh Hạo đẳng cấp dừng ở cấp 40, bảng xếp hạng đẳng cấp nhân vật theo đó thay đổi, Tùng Vô Địch đáng lẽ ngày hôm qua xếp hạng hai bây giờ vượt lên Minh Hạo, đem hắn đá xuống dưới một hạng.

    Bảng xếp hạng cấp độ Thần Chiến (sever VietNam)

    Hạng 1: Tùng Vô Địch, đẳng cấp 40

    Hạng 2: chích Gái Ngàn Năm, đẳng cấp 40

    Hạng 3: Ngày Đêm Yêu Em, đẳng cấp 39

    Hạng 4: Xinh Đẹp Hoàng Hậu, đẳng cấp 37

    Hạng 5: Ký Ức Thời Gian, đẳng cấp 36

    ...

    Minh Hạo cảm giác chính mình phải làm gì đó, để bớt nhàm chán, ánh mắt chuyển hướng về thông tin class.

    Class: Quỷ Thần

    - Đối với hảo cảm nhân loại -0 (rơi vào bị đế quốc truy nã, binh lính đuổi giết, npc nhân loại đối với ngày căm ghét hận thù.)

    - Kỹ năng 1

    +Nổi Điên, cấp 10 (kỹ năng bị động – không tăng cấp): Quỷ thần nổi điên rơi vào mất lý trí, địch ta giết hết.

    +Hiệu quả: Tăng lên 100% sát thương, 100% tốc độ, 50% khả năng bạo kích, có 10% đánh ra sát thương gây nên 1000% bạo kích mục tiêu ngay lập tức (one hit).

    +Thời gian duy trì: 5 phút. Thời gian làm lạnh: 30 phút.

    +Chỉ tự động kích hoạt kỹ năng với điều kiện máu dưới 50%.

    +Hiệu quả (xấu) kèm theo: Người chơi đánh mất lý trí tạm thời.

    - Kỹ năng 2

    +Chấn Không Quyền, cấp 40 (Kỹ năng chủ động – không tăng cấp – đánh lan): Ngưng tụ sức mạnh nơi tay, đánh ra một quyền về phía trước, tác động đến phạm vi phía trước 10 bước (tất cả kẻ địch đứng trong phạm vi 10 bước chân đều sẽ dính chiêu).

    - Sát thương gây nên: 100%, kèm theo hiệu ứng bỏ qua phòng ngự (xuyên giáp). Kỹ năng thời gian làm lạnh: 10 phút. Mana sử dụng: 1500.

    - Điều kiện phát động: Chờ ba giây tích tụ (nếu ba giây bên trong bị phá sẽ đứt gãy kỹ năng phát ra.)

    Minh Hạo nhìn kỹ năng mới thứ hai liếm môi một cái, hắn nở nụ cười tà ác, bây giờ mang tâm trạng chơi tới bến, làm sao để ý mấy cái luật lệ cổ hủ này? Thế là hắn bắt đầu gian lận, dùng tinh thần lực hướng về hệ thống game Thần Chiến tùy tiện chỉnh sửa kỹ năng.

    ***Bản Chỉnh Sửa Kỹ Năng***

    - Kỹ năng 1 (bản chỉnh sửa gian lận của Minh Hạo)

    +Nổi Điên, cấp 10 (kỹ năng bị động – không tăng cấp): Quỷ thần nổi điên rơi vào mất lý trí, địch ta giết hết.

    +Hiệu quả: Tăng lên 100% sát thương, 100% tốc độ, 100% khả năng bạo kích, có 50% tỷ lệ đánh ra sát thương 2000% lúc bạo kích mục tiêu ngay lập tức, có 60% tỷ lệ khiến kẻ địch choáng váng ba giây.

    +Thời gian duy trì: 1 tiếng 30 phút đồng hồ. Thời gian làm lạnh: 1 giây.

    +Chỉ tự động kích hoạt kỹ năng với điều kiện máu dưới 99%.

    - Kỹ năng 2 (bản chỉnh sửa gian lận của Minh Hạo)

    +Chấn Không Quyền, cấp 40 (Kỹ năng chủ động – không tăng cấp – đánh lan): Ngưng tụ sức mạnh nơi tay, đánh ra một quyền về phía trước, tác động đến phạm vi phía trước 100 bước (tất cả kẻ địch đứng trong phạm vi 100 bước chân bên trong đều sẽ dính chiêu).

    - Sát thương gây nên 500%, kèm theo hiệu ứng bỏ qua phòng ngự (xuyên giáp). 100% tỷ lệ bạo kích, Kỹ năng thời gian làm lạnh: 1 giây. Mana sử dụng: 1.

    - Điều kiện phát động: Chờ 0,1 giây tích tụ sức mạnh?

    ...

    Minh Hạo chỉnh sửa xong hai kỹ năng mỉm cười thỏa mãn, khặc khặc, như vậy dù hắn gặp người chơi hay npc cấp độ 100~150 hắn cũng không cần xoắn rồi, liền là chơi tới bến, con gà là lên nóc nhà!

    Mở diễn đàn xem một chút, tìm kiếm tòa thành đông người chơi tụ tập.

    “Đã tìm ra cách lập cộng hội, bài viết hướng dẫn...”

    “Công hội Bình Minh Ấm Áp tuyển người chơi đẳng cấp 20 trở lên...”

    “Phụ bản 35 – Lâu Đài Thi Cốt – tuyển người chơi class y sư, buff hp pro...”

    “Thiên Không Thành, cấp 30 người chơi, npc cấp 50~100... Một tòa thành cực lớn với hơn chục triệu dân cư, lãnh địa dưới cai quản Đế Quốc Thần Thánh – đế quốc nhân loại npc duy nhất ở Thần Chiến...”

    Minh Hạo đọc sơ dNAfQz7b qua đám tin tức rồi tắt đi, tìm trong đầu bản đồ vị trí tòa thành.

    Nhờ vào hệ thống game thần chiến, Minh Hạo xác định xong tọa độ Thiên Không Thành, lý do hắn lười đi bộ, thế là hắn lại lần nửa gian lận, trực tiếp từ hệ thống cưỡng ép di chuyển đến tọa độ Thiên Không Thành.

    ...

    Thiên Không Thành, đa số người chơi đạt đến cấp 30 ~ 40 mục tiêu đầu tiên là chạy đến đây. Không vì đâu khác, một địa điểm thành lập công hội.

    Người chơi sau khi đạt đến cấp 30 có thể đến tới Thiên Không Thành để gặp npc thành lập công hội. Điều kiện để lập công hội rất đơn giản, người chơi đi vào phó bản Rừng Rậm Đêm Tối đẳng cấp [tinh ảnh] đánh chết boss phó bản độ khó tinh anh, có tỷ lệ rớt ra vật phẩm [thẻ lập công hội].

    Điều kiện lập công hội:

    +Vật phẩm: [Thẻ Lập Công Hội].

    +10 vàng phí.

    ...

    Một giây sau, Minh Hạo xuất hiện giữa dòng người chơi tấp nập.

    Không ai phát hiện, cũng không ai để ý tới hắn đột nhiên xuất hiện ở nơi này.

    Minh Hạo nhìn xung quanh, đồng tử âm u màu đỏ di chuyển, trong lòng tính toán xem nên làm thế nào để hành đám này...

    Mở ra giao diện ảo, trước mắt hiện lên các tùy chọn như: Túi đồ, thông tin nhân vật, bảng xếp hạng, công hội, nhiệm vụ...

    Minh Hạo một ngón tay nhấn vào bảng xếp hạng, hiện ra các chi nhánh xếp hạng khác: Bxh đẳng cấp, bxh giết người, bxh danh vọng, bxh kỷ lục đánh phá phó bản.

    Nhìn đến “bxh kỷ lục đánh phá phó bản” hai mắt hắn sáng lên. Dựa vào đám bài viết trên diễn đàn, bxh kỷ lục rất nhiều công hội lớn đều để ý, vì mỗi lần đánh phá kỷ lục, hệ thống sẽ thông báo tên công hội cùng tên người chơi trên toàn sever.

    Vì sao nhiều công hội chú ý? Đơn giản là khi phá phó bản sẽ thu hút được nhiều người chơi. Một công hội muốn lớn mạnh, cần những điều kiện sau đây:

    Thứ nhất, công hội đó phải có người chơi pro trấn thủ, càng nhiều người càng tốt, nhất là hội trưởng, nếu hội trưởng thuộc dạng gà công nghiệp, làm sao có thể dẫn dắt người chơi phá phó bản mạnh tìm nguyên liệu, chế tạo, nâng cấp trang bị? Thứ hai chính là danh tiếng công hội, muốn để người chơi biết đến công hội, thứ không thể thiếu một trong, chính là danh tiếng.

    Phá phó bản phá kỷ lục, không nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất, vừa có kinh nghiệm, có đồ tốt từ boss rơi ra, lại có danh tiếng, một công ba việc.

    ...

    Minh Hạo suy nghĩ một chút, quyết định lập ra công hội riêng cho mình, sau đó tìm tới Sinh Đạo mời nàng vào, mặc dù không biết Sinh Đạo trong game mạnh ra sao, nhưng cần biết một điều, lấy hắn một người gian lận liền coi như vô địch rồi, nói chi hai người?

    Minh Hạo chạy đến npc công hội, lại lần nửa gian lận, từ hệ thống game thần chiến nhúng tay, lấy ra thẻ lập công hội cùng 10 vàng giao cho npc.

    “Xin mời ngài đặt tên cho công hội của mình.” Minh Hạo giao xong các vật phẩm đủ điều kiện lập công hội, npc thiếu nữ vẻ mặt mỉm cười nhìn hắn hỏi.

    “Đặt tên là...” Minh Hạo nghĩ đến tên nhân vật của mình nói: “Dâm Tận Thiên Hạ.”

    Thiếu nữ npc sửng sờ một chút, cái tên công hội thật sự kỳ quặc, nhưng dù kỳ quặc đến đâu nàng vẫn làm trọn trách nhiệm npc của mình, khom người nói: “Chúc mừng ngài thành lập công hội Dâm Tận Thiên Hạ thành công.”

    - --

    P/s: Võng du ta sẽ cho yy, đã yy phải chơi tới cùng, đúng ko ae:)))) Ta sẽ cho đám kia **** ahahhaha
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 1)