Đồng Nhân Pokemon Master - c94 - Khinh Tuyền Lưu Hưởng

  1. mafia777

    mafia777 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/9/12
    Bài viết:
    1,046
    Được thích:
    1,465
    Pokemon Master
    Tác giả: Khinh Tuyền Lưu Hưởng
    Dịch: mafia777

    Chương 16: Bút ký bồi dưỡng
    Sau cùng, Phương Duyên và Eevee đã xác định sẽ tham gia cup tiểu Ho-Oh.

    Hơn nữa dã tâm còn cực lớn.

    Cho dù không được xem trọng.

    Sau đó, hành trình tới Ma Đô lần này của 5 người clb tâm lý lại tiếp tục thêm 2 ngày, tính tổng cộng ra là đi du lịch 4 ngày.

    Ngày đầu tiên. . . Rất bình thường chơi đùa.

    Ngày thứ hai, Phương Duyên và Eevee cùng một chỗ, Eevee học được chiêu thức Túng Cát (Sand Attack).

    Hai ngày sau, bọn họ không còn thu hoạch thêm cái gì mới lạ, chỉ là càng thêm hiểu biết cái thành phố Ma Đô này, trôi qua tương đối bình thản.

    Trong thời gian này, Phương Duyên cùng Eevee từng đi qua đạo quán cách bọn họ gần nhất nhìn xem, nhưng cũng chỉ giới hạn ở nhìn bên ngoài, chủ yếu là ngoại nhân bị cự tuyệt cho vào.

    Bất quá không thể không nói, bầu không khí Ma Đô so với Bình Thành tốt hơn nhiều, nơi này phong trào Huấn Luyện Gia càng thêm hưng thịnh.

    Cúp quán quân tiểu Ho-Oh quả nhiên không phải dễ cầm như vậy...

    "Về nhà thôi."

    "I Vy~"

    Buổi chiều ngày thứ tư, 5 người ngồi lên Tàu Siêu Tốc trở về Bình Thành, một đường cười cười nói nói, Phương Duyên cũng bị dặn dò nhiều lần, phải tiếp tục duy trì phong trào clb tâm lý.

    Đối với chuyện này, Phương Duyên tất nhiên sẽ không cự tuyệt, dù sao sau khi trở lại Bình Thành, hắn còn muốn tiếp tục đọc sách nha, mà hoạt động clb... Là một trong những lý do tốt nhất để trốn lên lớp kiểm tra, loại chuyện này lúc trước hắn đã làm không ít.

    "Phương Duyên, sau khi trở về phải cố gắng huấn luyện Eevee nha."

    "Nếu vào được Top 16, chúng ta có thể sẽ trông thấy em trên sóng truyền hình." Đỗ Ngải trêu ghẹo nói.

    "Đúng đúng, lúc huấn luyện có gì không hiểu nhớ gọi hỏi chúng ta, những hạng mục huấn luyện trong trường đều đã nói cho em rồi đó." Học tỷ nói.

    Mọi người đồng loạt cười cười, cũng không có quá xem trọng Phương Duyên, không cho rằng hắn có thể lấy được thành tích tốt, trừ phi. . . Eevee có thể trong một tháng rưỡi này tiến hóa.

    Đây cũng là khả năng năng duy nhất mấy người có thể nghĩ tới.

    Mặc kệ dù nói thế nào, Eevee trong nhận thức của mọi người vẫn là không thích hợp đối chiến, hơn nữa còn là Eevee vừa mới bước vào thời kỳ phát triển.

    "Ok Ok... Mọi người cứ chờ xem tư thái oai hùng của em đi, đến lúc đó nhất định sẽ nhắc nhở mọi ngươi bật TV xem." Phương Duyên bất đắc dĩ nói.

    Không nói mấy cái khác, trước tiên cứ thổi da trâu đã, thành tích cụ thể lại xem tình huống rồi nói.

    Quan hệ mấy người rất không tệ, vui đùa cũng khá cởi mở, chẳng qua loại quan hệ này ở cấp ba là rất bình thường, chờ mấy người sau khi lên các thành phố khác nhau học đại học, hẳn là sẽ từ từ phai nhạt.

    Đã đến Bình Thành, cũng là thời điểm chia ly, tiểu Eevee nép vào bờ vai Phương Duyên, cùng hắn đưa mắt nhìn những người khác rời đi.

    Phương Duyên hít một hơi, không có ở bên ngoài ở lâu, đi thẳng về nhà, tuy chỉ ở bên ngoài bốn ngày, nhưng hắn vẫn cảm thấy ở trong nhà thoải mái hơn, Phương Duyên đã có chút không dám tưởng tượng làm sao vượt qua mấy năm đại học.

    "Bất quá, nghĩ đến có tiểu Eevee bồi cùng, cảm giác liền tốt hơn nhiều."

    Phương Duyên cảm thán một câu, mặc kệ hoàn cảnh bên ngoài biến đổi ra sao, ít nhất vẫn có Eevee theo bên cạnh hắn.

    Hắn và Eevee rất nhanh liền về đến nhà, trong nhà vẫn là không có ai, nhưng Phương Duyên đã quen rồi, sau khi thay xong y phục, hắn lập tức vội vã chạy tới phòng ngủ.
    Về phần tiểu Eevee... Bị hắn lưu ở phòng khách xem TV.
    Phương Duyên hiện tại muốn làm một chuyện lớn, một chuyện lớn quyết định hắn rốt cuộc có thể đi được bao xa tại cup tiểu Ho-Oh Bôi.

    Ở 2 ngày cuối cùng, Phương Duyên tổng kết một phần phương án đặc huấn, hắn còn kết hợp lý giải của chính mình, hệ thống tri thức trong game và anime, cùng bộ phận tình huống thực tế trong hiện thực, chỉnh lý một cái khuôn mẫu đào tạo.

    Huấn luyện không có mục đích hiệu suất sẽ thấp, đạo lý này hẳn là người người đều biết, Phương Duyên đương nhiên cũng rõ ràng.

    Những cái quy hoạch đào tạo kia, đều đông một câu, tây một câu, được Phương Duyên note lại vào điện thoại di động, hiện tại chuyện hắn muốn làm là dùng phương thức viết tay và nhập lên máy tính, sau đó đem chúng tổng kết tỉ mỉ kỹ càng ra.

    "Lấy cúp tiểu Ho-Oh làm mục tiêu, đối thủ sắp tới của ta và Eevee sẽ có rất nhiều loại, có thể là hệ Đá (Rock), có thể là hệ Ma (Ghost), hệ Siêu Linh (Psychic), những thuộc tính này đều phi thường khó chơi, lấy thân thể nhỏ bé của Eevee, nếu như muốn chiến thắng những con Pokemon khó giải quyết kia, nhất định phải tiến hành huấn luyện mang tính toàn diện..."

    Phương Duyên cho rằng...

    Năng lực thực chiến mạnh yếu của Pokemon, quyết định bởi tố chất cơ sở cao hay thấp, cùng với trình độ nắm giữ chiêu thức.

    Đây là kết quả sau khi Phương Duyên suy nghĩ cặn kẽ.
    Cái gọi là tố chất cơ sở, là bao gồm thể lực, cường độ thân thể, tốc độ, lực bạo phát, năng lực phối hợp các loại, một bộ phận Pokemon cũng sẽ chú trọng cường hóa tinh thần lực.
    Thể lực sẽ ảnh hưởng đến năng lực tác chiến lâu dài của Pokemon.

    Cường độ thân thể ảnh hưởng năng lực chống cự công kích của Pokemon, cùng năng lực công kích của bản thân, tỷ như chiêu thức Va chạm (Tackle), cường độ thân thể có ảnh hưởng không nhỏ đến khả năng Va chạm, trừ cái đó ra, một số bộ vị thân thể Pokemon còn có công hiệu chứa đựng năng lượng, chỗ này tạm thời không đề cập tới.

    Về phần tốc độ thì càng là một cái khái niệm phi thường rộng, tốc độ phản ứng, tốc độ di chuyển, tốc độ ngưng tụ năng lượng, đó đều là tốc độ.

    Lực bạo phát cũng rất trọng yếu, nó cần căn cứ loại Pokemon khác nhau để thiết kế phương thức bồi dưỡng khác nhau, mà năng lực phối hợp, Phương Duyên cho rằng cũng không thể thiếu.

    Trong anime có cái chức nghiệp gọi là Huấn Luyện Gia phối hợp, ở thế giới này không có, loại nghề nghiệp này không giống với Huấn Luyện Gia truyền thống, bọn họ chuyên tâm đề cao trạng thái tinh thần và bề ngoài Pokemon, mặt khác cũng sẽ luyện tập đối chiến hoa lệ, cái này cũng liền dẫn đến, mấy người đỉnh phong trong Huấn Luyện Gia phối hợp có thể đem đặc tính Pokemon, cùng đại lượng chiêu thức vận dụng linh hoạt tự nhiên, tổ hợp lẫn nhau, hoặc là dùng cách nói trực quan hơn, đó là năng lực phối hợp cũng có thể gọi là năng lực khống chế.

    Khống chế đối với thân thể, khống chế hành động, khống chế năng lượng, khống chế hình thái chiêu thức...

    Nó là cùng một nhịp thở với tố chất cơ sở, lực khống chế đối với thân thể càng mạnh, có lẽ sẽ có thể mang đến lực bạo phát càng mạnh, lực khống chế năng lượng càng mạnh, liền có thể càng nhanh chóng ngưng tụ chiêu thức!

    "Nếu như nói tố chất cơ sở là cơ sở, là căn cơ, vậy chiêu thức của Pokemon cũng là một hướng hoặc nhiều hướng thăng hoa của tố chất cơ sở, cũng là căn bản phân định thắng thua."

    Đạo lý này cũng rất đơn giản, Hóa Cứng (Harden) có thể cường hóa cường độ thân thể Pokemon, mang đến lực phòng ngự cực mạnh, Agility có thể cường hóa tốc độ di chuyển Pokemom, mang đến tính cơ động cường đại.
    Về phần tại sao nói chiêu thức quyết định thắng bại, đó là vì nó là thủ đoạn công kích chủ yếu của Pokemon!

    Không tiến công, vĩnh viễn đừng nghĩ đến thắng lợi, trừ phi đối thủ mệt mỏi nằm xuống.

    Năng lực thần kỳ Pokemon nắm giữ, bình thường đều là vận dụng năng lượng, mà chiêu thức, cũng là phương thức thể hiện các loại năng lượng.

    Blizzard. . . Thunder. . . Fire Spin. . . Frenzy Plant. . .
    Phương Duyên đánh dấu từng cái trọng điểm trên laptop, mỗi một hạng huấn luyện cơ sở đều không thể bỏ qua, nhưng chiêu thức là phải tiến hành lựa chọn huấn luyện, dù sao tinh lực Pokemon là hữu hạn.

    Lĩnh ngộ một chiêu thức đã khó.

    Tinh thông một chiêu thức càng thêm khó.

    Muốn đem một chiêu thức khai phá đến cực hạn, là khó càng thêm khó.

    Eevee vừa mới ra đời, trước mắt các hạng cơ sở tố chất đều không hợp cách, muốn đạt tới mức độ phổ thông, còn cần tiếp tục hấp thu dinh dưỡng, chậm rãi lớn lên, đến lúc đó một bộ phận tố chất cơ sở sẽ nước chảy thành sông tăng lên, một số tố chất cơ sở vẫn không hợp cách, thì thêm chút huấn luyện cũng không có vấn đề gì.

    Nhưng hiện tại thời gian còn thừa không nhiều, Phương Duyên chỉ có thể đi đường tắt.

    "Nơi đó, có thể đồng thời huấn luyện tố chất cơ sở, cũng có thể trợ giúp Eevee lĩnh ngộ chiêu thức mới, cũng không biết bây giờ còn có thể đi vào hay không..."

    "Nếu như có thể, liền có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian."

    Phương Duyên đối với phần phương án đặc huấn này phi thường coi trọng, hắn tính đợi cha mẹ trở về, liền trao đổi với họ chuyện này...
     
  2. mafia777

    mafia777 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/9/12
    Bài viết:
    1,046
    Được thích:
    1,465
    Pokemon Master
    Tác giả: Khinh Tuyền Lưu Hưởng
    Dịch: mafia777

    Chương 17: Rừng rậm
    "Con muốn về quê?"

    Buổi tối, sau khi Phương phụ Phương mẫu về đến nhà, Phương Duyên liền nói ra mục đích của mình với bọn họ.

    "Cũng tốt, ông bà con khẳng định cũng nhớ con, có bọn họ nấu cơm cho con, cũng đỡ để con mỗi ngày gọi thức ăn ngoài, những thứ kia đều không hợp vệ sinh, nào có sạch sẽ như trong nhà làm." Phương mẫu nói.

    "Dạ." Phương Duyên mặc dù biết có đạo lý, nhưng vẫn là nhức đầu.

    Phương Duyên lúc tiểu học mới bắt đầu từ nông thôn đến ở trong thành phố, tuổi thơ đều là ở trấn Nam Vụ phía Nam Bình Thành sinh hoạt, đối với bên kia cũng hết sức quen thuộc.

    Hắn nhớ rõ ở quê nhà có một khu rừng, cây cối sinh trưởng vô cùng rậm rạp, hơn nữa còn cứng rắn, có thể là bởi vì nơi này trong lịch sử từng dung hợp qua bí cảnh, mức độ cây cối dày đặc còn hơn xa những rừng rậm trong ấn tượng của hắn.

    Nơi này, cũng là địa phương Phương Duyên tỉ mỉ tuyển chọn cho Eevee đặc huấn.

    Phương Duyên chủ động về quê, Phương phụ Phương mẫu cũng vui lòng nhìn thấy, ngày kế tiếp, Phương Duyên liền gọi điện thoại cho ông bà nói chuyện này.

    Nam Vụ trấn cách Bình Thành không xa, tự lái xe một giờ là đến, mà Phương Duyên và Eevee thì lựa chọn ngồi xe buýt, tuy tốn thời gian lâu hơn một chút, nhưng cũng chỉ là thời gian xem một bộ phim.

    Nam Vụ trấn, một trong 6 thôn trấn quanh Bình Thành, từ năm trước đã bắt đầu đô thị hóa, bất quá còn chưa hoàn thành, bị giới hạn bởi đủ loại nhân tố nên tiến hành không được bao lâu liền tuyên bố ngừng hẳn.

    Ở quê nhà, ông bà Phương Duyên đã cho hắn cùng tiểu Eevee một căn phòng, tuy có chút đơn sơ, nhưng dù sao cũng là địa phương từ nhỏ đã sinh hoạt, Phương Duyên cảm giác vẫn là rất thân thiết.

    Mà mấu chốt là cái gì cũng không thiếu, Internet có, điều hoà có, cơ hồ không có gì khác biệt với ở thành phố, sau khi cùng ông bà ăn xong một bữa cơm, buổi chiều, Phương Duyên bắt đầu sắp xếp đồ dùng trong phòng mình mang qua như Laptop, tài liệu..., về phần đồ dùng sinh hoạt của mình và Eevee, cùng thực phẩm dinh dưỡng cho Eevee, bời vì đồ vật quá nhiều, quá nặng, nên cũng không mang hết, đến lúc đó nếu thiếu gì chỉ có thể đi mua một chuyến.
    Cho nên, Phương Duyên dự định bắt đầu từ ngày mai tiến hành đặc huấn cùng Eevee.

    Ở nông thôn, người già dậy tương đối sớm, bất quá Phương Duyên tỏ vẻ, hắn cùng Eevee là quyết tâm nỗ lực huấn luyện, cho nên muốn dậy càng thêm sớm, ngày kế tiếp, thời điểm bọn họ rời giường, toàn bộ Nam Vụ trấn vẫn còn phi thường yên tĩnh.

    "Ùng ục ục. . ."

    Hơi mang vẻ buồn ngủ đứng trước bồn rửa tay đánh răng, con mắt Phương Duyên cũng không hoàn toàn mở ra, nhưng Eevee ở bên cạnh máy giặt cách hắn không xa, đang thúc giục Phương Duyên động tác nhanh nhanh một chút.
    "Nó khẳng định cho rằng 'Đặc huấn' là chuyện nhẹ nhõm giống trước đó xem phim hay đi công viên nước, xây lâu đài cát."

    Phương Duyên tuy còn híp mắt, nhưng đại não cũng đã rất thanh tỉnh, biết Eevee còn phải gặp một cái vấn đề gian nan khác.

    Kiên trì.

    Cho dù là chính hắn, cũng từng có rất nhiều lần đem tương lai quy hoạch phi thường hoàn mỹ, mặc sức tưởng tượng những chuyện vô cùng đẹp đẽ sẽ xảy ra, nhưng những ngày tháng sau đó là cần tiến hành bằng nỗ lực, phần lớn người thiếu nỗ lực là không tiếp tục kiên trì được. . .

    "Nên làm như thế nào đây. . . Để Eevee có thể tự nguyện kiên trì, không biết đoạn thời gian trước bồi dưỡng cho nó sự hứng thú có thể đưa đến bao nhiêu tác dụng." Phương Duyên thầm nghĩ.

    Cánh Rừng Đen.

    Cách Nam Vụ trấn không xa, có một cánh rừng đang chờ khai phá, bời vì hoàn cảnh bên trong u ám, thường xuyên được người lớn trong thôn dùng để dọa tiểu hài tử, nếu không nghe lời liền đem ngươi ném vào Cánh Rừng Đen cho trùng ăn.

    Đoạn thời gian trước, nơi này quyết định xây dựng cao ốc, nói là muốn làm công trình lớn, sớm đã không còn là nơi Pokemon sống, bên ngoài rừng, là một khu vực lớn trống trải, là nơi Phương Duyên cảm thấy là một cái sân huấn luyện không tồi, có thể vì đây là nông thôn, cho nên một cái sân huấn luyện tốt như thế, vậy mà không có một Huấn Luyện Gia nào đến huấn luyện Pokemon, rất là thanh tĩnh.
    "Cũng phải, so với địa phương nhỏ bé yên tĩnh này, phần lớn mọi người hẳn là ưa thích qua sân huấn luyện công cộng hoặc là qua chỗ đạo quán náo nhiệt huấn luyện đi."
    Trừ điểm này ra, có lẽ còn có quan hệ với việc nơi này cây cối rậm rạp, nhưng nếu lúc này đội thi công vẫn không có ý động thủ, như vậy Phương Duyên không ngại sử dụng nơi này một chút.

    Có thể sử dụng bao lâu thì dùng bấy lâu.

    "Trách không được không ai nguyện ý đến đây, hoàn cảnh nơi này thật đúng là nhiều áp lực."

    "I Vy. . ." Ngồi trên bờ vai Phương Duyên, tiểu Eevee bắt đầu bối rối, mảnh rừng này nhìn qua âm trầm, xem ra cũng không phải là địa phương an toàn gì. . .

    "Không có việc gì, ta đã sớm trinh sát tốt lúc em đang ngủ, không có nguy hiểm gì." Phương Duyên lá gan khá lớn, cho dù bên trong âm u, chính mình cũng đã đi dạo một lần bên ngoài mảnh rừng này. Quả nhiên giống với lời đồn, đã không còn bất kỳ sinh vật nào sống ở chỗ này.

    Vì thuận tiện khai phá sắp tới, cây cối trong rừng đã bị xịt thuốc đuổi côn trùng, Pokemon hệ Bọ (Bug) tự nhiên không có khả năng sống ở chỗ này, không có Pokemon hệ Bọ, Pokemon hệ Bay (Flying) tự nhiên cũng sẽ không tới địa phương hoang vu này.

    Hơn nữa, Pokemon được hiệp hội Huấn Luyện Gia cho phép sống tại khu vực nhân loại sinh hoạt, tính công kích cơ hồ đã không có.

    Cho nên trước khi nơi này chính thức khởi công, liền tiện nghi cho Phương Duyên, hắn muốn mượn những cây cối này để huấn luyện tố chất thân thể Eevee.

    Mà một điều đáng ăn mừng là nơi này cách trung tâm Pokemon Nam Vụ trấn cũng không xa, Nam Vụ trấn không có phân bộ hiệp hội Huấn Luyện Gia, nhưng lại có trung tâm Pokemon, bất quá, trung tâm Pokemon nơi này đơn sơ hơn nhiều so với trong thành phố, cho dù là ở mặt thiết bị hay là công năng . . .

    Phương diện chữa bệnh, thì tương đương với phòng khám nhỏ, chỉ có thể xử lý một chút cảm mạo đơn giản, vết thương nhỏ, hay mệt nhọc các loại cho Pokemon.

    Nhưng những thứ này đối với Phương Duyên và Eevee là đã đủ rồi.

    Trong cánh rừng đen này, cây cối rậm rạp là nguyên nhân Phương Duyên chọn nó, chỉ có nơi cây cối dày đặc như thế, mới có thể rèn luyện tốt Eevee.

    Lần đặc huấn này được Phương Duyên gọi là huấn luyện trong rừng cây, đơn giản mà thô bạo, chính là để Eevee bạo phát tốc độ nhanh nhất xông vào di chuyển qua lại.
    Thứ nhất, là rèn luyện sức bật.

    Thứ hai, liên tục rèn luyện thể lực thời gian dài.
    Thứ ba, rèn luyện tốc độ di chuyển, tốc độ phản ứng.
    Thứ tư, rèn luyện năng lực phối hợp thân thể, rừng rậm cây cối rậm rạp chằng chịt, là chướng ngại vật tốt nhất.
    Thứ năm, là rèn luyện cường độ thân thể, chỉ cần tốc độ quá nhanh, đụng vào cây là tất nhiên, phản lực trùng kích còn có thể ma luyện ý chí Eevee.

    Nội dung huấn luyện trước đó đưa tới, Phương Duyên đã kỹ càng nói qua với Eevee, đối với cái huấn luyện "Chạy tới chạy lui, xông qua xông lại" này, Eevee rất là xem thường.
    Tiểu gia hỏa này cho rằng không có tính khiêu chiến.
    Dưới sự dụ dỗ của Phương Duyên, tiểu gia hỏa này liền vênh váo tự đắc chuẩn bị đi vào, ở trong rừng rậm, Phương Duyên đã buộc dây đỏ ở đích đến, Eevee tới đích liền có thể trở về, toàn bộ hành trình ước chừng 400 mét, Phương Duyên dự định từ từ mới gia tăng khoảng cách.

    Cầm một cái đồng hồ bấm giờ, Phương Duyên hô chú ý, theo một tiếng bắt đầu của hắn, Eevee bỗng nhiên lao ra.

    Nhưng là. . .

    Thời điểm tới gần rừng cây dầy đặc, Phương Duyên có thể cảm giác được rõ ràng, tiểu gia hỏa này chùn bước, vì để không đụng vào thân cây, nó vô thức giảm tốc độ, để cho mình có đủ thời gian phán đoán, sau đó mới tiến vào trong rừng cây, sau khi tiến vào, tốc độ nó lại càng chậm hơn. . . Ở trong rừng rậm dày đặc cây cối này, chỉ cần chịu gia tốc chạy, lấy hình thể của Eevêe đụng vào cây là tất nhiên, đây là chỗ tốt có được sau khi Phương Duyên trầm tư suy nghĩ, vận dụng tốt có thể đạt hiệu quả không kém hơn thiết bị trong các đạo quán.

    Dù sao, nó có thể đồng thời huấn luyện nhiều tố chất cơ sở.
    "Đứa nhỏ này. . ." Khi Eevee trở về, khoảng cách 400 mét, tính cả thời gian nó tránh né chướng ngại vật phức tạp, tổng cộng dùng hết 133 giây, vượt khỏi 2 phút 11 giây.

    "Không hợp cách." Nhìn Eevee lòng còn sợ hãi trở về, Phương Duyên bất đắc dĩ hô.

    "Cái này vẫn là dưới tiền đề không có sử dụng chiêu thức, nếu như không thể một mực gia tốc chạy xong toàn bộ hành trình, đến lúc đó căn bản không thể khống chế được tốc độ của Quick Attack, nghỉ ngơi 1 phút, chúng ta lại làm một lần, lần này ta đi theo em, thuận tiện giám sát em luôn."

    Phương Duyên không có quá sốt ruột, dự định để Eevee thích ứng vài vòng, trước rèn luyện một chút thể lực của nó rồi lại nói.

    Bất quá, mục tiêu cuối cùng nhất của cái phương pháp huấn luyện này cũng không phải là rèn luyện thể lực. . .
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 1)