FULL  Huyền Huyễn  Đô Thị Lão Bà Ka Là Thánh Nữ - Vũ Hạ Đích Hảo Đại

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Bạch Ngọc Kinh

    Bạch Ngọc Kinh Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/7/20
    Bài viết:
    25,532
    Được thích:
    15,758
    Chương 6: Tiên Thiên Nhị Khí
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    - Đứng lại, anh có biết tôi là ai không?

    Nghe được câu này, Giang Tả khẽ bó tay, hắn cảm thấy có chút buồn cười.

    Cô gái này chẳng lẽ không nghĩ thử một chút, người mà cô ta đang cản là ai sao?

    Sau đó, Giang Tả quay người nhìn về phía đối phương:

    - Cô là ai?

    Cô gái kia có chút cấp bách, nói:

    - Tôi, tôi không có ý, chẳng qua tôi gấp quá. Thuốc kia dùng để cứu mạng người, thực sự không có thời gian đi tìm nữa. Mười lần, thuốc kia nhiều nhất đáng giá mười ngàn, tôi trả anh một trăm ngàn, được không?

    Giang Tả nhìn qua đối phương, nhàn nhạt nói:

    - Nếu thuốc này tôi cũng dùng để cứu người thì sao?

    Cô gái kia sững sờ, tùy tiện nói:

    - Chúng tôi thực sự gấp, trễ nữa là không kịp!

    - Vậy tôi cũng phải nói, tối nay không dùng thuốc này, người kia cũng sẽ chết?

    Trên đời này sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy? Cô gái kia lại nói:

    - Nhưng… nhưng…

    Cô gái kia còn chưa nói hết, Giang Tả đã nói thay:

    - Nhưng người chết không phải người của cô, người vội không phải cô, thuốc không có tìm cố tìm, không chừng vẫn có thể tìm được. Người khác chết không quan hệ gì với cô, nhiều lắm là mặc niệm đáng thương một chút, sau đó cảm khái thế sự vô thường.

    Cô gái kia ngẩn người nhìn Giang Tả.

    Giang Tả lạnh lùng nói:

    - Nếu chúng tôi chết không quan hệ gì với cô, cô không vội. Vậy có quan hệ gì với tôi? Cô cần cứu mệnh, tôi cần dùng gấp. Là cô, cô sẽ bán cho tôi sao? Trong lòng cô hẳn cũng đã có câu trả lời? Như vậy, câu trả lời của cô chính là câu trả lời của tôi. Chuyện mình không làm được, đừng bức bách người khác làm, được chứ? Xin lỗi, cô không ép được tôi!

    Giang Tả xoay người rời đi.

    Tiền?

    Đối với Giang Tả hắn mà nói, căn bản không có giá trị.

    Cho dù có giá trị thì sao? Một trăm ngàn mà bắt hắn chờ một đêm? Bọn họ lấy đâu tư cách?

    Cô gái kia hoảng sợ nhìn bóng lưng Giang Tả, cuối cùng tức muốn điên lên, người kia dựa vào cái gì mà nói với cô như thế chứ?

    Hắn có tư cách gì mà nói cô?



    Hoa viên Thế Kỷ.

    Nghe tên thì rất hoành tráng, nhưng đây chỉ là một tiểu khu bình thường chỗ Giang Tả ở.

    Nhà ở đây là hắn thuê, hắn còn chưa mua nổi nhà, vừa tốt nghiệp thì lấy đâu ra tiền?!

    Có điều Tô Kỳ có hay không thì khó nói, nhưng hẳn là không có, tu luyện rất tốn tiền nha.

    Mấy thứ mà Giang Tả mua vừa rồi, đối với hắn mà nói cũng chỉ là dược liệu bình thường, thế nhưng lại tiêu tới hai trăm ngàn.

    Khó trách nhiều người chạy tới bộ phận thị trường như vậy.

    Nhà có hai phòng ngủ, một phòng khách, diện tích cũng không lớn, cũng không nhỏ, đủ cho họ ở.

    Nhắc tới nhà này, trước hắn với Tô Kỳ còn bố trí nơi này làm phòng cưới, sau khi nhận giấy đăng ký kết hôn, Tô Kỳ đã rất vui vẻ.

    Giang Tả cau mày, lâu như vậy, hắn lại còn vì Tô Kỳ mà động tâm.

    Lúc không có bất cứ hy vọng cùng triển vọng gì, hắn dù muốn hay không thì vẫn chọn ly hôn với Tô Kỳ, bây giờ hắn trở lại, hắn lại có tâm tư, thậm chí là mong đợi.

    Giang Tả cũng không nghĩ nhiều, đi tới phòng bếp.

    Hắn lấy cái nồi đặt lên bếp từ, làm gì? Đương nhiên là luyện đan!

    - Nhắc tới luyện đan, phương thức luyện đan này là ai phát minh nhỉ? Đúng là một nhân tài.

    Sau đó, Giang Tả bắt đầu xử lý dược liệu trên tay, tiếp đó mở bếp.

    Thủ pháp của Giang Tả vô cùng thành thạo, động tác như nước chảy mây trôi, đẹp như thể hiện nghệ thuật.

    Không lâu, Giang Tả đã xử lý dược liệu xong, tiếp đó bắt đầu thả vào trong nồi lẩu.

    Vì đây chỉ là một cái nồi, cho nên Giang Tả không định tụ đan, hơn nữa cũng không thể tụ đan.

    Thứ hắn cần là chất lỏng.

    Giang Tả không ngừng bỏ thêm dược liệu, cuối cùng chỉ còn ba loại thuốc nữa, hắn mới bật nhiệt độ lên tối đa.

    Khi ngửi được mùi hương thoang thoảng, Giang Tả khẽ nhếch miệng cười, sau đó bỏ toàn bộ số thuốc còn lại vào, nước trong nồi nhanh chóng chuyển sang trạng thái sền sệt.

    Khi cô đặc tới mức nhất định, Giang Tả thả Nguyệt Lệ châu vào.

    Sau đó, Nguyệt Lệ châu liền ánh lên lam quang, chất lỏng sền sệt trong nồi nhanh chóng bị Nguyệt Lệ châu hấp thu.

    Mà mày sắc Nguyệt Lệ châu cũng dần biến đối, tử thiểm lam, biến thành lam nhạt, rồi biến thành thiên lam.

    Đến lúc đậm như màu trời, sự biến đổi mới ngừng lại.

    Giang Tả biết, đã tới cực hạn.

    Không chút do dự, Giang Tả trực tiếp vớt Nguyệt Lệ châu ra, miễn cưỡng đạt tới trung phẩm, đủ hắn dùng.

    Sau đó Giang Tả đóng toàn bộ cửa lại, tránh cho người đi vào quấy rầy.

    - Bây giờ còn thiếu trận pháp nữa!

    Hắn đi tới phòng ngủ, trong này có chỗ trống rộng rãi, đủ để hắn vẽ hai cái trận pháp.

    Hơn nữa bên cạnh còn có cửa sổ, nói không chừng còn có thu hoạch ngoài ý muốn.

    Công pháp của Giang Tả khác với các loại bình thường, người khác tu luyện dựa vào thiên tư, Giang Tả hắn luyện là cướp đoạt.

    Mà muốn học được pháp cướp đoạt này, trước nhất định phải ngưng tụ Tiên Thiên Hỗn Độn khí.

    Có nó mới có thể tiến thành cướp đoạt, tu luyện tăng lên bản thân.

    Tiên Thiên Hỗn Độn khí, phân làm Tiên Thiên khí cùng Hỗn Độn khí.

    Tiên Thiên khí lại phân thành Tiên Thiên Nhất khí, Nhị khí cùng Tam khí.

    Khí càng ít thì tốc độ cướp đoạt càng nhỏ.

    Hiện tại, Giang Tả còn chưa dám nghĩ tới Hỗn Độn khí, thứ hắn cần hiện tại là Tiên Thiên nhị khí, hơn nữa còn phải dựa vào Nguyệt Lệ châu trước mắt này.

    Muốn sinh Tiên Thiên khí, vậy chỉ có thể dựa vào Ngũ Hành chi lực hoặc là Nhật Nguyệt tinh hoa.

    Bất luận lực lượng nào trong Ngũ Hành đều có thể kích hoạt Tiên Thiên Nhất khí, còn Nhị khí thì phải có ba loại trở lên.

    Tam khí thì phải có Nhật Nguyệt tinh hoa phối hợp.

    Vốn Giang Tả muốn gom đủ ba loại Ngũ Hành chi lực để kích hoạt Nhị khí, không thì Nhất khí cũng được, tóm lại, tối nay hắn phải có thể tu luyện.

    Có điều giờ gặp may, thu được Nguyệt Lệ châu, Nguyệt Lệ châu là thứ không kém Nguyệt Hoa.



    Đêm tới.

    Giang Tả ngồi trên một trận pháp, một trạn khác thì đặt Nguyệt Lệ châu.

    Ánh trăng chiếu qua cửa sổ, Giang Tả khẽ cười, quả nhiên, trời cũng giúp ta.

    Khi ánh trăng chiếu tới Nguyệt Lệ châu, Nguyệt Lệ châu bắt đầu toát ra ánh sáng, ánh sáng lại bị trận pháp hấp thu, sau đó cả trận pháp sáng lên.

    Hai trận pháp trong phòng là đồng nguyên, cho nên toàn thân Giang Tả lập tức bị năng lượng trong Nguyệt Lệ châu bao phủ.

    Nguyệt Hoa tràn vào trong cơ thể Giang Tả.

    Trong phút chốc, cảm giác đau nhức xông lên tới tận não hải, cảm giác đau đớn mãnh liệt tới tan nát tâm can, sống không bằng chết.

    Đây là cái giá phải trải khi muốn đạt được Tiên Thiên khí, thành là sinh, bại là tử.

    Trận pháp rất mỏng manh, cho nên Giang Tả căn bản không dám động, trận pháp ở đây hoàn toàn không phải trận pháp trong Tiên Linh động phủ, ở chỗ kia hắn có thể lăn qua lăn lại, nhưng ở đây thì không được có bất cứ dị động nào.

    Hơi không cẩn thận, đó chính là hủy diệt.

    Cảm giác đau đớn kéo dài cả một đêm.

    Sáng sớm, Giang Tả mở đôi mắt mệt mỏi, lúc này Nguyệt Lệ châu cũng đã hóa trong suốt mà bể nát.

    Sau đó Giang Tả duỗi tay, hai vệt khí trắng rong ruổi trong tay hắn.

    Thấy hai vệt khí trắng, Giang Tả mới khẽ mỉm cười.

    Tiên Thiên nhị khí thành.

    Từ bây giờ, hắn đã có thể tu luyện.

    Có Tiên Thiên nhị khí, tốc độ tu luyện của hắn liền gấp mười người thường, có thể tính là tư chất cấp thiên tài.

    Nếu là Tiên Thiên tam khí, như vậy tốc độ tu luyện của hắn sẽ càng kinh khủng hơn.

    Lần trước, lúc ở Tiên Linh động phủ, hắn chỉ thu được nhất khí, nhưng dựa vào một đường cố gắng, cuối cùng vẫn tiến hóa tới Hỗn Độn nhất khí.

    Khi đó, hắn nháy mắt liền đạt tới đỉnh thiên hạ!

    ----
     
    Dạ Tâm thích bài này.
  2. Bạch Ngọc Kinh

    Bạch Ngọc Kinh Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/7/20
    Bài viết:
    25,532
    Được thích:
    15,758
    Chương 7: Khảo Hạch Tu Vi
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Trời vừa sáng, điện thoại của Giang Tả lại vang lên, Giang Tả nhìn qua liền sửng sốt.

    Là tin nhắn của Tô Kỳ.

    Tô Kỳ: Hai ngày nữa em trở về!

    Nhìn tin nhắn của Tô Kỳ, Giang Tả có chút sững sờ, cuối cùng vẫn yên lặng nhắn lại: Ừm!

    Nếu là lúc trước, hắn sẽ chọn không trả lời, hoặc là trực tiếp chất vấn!

    Có điều, hình như kiếp trước, hắn không nhận được tin nào của Tô Kỳ a, có vấn đề ở đâu sao?

    Không suy nghĩ nhiều, Giang Tả liền ra khỏi cửa.

    Tiên Thiên nhị khí vẫn rong ruổi trong cơ thể, không ngừng thu lấy linh khí quanh thân, đây chính là ưu thế tuyệt đối của Tiên Thiên Hỗn Độn khí.

    Tự động tu luyện.

    Hơn nữa, Tiên Thiên Hỗn Độn khí không chỉ là biện pháp tu luyện, mà còn là công pháp tu luyện, trực hướng Đại Đạo.

    Đủ để hắn tu luyện một đời.

    Khởi điểm của tu luyện là Linh biến, Linh biến có thể mở Thất luân.

    Trong người có Trung mạch, Trung mạch phân thất luân, Linh biến nhất trọng có thể mở nhất luân, mà mỗi luân là một đại cảnh giới, Thất luân đều mở, Đại Đạo thành.

    Mà từ khi Giang Tả đạt được Tiên Thiên nhị khí, hắn đã bước vào Linh biến nhất trọng, đã không tính là người bình thường.

    Linh biến sẽ kéo theo chất biến, thể chất hắn đã sớm không phải bình thường.

    Nếu như quy ra số liệu, hiện hắn đang ở giai đoạn thứ nhất của Nhất giai, lực lương gấp bốn lần người thường, một quyền có lực khoảng hai trăm kg.

    Mỗi một biến, hay mỗi một giai đều có bảy đoạn, bảy đoạn này là cảnh giới nhỏ.

    Không bao lâu, Giang Tả đã tới tòa nhà Thiên Hòa.

    Hắn cần tiếp tục làm ủy thác, nếu có Nguyệt Lệ châu thì càng tốt, không thì Ngũ Hành chi lực cũng được.

    Giờ hắn muốn tụ tập Ngũ Hành chi lực, mặc dù không nhất định có thể tăng thành tam khí, nhưng để tăng cường nhị khí cũng được.

    Tiên Thiên khí không có quy tắc tăng cấp cụ thể, thêm bớt bao nhiêu, hoàn toàn nhờ may mắn.

    Tóm lại, tích lũy rất quan trọng, nếu không được, thì cũng có thể chuyển hóa thành tu vi.

    Rất nhanh, Giang Tả đã tới chỗ làm việc, lúc này ở bộ phận thị trường lại có không ít người.

    Mỗi người đều đang chăm chú xem máy tính, Giang Tả tới cũng không khiến ai chú ý.

    Hắn tìm tới vị trí của bản thân, mở máy tính kiểm tra ủy thác.

    Ứng dụng nhận ủy thác này rất dễ thấy, nhưng Giang Tả vừa nhìn liền ngẩn người, không có ủy thác nào cả.

    Sau đó, Giang Tả nhìn qua người khác, những người khác đều làm việc rất hăng say.

    Có vẻ khó giao tiếp.

    Bất đắc dĩ, Giang Tả lấy điện thoại ra, hiện tại hắn lại thấy, nhóm chat nhảm lại vẫn rất hữu dụng.

    Phá Hiểu:

    - Hỏi ngu một chút, tại sao người khác nhìn bảng ủy thác rất hăng say, còn tôi lại không thấy gì cả?

    Biên Hải Đao Khách lập tức trả lời:

    - Đạo hữu đã kiểm nghiệm tu vi chưa? Phần lớn ủy thác đều có yêu cầu tu vi, ngày hôm qua là một đơn đột xuất, hơn nữa còn là tôi chuyển cho anh, cho nên không cần qua thủ tục này.

    Phá Hiểu:

    - Vậy phải kiểm nghiệm tu vi sao? Yêu cầu cao không?

    Biên Hải Đao Khách:

    - Tu vi đạo hữu là gì?

    Phá Hiểu:

    - Nhất đoạn Nhất giai!

    Trần Ức gửi một icon kinh ngạc:

    - Phá Hiểu đại lão chỉ 1.1? Vậy sao có thể đập choáng Lưu Vũ kia?

    Lưu Vũ chính là người dùng Tối cường Thôi Miên thuật với Giang Tả ở trong phòng Cảm Tri bộ lúc trước.

    Phá Hiểu gửi hai chữ:

    - Quá yếu!

    Thực ra Giang Tả cũng khá kinh ngạc, đám người này nói tắt nhất đoạn Nhất giai thành 1.1, tắt như vậy có phải hơi qua loa quá không?

    Có điều nhập gia tùy tục, 1.1 thì 1.1.

    Liễu Y Y gửi sticker đầy kinh hoảng:

    - Tôi nhớ Lưu Vũ là 1.3? 1.3 không đánh lại 1.1, hắn ăn gì mà lớn vậy?

    Biên Hải Đao Khách:

    - Rất bình thường, chênh lệch 0.2 thôi mà, cũng không phải lệch quá nhiều, ở Nhất giai, kỹ thuật rất quan trọng. Nói chuyện chính đi, Phá Hiểu đạo hữ có tu vi là 1.1, như vậy có thể đi kiểm nghiệm một chút, bảng ủy thác sẽ có thay đổi, như vậy có thể nhìn thấy ủy thác.

    Trần Ức bổ sung:

    - Bộ phận Khảo Hạch ở đằng sau bộ phận Cảm Tri, một đường đi qua là được.

    Cảm ơn trả lời, Giang Tả liền rời khỏi bộ phận thị trường.

    Đi thẳng tới chỗ Khảo hạch, cửa chỗ này mở, bên trong là một võ trường rất lớn.

    Chung quanh đều là kết giới, khá là vững chắc.

    Trước cửa có một cái đài, Giang Tả đi qua hỏi thăm:

    - Nơi này kiểm nghiệm tu vi sao?

    Cô gái trước đài là một người khá trẻ tuổi, nhìn qua Giang Tả một cái:

    - Thẻ công tác!

    Giang Tả cầm thẻ công tác đưa qua.

    - Tu vi bao nhiêu? Tốt nhất nói thật một chút, nếu không chút nữa mà có vấn đề, chúng tôi không chịu trách nhiệm!

    Giang Tả nghĩ một chút:

    - 1.1.

    Người trước đại liếc qua Giang Tả, thầm nghĩ, 1.1 còn cần do dự?

    Có điều cũng không nói gì thêm, trả lại thẻ công tác cho Giang Tả:

    - Phòng số ba đằng sau, đi vào chờ là được.

    Nhận lại thẻ, Giang Tả liền đi theo chỉ dẫn, tới trong phòng số ba, Giang Tả mới phát hiện bên trong có không ít người.

    Đây là một diễn võ trường nhỏ, bốn năm người đứng một bên, trên đài có hai người.

    Một là trung niên giám khảo, một là nhân viên tới khảo hạch.

    Giang Tả đứng trong bốn năm người, nhìn về phía diễn võ trường, bọn họ vừa mới bắt đầu.

    Lúc này, Giang Tả cảm thấy có người đụng hắn một cái, nhìn qua là một tiểu tử trẻ tuổi.

    - Người anh em, tôi thuộc bộ phận hậu cần, cậu ở bộ phận nào?

    Người trẻ tuổi hỏi.

    Giang Tả nhìn qua thẻ công tác của đối phương, Hạ Dược.

    - Bộ phận thị trường.

    - Tới kiểm nghiệm tu vi sao? Tôi tới khảo hạch 1.3, ở bộ phận hậu cần cũng tính là khá.

    - 1.1.

    - 1.1 khá dễn, tùy tiện đánh đấm hai cái là được, sau đó còn khảo hạch năng lực thực chiến, chiến cấp nào thì nhận cấp đó, nếu năng lực thực chiến không theo kịp tu vi, công ty sẽ không chấp nhận.

    Giang Tả không nói thêm, lúc này trên đài đã đánh, Giang Tả nhìn qua, người khảo hạch kai cũng là 1.3, chẳng qua là thân thủ khá bình thường.

    Giám khảo cũng không ngừng lắc đầu, sau đó một tay đánh ngã đối phương:

    - Thất bại, nếu cậu còn tiếp tục như vậy, tôi không cần ép tu vi xuống 1.3, 1.2 cũng có thể đánh thắng cậu.

    Người kia mặt như đưa đám, cuối cùng đành phải rời đi.

    Lúc này, Hạ Dược thở dài:

    - Ai, kiếm cái chứng nhận cũng không dễ, không phải chỉ là thêm chút tiền lương thôi sao?

    Giang Tả kinh ngạc:

    - Tiền lương ở đây rất cao sao?

    - Đương nhiên rồi!

    Hạ Dược nghĩ một chút:

    - Ở bộ phận hậu cần chúng tôi, tu vi 1.2 có thể nhận 20.000, 1.3 thì là 30.000. Cái này còn tính là ít, nếu ở bộ phận khác như Cảm Tri hoặc Kỹ Thuật, vậy còn nhiều hơn.

    - Bộ phận thị trường thì sao?

    - Lương bộ phận thị trường các cậu vô cùng thảm, hơn nữa bộ phận thị trường căn bản không ăn cơm bằng lương, thêm tu vi chỉ là để nhận thêm ủy thác mà thôi. Tương đối mà nói, yêu cầu đối với tu vi ở bên bộ phận thị trường cao hơn.

    Hạ Dược tiếp tục nói:

    - Cậu không biết mấy cái này sao?

    Giang Tả gật đầu, xem ra người tu luyện cũng cần kiếm tiền ăn cơm, sau đó thuận miệng nói:

    - Tôi mới tới!

    Lúc này, người trước mặt Giang Tả cũng đã kết thúc.

    Ai nấy đều oán giận không nhỏ.

    Hạ Dược nói:

    - Đến tôi rồi!

    Hạ Dược khá hơn một chút, chống đỡ rất lâu dưới tay giám khảo mới bị đánh ngã.

    - Miễn cưỡng tính quá, có điều vẫn rác rưởi, chẳng lẽ không có một người hợp cách sao? Thực làm người thất vọng!

    Mặc dù bị khinh bỉ, nhưng Hạ Dược vẫn rất vui vẻ.

    Sau đó liền đi tới bên cạnh Giang Tả:

    - Đến cậu rồi, nể mặt mới nói chuyện một chút, tôi chờ cậu thi xong rồi đi.

    Giang Tả cười cười không nói, đi lên đài.

    - Phá Hiểu? 1.1? Mẹ nó, bây giờ tu vi 1.1 cũng dám tới bộ phận thị trường sao?

    Giám khảo có chút khinh thường.

    ---
     
    Dạ Tâm thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)