[Huyền Huyễn] Thần Thương Vô Địch - Hà Phi Song Giáp (New: C31) (Bàn Long Hội)

Thảo luận trong 'Truyện tạm dừng' bắt đầu bởi Wind Prince, 8/9/11.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Thần Thương Vô Địch
    Tác giả: Hà Phi Song Giáp


    Chương 31: Khó Kìm Lòng Nổi

    Dịch: Wind Prince
    Nguồn: Banlonghoi.com




    “Cái bên trong kia đệ không cởi sao?” Mạt Lạp Ti mở mắt ra, vừa nhìn vừa kỳ hỏi.

    “Cái kia không phải cởi” Triệu Lôi cảm thấy nước mát mẻ nhưng lại cảm giác thân thể nóng lên, tim nhảy dồn dập. Mặc dù sau lưng bị thương nhưng hắn có thể cảm nhận được Mạt Lạp Ti nhẹ nhàng dội nước phía sau lưng hắn, lại còn không có cảm thấy đau nhói. Một chút đau đớn tựa hồ biến thành cực kỳ nhẹ nhàng, còn kém cả cảm giác khi đầu ngón tay của Mạt Lạp Ti tiếp xúc với làn da hắn.

    Một loại biến hóa lén lút phát sinh, mặt Triệu Lôi nhất thời đỏ lên, hai chân co lại ngồi ôm đầu gối.

    Hắn tận lực buông lỏng, nhưng hết lần này tới lần khác lại xuất hiện sự kỳ lạ, thân thể biến hóa, đặc biệt là từ bản tay nhỏ bé của Mạt Lạp Ti. Nàng nhẹ nhàng chà phía sau lưng hắn, thỉnh thoảng có một mùi thơm phun đến mũi hắn làm phản ứng của hắn càng thêm kịch liệt.

    Đến khi máu đen trên người Triệu Lôi rửa sạch, Mạt Lạp Ti đem nước bỏ đi.

    Rồi lại biến ra một quả cầu nước lơn, đổ từ trên đầu Triệu Lôi xuống, làm cho Triệu Lôi có cảm giác thật sướng. Tay của Mạt Lạp Ti không biết cầm cái gì đó tạo ra nhất nhiều bọt ở trên đầu Triệu Lôi, khiến hắn cảm thấy vô cùng mới lạ. Khiến cho hắn thoải mái chính là, tay của Mạt Lạp Ti nhẹ nhàng xoa trên đầu hắn, làm cho tinh thần hắn theo đó cũng rung lên, một chút mệt mỏi sau chiến đấu cũng biến hết.

    Cách một lúc, Mạt Lạp Ti dùng nước dội một lần, sau đó lại xoa tiếp.

    Triệu Lôi vốn là ngồi, nhưng Mạt Lạp Ti muốn cả người hắn nằm ngửa ở bên trong bồn tắm.

    Bình thường cũng không sao cả, nhưng hiện tại thân thể biến hóa quá lớn, Triệu Lôi cảm thấu nếu như mình nằm thì sẽ “lộ nguyên hình” nên tự nhiên sẽ không chịu.

    Cuối cùng hai người cũng lui một bước, đổi thành ngồi dựa vào bên cạnh bồn tắm. Triệu Lôi vốn còn muốn cãi cọ một chút nhưng ngẩng đầu lên nhìn thấy Mạt Lạp Ti ở ngay trước mặt mình, cách Triệu Lôi một ít là cái kia cao vút đẫy đà. Nhìn nó khẽ rung động vì động tác của Mạt Lạp Ti, tim Triệu Lôi tựa hồ có cái gì đạp vào, nhảy dựng lên, hắn vội vàng nhắm mắt lại.

    Cơ thể Mạt Lạp Ti phát ra mùi thơm thấm vào tận phế phủ, Triệu Lôi khứu giác lại vô cùng nhạy bén, dưới khoảng cách này lại càng rõ ràng.

    Loại mùi thơm của cơ thể này phi thường dễ chịu, không giống mùi hoa là có mùi thơm ngào ngạt, mà mùi này lại nhẹ nhàng khiến trong lòng đặc biệt thoải mái.

    Sợ tranh cãi tiếp thì sẽ đụng phải bộ ngực cao vút của Mạt Lạp Ti nên Triệu Lôi không thể làm gì hơn là nghe theo nàng, nhắm hai mắt lại, dựa vào bồn tắm, lẳng lặng cảm nhận tay nàng xoa tóc của mình. Theo sự ôn nhu của Mạt Lạp Ti, Triệu Lôi cảm thấy ý thức dần mơ hồ, vô cùng thoải mái, cả người buông lỏng, bất tri bất giác đã chìm vào giấc ngủ.

    Mạt Lạp Ti lúc đầu còn không biết, nhưng hỏi hai câu, không nghe được câu trả lời thì nàng mới biết Triệu Lôi đã ngủ thiếp đi.

    Nàng mừng thầm trong lòng, đầu tiên là khom lưng xuống, quan sát cẩn thận tư thế ngủ của hắn, càng xem càng vui mừng, càng xem khuôn mặt nhỏ nhắn càng ửng đỏ. Nhịn không được rung động trong lòng, Mạt Lạp Ti nhẹ nhàng nhắm mắt lại, len lén hôn nhẹ nhàng lên môi hắn một cái. Bởi vì sợ hắn tỉnh lại, Mạt Lạp Ti lo lắng nhìn hồi lâu, cuối cùng phát hiện hắn còn trong mộng, thì vừa xấu hổ vừa vui mừng.

    Nhẹ xoa ở bờ môi của mình, Mạt Lạp Ti vui vẻ xoay tròn, trong lòng vui mừng muốn hát lên.

    Đem chân hắn nhẹ nhàng duỗi ra, lại đem hắn cẩn thận nằm ở trong bồn tắm, làm cho cả người hắn thoải mái nằm dài. Mạt Lạp Ti mang một ít ngượng ngùng nhìn bộ phận nổi lên cao cao ở phía dưới hắn, thật lâu khuôn mặt ửng đỏ thì ánh mắt mới dời đi.

    Không trách hắn không chịu nằm xuống, thì ra là...

    Bất quá thật nhìn giống như rất là dọa người, Mạt Lạp Ti rất tò mò muốn nhìn một chút, hoặc là muốn sờ một chút ( OMG) nhưng lý trí cùng sự ngượng ngùng đã ngăn cản hành động của nàng. Bàn tay nhỏ bé của nàng nhẹ nhàng du động trên người của Triệu Lôi, thay hắn vỗ về cơ thể, nhiều lần muốn xuống vùng bụng nhưng trong lòng ngượng ngùng không có dũng khí đi xuống.

    Trong lòng nàng cực kỳ thích nam tử này, mặc dù chỉ biết hắn có hai, ba ngày. Nhưng hắn xuất sắc như vậy, tựa như ngôi sao sáng trên bầu trời lóng lánh bên trong nội tâm của nàng, làm cho nàng khó kìm lòng yêu hắn.

    Hắn quả thực hoàn mỹ như một Thần Minh, cho dù hắn không phải, thì trong nội tâm của nàng hắn cũng là Thần Minh.

    Nàng cảm giác mình đến bây giờ, vẫn chờ đợi một người chính là hắn.

    Mang theo sự dung động, nàng dùng ngón tay xoa nhẹ lên bờ môi của hắn. Tựa hồ như bị điện giật, Mạt Lạp Ti có cảm giác như mình bị sét đánh, một dòng điện xuyên qua thân thể nàng, làm cho nàng như bị điện giật giết chết.

    Lại hôn hắn một cái, hắn sẽ không tỉnh đâu....

    Mạt Lạp Ti do dự hồi lâu mới có dũng khí cúi người xuống hôn lên môi Triệu Lôi.

    Lần này, nàng không nỡ buông ra, bắt đầu nhẹ nhàng tiếp xúc, sau đó thử vươn lưỡi liếm một chút đầu môi của hắn, phát hiện cảm giác vô cùng thích, cuối cùng nhịn không được tận tình hôn lấy hắn...

    ***

    Triệu Lôi tỉnh dậy, phát hiện mình nằm trong bồn tắm ngủ thiếp đi, giật mình không nhỏ.

    Lại nhìn thấy Mạt Lạp Ti ngồi trên sàn nhà, đầu gối lên cánh tay của mình, đang ngủ say từa hồ có một chút mệt mỏi. Nhìn thấy người mình được băng bó cẩn thận, ngay cả bắp đùi cũng được băng bó, còn tóc của mình từ màu đen nhanh nhưng bây giờ lại có màu tím nhàn nhạt, tựa hồ cũng không tổn hại màu tóc của người Hán, chẳng qua là có thêm một chút ít biến hóa.

    Nhìn lại nàng cực kỳ ôn nhu đang ngủ say, dường như đang có một giấc mộng đẹp.

    Triệu Lôi không khỏi cảm động, hắn nhớ được nàng xoa bóp cho chính mình, làm cho mình buông lỏng mà ngủ, hiện tại mệt mỏi lại ngủ trên cánh tay của mình, trong lòng không khỏi có một trận gợn sóng.

    Cơ hồ không có bất kỳ suy tư gì, hắn cúi người bế Mạt Lạp Ti lên.



    Hắn phát hiện nàng nhẹ như một cánh lông, nhẹ đến mức làm cho lòng hắn thương cảm. Triệu Lôi có một ý nghĩ đó là hướng về phía bờ môi anh đào đỏ như hồng bảo thạch hôn một cái, nhưng cuối cùng lại nhịn được.

    Đem nàng ôm trở về giường, nhẹ nhàng vén một ít tóc tím, rồi đắp chăn cho nàng.

    Nhìn nàng một lúc lâu, Triệu Lôi cuối cùng hắn cũng không hôn lên mặt nàng mà lại cực kỳ vui vẻ ở trong lòng. Mặc dù Triệu Vân không có dạy hắn vấn đề này, nhưng tựa hồ ở thời gian rất lâu, khi hắn còn nhỏ, hắn cũng biểu đạt như vậy, nhưng dần lớn lên thì đã dần dần quên mất.

    Hắn thậm chí cũng không nhơ ban đầu như vậy là hôn người nào, hẳn là một nữ nhân, chắc là mụ mụ, nhưng hắn không nhớ nổi khuôn mặt của mụ mụ.

    Còn có một người giống lão quái đầu Đức Bố - La Ý cả ngày ở trong phòng làm thí nghiệm là ba ba, chính là người để cho hắn chui vào một cánh cửa quỷ quái lấy một nắm bùn, hắn cũng không nhớ, chỉ nhớ rõ cách gọi ba ba. Khuôn mặt của hắn dần dần bị Triệu Vân thay thế, chỉ cần nghĩ đến dĩ nhiên là nghĩ tới Triệu Vân.

    Triệu Lôi nhìn chính mình chỉ mặc một cái quần lót, lập tức nhanh chóng mặc lại quần.

    Len lén nhìn Mạt Lạp Ti một chút, phát hiện nàng còn chưa tỉnh, mang một ít yên lòng hắn nhẹ nhàng đóng cửa lại đi xuống lầu.

    Đợi hắn ra khỏi cửa, Mạt Lạp Ti bỗng nhiên mở mắt ra. Mang theo niềm vui vô hạn, nàng mỉm cười, vừa ngượng ngùng vỗ về lưng áo mà hắn ôm qua, tựa hồ muốn nhớ lại cảm xúc khi bàn tay kia tiếp giáp với lưng nàng. Mặc dù mang một ít mơ hồ, nhưng khi hắn ôm lấy nàng thì nàng đã tỉnh lại, nàng còn cảm giác được hơi thở của hắn ở rất gần khuôn mặt nàng, tựa hồ muốn hôn nàng.

    Đáng tiếc cuối cùng hắn không có hôn, làm cho nàng rất tiếc nuối, bất quá cũng mang một ít sung sướng, dù sao đây cũng là cái bắt đầu tốt đẹp.

    Thật vui vẻ...Mạt lạp Ti trốn ở trong chăn ngượng ngùng cười trộm không ngừng.

    Triệu Lôi xuống lầu, phát hiện Hổ đã tỉnh, tinh thần rất tốt đang giúp Đặc Luân Mạc Lạp kiểm kê hàng hóa, lại vừa nghe nàng giảng giải cách dùng tễ thuốc. Triệu Lôi còn chưa mở miệng, Hổ đã kinh ngạc thở dài nói : “Cái bộ dáng này, ta quả thực không dám nhận thức, ngươi cái bộ dáng này thật quá đẹp zai rồi...không, không, ý của ta là trước ngươi cũng rất đẹp, nhưng bây giờ nhuộm tóc một chút...nhìn lại quả thực làm cho người ta khó có thể tin.”

    “Lôi thiếu gia nếu như mặc bào quan, thì ngài chính là một vương tử.” Đặc Luân Mạc Lạp gật đầu nói : “Là thế gian đẹp nhất vương tử.”

    “Đáng tiếc là hắn không phải.” Đức Bố - La Ý cười ha hả đi tới, nhìn Triệu Lôi đánh giá một ít, cười nói : “Bản thân ta thì nguyện ý ngươi là vương tử. Nếu như ngươi là vương tử thì bàn dân thiên hạ sẽ không khổ cực. Nếu như mặc áo choàng Ma Pháp Sư vào, cầm một ma trượng, như vậy sẽ không có người nhận ra nhà quê ngươi mới từ thập vạn đại sơn ra rồi.”

    “Lão đầu tửm ngươi chú ý một chút cách dùng từ.” Tính tình Hổ vốn rất tốt, nhưng trời sinh vốn cùng đối đầu với lão quái, vừa nghe lập tức hừ nói.

    “Ta sẽ chú ý, bất quá quá là chú ý xem cho hắn cầm loại ma trượng nào.” Đức Bố - La Ý cười to nói : “Bởi vì giả Ma Pháp Sư chẳng những không biết ma pháp, còn có thể dùng ma trượng đánh địch nhân, không tìm cho hắn một loại cực bền thì không thể làm được...ha ha.”

    “Ta tại sao phải giả dạng làm Ma Pháp Sư?” Triệu Lôi không rõ hỏi.

    “Bởi vì trừ Ma Pháp Sư ra ngươi đi đến quốc gia nào thì cũng sẽ bị người ta bắt vào quân đội làm lao công, thậm chí là đầy tớ. Rất nhiều quốc gia đối với người ngoại lai sẽ không khách khí, đặc biệt là liên minh thú nhân quốc gia, tùy thời đều có thể bắt người, bán hết của cải rồi thu làm đầy tớ. Thân thể cường tráng thì đưa vào trường giác đấu, thân thể khỏe mạnh thì đưa vào quặng mỏ, thân thể gầy yếu đưa vào nhà ăn.” Đức Bố - La Ý vừa nói làm cho Triệu Lôi bừng tỉnh.

    “Lôi thiếu gia có thể giả dạng làm pháp sư chiến đấu.” Đặc Luân Mạc Lạp gật đầu nói : “Mặc dù loại pháp sư này rất ít, nhưng lại là sự lựa chọn tốt nhất.”
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)