FULL  Võng Du  Đồng Nhân Đường Tăng Xông Tây Du - Thái Sầu

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 801: Người Trái Đất đại di chuyển

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    Khương Thành bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đầu đụng vào người xếp hàng sau lưng.

    - Móa, thằng phía trước, mày muốn chết không.

    Đằng sau có người tức giận nói

    Lúc này, Khương Thành đang ở cảng vũ trụ Trung Quốc. Nơi này là một bến càng dài rộng mấy ngàn mét, phía trước có một chiếc phi thuyền vũ trụ dài năm trăm mét, cao khoảng hai trăm mét.

    Trước phi thuyền vũ trụ, vô số người đang đứng xếp hàng tiến vào phi thuyền, chuẩn bị đại di chuyển.

    - Ồ! Tôi xin lỗi! Tôi lại mơ thấy ác mộng.

    Khương Thành xin lỗi theo bản năng. Lúc nãy, hắn vừa nhắm mắt lại, thì bỗng nhiên mơ thấy quái thú tấn công.

    - Khục... Mày đang đứng thế mà còn nằm mơ giữa ban ngày được hả.

    Thanh niên sau lưng cười to, lập tức châm chọc:

    - Móa nó, mày đụng vào tao, mà còn lấy cái cớ ngu ngốc như thế.

    Khương Thành xin lỗi lần nữa, cuối cùng tránh đường cho người bị đụng vào trán tiến lên phía trước, thì người đó mới bỏ qua.

    - Ài!

    Khương Thành thở dài, lấy ra điện thoại di động xem tin nhắn, người gởi thư là Lâm Linh, nội dung là:

    - Khương Thành! Chúng ta chia tay đi. Chúc anh tìm thấy một nửa của đời mình.

    Lâm Linh là bạn gái của Khương Thành, hoặc nên nói là bạn gái cũ.

    Hai người yêu nhau bốn năm. Sau khi tốt nghiệp, Lâm Linh muốn chia tay. Khương Thành tất nhiên không đồng ý. Hắn đi đến Thượng Hải quấn quýt lấy nàng hơn mấy tháng. Nhưng Khương Thành vẫn không giữ được Lâm Linh, ngược lại càng khiến Lâm Linh phản cảm.

    Từ ngày ấy, Khương Thành không gượng dậy nổi, cảm thấy thế giới đã biến thành máu xám.

    Bỗng lúc này, toàn cầu thông báo. Người Trái Đất đã tìm được một hành tinh thích hợp sinh sống, cần một nhóm người tình nguyện di chuyển đến hành tinh đó.

    Chẳng qua, hoàn cảnh của hành tinh kia quá kém, nên mọi người có thể báo danh theo nguyện vọng.

    Bây giờ là năm 2080, dân số địa cầu đã hơn mười tỷ. Nhân khẩu tăng mạnh khiến tài nguyên tiêu hao rất nhanh. người Trái Đất cần một hành tinh làm ngôi nhà mới.

    Nhóm người Trái Đất di chuyển đầu tiên, sẽ tham gia vào quá trình khai phá hành tinh, người có nguyện vọng báo danh, tất cả được xếp thành tự nguyện nhập ngũ, đến lúc đó sẽ cầm vũ khí giết quái vật ngoài hành tinh.

    Khương Thành nhìn thấy thông báo này, không chút do dự báo danh, quyết định rời khởi Trái Đất đau lòng này

    Cuối cùng, đám người Khương Thành cũng bước lên cầu thang, tiến vào phi thuyền vũ trụ.

    Khương Thanh phát hiện, vỏ phi thuyền vũ trụ này dày ít nhất là mười mét, tất cả đều là hợp kim có độ cứng cao.

    - Nhanh nhanh nhanh, không được dừng lại, tất cả mọi người đi bên ngày, tiến vào khoang ngủ của thuyền vũ trụ.

    Một người mặc quân trang quát.

    Khương Thành đi theo biển người tiến vào một gian phòng rất lớn, bên trong đặt rất nhiều khoang ngủ trong suốt giống như quan tài, mỗi khoang ngủ đều kết nối mạch điện, nhìn rất tiên tiến.

    - Khương Thành, cậu ở số 11, không nên quên.

    Sỹ quan kêu lên.

    Khương Thành đi đến khoang ngủ số 11, được một người phụ nữ trung niên giúp cởi áo và giày, sau đó bước vào khoang ngủ, nhưng không vội vã nằm xuống.

    - Trưởng qua, hành tinh chúng ta sắp đến cách Trái Đất bao xa, phải đi khoảng bao lâu thì mới đến.

    Bỗng nhiên có người hỏi.

    - Hành tinh đó cách Trái Đất ba năm ánh sáng, phi thuyền vũ trụ phi hành vượt qua tốc độ ánh sáng, cũng phải mất ba năm mới đến nơi.

    Sĩ quan trả lời.

    - Ba năm...

    Tất cả mọi người giật mình.

    - Trưởng quan, chúng ta nằm ba năm trong khoảng ngủ, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ.

    - Phi hành vượt qua tốc độ ánh sáng, không ngờ ngay cả kỹ thuật này cũng đã nghiên cứu ra.

    Rất nhiều người nghị luận sôi nổi.

    - Các tân binh, dù tôi có giải thích khoa học kỹ thuật của khoảng ngủ thì mọi người cũng không hiểu. Mọi người chỉ cần biết rằng, ngủ trong khoang ngủ giống như động vật ngủ đông, không chỉ phòng ngừa già yếu, mà còn tránh bị tổn thương do do phi hành vượt qua tốc độ ánh sáng.

    Sĩ quan đáp.

    - Trưởng quan! Tôi nghe nói trên hành tinh kia có người ngoài hành tinh, có thật hay không?

    - Tôi cảm thấy hơi sợ. Nếu không phải người nhà của tôi đã mất hết, thì tôi cũng không muốn đi.

    Sĩ quan kia không tiếp tục chú ý những tân binh này.

    Nhưng Khương Thành hơi lo lắng, trên hiệp nghị có nội dung. Sau khi đến hành tinh kia, phải cầm vũ khí giết quái vật, nên nhất định phải đi lính.

    Khương Thành hơi bất an khi nhớ lại giấc mộng kia, cảm thấy những người đó dường như muốn che dấu điều gì.

    - Được rồi!

    - Yên lặng!

    - Tất cả mọi người lập tức nằm xuống, bắt đầu ngủ đông.

    Lúc này, sĩ quan kia hét lớn.

    Đám người Khương Thành vội vàng nằm xuống, bên cạnh mỗi khoang ngủ đều có một nhân viên kỹ thuật, đậy nắp khoang ngủ và cấp dưỡng khí cho đám người Khương Thành, đồng thời trên ngực còn dán một tờ giấy lờ mờ, trên giấy có mấy tuyến đường nối lại với nhau.

    Lúc này, phụ cận có người lên tiếng hỏi:

    - Trưởng quan! Lần này có bao nhiêu người di chuyển.

    - Ba trăm nghìn người! Mọi người là nhóm đầu tiên. Chẳng qua, trên hành tinh kia đã có mấy triệu quân nhân, mọi người sẽ không cô đơn.

    Sĩ quan trả lời.

    Tất cả mọi người hít vào một hơi lạnh, chiếc phi thuyền vũ trụ này lại chứa nổi ba trăm nghìn người.

    Khương Thành quay đầu nhìn lại. Người trong khoang ngủ đông ngư kiến, cộng lại chắn cũng hơn mười nghìn người, đoán chừng còn có khoảng ngủ khác.

    - Bắt đầu ngủ đông, đừng cho những tân binh này nói chuyện tiếp.

    Sĩ quan nói:

    - Nhất định phải kiểm tra cẩn thận, tuyệt đối không để xảy ra vấn đề gì.

    Sĩ quan dừng lai một chút, rồi nói tiếp:

    - Các tân binh, tuyệt đối không nên lộn xộn, trong khi phi hành vượt qua tốc độ ánh sáng, nếu không nằm trong khoang ngủ, thì mọi người sẽ bị hạt photon bắn thành mây khói.

    Tất cả mọi người giật mình, tất cả đều yên lặng.

    Lúc nhân viên kỹ thuật đã cài đặt xong khoang ngủ, bèn đè xuống chốt mở. Khoang ngủ trong suốt bỗng nhiên mờ đục, thời gian dần dần trôi qua, bóng đêm bao phủ xung quanh. Một cơn buồn ngủ xuất hiện, Khương Thanh cũng không biết mình ngủ thiếp đi từ lúc nào.

    Phi thuyền vũ trụ bay ra tầng khí quyển, lao ra ngoài không gian, gia tốc từ từ, hóa ánh tia sáng biến mất trong vũ trụ mênh mông.

    Không biết trải qua bao lâu, lúc Khương Thành bị người khác đánh thức, thì phát hiện xung quanh rất ồn ào.

    Ba năm qua nhanh như vậy.

    Khương Thành rất kinh ngạc. Hắn cảm giác giống như mới ngủ một giấc, nhìn vào pha lê phản quang bên cạnh, thì bộ dáng vẫn hai ba hai tư tuổi, vẫn không già đi chút nào.

    Một cô gái tóc vàng rất xinh đẹp giúp Khương Thành mở cửa khoang ngủ. Cô gái nói tiếng trung lưu loát:

    - Phi thuyền đã giảm tốc, còn một giờ nữa là đến hành tinh có sự sống. Anh đi ra thích ứng một chút.

    - Ồ! Cảm ơn cô.

    Khương Thành vội vàng ngồi xuống, lập tức nhướng mày, che lại ngực.

    - Có phải anh cảm thấy tức ngực muốn ói hay không?

    - Đó là di chứng của ngủ đông, chỉ cần quen rồi thì không sao, cố gắng thở đều.

    Cô gái nước ngoài xinh đẹp cười nói.

    - Tôi không sao rồi.

    Khương Thành gật đầu, bước ra khoang ngủ, nhận lấy quần áo, giày và các loại vật phẩm mà cô gái nước ngoài xinh đẹp đưa cho, sau đó hỏi:

    - Nước ngoài cũng đại di chuyển sao?

    - Đúng vậy! Lần di chuyển này là toàn cầu đều tham gia, ưu tiên những quốc gia đông dân.

    Người đẹp nước ngoài trả lời.

    Lúc này, một máy chiếu khổng lồ bỗng nhiên sáng lên, hình ảnh vũ trụ tinh không xuất hiên, sau đó lại hiện lên hình ảnh của một hành tinh màu cam càng lúc càng lớn, có giọng nữ giới thiệu, đây chính là mục đích của cuộc đại di chuyển này, tên hành tinh này là Nha Tinh

    - Các tân binh, ăn cơm!

    Lúc này, sĩ quan ba năm trước đi đến, đằng sau có mấy người đẩy xe, trên xe đẩy có vô số túi nhựa.

    - Mỗi người một túi, không được lấy nhiều.

    Sĩ quan lớn tiếng nói.

    Có người phát túi nhựa, Khương Thành cũng nhận một túi. Chẳng qua hắn trông thấy trong túi có chất lỏng màu đỏ.

    - Móa! Lại là máu...

    Bỗng nhiên có người hoảng sợ hét lên.

    Tất cả mọi người phát hiện, trong túi nhựa đều là máu, múi tanh xông vào mũi.

    Sĩ quan cười nói:

    - Yên lặng! Mọi người nghe tôi nói.

    Tất cả mọi người yên tĩnh lại.

    Sĩ quan nói:

    - Mục đích của cuộc di chuyển này là Nha Tinh, Mọi người đều đã biết thông tin hành tinh này. Nhưng tôi nói mọi người vẫn còn biết quá ít.

    Sĩ quan dừng một lát rồi nói tiếp:

    - Mọi người là nhóm đầu tiên di chuyển, nên đây cũng là cơ hội của mọi người. Bời vì từ trường của hành tinh này rất đặc biệt, khi mọi người đáp xuống hành tinh này, thì từ trường đặc biệt của hành tinh sẽ sửa lại gen của mọi người.

    - Trải qua nghiên cứu thì khoảng chừng một phần ngàn ( 0.1%) nhân loại đặt chân lên hành tinh này, gen sẽ biến dị trở thành tiến hóa giả, mà túi máu này mới là mấu chốt.

    Tất cả mọi người ngạc nhiên, ai cùng ngừng thở

    Tiến hóa giả

    Tất cả mọi người mở to mắt nhìn nhau, bởi vì tin tức này không được phát trên Trái Đất.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 802: Đôi mắt tiến hóa

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    - Không sai, tiến hóa giả!

    Vị sĩ quan kia tiếp tục nói:

    - Có điều tiến hóa giả ở nơi này cũng không phải là dị năng giả như các cậu biết, bọn họ không thể khống chế gió mưa sấm chớp hay lửa vân vân, chỉ có thân thể tiến hóa.

    - Trên tinh cầu này cũng có khí Oxy, thế nhưng cũng có phóng xạ có thể gây tổn thương rất lớn cho nhân loại.

    - Người bình thường ở trên tinh cầu này, cần mặc quần quần áo chống phóng xạ, mới có thể sinh sống ở bên ngoài, thế nhưng tiến hóa giả lại có thể chống lại phóng xạ, thậm chí có thể trực tiếp hấp thu phóng xạ, năng lực của tiến hóa giả mạnh mẽ có thể nâng được vạn cân, sức tay kinh người.

    Nói tới chỗ này, vị sĩ quan kia dừng một chút, tiếp tục nói:

    - Túi máu này là máu của một loại quái vật trên tinh cầu này, có thể khiến cho các cậu trong thời gian ngắn có thể chống lại phóng xạ của tinh cầu, trong thời gian ngắn nhất trở thành tiến hóa giả. Còn về việc có thể trở thành tiến hóa giả hay khồng, thì phải xem tạo hóa của các cậu rồi. Tôi có thể cho các cậu biết đãi ngộ của tiến hóa giả tuyệt đối sẽ cao hơn người bình thường!

    Tất cả mọi người hưng phấn.

    Tinh cầu này dĩ nhiên có thể chế tạo ra tiến hóa giả, quả thực không thể tin nổi.

    Có điều khi nghe nói còn có xác suất thành công, rất nhiều người lại thấp thỏm, xác suất mới một phần nghìn, cũng không biết mình có thể trở thành người may mắn đo hay không.

    Lúc này, tất cả mọi người bóp mũi lại, nuốt xuống chỗ máu mang theo mùi tanh nức mũi kia, Khương Thịnh cũng cố nén cảm giác muốn nôn mửa, một hơi uống sạch túi máu.

    Uống máu quái vật vào bụng, tất cả mọi người chỉ cảm thấy trong dạ dày nóng hừng hực, ngoài ra thì không có cảm giác gì khác.

    Hơn nửa tiếng sau, xa xa Nha Tinh màu cam bên trong hình chiếu càng ngày càng lớn, rốt cục, phi thuyền vũ trụ to lớn cũng tiến vào tầng khí quyển, tất cả mọi người cảm thấy hình như phi thuyền vũ trụ hơi lung lay.

    - Tất cả mọi người, mặc quần áo chống phóng xạ vào.

    Sĩ quan kia lại lớn tiếng nói:

    - Trước ngực áo chống phóng xạ có một cái công tắc, công tắc có đèn hiển thị, đèn sáng tức là có thể chống phóng xạ, đèn tắt chính là không còn tác dụng chống phóng xạ nữa. Sau khi mặc quần áo chống phóng xạ, tiến vào tinh cầu, các cậu trước tiên không cần ấn vào công tắc, chờ đến khi các cậu cảm thấy da nóng lên như bị bỏng, tức là tác dụng chống phóng xạ của máu quái vật đã biến mất, thì các cậu hãy ấn công tắc xuống.

    - Nếu có người không cảm nhận được da mình bị bỏng, ngoài ra khi cởi quần áo chống phóng xạ ra cũng không thấy có gì, vậy thì xin chúc mừng, người đó đã trở thành tiến hóa giả.

    Vị sĩ quan kia phất tay, để người khác phân phát quần áo chống phóng xạ.

    Khương Thịnh cũng nhận được một bộ, không ngờ bộ quần áo chống phóng xạ này lại rất mỏng, giống như áo sơ mi, có điều còn có mũ bảo hiểm cùng ủng đặc biệt, có thể bảo vệ toàn thân từ trên xuống dưới.

    Dựa theo sự hướng dẫn của nhân viên kỹ thuật, Khương Thịnh mặc quần áo chống phóng xạ vào, phát hiện bộ quần áo này sẽ không ngăn cách với không khí, thậm chí có rất ít tác dụng bảo vệ, tác dụng duy nhất chính là chống phóng xạ, chất liệu mỏng như vậy, cũng không biết chống như thế nào.

    Rốt cục, phi thuyền vũ trụ liên tục rung động mấy phút, vị sĩ quan kia liền nói:

    - Phi thuyền vũ trụ đã hạ cánh, tất cả mọi người xếp hàng rời thuyền.

    Dưới sự dẫn dắt của vị sĩ quan kia, nhóm người Khương Thịnh đi qua một hành lang thật dài, đi về hướng lối ra.

    - Nhớ kỹ, một khi cảm thấy da bị bỏng, lập tức ấn công tắc trước ngực xuống, nếu không khi bị phóng xạ tổn thương cũng đừng trách tôi.

    Sĩ quan quát to.

    Những khu vực khác cũng có tiếng nói chuyện của sĩ quan.

    Khương Thịnh đi theo dòng người, đi về phía lối ra, sau khi tới gần lối ra bèn cảm thấy có một luồng hơi thở bụi bặm phả vào mặt, đồng thời cảm giác được gió to gào thét.

    Bên ngoài gió rất lớn, sợ rằng cũng phải cấp ba cấp bốn, mơ hồ mang theo bão cát, mang lại cho mọi người một loại cảm giác là khu vực này sẽ không có nhiều cây cối.

    Cuối cùng, Khương Thịnh đi xuống phi thuyền vũ trụ, phóng tầm mắt nhìn, chỉ thấy trên quảng trường khổng lồ vô biên vô hạn, rất nhiều người máy hình thù kỳ quái đi qua đi lại vận chuyển vật tư, cũng có rất nhiều quân nhân cầm súng duy trì kỷ luật.

    "Tại sao mình cảm thấy như là đi vào Pandora tinh cầu nhỉ?"

    Khương Thịnh ngạc nhiên, có điều nơi này có người ở nhiều nước khác nhau, khác với Pandora tinh cầu.

    Lực hút của tinh cầu này gần giống Trái Đất, trên trời cũng có một mặt trời, có điều thoạt nhìn lớn hơn mặt trời trên Trái Đất rất nhiều, nó to bằng bánh xe của loại xe hơi nhỏ vậy, nhiệt độ thì lên tới 37 - 38 độ C.

    - Tất cả mọi người, đi bên này.

    Phía trước có sĩ quan quát lên.

    Dòng người xếp thành một hàng thật dài, đi theo một phương hướng, cuối cùng bước lên một chiếc xe tải to lớn, xe tải lớn dài đến ba mươi mấy mét, rộng bảy tám mét, phi thường kinh người, bánh xe cao tận hai mét.

    Đứng trên xe tải, Khương Thịnh phóng tầm mắt nhìn tới, chỉ thấy cách đó mấy ngàn mét có rất nhiều đồi núi xen kẽ như răng chó, mơ hồ có thể thấy được một ít cây cối thấp bé.

    - Hoan nghênh mọi người đi tới Nha Tinh, chúc mừng các cậu trở thành nhóm nhân loại di cư đầu tiên.

    Sĩ quan ở phía trước lớn tiếng nói.

    Bỗng nhiên, Khương Thịnh cảm thấy trái tim như thiếu mất một khối, trong lòng đột nhiên trống rỗng, phi thường khó chịu.

    Có điều một khắc sau, máu quái vật ở trong dạ dày toả nhiệt, nhanh chóng hóa thành một dòng năng lượng lưu chuyển toàn thân, trái tim mạnh mẽ nhảy lên mấy lần, khiến cho tốc độ máu chảy trên toàn thân tăng lên nhanh chóng.

    Cùng lúc đó, Khương Thịnh cảm thấy trong đầu có thêm ra một vài mảnh vỡ ký ức, tựa hồ là kí ức của một con chim kì lạ.

    Khi những mảnh vỡ ký ức kỳ quái này mới xuất hiện, Khương Thịnh cũng cảm thấy đôi mắt bắt đầu đau.

    - A...

    - Da rát quá...

    - Đây là phóng xạ sao? Lẽ nào mình không trở thành tiến hóa giả.

    Đột nhiên trên chiếc xe tải to lớn truyền ra tiếng kêu thảm thiết của rất nhiều người, những người kia vội vàng ấn công tắc trước ngực xuống, ngăn cách phóng xạ của tinh cầu.

    - Tôi không cam lòng, tại sao tôi lại không trở thành tiến hóa giả?

    Có người tức giận nói.

    Khương Thịnh cũng hơi thay đổi sắc mặt, theo bản năng muốn ấn công tắc xuống, nhưng mà đột nhiên hắn sững sờ:

    "Không đúng, đôi mắt mình đau, nhưng da dẻ lại không sao mà."

    Trong lòng Khương Thịnh xẹt qua ngạc nhiên cùng nghi ngờ, chuyên tâm cảm thụ sự biến hóa của thân thể, dần dần, hắn phát hiện sự trống rỗng ở trong lòng được bổ sung, toàn bộ máu tươi lúc trước uống đã hóa thành năng lượng bị thân thể hấp thu, toàn thân đều trở nên nhẹ nhàng hơn, phi thường thoải mái.

    Sau khi cảm giác đau đớn ở trên mắt xuất hiện được vài giây thì liền biến mất, lúc này Khương Thịnh liền phát hiện, thị lực của chính mình dĩ nhiên trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

    Hắn vốn vì đọc sách nhiều mà hơi cận thị, lúc này dĩ nhiên có thể nhìn thấy mấy cục sỏi nhỏ bé ở cách đó mấy trăm mét, cũng nhìn thấy rất rõ ràng một vài cái lá đang rơi.

    "Đây là... lẽ nào mình trở thành tiến hóa giả rồi sao?"

    Khương Thịnh vừa mừng vừa sợ, có điều hắn cảm thấy thân thể của mình vẫn chưa trở nên mạnh mẽ, chỉ có thị lực tăng lên rất nhiều, cũng không biết đây có thể coi là trở thành tiến hóa giả hay không.

    Lúc này càng ngày càng nhiều người ấn công tắc xuống, ngăn cách phóng xạ của tinh cầu.

    Khương Thịnh vẫn không có cảm giác da dẻ như bị bỏng, nhưng suy nghĩ một chút, dứt khoát cũng ấn công tắc xuống, nhìn tình huống trước đã rồi tính.

    Nửa giờ sau, xe tải lớn dừng lại trước mặt một tòa kiến trúc to lớn, dưới sự sắp xếp của sĩ quan, tất cả mọi người tiến vào trong tòa kiến trúc kia.

    Dựa theo cách sắp xếp mười người cùng ở một căn phòng, tất cả mọi người được phân chỗ ở.

    Không biết có phải là trùng hợp hay không, Khương Thịnh cùng người thanh niên lúc trước bị hắn va phải cái trán kia được sắp xếp đến cùng một căn phòng.

    - Được rồi, trong kiến trúc có cài đặt thiết bị chống phóng xạ, ở đây không cần mặc quần áo chống phóng xạ.

    Có sĩ quan lớn tiếng nói:

    - Ngoài ra, người có thể chống lại phóng xạ, đến chỗ quản lý đăng ký.

    ......

    Một phòng ký túc xá dành cho mười người rất rộng rãi, mỗi người đều có giường sắt riêng cao hai mét, phía dưới giường là bàn học, đầu giường còn có một cái hòm sắt, đồ dùng trên giường tất cả đều là vật dụng quân sự.

    Sau khi Khương Thịnh cởi quần áo chống phóng xạ ra cất vào hòm sắt, lại lần nữa lấy điện thoại di động ra.

    Ba năm trước điện thoại di động đã tắt máy, hơn nữa pin của các loại điện thoại di động ra đời sau năm 2080 có thể dùng trong một khoảng thời gian rất dài, cho nên đến hiện tại điện thoại của hắn vẫn chưa hết pin như cũ.

    Khởi động máy, Khương Thịnh phát hiện điện thoại di động đã không có sóng nữa, cũng không biết trên tinh cầu này có phóng ra vệ tinh hay không.

    Mở album ảnh ra, liếc mắt nhìn bức ảnh của Lâm Linh, Khương Thịnh thở dài, đời này có lẽ cũng không bao giờ có thể gặp lại nữa, bây giờ vị trí của hắn cách Trái Đất tận 13 năm ánh sáng.

    - Chào mọi người, tôi tên Vương Ngưu, sau này chúng ta chính là chiến hữu rồi!

    Lúc này người thanh niên bị Khương Thịnh va phải mở miệng nói.

    - Tôi là Hoàng Lập Bác...

    - Tôi tên Lương Dã, sau này mong mọi người giúp đỡ...

    Tất cả mọi người lần lượt chào hỏi.

    - Tôi là Khương Thịnh.

    Khương Thịnh cũng nói ra tên của mình.

    - Nằm mơ giữa ban ngày, hóa ra cậu tên là Khương Thịnh à.

    Vương Ngưu giễu cợt nói.

    Khương Thịnh nhàn nhạt liếc mắt nhìn Vương Ngưu một cái.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 803: Đẳng cấp của tiến hóa giả

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    - Nằm mơ giữa ban ngày gì?

    - Ha ha, các cậu không biết chứ, cái tên này lúc trước đứng ngủ, va vào tôi sau đó dĩ nhiên kiếm cớ nói mơ thấy ác mộng.

    Vương Ngưu nói với những người khác.

    Nhất thời không ít người cười vang.

    Khương Thịnh chẳng thèm giải thích, hắn tới nơi này chủ yếu là để trốn tránh vết thương lòng, cái khác không cần để ý nhiều.

    - Đúng rồi, lúc trước tôi vẫn chưa bật công tắc của bộ quần áo chống phóng xạ kia, cũng không biết có được tính là trở thành tiến hóa giả hay không?

    Đột nhiên Vương Ngưu nói.

    - Cậu trở thành tiến hóa giả rồi hả?

    - Thật à?

    Tất cả mọi người giật nảy cả mình, ngưỡng mộ nhìn Vương Ngưu.

    - Tôi cũng không biết nữa, dù sao vừa nãy dọc theo đường đi mình đều không bật công tắc của quần áo chống phóng xạ lên, nhưng cũng không có cảm giác gì.

    Vương Ngưu thản nhiên nói.

    Mặc dù ngữ khí rất bình tĩnh, nhưng theo như Khương Thịnh thấy thì Vương Ngưu căn bản chính là đang khoe khoang.

    - Vậy cậu nhất định là đã trở thành tiến hóa giả rồi, thật hâm mộ cậu.

    - Nhanh nói một chút, trở thành tiến hóa giả có gì thay đổi hay không? Có mạnh hơn hay không? Có cảm thấy có thể nâng lên được vạn cân hay không?

    Có người không thể chờ đợi được nữa hỏi.

    Khương Thịnh cũng vội vàng vểnh tai lên nghe.

    - Không có cảm giác gì, chỉ là phóng xạ hình như không có ảnh hưởng gì đến tôi.

    Vương Ngưu đáp:

    - Tôi cảm thấy cũng không thể vừa tiến hóa là có thể mạnh đến mức nâng được vạn cân, nói không chắc còn cần rèn luyện.

    Khương Thịnh nhất thời ngạc nhiên nghi ngờ, chính hắn cũng hình như có thể miễn dịch phóng xạ, nhưng hắn có thêm một cái biến hóa, đó là thị lực nhận được cường hóa mức độ lớn.

    - Mau mau mau, chúng ta đi ra ngoài thử xem, cậu rời khỏi kiến trúc xem có phải thật sự có thể miễn dịch phóng xạ hay không.

    Một đám người thúc giục.

    - Cũng được, đi ra ngoài thử một chút xem sao.

    Vương Ngưu cười gật đầu.

    Một đám người nhanh chóng rời khỏi ký túc xá, muốn đi xem Vương Ngưu biểu diễn chống phóng xạ.

    Chỉ có Khương Thịnh không đi tham gia náo nhiệt, Vương Ngưu rõ ràng có ý định nhằm vào hắn, hắn còn lâu mới đi theo chịu nhục.

    Mười phút sau, đám người Vương Ngưu trở về, sắc mặt hưng phấn.

    - Người anh em, cậu cần phải bảo vệ chúng ta đấy, trong số chúng ta chỉ có cậu là trở thành tiến hóa giả.

    - Đúng vậy đấy, nhớ chăm sóc các anh em nhiều hơn nha.

    Một đám bạn cùng phòng đều tranh nhau lấy lòng.

    - Đâu có đâu có, tôi có thể trở thành là tiến hóa giả cũng là may mắn, nếu mọi người sau này đều là chiến hữu, tôi tự nhiên sẽ chăm sóc các cậu.

    Vương Ngưu nói.

    Giọng nói của Vương Ngưu rất lớn, Khương Thịnh luôn cảm thấy hắn đang cố ý nói cho mình nghe.

    Đồng thời Vương Ngưu thỉnh thoảng nhìn về phía Khương Thịnh, tựa hồ muốn nói, mau tới nịnh nọt tôi đi, mau tới xin lỗi tôi đi, mau kính chào tôi đi, mau tới sùng bái tôi đi...

    Nhưng mà Vương Ngưu chờ mãi đợi mãi, Khương Thịnh vẫn thờ ơ không động lòng.

    Vương Ngưu nhất thời có chút tức giận, đột nhiên nói:

    - Có mấy người ấy, chính mình không trở thành tiến hóa giả nhưng cũng rất tự đại.

    Tất cả mọi người không hiểu ra sao, có điều cũng có người phản ứng nhanh, vội vàng nói:

    - Đúng vậy, tên kia chỉ biết nằm mơ giữa ban ngày, phỏng chừng đang mơ ước mình cũng có thể trở thành tiến hóa giả đấy.

    - Tự cao tự đại như vậy sao, dĩ nhiên không thèm đến nghênh tiếp anh hùng của chúng ta một chút.

    Những người khác cũng vội vàng mở miệng, tất cả đều là nhằm vào Khương Thịnh.

    Đơn giản mấy câu nói của Vương Ngưu, đã thành công cô lập Khương Thịnh rồi.

    Khương Thịnh không hiểu ra sao, chính mình trêu ai ghẹo ai?

    - Tất cả mọi người đi ra nhận bộ đàm.

    Lúc này một người sĩ quan đi tới cửa:

    - Cái bộ đàm này có thể lên mạng ở Nha Tinh, trong phạm vi của Nha Tinh có thể truyền tin cho nhau. Nhập vào số chứng minh nhân dân của mình, là có thể tự động liên kết bộ đàm, đăng nhập vào bất kỳ trang web nào đều là dùng tên thật của mình, không cách nào thay đổi được.

    Tất cả mọi người vội vàng đi đến nhận.

    Khương Thịnh cũng vội vàng nhảy xuống giường, nhận lấy một cái bộ đàm có hình giống như đồng hồ, hơi nghiên cứu một chút, hắn phát hiện bộ đàm này quả thực giống như một loại máy vi tính cỡ nhỏ, còn có thể chiếu lại hình ảnh ba chiều loại nhỏ.

    Ví dụ như xem phim, có thể đặt trong lòng bàn tay để nó chiếu ra hình ảnh không gian ba chiều to bằng bàn tay, xem ảnh hoặc là lướt web các loại đều được.

    Khương Thịnh cũng không quá kinh ngạc, Trái Đất sau năm 2080, một ít điện thoại di động cũng đã có thể làm được, khoa học kỹ thuật của Trái Đất đã càng ngày càng phát triển.

    Có điều cái bộ đàm này không cách nào kết nối với Trái Đất, chỉ có thể sử dụng ở Nha Tinh, đoán chừng là do khoảng cách quá xa.

    Mấy người Vương Ngưu trao đổi số điện thoại cho nhau, nhưng lại chỉ bỏ quên Khương Thịnh, tựa hồ có ý định muốn cô lập Khương Thịnh.

    Khương Thịnh cũng lười để ý tới, không phải là tiến hóa giả sao? Chính hắn cũng là tiến hóa giả, đến lúc đó sẽ khiến những người kia mở to mắt ra mà nhìn.

    Mở ứng dụng tìm kiếm ra, Khương Thịnh phát hiện, các trang web của Nha Tinh rất ít, trong đó bắt mắt nhất chính là trang web chính thức cùng trang web thương mại còn có diễn đàn.

    Trang web chính thức chủ yếu thông báo các loại tin tức như khu vực tinh cầu mới nào được khai thác.

    Mà trang web thương mại chủ yếu là bán các loại vũ khí nóng cùng vũ khí lạnh, còn thu mua các loại tài liệu của quái vật, đương nhiên, các loại vật tư đều có bán ở trang web thương mại, giao hàng tới tận nơi.

    - Vũ khí nóng cũng bán?

    Khương Thịnh kinh ngạc, hắn mở ra xem, phát hiện các loại súng lục, súng ngắm đều có, có điều vừa nhìn giá tiền liền ngây dại.

    Một cây súng lục cần mười điểm cống hiến, một cái súng ngắm phổ thông cần một nghìn điểm cống hiến, loại tốt hơn một chút thì cần hơn vạn điểm cống hiến.

    - Điểm cống hiến?

    Khương Thịnh tiến vào diễn đàn tìm kiếm, thế mới biết, cái gọi là điểm cống hiến, chính là chỉ sự cống hiến của nhân loại đối với việc mở mang Nha Tinh.

    Ví dụ như đánh giết quái vật, hoặc là đánh giết người ngoài hành tinh vân vân, hoặc là kiếm được các loại bảo vật rồi đem bán, cũng có thể thu được điểm cống hiến.

    Ở Nha Tinh, điểm cống hiến chính là tiền, không cần biết là ăn cơm hay là làm cái gì, đều cần điểm cống hiến.

    Đương nhiên, cơm canh bình thường thì miễn phí, dù sao trong nhóm người di cư đầu tiên có rất nhiều người không trở thành tiến hóa giả, thời gian đầu căn bản không có cách nào kiếm được điểm cống hiến.

    Mà cách để kiếm được điểm cống hiến phương thức, chủ yếu có hai loại lớn, một loại chính là người bình thường tham gia quân đội, phân phát theo lương, một tháng mười nghìn điểm cống hiến, lập công thì được tính thêm.

    Một loại khác chính là cách dành cho tiến hóa giả kiếm tiền, đơn độc hoặc là tổ đội săn giết quái vật, dùng thi thể quái vật đổi lấy điểm cống hiến, sau khi giết quái vật thông báo xe vận tải đến chở về là được, không cần tự khiêng về, tính tiền tại chỗ luôn.

    Đương nhiên người bình thường có bản lĩnh cũng có thể một mình hoặc là kết thành tổ đội ra ngoài săn giết quái vật, nhưng người bình thường đi ra ngoài tỉ lệ tử vong rất lớn, không nên làm như vậy.

    Mà người bình thường đều là cưỡng chế tham gia quân đội, chỉ có thời gian nghỉ ngơi mới có thể hoạt động tự do.

    Nhưng tiến hóa giả lại có thể tự do hoạt động, sau khi kiếm được nhiều điểm cống hiến, thậm chí có thể mua nhà ở riêng, có thể ăn các loại sơn hào hải vị, có thể mua máy bay vân vân.

    - Hóa ra đãi ngộ tốt của tiến hóa giả chính là chỉ cái này.

    Khương Thịnh bỗng nhiên tỉnh ngộ.

    Xác thực, tiến hóa giả phỏng chừng đều sẽ tự nhận mình cao hơn người khác một bậc, cho nên đều muốn được ăn ở tốt cùng dùng những thứ tốt đẹp.

    Mà muốn có đãi ngộ tốt, phải dựa vào bản lĩnh của chính mình đi kiếm điểm cống hiến, dùng lượng lớn điểm cống hiến để mua vật tư.

    Có điều khi quân đội cần, có thể vô điều kiện điều động tiến hóa giả tham dự nhiệm vụ, không thể cự tuyệt, bằng không sẽ dựa theo tội phản bội nhân loại mà trừng phạt.

    Mỗi một người Trái Đất mới tới, đều sẽ được tặng mười nghìn điểm cống hiến, sau đó thì phải dựa vào chính mình đi kiếm, hoặc là nhận lương.

    Khương Thịnh dạo qua một vòng ở khu vực diễn đàn, phát hiện quái vật trên tinh cầu này hầu như đều rất mạnh, khoảng mười người bình thường cũng chưa chắc có thể giết chết một con quái vật bình thường.

    "Mặc dù tiến hóa giả có thể chống lại phóng xạ, nhưng săn giết quái vật một mình, có lẽ phải rất khó chứ?"

    Khương Thịnh nghi hoặc, hiện tại hắn có lẽ cũng đã là tiến hóa giả, nhưng hắn cũng không cho rằng chỉ bằng sức của mình hắn là có thể săn giết một con quái vật.

    Rốt cục, từ nội dung của một bài đăng, hắn đã phát hiện bí mật của tiến hóa giả, hóa ra, tiến hóa giả là có thể thông qua rèn luyện mà trở nên mạnh mẽ hơn.

    Mà tiến hóa giả còn được phân chia thành chín cấp bậc, dựa theo số lượng năng lượng sinh mệnh trong cơ thể để tính, mà đơn vị của nó là “tinh”.

    Năng lượng sinh mệnh trong cơ thể tiến hóa giả cấp một, có 1 tinh đến 9 tinh.

    Năng lượng sinh mệnh trong cơ thể tiến hóa giả cấp hai, 10 tinh đến 99 tinh.

    Cứ như vậy suy ra, tiến hóa giả cấp ba: 100 tinh đến 999 tinh.

    Tiến hóa giả cấp bốn: 1000 tinh đến 9999 tinh.

    Tiến hóa giả cấp năm: 10,000 tinh đến 99,999 tinh.

    Tiến hóa giả cấp sáu: 100,000 tinh đến 999,999 tinh.

    Tiến hóa giả cấp bảy: 1,000,000 tinh đến 9,999,999 tinh.

    Tiến hóa giả cấp tám: 10,000,000 tinh đến 99,999,999 tinh.

    Tiến hóa giả cấp chín: từ 100,000,000 tinh trở lên.

    Có điều hiện nay người Trái Đất mạnh nhất cũng chỉ là tiến hóa giả cấp bốn, là một vị sĩ quan cao cấp, tên là Trần Thiết.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 804: Mâu thuẫn

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    Từ trên diễn đàn, Khương Thịnh biết được, vị sĩ quan cao cấp Trần Thiết kia một quyền có thể đánh bay một chiếc xe tải lớn, rất là khủng bố.

    Xem đến đây, Khương Thịnh hơi nghi hoặc một chút, trong diễn đàn nói tiến hóa giả, tất cả đều là sự tiến hóa trên thân thể, sức phòng ngự cùng sức mạnh của thân thể trở nên mạnh mẽ, cũng không có năng lực đặc thù gì.

    Thị lực của hắn trở nên mạnh mẽ, cũng không biết có tính là đặc thù hay không.

    "Chắc không phải mình chỉ có đôi mắt tiến hóa, còn thân thể thì không cách nào rèn luyện cho mạnh mẽ hơn đâu nhỉ?" Khương Thịnh không khỏi lo lắng.

    Hạ quyết tâm, Khương Thịnh tiếp tục lướt các diễn đàn.

    Đột nhiên, con ngươi Khương Thịnh co rụt lại, nhìn thấy một bài đăng hàng đầu.

    Nội dung mà bài đăng giới thiệu chính là sinh mệnh có trí tuệ ở Nha Tinh: Nha tộc, cũng chính là người ngoài hành tinh mà mọi người hay nói.

    Ngoại hình Nha tộc gần giống người Trái Đất, nhưng ở hàm răng dưới lại có hai cái răng rất lớn, ngoài ra bọn họ có chiều cao hai mét, thân thể cường tráng, vô cùng khỏe mạnh, dễ dàng có thể nâng được nghìn cân, bộ tộc có trí tuệ này cũng có tiến hóa giả.

    "Người ngoài hành tinh!"

    Khương Thịnh hít sâu vào một hơi.

    Rất nhanh, hắn tìm được một bức ảnh của Nha tộc, là nam, người này phi thường cường tráng, nhìn qua rất giống Thú Nhân, đầu tóc lộn xộn, hàng răng dưới có hai chiếc răng to bằng ngón tay nhô lên và thò ra khỏi miệng, thoạt nhìn có chút doạ người.

    "Đây chính là Nha tộc?"

    Khương Thịnh có chút choáng váng, hắn không biết hai chiếc răng to kia của Nha tộc này có tác dụng gì, răng nanh không giống răng nanh, lại còn ảnh hưởng đến việc hôn môi.

    Cuối cùng Khương Thịnh phát hiện, cũng không phải là người vừa mới bắt đầu tiến hóa đã có thể trở thành tiến hóa giả, mà sau này cũng phải thông qua huấn luyện sinh tử để phá vỡ cực hạn của thân thể, chỉ cần có thể chống lại phóng xạ của tinh cầu, thì sẽ có hi vọng tiến hóa.

    Có điều xác suất như vậy rất thấp, hơn nữa tốc độ trở nên mạnh mẽ rất chậm.

    Sau khi xem hết các trang web có thể xem được, Khương Thịnh biết, tiến hóa giả tốt nhất nên đi đăng ký, bằng không cưỡng chế tham gia quân đội sẽ lãng phí thời gian.

    Đồng thời, sau lần đầu đăng ký tiến hóa giả, Liên Bang Trái Đất vì cổ vũ tiến hóa giả săn giết ngoại tinh quái vật, còn tặng thêm mười nghìn điểm cống hiến, dùng để mua vũ khí.

    "Còn được tặng thêm? Vậy thì đi đăng ký thôi."

    Khương Thịnh suy nghĩ một chút, liền xuống giường, rời khỏi ký túc xá, dựa theo bản đồ hướng dẫn đã tải xuống mà chạy về phía chỗ quản lý.

    Dọc theo đường đi Khương Thịnh cũng gặp phải không ít người, đều là người đi đăng ký.

    Dựa theo xác suất một phần nghìn, trong số ba trăm nghìn người, ít nhất có ba nghìn người có thể trở thành tiến hóa giả, như vậy số lượng cũng không ít.

    Xếp hàng đăng ký, dựa theo sự hướng dẫn của nhân viên quản lý, Khương Thịnh viết tên, giới tính, số chứng minh nhân dân cùng số điện thoại của mình, sau đó đi kiểm tra năng lượng sinh mệnh.

    Máy kiểm tra năng lượng sinh mệnh ngay ở chỗ quản lý, chỉ cần đứng ở trên đó, trên đồng hồ đo bên cạnh sẽ hiện thị số lượng năng lượng sinh mệnh, có điều năng lượng sinh mệnh của tất cả những người mới này đều là một tinh.

    Khương Thịnh cũng kiểm tra một chút, năng lượng sinh mệnh của hắn cũng là một tinh, không có gì đặc biệt, có điều hắn cũng hơi thở phào nhẹ nhõm, có vẻ mình quả thật đã trở thành tiến hóa giả rồi.

    Bởi vì, năng lượng sinh mệnh trong cơ thể người bình thường đại khái chỉ có khoảng 0.3 tinh đến 0.7 tinh, không đủ một tinh, một tinh là năng lượng sinh mệnh cực hạn của người bình thường.

    - Đô đô...

    Bỗng nhiên máy kiểm tra năng lượng sinh mệnh vang lên còi báo động.

    - Năng lượng sinh mệnh của người này không đạt đến một tinh, hắn không phải tiến hóa giả.

    Người phụ trách kiểm tra bên cạnh nói.

    Lúc này vẻ mặt người có năng lượng sinh mệnh không đủ một tinh kia biến đổi.

    - Kéo ra ngoài, ngày hôm nay không được ăn cơm, điểm cống hiến của tháng này bị trừ, lần sau còn tái phạm trực tiếp đánh chết.

    Nhân viên quản lý bình tĩnh nói, tựa hồ tình huống như thế cũng không phải lần đầu tiên nữa.

    Lúc này liền có hai quân nhân đi vào, kéo người kia đi ra ngoài.

    - Không cần, tôi sai rồi, không cần trừ điểm cống hiến của tôi a....

    Người kia kêu to.

    - Năng lượng sinh mệnh thấp nhất của tiến hóa giả đều là một tinh.

    Nhân viên quản lý cười lạnh, liếc mắt nhìn màn hình một cái, số liệu hiển thị ở bên trên chỉ có 0.6 tinh.

    Khương Thịnh cùng tất cả những người xếp hàng ở phía sau đều hơi thay đổi sắc mặt, Khương Thịnh âm thầm vui mừng, cũng may mình không nói dối.

    Có điều người kia cũng là lạ thật, dĩ nhiên giả mạo tiến hóa giả, là vì mười nghìn điểm cống hiến kia sao?

    Khương Thịnh cũng không nghĩ ra, coi như giả mạo tiến hóa giả nhận được mười nghìn điểm cống hiến, rồi sau đó làm sao bây giờ?

    Ngoài ra, Khương Thịnh cảm thấy những quân nhân này cũng rất đểu, dĩ nhiên để đăng ký xong rồi mới kiểm tra năng lượng sinh mệnh trong cơ thể, như vậy nếu ai đó không trở thành tiến hóa giả mà lại đăng ký, sẽ rất dễ dàng bị định tội lừa gạt.

    Lắc đầu một cái, Khương Thịnh rời đi chỗ quản lý, đến nhà ăn công cộng ăn cơm tập thể.

    Trong lúc ăn cơm, Khương Thịnh dùng bộ đàm xem qua phân bố địa hình của Nha Tinh, phát hiện Nha Tinh quả nhiên gần giống với suy nghĩ của hắn, có rất ít thảm thực vật, nước thì phần lớn là nước ngầm, ngoài ra còn có đại dương, diện tích của đại dương cùng lục địa cũng không chênh lệch nhiều.

    Thể tích của Nha Tinh lớn hơn Trái Đất một chút, chu kì một ngày đêm ở đây là 23 giờ 56 phút, không khác Trái Đất mấy, hoàn toàn có thể dùng thời gian của Trái Đất để ghi lại.

    Liên Bang Trái Đất phát hiện tinh cầu này vào năm 2030, tính đến nay đã qua hơn năm mươi năm.

    Thời gian hơn năm mươi năm, cũng mới khai thác được một khu vực có diện tích hơn 1000 km2, quái vật ở trên mặt đất trong khu vực này đã bị diệt sạch, nhưng sinh vật dưới mặt đất lại vẫn hung hăng ngang ngược như cũ.

    Đáng nhắc tới chính là, trong số tất cả các sinh vật trên tinh cầu này, có ít nhất một nửa đều là sinh sống dưới nền đất.

    Những sinh vật kia sợ ánh sáng, nếu bị ánh nắng mặt trời chiếu vào sẽ thiêu đốt hóa thành tro bụi, vẻ ngoài quỷ dị, cho nên gọi là quái vật.

    Buổi tối là thời gian nguy hiểm nhất của Nha Tinh, các loại sinh linh khủng bố chui ra từ dưới đất, tùy ý săn giết các sinh linh trên mặt đất, cho nên Liên Bang Trái Đất gần như không ra ngoài vào buổi tối.

    Sau khi xem các loại quái vật một chút, Khương Thịnh lại tìm đọc các thông tin liên quan đến tiến hóa giả.

    Tốc độ tiến hóa của tiến hóa giả rất chậm, có vài người dùng cả một năm cũng không thể tăng lên được một tinh năng lượng sinh mệnh, nếu muốn tiến hóa nhanh chóng, con đường tắt duy nhất chính là giãy giụa giữa sự sống và cái chết, cảm nhận được nguy cơ cùng áp lực, như vậy tốc độ tiến hóa mới tăng nhanh được.

    Sĩ quan cao cấp Trần Thiết kia trở thành tiến hóa giả đã hơn bốn mươi năm, bây giờ cũng mới là tiến hóa giả cấp bốn, bởi vậy có thể thấy được tốc độ tiến hóa của tiến hóa giả chậm như thế nào.

    Đây là sự tiến hóa sinh học, không thể nào một lần là xong.

    - Nằm mơ giữa ban ngày, tránh ra.

    Bỗng nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên ở bên cạnh.

    Khương Thịnh ngẩng đầu nhìn lên, là Vương Ngưu cùng tám người cùng phòng còn lại, chín người đều bưng hộp cơm, hiển nhiên cũng tới ăn cơm.

    Khương Thịnh liếc mắt nhìn xung quanh, phát hiện cũng còn rất nhiều chỗ ngồi, nhất thời cau mày nói:

    - Ngồi những chỗ khác không được à?

    - Nói ít thôi, bảo cậu tránh ra thì cậu cứ tránh ra, tôi thích ngồi chỗ này đấy.

    Vương Ngưu cười lạnh nói.

    Sắc mặt Khương Thịnh lạnh lẽo, người này thật sự cho rằng hắn dễ ức hiếp à, được voi đòi tiên chắc là để chỉ loại người này, hắn lạnh lùng phun ra một chữ:

    - Cút!

    - Mày nói cái gì?

    Vương Ngưu cả giận nói.

    Mấy người cùng phòng còn lại cũng bất mãn.

    - Khương Thịnh, Vương Ngưu là tiến hóa giả đấy, nhường chỗ cho cậu ấy là vinh hạnh của mày.

    - Đúng vậy, không biết tốt xấu, anh Vương Ngưu, sau này không cần bảo vệ người như vậy.

    Một đám bạn cùng phòng căm phẫn, dồn dập trách móc Khương Thịnh.

    - Cút, một đám rác rưởi!

    Khương Thịnh khinh thường nói.

    - Khốn nạn, mày nói cái gì?

    - Mày nói ai rác rưởi?

    Một đám bạn cùng phòng giận dữ, kéo lên ống tay áo định đánh Khương Thịnh.

    - Làm gì đấy làm gì đấy? Nhà ăn không cho phép đánh nhau!

    Một quân nhân đi tới quát lớn nói.

    Sắc mặt đám người Vương Ngưu khẽ biến, không cam lòng mạnh mẽ trừng mắt nhìn Khương Thịnh một cái, sau đó ngồi sang chỗ bên cạnh.

    - Thằng nhãi, mày chờ đó cho tao!

    Vương Ngưu lạnh lùng nói.

    - Rác rưởi!

    Khương Thịnh giễu cợt cười một tiếng, lúc trước hắn sở dĩ nhường cho Vương Ngưu, chỉ là bởi vì hắn va phải Vương Ngưu, nên phải nói xin lỗi.

    Nhưng cái này cũng không có nghĩa là hắn yếu đuối.

    - Mày...

    Vương Ngưu tức giận, mạnh mẽ chỉ vào Khương Thịnh:

    - Chờ đó, tao sẽ cho mày biết tay!

    Khương Thịnh không thèm để ý, sau khi ăn xong, liền rời khỏi nhà ăn.

    Khương Thịnh cũng không về ký túc xá luôn, mà là dựa theo sách hướng dẫn cho người mới, đi về phía khu vực bắn bia.

    Người mới tới đây, tốt nhất là luyện súng trước, cũng không yêu cầu có thể bắn tốt đến mức phát nào cũng trúng, nhưng tối thiểu cũng phải biết cách dùng súng, miễn cho đến lúc chiến đấu ngay cả súng cũng không biết dùng.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đường Tăng Xông Tây Du
    Tác giả: Thái Sầu
    Chương 805: Thiên phú về súng ống, tung tích của Đường Tăng

    Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
    Nguồn: Truyện YY

    Nhóm: TTTV

    Nguồn:

    --

    Đáng nhắc tới chính là, bởi vì người ở chỗ này hầu như đều là quân nhân, mà người mới cũng bị cưỡng chế tham gia quân đội, cho nên việc luyện tập bắn bia được miễn phí toàn bộ.

    Hai mươi phút sau, Khương Thịnh đi tới khu vực bắn bia, sau khi đăng ký, một người sĩ quan mang theo Khương Thịnh tiến vào bãi bắn bia.

    Bãi bắn bia rất lớn, dài rộng có tới năm trăm mét, xung quanh tất cả đều là kiến trúc, mà sau khi tiến vào nơi này, các loại tiếng súng vang lên không ngừng bên tai, rất nhiều người đang luyện bắn súng.

    - Tôi tên Đường Huy, cậu là người mới phải không, ngày hôm nay tôi sẽ phụ trách dạy cậu cách sử dụng vũ khí nóng. Bất kể là người bình thường hay là tiến hóa giả, thời gian đầu đều cần học được cách sử dụng vũ khí nóng, bởi vì trong khoảng thời gian này tiến hóa giả cũng không quá nhiều sức chiến đấu.

    Đường Huy mang theo Khương Thịnh đi tới khu vực đặt vũ khí nóng, trên một cái giá, bày đầy các loại súng.

    Súng lục, súng ngắn, súng bắn tỉa, súng tiểu liên, súng bắn pháo và thậm chí cả súng chống tăng đều có, tổng cộng có tận mấy chục loại.

    - Về pháo cùng súng chống tăng, cậu chỉ cần biết cách sử dụng là được rồi, ở đây không có cách nào để luyện tập.

    Đường Huy kiên trì giới thiệu cho Khương Thịnh tên của mỗi một loại súng, đồng thời dạy Khương Thịnh cách tháo dỡ súng các loại, cuối cùng mới dạy hắn cách bắn.

    - Súng lục chủ yếu dùng để bắn trong cự ly gần, khoảng cách bắn có tác dụng là hai mươi mét, người bắn tốt hơn thì được bốn mươi năm mươi mét, có điều cậu cứ luyện mười mét trước là được rồi, bắn tốt rồi thì lại chuyển sang khoảng cách xa hơn một chút. Đạn ở đây miễn phí toàn bộ, cho nên cậu không cần lo lắng không đủ đạn để dùng.

    Đường Huy nhắm vào bia ngắm cách đó mười mét, nhanh chóng bắn ra năm phát súng, tất cả đều trúng hồng tâm.

    - Thật là lợi hại!

    Khương Thịnh kinh ngạc.

    - Cậu thử xem.

    Đường Huy cười nói.

    - Được!

    Khương Thịnh dựa theo sự hướng dẫn của Đường Huy, hai tay nâng súng lục, nhắm vào bia ngắm.

    Ầm!

    Vỏ đạn tung toé, nhưng đạn lại bị lệch mất hơn nửa mét, nhất thời một trận lúng túng.

    - Không sao, cứ từ từ.

    Đường Huy cười nói:

    - Người mới đều có lần thứ nhất, sau khi quen thuộc thì sẽ tốt hơn rất nhiều.

    - Vâng.

    Khương Thịnh gật đầu, ánh chừng trọng lượng của súng lục một chút, một lần nữa nhắm vào bia ngắm, lần này hai mắt sắc bén của hắn thông qua súng lục, nhìn về phía hồng tâm.

    Không hiểu sao, Khương Thịnh có một loại cảm giác kỳ diệu, ánh mắt sắc bén khiến hắn theo bản năng điều chỉnh nòng súng.

    Ầm!

    Vỏ đạn tung toé, đạn trực tiếp bắn trúng hồng tâm.

    - Ồ, vận may không tệ đấy.

    Đường Huy kinh ngạc.

    - Rầm rầm rầm ầm...

    Khương Thịnh liên tục bắn ra vài phát, tất cả đều trúng hồng tâm.

    Đường Huy đứng bên cạnh nhất thời ngẩn ngơ:

    - Tất cả đều trúng vòng mười, thật hay giả vậy?

    Trong mắt Khương Thịnh loé ra sự vui mừng, nhanh chóng lắp đạn sau đó tiếp tục bắn.

    Rầm rầm rầm ầm ầm...

    Vỏ đạn tung toé, toàn bộ đạn đều trúng hồng tâm, tất cả giống như thích làm gì thì làm, rất là nhẹ nhàng.

    - Fuck, làm sao có thể?

    Đường huy bị dọa rồi.

    - Hình như rất đơn giản mà.

    Khương Thịnh cười cười, lại tiếp tục lắp thêm đạn, sau đó đi tới bên cạnh, thử bia hai mươi mét.

    - Đơn giản?

    Khóe miệng Đường Huy giật giật, lúc trước hắn phải dùng hai năm thời gian mới luyện đến mức trong vòng mười mét bách phát bách trúng đấy.

    Sau khi hai mắt sắc bén nhắm vào hồng tâm, Khương Thịnh liền sinh ra một cảm giác kỳ diệu, cảm thấy nòng súng phải nhắm như thế nào mới chuẩn.

    Rầm rầm rầm...

    Một hơi bắn sạch số đạn trong súng, lại là toàn bộ trúng hồng tâm.

    - Quá đơn giản!

    Khương Thịnh cười nói, quay người thay đổi loại súng lục khác, tiếp tục luyện tập.

    Quá đơn giản?

    Khóe miệng Đường Huy co giật.

    Khương Thịnh phát hiện, chỉ cần mình quen thuộc khẩu súng trong tay, sau đó căn cứ vào ánh mắt sắc bén, có thể dễ dàng điều chỉnh phương hướng nhắm mục tiêu, gần như là chỉ đâu bắn đó.

    Đôi mắt của hắn quả thực giống như ống nhắm vậy, tinh chuẩn vô cùng.

    Bắn xong hai mươi mét, lại đổi ba mươi mét, lần này bởi vì đạn không hoàn toàn bay theo đường thẳng, cho nên có chút khó khăn, nhưng vẫn có thể trúng hồng tâm, chỉ có điều khó có thể bách phát bách trúng mà thôi.

    Thử hết tất cả các loại hình súng lục, Khương Thịnh lại chuyển sang thử súng ngắn, súng trường hạng nặng, hạng nhẹ vân vân.

    Sau đó Đường Huy liền trợn tròn mắt nhìn thấy, Khương Thịnh giống như chơi đùa vậy, các loại tư thế nổ súng, chỉ đâu bắn đó, ngoại trừ lúc mới đổi súng bởi vì chưa quen thuộc mà bắn văng ra ngoài, còn lại đều là bách phát bách trúng.

    - Gặp quỷ rồi!

    Đường Huy đã sợ ngây người, những phần luyện tập tiếp theo căn bản đã không cần hắn dạy, hắn chỉ cần dạy dỗ Khương Thịnh cách cầm súng là được.

    Rầm rầm rầm...

    Cuối cùng Khương Thịnh cầm lên một khẩu súng trường hạng nhẹ, nhắm vào bia cách đó năm trăm mét, cũng là tấm bia ngắm xa nhất của bãi bắn, liên tục bắn mấy phát, cũng là bách phát bách trúng.

    - Quá đơn giản, không cần thiết lãng phí thời gian luyện tập.

    Cuối cùng Khương Thịnh tiện tay ném khẩu súng trường hạng nhẹ kia xuống, quay người rời khỏi bãi bắn bia.

    - Mẹ nó, trước đây cậu đã học qua phải không?

    Đường Huy ở phía sau rống to, cảm giác bị đùa bỡn, hắn thật sự là không thể tin tưởng, một người có thể tại trong thời gian ngăn ngắn nửa ngày, có thể luyện tập được đến mức bách phát bách trúng với tất cả các loại súng ống.

    Này thật không thể tin được!

    - Thật sự chưa từng học.

    Bỗng nhiên Khương Thịnh dừng bước, xoay người lại:

    - Hỏi một chút, tiến hóa giả có phải là bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi căn cứ săn giết quái vật hay không?

    - Đương nhiên không phải, buổi tối tốt nhất không nên đi ra ngoài, đương nhiên thời gian trở về không hạn chế, đây là vì tránh khỏi tử vong không cần thiết, buổi tối quá nguy hiểm.

    Đường Huy tức giận trả lời, có điều vừa dứt lời, đột nhiên ánh mắt hắn trừng lên:

    - Chờ chút, lẽ nào cậu cũng là tiến hóa giả?"

    Khương Thịnh mỉm cười gật đầu.

    - Mẹ kiếp, hóa ra cậu là tiến hóa giả, khó trách bắn súng giỏi như vậy... Hình như những tiến hóa giả khác cũng chưa từng thấy người nào bắn giỏi như vậy đâu.

    Đường Huy hưng phấn đuổi theo:

    - Tiến hóa giả huynh đệ, nhớ che chở tôi đấy.

    - Đâu có đâu có, đừng dựa gần quá.

    - Người anh em, cậu tên là gì?

    - Khương Thịnh.

    - Xin chào Khương Thịnh huynh đệ, cậu có lẽ vẫn chưa đi săn bao giờ phải không, theo như sự sắp xếp của phía trên, tiến hóa giả mới, sẽ có người cũ dẫn dắt một quãng thời gian, có muốn tôi giới thiệu một người cũ đáng tin cho cậ hay không?

    Đường Huy cười nói.

    - Có người dẫn dắt sao? Như vậy rất tốt.

    Khương Thịnh gật gù.

    - Vậy cậu đi theo tôi.

    Lúc này Đường Huy hưng phấn đi trước dẫn đường.

    ......

    Trái Đất, tinh cầu có số dân vượt qua mười tỉ, ở mỗi một thành phố cũng có thể thấy được lượng lớn xe đệm từ đi tới đi lui.

    Ngày hôm nay, hư không vặn vẹo, một cô gái xinh đẹp đột nhiên xuất hiện trên không gian ngoài Trái Đất.

    Cô gái mặc một bộ váy xanh, dung mạo đẹp tuyệt trần, vóc người cân đối, nàng nhìn tinh cầu xa hoa phía dưới, thầm nói:

    - Đường Tăng tiền bối vì sao phải cố ý căn dặn nhất định phải để một tấm thẻ tạo hóa cơ duyên xuống tinh cầu này nhỉ? Lẽ nào tinh cầu này có gì đặc biệt sao?

    Thì thầm trong miệng, cô gái xoay tay lấy một tấm thẻ không biết làm từ chất liệu gì ra, quan sát nửa ngày, mới không tình nguyện ném nó đi.

    Xèo...

    Tấm thẻ hóa thành lưu quang, bắn vào tầng khí quyển Trái Đất, cuối cùng biến mất không còn tăm hơi, không biết rơi xuống đâu rồi.

    "Chỉ có người con của tinh cầu mang theo số mệnh ngập trời, mới có cơ hội nhận được tấm thẻ này, cũng không biết Đường Tăng tiền bối tặng nhiều thẻ tạo hóa cơ duyên như vậy là vì cái gì."

    Cô gái nghĩ linh tinh, quay người lại, lần thứ hai biến mất không còn tăm hơi, lưu lại giọng nói đứt quãng oán giận:

    - Còn có hơn ba trăm tinh hệ phải tặng thẻ, phải chạy đi thôi...

    ......

    Khương Thịnh theo Đường Huy đi tới trước một căn biệt thự, chỉ thấy Đường Huy gõ gõ cửa, rất nhanh đã có một người đàn ông trung niên ra mở cửa.

    - Đường Huy à, có việc gì thế?

    Người đàn ông trung niên cười nói.

    - Anh Thường, em giới thiệu cho anh một người mới, một tiến hóa giả rất thần kỳ.

    Đường Huy cười nói, chỉ chỉ Khương Thịnh:

    - Khương Thịnh. Các anh không phải muốn dẫn người mới làm nhiệm vụ sao, mang theo hắn vài hôm được chứ?

    Nói xong, Đường Huy lại nhìn về phía Khương Thịnh:

    - Khương Thịnh, đây chính là người cũ mà tôi muốn giới thiệu cho cậu, Thường Niên - tiến hóa giả cấp hai, năng lượng sinh mệnh đã có hơn tám mươi tinh rồi.

    Khi nói đến năng lượng sinh mệnh, khuôn mặt Đường Huy lộ rõ sự ngưỡng mộ, phải biết, năng lượng sinh mệnh không chỉ có ý nghĩa là sức mạnh to lớn, còn đại biểu tuổi thọ càng dài.​
     
    thanhson3201 thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)