Huyền Huyễn Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La - Đường Gia Tam Thiếu

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 305: Trung tâm trao đổi

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    Nghe xong lời này, hai mắt Lam Hiên Vũ lập tức phát sáng lên, mỗi tháng ba viên huy chương trắng? Đây chính là ba tháng phí ăn ở a! Nếu có thể một mực làm lớp trưởng, vậy một năm liền có ba mươi sáu viên huy chương trắng, hoàn toàn đủ phí ăn ở cho hắn cùng Lưu Phong, Tiền Lỗi.

    Lam Mộng Cầm đột nhiên nói: "Lão sư, thế này không công bằng a? Dựa theo lời ngài giải thích, vậy người đứng hạng số chẵn trong khảo sát tổng hợp sẽ chỉ có thể làm lớp phó?"

    Tiếu Khải mỉm cười nói: "Cái này đơn giản. Nếu lớp phó cảm thấy mình mạnh hơn lớp trưởng thì có thể khiêu chiến. Khiêu chiến thành công thì hai người đổi vị trí. Tại Sử Lai Khắc, thực lực luôn là thứ trọng yếu nhất."

    Nghe hắn nói như vậy, Lam Hiên Vũ vô thức nhìn về phía Nguyên Ân Huy Huy. Nhưng Nguyên Ân Huy Huy lại vội vàng lắc đầu liên tục, ra hiệu mình sẽ không khiêu chiến hắn. Trong lòng Lam Hiên Vũ không khỏi có chút vui mừng, nếu đó là Lam Mộng Cầm, chỉ sợ nàng sẽ trực tiếp khiêu chiến mình rồi. Mà với thực lực bây giờ của mình thì khẳng định sẽ không phải đối thủ của nàng. Dù có dùng võ hồn dung hợp kỹ cũng không được, thực lực chênh lệch quá xa. Chờ mình tới tam hoàn, nói không chừng sẽ có khả năng thử một chút. Mấu chốt vẫn phải nỗ lực đề thăng thực lực của mình mới được!

    Tiếu Khải tiếp tục giảng bài, hôm nay hắn giảng đều là kiến thức căn bản liên quan tới Đấu Khải. Sau giờ học, Lam Hiên Vũ thừa dịp Tiếu Khải còn chưa đi, vội vàng tới trước mặt hắn, hỏi: "Tiếu lão sư, Tiền Lỗi hôm nay làm sao xin nghỉ vậy? Giờ hắn đang ở đâu?"

    Tiếu Khải nói: "Lão sư Tiền Lỗi xin nghỉ cho hắn, đang tiến hành một chút tu luyện đặc thù, không cần lo lắng. Hiên Vũ, tháng này ngươi là lớp trưởng, có một vài khóa học công cộng cần ngươi tới tổ chức mọi người lên lớp. Chương trình học sáng mai cũng là như vậy, đến lúc đó ngươi tới chỉ huy."

    "Vâng."

    Lam Hiên Vũ nhớ lại lịch học, khóa công cộng ngày mai chỉ ghi là Đấu La thế giới. cụ thể làm gì thì cũng không nói. Hẳn là học trong khoang thuyền mô phỏng, cũng không cần chạy đến tận bên này. Lát nữa về phải điều chỉnh khoang thuyền mô phỏng cho tốt mới được. Buổi chiều hắn còn muốn tới trung tâm không gian, xem vị kia Đường lão sư kia có gì muốn dạy dỗ mình.

    Hôm qua sau khi hắn trở về, khoang thuyền mô phỏng chiến cơ không gian đã được lắp đặt hoàn tất, hôm nay đã có thể sử dụng. Không biết Đường lão sư có làm “chiến cơ khiêu khích” tiếp một lần nữa hay không. Vừa nghĩ tới tình huống lần trước, trong lòng của hắn lại có chút ám ảnh.

    Thực ra thứ Lam Hiên Vũ đang mong chờ nhất là đi đổi tài nguyên tu luyện, hắn còn chưa từng tới trung tâm trao đổi bao giờ đây.

    Lưu Phong không đợi Lam Hiên Vũ, hắn vội vàng quay trở lại ký túc xá. Lưu Phong có nhiệm vụ của mình, Tiếu Khải nói xế chiều hôm nay Lưu Phong phải đi qua tìm hắn. Mà ngay cả Lưu Phong cũng không nghĩ lão sư của mình lại là chủ nhiệm lớp. Cái này khiến trong lòng Lưu Phong cũng dễ chịu hơn một chút, điều kiện tiên quyết là không suy nghĩ ới việc mình đang thiếu nợ.

    Trở lại ký túc xá, Lam Hiên Vũ vội vàng ăn cơm trưa, điều chỉnh tốt khoang thuyền mô phỏng, sau đó liền đến phòng minh tưởng kiểm tra viên huy chương đen kia. Quả nhiên, huy chương đen qua nửa ngày thời gian khôi phục, sinh mệnh năng lượng trên nó rõ ràng đã trở nên nồng đậm hơn một chút. Nhưng so với lúc mới đầu thì còn kém rất nhiều. Theo theo tốc độ này, chỉ sợ phải có thời gian mười ngày mới có thể khôi phục hoàn toàn.

    Lam Hiên Vũ thầm nghĩ, buổi chiều hỏi lão sư một chút, xem có biện pháp gì để nó gia tốc khôi phục hay không. Vừa nghĩ tới phương thức tu luyện hoàn toàn mới do mình sáng tạo, Lam Hiên Vũ lại có chút nôn nóng, loại phương thức tu luyện này thật sự quá thích hợp bản thân, tăng lên rất nhanh chóng a!

    Từ khi Lam Hiên Vũ tới Sử Lai Khắc, hắn luôn có một loại cảm giác cấp bách, mà loại cảm giác này lại xuất hiện vô cùng bất tri bất giác. Bên người đều là những bạn học có mức hồn lực vượt xa mình, Tiếu Khải lão sư nói không sai, tại Sử Lai Khắc thì thực lực chính là tất cả. Mặc dù năng lực chỉ huy của mình vẫn được, năng lực phụ trợ cũng tốt, nhưng dù sao đó cũng không phải thực lực chiến đấu chân chính. Muốn đi được càng xa, muốn một mực bảo trì vị trí thứ nhất, vậy sẽ phải tăng lên nhiều hơn nữa mới được.

    Sau khi ngồi một lát trong phòng minh tưởng, để trạng thái tinh thần khôi phục lại mức tốt nhất, sau đó hắn mới bấm hồn đạo thông tin.

    "Lão sư, bây giờ ta đi qua tìm ngài được không?"

    "Ngươi đi thẳng đến trung tâm trao đổi đi, ta ở đó chờ ngươi." Đường Chấn Hoa thanh âm truyền đến.

    "Vâng." Lam Hiên Vũ đáp một tiếng, không dám chậm trễ, vừa ra khỏi ký túc xá liền chạy. Nương theo hướng dẫn của hồn đạo thông tin, hắn chạy thẳng đến trung tâm trao đổi.

    Từ xa xa có thể thấy tòa kiến trúc khổng lồ, trung tâm trao đổi này trông như một cái ống đựng bút, toàn thân là hình trụ tròn, đỉnh chóp giống như đang lõm xuống phía trong. Nơi này cao chí ít cũng phải ba mươi tầng, hơn hẳn những những kiến trúc khác chung quanh. Phải biết, độ cao của những công trình kiến trúc tại thành Sử Lai Khắc luôn phải hạn chế. Loại độ cao này khá hiếm thấy, mà nó lại chiếm diện tích không nhỏ, so với tòa dạy học chính thì lớn hơn rất nhiều.

    Tới đây, Lam Hiên Vũ thấy được khá nhiều đệ tử Sử Lai Khắc. Tất cả mọi người đều mặc đồng phục, ra vào không ngớt. Người đi ra từ bên trong thì phần lớn đều mang vẻ vui mừng trên mặt, mà người muốn đi vào thì hầu hết là một bộ dáng vẻ không nỡ.

    Trên bức tường ngoài của tòa kiến trúc này có vài chữ to: “Trung Tâm Trao Đổi - Nhiệm Vụ”. Đúng vậy, nơi này không chỉ là trung tâm trao đổi, mà còn là trung tâm nhiệm vụ, tiếp nhận nhiệm vụ của học viện cũng đều là tại đây.

    Đi vào cửa chính, bên trong là một đại sảnh rộng lớn, sau khi vào đến nơi này, Lam Hiên Vũ lại càng thấy kiến trúc này thật sự quá giống một cái ống đựng bút. Toàn bộ bên trong kiến trúc là trống rỗng, ngẩng đầu nhìn lên trên là vó thể thấy trực tiếp bầu trời, hình như có một tầng năng lượng hoặc pha lê tại đỉnh chóp, nhưng từ góc độ của hắn thì không thể thấy rõ ràng.

    Trong kiến trúc có từng tầng vòng hướng lên đỉnh, có tới mười sáu bộ thang máy ngắm cảnh pha lê, vô cùng hiện đại, thực sự là khác một trời một vực với những kiến trúc cổ điển thường thấy của học viện Sử Lai Khắc.

    "Có phải cảm thấy lối kiến trúc của trung tâm trao đổi này rất kỳ quái hay không? Ý nghĩa của thiết kế này đến từ bốn chữ "ếch ngồi đáy giếng". Đây là đang nhắc nhở các ngươi, vô luận lúc nào cũng không thể mù quáng tự mãn như ếch ngồi đáy giếng." Giọng nói của Đường Chấn Hoa bất chợt truyền đến.

    Lam Hiên Vũ vội vàng quay người. Hình như quần áo của lão sư vẫn chưa thay đổi, vẫn y nguyên một dạng ngày hôm qua, ngay cả kiểu tóc cũng không kém bao nhiêu. Trong tay hắn đang cầm là cái gì? Không phải là chai rượu đó chứ?

    "Đi theo ta." Đường Chấn Hoa vẫy vẫy tay, sau đó bước đến hướng một bộ thang máy.

    Lam Hiên Vũ vừa đi theo hắn, một bên ngó nghiêng chung quanh. Hai bên tầng này đều có quầy hàng hình vòng cung, trong mỗi quầy đều có mấy chục phân khu, dưới đất là từng phần chia như ô quạt với những màu sắc rực rỡ. Hẳn là dùng màu sắc khác nhau để phân biệt, tất cả có bảy loại màu sắc, quầy nhiệm vụ hay quầy trao đổi cũng đều giống nhau.

    Cũng là những màu sắc quen thuộc nhất với hồn sư: Màu trắng, màu vàng, màu tím, màu đen, màu đỏ, còn có màu vàng cam, màu vàng kim. Hai loại màu sắc cuối này là có ý gì? Nhưng các quầy có hai loại màu này đều không có người.

    Đường Chấn Hoa lắc lắc hồn đạo thông tin trước thang máy một thoáng, rất nhanh, cửa thang máy lập tức mở ra. Đường Chấn Hoa mang theo Lam Hiên Vũ đi vào, hắn ấn số năm.

    Thang máy đi rất nhanh mà bình ổn, một thoáng liền mang bọn hắn lên tới lầu năm. Hai người bước ra, một bên hành lang là tường pha lê, có thể thấy sân vườn to lớn bên ngoài, một bên khác thì là từng cánh cửa kim loại, phía trên có biển hiệu.

    Đường Chấn Hoa mang Lam Hiên Vũ đi tới trước một cánh cửa mang tên: phòng khách quý số ba. Hắn lại đưa hồn đạo thông tin ra lắc lắc trước của phòng, cửa kim loại mở ra, bên trong truyền tới một giong nói: "Lão sư, ngài tới rồi."

    Một tên thanh niên nhìn qua hai bảy hai tám tuổi tiến lên đón từ bên trong. Hắn mặt mỉm cười, cũng mặc đồng phục, khác biệt chính là hắn mặc đồng phục màu đỏ, nơi ngực trái có một phù hiệu quái vật Sử Lai Khắc màu bạc. Nhìn lại bộ đồng phục xanh lá trên người mình, Lam Hiên Vũ đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu.

    Màu đỏ cùng màu xanh lá... Đồng phục học viện thiết kế cái kiểu quỷ gì vậy?
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 306: Hệ biểu diễn

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    Có vẻ thanh niên kia cũng nhìn ra tâm tư của hắn, không khỏi cười nói: "Tiểu sư đệ, ngươi trông rất phong nhã đó. Người được mặc đồng phục Sử Lai Khắc chính là vinh quang tuyệt đối. Đây là truyền thống mấy vạn năm được lưu truyền từ vô số học trưởng cùng các bậc tiền bối."

    "Vâng."

    Tiểu sư đệ? Lam Hiên Vũ hơi có chút kinh ngạc.

    Đường Chấn Hoa nói: "Đây là Đại sư huynh của ngươi, Tần Trường An, ngươi có tổng cộng sáu sư huynh, sư tỷ còn sống. Hiện tại chỉ có đại sư huynh cùng lục sư tỷ đang ở trong học viện, những người khác đều ra ngoài chấp hành nhiệm vụ. Còn việc trao đổi thì ở chỗ này của hắn là tương đối dễ dàng."

    Lúc này Lam Hiên Vũ hiểu được, thì ra nơi này chính là phòng khách quý của trung tâm trao đổi. Mà vị đại sư huynh này của mình, hẳn là người phụ trách căn phòng khách quý này. Vậy thật sự là quá thuận tiện rồi!

    Nhìn lại chai rượu trong tay lão sư một chút, Lam Hiên Vũ cũng thấy hắn không đến mức không đáng tin cậy.

    "Đại sư huynh tốt chứ, ta là Lam Hiên Vũ. Về sau xin ngài chiếu cố nhiều." Lam Hiên Vũ có tướng mạo rất đẹp, lại là một bộ dáng nhu thuận, dưới tình huống bình thường thì hắn sẽ luôn có thể dễ dàng gây hảo cảm.

    Nhưng biểu lộ của Tần Trường An lại có chút quái dị: "Tiểu sư đệ a, ở chỗ này của sư huynh thì ngươi cứ tự nhiên một chút đi, không cần khách khí."

    "A?" Lam Hiên Vũ ngẩn người, hắn có khách khí gì đâu chứ?

    Đường Chấn Hoa thản nhiên nói: "Những đệ tử ta thu nhận thì sẽ không có một ai là bình thường, hoặc là trong ngoài không đồng đều, hoặc là hâm hấp. Ngươi biểu hiện được bình thường như thế thì chính là gã không bình thường nhất."

    Khóe miệng Lam Hiên Vũ khẽ nhăn một cái, hắn thầm nghĩ: Vậy ta là trong ngoài không đồng đều hay hâm hấp vậy?

    "Lão sư, ngài ngồi đi." Tần Trường An cười híp mắt nói, sau đó làm cái thủ thế mời.

    Đường Chấn Hoa đi đến một bên ngồi xuống, lúc này Lam Hiên Vũ mới quan sát căn phòng khách quý này một chút. Phòng khách quý rất lớn, có tới hai trăm mét vuông, trang hoàng đẹp đẽ những cũng rất đơn giản, có một dãy ghế sô pha cực kỳ thoải mái dễ chịu, một cái bàn lớn. Bên cạnh là một màn hình khổng lồ chiếm hết nguyên một mặt vách tường, phía trên có từng dãy chữ đang nhảy. Lam Hiên Vũ nhìn một chút, những chữ này đều đang biểu hiện các loại hình nhiệm vụ, hẳn là màn hình nhiệm vụ rồi.

    "Tiểu sư đệ, ngươi cũng ngồi đi." Tần Trường An kéo Lam Hiên Vũ tới ghế, sau đó quay người nói với Đường Chấn Hoa: " lão sư, qua mấy ngày nữa, có khả năng ta cũng đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ."

    Đường Chấn Hoa sửng sốt một chút, lông mày khẽ cau lại: "Nghĩ kỹ rồi chứ?"

    Tần Trường An khẽ gật đầu: "Nghĩ kỹ rồi. Ban đầu ta cũng đã sớm muốn đi, nhưng luôn cảm thấy trước hết nên tích lũy nhiều kinh nghiệm một chút. Hiện tại đã có chút nắm chắc."

    "Tốt, vậy ngươi cứ đi đi." Đường Chấn Hoa thản nhiên nói.

    Vành mắt Tần Trường An đỏ lên: "Ta chỉ có chút không nỡ bỏ ngài. Tiểu Lục Nhi lại hơi “điên”. Nếu ta cũng đi, vậy ngay cả người chăm sóc ngài cũng không có."

    "Đừng nói nhảm! ngươi giặt quần áo hay làm cơm cho ta rồi? Ngươi chăm sóc ta cái gì rồi? Có gì nói thẳng ra!" Đường Chấn Hoa tức giận nói.

    Tần Trường An xoa xoa đôi bàn tay, có chút khó khăn nói: "Lão sư, ngài xem, bộ kia của ngài.....

    Hắn mới nói đến đây, Đường Chấn Hoa lập tức đưa tay cắt ngang: "Bớt dùng cái trò này đi. Ta biết tiểu tử ngươi không có chút ý tốt gì rồi, nghĩ cũng đừng nghĩ. Lần trước ngươi làm phế luôn cái cơ giáp của ta, lúc về lại nói với ta là làm thí nghiệm. Giờ còn muốn mượn? Được a, trước hết bồi thường tổn thất lần trước, Không cần quá nhiều, một viên huy chương đen là được, ta sẽ suy tính một chút xem có nên cho ngươi mượn hay không."

    "Khách khách, thôi nói việc của tiểu sư đệ trước đi. Tiểu sư đệ, đến đây, sư huynh giới thiệu cho ngươi một chút về trung tâm trao đổi." Tần Trường An chuyển hướng sang Lam Hiên Vũ, lại đổi về bộ dáng ôn tồn lễ độ lúc trước, mặt mỉm cười, cái tốc độ trở mặt này phải nói là nhanh hơn lật sách.

    Hiện tại Lam Hiên Vũ rất muốn nói một câu với vị đại sư này huynh này: "Đừng múa rìu qua mắt thợ trước mặt tiểu đệ " Đường lão sư dạy hệ biểu diễn hay sao vậy?

    Tần Trường An nói: "Tại lầu một ngươi cũng thấy đấy, trong trung tâm trao đổi thì cấp bậc khác nhau sẽ đổi bằng huy chương màu sắc khác nhau. Phòng khách quý này, bình thường là cho các lão sư cùng đệ tử nội viện sử dụng. Hôm nay lão sư mang ngươi đến thì ngươi mới có thể vào chỗ này của ta. Tới lúc đổi ngươi cứ đem đồ vật cho lão sư, sẽ có thể giảm giá. Quyền hạn của lão sư là có thể bớt hai mươi phần trăm, đó đã là mức chiết khấu cao nhất ngoại viện."

    Nói đến đây, hắn có chút u oán nhìn thoáng qua Đường Chấn Hoa: "Lão sư, năm đó ta cũng không có đãi ngộ này a!"

    Đường Chấn Hoa tức giận nói: "Đừng nói nhảm, tình huống lúc trước của ngươi như thế nào còn không rõ sao? Ta căn bản là không có muốn ngươi, ngươi ngày ngày mặt dày mày dạn dây dưa, ta không đá ngươi ra khỏi cửa là tốt lắm rồi đấy."

    Tần Trường An tằng hắng một cái: "Ta cũng không làm ngài phải mất mặt mà, đúng không? Tốt xấu gì thì hiện tại ta cũng là người xếp hạng thứ..."

    "Còn nói nhảm nữa là ăn đòn luôn đấy!" Đường Chấn Hoa trừng mắt.

    "Được rồi, được rồi, nói việc chính." Ánh mắt u oán này của Tần Trường An làm ngay cả Lam Hiên Vũ cũng xuýt tin.

    "Tiểu sư đệ, ngươi định đổi cái gì?"

    Lam Hiên Vũ làm sao biết mình nên đổi cái gì, hắn lập tức quay đầu nhìn về phía Đường Chấn Hoa. Theo giọng điệu lúc trước của Tần Trường An là hắn có thể hiểu rõ, vị lão sư này đúng là rất coi trọng mình. Không nói những việc khác, chỉ riêng tình huống lão sư đi cùng thế này, có lẽ hắn chính là gã duy nhất trong đám học viên mới rồi. Bình thường, lão sư có thể nói cho bọn hắn có thể đổi cái gì là đã rất tốt, mà mình lại có lão sư cùng đi, còn có thể giảm giá tới hai mươi phần trăm.

    Đường Chấn Hoa nói: "Cho hắn xem danh sách đổi huy chương vàng và trắng một chút, cho hắn biết có những gì."

    "Vâng." Tần Trường An đáp một tiếng, hắn nhấn sau bàn mấy lần, màn hình lớn trên vách tường lập tức xuất hiện biến hóa.

    Từng dãy chữ tinh tế lập tức hiện ra: "Danh sách đổi huy chương trắng".

    Tần Trường An nói: "Tiểu sư đệ, trung tâm trao đổi này là luôn không ngừng biến hóa, vô luận là danh sách nhiệm vụ hay tài nguyên cũng vậy. Bởi vì có nhiều thứ rất khan hiếm, cũng không phải lúc nào cũng có. Phòng khách quý còn có một cái ưu thế, chính là có thể tiến hành đặt trước. Thí dụ trung tâm trao đổi tạm thời không có thứ ngươi muốn, như vậy thì ngươi có thể đặt trước tại đây, khi có vật phẩm thì trung tâm sẽ tiến hành đổi theo trình tự những khách quý hẹn trước."

    Lam Hiên Vũ kinh ngạc nói: "Nếu như vậy thì chẳng phải rất không công bằng đối với những học viên bình thường sao?"

    Tần Trường An cười ha hả: "Không có gì là không công bằng, tất cả mọi người đều là như thế. Cho dù những lão sư của học viện cũng đều phải tu luyện từng bước từ một gã đệ tử ngoại viện, sau đó trở thành đệ tử nội viện rồi mới tiến vào dạy học, mỗi người đều phải đi con đường như nhau. Muốn thu được tài nguyên nhanh hơn người khác thì cũng phải nỗ lực nhanh hơn họ, hoặc phải có những cống hiến đặc thù, có thể sớm thu hoạch được nhiều công trạng.”

    “Thí dụ bây giờ ngươi có thể hoàn thành một nhiệm vụ cấp bậc màu đen, thu hoạch được một viên huy chương đen trở lên, như vậy thì ngươi sẽ được phê chuẩn trực tiếp sử dụng phòng khách quý, đồng thời hưởng thụ đồng đẳng với những đệ tử nội viện, giảm giá ưu đãi tới chín mươi phần trăm."

    Hoàn thành nhiệm vụ cấp bậc màu đen mới có thể hưởng ưu đã giảm giá chín mươi phần trăm, vậy lão sư giảm còn tám mươi phần trăm, hẳn là đã được học viện ưu đãi tương đối lớn. Lam Hiên Vũ lại có sự nhận biết sâu hơn về Đường Chấn Hoa.

    Lam Hiên Vũ vừa nghĩ, một bên nhìn lên màn hình. Danh sách đổi của huy chương trắng cực kỳ phong phú, có thể dùng bốn chữ thiên kì bách quái để hình dung.

    Hạng thứ nhất: bảng xếp hạng mỹ nữ ngoại viện. Giá cả: Một viên huy chương trắng.

    Còn có cái này? Lam Hiên Vũ lập tức ngẩn người, hắn còn tưởng thứ đứng đầu danh sách phải là tài nguyên tu luyện chứ.

    Tần Trường An tằng hắng một cái: "Tiểu sư đệ, ngươi chú ý một chút tới phía trước danh sách, nếu có đánh dấu màu xanh lá thì đều là vật phẩm do học viên cung cấp. Mỗi học viên đều có thể tuyên bố hạng mục trao đổi nhất định, điều kiện tiên quyết là phải thanh toán chi phí. Tuyên bố một vật trong bảng huy chương trắng thì sẽ phải thanh toán năm viên huy chương trắng, tuyên bố một vật trong bảng huy chương vàng thì thanh toán một viên huy chương vàng." "Còn có thể như vậy nữa? Nếu ta có đồ gì muốn bán, hoặc là có tin tức gì muốn tiết lộ cho mọi người, vậy có phải ta cũng có thể thông qua phương thức như vậy hay không?" Lam Hiên Vũ cảm thấy tò mò, đồng thời hắn cũng cảm giác được đây có vẻ là một con đường phát tài.
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 307: Tuyên bố nhiệm vụ

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    Tần Trường An đột nhiên cười: "Tiểu sư đệ, thấy nét mặt ngươi bây giờ ta lại nghĩ đến chính mình lúc trước. Là sư huynh, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, tuyệt đối đừng liều, bởi vì mọi hạng mục trao đổi hoặc nhiệm vụ đều phải qua sự xét duyệt của học viện. Một khi xét duyệt không thông qua thì sẽ mất cả chì lẫn chài, huy chương đã thanh toán là không trả lại. Cho nên, bất luận mí bật gì có liên quan tới học viện hoặc hành vi trái đạo nghĩa thì tốt nhất không thử."

    Nhìn nụ cười khổ này của hắn, Lam Hiên Vũ cũng ý thức được một vấn đề, chắc chắn vị đại sư huynh này đã từng nếm thua thiệt.

    Đường Chấn Hoa lẩm bẩm nói: "Đúng vậy a! Lúc trước có tên nào đó ban bố một hạng mục, là địa chỉ ký túc xá thập đại mỹ nữ ngoại viện. Sau đó xét duyệt lại thông qua, kết quả là có tới hơn trăm người đổi, hắn vốn cho rằng phát tài rồi, nhưng sau đó lại bị học viện tịch thu tất cả huy chương, còn phạt gấp mấy lần. Không biết phải trả mất bao lâu thời gian rồi."

    Lam Hiên Vũ nghe tới trợn mắt hốc mồm, hắn nhìn Đường Chấn Hoa một chút, lại nhìn một chút Tần Trường An, không nhịn được mà nghĩ, hóa ra Đại sư huynh lại là người như vậy...

    Nụ cười trên mặt Tần Trường An lập tức duy trì không nổi nữa, có chút xấu hổ nói: "Lão sư ngài đừng như vậy chứ? Sẽ mất một tên đệ tử đó."

    Đường Chấn Hoa ngẩng đầu nhìn lên trời, không lên tiếng nữa. Lam Hiên Vũ cũng vội vàng nhìn về phía màn hình, làm bộ như mình chưa nghe được gì. Sau đó hắn liền thấy hạng mục trao đổi thứ hai: Phân tích yếu điểm võ hồn tổ hợp kỹ, thích hợp với võ hồn tổ hợp loại đao kiếm, giá cả: Một viên huy chương trắng.

    "Còn có thể lấy những cảm ngộ tu luyện của mình ra đổi nữa sao?" Lam Hiên Vũ nhìn về phía Tần Trường An.

    Lúc này vẻ mặt Tần Trường An đã khôi phục như thường, hắn khẽ gật đầu: "Dĩ nhiên có thể. Bản thân trung tâm trao đổi cùng trung tâm nhiệm vụ chính là một cái sàn trao đổi. Mà học viện cũng rất cổ vũ dạng này, muốn lấy được kinh nghiệm của người ta về tham khảo, vậy sẽ phải bỏ ra cái giá tương ứng. Loại trao đổi này chỉ cần thanh toán một viên huy chương trắng là có thể tiến hành công bố. Điều kiện tiên quyết là nội dung không trùng lặp với thứ đã có trên danh sách."

    "Ta công bố một cái." Lam Hiên Vũ nói với vẻ tràn đầy phấn khởi.

    "A?" Tần Trường An có chút sững sờ, tiểu sư đệ này lần đầu tiên tới đã muốn công bố hạng mục trao đổi sao?

    "Tiểu sư đệ, vậy ngươi nói trước để cho ta nghe một chút, xem nó có đáng giá công bố hay không. Hạng mục đổi sẽ thường xuyên xuất hiện tình huống không người đổi, một khi vượt quá mười ngày không ai đổi, vậy sẽ bị danh sách trao đổi phía trên triệt tiêu mất." Tần Trường An không trực tiếp đả kích hắn, chỉ đơn giản là nói hậu quả.

    Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: "Vừa vặn lão sư cũng cố vấn giúp ta một chút. Nội dung trao đổi ta muốn công bố là: Cách giải quyết vấn đề song sinh võ hồn xung đột lẫn nhau và mượn nhờ sinh mệnh năng lượng để tu luyện."

    Nói xong câu đó, hắn do dự một chút rồi nói tiếp: "Ghi chú, không thích hợp với tất cả các loại song sinh võ hồn."

    Phòng khách quý đột nhiên an tĩnh tới mức lặng thinh, ánh mắt Đường Chấn Hoa cùng Tần Trường An nhìn về phía Lam Hiên Vũ đều tràn đầy vẻ quái dị. Lam Hiên Vũ bị bọn hắn nhìn có chút mất tự nhiên, gãi đầu một cái rồi lúng túng nói: "Cái này của ta không được sao, Đại sư huynh?"

    Tần Trường An ho khan một tiếng: "Tiểu sư đệ, ngươi thật sự muốn công bố cái này sao? Ngươi muốn nó vào danh sách trao đổi cấp bậc gì?"

    Lam Hiên Vũ sửng sốt một chút: "Không phải màu trắng sao? Cái này của ta có thể chứ?"

    Tần Trường An nói: "Tiểu sư đệ, ta phải nói cho ngươi rõ một điểm, bất luận phương pháp tu luyện gì có quan hệ với song sinh võ hồn, đều là những bí mật cực lớn đối với hồn sư. Dù những hồn sư song sinh võ hồn hồn khác không thể sử dụng thì cũng có thể tham khảo, ai cũng sẽ không dễ dàng tiết lộ bí mật của mình ra ngoài. Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ, đây không phải vấn đề có thể hay không, mà là nó quá trân quý! Điều kiện tiên quyết là, phương pháp đó của ngươi là chân thật."

    Lam Hiên Vũ vội vàng gật đầu: "Đương nhiên là thật. Nhưng người khác dùng tu luyện thì khả năng là có chút khó, nếu có thể tham khảo, vậy là vẫn có ý nghĩa rồi."

    Tần Trường An nhìn về phía Đường Chấn Hoa, Đường Chấn Hoa nói: "Hắn trời sinh thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng, có khả năng."

    Tần Trường An ngửa mặt lên trời thở dài: "Vì cái gì trời cao lại không công bằng như thế chứ? Ta làm sao lại không có thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng đây?! Nói cách khác, phương pháp kia của tiểu sư đệ là chỉ những người có thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng mới có thể dùng?"

    Lam Hiên Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: "Có lẽ vậy. Ít nhất thì những người có thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng tu luyện sẽ dễ dàng một chút."

    Trên thực tế, chính Lam Hiên Vũ cũng rất rõ ràng, loại tình huống này của mình là độc nhất vô nhị, chỉ sợ phương pháp tu luyện kia cũng không ai dùng đến. Nhưng nếu chỉ phải trả một viên huy chương trắng, vậy thử một chút cũng không tệ, biết đâu lại có hơn hai người đổi, vậy coi như đã kiếm được lãi.

    Tần Trường An nói: "Tiểu sư đệ, ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi xác định phương pháp này là chân chính có thể dùng tu luyện đúng không, ít nhất cá nhân ngươi có thể dùng tu luyện?"

    "Ta xác định." Lam Hiên Vũ nói không chút do dự.

    Tần Trường An nhìn hắn một cái đầy thâm ý: "Vậy thì tốt, ta thấy ngươi cũng có thể thử. Nhưng không thể là màu trắng, phải màu vàng mới được."

    "Màu vàng? Vậy sẽ có người đổi không?" Lam Hiên Vũ kinh ngạc nói.

    Tần Trường An cười hắc hắc: "Có nhiều thứ phải đắt giá một chút thì người khác mới tin ngươi. Quá rẻ lại không ai để ý tới."

    Đường Chấn Hoa nói: "Phương diện này ngươi nên nghe hắn, luận năng lực lừa người thì hắn đứng đầu học viện."

    Lam Hiên Vũ sững sờ, chẳng lẽ lúc trước Đại sư huynh nói đứng đầu học viện chính là cái này?

    Tần Trường An có chút xấu hổ nói: “Lão sư, ngài còn như vậy thì tìm người khác đi. Ta mới lần đầu gặp mặt tiểu sư đệ, vậy mà ngài liền nói toạc hết bí mật của ta, về sau ta còn ở chung với hắn thế nào đây!”

    Đường Chấn Hoa không lên tiếng nữa, quay đầu nhìn về một bên.

    Lam Hiên Vũ nói: "Đại sư huynh, vậy hiện tại ta phải làm thế nào?"

    Tần Trường An nói: "Ngươi cứ ở đây viết kỹ một bản tài liệu về phương pháp tu luyện đó, ta sẽ giúp ngươi nộp lên. Một khi thông qua xét duyệt, nó sẽ xuất hiện trên danh sách trao đổi màu vàng, sau đó chỉ cần đợi là được rồi."

    "Vâng." Lam Hiên Vũ bắt đầu ghi nội dung cụ thể vào đơn trao đổi chuyên dụng của Tần Trường An, Tần Trường An cố ý tránh sang một bên, không xem hắn.

    "Viết xong thì xác nhận "lưu trữ"."

    Hồn đạo trí não đã sớm được khai phá đến mức vô cùng kỹ càng, căn bản không cần viết tay, chỉ cần hoàn thành nó trong trí não là được. Chỉ chốc lát sau, Lam Hiên Vũ đã viết xong, hôm qua hắn mới cảm ngộ ra phương pháp này, tất nhiên sẽ có thể viết vô cùng dễ dàng.

    "Tiểu sư đệ, ngươi xác định chứ? Phải giao nộp một viên huy chương vàng mới có thể nộp lên, ngươi có thể nghĩ kỹ."

    Tần Trường An nhắc nhở Lam Hiên Vũ thêm một lần nữa. Hắn biết, đối với những học viên mới thì huy chương là thứ cực kỳ trân quý. Thế nhưng hắn làm sao biết, hiện tại Lam Hiên Vũ đã có thể coi là giàu nứt đố đổ vách, lúc này trên người hắn có gần hai mươi miếng huy chương vàng, đây còn là con số sau khi trả cho Tiền Lỗi cùng Lưu Phong.

    Thanh toán xong một viên huy chương vàng cho Tần Trường An, lúc này Lam Hiên Vũ mới một lần nữa đi xem danh sách trao đổi.

    Phía trên màn hình, ngoại trừ phương pháp tu luyện cùng một vài tin tức cổ quái kỳ lạ thì là một chút tài nguyên tu luyện, trong đó bao gồm cả kim loại hiếm, nguyên liệu nấu ăn quý hiếm, đủ loại thiên tài địa bảo trăm năm trở lên. Trên danh sách trao đổi màu trắng thì thứ tốt nhất cũng chỉ là thiên tài địa bảo ngàn năm, mỗi một loại đều được giới thiệu rất chi tiết. Chuyển qua từng trang, Lam Hiên Vũ bắt đầu thấy có chút hoa cả mắt, thật sự là thật là rất nhiều đồ tốt a!

    Đột nhiên hắn thấy một hạng mục: một lít nước Hải Thần hồ, giá cả: Một viên huy chương trắng, ghi chú: nước Hải Thần hồ được sinh mệnh năng lượng của Vĩnh Hằng Chi Thụ thấm vào hơn vạn năm, có được sinh mệnh năng lượng nồng đậm mà tinh khiết vô cùng, gần như là sinh mệnh năng lượng hoá lỏng. Vô luận để uống hay tẩy rửa thân thể cũng đều có rất nhiều chỗ tốt. Đề cử nên uống, có thể thanh tẩy chất bẩn trong cơ thể, đề cao tố chất thân thể. Một lít nước Hải Thần hồ mà có giá một viên huy chương trắng? Đây cũng quá đắt rồi. Hải Thần hồ có nhìn rụng mắt cũng không thấy bờ, lại không biết sâu bao nhiêu, nước hồ đâu chỉ ngàn vạn tấn, vậy mà một lít lại bán một viên huy chương trắng, đây quả thực quá biết kiếm tiền rồi.
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 308: Trao đổi

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    "Sư huynh, nước Hải Thần hồ có đáng giá không? Hải Thần hồ ngay bên cạnh học viện, tự mình đi lấy một chút không được sao?" Lam Hiên Vũ hỏi Tần Trường An.

    Tần Trường An nói: "Vậy ngươi đi thử một chút sẽ biết, quanh Hải Thần hồ có vòng bảo hộ trận liệt hồn đạo khí, thứ này không biết đã trải qua bao nhiêu lần cải tiến. Dù vòng phòng hộ trên tàu mẹ trong hạm đội vũ trụ của liên bang cũng chưa so được với nó. Không được học viện cho phép thì ngay cả một giọt nước Hải Thần hồ ngươi cũng không lấy được.”

    “Mà ghi chú này cũng không hề khoa trương, qua hơn vạn năm thời gian, sinh mệnh năng lượng của Vĩnh Hằng Chi Thụ đã sớm thẩm thấu Hải Thần hồ. Nước Hải Thần hồ hiện tại cũng được xưng là Sinh Mệnh Chi Thủy. Ngươi biết nếu vứt thứ này ra ngoài sẽ có giá trị bao nhiêu không? Một lít Nước Hải Thần hồ có giá một vạn đồng liên bang, hoặc một ngàn Đấu La tệ. Đó còn là có tiền mà không mua được, bởi vì học viện cũng không cho phép tiêu thụ nước Hải Thần hồ ra ngoài, đây là phúc lợi nội bộ của học viện.”

    “Ta cũng kiến nghị ngươi nên đổi cái này, bản thân ngươi là thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng, lợi ích sau khi uống sẽ càng lớn, bởi vì sẽ không có một chút lãng phí nào. Hiện tại ta cũng đang uống nó, mỗi ngày một lít, tuyệt đối có trợ giúp cải thiện thân thể."

    Nói đến đây, hắn có chút hâm mộ: "Những học trưởng đặc biệt có tiền kia, thậm chí còn dùng Nước Hải Thần hồ ngâm trong bồn tắm, đó mới thật sự là xa xỉ a!"

    Lam Hiên Vũ nháy nháy mắt, nhìn thoáng qua Đường Chấn Hoa: "Ta thử đổi một lít xem sao?"

    "Không cần cái này. Ngươi đổi trên danh sách màu vàng kia, tu luyện một giờ trong Hải Thần hồ." Đường Chấn Hoa đột nhiên mở miệng.

    "A?" Tần Trường An sững sờ, "Lão sư, hạng mục kia... chính là thứ được coi là không đáng đổi nhất trong danh sách màu vàng đó! Phải ba viên huy chương vàng mới có thể tu luyện một giờ. Số huy chương đó đổi lấy Nước Hải Thần hồ, mặc dù không đủ ngâm trong bồn tắm nhưng cũng đủ uống một tháng."

    "Ngươi biết cái gì, hắn có thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng, muốn biết có đáng giá hay không thì phải xem hắn có thể hấp thụ bao nhiêu sinh mệnh năng lượng. Nếu hắn có thể hấp thu nhiều một chút, vậy liền đáng giá." Đường Chấn Hoa nhàn nhạt nói.

    "Ta liền đổi cái này." Lam Hiên Vũ nói không chút do dự.

    Lam Hiên Vũ đổi cái này có đáng giá hay không? Dĩ nhiên đáng giá! Coi như hắn có học kém đến mấy thì cũng vẫn phải tính được điểm này. Đêm qua tu luyện, mới không bao lâu mà sinh mệnh năng lượng trên một viên huy chương đen đã bị hắn hấp thu gần như cạn kiệt. Hắn cảm thấy chắc chắn không tới một giờ.

    Tuy đó cũng không thể đại biểu toàn bộ giá trị một viên huy chương đen, nhưng cũng tuyệt đối vượt xa giá trị ba viên huy chương vàng. Mà nếu sinh mệnh năng lượng trong Hải Thần hồ là gần như vô hạn, vậy mình có thể hoàn toàn buông tay mà hấp thu. Một giờ, mặc dù không rõ sẽ hấp thu được bao nhiêu sinh mệnh năng lượng, nhưng tuyệt đối sẽ vượt qua phần năng lượng của viên huy chương đen kia. Lúc trước mình còn đang lo tìm không được nơi nào có sinh mệnh năng lượng đủ nồng đậm đây.

    Tần Trường An bừng tỉnh đại ngộ: "Thì ra là thế. Nếu tiểu sư đệ có thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng đủ cao, đúng là có khả năng thử một chút. Tiểu sư đệ, vậy ngươi đổi cái này?"

    "Đổi cái này đi. Lão sư, tu luyện trong Hải Thần hồ thì mật độ sinh mệnh năng lượng chênh lệch huy chương đen nhiều không?"

    Đường Chấn Hoa khẽ nhăn miệng một cái, hắn liếc qua Tần Trường An đang trợn to hai mắt ở bên cạnh, ho khan một tiếng rồi nói: "Khẳng định là trong Hải Thần hồ càng tốt hơn, huy chương đen chỉ là một mảnh nhánh cây rụng của Vĩnh Hằng Chi Thụ. Hải Thần hồ lại là tương liên trực tiếp cùng Vĩnh Hằng Chi Thụ, cái tên Sinh Mệnh Chi Thủy không phải chỉ để gọi không."

    Lúc này Tần Trường An đang có ý nghĩ muốn bóp chết tên tiểu sư đệ trước mặt này. Huy chương đen? Hắn lấy đâu ra huy chương đen? Một tên học viên mới có thể có thứ đồ chơi này sao? Không hề nghi ngờ, đó là lão sư cho hắn. Không phải mình cũng là đệ tử của lão sư sao? Khoảng cách đãi ngộ này cũng quá lớn rồi!

    Đường Chấn Hoa cảm thấy mình sắp bị ánh mắt u oán của tên đại đệ tử ăn thịt mất, hắn lại ho khan một tiếng: "Cho ngươi mượn cơ giáp. Nhưng nếu lần này lại có tổn hại, vậy ngươi sửa xong rồi hãy trả lại ta. Nếu không... hừ hừ."

    "Vâng, cảm ơn lão sư." Lúc này Tần Trường An mới vui mừng ra mặt, hắn cảm thấy Lam Hiên Vũ cũng thuận mắt hơn nhiều.

    Đường Chấn Hoa quay đầu nhìn về phía Lam Hiên Vũ: "Ngươi có được thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng, tạm thời không cần đổi thiên tài địa bảo gì khác. Nếu không phải thiên tài địa bảo vạn năm trở lên, vậy trên thực tế chỉ có thể bổ sung năng lượng, không đủ để ảnh hưởng tới bản chất, cho nên ý nghĩa không lớn, không bằng ngươi chỉ thuần túy hấp thu sinh mệnh năng lượng tới phụ trợ tu luyện.

    Trước hết ngươi thử tu luyện một giờ trong Hải Thần hồ. Nếu hiệu quả không tệ thì cứ qua một đoạn thời gian, khi đã hấp thụ được hết sinh mệnh năng lượng trong người thì thử lại một lần nữa."

    "Vâng, cảm ơn lão sư." Lam Hiên Vũ không chút do dự lấy ra hai viên huy chương vàng cùng bốn viên huy chương trắng. Có lão sư ở đây, có thể bớt hai mươi phần trăm, chuyện này hắn quên không được.

    Tần Trường An giúp hắn làm thủ tục, đổi cho hắn một viên thủy tinh xanh, phía trên có hai chữ "Hải Thần". Bằng vào cái này, hắn có thể vào Hải Thần hồ từ một lối vào chuyên biệt, điều kiện tiên quyết là chỉ có thể tiến hành tu luyện bên hồ, không thể bơi xuống. Bên hồ có nơi tu luyện chuyên dụng.

    Lam Hiên Vũ nhìn lại danh sách trao đổi một chút, lúc này mới ra khỏi trung tâm trao đổi cùng Đường Chấn Hoa.

    "Lão sư, buổi chiều chúng ta học cái gì?"

    Đường Chấn Hoa thản nhiên nói: "Đối với ngươi mà nói, việc cấp bách nhất chính là tăng cao tu vi, trực tiếp tới Hải Thần hồ tu luyện đi. Ta đi cùng ngươi, xem kết quả tu luyện của ngươi một chút, xác định xem có đáng giá hay không. Có vấn đề ta cũng có thể giúp ngươi."

    "Cảm ơn lão sư." Lam Hiên Vũ lúc này thật sự cảm kích Đường Chấn Hoa từ nội tâm. Mặc dù hắn bái Đường Chấn Hoa làm thầy mới chỉ một ngày, nhưng Đường Chấn Hoa đối với hắn lại quá tốt rồi.

    Đường Chấn Hoa nhếch chếch miệng: "Ngươi đừng cao hứng quá sớm. Ta đối tốt với ngươi là cần ngươi hồi báo. Sau này mặt mũi lão sư còn phải hi vọng vào ngươi đây. Đợi đến khảo hạch cuối năm, ngươi lấy không được cái hạng nhất thì cũng đừng gọi ta là lão sư."

    "Vâng."

    Lam Hiên Vũ cảm thấy áp lực có chút lớn, nhưng áp lực cũng là động lực, nhất là sau lần tu luyện tối hôm qua, hiện tại hắn có thể nói là động lực mười phần. Hắn cảm thấy qua một đêm tu luyện, hồn lực đã đề thăng lên chừng một cấp. Nếu có thể một mực tăng lên với tốc độ như thế, vậy cũng không cần bao nhiêu ngày là có thể đến cấp ba mươi rồi!

    Đúng lúc này, Lam Hiên Vũ đột nhiên cảm thấy ánh sáng chung quanh trở nên mờ đi, nháy mắt sau đó, cảnh vật bên người đều lướt vèo qua, căn bản hắn không thấy rõ xảy ra chuyện gì. Chỉ mười mấy giây sau đã bị Đường Chấn Hoa mang tới một nơi khác. Sinh mệnh năng lượng nồng đậm đập vào mặt, phía trước là một rừng cây có hơi nước tràn ngập, rõ ràng, sau rừng cây kia hẳn là Hải Thần hồ.

    Đường Chấn Hoa đi ở phía trước, Lam Hiên Vũ vội vàng đuổi theo, xuyên qua khu rừng cây. Thứ xuất hiện trước mặt bọn hắn là một căn nhà gỗ nhỏ với một khảnh sân con phía trước, cả khoảng phía sau chính là Hải Thần hồ mênh mông vô bờ cùng Vĩnh Hằng Chi Thụ cao ngất trời. Hồ nước trong veo, Vĩnh Hằng Chi Thụ to lớn, căn nhà gỗ đơn giản. Mọi thứ kết hợp với nhau có một loại mỹ cảm kỳ lạ.

    Cánh cửa nhà gỗ mở ra, bên trong truyền tới một giọng nói trong trẻo: "Có bằng hữu từ phương xa tới, thú vị đây*. Tên quỷ lôi thôi, làm sao ngươi lại rảnh rỗi mà tới chỗ ta thế này?"

    (LĐT: *nguyên gốc câu đó là một câu thành ngữ: “bất diệt nhạc hồ - 不亦乐乎”. Thông thường thì nó sẽ là một việc nào đó làm người ta vui tới mức mặc kệ mọi thứ xung quanh, nhưng ở ngữ cảnh này thì... chịu a! Đã dốt tiếng Trung lại gặp lão Đường thích chơi chữ thế này chắc ta chết sớm mất thôi! ̄▽ ̄)┘

    Một người bước ra từ trong căn nhà gỗ, người này mặc một bộ áo trắng, dáng vẻ hoàn toàn tương phản với Đường Chấn Hoa lôi thôi, có thể dùng bốn chữ "không dính một hạt bụi" để hình dung. Mái tóc dài màu đen chỉnh tề chải thẳng sau đầu, mày kiếm mắt sáng, tướng mạo đường đường.

    Hắn nhìn qua thì có vẻ tuổi tác không chêch lệch với Tần Trường An là bao, nhưng đôi mắt trầm tĩnh kia lại thâm thúy như biển lớn mênh mông, khiến người ta vừa nhìn liền khó mà quên được.

    "Đường Nguyệt, ngươi muốn chết hả?" Đường Chấn Hoa lạnh lùng nói.

    "Vẫn táo bạo như vậy, khó trách..." Nói đến đây, nam tử được Đường Chấn Hoa gọi là Đường Nguyệt đột nhiên ngừng hẳn, bởi vì hắn đã cảm nhận được một cách rõ ràng, vị trước mặt mình đã chuẩn bị bạo phát.

    "Ừm... Chấn Hoa huynh mang tiểu đệ này tới đây làm gì vậy?" Đường Nguyệt vung tay lên, không biết lúc nào. Trong bàn tay hắn đã có thêm một chiếc quạt. Hắn phẩy phẩy chiếc quạt với một bộ dáng thoải mái nhàn nhã.
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 309: Tu luyện trong Hải Thần hồ

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    "Là đệ tử ta mới thu. Hiên Vũ, bái kiến Đường Nguyệt lão sư đi." Đường Chấn Hoa chỉ chỉ Lam Hiên Vũ bên cạnh mình.

    Lam Hiên Vũ vội vàng tiến lên hai bước: "Lão sư tốt chứ!"

    Ánh mắt Đường Nguyệt nhìn về phía Lam Hiên Vũ, hắn lập tức có một loại cảm giác hai mắt tỏa sáng, trong lòng thầm nghĩ: thật là một tiểu tủ lanh lợi! Đường Nguyệt luôn luôn thích sạch sẽ, cũng ưa thích những người có tướng mạo tốt, cho nên vừa thấy Lam Hiên Vũ, hắn lập tức tăng hảo cảm với tiểu tử này, nói: "Không tệ, không tệ. Không nghĩ tên quỷ lôi thôi ngươi còn có ánh mắt như vậy. Có điều, chỉ sợ đứa nhỏ này học với ngươi có chút lãng phí, không bằng nhường cho ta, thế nào?"

    Nghe hắn nói câu này, thế nhưng Đường Chấn Hoa lại không nổi giận một cách lạ kỳ, ngược lại là kinh ngạc nói: "Làm sao? Ngươi chuẩn bị rời núi thu đồ đệ rồi?"

    Đường Nguyệt lắc lắc cây quạt: "Ta chỉ nói một chút thôi. Ta cảm thấy đứa nhỏ này theo ngươi khá là đáng tiếc. Thu đồ đệ cái gì chứ, ngươi còn không biết tính cách ta sao? Ta lười biếng quen rồi, nào có thời gian dạy bảo đồ đệ a! Mỗi ngày uống chút rượu, trông giữ Hải Thần hồ một chút, quả thực là tháng ngày thần tiên cũng không muốn đổi."

    Đường Chấn Hoa nhếch miệng: "Ngươi cũng chỉ có cái tính cách không ôm chí lớn này thôi. Được rồi, tên đệ tử này của ta đổi một giờ tu luyện trong Hải Thần hồ, nhanh dẫn đường, đừng lãng phí thời gian của bọn ta."

    Đường Nguyệt có chút kinh ngạc nhìn về phía Lam Hiên Vũ: "Ba viên huy chương vàng? Đứa nhỏ này hẳn là học viên mới đi, hắn lấy đâu ra huy chương? Không phải là ngươi cho hắn đấy chứ, quy tắc cũng không thể làm hỏng đâu."

    Đường Chấn Hoa hiên ngang lẫm liệt mà nói: "Ta là cái loại người đó sao? Là ta sợ tên bị bệnh nghi ngờ lung tung như ngươi, cho nên ta mới tự mình dẫn hắn đến đây. Huy chương đều là chính hắn thu hoạch, đệ tử này của ta chính là quán quân đợt vừa rồi, thu hoạch ba viên huy chương vàng thì tính là gì?"

    Đường Nguyệt liếc mắt nhìn hắn: "Quán quân học viên lại tới chỗ ngươi? Mà vị kia nhà ngươi cũng đáp ứng?"

    Có vẻ Đường Chấn Hoa rất hài lòng đối với mấy chữ "vị kia nhà ngươi", ánh mắt hắn trở nên hòa hoãn rất nhiều, ngạo nghễ nói: "Đúng vậy. Mặc dù trên danh nghĩa thì chúng ta không ở cùng một chỗ, nhưng lòng của chúng ta vẫn luôn cùng một nơi. Nàng làm sao có thể không nghe ta, không hướng về ta?"

    Đường Nguyệt nhếch miệng: "Có bản lĩnh thì ngươi cũng nói như vậy khi có mặt nàng, vậy ta liền phục ngươi. Đi theo ta."

    Hắn vừa nói, một bên quay người bước vào trong nhà gỗ, Đường Chấn Hoa cũng mang theo Lam Hiên Vũ đi vào. Đi vào căn nhà gỗ, Lam Hiên Vũ liền phát hiện, trong nhà đều dùng vật trang trí bằng gỗ làm chủ, trang nhã tươi mát, trên bàn gỗ trưng bày một chút đồ sứ màu xanh, mơ hồ có mùi rượu truyền đến.

    Mà điều làm hắn phải kinh ngạc nhất, chính là khi bước vào căn nhà gỗ này, hắn đột nhiên có một loại cảm giác như bước vào một thế giới khác, dường như khác biệt hoàn toàn ngoại giới, có vẻ là hồn lực gợn sóng, nhưng hắn lại không cách nào cảm thụ được rõ ràng.

    "Không nên cảm thụ quá cẩn thận, ngươi cấp độ không đủ nên rất dễ bị cắn trả. Vòng phòng hộ ở đây có cấp độ năng lượng quá cao." Đường Chấn Hoa đưa tay vỗ vai Lam Hiên Vũ một cái, Lam Hiên Vũ lập tức cảm giác như có một dòng nước nóng truyền khắp toàn thân, cảm giác quái dị lúc trước lập tức yếu đi rất nhiều.

    Đường Nguyệt quay đầu nhìn bọn hắn, cũng không nói gì, hắn đi đến nơi tận cùng căn nhà gỗ rồi đưa tay đẩy. Lúc này Lam Hiên Vũ mới phát hiện, bên sườn trong của căn nhà gỗ còn có một cánh cửa. Trong nháy mắt cánh cửa này được mở ra, một cỗ sinh mệnh năng lượng nồng đậm đến cực điểm, thậm chí là nồng đậm đến mức làm người ta khó hô hấp lập tức đập vào mặt.

    Lam Hiên Vũ rơi vào trạng thái ngây ngốc, thân thể hắn lập tức sáng lên một tầng xanh mơn mởn, vòng xoáy huyết mạch như đột nhiên bừng tỉnh lại. Nó kịch liệt chấn động một cái, sau đó liền bắt đầu điên cuồng hấp thu sinh mệnh năng lượng.

    Lần này Đường Nguyệt đã thật sự kinh ngạc: "Thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng?" Hắn vừa nói, một bên đưa tay chộp tới hướng Lam Hiên Vũ.

    Đường Chấn Hoa lập tức nắm bàn tay của hắn rồi đẩy ra: "Quân tử động khẩu không động thủ, đây là đệ tử của ta, ngươi muốn làm gì?"

    Đường Nguyệt nhìn Đường Chấn Hoa một chút, lại nhìn Lam Hiên Vũ một chút. Khuôn mặt vốn ôn nhuận như ngọc đột nhiên trở nên có chút âm trầm: "Làm sao ta không biết lần này học viên mới lại có người có thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng? Làm sao ngoại viện không có hồi báo?"

    Đường Chấn Hoa có chút đắc ý nói: "Chuyện ngươi không biết thì còn nhiều. Ngoại viện không hồi báo thì ngươi cứ việc tìm bọn hắn. Nhanh nhường đường, cứ theo quy củ mà làm việc."

    Đường Nguyệt không nói thêm gì, chỉ nhíu chặt lông mày rồi tránh ra. Đường Chấn Hoa kéo Lam Hiên Vũ, mang hắn bước ra khỏi nhà gỗ. Ngay trong nháy mắt Lam Hiên Vũ bước ra khỏi nhà gỗ, hắn lại cảm thấy toàn bộ thế giới cũng trở nên không giống lúc trước. Mịn thứ trước mắt đều biến thành màu xanh biếc, ngay cả mặt nước trong Hải Thần hồ cũng là như thế. Trong tầm mắt của hắn, mặt nước Hải Thần hồ đang lơ lửng một tầng hào quang màu xanh lá vô cùng dày đặc, quang mang này tựa như thủy triều dũng động.

    Mà tại phía xa hơn, gốc Vĩnh Hằng Chi Thụ cũng thay đổi thành màu xanh biếc trong tầm mắt của hắn, thân cây khổng lồ sáng long lanh, lập loè hào quang màu bích lục, tựa như dùng ngọc Phỉ Thúy mà điêu khắc nên vậy. Nhưng trên thế giới này làm sao có ngọc Phỉ Thúy to lớn như vậy chứ?

    Sinh mệnh năng lượng nồng đậm khiến cho hắn có chút hô hấp khó khăn, nhưng toàn bộ thân thể hắn lại phảng phất như đang nhảy cẫng hoan hô vậy. Chỉ đơn giản là đứng ở chỗ này, hắn liền có loại cảm giác như lúc tu luyện đêm qua. Mặc dù sinh mệnh năng lượng nơi này không thuần túy bằng huy chương đen bộc phát ra trong nháy mắt đó, nhưng tổng số lại thật sự quá lớn.

    Khó trách trước đó Đại sư huynh lại nói nước Hải Thần hồ là Sinh Mệnh Chi Thủy, đây đúng thật là Sinh Mệnh Chi Thủy a! Hiện tại Lam Hiên Vũ cảm thấy một viên huy chương trắng đổi lấy một lít Sinh Mệnh Chi Thủy tuyệt đối không quý, sau khi trở về, hắn liền sẽ kiến nghị Tiền Lỗi cùng Lưu Phong đi đổi thứ này.

    Đường Chấn Hoa cũng không tiếp tục để ý Đường Nguyệt, mà lôi kéo Lam Hiên Vũ đi tới bên hồ. Hắn chỉ chỉ từng mảnh lá thủy tiên trên mặt hồ: "Tự chọn một cái đi lên, cứ kệ lá cây chìm xuống, nó sẽ để cho thân thể của ngươi ngâm trong hồ nước, sau đó nhanh chóng tu luyện. Ta sẽ trông chừng ngươi, không cần lo lắng cái gì, tận khả năng mà hấp thu sinh mệnh năng lượng, ăn quá no cũng không cần gấp, sau khi trở về lại tiêu hóa, hiểu chưa?"

    Hắn vừa nói, vừa lấy viên huy chương màu lam trong tay Lam Hiên Vũ rồi ném cho Đường Nguyệt. Lam Hiên Vũ đã sớm kiềm chế không được, vừa nghe vậy liền lập tức sải bước, trực tiếp nhảy lên một mảnh lá thủy tiên. Lá thủy tiên chậm rãi chìm xuống, một cảm giác thanh lãnh lập tức truyền khắp toàn thân Lam Hiên Vũ. Trong chốc lát, toàn bộ thân thể hắn đã bị nhuộm thành một màu xanh lá, ngay cả hai con ngươi cũng là như thế. Hắn chỉ cảm thấy sinh mệnh năng lượng nồng đậm đến cực hạn đang bao vây lấy mình. Cảm giác đêm qua lập tức hồi trở lại.

    Ngay sau đó, vòng xoáy huyết mạch trong ngực hắn điên cuồng vận chuyển, thôn phệ lấy sinh mệnh năng lượng chung quanh. Thân thể Lam Hiên Vũ cũng bắt đầu cấp tốc bành trướng, cảm giác này khiến hắn không tự chủ mà run rẩy lên.

    Đường Nguyệt thất thanh nói: "Không tốt, nhanh kéo hắn lên! Mức độ thân hòa sinh mệnh năng lượng của hắn quá cao, không thể một thoáng hấp thu nhiều như vậy. Hắn sẽ bị bạo thể!"

    Không chỉ là Đường Nguyệt cảm thấy không ổn, ngay khi Đường Chấn Hoa liếc thấy thân thể Lam Hiên Vũ phồng lớn cũng giật nảy mình, lập tức đưa tay muốn chộp tới hắn. Nhưng ngay khi bàn tay của hắn tiếp xúc đến đỉnh đầu Lam Hiên Vũ, đột nhiên một tiếng long ngâm trầm thấp vang ra từ trong cơ thể Lam Hiên Vũ. Đường Chấn Hoa cùng Đường Nguyệt đều cảm thấy một hồi tim đập rộn, bàn tay Đường Chấn Hoa cũng theo đó mà dừng lại trong nháy mắt.

    Sau đó bọn hắn liền phát hiện, thân thể Lam Hiên Vũ lại không còn tiếp tục bành trướng, hai màu vàng bạc nổi lên từ trong cơ thể hắn. Tại lồng ngực hắn, hai màu kim ngân hiện lên hình vòng xoáy xoay tròn cao tốc, đồng thời, từng tia khí lưu màu trắng cũng bắt đầu nổi lên, lại bị hắn hút vào từ lỗ chân lông toàn thân. Thân thể của hắn đã ổn định lại, không còn run rẩy, thẳng đến lúc này, từ ngực hắn trở xuống đã ngâm hoàn toàn trong Hải Thần hồ.

    "Đây là ổn định lại sao?" Đường Chấn Hoa quay đầu nhìn về phía Đường Nguyệt. Bởi Lam Hiên Vũ là thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng, Đường Chấn Hoa đoán tu luyện trong Hải Thần hồ sẽ có lợi ích to lớn đối với Lam Hiên Vũ, nhưng hắn cũng không nghĩ hiệu quả lại tốt đến trình độ này.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)