Huyền Huyễn Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La - Đường Gia Tam Thiếu

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 300: Có tất cả cơ duyên

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    “Nguyên gốc thiên phú của hồn sư là cái gì? Vì sao có người thích hợp tu luyện, nhưng có người tu luyện lại rất chậm? Đây là khác biệt của từng võ hồn bồi dưỡng thân thể. Võ hồn mạnh mẽ thì tự nhiên sẽ nương theo tu vi tăng lên mà bồi dưỡng bản thân nhiều hơn. Võ hồn Bạch Long Thương của ngươi có huyết mạch Chân Long, bản thân cũng không tính là quá kém, chẳng qua huyết mạch Chân Long của ngươi khá mỏng manh. Chỗ tốt lớn nhất của Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc là có thể gia tăng khí tức huyết mạch, theo đó mà thay đổi căn cốt, giúp tố chất thân thể của ngươi trở nên tốt hơn.”

    “Việc này trọng yếu hơn gia tăng hồn lực rất nhiều. Cho nên ngươi đừng cảm giác mình thua lỗ. Một cán hoa Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc cũng không phải dễ đổi được như vậy, không phải lúc nào cũng có, coi như ngươi có huy chương tím cũng chưa hẳn có thể được đổi. Ta vốn là đổi về cho mình dùng, lại lợi cho tiểu tử ngươi, vậy mà giờ ngươi còn một bộ mặt không tình nguyện như vậy hả.”

    "Sau khi trở về, đến phòng trọng lực luyện tập, tận khả năng nghiền ép thể lực của mình, kích thích tiềm năng bản thân, làm cho dược hiệu của Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc có thể phát huy ra hết mức. Lúc đó ngươi sẽ cảm giác được sự khác biệt."

    "Vâng."

    ...

    Học viện Sử Lai Khắc, phòng làm việc của viện trưởng ngoại viện.

    "Tiểu mập mạp, ngươi nhìn cái gì đó?" Anh Lạc Hồng tức giận nhìn tên mập đang lén lút thậm thụt, ánh mắt rơi trên người mình.

    Tiền Lỗi ngẩn người, nói: "Viện trưởng, ta... ta không có."

    Hắn cảm thấy mình thật oan uổng, hắn cũng không phải cố ý nhìn chằm chằm Anh Lạc Hồng như vậy. Cũng tại đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vị viện trưởng xinh đẹp như vậy, cảm thấy có chút hiếu kỳ nên lại nhìn nàng thêm vài lần.

    "Ta đã xem lại đoạn thu hình trong đợt sát hạch tổng hợp của ngươi, ngươi có thể dung hợp với vật triệu hoán của chính mình, là vừa lúc đó phát hiện ra sao?" Anh Lạc Hồng hỏi.

    "Ừm, đúng vậy, hình như khi tinh thần lực đột phá đến Linh Hải cảnh mới xuất hiện. Nhưng trước kia ta cũng chưa thử qua." Tiền Lỗi thành thật nói, sau đó hắn cúi đầu xuống, cố gắng cho ánh mắt của mình không nhìn tới Anh Lạc Hồng.

    "Quỳ xuống." Anh Lạc Hồng đột nhiên nói.

    "A?" Tiền Lỗi bỗng nhiên ngẩng đầu.

    Anh Lạc Hồng nói: "Nhanh, ta thu ngươi làm đệ tử đích truyền. Ta sẽ nghiêm túc nghiên cứu huyết mạch này của ngươi một chút, có chút thú vị."

    Tiền Lỗi lập tức mừng rỡ, không chút do dự quỳ rạp xuống đất, trực tiếp dập đầu ba cái.

    Anh Lạc Hồng chán nản nói: "Ai bảo ngươi dập đầu?"

    Tiền Lỗi nghi hoặc nói: "Ngài bảo ta quỳ xuống, không phải để cho ta dập đầu bái sư sao?"

    Anh Lạc Hồng tức giận nói: "Ngươi suy nghĩ lung tung gì đó." Nàng vừa nói vừa chỉ chỉ mặt đất.

    Lúc này Tiền Lỗi mới phát hiện, nơi mình quỳ xuống có một cái bồ đoàn. Khi hắn quỳ xuống, chung quanh mặt đất đột nhiên phát sáng lên, có vẻ sau khi hắn quỳ xuống, đè vào bồ đoàn làm nó sinh ra biến hóa. Lập tức, hắn chỉ cảm thấy không khí chung quanh nhẹ nhàng rung động. Tinh Thần Chi Hải cũng chấn động theo một tần suất đặc thù. Loại cảm giác này hết sức kỳ diệu, phảng phất như cả người đã hoàn toàn đắm chìm vào một cái thế giới đặc biệt. Điều này đã khiến hắn có nhận thức mới về thế giới kỳ diệu này. Tinh Thần Chi Hải gợn lên từng tầng sóng lớn. không biết bao lâu trôi qua mới dần dần bình phục lại.

    "Ừm, quả nhiên là Linh Hải cảnh, còn có khả năng. Nhưng tu vi của ngươi quá kém. Ngươi cứ quỳ ngay ở chỗ này đi, cảm thụ biến hóa của Tinh Thần Chi Hải. Võ hồn của ngươi rất đặc thù, nhưng tốc độ tu luyện hồn lực đơn thuần lại quá chậm. Vậy chẳng bằng tu luyện tinh thần lực nhiều một chút, khi tinh thần lực của ngươi đạt tới một trình độ nhất định, nó sẽ phụ trợ hồn lực tăng lên. Chờ tới lúc Linh Hải cảnh ổn định lại, ta sẽ truyền thụ cho ngươi một loại phương pháp tu luyện tinh thần lực."

    Anh Lạc Hồng vừa nói, một bên đứng người đi ra ngoài.

    "Lão sư, ta, ta phải quỳ bao lâu?" Tiền Lỗi mang vẻ mặt đáng thương mà hỏi.

    Anh Lạc Hồng thản nhiên nói: "Ít nhất phải quỳ hai mươi bốn giờ, nhưng ngươi có thể quỳ bao lâu thì cứ quỳ hết sức. Bởi vì chỗ này của ta, chỉ quỳ lần đầu tiên mới có hiệu quả tốt nhất. Kiên trì thời gian càng dài thid những lợi ích ngươi có thể lấy được cũng càng nhiều. Nếu không kiên trì được hai mươi bốn giờ, vậy ngươi cũng không cần làm đệ tử đích truyền của ta làm gì. Nếu không có một chút nghị lực, với cái thực lực của ngươi bây giờ thì ngay cả sát hạch năm thứ nhất cũng sống không qua, ta gánh không nổi người kia."

    Quỳ ít nhất hai mươi bốn giờ? Tiền Lỗi lập tức liền trở nên suy sụp.

    Cánh cửa gian phòng chậm rãi khép kín, chỉ còn mặt đất vẫn hiện ra hào quang nhàn nhạt, tinh thần ba động nhu hòa đánh thẳng vào Tinh Thần Chi Hải của Tiền Lỗi, dẫn phát sự cảm thụ của hắn đối với những biến hóa trong Tinh Thần Chi Hải. Tiền Lỗi hiểu rõ, đây là Anh Lạc Hồng đang khảo nghiệm mình, vị trí đệ tử đích truyền này cũng không phải dễ làm như vậy a! Làm sao bây giờ? Kiên trì! Nhất định phải kiên trì!

    Chưa cần nói việc này sẽ mang đến cho mình bao nhiêu ích lợi, mà điều trọng yếu nhất là lão sư rất lợi hại. Tới lúc trở về hắn liền nói cho Lưu Phong cùng Lam Hiên Vũ, lão sư của mình là viện trưởng ngoại viện, cái này sẽ là sự tình kiêu ngạo đến cỡ nào đây chứ. Nghĩ đến đây, Tiền Lỗi lập tức cảm thấy hai mươi bốn tiếng hẳn là cũng không có khó chịu như vậy. Hắn nhắm hai mắt lại, quỳ ở nơi đó, bắt đầu nghiêm túc cảm thụ biến hóa của Tinh Thần Chi Hải.

    Mà lúc này Lam Hiên Vũ đã về tới ký túc xá của mình. Hắn đi thẳng tới phòng minh tưởng, đóng kỹ cánh cửa kim loại, khoanh chân ngồi xuống giữa phòng, sau đó lấy ra chiếc hộp kim loại, mở ra một cách cẩn thận từng li từng tí.

    Chiếc hộp mới mở ra một cái khe, một cỗ sinh mệnh năng lượng dồi dào lập tức tràn ra từ bên trong, Lam Hiên Vũ liền cảm thấy có một cỗ năng lượng thuần hậu thanh tẩy trên người, cả người đều có một loại cảm giác sảng khoái không nói lên lời. Vòng xoáy huyết mạch đột nhiên chậm lại, phảng phất như sinh mệnh năng lượng quá mức nồng đậm, đến mức huyết mạch vòng xoáy vừa hấp thu đã đầy...

    Sinh mệnh năng lượng nồng đậm trong phòng minh tưởng cũng dần kích động bởi cỗ sinh mệnh năng lượng dư thừa này, những đường hoa văn trong phòng dồn dập sáng lên. Trong cảm nhận của Lam Hiên Vũ, mọi thứ tựa như đất bằng lặng yên nổi lên một hồi gió lốc, cơn gió lốc này lúc vừa mới bắt đầu thì còn rất nhỏ, nhưng rất nhanh đã bao phủ toàn bộ phòng minh tưởng, mà chỗ hắn ngồi chính là trung tâm vòng xoáy. Sinh mệnh năng lượng nồng đậm mà dư thừa lập tức tụ đến như trăm sông đổ biển.

    Mà lúc này, hộp kim loại trong tay Lam Hiên Vũ đã hoàn toàn mở ra. Trong hộp, một viên huy chương đen nhánh đặt ngang trong đó, kiểu dáng cũng không có gì khác những huy chương còn lại, bản thân cũng không có gì rực rỡ quá mức. Thế nhưng khi nó bắt đầu tiếp xúc với không khí bên ngoài, mặt ngoài viên huy chương lập tức hiện ra một tầng sáng xanh mơn mởn như thực chất. Đúng là dáng vẻ của sinh mệnh năng lượng thực chất hóa. Thế này phải cần sinh mệnh năng lượng nồng đậm tới mức nào mới có thể chứ!

    Lam Hiên Vũ đã bị rung động thật sâu, hắn còn chưa bao giờ cảm thụ qua loại sinh mệnh năng lượng tầng thứ này. Ngay lúc này, trong lồng ngực hắn đột nhiên vang lên một tiếng vù vù. Chỉ trong chốc lát, Lam Hiên Vũ liền cảm thấy toàn thân kịch liệt run rẩy, một cỗ khí tức bắn ra từ trong ngực hắn. Gần như chỉ trong phút chốc, vòng xoáy huyết mạch liền lập tức bạo động, huyết mạch gợn sóng vô cùng mãnh liệt xuất hiện, khiến cho Lam Hiên Vũ có một loại cảm giác nóng bỏng toàn thân.

    Hắn vừa ngưng thần nội thị liền lập tức phát hiện, vòng xoáy huyết mạch trong lồng ngực mình đột nhiên ngừng xoay tròn, hoàn toàn ngưng kết ở nơi đó. Ngay sau đó, những điểm vàng bạc đột nhiên bắt đầu tách rời khỏi nhau, dọc theo kinh mạch hai bên của mình mà đi, hai lòng bàn tay của hắn đồng thời tê rần, mỗi bên lại lập tức phóng ra một nhánh Lam Ngân Thảo. Điều làm Lam Hiên Vũ khiếp sợ bắt đầu hiện ra, lúc này Lam Ngân thảo đã không còn màu xanh lam nguyên bản, mà đó là màu vàng cùng màu bạc. Hoàn toàn khác biệt với Lam Ngân Thảo màu lam mang hoa văn hai màu kim ngân lúc trước, lúc này chúng nó đã biến thành Lam Ngân Thảo hai màu kim ngân, phía trên thân mang theo những hoa văn màu lam.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 301: Mối nguy

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    Lam Hiên Vũ chưa kịp hiểu rõ chuyện gì xảy ra, hai cây Lam Ngân thảo đặc thù này liền đột nhiên quấn lên viên huy chương đen trước mặt hắn, một ý niệm tham lam lập tức phù hiện trong lòng. Hắn muốn khống chế, nhưng giờ khắc này hắn lại không thể khống chế được.

    Lập tức, trên thân hai cây Lam Ngân Thảo đều nổi lên tầng ánh sáng xanh mơn mởn, luồng sinh mệnh năng lượng nồng đậm đến cực điểm bị hắn điên cuồng hút vào trong thân thể. Chỉ qua một lần thời gian hô hấp, Lam Hiên Vũ liền cảm thấy thân thể mình phảng phất như sắp tràn đầy tới vỡ tan, hắn kêu thảm một tiếng, quần áo trên người nổ tung, lộ ra làn da toàn thân.

    Giờ khắc này, mặt ngoài làn da hắn hiện ra từng đạo hoa văn màu vàng cùng màu bạc như những con giun đang bò. Lân phiến bắt đầu xuất hiện từ ngón tay, cấp tốc lan tràn lên phía trên, rất nhanh liền vượt qua khuỷu tay, vẫn còn tiếp tục lan tràn. Hai mắt Lam Hiên Vũ lập tức biến thành đồng tử dựng thẳng, hắn có thể cảm giác được rất rõ ràng, trong cơ thể mình bỗng nhiên xuất hiện loại khát vọng đó, phảng phất như có thứ gì đang tiềm ẩn, đang điên cuồng muốn thoát khỏi.

    Khí tức huyết mạch tại cấp tốc tăng lên, mà tốc độ này thậm chí khiến hắn phải cảm thấy hoảng hốt. Hắn cảm thấy thân thể mình như một quả khí cầu đang bị căng phồng. Mặt ngoài làn da đã bắt đầu xuất hiện những tơ máu tinh mịn. Cứ tiếp tục như vậy, hắn cũng không biết mình còn có thể kiên trì bao lâu, nếu không có biện pháp thì gần như mình sẽ phải chết không thể nghi ngờ!

    Huyết mạch mất kiểm soát. Hắn muốn chủ động đi khống chế, nhưng với cái tu vi nhị hoàn này và với tinh thần lực Linh Hải cảnh, giờ khắc này hắn không thể làm được bất cứ điều gì. Cái này giống như trong huyết mạch của hắn vẫn luôn ẩn giấu hai con quái thú. Mà do luồng sinh mệnh năng lượng nồng đậm vô cùng này kích thích, chúng nó đột nhiên tỉnh lại, bắt đầu không tiếc tất cả mà thôn phệ những sinh mệnh năng lượng đó. Thân thể của Lam Hiên Vũ lại trở thành vật dẫn cho tất cả những thứ này, đã sắp không chịu nổi.

    Trong phòng minh tưởng này, vô luận thanh âm của hắn hay khí tức cũng đều không thể truyền đi, bởi vì phòng minh tưởng này được thiết kế khóa kín từ bên trong, do sợ ảnh hưởng những người khác tu luyện. Phòng minh tưởng trong ký túc xá của mỗi người đều là những lãnh địa riêng, chưa được cho phép thì người khác sẽ không thể vào, cho dù chính các lão sư cũng không thể, đây là quy củ của Sử Lai Khắc.

    Không xong rồi, không xong rồi...

    Lam Hiên Vũ thấy thân thể mình đang căng lên một cách rõ ràng. Cứ như vậy một lát sau, cả người hắn đã mập thêm vài vòng như sắp nứt ra. Thậm chí mặt ngoài làn da của hắn đã bắt đầu xuất loáng thoáng những vết rạn rách, nhưng năng lực tự lành mạnh mẽ của bản thân hắn lại đang không ngừng chữa trị.

    Chẳng lẽ mình cứ bị căng hết cỡ như thế này sao? Đúng lúc này, một tiếng vù nhẹ nhàng đột nhiên vang lên từ sâu trong đầu hắn, Lam Hiên Vũ cảm giác được, trong Tinh Thần Chi Hải sáng lên một tầng hào quang màu lục sẫm. Tầng hào quang này cấp tốc bao phủ toàn bộ Tinh Thần Chi Hải, nhuộm kín mọi thứ bên trong thành một màu xanh nhạt.

    Lam Hiên Vũ lập tức phát hiện, tinh thần lực đang ngưng kết của mình lại bắt đầu có gợn sóng, dường như đã có thể khống chế trở lại. Hắn không chút do dự thúc giục tinh thần lực của mình, khống chế nó cấp tốc tràn xuống vùng ngực. Muốn thay đổi tình huống trước mắt, vậy hắn nhất định phải làm vòng xoáy huyết mạch của mình xoay tròn, hút lấy hai loại huyết mạch trở về trạng thái xoay như trước! Chỉ cần không để chúng nó tiếp tục bành trướng, hắn sẽ có cơ hội.

    Tinh thần lực rót vào, thứ đầu tiên Lam Hiên Vũ cảm nhận được là hai khí tức kiệt ngạo truyền đến từ hai loại huyết mạch, đúng vậy, đó chính là tinh thần cảm thụ chân thật. Thế nhưng không biết vì cái gì, thời điểm chúng tiếp xúc với tinh thần lực của mình, dường như đều bị thứ gì đó hấp dẫn, rất nhanh đã bị dẫn động. Dưới sự dẫn dắt của lực lượng tinh thần, mặc dù chúng có chút không nỡ bỏ luồng sinh mệnh năng lượng nồng đậm bên ngoài, nhưng hình như trong tinh thần lực của Lam Hiên Vũ còn có thứ gì đó hấp dẫn hơn. Chỉ một thoáng, cả hai loại huyết mạch liền bị dẫn đi.

    Lam Hiên Vũ vui mừng quá đỗi, hắn không cần phân tích nguyên nhân, vội vàng dẫn dắt chúng trở lại lồng ngực. Khống chế cả hai xoay tròn tốc độ cao trong lồng ngực của mình, đồng thời cẩn thận từng li từng tí làm cả hai không đụng nhau. Vòng xoáy huyết mạch của Lam Hiên Vũ đã tồn tại lâu như vậy, tất nhiên hắn đã rất quen thuộc với nó. Hắn cố gắng khống chế hai loại huyết mạch xoay tròn theo quỹ tích nguyên bản, tận khả năng hạ chế tốc độ hấp thu sinh mệnh năng lượng của chúng.

    Sự thật chứng minh, hắn đã đúng. Khi hắn dẫn dắt hai loại huyết mạch trở lại lồng ngực, sự hấp thu của chúng liền lập tức giảm bớt. Mà hắn lại phát hiện thêm một điểm, huyết mạch chi lực bị hắn dẫn dắt trở về đã trở nên cường đại hơn trước rất nhiều, đến mức toàn bộ lồng ngực của hắn đều trở nên căng phồng. Cảm giác này tuyệt đối không thoải mái, thậm chí là vô cùng thống kh. Toàn thân thể của hắn không còn bành trướng như trước, nhưng bộ ngực thì vẫn vậy. Phải làm sao bây giờ?

    Không có người chỉ bảo, cũng không có người trợ giúp, hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào chính mình. Hắn tận khả năng làm cho mình tỉnh táo lại, bởi chỉ khi tỉnh táo thì mới có thể nghĩ đến biện pháp giải quyết.

    Hắn giảm bớt một chút lực dẫn dắt đối với hai loại huyết mạch, một bên đại não cao tốc vận chuyển, suy tư biện pháp giải quyết.

    Cảm giác lồng ngực phồng lên càng ngày lúc nghiêm trọng, lồng ngực của hắn bắt đầu nhô lên. thậm chí có thể thấy qua làn da, hào quang kim ngân đang lóe lên bên trong.

    Không thể hoảng, không thể hoảng, nhưng hiện tại đến cùng là phải làm thế nào mới tốt? Tinh thần lực của mình có khả năng dẫn dắt hai loại huyết mạch này, nhưng cũng chỉ có thể dẫn dắt chúng trong cơ thể, mặc dù tốc độ hấp thu sinh mệnh năng lượng của chúng vẫn đang giảm bớt. Nhưng những sinh mệnh năng lượng đã hấp thu thì vẫn quá nhiều đối với mình.

    Trải qua lần trước biến dị, tốc độ hấp thu của huyết mạch đã tăng nhanh hơn rất nhiều, mà có vẻ chúng cũng không thể tiêu hóa trong thời gian ngắn, vậy phải làm thế nào mới tốt? Sử dụng võ hồn dung hợp kỹ, làm huyết mạch chi lực dung hợp thành năng lượng bảy màu? Đó đúng là dung hợp năng lượng chân chính, nhưng đây là phòng minh tưởng, sử dụng võ hồn dung hợp kỹ liệu có làm nổ tung nơi này hay không? Còn có, mặc dù bây giờ mình có thể dẫn động tinh thần lực, nhưng thân thể vẫn không thể động đậy, không có cách nào khống chế chúng hoàn thành võ hồn dung hợp kỹ ra ngoài cơ thể. Mà để hai loại huyết mạch va chạm trong người thì cũng chẳng khác gì tự sát, như vậy còn chết mau hơn.

    Không thể nghi ngờ, đem hai loại huyết mạch dung hợp thành năng lượng bảy màu là biện pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề trước mắt, nhưng điểm mấu chốt là hiện tại hắn làm không được.

    Còn có biện pháp nào? Còn có biện pháp nào không đây? Tình huống càng ngày càng khẩn bách, cảm xúc của Lam Hiên Vũ cũng không thể tránh khỏi việc bị ảnh hưởng.

    Đột nhiên một quầng sáng chợt lóe từ nơi sâu trong óc, hắn nghĩ tới một loại tình huống. Lần đầu tiên mình sử dụng võ hồn dung hợp kỹ là hồn lực đã bị hạ xuống một cấp. Lúc ấy, đó chính là điều làm hắn vô cùng thống khổ, nhọc nhằn khổ sở tu luyện hồn lực, cứ như vậy lại bị giáng thấp xuống. Tất cả đều phải bắt đầu lại một lần nữa, do đó nên hồn lực của hắn mới luôn xếp hạng chót trong lớp thiếu niên năng động.

    Tới học viện Sử Lai Khắc, hắn phát hiện thứ cần nhất đối với huyết mạch của mình lại là sinh mệnh năng lượng, chúng cần hấp thu sinh mệnh năng lượng để đề thăng tự thân. Mà sở dĩ mình tu luyện rất chậm, đó là vì hấp thu không đủ sinh mệnh năng lượng. Đã như vậy thì làm ngược lại có được hay không? Nói cách khác, liệu sinh mệnh năng lượng dư thừa có thể chuyển hóa thành hồn lực thông qua huyết mạch của mình? Có hồn lực, coi như về sau huyết mạch không đủ sinh mệnh năng lượng thì cũng vẫn có thể hấp thu, cũng có thể thông qua võ hồn dung hợp kỹ phân giải hồn lực thành năng lượng cho chúng. Nghĩ tới đây, Lam Hiên Vũ lập tức có loại cảm giác thông rõ. Còn chuyển hóa huyết mạch chi lực thành hồn lực như thế nào, vậy cứ đảo ngược hành động lại là được.
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 302: Tự sáng tạo phương pháp tu luyện

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    Chỉ trong nháy mắt, tinh thần lực của Lam Hiên Vũ liền chìm vào điểm thất thải quang mang trong trong tâm vòng xoáy huyết mạch, dưới tác dụng của ý niệm, năng lượng trong vòng xoáy lập tức bị dẫn động. Nó vừa xuất hiện, hai loại huyết mạch lập tức bình hòa hơn mấy phần.

    Thực ra Lam Hiên Vũ cũng không biết mình nên làm như thế nào, chỉ là yên lặng hạ đạt mệnh lệnh ở trong lòng, phân giải năng lượng huyết mạch thành hồn lực. Cùng lúc đó, hắn tận khả năng phân ra một phần tinh thần lực, khống chế hồn lực trong cơ thể mình. Hiện tại tinh thần lực của hắn có thể điều động huyết mạch chi lực, tất nhiên cũng có thể điều động hồn lực. Hắn dẫn dắt hồn lực vận chuyển tốc độ cao dựa theo lộ trình vận hành Huyền Thiên Công.

    Hồn lực vận chuyển, huyết mạch chi lực bị tập trung ở ngực, cả hai cũng không xung đột. Lam Hiên Vũ đột nhiên lại có linh cảm, hắn cấp tốc đình chỉ Huyền Thiên Công hấp thu thiên địa nguyên lực, đổi hướng hấp thu vào phía trong cơ thể.

    Một màn kỳ dị lập tức xuất hiện, hai loại huyết mạch vốn khá nóng nảy, bị Huyền Thiên Công hấp dẫn, chúng lập tức liền muốn bạo động. Nhưng theo sự xuất hiện của năng lượng bảy màu, chúng chỉ có thể đàng hoàng trong vòng xoáy huyết mạch, vô phương phản kháng.

    Sau đó Lam Hiên Vũ liền thấy từng tia năng lượng tách rời ra từ trong hai loại huyết mạch, chúng bốc lên nhe nước bay hơi, lặng yên không một tiếng động mà dung nhập vào hồn lực, gia tăng tổng số hồn lực của mình. Loại tình huống này vừa xuất hiện, Lam Hiên Vũ liền thở dài một hơi, bởi vì hắn đã thấy cảm giác căng phồng trong ngực bị khống chế lại, đang giảm bớt từng bước một.

    Quá tốt rồi!

    Lam Hiên Vũ không dám khinh thường, tiếp tục cẩn thận khống chế. Hắn phát hiện, từ lúc trong Tinh Thần Chi Hải dâng lên tầng hào quang màu xanh lá đó, tinh thần lực có thể khống chế những năng lượng này một cách mạnh hơn. Tổng số tinh thần lực cũng không có gia tăng, nhưng lực khống chế lại được tăng cường rất nhiều, dù là hai loại huyết mạch chi lực kiệt ngạo cũng bị nó dẫn dắt dễ dàng.

    Lam Hiên Vũ chưa bao giờ thể nghiệm cảm giác hồn lực tăng lên nhanh chóng như vậy, từng tia năng lượng tách ra từ trong huyết mạch. Gần như có thể thấy tốc độ tăng trưởng hồn lực đang tăng một cách cực kỳ rõ ràng, tựa như mắt thường cũng có thể thấy được. Loại cảm giác này thật sự là quá mỹ diệu, mắt thấy hồn lực bắt đầu lớn mạnh mà vận hành trong kinh mạch, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh. Hồn lực bắt đầu bồi dưỡng thân thể, khiến những kinh mạnhc bị thương lúc trước của hắn đang dần khôi phục một cách triệt để. Trong quá trình này, huyết mạch chi lực dần hóa thành từng điểm sáng màu vàng cùng màu bạc, lặng yên không một tiếng động mà dung nhập vào thân thể hắn, khiến cho minh mạch và xương cốt của hắn trở nên bền bỉ rõ ràng.

    Thống khổ dần dần biến mất, thay vào đó là cảm giác sảng khoái truyền khắp toàn thân, rốt cuộc Lam Hiên Vũ cũng có thể buông lỏng một chút. Hắn cẩn thận từng li từng tí, một lần nữa mở ra sự cảm nhận đối với ngoại giới, dẫn dắt sinh mệnh năng lượng phía ngoài tiến vào trong cơ thể, dung nhập vào trong huyết mạch. Không hề nghi ngờ, đối với tu luyện thì đây chính là một đường tắt. Cứ như vậy, chỉ một lát sau hắn đã cảm thấy hồn lực của mình tăng lên rất nhiều. Nếu so tình huống hiện tại với sự tăng trưởng chật vật trước kia, quả thực là một trời một vực.

    Thế nhưng, khi hắn một lần nữa hấp thu sinh mệnh năng lượng từ ngoại giới, hắn lập tức phát hiện tình huống trở nên khác biệt, bởi vì lúc này lại không còn sinh mệnh năng lượng nồng đậm như trước.

    Lam Hiên Vũ có chút ngạc nhiên, hắn kết thúc tu luyện, mở ra hai mắt. Khi hắn thấy hộp kim loại chứa huy chương đen đặt ở trên đầu gối, liền lập tức giật nảy cả mình. Huy chương đã khác, lúc này sinh mệnh năng lượng nồng đậm trên nó đã không còn sót lại chút gì. Màu đen nhánh của huy chương cũng đổi thành màu nâu, nhìn qua chỉ còn như một khối hỗ lâu năm bình thường.

    "Cái này..."

    Lam Hiên Vũ nhớ rất rõ ràng, trước đó Đường Chấn Hoa đã nói với hắn, huy chương đen là được chế tác từ nhánh cây của Vĩnh Hằng Chi Thụ. Sinh mệnh năng lượng không còn sót lại chút gì là tình huống như thế nào? Chẳng lẽ bị mình hấp thu hết cả rồi sao? Vậy cái này còn có thể tính là huy chương đen hay không?

    Hắn lập tức cảm thấy một tầng mồ hôi lạnh toát ra từ sống lưng, đây là huy chương đen đó! Mặc dù hắn cũng không biết huy chương đen có thể đổi được những gì, những chỉ cần vừa nghĩ tới độ quý của huy chương tím là có thể hiểu. Huy chương đen còn gấp mười lần huy chương tím, vậy sẽ là tồn tại trân quý đến cỡ nào chứ, chỉ sợ có bán đứng chính mình cũng không bồi thường nổi a!

    Hắn vội vàng cẩn thận cầm viên huy chương ra từ trong hộp kim loại, cẩn thận từng li từng tí mà quan sát nó, vừa nhìn hắn liền lập tức phát hiện ra biến hóa của thứ này. Mặc dù đã mất đi tầng sinh mệnh năng lượng nồng đậm lúc trước, nhưng lúc này nó đang lặng yên hấp thu sinh mệnh năng lượng trong phòng minh tưởng.

    Lúc trước Lam Hiên Vũ cảm thấy sinh mệnh năng lượng đột nhiên hụt đi, có một phần nguyên nhân là do miếng huy chương đen này cũng đang hấp thu sinh mệnh năng lượng trong phòng minh tưởng. Đây quả thực là huy chương có linh tính a! Nói cách khác, nếu cho nó đầy đủ thời gian, hẳn là nó sẽ có thể khôi phục nguyên dạng.

    Lam Hiên Vũ đem nó để lại trong hộp rồi đóng kín. Cỗ hấp lực lập tức biến mất, sinh mệnh năng lượng trong phòng minh tưởng cũng bắt đầu từng bước khôi phục lại, trở nên nồng đậm hơn vài phần.

    Lam Hiên Vũ thở một hơi dài nhẹ nhõm, không tiếp tục nóng lòng tu luyện, mà cẩn thận cảm thụ biến hóa thân thể của mình. Mối nguy huyết mạch lúc trước đã biến mất, hiện tại hắn đã có thể cử động. Hồn lực tăng lên rất nhiều, vòng xoáy huyết mạch cũng biến thành càng ngày càng tràn đầy hơn. Mà hắn còn phát hiện, điểm sáng bảy màu trong trung tâm vòng xoáy huyết mạch còn mơ hồ biến lớn một chút. Bởi vì độ lớn rất ít nên hắn cũng không thể xác định hoàn toàn.

    Nói cách khác, không cần thông qua võ hồn dung hợp kỹ, năng lượng bảy màu kia cũng vẫn có thể tăng cường trong quá trình chuyển hóa năng lượng vừa rồi? Đây là do hai loại huyết mạch chung nhau chuyển hóa thành hồn lực, trong sự vô tri vô giác cũng có được một chút dung hợp?

    Lam Hiên Vũ rất rõ ràng, việc thông qua võ hồn dung hợp kỹ để đề thăng năng lượng bảy màu là rất lãng phí. Hướng ra phía ngoài bộc phát hàng loạt năng lượng, nhưng thứ dung hợp chuyển hóa lại chỉ có một phần rất nhỏ. Mà lúc trước hắn vẫn không tìm được cách thúc đẩy sự dung hợp của huyết mạch, biện pháp tu luyện loại năng lượng bảy màu này chính là bỏ đi nguyên một cấp hồn lực đó! Hắn thật sự không nỡ bỏ.

    Hiện tại, xem ra đã có phương pháp giải quyết vấn đề này. Nếu có thể tu luyện thông qua loại phương thức này. Như vậy thì việc phân giải năng lượng huyết mạch sẽ thực hiện luôn quá trình dung hợp, mà hồn lực của mình cũng theo đó tăng lên, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có đủ sinh mệnh năng lượng. Dưới loại tình huống này, tốc độ tu luyện của mình sẽ... Nghĩ tới đây, Lam Hiên Vũ không thể áp chế được sự phấn khởi, rốt cuộc hắn cũng tìm được phương thức tu luyện thích hợp nhất cho tình huống thân thể của mình.

    Sau khi tổng kết toàn bộ quá trình tu luyện lúc trước, lúc này hắn mới bắt đầu minh tưởng. Phương thức tu luyện này của hắn là không có vấn đề, nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện, muốn sinh mệnh năng lượng đạt đến trạng thái bão hòa như lúc trước lại không hề dễ dàng như vậy. Không có sinh mệnh năng lượng nồng đậm đến cực điểm của huy chương đen, chỉ có sinh mệnh năng lượng của phòng minh tưởng. Tuy vẫn có thể gia tăng huyết mạch, hồn cũng có thể tu luyện với tốc độ bình thường vì không bị hấp thu. Nhưng số sinh mệnh năng lượng huyết mạch hút vào còn xa xa không đạt được mức tách ra như ban nãy. Muốn tăng nhanh như lúc trước, rõ ràng là không thể nào.
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 303: Đây là Sử Lai Khắc

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    Mặc dù như thế nhưng Lam Hiên Vũ cũng không hề thất vọng. Bởi vì hắn biết viên huy chương đen đó vẫn có thể từng bước khôi phục. Chờ tới lúc nó khôi phục hoàn toàn, hắn tự nhiên sẽ có thể lặp lại quá trình tu luyện lúc trước. Mà có sự chuẩn bị trước thì sẽ không còn để lãng phí sinh mệnh năng lượng của nó như vậy. Còn về phần nó cần bao lâu thời gian mới có thể hoàn toàn khôi phục, vậy sẽ phải thử qua mới biết. Tổng thể mà nói, tu luyện tại học viện Sử Lai Khắc thật đúng là làm chơi ăn thật.

    Sáng sớm hôm sau, Lam Hiên Vũ lại một chút cảm giác đói bụng cũng không có, bởi sinh mệnh năng lượng nồng đậm chính là thứ thiên địa nguyên lực bổ sung tốt nhất. Thân thể có đầy đủ năng lượng thì tất nhiên sẽ không dễ đói bụng.

    Học viện Sử Lai Khắc không có quán cơm, mọi bữa ăn đều là được giao tới. Học viên đặt bữa ăn từ một ngày trước, sau đó học viện sẽ đem bữa ăn tới tận ký túc xá trong thời gian định sẵn. Sự phục vụ này đã làm cho tất cả những học viên mới đều cảm thấy bỏ ra một viên huy chương trắng là đáng giá.

    Âu khi ăn điểm tâm, tất nhiên tiếp theo sẽ là thời gian lên lớp. Giảng đường của năm nhất tại lầu một tòa dạy học chính. Căn cứ theo lịch học thì chỉ có buổi sáng là khóa học chung, những thời gian khác đều là các hệ tự sắp xếp chương trình học, và các học viên tự tu luyện.

    Chính như viện trưởng ngoại viện Anh Lạc Hồng đã nói, học viện Sử Lai Khắc dạy học đúng là khá lỏng lẻo. Nhưng càng như vậy thì những học viên này lại càng phải nỗ lực, bởi ai cũng không muốn bị đào thải, vậy chỉ có thể liều mạng nỗ lực. Không chỉ Lưu Phong và Tiền Lỗi bọn hắn nghĩ đến việc nỗ lực trong lúc người khác nghỉ ngơi, mà thẹc chất thì mọi học viên khác đều nghĩ như vậy. Nhất là người có thực lực hơi yếu thì lại càng phải như vậy.

    Dựa theo hướng dẫn từ hồn đạo thông tin, Lam Hiên Vũ một đường chạy tới tòa dạy học chính. Khoảng cách này thật sự là có chút xa. Từ ký túc xá chạy tới vẫn cần một chút thời gian. Mà trong quá trình chạy này, hắn lại phát hiện thêm một vấn đề. Sinh mệnh năng lượng nồng đậm đúng là có trợ giúp tu luyện, nhưng trong quá trình chạy thì hô hấp lại không có tốt như vậy. Hắn còn khá tốt, bởi vì hắn là người có thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng, cho nên tốc độ chuyển hóa của sinh mệnh năng lượng ở trong cơ thể hắn là rất nhanh. Lúc bước vào tòa dạy học chính, hắn thấy những người đã tới đều là đỏ mặt thở hổn hển, có rất nhiều người còn chưa chạy tới.

    Phạm vi của học viện Sử Lai Khắc thật sự không quá thích hợp cho việc chạy bộ. Trong khoảng thời gian thi vòng hai thì mọi người còn không quá quan tâm tới chuyện này, cho nên cũng chưa ai phát hiện, hiện tại cảm thụ thật sự thì mới thấy rõ. Khó trách mấy người Lăng Y Y đều lái xe, học viện có hồn đạo xe buýt cũng chính bởi cái nguyên nhân này.

    Nếu nói chuyện này ra ngoài, không biết có bị học viên của những tinh cầu khác cười cho hay không, sinh mệnh năng lượng nơi này lại có thể nồng đậm đến mức chạy bộ cũng phải chịu ảnh hưởng. Nhưng Lam Hiên Vũ cũng không có ý định mua xe, bởi hắn cũng có thể hấp thụ thêm một chút sinh mệnh năng lượng trong quá trình chạy.

    Hắn đã để viên huy chương đen lại phòng minh tưởng. Khi hắn không ở đó, huy chương đen sẽ tự động hấp thu sinh mệnh năng lượng, như vậy thì hẳn là tốc độ khôi phục của nó có thể đạt tới mức nhanh nhất. Hắn không biết Đường lão sư sẽ dẫn hắn đi đổi lấy loại tài nguyên tu luyện thể nào, hy vọng sẽ liên quan tới sinh mệnh năng lượng. Hình như ý trong câu nói ngày hôm qua của lão sư cũng chính là như vậy.

    Toàn lớp ba mươi sáu học viên, nhưng lại có tới mười sáu người đến muộn. Khi Lam Hiên Vũ tiến đến giảng đường, hắn liền thấy người đứng trên bục giảng chính là Tiếu Khải. Hình như Tiếu Khải cũng đã sớm dự liệu được sẽ xuất hiện tình huống như vậy. Nên lúc này, chiếc bảng đen sau lưng hắn có một hàng chữ duy nhất: "Lên lớp trễ, phạt một viên huy chương trắng."

    Khi thấy hàng chữ này, những người chạy tới kịp thời đều không khỏi lộ vẻ mặt may mắn, mà những người đến trễ lại đều nhăn nhó như trái khổ qua. Thế này cũng trách bọn hắn được sao? Ai biết trong học viện không thích hợp chạy bộ như vậy đâu chứ!

    Những người đến trễ có cả nhóm ba người của Băng Thiên Lương, lúc này sắc mặt ba người bọn họ đều hết sức khó coi. May mắn là thu hoạch lúc trước của bọn hắn cũng không ít. Lam Mộng Cầm và Đống Thiên Thu đã tới từ sớm, Nguyên Ân Huy Huy cũng đã đến trước. Lưu Phong còn tới muộn hơn cả Lam Hiên Vũ, hắn nhìn qua có chút mỏi mệt, vừa tới chỗ ngồi liền lập tức nằm gục xuống bàn. Điều làm Lam Hiên Vũ có chút kinh ngạc chính là, khi người thứ ba mươi lăm đi vào giảng đường, hắn vẫn không nhìn thấy bóng dáng Tiền Lỗi.

    Mập mạp này làm sao còn chưa tới? Hắn có chút hối hận, đáng ra buổi sáng phải gọi bọn hắn một chút. Phải nộp phạt một viên huy chương trắng đó!

    "Được rồi, người đã đến đông đủ. Mấy chữ trên bảng các ngươi cũng đều đã thấy, sau khi tan học thì tới phòng giáo vụ nộp huy chương. Nếu không chủ động giao nộp, vậy sau này các ngươi hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị khấu trừ gấp đôi, làm thế nào thì tự nghĩ đi. Không cần phải nói mấy câu không biết trong học viện không thích hợp chạy bộ, quy củ của học viện chính là như thế. Ngoại trừ Tiền Lỗi xin nghỉ phép, tất cả đều bị đối xử như nhau. Được rồi, cứ như vậy đi, bắt đầu lên lớp."

    Tiếu Khải giải nói đơn giản trực tiếp, cũng làm cho tất cả những người muốn giải thích đều phải im bặt.

    "Mọi lời hoan nghênh chào mừng cũng được nói từ hôm qua rồi, từ hôm nay trở đi, các ngươi chính là đệ tử của học viện Sử Lai Khắc, trước hết ta nhấn mạnh mấy cái kỷ luật. Đầu tiên, ở trong học viện, nhất định phải mặc đồng phục học viện. Nếu không thì mỗi lần phát hiện phạt một viên huy chương trắng. Thứ hai, khóa học chung này không cho phép đến trễ, hậu quả các ngươi cũng đã thấy. Hôm nay là lần đầu tiên, lần sau còn đến trễ thì bất luận lão sư nào cũng sẽ không chờ các ngươi, sẽ trực tiếp dạy học. Những tri thức bị thiếu thì tự nghĩ biện pháp tiêu huy chương mà học bù.”

    “Thứ ba, trong học viện không cho phép ẩu đả đánh nhau. Muốn đánh cũng được, đi khoang thuyền mô phỏng, Đấu La thế giới mặc tùy cho các ngươi đánh. Sau khi trở thành một thành viên của Sử Lai Khắc, vị trí Đấu La thế giới của các ngươi sẽ được mở rộng hoàn toàn thành Đấu La thế giới chính thức, các ngươi sẽ được toàn bộ quyền hạn trong đó, trong phạm vi hợp lý thì muốn làm gì cũng được, điều kiện tiên quyết là không thể vi phạm quy tắc Đấu La thế giới. Phạm tội trong Đấu La thế giới sẽ bị luận xử như ngoài thế giới thực. Hoặc các ngươi cũng có thể thuê sàn đấu của học viện cùng lão sư làm trọng tài để tiến hành đối chiến. Ngoài ra cũng không có yêu cầu đặc thù gì. Muốn biết rõ hơn thì tự mình đi thăm dò, ta sẽ không nói nhiều về vấn đề này ở đây.

    "Năm học thứ nhất, ta phụ trách dạy các ngươi về chương trình học Đấu Khải sư. Chủ yếu là để cho các ngươi hiểu rõ, như thế nào mới có thể trở thành một Đấu Khải sư chân chính, muốn trở thành Đấu Khải sư cần chuẩn bị những gì, tích lũy những loại tài nguyên gì, cùng với đó là các tri thức liên quan. Ta có thể nói sớm cho các ngươi biết về yêu cầu sát hạch năm hai. Sau khi năm thứ hai kết thúc sẽ có một sát hạch cố định, đó chính là phải có được cho mình một bộ nhất tinh Đấu Khải, cũng chính là nhất tự Đấu Khải. Nói cách khác, các ngươi có thời gian hai năm học tập, chuẩn bị và chế tạo Đấu Khải. Đến lúc đó kết thúc không thành, vậy cũng chỉ có thể rời khỏi Sử Lai Khắc."

    Nghe Tiếu Khải nói vậy, biểu lộ tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc, ngay cả Lưu Phong đang mệt mỏi gục xuống lúc trước cũng ngồi thẳng dậy. Hai năm sau, bọn hắn cũng tới khoảng mười bốn tuổi, phải trở thành nhất tinh Đấu Khải sư, đó lad yêu cầu của Sử Lai Khắc.

    Đúng vậy! Đây là Sử Lai Khắc!

    Tiếu Khải nói: "Còn có một chỉ tiêu cứng ta có thể tiết lộ cho các ngươi. Đó là tới năm sáu, khi kết thúc chương trình học ngoại viện. Nếu muốn tham gia sát hạch vào nội viện, vậy cơ sở tiêu chuẩn là phải trở thành tam tự Đấu Khải sư, hồn lực tiêu chuẩn là bảy mươi cấp. Nếu không đạt được thì ngay cả tư cách nhận sát hạch cũng không có. Cho nên khóa học này có trọng yếu hay không, tự các ngươi phán đoán."

    Lam Hiên Vũ thầm nghĩ trong lòng: Vị này còn kiêu ngạo nữa à! Thế này mà còn phải phán đoán sao? Ngài đã nói đến rõ ràng như vậy. Chỉ là không biết hệ Chỉ Huy Không Gian của mình, tới lúc sát hạch nội viện có dùng tiêu chuẩn như vậy hay không.

    Trong lòng Lam Hiên Vũ vừa sinh ra ý nghĩ này, liền nghe Tiếu Khải nói: “Những tiêu chuẩn này là nhằm vào tất cả các ngành học. Tại học viện Sử Lai Khắc, trở thành Đấu Khải sư chính là cơ sở để học tập tất cả mọi ngành học. Không có thực lực đủ mạnh, làm sao có thể chống đỡ các ngươi tiến hành học tập phương diện khác? Thực lực là trụ cột của tất cả. Cho nên, dù chính Lão sư của các ngươi cũng không có cách nào mở ra lối riêng, để cho các ngươi tiến nhập nội viện.”

    “Hẳn là các ngươi đều đã nghe nói về nội viện Sử Lai Khắc. Đó là một nơi có thể làm cho các ngươi “lột xác” triệt để. Nhưng có lẽ các ngươi cũng không hoàn toàn biết nội viện có ý nghĩa gì, và cũng không biết nội viện ở nơi nào.”
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 304: Bắt đầu lên lớp

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    Tiếu Khải vừa nói, đột nhiên nhấc ngón tay chỉ lên trời, thản nhiên nói: "Thấy Hải Thần hồ bên ngoài chứ? Vĩnh Hằng Chi Thụ giữa Hải Thần hồ chính là sinh mệnh hạch tâm của toàn bộ hành tinh mẹ. Đó là do những tiền bối học viện Sử Lai Khắc cùng Đường môn trăm cay ngàn đắng mới làm nó một lần nữa mọc rễ nảy mầm, cũng đã phải thôn phệ nguyên một vị diện muốn xâm lược hành tinh mẹ, nhờ đó mới hoàn toàn được như hiện tại. Tán cây Vĩnh Hằng Chi Thụ vô cùng to lớn, phía trên đó có một tòa thành thị, được gọi là Vĩnh Hằng Thiên Không thành. Nơi đó mới thật sự là Sử Lai Khắc, cũng là vị trí nội viện Sử Lai Khắc. Trước khi trở thành đệ tử nội viện, bất luận ngươi có công trạng lớn thế nào cũng không thể đi tới nơi đó. Cho dù các ngươi có thu được huy chương cấp cao tới mức nào cũng không có khả năng. Chỉ khi trở thành đệ tử nội viện thì các ngươi mới có thể."

    Vĩnh Hằng Thiên Không thành! Mấy chữ này vừa ra, tất cả những học viên mới đều không khỏi thẳng tắp sống lưng. Dù kiêu ngạo như Lam Mộng Cầm, giờ khắc này cũng không nhịn được mà lộ vẻ vẻ phấn khởi. Đây chính là Vĩnh Hằng Thiên Không thành tồn tại trong truyền thuyết đó! Không có ai biết nơi đó có cái gì, truyền thuyết nói nơi đó có cường giả Thần cấp chân chính. Thì ra nội viện Sử Lai Khắc nội viện là ở chỗ này.

    Lam Hiên Vũ còn nhớ rõ, khi mình nhìn xuống từ không trung, chỉ có thể thấy được một tán cây khổng lồ, cũng không thể thấy được cảnh vật trên đó, luôn là một mảnh mây mù hư ảo. Vậy mà nơi đó lại có một tòa thành thị. Đây là hạng kiến trúc khôi hoành tới mức nào chứ!

    Trong lòng Lam Hiên Vũ lập tức sinh ra niềm hướng tới mãnh liệt. Nội viện, ta nhất định phải trở thành đệ tử nội viện! Không phải mộng tưởng của Quý lão sư chính là tiến vào nội viện Sử Lai Khắc sao? Điều này khiến Lam Hiên Vũ không khỏi nghĩ tới vị đệ tử nội viện Sử Lai Khắc từng tới học viện Thiên La lúc trước, lúc đó tất cả lão sư của học viện Thiên La đều rất tôn kính đối với hắn, cũng bởi hắn tới từ nội viện Sử Lai Khắc.

    “Đề tài bên ngoài đã nói nhiều như vậy. Bắt đầu lên lớp. Hẳn là các ngươi đều đã có những hiểu biết nhất định đối với Đấu Khải. Đấu Khải thực chất là một loại áo giáp, có người nói là một loại cơ giáp, không hoàn toàn đúng, cũng không phải hoàn toàn sai, phải xem sự nhận biết của mỗi người đối với Đấu Khải. Mà hiện tại ta nói cho đúng, Đấu Khải là một phần sinh mệnh của thân thể chúng ta, tựa như chân tay của ngươi. Nó sẽ bảo hộ an toàn, tăng cường thực lực cho chúng ta. Lúc ngươi cần nhất, nó chính là đồng bạn ngươi có thể dựa nhất. Mà điều chúng ta muốn làm, đó chính là không ngừng làm nó trở nên càng thêm cường đại, càng thêm đáng tin. Cứ như vậy, chúng ta cũng sẽ theo đó mà trở nên mạnh mẽ.”

    "Từ vạn năm trước, trước khi năng lượng hành tinh mẹ được tiến hóa, cấp bậc cao nhất của Đấu Khải là cấp bốn, cũng chính là tứ tự Đấu Khải, hiện tại được gọi là tứ tinh Đấu Khải. Hiện tại nương theo hành tinh mẹ tiến hóa, những phương thức tinh luyện kim loại hiếm đã có tiến bộ, cấp độ Đấu Khải đã gia tăng đến Lục tinh, cũng chính là lục tự Đấu Khải. Dĩ nhiên, ngũ tự và lục tự Đấu Khải không phải là thứ các ngươi cần nghĩ tới trong hiện tại. Cho dù là năm chữ Đấu Khải, cũng phải đạt mức Cực Hạn Đấu La mới có thể có được.

    "Trước kia, nhất tự Đấu Khải là độc lập bên ngoài cơ thể, tồn tại cùng loại với áo giáp, tới lúc sử dụng thậm chí còn phải tự mặc. Đến nhị tự thì Đấu Khải mới có thể dung hợp với huyết mạch cùng hồn lực, triệt để trở thành một bộ phận thân thể. Mà bây giờ, cách làm tân tiến nhất là bắt đầu luôn từ nhất tự Đấu Khải, chế tác theo phương thức có thể dung hợp với thân thể của mình. Thông qua nghiên cứu chúng ta đã phát hiện, thời gian Đấu Khải được huyết mạch cùng hồn lực tẩm bổ càng dài, vậy độ phù hợp với hồn sư sẽ trở nên càng cao. Thời gian dài nhận tẩm bổ, thậm chí Đấu Khải sẽ có khả năng tự động tiến hóa. Dĩ nhiên phải do huyết mạch và hồn lực của hồn sư đủ mạnh mới được. Như vậy, chế tạo Đấu Khải, các ngươi sẽ phải làm gì đây?”

    "Việc chế tác Đấu Khải chia làm ba quá trình, thiết kế, rèn đúc, khắc họa hạch tâm pháp trận. Ba quá trình đều cực kỳ trọng yếu, cũng liên quan đến ba nghề phụ trợ Đấu Khải sư. Ngoại trừ ba cái này thì còn có sửa chữa Đấu Khải. Tổng cộng bốn nghề phụ trợ đã được truyền thừa qua vạn năm.

    "Tại học viện Sử Lai Khắc chúng ta, đã từng có thiên tài đồng thời học tập chương trình học của bốn loại nghề nghiệp này, cuối cùng đã chế tạo ra một bộ Đấu Khải hoàn toàn phù hợp với mình, uy năng vượt xa những Đấu Khải đồng cấp khác. Đây là bởi vì hắn quá quen thuộc với Đấu Khải. Nhưng học viện cũng không khuyến khích cách làm này, bởi vì quá lãng phí sức lực, đến mức không thể tu luyện như người bình thường. Thế nhưng, muốn trở thành một Đấu Khải sư thì các ngươi phải lựa chọn ít nhất một cái nghề phụ trợ. Nếu các ngươi không tham dự việc chế tác Đấu Khải của chính mình, vậy sẽ vô phương nắm giữ tinh túy của nó.”

    "Trong vòng hai năm tới, năm thứ nhất, điều các ngươi cần làm được là chọn cho tốt nghề phụ trợ mình muốn học tập, đồng thời đi đến một trình độ nhất định, ít nhất phải có thể chế tác nhất tự Đấu Khải. Đồng thời, trong năm ấy, các ngươi còn cần nghĩ kĩ phương hướng Đấu Khải của mình.”

    “Tuyệt đối không nên coi nhẹ chỉ vì nó là nhất tự Đấu Khải. Mặc dù sau này có thể sửa đổi hướng đi, nhưng một khi phương hướng của nhất tự Đấu Khải xuất hiện sai lầm, vậy thì sau đó có thay đổi cũng thiếu đi sự tẩm bổ trước đó, được không bù mất. Định tốt phương hướng càng sớm thì càng có thể tiết kiệm thời gian. Đối với hồn sư, trứic bốn mươi tuổi chính là thời gian hoàng kim để tu luyện, qua bốn mươi tuổi, tốc độ tăng lên sẽ giảm sút trên phạm vi lớn, tu luyện làm nhiều công ít.”

    "Đến năm thứ hai, các ngươi sẽ cần rèn luyện lẫn nhau, tìm đồng bạn cùng chế tác Đấu Khải, mãi đến khi Đấu Khải thành hình. Ta nói những thứ này các ngươi đều hiểu chứ? Có điểm nào không hiểu, hiện tại có thể hỏi."

    "Lão sư." Lam Hiên Vũ không chút do dự giơ tay lên.

    Tiếu Khải gật đầu một cái: "Ngươi nói."

    Lam Hiên Vũ nói: "Tiếu lão sư, nếu là như thế, vậy sự lựa chọn nghề phụ trợ của ta cùng những bạn học là sẽ phải khác nhau? Để có thể trợ giúp lẫn nhau?"

    "Không sai, bình thường là làm như vậy. Tương đối mà nói, trong bốn loại nghề phụ trợ thì khó khăn nhất là rèn, sau đó là thiết kế. Khắc họa hạch tâm pháp trận là đơn giản nhất, bởi vì hiện nay đã có rất nhiều kinh nghiệm của các bậc tiền bối, có nhiều bản vẽ tham khảo. Rèn đúc cần thiên phú, thiết kế thì cần linh cảm. Còn sửa chữa sẽ phải hiểu sơ qua tất cả ba loại kia, tương đối hỗn tạp. Đệ tử Sử Lai Khắc bình thường sẽ không học tập sửa chữa. Nghề này có trường học chuyên môn."

    "Ta hiểu rồi."

    Lam Hiên Vũ ngồi xuống, hắn thầm nghĩ, mình cùng Lưu Phong và Tiền Lỗi, vừa vặn chọn ba loại nghề phụ trợ. Nhưng nên chọn như thế nào đây? Thiết kế, chế tác cùng rèn đúc, mình nên chọn cái nào mới tốt?

    Lưu Phong ngồi ngay ở bên cạnh hắn, thấp giọng nói: "Ta kém nhất, có lẽ chọn khắc họa hạch tâm pháp trận đi. Thiết kế cùng rèn đúc liền dựa vào ngươi cùng mập mạp. Các ngươi có tinh thần lực cao, hẳn là sẽ dễ tiếp thu hơn."

    Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: "Được." Hắn biết Lưu Phong không phải đang từ chối, đúng là hắn tự biết mình tới mức nào, mà Lưu Phong cũng cần nhiều thời gian hơn về mặt tu luyện.

    Tiếu Khải nói: "Còn ai có vấn đề không? Đúng rồi, có chuyện suýt nữa quên mất. Các ngươi đã là một lớp học, một tập thể, vì vậy nên sẽ cần phải có ban cán bộ. Sử Lai Khắc tương đối đơn giản, ban cán bộ chỉ có hai người, lớp trưởng cùng lớp phó. Lớp trưởng phụ trách chỉ huy toàn lớp thống nhất hành động, đại biểu học viên liên lạc với các lão sư. Lớp phó phụ trách một vài sự vụ thông thường, hỗ trợ lớp trưởng quản lý toàn lớp.”

    "Chúng ta thực hành chế độ ban cán bộ luân phiên trực ban, mỗi tháng đổi một lần. Tháng thứ nhất cứ lấy người có thành tích tốt nhất của đợt sát hạch tổng hợp đi, Lam Hiên Vũ làm lớp trưởng, Nguyên Ân Huy Huy lớp phó. Một vòng luân phiên thì đại khái sẽ qua thời gian một năm, về sau mọi người bỏ phiếu, lại tuyển cử lớp trưởng cùng lớp phó. Người nào cảm thấy mình có năng lực thì tận khả năng mà bày ra trong lúc mình đang nhậm chức. Nhớ lời ta, một lớp trưởng có thể giúp các bạn học giành được lợi ích cùng tài nguyên, đó mới là lớp trưởng hợp cách."

    Thời điểm hắn nói câu sau cùng, cố liếc Lam Hiên Vũ một cái. Năng lực chỉ huy của Lam Hiên Vũ đã được thể hiên vô cùng tốt trong đợt khảo sát tổng hợp. Mà trong toàn lớp ba mươi sáu học viên, nếu tính cả ba người Lý Hãn, Lý Bân cùng Gia Vũ, vậy ít nhất sẽ có mười người ủng hộ hắn. Hắn làm lớp trưởng cũng thực sự là thực chí danh quy. Vấn đề duy nhất chỉ là thực lực cá nhân khá yếu. Hồn lực chỉ có hai mươi ba cấp. Quả thực có chút khó làm người ta phải phục tùng.

    Chế độ luân phiên trực ban là truyền thống của học viện Sử Lai Khắc, dạng này có thể làm cho mỗi học viên đều có cơ hội thể hiện chính mình.

    Lớp trưởng? Lam Hiên Vũ ngẩn người, đối với cái này hắn cũng không quá để ý, bởi vì hắn cho rằng, cố gắng tăng cao thực lực mới là việc trọng yếu nhất. "Lớp trưởng mỗi tháng có thể nhận ba viên huy chương trắng, lớp phó hai viên. Sau này sẽ có gia tăng."
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 2)