FULL  Huyền Huyễn  Dị Giới Đầu Bếp Tại Dị Giới - Free 100 - La Bại Gia Tử Trứ

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Vạn Cổ Thư Thần

    Vạn Cổ Thư Thần Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    30/9/18
    Bài viết:
    16,540
    Được thích:
    10,487
    Chương 2: Đề nghị
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    - Cái này là phòng bếp sao. . .

    Thời điểm Ngô Hiên còn không có tới gần cái phòng bếp kia, từ bên trong, một cỗ mùi thơm nhẹ nhàng bay ra, trong trí nhớ của hắn những sự tình cơ bản về Ngô gia đều có, căn bản là tương đương với trí nhớ của mình, nhưng mà thời điểm nhìn thấy tận mắt, như trước là cảm thán một phen.

    Chỗ cất đồ mà hắn vừa ngã ở cách phòng bếp cũng không xa, chỉ cần đi một hồi là đến, trên đường đi cũng không có gặp được người nào. Nơi này là chỗ của đệ tử hậu cần, trừ bọn họ, những đầu bếp không thể luyện võ này, ở tại chỗ này, còn lại mấy cái đệ tử có thể luyện võ tự nhiên không có khả năng đi vào.

    Những người đó, ngoài trừ ăn ra, thì không có gì hứng thú đối với nơi này cả.

    Ngô Hiên bước vào phòng bếp, đập vào mi mắt chính là những vật dụng cổ xưa, không có quá nhiều vật dụng tiên tiến, trong phòng, mùi khói mùi dầu rất nặng, mấy người đầu bếp đang không ngừng trở mình, đảo thức ăn ở trong nồi rau, đầu đầy mồ hôi. Ở xung quanh lại càng là từng đống rau, nhiệm vụ quản lý thức ăn này cũng không phải là chỉ một người mà có thể làm được.

    Ngô gia ở bên trong Huyền Long thành cũng thuộc về đại gia tộc rất lớn, tự nhiên số lượng đệ tử cũng không phải ít, chừng 100, 200 người cũng có. Vì thế mỗi ngày làm đồ ăn cũng không ít, hơn nữa còn muốn đồ ăn phải ngon, phải phong phú, lại càng đang khảo nghiệm năng lực của những đầu bếp này.

    Bất quá vận khí của Ngô Hiên rất tốt, đi theo Ngô bá làm đồ ăn. Tay nghề làm bếp của Ngô bá rất tốt, cho nên được chuyên môn phân công làm đồ ăn cung cấp cho tộc trưởng cùng mấy vị trưởng lão ăn, công việc cũng không phải là quá nặng, nhưng cũng không có nghĩa là nhẹ nhõm. Có nghĩa là áp lực mà Ngô bá phải chịu đựng càng lớn, bởi vì đồ ăn chính là cung cấp cho tộc trưởng cùng các trưởng lão ăn, nếu như bọn họ ăn không ngon, rồi lại trách cứ xuống, đó chính là xử phạt nghiêm khắc.

    Cho nên rõ ràng thời gian cũng không có thiếu, nhưng Ngô bá cũng đã bắt đầu chăm chú nấu cơm, làm thức ăn. Ngô Hiên đi theo Ngô bá nấu cơm rau, tay nghề tự nhiên có chỗ tiến bộ, bình thường cũng có thể chia sẻ một chút, chỉ là hôm nay thì có chút ngoại lệ.

    Hắn chỉ là nhìn thoáng qua phòng bếp, sau đó nhanh chóng xoay người đi vào bên trong một căn phòng nhỏ ở bên cạnh, chỗ đó mới là địa phương Ngô bá nấu cơm, cũng chính là một cái phòng bếp độc lập, tốt hơn nhiều so với phòng bếp chung này.

    Quả nhiên, đi đến chỗ phòng bếp của Ngô bá, múi khói mùi dầu cũng không nặng, lại còn rất sạch sẽ. Hắn vừa mới tiến vào, Ngô bá theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn lại, phát hiện người đến là Ngô Hiên, nhẹ nhàng trách cứ:

    - Tiểu Hiên sao ngươi lại tới đây, không phải là ta đã bảo ngươi hôm nay phải nghỉ ngơi cho thật tốt sao?

    Ngô Hiên cười đi vào nói:

    - Ngô bá, ta đã không sao rồi, ta định tới hỗ trợ ngươi a.

    Hắn trong lúc rảnh rỗi còn có thể làm cái gì, không bằng đi tham quan ở xung quanh này. Hắn lại cảm thấy hứng thú đối với việc làm đồ ăn ở trên thế giới này, tự nhiên nghĩ đến phòng bếp nhìn xem thức ăn của thế giới này là cái gì.

    Ngô bá nghe hắn ní như thế lại là xụ mặt, nói:

    - Không được! Bị thương thì nên nghỉ ngơi, nếu cưỡng ép xuống rồi đi làm, thương thế sẽ càng thêm nghiêm trọng, sẽ ảnh hưởng đến công tác sau này a, không thể được cái này mà mất cái khác a!

    Ngô Hiên biết Ngô bá quan tâm chính mình, từ trước đến nay, Ngô bá đều có chút chiếu cố đối với chính mình, Ngô Hiên biết mình cũng không thể nói lại với Ngô bá, cho nên đành phải thỏa hiệp nói:

    - Vậy ta đứng ở bên cạnh nhìn xem, như vậy là được rồi chứ?

    Ngô bá suy nghĩ, đành phải gật gật đầu, tiếp tục công việc của mình. Mở vung nồi ra, một cỗ mùi thơm nhẹ nhàng bay ra, Ngô bá hít mũi một cái, lộ ra nụ cười hài lòng.

    Ngô Hiên ở một bên hơi ngó vào nhìn, món ăn này đúng là một đạo tạc gà, từng đầu thịt băm bị tạc màu vàng kim, bao trùm tại mặt trên còn có một tầng hương xốp giòn mỏng da, đây là tiến hành trứng gà tạc hiện ra.

    Ngô Hiên thấy được ở bên cạnh có một lồng hấp lớn còn bay tới mùi thơm, liền dò hỏi:

    - Ồ, Ngô bá, bên trong lồng hấp này là món rau đêm nay sao?

    Ngô bá nhẹ nhàng thở ra, sau khi thức ăn đều đã được chuẩn bị xong, trên mặt mới lộ ra vẻ tươi cười, nói:

    - Đúng vậy, nơi này đều là thức ăn đêm nay cho các trưởng lão ăn, còn kém một món thức ăn cuối cùng này là hoàn thành.

    - Vậy ta có thể nhìn xem món cuối là món rau gì sao?

    Lúc này, ánh mắt của Ngô Hiên vẫn không có rời khỏi lồng hấp này.

    Ngô bá cười nói:

    - Đương nhiên là có thể, ngươi cũng không phải là người ngoài, bất quá không thể ăn vụng a!

    Được Ngô bá cho phép, Ngô Hiên liền mở ra lồng hấp, bên trong chính là món thức ăn cho đêm nay. Bởi vì làm tương đối sớm, cho nên phải dùng lồng hấp để giữ ấm thức ăn, đồng thời không làm thức ăn mất mùi vị.

    Ngô Hiên chỉ là nhìn thoáng qua, liền đậy cái nắp lại, ánh mắt lóe lên, cố gắng tìm tòi trong trí nhớ, không biết đang suy tư cái gì đó.

    Đối với chuyện này, Ngô bá cũng cảm thấy rất là nghi hoặc.

    Cũng không biết Ngô Hiên muốn làm gì, từ sau khi bị ngã đập đầu, cả người giống như là thay đổi vậy. Trước kia cái tên này đều là sợ hãi, rụt rè, nói chuyện cẩn thận từng li từng tí một, giống như là sợ đắc tội những người khác vậy.

    Ngô bá chỉ là hơi nghi hoặc một chút mà thôi, cũng không hề suy nghĩ nhiều, dù sao người không có việc gì là được rồi. Loại chuyển biến này cũng là việc tốt mà.

    Nhưng mà không lâu lắm, Ngô Hiên đột nhiên quay lại hỏi:

    - Ngô bá, gần đây tâm tình của mấy vị trưởng lão như thế nào?

    Đột nhiên, Ngô Hiên lại hỏi một câu không có chút liên quan, để cho Ngô bá cũng ngây ngẩn cả người, Ngô Hiên làm sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này? Bất quá Ngô bá vẫn trả lời:

    - Gần đây tâm tình của mấy vị trưởng lão cũng không tốt lắm, sự tình trong tộc phức tạp, gần nhất lại có không ít sự tình... Nhưng mà làm sao vậy? Sao tự dưng ngươi lại hỏi vấn đề này?

    Ngô Hiên trầm ngâm một lúc, sau đó mới lên tiếng:

    - Ngô bá, những thức ăn này sợ là cũng không phù hợp cho các trưởng lão ăn vào đêm nay, sẽ khiến cho trong nội tâm của các vị trưởng lão cảm thấy bực bội.

    - Cái gì? Ngươi nói đồ ăn ta làm không thích hợp cho các trưởng lão ăn?

    Ngô bá dựng râu trừng mắt, đây chính là đồ ăn mà hắn đắc ý nhất, hiện giờ lại bị nói như thế, cho dù là ai thì tâm tình cũng không tốt được.

    - Những thức ăn này đều là các món mà mấy vị trưởng lão thích ăn, ngươi, ngươi sao có thể nói là không thích hợp chứ?

    Ngô Hiên thấy Ngô bá mất hứng, trên mặt chỉ cười nhẹ nhàng, nói:

    - Ý của ta không phải là nói đồ ăn của Ngô bá không thể ăn, kỹ năng làm bếp của Ngô bá, người nào mà không biết? Chỉ là Ngô bá, ngài ngẫm lại xem, thức ăn mà ngài làm đều là tương đối nhiệt khí, khẩu vị quá nồng, cộng thêm bây giờ khí trời nóng bức, đưa những thức ăn này cho các vị trưởng lão ăn, đây không phải là muốn cho tâm tình của các trưởng lão càng thêm kém cỏi sao?

    Ngô bá chiếu cố chính mình như vậy, Ngô Hiên cũng không muốn làm hắn tức giận, cho nên cố gắng dùng ngữ khí ôn hoà một chút tới khuyên bảo, cũng sử dụng đạo lý để thuyết phục, để cho lời nói của mình càng thêm xác đáng, cách xử sự này hắn vẫn có thể hiểu được.

    Ngô bá nhíu mày, tựa hồ trong nội tâm đã có vài phần chấp nhận đối với lời khuyên bảo của Ngô Hiên. Ngô Hiên liền thừa lúc còn nóng tiếp tục nói:

    - Ngô bá, ngài ngẫm lại xem, mấy ngày nay khẩu vị của các trưởng lão có vẻ như cũng không quá tốt a?

    Căn cứ ký ức của hắn, mấy ngày gần đây, khẩu vị của các trưởng lão đích thực là không quá tốt, bất quá bọn họ cũng không có giận lây sang Ngô bá, chỉ là nghĩ do trong gia tộc có chuyện, để cho khẩu vị của bọn họ không phải là quá tốt mà thôi.

    Ngô bá làm sao không biết khẩu vị của các trưởng lão đây, bưng thức ăn lên chính là hắn, thu thập thức ăn thừa cũng là hắn, thấy được thức ăn mà chính mình bỏ công làm ra lại không có được ăn sạch, cảm giác giống như là mình không hoàn thành chức trách.

    - Nhưng bây giờ nên làm như thế nào? Thời gian cũng đã không còn sớm nữa, muốn làm món khác cũng không kịp a!

    Ngô bá lắc đầu, về phương diện làm thức ăn hắn hiểu cũng không phải rất nhiều, sở trường của hắn chính là mấy món này mà thôi.

    Ngô Hiên vỗ vỗ bộ ngực của mình, vậy mà lại đập đến mức thân thể của chính mình đều lung lay, cỗ thân thể này đích xác là quá kém, đợi đứng vững được mới cười nói:

    - Ngô bá, không phải là còn có ta sao? Ta biết làm!
     
  2. Vạn Cổ Thư Thần

    Vạn Cổ Thư Thần Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    30/9/18
    Bài viết:
    16,540
    Được thích:
    10,487
    Chương 3: Thủy Tinh Long ngũ vị
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    - Ngươi biết làm?

    Ngô bá có chút không tin tưởng, nhìn chằm chằm vào Ngô Hiên một lúc lâu. Đi theo bên cạnh mình nhiều năm như vậy, Ngô Hiên có bao nhiêu cân lượng hắn còn không biết hay sao? Hoặc là nói những gì mình hiểu, Ngô Hiên đều hiểu, những thứ mà chính mình không hiểu, Ngô Hiên cũng có hiểu một chút?

    Ngô bá đưa tay sờ lên cái trán của Ngô Hiên, nói:

    - Tiểu Hiên, đầu của ngươi không có ngã hỏng a?

    Ngô Hiên vừa cười vừa nói:

    - Ngô bá, nói nhiều lời cũng vô ích, ngươi cứ để cho ta tới thử một lần, ngài chẳng phải sẽ biết hay sao? Những món ăn này chính là thứ mà ta nghĩ ra được trong khoảng thời gian gần đây, nếu như không thành công, cũng có những món ăn này bưng lên đi, không cần lo lắng thất bại.

    Ngô bá nghe xong cảm thấy cũng có chút đạo lý, chỉ là cho Ngô Hiên thử một lần mà thôi, nếu làm không tệ thì bưng lên cho các vị trưởng lão, không tốt thì nơi này cũng đã có đồ ăn mà hắn chuẩn bị tốt rồi, cho nên cũng không cần lo thất bại.

    - Thế nhưng mà đầu của ngươi bị như thế kia, liệu có làm được hay không?

    Ngô Hiên cười, vỗ vỗ đầu nói:

    - Không có việc gì, vết thương nhẹ mà thôi, đã không có cái gì đáng ngại.

    Ngô bá gật gật đầu, đứng sang bên cạnh, nói:

    - Vậy ngươi sẽ tới thử một chút a, bất quá bây giờ thời gian đã không còn nhiều cho lắm, tiểu Hiên ngươi có thể làm kịp được hay sao?

    Đối với lời của Ngô Hiên, Ngô bá vẫn còn ôm một chút thái độ không tin, chỉ là dù sao cũng không cần lo lắng đến việc thất bại, cho nên thoải mái buông tay để cho hắn thử một chút, chuyện này rốt cuộc là vẫn quá đột nhiên, trước kia cũng không có gặp qua.

    Hiện tại lại đã sắp đến thời gian ăn cơm rồi, muốn làm thêm vài món ăn nữa, thì thời gian căn bản cũng không đủ!

    - Thời gian cam đoan là đủ, bởi vì ta chỉ làm thêm một món ăn nữa thôi, như vậy là đủ rồi!

    - Một món ăn nữa sao?

    Ngô bá sửng sốt, một món ăn thì làm sao đủ cho các vị trưởng lão ăn?

    Ngô Hiên cũng không để ý đến ánh mắt nghi hoặc của Ngô bá, đi chọn lấy nguyên liệu nấu ăn, đó chính là mầm đậu xanh mỏ thanh thúy, ngon miệng, hơn nữa một lần lấy chính là một bó lớn, khó trách Ngô Hiên nói chỉ làm một món ăn, nhìn qua nguyên liệu là biết món ăn này đã đầy đủ cho mấy vị trưởng lão kia ăn.

    Thế nhưng mà chỉ dùng mầm đậu xanh này làm đồ ăn thì cũng quá đơn điệu một chút a? Ngày mùa hè chói chang, đồ ăn muốn thanh đạm một chút cũng không sai, nhưng mà thế này không khỏi là cũng quá thanh đạm một chút a?

    Ngô bá há mồm muốn nói, Ngô Hiên cũng đã bắt đầu bắt tay vào làm, thanh lý mầm đậu xanh, phần đầu màu xanh của mầm đậu xanh nhanh chóng bị nhổ ra, tốc độ cực nhanh để cho Ngô bá đều có chút ngạc nhiên đến trợn mắt. Ngô Hiên có loại năng lực này từ bao giờ, quả thật là còn muốn lão luyện hơn so với hắn nữa!

    - Ngô bá, ta xem nơi này còn có mấy miếng thịt, ngài giúp ta băm toàn bộ thành thịt vụn được chứ?

    Ngô Hiên vừa nhổ mầm đậu xanh, vừa nói.

    - Băm thành thịt vụn sao? Được rồi.

    Dù vẫn có chút không tin tưởng, nhưng mà Ngô bá vẫn căn cứ theo lời của Ngô Hiên, đi băm thịt vụn, mà mấy miếng thịt này là thịt tươi còn dư lại khi làm đồ ăn khác, phân biệt là gà, vịt, cá, cua cùng thịt chim!

    - Mầm đậu xanh đã chuẩn bị tốt rồi, ta tới hỗ trợ băm thịt.

    Ngô bá vừa mới băm được một ít thịt, Ngô Hiên đã chuẩn bị tốt rồi! Ngô bá hơi nghi hoặc, nhìn sang thì quả thật nhìn thấy mầm đậu xanh đã được Ngô Hiên xử lý xong, toàn bộ đầu màu xanh đã bị rút ra, thoạt nhìn một mảnh trong sáng tĩnh lặng, tựa như đặt ở trong chậu thủy tinh vậy. Trong nội tâm của Ngô bá nhất thời cảm thấy chấn động, số lượng đống mầm đậu xanh mà Ngô Hiên vừa lấy cũng không ít a, vậy mà trong nháy mắt, toàn bộ đều đã được Ngô Hiên xong. Đây là cái tốc độ gì a!

    Tại thời điểm mà hắn còn đang ngây người, Ngô Hiên đã quơ lấy một cây đao bắt đầu băm thịt, lúc quay đầu lại nhìn, Ngô bá chỉ cảm thấy hoa mắt, nương theo thanh âm băm thịt, trong chớp mắt, một miếng thịt đã bị băm thành thịt vụn, giống như là ma thuật vậy.

    Lúc này Ngô Hiên cũng hơi kinh ngạc, cảm giác được có chút không thích hợp, vốn dĩ hắn tưởng rằng lấy tố chất của cỗ thân thể này, tốc độ làm có thể bằng một nửa của kiếp trước cũng đã là không tệ rồi, ai ngờ thực tế lại sâu sắc vượt quá sự tưởng tượng của hắn, tốc độ quả thật là phải nhanh hơn kiếp trước mấy lần! Sử dụng mọi thứ vô cùng linh hoạt, tựa như là đôi tay này trời sinh chính là dùng để làm đồ ăn vậy.

    Trong nháy mắt, toàn bộ thịt đều bị băm thành thịt vụn. Ngô Hiên không có để tất cả thịt vụn cùng một chỗ, mà tách đều ra, cũng tiến hành nêm nếm gia vị, nhắc tới hương vị, sau đó ngẩng đầu hỏi Ngô bá:

    - Ngô bá, nơi này có châm nhỏ sao? Không cần quá nhỏ, chỉ cần hơi nhỏ hơn một chút so với lỗ hổng ở đám mầm đậu xanh này là được rồi.

    - A, có! Ta đi lấy ngay đây.

    Ngô bá cũng đều bị kỹ năng làm bếp của Ngô Hiên làm cho kinh hãi, tốc độ thật sự là quá nhanh, hắn thậm chí còn đang hoài nghi Ngô Hiên có phải là đã có thể tu luyện hay không, bằng không tốc độ làm sao có thể nhanh như vậy?

    Ngô bá rất nhanh đã lấy châm tới, kích cỡ cũng khá phù hợp với yêu cầu của Ngô Hiên.

    Châm đã được mang tới, Ngô Hiên rửa sạch sẽ, sau đó hai ngón tay kẹp một cây châm lên rồi đâm vào thịt vụn.

    Nhẹ nhàng nhảy lên, thịt vụn lập tức bị dính vào phía trên đầu mũi nhọn, tiếp theo ở dưới ánh mắt kinh ngạc của Ngô bá, nhét những mảnh thịt vụn này vào trong lỗ hổng của mầm đậu xanh.

    Chỉ ngắn ngủn trong khoảng thời gian là mấy giây, Ngô Hiên đã đem thịt vụn lấp đầy lỗ hổng!

    - Tiểu Hiên, ngươi, ngươi không phải là muốn đem toàn bộ đống thịt vụn này đều nhét vào bên trong lỗ hổng của những mầm đậu xanh này a?

    Điều mà Ngô bá chấn kinh không chỉ riêng gì cách làm loại thức ăn này, càng nhiều hơn vẫn là lượng công việc để làm món ăn này!

    Đống mầm đậu xanh này nhiều không kể xiết, toàn bộ đều làm như vậy, khối lượng công việc cũng không nhỏ.

    Ngô Hiên nhìn ra ý nghĩ trog lòng của Ngô bá, không cho là đúng, cười nói:

    - Chỉ cần thuần thục thì rất nhanh là có thể làm xong, hiện tại thời gian cũng không có thiếu.

    Hiện tại thời gian mới bất quá là vừa xế chiều, cách chạng vạng tối còn có mấy giờ. Đối với Ngô bá mà nói, khoảng thời gian này là rất ngắn, nhưng đối với Ngô Hiên mà nói, thời gian này là dư xài rồi!

    Lúc nói chuyện, Ngô Hiên nhanh chóng làm xong một phần mầm đậu xanh. Ngô bá nhìn số lượng quá nhiều, nhịn không được nói:

    - Vậy ta cũng tới làm giúp ngươi một chút a.

    Ngô Hiên lần này không ngẩng đầu, nói:

    - Ngô bá nơi này cũng không cần ngài hỗ trợ, ngài cứ ở bên cạnh nghỉ ngơi, để mình ta làm là được rồi, thời gian vẫn còn kịp.

    Ngô bá vừa định nói tiếp, lại thấy được Ngô Hiên đang tập trung tinh thần làm việc, đành phải nuốt lời định nói xuống, an tĩnh canh giữ ở bên cạnh. Toàn bộ phòng bếp chỉ có thể nghe được thanh âm nấu đồ ăn truyền đến từ phía bên ngoài, còn có tiếng hơi nước phun lên từ phía dưới lồng hấp.

    Thời gian đảo mắt đã qua, trong lúc bất tri bất giác, đại bộ phận mầm đậu xanh đều đã Ngô Hiên lấp đầy. Còn lại không có làm nữa, chính là do thịt không đủ nhiều, sắc trời bên ngoài cũng dần dần tối rồi.

    - Toàn bộ đã chuẩn bị tốt, nên bày món ăn lên đĩa thôi.

    Ngô Hiên bắt đầu bày hình dạng cho món ăn này, trong nháy mắt đúng là dùng đống mầm đậu xanh này bày ra tạo hình một đầu rồng! Con rồng này trông rất sống động, tựa như là sau một khắc sẽ bay lên trời, cộng thêm vẻ trong sáng, tĩnh lặng của mầm đậu xanh sau khi được xử lý, tựa như một đầu rồng thủy tinh vậy! Thịt vụn nhét ở bên trong mầm đậu xanh, ngược lại giống như là những mảnh vảy rồng điểm xuyết ở phía bên ngoài, càng làm cho đầu rồng thủy tinh này thêm sinh động!

    - Thực không thể tin được món ăn này là do ngươi làm.

    Ngô bá tự đáy lòng cảm thán, mặc kệ hương vị như thế nào, chỉ cần nhìn vào tạo hình là đã chứng minh được Ngô Hiên không đơn giản, tối thiểu hắn làm không được, nghi vấn lúc trước hiện giờ nhất thời tiêu tán. Ngô Hiên căn bản cũng không có lừa gạt mình, chỉ là chính mình cũng không biết mức độ phát triển của Ngô Hiên mà thôi.

    Trên thực tế Ngô Hiên trước đây là không làm được, nhưng mà Ngô Hiên bây giờ lại có thể làm ra được.

    Ngô Hiên nhìn đầu rồng thủy tinh ở trước mắt này, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng, lần này làm vẫn là rất không tệ, hết thảy đều tương đối hoàn mỹ. Trình độ gần như vượt qua kiếp trước, là một lần phát huy tốt nhất của hắn từ trước tới nay.

    Hết thảy công lao đều muốn quy về đôi tay này, tính linh hoạt vượt qua người bình thường, để cho hắn cảm thấy hết sức kinh ngạc.

    - Món ăn này có tên gọi là gì vậy?

    Ngô bá hỏi.

    Ngô Hiên cười:

    - Năm loại thịt chế tạo thành, hương vị đều không giống nhau, ta gọi là Thủy Tinh Long Ngũ Vị!
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 1)