FULL  Huyền Huyễn Huyền Huyễn Đại Phản Phái Hệ Thống - Thiên Sách Giáo Úy

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 4: Toàn trường áp chế
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Tống Trường Ca nhìn Tần Đình trước mắt, trong lòng thầm nghĩ: “Giả thần giả quỷ! Nhưng cũng mấy phần kinh hãi, loại cảnh tượng vừa rồi kia ngay cả gã nhìn đều có mấy phần choáng váng đầu hoa mắt. Có điều nghĩ đến mình đã bước vào Thần Thông Cảnh, lại an tâm hơn.

    Tần Đình à Tần Đình, coi như đạo pháp của ngươi kỳ diệu đi nữa, ở dưới thần thông của ta cũng phải nuốt hận tại chỗ!

    Tống Trường Ca đầu tiên là cười ha ha một tiếng, nói: "Tần sư đệ, ngày đó đánh một trận làm ngu huynh mở rộng tầm mắt, ta cũng bế quan tìm kiếm đột phá. Lần bế quan này ngu huynh ta cũng có lợi, nên không kịp đợi muốn tới trao đổi đạo pháp Tần sư đệ.

    Tần Đình mỉm cười nói: "Như thế tốt lắm, nói thật ta còn lo lắng lần trước xuất thủ quá nặng, làm hỏng đạo tâm của sư huynh ngươi. Bây giờ nhìn lại sư huynh ngươi vẫn thần dũng như vậy, không biết không sợ, sư đệ ta an tâm.

    Sắc mặt Tống Trường Ca âm trầm xuống, cười lạnh nói: "Sư đệ vẫn nhanh mồm nhanh miệng như vậy, chẳng qua lần đấu pháp này cũng không phải nói trên miệng là được."

    Tần Đình lãnh đạm nhìn Tống Trường Ca một cái, nói: "Xem ra lần trước ta giáo huấn sư huynh còn chưa đủ, vừa vặn gần đây ta cũng có chút thu hoạch, vậy làm phiền sư huynh giúp sư đệ luyện chiêu.

    Tống Trường Ca nghe, trong lòng thầm hận, cười lạnh một tiếng. Mi tâm hiện ra chín đạo thần luân, chín đạo thần luân đều là kim quang lập lòe, trong mỗi đạo thần luân cũng hàm chứa một loại đạo pháp mạnh mẽ vô cùng, một vòng Viêm Nhật hiện lên ở sau lưng Tống Trường Ca, sáng rực sinh uy, chính là tế khởi Đại Nhật Luân Hồi Thánh Điển.

    Mọi người dưới đài kêu lên: "Chín đạo thần luân! Tống sư huynh quả thật tu đến Thần Luân Cảnh đại viên mãn, có điều không biết có thật đã bước chân vào Thần Thông Cảnh như lời đồn hay không!"

    Tống Trường Ca cười lạnh nói: "Ta khuyên Tần sư đệ vẫn nên nhận thua đi, trên Luận Kiếm Thai sinh tử bất luận, nếu sư huynh ta vô tình làm sư đệ tổn thương đạo cơ, vậy Huyền Thiên tông cũng mất đi một nhân vật thiên kiêu.

    Lời nói này ác độc vô cùng, nếu Tần Đình nhận thua ngay trước mọi người, chỉ sợ cả đời Tần Đình đều sẽ có tâm ma, cuộc đời này khó lên cấp một bước, nếu không nhận thua, vậy Tống Trường Ca hạ nặng tay, người ngoài cũng không nói được cái gì, dẫu sao Tống Trường Ca hắn cũng đã nhắc nhở qua!

    Tần Đình mỉm cười nói: "Không nhọc sư huynh quan tâm, sư huynh vẫn nên phóng ngựa đến đây đi."

    Tống Trường Ca cũng đang chờ những lời này, vừa dứt lời, gã gào to một tiếng, tóc đen bay lượn. Hai mắt ẩn chứa thần quang, chín đạo thần luân đạo pháp gào thét ra, mạnh mẽ vô cùng. Mỗi đạo pháp cũng cương khí hóa hành, giống như từng đạo viêm lưu, trấn áp thiên địa. Gã tu hành Đại Nhật Luân Hồi Thánh Điển từ nhỏ, trong đạo pháp đều ẩn chứa chân khí Thái Dương, vừa vặn hôm nay là ngày chí dương. Một thế này thật làm thiên địa chấn động, như là tận thế!

    Loại nhân vật này, không hổ là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên tông được chọn ra từ hàng vạn đệ tử, vô luận là thực lực hay tu vi đều vượt xa cường giả cùng cảnh giới!

    "Tống Trường Ca không hổ là hoc trò đắc ý của Cực Nhật Phong Ly chân nhân, chiêu Đại Nhật Viêm Lưu Ấn này đã tu luyện là lô hỏa thuần thanh, quả thật là Trường giang sóng sau đè sóng trước a!" Một vị trưởng lão sáng mắt lên, khen ngợi.

    Chung quanh, đám đệ tử rối rít gật đầu, nói: "Đại Nhật Viêm Lưu Ấn của Tống sư huynh đúng là có khí thế, có phong thái của nhân vật phong vân trong Huyền Thiên tông ta nên có!"

    Phong Thiên Hàn mỉm cười nhìn Tống Trường Ca đánh ra đạo pháp này, chờ Tần Đình bị đánh lật trên đất, bị làm nhục. Trước giờ gã không ưa Tần sư đệ này, nhớ năm đó Phong Thiên Hàn gã vì trở thành đệ tử chân truyền mà chịu hết khổ nạn, một đường quá quan trảm tướng. Mà Tần Đình chỉ bởi vì người mang thần thể, hơn nữa là con cháu của Tần Đế mà trực tiếp có danh phận đệ tử chân truyền. Khiến gã hết sức ghen tỵ. Lần này Tần Đình sắp chịu nhục, Phong Thiên Hàn cực kì vui vẻ.

    "Lạc sư huynh, xem ra sư đệ phải thu nhận Ngũ Thải Lưu Ly Hoa của người." Phong Thiên Hàn nghiêng đầu nhìn Lạc Viễn mỉm cười nói.

    Lạc Viễn nhìn Luận Kiếm Thai, mỉm cười nói: "Thắng bại chưa phân, sư đệ không khỏi quá nóng lòng."

    Phong Thiên Hàn cười lạnh một tiếng, không nói nữa.

    Tần Đình đứng bất động, đợi đến khi chín đạo viêm lưu của Tống Trường Ca kia vọt tới trước mặt mình, lúc này mới đưa một ngón tay ra, nhẹ nhàng điểm một cái.

    Rào rào!

    Chín đạo viêm lưu trong nháy mắt tan vỡ, rối rít hóa thành tro bụi phiêu tán trên không trung. Tống Trường Ca chấn động thân thể, trong mắt lộ ra vẻ khó tin. Toàn thân đột nhiên như bị đòn nghiêm trọng, lui về phía sau mấy chục bước mới hóa giải hết kình lực.

    Nụ cười trên mặt Phong Thiên Hàn còn chưa biến mất, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

    Tống Trường Ca vừa giận vừa sợ, còn không chờ hắn có phản ứng gì, Tần Đình động một cái, một chưởng xa xa đanh xuống. Một chưởng này trùng trùng điệp điệp, có thế lãng nguyệt lạc nhật. Chỉ tay hóa thành mỗi loại đạo pháp. Giống như phù văn đại lộ, ầm ầm phủ xuống.

    Tống Trường Ca nổi giận gầm lên một tiếng, hết sức vận chuyển công pháp, cả người tựa như một tôn Thần mặt trời. Hai tay gã kết ấn, một đạo kiếm khí hỏa hồng sắc phóng lên cao, hóa thành một tòa kiếm cung. Bên trong có mười bóng người đang vận chuyển kiếm trận, nhất thời kiếm khí đầy trời chen chúc cuốn tới, cắt phá hư không, giống như rồng lửa vậy, biến hóa khó lường.

    Nhưng Kiếm Cung đại trận gặp phải cự chưởng linh khí, trong nháy mắt bị đánh bại, hóa thành hư không!

    Trong chớp mắt, song phương đã đánh hơn mười chiêu. Chẳng qua là so sanh với tư thái chật vật của Tống Trường Ca liên tục lui về phía sau, Tần Đình càng lộ ra thành thạo, ung dung thích ý.

    Mọi người dưới đài đều trợn mắt lĩu lưỡi. Từ đầu Tống Trường Ca còn có tư thai vô địch, đến bây giờ lại hiện ra dấu hiệu bại lui, hơn nữa còn chỉ trong thời gian rất ngắn mà thôi.

    Một ít trưởng lão thân cận Tần gia lộ vẻ vui lòng: "Không hổ là nhi tử của Tần Đế, uy thế như vậy, giống như thiếu niên chí tôn!"

    Trên đài, Tống Trường Ca bị đanh đến áo quần rối loạn, tóc tai bù xù dùng giọng căm hận nói: "Tần sư đệ, ngươi quả nhiên lợi hại, có điều đến đây cũng chấm dứt!" Dứt lời, trong mi tâm hiện lên một tòa thần phủ, trong thần phủ lại xuất hiện một đạo thần thông. Cảnh tượng kinh đào hải lãng giống như ngày tận thế. Mà mái tóc của Tống Trường Ca cũng tung bay, trong mắt giống như chất chứa ngọn lửa vậy, hóa thân viễn cổ Ma thần!

    Đạo thần thông này hóa thành một tòa pháp kiếm, mạnh mẽ vô cùng, xa không phải là thứ đạo pháp trước đó của Tống Trường Ca có thể so sánh. Cự chưởng của Tần Đình bị phá vỡ trong nháy mắt, hóa thành linh khí, biến mất trên không trung.

    "Thần thông! Là thần thông! Tống Trường Ca quả thật bước vào Thần Thông Cảnh! Trời ạ! Cường giả Thần Thông Cảnh không tới bốn mươi tuổi !" Mọi người dưới đài điên cuồng!

    Tuy nói có tin đồn Tống Trường Ca đã bước vào Thần Thông Cảnh, nhưng tin đồn dù sao cũng là tin đồn. Hôm nay tận mắt nhìn thấy, mới thật sự bị rung động một phe. Cường giả Thần Thông Cảnh không tới bốn mươi tuổi, đám nhân vật này thật là tuyệt đỉnh thiên tài mấy trăm năm khó gặp! Có không biết bao nhiêu người bị kẹp ở Thần Luân không thể bước ra. Tu sĩ một hai trăm tuổi còn ở Thần Luân Cảnh như cá diếc sang sông, nhiều vô số kể!
     
    aresvodich, Vô Ưu and zHiePz like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 5: Tuyệt đỉnh thiên kiêu
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Thần thông là tuyệt học mà cường giả Thần Thông Cảnh trở lên mới có thể thi triển ra, chỗ kỳ diệu của thần thông xa xa không phải là những chiêu thức đạo pháp tầm thường có thể so sanh. Môn thần thông mà Tống Trường Ca thi triển chính là Cực Nhật Phong, một trong ba đại tuyệt học trong Thiên Khung Pháp Kiếm, thần thông thần diệu vô cùng, biến hóa khó lường.

    Tuy nói trước đó Tần Đình vẫn luôn áp chế Tống Trường Ca, nhưng khi Tống Trường Ca vừa thi triển thần thông, mọi người lập tức không nhìn Tần Đình. Tuy nói Tần Đình là thiên kiêu đương thời, chiến lực kinh người, vượt cấp chiến đấu cũng không phải là việc khó. Nhưng Thần Thông Cảnh có thể nói là một cái ranh giới, đến Thần Thông Cảnh, chính là một sự biến chất. Thậm chí còn có lời giải thích dưới Thần Thông tất cả đều là con kiến hôi.

    Tống Trường Ca động thần niệm một cái, lại sử dụng Thiên Khung Pháp Kiếm. Pháp kiếm hóa thành bảy bảy bốn mươi chín đạo kiếm khí, mỗi đạo kiếm khí đều là ác liệt dị thường, có thế đoạn sơn đảo hải, bốn phương tám hướng hướng nhào tới Tần Đình.

    Hai tay Tần Đình kết ấn, trước mặt bỗng xuất hiện từng đạo tường băng. Nhưng tường băng bị pháp kiếm phá vỡ trong nháy mắt, lại không thể ngăn cản được chút nào. Tần Đình khẽ quát một tiếng, một đạo thần luân hiện lên ở mi tâm Tần Đình, hóa thành một tòa nhà chín tầng. Bao phủ Tần Đình ở trong đó, Thiên Khung Pháp Kiếm đánh vào trên tòa nhà, chỉ thấy cao ốc đột nhiên bùng nổ uy lực, một tiếng nổ vang lên, Thiên Khung Pháp Kiếm lại bị cao ốc cản trở lại. Mà cao ốc cũng tan tành, tiêu tán vô hình.

    Mọi người dưới đài đều kinh hãi trợn mắt lĩu lưỡi, một người lẩm bẩm nói: “Thật là mạnh. . . Tần sư huynh thật là mạnh.”

    Tống Trường Ca lộ vẻ âm trầm, gã không ngờ mình lấy Thần Thông Cảnh cũng không thể áp chế Tần Đình chút nào, nghe mọi người xôn xao đã thanh thế cưỡi hổ khó xuống. Nếu là lúc này dừng tay, gã ở trong tông sẽ không có chút uy tín nào có thể nói. Trong lòng Tống Trường Ca thầm hét: "Đây là ngươi ép ta!"

    Tống Trường Ca hận hận nhìn Tần Đình một cái, trong mi tâm hiện lên một bức trận đồ. Trận đồ mở ra, sau đó hóa thành thiên sơn vạn thủy, nhật nguyệt luân hồi. Trong nháy mắt, Tần Đình bị hút vào giữa trận đồ, thật giống như thân ở thế giới bên kia. Tống Trường Ca điều khiển trận đồ, trong đồ trời long đất lở, nhật nguyệt biến mất. Trong đồ tất cả sắp tan thành mây khói!

    Một vị trưởng lão đột nhiên đứng lên, cả kinh kêu lên: "Pháp bảo!" Pháp bảo chính là bảo vật đấu pháp có uy lực hết sức cường đại. Không tới Thần Thông Cảnh không thể thúc giục, nhưng pháp bảo hết sức trân quý, đừng nói là Thần Thông Cảnh, dù là cường giả Thần Đài, Thần Cung Cảnh cũng không nhất định có một pháp bảo. Ngay cả sư phụ của Tống Trường Ca lấy thân phận đứng đầu nhất mạch cũng chỉ có hai ba món pháp bảo mà thôi, nhưng tuyệt không bao gồm pháp bảo trận đồ nà.

    Dưới đài, mấy vị đệ tử chân truyền cũng đứng dậy, sắc mặt ngưng trọng, lẫn nhau trao đổi một cái ánh mắt. Người ngoài không biết món pháp bảo này tới từ đâu, nhưng mấy đệ tử chân truyền bọn họ biết.

    Theo lý thuyết Tần Đình nhìn như tràn ngập nguy cơ, hẳn nên ngừng trận đấu pháp này, nhưng Chấp pháp trưởng lão bên cạnh Luận Kiếm Thai chỉ động ánh mắt một cái, nhưng cũng không làm gì cả. Chỉ là lẳng lặng nhìn Tần Đình ở trong trận đồ.

    “Giang sư huynh, hóa ra là ngươi." Tần Đình mặc dù thân ở trong bản vẽ, thật giống như lục bình tùy thời diệt vong, nhưng trên mặt lại không có vẻ hoảng hốt. Hắn nhìn trận đồ này, như cười mà không phải cười. Tần Đình cúi đầu nhẹ giọng cười nói: "Ta bồi tên phế vật Tống Trường Ca này chơi lâu như vậy, rốt cuộc ép ngươi ra.

    Giang Trung Bạch, đại sư huynh trong Huyền Thiên tông. Nhập môn không tới trăm năm, cũng đã là cường giả Thần Đài Cảnh. Thiên phú cao, trên đời hiếm thấy. Lúc ấy gần như là Thánh tử đã định, nhưng sau khi Tần Đình hoành không xuất thế thì quang mang lại bị che giấu rất nhiều. Chuyển thành khiêm tốn, chưa từng có tranh đấu với Tần Đình. Bình thường cũng đi đi lại lại, lần đấu pháp này y cũng không tới dự lễ, mà là đối ngoại thanh minh đang bế quan.

    Không nghĩ tới lần này lại muốn thừa dịp Tống Trường Ca đột phá Thần Thông Cảnh, mượn tay Tống Trường Ca chèn ép Tần Đình.

    Ánh mắt Tần Đình lạnh lẽo, nếu đã biết người giật giây là ai, vậy tên Tống Trường Ca này cũng không còn giá trị gì.

    Hai tay Tần Đình run một cái, đất rung núi chuyển trong trận đồ tựa như thời gian ngưng lại, hắn tiện tay rạch một cái, thế giới trận đồ bị hắn vạch ra một vết rách dài! Tần Đình đi ra khỏi trận đồ như đi dạo. Mà trận đồ cũng mất đi uy năng, hóa thành hình vẽ, bị Tần Đình thu vào trong tay.

    “Điều này không thể nào!" Mi mắt Tống Trường Ca như nứt ra! Gã dốc hết lá bài tẩy, không tiếc bộc lộ ra pháp bảo trận đồ có liên quan đến Giang sư huynh, lại bị Tần Đình dễ dàng phá như vậy, điều này khiến gã sao chịu được.

    Dưới đài, đám người cũng vô cùng rung động, đây chính là pháp bảo a, mỗi món pháp bảo đều có uy năng thay trời đổi đất, cứ như vậy bị Tần Đình tiện tay phá đi?

    Sắc mặt Phong Thiên Hàn ngưng trọng vô cùng, hắn lại không nhìn thấu một chiêu này của Tần Đình. Kinh khủng hơn là, đến bây giờ Tần Đình vẫn chỉ sử dụng đạo pháp bình thường trong Huyền Thiên tông, nhưng uy lực lại lớn lạ thường. Điều này nói rõ Tần Đình đã hoàn toàn hiểu rõ những đạo pháp này, mơ hồ có thế thiếu niên tông sư.

    Đột nhiên, Phong Thiên Hàn nghĩ đến một vấn đề. Gã nghiêng đầu nhìn về phía Lạc Viễn, phát hiện Lạc Viễn cũng như có điều suy nghĩ. Hai người nhìn nhau một cái, cũng từ trong mắt đối phương nhìn ra vẻ không thể tin.

    Chẳng lẽ Tần Đình đã. . .

    Tần Đình mỉm cười nhìn Tống Trường Ca, cười nói: "Sư huynh thật là uy phong, có điều đến đây cũng phải chấm dứt."

    Dứt lời, Tần Đình đột nhiên bộc phát khí thế, quanh người ánh sao sáng chói, tựa như ảo mộng. Dưới đài, trong mắt không ít nữ đệ tử có tia sáng kì dị, lộ ra vẻ ái mộ.

    Tống Trường Ca cảm nhận được khí thế của Tần Đình, sắc mặt khó coi. Biết mình hôm nay sợ là khó làm được ổn chuyện này. Đột nhiên gã dường như cảm nhận được cái gì, sắc mặt đầu tiên là kinh nghi, sau đó là không thể tin: "Ngươi đến Thần Thông Cảnh? Điều này sao có thể! ? Không thể nào!"

    Mọi người dưới đài ồn ào! Trước còn chưa tỉnh hồn lại từ cảnh tượng Tần Đình phá vỡ pháp bảo, lại nghe được tin tức kinh động bực này —— đó chính là Tần Đình lấy mười tám tuổi chi tư, bước vào Thần Thông Cảnh!

    Một đệ tử lắp bắp nói: "Thần. . . Thần Thông Cảnh? Giả chứ? Mười tám tuổi Thần Thông Cảnh. . ."

    Đám đệ tử còn lại nhìn về phía những trưởng lão kia, phát hiện các trưởng lão có vẻ ngưng trọng, mang theo vẻ không thể tin. Rốt cuộc tin sự thật này: Đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Tông - Tần Đình, mười tám tuổi Thần Thông Cảnh!

    Sau khi các trưởng lão khiếp sợ, rối rít nhớ tới sự thật đáng sợ. Toàn bộ Đông Hoang, từ cổ chí kim có ghi lại, không tới hai mươi tuổi bước vào Thần Thông Cảnh, chỉ có một mình Tần Đình. Coi như là phụ thân của Tần Đình là Tần Đế năm đó cũng là hai mươi tuổi bước vào Thần Thông Cảnh.

    Nghĩ tới đây, tất cả trưởng lão rối rít hít một hơi khí lạnh. Sau đó lại vui mừng: “Có tuyệt đỉnh thiên kiêu như vậy, Huyền Thiên Tông ta sắp đại hưng!"

    Trong lúc nhất thời dưới đài yên tĩnh như chết, tất cả mọi người đều bị rung động. Trong lòng đám đệ tử chân truyền như Phong Thiên Hàn cũng là phiên giang đảo hải, loại dựa vào dược vật để đột phá Thần Thông Cảnh như Tống Trường Ca, bọn họ cũng không để ở trong lòng, căn cơ chưa vững, không đáng để lo.

    Nhưng đạo pháp uy thế của Tần Đình rõ ràng là căn cơ hết sức vững chắc. Lạc Viễn nhẹ nhàng phun ra một hơi, thán phục nói: "Sư đệ Tần Đình, lợi hại!"
     
    aresvodich, Vô Ưu and zHiePz like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)