FULL Bảo Bối Của Nam Cung Tổng Tài

  1. Minhphiangle

    Minhphiangle Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/7/21
    Bài viết:
    94
    Được thích:
    1
    Tên Truyện: Bảo Bối Của Nam Cung Tổng Tài
    Tên khác: Nam Cung Tổng Tài Cưng Chiều Bảo Bối
    Tác giả: Minh Phi Angle
    Thể loại: Ngôn tình hiện đại.
    Tình Trạng: Hoàn thành
    upload_2021-7-16_17-18-56.png
    Giới thiệu:
    Nếu ông trời có thể sắp đặt tất cả thì Lăng Tâm Phi sẽ không phục, ông không cho cô ở bên cạnh người thân thì cô chỉ có thể tìm kếm chị gái, cố hết sức có thể để ba mình sống soát, một cô gái nhỏ bề ngoài nhìn yếu ớt nhưng bên trong lại là một cô gái kiên cường không khuất phục dưới sự an bài của ông trời.
    Anh là tổng tài của một tập đoàn có tiếng, cũng là một thân phận không ai có thể nắm rõ, anh nắm trong tay quyền lực mà ai cũng ao ước có, gặp cô âu cũng là do số phận, cô chính là khắc tinh của anh.
     
  2. Minhphiangle

    Minhphiangle Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/7/21
    Bài viết:
    94
    Được thích:
    1
    Chương 01:
    Lần đầu tiên Lăng Tâm Phi bước vào quán bar, có phần sợ hãi, cô vốn sống rất an phận, cô là người trầm mặc, trấn tĩnh mình rất tốt trong mọi trường hợp. Vì bôn ba vì cuộc sống cô trở thành cô gái mạnh mẽ, quật cường. Đặc điểm mà mọi người luôn thích ở cô đó là khuôn mặt xinh đẹp trong trắng, nhất là đôi mắt rất có hồn, đôi mắt cô rất đẹp. Dáng người cô tuy nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn và hoạt bát.

    Sở dĩ hôm nay cô vào quán bar là có nghe tin tức về chị gái đã mất tích mà cô luôn tìm kiến suốt ba năm qua, từ người bạn thân cùng lớp làm ở quán bar này nên cô mới dám can đảm đến. trước bar’sắc và rượi’ là nơi thư giãn cho các người có tiền. Cô mặc một bộ đồ ngắn ôm sát người màu đen tôn lên làn da trắng của cô.

    -Tâm Phi, hôm nay cậu rất đẹp nha_ Cô bạn thân tên Hoa Nhật Lệ lên tiếng cảm thán-Không còn cách nào khác sao?_ Lăng Tâm Phi tâm tình không yên hỏi, thật tình là cô không muốn vào trong thế giới phức tạp này.

    -Không còn, tớ đã phải cố gắng lắm mới giúp được cậu, vào thôi._ Vừa nói Hoa Nhật Lệ vừa kéo Lăng Tâm Phi vào bên trong

    -Người có tin tức của chị tớ đã đến chưa?_ Nhịn không được cô mở miệng hỏi.

    -Sắp rồi, lát nữa cậu vờ là người mang rượi vào, tớ sẽ khóe để hỏi anh ta._ Hoa Nhật Lệ dặn dò cô.

    -Cám ơn cậu.._ Lăng Tâm Phi gượng cười nói, họ đang đứng trước một cửa phòng vip, mở cửa bước vào bên trong khác hẳn với bên ngoài, bên trong đèn hơi tối, có một nhóm người thanh niên dang ngồi nói chuyện, bên cạnh mỗi người là các cô gái mặc đồ ôm sát, quyến rủ rót rượi, họ còn chủ động dùng bộ ngực khủng của mình cọ cọ vào người đám đàn ông, ngay lúc này thì cửa lại mở ra, một người đàn ông độ hai mươi mấy tuổi bước vào.

    -A..Ngôn thiếu..chúng tôi chờ anh lấu lắm rồi.._ Bọn họ liền ra mặt hớn hở vui mừng chào đón anh ta. Anh ta rấ ngạo mạn, ngang nhiên vào ngồi, vẻ mặt điển trai nhưng có phần hóng hách.

    -Chính là anh ta, nhớ những gì tớ dặn, giờ thì cậu ra ngoài lấy rượi đi._ Hoa Nhật Lệ nhỏ giọng ghé vào tai của Lăng Tâm Phi, cô thoáng nhìn anh ta một lúc liền rời đi, lúc sau thì mang một chai rượi vang vào. Cô ngoan ngoãn rót rượi cho họ, đầu cũng kh6ng ngẩn lên, lâu lâu cô chỉ liếc nhìn anh ta một cái.

    -Ngôn thiếu.. Hôm nay anh không mang bạn giá theo cùng sao?_ Hoa Nhật Lệ uốn éo bên cạnh anh, giong nói ngọt như đường cẩn thận dò hỏi anh.

    -Cô ấy không thích những nơi này..mà cô em cũng nói sai rồi..cô ta không phải bạn gai tôi._ Tả Ngôn nữa cười nữa không cười đáp

    -A..không phải bạn gái thì là gì?_ Hoa Nhật Lệ bạo dạng hỏi

    -Bạn giường.._ Thanh âm quyến rũ anh nói. Ngay lập tức ánh mắt của Lăng Tâm Phi ngước nhìn anh, Hoa Nhật Lệ ra hiệu cho cô không nên kích động mà hỏng việc. Cô liền cúi đầu xuống.

    -Em thấy cô ấy rất quen, anh có thể cho em biết tên không anh?

    -Lăng Tâm Y.._ Tả Ngôn nhìn phản ứng của hai người liền phát hiện có điều gì không đúng, ngay khi anh thốt lên cái tên này, thì chai rượi trên tay Lăng Tâm Phi bị rơi vỡ, khiến mọi ánh mắt đều nhìn về cô.

    -Cô làm gì vậy, thật là vụng về, còn không mau dọn dẹp.._ Hoa Nhật Lệ phản ứng nhanh lên tiếng quát cô, Lăng Tâm Phi hoàn hồn liền cúi đầu nhặt những mảnh vỡ.
     
  3. Minhphiangle

    Minhphiangle Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/7/21
    Bài viết:
    94
    Được thích:
    1
    Chương 02:
    Trong bar, đèn nhạt nhiếu màu nhấp nháy, những con người lắc ,ư theo nhạc, thế nhưng trong phòng vip này thì khác hẳn, yên ắn, mà trầm tĩnh đến đáng sợ chỉ vì sự việc làm vỡ chai rượi mà Lăng Tâm Phi thành tâm điểm chú ý, con ngươi đen thẳm của Tả Ngôn hiện lên nét không vui, lúc mới vào đây anh đã chú ý đến cô gái này.

    -Ây da..thật xin lỗi Ngôn thiếu, cô gái này là người mới nên vụng về, thật sự xin lỗi.._ Lại là Hoa Nhật Lệ phá vỡ bầu không khí, ngay sau đó mọi người cũng không chú ý nữa mà tiếp tục cuộc vui của mình.

    -Vừa nãy em hỏi tôi về bạn gái tôi? Tại sao em lại hứng thú hỏi?_ Tả Ngôn lên tiếng hỏi Hoa Nhật Lệ nhưng ánh mắt anh vẫn dán vào thân hình nỏ bé đang nhặt mảnh chai kia của Lăng Tâm Phi, anh đến từng tuổi này đã hai mươi tám tuổi đầu từng trải trong giớ gian hồ và thương trời rất lâu, hiển nhiên và nhìn phản ứng và người anh đều nhận thấy.

    -À..vì cô ấy có tên rất giống người quen của em, vả lại nhìn cô ấy cũng thật quen mắt, nên em đây mới mạo mụi hỏi thăm anh._ Hoa Nhật Lậ cười duyên nói.
    -Quen sao? Cô ta từng nói mình không còn người thân chấp nhận làm tình nhân của tôi, củi là tình nhân thì không đáng nhắc đến.._ Tả Ngôn nói, ánh mắt đào hoa quay sang nhìn Hoa Nhật Lệ, cũng thuận tiện ôm eo cô kéo sát cô lại gần anh.

    -Cô đang làm cái quái gì vậy?_ Tả ngôn tức giận khi có một ly rượi đỗ lên mặt anh mà người gay ra lại là cô gái anh chú ý nãy giờ, cô thật cũng có gan lớn đi.

    -Xin lỗi Ngôn thiếu.._ Hoa Nhật Lệ lên tiếng, cúi đầu xin lội anh, cô thật sự không ngờ rằng Lăng Tâm Phi lại kích động như vậy, trước giờ cô luôn là người ôn hòa, hôm nay sao lại như thế này.

    -Chúng tôi sẽ đi ngay.._ Hoa NHật Lệ thấy sắc mặt Tả Ngôn không tốt nên liền nhanh chống muốn kéo Lăng Tâm Phi ra cửa.

    -Đứng lại..cô được đi, nhưng cô ta ở lại.._ Tả Ngôn lạnh lùng nói, anh vẫn chú mục vào Lăng Tâm Phi, còn cô mở to đôi mắt tròn long lanh, đôi mắt cô rất đẹp, anh bị cuốn bởi đôi mắt cô, dáng người cô nhỏ nhắn, long mi dày và cong, môi nhỏ đỏ mộng, khuôn mặt trái xoăn lộ ra nét xinh đẹp thuần khiết.

    -Nhưng..Ngôn thiếu..cô ấy là người mới..chúng tôi sẽ thay người khác.._ Hoa Nhật Lệ rối rắm nói, Ngôn thiếu phong lưu đào hoa, anh mà nhắm trúng ai thì không một ai có thề thoát được anh, thế lực của anh ở thành phố Z này ngoại trừ Nam Cung Thần thì không ai là không biết anh.

    -Này,,các người làm gì vậy,,buông ra..Tâm Phi..Tâm Phi.._ Tiếng hét lớn và hốt hoảng của Hoa Nhậ Lệ vang lên, cô bị một nhóm người lôi ra ngoài, cô cố gắng vùng vậy, nhưng không làm gì được, trong phòng chỉ còn lại Tả Ngôn và Lăng Tâm Phi, cô lúc này mới biết mình đã thật sự chọc giận anh, nhưng cô không thể bình tĩnh vì anh dám sỉ nhục chị gái cô.

    -Nói, cô là ai mà cả gan làm vậy với tôi…_ Tả Ngôn lửa giận đã bớt hẳn, thay vào đó là ánh mắt nóng bỏng ham muốn. Lăng Tâm Phi có thể nhận ra được, cô lúc này cảm thấy sợ hãi, hướng cửa mà vỗ mạnh cầu cứu hướng bên ngoài, nhưng cho dù cô có kêu gào cỡ nào cũng không ai dám xông vào cứu cô, Lăng Tâm Phi xoay người dán lưng vào tấm cửa gỗ kia, ánh mắt đề phòng nhìn Tả Ngôn.

    -Cô bày ra bộ dạng gì đây? Sao không nhìn kỹ xem là ai mà ra tay._ Tả Ngôn khinh thường lên tiếng, anh kéo cô lại gần, áp sat vào môi cô mà tà sát môi cô, bọ anh hôn nên Lăng Tâm Phi thật sự thất kinh, cô giãy dụa cố thoát khỏi anh, nhưng sức đàn ông và phụ nữ vốn chênh lệch rất cao, nên cô không thể làm gì được anh.

    -Quản lí..nhanh giúp em cứu bạn em.._ Hoa Nhật Lệ cầu cứu quản lý trong bar

    -Bạn em chọc giận vị nào sao?_ Người quản lí bình thản lên tiếng, anh là Ngôn Lôi, cận vệ và cũng là người quản lí ở bar thiên đường và địa ngục này, Ngôn Lôi là cận vệ của tổ chức Ám Duyệt.

    -Phải, là Ngôn thiếu..anh nhanh giúp em..cậu ấy chỉ muốn biết tung tích của chị mình thôi._ Hoa Nhật Lệ gấp đến sắp khóc.

    -Buông ra..a..buông ra.._ Lăng Tâm Phi bị Tả Ngôn ép ở dưới thân anh, anh điên cuồng hôn cô, từ môi đến cằm và cổ, thậm chí là xương vai xanh, cô sợ đến phát khóc.

    -A…_ Tiếng thét chói tai của Tả Ngôn vang lên, anh ôm đầu ngã sang một bên, mà máu từ trán cũng chảy xuống, Lăng Tâm Phi nhân cơ hội bung cửa chạy ra ngoài, không ngờ lại đụng phải bức tường thịt, khiến cô ngã xuống nền nhà, mà trông cô giờ phút này nhìn thật chật vật.

    -Tâm Phi.._ Hoa Nhật Lệ kích động, đến đỡ cô.

    -Người đâu? Bắt cô gái này lại cho tôi.._ Tả Ngôn ôm đầu vẫn còn đang chảy máu, xong ra ngoài lớn tiếng nói, may mà anh là người luyện tập từ nhỏ nên vết thương đối với anh không hề gì.

    -Ngôn thiếu, anh anh hãy tha cho chúng tôi, cậu ấy không có cố ý…_ Hoa Nhật Lệ khóc nức nở cầu xin.

    -Nam thiếu, xin anh hãy nói giúp tôi, đây là địa bàn của anh…xin anh.._ Thấy Nam Cung Thần xuất hiện Hoa Nhật Lệ lại cầu xin anh, mà người vừa nãy Lăng Tâm Phi đụng vào cũng chính là anh, thiên đường và địa ngục là của anh, nhưng anh ít lui tới đây, chĩ khi thật sự có chuyện quan trọng anh mới đến, nghe nói dạo gần đây Tả Ngôn hay tới chỗ nên anh muốn đến xem sao? Nhưng không ngờ mình lại bị vướn vào chuyện này, Nam Cung Thần nhìn cô gái đang run trong lòng của Hoa Nhật Lệ, mà đôi mắt kia lại khiến anh xôn xao khó tả. Anh liếc nhìn Ngôi Lôi, rồi lại quay sang nhìn vào cô gái nhỏ kia.

    -Thì ra là Nam thiếu? anh cũng có hứng thú đến đây sao?_ Tả Ngôn lên tiếng bỡn cợt, mặc dù trên trán có chút máu nhưng nhìn Tả Ngôn vẫn đẹp hút hồn, khác với Tả Ngôn, vẻ đẹp lạnh lùng của Nam Cung Thần cũng là trọng tâm của mọi phụ nữ, Nam Cung Thần năm nay ba mươi tuổi là người đàn ông độc thân hoàng kim, đứng đầu trong thương tường cũng là tổng tài tập đầu toàn cầu mạnh nhất Nam cung thị.

    -Ngôn thiếu rất hứng thú đến đây, gần đây anh xuất hiện nhiều ở thiên đường và địa ngục?_ Nam Cung Thần nhàn nhạt lên tiếng, gương mặt lạnh băng không hề có biểu cảm.

    -Phải..bổn thiếu thích đến đây..bổn thiếu có tiền có đại vị không thể đến đây sao?_ Giọng điệu hóng hách nói.

    -A.._ Tiếng thét chói tai của Lăng Tâm Phi vang lên, cô bị Tả Ngôn mạnh mẽ kéo đứng lên từ trong lòng Hoa Nhật Lệ, cô giãy dụa.

    -Cô tốt nhất ngoan ngoãn theo bổn thiếu, tôi sẽ không để cô bị thiệt.._ Tả Ngôn ba đạo tuyên bố.

    -Nam thiếu,xin anh hãu giúp cô ấy, cô ấy không phải người ở đây.._ Hoa Nhật Lệ nắm ống tay áo của Nam Cung Thần mà van xin anh.

    -Muốn tôi giúp, trừ khi cố ta mở miệng…_ Nam Cung Thần đang thưởng thức ánh mắt quật cường không hề mở miệng van xin TẢ Ngôn, mà dùng sức của mình để tự thoát. Lăng Tâm Phi ánh mắt vẫn quật cường còn long lanh ánh nước, cô không muốn mở miệng cầu xin những kẻ dựa vào tiền bạc và địa vị mà bắt nạt kẻ yếu. Cô xoay người dùng răng cắn thật mạnh vào tay Tả Ngôn, anh bị đau mà buông tay nhanh cơ hội này cô kéo luôn Hoa Nhật Lệ chạy thoát, mà ánh mắt hai người đàn ông nhìn cô với mỗi cảm xúc khác nhau.
     
  4. Minhphiangle

    Minhphiangle Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/7/21
    Bài viết:
    94
    Được thích:
    1
    Chương 03:
    Sau lần xảy ra ở thiên đường và địa ngục thì Hoa Nhật Lệ cũng không làm ở đó nữa, vì vậy mà tin tức của Lăng Tâm Y cũng không có nữa, vì việc của Hoa Nhật Lệ nên Lăng Tâm Phi rất áy náy với cô, nhưng là bạn thân nên Hoa Nhật Lệ rất hiểu cô nên không hề trách cứ, mà cô vốn dĩ cũng muốn xin nghĩ ở đólâu rồi, đúng có chuyện này cũng thuận tiện nghĩ việc không cần phải vất vả đi xin nghĩ nữa.

    Tại trường đại học z:

    -Thực xin lỗi cậu?_ Lăng Tâm Phi lại cíu đầu xin lỗi cô bạn thân.-Ngốc ạ, không sao? Tớ không cò việc gì, hiện tại cũng tìm được việc mới rồi, cậu không cần lo lắng cho tớ.._ Hoa Nhật Lệ mỉm cười thân thiện nói

    -Nhưng chị tớ…_ Lăng Tâm Phi tiếc nuối nói, ba cô thì đang nằm viện cần tiền phải phẩu thuật mới may ra mà còn sống sót, tin tức chị gái mới biết chút ít thì không còn tin tức nữa, cô thật sự bất lực.

    -Không sao? Tớ sẽ nhờ người quen ở thiên đường và địa ngục tìm hiểu dùm cậu._ Hoa Nhật Lệ an ủi cô bạn thân. Đúng lúc này thì có tiếng chuông điện thoại vang lên, Hoa Nhật Lệ nghe máy, sao thế thì hớn hở nói đã tìm được việc làm thêm cho hai người, đó là tối nay có một bữa tiệc xã giao ở khách sạn xx, vì thiếu người nên mới cần hai người phụ.

    Nếu nói chỉ là trùng hợp thì Lăng Tâm Phi hi vọng không muốn gặp lại hai người đàn ông mà cô có thể nói là muốn hận, nhưng về sao cô hận cũng không hận nỗi. Lăng Tâm Phi lại gặp lại Tả Ngôn, anh cũng rất kinh ngạc khi gặp lại cô, nhưng sắc mặt lại thay đổi không còn tức giận nữa, anh có phần muốn trêu đùa cô gái nhỏ bé nhưng mạnh mẽ này. Mà ngoài ý muốn cô lại đụng trúng vào bạn gái đi cùng Nam Cung Thần.

    -Này..phục vụ kiểu gì vậy? làm bẩn cả bộ lễ phục của tôi, cô tính sao đây?_ Cô gái kia hung hãn hóng hách lên tiếng.

    -Thật xin lỗi, tôi sẽ đền cho cô…_ Lăng Tâm Phi cúi đầu xin lỗi, cô biết mình không nên đắc tội với những người này, mặc dù trước kia cô cũng là một tiểu thư khuê cát, có ba mẹ được yêu thương lại có thêm một chị gái hết mực yêu thương mình, chiều chuộng cô, thế nhưng thế giới đó chỉ trong một đêm đã hoàn toàn thay đổi cuộc đời cô.

    -Đền… cô đền nỗi sao? Cô biết là y phục này bao nhiêu tiền không? Cô bán cô cũng không đủ đền cho tôi.._ Cô gái kia còn khinh miệt lên tiếng, cô ta chính là Lâm Y Vân là tình nhân mới nổi gần đây của Nam Cung Thần. Cô ta náo loạn khiến mọi người chú ý đến, mà Lăng Tâm Phi chỉ biết cúi đầu xin lỗi, nếu cô không hấp tấp trốn Tả Ngôn thì sẽ không va vào cô gái này, dù y phục của cô gái chỉ vấy bẩn không đáng, nhưng cô ta liền làm loạn, vì cô ta ghanh tỵ với Lăng Tâm Phi, khi vừa vào đại sảnh cô ta liền chú ý đến ánh mắt của Nam Cung Thần nhìn vào cô gái phục vụ này. Chính vì vậy khi bị cô đụng phải Lâm Y Vân liền muốn cô mất đi thể diện.

    -Này..cô đừng ngang ngược, chỉ là vết bẩn nhỏ nhoi làm gì nói khó nghe như vậy?_ Hoa Nhật Lệ chạy đến vừa nghe được thì không khỏi tức giận mắng lại Lâm Y Vân giơ móng vuốt giống như gà mẹ bảo vệ con.

    -Ngang ngược sao? Ở đâu lại có nhân viên phục vụ vô lễ với khách như thế?_ Lâm Y Vân tức hòng học lên tiếng

    Nhật Lệ, là tớ sai..cậu đừng như vậy.._ Hoa Nhật Lệ tính phản bát lại bị Lăng Tâm Phi lên tiếng cản lại.

    -Chuyện gì vậy?_ Tiếng nói trầm ổn nhưng lạnh lùng của Nam Cung Thần vang lên, khiến không khí ồn ào yên bật, anh liếc nhìn cô gái nhỏ nhắn cúi đầu kia.

    -Thần…..là cô gái này va vào em làm bẩn y phục của em, còn có bọn họ bắắt nạt em._ Lâm Y Vân thấy anh tới liền làm nũng nói, thế nhưng anh chẳng mảy may để tâm, anh chỉ chú mục vào cô gái nhỏ kia, bị ánh mắt kì lạ kia nhìn khiến Lăng Tâm Phi cảm thấy không được tự nhiên.

    -Này thiếm…cô đừng ngang ngược..cô.._ Hoa Nhật Lệ thật sự không nhịn được lên tiếng, nhưng hành động của Tả Ngôn làm khiến cô cứng họng.

    -Aaaaaaa…._ Tiếng thét chói tai của Lâm Y Vân vang lên, khiến mọi người liền chú ý đến họ.

    -Nếu đã bẩn thì cho bẩn luôn, bổn thiếu đền cho cô…._ Tả nGôn vẻ mặt play boy bất cần lên tiếng, anh tiện tay vớ lấy ly rượi từ khay của phục vụ hất lên người Lâm Y Vân, màu đỏ của rượi váy bẩn bộ y phục của cô ta khiến cô nàng hét chói tai, còn có anh lấy ra xấp tiền giá trị lớn nhất hướng cô ta mà thả, sau đó không hề quay đầu mà kéo Lăng Tâm Phi đi.

    -Thần…_ Lâm Y Vân uất ức gọi Nam Cung THần khi anh cũng xoay người rời đi khi hai người kia đi. Trong mắt cô ta hiện lên tia hận thù.

    -Anh muốn làm gì..?
     
  5. Minhphiangle

    Minhphiangle Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/7/21
    Bài viết:
    94
    Được thích:
    1
    Chương 04:
    Vì muốn có tiền để ba mình tiến hành phẩu thuật nhanh chống, Lăng Tâm Phi buộc phải đi vay nặng lãi. Cô được người khác giới thiệu tới khách sạn X để gặp người cho vay. Hắn ta là một người đàn ông có gương mặt hóng hách, hắn mời cô dùng cơm, mặc dù đã từ chối thế nhưng cũng không thoát khỏi sự ép buộc của hắn. Cô bị hắn chuốc rượi, chỉ mới một ly cô đã say và ngất trên bàn ăn.

    -Anh làm cho sạch sẽ vào,đừng để hở…._ Một cô gái xinh đẹp lên tiếng sau đó thì nhanh chống rời đi.

    -Được.._ Tên kia nhìn cô mà mắt hắn nhuộm một màu đỏ. Hắn ta nhanh chống đưa Lăng Tâm Phi lên phòng, hắn ta chỉ mới vừa đặt cô xuống giường thì có điện thoại, vừa nghe hắn ta vừa ra ngoài. Mà tình cờ trong lúc này Nam Cung Thần cũng bị người ta hãm hại cho thuốc, anh mơ hồ theo lối đi, thấy có ánh sáng anh liền đi theo nhưng không ngờ lại vào trúng phòng của Lăng Tâm Phi, anh bị thuốc khống chế, cứ nghĩ cô là người do đối thủ phái để làm hại liền quyết định lấy cô dùng để giải thuốc, Nam Cung Thần ra tay xé ngay quần áo trên người của Lăng Tâm Phi.

    -Đừng...buông tôi ra.._ Lăng Tâm Phi ý thức được có người đang hãm hại cô, mặc dù đầu óc còn mơ hồ nhưng lý trí của cô vẫn còn, cô ra sức phản khán.-Đừng sao? Chẳng phải đây là mục đích của cô sao? _ Nam Cung Thần khinh thường nhếch môi nói, hành động thô bạo của mình vẫn không ngừng lại.

    -Không? Đừng mà..._ Lăng Tâm Phi rất khó chịu, người vận vẹo, trong người cô rất nóng, cô cần tiền chứ không phải bán thân. Thế nhưng Nam Cung Thần thật sự nhịn không được, nhanh chống thoát y và đi vào trong người cô, anh có thể cảm nhận được sự chật khít từ cô, không hiểu cảm giác của mình như thế nào hay là chỉ xua1c động tạm thời, anh nghỉ rằng mình bị bỏ thuốc mà cô chính là thuốc giải.

    -A...._ Tiếng thét chói tay của Lăng Tâm Phi vang lên, cảm giác đau đớn khiến nước mắt cô tuôn trào, không phải vì đau mà cô cảm thấy tủi nhục khi bị người khác xem thường.

    -A.._ Là tiếng rên của Nam Cung Thần, anh lập tức tỉnh táo hẳn, mở đèn lên và thấy được đôi mắt to trong veo mà đầy vẻ sợ hãi của cô.

    -Cô điên sao?_ Nam Cung Thần tức giận mắng cô, anh không ngờ hôm nay anh lại xúi quẩy tới mức bị bỏ thuốc mà còn bị một cô gái tập kích bằng bình hoa.

    -Anh đừng lại gần...tôi không cần tiền của anh nữa..anh đi đi.._ Lăng Tâm Phi hốt hoảng nói.

    -Thì ra là vì tiền, cô bán bao nhiêu tôi có thể trả cho cô một đêm.._ Nam Cung Thần càng khinh thường cô hơn, gặp lần ở quán bar anh biết cô chỉ vì tiền.

    -Không cần..tôi không cần.._ Lăng Tâm Phi lên tiếng nói, giọng khàn đặc vì thuốc, Nam Cung Thần nhìn cô, anh biết cô đang rất khó chịu, nhưng anh không ngờ một đều rằng cô thà làm đau chính mình chứ không muốn anh đụng vào cô, Lăng Tâm Phi vì khó chịu, ở lứa tuổi này mặc dù chưa bao giờ trải qua tình cảm nam nữ, nhưng cô biết mình bị hạ dược xuân. Mà người trước mắt này chính là hiểu lầm cô, cô không cần, Lăng Tâm Phi đập vỡ bình hoa trong tay, lấy mảnh thủy tinh đâm mạnh vào cánh tay mình, máu tua ra, cảm giác đau đớn khiến cô tỉnh táo hơn.

    -Ship...Chết tiệt..cô điên sao?_ Nam Cung Thần tức giận nghiến răng, anh nhanh chống cầm máu giúp cô, mặc nhanh quần áo cho anh và cô đưa cô đến bệnh viện.

    Tại bệnh viện:

    -Chủ nhân..._ Ngôn Lôi, Lăng Tâm Phi bước đến cung kính chào anh.

    -Điều tra nhanh cho tôi, cô gái tên kia…_Nam Cung Thần hướng mắt nhìn Ngôn Lôi, anh chỉ biết gật đầu nghe lệnh, sau đó thì đi làm theo ý của chủ nhân.

    -Chủ nhân. Cô ấy là sinh viên năm nhất của trường XX, trước đây gia đình rất giàu có, nhưng không hiểu vì sao lại phá sản, cô ấy có người ba đang bệnh nặng nằm ở bệnh viện Y chờ phẩu thuật, vì muốn cứu ba, cô ấy đã vay nóng nhưng không ngờ lại bị hãm hại._ Ngôn Lôi trình bày những gì anh cho điều tra sau nửa tiếng.

    -Tên…._ Nam Cung Thần lạnh lùng lên tiếng hỏi ngắn gọn.

    -Cái này thậttrùng họp, cô ấy họ Lăng tên là Tâm Phi._ Ngôn Lôi lên tiếng ngập ngừng liếc nhìn Lăng Tâm Y, anh phát hiện cô nhìn anh.

    -Anh nói cô gái kia tên gì?_ Lăng Tâm phi lạnh lùng hỏi.

    -Lăng Tâm Phi, cô ấy là con gái của Lăng Đồng._ Ngôn Lôi điềm tĩnh trả lời

    -Tâm Phi, Tâm Y…hai người có quan hệ chị em sao?_ Nam Cung Thần có phần ngạc nhiên nhìn cô.

    -Người đã làm gì nó?_ Ánh mắt bốc lửa, cô không quan tâm anh là chủ nhân của mình mà tức giận lên tiếng hỏi.

    -Tâm Y, chỉ là hiểu lầm, em không nên dùng ánh mắt này đối với chủ nhân của mình._ Nam Cung Thần điềm tĩnh lên tiếng.

    -Được…tôi tin người..sau khi tôi quay lại tôi muốn có đáp án._ Lăng Tâm Y lạnh lùng nói xong thì quay đầu bỏ đi.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)