Huyền Huyễn Yêu Thần Ký - Ốc Sên Nổi Đóa

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Yêu Thần Ký
    Tác giả: Ốc Sên Nổi Đóa
    Chương 469: Tiến vào chiếm giữ?

    Nhóm dịch: Hội những người yêu thích đại chúa tể + yêu thần ký
    Nguồn: Hội fan Yêu Thần Ký

    Thiên Âm Thần Tông đại điện, nơi này còn đang trong hỗn chiến kịch liệt. Một đám đệ tử Thiên Âm Thần Tông cùng những cao thủ Yêu Thần Tông đánh giết kịch liệt, trên mặt đất đã xuất hiện mấy trăm bộ thi thể, mùi máu tanh nồng đậm truyền khắp toàn bộ đại điện.

    Ở giữa tòa đại điện kia đang có từng đạo tàn ảnh nhanh đến mức không thể nhìn thấy.

    - Giữ vững Hồn Điện, không để cho người Yêu Thần Tông bước vào Hồn Điện nửa bước.

    Nam Cung Tiên Âm gầm thét một tiếng nói ra.

    - Vâng, tông chủ.

    Một đám thiếu nữ Thiên Âm Thần Tông nhao nhao lên tiếng.

    Tiếu Ngưng Nhi cùng Diệp Tử Vân canh giữ ở lối vào Hồn Điện, hai nàng thực lực kinh người, bất kỳ tên cao thủ Yêu Thần Tông nào tới đều bị trực tiếp giết chết.

    Mặc dù khúc mắc giữa hai người còn chưa có hoàn toàn tiêu trừ, thế nhưng tại thời khắc Thiên Âm Thần Tông sinh tử tồn vong này, các nàng lại phối hợp ăn ý đến mức dị thường.

    Từng đạo lôi điện cùng băng tuyết bảo hộ các nàng ở trung ương.

    Bịch một tiếng, Nam Cung Tiên Âm đánh mấy tên cao thủ Yêu Thần Tông bay ra ngoài, khóe miệng Nam Cung Tiên Âm tràn ra một tia máu tươi, sắc mặt trắng bệch, bộ dáng lung lay sắp đổ.

    Những cao thủ Yêu Thần Tông này đang muốn tiến lên, tiếp tục vây công Nam Cung Tiên Âm, chỉ thấy chỗ rất xa đại điện hưu một tiếng, quang cầu chói mắt bay lên bầu trời hóa thành pháo hoa chói lóa mắt, lộng lẫy bay múa.

    Tia sáng chói mắt kia chiếu rọi toàn bộ Thiên Âm Thần Tông.

    Những cao thủ Yêu Thần Tông kia do dự một chút, sưu sưu sưu, hóa thành đạo đạo khói đen biến mất.

    Một đám cao thủ Thiên Âm Thần Tông đang muốn đuổi theo, lại bị Nam Cung Tiên Âm gọi lại.

    - Không nên đuổi!

    Nam Cung Tiên Âm nói ra, bộ dáng có chút vô lực.

    Những đệ tử Thiên Âm Thần Tông xung quanh kia thấy thế liền nhao nhao tụ họp tới.

    - Tông chủ, ngươi thế nào?

    - Tông chủ, ngươi không sao chứ?

    Một đám đệ tử Thiên Âm Thần Tông quan tâm hỏi.

    - Không có việc gì.

    Nam Cung Tiên Âm lắc đầu nói:

    - Không nghĩ tới thực lực đám người Yêu Thần Tông vậy mà cường đại như thế, nếu bọn họ không rút đi, chỉ sợ phải ác chiến một trận.

    Một đám cao thủ Thiên Âm Thần Tông hai mặt nhìn nhau, bô dáng có chút lo lắng. Yêu Thần Tông vẫn luôn là túc địch của lục đại tông môn chính đạo, thực lực Yêu Thần Tông bây giờ cường đại như thế, mà Thiên Âm Thần Tông thân là tông môn yếu nhất trong lục đại thần tông, cho nên dễ dàng bị Yêu Thần Tông để mắt tới.

    Từ trước đến nay, Yêu Thần Tông cùng Thiên Âm Thần Tông mặc dù ngẫu nhiên có một ít ma sát, nhưng công kích mãnh liệt như vậy còn là lần đầu tiên.

    Thời điểm mới bắt đầu chiến đấu, Thiên Âm Thần Tông không có quá chú ý, cho đến khi phát hiện Yêu Thần Tông phái mười vị cao thủ Võ Tông tới thẳng Hồn Điện làm cho người ta không rét mà run.

    Vì đối kháng mấy tên cao thủ Võ Tông, Nam Cung Tiên Âm thậm chí bị trọng thương.

    Yêu Thần Tông tạm thời lui đi mà thôi, nếu như lần sau lại giết tới, Thiên Âm Thần Tông chỉ sợ vô lực ngăn cản.

    Mặc dù có sau khi có thánh dược, thực lực Thiên Âm Thần Tông đã tăng cường rất nhiều, nhưng so sánh với Yêu Thần Tông lại kém quá nhiều.

    Huống chi, tông chủ Yêu Thần Tông còn chưa đến!

    Nếu tông chủ Yêu Thần Tông tới, chỉ sợ hôm nay Thiên Âm Thần Tông, đã bị diệt sạch!

    - Các ngươi đi xem một chút, mấy vị trưởng lão khác như thế nào.

    Nam Cung Tiên Âm hỏi, mấy vị trưởng lão Thiên Âm Thần Tông đều chiến đấu với người Yêu Thần Tông ở nơi khác.

    Sau một lúc lâu, Nhiếp Ly thản nhiên đi vào từ lối vào đại điện.

    - Nhiếp Ly!

    Sau khi nhìn thấy Nhiếp Ly, Tiếu Ngưng Nhi ngạc nhiên kêu lên.

    Nàng đang lo lắng an nguy Nhiếp Ly, lúc nhìn thấy Nhiếp Ly bình an trở về, tảng đá trong lòng tự nhiên rơi xuống.

    Diệp Tử Vân nhìn thoáng qua Nhiếp Ly thật sâu, đi đến bên cạnh Nhiếp Ly:

    - Ngươi không sao chứ?

    - Không có việc gì, ta đã nói rồi, người tốt sống không lâu, tai họa di ngàn năm. Người giống như ta nhất định phải sống vạn năm rồi.

    Nhiếp Ly cười hì hì nói.

    - Phốc xích.

    Tiếu Ngưng Nhi không khỏi cười ra tiếng, mỗi lần nhìn thấy Nhiếp Ly không đứng đắn, nàng luôn cảm thấy có mấy phần buồn cười.

    - Không có đứng đắn.

    Diệp Tử Vân không khỏi lầm bầm một tiếng, nhưng tâm tình lại vui sướng rất nhiều.

    - Nhiếp tông chủ.

    Nhìn thấy Nhiếp Ly tới, Nam Cung Tiên Âm chắp tay đối với Nhiếp Ly.

    - Nam Cung tông chủ, ngươi thế nào? Không có sao chứ?

    Nhiếp Ly tựa hồ rất kinh ngạc nói ra, lúc này Nam Cung Tiên Âm sắc mặt trắng bệch, hẳn là bị trọng thương.

    - Vừa rồi bị mấy tên cao thủ Yêu Thần Tông gây thương tích.

    Nam Cung Tiên Âm cười khổ nói:

    - Bất quá không có gì đáng ngại.

    - Yêu Thần tông cao thủ? Nam Cung tông chủ vừa rồi đối địch hẳn là chỉ là mấy tên Ảnh Thứ của Yêu Thần Tông mà thôi. Ta ở ngoài đại điện gặp phải Yêu Thần Tông Phượng Vũ trưởng lão. Cũng may không xảy ra chiến đấu cùng bọn hắn, nếu như Phượng Vũ trưởng lão xuất thủ, chỉ sợ Thiên Âm Thần Tông...

    Dáng vẻ Nhiếp Ly có chút cười trên nỗi đau của người khác.

    Diệp Tử Vân tranh thủ thời gian lôi kéo góc áo Nhiếp Ly, Nhiếp Ly nói như thế cũng quá không nể mặt Nam Cung Tiên Âm.

    Những đệ tử Thiên Âm Thần Tông xung quanh đều lộ bộ dáng rất bất mãn, Nhiếp Ly nói lời này quả thực là đâm chọt chỗ đau trong lòng các nàng.

    Nghe Nhiếp Ly nói, Nam Cung Tiên Âm cười khổ cuống quít, nói:

    - Chẳng biết tại sao Yêu Thần Tông đột nhiên đình chỉ tiến công.

    - Yêu Thần Tông chỉ là tạm thời bị dọa lui mà thôi, bọn hắn nhận được mệnh lệnh Phượng Vũ, tự nhiên phải rút lui.

    Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói ra.

    - Nguyên lai là Nhiếp tông chủ hỗ trợ, Nam Cung Tiên Âm vô cùng cảm kích.

    Nam Cung Tiên Âm chắp tay với Nhiếp Ly, vừa rồi cao thủ Yêu Thần Tông sắp chiến thắng đột nhiên nhận được tín hiệu rút lui rời đi, hẳn là giống như Nhiếp Ly nói, là công lao của Nhiếp Ly.

    Mặc dù Nhiếp Ly nói chuyện hiơ khó nghe, nhưng thân là nhất tông chi chủ, Nhiếp Ly cứu được Thiên Âm Thần Tông, nàng điểm ấy ý chí vẫn phải có.

    - Nam Cung tông chủ tiếp theo chuẩn bị làm thế nào?

    Nhiếp Ly nhìn về phía Nam Cung Tiên Âm hỏi:

    - Nếu Yêu Thần Tông quay lại, Thiên Âm Thần Tông chỉ sợ...

    - Nếu như người Yêu Thần Tông lại đến, Thiên Âm Thần Tông ta tất nhiên thề sống chết chiến một trận, cho dù cùng bọn hắn đồng quy vu tận cũng ở đây không tiếc.

    Nam Cung Tiên Âm hiên ngang lẫm liệt nói:

    - Nam Cung Tiên Âm ta thề cùng tông môn chung sinh tử!

    - Thề cùng tông môn chung sinh tử!

    Một đám nữ đệ tử Thiên Âm Thần Tông nhao nhao phụ họa nói ra.

    - Thiên Âm Thần Tông thật sự can đảm lắm, ta có một biện pháp có thể giải quyết vấn đề khẩn cấp Thiên Âm Thần Tông. Không biết Nam Cung tông chủ...

    Nhiếp Ly lộ ra dáng vẻ có chút khó khăn.

    - Mời Nhiếp tông chủ nói.

    Nam Cung Tiên Âm dừng một chút hỏi, không biết Nhiếp Ly lại có ý đồ xấu gì, nhưng bây giờ Thiên Âm Thần Tông nguy cơ sớm tối, liền xem như Nhiếp Ly đưa yêu cầu, chỉ cần có thể bảo toàn Thiên Âm Thần Tông, hi sinh lớn hơn nữa các nàng cũng có thể tiếp nhận.

    - Kỳ thật rất đơn giản, Vũ Thần Tông chúng ta bây giờ thực lực cường đại, cao thủ Võ Tông nhiều không kể xiết, ta phái người truyền tin, để Vũ Thần Tông phái thêm một số cao thủ tiến vào chiếm giữ Thiên Âm Thần Tông, đương nhiên có thể bảo vệ được Thiên Âm Thần Tông chu toàn.

    Nhiếp Ly nói ra.

    - Chỉ đơn giản như vậy?

    Nam Cung Tiên Âm sửng sốt một chút, nàng còn tưởng rằng Nhiếp Ly sẽ nói yêu cầu quá phận gì.

    - Chỉ đơn giản như vậy.

    Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, khẽ cười nói.​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Yêu Thần Ký
    Tác giả: Ốc Sên Nổi Đóa
    Chương 470: Âm Mưu Của Nhiếp Ly

    Nhóm dịch: Hội những người yêu thích đại chúa tể + yêu thần ký
    Nguồn: Hội fan Yêu Thần Ký

    Đại điện Vũ Thần Tông.

    Nơi này vàng son lộng lẫy, rộng rãi hùng vĩ.

    Hoàn toàn khác với sự suy tàn mấy năm, bây giờ Vũ Thần Tông có một loại cảm giác rực rỡ hẳn lên.

    Bởi vì Nhiếp Ly cung cấp thánh dược số lượng kinh người, bây giờ cao thủ Vũ Thần Tông vô số, ngoại trừ đệ tử bản tông ra, bên dưới còn thu nạp đệ tử ngoại môn, toàn bộ tông môn mở rộng mấy lần, thực lực đệ tử tăng lên rất nhanh, khiến cho thực lực toàn bộ Vũ Thần Tông lớn mạnh, nghiễm nhiên đã trở thành đệ nhất đại tông chính đạo.

    Bất quá bởi vì Vũ Thần Tông phong bế tất cả tin tức, các đại tông môn khác cũng không biết thực lực chân thực của Vũ Thần Tông.

    Mặc dù đại môn Vũ Thần Tông đóng chặt, nhưng các đại tông môn vẩn liên tục phái người đến.

    Có người đến điều tra thực lực Vũ Thần Tông, có người đến chỉ cầu thánh dược.

    Lúc này, phía trên Vũ Thần Tông có năm người đang trai đổi với nhau.

    Năm người này đều là cường giả Võ Tông cảnh đỉnh phong.

    Thiên Võ Thần Tôn không khỏi cảm khái không thôi:

    - Không nghĩ tới sau khi bế quan, Vũ Thần Tông lại phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy.

    - Xem ra năm đó đem vị trí tông chủ do Nhiếp Ly kế nhiệm đúng là một lựa chọn phi thường chính xác.

    Thiên Vân Thần Tôn nói ra.

    - Bằng vào thực lực Vũ Thần Tông ta hôm nay, cũng xem như hoàn toàn xứng với đệ nhất đại tông chính đạo, Nhiếp Ly xác thực cư công chí vĩ!

    Long Viêm Thần Tôn phụ họa nói.

    - Nhân tài như vậy, nhất định phải hảo hảo lưu lại mới được. Ta có một đề nghị, không bằng năm người chúng ta tuyển ra một tuyệt sắc thiếu nữ trong tộc mình kết hôn với Nhiếp Ly, kể từ đó, Nhiếp Ly càng sẽ tận lực vì Vũ Thần Tông hơn.

    Linh Lung Thần Tôn nói ra:

    - Long Vũ Âm trong tộc ta vừa lúc cùng Nhiếp Ly tình đầu ý hợp, vừa vặn an bài bọn hắn nhanh chóng thành hôn.

    - Biện pháp này rất tốt, chỉ là không biết Nhiếp Ly nghĩ thế nào.

    Xích Vân Thần Tôn trầm tư một lát nói ra.

    - Theo ta thấy, Nhiếp Ly cũng không phải một người háo sắc, làm như vậy chỉ sợ không có hiệu quả gì.

    Thiên Vân Thần Tôn nói ra.

    - Không biết Thiên Vân huynh có cao kiến gì?

    Xích Vân Thần Tôn nói ra.

    - Nhiếp Ly trọng tình trọng nghĩa, một thân chính khí, chúng ta chỉ cần chiếu cố nhiều hơn, cộng thêm thêm bây giờ hắn đã là tông chủ Vũ Thần Tông chúng ta, lấy tâm tính của hắn, hắn sẽ không ruồng bỏ Vũ Thần Tông. Nếu như ép buộc hắn thành hôn cùng thiếu nữ trong tộc chúng ta, chỉ sợ sẽ mang đến hiệu quả không tốt.

    Thiên Vân Thần Tôn nói ra.

    - Nhiếp Ly chính là đệ tử Thiên Vân Thần Tôn, Thiên Vân Thần Tôn đương nhiên hiểu tâm tính Nhiếp Ly, dựa theo Thiên Vân Thần Tôn nói là được.

    Thiên Võ Thần Tôn nói ra.

    Đúng lúc này, từng sợi tin tức truyền vào trong tai Thiên Võ Thần Tôn, Thiên Võ Thần Tôn hơi tập trung.

    - Ta vừa mới nhận được tin tức, là Nhiếp Ly từ Thiên Âm Thần Tông trở về.

    Thiên Võ Thần Tôn khẽ nhíu mày.

    - Không biết Nhiếp Ly truyền đến tin tức gì?

    Chúng Thần Tôn không khỏi nghi ngờ hỏi.

    - Nhiếp Ly nói, Thiên Âm Thần Tông vừa bị Yêu Thần Tông tập kích, để cho chúng từ Vũ Thần Tông chọn 5 vạn tên cao thủ, tiến về thủ hộ Thiên Âm Thần Tông.

    Thiên Võ Thần Tôn nói ra:

    - Chí ít đều là Thiên Chuyển cảnh, Long Đạo cảnh, nhất định phải có mười vị Võ Tông tam trọng thiên trở lên.

    - 5 vạn tên cao thủ, nhiều như vậy?

    Xích Vân Thần Tôn lộ ra có chút nghi hoặc.

    - Không biết Nhiếp Ly có ý đồ gì đây? Thiên Âm Thần Tông chưa chắc sẽ đồng ý.

    - Thiên Âm Thần Tông đã đồng ý.

    Thiên Võ Thần Tôn nói ra.

    - Bất quá, Nhiếp Ly còn có một số yêu cầu. Nhiếp Ly yêu cầu chúng ta phái đệ tử đi, nhất định phải là nam nhân độc thân chưa có đạo lữ.

    - Nam nhân độc thân, tại sao lại có loại yêu cầu kỳ lạ này chứ?

    Xích Vân Thần Tôn sửng sốt một chút.

    Mấy người Thiên Vân Thần Tôn cũng biểu thị khó hiểu.

    Linh Lung Thần Tôn nghĩ lại, liền cười đến, nói:

    - Nhiếp Ly này, thật sự là giảo hoạt cực kỳ.

    - Còn mời Linh Lung Thần Tôn giải thích một chút.

    Thiên Võ Thần Tôn không hiểu nói ra.

    - Chư vị suy nghĩ kỹ một chút, Thiên Âm Thần Tông nhiều nhất là cái gì? Đương nhiên là nữ nhân. Thiên Âm Thần Tông xưa nay không thu nam đệ tử, cho nên môn hạ đều là nữ đệ tử.

    Linh Lung Thần Tôn cười nói.

    Chư vị Thần Tôn thoáng tưởng tượng, lập tức hiểu được.

    - Đoán chừng Thiên Âm Thần Tông bị Yêu Thần Tông công kích, nguy cơ sớm tối được Nhiếp Ly giải vây, nếu không phải vậy sẽ không đáp ứng Nhiếp Ly phái nhiều đệ tử Vũ Thần Tông tiến vào chiếm giữ Thiên Âm Thần Tông như vậy. Nhiếp Ly cũng rất giảo hoạt, lại để tất cả để tử đến đều là nam nhân độc thân.

    Linh Lung Thần Tôn cười nói:

    - Nghĩ những nữ đệ tử Thiên Âm Thần Tông kia, bình thường ngay cả nam tử đều không gặp được, năm này tháng nọ, khẳng định đói khát cực kỳ. Có thể tưởng tượng, phái 5 vạn nam nhân độc thân đi vào sẽ có kết quả gì.

    - Thiên Vân Thần Tôn, ngươi không phải nói Nhiếp Ly một thân chính khí sao?

    Xích Vân Thần Tôn sắc mặt cổ quái.

    - Chuyện này... Ta thu hồi lời vừa mới nói.

    Thiên Vân Thần Tôn không khỏi có chút lúng túng nói ra.

    - Đại trượng phu trọng tình trọng nghĩa, chuyện này không sai, nhưng cũng không thể quá mức ngay thẳng, trong một số tình huống vận dụng đầu óc cũng không phải chuyện xấu gì. Tính cách tiểu tử Nhiếp Ly này, ta thích!

    Linh Lung Thần Tôn cười nói.

    - Đề nghị của Nhiếp Ly, ý mấy vị như thế nào?

    Thiên Võ Thần Tôn không khỏi hỏi, chuyện này, thật đúng là làm cho người ta có chút xấu hổ.

    - Ta đồng ý đề nghị của Nhiếp Ly.

    Linh Lung Thần Tôn lúc này nói ra:

    - Các ngươi nghĩ đi, chúng ta làm như thế, không có ý ám toán Thiên Âm Thần Tông, lại bảo vệ Thiên Âm Thần Tông, lại giải sự đói khát của các nữ đệ tử Thiên Âm Thần Tông, nhất cử lưỡng tiện, cớ sao không làm?

    - 5 vạn tên đệ tử Vũ Thần Tông tiến vào chiếm giữ Thiên Âm Thần Tông, nếu kết thành 5 vạn đôi vợ chồng, sợ là toàn bộ Thiên Âm Thần Tông, cũng sẽ ở dưới sự khống chế của chúng ta. Tiếp qua mười mấy hai mươi năm, Thiên Âm Thần Tông lại khó thoát ly Vũ Thần Tông. Việc này mặc dù không được tính là âm mưu gì, nhưng có phải không quá phúc hậu rồi hay không?

    Xích Vân Thần Tôn có chút đỏ mặt nói ra:

    - Vũ Thần Tông ta làm việc đường đường chính chính.

    - Xích Vân Thần Tôn nói sai rồi, chuyện này làm sao không đường đường chính chính?

    Linh Lung Thần Tôn nói ra:

    - Thiên Âm Thần Tông cần chúng ta viện trợ, ngươi nói cần phái người tới hỗ trợ hay không?

    - Cần

    Xích Vân Thần Tôn suy nghĩ một chút nói ra.

    - Nếu cần phái người đi, chúng ta nên phái người nào đi? Nhiếp Ly nói phái một vài nam nhân thì có làm sao? Có bao nhiêu đệ tử Vũ Thần Tông ngưỡng mộ nữ đệ tử Thiên Âm Thần Tông, quân tử chẳng lẽ sẽ không thể giúp người khác hoàn thành mộng tưởng sao?

    Linh Lung Thần Tôn hừ hừ một tiếng nói ra:

    - Trong nhà Xích Vân Thần Tôn có kiều thê mỹ thiếp, nhưng cũng không thể đàn ông no không biết đàn ông chết đói, những đệ tử Vũ Thần Tông chúng ta cũng không thể cả một đời làm đàn ông độc thân được.

    Nghe được Linh Lung Thần Tôn lời nói, gương mặt Xích Vân Thần Tôn hơi đỏ lên, nói:

    - Vậy ta cũng đồng ý đề nghị của Nhiếp Ly.

    Thiên Vân Thần Tôn nói ra:

    - Ta cũng đồng ý cách làm của Nhiếp Ly.

    Thiên Võ Thần Tôn nghĩ nghĩ, nói ra:

    - Đã như vậy, vậy chúng ta liền trong Vũ Thần Tông chọn lựa 5 vạn nam đệ tử tiến về Thiên Âm Thần Tông, vì để tránh cho Thiên Âm Thần Tông lần nữa lọt vào tập kích, việc này phải mau chóng tiến hành.​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Yêu Thần Ký
    Tác giả: Ốc Sên Nổi Đóa
    Chương 471: Phụng chỉ tán gái

    Nhóm dịch: Hội những người yêu thích đại chúa tể + yêu thần ký
    Nguồn: Hội fan Yêu Thần Ký

    Ngũ đại cự đầu đều đồng ý chuyện này nên việc điều động người trong nội bộ Vũ Thần Tông đương nhiên không có gì khó.

    Toàn bộ Vũ Thần Tông bỗng chốc rộng ràng hẳn lên, tất cả mọi người tụ tập đến diễn võ trường, chỉ có điều những người bị triệu tập toàn là nam đệ tử.

    - Không biết phó tông chủ triệu tập chúng ta có chuyện gì?

    - Nghe nói nhất định phải là nam đệ tử độc thân. Chẳng lẽ phó tông chủ muốn chúng ta đi cầu hôn hay sao?

    Một đám đệ tử nghị luận ầm ĩ, không ai biết đã xảy ra chuyện gì.

    Ban đầu vốn có rất nhiều đệ tử âm thầm không phục việc Nhiếp Ly trở thành tông chủ Vũ Thần Tông. Nguyên nhân rất đơn giản, Nhiếp Ly gia nhập Vũ Thần Tông chưa mấy năm, tư lịch quá ít ỏi, hơn nữa thực lực lại không đạt tới Võ Tông cảnh.

    Nhưng theo thời gian trôi qua, suy nghĩ không phục trong lòng họ đã tự động biến mất, thay vào đó là sự tôn sùng tột độ.

    Có vị tông chủ nào chỉ trong khoảng thời gian ngắn có thể để tu vi đệ tử tăng vọt lên như thế? Từ khi Nhiếp Ly thượng vị đến nay, tu vi của họ ít nhất đã tăng lên một đại giai, thậm chí số ít đệ tử có thiên phú trác tuyệt tăng lên tận mấy giai.

    Bây giờ, trong lòng đệ tử Vũ Thần Tông, địa vị Nhiếp Ly đã đạt tới cấp bậc cao thượng không gì so sánh nổi.

    Lý Hành Vân nhìn lướt qua diễn võ trường, tại đây đang có khoảng chừng mấy vạn đệ tử, người người nhốn nháo. Âm thanh bàn tán vang lên không ngừng, tất cả mọi người đang nghị luận, không có ai chú ý đến Lý Hành Vân.

    Lý Hành Vân ho khan, tiếng nói truyền đến trong tai mọi người:

    - Từ khi tông chủ đi Thiên Âm Thần Tông, vị trí phó tông chủ do ta đảm nhiệm Vũ Thần Tông, lần này tông chủ truyền đạt mệnh lệnh, các ngươi phải lắng nghe cho rõ.

    Nghe thấy mệnh lệnh của tông chủ, toàn bộ diễn võ trường trong nháy mắt liền im phăng phắc, ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn chằm chằm về phía Lý Hành Vân.

    Không gian đột nhiên an tĩnh khiến Lý Hành Vân hơi sững sờ.

    Hắn không nghĩ tới, mệnh lệnh của Nhiếp Ly có tác dụng lớn đến vậy đối với đông đảo đệ tử bình thường.

    Lý Hành Vân ho khan vài tiếng, che giấu sự bối rối của mình rồi tiếp tục tuyên bố:

    - Tông chủ bảo ta triệu tập các ngươi, mục đích chính là chuẩn bị phái các ngươi đến Thiên Âm Thần Tông!

    - Phó tông chủ, tông chủ muốn chúng ta đến đó để làm nhiệm vụ trọng yếu sao? Tông chủ cần chúng ta bảo hộ sao?

    Một đệ tử lên tiếng.

    Tất cả mọi người chăm chú nhìn Lý Hành Vân:

    - Có phải tông chủ đụng phải phiền phức hay không? Tông chủ đã triệu tập chúng ta, dù có chết chúng ta cũng không chối từ.

    Lý Hành Vân vội vàng khoát tay:

    - Tông chủ không gặp phiền phức, lần này phái các ngươi đi, không phải để bảo hộ tông chủ.

    Đám đệ tử nhìn ngó lẫn nhau, trong lòng nghi hoặc, vậy thật ra là chuyện gì?

    - Lần này phái các ngươi đi, thật sự có nhiệm vụ trọng yếu, chính là muốn để cho các ngươi bảo hộ Thiên Âm Thần Tông.

    Lý Hành Vân mỉm cười nói ra đáp án.

    - Bảo hộ Thiên Âm Thần Tông? Thiên Âm Thần Tông tại sao lại cần chúng ta đến bảo hộ?

    Vài đệ tử thắc mắc.

    - Đoạn thời gian trước, Yêu Thần Tông đột nhiên tiến công Thiên Âm Thần Tông, khiến cho Thiên Âm Thần Tông bị trọng thương, sau đó Yêu Thần Tông bị tông chủ của chúng ta dọa lui. Thiên Âm Thần Tông dù sao cũng là một trong lục đại chính đạo Thần Tông, chúng ta đương nhiên phải bảo hộ các nàng khỏi sự công kích của phe Ma Đạo.

    Lý Hành Vân lập tức giải đáp thắc mắc.

    - Chúng ta đã rõ, phó tông chủ yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!

    - Chúng ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực bảo hộ Thiên Âm Thần Tông!

    Đông đảo các đệ tử nhao nhao đáp.

    Lý Hành Vân đột nhiên cười thần bí:

    - Ngoại trừ bảo hộ Thiên Âm Thần Tông, tông chủ còn giao cho các ngươi một nhiệm vụ càng trọng yếu hơn. Đó chính là... Mang một đám nhỏ trở về.

    - Mang một đám nhỏ trở về? Không biết phó tông chủ có ý gì?

    Lý Hành Vân cười lớn:

    - Cần ta nói rõ hơn nữa sao? Sau khi đến Thiên Âm Thần Tông đằng sau, các ngươi cứ ra sức tán gái cho ta. Các ngươi ngẫm lại đi, những nữ đệ tử của Thiên Âm Thần Tông suốt ngày tu luyện trong tông, đã bao nhiêu năm chưa từng thấy nam nhân rồi?

    Chúng đệ tử ngu ngơ nửa ngày, họ không ngờ tông chủ vậy mà lại ban mệnh lệnh kiểu này.

    Nhìn thấy dáng vẻ ngây người của đông đảo các đệ tử, Lý Hành Vân buồn bực nói tiếp:

    - Chẳng lẽ các ngươi còn chưa rõ sao? Ý của tông chủ là để cho các ngươi phụng chỉ tán gái. Tông chủ nói, sau chuyến đi tới Thiên Âm Thần Tông này, nếu ai không mang theo ít nhất một cô nàng trở về, xem như đã mất sạch mặt mũi của Vũ Thần Tông, hình phạt là trục xuất tông môn, từ nay về sau vĩnh viễn không thu nhận. Nếu như mang được một cô em trở về, xem như đã lập được công lớn, ban thưởng 10 khỏa thánh dược, nếu mang được hai cô em trở về, thưởng 30 khỏa thánh dược. Các ngươi nghe rõ ràng chưa!

    - Nghe rõ!

    Một đám đệ tử Vũ Thần Tông phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc.

    Tất cả đều có bộ dạng hớn hở, không ngờ tông chủ triệu tập họ tiến về Thiên Âm Thần Tông là để tán gái, đi theo tông chủ thật sự là... Quá sung sướng!

    - Chuyện này chỉ có các ngươi biết, phải yên lặng mà làm, không thể để cho người Thiên Âm Thần Tông biết, nghe rõ chưa?

    Lý Hành Vân lớn tiếng nói.

    - Nghe rõ!

    Lý Hành Vân gật đầu mỉm cười, mặt hắn hơi đỏ lên, không nghĩ tới Nhiếp Ly thế mà để hắn tuyên bố mệnh lệnh vô sỉ như vậy, tuy nhiên trông thấy thần sắc phấn chấn, dáng vẻ kích động của lũ sói con này, trong lòng hắn cũng có chút ngứa ngáy.

    Nghe nói mỗi một đệ tử Thiên Âm Thần Tông đều là nhân gian tuyệt sắc.

    Nếu không phải trong nhà có cọp cái thì hắn đã xung phong tới Thiên Âm Thần Tông rồi.

    Gia hỏa Nhiếp Ly này thật sự quá vô sỉ!

    Rất nhanh chóng, đệ tử Vũ Thần Tông đã thu thập hành trang xong, bắt đầu xuất phát.

    Cao thủ Vũ Thần Tông kết đội tiến về Thiên Âm Thần Tông, chuyến này bọn họ mang theo nhiệm vụ mười phần gian khổ, bởi vì tông chủ ra lệnh, nếu không mang được ít nhất một em gái về thì sẽ bị trục xuất tông môn, vĩnh viễn không thu nhận. Nếu quả thật như vậy thì đây chính là sỉ nhục suốt đời!

    Lúc này, trong một gian phòng ở Thiên Âm Thần Tông.

    Nhiếp Ly chậm rãi cất lá thư, mỉm cười.

    - Lý Hành Vân đã phái bảy vạn người tới, dư sức bảo hộ Thiên Âm Thần Tông.

    Nhiếp Ly mỉm cười nói.

    Tiếu Ngưng Nhi nhìn thoáng qua thư, nghi ngờ hỏi:

    - Ta có một chuyện phi thường tò mò, vì sao nhất định phải phái một đám đàn ông độc thân tới đây chứ, chẳng lẽ những người khác không thể bảo hộ Thiên Âm Thần Tông sao?

    Dáng vẻ ngây thơ của Tiếu Ngưng Nhi khiến cho Nhiếp Ly có hơi xấu hổ.

    Có phải ta hơi vô sỉ rồi không? Nhiếp Ly thầm nghĩ, nhưng lời ra đến miệng lại biến thành:

    - Tất nhiên là vì muốn tốt cho Thiên Âm Thần Tông, chỉ có đàn ông độc thân mới có thể tận tâm tận lực, Thiên Âm Thần Tông có họ bảo hộ nhất định sẽ an toàn.​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Yêu Thần Ký
    Tác giả: Ốc Sên Nổi Đóa
    Chương 472: Chứng thực một việc

    Nhóm dịch: Hội những người yêu thích đại chúa tể + yêu thần ký
    Nguồn: Hội fan Yêu Thần Ký

    Dịch: Hoangforever

    “Vì sao nam nhân độc thân mới có thể tận tâm tận lực?”

    Tiếu Ngưng Nhi vẫn rất là nghi ngờ hỏi.

    “Ngưng Nhi. Người nghĩ như vậy là sai rồi. Bên trong Thiên Âm Thần Tông tất cả đều là nữ đệ tử. Nếu như có một đệ tử nam giới thuộc phái khác tới, giả sử có một đệ tử Thiên Âm Thần Tông bên này nhìn thấy chàng trai này liền ưng ý. Chuyện này chẳng phải sẽ khiến cho gia đình mâu thuẫn hay sao? Cho nên nhất định phải là một nam tử độc thân tới mới được.”

    Nhiếp Ly nói rất là có đạo lý, xử lý rất là nghiêm túc.

    “Hình như ta hiểu rồi.”

    Gương mặt Tiểu Ngưng Nhi chợt đỏ lên. Một chiêu này của Nhiếp Ly thật đúng là giải quyết tận gốc.

    Nếu như có một ngày, nữ đệ tử Thiên Âm Thần Tông kết thành đạo lữ với nam đệ tử Vũ Thần Tông, đến lúc đó e rằng Thiên Âm Thần Tông phải phụ thuộc vào Vũ Thần Tông rồi.

    ” Bên Thiên Âm Thần Tông có vẻ đã ồn rồi. Ta có lẽ nên tới các thần tông khác thăm hỏi một chút .

    Nhiếp Ly lẩm bẩm. Nếu như Thiên Âm Thần Tông đã bị hắn từ từ nắm trong tay rồi. Vậy tiếp theo chính là cần khuếch trương thế lực.

    “Nhiếp Ly, ngươi đang nói gì vậy?”

    Tiểu Ngưng Nhi nghe không rõ, nghi hoặc hỏi lại.

    “Ngưng Nhi, đột nhiên ta muốn nghiên cứu thảo luận một việc”

    Nhiếp Ly suy nghĩ một chút nói.

    -Chuyện gì?

    Tiếu Ngưng Nhi nhìn Nhiếp Ly một chút, trong lòng nổi lên sự tò mò.

    -Là như vậy, ta vẫn luôn tìm tòi nghiên cứu một việc. Đó là về Hắc Ma Sâm Lâm.”

    Nhiếp Ly nói.

    ” Hắc Ma Sâm Lâm à? Đó không phải là khu rừng rậm phía Tây Nam Quang Huy Thành sao?”

    Tiếu Ngưng Nhi nghi ngờ hỏi. Tại sao Nhiếp Ly lại nghĩ tới chuyện tình xa xôi tới như vậy.

    “Đúng vậy. Đích thị là Hắc Ma Sâm Lâm.”

    Nhiếp Ly nhớ lại hồi ức xa xưa, năm đó Tiểu Ngưng Nhi bước chân vào Hắc Ma sâm lâm, sau đó không có đi ra ngoài nữa. Kiếp trước Nhiếp Ly có gặp một người con gái, nàng tên là Tiêu Ngưng. Thế nhưng không hiểu tại sao, Tiểu Ngưng Nhi lại có những trí nhớ liên quan tới người con gái này.

    Rất có thể, tất cả mọi việc đều từ Hắc Ma Sâm Lâm mà ra.

    Có lẽ kiếp trước Tiểu Ngưng Nhi tiến vào Hắc Ma Sâm Lâm nhưng không có chết. Sau đó nàng còn đi tới Long Khư Giới Vực, và gặp hắn ở đó.

    Cho nên đối với Tiểu Ngưng Nhi, trong lòng Nhiếp Nhi vẫn luôn cảm thấy nàng chịu thiệt thòi rất nhiều.

    ” Về cái Hắc Ma Sâm Lâm này, ta cũng từng đi qua mấy lần.”

    Tiểu Ngưng Nhi suy nghĩ một chút nói.

    ” Người đã đi qua nơi đó? Nơi đó có những gì vậy?”

    Nhiếp Ly ngạc nhiên hỏi.

    ” Ta không có tiến vào trong Hắc Ma Sâm Lâm.”

    Tiếu Ngưng Nhi lắc đầu nói:

    ” Chẳng qua là mỗi lần ta tới gần Hắc Ma Sâm Lâm, ta đều nghe thấy có một giọng nói kêu gọi ta, khiến cho ta có cảm giác rất là kỳ lạ đối với khu rừng này. “

    ” Cảm giác gì?”

    ” Giống như xuyên qua thời không, biến thành một người khác vậy. Hình như ở đó ta đã trải qua một chuyện khiến cho ta rất là đau buồn, phải khóc lên. Mỗi lần ta tới gần đó, trong lòng ta đều dâng lên một loại bi thương và đau khổ.”

    Con mắt Tiểu Ngưng Nhi thoáng hiện ra nước mắt.

    – Biến thành một người khác?

    Nhiếp Ly đi qua đi lại, lẩm bẩm nói:

    ” Kỳ lạ, tại sao lại có cảm giác như vậy? Chẳng lẽ Tiểu Ngưng Nhi cũng có thể cảm nhận được kiếp trước của nàng?”

    ” Ở kiếp trước, chẳng lẽ Tiểu Ngưng Nhi cũng cảm nhận được sự kêu gọi của Hắc Ma Sâm Lâm. Cho nên mới bất chấp tất cả mà bước vào Hắc Ma sâm lâm?”

    Nhiếp Ly cau mày:

    ” Nếu thật sự là như vậy, vật vừa có số mệnh, vừa có thời không thế này. Quả thật phải khiến cho mình suy nghĩ sâu xa hơn nữa.”

    “Nhiếp Ly, ngươi đang nói cái gì đó?”

    Tiếu Ngưng Nhi nghi hoặc hỏi.

    ” Rốt cuộc tại sao Thời Không Yêu Linh Chi Thư lại có thể khiến cho ta trùng sinh. Trong chuyện này rốt cuộc nó có nguyên lý như thế nào?”

    Nhiếp Ly cau mày thầm nghĩ:

    ” Chẳng lẽ , kết cấu của thời không là một vòng tròn?”

    ” Cái gì có kết cấu hình tròn?”

    Tiếu Ngưng Nhi kinh ngạc hỏi.

    -Không có gì.

    Nhiếp Ly lắc đầu:

    “Ngưng Nhi, ta nghĩ có lẽ người nên cho ta xem một thứ?”

    “Thứ gì?”

    Tiểu Ngưng Nhi nghi hoặc hỏi.

    “Ngươi cởi quần áo ra.”

    Nhiếp Ly trịnh trọng nói.

    “A, cởi quần áo?”

    Gương mặt xinh đẹp của Tiểu Ngưng Nhi lập tức đỏ lên. Tại sao Nhiếp Ly có yêu cầu như vậy, Nhiếp Ly muốn làm gì?

    Tiếu Ngưng Nhi chần chờ, do dự. Nàng ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly. Gương mặt nàng lúc này đã đỏ lắm rồi,

    ” Nhất định phải cởi sao?”

    Nhiếp Ly gật đầu.

    “Nhưng mà, nhưng mà … lúc này không được đâu.”

    Tiếu Ngưng Nhi ngẩng đầu nhìn sang bên cạnh, thấy cửa sổ vẫn chưa có đóng.

    “Ta quên mất.”

    Nhiếp Ly suy nghĩ một chút. Sau đó nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của Tiểu Ngưng Nhi, lúc này hắn mới ý thức ra được, lúc này mà làm chuyện kia có chút không đúng cho lắm. Nhưng có rất nhiều thứ, hắn quả thật không thể chờ đợi thêm được nữa, muốn nhanh chóng kiểm chứng xem suy nghĩ của mình có đúng hay không.

    “Vậy chúng ta đóng cửa sổ lại là được.”

    “A?”

    Tiếu Ngưng Nhi ngẩn người, nàng còn tưởng rằng Nhiếp Ly sẽ nói bỏ qua. Không ngờ Nhiếp Ly lại muốn đóng cửa sổ lại thật, Nhiếp Ly muốn nàng cởi áo tới như vậy sao?

    Tiếu Ngưng Nhi cảm thấy trong lòng mình giống như một chú hươu con đang chạy loạn lên vậy.

    Nhiếp Ly quay người đi đóng cửa.

    Bành bành bành, từng cánh cửa lần lượt được đóng lại.

    “Nhiếp Ly, bây giờ đang là ban ngày ban mặt, làm như vậy không tốt đâu!”

    Tiếu Ngưng Nhi e lệ nói. Nàng cúi đầu, vẻ mặt rất là xấu hổ. Bất kỳ nam nhân nào mà nhìn thấy nàng như vậy có lẽ không có ai nhịn được.

    ” Có gì mà không tốt cơ chứ?”

    Nhiếp Ly nghi hoặc hỏi,

    ” Giữa ta và người mà còn để ý tới những chuyện như vậy sao?”

    Nghe thấy Nhiếp Ly nói như vậy. Tim Tiểu Ngưng Nhi càng đập nhanh hơn. Đúng vậy! Từ lâu rồi, nàng vẫn luôn có quyết định rằng, cả cuộc đời này nàng chỉ thuộc về hắn mà thôi. Nhưng lúc này hình như có chút quá sớm thì phải.

    Chẳng lẽ hắn không muốn đợi tới đêm tân hôn sao….

    Vừa nghĩ tới kết hôn, vẻ mặt Tiểu Ngưng Nhi liền ảm đạm xuống. Tử Vân mới là hôn phu của Nhiếp Ly. Nếu như muốn kết hôn, sao tới lượt của nàng được.

    Cho dù không có danh phận, cho dù bị người đời phỉ nhổ. Nhưng chỉ cần ở bên cạnh hắn, nàng sẽ hiến dâng tất cả cho hắn.

    Tiểu Ngưng Nhi cam tâm tình nguyện như vậy. Như vậy không tốt hơn việc chờ hắn và Tử Diệp kết hôn với nhau sao.

    Sau khi Nhiếp Ly đã đóng kín hết các cánh cửa sổ rồi. Hắn tới bên cạnh Tiểu Ngưng Nhi. Sau đó cúi đầu nhìn Tiểu Ngưng Nhi. Liền thấy khuôn mặt của nàng khẽ nâng lên, gò má đỏ rực giống như đóa hồng nở rộ vậy. Hết sức là xinh đẹp. Nàng nhắm mắt lại, lông mi khẽ rung, giống như kiểu tâm trạng không được bình tĩnh vậy.

    Chiếc môi màu hồng nhạt kia, hắn nhìn thấy mà phải thèm thuồng. Thật sự muốn cắn nó một cái.

    “Ngưng Nhi, ngươi sao lại nhắm mắt vậy?”

    Nhiếp Ly nhìn Tiểu Ngưng Nhi nghi hoặc hỏi.

    ” Chẳng lẽ… chuyện này, người còn muốn ta mở trừng trừng mắt ra mà nhìn sao?”

    Tiểu Ngưng Nhi suy nghĩ trong lòng. Nàng cảm thấy rất là xấu hổ. Nhiếp Ly, rốt cuộc người muốn ta làm như thế nào đây?

    Bộ ngực Tiểu Ngưng Nhi phập phồng lên xuống rất là dồn dập.

    Nhìn bộ dạng Tiểu Ngưng Nhi thẹn thùng rất là đáng yêu như thế này. Nhiếp Ly không khỏi dâng lên cảm xúc ham muốn. Trong lòng hắn không khỏi hiện lên một tia mơ màng. Vào giờ khắc này, bất kỳ nam nhân nào mà nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Tất cả đều sẽ không nhịn được.

    Hô hấp Nhiếp Ly càng thêm gấp gáp. Hắn không nhịn được muốn đem bàn tay của mình đem quần áo Tiểu Ngưng Nhi cởi ra. Sau này có lẽ cũng không có cơ hội tốt như thế này nữa đâu….
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)