FULL  Hài  LS Q.Sự Y Thống Giang Sơn - Free 306 - Thạch Chương Ngư

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Biết Để Làm Gì

    Biết Để Làm Gì Dâm Dê Đê Tiện Super Moderator

    Tham gia ngày:
    5/7/14
    Bài viết:
    22,146
    Được thích:
    63,866
    Y THỐNG GIANG SƠN
    Tác giả: Thạch Chương Ngư

    Chương 462: Ai sợ ai (thượng)

    Nhóm dịch: Nghĩa Hiệp
    Nguồn: metruyen.com
    Share: Banlong.us





    Ngón tay của Tịch Nhan như măng non chọc chọc vào đầu của hắn: - Hồ Tiểu Thiên, ngươi đừng kiểu cho mặt mà không biết xấu hổ. Ngươi thích rượu mời không uống, thích uống rượu phạt phải không. Ta chỉ cần ra lệnh một tiếng, lập tức đám chim chóc sẽ lột da ngươi. Còn có Công chúa bảo bối của ngươi. Ha ha... Nàng mỉm cười, cười có vẻ âm hiểm ác độc. Tuy nhiên với dung nhan tuyệt thế của nào, bất kể làm ra vẻ ác độc như thế nào cũng không khiến cho người chán ghét.

    Hồ Tiểu Thiên nói: - Làm sao? Xem nàng ta đã nắm rõ được thân phận của Công chúa An Bình.
    Khuôn mặt trắng đẹp không tỳ vết của Tịch Nhan hệên lên sát khí lạnh lẽo âm u: - Nếu ngươi không đáp ứng ta, ta liền giết hết đám người kia của ngươi.

    Hồ Tiểu Thiên hít một hơi khí lạnh. Yêu nữ này nói được thì làm được. Nếu thực sự chọc giận nàng, không loại trừ khả năng nàng làm như vậy. Hồ Tiểu Thiên nói: - Chuyện giữa chúng ta sao có thể làm liên lụy tới người khác?

    Tịch Nhan nói: - Ta đã quyết định chuyện gì thì không ai thay đổi được. Hồ Tiểu Thiên, hiện tại tất cả mọi người đều nhìn thấy ngươi chém đứt tú cầu của ta. Nếu ngươi không đồng ý cưới ta, ta còn mặt mũi nào đi gặp người khác nữa. Trước mắt ngươi chỉ được lựa chọn hai cond dường. Hoặc là cưới ta, hoặc là chết.

    Hồ Tiểu Thiên dở khóc dở cười. Hắn lớn như vậy rồi, hai đời gộp lại cũng chưa từng gặp cô gái nào như vậy. Không ngờ lại bức hôn với một thái giám. Hồ Tiểu Thiên nói: - Nha đầu à, dù sao hai chúng ta cũng quen biết nhau được một thời gian. Với dung mạo này của cô, cho dù không xưng là thanh lệ tuyệt lân, thì cũng là quyến rũ tới tận xương. Nếu ai có thể lấy được cô, còn không phải là kiếp trước tu luyên nên kiếp này mới có phúc.

    Tuy Tịch Nhan nghe có chút chói tai, nhưng tốt xấu hắn đang khen mình. Vì thế nàng nhíu nhíu mày, coi như thừa nhận.

    Hồ Tiểu Thiên nói: - Còn ta thì đã thảm tới mức này rồi, côcũng không chê ta. Nếu ta lại từ chối, thì coi như không thức thời. Tuy nhiên có một việc ta phải nói trước. Cha mẹ ta đã định ra một mối hôn sự từ nhỏ cho ta. Nếu cô cứ nhất quyết gả cho ta, thì về sau cũng chỉ có thể làm thiếp

    Tịch Nhan nói: - Đừng nói nữa, không phải là con gái của Lý Thiên Hành ở Tây Xuyên sao? Ngươi chớ gạt ta. Hôn ước giữa các ngươi không phải đã giải trừ rồi sao?

    Hồ Tiểu Thiên thấy điều này cũng không gạt được nàng, liền không phản bác nữa.

    Tịch Nhan nói: - Ngươi nghe rõ cho ta. Ngươi tiếp được tú cầu của ta, liền chấp nhận lão bà này. Hiểu chưa?

    Hồ Tiểu Thiên gật đầu. Tịch Nhan búng ngón tay vào trán hắn:
    - Về sau không được quyến rũ con gái khác sau lưng ta. Biết chưa?

    Hồ Tiểu Thiên cười khổ: - Ta là thái giám, muốn quyến rũ cũng không có khả năng đó.

    Tịch Nhan lại búng một cái vào trán hắn: - Ta còn không biết đức hạnh của ngươi? Tuy rằng vô lực, nhưng gan lại lớn hơn trời. Ngay cả Công chúa An Bình cũng nghĩ tới. Còn có chuyện gì ngươi không dám làm?

    Hồ Tiểu Thiên sợ tới mức vội vàng che miệng nàng lại, mắt nhìn xung quanh: - Đừng nói linh tinh. Cô trêu ta đấy à. Ta chỉ là một thái giám, đâu có tâm tư đó?

    Tịch Nhan hất tay hắn ra, hạ giọng nói:
    - Từ lần đầu tiên gặp ngươi ta liền biết ngươi là một kẻ háo sắc. Cho dù chỗ đó không còn, thì vẫn không thay đổi được bản chất của kẻ háo sắc.

    Hồ Tiểu Thiên không thể phản bác, bởi lời này rất chuẩn.

    Tịch Nhan nói: - Ta không lừa ngươi. Lần này ta xuất hiện ở thành Thiên Ba không phải là ngẫu nhiên.

    Hồ Tiểu Thiên cười nói: - Ta biết ngay mà.



     
    Last edited by a moderator: 12/7/16
    atam, zeussekki, vevolcorp and 3 others like this.
  2. Biết Để Làm Gì

    Biết Để Làm Gì Dâm Dê Đê Tiện Super Moderator

    Tham gia ngày:
    5/7/14
    Bài viết:
    22,146
    Được thích:
    63,866
    Y THỐNG GIANG SƠN
    Tác giả: Thạch Chương Ngư

    Chương 463: Ai sợ ai (Hạ)

    Nhóm dịch: Nghĩa Hiệp
    Nguồn: metruyen.com
    Share: Banlong.us





    Tuy trong lòng Công chúa An Bình rất lo lắng nhớ nhung, nhưng trước mặt người khác vẫn cố gắng khống chế tình cảm của mình, hạ giọng nói: - Không sao là tốt rồi. Có lẽ nhận ra vừa rồi mình hơi thất thố, hướng sang Tử Quyên nói: - Chúng ta quay về trước thôi. Tiểu Hồ Tử, đợi lát nữa ngươi tới chỗ ta một chuyện. Ta có việc muốn hỏi ngươi.

    - Vâng!

    Văn Bác Viễn và Ngô Kinh Thiện chạy tới, Ngô Kính Thiện vẻ mặt ân cần nói: - Ai nha, Hồ công công đã đi đâu vậy, hại chúng tôi tìm khắp nơi. Nhưng trong lòng cực kỳ thất vọng. Sao tay thái giám này không biến mất luôn đi nhỉ?
    Hồ Tiểu Thiên nói: - Bởi vì phát hiện nữ tử trên sân khấu kia có chút cổ quái, cho nên ta liền theo dõi nàng ta. Một mực đuổi tới thành tây nam thì mất dấu của nàng ta.

    Văn Bác Viễn lạnh lùng nói: - Lần này Hồ công công đi lâu thật.

    Hồ Tiểu Thiên cười nói: - Vốn không lâu như vậy. Nhưng lúc ta đuổi theo ra ngoài, mới phát hiện bên cạnh mình không có ai giúp đỡ. Văn tướng quân dẫn theo nhiều thân vệ, võ sĩ như vậy, lại không thấy có ai tới tiếp ứng.

    Văn Bác Viễn nói: - Việc xảy ra đột ngột, nhiệm vụ chủ yếu của ta là bảo vệ Công chúa. Hẳn là Hồ công công cũng hiểu điều đó. Ta còn tưởng rằng phản ứng đầu tiên của Hồ công công là bảo vệ Công chúa chứ. Lại không ngờ rằng Hồ công công lại tùy tiện đuổi theo. May mà hôm nay không xảy ra việc gì. Nếu xảy ra điều gì bất trắc, chẳng phải là chết oan sao. Ý của y rất rõ ràng. Không ai bảo ngươi đuổi theo. Trách nhiệm của bọn ta là bảo vệ Công chúa, chứ không phải là bảo vệ ngươi. Nếu ngươi chết thì chỉ trách ngươi xui xẻo.

    Hồ Tiểu Thiên cười nói: - Nghe có vẻ như Văn tướng quân rất thất vọng thì phải.

    Văn Bác Viễn lạnh lùng nói: - Hồ công công muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ.
    Ngô Kính Thiện cuống quít hòa giải: - Đã muộn rồi, mọi người cũng đã vất vả cả đêm, tốt nhất là quay về nghỉ ngơi thôi.

    Hồ Tiểu Thiên nói: - Đúng rồi, ta còn phải tới chỗ Công chúa bẩm báo. Văn tướng quân, nhờ ngài nói hộ thị vệ trông cửa một tiếng.


     
    atam, vevolcorp, thienta and 2 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)