FULL  Hài  LS Q.Sự Y Thống Giang Sơn - Free 306 - Thạch Chương Ngư

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Biết Để Làm Gì

    Biết Để Làm Gì Dâm Dê Đê Tiện Super Moderator

    Tham gia ngày:
    5/7/14
    Bài viết:
    22,146
    Được thích:
    63,866
    Y THỐNG GIANG SƠN
    Tác giả: Thạch Chương Ngư

    Chương 460: Ném tú cầu (Thượng)

    Nhóm dịch: Nghĩa Hiệp
    Nguồn: metruyen.com
    Share: Banlong.us





    Long Hi Nguyệt đang xem tới phấn khích, sao có thể bỏ được mà rời đi. Nàng hạ giọng nói: - Xem nàng ta ném tú cầu xong thì về.

    Ở trên sân khấu, ánh mắt của Tịch Nhan nhìn về phía Hồ Tiểu Thiên. Hiển nhiên nàng cũng nhận ra Hồ Tiểu Thiên trong đám người. Nàng cười ngọt với hắn, vươn tay ra, tiếp nhận tú cầu từ tay nha hoàn đứng bên. Nàng giơ cánh tay lên, ống tay áo theo đó mà buông xuống, lộ ra một cánh tay trắng như tuyết, khiến mọi người nhìn mê mệt.

    Văn Bác Viễn nhíu nhíu mày. Y cũng cảm giác được thiếu nữ trên sân khấu kia có chút cổ quái, liền thấp giọng nói: - Bảo vệ tiểu thư.
    Tịch Nhan vung hai tay lên. Tú cầu đột nhiên quăng về hướng Hồ Tiểu Thiên. Cùng lúc đó, Văn Bác Viễn cùng mấy người hộ vệ đã đưa Công chúa An Bình lùi về phía sau. Đám đông xông về hướng của Hồ Tiểu Thiên. Một thiếu nữ xinh đẹp như vậy đã sớm mê đảo không ít người. Trong lòng mọi người đều ôm chung một suy nghĩ, phải cướp được tú cầu vào tay.

    Hồ Tiểu Thiên không tiến mà lui. Sau khi nhận ra Tịch Nhan, hắn không có tính tiến xông lên góp vui. Đối với vị yêu nữ này, hắn tránh còn không kịp, nói gì tới đón tú cầu? Yêu nữ kia căn bản chỉ là đang chơi đùa.

    Tịch Nhan thấy tú cầu của mình ném ra, Hồ Tiểu Thiên chẳng những không tiến lên tranh đoạt, mà lại lui về phía sau, khóe môi nở một nụ cười đầy mê hoặc.

    Mọi người vây tới chộp tú cầu. Nhưng không đợi bọn họ chộp được tú cầu ở trên không trung, thì tú cầu đột nhiên bốc cháy hừng hực. Cùng lúc đó, lấy tú cầu làm trung tâm, bắn ra hơn mười cái pháo hoa đẹp mắt, rơi xuống phía dưới. Mọi người đều kinh hô. Tuy Tịch Nhan xinh đẹp thật, nhưng không có ai dám mạo hiểm bị phỏng để giơ tay bắt lấy quả tú cầu. Mọi người cuống quít tránh sang một bên, e sợ bị dẫn lửa thiêu thân.

    Mắt thấy quả cầu lửa kia sắp rơi xuống đất, lại đột nhiên bay lên, hướng về phía hậu tâm của Hồ Tiểu Thiên.

    Hồ Tiểu Thiên buồn bực. Hắn đã giao thủ với Tịch Nhan nhiều lần, cũng đã chuẩn bị tâm lý với cô nàng khó chơi này. Hắn xoay người nhìn, chỉ thấy tú cầu kia đã biến thành một quả cầu lửa có đường kính chừng một thước, cháy hừng hực lao về phía mình. Hồ Tiểu Thiên không dám lấy tay bắt. Hắn rút ô kim đao ở bên hông, bổ về phía quả cầu lửa.
    Phía sau truyền tới tiếng kinh hô của Long Hi Nguyệt: - Tiểu Thiên! Trong lúc nguy cấp, nàng bật thốt lên như vậy.

    Văn Bác Viễn nghe thấy rõ ràng, trong lòng vừa ghen vừa hận, hướng về võ sĩ xung quanh, nói: - Bảo vệ tiểu thư rời đi trước đi. Về phần sống chết của Hồ Tiểu Thiên, y lười quan tâm. Tên thái giám kia chết càng tốt.


     
    Last edited by a moderator: 12/7/16
    zeussekki, vevolcorp, thienta and 3 others like this.
  2. Biết Để Làm Gì

    Biết Để Làm Gì Dâm Dê Đê Tiện Super Moderator

    Tham gia ngày:
    5/7/14
    Bài viết:
    22,146
    Được thích:
    63,866
    Y THỐNG GIANG SƠN
    Tác giả: Thạch Chương Ngư

    Chương 461: Ném tú cầu (hạ)

    Nhóm dịch: Nghĩa Hiệp
    Nguồn: metruyen.com
    Share: Banlong.us





    Tịch Nhan cười nói: - Trách không được đắc ý như vậy, có tiến bộ! Tuy nhiên đáng tiếc rằng cho dù bộ pháp của ngươi có hay hơn nữa không thoát khỏi lòng bàn tay của ta!

    Hồ Tiểu Thiên thấy nụ cười quỷ dị của Tịch Nhan, lập tức cảm thấy không ổn. Chợt nghe thấy vút một tiếng. Một đám quạ như mây đen từ trên bảo tháp bay về hướng hắn. Hồ Tiểu Thiên sợ tới mức hồn bay phách lạc. Mẹ nó chứ, cho dù bộ pháp có tinh diệu hơn nữa cũng khó mà tránh khỏi sự tập kích của nhiều quạ đen như vậy. Hồ Tiểu Thiên chạy trối chết. Bộ pháp lập tức trở nên rối loạn. Đóa Cẩu Thập Bát Bộ gì đó, trong khoảnh khắc bị hắn quên không còn một mảnh.

    Quạ đen từ bốn phương tám hướng bao vây Hồ Tiểu Thiên lại. Mắt thấy sắp lao vào người hắn, Hồ Tiểu Thiên hét lớn:
    - Chậm đã! Ta có chuyện muốn nói!

    Hắn kêu to không ngờ lại có hiệu quả. Đám quạ đen kia đột nhiên dừng công kích, quay đầu bay về lại tòa tháp. Hồ Tiểu Thiên bị sợ tới đổ mồ hôi khắp người. Cảm giác đầu vai bị vỗ nhẹ, là Tịch Nhan cười khanh khách đi tới bên cạnh hắn, mỉm cười duyên dáng nói: - Muốn bắt ngươi còn không phải dễ dàng.

    Trong lòng Hồ Tiểu Thiên tự nhủ, có phải ngươi bắt được ta đâu? Chủ yếu nhờ đám quạ đen kia. Ngẫm lại thì thấy yêu nữ Tịch Nhan này đúng là lợi hại. Rắn rết, dơi, quạ, cơ hồ tùy lúc có thể gọi ra được. Nếu gặp phải đối thủ thắng được thì nàng đơn đả độc đấu. Nếu gặp phải nhân vật lợi hại, thì nàng liền dùng sự giúp đỡ. Nếu là kẻ địch của yêu nữ này, chẳng phải là gặp phiền toái lớn.
    Hồ Tiểu Thiên nói: - Xem ra hai chúng ta thật là có duyên phận. Không thể ngờ rằng ở thành Thiên Ba cũng có thể gặp nhau.

    Tịch Nhan nói: - Dối trá!

    - Ta làm sao mà dối trá?

    Tịch Nhan nói: - Có phải ngươi không muốn gặp lại ta phải không? Mỗi lần thấy ta xuất hiện, đều cho rằng ta âm mưu hại ngươi?


     
    Last edited by a moderator: 12/7/16
    zeussekki, vevolcorp, thienta and 3 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)