Huyền Huyễn Vu Sư Chi Lữ - Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vu Sư Chi Lữ
    Tác giả: Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên
    Quyển 1
    Chương 31: Phù văn.

    Nhóm dịch: BNS
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Dịch giả: Sakura_kudo
    Biên: trongkimtrn

    Trong căn phòng nhỏ của Grimm.

    Mở mắt ra, theo bản năng Grimm nghĩ đến đêm điên cuồng hôm qua của mình và Rafi. Dưới sự kích thích tuyệt vời kia, chính mình không biết mệt mỏi một lần lại một lần đòi hỏi, thậm chí đạt tới mức độ điên cuồng. Mãi đến tận bây giờ, tiếng thở dốc của Rafi dường như vẫn cònvang vọng bên tai.

    “Ôi, cái cảm giác này…!”

    Grimm nhắm mắt lại, tinh tế cảm thụ lại sự kích động liều lĩnh đêm qua. Thậm chí, loại khoái cảm này có thể sánh với thời điểm vu sư đạt được tri thức sâu sắc hơn. Đây là cảm giác tươi đẹp từ linh hồn truyền đến.

    Đột nhiên, Grimm bừng tỉnh!

    Không, đây chỉ là bản năng của thân thể và linh hồn thôi. Vu sư là sinh vật phục tùng tuyệt đối với trí tuệ, tìm tòi chân lý tri thức. Làm sao có thể như dã thú chịu sự chi phối của bản năng được chứ?

    Nghĩ vậy, hắn lập tức ngồi dậy.

    Thế nhưng, khi Grimm quay đầu nhìn Rafi còn đangngủ say. Thân thể cô nửa che nửa hở, đường cong hoàn mỹ lấp ló, da thịt trắng nõn, mềm mại bóng loáng, thân thể tràn ngập sức sống. Grimm không kìm lòng được nuốt xuống một ngụm nước miếng.

    “Sùng sục. Ặc, cái đó thì… Quên đi, ngày hôm nay nghỉ nửa ngày đi!”

    Nghĩ vậy nên Grimm nhẹ nhàng tới gần Rafi đang ngủ say, từ phía sau ôm chầm lấy cô, cảm thụ cảm giác tươi đẹp và tràn đầy sức sống.

    “Ừm… Lại tới?”

    Âm thanh yếu ớt từ yết hầu Rafi phát ra.

    Rafi mở mắt ra. Đột nhiên nghĩ tới điều gì, xoay người, đôi mắt xinh đẹp như vì sao lấp lánh dưới đôi lông mi cao vút gắt gao nhìn hắn. Cô như muốn nhìn xuyên thấu con người hắn.

    Grimm bị Rafi nhìn chăm chú nên không được tự nhiên, mặt đỏ lên: “Làm sao vậy?”

    “Chàng/anh rốt cuộc hoàn toàn thuộc về thiếp/em? Rafi không hề che giấu vui sướng, hưng phấn ôm hắn thật chặt. Nhất thời hắn bị bộ ngực căng tròn đè ép như muốn nghẹt thở. (Sakura_kudo: Ặc ặc, cái này hơi ngược thì phải, câu này nên để con trai nói)@.@

    Sau một lúc hưng phấn, Rafi nhìn vào Grimm lần nữa, gương mặt lạnh băng, nói: “ Nghe đây, anh chỉ có thể thuộc về một mình em thôi. Nếu sau này, em phát hiện anh có phụ nữ khác bên ngoài, em sẽ lập tức giết anh!”

    “Ây…”

    Lúc này, Grimm có cảm giác như nhận mệnh, cảm giác như đời này sẽ không yêu thêm nữa….

    Đến buổi trưa, hai người Grimm và Rafi mới rời giường. Chuyện này lúc bình thường hắn thật không dám tưởng tượng tới.

    Rafi tùy ý tham quan gian phòng và phòng thí nghiệm của Grimm. Cô vuốt gò má của hắn, ôn nhu nói: “Lần này, em biết chỗ ở của anh rồi nhé. Khi nào rảnh rỗi em sẽ tìm đến. Không cho chơi trò biến mất nữa đó! Chẳng qua là…..”

    Nói đến đây, Rafi ngừng một chút, ngượng ngùng nói:: Mục tiêu chung của chúng ta là trở thành một vu sư vĩ đại. Ái tình tuy rằng tốt đẹp nhưng chỉ là gia vị của cuộc sống lâu dài, nhưng không nên quá mê muội. Hiện tại, chuyện quan trọng nhất là sống sót trong thí luyện. Em cũng không muốn vừa có người yêu, thì phải đưa tang cho hắn đâu!

    Grimm có chút lúng túng, nữ vương Rafi thật sự quá mạnh mẽ, vậy mà nói ra hết lời hắn muốn ngỏ. Hắn phải gật đầu đáp ứng, nói: “Ừ, em cũng vậy!”

    “Hừ hừ.” Sau một thoáng hôn hít, Rafi rời đi mà không quay đầu lại.

    Sau một lát, tâm tình của Grimm bình phục lại. Thật không nghĩ tới, ngày hôm qua, hắn chỉ muốn lập tức tiến hành thí luyện, đi tham gia một lần hội nghị Huyết Phàm liên minh, vậy mà làm ra chuyện này. Hắn nhạy bén phát hiện, trên người đâu đâu cũng có mùi của Rafi lưu lại. Xem ra, người vợ đời này của mình chính là cô ấy rồi.

    Say này nếu có cơ hội, mình sẽ dẫn Rafi tới trước mộ lão Hán để bái tế.

    Nghĩ như vậy, Grimm đóng cửa phòng lại, tiếp tục bắt đầu nghiên cứu thí nghiệm. Mấy ngày nay, Grimm không chỉ có phát hiện mới với vùng cấm mật mã sinh mệnh, mà hắn còn có thu hoạch ngoài ý muốn ở phương diện phù văn Ma pháp trận trận.

    Chuyện vùng cấm mật mã sinh mệnh thì hắn cũng không gấp gáp. Bởi vì, muốn chứng thực phát hiện này thì nhất định cần phải có người sống làm vật thí nghiệm.

    Thế nhưng, nếu hắn tiến hành thí nghiệm vu thuật trên người bình thường, một khi bị phát hiện, lập tức sẽ gánh xú danh là vu sư hắc ám. Hắn sẽ bị tất cả vu sư của học viện liên hợp truy nã, lúc nào cũng sẽ bị thợ săn Hắc vu sư truy sát. Grimm không dám liều lĩnh làm chuyện nguy hiểm như vậy.

    Đương nhiên, nếu thí nghiệm trên một tên vu sư học đồ, không đến nỗi bị hết thẩy vu sư truy sát. Nhưng tên vu sư học đồ đó nếu có chút vị trí trong học viện cùng một ít bối cảnh, thì tất nhiên hắn cũng sẽ bị truy cứu.

    Cho nên, có thể giết một vu sư nhưng bắt sống một vu sư làm vật thí nghiệm thì phải cẩn thận coi chừng chuyện bị trả thù. Hiển nhiên, Grimm không có năng lực làm như vậy và cũng không có ý định này.

    Thế nhưng, hắn đã nghĩ đến biện pháp giải quyết khác, cũng là cách nhiều vu sư dùng. Đó là mua một vài tên nô lệ nhân loại ở dị giới từ một số vu sư cường đại. Những tên nô lệ này cũng không phải là sinh mệnh của thế giới vu sư. Bởi bậy, bọn hắn sẽ không được quy tắc của thế giới vu sư bảo vệ.

    Nếu là vậy, ngược lại hắn cũng bớt đi rất nhiều phiền phức.

    Nếu thí nghiệm vùng cấm mật mã sinh mệnh không cách nào tiếp tục, Grimm chuyển sự quan tâm vào phù văn Ma pháp trận. Ngoại trừ hai mươi sáu cái phù văn cơ bản, phù văn Ma pháp trận khác có sự tồn tại rất hy hữu, muốn có được những phù văn đó thì còn khó hơn vệc cải tiến Ma pháp trận tới vạn lần.

    Giống như vu thuật Tử Hồn Hỏa Diễm mà vu sư Duras nắm giữ, chính là vị vu sư cấp một trước đây. Ngay cả gã vu sư cấp hai Mặt Nạ Vô Tướng muốn ứng phó với nó, thì trước tiên cũng cần dùng quái vật bạch tuộc khổng lồ và đông đảo Hải yêu nhằm tiêu hao Ma lực của y; sau đó, gã mới đi chiếm giữ con tàu. Bởi vậy, có thể thấy được sự uy hiếp của những phù văn hy hữu này khi nó tạo thành những vu thuật kỳ dị.

    Nghĩ tới đây, trong lòng Grimm nóng lên, ánh mắt hừng hực nhìn về hai đoạn cành cây trên bàn thí nghiệm.

    Hai đoạn cành cây này chỉ có một màu đen thui như than củi. Hắn phát hiện chúng trong một quầy hàng ở lầu một Black Tower.

    Chủ tiệm nói cành cây này là kết quả sau khi một thân cây bị sấm sét trên trời đánh. Tuy rằng bên trong tồn tại một chút sức mạnh sấm sét, nhưng người chủ tiệm lại không phát hiện ra lợi ích gì. Tuy là vậy, do nó khá kỳ lạ hiếm hoi nên người đó bày ra bán với giá hai Ma pháp thạch.

    Lúc đó, hắn chỉ có chút hiếu kỳ đối với hai cành cây này, muốn dùng nó làm vật liệu luyện kim giá rẻ, nên cũng không để ý nhiều.

    Nhưng là, lúc trở lại phòng thí nghiệm, cắt ccasi cành cây này ra thì Grimm phát hiện chút dị thường. Lúc cắt ra thì nó có vết cắt quỷ dị bóng loáng như gương. Sức mạnh sấm sét bên trong cành cây tuy rằng bị đè nén cao độ nhưng ngưng tụ không tan, mang hình dạng vô cùng ổn định.

    Lần này, hắn hứng thú, không dùng nó đi luyện kim mà bắt đầu tiến hành nghiên cứu nguyên nhân hình thành loại tính chất sấm sét quái dị đó. Từ việc lấy ra chút ít sức mạnh sấm sét làm thí nghiệm, sau đó dùng luyện kim thuật nấu nó. Thậm chí, hắn chế tạo ra một chút thuốc phụ trợ cho nghiên cứu…

    Sau khi lần lượt thất bại, Grimm dự định từ bỏ. Đột nhiên có một ngày, sau khi minh tưởng hắn ngẫu nhiên cảm thấy trước mắt mê man. Hắn phát hiện tựa hồ vết cắt của cành cây xuất hiện một loại phù văn phức tạp mơ hồ.

    Trong nháy mắt, phù văn này lại biến mất, suýt nữa hắn đã nghĩ bản thân nhìn lầm.

    Giật mình, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm cành cây đó, sau chừng thời gian hai Sa Lậu, hắn lại như cảm thấy hoa mắt….

    Kéo dài mấy ngày, Grimm xác định một chuyện. Phù văn đó chính là phù văn hy hữu mà sách Ma pháp từng đề cập đến. Phát hiện này làm hắn vô cùng kinh hỉ.

    Từ trong sách Ma pháp, hắn biết độ quý giá của những phù văn hy hữu này. Chúng không thể dùng tay để vẽ, điêu khắc hay bất cứ phương thức hình thượng hóa nào để ghi chép, truyền đạt. Mà chúng chỉ có thể truyền thừa thông qua cảm ngộ bằng linh hồn.

    Grimm biết mình đã nhặt được bảo bối. Sau đó, mỗi ngày hắn đều quan sát phù văn trong một thời gian cố định, hy vọng nhanh chóng cảm ngộ. Bất quá, đến nay, linh hồn của hắn không có một điểm nào của phù văn này. Hắn đoán rằng, nếu muốn linh hồn triệt để lĩnh ngộ phù văn này cần ít nhất mười năm trở lên.

    Như vậy, hắn cần luôn để hai đoạn cành cây này bên người, mỗi khi đến thời gian cố định đều phải lấy ra quan sát.

    Đảo mắt, thời gian thám thoát trôi qua, cuộc thí luyện của tân sinh cũng sắp tới, nó còn được được giới vu sư học đồ gọi là thí luyện khủng bố Cối Xay Đẫm Máu.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vu Sư Chi Lữ
    Tác giả: Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên
    Quyển 1
    Chương 32: Thí luyện.

    Nhóm dịch: BNS
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Dịch giả: Sakura_kudo
    Biên: trongkimtrn

    Quảng trường vẫn như ba năm trước, chỉ có điều Grimm hiện tại phát hiện một chuyện: Ba năm qua, khóa vu sư học đồ này thực sự “Bất ngờ” chết đi không ít người.

    “Số vu sư học đồ tham gia thí luyện lần này của học viện Black Tower tổng cộng có 1577 người. Một lát nữa, mỗi người các ngươi sẽ được phân phát địa đồ khu thí luyện. Chỉ cần ai có thể bình an trở về sau khi ở đó một tháng, thì xem như người đó đã hợp lệ vượt qua thí luyện.” Trên đài cao, một vị vu sư mang theo ngữ khí khích lệ hô to, chỉ có điều, ẩn ẩn trong giọng nói có mấy phần hưng phấn quái dị.

    “Chỉ đơn giản như vậy thôi à! không thể nào?”

    “Chuyện gì xảy ra đây? Đợt Cối Xay Đẫm Máu này đã xảy ra chuyện gì?”

    Ở bên dưới, đông đảo vu sư học đồ nghị luận sôi nổi, bọn họ cảm thấy khó mà tin nổi đối với sự “Đơn giản” của thí luyện.

    Một bên khác, Rafi, Grimm, York Rees, York Liana, Bin Johnson, Robin đứng cùng một chỗ. Bin Johnson cau mày nói: “Không có đạo lý a. Tôi mơ hồ nghe nói từ những kia vu sư học đồ khóa trước thế này: Dường như cứ qua mười mấy khóa vu sư học đồ, sẽ có một khóa có chất lượng đặc biệt cao, nhân số hơn nhiều. Tôi vốn tưởng rằng chính là khóa này của chúng ta, vì vậy mà học viện sẽ an bài một cuộc thí luyện khủng bố không thể tưởng tượng nổi. Thế mà mục tiêu đạt thành trong lần này chỉ là đơn giản sống sót thôi ư?”

    Robin bĩu môi, nói: “Hừ, không biết chừng những gã vu sư đó sẽ trực tiếp ném chúng ta vào những địa phương có các quái vật hoành hành. Đến lúc đó xem anh còn nói nó đơn giản nữa không?!”

    “Phi phi phi. Mồm miệng xui xẻo! Chuyện đó sao có thể xảy ra được?” Bin Johnson nhanh miệng cắt đứt câu nói của Robin, sợ lời nói của cô ta sẽ ứng nghiệm.

    “Tình huống như thế hẳn là không thể có.” Grimm lắc lắc đầu, khẳng định nói: “Nếu như thực sự là cái loại địa phương đó, một phần mười vu sư học đồ có thể sống sót trở về là tốt lắm rồi. Dù là ba người kia…” Grimm chỉ chỉ về ba người Meteorite Li, Billily Leona, Somme ở phía trước đông đảo vu sư học đồ, mà nói: “Chính là ba người kia cũng không dám chắc chắn chính mình sẽ còn sống.”

    York Rees nói: “Địa đồ đã phát xuống đến bên kia rồi kìa, chúng ta nhìn địa đồ là sẽ biết thôi!”

    Xôn xao…

    Phàm là bản đồ phát đến nơi nào, toàn bộ người nơi đó đều xôn xao, tựa hồ phát hiện việc gì đó khó mà tin nổi.

    Sau khi vừa tiếp xúc được địa đồ, Grimm còn chưa kịp xem, thì đã thấy mực nước (bản đồ dùng mực để vẽ) dùng một phương thức thần bí học nào đó tạo thành cái dây xích, rồi nó xuyên qua thời không trực tiếp khắc ấn lên trán của hắn. Sau đó, trên trán hắn lập tức hiện ra một cái đồ án (có hình dạng) dây xích màu đen.

    Nhíu nhíu mày, Grimm không để ý đến cái đồ án này, trực tiếp nhìn về phía bản đồ trong tay. Nhưng mà, sau khi nhìn mấy lần, thì hắn cũng như người khác, đồng dạng hít vào một ngụm khí lạnh, ồ lên một cái.

    Một, một khu vực không người có bề dài rộng khoảng ba trăm ngàn mét ở rừng cây gai được khoanh vùng (vạch, phân chia ra) để làm sân thí luyện. Bốn phía sân đều có kết giới, trong thời gian quy định không được thoát ly kết giới, nếu tự ý rời đi thì sẽ bị vu sư ra tay đánh chết.

    Hai, thành phần tham gia thí luyện lần này là hết thảy lớp tân sinh vu sư học đồ của tất cả vu sư học viện thuộc khu mười hai Thất Hoàn Thánh tháp. Vu sư học viện tham gia gồm: Vu sư học viện Black Tower, Mê Bàn, Ám Cảnh, Cốt Hài Chung Lâu, Quang Âm Sa Lậu, Tượng Nha pháo đài.

    Ba, bên trong sân thí luyện sắp xếp ba lần mở bí cảnh không cùng thời gian. Lần thứ nhất mở bí cảnh vào ngày bắt đầu thí luyện, tổng cộng có một trăm nơi ẩn giấu Ma đạo vu khí cao cấp vu sư học đồ; mười ngày sau bí cảnh mở ra lần thứ hai, tổng cộng có mười nơi giấu Ma đạo vu khí mang tính tiêu hao(dùng nhiều nhanh mất tác dụng) có uy lực cực lớn; hai mươi ngày sau nữa thì bí cảnh lại được mở, nhưng chỉ có một chỗ cất giấu bút ký vu sư và thuốc quý giá làm tăng cường tinh thần lực cho vu sư học đồ.

    Bốn, đánh giết vu sư học đồ khác, ấn ký trên trán sẽ tự động hấp thu ấn ký đối phương. Sau khi thí luyện kết thúc, cứ thêm một cái ấn ký, thì người đó liền có thể ở học viện thu được thêm năm trăm Ma pháp thạch.

    Chẳng trách Grimm ồ lên. Mặc dù nói vu sư học viện căn bản không ép buộc bất kỳ vu sư học đồ nào chém giết lẫn nhau, thế nhưng tất cả điều kiện trên bản đồ, điều nào cũng nói cho vu sư học đồ rằng: Chỉ có không ngừng bên trong chém giết, mới có thể không ngừng tăng thực lực lên, mới có thể giữ mình an toàn, có thể giúp bản thân yên ổn hoàn thành thí luyện!

    Chỉ là, trên lý thuyết vẫn có hai cách để thông qua thí luyện.

    Loại phương thức thứ nhất chính là ẩn núp một tháng, mãi đến tận khi hết thời gian rồi trở lại học viện, trong chuyện này cần mấy phần vận may.

    Loại thứ hai, tự nhiên chính là không ngừng tranh cướp bảo vật bên trong bí cảnh, khiến thực lực bản thân không ngừng mạnh mẽ, trưởng thành lên, đến mức độ bản thân mình truy sát người khác mà người khác không dám trêu chọc mình.

    “Năm trăm Ma pháp thạch! Điều này sẽ làm cho rất nhiều vu sư học đồ điên cuồng!”

    Grimm căn bản không chút do dự nào, dựa vào hai thứ là tinh thần lực mạnh mẽ và lượng lớn Ma đạo vu khí quý giá gộp lại thành thực lực, trừ phi là những kẻ tương tự như Meteorite Li, Billily Leona, Somme, còn những kẻ khác rất khó tạo thành uy hiếp với Grimm. Bởi bản thân ba người đó có thiên phú hiếm thấy, hơn nữa vừa vào học viện thì lập tức được vu sư cấp hai dốc sức bồi dưỡng thành thiên tài vu sư học đồ.

    Đương nhiên, đây chỉ là chỉ khi bí cảnh mở hai mươi ngày đầu. Hai mươi ngày sau, vu sư học đồ thu được những tiêu hao tính đại uy lực Ma đạo vu khí, vậy thì khác rồi.

    “Ta X, đây là muốn bức chúng ta đi vào tử lộ a!” Bin Johnson bi ai, chửi rủa.

    York Rees cười gằn: “Khà khà hắc hắc, ta đã sớm khát vọng có cơ hội một lần chiến đấu chém giết như thế giống như lúc còn ở trên tàu biển. Ba năm qua chúng ta ngày đêm liều mạng tăng lên thực lực của chính mình, không phải vì thời khắc thí luyện này sao? Khác nhau chính là, chúng ta đã từng nhỏ yếu, chỉ có thể dựa vào Rafi bảo vệ, còn hiện tại thì chúng ta…”

    Mọi người nhìn về Rafi. Rafi mặc áo choàng xẻ tà bó sát người lộ ra cái chân dài trắng nõn, tuy rằng bị áo choàng che lấp, nhưng vẫn không che giấu nổi bộ ngực lớn ở bên trong. Đôi mắt của cô ác liệt nhìn chăm chú vào địa đồ, một luồng khí thế không cho nghi ngờ, khí chất nữ vương không thể xâm phạm tràn ngập.

    Sau khi suy nghĩ một lát, với khuôn mặt bình tĩnh, Rafi nhìn mọi người nói: “Theo ta suy đoán, lúc tiến vào sân thí luyện thì hẳn là chúng ta se bị tùy cơ truyền tống. Sáu người chúng ta, York Liana, Bin Johnson và…” Sau khi liếc mắt nhìn Grimm, Rafi nói tiếp: “Còn có Grimm, năng lực chiến đấu của ba người cũng không phải là vu thuật, cho nên vào ngày thứ nhất, ba người nên tận lực bảo vệ tốt bản thân, rời xa bí cảnh. Ba người khác thì dùng hết toàn lực tranh thủ chiếm được Ma đạo vu khí trong bí cảnh. Sau đó, tiểu đội chúng ta sẽ tụ họp lại, một là phòng ngừa giết chóc hỗn loạn, hai là chuẩn bị cho lần mở bí cảnh thứ hai.”

    “À, biết rồi!” Mấy người bọn hắn đã quen Rafi sắp xếp, nên không có vấn đề.

    Grimm thấp giọng nói: “Ây… Kỳ thực ta có không ít chuẩn bị, có niềm tin chắc chắn đoạt được Ma đạo vu khí.”

    “Ngươi…” Rafi nhìn Grimm một chút, trong lòng cô căn bản cho rằng một người nửa năm trước mới trở thành vu sư học đồ như hắn thì không có năng lực gì. Thế nhưng vì cân nhắc đến lòng tự ái của hắn, cô chung quy không nói thêm, quay về mấy người khác, nói: “Hừm. Vừa rồi, Huyết Phàm liên minh yêu cầu mười ba cái trưởng lão tập hợp, (Somme gia nhập sau, trở thành trưởng lão) hẳn là thương thảo sự tình lần mở bí cảnh cuối cùng, ta phải rời đi một lát đây.”

    Nhưng mà, vừa mới đi hai bước, Rafi dừng một chút. Sau đó, mọi người trợn mắt há hóc mồm, cằm cũng sắp rơi trên mặt đất, vẻ mặt dại ra. Bởi vì sai khi cô nàng này xoay người, thì lập tức ôm lấy Grimm rồi mạnh mẽ hôn hắn cuồng nhiệt.

    Trước mặt mọi người bị cưỡng hôn, đặc biệt là bạn bè của mình đều ở đây, Grimm hầu như hãi hùng khiếp vía đến muốn điên lên, con mắt trợn trừng thật lớn. Nữ vương bệ hạ có mạnh mẽ quá rồi không? Hoặc là nói, bản thân hắn là một kẻ bình dân, thực sự không hiểu ái tình và lãng mạn là gì?

    “Cẩn thận, đừng có chết!” Rafi kín đáo đút vào tay hắn một cái khuyên tai cao cấp, rồi rời đi không quay đầu lại.

    Cho đến lúc này, mọi người mới phục hồi tinh thần lại, bao quanh vây kín Grimm, với vẻ mặt nhìn chòng chọc như sói ác nhìn thấy cừu non, kêu lớn:

    “Oa… Grimm, cậu phải lập tức giải thích rõ ràng cho chúng ta, đến cùng là chuyện gì xảy ra, có phải cậu với Rafi…” Bin Johnson là người đầu tiên nhảy ra, trên mặt hiện đầy vẻ hưng phấn, như cái mông con khỉ mà Grimm đã từng giải phẫu.

    Hắn vội vàng biện bạch: “Không có, không có. Tôi với Rafi không phát sinh cái gì cả!”

    “không phát sinh cái gì? Vậy là cái gì cũng đã phát sinh hết rồi! Hặc hặc, Grimm, không cần dùng lới nói dối kém cỏi như thế để che giấu. Thân là đàn ông, tôi cũng hiểu mà!” Bin Johnson vỗ vỗ Grimm vai, cười lên ha ha.

    Robin đạp mạnh lên chân Bin Johnson mộ cái, sắc mặt đỏ chót nói: “Anh thì biết cái gì?”

    “A… Anh sai rồi. Lão bà đại nhân, nhẹ chút, nhẹ chút, nếu bị thương thì thí luyện sẽ không chạy nổi…!” Bin Johnson kêu lên.

    Một bên khác, sau khi giật mình thật lâu, York Rees mới lẩm bẩm một câu: “Quá tốt rồi, quá tốt rồi. Độc Thiệt nữ vương rốt cục có tình nhân. Đây thực sự là một may mắn lớn của Huyết Phàm liên minh a…!”

    Nửa bên khuôn mặt không bị che khuất của York Liana đã ửng đỏ. Ở tuổi của cô, chính là lúc mong ước về tình yêu. Lúc nhìn thấy tình cảnh trên, tự nhiên cũng có chút ước mong một nửa của mình sẽ đến. York Liana đi tới bên người Grimm, khóe miệng mang theo độ cong mê người, nói: “Grimm ca ca, đưa khuyên tai mà Rafi tỷ tỷ trao cho ca ra đây, muội giúp ca đeo vào.”

    Trong hoàn cảnh Grimm không thể kháng cự lời yêu cầu ấy, York Liana nhẹ nhàng đeo khuyên tai vào tai trái của hắn, phối thành một đôi với khuyên tai Vĩnh Hằng ở tai phải.

    “Grimm ca ca, cái khuyên tai này gọi Mạn Chi Tâm (Man’s Heart). Lúc Rafi tỷ tỷ ở trên tàu chính là dựa vào cái khuyên tai này mà thi triển Đằng Mạn thuật.” York Liana giải thích.

    Grimm cười khổ một cái. Ở trong mắt Rafi, chính mình vẫn là tên nhóc cần nàng bảo vệ như trước. Mặc dù hắn có hơi muốn thể hiện mình cũng không phải kẻ yếu đuối cần người khác bảo vệ, thế nhưng cái cảm giác được người khác yêu thương quan tâm này thật ấm áp, khiến hắn vui sướng lạ kỳ.

    “Chuyện này… Đây chính là cảm giác luyến ái ư?”

    Sau thời gian khoảng nửa Sa Lậu, dưới sự chỉ dẫn của hơn mười vị vu sư, từng người từng người vu sư học đồ đi tới một cái thiên bình* to lớn.

    (*) Khoảng đất (hoặc sân) bằng phẳng hình thành từ tự nhiên.

    Ở đầu bên kia của thiên bình, lượng lớn Ma pháp thạch biến thành những tảng đá màu xám không đáng chú ý, mà phía bên này thì vu sư học đồ dồn dập mê man đi vào. Không gian dường như bị một sức mạnh nào đó làm uốn cong vặn vẹo, trong chớp mắt, bọn họ biến mất không còn tăm hơi.
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vu Sư Chi Lữ
    Tác giả: Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên
    Quyển 1
    Chương 33: Giết chóc.

    Nhóm dịch: BNS
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Dịch giả: trongkimtrn

    Trên thiên bình, khuôn mặt đeo Mặt Nạ, trong cảm giác thân thể bị nén ép giống như bị kéo thành mì sợi, Grimm cảm thấy hoa mắt rồi hắn xuất hiện ở một địa phương xa lạ.

    Ọc…

    Bản năng muốn nôn mửa, đối với loại vu sư không có vu thuật huyết thống về tăng cường thể chất như hắn mà nói, thì loại Truyền Tống này quả thật có một ít gánh nặng. Chẳng qua là, cho dù đầu váng mắt hoa, nhưng hắn vẫn không có thả lỏng cảnh giác, mơ hồ liếc nhìn về hai kẻ địch đang đứng cách mười mấy mét ở phía trước.

    “Hai người này có ấn ký…”

    Ấn ký trên trán hai người này, một cái là của học viện Mê Bàn, một cái là của Tượng Nha Thành Bảo, đều không phải của học viện Black Tower. Bất quá nói đi thì phải nói lại, cho dù họ là người của Black Tower, thì lúc này cũng là kẻ địch của hắn thôi. Nếu hai người này là thành viên của Huyết Phàm liên minh, thì may ra mới có một ít khả năng kết minh.

    Hiện tại Grimm đeo Mặt Nạ, ấn ký trên trán hoàn toàn bị che lấp, cho nên hai người phía đối lập căn bản không nhìn thấy ấn ký trên trán hắn.

    Nhưng, hiện giờ vấn đề ấn ký trên trán đã không trọng yếu, trọng yếu chính là hắn đang đứng ở trong trạng thái tuyệt đối hư nhược (Vô cùng suy yếu)!

    Hầu như không do dự chút nào, hai tên vu sư học đồ đối địch vốn đang đứng lập tức dồn dập ra tay với Grimm. Một người trong đó ngâm xướng thần chú, trong nháy mắt một đường Phong nhận* mỏng Manh trong suốt quét về phía hắn; còn người kia thì lại khoát tay một cái, một cây Băng trùy** phá không phóng tới.

    (*) Lưỡi đao gió hình thành từ Phong nguyên tố

    (**) Băng có hình dùi nhọn

    Phốc, phốc hai tiếng vang lên. Trước người hắn có một lồng phòng hộ trong suốt ung dung đỡ Phong Nhận và băng trùy, thậm chí ngay cả một chút gợn sóng cũng không xuất hiện.

    “Công kích gì mà ngay cả hai mươi độ năng lượng cũng chưa đạt tới, thực sự là quá yếu…” Cố nén buồn nôn, Grimm lẩm bẩm một câu, công kích của hai người này trực tiếp bị cái lồng phòng ngự từ Mặt Nạ ngăn trở, thậm chí hắn không cần tiêu hao Ma lực.

    Không tới, cũng là điều bình thường.

    Khóa tân sinh vu sư học đồ này chỉ mới nhập học ba năm thôi, chỉ minh tưởng được có ba năm, phần lớn vu sư học đồ có tinh thần lực đều chỉ trong khoảng 10~17 trong mà thôi (Đây là nói về những người có Ma pháp trận nguyên tố tăng cường tinh thần lực cấp thấp, còn chưa kể đến những kẻ có tinh thần lực không tới 10 thông qua hối lộ mới vào được học viện). Cũng có một số vu sư học đồ trời sinh đã có tinh thần lực cao, hơn nữa tư chất minh tưởng cũng tốt, nhưng cũng rất ít người có tinh thần lực có thể đạt đến 20; còn loại người có tinh thần lực 24 như Grimm, (hoặc hơn một hai điểm) thì toàn bộ trong sân thí luyện chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

    Mà Ma lực thôi phát từ tinh thần lực 10~17, cho dù đã trải qua Ma pháp trận nguyên tố gia trì, cường độ năng lượng có thể bạo phát bất quá cũng chỉ dao động trong khoảng 13~22 thôi. Rõ ràng tinh thần lực của hai người kia cũng không cao.

    Lúc này, hai tên vu sư học đồ kia hai mắt trợn to, vẻ mặt ngơ ngác nhìn Grimm. Cái bộ dáng đó, quả thực như đang gặp một con quái vật.

    Trong đó, tóc gáy của tên vu sư học đồ sử dụng Phong nhận dựng đứng lên, hầu như không chút nghĩ ngợi y lập tức chạy trốn, thậm chí vừa chạy vừa dùng vu thuật gia trì để tăng tốc độ. Còn tên vu sư học đồ khác hiển nhiên phản ứng chậm hơn một chút, trong lúc Grimm cười gằn tàn khốc, một con Hỏa Điểu linh hoạt bay lượn phóng về phía y.

    “Không!”

    Tên vu sư học đồ này chỉ kịp tuyệt vọng kêu lớn một tiếng, sau đó y lập tức bị Hỏa Điểu thiêu đốt thành một hỏa nhân.

    Thậm chí bởi vì Hỏa Điểu có độ năng lượng công kích quá cao, thời điểm công kích mạnh nhất có khi miễn cưỡng lên đến 60 độ! Tên vu sư học đồ này không có quá nhiều giãy dụa liền biến thành tro tàn. Cùng lúc đó, ấn ký xiềng xích trên trán Grimm tựa hồ càng rõ ràng thêm một chút.

    Ọc ọc…

    Không có ai quấy rối, mãi đến lúc phun hết những thứ chua loét trong dạ dày ra ngoài, cuối cùng cũng xem như hắn khôi phục như bình thường.

    “Hô… Có lẽ sau này nhất định phải nghiên cứu một chút về vu thuật tăng cường thể chất. Vu thuật huyết thống, tuy rằng hiệu quả nhanh thấy, nhưng sẽ có một số tác dụng phụ, bất lợi cho vu sư tập trung trí tuệ, hình thái thân thể còn phát sinh một số biến hóa, như vậy Cơ Giới thuật, Luyện Dược thuật… Ân, vu thuật Thổ, Mộc nguyên tố cũng có thể tăng cường thể chất một chút. Đúng rồi, nghiên cứu về vùng cấm sinh mệnh mật mã cũng có thể đột phá.”

    Tự lẩm bẩm một lúc, Grimm cũng không gấp gáp tra xét xung quanh, trái lại lấy ra Thủy Tinh Cầu ngay tại chỗ để thử liên hệ với mấy người trong nhóm bọn hắn.

    Sân thí luyện có đường chính khoảng chừng hơn 300 ngàn mét. Lấy trình độ tinh thần lực của vu sư học đồ, bên trong 10 ngàn mét thì bọn hắn có thể câu thông trao đổi bình thường. Nếu khoảng cách quá xa, thì cũng có thể đơn giản câu thông nhưng lại mang theo tiếng ồn (Bị rè), thậm chí qua xa sau chỉ có thể mơ hồ cảm ứng phương vị mãi cho đến cái gì cũng không cảm ứng được.

    Liên tục thất bại, hiển nhiên mấy người trong nhóm bọn hắn đều không ở phụ cận.

    Lắc lắc đầu, Grimm cũng không ôm hy vọng quá lớn, sau khi thu hồi Thủy Tinh Cầu thì hắn nhìn địa đồ một lát. Xung quanh không có vật tham chiếu quá rõ ràng, nên hắn liền lựa chọn đi về một hướng tùy ý.

    Ô…ô…n…g…

    Vì chưa từng tới rừng cây gai, nên Grimm hoàn toàn không biết một ít thường thứ khi đi trong rừng rậm. Mà bây giờ, hắn liền đi vào nới bị xưng là địa bàn của loài ong Sát Nhân(ong giết người). Chỉ thấy mấy trăm con ong to bằng nắm tay che ngợp bầu trời kéo tới hắn.

    “Hả?”

    Grimm cũng ý thức được sai lầm của mình, kẻ địch trong rừng cây gai không chỉ là vu sư học đồ, mà còn có những sinh vật nguy hiểm như bọn này. Bọn chúng đồng dạng cũng là thợ săn đoạt mệnh vu sư học đồ! Chẳng qua là…

    Lồng phòng ngự trước người Grimm nổi lên chi chít sóng gợn như hạt mưa rơi vào nước, tuy rằng nhìn có vẻ nhiều, nhưng Ma lực mà hắn dùng chỉ tiêu hao từng điểm từng điểm nhỏ mà thôi. Bởi vì những con ong Sát Nhân phong này có cường độ công kích căn bản không tới hai mươi độ, chỉ có điều bởi vì số lượng quá nhiều mới khiến Mặt Nạ không kịp bổ sung năng lượng từ tự nhiên thôi.

    Xưa nay vu sư đều là lợi dụng trí tuệ để chiến đấu với sinh vật, dùng bạo lực để giải quyết những động vật đó không phải là vu sư, trừ phi người vu sư đó có thực lực đã tới trình độ nghiền ép, bằng không hành động đó thực là ngu xuẩn.

    Từ trong tay áo Grimm lấy ra một cái bình nhỏ, che mũi, sau đó nhẹ nhàng mở cái nắp bình, lập tức một luồng mùi quái dị tràn ngập không trung. Loại mùi này không thể nói là hương cũng không thể nói là thối, nếu nhất định phải ví dụ, thì chính là mùi chao quái dị hỗn hợp từ một ít cây hương thung, sữa bò, nước chanh đi.

    Theo việc loại mùi quái dị này toả ra quanh người Grimm, ngay tức khắc những con ong Sát Nhân kia vốn đang hung hăng công kích dường như cảm nhận được thứ đồ buồn nôn, dồn dập ghét bỏ rời xa hắn.

    Hắn bịt mũi, tựa hồ trong lúc vô tình nhìn xa xa vào một bụi rậm nào đó, gần như cùng lúc đó, cái này trong bụi cỏ tiềm tàng bóng người phi dường như thoát đi. Đùa gì thế, người này tận mắt nhìn thấy Grimm bị mấy trăm con ong Sát Nhân công kích mà lông tóc không tổn hại chút nào, có thể nói loại người như quái vật này khiến kẻ địch như y hoàn toàn tuyệt vọng!

    “Hừ, nhìn trộm lâu như vậy rồi, muốn đi là đi sao?”

    Với Grimm mà nói, trước khi bí cảnh thứ hai mở ra, vu sư học đồ bình thường hiện thân trước mặt hắn cũng chỉ là đưa tới năm trăm khối Ma thạch thôi. Tâm tính đã trải qua mài giũa khủng bố trên tàu biển, đối với hắn thì lòng thương cảm đã sớm trở thành đồ vật cấp truyền thuyết ( gần như không tồn tại), giống như lời Rafi từng nói: Hung dữ, lạnh lẽo, tà ác mới là bản chất vu sư.

    Grimm dùng một tay chỉ về phía bóng người đang chạy trốn, dưới chân người đó tức thì bị một sợi dây leo quấn quanh. Điều này là do Grimm dùng khuyên tai Mạn Chi Tâm mà Rafi đưa cho để thi triển vu thuật.

    “Hừ! Chỉ dùng cái vu thuật cấp thấp như vậy mà muốn nhốt ta lại ư?”

    Người chạy trốn hừ lạnh một tiếng, bộ phận thân thể y chợt bắt đầu biến hình, trong nháy mắt hai chân đã biến thành một đôi móng bò, lập tức tránh thoát những dây leo vừa thoáng quấn quanh kia.

    “Đẳng cấp vu khí quá thấp sao? Vu thuật huyết thống, Hừ!”

    Thừa dịp thời gian đối phương tránh thoát khỏi dây leo, Grimm đuổi theo, trên đầu ngón tay hắn có một Hỏa Cầu đang cháy hừng hực, sau đó hắn chỉ tay về bóng người đã tiến vào tầm bắn: “Chết đi!” Lập tức, một con hỏa điểu linh hoạt bay vụt về phía đối phương.

    “Không thể! Ba động mạnh như thế!”

    Người đó vậy mà không yếu như hai tên vu sư học đồ mà Grimm gặp phải trước ây, bộ dáng phải mạnh hơn không ít. Người đó quyết định thật nhanh, không biết y thi triển vu thuật gì, “Phốc” một tiếng trầm đục vang lên. Sau đó thân thể y hóa thành một vũng máu, như mũi tên rời cung phóng nhanh về phương xa thoát đi.

    Ầm!

    Sóng lửa qua đi, Grimm mang vẻ mặt hơi chút âm trầm đi tới.

    Nhưng mà, tựa hồ hắn lại đột nhiên phát hiện gì đó, dùng ngón tay thấm một ít máu tươi từ trên mặt đất, cười lạnh nói: “Vậy mà lưu lại mật mã thân thể. Tuy rằng mình chỉ biết một số vu thuật nguyền rủa đơn giản, như vậy thì, liền nhìn xem ngươi có nuôi dưỡng Phối Hợp trùng hay không đi?!”

    Nghĩ như vậy, Grimm liền niệm lên thần chú huyền diệu, máu trên đầu ngón tay chợt bắt đầu bốc lên sương mù màu đỏ, một khuôn mặt kêu rên thảm thiết như phù dung chớm nở trên không trung. Đồng thời, hắn lấy ra một ít tài liệu vu thuật thần bí bày trên đất, mơ hồ tổ hợp thành một cái tế đàn đơn sơ, chính giữa tế đàn đặt một người rươm nho nhỏ.



    Ở phương xa, người vu sư chạy trốn suy yếu cẩn thận nhìn phía sau một chút, sau khi thấy xác thực không có ai đuổi theo, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Lẩm bẩm nói: “Thật con mẹ nó đen, vừa tới sân thí luyện liền gặp phải một kẻ như quái vật như thế rồi. Mẹ kiếp, cũng không biết hắn thuộc học viện nào, có phải là đối thủ của mấy tên quái vật được xem trọng trong học viện của mình hay không nữa?!”

    Ngay lúc y còn đang lẩm bẩm, đột nhiên, người đó chỉ cảm thấy thân thể lạnh lẽo, con mắt đột nhiên không nhìn thấy gì, tương tự như bị mù vậy.

    Người này tuyệt vọng nói: “Nguy rồi, vu thuật nguyền rủa, Trí Manh (bị mù) sao?”

    Vì bị mù, người đó căn bản không biết nên chạy về phương hướng nào, y thất kinh.

    Sau thời gian một chén trà nhỏ, Grimm thông qua Cải Tạo Khứu Giác theo dõi tìm tới nơi này, nhìn người đó đã bị đốt thành tro, hắn cười lạnh nói: “Ngay cả Phối Hợp trùng đều không có bồi dưỡng, vậy mà lại đi học tập loại vu thuật thoát thân nhưng lưu lại mật mã thân thể kia. Thật là ngu xuẩn!”
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vu Sư Chi Lữ
    Tác giả: Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên
    Quyển 1
    Chương 34: Săn thú.

    Dịch giả: trongkimtrn
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Bale Rod, người đứng thứ chín trong bảng Mười đại cao thủ giới vu sư học đồ thuộc Học viện vu sư Ám Cảnh tham gia lần thí luyện này.

    Tuy rằng trong mắt người khác, Bale Rod vẫn luôn duy trì hình tượng khiêm tốn, cơ trí…, nhưng không ai biết rằng trong lòng hắn ta ta lại chứa đầy sự kiêu ngạo đến mức gần như dị dạng. Bởi vì Bale Rod tin rằng, chỉ cần cho bản thân hắn đủ thời gian, thì hắn ta có thể siêu việt bất luận vu sư học đồ nào, cũng vì hắn ta từ trước đến giờ vẫn luôn là loại người như vậy! Từ một tân sinh không đáng chú ý không có tiếng tăm gì, từng bước từng bước tiến lên, Bale Rod siêu việt bằng hữu bên cạnh, vượt qua những người được gọi là cao thủ, thậm chí đến cuối cùng hắn ta đã trở thành một nhân vật phong vân trong bảng Mười đại cao thủ.

    Hết thảy những điều đó, đều đã đúc thành “Khuôn tiền vốn” khiến Bale Rod cực kỳ tự kiêu. Ẩn đằng sau bộ dáng nhìn như khiêm tốn, ánh mắt cơ trí… kia, đều là sự kiêu ngạo như kẻ ngự trị trên cao nhìn xuống dưới.

    Thậm chí, dù là những vu sư học đồ xếp hạng trước hắn trong cái được gọi là bảng Mười đại cao thủ, nếu không phải vì thời gian quá ít, hắn ta nhất định đã có thể vượt qua bọn họ. Bale Rod tin chắc ngày đó sẽ đến.

    “Đúng! Phải như vậy chứ! Chính là cơ hội lần này!”

    Tại đương trường, sau khi vu sư Học viện Ám Cảnh tuyên bố quy tắc thí luyện, trong sự run rẩy sợ hãi của phần đông vu sư học đồ, trong lòng Bale Rod thực sự lại hưng phấn đến mức run rẩy, thậm chí hắn ta phải cố nén xúc động muốn cười lớn. Vì cố nén cảm xúc của mình, ở trong mắt một ít người thì bộ dáng cúi đầu, thân thể không nhịn được run rẩy của hắn ta lại giống như là đang sợ hãi vậy.

    Bình thường, muốn kiếm được mấy chục khối Ma thạch đều phải dốc toàn lực làm việc cả tháng trời! Nhưng trong lần thí luyện này, chỉ cần giết chết một vu sư học đồ, là đã có được năm trăm Ma thạch.

    Thí luyện như vậy, quả thực chính là Thiên Đường mỹ diệu mới đúng nha!

    “Đúng rồi, chỉ cần đánh chết mười tên vu sư học đồ ngu ngốc kia, là mình đã có được đến năm ngàn Ma thạch. Nếu giết hai mươi tên, chính là một vạn! Nếu giết càng nhiều thì…”

    Bale Rod hưng phấn đến độ hai mắt đỏ bừng. Chỉ cần thí luyện kết thúc, cái thứ gọi là Mười đại cao thủ chảng qua chỉ là mây bay mà thôi!

    “Mục tiêu của ta, chỉ có Thánh tháp!” Bale Rod lạnh lùng tự nhủ trong lòng.

    Trong Bí cảnh thí luyện.

    Dọc theo đường đi, hắn ta cơ hồ lâm vào trạng thái điên cuồng.

    “Ha ha, tên thứ tư, hai ngàn Ma thạch, chuyện này quả thực quá đơn giản! Hai ngàn Ma thạch cứ dễ dàng tới tay như vậy, chỉ cần trở lại học viện, hai ngàn Ma thạch cũng đủ mua những đồ vật mà mình muốn có kia rồi. Đến lúc có được mấy thứ kia, hừ hừ, mười tên cao thủ khác bất quá đều chỉ là con sâu cái kiến bị đạp dưới lòng bàn chân mình thôi! Ha ha ha… Không, mới chỉ có hai ngàn Ma thạch, còn xa xa không đủ, chỉ cần giết thêm một tên nữa, là lại có thêm năm trăm Ma thạch nữa. Ta còn muốn nhiều Ma thạch hơn a!”

    Hung hăng rút móng vuốt màu máu từ trong lồng ngực của một tên vu sư học đồ xấu số ra, hắn ta mang biểu tình điên cuồng nhằm phía phương xa mà lao đi, đi “Săn” những “Con thú” nhỏ yếu kia.

    Sau nửa Sa Lậu, Bale Rod oán hận nói:”Cái ấn ký đáng hận này, càng giết nhiều người thì cái ấn ký này sẽ tản mát ra tín hiệu dao động càng ngày càng mạnh, làm cho những tên nhát như chuột kia khi cảm nhận được thì liền trực tiếp bỏ chạy ngay! Thật đáng hận mà!”

    Bale Rod mắng mỏ.

    Đột nhiên hắn ta dừng bước lại, giống như mơ hồ cảm ứng được cái gì đó.

    “Đây là… Mùi máu tươi và có cả ba động từ ấn ký! Đúng rồi, đây là sự cảm ứng từ ấn ký! Ha ha, ở ngay phụ cận, con mèo nhỏ đáng thương, ta bắt được ngươi rồi!” Bale Rod ngông cuồng cười lớn. Trên thân thể của hắn ta, không chỉ riêng bàn tay biến thành một đôi móng vuốt dữ tợn, mà làn da cũng mọc ra đầy vảy màu tím đen, có một dòng chất lỏng màu đen ẩn ẩn bao trùm, dường như nó chứa độc tính rất mạnh. Toàn bộ thân thể hắn ta mạnh mẽ như con báo hoang đi săn mồi.

    “Ô ha ha. Con mèo nhỏ của ta, ta tới đây…” Từ trong rừng cây nhảy ra, Bale Rod đột nhiên quỷ dị ngừng lại, ngơ ngác nhìn cảnh tượng làm người ta khiếp sợ ở trước mắt. Trong cổ họng rốt cuộc không phát nổi bất luận thanh âm nào nữa.

    Một màn trước mắt quả thực khiến người ta chấn kinh mà! Thậm chí ngay cả Bale Rod đã lâm vào (trạng thái) điên cuồng cũng phải thanh tỉnh lại trong nháy mắt!

    Trong một khoảng sân rộng trước mặt, cả tảng lớn mặt cỏ và cây cối đã bị vu thuật phá huỷ, khắp nơi là những dấu vết của hố sâu gồ ghề lồi lõm, mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập khắp không gian, một ít phần còn lại của tay chân cụt bị cháy đen tùy ý rơi rụng, dường như thân thể trước đó đã bị một lực lượng mạnh mẽ nào đó làm cho nổ tung thành như vậy.

    Hình ảnh khủng bố như thế, nơi này chắc chắn đã xảy ra một hồi ác chiến giữa hai mươi vu sư học đồ trở lên, mới có thể tạo thành tình cảnh như hiện tại!

    Đúng vào lúc này, toàn bộ trên sân, chỉ còn lại một người đang đứng thở dốc và đưa lưng về phía hắn ta, mang bộ dáng mệt mỏi vì tiêu hao Ma lực quá nhiều.

    Ừng ực…

    Bale Rod kìm lòng không được nuốt xuống một ngụm nước miếng, một giọt mồ hôi lạnh bất giác tuôn ra trên trán.

    Trong cảm ứng từ ấn ký trên trán, Bale Rod chỉ cảm thấy ở trước mặt có một cái quang cầu (khối sáng hình tròn) chói lóa rất lớn, nó không kiêng nể gì mà chiếu xạ ánh sáng ra bốn phương tám hướng, giống như thái dương hừng hực thiêu đốt trên bầu trời, khiến người khác vô phương nhìn thẳng vào, thậm chí hắn ta còn sinh ra cảm giác nếu nhìn quá lâu sẽ gây mù cả hai mắt. Mà nếu so sánh với đối phương, thì cái ấn ký trên trán hắn ta chỉ giống như ánh sáng của một con đom đóm nhỏ bé đáng thương, dưới ánh mặt trời nó chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sự tồn tại của bản thân nó mà thôi.

    “Cấi này… rốt cuộc hắn đã giết bao nhiêu vu sư học đồ, thì ấn ký mới có thể biến thành khủng bố như vậy a!?” Bale Rod hít vào một hơi khí lạnh, trong nháy mắt ý thức trở nên vô cùng sáng suốt.

    Giờ khắc này, hắn ta hoàn toàn quên mất mục đích của bản thân khi đến đây, mà chỉ nghĩ cách rời đi cái địa phương như địa ngục này. Bởi vì kẻ trước mắt đây, là người mà hắn ta căn bản không thể đối phó nổi!

    Người như vậy đã hoàn toàn vượt qua phạm trù cái gọi là mười đại cao thủ! Không, đây đâu phải là người nữa, mà là quái vật mới đúng nha!

    Bỗng nhiên, cái người đang thở dốc đưa lưng về phía Bale Rod chậm rãi xoay người lại, một khuôn mặt đeo mặt nạ trắng xuất hiện trong tầm nhìn của hắn ta.

    Đồng tử co rụt lại, hắn ta không chút do dự lập tức lui lại phía sau rồi phóng nhanh rời đi. Hiện tại, hắn ta hoàn toàn không có bất luận suy nghĩ tích góp ấn ký nào nữa cả.

    Mà người làm cho Bale Rod sợ hãi, chính là Grimm.

    Cũng phải kể lại rằng, lúc mới bắt đầu, theo một đường giết chóc, thẳng đến sau khi giết chết tên vu sư học đồ thứ sáu, thì ấn trên trán Grimm đã bắt đầu tản mát ra dao động kinh người.

    Bởi vì tên vu sư học đồ thứ sáu bị hắn giết là một cường giả, bản thân y cũng đã giết bốn người, kể từ đó, dao động ấn ký trên trán Grimm tích góp bằng với ấn ký của mười tên vu sư học đồ cộng lại. Điều này dẫn đến, ấn ký của hắn lập tức phát ra dao động mãnh liệt, giống như một ngọn lửa trong bóng tối, cứ đi đến đâu là vu sư học đồ ở đó đều nhanh tránh xa. Vì thế mà Grimm căn bản không có biện pháp tiếp tục đi “Săn thú” được nữa.

    Sau đó, trừ bỏ một tên vu sư học đồ rất mạnh sau khi đối chiến với Grimm đã tháo chạy, còn lại căn bản là hắn không có đụng độ bất luận kẻ nào khác, hắn thậm chí đã tính toán từ bỏ phương pháp thu Ma thạch này, mà ở ngay tại chỗ chờ đợi bí cảnh mở ra.

    Thế nhưng ở đời ai biết được chữ “Ngờ”. Ngay sau khi Grimm từ bỏ việc “Săn thú”, thì lại có bốn tên vu sư học đồ có ấn ký đều tản mát ra dao động không yếu liên thủ tìm tới cửa. Dường như bọn chúng là thành viên của một tổ đội nhỏ vừa lúc truyền tống tới cùng một chỗ, muốn liên thủ đánh chết hắn, cướp lấy ấn ký trên người hắn.

    Trong bốn người, dao động ấn ký* của người yếu nhất cũng đã là ba, của người mạnh nhất thế mà đã đạt tới tám lận!

    (*) Biên: Dao động ấn ký có thể hiểu đơn giản là số gợn sóng phát ra trong một khoảng thời gian nhất định. Ví dụ: Ngay trước khi vào Sân thí luyện, ấn ký ban đầu của một vu sư học đồ có dao động ấn ký là 1, có thể hiểu là từ ấn ký đó phát ra 1 gợn sóng trong 1 giây chẳng hạn (1dđ/s). Nếu người đó giết được 2 người khác thì ấn ký của người đó sẽ có dao động ấn ký là 3 dđ/s. Cứ tính tương tự như vậy.

    Kết quả chuyện này là một hồi đại chiến lập tức bạo phát.

    Dựa vào lồng phòng ngự quá mức mạnh mẽ từ Mặt Nạ, cộng thêm việc Grimm vừa cầm Ma thạch trung cấp bổ sung Ma lực, lại vừa liên tục thi triển Hỏa Điểu thuật, dưới sự từng đợt từng đợt công kích mạnh mẽ của hắn, thì bốn tên vu sư học đồ toàn bộ đều ngã xuống trong tuyệt vọng. Ấn ký của bọn chúng hoàn toàn bị Grimm hấp thu.

    Mà đúng vào thời khắc Grimm hấp thu xong cái ấn ký cuối cùng của mấy tên kia, đồng thời dao động ấn ký trên người hắn cũng đạt tới ba mươi ba, thì ấn ký trên người hắn cũng gần giống như thái dương trên bầu trời. Lấy Grimm làm trung tâm, từ cái ấn ký của hắn tuôn ra từng vòng từng vòng gợn sóng vô hình mãnh liệt trong phạm vi đường kính trăm mét. Giờ khắc này, phàm là vu sư học đồ trong phạm vi trăm mét ở xung quanh, đều cảm thấy một cỗ lực lượng dao động khủng bố như thái dương hừng hực thiêu đốt trên không trung.

    Từng vòng dao động ấn ký này tựa như đang cảnh báo cho mọi người rằng, nơi này đã sinh ra một vu sư học đồ cực mạnh khiến người khác vô pháp chống lại. Mà cũng ngay trong nháy mắt đó, Grimm nhận thấy sau lưng mình xuất hiện một người.

    “Lại thêm một tên tham lam ư? Năm dao động ấn ký, hừ!”

    Hai con mắt lạnh lẽo dưới lớp Mặt Nạ của Grimm lạnh lẽo nhìn đối phương, chờ đợi đối phương tới gần, đồng thời hắn cũng điên cuồng hấp thu một khối trung cấp Ma pháp thạch trong tay để bổ sung Ma lực.

    Nhưng điều khiến Grimm thất vọng chính là, người này tựa hồ bị hắn dọa sợ rồi, thế mà không chút do dự xoay người bỏ chạy ngay.

    “Hả? Chạy… Chẳng lẽ ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? Hai ngàn năm trăm khối Ma thạch đấy, rất đáng giá để ta truy đuổi nha!”

    Nghĩ vậy, sau khi truyềng Ma lực ba động vào Ma pháp trượng trong tay, không trung phía trước liền xuất hiện một con dơi Phong nguyên tố to lớn không ngừng vẫy cánh. Grimm không chút do dự, chạy lấy đà hai bước rồi nhẹ nhàng nhảy lên, rơi trên lưng con dơi, rồi điều khiển nó đuổi theo về phía người kia.

    Grimm không kiêng nể gì phóng thích dao động ấn ký, giống như thái dương trên bầu trời. Tất cả những ai cảm nhận được dao động này đều gấp rút tránh xa, căn bản không dám tới gần. Loại dao động ấn ký này dường như chỉ sau khi Grimm lâm vào trạng thái hao hết Ma lực, hơn nữa trên người không có bất luận cái gì Ma lực ba động, thì nó mới có thể dần dần thu liễm vào trong thân thể, mà phát tán ra ở trong một phạm vi tương đối nhỏ hẹp.

    Con dơi Phong nguyên tố dần dần tới gần bóng người đang ở chạy trốn trên mặt đất. Trên mình con dơi, Grimm nở nụ cười lạnh lùng, một cái hỏa cầu chậm rãi xuất hiện trên đầu ngón tay, sau đó nó hóa thành Hỏa Điểu linh hoạt phóng về người kia.

    Bale Rod cảm thụ được dao động năng lượng phóng đại ở phía sau, cả kinh kêu lên: “Không!” Không màng cái gì nữa, hắn ta lập tức ném ra một vu khí trân quý có tính tiêu hao tính để bảo mệnh.

    Một mặt gương mơ hồ xuất hiện ở phía sau Bale Rod, hình như nó có năng lực phòng hộ đặc biệt nào đó, khi Hỏa Điểu oanh kích lên mặt kính, “Phụt” một tiếng, sóng lửa bắn ra bốn phía, lửa cháy hừng hực thậm chí làm cho không khí bị vặn vẹo. Nhưng mà mặt gương này lại hoàn toàn ngăn cản được công kích của Grimm, tuy rằng độ trong suốt của bản thân nó cũng như ẩn như hiện, cơ hồ sắp sửa biến mất.

    “Chặn lại được? Vậy thì, có chút không dễ xử lí đây.” Grimm nhíu mày nói.

    Trước đó, Grimm luân phiên chiến đấu đã tiêu hao rất nhiều Ma lực. Tuy rằng dựa vào việc hấp thu Ma thạch bổ sung được một ít, nhưng cũng không thể duy trì liên tục chiến đấu được.

    Sau khi do dự một lát, suy xét đến việc tranh đấu vì bí cảnh sắp mở ra, hắn thở dài một tiếng, lẩm bẩm:”Quên đi, tha cho ngươi một mạng vậy!” Nghĩ là làm, hắn thúc dục con dơi hạ xuống đất, bắt đầu toàn tâm toàn ý hấp thu Ma thạch trên tay.

    Trận chiến trước đó, Grimm có được hai Ma đạo vu khí cỡ nhỏ mang tính thực dụng không tồi, cũng coi như có thêm một chút thu hoạch.

    Cái thứ nhất là một chiếc nhẫn, bình thường ước chừng có thể tồn trữ 50~60 điểm Ma lực, thuộc loại vu khí lúc cần có thể bổ sung Ma lực trong nháy mắt. Cái thứ hai là một cái dây chuyền, có thể phóng xuất ra hỏa hoàn(Vòng lửa) có lực phòng ngự không tệ lắm, ước chừng có thể phản ngược lại một nửa công kích mang năng lượng dưới 30 độ, dưới công kích 40 độ có tác dụng suy yếu nhất định. Nhưng Grimm đã có dây chuyền Nhạc Chi Tuyền, hơn nữa năng lực phòng ngự của nó trùng điệp với lồng phòng ngự của Mặt Nạ, nên tạm thời nó cũng không có tác dụng gì.

    Đang chạy trốn, Bale Rod nhìn Grimm từ bỏ truy đuổi, rốt cuộc buông lỏng tâm trạng sợ hãi run rẩy, gần như hư thoát nói:”Đó là quái vật thoát ra từ học viện vu sư nào vậy?(Thú sổng chuồng) ^^ Mới ngay ngày đầu tiên mà mình đã gặp phải hạng người như hắn rồi! May mắn lúc trước mình đã dùng giá cao mua một mặt kính Hư Không Chi Cảnh dùng để bảo mệnh. ( Cái gọi là giá cao chính là hai trăm Ma thạch) Hừ… Sự tình “Săn thú” trước tiên cứ buông tha một thời gian đi, vẫn là nhanh nhanh tìm được tổ đội mới tốt!”

    Nói đến Hư Không Chi Cảnh, Bale Rod lại đau lòng thêm một lần nữa, càng không dám quay đầu lại mà bỏ chạy về phương xa:”Phải cách xa con quái vật này càng xa càng tốt.”
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vu Sư Chi Lữ
    Tác giả: Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên
    Chương 35: Dao động ấn ký

    Nhóm dịch: BNS
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Sakura_kudo
    Biên: trongkimtrn

    Trong một búp hoa to lớn ở dưới đất khoảng ba mét, tay Grimm cầm một khối trung cấp Ma pháp thạch để khôi phục Ma lực, đồng thời hắn cũng đang nghiên cứu phương pháp khống chế dao động ấn ký ở trên trán.

    Không ngừng nghiên cứu, hắn đã phát hiện được vài thứ. Bình thường, dù cho tiêu hao một điểm Ma lực mà không cần bổ sung, ấn ký sẽ phát ra dao động trong phạm vi trăm mét, như Mặt Trời cháy hừng hực, thời thời khắc khắc báo hiệu cho các vu sư học đồ trong phạm vi xung quanh.

    Thế nhưng, khi Ma lực của Grimm duy trì đầy đủ, đồng thời bất động ở một chỗ không làm gì, và không có bất kỳ Ma lực ba động nào (Ma lực ba động là dấu hiệu khi vận hành Ma pháp), thì khi đó, dao động ấn ký sẽ hoàn toàn co rút vào trong cơ thể, các vu sư học đồ khác không thể cảm nhận được.

    Mà chỉ cần hắn hơi hơi có một chút động tác, dù cho chỉ là bước đi, dao động từ ấn ký cũng sẽ tản mát ra. Chẳng qua là, lúc đó, cường độ của nó nhỏ hơn nhiều, có cường độ khoảng chừng mười điểm dao động ấn ký trong phạm vi ba mươi mét.

    Nếu lúc đó, trong cơ thể Grimm xuất hiện ba động Ma lực, bất luận là ba động Ma lực nhỏ đến cỡ nào, thì nháy mắt ngay sau đó, trong phạm vi mười mét quanh người hắn đều sẽ bộc phát ra ba mươi điểm dao động ấn ký. Bên cạnh đó, khi hắn bắt đầu hao tổn Ma lực, đường kính này sẽ trong nháy mắt khuếch tán đến phạm vi trăm mét.

    Thăm dò phương pháp khống chế dao động ấn ký, Grimm tính toán thời gian một chút, rốt cục cũng sắp tới thời gian các khu vực bí cảnh mở ra. Không chậm trễ nữa, hắn gõ gõ đài hoa, nhất thời búp hoa lay động, đám đất trên đầu bị đẩy lên, một cái to lớn búp hoa chui ra mặt đất, sau khi nó nở rộ lộ ra thân thể hắn ở bên trong.

    Đổ một giọt nước thuốc rơi xuống búp hoa, đài hoa run rẩy một trận, bups hoa liền lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được thu nhỏ lại. Một lát sau, nó đã biến thành một hạt giống không hề bắt mắt chút nào.

    Thu hồi hạt giống, Grimm cẩn thận từng li từng tí một khống chế dao động ấn ký của mình, đi về một chỗ cao trong tầm mắt. Chẳng qua là, cho dù dao động ấn ký chỉ có cường độ mười điểm bao trùm phạm vi ba mươi mét, thì hắn vẫn là đối tượng mà đông đảo vu sư học đồ né trán, cho nên hắn căn bản không có nhìn thấy bất luận vu sư học đồ nào khác.

    Thật ra, nói tới ba mươi mét, 100 mét đều là con số ảo, bên ngoài phạm vi này vẫn có một ít dao động phát xạ ra, cụ thể còn tùy vào năng lực cảm ứng của đối phương.

    Dần dần, Mặt Trời chiều ngã về tây, phỏng chừng thowid điểm nửa cái Sa Lậu trôi qua nữa thì màn đêm sẽ buông xuống, Grimm cảm ứng được hai nơi Ma lực chấn động mãnh liệt. Một chỗ ở cách nơi này khoảng ngàn mét, một chỗ khác thì cách chừng ba, bốn ngàn mét.

    Từ nơi cao nhất, xuyên thấu qua khu rừng rậm rạp, hắn cảm ứng được từ nơi Ma lực dao động gần nhất, hình như mơ hồ phát sinh một số biến hóa thật kỳ lạ, một ít rừng rậm bị ngã đổ, đồng thời mơ hồ truyền đến tiếng gào rú như có như không của dã thú không có lý trí.

    “Bí cảnh mở ra!”

    Grimm có chút kích động, đang cố gắng khống chế dao động ấn ký, đồng thời cũng dùng tốc độ nhanh nhất đi về bí cảnh, hy vọng có thể tranh thủ có được phần thưởng trong bí cảnh.

    Đương nhiên, tiện đường có thể lại tích lũy thêm một vài điểm ấn ký thì càng tốt hơn.

    Theo bí cảnh mở ra, Mọi người bắt đầu tập hợp, dồn dập tập trung hướng về nơi bí cảnh mở ra. Dọc theo đường đi, hắn cũng gặp phải mấy vu sư học đồ đang chạy về phía bí cảnh, chẳng qua là mấy người này thật là rất cẩn thận. Sau khi nhìn thấy Grimm thì bọn họ căn bản sẽ không tới gần, mà hắn cũng không muốn điều động Ma lực truy đuổi làm gì cho mệt.

    Cứ như vậy, người người đều trong hoàn cảnh tương đối an toàn, từng người một chạy về cùng một nơi.

    Một lát sau, Grimm rốt cục chạy tới khu bí cảnh cách mình gần nhất, nhưng khi hắn nhìn thấy cái gọi là bí cảnh kia, lại lộ ra biểu tình thất vọng: “Chỉ đơn sơ như vậy à!?”

    Không sai, khu bí cảnh thứ nhất mở ra, vậy mà chỉ là một căn nhà trang trí hoa lệ mà thôi, căn bản không thể so với hai chữ bí cảnh. Điều duy nhất còn khiến người ta hơi lưu ý chính là, trước căn nhà này mọc ra một gốc cây đại thụ cao tới hơn ba mươi mét, mà mỗi một cái cành cây đều dường như từng cái từng cái cánh tay dài hẹp như roi thép. Nó sẽ đánh chết bất kỳ vu sư học đồ muốn tới gần căn nhà kia.

    Nhiều vô số, lúc này khu bí cảnh này đã tụ tập hơn ba mươi người, mà phương xa ngờ ngợ còn có những vu sư học đồ khác đang chạy tới.

    Trên cây đại thụ này mọc ra một cái miệng, răng nanh lạnh lẽo che kín toàn bộ miệng lớn, nó nhai, nghiền nát thi thể các vu sư học đồ vừa bị đánh chết. Tiếng gầm rú giống như dã thú mà Grimm mơ hồ nghe được lúc còn cách xa nơi đây, đại khái chính là từ cái miệng lớn này phát ra. Mà cành cây của cây đại thụ quái dị này rất mạnh mẽ, vu sư học đồ bình thường căn bản không tạo được quá nhiều thương tổn cho nó, nhưng nếu bị những “Cánh tay” của nó cuốn một cái thì lại là ác mộng đối với vu sư học đồ.

    “Đây là cây Ác Mộng Labrador, có người nói lúc bình thường nó không có gì khác nhau với đại thụ thông thường, chỉ là mỗi một trăm năm cần ăn uống một lần. Nếu không ăn đủ máu thịt, thì cây Ác Mộng Labrador vĩnh viễn sẽ không thay đổi thành hình thái đại thụ chân chính, mà mãi mãi là một con quái thú ăn thịt.” Một tên vu sư học đồ hơi có chút tri thức hô lớn.

    “Đồ ăn? Bây giờ đi đâu kiếm đủ đồ ăn cho nó? Nó đã nuốt ba tên vu sư học đồmà vẫn không có dấu hiệu ăn no nha!” Một tên vu sư học đồ mang sắc mặt khó coi nói.

    Lúc này, ba mươi người vu sư học đồ ở đây, có hai người hiển nhiên là mạnh nhất, dao động ấn ký của hai người này cũng đã đạt đến mười, hơn nữa bên người đều có hai, ba tên trợ lực, căn bản không có vu sư học đồ nào dám trêu chọc hai tổ độ nhỏ này.

    Những người còn lại đều là kẻ đơn độc đề phòng lẫn nhau, chỉ có mấy người là kết đội mà tới.

    “Đi đâu tìm đồ ăn? Ha ha, đồ ăn nơi này không phải có không ít sao?”

    Lúc này, một gã nam vu sư học đồ có mười điểm dao động ấn ký đột nhiên lên tiếng. Gã này trông dáng vẻ chỉ cỡ mười lăm, mười sáu tuổi, khuôn mặt còn khá là non nớt, thanh âm tựa hồ còn ở thời kỳ đổi giọng, đang dậy thì, nhưng tính tình gã lại rất hung ác.

    Nói xong, gã vu sư học đồ này nhìn về phía một nữ vu sư học đồ khác cũng có mười điểm dao động ấn ký ở đây. Nữ vu sư học đồ cưỡi trên một con cự hùng (Gấu lớn) Thổ nguyên tố, con mắt lập lòe không có trả lời, tựa hồ cô ta vẫn đang suy nghĩ có nên đánh giết vu sư học đồ khác làm đồ ăn cho cây Ác Mộng Labrador hay không?

    Ở xa xa, Grimm lẳng lặng nhìn, không có tùy tiện đi tới,mà chờ đợi thời cơ biến hóa.

    Ngay vào lúc này, một tên vu sư học đồ có vu thuật Di Thải ẩn hình đơn giản không nhẫn nại được, vậy mà trực tiếp thi triển vu thuật lao về bí cảnh, y cũng mặc kệ cây Ác Mộng Labrador.

    Mọi người vốn chỉ cười gằn một tiếng, cho rằng y là một tên đần độn tự làm đồ ăn, thế nhưng mọi người lại thấy được một màn khiến tất cả bọn họ trợn mắt há hốc mồm. Tên vu sư sư học đồ đó chỉ dùng vu thuật ngụy trang rất đơn gỉan, vậy mà y thật sự đi qua cái cây Ác Mộng Labrador kia, rồi tiến vào gian phòng.

    Một lát sau, bên trong gian phòng phát sinh một trận rung động yếu ớt, giống như bên trong bí cảnh có một cái Truyền Tống trận, đã đưa tên vu sư học đồ đó bình an truyền tống đi rồi.

    Ngay cả Grimm, cũng không khỏi sững sờ, hai mắt băng lạnh. Vốn đây là vật trong túi, lại bị người khác cướp đi ngay trước mặt, làm sao không khiến người ta phẫn nộ chứ?

    Đột nhiên, tựa hồ hắn nghĩ tới điều gì, nhìn gian phòng không có biến mất, kinh ngạc nói: “Lẽ nào phần thưởng trong bí cảnh không phải chỉ cho một người?”

    “A… Hỗn đản! Tên khốn kiếp này! Vậy mà cướp đi Ma đạo vu khí thuộc về ta!” Gã vu sư học đồ có mười điểm dao động ấn ký cực kỳ tức giận, nhìn về nữ vu sư học đồ đang do dự bất định đứng cách đó không xa, nói: “Nếu cô còn không quyết định, thì ta không cần khách khí rồi!”

    Cắn răng một cái, cô gái cưỡi cự hùng Thổ nguyên tố quát lạnh một tiếng: “Giết!”

    Có được đáp lại, gã nam vu sư học đồ hung ác rốt cục khà khà cười gằn: “Cho dù cô đạt được vu khí trong bí cảnh vu khí, thì ta cũng phải đoạt lại!” Nói xong, gã này quay sang ra hiệu cho mấy người đồng bạn ở hai bai bên, mấy người này điên cuồng lao về những tên vu sư học đồ đến một mình ở xung quanh.

    Đối mặt với sự tấn công liều chết, ngoại trừ một phần nhỏ trong số những kẻ đơn độc đến đây liều lĩnh chạy về phía bí cảnh, phần lớn những người khác lại chạy tứ tán thoát đi, dường như bọn họ dự định không tham gia việc này nữa.

    ” Grimm!” Đúng lúc này, một nữ vu sư học đồ nhìn thấy Grimm đeo mặt nạ, kinh hỉ kêu to, liều lĩnh chạy về phía hắn Grimm.

    Nữ vu sư học đồ này, thì ra là người trong Huyết Phàm liên minh, hơn nữa người này tựa hồ rất quen thuộc với York Rees, bình thường hai người hay đi cùng nhau. Grimm mặc dù đã gặp mặt mấy lần, nhưng chưa từng nói chuyện, cô nàng này hình như tên là Hillard Wendi.

    Chẳng qua là, những điều này đều không quan trọng.

    Grimm nhìn kẻ đang đuổi theo Hillard Wendi, chính là gã lúc nãy phát động chém giết. Trong lòng hắn hưng phấn không cách nào nói rõ, không ngừng hò hét: “Đúng! Đúng! Cứ như vậy! Lại gần một chút nữa đi!”

    Grimm không nhúc nhích, thu liễm hết thảy dao động ấn ký lại.

    Hillard Wendi nhìn Grimm không hề chạy trốn, trong mắt tràn ngập cảm động. Mình và York Rees cũng không thân lắm, vậy mà hắn có thể bất chấp nguy hiểm cứu mình, thực sự là một người trượng nghĩa, khiến trong lòng người ta trần đầy tín nhiệm.

    Hillard Wendi căn bản không cho rằng Grimm vì hai người cùng là thành viên Huyết Phàm liên minh mới cứu mình. Bởi vì đó loại quan hệ kết minh đó chỉ vào lúc bình thường, nhưng nó quyết không thể đại biểu cho việc vào thời điểm nguy hiểm thì có có thể cứu viện lẫn nhau. Còn những nguyên nhân khác, thì Hillard Wendi căn bản chưa hề nghĩ tới…

    Nhìn gã nam vu sư học đồ đang tới ngày càng gần, Grimm thậm chí bắt đầu hưng phấn liếm môi một cái, bộ dáng kia quả thực khủng bố cực kỳ.

    Hillard Wendi chạy đến bên người hắn, quay đầu nỗ lực triệu tập Ma lực đối kháng với gã đang truy đuổi mình, thở hồng hộc nói với hắn: “Người này rất mạnh, thuộc Tượng Nha Pháo Đài, chỉ cần ngăn cản gã là được, ta vừa mới liên lạc với…”

    Đột nhiên, một luồng dao động ấn ký khủng bố bạo phát sau lưng Hillard Wendi, giống như Mặt Trời phát ra ánh sáng và nhiệt độ vô cùng nóng, trong nháy mắt liền nhấn chìm hết thảy dao động ấn ký ở phụ cận. Dao động ấn ký của Hillard Wendi, trong nháy mắt liền giống như một tảng đá ngầm bị nhấn chìm không còn bất kỳ tung tích nào bởi sóng to gió lớn.

    Ngay trong sát na điều động Ma lực này, hết thảy vu sư học đồ đang tranh cướp trong phạm vi bí cảnh đều ngơ ngác, không dám tin tưởng nhìn về phía Grimm còn đang trong trạng thái hưng phấn, tàn khốc và dữ tợn.

    “Chạy!”

    Không chút do dự, nữ vu sư học đồ cưỡi con cự hùng Thổ nguyên tố lập tức trực tiếp chạy về phương xa, cự hùng lưu lại từng trận run rẩy trên mặt đất (đạp manh khiến mặt đất rung động).

    Hillard Wendi không nhúc nhích, sắc mặt cô cực kỳ trắng bệch, không dám tin tưởng nhìn người đang bị nhấn chìm trong năng lượng Hỏa nguyên tố khủng bố, kẻ có dao động ấn ký đạt đến mười điểm, vừa mới đuổi giết mình!

    Tất cả những thứ này, đều do Grimm làm ư?

    Grimm lật tay một cái thật nhanh, lập tức trên đầu ngón tay lần thứ hai ngưng tụ một cái hỏa cầu, ném về một tên vu sư học đồ không kịp kéo dài khoảng cách với hắn. Theo một trận sóng lửa tóe ra, tên vu sư học đồ này cũng không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết gì đã bị nhấn chìm.

    Thời khắc này, Grimm như sói đói nhảy vào bầy dê, tham lam tàn sát bất kỳ con mồi nào trong tầm móng vuốt của mình. Mãi đến tận lúc đánh chết tên thứ bốn, bí cảnh to lớn như vậy đã không có một bóng người.

    “Ma quỷ, ta nhớ kỹ ngươi rồi!” Phương xa, một tên vu sư học đồ bị sợ mất mật rít gào về phía Grimm, không ngừng chạy trốn.

    Hắn không thèm để ý đến, chỉ là liếm môi một cái nói: “Năm mươi mốt điểm giá trị!”

    Liếc nhìn Hillard Wendi mang sắc mặt trắng bệch còn đang ngơ ngác bất động ở xa xa, Grimm không có đi tới chào hỏi, chỉ là khẽ mỉm cười, trực tiếp đi về phía cây cây Ác Mộng Labrador. Nhưng mà, nụ cười mỉm của hắn, trong mắt Hillard Wendi quả thực là như Ác Ma lộ ra răng nanh. Thân thể cô nàng đã cứng ngắc, run rẩy xuất phát từ bản năng, mồ hôi nhễ nhải, sắc mặt tái nhợt khó coi.

    “Không, không, ấn ký của ngươi đã vượt quá ba mươi. Ngươi đã có thể trực tiếp tiến vào phòng.” Lúc này, cái cây Ác Mộng Labrador vậy mà mở miệng nói chuyện.

    Grimm ngẩn ra, sau đó liền cười nói: “Tật thú vị!”

    Trực tiếp đi vào gian phòng, trong tầm mắt của hắn, là chín cái Ma pháp trượng giống nhau như đúc đặt ở trên giá, một chỗ trên đó bị trống, chắc là là bị người trước đó lấy đi.

    Grimm suy tư nói: “Đây là phần thưởng? Thật giống… Chỉ là vu khí thi triển vu thuật phong ấn đơn giản bình thường thôi!”

    Theo cánh tay vừa tiếp xúc với một cây Ma pháp trượng, trong phòng đột nhiên truyền ra một trận không gian vặn vẹo, Grimm và cả cây Ma pháp trượng kia vèo một tiếng biến mất.​
     
    binhdn, anhemvankiep, thienta and 2 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)