Huyền Huyễn Vu Sư Chi Lữ - Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Vu Sư Chi Lữ
    Quyển 1 - Chương 4: Mỹ Nhân Bối gào khóc
    Dịch giả: trongkimtrn

    Trên bàn ăn, mùi thơm rượu vang nồng nàn bốc lên từ trong cái ly tinh xảo. Bây giờ trước mặt Grimm toàn là những đồ ăn nhìn có vẻ tương tự như gan ngỗng, các loại gia vị hoa lá cành,… Nhìn sơ qua thì chúng đã có tới gần bảy mươi, tám mươi loại, càng không cần phải nói tới món chính là thịt nướng mà Grimm chưa từng gặp qua bao giờ.

    Đây là lần đầu tiên Grimm đến phủ thành chủ, mà lại có may mắn được ăn chung với thành chủ đại nhân, tuy nhiên lúc này hắn đang ngồi bên cạnh gã đại vu sư vĩ đại kia.

    “Grimm!” Người vu sư thần bí đột nhiên kêu lên.

    Đặt dĩa xuống, Grimm vội vàng thưa: “Đại nhân!”

    "Ừm. Điều ta muốn nói chính là, Tinh Thần lực vu sư học đồ tự nhiên chỉ lớn đến mười. Thông thường thì việc trắc thí bằng quả cầu thủy tinh sẽ cảm ứng được thiên phú của chính mình. Chuyện này rất trọng yếu đối với sự phát triển trong tương lai khi trở thành vu sư của các ngươi, không nên quên những chuyện đã phát sinh lúc trắc thí. Tương lai của ngươi nếu có thể thăng cấp lên vu sư, thì cần phải lợi dụng thiên phú của mình để thăng tiến." Thanh âm gã vu sư có chút trung tính, đồng thời còn có chút khàn khàn, tựa hồ cổ họng gã xuất hiện một vài vấn đề, tựa như có một con vẹt Anh Vũ đang nói chuyện thay cho gã vu sư kia.

    "Vâng, đại nhân!" Grimm cung cung kính kính đáp lại.

    Thiên phú của chính mình? Chẳng lẽ đó là những hiện tượng quỷ dị và ngổn ngang kia? Grimm cũng không cho rằng những hiện tượng quỷ dị kia sẽ giúp đỡ mình được gì, thậm chí hắn cho rằng xét về mức độ quái dị thì khả năng chúng trở thành kẻ địch của hắn còn lớn hơn đấyt.

    Tiếp theo, gã vu sư quay đầu về phía Rafi và Wade, cũng là cô con gái thành chủ và con trai ông chủ quán rượu Loan Nguyệt mà nói: " Tinh Thần lực của hai người các ngươi chưa đến mười. Vốn là không có quyền lợi trở thành Vu sư học đồ, nhưng các ngươi đã đưa ta lễ vật coi như không tệ, vậy thì cùng đi theo ta đi. Mặc dù các ngươi dựa vào sự giúp đỡ của ta, sau này vẫn có thể trở thành vu sư học đồ có Tinh Thần lực là mười, bất quá lại không có thiên phú ma pháp. Đương nhiên, đối với vu sư thì tri thức mới là thứ quan trọng nhất, không phải là thiên phú."

    "Vâng, đại nhân!" Hai người đồng thanh đáp.

    "Ha ha, vu sư đại nhân đường xa khổ cực, ngày hôm nay hãy để cho ta chiêu đãi ngài thật tốt. Đến đến đến đây! Mời đại nhân nếm thử những trân thế mỹ vị được tìm từ biển Vô Tận hải phía Nam." Thành chủ đại nhân mặc một thân lễ phục quý tộc long trọng, khuôn mặt tươi cười vẫy tay, xa xa tám tên hầu gái xinh đẹp lập tức bưng tới tám cái mâm, phân biệt đặt ở trước mặt thành chủ đại nhân, vu sư và sáu gã vu sư học đồ.

    Grimm nhìn cái mâm trước mặt, trong cái mâm đặt một cái vỏ sò nhìn như rất bình thường, cau mày, đây là trân thế mỹ thực? Ăn như thế nào?

    "Mỹ Nhân Bối? Ha ha, từ một trăm hai mươi năm trước, sau khi thi hành nhiệm vụ ở phía Nam Vô Tận hải thì ta ngẫu nhiên thưởng thức qua một lần trân thế mỹ thực, rồi cũng không còn gặp lại. Không nghĩ tới vậy mà lần này ở quần đảo Đông san hô này lại được thưởng thức lần nữa, thành chủ đại nhân thật có lòng." Gã vu sư tựa hồ đối với Mỹ Nhân Bối rất có tình cảm, từ giọng nói có thể thấy gã rất cao hứng.

    "Ha ha, mời!" Ngoại trừ thành chủ đại nhân, Rafi, còn có vu sư đại nhân, năm gã vu sư học đồ còn lại đều giương mắt nhìn. Vì bọn họ căn bản không biết nên thưởng thức Mỹ Nhân Bối như thế nào.

    Grimm nhìn chăm chú mỗi một động tác của thành chủ đại nhân, chỉ thấy trên đôi tay béo phì của lão vậy mà có đeo bảy chiếc nhẫn sáng chói, đôi tay ấy nhẹ nhàng nâng lên Mỹ Nhân Bối, không khó khăn gì tách vỏ sò ra, cứ thế vỏ sò bị mở ra. Nhưng một màn tiếp theo lại khiến Grimm trợn to đôi mắt.

    Trong vỏ sò vậy mà thật sự có một mỹ nhân nho nhỏ trông rất sống động, nhưng tiểu mỹ nhân đó lại không mặc quần áo, toàn thân giống như không xương vậy. Đây là một con sinh vật nhuyễn thể, nó đang cuộn người lại mà ngủ say trong vỏ sò. Bất quá, khi vỏ sò bị mở ra, tiểu mỹ nhân ngủ say trong vỏ sò tự nhiên chậm rãi tỉnh lại, nghi hoặc mà nhìn xung quanh.

    "Khà khà." Trên khuôn mặt béo ú của vị thành chủ đại nhân nở nụ cười hiểm, lão lập tức nâng lên vỏ sò đưa đến bên mép, cùng lúc đó hé ra đôi môi dày, tựa hồ sắp hút "Mỹ nhân" vẫn còn mơ mơ màng màng ở trong vỏ sò vào trong miệng.

    Bất quá lúc này, "Mỹ nhân" đó đã ý thức được tình cảnh của mình, thân thể mềm mại liều mạng bò hướng ra xa, miệng phát ra tiếng khóc sợ hãi, nhìn qua cứ giống như tiếng của một con chuột nhỏ vừa ra đời. Bất quá theo vịệc bị thành chủ đại nhân tàn nhẫn hút một hơi, tiếng khóc chói tai tức khắc truyền ra từ miệng thành chủ đại nhân, sau đó trong bụng lão cũng mơ hồ phát ra tiếng kêu gào.

    "Ah... Thật là tuyệt vời !" Thành chủ tùy ý ném vỏ sò trên tay đi, nhắm lại đôi mắt mà thích ý hưởng thụ.

    Vu sư đại nhân và Rafi cũng hút Mỹ Nhân Bối y như vậy. Khuôn mặt Rafi hiện lên vẻ say sưa, gã Vu sư nhìn về phía năm gã vu sư học đồ đang do dự chưa quyết định, lắc đầu nói: "Đối với vu sư, mỹ vị vẫn là thứ yếu, công dụng quan trọng nhất của Mỹ Nhân Bối chính là tinh lọc Hỏa nguyên tố. Tương lai trong các ngươi nếu ai có hứng thú nghiên cứu về Hỏa nguyên tố, Mỹ Nhân Bối có thể giúp các ngươi bớt không ít việc. Đương nhiên, các ngươi cũng sẽ bị nguyền rủa bởi biển cả, nghe nói sau khi ăn Mỹ Nhân Bối thì cơ nhục của các ngươi sẽ tỏa ra một loại khí tức nào đó có sức hấp dẫn đặc biệt với một ít hải yêu nào đó."

    Nghe vậy, người động thủ đầu tiên lại là Grimm. Chỉ thấy Grimm nhắm lại đôi mắt và nâng lên vỏ sò đặt ngang miệng, không hề liếc mắt nhìn tiểu mỹ nhân ở trong vỏ sò mà cứ thế cho vào miệng. Tiếp đó nó theo yết hầu trượt xuống bụng, Grimm thậm chí có thể nghe thấy tiếng khóc chói tai cùng tuyệt vọng phát ra từ bụng của mình.

    Khống chế lại cảm giác quái dị và từng đợt cảm giác muốn ói của chính mình, Grimm làm như không có chuyện gì xảy ra mà bắt đầu dùng thịt bò tươi chấm tương gan ngỗng.

    York Rees, Wade, Ji Langmu (là tên thu kim tệ khi giám định tư chất làm vu sư) sắc mặt có chút khó coi, bất quá bọn họ cũng đều ngửa đầu nuốt xuống Mỹ Nhân Bối. Trong lúc nhất thời, cả đại sảnh không ngừng vang lên tiếng khóc chói tai phát ra liên tiếp từ trong bụng của mấy người đó. Chỉ có York Liana là em gái của York Rees, trên mặt còn do dự chưa quyết định, nhưng rốt cuộc cô không có hút Mỹ Nhân Bối, lắc lắc đầu rồi đẩy nó sang một bên.

    Nói tóm lại, bữa tiệc tối này vẫn xem thuận lợi. Grimm cũng được kiến thức được sự xa hoa chân chính của giới quý tộc.

    Grimm phỏng chừng, chỉ riêng những món nguyên liệu chính để nấu ra một bữa tiệc như vậy chí ít cũng phải hơn 200 kim tệ. Còn chưa tính tới Mỹ Nhân Bối, món "Trân thế mỹ vị" như thế thì tuyệt đối là có tiền cũng không thể mua được.

    Ngày thứ hai, Grimm nhanh chóng chạy về phủ Tử tước để lấy xe ngựa của mình. Rafi ở nơi xa xa, Wade đứng ở phía sau gã vu sư thì mắt trợn trắng. Y thầm nghĩ : Cái tên này đúng vào lúc này lại vì một chiếc xe ngựa cũ kỹ mà làm lỡ thời gian của mình và những người khác? Chiếc xe ngựa cũ kỹ đó thì có giá mấy kim tệ cơ chứ?

    "Tên nhóc khốn nạn ! Ngày hôm qua mày không có nghe tao nói sao? Trở về thì tao sẽ đánh gãy chân mày!" Đúng lúc này, khi lão quản gia nhìn thấy Grimm thì mắng chửi. Bất quá từ trong lòng, lão vẫn hy vọng lúc này Grimm có thể tỏ ra nhu nhược, giao ra chỗ tốt. Bởi ngày hôm qua lão quản gia bận bịu cả ngày nên đã quên tìm người thay thế công việc, nếu như yến hội buổi tối hôm nay không chuẩn bị tốt thì đây cũng không phải là chuyện nhỏ.

    "Ây..." Grimm hướng phủ Tử tước sân quét mắt, nhìn thấy chiếc xe ngựa của chính mình, ngày hôm qua xe ngựa rõ ràng đỗ ở bên ngoài. Có lẽ là người của phủ Tử tước kéo vào.

    "Quản gia đại nhân, ta chỉ lấy xe ngựa rồi lập tức đi ngay." Có thể trở thành vu sư học đồ đã là thiên đại kỳ ngộ, thậm chí còn một kim tệ ở trong nhà thì Grimm cũng không muốn nữa. Nhưng hắn vẫn có chút luyến tiếc về con ngựa già này, dù sao đó cũng chính là con vật mà lão Hán lưu lại.

    "Hả... !" Lão quản gia sững sờ, tựa hồ không ngờ rằng Grimm sẽ nói như vậy, tiếp theo lão nổi giận, mắng: "Vô liêm sĩ! Tiện dân! Tên nhà quê mày... Muốn cút thì cút đi, không xe ngựa xe hiếc gì hết. Sijia Da, đuổi hắn ra ngoài cho ta." Thực ra điều lão quản gia muốn chính là bán đi chiếc xe ngựa này.

    Nhìn tên to con cường tráng như con trâu đi về phía mình, Grimm nuốt ngụm nước bọt. Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh từ phương xa truyền đến: "Tôn nghiêm của vu sư là thứ không thể xâm phạm!"

    Chỉ thấy một đạo hắc quang (luồng sáng màu đen) trực tiếp bắn về tên to con đang đi tới. Tên to con kia thân là kỵ sĩ, phản ứng cực nhanh, chật vật tránh thoát được, vì thế mà đạo hắc quang bắn lên khung cửa phủ Tử tước, biến thành một đám lớn côn trùng màu đen.

    Mỗi một con côn trùng chỉ lớn bằng móng tay, lại mọc ra một đôi cánh trong suốt, đôi hàm mạnh mẽ hung tàn. Số lượng ước chừng bảy, tám ngàn con.

    Tên kỵ sĩ nhìn thấy tình cảnh như thế, tức khắc nghĩ tới điều gì, hoàn toàn biến sắc hô lớn: "Vu sư đại nhân tha mạng!"

    "Hừ!" Gã vu sư căn bản không để ý đến, đối với một vu sư bình thường thì kỵ sĩ chỉ là một con côn trùng lớn một chút mà thôi. Trừ phi tên kỵ sĩ này có thể tiến thêm một bước trở thành kỵ sĩ truyền kỳ, có lẽ sẽ mang đến chút phiền phức cho gã vu sư. Sau khi gã vu sư âm thầm đọc chú ngữ, dùng tay chỉ một cái thì thân thể tên kỵ sĩ hoảng hốt lo sợ xin tha bất chợt chậm rãi biến ảo, biến thành một con heo con!

    Grimm đang đứng bên cạnh cũng kinh ngạc đến mức cằm suýt chút nữa là rơi trên mặt đất, y thật sự biến thành heo?

    Bảy, tám ngàn con côn trùng màu đen cùng nhau bay đến, trong tiếng hét thảm thiết, tên kỵ sĩ bị biến thành heo đã bị thôn phệ hầu như không còn.

    Mà bên này, lão quản gia chưa từng gặp qua cục diện này. Bình thường lão cũng chỉ bắt nạt và thu lợi ích từ thuê hộ, nông hộ, người hầu mà thôi. Tình cảnh trước mắt đã hù dọa lão đếm mức hoảng hồn, lão ngơ ngác nhìn con heo đang la hét. Đúng vào lúc này, một đầu lưỡi thật dài và nhanh như thiểm điện cuốn lấy lão quản gia, chỉ trong nháy mắt thì lão đã biến mất, nhanh đến tận cùng.

    "Ục ục ục..."

    Một con ếch lớn có đôi mắt đỏ chót dần dần biến từ cao bảy, tám mét lại thành nhỏ như lòng bàn tay. Nó nhảy đến trong tay gã vu sư.

    Đám người ở nơi xa nhìn thấy những sức mạnh siêu việt lạ thường đó thì kinh ngạc đến ngây người, thần tình khi nhìn gã vu sư thần bí thì tràn ngập sự sợ hãi. Grimm cũng hốt hoảng nửa ngày mà nói không ra lời. Đây là đầu tiên Grimm nhìn thấy người khác giết người, còn là cách giết người quỷ dị như vậy nữa chứ! Thế nhưng lúc này hoàn cảnh xung quanh lại hoàn toàn yên tĩnh.

    Đây chính là vu sư sao? Tôn nghiêm vu sư là thứ không thể xâm phạm? Xác thực, đối với người bình thường thì việc vu sư nắm giữ Ma pháp là chuyện thực quá khủng bố đi!

    Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, chính mình sẽ trở thành vu sư chân chính. Đến lúc đóthì còn ai dám mạo phạm mình thì trực tiếp xóa sạch, giết sạch. Trong lòng Grimm hung tợn nghĩ như thế.

    Phục hồi lại tinh thần, Grimm nuốt ngụm nước bọt, nỗ lực bình ổn tâm tình, vội vã kéo xe ngựa của mình đi đến cửa hàng rèn. Hắn phải nói ly biệt cuối cùng với Lục ca đang trợn mắt ngoác mồm.

    "Này, này, tiểu Bát, đây có phải là sự thật không? Ngươi thật sự phải trở thành một vu sư à?" Lão Lục không dám tin tưởng hỏi đến lần thứ bảy.

    Grimm cười khổ: "Chỉ là vu sư học đồ..."

    "Tốt tốt, vu sư học đồ... Đệ thật sự đã trở thành một gã vu sư?" Lão Lục hỏi lần thứ tám.

    Grimm chỉ có thể thầm cười khổ.
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Vu Sư Chi Lữ
    Quyển 1 - Chương 5: Tri thức?
    Dịch giả: trongkimtrn

    Trải qua một ngày đi đường, Grimm rốt cuộc đã biết người vu sư thần bí kia tên là Arrow Wards, mà chuyến đi lần này, chỗ mà mấy người bọn hắn sắp phải tới chính là một tòa trụ sở Vu Sư Học Viện có tên là Lilith. Lộ trình đi đến tòa trụ sở Vu Sư Học Viện này vô cùng xa xôi, chí ít cần phải đi thuyền trên biển hai tháng.

    "Trước khi đến hải cảng Then Rato thì chúng ta còn phải viếng thăm hai tòa thành thị khác. Bây giờ, các ngươi có thắc mắc gì về Ma pháp cơ bản, ta có thể miễn phí giải đáp cho các ngươi một lần." Trên con đường nhỏ, một nhóm bảy người đang đi, bỗng nhiên vu sư Arrow Wards chậm rãi nói.

    Trải qua một ngày quan sát, Grimm phát hiện trong sáu tên vu sư học đồ thì kẻ thân cận nhất với gã vu sư vĩ đại kia chính là Ji Langmu. Chẳng qua đây cũng là chuyện đương nhiên, cái tên đó quả thực đã trở thành người hầu của Arrow Wards. Ji Langmu bận bịu tối mặt, chạy trước nhìn sau, ngoan ngoãn hầu hạ Arrow Wards rất chu đáo, nên y được rất nhiều chỗ tốt từ Arrow Wards.

    Bất quá, tên đó lại bị năm tên vu sư học đồ khác vô cùng căm ghét. Bởi vì trên khuôn mặt của y đã biểu lộ ra vẻ tiểu nhân đắc chí, xem thường miệt thị khi nhìn những người khác, tựa như y so với mấy người vu sư học đồ khác còn cao hơn một đẳng cấp vậy.

    "Đại nhân, ngài thật là quá vĩ đại, vừa vặn có nhiều chỗ quá mức thâm ảo tối nghĩa trong phương pháp tinh thần minh tưởng (thiền định) mà ngài đã dạy vào ngày hôm trước, đến bây giờ tiểu nhân vẫn chưa tìm hiểu được..." Ji Langmu xách đến một túi đồ to, tất cả đồ vật bên trong đều là tạp vật vu sư. Bởi vì có khoảng cách gần Arrow Wards nhất, nên y chính là người thứ nhất thỉnh giáo gã.

    Wade tương tự cũng có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo Arrow Wards, thấy vậy, Wade thầm mắng: "Đồ chó, thật là một con chó mệnh nô tài!" Bĩu môi, Wade lặng lẽ đi theo ở phía sau.

    York Rees cùng với muội muội York Liana đi ở phía sau. Khi nhìn về hai người đang tranh nhau chen lấn muốn tới gần cùng vu sư đại nhân để thỉnh giáo ở đằng trước mình, York Rees chỉ khinh thường nói: "Hừ, hai tên ngu xuẩn không có thiên phú Ma pháp đó, đợi đến khi vào Học Viện, lúc ta đã trở thành vu sư vĩ đại thì bọn chúng đều phải liếm chân cho ta."

    York Liana không nói tiếng nào, dường như cô là một người con gái hoàn toàn không có chủ kiến.

    Grimm cũng không có đi lên phía trước để tranh giành thỉnh giáo Arrow Wards, bởi có hai vấn đề mà Grimm chân chính muốn hiểu, nhưng Grimm lại chú ý đến một điểm trong lời vừa nói của Arrow Wards. Gã đã nói là chỉ cho thỉnh giáo miến phí một vấn đề; nói cách khác, điều này có nghĩa là vào lúc bình thường, nếu vu sư học đồ muốn thỉnh giáo vu sư đại nhân thì đều phải trả phí sao?

    Vì quý trọng cơ hội miễn phí này, suy nghĩ một lát, Grimm đưa mắt nhìn chăm chú về phía Rafi còn đang rầu rĩ không vui ở cuối đội ngũ.

    Cô chính là con gái của thành chủ đại nhân thành Bi Seer, lại bị thành chủ đại nhân bức bách đi tới trụ sở Lilith. Trong sáu tên vu sư học đồ, cô là người duy nhất không tự nguyện trở thành vu sư học đồ, có lẽ so với những người khác thì cô nàng biết nhiều hơn một số chuyện về Vu Sư Học Viện.

    Lúc này Grimm cảm thấy hứng thú nhất về hai vấn đề. Một là rốt cuộc thế giới vu sư có hình dáng như thế nào? Một vấn đề khác chính là vì sao vu sư có thể nắm giữ lực lượng Ma pháp thần bí? Vấn đề thứ hai có chút thâm ảo, nhưng còn vấn đề thứ nhất thì cô con gái vị thành chủ đại nhân kia có lẽ biết đôi chút.

    Thế nên, Grimm lập tức lặng lẽ lui lại gần Rafi.

    "Thế giới vu sư ư?" Rafi đang thương tâm lại kinh ngạc đưa mắt nhìn Grimm một mắt. Mới vừa rồi khi Grimm tới gần, Rafi đã chứng kiến nhiều việc nên lúc đầu cô tưởng rằng Grimm đang muốn tiếp cận mình (với ý đồ không tốt). Dù sao thì trong giới quý tộc chuyện như vậy rất là bình thường, mà cô chính là con gái thành chủ, từ nhỏ đến lớn đã trải qua rất nhiều tình cảnh tương tự nhìn có vẻ như là chuyện bất ngờ ngẫu nhiên.

    Chỉ là, Rafi mặc dù không thích quý tộc tiếp cận, nhưng lại càng không thích kẻ dân đen có địa vị thấp. Nếu là lúc bình thường, Rafi tuyệt đối sẽ không cư xử nhã nhặn với Grimm, bất quá khi nghĩ lại sinh hoạt sau này mà cô sắp phải đối mặt thì...

    Cắn chặt môi, nhìn khuôn mặt Grimm mang vẻ khát khao chừ đợi, khuôn mặt nhỏ tinh xảo xuất hiện đau thương, Rafi thở dài nói: "Kỳ thực, thế giới vu sư cũng không tốt đẹp như ngươi tưởng tượng đâu! Điểm thứ nhất, hết thảy địa vị mà hiện tại ngươi nắm giữ đều không có một chút tác dụng nào ở đó, đo đó e rằng cả đời này ngươi cũng không có cách nào trở về."

    Grimm giật nảy mình, cả đời cũng không có cách nào trở về? Chẳng lẽ là bị giam cầm?

    Nhìn ra được Grimm đang hiểu lầm, Rafi nhẹ giọng nói: "Trái lại, trước khi trở thành vu sư chính thức thì chúng ta sẽ vĩnh viễn sinh sống ở nơi tên là đại lục vu sư. Đó là một địa vực vô cùng bao la, không cần nghĩ nó lớn từng nào, nói chung so với trí tưởng tượng của ngươi thì lớn hơn rất nhiều. Ở nơi đó, vu sư là tồn tại chí cao vô thượng, hoặc là nói vu sư nắm giữ lực lượng chí cao vô thượng. Tất cả mọi người vì muốn trở thành vu sư mạnh mẽ cho nên họ sẽ không từ một thủ đoạn nào, lạnh lùng và tàn nhẫn mới là khuôn mặt thật của của một Vu sư chân chính..."

    Gần nửa ngày sau, Grimm khiếp sợ thật sâu bởi những lời của Rafi. Nếu thế giới vu sư thật sự giống như lời Rafi nói, e rằng nơi đó xác thực không có tốt đẹp như tưởng tượng của mình trước đây...

    "Nói chung, ở thế giới vu sư, nếu ngươi không có sức mạnh, không có ma pháp thạch, không có bối cảnh thì tốt nhất là ngươi nên vĩnh viễn cụp đuôi làm người đi. Bằng không thì ‘CHẾT’ chính là kết quả thường thấy nhất." Rafi lạnh lùng nói.

    Grimm nuốt một ngụm nước bọt. Nửa ngày sau, rốt cuộc hắn bắt đầu chậm rãi tiếp thu sự thật tàn khốc này, thậm chí còn có chút do dự, hắn có nên rút lui hay không đây?

    Dù sao thì, Rafi miêu tả thế giới vu sư thực sự quá khủng bố, mạng người ở đó tựa như cỏ rác vậy. Ví dụ: Hắn chỉ là một vu sư học đồ nho nhỏ, không biết chừng vào một ngày "Đẹp trời" nào đó, thì hắn sẽ bị một tồn tại cường đại nào đó tiện tay xóa đi mọi dấu vết sự sống ở trên thế giới này.

    Bản thân hắn chẳng qua là một kẻ bình dân căn bản chưa từng nhìn thấy các mặt xấu xa của cuộc đời mà thôi.

    Khi nhìn thấy bộ dáng hoảng sợ đó của Grimm, Rafi cũng không muốn đả kích thêm lần nữa, lắc lắc đầu nhân tiện nói: "Đương nhiên, thế giới vu sư cũng không khủng bố như ngươi tưởng tượng như vậy. Ở đó có bản thân quy tắc vận hành riêng, mà thế lực nắm giữ những quy tắc đó chính là những Vu Sư Học Viện nắm giữ sức mạnh cao cấp nhất mà ngươi không thể nào tưởng tượng ra đâu!"

    Cứ lặng lẽ theo tiểu đội tiến lên, sau khi đã trầm mặc rất lâu, rốt cuộc Grimm cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt toát ra vẻ kiên định. Nếu như thật sự bởi vì hoảng sợ mà lùi bước, dù sau này hắn sẽ có cuộc sống an nhàn, nhưng cũng đánh mất cơ hội duy nhất chân chính nhìn thấy thế giới kỳ diệu đó a!

    Hơn nữa, vừa nhớ lại vẻ mặt trước đây của lão quản gia ở phủ Tử tước, tình cảnh hắn và lão Hán bị những tên kỵ sĩ bắt nạt, mà hiện tại hắn đã trở thành vu sư học đồ thì đến ngay cả thành chủ đại nhân cao cao tại thượng cũng phải chiêu đãi cẩn thận. Nhìn vào đó đã biết khác biệt như thế nào rồi...

    Nhìn thấy ánh mắt kiên định của Grimm, lúc này Rafi mới cười nhạt một tiếng nói: "May mà ngươi đã lựa chọn chính xác. Ta dám đánh cuộc, nếu như ngươi dám nói lời rút lui với đại nhân Arrow Wards, thì ngài ấy nhất định sẽ tiện tay giết ngươi luôn ấy chứ. Ừ, xem xem, giống như bên kia kìa!"

    Grimm và Rafi đi ở cuối đội ngũ. Khi nhìn về hướng Rafi chỉ, tức thì Grimm cực kỳ kinh hãi. Ở ngay phía trước đội ngũ, bảy tám tên cướp mặc quần áo rách nát đang cầm lưỡi búa loan đao trong tay đã là thi thể nằm ngổn ngang bừa bộn. Trong con ngươi của chúng hiện lên vẻ hoảng sợ tột độ, thậm chí bởi vì gã vu sư ra tay quá nhanh, Grimm còn chưa kịp ý thức được kẻ địch tập kích đội ngũ thì bon chúng đã chết mất rồi.

    Ầm!

    Con ếch xanh mắt đỏ cao bảy, tám mét rơi xuống từ trên cao, vừa khéo đè lên trên người tên cướp cuối cùng đang chạy trốn ở đằng xa. Chỉ nghe thấy một tiếng động lớn vang lên, tên cướp đó đã trở thành một đống máu thịt bừa bộn. York Ress đang đứng bên cạnh Arrow Wards để thỉnh giáo vấn đề còn thắc mắc thì cũng bị dọa sợ đến ngây người, hai chân không ngừng run rẩy.

    Grimm cũng cảm giác hai chân như nhũn ra, không cần nhìn cũng biết, sắc mặt hắn lúc này chắc chắn khó coi vô cùng, cũng không tốt hơn sắc mặt của York Rees ở phía trước được bao nhiêu. Ngược lại là Rafi, mặc dù sắc mặt cũng khó coi, nhưng vẫn xem như là còn điềm tĩnh.

    Ục ục ục...

    Con ếch lại thu nhỏ một lần nữa, nhảy lên tay Arrow Wards. Gã vu sư này hờ hững như không, rồi gã cứ tiếp tục dẫn đội ngũ tiến lên như trước.

    Hơn nửa canh giờ sau, Grimm cung cung kính kính đứng ở bên người Arrow Wards, hắn đang thỉnh giáo gã.

    "Nguyên lý nắm giữ lực lượng Ma pháp của vu sư? Ừ, câu hỏi rất hay!" Thế mà Arrow Wards lại tán thưởng Grimm một câu, sau đó gã bổ sung: "Vô cùng tốt!"

    Grimm có chút giật mình nhìn gã vu sư.

    "Ta từng hướng dẫn qua không ít vu sư học đồ, 90% trong số đó đều thỉnh cầu ta dạy cho bọn họ dùng Ma pháp để giết người, lại lơ là mất bản chất của vu sư. 10% còn lại đều hỏi về một ít vấn đề thượng vàng hạ cám (hỗn tạp) không có chút quy luật nào. Còn người giống như ngươi có thể nhìn thấu bản chất vấn đề, thì căn bản một tên cũng không có."

    Nhìn thấu bản chất? Bản thân hắn nào có nhìn thấu bản chất gì đâu?

    Grimm không biết cho nên mới nghĩ thế.

    Tiếp đó, Arrow Wards trực tiếp ném cho Grimm một quyển sách, nói: "Mượn dùng một câu nói của một vu sư vĩ đại để trả lời câu hỏi của ngươi: ‘Cho ta vô tận tri thức, ta lợi dụng bản thân làm điểm tựa, khuấy động thế giới vô tận’. Đúng, chính là câu nói này. Do đó, đối với vu sư thì sức mạnh chân chính là nắm giữ tri thức và Ma lực bản thân. Chẳng qua là, cuối cùng ngươi sẽ phát hiện ra, hết thảy ngọn nguồn lực lượng của vu sư vẫn là nắm giữ tri thức. Quyển sách《 Minh Tưởng Dẫn Dắt 》 này xem như là lễ vật ta tặng cho ngươi, trong đó có một ít tâm đắc của ta."

    Grimm ngơ ngác nhận lấy quyển《 Minh Tưởng Dẫn Dắt 》, ánh mắt hắn lộ ra vẻ khó mà tin nổi.

    "Lấy Ma lực bản thân làm điểm tựa, dùng vô tận tri thức làm đòn bẩy, khuấy động thế giới vô tận? Nếu Ma lực bản thân và việc nắm giữ tri thức đều là cơ sở lực lượng của vu sư, tại sao Arrow Wards lại còn nói tri thức mới là ngọn nguồn hết thảy lực lượng nhỉ?"

    Lại thêm một vấn đề xuất hiện khiến cho Grimm có chút choáng váng. Chỉ là khi nhìn Arrow Wards đã đi xa, tựa hồ gã chỉ trả lời mỗi người một vấn đề mà thôi, gã không muốn nhiều lời, cho nên Grimm lại không có can đảm đuổi theo để hỏi tiếp.

    Grimm lại không có ý thức được rằng, nghi vấn đó, nếu có thể giải đáp được thì đó chính là tri thức của thế giới vu sư.
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Vu Sư Chi Lữ
    Quyển 1 - Chương 6: Hải cảng Then Rato
    Dịch giả: Lưu Kim Bưu
    Biên: trongkimtrn

    Nửa tháng sau, đoàn người Grimm cuối cùng cũng đã đến hải cảng Then Rato nổi tiếng.

    Lúc này, đoàn người Grimm lại có thêm một vu sư học đồ, tên là Bin Johnson, là kẻ có tư chất vu sư học đồ được vu sư Arrow Wards chọn lựa từ trong mấy ngàn người ở hai thành thị. Nhưng người này lại là một kẻ nói nhảm, mà không may là Grimm lại bị kẻ này cuốn lấy.

    Nguyên nhân rất đơn giản, khi giám định tư chất vu sư học đồ ở thành Tamboux Rosen, kẻ này dưới con mắt chăm chú của mọi người đã được vu sư Arrow Wards giám định ra là nắm giữ tư chất làm vu sư học đồ, ngay lập tức liền quậy lên tận trời, cao hứng la to, bỗng chốc đã phá sạch bầu không khí vốn đang yên tĩnh nghiêm túc, thậm chí vị vu sư đại nhân bảo y yên lặng thì y cũng không chịu nghe.

    Là người gần y nhất nên Grimm bất đắc dĩ phải ngăn lại cử động hưng phấn của y, để y đứng bên cạnh mình. Nhưng vì làm như vậy, mấy ngày vừa rồi quả thực là đòi mạng nhỏ của Grimm, thậm chí hắn hoài nghi mình có thể chết vì viêm màng tai hay không?

    "Suỵt, ta cho cậu biết một bí mật, tuyệt đối đừng nói với bất kỳ ai. Thực ra có một vết bớt to bằng miệng chén trên mông của Shirley. Lần đó, ta ở nhà nàng, khi nàng tắm rửa ta đã tận mắt được nhìn thấy, ha ha. Bí mật này ta chỉ nói cho John, Arron. . . Ngươi là người thứ 27, tuyệt đối đừng nói cho bất cứ ai." Bin Johnson lải nhải bên tai Grimm.

    Kể từ khi Bin Johnson gia nhập đội ngũ vào bảy ngày trước, Grimm quả thực đã nghe không dưới một trăm bí mật tương tự như vậy, hơn nữa y nói lớn tiếng như thế thì hầu như mọi người trong đội đều có thể nghe thấy, thật sự không biết còn cái gì đáng giá để Grimm phải giữ bí mật. Và lại, hắn căn bản không nhận ra những người có liên quan đến các bí mật đó, tự nhiên cũng chẳng có chút hứng thú gì.

    Grimm thuận miệng hỏi: "Shirley là ai?"

    Bin Johnson giật nảy cả mình: "Cậu không biết Shirley là ai ư? Shirley chính là tiểu tình nhân của Badara mà hôm trước ta nói với ngươi đấy!"

    Grimm im lặng, thực ra hắn còn muốn hỏi thêm một lần nữa, Badara lại là thằng bỏ mẹ nào? Nhưng rốt cuộc, Grimm cũng không dám hỏi nữa, làm bộ đã thấu hiểu hoàn toàn, bỗng nhiên gật gật đầu tỉnh ngộ.

    Grimm dự đoán, nếu hỏi thêm nữa thì ngày hôm nay bản thân liền sẽ xảy ra vấn đề rồi, không phải não đọng máu chính là viêm màng tai.

    Hải cảng Then Rato là một trong tứ đại hải cảng của đảo Đông Sơn Hồ, cực kỳ phồn hoa, người qua lại nối liền không dứt, tàu thuyền neo đậu ở cảng lên tới hàng ngàn, trong đó không thiếu một số tàu viễn dương dài đến cả trăm mét.

    "Oa, đây chính là hải cảng Then Rato sao? Ta mới tới đây lần đầu đấy." Rafi kinh hỉ thốt lên.

    Chuyến hành trình liên tục trong nửa tháng đã làm Rafi tạm thời quên đi chuyện không vui khi sắp phải tới vu sư đại lục. Phóng tầm mắt đến đủ loại tàu thuyền ở trên biển rộng, Rafi có chút vui sướng.

    Cơ thể Rafi rất cao và gầy, dáng dấp khoảng chừng 1m75, cũng xấp xỉ so với Grimm. Lúc này nàng nhắm mắt lại, giang hai tay về phía biển cả, đai lưng thắt ở bên hông, chợt hiện ra một thân hình thướt tha mê người, nhất thời lại khiến vài tên con trai vu sư học đồ sững sờ trong chốc lát. Thậm chí Grimm còn nghe thấy tiếng nuốt nước miếng của Wade ở đằng trước, mà cho dù bản thân Grimm không có ý tranh giành thì tim hắn cũng đập thình thịch.

    Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên xuất hiện đã phá hoại bầu không khí yên tĩnh tuyệt vời ở đây, Grimm, Wade, Ji Langmu không khỏi thầm mắng trong lòng.

    "A. . . Rafi, cuối cùng ta đã phát hiện, hóa ra nàng chính là nữ thần tình yêu mà ta vẫn khổ sở chờ đợi, nàng là ngọn đèn sáng chỉ đường cho ta. Vẻ đẹp của nàng khiến ta khó có thể kiềm chế, ta tình nguyện che chở cho nàng suốt đời suốt kiếp, tình nguyện chết vì nàng. Ôi. . . Van xin nàng hãy cứu vớt ta khỏi bể khổ đi!" Mọi người đều ngó sang, chỉ thấy Bin Johnson đang nhìn Rafi đầy cảm xúc, dáng vẻ đó, quả thực là một bộ dáng mê gái cực độ khiến người ta muốn nôn mửa đến chết.

    Grimm không khỏi vỗ vỗ trán, tên này điên rồi sao? Rafi là người nào, y cũng dám trêu chọc à?

    Mấy người khác cũng không nhịn được mà lộ ra bộ dáng chờ xem kịch vui. Chỉ có York Liana, cô bé nhỏ nhắn thẹn thùng này ôm lấy miệng, giật mình nhìn cảnh tượng này, dường như cô cảm thấy khó mà tin nổi với loại chuyện trong truyền thuyết "Tỏ tình trước mặt đám đông" như vậy.

    Quả nhiên, Rafi xoay người lại, sau khi hơi lộ ra dáng vẻ giật mình, sắc mặt liền âm trầm nhìn Bin Johnson, chính là kẻ đã nói những bí mật cho Grimm mấy ngày qua. . .

    "Hừ hừ, hừ hừ hừ hừ. . . Cứu vớt ngươi, được!" Chỉ thấy Rafi lẩm bẩm gì đó trong miệng, chỉ tay về phía Bin Johnson đang đầy tình ý. Bỗng chốc dưới chân Bin Johnson lập tức sinh ra một cành dây leo, quấn dọc gã đến 7, 8 vòng, nhất thời đã bó Bin Johnson thành một cái bánh tét cỡ lớn.

    "Ma pháp!" Vài tên vu sư học đồ giật mình kinh hô, không thể tin nổi là Rafi lại có thể thi triển Ma pháp.

    "Ô ô. . ." Bin Johnson bị dây leo trói thành bánh tét cũng muốn nói gì đó, nhưng bị dây leo chặn miệng, đã biến thành tiếng “ô ô”. Khi nhìn thấy một sợi dây leo đột nhiên xuất hiện rồi trói lại một người, không ít người ở cảng lúc này cũng giật mình túm tụm lại xem, chỉ chỉ trỏ trỏ. Nhưng khác với những khu vực như thành Bi Seer, hải cảng Then Rato vẫn thường xuất hiện một số dấu tích của vu sư.

    Rafi thầm đắc ý, nàng tổng cộng có hai món Ma đạo vu khí, đều do phụ thân nàng trả một cái giá khổng lồ để đạt được. Trong đó, Ma pháp vu thuật mà nàng vừa thi triển, chính là thông qua Ma lực của bản thân dẫn phát Ma đạo khuyên tai tạo ra, nhưng một ngày chỉ có thể sử dụng được một lần. Ma đạo vu khí còn lại chính là một cây pháp trượng nhỏ, vì Ma pháp vu thuật được phong ấn trong pháp trượng có uy lực khá lớn, hơn nữa Ma lực của nàng vẫn chưa đủ để thúc đẩy hoàn toàn món vu khí này, bởi vậy nàng vẫn không sử dụng tới.

    Mấy người Grimm chưa tiếp xúc qua Ma pháp Vu khí nào, thậm chí một chút tri thức về vu sư cũng chẳng có, Rafi đột nhiên thi triển Ma pháp vu thuật , thật sự đã dọa mấy người nhảy dựng lên.

    Thông qua việc đọc 《 Minh Tưởng Dẫn Dắt 》, Grimm đã biết, nếu muốn thi triển bất kỳ Ma pháp vu thuật nào, điều kiện cơ bản nhất chính là phải có thứ gọi là Ma lực, mà Ma lực thì dựa theo độ cao thấp của Tinh Thần lực mỗi người để quyết định. Mấy ngày qua Grimm vẫn đang thử minh tưởng để cô đọng Ma lực, nhưng vẫn chưa thành công, không nghĩ tới là Rafi đã có thể triển khai Ma pháp vu thuật rồi!

    Nhưng ngẫm lại cũng đúng, Rafi không phải là bình dân, dưới sự an bài của gia tộc, chắc hẳn nàng đã sớm tiếp xúc qua một phần tri thức về vu sư rồi.

    Một lát sau, Rafi thu hồi vu thuật, dây leo biến mất. Mọi người tiếp tục đi theo Arrow Wards, nhưng cũng đúng lúc này, một đội kỵ sĩ mười ba người hấp tấp chạy tới, chủ động đón tiếp vu sư Arrow Wards.

    "Hoan nghênh vu sư đại nhân trở lại hải cảng Then Rato! Công tước đại nhân đã chuẩn bị xong xuôi yến hội ở gần đây rồi." Kỵ sĩ đầu lĩnh cưỡi trên chiến mã, cung kính nói với Arrow Wards.

    "Ừm." Arrow Wards tùy ý đáp lại, sau đó gã dẫn bảy tên vu sư học đồ đi theo đám Kỵ sĩ. Mấy lời bàn tán của bình dân, con buôn xung quanh hải cảng không có chút ý nghĩa gì với bọn họ.

    Dạ tiệc vô cùng long trọng, nhưng đối với mọi người, trừ phi là giai đoạn gấp rút lên đường, nếu không thì mỗi lần đến một tòa thành thị đều sẽ có dạ tiệc xa hoa như thế. Bởi vì đã bắt đầu thích ứng, cho dù là Grimm cũng hiểu được chút lễ nghi quý tộc, biết xã giao với những người khác cùng tham gia dạ tiệc Công tước đại nhân này, hiển nhiên không giống mấy Hầu tước ở những tòa thành thị trước, mà địa vị còn cao hơn, hơn nữa y dường như còn quen biết Arrow Wards.

    Thịt bò thơm ngon đã nấu chín ba phần được cắt thành lát mỏng, vẫn còn dính chút máu. Công tước tùy ý dùng nó chấm với trứng cá muối, mù tạt tồi trực tiếp bỏ vào miệng, chậm rãi thưởng thức. Arrow Wards đứng bên cạnh dường như không có chút hứng thú ăn uống gì, cầm một cái thìa bằng kim loại tinh xảo tùy ý khuấy đảo bát canh, khiến một số loại nấm đủ mọi màu sắc nổi lên.

    "Làm sao, có chuyện gì khiến ngươi phiền lòng sao?" Công tước quan sát được sự khác thường của Arrow Wards, liền trêu chọc.

    Arrow Wards lắc lắc đầu, thở dài: "Bên đó càng ngày càng rối loạn, thường hay có vu sư mất tích một cách bí ẩn. Có lẽ ngay từ đầu ngươi đã đúng, dù sao bên đó có rối loạn như thế nào đi nữa thì cũng không lan được tới đây."

    Vị Công tước cười nhạo một tiếng: "Sao lại lấy ta so với ngươi. Ta không hề hi vọng thăng cấp mới trốn tới nơi đây hưởng thụ thanh nhàn, còn ngươi lại có hi vọng đạt đến cấp bậc cao hơn." Hơi ngừng lại, Vị Công tước lại đưa một lát thịt bò vào trong miệng: "Nhìn dáng vẻ hưng phấn của những tiểu tử này, ta lại nhớ đến bản thân mình ngày xưa. Không biết mấy chục năm sau còn mấy người có thể sống sót? Trăm năm sau nếu có người có thể may mắn mà thăng cấp lên vu sư, không biết người đó liệu có quay trở lại gặp mặt một chút hay không đây?"

    Arrow Wards nhìn qua bảy tên vu sư học đồ đang vừa ăn uống vừa nói chuyện xã giao với thanh niên quý tộc bản địa, lắc lắc đầu nói: "Đảo Đông Sơn Hồ này thì có thứ gì đáng xem cơ chứ. Đúng rồi, lần này thì tên vu sư nào đi đón mấy tiểu tử này vậy?"

    "Badara." Công tước trả lời tùy ý.

    "Tên đó sao? Ừm, hai tháng qua mấy tiểu tử này chắc hẳn cũng dễ chịu, dù sao trong số các Học Viện Ma pháp thì phúc lợi của trụ sở Lilith chúng ta với vu sư học đồ cũng coi như không tệ, cạnh tranh lại không kịch liệt mấy. Ta dự định đến thế giới dưới lòng đất nhìn qua một chút, nghe nói vu sư ở đó đã phát hiện ra một vết rách mới của thế giới. . ."

    Lúc kết thúc dạ tiệc, Grimm được người hầu phủ Công tước đưa đến một trang viên yên tĩnh, không riêng Grimm, bảy tên vu sư học đồ đều được đãi ngộ như thế. Dù sao thì rất nhiều học đồ còn phải đợi ở hải cảng đủ bảy ngày, sau bảy ngày, sẽ có tàu chuyên dụng của trụ sở Học Viện Vu Sư Lilith tiếp đón bọn hắn.

    Mở cửa sổ ra, gió biển mang theo chút mùi tanh phả vào mặt. Cách trang viên này ba trăm mét chính là biển cả, phía dưới cửa sổ lại là một vách đá chót vót, cao khoảng bảy, tám mươi mét.

    "Ai, đại lục vu sư . . .!" Grimm thở dài một hơi, càng biết nhiều tin tức liên quan tới đại lục vu sư từ trong miệng Rafi, Grimm càng thêm sốt sắng. Rafi nghiễm nhiên nói nơi đó thành một cái lò sát sinh khủng bố do vu sư hoành hành, thảo nào lúc trước Rafi lại không muốn đi.

    Lắc lắc đầu, gió biển ban đêm hơi ẩm ướt, Grimm đóng lại cửa sổ rồi đi đến căn phòng bên cạnh, thắp sáng toàn bộ những ngọn nến tinh xảo, sau đó hắn liền lấy ra quyển sách 《 Minh Tưởng Dẫn Dắt 》kia, bắt đầu nghiên cứu lần nữa.

    Qua mấy ngày vừa rồi, Grimm đã có chút manh mối đối với phương pháp chuyển hóa Tinh Thần lực thành Ma lực có cùng trình độ. Đương nhiên hắn sẽ nhân dịp bảy ngày yên tĩnh này mà cố gắng nghiên cứu một chút.
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Vu Sư Chi Lữ
    Quyển 1 - Chương 7: Giếng U Ám
    Dịch giả: Tiny soul
    Biên: trongkimtrn

    “Lấy Tinh Thần lực làm vật dẫn, kích phát Ma lực bản thân? Ma lực là loại năng lượng không có thuộc tính, là dạng năng lượng đặc biệt do vu sư nắm giữ... Nói cách khác, tự bản thân Ma lực cũng không có bất kỳ sức chiến đấu nào?” Đây đã là ngày thứ năm nhóm người Grimm ở cảng Then Rato rồi. Ngay buổi sáng hôm nay, Grimm dựa theo 《Minh Tưởng Dẫn Dắt》mà thành công kích phát Ma lực trong bản thân hắn.

    Việc này làm Grimm hưng phấn suốt cả ngày trời.

    Thế nhưng chả mấy chốc, Grimm nhanh chóng bị vướng mắc bởi một vấn đề khác. Đó là nếu một vu sư học đồ không có tri thức về vu thuật thì cho dù người đó có nắm giữ được Ma lực đi nữa, trên cơ bản nó cũng chẳng chút tác dụng nào.

    Ma lực của vu sư là một loại năng lượng thần kỳ, nó chứa tính dẻo vô hạn và có thể tiến hành dẫn dắt bất kỳ loại năng lượng nào, nhưng bản chất của Ma lực chính là một loại năng lượng vô hại, ôn hòa và bình lặng. Loại năng lượng bình ổn này rất khó trực tiếp áp dụng vào chiến đấu, tạo thành sự phá hoại.

    “Tri thức... Phải làm thế nào mới có tri thức?” Nằm nhoài người lên bàn, Grimm vò đầu bứt tai vì bị vấn đề này quấy nhiễu. Ngày đó, sau khi nhìn Rafi thi triển một Ma pháp vu thuật, nhóm vu sư học đồ lập tức bị kích thích, ngập tràn sự kỳ vọng đối với Vu thuật kỳ diệu.

    “Grimm, Grimm!” Tiếng hô to ồn ào truyền đến từ trang viên nhỏ, không cần nhìn cũng biết, Bin Johnson đến rồi.

    Hơi đau đầu rồi đây! Mức độ nhiều chuyện của tên này đúng là lần đầu tiên Grimm được chứng kiến, dẫn tới hiện tại vừa nghe thấy đối phương gọi thì Grimm liền thấy đau đầu rồi. Chẳng qua là, vừa vặn lúc này Grimm còn đang phiền não bởi tri thức vu thuật, nên hắn cũng dứt khoát nhìn thử xem tên kia có chuyện gì mà lại đến muộn như vậy.

    “Tới ngay.” Grimm cất giấu 《Minh Tưởng Dẫn Dắt》cần thận, sau khi tắt nến mới mở cửa đi ra ngoài.

    Grimm chỉnh sửa quần áo phằng phiu, kinh ngạc hỏi: “Có chuyện gì sao?”

    Mấy ngày vừa qua, đi qua mấy thành thị kia, Grimm ít nhiều đều thu được chỗ tốt. Người đẹp vì lụa, nên bây giờ hắn cũng mua cho bản thân hai bộ quần áo sang trọng quý phái, mái tóc quăn vàng óng tùy ý thả ra đằng sau, hai hàng lông mày hiện lên nét thâm thúy nghiêm túc. Ngoài ra từ nhỏ khi còn là ăn mày thì hắn đã có chút khí chất hoang dã, đến bây giờ nó đã hình thành một phong thái riêng, chí ít không còn làm mấy người cùng đội như Rafi, Wade phải tránh xa nữa rồi.

    Bin Johnson nói một cách vô cùng thần bí: “Khà khà, đã nghe qua giếng cở Then Rato chưa?”

    “Hả? Giếng U Ám? Nó là cái gì?” Mấy ngày nay hầu như Grimm đều không hề rời khỏi trang viên nhỏ của mình, toàn tâm toàn ý dồn hết cho việc nghiên cứu 《Minh Tưởng Dẫn Dắt》. Nếu không như thế thì hắn làm sao có thể kích phát thành công Ma lực bản thân.

    “Chưa nghe nói qua sao? Thế càng hay, chút nữa sẽ biết, đảm bảo cả đời khó quên” Bin Jonhson vừa nói vừa lôi kéo Grimm chạy ra ngoài, giống như lo ngại Grimm sẽ chạy mất.

    Trang viên mà Grimm được sắp xếp nằm trên một đoạn đường khá yên tĩnh ở cảng biển Then Rato, xung quanh còn có rải rác mười mấy trang viên khác.

    Grimm có chút kỳ quái, phụ thân của Bin Johnson là một Nam tước, bởi vậy Bin Johnson cũng xem như biết một ít bí mật, chuyện gì có thể khiến cái tên này thần thần bí bì đến như vậy nhỉ?

    Xuyên qua một chỗ phường thị , không thể không nói, cảng biển Then Rato phồn hoa muốn vượt xa thành Bi Seer. Tiếng rao hàng không dứt, cho dù buổi tối, đền đuốc sáng trưng, dòng người tấp nập, thậm chí còn có rất nhiều thương lữ hải ngoại buôn bán hàng hóa, con gái ăn mặc cũng mát mẻ hơn nhiều.

    Không giống thành Bi Seer, lúc về đêm thì ngoại trừ giới quý tộc cử hành tiệc rượu ra thì trên đường phố không có một bóng người nào.

    Trong một trang viên có cây cối rậm rạp, Bin Johnson thở hồng hộc lôi kéo Grimm đi đến đây. Trang viên này so với trang viên của Grimm thì lớn hơn nhiều lắm, thỉnh thoảng trong trang viên, có từng nhóm người trẻ tuổi mang bộ dáng vui vẻ đang tụm năm tụm ba vui cười ra vào.

    Bin Johnson dẫn Grimm tới một gian phòng nhỏ tràn ngập khí tức thần bí, bóng dáng đại thụ được nguyệt quang chiếu rọi theo gió đong đưa ở trên cửa sổ, bầu không khí trong phòng nhỏ có chút ngột ngạt. Đưa cho lão thái bà hai mươi kim tệ, lão thái bà có làn da nhăn nheo run run rẩy rẩy đưa cho Bin Johnson hai viên đá trong suốt, con mắt đục ngầy nhìn hay người một chút, hàm răng úa vàng không đồng đều lộ ra, nói: “Chơi vui vẻ!”

    Grimm vẫn như trước không hiểu cái gì cả. Bin Johnson đưa cho Grimm một viên đá, cười xấu xa bảo: “Xem thấy bên kia có phải có rất nhiều miệng giếng không? Nó chính là giếng U Ám đó. Chỉ cần ném khối U Ám thạch này vào trong giếng, thì cậu lập tức có thể câu thông với sinh mệnh thuộc thế giới khác. Đương nhiên, nếu vận khí không tốt thì gặp một ít sinh vật quỷ dị, bất quá tóm lại là rất kích thích.”

    Grimm vừa nghe sự tình mới lạ này thì đầu óc liền tỉnh táo lại. Trong sân có khoảng chừng bảy, tám mươi cái giếng, khoảng một nữa trong số đó đã có người, thỉnh thoảng ở đó còn truyền ra tiếng cười nhẹ.

    Nhìn Bin Johnson hưng phấn chạy đến một cái giếng, Grimm tùy ý ước lượng một chút U Ám thạch đang cầm trên tay, cũng đi về một cái giếng U Ám không có người.

    Nước giếng rất cao, cách miệng chỉ khoảng hai xích (70 cm), mặt nước bình lặng như một chiếc gương. Nguyệt quang (Ánh trăng) mông lung chiếu sáng trên mặt nước tăng thêm phần thần bí. Grimm vừa kích động vừa thấp thỏm cầm trong tay U Ám thạch ném xuống. “Bỏm” Một tiếng động vang lên, mặt nước nổi lên một làn sóng nhẹ sau đó bắt đầu dần dần yên lặng lại.

    Một cái bóng mơ hồ xuất hiện trên mặt nước, hiếu kỳ nhìn Grimm, khiến cho Grimm giật mình.

    Đây là một loại sinh vật hình người, trên đỉnh đẩu mọc ra một cái sừng dài màu xám. Dựa theo đặc thù giới tính thì đối phương hẳn là một sinh vật giống cái, hơn nữa nó hẳn là có nền văn minh riêng biệt. Cặp mắt nó nhìn Grimm mang theo thái độ dò xét, cũng không phải là chủng tộc hung ác không có chút lý trì nào.

    “Thế giới vu sư nhân loại?” Có một thanh âm lạ lùng truyền vào trong tai Grimm.

    Tuy Grimm có thể nghe thấy thanh âm của đối phương, nhưng thực chất đây không phải là tiếng nói truyền vào tai hắn, mà là đối phương thông qua một loại thủ đoạn đặc thù nào đó để cho hắn có thể trực tiếp cảm ứng được tư duy của nó.

    “Ngươi là ai?” Grimm hỏi.

    Sinh vật kia đó mày một cái, trong tai Grimm lại xuất hiện âm thanh của đối phương: “Nhân loại kia, lẽ nào ngươi không biết câu thông với sinh mệnh thế giới khác là thông qua linh hồn sao? Văn minh thế giới vu sư nhân loại tuy rằng mạnh mẽ, nhưng cái này còn xa mới bằng được với nền văn minh của ta.

    Grimm cau mày, linh hồn?

    Grimm là một vu sư học đồ mà ngay cả hệ thống tri thức trụ cột nhất của vu sư đều chưa từng tiếp xúc qua, nên hắn căn bản không hiểu cách vận dụng linh hồn như thế nào. Với ngôn ngữ thế giới vu sư nhân loại, thì sinh mệnh thế giới khác lại nghe không hiểu, thậm chí có sinh vật ở thế giới còn không có lỗ tai. Bởi vậy phương thức giao lưu bằng ngôn ngữ giữa các chủng tộc dị giới (thuộc các thế giới khác nhau) với nhau là việc cự kỳ khó khăn.

    Đối phương tựa hồ nhìn ra Grimm đang quẫn bách, lần thứ hai truyền âm đến: “Nhân loại, ta hỏi ngươi, ngươi gật đầu hoặc lắc đầu, được không?”

    Grimm gật gật đầu.

    “Hừm, ngươi là vu sư của thế giới nhân loại sao? Nếu đúng thì liền gật đầu, còn nếu ngươi là đời sau của vư sư đi chinh phục thế giới khác thì lắc đầu.”

    Grimm giật nảy cả mình, vu sư đi chinh phục những thế giới khác? Tuy rằng hắn không biết những chuyện này, bất quá Grimm có thể khẳng định bản thân mình chính là vu sư thuộc thế giới nhân loại chính thống. Điểm cơ bản ấy Grimm vẫn biết đến, bởi vậy hắn lập tức gật đầu.

    “Như vậy, ngươi là vu sư à? Nếu là vư sư thì là vu sư cấp mấy?”

    Lần này, Grimm thẳng thắn lắc đầu. Nói đùa à, chính mình còn chưa xem là vu sư học đồ, làm sao có khả năng là vu sư chính thức?

    Grimm cảm thấy tâm tình thất vọng của đối phương: “Ai, chỉ là một tên nhân loại bình thường thôi sao? Thật vất vả giao dịch đến tọa độ của thế giới vu sư, vậy mà lại gặp phải một tên nhân loại yếu đuối như thế. Được rồi, căn cứ nguyên tắc trao đổi bình đẳng giữa dị giới, ngươi có thể hỏi ta hai vấn đề, bất quá nếu ngươi không cách nào dùng linh hồn câu thông, ta tạm cho là ngươi muốn hỏi ta vấn đề tương tự. Ta tới từ Tinh Tử giới, hoặc gọi là tộc Tinh Tử, là một tên tinh linh cấp bốn, đẳng cấp năng lượng tương đương vu sư cấp hai hoặc cấp ba trong thế giới vu sư các ngươi.”

    Sau đó, tên sinh mệnh dị thế giới đó vậy mà không quan tâm phản ứng của Grimm, mà biến mất trong làn sóng nước.

    Có lẽ sinh mệnh mạnh mẽ đó không có hứng thú lãng phí thời gian trên những nhân loại yếu đuối. Grimm lúng túng sờ sờ mũi, lặng lẽ liếc nhìn Bin Johnson ở bên kia.

    Chỉ thấy Bin Johnson hưng phấn nằm nhoài bên cạnh cái giếng, đầu y sắp đưa đến miệng giếng.

    Mười mấy phút sau, Grimm và Bin Johnson trở thành một nhóm nhỏ trong đám đông rời đi nơi này. Bin Johnson hưng phấn nói: “Đối phương là sinh mệnh Tuyết Linh, nàng kia vừa nhìn thấy loài người thì rất giật mình, hơn nữa còn hỏi ta có phải là vu sư hay không. Hặc hặc, ta liền nói cho nàng ta là một tên vu sư chính thức.”

    “Đối phương có thể nghe hiểu cậu nói chuyện à?” Grimm có chút giật mình nhìn Bin Johnson, không có để ý đến hành vi Bin Johnson lừa dối sinh mệnh dị thế giới là “bất chính”.

    “Ấy... Có ý gì? Chẳng lẽ sinh mệnh dị giới ở bên kia không nghe hiểu cậu nói chuyện sao?” Bin Johnson đồng dạng giật mình nhìn Grimm, mang bộ dạng khó có thể tin nổi.

    Trở lại trang viên của mình, trong đầu Grimm lúc này không ngừng nhớ lại chuyện gặp gỡ sinh mệnh dị giới xảy ra ở giếng U Ám lúc trước. Tuy rằng mấy ngày nay giao lưu cùng với những vu sư học đồ khác, trừ sinh hoạt ở thế giới vu sư ra, còn có vô số dị giới có sinh mệnh nữa. Thêm nữa, trong thực tế nếu như hai sinh mệnh dị giới ngẫu nhiên gặp gỡ, đại đa số đều không có hữu hảo như vậy đâu. Kỳ diệu thay, lần giao lưu với sinh mệnh dị giới này lại khiến cho Griim cảm thấy nó có ý nghĩa phi phàm.

    Đúng rồi, thời điểm giám định tư cách vu sư học đồ, xuất hiện những gia hỏa quỷ dị kia, lẽ nào chúng cũng là sinh mệnh dị giới? Cái đó là thiên phú gì vậy?

    Trong lòng Grimm nổi lên vô số nghi vấn.
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Vu Sư Chi Lữ
    Quyển 1 - Chương 8: Xung đột trong khoang tàu
    Dịch giả: Tàn•Kiếm
    Biên: trongkimtrn

    Trên bến tàu Then Rato đứng đầy dân chúng vẫy tay hoan hô. Đoàn người Grimm đứng gần mép boong tàu của tàu biển, hơi hơi hưng phấn giơ tay về phía mọi người vẫy chào từ biệt, chỉ có một mình Rafi là trông có vẻ tâm tình hơi sa sút, chân mày lá liễu của cô lóe qua một tia ưu sầu miên man.

    Lần ra đi này, có lẽ cả đời sẽ không bao giờ có cơ hội trở lại nữa…

    Trên bến tàu, ba người Công tước đại nhân, Arrow Wards, Duras đứng cùng một chỗ.Vị vu sư Duras là người phụ trách đưa đón học đồ có tư chất trở thành vu sư. Khuôn mặt hắn ta không giống với gương mặt dường như lúc nào cũng bị sương mù bao phủ của người vu sư thần bí Arrow Wards, dưới ánh mặt trời ở dưới áo bào vu sư màu xám rộng lớn là một gương mặt góc cạnh hơi chút nhợt nhạt mà lúc nào cũng bị đám người ở bến tàu tùy ý dòm ngó. Mắt phải của hắn ta lại đeo một cái bịt mắt màu đen, giống như một người mù.

    "Khà khà, không ngờ được người tới đón mấy đứa nhóc lần này lại là ngươi, tình hình của các hải đảo khác thế nào?" Sau khi cùng Duras tiến hành nghi lễ vu sư xong xuôi thì Arrow Wards liền hỏi.

    Ộp ộp ộp. . .

    Con ếch xanh mắt đỏ trên tay Arrow Wards cũng phồng cái bụng bự màu trắng lên, kêu mấy tiếng.

    Duras có một thói quen, đó là yêu thích hơi bay lên cách mặt đất một đoạn khi cùng người khác trò chuyện, để che lấp sự thật về vóc dáng thấp bé của hắn ta. Hắn ta nở nụ cười rồi lấy ra một viên Ma pháp thạch ném về phía con ếch xanh mắt đỏ. Sau khi thấy con ếch kia dùng đầu lưỡi cuốn một cái và Ma pháp thạch biến mất không còn tăm hơi, lúc này Duras mới nhìn về phía Arrow Wards mà cười nói: "Cũng không tệ lắm, tổng cộng thu hoạch được 152 người mới, cùng với 7 đứa nhóc mà ngươi mang đến, tổng cộng 159 người. So với mười năm trước nhiều hơn tận 22 người."

    "Hả? Đúng là so với lần trước nhiều hơn không ít. . ." Arrow Wards cảm thán một lúc.

    Duras cũng không quá quan tâm vấn đề này, ngược lại nhìn về phía Công tước đại nhân đang đứng bên cạnh: "Ngươi cái lão già này, mỗi lần đến đây, ngươi đều phô bày thanh thế rầm rộ như vậy. Cẩn thận mấy đứa nhóc đó vì kiêu ngạo mà đánh mất tính mạng đấy."

    Duras nói về thanh thế, chính là nói đám người đang vỗ tay hoan hô trên bến tàu đằng kia. Tuy rằng có bộ phận là do Công tước cố ý sắp xếp, nhưng có thể tiếp xúc một tí với vu sư trong truyền thuyết, những người dân cư trú ở vùng hẻo lánh của đảo Đông San Hô cũng rất tình nguyện tới đây.

    Vị Công tước dùng tay trái xoay xoay chiếc nhẫn ruby trên tay phải, mặt bóng loáng như khuôn mặt trẻ con nhẹ nhàng khua khua: "Ai. . . Thà để bọn nó kiêu ngạo, còn hơn để bọn nó sau này quên mất nơi đây. Nhỡ đâu mấy chục năm sau, trong đám nhóc này có một đứa thăng cấp thành vu sư chính thức, cũng có thể quay trở về nhìn nhìn."

    Duras cười khẽ một tiếng, nhìn lướt qua đám vu sư học đồ đứng trên boong tàu đang vẫy tay chào tạm biệt đám đông đang hoan hô, khinh thường nói: "Trước kia đều nói: ‘Nếu trên một con tàu có thể xuất hiện một hai tên vu sư chính thức thì đã là quá tốt rồi. Cơ hội của mấy đứa nhóc này không lớn."

    Hiển nhiên vị vu sư đại nhân này cũng không coi trọng đám người Grimm lắm. Đã từng trải qua năm tháng gian nan của vu sư học đồ nên Duras biết rất rõ ràng, muốn trở thành một tên vu sư chính thức là một chuyện gian nan cỡ nào. Đúng vào lúc này, Duras dường như lại nghĩ tới điều gì, hắn ta có chút hưng phấn nói: "Đúng rồi, lần này trên tàu còn có hai đứa nhóc nắm giữ thiên phú đặc thù, ngay cả ta khi nhìn thấy cũng rất động lòng, muốn thu bọn nó làm đệ tử. Nếu không phải hai đứa nhóc này cũng có chút bối cảnh ở bên kia thì. . ."

    Sau khi nghe Duras miêu tả, vị Công tước lộ ra vẻ giật mình, còn Arrow Wards vẫn đứng bên lắc đầu nói: "Đối với vu sư thì tri thức mới là căn bản làm nên tất cả."

    Duras bĩu môi: "Thiên phú tốt cũng không xung đột với tiếp thu tri thức mà!"

    Sau khi ba người nói chuyện kéo dài tới tận nửa giờ, Duras mới nhìn lướt qua phía sau, đám thủy thủ đang tiếp tế vật tư đã đem hàng hóa vận chuyển gần đủ rồi, như vậy cũng đã tới lúc xuất phát. Các vu sư tuy cũng có dao động tình cảm như của con người bình thường, nhưng họ đã học được cách khống chế dục vọng ra bên ngoài, thời gian dài khiến bọn họ có năng lực khống chế tương đối tốt, cho nên họ sẽ không bộc lộ ra các loại cảm xúc như "hoảng hốt", "mất tinh thần",....

    "Như vậy, cáo từ!" Duras hướng về hai người làm nghi lễ ly biệt của vu sư.

    "Hừm, nếu như hành trình thế giới lòng đất lần này diễn ra thuận lợi, mười năm sau ta sẽ trở về nhìn xem học viện, không biết mấy lão già kia có dạy dỗ ra được một ít học sinh ra dáng một chút hay không?" Arrow Wards trêu ghẹo nói.

    Một lát sau, theo chiếc tàu khổng lồ chở vu sư học đồ chậm rãi rời đi, đám người trên bến tàu bắt đầu chậm rãi tản ra, nhưng trong lời nói vẫn không rời ra khỏi mấy cái đề tài liên quan đến vu sư. Hiển nhiên người bình thường đối với những vu sư thần bí này đều hết sức tò mò kèm theo sự kính nể.

    Một bên khác, trên boong tàu của con tàu biển, ngoại trừ đám thủy thủ đang bận bịu bốn phía ra, thời điểm mà vị vu sư tên là Duras này phát biểu thì bảy tên vu sư học đồ rất nhanh phát hiện ra trên tàu không phải chỉ có bọn họ mới là vu sư học đồ. . .

    "Những đứa nhóc các ngươi trước tiên phải nhớ kỹ một điều, cạnh tranh mặc dù là quy tắc vĩnh hằng không đổi của thế giới vu sư, nhưng trụ sở học viện pháp thuật Lilith của chúng ta có quy định trong học viện cấm chỉ vu sư giết hại lẫn nhau. Vì lẽ đó trong những đứa nhóc các ngươi, ai dám ở trên tàu làm ra việc giết người, ta liền treo hắn lên cột buồm phơi nắng bảy ngày rồi ném xuống biển nuôi cá mập." Duras hung tợn quét nhìn mọi người, mục địch là khiến cho những tên vu sư học đồ này không dám hoài nghi quyết tâm của hắn ta.

    "Hừ, điều thứ hai, nếu không có xảy ra án mạng thì cấm quấy rầy ta." Vị vu sư này dường như không có quá nhiều hứng thú để lải nhải cùng mấy đứa nhóc mà ngay cả vu sư học đồ cũng không phải. Hắn ta trực tiếp đi về phía căn phòng tốt nhất trên boong tàu, không quên hô to một tiếng: "Barron, đưa số thẻ gian phòng cho những đứa nhóc này, để ý đến đám nhóc này, đừng để chúng phá nát tàu là được."

    "Vâng, thưa chủ nhân." Xa xa trên boong tàu, một tên đàn ông to lớn da dẻ ngăm đen hô lớn về phía bên này.

    Sau khi Duras đi vào trong phòng, cái gã tên là Barron ở xa xa cũng chạy tới. Mấy người bọn Grimm chú ý tới, tên Barron để trần cánh tay này tuy cũng không cao to gì, nhưng từng khối bắp thịt góc cạnh rõ ràng lại khiến mấy người khác cảm thấy khá là ngột ngạt. Mà sự thật cũng chứng minh rằng, người tên Barron này không phải là kẻ dễ chọc.

    "Ta là một kỵ sĩ truyền kỳ, tuy rằng chủ nhân quy định chỉ cần không xảy ra tai nạn chết người thì không được tìm chủ nhân, nhưng nếu như trên tàu phát sinh một ít sự tình khác thường thì có thể đến tìm ta. Ừm, ví dụ như mấy đứa thiếu niên đang ở thời kỳ dậy thì yêu thích quấy rầy những bé gái xinh đẹp kia. . ." Barron há miệng cười làm lộ ra hàm răng trắng tinh, hơi liếc qua Rafi cùng York Liana.

    Trong lòng Grimm khiếp sợ. Kỵ sĩ truyền kỳ vậy mà thành người hầu cho một người vu sư? Phải biết rằng, có khi một ngàn tên phổ thông kỵ sĩ cũng chỉ xuất hiện một hai tên truyền kỳ kỵ sĩ thôi, đây chính là loại người hung ác có thể một người đánh mười người.

    Rafi hừ lạnh một tiếng: "Nếu kẻ nào dám đến quấy rầy ta, ta lập tức ném hắn xuống biển." Một luồng sát khí tràn ngập, một tên nào đó trong bảy tên vu sư học đồ trong nháy mắt hoá đá, từng giọt mồ hôi lạnh chảy xuống.

    Gương mặt của York Liana đỏ lên, nàng không biết nên làm thế nào cho phải, York Rees cũng bắt chước Rafi hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Kẻ nào dám động đến muội muội của ta, trước hết phải bước qua xác ta." Nói xong tên này còn nặn nặn nắm đấm, phát sinh tiếng vang rộp rộp.

    Nhìn bảy người này, có thể thấy được người có thể trạng to cao nhất chính là York Rees, y cao đến một mét tám mươi cộng với vóc người coi như không tệ, một mình y đánh hai người khác xem ra không phải là vấn đề gì to tát. Tiếp theo là Grimm và Ji Langmu, còn hai người Wade và Bin Johnson đều là quý tộc nên chưa động tay động chân làm việc gì bao giờ, do vậy sức chiến đấu cơ bản bằng không.

    Dường như Barron nhìn thấy tình huống tương tự như thế nhiều lắm rồi, nên gã không nói lời vô ích, bàn tay to lớn đen sì sì của gã mò vào cái rương ở trên boong tàu, lấy ra bảy cái thẻ số ném cho bảy người, nói: "Đây là thẻ gian phòng của các ngươi." Sau đó gã liền không để ý tới mọi người nữa mà quay người rời đi.

    Chỗ ở của vu sư học đồ chính là khoang tàu đằng dưới boong tàu của tàu biển, tổng cộng chia làm năm tầng. Nhưng mấy người bọ hắn rất nhanh phát hiện, trong khoang tàu cực kỳ ẩm ướt, hoàn cảnh rất ác liệt, hơn nữa càng ở dưới chót khoang tàu thì hoàn cảnh càng tồi tệ. Nếu ở tầng thấp nhất thì phải ở chung một chỗ với đám thủy thủ. Điều này làm cho sắc mặt của mọi người ngày càng khó coi, hiển nhiên bọn hắn đã quen được ăn cơm ngon áo đẹp suốt dọc đường rồi, cho nên bây giờ đột nhiên lại phát sinh biến hóa xoay 180 độ như vậy thì thật là không quen.

    Trong đó, sắc mặt của Rafi là khó coi nhất, bởi vì thẻ số trong tay của nàng chính là một cái thẻ ở tầng thấp nhất. Điều này làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của nàng sắp đông kết lại thành băng rồi, âm trầm lợi hại. Grimm thì không sao cả, do hắn cầm một cái thẻ số ở tầng ba, không cao không thấp, cũng là tàm tạm, dù sao mười mấy năm qua hắn cũng quen với cuộc sống đơn sơ.

    Vui vẻ nhất trong mấy người không ai khác ngoài hai huynh muội York Rees cùng York Liana, bởi vì hai người bọn họ cùng trúng phải tầng năm, khiến người ta không thể không cảm thán vận may của bọn họ.

    Bảy người mang theo tâm tình không giống nhau tự đi tìm kiếm gian phòng của mình, bởi vì hai huynh muội York Rees ở tầng cao nhất, tự nhiên tới trước. Đúng lúc những người khác chuẩn bị rời tầng cao nhất đi tìm kiếm gian phòng của mình thì đột nhiên York Rees hét lớn của ở khoang tàu, làm cho mấy tên vu sư học đồ ở mấy tầng còn lại dồn dập từ trong gian phòng của mình ló đầu ra.

    "Đây là gian phòng được phân phối cho muội muội của ta, mời ngươi rời đi!" York Rees lạnh lùng quát về phía tên đàn ông đang chiếm cứ gian phòng của muội muội hắn. Đứng ở bên cạnh, York Liana cực kỳ sợ hãi, lôi kéo góc áo của ca ca, cô bé không biết phải làm sao cho phải, nàng thấp giọng nói: "Ca ca, hay là nhường căn phòng này cho y đi, muội hơi sợ!"

    Tên con trai đối địch với York Rees cũng là một tên cao to, cũng không phân cao thấp với York Rees, bộ dạng và vẻ mặt không có gì sợ hãi. Tên này nghe thấy muội muội đứng bên cạnh của York Rees nói chuyện, thì dáng vẻ càng thêm hung hăng, cười lạnh nói: "Ngươi nói ta rời đi ta liền phải rời đi, ngươi tính là cái thứ gì? Cái gì thẻ số với thẻ má, gian phòng này ai tới trước là của người ấy, khà khà khà khà... Cùng lắm thì ngươi để muội muội của ngươi ngủ cùng với ta là được." Nói xong, tên này nhìn về phía York Liana một cách hèn mọn.

    "Ngươi muốn chết!" York Rees giống như tổ ong vò vẽ bị chọc vào, mặt đỏ tía tai đánh ra một quyền về phía tên này.

    York Rees cùng tên này rất nhanh đánh lộn thành một đoàn. Grimm, Bin Johnson thấy thế cũng không chịu được, tuy rằng dọc theo đường đi rất khó chịu với cái tính khí ngạo mạn của York Rees cùng Ji Langmu, hơi không hợp nhau, nhưng thời điểm như thế này càng phải dũng cảm đứng ra, dù sao cũng là từ cùng một nơi đến đây.

    Chỉ có Wade không động đậy, hình như bị loại hành vi đánh nhau thô lỗ này dọa sợ. Đứng ở bên cạnh, Ji Langmu càng lạnh lùng hơn, sau khi hừ lạnh một cái, lại bĩu môi nói rằng: "Việc này không liên quan đến ta." Sau đó y rời đi không thèm quay đầu lại.

    "Ngươi cái tên khốn kiếp này, thế mà dám chạy trốn, về sau đừng để ta nhìn thấy ngươi!" Wade quay về phía Ji Langmu rời đi quát tháo ầm ỹ, nhưng chính y lại không có ý định tiến lên.

    Một bên khác, Grimm cùng Bin Johnson cuối cùng cũng tách được hai người ra , không thể không nói, sức chiến đấu của York Rees vẫn là siêu cao, mới được một lúc mà khuôn mặt của tên cùng hắn đánh nhau đã sưng lên nhiều chỗ. Điều này làm cho Grimm rất giật mình, chẳng lẽ tên này trước đây đã từng luyện quyền hay sao?

    "Được, được, chơi trò gọi người chứ gì? Gọi giúp đỡ? Hừ, ta cũng gọi người! Lão đại, Con Chuột, đưng xem trò vui nữa, mau ra giúp ta!" Tên con trai bị đánh vành mắt sưng lên quay về phía trong khoang tàu gọi to, hung dữ nhìn chằm chằm York Rees, dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống York Rees. York Rees một bộ dáng không sợ trời không sợ đất, cười lạnh nói: "Gọi đi, gọi thoải mái, một mình ta chấp ba tên các ngươi!"

    Nhưng theo một trận rối loạn tưng bừng ở khoang tàu, Grimm quay đầu nhìn lại, đồng tử lập tức co rụt lại, đáy lòng mát lạnh: "Giời ạ, đùa lớn rồi, đùa lớn rồi, York Rees xong đời..."
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)