FULL  Khoa Huyễn Vô Hạn Thự Quang - Zhttty - FULL 15Q

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 12: The Mist!
    Chương 31: Chuẩn bị trước cuộc chiến

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: Bachngocsach



    Dịch giả: White_3N

    Mấy người Sở Hạo mỗi người đều có được một gian phòng thoải mái, bởi vì Sở Hạo đã nói từ trước, mọi người ở đây đều có dị năng riêng của bản thân, cho nên sẽ không có ai thắc mắc tại sao trong đội ngũ lại có Beatrice giống như người bình thường, nhìn thế nào cũng không phải quân nhân, suy cho cùng người biến dị cũng không phân biệt ai là dân chúng hay là quân nhân, tỷ lệ là như nhau.

    Bên trong trụ sở, bọn Sở Hạo có được cơ hội nghỉ ngơi, tắm rửa, ăn uống, ngủ nghỉ, ngoài trừ TIER bị các khoa học mang đi để tiến hành kiểm tra và nghiên cứu, những người còn lại đều được đối xử cực kỳ tốt, ít nhất không ai xem họ là kẻ địch hay người bị tình nghi.

    “Thật là vớ vẩn, chúng ta nộp ra TIER, nếu bọn họ có nghi vấn nhất định sẽ tự thân đi kiểm tra xem có thật hay không.” Auchi nói với vẻ hơi bất mãn trong tâm linh tỏa liên.

    Sở Hạo vẫn mang dáng vẻ nghiêm túc, hắn nhắc nhở thông qua kết nối tinh thần lực: “Không nên cười, không lộ ra vẻ mặt dư thừa, thật ra bọn họ cũng đang quan sát chúng ta. Bọn họ đang bàn bạc tình huống tiếp theo, bây giờ chúng ta chỉ cần chờ đợi là được rồi.”

    Lúc này George Marius đang ngâm mình trong bồn tắm, hắn nói với vẻ có chút phức tạp: “Nhưng chỉ cần như vậy là có thể sao? Phải biết rằng yêu cầu của chúng ta là bọn họ phải phái ra một lượng lớn quân đội, thậm chí liên quân các quốc gia tiến vào khu vực sương mù cũng không biết sẽ chiến đấu với kẻ thù nào, đây coi như là lợi dụng sao? Ngoài ra còn chuyện mười quả tên lửa hạt nhân…”

    “Không tính là lợi dụng.”

    Sở Hạo yên lặng cúi đầu nói: “Chỉ có thể nói lực lượng của chúng ta quá yếu, không thể chỉ dựa vào mỗi chúng ta để cứu vớt thế giới này, chúng ta nhất định phải có lực lượng của thế giới này trợ giúp mới được, cho nên… Cố gắng trở nên mạnh mẽ, trở nên mạnh hơn nữa, để có khả năng bảo vệ những thứ quan trọng nhất của các ngươi, trở nên có thể gánh chịu tất cả các trách nhiệm, trở nên… Để ngươi làm bất cứ chuyện gì cũng có thể không oán không hối hận mới thôi.”

    Những lời này rất nặng nề, tất cả mọi người trong đội không ai nói lời nào, một lúc lâu sau, Trương Hằng mới lên tiếng: “Tình huống hiện tại thực sự không trách được ngươi, nếu không dùng đạn hạt nhân gây đau thương cho họ, chỉ sợ là với thân phận chiến sĩ tương lai của chúng ta, đoán chừng bọn họ lề mề nhiều ngày mới tập hợp quân đội. Đám chính khách thì hay do dự và tính toán lợi ích, không có cách nào khiến bọn họ cùng đoàn kết, đúng lúc chúng ta lại đang thiếu hụt thời gian, Sở thị sát pháp của ngươi… Ta thấy rõ rồi, lần này, thực sự không trách được ngươi, có trách chỉ trách chúng ta không đạt được mức cường đại đủ để ngươi bày ra bố cục hoàn mỹ, cho nên mới phải như vậy, xin ngươi, tha thứ cho chúng ta!”

    Sau khi nghe vậy những người còn lại cũng không ai mở miệng nói lời nào, nhưng Beatrice lại rất kỳ lạ, nàng vội vàng nói: “Đúng vậy a, là bởi vì chúng ta vô dụng, cho nên đội trưởng mới phải gánh vác tất cả những chuyện này, ngươi không phải vì bản thân mình mà làm vậy, ngươi cũng là vì vị diện này a, tại sao ngươi phải bị lương tâm chỉ trích, ngay cả nếu chúng ta phải chỉ trích ngươi,ta cũng ủng hộ ngươi, đội trưởng, ta ủng hộ ngươi!”

    Mọi người vẫn còn có chút trầm mặc, một chốc lát sau, Auchi mới lên tiếng: “Đúng vậy, chính xác bị chỉ trích nên là chúng ta, là toàn bộ chúng ta, không phải một mình ngươi, đội trưởng Sở Hạo… Từ sau khi ta biết ngươi, ngươi vẫn luôn như thế này, ngươi chưa từng thay đổi, ngươi chưa bao giờ thay đổi, là chúng ta thay đổi, là tâm tình của chúng ta thay đổi. Có lẽ, chúng ta thật sự quá yếu, cần phải tiếp tục trở nên mạnh mẽ mới được,nếu không, chuyện như vậy vẫn sẽ luôn xảy ra, chúng ta phải cùng trở nên mạnh mẽ a!”

    Sở Hạo vẫn im lặng cúi đầu, nhắm cả hai mắt, cứ như thế, giống như đang ngủ trong bồn tắm vậy…

    Cùng lúc đó, hệ thống chính trị của mười cường quốc có thủ đô bị đạn hạt nhân oanh tạc đã sớm bị vấn đề phản kích, liên quân và các chiến sĩ đến từ tương lai làm xôn xao. Đặc biệt là việc Sở Hạo phối hợp với nước Mỹ, để lại TIER ở căn cứ để nhân viên tiến hành khảo nghiệm cùng kiểm tra sự tình, việc này cũng làm cho chín cường quốc còn lại bất bình. Trước đó cũng may Sở Hạo đã nói rằng nhân loại hiện cũng đã đến đường cùng, cho nên hy vọng đem số liệu nghiên cứu của TIER giao cho tất cả các quốc gia bị đạn hạt nhân oanh kích, việc này chỉ mới làm được một chút, thế nhưng hiện tại nước Mỹ vẫn còn tranh cãi với chín quốc gia còn lại.

    “… Từ con Chip, kim loại đến hệ thống vận hành năng lượng, hệ thống trí tuệ nhân tạo cùng công trình cơ học, ngoài ra còn lớp da kỹ thuật hoạt tính lúc trước… Xác thực, khoa học công nghệ tiên tiến hơn trình độ chúng ta bây giờ từ hai đến ba mươi năm, tuy rằng chưa đạt được mức thời điểm như lời Sở Hạo nói, nhưng nếu căn cứ theo tình huống của nhân loại, một lượng lớn nhà khoa học tử vong, khoa học công nghệ đột ngột gián đoạn, còn thời gian phải trốn tránh ẩn núp giữa sinh tử, như vậy niên hạn tiến bộ của khoa học công nghệ có thể tin tưởng được, cho nên sau khi kiểm tra, đo lường và thảo luận, toàn thể nhân viên chúng ta xác nhận rằng… Người máy này đúng là kết quả của công nghệ tương lai, tuyệt đối không phải do khoa học công nghệ hiện tại chế tạo.”

    Đây là kết luận của các nhân tài đỉnh cao của Mỹ đã triệu tập được trong thời gian ngắn, và sau khi chín quốc gia còn lại lấy được số liệu khảo nghiệm, nhân viên của bọn họ cũng đưa ra kết luận tương tự, như vậy, sự nghi ngờ về chiến sĩ tương lai cơ bản đã biến mất, duy nhất còn lại là việc liên minh quân sự toàn cầu của thập cường quốc.

    Việc phái ra quân đội liên quan đến nhiều thứ, ví dụ như tài chính, tình hình huy động quân đội trong nước, dư luận từ dân chúng, cùng với tình hình chính trị hậu cần… Đây cơ bản là liên quân của mười quốc gia mạnh nhất toàn cầu, mối quan hệ phức tạp trong đó thực sự không thể nói hết. Hơn nữa nguy hiểm sau khi tiến vào khu vực sương mù, Sở Hạo cũng đã nói rõ với tất cả mọi người, bất kể là những sinh vật biến chủng bên trong, còn phải đối mặt với sự tập kích của quân xâm lược từ thế giới sương mù, lượng nhân mạng tổn thất nhất định vô cùng nghiêm trọng.

    Đương nhiên, cũng không phải là không có lợi ích, quan trọng nhất là việc thủ đô của mười quốc gia bị san bằng, dân số tử vong đã vượt quá ba mươi triệu người, chưa nói đến việc bức xạ hạt nhân của đạn hạt nhân còn sót lại, cùng với việc các vấn đề bạo lực xã hội phát sinh, có thể nói, đây đã là những vấn đề hàng đầu mà những cường quốc này phải đối mặt. Nếu xử lý không tốt một chuyện thôi thì trực tiếp bị hạ bệ là còn nhẹ, vì thế để di chuyển sự chú ý của dân chúng, bọn họ nhất định phải tìm ra kẻ địch đã dùng đạn hạt nhân, hơn nữa là phải tiêu diệt triệt để, nếu như không có cũng phải tìm cho có, nhưng mà khá tốt là, hiện tại quả thật có một kẻ địch tồn tại, hơn nữa còn là đại địch của toàn thế giới, là nhân loại ở thế giới sương mù.

    Đây là một trong những nguyên nhân khiến bọn họ nhất định phải xuất binh, tiếp theo, ở thế giới sương mù có vẻ tràn đầy những vật phẩm mà những kẻ lãnh đạo này mong đợi. Ví dụ như những thứ gọi là công pháp tu luyện kia, cho dù là thông đạo biến mất, sương mù đã tiến vào thế giới này vẫn sẽ lưu lại, những năng lượng hoạt tính kia sẽ tiếp tục ảnh hưởng đến Trái Đất mấy trăm năm thậm chí lâu hơn nữa, cho dù không đạt được trình độ như ở thế giới sương mù, nhưng nếu người biến chủng xuất hiện, cùng với việc nhân viên có thể tu luyện được là chuyện sớm muộn, như vậy việc lấy được công pháp tu luyện, hoặc là cướp lấy một loại khoáng vật linh thạch theo lời Sở Hạo nói cũng tốt, đây là một dạng ngưng tụ của năng lượng hoạt tính.

    Ngoải ra thế giới sương mù còn có các khoáng sản, thực vật và tài nguyên sinh vật khác, có thể nói, sự hữu ích của những thứ đó trong tương lai mà Sở Hạo đã miêu tả, những người đầu não của các quốc gia này đều rất hứng thú, không nói chuyện khác, một trong số đó có thể tăng mạnh tuổi thọ, cũng đủ cho bọn họ phát động một cuộc chiến tranh rồi.

    Chính bởi vì như vậy, sự nhiệt tình đối với việc tiến vào khu vực sương mù của mười quốc gia này còn cao hơn tưởng tượng rất nhiều. Nước Mỹ với tư cách chủ nhà, đầu tiên lên tiếng muốn có tám mười phần trăm số lính trong liên quân, đương nhiên chuyện này bị chín quốc gia còn lại hủy bỏ, đặc biệt là nước Z, lần này nhân số tử vong do đạn hạt nhân là nhiều nhất trong các quốc gia, cũng muốn năm mươi phần trăm lượng lính liên quân, hơn nữa còn thuyết phục rằng lục quân nước Z mạnh nhất, thích hợp loại hành trình ngắn và tinh thần không sợ hi sinh… Đến lượt Đức cũng thực dụng không kém, cũng muốn bốn mươi phần trăm tổng quân, hơn nữa còn xác nhận quân nhân Đức nghiêm cẩn, dũng mãnh, cũng với việc bất chấp đối mặt với bất cứ kẻ thù nào…

    Tóm lại, có thể nói đây là hội nghị tối cao quyết định thế cục của thế giới, quả thật phảng phất như là chợ bán thức ăn vậy, không riêng gì mười quốc gia bị oanh tạc hy vọng được phái quân đội, cả Triều Tiên và Ấn Độ cũng mong muốn phái quân đi, theo lời của bọn hắn là vì toàn bộ nhân loại mà chiến đấu. Đúng rồi, không thể không nhắc đến Nhật Bản, sau khi thủ đô bị oanh tạc đã khiến Nhật tức tối muốn chết, nhưng lại không thể không tuyên bố lập tức, quân đội Nhật Bản muốn hợp lực với quân đội Mỹ, cũng tức là Nhật Bản thu hoạch được gì cũng là của Mỹ, mà Mỹ thu hoạch được gì vẫn là của Mỹ…

    Dưới tình huống như vậy thời gian cứ trôi qua từng giây một, bên cạnh việc đàm phán số lượng lính liên quân đã nói lúc trước, mặt khác chín quốc gia đã sớm cho quân đội của mình xuất phát, dù sao đàm phán chỉ là việc số lượng quân tiến vào khu vực sương mù, có lẽ nước Mỹ vì muốn chiếu cố chín quốc gia bị đạn hạt nhân oanh tạc, đã hào phóng mở lời cho phép các quốc gia phái ra nhiều nhất là năm mươi nghìn quân tiến vào khu vực Mỹ chỉ định, cho nên chín quốc gia này sớm đã bắt đầu phái quân đội đi, về phần có phải năm mươi nghìn quân hay không… Cái này phải đến nơi rồi mới biết rõ…

    Dù sao Sở Hạo đã nói, ước chừng sau ba mươi sáu tiếng đồng hồ nữa quân đội xâm lược của thế giới sương mù mới bắt đầu. Ba mươi sáu tiếng đồng hồ này còn đủ cho bọn họ tranh cãi một chút, không nói dối cũng không tán gẫu, những chính trị gia của các cường quốc này tuy không phải lưu manh, nhưng chỉ cần có lợi ích đối với quốc gia mình, việc giết người phóng hỏa không ai sẽ chần chừ chút nào..

    Vì vậy, tranh cãi tiếp tục…

    Ngay sau đó, bên trong sương mù, một đám người đứng tại vị trí bố trận của mình ngáp một cái, thậm chí người đề ra tất cả kế hoạch, yêu cầu mọi người bố trí Hồng Hoang vạn thú trận, thanh niên trầm ổn, ngay cả hắn cũng đã bắt đầu cảm thấy nhàm chán…​
     
    tuyetngannam1000 and banhdacua25 like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 12: The Mist!
    Chương 32: Tiến vào khu vực sương mù

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: Bachngocsach



    Dịch giả: White_3N

    Còn mười hai tiếng đồng hồ nữa thế giới khởi nguồn của sương mù sẽ tiến hành xâm lấn…

    Còn mười hai tiếng đồng hồ nữa vị diện đặc thù duy nhất sẽ bắt đầu quá trình xâm lược trên cấp độ vị diện…

    Theo lẽ thường mà nói, thời gian hai mươi bốn tiếng căn bản không đủ để tổ chức một cuộc chiến tranh, nhưng mà tình huống lần này thật sự đặc biệt. Một là vì hậu quả của việc đạn hạt nhân oanh tạc, hai là việc thế giới sương mù xâm lược, điều này đã làm cho các tên chính khách chậm chạp lần đầu tiên dốc sức liều mạng. Trong mười hai tiếng đồng hồ này, việc đàm phán về các lợi ích đã hoàn thành, còn lại chính là yên lặng chờ đợi tiến trình và kết quả của quá trình đối kháng với đợt xâm lấn cấp độ vị diện.

    Trong mười hai tiếng đồng hồ bên trong căn cứ quân Mỹ, bọn Sở Hạo cảm nhận được sự nhiệt tình của người ở đây. Phải biết rằng thế giới thực tế không có các loại dị năng hay dị nhân, và người Mỹ lại yêu thích nhất thể loại siêu anh hùng như thế, cái này là sự lãng mạn của nam nhân a. Hiện tại nhân vật như vậy xuất hiện trước mắt, hơn nữa lại phù hợp với tưởng tượng của họ, anh hùng cô độc trở về từ tương lai, vì ngăn cản trận hạo kiếp này mà cam nguyện trả giá bằng tính mạng, nhân vật như vậy thực sự quá phù hợp với tưởng tượng của những binh lính Mỹ. Chủ nghĩa anh hùng, chủ nghĩa hy sinh cùng với chủ nghĩa lãng mạn, có thể nói đây là nam nhân, là giấc mơ sau cùng của một quân nhân, hi sinh tại thời khắc chiến thắng trận chiến, sau đó vinh danh mãi trong nhân loại.

    Hơn nữa còn có điểm mấu chốt là Sở Hạo, Sở Hạo vừa nhìn chính là hình tượng sĩ quan nghiêm túc, và những người còn lại phần lớn có năng lực bình thường, điều này quả thực hợp với thị hiếu của bọn họ, thật sự giống như những gì xuất hiện trên phim truyền hình vậy. Trong sự đối lập, trong quá trình giãy giụa vì sinh tử, cuối cùng lựa chọn hy sinh bản thân, đó chính là hình tượng tuyệt vời ở trong tâm trí của những người dân bình thường. Có thể nói là chính sự khác biệt về phong cách của Sở Hạo và các thành viên khác trong đội khiến cho thân phận của bọn họ càng thêm chân thật, càng thêm có phần đáng tin.

    Dưới tình huống như thế, khắp nơi đều có binh sĩ Mỹ tìm bọn họ xin chữ ký, chụp ảnh chung, thậm chí còn để tâm sự hoặc muốn xem dị năng của họ. Như Sở Hạo đã ra hiệu, mọi người đều cơ bản làm thỏa mãn những yêu cầu và hi vọng của các binh sĩ Mỹ này. Đương nhiên, có một số ít yêu cầu bị cự tuyệt, ví dụ như những lời tỏ tình với họ chẳng hạn, có nam nhân tỏ tình với Beatrice, có nữ nhân tỏ tình với Trương Hằng, lại có cả nam nhân tỏ tình với Trương Hằng và nữ nhân với Beatrice…

    “Thật đáng sợ… Bọn họ mời ta đi tắm chung, sau đó ta tận mắt thấy mỗi người đều mang theo một cục xà phòng, thật đáng sợ, đáng sợ…”

    Trương Hằng ngồi như sắp suy sụp ở một góc của xe, toàn thân run rẩy, lẩm bẩm qua tâm linh tỏa liên. Những người còn lại thì không thể hiện ra như thế, nhưng mà biểu lộ cũng hết sức không ổn, đặc biệt là Beatrice, hai mắt có chút đờ đẫn, sắc mặt tái nhợt đôi chút, không biết còn tưởng rằng thân thể nàng có gì đó bất ổn.

    Chỉ có Sở Hạo, gương mặt lạnh lùng không chút thay đổi, ngồi tư thế của quân nhân, cứ giữ tư thế như vậy mà nhìn tình hình trước cửa sổ xe. Bây giờ mọi người đều đang ngồi trong mấy chiếc xe Jeep quân dụng, theo sau một sư đoàn xe tăng Mỹ tiến lên. Sư đoàn xe tăng này cũng là một trong những đơn vị quân đội của Mỹ tiến vào khu vực sương mù, ở vị trí trung tâm sư đoàn xe tăng có một chiếc xe tải cỡ lớn chứa năm quả bom Hy-đrô cấp chiến lược, trước mắt đây là vũ khí hạt nhân cấp chiến lược lớn nhất mà Mỹ tìm được.

    Với sư đoàn xe tăng làm hạch tâm, đi đầu phía trước chính là sư đoàn bộ binh cơ giới hóa của Mỹ, đồng thời trên không còn có trực thăng vũ trang cùng pháo tự vận hành không đối không vây xung quanh… Có thể nói, đây là đội quân vũ trang đến tận răng tiên tiến nhất của thế kỷ hai mươi mốt. Ngoài ra các quân đội khác tương tự cũng đang tiến vào khu vực sương mù từ sáu phương hướng riêng biệt, tổng nhân số quân đội hơn sáu trăm nghìn, có thể nói từ khi đại chiến thế giới thứ hai, lần đầu tiên xuất hiện liên quân nhiều quốc gia lớn như thế.

    Nhưng mà… số lượng quân đội nhiều như vậy, Sở Hạo cũng không mấy lạc quan về số mệnh của những quân nhân này.

    Đầu tiên quan trọng nhất là sương mù sẽ chặn hết tất cả các loại phương thức liên lạc, nguyên do vì sao thì vẫn chưa rõ, nhưng mà ngay cả quét hình tinh thần lực cũng có thể che phủ, quân đội nhân loại tiến vào trong đó sẽ mất đi lợi thế lớn nhất của quân đội hiện đại. Việc không nhìn thấy gì trong phạm vi phía trước, chỉ cần gặp phải kẻ địch, việc chiến đấu là không thể tránh khỏi. Mà ở trong hoàn cảnh sương mù như vậy, tác dụng của súng ống trong khoảng cách gần không được thể hiện tốt, mà những sinh vật khủng bố trong sương mù kia cũng không phải loại ăn chay. Một loạt tình huống kết hợp lại, sáu mươi vạn người của quân đội khoa học công nghệ thời này, không có cách nào để nghiền nát khu vực sương mù.

    Hơn nữa còn có nhân loại của vị diện đặc thù duy nhất ở trong đó, có trời mới biết Hồng Hoang vạn thú trận có thể đạt đến mấy phần uy lực của trận pháp nguyên bản. Nếu như triệu hồi ra thần thú đặc biệt trong tưởng tượng nào đó, những quân đội chưa từng thích ứng qua hình thức chiến đấu như vậy, rất có thể sẽ tan vỡ ngay. Dù sao việc liên lạc bị gián đoạn, mệnh lệnh thượng cấp không cách nào đến được quân đội cấp dưới, chỉ có sĩ quan cơ bản nhất chỉ huy, hơn nữa gặp phải loại tình huống như thế không biết nên rút lui, hợp tác chiến đấu hay cố thủ phòng ngự. Sở Hạo có thể dự đoán quân đội sau khi tiến vào sương mù sẽ hỗn loạn, cho dù hắn đã sớm nói cho tất cả các quốc gia biết những tình huống này, hắn vẫn không mảy may có bất kỳ hy vọng nào…

    Hiện tại hy vọng duy nhất của hắn là các đội viên của Bắc băng châu đội có thể đóng góp được nhiều sức lực, và quân đội của những quốc gia này, khả năng lớn là bọn họ sẽ trở thành bia đỡ đạn…

    Nếu quân đội luân hồi do hắn thiết kế gặp phải tình huống này thì sẽ như thế nào? Hắn có thể bằng sự hy sinh nho nhỏ mà lấy được thành quả chiến đấu cuối cùng sao? Hoặc là… Ngay cả quân đội luân hồi cũng chỉ vẻn vẹn là… Bia đỡ đạn?

    Ở bên trong thung lũng xa xôi cách xa quân đội, Niệm Tịch Không đang cùng Tom ẩn náu ở đó, bọn họ đốt một đống lửa ở trước mặt, có con trâu rừng đang được nướng trên đó. Bên cạnh đống lửa vẫn còn rất nhiều thịt xiên, Niệm Tịch Không vừa ăn thịt xiên vừa dùng cành cây chọt vào con trâu rừng, kiểm tra xem thịt chỗ đó chín chưa, còn Tom thì dùng ánh mắt rất quỷ dị quan sát tất cả, một lúc sau mới lên tiếng: “ Niệm tỷ tỷ… Xin cho hỏi vài chuyện, chuyện thứ nhất chính là việc đốt lửa nướng đồ ăn như thế này, ngươi làm như vậy, thực sự làm cho ta cảm thấy kỳ lạ a.”

    Niệm Tịch Không đang cầm thịt xiên thì dừng lại một chút, nàng cau mày như có vẻ đang cẩn thận suy nghĩ điều Tom nói, một lúc lâu sau, rốt cuộc gật đầu giống như đang làm một quyết định rất khó khăn, rồi mới lên tiếng: “Ta hiểu rồi…”

    Tom nhẹ nhàng thở ra một hơi, định nói chuyện hài để giảm bớt một chút không khí, Niệm Tịch Không lại tiếp tục nói: “Ăn nhiều trái cây rau củ quả thật có lợi sức khỏe, nhưng mà rau củ quả thế giới này dinh dưỡng rất ít, nếu nói về thịt sống thì tốt nhất là hải sản, tuy rằng chuẩn bị tương đối phiền toái, nhưng mà ăn thịt nướng hoài, ta cũng bắt đầu chán rồi, lần sau chúng ta đổi khẩu vị a.”

    “… Đợi, đợi một chút, Niệm tỷ tỷ, ý ta không phải như vậy…”

    Tom giơ tay lên một cách yếu ớt, sau đó thấy ánh mắt nghiêm túc của Niệm Tịch Không nhìn về phía hắn, rốt cuộc chỉ có thể gật đầu với vẻ chán nản rồi nói: “Được, ngươi nói như thế nào, làm như thế nào, thì liền làm như thế, ta không có bất cứ ý kiến gì… Nói trở lại, vì sao chúng ta lại trốn ở chỗ này? Chẳng lẽ thực hiện hành động bí mật gì sao?”

    Niệm Tịch Không gật đầu vẻ khẳng định nói: “Đây là nhiệm vụ cuối cùng do Sở Hạo nói cho ta biết, sau đó chúng ta đến tụ họp tại nơi có điểm kết nối với vị diện kia. Lần hành động này ngươi không cần tham gia, chỉ cần chờ ta ở chỗ này là được rồi…”

    Tom lập tức bắt đầu hiếu kỳ nói: “Lần này là nhiệm vụ gì đây? Niệm tỷ tỷ định hoàn thành một mình sao?”

    “Ân, một mình ta, về phần nhiệm vụ thì…”

    Niệm Tịch Không như vừa liếc mắt về phía chỗ trận địa của quân đội, rồi mới lên tiếng: “Như hắn đã đoán trước, quân đội bắt đầu tập kết, sẵn sàng tiến hành chặn đánh tại trận địa phía trước, mà sinh mạng thể sinh ra từ Memes kia cũng sẽ theo bản năng tiến về nơi có một lượng lớn kim loại tụ tập, nhiệm vụ của ta chính là trong lúc hai bên đang giao chiến…”

    “Đoạt lại Meme!”​
     
    banhdacua25 thích bài này.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 12: The Mist!
    Chương 33: Cuồng bạo

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: Bachngocsach



    Dịch giả: White_3N

    Ở thế kỷ hai mươi mốt, tiến trình hiện đại hóa của nước Mỹ phải nói là tương đối cao, đường phố và các loại phương tiện công cộng khá đầy đủ. Khu vực sương mù cũng không phải khu vực rừng rậm nguyên thủy gì cả, ở bên trong cũng có các loại phương tiện dân dụng cùng thị trấn và thành phố. Sau khi quân đội tiến vào, tự nhiên cứ tiến thẳng theo hướng đường chính, mục tiêu chính là căn cứ nghiên cứu ở trên núi, là nơi xuất hiện điểm kết nối với vị diện kia. Từ lúc sương mù này vừa xuất hiện, bọn Sở Hạo đã sớm tung ra những tin tức này, lại được chính phủ Mỹ tiến hành xác nhận, hiện quân đội các quốc gia đều đã biết đích đến của mình.

    Tiến vào khu vực sương mù đầu tiên là quân đội nước Nga, bởi vì lộ trình dài nên vũ khí hạng nặng thật sự không nhiều, dĩ nhiên không so sánh được với quân đội nước Mỹ được vũ trang đến tận răng. Nhưng từ trước đến nay nước Nga được biết đến với chiến thuật pháo binh, sức mạnh của bộ binh được phát huy vô cùng hiệu quả. Nhóm binh sĩ đầu tiên tiến vào khu vực sương mù, ngay từ đầu các tiểu đội đã biết việc liên lạc với nhau là không thể, nên suy nghĩ của bọn họ rất đơn giản, chỉ cần phát hiện bất kỳ chuyển động nào trong khu vực được phong tỏa, như vậy lập tức sử dụng uy lực của vũ khí hạng nặng để “chào đón” bằng bộc phá, đạn, hỏa diễm các loại. Cứ dựa vào phương thức phá hoại như vậy mà tiến, thời gian một tiếng đầu tiên trong khu vực sương mù cứ vững vàng tiến lên như thế, gần như không có bất cứ thiệt hại nào về quân số.

    Đương nhiên, tương đối mà nói tốc độ tiến quân như vậy quá chậm, nhưng có thể bảo đảm sự an toàn của quân lính. Và đương nhiên người Nga sẽ không vì an toàn củasss bản thân mà dùng quốc gia khác làm bia đỡ đạn, làm quân tiên phong, từ đoạn đường này đi tới, tất cả các sinh vật xâm lấn của thế giới sương mù đã bị tiêu diệt. Tất cả đều bị nước Nga thu hoạch, đây cũng là chiến lợi phẩm hợp lý của bọn họ.

    Thật ra Sở Hạo cũng không hoàn toàn nói dối, ví dụ như thế giới sương mù này, cũng tức là bầy sinh vật của vị diện đặc biệt duy nhất này, chúng đã sống trong loại Linh khí năng lượng hoạt tính cao này trong thời gian dài, hình thái sinh mệnh đã xuất hiện tiến hóa và biến đổi. Đây cũng không phải là Sở Hạo nói, mà là do Niệm Tịch Không xác nhận, những sinh vật này gần giống như một loại Linh dược, kết cấu thân thể cùng loại với thiên tài địa bảo. Tuy không dám nói ăn vào sẽ trường sinh bất lão, nhưng sau khi nhân loại phân tích những sinh vật này, có thể đơn giản mô phỏng được thành phần hữu hiệu bên trong, từ đó sản xuất thuốc, xác thực có đủ năng lực để đề cao tuổi thọ. Khỏi cần phải nói chứ việc nâng cao hai ba mươi năm không thành vấn đề, hơn nữa cũng có tác dụng trợ giúp trị liệu tương đối lớn với đại đa số các loại bệnh tật trên Trái Đất. Cho nên hắn cũng không phải nói dối toàn bộ, những thân thể của sinh vật thế giới sương mù phải nói là báu vật của nhân loại thế giới này.

    Sau khi người Nga tiến nhập khu vực sương mù, tiếp theo đó là người Pháp, đám lão binh người Pháp này được vũ trang đầy đủ bằng trang bị của Mỹ, cũng bắt đầu thận trọng tiến vào trong khu vực sương mù…

    Cùng lúc đó, tại khu vực trung tâm của khu vực sương mù, trên mặt mọi người trong trận pháp đều biểu lộ sự khó hiểu, chỉ có thanh niên trầm ổn như đang suy nghĩ điều gì đó lên tiếng: “Ở bên trong cảm ứng huyết mạch, số lượng Hồng Hoang sinh vật đang bắt đầu giảm bất thường từ hai hướng, hơn nữa là giảm từ vòng ngoài hướng vào phía trong, dựa vào phân tích ví dụ thực tế của việc tác chiến ngoại vị diện số bảy mươi lăm…Đây là dấu hiệu nhân loại của vị diện này đang tham chiến quy mô lớn, thì ra là thế…Ta đã nói vì sao thời gian lâu như vậy mà không có bất kỳ phản ứng nào, nếu chỉ có vậy phải nói ta đã được đả thông, nhưng mà cứ như vậy, vẫn chưa thể xác nhận sự tồn tại của tiểu đội luân hồi, có thể có, cũng có thể không. Mưu kế tốt, ứng đối tốt, biện pháp tốt, như vậy chúng ta không thể không đối phó với quân đội thế giới này rồi.”

    Mấy người xung quanh đều trầm mặc, bỗng nhiên thiếu nữ da trắng kia rụt rè nói: “Đội, đội trưởng… Những quân đội nhân loại này đến thật là đúng lúc a…”

    Thanh niên trầm ổn gật đầu, lặng lẽ cười nói: “Đúng vậy a, tới thật đúng lúc, xấp xỉ mười hai giờ nữa đại quân tiếp viện của chúng ta sẽ đến, cái vị diện nho nhỏ này, thậm chí là tiểu đội luân hồi, chỉ cần bọn họ không quá mức cường đại, chúng ta có thể ung dung chiếm lĩnh vị diện này, nhưng tại thời điểm cuối cùng này, với sự tham chiến quy mô lớn của quân đội bản địa, tình hình này thực sự quá bất lợi đối với chúng ta… Tổng quan lịch sử trăm triệu năm của Hồng Hoang chúng ta, cũng không phải không có lúc bị vị diện ngoài đánh bại, nhưng chính là vì Băng phượng của Hồng Hoang vạn tộc dẫn vào vị diện cường đại, hoặc chính là cùng loại với địa ngục, vị diện dạng thời không loạn lưu, hoặc vị diện không logic sau khi bị Meme thôn phệ, số lần bị dân bản địa của vị diện đánh bại có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng cũng không phải là không có, thông thường đều do thiên đình không kịp phản ứng, cuối cùng bị dân bản địa đóng điểm kết nối với vị diện, điều này là sự sỉ nhục rất lớn…Chúng ta không thể bị sỉ nhục như vậy được, tốt lắm, phát động Hồng Hoang vạn thú trận!”

    Sau khi nghe vậy vài tên đội viên đều đồng loạt gật đầu, ngay sau đó, tất cả đưa chân nguyên lực của bản thân vào bên trong trận pháp. Trận pháp này vô cùng phức tạp, vì có chút kim loại đặc thù phác họa thành, nếu từ trên không nhìn xuyên thấu qua màn sương mù, dường như thấy được một kết cấu điện tử vô cùng phức tạp. Theo năng lượng do các thành viên đưa vào, toàn bộ trận đồ bắt đầu phát ra ánh sáng, rốt cuộc, toàn bộ trận đã được vận hành…

    Lúc này đã có bốn quốc gia tiến vào khu vực sương mù, theo thứ tự là Nga, Pháp, Anh và Australia. Bởi vì tính đặc thù của việc chặn liên lạc trong sương mù, cho nên trên thực tế sau tiến vào sương mù quân đội đều độc lập tác chiến, hơn nữa là loại hình quân đội độc lập tác chiến quy mô nhỏ. Nói như vậy, mỗi mấy trăm lính hợp tác thành một tiểu đội nhỏ tiến lên, chỉ cần vượt qua khoảng cách nhất định, cho dù là cùng một quân đội, cũng căn bản không biết tình hình chiến đấu phía trước như thế nào.

    Ví dụ như quân đội tiên phong của nước Nga nghe được động tĩnh bên đường, giống như trước bọn họ tập trung hỏa lực công kích về hướng đó, tấn công ước chừng tầm ba mươi giây, đây là thời gian an toàn mà bọn họ xác nhận. Ngay sau đó, quân nhân phụ trách chuyên môn của bọn họ chạy đến nơi đó, bất kì sinh vật nào vị diện sương mù cũng được thu thập. Vì trước khi bọn họ tiến vào, toàn quân đã nắm rõ được sự tình, trong lúc nhân viên chuyên môn đang thu thập các bộ phận của sinh vật thế giới sương mù, nhưng lần này lại xảy ra sự cố ngoài ý muốn.

    Sinh vật của thế giới sương mù vốn đã phải chết này là một dạng sinh vật khổng lồ loại Bọ Ngựa, lúc trước tiểu đội này cũng đã gặp qua, thoạt nhìn thật sự cao lớn uy mãnh, nhưng nếu tập trung hỏa lực của vũ khí hạng nặng oanh kích, sinh vật loại Bọ Ngựa thật ra rất dễ giải quyết, căn bản đã bị giết trước khi kịp tới gần. Nhưng mà tình huống lần này xuất hiện khác biệt, vỏ ngoài của sinh vật khổng lồ dạng Bọ Ngựa này lại là màu đỏ, có vẻ giống như tôm bị đun sôi, hơn nữa toàn thân lại bốc lên một thứ dạng như hơi nước.

    Nếu chỉ là ngoại hình thay đổi thì không sao, nhưng mà tình huống biến hóa như vậy, con Bọ Ngựa vốn động tác chậm rãi bây giờ lại nhanh hơn ít nhất bốn năm lần, hơn nữa sức mạnh cũng gia tăng rất nhiều. Binh lính trong mắt Bọ Ngựa đều trở nên chậm chạp, hành động giống như Bọ Ngựa trên trái đất, gần như không thấy rõ động tác. Đợt oanh kích vừa rồi, chỉ có số ít đạn là bắn trúng thân con Bọ Ngựa khổng lồ, còn đạn pháo thì một phát cũng không trúng. Lúc này các nhân viên thu thập thi thể dị vật xông tới, con Bọ Ngựa này chỉ vung vẩy chân trước một lúc, gần như tất cả nhân viên đều biến thành các khối thịt vụn. Các binh sĩ của quân tiên phong Nga phát hiện tình hình, các sĩ quan vội hét lớn, binh sĩ liền bắt đầu xạ kích về phía con Bọ Ngựa lớn, nhưng tốc độ con Bọ Ngựa này thật sự là quá nhanh, nó gào rú một tiếng, tiếp đó vừa đỡ đạn vừa xông thẳng vào giữa đội hình binh sĩ. Lần này thực sự là bi kịch, chưa đến mười giây ngắn ngủi, ít nhất có hơn trăm binh sĩ bị xé thành thịt vụn, cho đến khi một binh sĩ bị xé đứt đôi người kích hoạt thuốc nổ trên người hắn, lúc này con Bọ Ngựa lớn mới bị nổ tung thành từng mảnh, nhưng chỉ một lúc như thế, tiểu đội tiên phong hơn hàng trăm người này đã hi sinh một nửa…

    Tình huống tương tự phát sinh ở nhiều nơi, sinh vật của thế giới sương mù vốn chỉ là đi lung tung kiếm thức ăn, cũng không cố ý nhằm vào liên quân. Không biết vì nguyên nhân gì mà bây giờ lại cố ý tấn công quân đội các quốc gia, hơn nữa tình trạng hoàn toàn không giống trước đó. Những sinh vật của thế giới sương mù này lập tức trở nên mạnh mẽ gấp mấy lần, không sợ đạn bình thường, sức mạnh lớn, tốc độ nhanh, chỉ cần lọt được vào giữa đám người là bắt đầu đồ sát, hơn nữa đủ loại sinh vật cũng bắt đầu xuất hiện. Bởi vì việc liên lạc bị cách trở, đội quân phía sau không biết được tình hình phía trước, lượng quân tiên phong tử thương ngày càng lớn, sau khi tiếp nhận được những binh lính của quân tiên phong, mặc dù biết được tình hình phía trước, nhưng cảm giác sợ hãi cũng bắt đầu khuếch tán…

    Mà quân đội nhân loại cũng chưa biết được, một đội quân lộn xộn do các loại sinh vật của thế giới sương mù tạo nên đang chậm rãi hình thành. Giống như có một sức mạnh vô hình đang khống chế chúng, trong thời gian ngắn đám quái vật này lập tức dừng việc tự giết chóc lẫn nhau, nhanh chóng tập trung lại. Tiếp đó, binh đoàn quái vật cả trăm nghìn con bắt đầu lao thẳng về vị trí tập trung lực lượng quân đội nòng cốt của nước Nga, đây đã không còn là chiến đấu quy mô nhỏ nữa rồi, đây là mở đầu của chiến tranh…

    Chiến tranh giữa nhân loại và sinh vật đến từ thế giới khác!​
     
    banhdacua25 thích bài này.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 12: The Mist!
    Chương 34: Không tung tích

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: Bachngocsach



    Dịch giả: White_3N

    Hiện Sở Hạo đang ở sư đoàn xe tăng tinh nhuệ của Mỹ quốc, là quân đội của quốc gia thứ sáu tiến vào khu vực sương mù, và trước bọn họ là quân đội nước Z cũng cùng phương hướng tiến vào với quân đội Mỹ. Cho nên sau khi sư đoàn xe tăng này tiến vào, con đường thẳng phía trước đã có rất nhiều dấu vết chiến trường, chỗ bị nổ sập, chỗ thì bị đốt, cùng với thương binh từ tiền tuyến lui về.

    Bởi vì liên lạc khó khăn, cho nên khi nhìn thấy các loại nhân viên lui về từ tiền tuyến, các chỉ huy cấp cao của mỗi quân đội đều phái người hỏi thăm tình hình phía trước, ít nhiều có thể gia tăng nhận thức khu vực sương mù, như vậy có thể giảm bớt tổn thất của phe mình, tăng mạnh hiệu quả chiến đấu.

    Sở Hạo cũng chú ý nghe từng thông tin từ tiền tuyến, đây cũng là lần đầu tiên hắn thử nghiệm, dùng một lượng lớn quân đội thay thế tiểu đội luân hồi tiến hành nhiệm vụ. Đây là lý do của kế hoạch quân đội luân hồi, lần này thực sự là cơ hội vô cùng tốt, có thể cho hắn một lượng lớn số liệu để cải tiến kế hoạch quân đội luân hồi, tuy rằng… quả thực có lỗi với những quân nhân liều chết chiến đấu phía trước…

    “Tốc độ tiến quân và tiến độ tấn công cũng không tệ lắm, chỉ là số nhân viên bị thương bắt đầu tăng mạnh, cường độ thân thể những sinh vật của thế giới sương mù này quá lớn. Một khi tiếp cận, chúng ta căn bản không phải đối thủ của chúng, ngoài ra cái thứ sương mù chết tiệt này, làm tất cả các phương tiện liên lạc thông tin mất hiệu lực. Nói cách khác, đối phó những sinh vật hoang dại này, chúng ta căn bản không có khả năng không có bất kỳ nhân viên nào thương vong được!”

    Trên chiếc xe chỉ huy cỡ lớn, Sở Hạo đang cùng vài tên sĩ quan cấp Tướng thảo luận về cái gì đó, những tin tức truyền đến từ tiền tuyến liên tục phơi ra trước mặt họ. Nói chung, tiến độ của tất cả quân đội các quốc gia quả thật không tồi, tuy rằng những sinh vật thế giới sương mù này thực sự tương đối phiền toái, nhưng quân đội hiện đại chiến đấu một cách có hệ thống, những sinh vật này không thể chỉ dựa vào chút sức mạnh thân thể mà địch nổi, đây căn bản đã là hai cấp bậc chiến đấu khác nhau.

    Nhưng mà rất đáng tiếc, bởi vì sương mù tồn tại đặc tính chặn liên lạc, hơn nữa vấn đề khoảng cách tầm nhìn, khiến cho ưu thế lớn nhất của quân đội hiện đại bị mất. Cho nên khi chiến đấu quân số vẫn bị giảm, nhưng mức độ rất nhỏ, cái này coi như trong cái rủi có cái may.

    (… Chiến đấu, bản chất của chiến tranh, thật ra chính là tổn thất nhỏ nhất, lấy được kết quả chiến đấu lớn nhất, bất kể mục đích chiến tranh là gì, ít nhất bản chất đều giống nhau. Và quân đội luân hồi được trang bị vũ khí sẽ vượt qua trình độ thế kỷ hai mươi mốt ước chừng từ năm mươi đến một trăm năm, nhưng bản chất cuộc chiến tranh này cũng sẽ không thay đổi. Trước đó ta nghĩ chắc hẳn sẽ như vậy, đặc biệt ở vào loại tình huống liên lạc không thông suốt, bị ép vào tình huống phải chiến đấu với hình thức tiểu đội, ta đoán cũng không đủ khả năng. Tình huống như vậy, dù là công nghệ cao hơn thế kỷ hai mươi mốt năm mươi hay cả một trăm năm đi nữa, đoán chừng sẽ có lúc rơi vào khổ chiến, tổn thất nặng nề, như vậy… Xây dựng đầu tiên là phương thức liên lạc của tiểu đội luân hồi?)

    Sở Hạo ngồi trên ghế không nói lời nào, trong đầu hắn đều là các sơ hở của kế hoạch quân đội luân hồi, và về phương thức liên lạc, ngoại trừ phương pháp khoa học công nghệ, phương thức ma pháp, cùng với tu chân hoặc các loại dụng cụ hoán đổi ra, đáng tin cậy nhất là quét hình tinh thần lực và tâm linh tỏa liên, mặc dù cũng bị hạn chế trong sương mù, nhưng sau đó hắn và Auchi nhớ lại, ở chỗ Chủ thần có thể hoán đổi một loại kỹ năng tương tự quét hình tinh thần lực, tên gọi là quét hình tinh thần lực xuyên thấu, đoán chừng là hợp với loại tình huống trước mắt này.

    Nhưng điều kiện tiên trước tiên để hoán đổi quét hình tinh thần lực và tâm linh tỏa liên, nhất định phải là tinh thần lực khống chế giả. Chưa nói đến thế giới thực tế, cho dù trong tiểu đội luân hồi cũng có cực kỳ ít, toàn bộ Bắc Băng Châu đội chỉ có mình Auchi mà thôi, những người khác đã tra xét ở chỗ Chủ thần, căn bản không có thuộc tính của tinh thần lực khống chế giả. Trong thực tế ước chừng càng hiếm hơn, hơn nữa cho dù là có, làm thế nào có thể hoán đổi ở chỗ Chủ thần đây? Không thể cường hóa giúp được, cho nên tình huống quân đội luân hồi có được tinh thần lực khống chế giả không cách nào thực hiện, ít nhất tạm thời vẫn chưa có cách, như vậy nhất định phải có một cách thức liên lạc ổn định mới được…

    Hay là, có thể phải kiểm tra cẩn thận ở chỗ Chủ thần một chút…

    Lúc Sở Hạo đang suy nghĩ đến mức hơi có chút nhập thần, bỗng nhiên tất cả mọi người nghe được từng đợt nổ vang truyền đến từ phía trước, toàn bộ mặt đất dường như rung chuyển nhẹ. Âm thanh này không riêng gì Sở Hạo thấy quen thuộc, mà các quân tướng xung quanh cũng vô cùng quen thuộc, là âm thanh của pháo binh, hơn nữa là từ xe tăng, từ súng vận hành cỡ trung, âm thanh liên tục không dứt. Điều này mang ý nghĩa rõ ràng là phía trước đang xảy ra chiến đấu kịch liệt, không phải là quy mô nhỏ của các tiểu đội nữa, mà thực sự là đại quân chiến đấu với kẻ địch quy mô lớn.

    Vài tên quan tham mưu lập tức đánh dấu trên bản đồ những vị trí có khả năng chiến đấu, đồng thời vài tên khác cũng rời khỏi xe chỉ huy, ra lệnh lấy trực thăng vũ trang hướng về tiền tuyến tiến hành điều tra. Trước tiên Sở Hạo nhìn vào bản đồ, hắn nhìn hồi lâu sau, nhíu mày nói: “Kẻ địch đã phát hiện chúng ta, bọn họ khống chế sinh vật thế giới sương mù tụ tập lại với quy mô lớn, có vẻ như định tiến hành chặn đánh chúng ta ở đây.”

    Về sinh vật của thế giới sương mù có trí tuệ và phương pháp xử lý việc liên lạc trong sương mù, đây là một trong những tin tức Sở Hạo đã sớm nói với chính khách các quốc gia. Thật ra cái này cũng có thể lý giải, tuy rằng cả quét hình tinh thần lực của tiểu đội luân hồi, cùng với các loại tín hiệu điện tử đểu bị chặn, nhưng có thể khẳng định là nhân loại của vị diện đặc thù duy nhất kia, bọn họ có được năng lực liên lạc thông tin trong sương mù. Nếu không bọn họ sao có thể hỗ trợ thông tin để hình thành được thế giới văn minh cao như thế? Chẳng lẽ không có phương thức nào ngoài việc rống lên à?

    Về năng lực khống chế sinh vật thế giới sương mù, đây cũng là một trong những năng lực mà Sở Hạo đã suy luận ra, cho nên hắn cũng đã nói với các chính khách. Sau khi hắn nói thế, những tướng sĩ này đều gật đầu vẻ khẳng định, cũng không đưa ra nghi vấn nào với tất cả những chuyện này. Mà từ sớm trước khi tiến vào khu vực sương mù, tham mưu các quốc gia đã tiến hành giả thiết các tình huống có khả năng xuất hiện nhất bên trong đó. Chiếu theo lời Sở Hạo nói, trước khi bọn họ tiến vào thế giới sương mù, sinh vật có trí tuệ cũng không nhiều, như vậy muốn đối phó với quân đội quy mô lớn của họ, khả năng duy nhất là dùng lượng sinh vật hoang dại vô cùng vô tận của thế giới sương mù. Điều này cũng không khó lý giải, tuy nhiên thời gian bộc phát kịch chiến sớm như thế, đây là việc không dự đoán trước.

    Ở tại tiền tuyến, lượng lớn sinh vật thế giới sương mù đang chạm trán với quân đội nước Nga. Tuy rằng vì vấn đề liên lạc, quân tiên phong bị phân ra thành hình thức tiểu đội nhỏ, nhưng mà toàn thể quân đội vẫn chưa bị đánh tan. Ở chính giữa chính là sư đoàn xe tăng bọc thép nước Nga phái đến, số lượng tuy ít hơn nhiều so với sư đoàn xe tăng của Mỹ, nhưng hiện đều tập trung cùng một chỗ. Khi quân tiên phong của Nga gặp phải làn sóng tấn công của đám quái vật, trước tiên thương vong phải nói là cao đến kinh người, các tiểu đội gặp phải đều bị đánh tan. Số lượng quái vật đột kích được vào giữa trận địa của nước Nga, gặp phải số lượng tiểu đội càng lúc càng nhiều, muốn tiêu diệt hết tất cả trong một lần cực kỳ khó. Một số nhỏ binh sĩ lùi về phía sau, lúc này quân đội Nga đã thương vong vượt quá một phần ba. Khi binh lính hậu phương biết được việc quái vật đột kích, đồng thời, sư đoàn xe tăng ở giữa lập tức liên tục pháo kích về phía trước, sau cùng đoàn pháo binh tầm xa cũng đồng thời bắt đầu xạ kích, đây là âm thanh phá hủy tình huống mà bọn Sở Hạo nghe được trước đó.

    Tuy rằng quân đội Nga đã bắt đầu dùng pháo tầm xa tấn công quy mô lớn, nhưng tình huống hiện tại cũng không thể lạc quan. Bởi vì nguyên nhân tầm nhìn và khoảng cách thăm dò, công kích từ xa khiến độ chính xác hạ thấp, cũng vì số lượng không đủ nên căn bản không thể nào pháo kích toàn bộ khu vực phía trước. Và lượng binh sĩ đã tiếp xúc với quái vật từ tiền tuyến sau khi lui về, ý chí chiến đấu của bọn họ gần như đã tan vỡ, đặc biệt là khi bọn họ nhìn thấy chiến hữu của mình bị quái vật ăn tươi nuốt sống, thật sự là ăn tươi a! Còn bảo có thể giữ được sĩ khí thế đ** nào được?

    Hơn nữa, quân đội nước Nga sớm đã không còn là thời kỳ chiến tranh vệ quốc của chiến tranh thế giới thứ hai rồi, cũng không có đám ủy viên chính trị như lúc ở Lord of the Rings, căn bản là không có chuyện bắt bất kỳ người lính nào để xử bắn, dùng việc đó để đề cao toàn bộ sĩ khí của quân đội. Cho nên sau khi quân đội tiên phong tan tác, sư đoàn xe tăng bọc thép và pháo binh tầm xa cũng không khỏi bắt đầu lùi về phía sau, cứ như vậy cho đến khi gặp phải quân đội của Australia. Sau đó hai đội quân nhập lại, cuối cùng đã ngừng lui về phía sau, hơn nữa thuận thế bố trí trận địa ngay tại đó, pháo tầm xa lại lần nữa gào thét, phía trước đã biến thành một biển lửa đầy những mảnh vỡ nổ tung.

    Nhưng cùng lúc đó, quân tiên phong Pháp cũng gặp phải làn sóng quái vật tập kích tại một phương hướng khác. So với người Nga thì tốt hơn một chút, trang bị của người Pháp đều là của Mỹ, hơn nữa so với mức độ vũ trang của quân đội Mỹ chỉ kém hơn một chút. Quân tiên phong tổn thất vô cùng nghiêm trọng, bị tấn công đến tận trung quân, trực tiếp chiến đấu với quân đoàn bọc thép. Toàn bộ quân đội tuy cũng chưa tan vỡ, nhưng nhìn điệu bộ này nhanh chóng sụp đổ thôi.

    Khi đại quân quái vật đang chiến đấu cùng với liên quân hai quốc gia, bên trong khu vực sương mù, vài người đang đứng trên khu vực trận pháp, khuôn mặt bọn họ thể hiện sự ung dung và thái độ khinh thường, thanh niên trầm ổn nhắm mắt lại nói: “Đối phương không cách nào liên lạc được, khoảng cách tầm nhìn ngắn, phương hướng tiến vào lại khác nhau, cự ly lại quá xa, cái này là cho chúng ta cơ hội đánh bại a… Các ngươi đã ngạo mạn như thế, như vậy ta sẽ cho các ngươi bài học đầu tiên, các ngươi… So với các ngươi tưởng tượng thì còn yếu lắm a.”

    Cùng lúc đó, quân đội nước Pháp đột nhiên cảm thấy áp lực phía trước giảm nhiều, làn sóng quái vật khổng lồ kia đột nhiên phảng phất như đã biến mất trong sương mù, ngoại trừ một lượng lớn xác chết của quái vật, cùng với thi thể của binh sĩ đã tử vong ra, chúng đã hoàn toàn biến mất không còn tung tích…​
     
    banhdacua25 thích bài này.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 12: The Mist!
    Chương 35: Đánh cờ mù

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: Bachngocsach



    Dịch giả: Y_Ninh

    Tin tức tập hợp từ tiền phương càng lúc càng nhiều. Bởi vì đặc tính ngăn trở thông tin của sương mù nên trước khi tiến vào khu vực sương mù, giữa mười quốc gia đã thành lập một đội ngũ tình báo, đội ngũ này tồn tại là để truyền đạt tin tức giữa mười quốc gia. Nhưng mà nói thật, loại hình truyền đạt tin tức này có hơi lạc hậu, hơn nữa cũng không chính xác. Những thứ khác không nói, ngoại trừ đội ngũ của quốc gia mình ra, làm sao nhà ngươi biết đội ngũ của các quốc gia khác ở chỗ nào? Là đi tới, hay là lui về sau? Cứ như vậy nhất định sẽ có người chết a.

    Nhưng mà đây đã là biện pháp duy nhất rồi, bọn họ không thể không áp dụng phương thức lạc hậu như vậy để truyền đạt tin tức. Mấy người Sở Hạo là nhóm đầu tiên nhận được tin tức từ tiền phương, đủ loại tin tức không ngừng thi nhau truyền về.

    Hiện tại đã mất ba giờ kể từ khi đội ngũ đầu tiên tiến vào khu vực sương mù, so với tưởng tượng thì tốc độ như vậy chậm hơn một chút. Mấu chốt là quái vật trong sương mù đã bắt đầu phản kích, hơn nữa còn là phản kích có tổ chức. Gặp được công kích đầu tiên là quân đội của nước Nga, bọn họ gần như là thua thảm lui về sau. Cho đến khi tụ hợp cùng quân đội của Australia ở phía sau, mới trụ nổi không để thua thảm, nhưng bọn họ lại phát hiện, cơn sóng quái thú tập kích bọn họ đã biến mất không còn đâu nữa.

    Kế tiếp, quân đội của nước Pháp cũng gặp phải tập kích tương tự như vậy. Có điều quân đội nước Pháp cử ra đều được trang bị hạng năng, có thể chống đỡ nổi cơn sóng quái thú tập kích. Nhưng sau đó chưa đợi bọn họ có bất kỳ chuyện hậu chiến tranh gì với đám quái thú, đám quái thú kia đã biến mất trong sương mù…

    “Rất hiển nhiên, đối phương đã phát hiện chúng ta không thể truyền đạt tin tức và trinh sát trong sương mù. Tại đó, chúng ta chính là người mù, kẻ điếc. Bọn họ định lợi dụng ưu thế của sương mù để tiêu diệt từng bộ phận của chúng ta!”

    Một lão quan tham mưu tàn nhẫn đập mặt bàn. Ông ta cũng coi như là chức cao quyền trọng trong quân đội Mỹ, có đầy đủ năng lực. Lần này sáu bên cùng đưa ra sách lược cũng có một phiếu của ông. Vì thế, cục diện trước mắt quả thực giống như đang đánh vào mặt ông ta một quyền, điều này khiến ông ta phẫn nộ đến mức hận không thể tự mình cầm súng chạy ra tiền tuyến.

    Một lão khác cũng là quan tham mưu lắc đầu, chỉ vào bản đồ nói: “Dựa theo tình huống hai đội ngũ đã bị đánh tan nhưng vẫn còn thừa lực phản kích, quái thú đột kích quân đội hẳn cũng không quá nhiều, nhiều lắm chỉ từ khoảng mấy chục nghìn đến mấy trăm nghìn. Hơn nữa có lẽ phần lớn trong đó là loại sinh vật tương tự nhện hoặc ruồi hay bọ ngựa cỡ lớn gì đó. Nếu không sẽ không chỉ đánh lui như vậy. Trong tình báo còn nhắc tới có một bộ phận rất lớn quái vật có biểu hiện nhiệt độ, tố chất thân thể và sức mạnh tăng cường, tốc độ cũng tăng nhanh. Có lẽ, đây là kích phát thực lực ở trình độ nào đó, chắc cũng sẽ không duy trì được lâu, nhưng hiện tại sẽ khiến áp lực của chúng ta càng nặng thêm.”

    Các quan tham mưu còn lại cũng đều phụ họa theo. Bọn họ đều là tham mưu có kinh nghiệm làm quân nhân, thế cục của chiến trường chẳng những vừa liếc qua đã thấy ngay, thậm chí ngay cả kẻ địch định làm gì đều có thể tưởng tượng được. Nhưng mà rất đáng tiếc, biết là một chuyện, giải quyết như thế nào lại là một chuyện khác. Ít nhất xem hiện tại, khốn cảnh trước mắt gần như không cách nào giải quyết.

    Sở Hạo im lặng nhìn bản đồ, cách một lúc lâu sau, hắn mới lặng lẽ nói: “Đối phương cũng không biết sự hiện hữu của chúng ta, hơn nữa có lẽ bọn họ không có thủ đoạn điều tra phạm vi lớn.”

    Người xung quanh đều hơi sửng sốt, một quan tham mưu tò mò hỏi: “A? Vì sao nói như vậy? Nếu người của thế giới sương mù cũng không có kỹ thuật điều tra vậy bọn họ làm sao tìm được mỗi một đội ngũ của ta? Hơn nữa làm sao khiến cho những quái thú kia ẩn núp trong sương mù đây?”

    Sở Hạo lắc đầu nói: “Sinh vật thế giới sương mù có trí tuệ, bọn họ quả thực có kỹ thuật điều tra quy mô lớn, cái này trong tương lai đã được xác nhận. Nhưng mà lần đầu tiên mở màn chiến tranh xâm lược, ở tương lai ghi chép của đoạn thời kỳ này đã sớm biến mất, ngay cả Chúa cứu thế cũng không thể nhớ được, chỉ có chút ký ức chắp vá. Cho nên chúng tôi cũng không biết tiểu đội tiên phong của thế giới sương mù có kỹ thuật dò xét phạm vi lớn trong sương mù hay không. Chỉ có thể điều tra tình huống ở trước mắt…”

    “Đầu tiên, quái thú đều công kích đội ngũ có tốc độ đi tới nhanh nhất, xâm nhập khu vực sương mù sâu nhất. Tuy rằng nói như thế này có chút không tốt… Nhưng mà làm bị thương mười ngón, không bằng chặt một ngón tay. Nếu người chỉ huy quân đoàn quái thú của đối phương có chút thường thức quân sự, hoàn toàn có thể dụ dỗ quân đội của Nga và Pháp xâm nhập rồi dùng ưu thế số lượng của quái thú bao vây tiêu diệt. Dưới tình huống đột kích ở khoảng cách gần, nhân loại không cách nào so với những con quái thú này. Cứ như vậy, chúng ta rất có thể triệt để mất đi hai đội ngũ, chứ không phải biết được quái thú quân đoàn xuất hiện để sớm chuẩn bị phòng ngự như bây giờ. Đây là thứ nhất.”

    “Thứ hai thì là chúng ta rồi. Bất kể xem xét từ hoàn cảnh nào, đội ngũ này của chúng ta đều vô cùng đặc thù. Đầu đạn hạt nhân khổng lồ này chính là minh chứng. Nếu như tiên phong của thế giới sương mù có năng lực điều tra phạm vi lớn, như vậy chúng ta đã sớm bại lộ. Mượn sương mù, bọn họ hoàn toàn có thể khống chế quái thú xen kẽ vào khe hở giữa quân đội và quân đội, thực hành tập kích bất ngờ với chúng ta. Kể từ đó, tất cả kế hoạch của chúng ta đều bị tuyên án tử. Có điều bọn họ cũng không hề làm như vậy. Tổng hợp những điểm ở trên, tôi cảm thấy quân tiên phong của thế giới sương mù không chuẩn bị năng lực điều tra phạm vi lớn. Khả năng khá cao là bọn họ có thể biết được quái thú ở chỗ nào bị giết chết, sau đó lấy chỗ đó làm trung tâm, phỏng đoán ra hình thức của toàn bộ chiến trường. Đây cũng là nguyên nhân vì sao quân đội của Nga và Pháp đi đầu gặp tập kích.”

    Những nhân viên tham mưu còn lại cũng xông tới, nghe Sở Hạo phân tích, nhìn xem bản đồ, nghiên cứu loại khả năng này. Chờ giây lát, rốt cuộc phần lớn những nhân viên kia đều xác nhận loại khả năng này. Mà xét theo khả năng này, phần đông nhân viên tham mưu liền điều chỉnh một chút kế hoạch quân đội, hơn nữa còn từ kế hoạch đưa ra sách lược phản kích tương quan.

    Kỳ thực phương diện chiến thuật trong chiến tranh chính là nghề của Sở Hạo, thứ hắn am hiểu nhất là mấy thứ này. Cho nên trong hoàn cảnh một đám quan tham mưu quân đội thảo luận kế hoạch, hắn thực sự là như cá gặp nước. Vậy nên những quan tham mưu và quan quân kia lại càng thêm kính nể hắn. Trong lòng bọn họ đều là nghĩ, không hổ là tướng quân đến từ tương lai, thân kinh bách chiến, trực giác đối với chiến trường thật đáng sợ. Cứ như vậy, Sở Hạo dần dần lấy được địa vị chủ đạo nào đó, ít nhất lời nói của hắn được quân đội Mỹ coi trọng.

    “… Tình huống cơ bản chính là như vậy. Trước mắt, tin tức của đôi bên không đối xứng đã tạo thành hoàn cảnh hiện tại. Nếu các người có chơi một vài loại hình trò chơi chiến lược tức thời của thời đại này, như vậy hoàn cảnh trước mắt chính là cái gọi chiến tranh sương mù rồi, hai bên, một bên là khai màn cho chiến tranh bên trong sương mù, nhưng lại không có biện pháp quan sát được toàn bộ cục diện chiến trường. Bên còn lại thì cho nhân viên vào trong phạm vi sương mù thăm dò, nhưng lại không có ai trở về được để báo cáo. Tình huống này, cơ bản là giống như đánh cờ mù.

    “Bên ta là nhắm mắt đánh cờ, toàn cục chỉ có thể dựa vào trí nhớ, hơn nữa không cách nào nhìn thấy quân cờ của đối phương. Mà đối phương thì trợn mắt để mà đánh cờ, có thể nhìn thấy quân cờ chúng ta đã xuất động. Đối với chúng ta, đại cục vô cùng bất lợi, nhưng chúng ta cũng có ưu thế. Bây giờ quân cờ bên ta nhiều hơn đối phương, mà đối phương chỉ có thể nhìn thấy quân cờ chúng ta đi, không cách nào nhìn thấy quân cờ chúng ta cất giấu, còn có bước tiếp theo chúng ta định đi. Cho nên loại hoàn cảnh này…”

    Sở Hạo dùng sức vỗ một cái ở chỗ quân đội Nga, quân đội Pháp và quân đội nước Z nằm phía trước quân Mỹ, nói tiếp: “Như vậy sẽ không ngại để chúng ta biến chỗ bất lợi thành chỗ có rồi. Tại đây, ván cờ kế tiếp sẽ như thế nào?”

    “Bất lợi biến thành có lợi?”

    Các quan quân xung quanh rõ ràng có chút không hiểu, một tham mưu trong số đó tò mò hỏi: “Bất lợi ta có thể hiểu được. Chỉ là hoàn cảnh sương mù trước mắt, xin hỏi, bất lợi này làm sao mà chuyển?”

    “Ít nhất, binh sĩ sẽ không vì đợt quái thú tập kích lúc trước mà hạ thấp và tan vỡ sĩ khí, không phải sao? Chờ khi họ phát hiện, họ đã sớm bước vào chiến trường. Khi đó ngoại trừ chiến đấu, trong thời gian ngắn sẽ không cần lo lắng mấy chuyện sĩ khí tan vỡ rồi? Kỳ thực đây cũng coi như ưu thế của chúng ta.” Sở Hạo nói như thế.

    Các quan quân bên cạnh không nói chuyện một lúc lâu. Biến binh sĩ trở thành tiêu hao phẩm. Tuy rằng lời này rất không êm tai, nhưng mà người có thể ngồi ở chỗ này thảo luận sách lược chiến tranh cũng sớm đã thoát ly cấp độ bia đỡ đạn. Bọn họ càng có thể hiểu được ý nghĩa của câu nói từ bất chưởng binh (*). Trong chiến tranh hiện đại, khi quy mô chiến tranh đạt tới trình độ nhất định, cái gọi là nhân số tử vong chẳng qua chỉ là con số đo lường mà thôi. Ở trong mắt nhân viên cao tầng, tất cả binh sĩ thực sự chỉ là tiêu hao phẩm. Cách nói như vậy cũng áp dụng trong trận chiến trước mắt.

    “… Cho nên, nếu chỉ dùng nhân mạng để liều, thậm chí ngay cả kẻ địch ở đâu chúng ta cũng tìm không thấy. Nhưng nếu không xem nhân mạng là nhân mạng, ở chỗ này, chúng ta chỉ cần như vậy… Là được rồi, kế tiếp, liền nhìn xem người của thế giới sương mù đến cùng định làm gì. Chỉ vì trì hoãn thời gian, hay vì toàn diệt chúng ta…”

    Sở Hạo chỉ tay vào một chỗ trên bản đồ. Không biết từ lúc nào, hắn đã đeo lên chiếc kính phẳng lấy ra từ trong lồng ngực, nói ra những lời vừa rồi là lúc đang đeo cái kính mắt này. Cho nên lời nói này bình thản, lạnh như băng, không một chút tình cảm. Dường như là kẻ đánh cờ, chân chính xem nhẹ tất cả sinh mệnh. Trạng thái như vậy của hắn cũng không khiến những tham mưu hay quan quân khủng hoảng sợ hãi, ngược lại khiến cho bọn họ có một loại cảm giác nghiêm nghị kính nể. Giống như tâm tình của một quân nhân chưa từng tham gia chiến tranh đối với một lão binh ở sa trường coi thường sinh tử.

    “Tình huống cơ bản chính là như vậy, hiện tại… phản kích đi.”

    (*) Từ bất chưởng binh: ý nói người nhân từ thì không thể nắm giữ binh quyền.

    * Thông báo: tuyển dịch giả + người chưa có kinh nghiệm dịch (muốn học dịch series Vô Hạn), ai quan tâm mời trả lời vào topic thảo luận của VHTQ để biết thêm chi tiết.​
     
    tuyetngannam1000 and banhdacua25 like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)