FULL  Khoa Huyễn Vô Hạn Thự Quang - Zhttty - FULL 15Q

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 12: The Mist!
    Chương 16: Bắt đầu bạo động

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: Bachngocsach



    Dịch giả: TranTuanViet

    “Không biết các ngươi có từng học qua vị diện học không…”

    Ở trên bãi cỏ, chỗ năm người thanh niên trai gái, đột nhiên thanh niên trầm tính trong đó mở miệng nói chuyện.

    Bốn người còn lại đều lộ ra biểu cảm kỳ lạ, trước việc ấy người đàn ông có kiểu tóc hippy lập tức nói: “Đội trưởng, ngươi đang đùa chúng ta sao? Đó chính là môn khoa học cơ sở, để thi từ đại học lên học viện thì ít nhất là phải thi qua cấp tám trong trường đại học, ngươi cho rằng chúng ta đều đi cửa sau vào học viện như những tên phế vật kia sao?”

    Nói đến hai chữ phế vật, năm người đều đứng lên hớn hở cười ha ha.

    Xã hội của Hồng hoang đại lục cũng có chênh lệch giàu nghèo, hơn nữa sự chênh lệch này còn không nhỏ, nó thể hiện ở phương diện nào? Thể hiện ở ăn uống, đồ dùng, phong cách, nghiêm túc mà nói, cũng không khác xã hội loài người ở các vị diện khác là bao. Tuy nhiên ở trong Hồng hoang đại lục, chỉ sợ ngươi từ nhỏ đến lớn luôn là một tên phế vật, cái gì cũng không cần làm, thậm chí ngay cả học cũng không cần trải qua, ngươi vẫn có thể sinh sống rất tốt, du lịch mỗi ngày, ăn sơn hào hải vị, chơi đàn bà của dị tộc, chơi Online Virtual Games vân vân… Ngươi có thể hưởng thụ cuộc sống xa hoa mà các vị diện khác đều không hề có, nhưng chênh lệch dù sao vẫn là tồn tại.

    Ví dụ như sơn hào hải vị mà ngươi ăn, đó chỉ là loại thực phẩm được nuôi trồng quy mô lớn nhờ vào linh khí, giống như máy làm ra thức ăn nhanh ở ven đường vậy, mà người có tiền thì có thể ăn những thứ hoang dã, nhiều tiền hơn nữa có thể ăn những thứ quý hiếm, mà những kẻ có nhiều tiền nhất, thậm chí có thể ăn những thứ từ vị diện khác…

    Ví dụ như nơi ở, ngươi không có tiền, có thể ở những ngôi nhà bên đường do chính phủ phân phối, cũng có thể xin một căn nhà nhỏ ở một khu du lịch có thắng cảnh thiên nhiên, những thứ này đều có thể. Nếu ngươi muốn có nhà ở các khu thượng hạng như Tam Thanh sơn, Hồng Quân các, hay Bàn Cổ bình nguyên thì kiểu gì cũng phải bỏ ra số tiền cực kỳ lớn, có nhiều tiền còn có thể ở trong ba mươi ba tầng trời, những kẻ nhiều tiền nhất thậm chí có thể ở tầng trời cao nhất, đây chính là sự khác nhau.

    Dùng vật dụng để so sánh thì đơn giản hơn, người không có tiền sẽ dùng các loại đồ dùng thông dụng, người có tiền sẽ dùng các loại đồ dùng hay máy móc cao cấp. Thêm nữa, nếu là phương tiện di chuyển, người có tiền có thể dùng phương tiện mới nhất, thậm chí là các loại linh thú, mà người không có tiền thì chỉ có thể dùng phương tiện bình thường nhất, nhìn về phía linh thú mà thèm chảy nước miếng.

    Những thứ này đều là những chênh lệch đang tồn tại, hơn nữa con nhà giàu phú nhị đại quả thật là tồn tại, những thứ này đối với chính quyền Thiên đình cùng với Hồng hoang đại lục đều không cần phải kiêng kỵ khi nói ra. Tất cả mọi người, toàn bộ xã hội đều biết, chỉ là không có ai thèm ngưỡng mộ, cũng chỉ có cực ít người trong xã hội mới ghen tị, như vậy những người như thế ngược lại sẽ bị người khác khinh bỉ. Bởi vì những người có tiền có quyền thực sự sẽ dựa vào thực lực của chính mình, hoặc là dựa vào năng lực do đời trước truyền thừa lại để trở nên mạnh mẽ. Những kẻ nhà giàu phú nhị đại đã không có thực lực rồi, lại thường mở miệng chê bai, hoặc là đem lòng ghen ghét, người như vậy thì cho dù có làm gì đi nữa cũng vẫn mãi mãi là rác rưởi mà thôi.

    Những người có tiền có quyền này, họ cũng biết sử dụng tiền và quyền để lấy được một chút thuận lợi mà người bình thường không cách nào có được. Cũng giống như vừa rồi bọn họ mới nhắc tới những kẻ phế vật, không có năng lực, chỉ lo chơi mà không học tập cho giỏi, không có cách nào thi từ đại học lên học viện, và rồi bọn chúng sẽ dùng tiền cùng quyền chạy vào bên trong, lấy được một cái văn bằng.

    Những điều ấy về cơ bản lại là vô ích! Thực lực, năng lực, kiến thức là của bản thân, đây không phải là xã hội của vị diện không ma, đây chính là Hồng hoang đại lục!

    Những người ở đây có rất nhiều hệ thống sức mạnh, nhưng chung quy lại chỉ có hai điều, một là cơ nhân tỏa, hai là tu chân hoặc có thể nói là ma pháp, đó là hai hệ thống nguyên tắc cơ bản nhất. Cơ nhân tỏa cần một người có tư chất, tín niệm và kinh nghiệm. Tư chất để có thể nhanh chóng mở được cơ nhân tỏa, tín niệm có thể làm cho cơ nhân tỏa càng thêm mạnh mẽ, cùng với chấp niệm muốn sống sót và tích lũy kinh nghiệm thì có thể làm cho tâm linh lắng đọng, cuối cùng đạt tới biến hóa tạo ra ánh sáng tâm linh.

    Bên cạnh đó, cái mà tu chân cần chính là kiến thức, lắng đọng, cùng với sức tính toán cực kỳ tốt.

    Cho dù là từ hệ thống nào để trở nên mạnh mẽ, tiền và quyền chẳng qua chỉ là thứ yếu, chiếm không tới một phần trăm tầm quan trọng. Phải biết rằng, thiên đình đã sớm giải mã ra tất cả các kiến thức tu chân, trên căn bản thì không tồn tại bất cứ gia tộc nào có công pháp tu chân đặc biệt. Hơn nữa, người tu chân chính thống không cần biết ngươi có công pháp nào mạnh hay yếu, chỉ muốn biết độ sâu rộng của kiến thức, cùng với sức tính toán lớn đến đâu. Còn cơ nhân tỏa lại càng không cần phải nói nhiều, nếu ngươi không có chí khí giống như biển trời rộng lớn, không có tín niệm vững vàng đến chết không thay đổi, không có tinh thần cương quyết không bao giờ quay đầu, như vậy thì cả đời ngươi chỉ có thể mở cơ nhân tỏa đến tầng thứ hai đã là lợi hại. Tất cả những thứ này không phải cứ có tiền và quyền là đạt được.

    Đây cũng không phải là xã hội của vị diện không ma, nói không chừng bây giờ ngươi ỷ vào tiền và quyền, là đại phú đại quý, liền đàn áp một người có mâu thuẫn với ngươi, ép người ta nghỉ học hoặc là bỏ việc, thậm chí là trải qua huyết cừu gia hận, khoảng mấy chục năm ngươi sẽ quên chuyện này. Rồi bỗng nhiên một ngày, từ đâu xuất hiện một cường giả có ánh sáng tâm linh, thậm chí là thánh nhân, hoặc là tiên nhân trực tiếp hạ xuống cho gia tộc của ngươi một chưởng, chuyện như vậy ở trong lịch sử của Thiên đình đâu đâu cũng thấy, một lần, hai lần, rồi ba bốn lần…… Sau khi chuyện như vậy đã diễn ra đến lần thứ n, nếu người có tiền và quyền còn làm như vậy, thì chính là cực kỳ ngu đần rồi. Thậm chí vì như vậy, đời sau của những người có tiền và quyền mới có thể càng thêm khiêm tốn, càng giống như trẻ con bình dân, đây giống như một bài học từ xương và máu vậy. Cho nên rất nhiều người được phái đi xâm chiếm vị diện, thấy những thứ trong tiểu thuyết phim ảnh hay trên internet của các vị diện đó, thấy con em của thế gia có tu chân hoặc ma pháp phách lối, trắng trợn đàn áp bình dân, những thứ đó khiến cho những kẻ xâm chiếm không tưởng tượng nổi… Đây cũng không phải là vị diện không ma, có thể tu chân hoặc ma pháp, ai biết người mà ngươi chọc vào trong tương lai có phải là thánh nhân hay tiên nhân? Gia tộc dám làm như vậy lại còn có thể truyền thừa tiếp? Đây quả thực là con mẹ nó không thể tưởng tượng nổi.

    Mà xã hội của Hồng hoang chính là một cái thế giới như vậy. Ở nơi đó, chỉ cần bản thân ngươi có đủ năng lực thì tương lai vô cùng rộng mở, một người từ bỏ cuộc đời hưởng thụ theo đuổi mơ ước sẽ không bị mắng là ngu đần hay tên thần kinh, ngược lại thì tất cả mọi người sẽ tôn kính thậm chí là sùng bái. Mà ở nơi đó, dù cha chú của ngươi có tiền và quyền cũng không đại biểu được cho cái gì, thậm chí bởi vì bản thân ngươi không có năng lực, bị chửi là phế vật, ngươi cũng chỉ có thể đành cắn răng để trong lòng, bởi vì ngươi chính là một tên phế vật.

    Năm người ở đây đều là tinh anh đối với những bạn bè cùng trang lứa ở trong học viện, tất nhiên bọn họ có thể mắng những tên dựa vào quyền và tiền tiến vào học viện là phế vật. Trên thực tế, cho dù bị người trong cuộc nghe được, những phế vật kia cũng không dám há mồm phản bác, bởi vì đây vốn là sự thật. Một kẻ dựa vào tài sản của gia đình có thể so sánh được với thành phần tinh anh dựa vào thực lực của chính bản thân để thi vào học viện hay sao? Nếu hai bên diễn ra xích mích, khả năng là học viện sẽ trực tiếp thanh trừ con em quyền quý cũng nên.

    Trên thực tế, bất kỳ người nào thi lên đến tam đại học viện đều đã thuộc vào tinh anh trong Hồng hoang đại lục. Ba tòa Hồng hoang học phủ, bao gồm thầy cùng học sinh, tổng cộng có hơn sáu mươi triệu người, so sánh với tổng dân số bảy ngàn tám trăm bốn mươi chín ngàn tỷ người mà nói, những người này thật sự là tinh anh trong tinh anh. Trước tiên bọn họ cần học qua mười hai năm cơ bản, mười sáu năm tiểu học, hai mươi hai năm trung học cơ sở, rồi đến ba mươi năm trung học phổ thông, cuối cùng là sáu mươi năm cuộc sống đại học. Nếu đã học qua tất cả, hơn nữa sau sáu mươi năm đại học có thể đạt được thành tích tốt nghiệp loại xuất sắc mới có thể tham dự kỳ thi vào tam đại học viện. Mà năm người ở đây đều là như vậy, tuổi thật của họ đã hơn một trăm tuổi trở lên, dĩ nhiên, chuyện này ở hồng hoang đại lục cũng chỉ như là thanh thiếu niên khoảng mười bảy tuổi ở vị diện không ma.

    Trong Tam đại học viện, vị diện học là môn khoa học bắt buộc, lời vừa rồi của thanh niên trầm tính thật ra cũng có một lý do, ý nghĩa rất đơn giản, chính là lời tiếp theo mà hắn muốn nói.

    “Như vậy ta sẽ tóm gọn lại, trong vị diện học những nghiên cứu liên quan tới vị diện tiêu chuẩn quả thực có hạn, chỉ sợ là dựa vào tu chân giả cấp thiên tiên tính toán hay là thực lực Thánh nhân cao cấp tới xác định, khả năng tìm được vị diện tiêu chuẩn ở đa nguyên vũ trụ cũng thật quá thấp, một phần nghìn tỷ. Trừ phi là dựa vào Phong thần bảng trong truyền thuyết, hoặc là Chủ thần để xác định vị trí, mới có thể tìm được vị diện tiêu chuẩn.” Thanh niên trầm tính yên lặng nói.

    Thiếu nữ da vàng lập tức nói: “Đội trưởng, những thứ này chúng ta đã sớm biết rồi, Phong thần bảng đã sớm tan biến ở trong lịch sử, việc này không cần nghĩ, về phần Chủ thần, chúng là những tên bạo đồ, phần tử khủng bố. Lúc ban đầu chúng ta cùng với tiểu đội luân hồi tiếp xúc còn có ý tốt, chuẩn bị cho bọn họ có thân phận trong Hồng hoang, kết quả bọn chúng lấy oán trả ơn, tiêu diệt bao nhiêu quân đội vị diện của ta, bao nhiêu chiến đội vị diện, thậm chí còn trực tiếp tấn công vào lãnh thổ của chúng ta, biết bao nhiêu người vô tội bị bọn chúng giết chết, chết rất thảm. Những người đó cả đời đều không rời khỏi Hồng hoang, bọn họ phần lớn là yên ổn lao động cùng sinh tồn, cuối cùng lại bị giết như vậy… Ta vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho những tên súc sinh này!”

    Nói xong lời cuối cùng, nước mắt của thiếu nữ da vàng cũng rơi xuống, thiếu nữ da trắng ở bên cạnh cũng rơi lệ, mà sắc mặt ba người đàn ông cũng đỏ lên, một mực trầm mặc.

    Thanh niên trầm tính lại bắt đầu nói: “Chính vì vậy, công bố toàn dân, chúng ta không đội trời chung với những thế lực của Chủ thần. Tam đại thế lực mãi mãi bị chúng ta đuổi giết: Hồng hoang vạn tộc, tử sĩ đoàn, tiểu đội của Chủ thần… Thật ra điều ta muốn nói không phải là việc này. Ta mới vừa nói đến việc nghiên cứu vị diện tiêu chuẩn có hạn, chỉ là cũng có một ít các học giả đưa ra một số suy đoán và giả thiết. Cụ thể mà nói, chính là vị diện tiêu chuẩn với vị diện diễn sinh có hai đặc điểm kế thừa và không kế thừa.”

    “Liên quan tới tính kế thừa, vốn dĩ nếu vị diện tiêu chuẩn có điều gì đó do tự nhiên phát sinh ra gần như làm thay đổi toàn bộ thế giới, cũng sẽ ảnh hưởng tới tất cả vị diện diễn sinh. Ví dụ như nếu ở vị diện này, trong thời kỳ Ai Cập cổ, người da đen triển khai thời đại – đại hàng hải, như vậy tất nhiên là ở vị diện này lấy người da đen làm chủ đạo. Nếu là do người da vàng cường đại từ lúc bắt đầu đến cuối cùng, như vậy thì là người da vàng làm chủ đạo, mà người da trắng cũng vậy. Những thứ này chính là tính kế thừa của vị diện tiêu chuẩn đối với vị diện diễn sinh, các chi tiết thay đổi đó dẫn đến sự thay đổi ở các vị diện diễn sinh…”

    “Mà liên quan tới tính không kế thừa, đó chính là khi vị diện tiêu chuẩn thay đổi là do bên ngoài vị diện gây ra, những thay đổi đó sẽ không bị kế thừa. Cũng tức là khi một người ở vị diện tiêu chuẩn bị người bên ngoài thay đổi số mạng, hay là bị tiểu đội của Chủ thần, Hồng Hoang vạn tộc, hoặc là bị Hồng hoang chúng ta xâm chiếm, bất luận là thay đổi cái gì, cũng sẽ không ảnh hưởng đến vị diện diễn sinh, giống như tất cả những thứ này đều chưa từng phát sinh qua vậy. Ngoại trừ ghi chép ở bên ngoài vị diện còn lại sẽ không ảnh hưởng đến vị diện diễn sinh, vì thế vị diện diễn sinh sẽ không thay đổi, cái này là nghiên cứu mới nhất, các ngươi đã xem qua chưa?”

    Trong bốn người còn lại có ba người giơ tay lên, tỏ ý rằng mình quả thật có xem qua cái nghiên cứu này, chỉ có thanh niên hippy là mặt hơi đỏ lên, giống như là hắn chưa có xem qua.

    Lúc này, thanh niên trầm tính bỗng nhiên lại mở miệng nói: “Thật ra thì báo cáo của nghiên cứu này cũng chưa hết… Còn có đoạn sau, bởi vì quá mức ly kỳ, cho nên không được học giả khác tán thành, vì vậy mới không có phát biểu ra, ta cũng là từ một lần tình cờ mới có cơ hội nhìn thấy… Học giả đó cho là, nếu người bên ngoài tạo ra thay đổi ở vị diện tiêu chuẩn, sau đó lại đi đến vị diện diễn sinh của nó. Như vậy vị diện diễn sinh đó sẽ do vô tình, trùng hợp, hoặc là sức mạnh khổng lồ không xác định được như vận mệnh chi lực ảnh hưởng, sinh ra biến hóa tương tự, thậm chí là hoàn toàn giống với vị diện tiêu chuẩn. Bất luận kẻ ở bên ngoài này là một nhóm, hay là một người, cũng sẽ như vậy…”

    Bốn người từ từ suy nghĩ đoạn văn này, thật lâu sau, thiếu nữ da vàng mới lên tiếng: “Đội trưởng, ý ngươi là, ngươi cảm thấy cái thế giới này giống như cái thế giới của mười tám ngàn năm trước, có tiểu đội của chủ thần tới ngăn cản chúng ta, hơn nữa cuối cùng làm cho hồng hoang bị phong ấn sao? Nhưng đã qua mười tám ngàn năm, hơn nữa dù sao “Đạo Tiêu” cũng là Nhân hoàng của chúng ta, hắn tức giận một lần đã đủ, làm sao có thể tàn nhẫn đối với con dân của hắn như vậy? Lại phong ấn thêm một lần nữa, ta thật không dám tưởng tượng nổi Hồng hoang sẽ biến thành tình trạng như thế nào…”

    Thanh niên trầm tính khẽ mỉm cười, nói tiếp: “Ta cũng không cho là thành viên ban đầu còn sống sót, dù sao thì chỉ ngoại trừ hai tên, tiểu đội luân hồi lúc đó đã đoàn diệt, không thể nào còn thành viên khi đó tồn tại. Chỉ là, các ngươi cũng biết tính cách của ta, ta thích tính toán đến toàn bộ trường hợp xấu nhất… Chúng ta phải phòng thủ tọa độ này trong ba ngày, ba ngày này trong chúng ta không có bất kỳ tiếp viện nào. Cho nên, trước hết ta giả thiết cái thế giới này có tiểu đội luân hồi tồn tại, dùng điều đó để chuẩn bị cho tác chiến trong ba ngày, ta quyết định…”

    “Chúng ta sẽ tạo ra phiên bản đơn giản thứ tư của Hồng hoang vạn thú trận, thúc đẩy sinh vật hồng hoang cuồng bạo hóa. Như vậy, có tiểu đội luân hồi hay không, rất nhanh thôi… chúng ta sẽ có thể biết.”

    Thanh niên trầm tính yên lặng đứng lên, hắn lẩm bẩm nói: ” Ta là một trong những chuyển thế thể dự bị cho trí giả thứ ba của loài người, các ngươi chỉ cần tiếp tục tin tưởng ta là được…”

    “Chỉ cần đơn giản như vậy thôi!”​
     
    banhdacua25 and thegioi like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 12: The Mist!
    Chương 17: Dị thường

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: Bachngocsach



    Dịch giả: White_3N

    Sở Hạo ngủ không sâu là điều dễ hiểu vì đây sớm đã là thói quen của hắn, những lúc có chuyện hoặc có chiến tranh, hoặc bất cứ tình huống nào mà hắn phải lưu ý, giấc ngủ của hắn luôn như thế.

    Hôm nay là buổi tối ngày đầu tiên của mọi người từ khi đến thế giới phim The Mist, tuy rằng vì có sự can thiệp của bọn họ khiến cho tình huống trước mắt tốt hơn nhiều so với nội dung cốt truyện trong phim. Trong siêu thị, đám đông cũng không lo lắng và sợ hãi quá mức, ít nhất là toàn bộ trật tự xã hội vẫn còn tồn tại, mà đúng là loại trật tự này khiến họ tránh khỏi nhiều sai lầm trong nội dung cốt truyện gốc.

    Ví dụ như đang thời điểm ban đêm lại bật một ngọn đèn lớn, không phải rất dễ gây chú ý sao? Việc gây chú ý này thật sự nguy hiểm chết người đấy. Tại một nơi đen kịt trong đêm, bất kể là côn trùng hay là động vật bậc cao, đều tự nhiên hướng đến nơi có nguồn sáng, nếu như ở thế giới thực tế bình thường thì không sao, nhưng mà lúc này đang bị các sinh vật vị diện khác xâm lấn, một chút sai lầm rất có thể gây mất mạng rồi.

    Chính bởi vì như vậy mà những người này bắt đầu nghe theo Sở Hạo bố trí, bất kể là bị Sở Hạo phân ra thành ba nhóm nhỏ hay việc phân phối đồ ăn, cùng với khu vực nghỉ ngơi của từng người, những người này tuyệt không oán thán một lời nào. Đương nhiên, vì Sở Hạo muốn chứng minh câu chuyện lừa gạt của hắn là sự thật, cho nên tự nhiên gia đình của nhân vật chính là được đãi ngộ tốt nhất, đặc biệt bố trí bọn họ nghỉ ngơi ở khu vực bên trong của bọn Sở Hạo để có thể bảo hộ họ mọi thời điểm.

    Trên thực tế, Sở Hạo đoán chừng gia đình nhân vật chính nhất định được tính là một chi tiết kịch tình, chỉ cần bảo vệ bọn họ sống sót đến cuối cùng là được, khả năng điểm thưởng và chi tiết kịch tình cũng không nhiều, nhưng mà cái này ít nhất cũng coi là có thu nhập.

    Mặc dù gia đình nhân vật chính được đối đãi đặc biệt tốt, tuy nhiên bản thân nhân vật nam chính hay là bất kỳ ai trong siêu thị, bọn họ đều không cảm thấy việc đãi ngộ thế là không thoả đáng, ngược lại, bất kỳ ai khi đối mặt với nhân vật nam chính cùng với đứa bé mà Sở Hạo đã nói là đấng cứu thế, mỗi người đều biểu hiện thái độ tôn trọng thậm chí còn có chút sùng bái.

    Có lẽ không phải là người da trắng ở Âu Mỹ thì khó có thể hiểu được loại tâm tình này, so ra thì người da trắng có thêm tinh thần mạo hiểm và chủ nghĩa anh hùng, thậm chí văn hoá bên đó còn đề xướng việc ca ngợi chủ nghĩa anh hùng, bất kể là trong lịch sử, thần thoại, nhân văn, thậm chí giáo dục đều như thế. Bên trong thế giới quan của người da trắng ở Châu Âu, anh hùng và chúa cứu thế xác thực là tồn tại, chỉ là rất ít, mà phần lớn người không gặp được thôi, lúc thật sự gặp thì cùng với lý tưởng lớn nhất cả đời mà phấn đấu, và dựa vào danh hiệu anh hùng và chúa cứu thế để leo lên vũ đài lịch sử cũng có nhiều, nổi danh nhất chính là nam nhân đã khơi mào lên cuộc chiến tranh thế giới thứ hai.

    Và tại đây, thế giới đột biến, quái vật hoành hành, nếu không biết rõ nội dung cốt truyện rằng sương mù sẽ tiêu tan, chỉ sợ ngay cả bọn Sở Hạo cũng sẽ cho rằng thế giới này đã đến hồi tận thế, hơn nữa những người bình thường này căn bản không biết nội dung cốt truyện, hiện tại gần như tất cả bọn họ đều tập trung tin tưởng vào Sở Hạo, hơn nữa cho dù bọn Sở Hạo thất bại phong tỏa kết nối với thế giới The Mist, không phải ở đây vẫn còn có lãnh tụ tương lai của nhân loại hay sao? Chỉ cần đi theo hắn, cùng với hắn phát triển, nói không chừng có thể lưu danh lịch sử đây.

    Thậm chí ngay cả vợ chồng nhân vật chính còn thì thầm thương lượng với nhau, có nên bắt đầu huấn luyện con trai mình hay không, muốn dạy hắn bắn súng, chiến đấu, ẩn nấp, cùng với lãnh đạo quân đội, giống như trong bộ phim Terminator mẹ của nam chính cũng đã làm vậy.

    Không nhắc đến những biểu hiện của họ, ngay thời điểm hoàng hôn Sở Hạo đã cảnh báo cho tất cả mọi người bên trong siêu thị, một là tuyệt đối không được sử dụng đèn dầu, hai là nhất định phải yên tĩnh, hắn dùng thân phận chiến sĩ tương lai nói ra, những người trong siêu thị sớm đã có kinh nghiệm sinh tử, lúc này tự nhiên sẽ không có ai không tuân thủ, nhưng lúc Sở Hạo tỉnh lại vẫn còn là đêm khuya, đồng thời cùng hắn tỉnh giấc còn có mấy người Niệm Tịch Không và Trương Hằng, thậm chí không lâu sau Tom cũng thức giấc.

    “Cảm giác… không ổn, đội trưởng à.” Trương Hằng mở miệng nói đầu tiên.

    “Ân, ta cũng có cảm giác tim đập nhanh, dường như có thứ gì đó đang đến gần.” Sở Hạo gật đầu nói.

    Niệm Tịch Không không nói gì, mà chỉ mở mắt ra tìm kiếm khắp nơi cái gì đó, một lúc sau, nàng lại nhắm mắt lại giống như đang ăn một cái gì, rồi mới lên tiếng: “Không ổn a…”

    “Nói nhảm…” Trương Hằng nhịn không được muốn phản bác lại, nhưng mà tình huống hiện tại thật sự quỷ dị, cho nên nói xong câu này lập tức ngừng lại, rồi cũng như Niệm Tịch Không nhìn loạn bốn phía xung quanh.

    Không riêng gì bọn họ, thậm chí ngay cả Sở Hạo cũng nhìn quanh khắp nơi, bởi vì tình huống này thực sự quỷ dị, một loại cảm giác hồi hộp rất khó tả, không giống như dự cảm nguy hiểm, lại không giống như giác quan thứ sáu, nếu thật sự muốn hình dung, nó giống như cảm giác ở phía trên cao đang kêu gọi, phảng phất như có một loại sức mạnh nào đó đang kêu gọi cả ba người.

    Nhưng mà cảm giác này tới nhanh đi lại càng nhanh, rất nhanh, cảm giác hồi hộp này liền biến mất như không có gì, nhưng như thế cũng không khiến ba người cảm thấy nhẹ nhõm, vì sao lại có chuyện kỳ lạ như vậy, nội dung cốt truyện gốc không đề cập đến chuyện hồi hộp như thế, như vậy nội dung cốt truyện đã phát sinh, thường có nghĩa chính thức xuất hiện nguy hiểm và kẻ địch.

    Lúc hai người Trương Hằng vẫn đang kinh ngạc, Sở Hạo vẫn như đang có điều gì suy nghĩ, những người còn lại đều đã tỉnh giấc, nhưng mà rõ ràng là bọn họ cũng không có cảm giác hồi hộp này, chỉ có một giọng nói truyền qua tâm linh tỏa liên đến đầu của tất cả mọi người…

    “Hồng Hoang vạn thú trận.. Đây là công thức triệu hồi không hoàn chỉnh.”

    “Hồng Hoang vạn thú trận? Đó là cái gì?”

    Phát ra âm thanh đấy lại chính là Varotian vốn khiến cho người khác không để ý đến, mà sau khi hắn nói về Hồng Hoang vạn thú trận, mấy người Sở Hạo cũng bắt đầu hỏi.

    Varotian dưới dạng đoàn thạch trái cây nhảy tưng tưng, dùng tâm linh tỏa liên nói với mọi người: “Cái gọi là trận pháp, thứ này cũng không cần ta phải giải thích, trong truyền thừa của Niệm Tịch Không khẳng định cũng có kiếm trận, và các ngươi nhớ lại trong các loại tiểu thuyết hay phim ảnh có pháp trận hay ma pháp trận chẳng hạn, tóm lại các loại trận pháp đều có công hiệu khác nhau, có tác dụng đặc biệt riêng, chưa nói tới cái gì mạnh yếu, đương nhiên, đây là chỉ là tình huống bình thường…”

    “Theo ta biết, quả thực tồn tại mười cái đại trận mạnh nhất vượt trên tất thảy, mười đại trận này đều sử dụng lực lượng nhỏ nhất để đạt được hiệu quả lớn nhất, là vượt xa hơn tất cả những trận pháp khác, theo như ta biết, cho dù là vị diện đặc thù duy nhất kia, sự hiểu biết về thập đại trận pháp bí ẩn này cũng không có, nhiều nhất chỉ là kiến thức thô, ví dụ như phiên bản đơn giản hóa chẳng hạn, nhưng tóm lại nếu có được thập đại trận, thật sự là đáng sợ.”

    Bọn Sở Hạo cũng biết rất rõ, Varotian biết rõ những thứ đấy hơn bọn hắn nhiều, tiểu đội luân hồi lúc trước của Varotian, không biết đã đạt đến cấp độ nào rồi, biết rõ những thứ này cũng không có gì là kỳ lạ, thậm chí Varotian nếu không phải bị nguyền rủa, nói không chừng thực lực có thể bằng với tiểu đội luân hồi mạnh nhất cũng có thể, theo như lời hắn nói cũng không nghi ngờ.

    “Không nhắc đến thập đại trận nữa, quá xa vời với các ngươi rồi, vừa rồi ta nghĩ các ngươi cũng cảm nhận được cảm giác có tiếng gọi trong huyết mạch nhỉ? Đó rất giống một đại trận mà ta biết, tác dụng của Hồng Hoang vạn thú trận.”

    “Đây là trận pháp dùng để triệu hồi sinh vật, chỉ cần ngươi biết được cấu tạo huyết mạch căn bản của sinh vật mà mình muốn triệu hồi, giống cách gọi là bề tôi như trong các tiểu thuyết tiên hiệp, như vậy ngươi có thể dựa vào trận thế đó mà triệu hồi hình chiếu của sinh vật đó.”

    Khi nói đến đây, Sở Hạo lập tức hỏi: “ Cái hình chiếu này thực lực như thế nào? Nếu như triệu hồi sinh vật trong truyền thuyết thần thoại, chẳng lẽ hình chiếu này lại tương đương thực lực của sinh vật thần thoại đó sao?”

    Varotian lập tức bật cười nói: “Điều này sao có thể, ta nghĩ các ngươi đã có nhận thức về sự tồn tại của đa nguyên vũ trụ, nên biết có rất nhiều cao ma siêu ma, thậm chí là vì khoảng cách tồn tại của sinh vật, có rất nhiều trong bọn chúng có đại năng, thậm chí cổ xưa hơn có Hồng Hoang vạn tộc, thậm chí sinh vật thời Hồng Hoang đã tan biến trong dòng chảy thời gian, cả đám đó đều có đại năng, giống như yêu ma tiên thú trong truyền thuyết thần thoại của chúng ta vậy, thậm chí còn đáng sợ hơn, sức mạnh khó có thể tưởng tượng. Nếu thật sự triệu hồi hình chiếu của chúng ra, nếu sức mạnh chỉ bằng một phần vạn đều là khủng bố không thể tưởng tượng nổi, cho nên căn bản không có khả năng, cái gọi là hình chiếu, chẳng qua là chiếu theo chủ nhân sử dụng trận này để quyết định mức năng lượng cao nhấtcủa hình chiếu mà thôi, khoảng từ năm đến bảy mươi phần trăm của chủ trận, nhiều nhất tám mươi là quá giỏi rồi, không có khả năng tạo ra được hình chiếu đại năng của bản thể sinh vật đó được.”

    “Có điều ngươi cũng nên biết một việc, đó chính là độ mạnh yếu của chiến lực thực sự, không phải chỉ vẻn vẹn nhìn vào sức mạnh của bản thân, mà phải nhìn vào phương pháp và bản thân người sử dụng mà quyết định. Đây chính là nguyên nhân mà Hồng Hoang vạn thú trận có thể đứng trong hàng thập đại trận, tuy rằng hình chiếu được triệu hồi bị hạn chế về sức mạnh bản thân, nhưng mà nhiều kỹ xảo chiến đấu, mật pháp, kỹ năng, huyết mạch vân vân thì không bị hạn chế, đây là chỗ cường đại của Hồng Hoang vạn thú trận, nếu như người sử dụng hiểu rõ hoàn chỉnh, hơn nữa biết được lai lịch của lượng lớn sinh vật đã tuyệt chủng, thậm chí có thể xuất ra được chiến lực vượt qua gấp trăm nghìn lần chiến lực của bản thân, chỉnh bởi vì điều này, trận này mới có thể trở thành một trong thập đại trận.”

    Nghe nói đến đây, vẻ mặt của mấy người Sở Hạo đều biến đổi, trong nội tâm của Sở Hạo cũng sinh ra vài ý nghĩ, Varotian bỗng nhiên nói: “ Này các ngươi nghe ta nói hết lời trước được không, đừng tuyệt vọng nhanh như vậy chứ… Điều ta muốn nói là, thập đại trận này đúng là không biết đã lưu truyền đến nay bao nhiêu năm, trên cơ bản cũng đã thất truyền, cho dù có thể lưu lại một ít kiến thức thô, cũng không đủ dùng để chống đỡ thập đại trận chính thức, nói như vậy, nếu thật sự biết rõ hạch tâm của thập đại trận chính thức, lẽ nào là nhân vật kinh thiên động địa trong thần thoại, nếu thật sự muốn hại chúng ta, cớ gì lại bố trí trận pháp như vậy? Đó chẳng phải là giết gà dùng dao mổ trâu sao, là dùng pháo cao xạ bắn con muỗi, dùng thuốc nổ được thái dương hệ tiêu diệt vi khuẩn, điều này căn bản không có khả năng, đối phương có lẽ hắt hơi cũng đủ giết chúng ta rồi, hơn nữa chúng ta cũng cảm thấy tiếng gọi trong huyết mạch. Ta cũng không lừa các ngươi, hơn nữa thực sự ta cũng đã cảm thụ qua Hồng Hoang vạn thú trận, trừ phi thực lực đạt đến trình độ rất mạnh, ít nhất cũng phải tiếp cận trình độ người bày trận, nếu không sẽ có cảm giác huyết mạch kêu gọi thế này, ta dám khẳng định mà nói, trận này không hoàn chỉnh, thậm chí là không đạt đến mức cực kỳ lợi hại mới đúng.”

    Lúc này Sở Hạo mới thở hắt ra: “Nói một cách khác, trận này không hoàn chỉnh, và điều này có thể suy luận ra sức mạnh người bày trận không mạnh mẽ lắm, và có thể làm cho chúng ta cảm thấy huyết mạch kêu gọi thế này, có lẽ sức mạnh của người bày trận cũng không chênh lệch nhiều so với chúng ta, tình huống này cũng rất rõ ràng rồi…”

    “Vị diện này kết nối với vị diện đặc thù kia… Đó là tin xấu nhất, và tin tốt duy nhất là …”

    “Tạm thời đối thủ của chúng ta cũng không phải mạnh, hơn nữa bọn chúng đã đánh rắn động cỏ, lộ ra sự tồn tại của mình, và bọn chúng hoàn toàn không biết gì về chúng ta cả, dưới tình huống như vậy…”

    Sở Hạo nghiêm túc nói với mọi người: “Ta có một bố cục, cần mọi người phối hợp, chỉ cần bố cục thành công, như vậy chúng ta có thể ung dung tiêu diệt kẻ địch, chỉ cần bố cục thành công..”

    Đúng vậy, thành công a…​
     
    banhdacua25 thích bài này.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 12: The Mist!
    Chương 18: Trận chiến trong bóng tối bắt đầu

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: Bachngocsach



    Dịch giả: White_3N

    “Đội trưởng, làm như vậy không phải là đánh rắn động cỏ sao?”

    Văn hoá của Hồng Hoang đại lục cực thịnh, tuy rằng xâm lấn vị diện khác, thậm chí huỷ diệt toàn bộ vị diện, nhưng Hồng Hoang nhân loại không hề xem nhẹ văn minh của các vị diện bên ngoài, cũng không xuất hiện thể loại Duy ngã độc tôn/Tự cho mình là quan trọng nhất, coi bất kỳ nền văn minh khác đều là rác rưởi, cái gọi là biển chứa trăm sông, được cho là lớn, toàn bộ đa nguyên vũ trụ, có gì có thể lớn hơn Hồng Hoang đại lục? Đây chính là hạch tâm tiên thiên từ khi mới sáng lập của đa nguyên vũ trụ, chính là trung tâm của đa nguyên vũ trụ, cái này còn chưa đủ lớn sao?

    Trong toàn bộ giáo dục và tuyên truyền của Hồng Hoang nhân loại đều một mực thể hiện tư tưởng, đó chính là vật đua trời lựa, cầu nguyện là vô dụng, quân tử phải tự mình cố gắng, có hai điểm không cần phải thuyết giáo, điểm thứ nhất là tuyệt đối đa số loài người trong xã hội Hồng Hoang đều biết sự phát triển văn minh của một vị diện hay một vùng tự nhiên phải được tiến hành dựa trên điều kiện phù hợp nhất của vị diện hoặc vùng đó. Đơn cử là nếu như một thế giới tràn ngập rừng cây, đầm lầy, dã thú, độc trùng, như vậy thì phù hợp nhất để phát triển cơ bản là loại văn minh rừng mưa nhiệt đới, ví dụ như văn minh Maya cổ đại, lại ví dụ như, một phần lớn đất đai là sa mạc, nóng bức, hơn nữa là vùng hoặc vi diện thiếu thốn nước cực độ, như vậy sẽ phát triển văn minh cùng loại với văn minh Trung Đông hoặc Ai Cập cổ đại, cái gọi là lên núi kiếm ăn, xuống sông uống nước kỳ thực chính là vậy.

    Chính bởi vì như thế, có học giả của Hồng Hoang nhân loại từng làm qua nghiên cứu, chính là khống chế một số ít nhân loại bên ngoài vị diện, sau đó đưa bọn họ đến các vị diện và thế giới khác biệt, tiếp đó dạy bọn họ phát triển văn minh của Hồng Hoang đại lục, nhưng đến cuối cùng những nền văn minh này đều gần như toàn diệt, bởi vì văn minh của Hồng Hoang nhân loại chỉ phù hợp với nơi có tài nguyên vô tận, ó diện tích đất đai lớn đến mức vô cùng, trong một số trường hợp, ngược lại không hữu dụng bằng nền văn minh gốc sẵn có ở những thế giới kia, kể từ đó, Hồng Hoang nhân loại vô cùng coi trọng việc thu thập tri thức từ các vị diện khác, sự phát triển văn minh, thậm chí là lịch sử và các loại nghệ thuật, những điều này xem như là Hồng Hoang nhân loại tự mình mở rộng hậu cần, mà như thế càng thêm dung nạp nhân tâm, từ sau đời của Nhân Hoàng, văn minh nhân loại lại càng thêm cường thịnh, đã áp bức được thế lực do Băng Phượng lãnh đạo, khiến cho bộ phận Hồng Hoang vạn tộc còn sót lại này ngay cả lộ diện cũng không dám, đã là thế lực mạnh nhất toàn bộ đa nguyên vũ trụ, không ai hơn được.

    Mà tại lúc này, thứ mà thanh niên có kiểu tóc thời thượng kia vừa mở miệng nói chính là thành ngữ, người xung quanh đều nghe hiểu cả, điều này không có chút nào khó hiểu cả, nhân loại trong Hồng Hoang đã sớm không có cái gọi là đánh rắn động cỏ rồi, khi đi ra ngoài Hồng Hoang nhân loại đều có các dụng cụ bảo đảm bọn họ sẽ không bị độc trùng tập kích, nhưng mà ở vị diện khác họ cũng không dám bảo đảm, đối với những người có vốn hiểu biết về văn minh của nhân loại ở vị diện khác như bọn họ mà nói, hiển nhiên là biết rõ ý nghĩa của câu thành ngữ đánh rắn động cỏ.

    Thanh niên trầm tính gật đầu nói: “Đúng vậy a, chính là muốn đánh rắn động cỏ.”

    Lời này vừa nói ra, mấy người bên cạnh thanh niên đều cực kỳ sợ hãi, trong đó người thiếu nữ da vàng kia lập tức nói: “Đội trưởng, ngươi không nên xem thường tiểu đội luân hồi a, có những video hình ảnh ghi chép về quá trình chiến đấu của tiểu đội luân hồi, nhưng mà ở ba đại học viện là tư liệu quan trọng nhất, không biết có bao nhiêu tiểu đội xem qua, đội trưởng chưa có xem sao?”

    Thanh niên trầm tính nhẹ nhàng cười nói: “Xem qua dĩ nhiên là xem rồi, nhưng mà rất nhiều chuyện dựa vào tình huống thực tại thì khác, phương thức xử lý cũng sẽ không giống nhau. Ví dụ như chúng ta bây giờ, đầu tiên xác nhận một chút, văn minh của thế giới này cơ bản không gây uy hiếp đối với chúng ta, đầu tiên nơi này là vị diện không ma, tiếp theo trình độ khoa học công nghệ nơi đây còn không đạt tới việc có thể chuyển đổi điện năng, năng lượng nguyên tử, phóng xạ, tâm linh, hoặc là các loại năng lượng khác thành Linh lực tiêu chuẩn, vẫn còn khá kém. Vì thế, đối với chúng ta mà nói, dưới tình huống từng đơn vị lính quy mô nhỏ căn bản không gây uy hiếp, cho nên kẻ địch chính yếu nhất của chúng ta không phải văn minh của vị diện này.”

    ” Kẻ địch chủ yếu của chúng ta theo như suy đoán có lẽ có sự tồn tại của tiểu đội luân hồi, điểm này có hai khả năng, một là bọn họ cũng ở vị diện này, hai là bọn họ không có mặt ở nơi đây, nếu không ở vị diện này thì mọi việc sẽ tốt hơn. Tuy là chúng ta bố trí trận pháp tiêu hao quá nhiều, nhưng mà một khi thành công xác định điểm tọa độ, có thể xâm lấn, như vậy chúng ta lấy được ban thưởng học phần, tiền tài, giá trị tín dụng, thậm chí bằng khen của quân đội, bằng khen chính phủ, dân chúng ca ngợi vân vân, chúng ta trở về sẽ đạt được thu hoạch gấp trăm nghìn lần, sự lãng phí này là đáng giá đấy.”

    “Nhưng nếu xác nhận có tiểu đội luân hồi ở tại vị diện này, như vậy bố trí trận pháp này có đến hai tác dụng, đầu tiên hiển nhiên là tăng cường lực chiến đấu và bảo vệ an toàn của chúng ta, những tiểu đội luân hồi kia thực lực thành viên mạnh yếu không đồng nhất, mạnh thậm chí có ánh sáng tâm linh thậm chí là cường giả Thánh nhân, yếu thì không có khác biệt gì lớn so với người bình thường. Hơn nữa kỹ năng của bọn họ vô cùng quỷ dị, nếu không chú ý mà gặp phải, thực lực của chúng ta căn bản không dám nói là không có sơ hở, trận này một khi đã bố trí tốt, an toàn của chúng ta nhất định sẽ được bảo đảm, đây là điểm thứ nhất.”

    “Thứ hai, chính là muốn xác nhận đồng thời tìm xem có khả năng tồn tại của tiểu đội luân hồi này, hơn nữa đây cũng là một khảo nghiệm thực lực a, trận của chúng ta không hoàn chỉnh, thực lực của chúng ta cũng không đủ cao, cho nên dùng thực lực của chúng ta là điểm ranh giới thực lực càng tiếp cận, như vậy lại càng có thể cảm ứng được điểm bố trí trận pháp một cách rõ ràng thông qua huyết mạch kêu gọi, nếu như thực lực quá yếu hoặc quá mạnh thì sẽ khó cảm nhận hơn, đương nhiên nếu như thực lực của đối phương quá mạnh như vậy bọn họ cũng có thể cảm ứng được dựa vào năng lực nhập vi, nhưng mà đây cũng là một loại tình huống khác, cái này tạm thời không đề cập tới, hiện tại cách làm của ta rất đơn giản, đánh rắn động cỏ, sau đó…”

    ” Nói chung là thế, bất kể là đối với chúng ta, hay là đối với bọn họ… Chúng ta không thể bỏ qua vị diện này, chúng ta đã không có đường lui, nếu không có vị diện hiến tế, Meme sau mười tám nghìn năm phong ấn… sẽ lại thôn phệ toàn bộ Hồng Hoang nữa a!”

    “Chúng ta không có đường lui…”

    Sở Hạo nói như thế.

    “Nhìn có vẻ lần luân hồi này nhiệm vụ rất nhẹ nhàng, chẳng hạn có thể có rất nhiều quái vật, nhưng mà chúng ta biết rõ nội dung cốt truyện nên sẽ rất an toàn, nhưng trên thực tế không phải là như thế, nếu thật sự theo như lời Varotian thì chính vị diện đặc thù nhúng tay vào, như vậy căn bản thời gian cũng không đứng về phe chúng ta!”

    Sở Hạo có chút buồn rầu đứng lên từ sàn nhà, thoáng đi vài bước, lúc này mới tiếp tục nói: ” Hiện tại để ta phân tích một chút tình huống của chúng ta, đầu tiên là kẻ địch chính thức của chúng ta, không phải những thứ ngoài kia, như bọn quái thú côn trùng vô năng chẳng hạn, chúng có lẽ là phiền toái, nhưng không phải kẻ địch, địch nhân chính thức của chúng ta là vị diện đặc thù duy nhất đang muốn xâm lấn nơi đây.”

    “Vị diện kia cường đại đến không thể tưởng tượng nổi, khẳng định hiện tại chúng ta không đủ sức địch nổi, thậm chí ta cho rằng tập hợp toàn bộ các đội ngũ trong thế giới luân hồi cũng không thể đối kháng, chênh lệch quá xa, chúng ta chỉ vẻn vẹn là tiểu đội, chỉ là tập hợp của vài người, và kẻ xâm nhập là cả một nền văn minh, sự chênh lệch quá lớn, đứng trước nền văn minh này chúng ta quả thực giống như con sâu cái kiến, cho nên đừng nghĩ đến chuyện lấy lực trực tiếp đấu với nền văn minh này, như vậy, đây chính là nhiệm vụ chính thức của thế giới luân hồi này.”

    “Trước khi quân đội của vị diện đặc thù tiến vào, phải đóng điểm kết nối với vị diện! Nếu không, chúng ta tuyệt đối tử vong!”

    Sở Hạo nói đến đây, vẻ nôn nóng có vẻ giảm xuống chút ít, lại ngồi xuống tiếp tục nói: “Vì việc này là điều kiện tiên quyết, thời gian của chúng ta kỳ thực chỉ còn lại khoảng hai đến ba ngày, nhưng như thế thì lại không đảm bảo, thời gian bảo đảm an toàn nhất là bốn mươi tám tiếng đồng hồ, muốn trong bốn mươi tám tiếng đồng hồ đóng điểm kết nối với vị diện kia, độ khó việc này không phải nhỏ…”

    “Đầu tiên là thời gian bốn mươi tám tiếng đồng hồ, tính cả thời gian chúng ta nghỉ ngơi, tìm kiếm, bố cục, thời gian chiến đấu, tiếp theo là trận pháp của người xâm nhập từ vị diện kia, cùng với vị trí mà bọn chúng bố trí trận pháp, chỉ hai điểm này, cũng đủ để cho chúng ta mệt mỏi rồi, hơn nữa vừa rồi Varotian cũng đề cập tới rồi, đạn hạt nhân là cấm kỵ a.”

    Sở Hạo nói với vẻ có chút tiếc nuối, những người bên cạnh đều đổ mồ hôi và ra vẻ bất lực.

    Thật vậy, vừa rồi Sở Hạo đã hỏi Varotian về chuyện làm thế nào đóng điểm kết nối với vị diện, và vấn đề trọng yếu kỳ thực chỉ có một, đó chính là có thể trực tiếp dùng đạn hạt nhân oanh tạc để đóng điểm kết nối, nhưng mà rất đáng tiếc đáp án lấy được lại là không thể, hoặc có thể nói là hủy bỏ một phần.

    Theo như lời Varotian, loại kết nối với vị diện đặc thù duy nhất này có khả năng, dù là chuyện có tỷ lệ nhỏ nhất, có thể tình cờ gây ra hỗn độn loạn lưu, thông qua đạn hạt nhân oanh kích điểm kết nối phía bên này có khả năng phong bế thông đạo nhưng mà cũng có khả năng mở lớn thông đạo. Bởi vì đây là vị diện chủ động kết nối vào vị diện khác, cho nên cũng có thể phát sinh bất kỳ tình huống nào, đây là chuyện không thể dự đoán được.

    Muốn đóng cửa thông đạo của vị diện, bình thường chỉ có hai biện pháp, một là chờ đợi thời gian chậm rãi trôi qua, dựa vào hỗn độn loạn lưu sẽ có cơ may tự động ngắt kết nối, điều kiện tiên quyết là không có người duy trì thông đạo đó.

    Và một biện pháp khác, đó là đi vào phía bên kia của điểm kết nối, dùng năng lượng khổng lồ tiến hành công kích, khiến cho điểm tọa độ của vị diện bị xáo trộn, như thế sẽ ngăn được kết nối, có điều đối với người khác khi đã tiến vào một vị diện khác thì căn bản không có khả năng trở về. Tuy nhiên chuyện này đối với tiểu đội luân hồi mà nói cũng không phải chuyện lớn, bọn họ không cần trở về bên này, chỉ cần trở về Chủ thần không gian là xong, và theo như lời Varotian, mặc dù là ở đặc thù vị diện duy nhất, Chủ thần cũng có thể trực tiếp kéo bọn họ về, chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành, cho nên bọn họ cũng không cần lo lắng những thứ này.

    “Tóm lại như ta đã nói… Đây chính là bố cục và kế hoạch ta vừa nhắc tới…”

    Hai mắt Sở Hạo dường như mang theo một loại cảm xúc điên cuồng.

    “Chia làm hai đội, một đội bắt đầu tiếp cận điểm kết nối vị diện, và đội còn lại sẽ chào đón đối thủ của chúng ta thật nồng hậu…”

    “Đạn hạt nhân! Các ngươi bảo ta cuồng đạn hạt nhân cũng không sao cả rồi, ta muốn có đạn hạt nhân, ít nhất cũng phải có mười viên! Và mang đến địa điểm… Viên thứ nhất ở Washington…”​
     
    banhdacua25 thích bài này.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 12: The Mist!
    Chương 19: Hết sức căng thẳng

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: Bachngocsach



    Dịch giả: Hippopotamus

    Vũ khí hạt nhân là vũ khí có uy lực lớn nhất của thế giới này. Về cơ bản đây là phương hướng phát triển tiêu chuẩn của khoa học công nghệ thế kỷ hai mươi mốt ở các vị diện vô ma đến thấp ma. Đây là vũ khí mà nhân loại lần đầu tiên thực hiện chuyển đổi cấp độ năng lượng như nhiệt năng, động năng, hóa năng thành năng lượng nguyên tử, có thể nói đó là sự chuyển tiếp cấp độ năng lượng cực lớn.

    Sở Hạo vẫn chưa nói hết toàn bộ kế hoạch cho những người còn lại. Hắn nói vị trí của căn cứ thử nghiệm vũ khí hạt nhân gần nhất cho Tom và Niệm Tịch Không. Nhiệm vụ của hai người sau khi tách đội là cướp lấy quyền khống chế căn cứ trong thời gian ngắn nhất rồi lắp một con chip vào máy tính trung tâm.

    Con chip này không phải là con chip bình thường. Mặc dù nó là tạo vật ở trong Chủ thần không gian nhưng chỉ là bán thành phẩm, giá cả hoán đổi không hề cao. Cũng có thể xem con chip giống như tài liệu chế tạo, cho nên dù là sản phẩm công nghệ cao của tương lai nhưng không đắt đỏ như vật phẩm ma pháp truyền thuyết hay các loại huyết thống cường hóa.

    Nếu chỉ như vậy cũng không có gì đáng nói. Thực tế là Sở Hạo đã mang con chip này về tổ chức Kẻ phản nghịch trong thời gian ở thế giới thực tế. Hắn sử dụng quyền hạn của hai O6 để mở một Memes bị phong ấn bên trong tổ chức Kẻ phản nghịch rồi dung hợp vào con chip. Thực ra có thể nói là con chip này xem như là một Memes rồi.

    Lúc trước Sở Hạo đã đề cập tới việc hầu hết Memes đều rất nguy hiểm. Mỗi một lần Memes xuất hiện lại gây ra một loạt tai nạn, uy hiếp cùng phá hủy. Mặc dù vậy không ai biết được nguyên lý xuất hiện cũng như vận hành của Memes. Thậm chí nguyên lý thành lập và biến mất của Memes như thế nào cũng không ai hiểu rõ. Không riêng gì khoa học công nghệ của nhân loại thế kỷ hai mốt không giải thích được, ngay cả tri thức tu chân của Niệm Tịch Không hay thậm chí các tri thức công nghệ tương lai từ chỗ Chủ thân…vv… cũng không hề có ghi chép nào. Đây chính là một trong những nghi vấn khiến Sở Hạo cảm thấy rất mê hoặc, có điều tạm thời bỏ qua vấn đề này. Trong vô số Memes cũng tồn tại số lượng cực ít Memes hữu dụng. Thật ra các Memes này không phải không nguy hiểm mà nếu như sử dụng đúng chỗ sẽ sinh ra hiệu dụng không ngờ. Memes có thể sinh ra hiệu quả tích cực như vậy rất hiếm nên đều thuộc về vật được bảo vệ trọng yếu trong tổ chức Kẻ phản nghịch. Những chuyện như chiến đấu, gián điệp, ám sát thậm chí là chiến tranh đã phát sinh rất nhiều lần xoay quanh những thứ này.

    Lần này Sở Hạo sử dụng Memes có tên là Cơ hồn Memes. Tổ chức Kẻ phản nghịch đặt tên như vậy vì đặc tính cực kỳ quý hiếm và hữu ích của nó. Thực tế thì Memes này có thể sử dụng trong hầu hết thế giới khoa học công nghệ chứ không riêng gì thế giới The Mist. Dựa trên hiệu dụng của cơ hồn Memes, nếu vật phẩm hoán đổi cường đại, Sở Hạo tin tưởng cho dù đi đến thế giới công nghệ cao như Stargate (*) thì Memes này cũng có tác dụng rất lớn, thậm chí có khả năng thay đổi cục diện chiến tranh! Sở Hạo định sử dụng nó…

    “…Các ngươi đi rồi, chúng ta làm thế nào đây?”

    Sau khi Niệm Tịch Không mang theo Tom bay đi, đám người Sở Hạo cũng chuẩn bị đi vào trong màn sương mù! Hành động này khiến mọi người hoảng sợ. Hầu hết bọn họ đều ngăn cản mọi người rời đi. Thậm chí họ dùng danh nghĩa cứu thế chủ tương lai hư cấu kia để yêu cầu bọn Sở Hạo ở lại.

    “Siêu thị này rất an toàn! Trong tương lai thủ lĩnh đã viết lại truyện ký kể lại cặn kẽ tình huống ở đây. Hai đến ba ngày tới quân đội sẽ tiến vào tiếp đó yểm hộ các ngươi đến địa điểm an toàn. Đó chỉ là khởi đầu, thời gian kế tiếp sẽ có một số lượng lớn quái vật xấm lần Trái đất. Nhân loại sẽ phải trải qua tận thế bi thảm nhất. Các ngươi không thể tưởng tượng được tình huống sẽ kinh khủng như thế nào? Quái vật săn bắt con người, con người tự giết hại lẫn nhau, chính phủ tan vỡ, nhân loại tan vỡ, văn minh tan vỡ…. Nếu chúng ta không ngăn cản tất cả những chuyện này thì có lẽ các ngươi có thể sống sót hơn chục ngày, có thể một hai năm nhưng hầu hết mọi người đều sẽ chết trong lần tận thế này.”

    Mặc dù nói như vậy nhưng Sở Hạo vẫn dặn dò mọi người phải bảo vệ tốt thủ lĩnh tương lai của nhân loại. Trước tình thế như vậy, mọi người dù trong lòng không muốn nhưng vẫn phải để đám người Sở Hạo rời đi.

    Sau khi tiến vào trong sương mù, tất cả nhờ vào TIER mở đường cùng với bản đồ địa hình xung quanh mà Sở Hạo đã hoán đổi để ra đến bãi đỗ xe của siêu thị. Sau đó mọi người tùy tiện chọn lấy một chiếc xe việt dã rồi lái xe theo chỉ dẫn trên bản đồ.

    Trên xe ngoại trừ TIER cầm lái, những người còn lại đều yên lặng chờ đợi, tùy thời chuẩn bị ứng chiến. Bỗng nhiên Trương Hằng nói: “Sở Hạo…tên lửa hạt nhân đầu tiên, ngươi xác định là muốn phóng đến đó?”

    “…Washington, ta đã nói rõ từ trước rồi.”

    Trương Hằng nắm chặt tay lại rồi nói: “Washington…ta đương nhiên nghe rõ, nhưng ngươi cũng biết bây giờ phạm vi sương mù chưa mở rộng, hiện tại ở Washington có bao nhiêu người? Cứ như vậy phóng tên lửa hủy diệt thành phố, chính phủ nước Mỹ sẽ tan vỡ, mà dân thường…sẽ chết mất bao nhiêu người?”

    “Ít nhất số lượng phải lên đến trăm vạn… Ta biết rõ, nhưng ta muốn nói rõ một chút, nước Mỹ cũng như các quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân đều có cơ chế phòng hộ chiến tranh hạt nhân hoàn chỉnh. Chúng ta vừa phóng tên lửa thì cao tầng chính phủ sẽ có biện pháp an toàn để rút lui. Tên lửa có nổ cũng không nổ đến đầu bọn họ, thế nên đoán chừng chính phủ Mỹ sẽ không tan vỡ…” Sở Hạo đáp lại một cách lạnh nhạt.

    Trương Hằng mãnh liệt dùng sức đấm xuống chỗ ngồi rồi rít gào: “Ngươi biết rõ ta không nói đến chuyện này! Cao tầng chính phủ Mỹ liên quan quái gì đến chuyện của bọn ta! Toàn bộ bọn chúng có chết ta cũng không nhíu mày dù chỉ một chút! Ý ta là ngươi làm ra chuyện như vậy, dân thường ở đó làm thế nào? Chúng ta để mặc cho bọn họ chết ư?”

    “Ân, bọn họ chắc chắn là phải chết.” Biểu cảm của Sở Hạo không thay đổi trả lời.

    “~ Rầm” Trương Hằng tiếp tục đánh một quyền gãy ghế ngồi phía sau rồi lạnh lùng nói: “Cho ta biết lý do! Ngươi từng nói bất kỳ một sự tình nào đều có lý do và ý nghĩa của nó? Nói cho ta biết, lý do để ngươi quyết định thực hiện bố cục của mình?!”

    “Vì để cho đa số người trong thế giới này sống sót…”

    Sắc mặt Sở Hạo vẫn bình thản, hắn không quay đầu lại mà thản nhiên nói: “Lúc trước chúng ta cảm nhận được Hồng Hoang vạn thú trận. Hành động của đối phương về cơ bản chính là định đánh rắn động cỏ! Rất đơn giản, chúng ta biết về khả năng tồn tại của bọn họ, bọn họ cũng có thể đoán ra sự tồn tại của tiểu đội luân hồi trong thế giới này! Điều quan trọng là cả hai bên đều chưa xác định rõ được sự tồn tại của đối phương. Vậy chúng ta tiếp tục không lộ mặt, tuy không có lợi thế về mặt thời gian nhưng trước mắt hành động của chúng ta càng bí mật càng có lợi trong cuộc chiến này. Dương mưu của bọn họ đã bầy ra, bất kể chúng ta hành động như thế nào bọn họ cũng đều có biện pháp đối phó. Đây chính là đại cục rồi.”

    “Ta vừa nói chúng ta không có lợi thế về mặt thời gian, vậy nên để đối phó với bố cục của đối phương ngươi cho rằng chúng ta nên lộ mặt hay không? Bố cục này buộc chúng ta phải đưa ra lựa chọn trong thời gian ngắn nhất. Đối phương có đại trận nên lẽ dĩ nhiên là sẽ có ưu thế hơn về mặt chiến lực so với Bắc Băng Châu đội. Hai bên đều không biết số lượng thành viên của nhau, nếu chúng ta tấn công thì bọn họ có trận địa phòng thủ chắc chắn. Điều này đại biểu cho việc bọn họ có thể công thủ dễ dàng còn chúng ta vừa mất đi ưu thế bí mật vừa rơi vào thế hạ phong.”

    “Bọn họ giành được thiên thời thì chúng ta chỉ có thể dựa vào nhân hòa…”

    Lúc này Auchi cũng lên tiếng: “Sở Hạo, ta không có kinh nghiệm về chiến tranh, nhưng sử dụng vũ khí hạt nhân hủy diệt một thành phố thật sự có thể khiến cho người dân và chính phủ ủng hộ chúng ta sao? Ngươi làm như vậy thì nhân hòa ở chỗ nào?”

    “…Ai nói chúng ta là người phóng vũ khí hạt nhân?”

    Sở Hạo yên lặng cúi đầu nói: “Washington, Moscow, Tokyo, Paris, London, Bắc… (chỗ này Z đại định nói Bắc Kinh thì phải)… Mười thành phố lớn đều sẽ như vậy… Hủy diệt một thành phố để đánh thức một quốc gia! Những lời này không phải là nói linh tinh, bố cục và chiến pháp của ta… Đây là chiến tranh giữa tất cả mọi người ở thế giới này với người xâm nhập vị diện. Một khi thất bại đồng nghĩa với việc vị diện bị hủy diệt, còn cái chết của những người này có thể đổi được sự hậu thuẫn của toàn bộ thế giới trong cuộc chiến này! Đây cũng chính là ý nghĩa quân pháp của ta…Sở thị sát pháp a.”

    Sở Hạo nói xong, mọi người đều yên lặng. Nội tâm tất cả đều rung động đồng thời cũng thoáng hiểu ý tứ của hắn. Giờ khắc này, thậm chí ngay cả Trương Hằng lẫn Auchi đều im lặng. Bên ngoài cửa sổ sương mù vẫn dầy đặc…

    Nửa giờ sau, mấy người Sở Hạo đã đến một khu vực cao ốc đông đúc có rất nhiều quái vật hoành hành. Sau khi thâm nhập, bọn họ tìm được rất nhiều máy tính…

    Một giờ sau, Niệm Tịch Không và Tom đã tới bên ngoài căn cứ thử nghiệm vũ khí hạt nhân… Cuộc tấn công cùng đột nhập của bọn họ…sắp bắt đầu!

    (*) Stargate (1994) – Cổng trời: Phim kể về một cổ vật lạ được tìm thấy tại Ai Cập đã dẫn Bộ Quốc phòng Mỹ tới một cánh cổng không gian trong dải Ngân hà. Sau khi đi qua cổng, một trung đội đặc nhiệm đã gặp vị thần Mặt Trời – RA trong truyền thuyết của người Ai Cập cổ đại. Cách đây hàng triệu năm, khi hành tinh mà RA sinh sống sắp bị hủy diệt, ông ta đã cùng với những chiến binh còn sống đi qua cánh cổng không gian và tới trái Đất. Chính RA đã xây dựng nên thế giới ai cập cổ và tạo ra các truyền thuyết cũng như tín ngưỡng. Sau khi tìm được nơi trú ẩn mới, RA bèn đưa người về xây dựng lại nền văn minh của mình. Khi quay lại trái Đất qua cánh cổng thời gian thì 5.000 năm đã trôi qua và nền văn minh ai cập mà ông ta gây dựng đã không còn. RA âm mưu xóa sổ nền văn minh hiện đại trên trái Đất bằng chính những vũ khí do con người tạo ra. Với âm mưu như thế, đương nhiên RA không coi những người mới đến là bạn. Ông ta ra lệnh cho thuộc hạ truy sát nhóm đặc nhiệm. Một cuộc chiến không cân sức bắt đầu…​
     
    banhdacua25 thích bài này.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vô Hạn Thự Quang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 12: The Mist!
    Chương 20: Cơ hồn Memes

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: Bachngocsach



    Dịch giả: Hippopotamus

    Ở một tòa cao ốc khép kín, một nhóm người mang theo một lượng lớn máy tính cùng các loại dụng cụ, trong đó còn có cả máy phát điện vào trong một căn phòng rồi bọn họ nhanh chóng đóng kín hết cửa nẻo. Nếu nhìn kỹ thì tất cả có vẻ nhếch nhác: quần áo rách rưới, trên thân thể còn có cả vết máu…tuy chỉ là những vết thương nhẹ nhưng trông bộ dạng trông rất chật vật.

    Nhóm người này chính là Bắc Băng Châu đội, sau khi bọn họ di chuyển tới khu vực này đã tìm thấy địa điểm phù hợp để làm bộ chỉ huy. Thời điểm này ở bên ngoài nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, tuy mức độ đối với tiểu đội luân hồi là không đáng kể nhưng số lượng những quái vật từ dị giới (không gian khác) là rất nhiều. Điều đó khiến mọi người phải chiến đấu liên tục trên đường đi tới đây, tuy không ai bị thương nặng nhưng trên người lại bị vô số vết thương nhỏ nên bộ dạng chật vật là điều đương nhiên.

    Đây là phòng tổng thống trên tầng cao nhất của một khách sạn nên mọi thứ đều đầy đủ, diện tích cũng rất lớn. Quan trọng nhất là căn phòng có thể phong bế toàn bộ để ngăn chặn sương mù và sinh vật bên ngoài chui vào. Thế nên sau khi mọi người đến đây đều thở phào nhẹ nhõm, tiếp đó mới có thời gian để ý tới thương thế của từng người.

    Sở Hạo vội vàng lắp ráp đám dụng cụ và máy tính rồi thiết lập đường dây để kết nối Internet. Điều này đương nhiên là không thể thực hiện được vào lúc này bởi vì toàn bộ khu vực đã bị cắt điện.

    Sở Hạo vẫn hoàn thành hết mọi thứ rồi kết nối hệ thống máy tính với máy phát điện. Sau đó hắn lấy từ trong người ra một hạt châu kim loại màu trắng bạc lớn cỡ ngón tay cái. Lúc này mọi thứ vẫn bình thường, không có hiện tượng gì lạ xảy ra.

    Đến khi Sở Hạo tiến gần đến chỗ máy tính, trong lòng mọi người lại xuất hiện cảm giác rằng hệ thống máy móc và dụng cụ xung quanh đang di chuyển về phía hắn giống như là có sinh mệnh. Chính xác hơn là chúng đến gần với mong muốn cướp đoạt hoặc thôn phệ hạt châu trên tay hắn.

    Đúng lúc này, Sở Hạo nắm chặt bàn tay đang cầm hạt châu. Ngay lập tức máy tính và dụng cụ trở lại bình thường đồng thời cảm giác trước đó của mọi người cũng biến mất. Sau khi phục hồi lại tinh thần bọn họ không tự chủ được phải nhìn kỹ lại chỗ hệ thống máy móc một lần, sau đó Trương Hằng vội vã lên tiếng hỏi: “Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Ngươi sử dụng ma pháp hay là đạo cụ đổi từ chỗ Chủ thần sao?”

    “Không, là Memes…”

    Sở Hạo lắc đầu nói: “Hạt châu này là căn nguyên, nếu kết hợp với một phần khác có thể gọi là cơ hồn Memes. Bốn năm trước tổ chức Kẻ phản nghịch đã lấy được Memes này. Lúc đó chúng ta và quân đội của tất cả các quốc gia đã chết mất hơn mười nghìn người, cuối cùng còn phải sử dụng đến vũ khí nhiệt áp (*) mới có thể giải quyết được tai hoạ do nó gây ra. Memes này chia làm hai bộ phận, bộ phận A là hạt châu này lại không gây hại đối với con người hoặc bất cứ sinh vật nào, nói cách khác thì nó chỉ là một hạt châu bình thường nếu ở trên tay sinh vật sống.

    “Tiếp đến là bộ phận B, bộ phận này là bất kỳ đồ vật nào được chế tạo từ kim loại. Các ngươi phải hiểu là B không phải sắt, đồng hay các loại hợp kim đơn thuần mà là thứ được chế tạo ra từ những kim loại này chẳng hạn như vũ khí, máy tính, cửa kim loại… Đây mới là B, là những tạo vật với thành phần là tập hợp của các loại kim loại. Tiếp đó nếu như dung nhập A vào B, nó đều có thể làm cho các tạo vật đó hoạt động và sử dụng bình thường với các chức năng vốn có. Ví dụ như dung hợp với máy tính sẽ có chức năng như máy tính bình thường, dung hợp điện thoại thì có thể dùng nghe gọi, thậm chí dung hợp với súng đạn hay vũ khí hạt nhân nó cũng có thể cho chúng ta sử dụng toàn bộ tác dụng của các loại vũ khí này một cách bình thường. Nói một cách khác, A dung hợp càng nhiều thì công năng của nó càng mạnh!”

    “Khi A tồn tại độc lập hơn nữa bị che chắn thì không sinh ra bất kỳ hiệu ứng Memes nào. Khi B tồn tại một mình và không tiếp xúc với A thì cũng không có gì bất thường cả. Chỉ khi cả hai tiếp xúc với nhau sẽ làm cho đồ vật phát sinh các loại tiến hóa: trí tuệ nhân tạo, khả năng hoạt động… nên tổ chức Kẻ phản nghịch mới đặt tên Memes này là cơ hồn, có nghĩa là linh hồn của tất cả các dạng máy móc. Còn nữa, khi A không bị che chắn nhưng không tiếp xúc với B thì nó có một đặc tính là có thể hấp dẫn tất cả các tạo vật kim loại đồng thời còn xuất hiện hiệu ứng rất thú vị a.”

    Sở Hạo cười hắc hắc rồi mở bàn tay đang nắm hạt châu ra, ngay lập tức trong lòng mọi người lại xuất hiện cảm giác kỳ diệu vừa nãy. Những chiếc máy tính hay gọi chung là các tạo vật lại thể hiện ra mong muốn chiếm đoạt lấy hạt châu. Khi tất cả tập trung tinh thần nhìn kỹ xung quanh lại phát hiện những tạo vật này không hề di chuyển, chỉ là mọi người có loại cảm giác này mà thôi.

    “Khởi động máy.”

    Sở Hạo cầm hạt châu rồi thản nhiên nói với một chiếc máy tính trước mặt hắn.

    Ngay lập tức, mọi người nghe thấy rõ ràng âm thanh khởi động vang lên từ chiếc máy tính. Thực tế nếu không nhìn chính diện mà chỉ hơi liếc mắt nhìn qua thì còn thấy mơ hồ như chiếc máy tính này đang… vẫy đuôi… Máy tính vẫy đuôi? Hôm nay không phải ngày Cá tháng tư a!?

    Tình huống hiện tại là sự thật! Chiếc máy tính không hề có chức năng điều khiển bằng giọng nói nhưng lại có thể tự khởi động theo khẩu lệnh đơn giản của Sở Hạo. Chuyện này vượt qua trí tưởng tượng của mọi người hoặc có thể nói đây là việc bất khả thi a!

    “Ta không sử dụng ma pháp, dị năng cũng như không có bất kỳ hành động nào ngoại trừ nói ra một câu bình thường. Các ngươi có thể nhận thấy là cái máy tính này tự làm tất cả mọi chuyện.”

    Trong khi nói, Sở Hạo đưa hạt châu cho Trương Hằng. Trương Hằng vội vàng nhận lấy rồi ra lệnh với chiếc máy tính: “Tắt máy!”

    Ngay lập tức chiếc máy tính thực hiện việc tắt máy. Sắc mặt Trương Hằng lộ ra vẻ hớn hở, hắn tiếp tục nói: “Khởi động máy! Đúng, khởi động máy rất nhanh! Dọn dẹp ổ cứng! Sau đó… Đúng rồi, mở AV (Adult Video – phim xxx)! Gì nữa nhỉ.. nói như thế nào để ta có thể khiêu vũ đây?”

    Mọi người biết là Trương Hằng sẽ pha trò, nhưng không ngờ hắn có thể tấu hài đến mức này. Vẻ mặt tất cả đều lộ vẻ kỳ lạ còn sắc mặt Sở Hạo đại biến. Hắn nhanh chóng đoạt lại hạt châu trong tay Trương Hằng đồng thời hét lớn: “Trương Hằng, ngươi lại pha trò sao!? Vật này không được sử dụng như vậy! Nếu không tổ chức Kẻ phản nghịch đã sớm…”

    Tiếng hét của Sở Hạo còn chưa dứt, bỗng nhiên những chiếc máy tính, các dụng cụ thậm chí máy phát điện chạy xăng ở xung quanh như bị một sức mạnh vô hình khống chế đồng loạt nhảy lên đánh về phía chiếc máy tính vừa bị Trương Hằng ra lệnh. Thấy vậy, Sở Hạo chỉ có thể thở dài rồi vung tay tạo ra Mage hand bao phủ những đồ vật này. Tiếp đó chiếc máy tính bị đánh phát nổ ầm ầm, uy lực tuy nhỏ nhưng khiến cho những đồ vật đang vây đánh xung quanh bị hư hại.

    Tất cả mọi người đều sững sờ khi thấy kết quả như vậy. Sở Hạo trừng mắt nhìn Trương Hằng rồi hung hăng nói: “Về sau ngươi đừng có pha trò như vậy được không? Cơ hồn Memes không hoàn chỉnh như thế này có hạn chế rất lớn. Khi tập hợp nhiều tạo vật cùng loại như ở đây, nếu ngươi ra lệnh quá nhiều cho một thứ sẽ khiến những thứ khác sinh ra cảm xúc đại loại như hâm mộ, ghen ghét, oán hận… Vì vậy chúng sẽ trực tiếp phá hủy tạo vật bị ngươi ra lệnh! Ngươi giỏi pha trò a! Ta cần những dụng cụ này! Ta và ngươi chịu trách nhiệm ra ngoài tìm kiếm cái khác để thay thế!”

    Lúc đầu sắc mặt Trương Hằng trông rất chán nản khi nghe những lời này, nhưng chỉ một lát sau hắn hăng hái tiến tới gần Sở Hạo rồi nói với vẻ nịnh nọt: “Đội trưởng, lần này ta sai rồi, ngươi cho ta mượn hạt châu này chơi một chút được không? Công dụng của hạt châu này quá cool rồi! Ta nghĩ được nhiều trò chơi thú vị a!”

    “Miễn đi!”

    Sở Hạo đáp lại rồi đi ra khỏi phòng còn Trương Hằng theo sát sau hắn. Sau khi hai người đi ra đến hành lang, Sở Hạo nghiêm túc nói: “Chúng ta cần khẩn trương lên! Trương Hằng, ngươi suýt nữa làm hỏng chuyện lớn…Hoàn cảnh và mức độ nguy hiểm của nhóm Niệm Tịch Không hoàn toàn phải dựa vào tốc độ xử lý mọi việc của chúng ta. Dự định của ta là dung hợp hạt châu vào con chip. Điều đó nghĩa là con chip sẽ đóng vai trò là bộ phận B của cơ hồn Memes, ngươi đã hiểu chưa? Ta muốn ra lệnh cho máy tính và mạng máy tính để kết nối với căn cứ. Tuy không có kết nối vật lý nhưng chỉ cần cơ hồn Memes dung hợp với khối chip thì nó sẽ tự động tạo ra đường kết nối. Thế nên chúng ta nhất định phải tranh thủ thời gian…”

    “Đây chính là hy vọng duy nhất của chúng ta!”

    (*) Vũ khí nhiệt áp – FAE: Fuel – Air Explosive – tk: http://soha.vn/quan-su/suc-manh-huy-diet-khung-khiep-cua-vu-khi-nhiet-ap-20141231144652375.htm)​
     
    banhdacua25 thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)