FULL  Khoa Huyễn Vô Hạn Thự Quang - Zhttty - FULL 15Q

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. nhoctaxx

    nhoctaxx Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/3/11
    Bài viết:
    768
    Được thích:
    2,510
    VÔ HẠN THỰ QUANG
    Tác giả: Zhttty
    Nguồn: Bachngocsach



    Quyển 1: Skyline
    Chương 24: Mặc sức tưởng tượng về tương lai

    Dịch và biên: Phuthuyhog




    Kỳ thật rất nhiều chuyện đều là vì trong lòng buồn bực, càng buồn bực càng nghĩ lung tung, nếu có thể mở lòng nói ra chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều, ít nhất giữa nam nhân là như vậy, nhưng, nhưng không thể áp đặt nó lên con gái được, bọn họ sẽ tính toán cực kỳ chi li.

    Sau khi nói chuyện, mọi người chấp nhận cách làm của Sở Hạo, bầu không khí dần hào hứng hơn, lần này thu hoạch quá lớn. Trước mắt, mỗi người đã kiếm được 20k điểm cùng một chi tiết cấp B. Điểm thưởng là thứ tốt, Jenny cũng từng thấy nhiều người có, nhưng chi tiết phụ tuyến thì tựa hồ ngay cả mấy người thâm niên trước kia cũng không sở hữu. Có trời mới biết nó có tác dụng gì, nhưng chắc chắn là hàng thượng hạng.

    Mọi người lúc này đang nhiệt tình thảo luận xem làm sao sử dụng số điểm này. Trước tiên, muốn dùng nó trở về thế giới thực là không thể, còn lâu mới đủ, mà tích trữ lại càng không được. Thực lực mọi người bây giờ quá yếu, nhỡ bộ phim tới xuất hiện mấy cái ‘tuyệt cảnh’ thì tiêu. Làm thần giữ của rồi chết không bằng sử dụng nó để thành siêu nhân. Hơn nữa theo thực lực tăng lên, số điểm thưởng cùng chi tiết phụ tuyến nhận được cũng nước dâng thuyền dâng. Ví dụ như hôm nay, nếu mỗi người đều trang bị tận răng thì thế giới Skyline này đối với họ sẽ trở thành thiên đường cày điểm.

    “Nếu nói đến thiên đường… kỳ thật tôi có suy nghĩ khác, chẳng qua chưa được nghiệm chứng nên hiện tại không cần quan tâm đến nó.” Sở Hạo ăn hết phần mình rồi lại thêm một xuất nữa, sau đó cầm theo rất nhiều hoa quả mới chịu dừng lại, coi như đã ăn xong. Lượng cơm đó hơn mọi người rất nhiều!!!

    Ares khôi phục lại dáng vẻ tao nhã, vừa cười vừa nói: “Cậu tốt nhất là vẫn nên nói cho chúng tôi biết sớm, cho dù không chính xác thì sau này chúng ta cũng có thể cùng nhau nghiệm chứng, không nên giống như… lúc trước, cho biết có một nửa rồi cuối cùng sinh ra hiểu lầm.”

    Sở Hạo suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Cũng được, kỳ thật đây chỉ là suy đoán của tôi. Bởi vì tôi luôn chú trọng một câu nói, muốn có bao nhiêu phải trả giá bấy nhiêu, nó là chân lý vĩnh viễn không đổi. Lần này chúng ta bố trí kế hoạch lớn như thế, có thể nói là nguy hiểm trùng trùng mới đạt được 20k điểm, nhưng anh nghĩ thử xem số lượng sinh vật ngoài hành tinh tổng cộng có bao nhiêu? Nếu thực lực chúng ta mạnh mẽ thì chỉ cần thoáng cái liền thu được mấy triệu điểm. Chẳng nhẽ cái thế giới luân hồi này lại có thể hảo tâm cho chúng ta thành thần nhẹ nhõm như vậy sao?”

    Mọi người nghe xong liền lâm vào trầm mặc, tất cả đều hiểu ý của Sở Hạo. Thế giới luân hồi tồn tại tất nhiên là có đạo lý của nó. Dựa vào cái gì mà nó có thể cho người tham gia cường hóa thành thần một cách dễ dàng? Trên đời làm gì có chuyện tốt như thế.

    “Cho nên cá nhân tôi suy đoán, có hai khả năng xảy ra. Một là theo sự cường đại của chúng ta, khi giết chết những quái vật nhỏ yếu hơn sẽ không được điểm thưởng cùng chi tiết phụ tuyến nữa. Hai là lúc chúng ta cường đại lên thì thế giới luân hồi cũng đưa ra những quái vật mạnh mẽ tương ứng. Ví dụ như khi chúng ta liên tục giết chết vài chục con tinh tinh dẫn đến chọc giận đám người ngoài hành tinh, nói không chừng phi thuyền của chúng sẽ trực tiếp bắn cho chúng ta một phát diệt tinh pháo gì đó, đến lúc ấy muốn khóc cũng khóc không được.”

    “Cho nên… sự tình thiên đường cày điểm là không thể nào xảy ra. Việc chúng ta phải làm là lên kế hoạch cho tốt, mượn thu hoạch lần này để cường hóa những gì mình muốn, đó mới là lựa chọn tốt nhất.”

    Nói đến đây, Sở Hạo liền nhắc đến ý tưởng cường hóa của mình. D&D, tức Dungeons & Dragons, cường hóa hệ thống ma pháp sư. Tuy không biết muốn đổi cái này cần bao nhiêu điểm cùng chi tiết phụ tuyến nhưng phiền phức trong đó chắc không ít, dù sao muốn làm ma pháp sư cũng phải biết một đống pháp thuật mới làm được.

    Khi Sở Hạo nói đến đề tài này, mọi người cũng không khách khí nữa. Ares cũng lên tiếng: “Tôi định cường hóa loại triệu hoán, như kiểu tử linh pháp sư trong Diablo ấy. Đương nhiên tình huống cụ thể thế nào thì phải đến chủ thần không gian xem kỹ đã, vạn nhất loại cường hóa này biến tôi thành người không ra người, quỷ không ra quỷ thì thà chọn cái khác còn hơn.”

    Kế tiếp là J, hắn nói thẳng: “Ta muốn nâng cao sức mạnh bản thân. Các ngươi biết đấy, ta là quyền vương trong giới hắc đạo. Ta đã trải qua rất nhiều chuyện nên biết rõ ngoại vật luôn là thứ không thể tin vào, chỉ có nắm đấm của mình mới đáng tín nhiệm. Mà thực ra ta rất thích nội công của phương đông, nếu giống như những gì trong truyện miêu tả thì ta sẽ chọn nó. Còn cả lực khôi phục khủng bố của Wolverine trong X-men, huyết thống lang nhân đều khiến ta hứng thú.”

    Còn lại Ao Saqi, tên nam nhân râu dài trầm mặc này lại vẫn yên tĩnh ngồi tại chỗ, nhưng khi thấy mọi người xung quanh đang nhìn mình, hắn chỉ đành bất đắc dĩ lên tiếng: “Tôi muốn xem thử có cường hóa loại thiên sứ, hoặc kỹ năng gì đó như hiểu ý thánh A La. Mục tiêu cuối cùng của tôi là năng lực tiên tri…”

    Mỗi người đều có mộng của riêng mình. Những giấc mơ thần tiên khi còn nhỏ đã bị thế giới vật lý lãnh khốc trong hiện thực đánh tan, nhưng bây giờ, trong thế giới ảo mộng này nó lại có cơ hội thành hiện thực.

    “Tôi… tôi cũng có thứ muốn cường hóa.”

    Bỗng một giọng nữ truyền ra từ trong lều vải, sau đó mọi người nhìn thấy Jenny mang theo biểu tình tức giận chui ra, nàng còn cố ý hừ Sở Hạo một cái rồi mới lên tiếng: “Tôi ngoại trừ muốn có pokemon ra còn muốn cường hóa huyết thống ‘cô gái ma pháp’” Nói xong, hai má nàng liền đỏ bừng.

    “Xin lỗi, vừa rồi cô nói gì cơ?”

    Ares cùng J tò mò hỏi, trên thực tế bọn họ nghe thấy rất rõ nhưng nhất thời không hiểu ý Jenny muốn nói cái gì.

    “Là thuộc tính ‘thủy thủ mặt trăng’ trong một bộ anime của Nhật… trẻ con rất thích xem cái này. Không nghĩ tới Jenny cô vậy mà cũng biết?” Sở Hạo mỉm cười giải thích thay nàng.

    Sắc mặt Jenny càng thêm đỏ, nàng nói có chút cà lăm: “Ai, ai xem cái kia chứ, ta, ta chỉ ở cạnh em gái cùng xem, không, là em ta gái ta xem, ta mới xem cùng, ai mà thèm xem thứ dành cho trẻ con đó, đúng, đúng vậy! Làm sao anh biết ‘thủy thủ mặt trăng’? Chẳng nhẽ anh cũng xem giống những đứa bé đó, hơn nữa mấy bé ấy toàn là bé gái thôi đấy.”

    “Xem chứ”

    Sở Hạo một bộ đương nhiên, thẳng thắn thừa nhận, ngược lại làm Jenny nghẹn họng nhìn trân trối, đến khi thấy nàng sắp phát hỏa hắn mới tiếp tục: “Một mặt tôi cũng có lúc thấy nhàm chán cần giải trí, một mặt khác là tổ chức đối địch với chúng tôi ngẫu nhiễn thông qua TV, báo chí, phim ảnh, anime, trò chơi… truyền đạt thông tin, cho nên tôi phải sàng lọc tất cả để tìm tin tức tương quan, mà bộ anime thủy thủ mặt trăng cũng nằm trong đó.”

    Jenny vốn có chút thẹn quá hóa giận, đang định nổi đóa nhưng sau khi nghe Sở Hạo nói vậy, nét mặt nàng dần hòa hoãn lại, chẳng qua vẫn quật cường nói: “Thật không thú vị, cái đó mà cũng gọi là giải trí sao? Người… Đúng rồi, Sở, nói cho chúng tôi biết một chút về tổ chức của anh đi, yên tâm, chúng tôi là thành viên tiểu đội luân hồi, không thể dễ dàng mà quay về được đâu. Hơn nữa chúng tôi có biết cũng chẳng dùng được vào việc gì, cho chúng tôi biết không sao đâu.”

    Sở Hạo hơi sửng sốt, một lát sau mới cười cười: “Không phải tôi không muốn cho các ngươi biết, mà là tôi có một suy đoán, nếu chưa xác nhận thì không thể nói được. Cái này phải xin lỗi rồi, kỳ thật nhắc tới chuyện đó không băng các vị bàn luận một chút về dự định sắp tới đi. Không phải là về phương hướng cường hóa, mà là ý định sau khi trở về thế giới thực ấy. Mặc dù mục đích đó còn lâu mới thực hiện được nhưng mọi người nói ra bây giờ cũng chẳng sao mà.”

    Rõ ràng là lái sang chuyện khác, Jenny sẽ không mắc mưu, thế nhưng còn chưa kịp ‘đâm chọc’, Ares tựa hồ nhìn thấu ý định của nàng liền vội mở lời trước: “Tính toán của tôi… Tôi muốn học được y thuật tốt nhất thế giới, đến khi quay về hiện thực sẽ thành lập một bệnh viện lớn nhất, sau đó trở thành gia chủ…”

    Sở Hạo chỉ cười mà không nói, hắn đi tới bên cạnh đống hàng dự trữ rút ra chai vang đỏ, sau khi rót cho mọi người rồi tự mình nâng ly với Ares.: “Hà tất phải gạt tôi. Tôi biết tâm kết của anh, chẳng qua việc ấy tôi không giúp được, nhưng tôi cũng sẽ không nói chuyện của anh ra. Nếu anh không muốn thì cũng không ai ép đâu.”

    Ánh mắt Ares trở nên sắc bén, thế nhưng kế tiếp chỉ đành liên tục cười khổ. Hắn uống liền mấy ly mới nói với vẻ đắng chát: “Ta… ta muốn hồi sinh một người. Ta hy vọng có tồn tại quỷ hồn, ta hy vọng sau khi chết thật sự có thiên đường hoặc… địa ngục. Ta muốn gặp người đó, không, chỉ cần nhìn thôi cũng được…”

    Những người còn lại đều lâm vào trầm mặc, ai nấy đều hiểu hàm ý trong lời Ares, đó là cố sự thuộc về nam nhân…

    J cũng mở miệng: “Nếu có thể trở về thế giới thực, hơn nữa còn mang được năng lực cường hóa về, vậy ta muốn giết một người, không, là một đống người. Ta có thể trở thành tên đồ tể máu tanh giết mấy ngàn mấy chục ngàn người, nhưng ta quyết không hối hận. Nếu như hoàn thành, ta sẽ rời đi, mang theo em trai cùng em gái đến nước Mỹ sống, nhìn bọn chúng trưởng thành, còn ta sẽ làm một đại minh tinh, rực rỡ như thần tượng của ta.”

    “Thần tượng?” Jenny tựa hồ rất mẫn cảm với mấy từ này, nàng rất hứng thú hỏi: “Là Arnorl phải không? Hình thể của anh quả thực rất phù hợp.”

    “Không.” J nhếch môi cười, hàm răng trắng bóng đều lộ ra ngoài, hắn lắc lắc đầu: “Thần tượng của ta là Lý Tiểu Long, ta hy vọng trở thành một ngôi sao điện ảnh võ thuật.”

    Hai mắt Jenny lập tức lấp lánh, nàng thì thào: “Ta, ta nếu thật sự có thể sống quay về thế giới thực, ta cũng có ý định như vậy… Ta muốn thành thủy thủ mặt trăng, giống như siêu nhân, Green Lantern… đi khắp thế giới hành hiệp trượng nghĩa. Đương nhiên ta phải có một thân phận để giữ bí mật, ta sẽ thành một nữ minh tinh phong hoa tuyệt đại, oa, vậy quá tuyệt vời, mà không phải ta muốn đổi lấy huyết thống tinh linh tộc sao? Như vậy ta sẽ đi theo đường tế ti thánh ca, tinh linh âm nhạc, đúng rồi, đúng rồi…”

    Jenny đã sa vào cơn cuồng tưởng của chính mình, biểu hiện bây giờ không khác gì một đứa trẻ đang bắt đầu tính toán cùng tưởng tượng bản thân khi trở về thế giới thực, cả khuân mặt đều tràn ngập nụ cười.

    Sở Hạo bỗng nhiên nhìn về Ao Saqi vẫn luôn một mực trầm mặc hỏi: “Cậu thì sao? Khi trở về có tính toán gì không?”

    Ao Saqi im lặng hồi lâu mới lên tiếng: “Nếu tôi có thể mang theo thuộc tính cuồng hóa về thế giới thật, tôi muốn sửa đổi tôn giáo trên phạm vi lớn, bởi vì… Bọn họ quá cực đoan. Tôi nhìn thấy trong mộng, không, là Thánh A La nói cho tôi, đạo Hồi là thật thà, lương thiện, đẹp đẽ chứ không phải như bây giờ, cho nên tôi muốn thay đổi chúng.”

    Đề tài này mọi người không thể tiếp lời, dù sao liên quan đến tốn giáo tín ngưỡng của người ta thì ngoại nhân không thể xen vào. Nhưng bất kể thế nào, Ao Saqi vốn trầm mặc cũng đã nói ra giấc mộng của mình. Mọi người đều có mục tiêu để kiên trì. Nhìn thấy hết thảy, ánh mắt Sở Hạo càng thêm nhu hòa.

    (Đúng vậy, kiên trì cùng ý nghĩa…)

    (Kiên trì cùng ý nghĩa tồn tại của ta… cũng sẽ thực hiện được chứ?)
     
  2. nhoctaxx

    nhoctaxx Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/3/11
    Bài viết:
    768
    Được thích:
    2,510
    VÔ HẠN THỰ QUANG
    Tác giả: Zhttty
    Nguồn: Bachngocsach



    Quyển 1: Skyline
    Chương 25: Tiến đến

    Dịch và biên: Phuthuyhog




    Thời gian còn lại, mọi người chỉ cần ở lì trong chỗ trú ẩn không ra ngoài là được, 20k điểm cùng một chi tiết cấp B đủ cho họ thỏa mãn rồi.

    “Dù sao chúng ta cũng gây ra chuyện lớn như vậy, tuy đã dùng vụ nổ đạn hạt nhân kia để che giấu nhưng người ngoài hành tinh kiểu gì cũng sẽ cảnh giác. Nếu chúng ta còn tham sẽ chết không kịp ngáp.”

    Ngay cả Sở Hạo cũng nói thế, mọi người tất nhiên không kiên trì, dù sao chỉ còn hai ngày, kiểu gì cũng qua được, không khí nhất thời buông lỏng.

    Sáng ngày thứ hai, mọi người thức dậy dùng điểm tâm rồi ai nấy tự bày trò giải trí cho riêng mình, chỉ có Sở Hạo là đang được Ares chẩn đoán chữa trị.

    “Rất không ổn, cụ thể thì thân thể cậu đang tan vỡ, các mạch máu, hệ thần kinh đều như vậy. Có thể thấy loại tan vỡ này hẳn bắt đầu trực tiếp từ tế bào. Trên thực tế, tôi hoài nghi phương diện gien xuất hiện vấn đề. Nhưng vì không có máy móc hiện đại hỗ trợ nên tôi không thể tiến hành chẩn đoán kỹ hơn. Tôi đề nghị cậu phải tĩnh dưỡng, không nên tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa nữa, nó sẽ đẩy nhanh quá trình tan vỡ của thân thể.”

    Ares nhìn các vết ứ đọng trên người Sở Hạo, hắn thở dài đồng thời bắt đầu tiến hành băng bó.

    Sở Hạo không chút để ý: “Tình huống này tôi đã sớm dự đoán rồi. Từ sau khi xác nhận nơi đây thực sự là Skyline, cùng với những chuyện xảy ra cho Jerrord trong phim, tôi đã bắt đầu tính toán. Tình huống của tôi rất giống với hắn. Mà anh cũng nên kiểm tra thân thể Jerrord đi, tôi nghĩ tình trạng hắn hiện giờ còn bết bát hơn nhiều. Nói thực cho tôi biết đi, tôi có thể kiên trì trong hai ngày này không?”

    Ares mỉm cười: “Kiên trì hai ngày tuyệt đối không thành vấn đề. Mà thực ra, nếu cậu không mở cơ nhân tỏa nữa thì thậm chí có thể trụ được 10 ngày, chẳng qua…” Nói đến đây, thần sắc Ares ngưng trọng hẳn lên.

    “Tình huống của Jerrord rất xấu, hôm nay hắn thậm chí tiểu ra máu rồi, cơ thể xuất hiện tình trạng suy kiệt, cứ tiếp tục vậy nữa, tôi nghĩ hắn không qua được năm ngày.”

    Thần sắc Sở Hạo càng thêm nghiêm trọng, đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, hai người liếc mắt nhìn nhau, tựa hồ đều biết chuyện gì xảy ra. Một lát sau, quả nhiên Jerrord và Elaine cùng tiến vào.

    Jerrord còn chưa nói gì, Elaine đã mở miệng trước: “Bác sĩ Ares, xin anh kiểm tra cho anh ấy một chút, vừa rồi mũi anh ấy lại chảy máu. Đêm qua khi ngủ cũng vậy…”

    Ares thầm thở dài, hắn cẩn thận kiểm tra cơ thể Jerrord một lát rồi mới đứng lên. Cả quá trình hắn không nói một lời, hai người kia cũng trầm mặc, chỉ có bàn tay luôn nắm chặt lấy nhau.

    “Nói cho họ biết đi.” Sở Hạo nhỏ giọng: “Bọn họ có quyền được biết tương lai của mình, cho dù tương lai đó không tốt.”

    Ares thôi trầm mặc, mở miệng: “Thật xin lỗi, loại cơ thể tan vỡ này trước mắt không có cách nào cứu chữa. Bệnh trạng như vậy rất giống với virus Ebola, tuy không bị lây như thế nhưng đối với người bệnh lại là trí mạng. Thân thể của hắn có lẽ đã…”

    Hai người vẫn trầm mặc, 10 giây sau Elaine bỗng nhiên kích động hô: “Sở, thân thể anh cũng bị thế này à? Anh lại không lo lắng chút nào sao, có phải khi quay về chủ thần không gian các anh có thể cường hóa cũng như trị liệu được bệnh này không? Van các anh, xin hãy mang bọn tôi cùng tiến vào chủ thần không gian.”

    Sở Hạo thở dài: “Thật xin lỗi, Elaine, chúng tôi cũng chỉ mới bị kéo từ thế giới thực vào nơi này, ngay cả chủ thần không gian thế nào cũng còn chưa biết. Chúng tôi không có cách nào để đưa hai người cùng tiến vào nơi đó… Thật xin lỗi.”

    Giờ phút này, Elaine lệ rơi đầy mặt, còn chưa nói gì bỗng Jerrord ở bên cạnh ôm chặt lấy nàng. Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt dọc theo sống mũi, rất ôn nhu, đây là ký hiệu riêng của bọn họ. Động tác này lại khiến Elaine khóc càng thêm thương tâm.

    Trầm mặc…

    Cả ngày không ai nói chuyện, ngoại trừ Jerrord và Elaine đang bi thương ra, những người còn lại đều vượt qua trong yên lặng. Tuy cả thành phố đã bị hủy diệt, nhưng nơi đây dường như đã đoạn tuyệt với nhân thế, cho tới hiện tại hết thảy đều bình thường…

    Ngày tiếp theo chính là ngày cuối cùng, chỉ cần đợi đến buổi trưa là bọn họ có thể rời khỏi Skyline. Mà trước đó, Jenny cũng đã tự thuật về đủ thứ có trong không gian chủ thần. Trình độ ba hoa chích chòe phải nói là tuyệt đối vô địch… Nàng nhấn mạnh rằng khi quay về, mọi người sẽ được cường hóa lần thứ nhất…vv.

    Sáng sớm, tất cả đều rời giường ăn một bữa sáng đơn giản. Ngoại trừ hai người Jerrord Elaine không có lòng dạ nào dùng bữa ra, mọi người đều ngồi quanh bàn, song bầu không khí có chút trầm mặc, đặc biệt là Jenny một mực rầu rĩ không vui cứ mãi xoay tròn quả trứng trong đĩa của mình. Nàng là người có cảm tình với Elaine nhất, hơn nữa khi nhìn một đôi tình lữ đứng bên bờ sinh ly tử biệt khiến nội tâm nàng vô cùng khó chịu.

    Lúc mọi người còn đang yên lặng không biết nói gì, đột nhiên hai người Jerrord rất nghiêm túc bước vào phòng ăn. Mắt thấy hai người như vậy, Sở Hạo thầm thở dài.

    “Đã quyết định rồi à?

    Hai người còn chưa nói gì, Sở Hạo đã đi trước một bước hỏi.

    Jerrord và Elaine đều vô cùng kinh ngạc, chẳng qua những ngày này Sở Hạo gây cho bọn họ quá nhiều ngạc nhiên rồi, giờ có cổ quái hơn nữa bọn họ cũng không thấy lạ, chỉ cùng gật đầu. Jerrord mở đầu: “Tôi không muốn không được nhìn thấy đứa con sắp ra đời và phát triển. Hơn nữa khi các anh rời khỏi đây, gian phòng này một ngày nào đó sẽ hao hết đồ ăn, đến khi đó hai người chúng tôi rất khó vượt qua, cho nên… Tôi phải làm như vậy, chỉ có thế Elaine mới sống sót được.”

    Sở Hạo nhẹ gật đầu, hắn nhìn về phía Elaine. Biểu tình trên mặt nàng vô cùng kiên định, gật đầu: “Anh ấy… cho dù anh ấy biến thành cái gì tôi vẫn mãi yêu anh ấy, chỉ cần anh ấy sống tiếp ở bên cạnh tôi, tôi sẽ vĩnh viễn kiên trì…”

    “Đã như vậy… Tôi cũng không khuyên hai người nữa.”

    Sở Hạo trầm mặc một lúc mới mỉm cười nói: “Hai vị cứ làm như vậy đi, chỉ cần sống sót, mọi thứ đều có thể thay đổi. Đi thôi, Elaine hãy ở lại chỗ này, Jerrod theo tôi, tôi sẽ đưa anh đến một chỗ thích hợp…”

    Mọi người chung quanh vẫn luôn kinh ngạc lắng nghe, dần dần tất cả đều dường như hiểu rõ. Chỉ mình Jenny là hết nhìn trái ngó phải, rốt cục không nhịn được cất tiếng hỏi: “Rốt cuộc các anh muốn làm gì, tại sao tôi nghe không hiểu? Van các anh đó, đang muốn kinh bỉ chỉ số thông minh của tôi sao?”

    Ares thở dài vuốt đầu Jenny, đây là lần đầu tiên hắn làm động tác thân mật như vậy với nàng cảm giác như một người anh đang cưng chiều đứa em gái mình vậy. Hắn nhẹ giọng giải thích: “Jerrord đang muốn đi theo cốt truyện của phim, để não của mình chuyển sang vũ khí sinh vật, đây là cách duy nhất giúp hắn thoát khỏi cảnh thân thể tan vỡ.”

    Jenny a một tiếng, nàng trừng lớn hai mắt nhìn đôi tình nhân trước mặt, bọn họ giờ phút này đang thâm tình nhìn nhau. Jerrord xoa nhẹ khóe mắt Elaine. Hai người yên lặng trao đổi gì đó, nhưng vẫn không ngăn được nước mắt lăn dài. Jenny thấy vậy, nước mắt không nhịn được cũng không ngừng tuôn ra.

    Một lát sau, Sở Hạo mặc trang phục ngụy trang, trên tay cầm súng bắn tỉa, mang theo Jerrord rời khỏi chỗ trú ẩn, trên đường vừa đi vừa nói: “Đầu tiên, cậu phải lựa chọn loại hình vũ khí sinh vật thích hợp nhất. Cá nhân tôi đề nghị loại hình tinh tinh, đó là vũ khí mạnh nhất cho đến hiện giờ chúng ta thấy. Bạch tuộc máy phi hành trên cao, chúng ta không đánh hạ được nên không thể chuyển não cậu qua đó. Về phần bạch tuộc máy di chuyển trên lục địa lại không thích ứng được với nhiều tình huống. Cho nên loại hình tốt nhất mà cậu nên chọn đó là tinh tinh.”

    Jerrord thoáng trầm mặc, gật gật đầu, một lát sau mới lên tiếng: “Tôi rõ rồi… Nhưng mà tôi sẽ thật sự giống như trong nội dung cốt truyện mà các anh nói à, có thể khống chế triệt để vũ khí sinh vậy của người ngoài hành tinh chứ không phải ngược lại.”

    “Tôi không nắm chắc 100%, nhưng…”

    Sở Hạo nói rất nghiêm túc: “Theo diễn biến cốt truyện đến hiện tại, trên cơ bản giống hệt nhau. Cho nên tôi mới đề nghị cậu thử một chút, bằng không thì bây giờ theo tôi về chỗ trú ẩn.”

    Jerrord cắn rắng: “Tôi hiểu, vậy lựa chọn loại hình tinh tinh đi.”

    Hai người không nói gì nữa. Dến chỗ lối ra, Sở Hạo đem một chiếc bộ đàm đeo tai đưa cho Jerrord, tiếp đến dặn dò kế hoạch lại một lần nữa, xong xuôi mới quay người chạy lên sân thượng tòa cao ốc.

    Cứ như vậy, thẳng đến khi Sở Hạo tiến vào vị trí bắn tỉa, hắn mới để Jerrord xuất phái tới địa điểm hắn lựa chọn. Mà ở nơi đó hiện đang có một con tinh tinh tuần tra về phía bên này.

    “Tốt rồi, nó đang ở đối diện cậu, bất kể phát sinh chuyện gì cũng không được nhúc nhích… Hãy nghĩ về Elaine và đứa con chưa ra đời, vì bọn họ… phải sống sót.”

    Sở Hạo thấy con tinh tinh đã phát hiện mục tiêu hơn nữa còn tăng tốc tiến tới. Ngón tay Sở Hạo đặt trên cò súng, hơn 10 giây sau con tinh tinh đó đã tới trước mặt Jerrord, nó trực tiếp bắn ra xúc tu quấn lấy người hắn, tựa hồ muốn ngay lập tức kéo con mồi vào cơ thể mình. Tiếng súng bắn tỉa vang lên, viên đạn bắn lên vị trí não bộ một cách chuẩn xác. Tinh tinh khổng lồ lập tức đổ ập xuống, mà Jerrord vẫn đang bị xúc tu quấn quanh không thể động đậy.

    “Tốt rồi, nhiệm vụ của tôi hoàn thành… Sống sót nhé, Jerrord, cậu là anh hùng.”

    Sở Hạo nhắm mắt lại, ngay khi hắn định bật dậy rời khỏi đây, bỗng một cảm giác kỳ dị xuất hiện, cảm giác này rất quen thuộc! Tựa hồ…”

    Hai mắt Sở Hạo liền biến thành mở mịt, hắn vội xoay người nhìn về một phương khác, ở chỗ cực kỳ xa xôi đó, trong tầm mắt hắn xuất hiện ba điểm nhỏ, ba nhân loại, bọn hắn tựa hồ đang nhìn về phía hắn, hơn nữa còn bắt đầu chạy tới…

     
  3. nhoctaxx

    nhoctaxx Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/3/11
    Bài viết:
    768
    Được thích:
    2,510
    VÔ HẠN THỰ QUANG
    Tác giả: Zhttty
    Nguồn: Bachngocsach



    Quyển 1: Skyline
    Chương 26: Phi nhân

    Dịch và biên: Phuthuyhog




    Đó là cái gì! Thế giới này sao lại xuất hiện người khống chế tinh thần. Hơn nữa tốc độ kia làm sao con người có thể đạt tới?

    Sở Hạo theo dây thừng tuột thẳng xuống, tuy lúc đầu có diễn luyện chiêu này nhưng chưa từng được dùng qua. Bởi làm thế quá nguy hiểm, vũ khí sinh vật loại phi hành sẽ nhìn thấy tung tích khi hắn bỏ trốn.

    Nhưng bây giờ không thể lo được nhiều việc như vậy, so với chuyện não bị lột ra rồi biến thành vũ khí sinh vật thì ba tên kia càng thêm nguy hiểm hơn nhiều. Loại khí tức nguy hiểm như vậy hắn chỉ nhìn thấy trên người thành viên chiến đấu tinh nhuệ của tổ chức C.

    Hơn nữa đối phương còn có người khống chế tinh thần. Sở Hạo kỳ thật cũng chưa quen thuộc với loại hình này, ngay cả nguyên lý sinh ra cũng không biết, nhưng hắn hiểu rõ một điều, thậm chí đã từng nghiệm chứng qua, người khống chế tinh thần có thể nhận biết mọi sinh vật cùng hoàn cảnh xung quanh, tựa như một chiếc Rada nhưng lại có thể xuyên thấu qua thép tấm, thậm chí cả lòng đất. Vì thế nên người khống chế tinh thần mới vô cùng đáng sợ.

    Đấy mới chỉ là năng lực cơ bản, ngoài ra người khống chế tinh thần có thể điều khiển hành vi của người khác, trừ phi đối phương tự thôi miên hoặc tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa. Nếu không thì chẳng thể nào giãy giụa khỏi loại khống chế tinh thần đó.

    Chính vì như thế, Sở Hạo mới vội dùng dây thừng rời khỏi tầng thượng cao ốc, một mặt là muốn tránh xa ba người kia, mặt khác hắn muốn giành giật từng phút từng giây chạy về chỗ trú ẩn. Hắn không biết mục tiêu của ba người này là gì nhưng bọn họ chắc chắn đã phát hiện ra nhóm mình. Người khống chế tinh thần của đối phương có thể làm được chuyện ấy…

    (Là địch nhân sao? Hay là vũ khí sinh vật hình người? Hoặc thế lực ẩn dấu gì đó của thế giới này? Đáng chết! Tin tức quá ít, không thể phân tích…)

    Trong lòng Sở Hạo vô cùng lo lắng, không người nào có thể hiểu rõ hơn hắn sự khủng bố của người khống chế tinh thần. Với thực lực của bộ đội tinh nhuệ thuộc tổ chức kẻ phản nghịch vậy mà phải trả giá bằng thương vong cực lớn mới có thể chiến thắng. Đổi lại là những người đang ẩn trốn tại nơi này... chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp, tuyệt đối chết chắc.

    Tổng hợp, cân nhắc tốc độ ba người kia, về mặt nào đó thì tốc độ cũng đại diện cho lực lượng. Tố chất thân thể của bọn họ vượt xa cực hạn của nhân loại đến mười, mười lăm lần. Số liệu ấy quá khủng bố, dù là bộ đội tinh nhuệ của tổ chức kẻ phản nghịch đụng phải, nếu trước đó không được bố trí trận địa, dùng hỏa lực nặng tiến hành áp chế thì cả đội cũng sẽ bị diệt sạch.

    Cho nên… không thể địch lại!

    Đây là phản ứng đầu tiên khi Sở Hạo nhìn thấy ba người đang dùng tốc độ nhanh lao đến. Cũng như lời Ares từng nói, chỉ có bọn họ còn sống mới là tình huống có lợi cho hắn nhất. Đặc biệt là mọi người đều đang được ban thưởng một số điểm lớn, Sở Hạo cần những đồng đội như vậy để vượt qua các bộ phim kinh dị lần sau. Hắn nhất định phải dẫn mọi người chạy đi trước khi ba người kia tới.

    (Thời gian hiện tại là 9h46, mọi người tiến vào thế giới này lúc trên dưới 11h20, ước chừng còn nửa tiếng là có thể rời khỏi Skyline, trước đó… tuyệt đối không thể đối mặt với ba người kia.)

    Lúc này Sở Hạo đã từ nóc nhà trượt xuống, hắn cũng bất chấp uy hiếp của vũ khí sinh vật, vừa chạm đất liền cấp tốc lao về phía chỗ trú ẩn. Trong khi dùng sức chạy thục mạng, đầu óc hắn cũng điên cuồng phân tích lai lịch ba người kia, cùng với nhược điểm của bọn họ, làm thế nào để thoát khỏi đối phương.

    (Thứ nhất bọn họ rất cường đại, nhân loại bình thường không được như vậy. Tiếp đến bọn họ xuất hiện rất đột ngột, không hề được nhắc tới trong nội dung phim. Bọn họ có người khống chế tinh thần lực, đây là một manh mối quan trọng… Chẳng nhẽ là thành viên tổ chức C, không, là đội hộ vệ của tổ chức X được phái ra để truy sát mình à?)

    (…Suy nghĩ của mình tựa hồ xuất hiện vấn đề. Nơi này là thế giới luân hồi, bọn họ sao có thể vào đây? Tổ chức C và tổ chức X không nên có năng lực như vậy mới đúng. Thế giới luân hồi đã vượt qua phạm vi khoa học kỹ thuật, thậm chí phạm trù thần thoại cũng bị bỏ rơi. Hai tổ chức đó dù lớn dù mạnh thế nào đi nữa cũng tuyệt đối không khủng bố đến trình độ này, ack, mình tựa hồ lại bỏ sót cái gì đó… Đem tất cả manh mối ra suy luận lại một lần nữa…)

    (Thì ra là thế… mình lúc trước từng nghi ngờ tổ chức C và tổ chức X đều là người từ thế giới luân hồi trở về thành lập. Vậy thế lực có người khống chế tinh thần cùng thành viên mạnh mẽ… ba người kia cũng là đội viên tiểu đội luân hồi! Chẳng nhẽ không phải chỉ có một tiểu đội luân hồi? Mà còn có những tiểu đội khác sao?)

    Tư duy hắn dừng ở đây, Sở Hạo không tiếp tục hoài nghi nữa. Loại bỏ hết mọi khả năng không thể xảy ra, cái còn lại dù khó tin thế nào cũng là đáp án duy nhất. Xem ra Jenny đúng là tân nhân mang cái mác thâm niên, hại chết người không thường mạng mà, sớm biết có tiểu đội luân hồi khác tham gia thì hắn đã lên kế hoạch khác cho chỗ trú ẩn rồi.

    (Hiện tại nghĩ nhiều cũng vô dụng, cách duy nhất là mau chóng chạy về, sau đó gọi tất cả mọi người rời đi, từ con đường số 3 thoát ra ngoài, cơ quan ở đó có thể ngăn cản được một lát. Sau đó thì chạy càng nhanh càng tốt, thẳng đến khi…)

    (Jerrord khống chế triệt để con tinh tinh kia mới thôi!)

    Đúng vậy, Jerrord…

    Chính là sinh cơ duy nhất.

    Thật là vô tâm trồng liễu liễu xanh um! Kỳ thật Sở Hạo cũng không muốn quản hai nhân vật chính, hơn nữa hắn cũng không có năng lực đi quản, thế nhưng ở sâu trong nội tâm vẫn có một điểm đồng cảm nên hắn đã giúp bọn họ sắp đặt một phen, cuối cùng còn giúp nhân vật nam chính lựa chọn vũ khí sinh vật thích hợp nhất. Không nghĩ tới cách làm vô ý đó lại thành sinh lộ duy nhất để bọn họ dựa vào, quả thực thế sự vô thường mà…

    Tốc độ Sở Hạo cực nhanh, hắn hiện tại đã mở cơ nhân tỏa, cảm giác với bốn phía cực kỳ nhanh nhạy, phân bố của nham thạch, vị trí có thể xuất hiện vũ khí sinh vật, tốc độ con bạch tuộc máy đang đuổi theo, lực lượng, phương thức công kích… hết thảy đều xuất hiện trong đầu. Hơn nữa hắn còn biết đặt chân chỗ nào để tốc độ chạy nhanh nhất, làm sao để ứng đối với công kích của bạch tuộc máy, hết thảy đều rất tự nhiên…

    Sở Hạo chỉ tốn thời gian một phút để từ mặt đất chạy tới chỗ trú ẩn. Thông đạo hắn đi qua hiện tại đang có một số bạch tuộc máy lượn lờ, tuy rằng một lúc sau kiểu gì cũng tìm được chỗ này nhưng cái đó hiện tại không phải vấn đề.

    Khi Sở Hạo tiến vào chỗ trú ẩn, sắc mặt mọi người đều trở nên âm trầm, bọn họ dùng ánh mắt khó tin nhìn hắn, muốn nghe xem hắn giải thích vì sao lại dẫn bạch tuộc máy về đây, đặc biệt là vào thời điểm bọn họ rời khỏi Skyline.

    “Có những tiểu đội luân hồi khác à?”

    Sở Hạo căn bản không kịp giải thích, hắn trực tiếp vọt tới trước mặt Jenny, nắm lấy vai nàng hỏi: “Nói cho ta biết! Những người thâm niên trước kia có bao giờ nhắc tới hay không? Có những tiểu đội khác tồn tại trong thế giới luân hồi sao?”

    Jenny thoáng sửng sốt một chút rồi mới lên tiếng: “Có những tiểu đội luân hồi khác thì có gì kỳ quái? Đúng rồi, tôi chưa nói mấy thứ này là vì các anh đâu có hỏi. Tôi làm sao nhớ được, đừng nên ngạc nhiên như vậy, hay là anh trước tiên nên giải thích vì sao lại dẫn những con bạch tuộc máy vào đây đi.”

    Trên đầu Sở Hạo nhanh chóng bốc khói nổi gân xanh, vài giây sau hắn mới hít sâu một hơi, thả Jenny ra: “Những con bạch tuộc máy kia đều là để giúp chúng ngăn cản nguy hiểm, tuy rằng không kéo dài được bao lâu… Nói cho tôi biết, có tất cả bao nhiêu tiểu đội luân hồi.”

    Jenny suy nghĩ một chút mới nói: “Cụ thể bao nhiêu thì tôi không biết. Tôi chỉ biết tiểu đội chúng ta là Bắc Băng châu đội. Tôi từng nghe những người đi trước nói tới, Trung châu đội là mạnh nhất, được xưng là thần cản sát thần, ma ngáng đường liền thịt ma. Tiếp theo là tiểu đội ác ma cũng rất lợi hại, còn có…”

    Sở Hạo cắt đứt lời nàng: “Những người thâm niên kia có từng nhắc tới một tiểu đội luân hồi gồm ba người, nam nữ không rõ, thực lực rất mạnh?”

    “Ở bên trong, bên trong Trung châu đội…”

    Sắc mặt Jenny lập tức trắng bệch, toàn thân nàng run rẩy kịch liệt, dường như tùy thời đều có thể ngất xỉu, trong giọng nói cũng mang theo nỗi sợ hãi kịch liệt.

    “Ba người, rất cường đại, chỉ có Trung châu đội là phù hợp.” Thanh âm Jenny run rẩy “Được xưng là tiểu đội luân hồi mạnh nhất, tàn bạo, tà ác, nghe nói bọn họ sở dĩ mạnh như vậy là vì mỗi khi tới một thế giới, bọn họ sẽ đồ sát sạch tất cả sinh linh nhìn thấy, tra tấn thi thể cùng linh hồn rồi hấp thu để bản thân thêm mạnh mẽ. Nghe nói số người chết trên tay bọn họ chí ít có mấy chục tỷ, thậm chí nhiều hơn. Những người thâm niên lúc trước nói cho tôi biết, trong đại chiến sáu đội, đội trưởng trung châu đội trực tiếp đánh nát một nửa đại lục, ba tiểu đội lập tức đoàn diệt, đúng vậy, chỉ có trung châu đội mới cường đại như vậy, chẳng nhẽ bọn họ xuất hiện ư? Bọn họ nhất định sẽ đuổi giết chúng ta. Tôi không buốn chết, sau đó linh hồn còn bị ngược đãi tra tấn đâu.”

    Jenny vừa nói xong liền khóc lớn, những người còn lại nghe được liền biết sắc, âm trầm đến cực điểm…

    Đánh nát nửa khối đại lục…

    Còn là người sao?

     
  4. nhoctaxx

    nhoctaxx Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/3/11
    Bài viết:
    768
    Được thích:
    2,510
    VÔ HẠN THỰ QUANG
    Tác giả: Zhttty
    Nguồn: Bachngocsach



    Quyển 1: Skyline
    Chương 27: Chạy trốn... cùng trở về

    Dịch và biên: Phuthuyhog




    Mọi người yên lặng theo sau Sở Hạo tới thông đạo số 3, chỗ này được sắp đặt cơ quan phòng cho những lúc nguy hiểm thế này, chỉ là không biết hiệu quả ra sao.

    Cùng lúc đó, tại một đầu thông đạo khác, một nam hai nữ ba người xem ra có chút chật vật, trong đường cống thoát nước nho nhỏ này bọn họ phải đầu với hàng đống bạch tuộc máy. Mặc dù cả ba đều mạnh hơn đám đáng chết này rất nhiều nhưng địa hình hẹp dài gây ảnh hưởng rất lớn cho họ. Ngoại trừ tên nam nhân không chút sứt mẻ ra, hai người còn lại đều bị nhiều vết thương. Một người trong đó thậm chí cả tay lẫn chân đều bị xé mất một khối thịt, tuy không phải vết thương trí mạng nhưng hiện giờ chỉ có thể nhờ một cô gái khác dìu đỡ, căn bản không thể chạy nhanh được.

    “Phế vật, mấy con bạch tuộc máy này mà cũng khiến ngươi bị thương? Còn mang theo ngươi thì ta làm sao đi bắt sáu người kia nữa?”

    Sắc mặt nam tử xanh mét nhìn cô gái bị thương, trong mắt xẹt qua một tia dữ tợn. Cô gái này cả người run lên, ngã quỵ trên mặt đất, lớn tiếng van xin: “Chủ, chủ nhân, đừng mà, hiện tại là đoàn chiến, giết tôi sẽ bị âm một, tương đương với mất đi 2000 điểm. Tôi chết không sao nhưng sẽ gây phiền cho chủ nhân. Chủ nhân hãy để tôi lại nơi này, tôi nhất định có thể sống sót. Cho dù là Trung châu đội xuất hiện đi nữa, nhưng bọn hắn không có người khống chế tinh thần lực, không thể tìm ra tôi. Cầu chủ nhân, tôi nhất định không gây liên lụy đến ngài, van cầu chủ nhân.”

    Thần sắc nam tử lập lòe bất định, bỗng nhiên môi nở nụ cười: “Ta sao có thể giết ngươi được, yên tâm đi, ngươi là một con cờ trọng yếu của ta mà. Được rồi, ngươi hãy ở lại đây chờ, không nên chạy loạn, đợi ta giết xong sáu tên gà mờ kia sẽ lập tức quay lại cứu ngươi, nhớ kỹ đó, ngàn vạn lần không nên chạy loạn.”

    “Cám ơn chủ nhân, cám ơn…”

    Nét mặt cô gái vừa lộ vẻ vui mừng, gã nam tử đột nhiên sắc mặt hung tợn túm nàng lên, tuy không giết nhưng sau vài tiếng BA~BA, tứ chi nàng đã bị bẻ gẫy, xong việc liền ném lên mặt đất nói: “Ta vì tính mạng của ngươi, sợ ngươi chạy loạn mà chịu thương tổn nên mới làm như vậy. Ngươi cứ ở lại đây, chỗ này là nơi an toàn nhất.” Nói xong, cũng không quay đầu lại, hắn lao vọt vào thông đạo trước mặt.

    Cô gái còn lại lộ vẻ không đành lòng, thế nhưng cũng chỉ đành nhìn theo bóng lưng gã nam tử với ánh mắt sợ hãi oán độc rồi tiếp tục chạy theo hắn.

    Cùng lúc đó, đám người Sở Hạo đã chạy tới lối thoát số 3, một cánh cửa sắt cực lớn ngăn cách bọn họ với con đường bên ngoài, từ chỗ này có thể thông tới mọi hướng khác. Đặt cạnh cánh cửa là mấy thùng xăng, trước kia khi thực hiện kế hoạch đi săn đã thuận tiện vận chuyển về đây, dùng làm đường lui lúc cần thiết.

    Sở Hạo không dám chậm trễ, hắn cùng Ao Saqi thao tác đơn giản một chút đốt lên hệ thống dẫn nổ, sau đó mọi người theo hắn bước vào cầu thang thoát ra ngoài. Bọn họ chưa đi được bao xa, toàn bộ mặt đất bỗng run lên nhè nhẹ, một loạt tiếng nổ trầm đục truyền ra từ dưới lòng đất, tiếp đến là tiếng nước chảy kịch liệt.

    Sở Hạo thấy mọi người định quay đầu nhìn lại, hắn vội quát to: “Không được dừng, mau chạy đi! Lập tức đến chỗ chúng ta giấu xe, bây giờ phải chạy cho xa, chạy về hướng bên trong thành phố ấy.”

    Mọi người mau chóng hồi phục tinh thần, bắt đầu chạy tới gara, tại đó đã được chuẩn bị sẵn một chiếc xe Jeep hạng nặng. Ares không chút khách khí chạy lên ghế lái, những người còn lại vội vàng theo sau. Ares nhấn ga thật mạnh, xe Jeep gầm rú lao khỏi cửa.

    “…Lúc nãy ta nghe nhầm à? Sở Hạo, ngươi vừa bảo chúng ta chạy vào thành phố?”

    Ares vừa lái xe ra đường, đột nhiên nhớ tới lời Sở Hạo vừa nói không khỏi kỳ quái hỏi.

    Sở Hạo đang nhìn chăm chú phía sau, không hề quay đầu nói: “Đi vào trong thành phố! Chúng ta có xe Jeep hạng năng, không cần sợ đám bạch tuộc máy kia. Về phần đám tinh tinh, ta tin tưởng vào kỹ thuật lái xe của ngươi. Còn nếu chúng ta chạy ra vùng ven thành phố hoặc ngoại thành sẽ mất mạng rất nhanh… Ta nói cho ngươi biết, lúc nãy ta thấy ba người kia có tốc độ còn nhanh hơn chiếc xe Jeep này! Chỉ có thể chạy tới nơi địa hình phức tạp, không thể ra nơi vắng vẻ trống trải. Chúng ta cần cố gắng nửa giờ nữa là có thể về chủ thần không gian, cho nên… hướng đi là vào trong thành phố.”

    “Rõ rồi!”

    Ares nghe tốc độ ba người kia còn nhanh hơn xe Jeep của mình, hắn liền rõ ràng mọi chuyện, nhưng nếu thật như thế… còn là người sao? Hắn không nói gì nữa, chỉ tập trung nhấn ga lao vào trong thành thị, cứ nhằm bên dưới chiếc phi thuyền cực lớn của người ngoài hành tinh kia mà đi.

    Khi xe Jeep đi được ngàn mét, mọi người đều thấy tại thông đạo số 3 truyền ra tiếng nổ kịch liệt. Một nam một nữ phóng vọt lên trên, xi măng cốt thép cũng không thể ngăn cản bọn hắn. Tuy thoạt nhìn có chút chật vật nhưng thực ra gã nam tử kia lông tóc vô tổn, hắn thét dài một tiếng, tay nắm người nữ tử còn lại, hai chân điên cuồng chuyển động đuổi theo mọi người. Quả nhiên như Sở Hạo đã nói, tốc độ của hắn còn nhanh hơn xe Jeep…

    “Cái này… là cường hóa bên trong chủ thần không gian sao?”

    Mọi người nhìn gã nam tử kia mà trong lòng hoảng sợ. Jenny ngồi phía sau càng bị dọa cho mặt mũi trắng bệch, nàng vội xoay đầu lại không dám nhìn, hai mắt nhắm chặt, đồng thời miệng lẩm bẩm: “Đúng rồi, nhất định là trung châu đội. Ta nghe những người đi trước nói lại, trung châu đội có ba người, đội trưởng cường đại nhất, tiếp đến là một người thanh niên cũng rất mạnh, còn có một tên dáng người nhỏ yếu nhưng biết thuật triệu hồi. Hai người này nhất định là tên thanh niên cùng tên dáng người nhỏ yếu rồi. Còn gã đội trưởng của bọn họ, nghe nói hắn là ác ma từng cắn nuốt mấy chục tỷ linh hồn, hắn đang ở phía trước chờ đợi chúng ta, đúng rồi, nhất định là thế rồi…”

    Mọi người nhất thời lâm vào trầm mặc, Sở Hạo ngồi bên cạnh liền cầm lấy tay nàng, mỉm cười: “Không cần nghĩ nhiều như vậy, thời gian sẽ qua nhanh thôi. Tên đội trưởng của bọn họ đoán chừng đã đi đối phó với người ngoài hành tinh rồi, dù sao chúng ta chỉ là con tôm nhỏ, sao có thể bằng uy hiếp của người ngoài hành tinh được. Đừng nên nghĩ nhiều quá, chúng ta nhất định có thể trở về chủ thần không gian an toàn.”

    Jenny mở mắt, lệ châu theo lăn dài xuống má: “Thật sự về được chứ? Thật sự chứ? Chúng ta nhất định có thể về tới chủ thần không gian?” Ta… ta muốn sống sót!”

    “Đương nhiên có thể…”

    Trên mặt Sở Hạo mang theo nụ cười ôn hòa, không biết vì sao khi thấy Jenny lúc này hắn lại nhớ tới một chuyện rất lâu trước kia. Lúc đó cô bé ấy (muội muội) cũng nắm tay mình, hỏi ý kiến mình, hỏi bọn họ có thể sống sót không…

    “Nhất định được, chúng ta nhất định có thể sống sót!”

    Sở Hạo vừa nói những lời này liền chấm dứt mọi bàn tán trên xe, chỉ có tiếng gầm gừ của máy móc còn vang bên tai, thời gian dần trôi qua, thẳng đến….

    Xe Jeep bị một con tinh tinh nhìn thấy, nó liền điên cuồng đuổi theo phía sau, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn gã nam tử kia nhiều. Cứ thế, ba phe đuổi nhau sát sạt. Hiện tại, xe Jeep đã tới gần khu trung tâm thành phố, trên đường đi nó còn tông bay hơn mười con bạch tuộc máy cản đường, vỏ xe rách be bét. Cũng may lúc trước khi chọn lựa đã lấy con Jeep hạng nặng này, vô luận là chất liệu hay chiều cao đều có thể dùng trên chiến trường nên cho tới giờ vẫn không xảy ra sơ sót nào.

    Trong thời gian dài truy đuổi, bất tri bất giác đồng hồ đã điểm 11h, thời gian mọi người trở về chủ thần không gian chỉ còn không đến mười phút, trong lòng mọi người càng ngày càng vui sướng. Nhưng cả bọn lại không biết, tên nam tử đang đuổi phía sau tâm trạng cũng càng lúc càng nặng nề bối rối.

    “Đành phải vậy!”

    Gã nam tử hung hăng cắn lđầu lưỡi, lượng lớn máu tươi theo đó phun ra, chúng hóa thành huyết vụ, sau khi quay cuồng một chút liền hóa thành chục con biên bức đỏ rực, dùng tốc độ cực nhanh bay về phía xe Jeep. Sắc mặt gã nam tử cũng trở nên tái nhợt đi nhiều.

    Những con biên bức này không cắn xé mọi người trên xe mà bay lượn xung quanh, sau đó bạo tạc biến thành huyết vụ. Huyết vụ vừa gặp không khí liền đông lại, kết dính như keo. Chúng mạnh mẽ dính chặt lấy xe Jeep với mặt đường. Nhưng vì quán tính nên xe vẫn vọt đi một đoạn, sau đó bị lôi kéo bắn ngược trở lại, đập thẳng vào một cửa hàng bên đường.

    “Chạy đi! Các ngươi chạy nữa đi! Ta không rút gân nhổ cốt, luyệt hóa hồn phách các người không được!”

    Gã nam tử kiêu ngạo lớn tiếng gầm lên, đồng thời không ngừng lao tới. Mọi người trên xe Jeep kỳ thật chỉ bị trầy da một chút, xui xẻo thì gãy ít xương chứ không có vết thương trí mạng. Chiếc xe này dù sao cũng được thiết kế cho chiến trường, lực phòng ngự luôn được chú trọng cao nhất. Chẳng qua bây giờ, mọi người trong xe dù có trì độn mấy cũng biết chết chắc rồi. Hơn nữa nghe gã kia nói quả thực ngay cả hồn phách cũng không buông tha, là điều càng khiến cho người ta không thể nào tiếp nhận.

    “Chết đi!”

    Ngay khi gã nam tử bước tới bên ngoài cửa hàng, hắn đang định lôi sáu người trong xe ra giết, bỗng con tinh tinh vẫn một mực đuổi theo cũng đã vọt tới. Song khiến mọi người trong xe tò mò là nó không trực tiếp xông vào mà giống như nhân loại, đưa tay lật xe lên rồi ngó ngó vào trong, nhìn một chút rồi điên cuồng lao về phía gã nam tử.

    “Je, Jerrord?”

    Elaine phản ứng nhanh nhất, nàng chỉ thoáng sửng sốt liền lập tức gọi lớn. Con tinh tinh kia rõ ràng cũng khẽ liếc mắt nhìn nàng, hơi gật đầu coi như thừa nhận… Không sai, con tinh tinh cự đại này chính là vũ khí sinh vật và Jerrord chiếm cứ!

    Mọi người trong xe đều có cảm giác sống sót sau tai nạn, tất cả liền vội vàng chui từ trong xe ra nhưng cũng không dám rời khỏi cửa hàng đã sụp đổ một nửa này. Bởi bên ngoài đang phát sinh một trận đấu kịch liệt. Gã nam tử kia cũng không biết là loại quái vật gì, không ngờ chọi cứng được cả với với tinh tinh, dù không chiếm thượng phong nhưng cũng chưa đến nỗi bị một tát mất mạng. Thỉnh thoảng hắn còn có thể gây ra vài vết trảo trên người tinh tinh, thật quá kinh khủng mà. Mọi người căn bản không dám rời khỏi nơi này.

    “Nhiệm vụ hoàn thành, sống sót trong thế giới Skyline đủ một tuần, sau 10 giây lập tức trở về chủ thần không gian…”

    Đột nhiên trong đầu mọi người xuất hiện một thanh âm, mà thanh âm vừa vang lên cũng đúng lúc tên nam tử kia rơi vào hạ phong, mọi người không khỏi hưng phấn nhìn nhau, Jenny càng vui vẻ kêu lớn.

    Gã nam tử cũng không biết bọn họ trở về chủ thần không gian, mắt thấy còn phải dây dưa lâu liền ném nữ tử sau lưng về phía mọi người, đồng thời quát: “Giết bọn họ cho ta! Không làm được thì ta sẽ cắt vụn ngươi nuôi chó!”

    Hiện tại mọi người đều toàn thân mang thương tích, làm gì còn sức phản kháng. Mắt thấy nữ tử kia bị ném tới, cả đám liền vội lui lại phía sau. Nhưng bên đó là đám phế tích sụp đổ, còn cô gái kia cũng vừa vặn lăn trên mặt đất mấy vòng rồi đứng lên chắn trước mặt bọn họ. Tuy một cánh tay đã vặn vẹo biến hình nhưng nàng vẫn cười cười dữ tợn nhìn mọi người.

    “Thật xin lỗi, nếu không phải các ngươi chết thì là ta chết. Cho nên tốt nhất vẫn là các ngươi chết đi…”

    Nữ tử cười lạnh, bộ pháp càng lúc càng nhanh phóng về phía mọi người. J bỗng gầm lên một tiếng lao lên nghênh tiếp, nhưng vừa tiếp xúc liền bị cô gái này dùng một tay đâm thủng ngực, ngã sang bên cạnh, sinh tử chưa biết.

    (còn bảy giây… Sáu giây… Liều mạng!)

    “Trung châu đội các ngươi sao lại đuổi tận giết tuyệt các đội khác như vậy?” Sở Hạo rống to một tiếng rồi lao tới bên người cô gái, cùng lúc đó hai mắt hắn trở nên mờ mịt.

    Cô gái cười nhạo một tiếng, tốc độ càng nhanh hơn, thoáng cái đã tới bên cạnh mọi người: “Chúng ta là Trung châu… Trung châu đội!”

    Đang khi nói chuyện, nữ tử bỗng dưng dừng bước, nàng không thèm nhìn mọi người mà ánh mắt hướng về phía nửa trần nhà đã sụp đổ, tựa hồ chỗ đó có gì đó kích thích. Kỳ thật không chỉ mình nàng, gã nam tử kia cũng vội nhìn lên bầu trời. Chẳng qua khác với nữ tử, sắc mặt hắn từ điên cuồng biến thành hoảng sợ, tiếp đến tuyệt vọng.

    Xuyên qua nửa trần nhà bị sụp, mọi người cũng nhìn thấy trên bầu trời… một bóng hình đứng giữa hư không, người có thị lực tốt liền thấy hắn đấm một quyền mãnh liệt vào chiếc phi thuyền khổng lồ, ngay sau đó… phi thuyền bạo toái, lực lượng cự đại tạo thành sóng xung kích khủng bố áp xuống mặt đất, không may là cửa hàng bán phế này cũng nằm trong phạm vi đó…

    Nham khối vỡ vụn, trần nhà sụp đổ, các loại xi măng cốt thép vỡ toang…

    Sở Hạo mắt thấy trần nhà ngàn cân đang đè xuống đầu mình, hắn hiện tại đang phóng tới bên người nữ tử kia, căn bản không kịp thay đổi phương hướng. Chỉ thoáng chốc nữa thôi là khối khép lớn kia sẽ đè hắn thành thịt vụn, hắn… không kịp đổi hướng nữa rồi…

    “Sống sót…”

    Một giọng nữ khẽ truyền đến, Sở Hạo chỉ kịp nhìn thấy Jenny mang theo nụ cười hòa lẫn nước mắt đẩy hắn một cái, trong khi bản thân bị chìm trong trần nhà sụp đổ. Một cái đẩy này đã khiến nửa người trên Sở Hạo thoát ra ngoài phạm vi bị che phủ, mà nàng… đã bị triệt để trôn vùi phía dưới…

    “A!”

    Khi cơn đau kịch liệt truyền tới, Sở Hạo cảm thấy dường như mình vừa tiến nhập vào một trạng thái kỳ lạ, như tỉnh như mê, hết thảy đều không chân thực, chỉ là cùng với càm giác đó, trong đầu còn truyền đến một thanh âm.

    “Đoàn chiến chết 9 người, âm 9, âm một người trừ 2000 điểm, tổng cộng trừ 18k điểm…”

    Khi Sở Hạo lại có thể nhìn rõ một lần nữa, hoàn cảnh chung quanh đã hoàn toàn thay đổi, không còn người hoàn tinh, không còn phế tích tàn phá, không có thành thị gì mà chỉ xuất hiện một quảng trường nhỏ được bao bọc bởi hư không vô biên vô hạn. Hắn không thể nhìn rõ ngoài đó có gì. Cái duy nhất thấy được là trung tâm quảng trường có một quang cầu đang tỏa sáng…

    Trên quảng trường, ngoại trừ hắn đã mất đi nửa thân dưới, chỉ còn lại Ares cả người dường như dập nát, J thì bị xỏ xuyên ngực, Ao Saqi và… Jenny đều không thấy, bọn họ đã biến mất hoàn toàn…

    “Jenny!”

    “Trung châu đội!

    “A!!”
    ----------------

    .) ban đầu có 13 người, chết 9 còn 4, nhưng giờ lại thấy 3, vậy Ao Saqi đi đâu hay hắn là dẫn đạo giả ??? Mà cũng có khi là Z đại bấm máy tính sai.

     
  5. nhoctaxx

    nhoctaxx Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/3/11
    Bài viết:
    768
    Được thích:
    2,510
    VÔ HẠN THỰ QUANG
    Tác giả: Zhttty
    Nguồn: Bachngocsach



    Quyển 2 Daybreakers
    Chương 1: Cừu hận... chỉ cần khắc ghi trong lòng

    Dịch và biên: Phuthuyhog



    "Lần đầu tiên cường hóa kỹ năng thuộc tính sẽ đánh dấu cho việc ngươi đã bắt đầu vượt qua phàm nhân, nhưng... Đó đồng dạng cũng là bài học xương máu thứ nhất. Chủ thần... tuyệt sẽ không cho ngươi thoải mái!"


    Sở Hạo y theo lời Jenny lúc trước, hắn hướng quang cầu hét lớn: “Chủ thần, chữa trị toàn thân, điểm thưởng trừ vào mỗi người.”

    Vừa dứt lời, ba cột sáng liền hạ xuống bọc lấy bọn họ và nâng lên giữa không trung. Đặc biệt là Sở Hạo, ánh sáng trên người hắn là rực rỡ nhất. Thời gian dần trôi qua, hào quang rốt cục nhạt dần để lộ ra thân ảnh ba người khỏe mạnh không chút tổn thương.

    Cả ba đều đã thanh tỉnh. Chẳng bù với khi nãy ngoại trừ Sở Hạo, hai người kia đều đang trong tình trạng hấp hối, vậy mà hiện giờ một vết xước cũng không thấy. Dù là mất nửa người, toàn thân dập nát, hay ngực bị xỏ xuyên, chỉ cần được ánh sáng chiếu vào một lúc là lại sinh long hoạt hổ. Chữa trị toàn thân của chủ thần không ngờ cường hãn đến vậy, vượt xa phạm trù lý giải của khoa học mà con người đang nắm giữ rồi.

    Ba người đưa mắt nhìn nhau nhất thời không biết nói gì, trầm mặc… bi thương?

    “Trung châu đội…”

    Không biết qua bao lâu, từ giữa hai hàm răng Sở Hạo rít ra ba chữ này, ý tứ lạnh lẽo ấn chứa trong đó khiến hai người bên cạnh không rét mà run. Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy sát ý trên người Sở Hạo. Sát ý đó kịch liệt, khủng bố đến nỗi Ares và J có chút chịu không nổi.

    Vài giây sau, Sở Hạo mới dần thu hồi nét dữ tợn trên khuân mặt. Hắn thì thào nói nhỏ mấy câu, hầu như chỉ mình hắn nghe được: “Ta không nợ nhân tình, nhất là nhân tình sinh tử, Jenny, nguyện vọng của cô ta nhớ rồi. Cả mối thù của cô, ta tiếp nhận!”

    “Trung châu đội… thôn phệ 10 tỷ linh hồn? Giết chóc tất cả sinh mệnh trên đại lục? Hắc hắc… hắc hắc!”

    Sau vài tiếng cười lạnh, sát ý trên người Sở Hạo cuối cùng cũng biến mất, nụ cười mỉm đặc trưng lại ngự trị trên môi hắn.

    Ares và J tất nhiên không cho rằng Sở Hạo là loại bạc tình bạc nghĩa. Sát ý kinh khủng lúc nãy cũng chứng minh cho điều này. Mấy ngày làm việc chung khiến bọn họ hiểu thêm về con người cùng quyết tâm của hắn. Thế nhưng, bọn họ thực sự có thể đối đầu với tiểu đội luân hồi mạnh nhất ư? Có thể chống đỡ sinh vật tựa thần ma trên bầu trời khi đó ư?

    “Được rồi, không nên nghĩ nhiều…” Sở Hạo khẽ cười: “Cừu hận… chỉ cần khắc ghi trong lòng là được. Dù sao còn sống là còn cơ hội… Cũng như cái chủ thần không gian này, trước khi tới đây thì có ai từng nghĩ một thế giới như vậy lại tồn tại đâu? Không có? Cho nên chúng ta phải sống, như vậy mới có hy vọng.”

    Đúng vậy, chúng ta còn sống…

    Ares cùng J nở nụ cười khổ. Tương đối mà nói, biểu lộ của J bộc trực hơn một chút, còn dáng vẻ Ares… lại bao hàm ý tứ hàm xúc. Lần này hiểm tử hoàn sinh, nhưng cái cảm giác thoáng gặp qua tử thần không dễ chịu chút nào. Với thân phận của mình, Ares làm sao từng gặp phải những chuyện như vậy, nhưng hiện tại đã trải qua… và còn sống.

    “Tốt rồi, không cần nói nữa, trước hết kiểm tra xem chúng ta còn bao nhiều điểm.”

    Sở Hạo vừa nói xong liền nhắm mắt lại trao đổi với chủ thần, ý niệm trong đầu nghĩ đến số điểm thưởng của mình. Đây cũng là phương pháp Jenny nói với mọi người lúc trước…

    “Sở Hạo, Điểm thưởng 5500 điểm, một chi tiết phụ tuyến cấp B.”

    (5500 điểm à? Trong thế giới Skyline ta kiếm được tổng cộng 24500 điểm, nhưng bị trừ mất 18000 điểm, vậy là còn 6500, một chi tiết cấp B. Hiện tại chi tiết cấp B kia không đổi, như vậy chữa trị toàn thân tiêu tiêu tốn mất 1000, quá đắt.)

    Trong lòng Sở Hạo cảm thán, có điều hắn không biết chi phí chữa trị của mình đắt đỏ là vì hắn vừa mở cơ nhân tỏa, phần gien gặp vấn đề, chứ đứt tay gãy chân hay sống dở chết dở cũng sẽ không tốn như thế.

    (5500 điểm, haizz, chỉ còn một chút… Xem ra phải quy hoạch lại thuộc tính cường hóa, bằng không khi bước vào bộ phim kinh dị lần sau sẽ gặp phải nguy hiểm…)

    Sở Hạo suy nghĩ một lát mới nói: “Tôi còn 5500 điểm, một chi tiết cấp B”

    Ares tiếp lời: “Tôi còn 3500 điểm, một chi tiết cấp B.”

    “Ta giống Ares.”

    Ba người lần lượt báo ra kết quả, sau đó không hẹn mà cùng t nhắm mắt ngẩn người trước chủ thần thêm lúc nữa, biểu lộ trên mặt cũng dần biến hóa. Đầu tiên là J, hắn càng lúc càng vui vẻ, thậm chí khóe môi có chút cong lên. Ares tỏ ra thận trọng hơn, tựa hồ đang phải lưỡng lự lựa chọn.

    Về phần Sở Hạo, hắn vẫn một bộ bình tĩnh cùng chiêu bài cười mỉm không bao giờ thay đổi. Nhưng theo thời gian trôi qua, nét mặt hắn dần không biểu lộ gì cả… Chính xác là lạnh lùng, thu hồi tất cả cảm xúc, tựa hồ đã mất đi tri giác, tình cảm cùng những cử động mà người thường nên có, hoàn toàn là nét mặt ‘ba không’ tiêu chuẩn {*}. Khuân mặt vốn hơi anh tuấn vì nụ cười mỉm thường trực trên môi bỗng trở nên cứng đơ…

    Cùng lúc đó, tại một thế giới có thời gian, không gian, vật chất, năng nượng, tư duy thậm chí vũ trụ tương tự với hiện thực, thế giới Skyline…

    “…Vừa rồi ta tựa hồ nhìn thấy Sở Hiên.”

    Trong một mảng phế tích, hai thanh niên cùng một thiếu niên đứng nói chuyện với nhau, bên cạnh bọn họ còn có tàn dư của một cánh tay máy khổng lồ cùng một nữ tử đang được con tinh tinh xui xẻo đó nâng đỡ.

    Người thanh niên vóc dáng cao lớn nhất trong ba người chợt lên tiếng: “Lúc nãy khi ta đánh vỡ phi thuyền của người ngoài hành tinh, ta mơ hồ thấy trong tiểu đội luân hồi sắp rời đi có một người rất giống Sở Hiên…”

    Hai người còn lại không tự chủ rùng mình một cái, gã thanh niên trong đó cười lớn: “Đội, đội trưởng, đừng nói đùa chuyện kinh khủng vậy chứ, muốn dọa chết người sao?”

    Tên thiếu niên cũng hô: “Đúng vậy, Trịnh đại ca, phim này không thuộc thể loại linh dị đâu. Anh đừng nói chuyện giật gân như vậy, cũng không có hiệu quả tạo không khí. Đừng đùa thế mà.”

    Thanh niên cao lớn cười hắc hắc, đồng thời nhìn tới đống bùn nhão bên cạnh: “Lần trước để cái tiểu đội nuôi dưỡng này chạy thoát, bây giờ cuối cùng cũng giết được bọn chúng. Chẳng qua tên đội trưởng này không ngờ lại có số mệnh nhân vật chính, khiến hắn cường hóa được hai loại huyết thống khác biệt rồi phát sinh biến dị, hóa thân thành ác ma Vampire, chẳng những có thể hút máu người khác mà còn có thể tra tấn linh hồn họ để đề thăng. Chỉ tiếc là ham hố quá, mới mở được cơ nhân tỏa tầng thứ hai chứ không thì thật đúng là một cường địch khó chơi…”

    Lúc thanh niên cao lớn nói chuyện, gã thiếu niên nhìn tên còn lại nhỏ giọng lẩm bẩm: “Mạnh được bao nhiêu chứ? Tối đa cũng chỉ một quyền là thành bánh thịt.”

    Người thanh niên này liền cười cười, xoa đầu hắn, sau đó quay sang người cao lớn mở miêng: “Đội trưởng, nơi đây còn hai nhân vật chính sống sót, mà 10 phút nữa chúng ta cũng phải quay trở lại chủ thần không gian. Giờ anh định làm gì? Quét sạch đám quái vật ở đây hay là đi sang thành phố khác đập nổ một chiếc phi thuyền nữa?”

    Gã thanh niên cao lớn suy nghĩ một chút rồi nói: “Thời gian không còn nhiều, thanh lý qua đám vũ khí sinh vật ở thành phố này đi vậy… Chủ thần chết tiệt, tiêu diệt hết quái vật trong thành phố cộng thêm một chiếc phi thuyền mà chỉ cho ta 2000 điểm cùng một chi tiết cấp C… Đúng rồi, hay là đi hỏi thử hai người kia xem, lúc nãy ta thấy bọn họ ở cùng tiểu đội kia mà. Xem có phải vừa rồi ta thực sự nhìn thấy Sở Hiên hay không.”

    “Đội trưởng…”

    “Trịnh đại ca!”

    “Được rồi, được rồi, cứ coi như là ta sai đi… nhưng nếu đó là thật…”

    Vì vậy mấy phút sau, ba người thần sắc quỷ dị nhìn nhau. Trước mặt bọn họ, Elaine đem sự tình đám người Sở Hạo nói đại khái một lần.

    “Trí giả… Sở…”

    “Không phải chứ…”

    Không nói tới tiểu đội luân hồi mạnh nhất cùng gã nam nhân được xưng là cường đại nhất, tâm lý đang khủng hoảng quay cuồng ở một thế giới xa xôi… Sở Hạo đứng trầm mặc trước chủ thần một lúc lâu bỗng nhiên mở mắt lên tiếng: “Này, chúng ta cứ đứng đây mà tra duyệt các thứ trong chủ thần mãi à, chẳng lẽ muốn cường hóa luôn? Như vậy có phải hơi gấp không?”

    Đợi hai người kia mở mắt ra, hắn mới mỉm cười tiếp tục: “Thấy mấy cánh cửa bên kia chứ? Hẳn đó là không gian cá nhân mà Jenny nói, chỉ cần nắm chặt tay cầm, trong đầu nghĩ tới bố trí mình thích, bên trong sẽ xuất hiện căn phòng như ý muốn. Các vị, dù sao chúng ta cũng có thể nghỉ ngơi ở đây này 10 ngày, không cần thiết phải đổi thuộc tính cường hóa ngay mà nên cân nhắc cẩn thận một chút, số điểm thưởng của chúng ta vốn không nhiều nhặn gì mà. Xem thì cũng xem rồi, nên nghỉ ngơi một ngày đi thôi.”

    Ares và J liền gật đầu đồng ý, trên thực tế, bọn hắn đã nhìn qua các loại thuộc tính trong chủ thần. Chúng được chia làm mấy loại lớn, rậm rạp chằng chịt vô số đủ làm cho người ta hoa mắt chóng mặt. Hiện tại bọn hắn cần gấp một chỗ để tổng kết lại mấy thứ đó và nghỉ ngơi tu dưỡng. Thế giới Skyline đã làm hao kiệt toàn bộ tâm lực của mọi người.

    Không ai nói gì thêm, cả ba đều tự tìm lấy gian phòng cho mình, tay đặt lên nắm cửa, tưởng tượng một lát rồi mới mở ra. Sở Hạo cũng vậy, hắn muốn biết chỗ ở mà trong lòng mình luôn khao khát rốt cuộc là nơi nào.

    Phía sau cánh cửa, một căn phòng lộn xộn tựa như cái nhà kho, khắp nơi bẩn thỉu ẩm ướt âm lãnh, chỉ có nơi góc tường hẻo lánh là xuất hiện chút bông vải cũ nát xếp chồng lên nhau, miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn của một cái ổ, đủ cho đứa bé nắm vừa bên trong.

    Nơi này… nơi này là…

    Nước mắt Sở Hạo lăn dài! Hắn bước vào căn phòng rồi đóng cửa lại, lẳng lặng đi tới trước cái ổ nhỏ kia và cuộn mình nằm lên trên đó. Hắn cảm nhận được khí tức quen thuộc mà ôn hòa, tựa như lúc chị đang nằm cạnh ôm lấy hắn, giúp hắn không bị đông cứng trong mùa đông, song chính chị lại lạnh đến toàn thân run rẩy… Thời gian dần trôi qua, hắn cũng an tâm chìm trong giấc ngủ…

    Nơi tâm ta an bình, đó chính là cố hướng…

    Là nhà.

    ----------------------

    {*}: không nói, không cười, không cảm xúc- chắc thế ^^!
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)