Huyền Huyễn Vô Địch Thiên Hạ - Thần Kiếm

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Vô Địch Thiên Hạ
    Tác giả: Thần Kiếm
    Chương 1: Đại Lục Phong Tuyết.

    Nhóm dịch: Lăng Thiên
    Nguồn: IRead

    Giới thiệu:


    Hoàng Tiểu Long vốn là thiên tài trăm năm khó gặp của một thế gia trên địa cầu.

    Không ngờ sau một giấc ngủ, Hoàng Tiểu Long lại phát hiện ra mình đã xuyên đến một thế giới vô cùng xa lạ có tên là Thế giới Vũ Hồn. Hơn nữa linh hồn lại nhập vào một đứa trẻ khiến hắn vô cùng buồn bực.

    Tuy nhiên, ông trời đã cho hắn mang theo Hoa Hạ vô thượng võ học bí điển Dịch Cân kinh xuyên không đến đây thì nhất định hắn sẽ ở nơi này phát huy nó đến tận cùng.
    Mời các bạn đón đọc và theo dõi hành trình chinh phục thiên hạ của Hoàng Tiểu Long nhé.






    Đêm từ từ buông xuống, một mảnh tĩnh lặng, trên trời ngàn sao lấp lánh.

    Trên sườn núi, một đứa trẻ tầm sáu bảy tuổi đang đứng với một tư thế kỳ quái, hai chân thẳng đứng, mở rộng ra, mũi chân chạm đất, gót chân nhấc lên, hai tay giơ lên cao, đứng thẳng, đầu ngẩng lên, một tia linh khí thiên địa như có như không không ngừng lượn lờ xung quanh thân thể cậu.

    Ánh trăng sáng tỏ, trải dài xuống bao phủ lấy thân thể đứa trẻ.

    Đứa trẻ vẫn duy trì tư thế ấy, không ngừng thổ nạp, linh khí thiên địa cũng theo những lần thổ nạp ấy tiến vào trong cơ thể, lưu chuyển không ngừng ở trong kinh mạch trong cơ thể cậu.

    Đêm, chầm chậm trôi qua.

    Ánh trăng dần lui, tia sáng ánh mặt trời đầu tiên chiếu lên trên người đứa trẻ. Cậu từ từ thu hồi song chưởng, hai mắt vừa mở, trong hai mắt lóe lên hai đạo tinh mang.

    Hoàng Tiểu Long nhổ ra một ngụm trọc khí, đôi mắt lấp lánh như ánh sao nhìn chăm chú vào vầng mặt trời đang từ từ nhô lên cao. Từ lúc ra đời đến nay, hắn đi tới cái thế giới này đã bảy năm rồi, từ ba tuổi bắt đầu tu luyện Dịch Cân kinh đến bây giờ đã được bốn năm. Trong vòng bốn năm, hắn đã tu luyện Dịch Cân kinh tới thức thứ ba, Chưởng Thác Thiên Môn.

    Ở kiếp trước, tổ tiên hắn từng là đệ tử nội môn Thiếu Lâm Tự, Dịch Cân kinh này chính là do tổ tiên hắn truyền thừa xuống, đến bây giờ Hoàng Tiểu Long vẫn không hiểu nổi tại sao một người được cả gia tộc cho rằng là kỳ tài luyện võ trăm năm khó kiếm như hắn lúc tỉnh dậy lại xuyên không đến thế giới này!

    Hơn nữa điều khiến cho buồn bực chính là hắn lại đi nhập vào thân thể của một tiểu tử mới ra đời.

    Hoàng Tiểu Long nhìn cánh tay bé tí tẹo của mình, đau khổ bật cười, ở kiếp trước hắn mười bảy tuổi, mười bốn năm khổ luyện, cuối cùng đã tu luyện được Dịch Cân kinh đến thức thứ chín, không ngờ bây giờ lại phải bắt đầu tu luyện lại từ đầu.

    Lúc này, tiếng bước chân thật nhỏ truyền vào trong tai Hoàng Tiểu Long, tiếng bước chân này là từ dưới sườn núi truyền đến. Hoàng Tiểu Long không cần quay đầu lại cũng biết là ai tới. Quả nhiên, một âm thanh thánh thót vang lên: "Đại ca, muội biết kiểu gì huynh cũng đang ở đây ngắm mặt trời mọc, phụ thân và mẫu thân đang tìm huynh đó."

    Hoàng Tiểu Long quay đầu nhìn lại, chỉ thấy dáng vẻ của một tiểu nữ hài tầm năm sáu tuổi, tóc tết thành hai cái đuôi sam dài, hai mắt to tròn vô cùng khả ái từ dưới sườn núi đi lên, đây chính là muội muội kiếp này của Hoàng Tiểu Long, Hoàng Mẫn.

    Ngoài Hoàng Mẫn, Hoàng Tiểu Long còn có một tiểu đệ đệ kém hắn ba tuổi, Hoàng Tiểu Hải.

    "Phụ thân cùng phụ mẫu tìm ta sao?" Hoàng Tiểu Long: "Có chuyện gì vậy?"

    "Không biết." Giọng của Hoàng Mẫn vẫn còn có chút bập bẹ: "Đại ca, chúng ta mau trở về đi thôi, nếu về trễ, phụ thân cùng phụ mẫu lại đánh đòn huynh đấy."

    Hoàng Tiểu Long nghe vậy cười một tiếng, véo vào khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu của muội muội Hoàng Mẫn, cười nói: "Vậy đi thôi."

    Hoàng Mẫn xoa xoa nơi bị Hoàng Tiểu Long véo, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, hờn dỗi nói: "Đại ca thật đáng ghét, muội đã nói với huynh rồi, sau này không cho phép véo má muội mà."

    Nhưng dù giọng của Hoàng Mẫn mặc dù tỏ rõ sự giận dữ, gò má bầu bĩnh lại bị Hoàng Tiểu Long véo thêm một cái nữa. Véo xong, Hoàng Tiểu Long cười phá lên chạy đi, Hoàng Mẫn thì nộ thanh nộ khí hét lên ở phía sau đuổi theo.

    "Đại ca, huynh mau đứng lại!"

    Hai người, một trước một sau chơi đùa từ trên sườn núi chạy về hướng Hoàng gia trang dưới chân núi.

    Ở kiếp trước, Hoàng Tiểu Long mặc dù đã là thiếu niên mười bảy tuổi, nhưng có lẽ do cùng muội muội Hoàng Mẫn ở cùng nhau, nên cũng bị lây một phần tính khí trẻ con.

    Rất nhanh, huynh muội hai người đã trở về tới Hoàng gia trang.

    Đi vào Hoàng gia trang, Hoàng Tiểu Long liền hướng phía Đông điện viện mà đến, đi tới điện viện, liền thấy một vị trung niên tuổi chừng ba mươi mấy, phong thái nho nhã, mày kiếm mũi ưng, thân mang áo bào trắng, bên cạnh là một thiếu phụ xinh đẹp, đây chính là phụ thân Hoàng Bằng và mẫu thân Tô Yến của Hoàng Tiểu Long ở đời này.

    "Phụ thân, phụ mẫu, hai người tìm ta?" Hoàng Tiểu Long tiến vào điện viện, hỏi.

    Mày kiếm Hoàng Bằng dựng lên: "Ngươi sáng sớm đã đi đâu vậy?"

    "Được rồi, đừng dọa hài tử." Tô Yến lên tiếng cười nói: "Long nhi, mấy ngày nữa là ngươi bảy tuổi rồi đó. Khi bảy tuổi, Vũ hồn trong cơ thể đã có thể thức tỉnh, để chúng ta dẫn ngươi đi võ điện, kích thích Vũ hồn trong cơ thể."

    Thức tỉnh Vũ hồn? Hoàng Tiểu Long ngẩn ra.

    Cái thế giới này, trong cơ thể người bình thường đều có Vũ hồn tồn tại, một gã chiến sĩ sau này thực lực mạnh hay yếu có liên quan mật thiết với Vũ hồn trong cơ thể. Vũ hồn phân ra hạ cấp, trung cấp, cao cấp phân chia ra mười cấp. Mà phía trên cấp mười là siêu cấp Vũ hồn, chỉ có Vũ hồn mới có thể hấp thu linh khí thiên địa trở thành một chiến sĩ.

    Dĩ nhiên, cũng có người trong cơ thể không có Vũ hồn, hoặc là có, nhưng chỉ là phế Vũ hồn, không thể tu luyện, người như vậy thì hoàn toàn đúng là phế vật rồi!

    "Vũ hồn." Hai mắt Hoàng Tiểu Long lóe lên, hắn cũng rất muốn biết trong cơ thể hắn có Vũ hồn hay không, hoặc Vũ hồn của hắn là cái gì.

    Dưới sự hướng dẫn của Hoàng Bằng cùng Tô Yến, Hoàng Tiểu Long đi tới võ điện Hoàng gia trang.

    Khi đến nơi, đã trông thấy không ít người đứng trong võ điện. Lần thức tỉnh Vũ hồn này, ngoài Hoàng Tiểu Long ra còn có những đệ tử Hoàng gia trang khác.Một trung niên khí vũ hiên ngang đang đứng trong võ điện, khuôn mặt trung niên ấy hình chữ điền, lông mày thô, khí thế trên người phát ra khiến cho người ta cảm giác một loại áp bách vô hình, đây chính là đại ca của phụ thân Hoàng Tiểu Long - Hoàng Minh. Đứng bên cạnh Hoàng Minh là một đứa trẻ trạc tuổi như Hoàng Tiểu Long, đó là nhi tử thứ hai của đại bá Hoàng Minh - Hoàng Vĩ.

    Hoàng Vĩ lớn hơn Hoàng Tiểu Long một tháng tuổi thì, lần này cũng tới võ điện tiến hành thức tỉnh Vũ hồn.

    Hoàng Bằng cùng Tô Yến dẫn theo Hoàng Tiểu Long hướng về trong đại điện đi tới, phụ thân Hoang Tiểu Long lên tiếng chào: "Đại ca."

    Hoàng Tiểu Long cũng theo đó chào một tiếng đại bá.

    Hoàng Minh nhìn thấy phu phụ Hoàng Bằng, Tô Yến đến, sắc mặt không chút thay đổi, chỉ gật đầu nói: "Các ngươi đã tới."

    Ở trong trí nhớ của Hoàng Tiểu Long, cho tới bây giờ hắn chưa từng thấy đại bá Hoàng Minh nở nụ cười, hình pháp trong Hoàng gia trang do Hoàng Minh chấp chưởng, rất nghiêm khắc.

    Sau khi nói xong Hoàng Minh cũng không nói thêm lời nào nữa. Hoàng Bằng biết rõ tính tình đại ca, nên cũng không trách móc.

    Mấy người Hoàng Tiểu Long đến đại điện không bao lâu, liền nghe thấy ở ngoài đại điện vang lên một trận cười sảng khoái. Hoàng Tiểu Long cùng mọi người nhìn ra, chỉ thấy một lão giả thân hình cao lớn ở giữa vòng vây một nhóm người đang đi vào đại điện, lão giả này chính là gia gia của Hoàng Tiểu Long - Hoàng Kỳ Đức, cũng là Hoàng gia trang trang chủ. Bốn mươi năm trước, Hoàng gia trang chính là do Hoàng Kỳ Đức thành lập.

    "Lão trang chủ!"

    Hoàng Kỳ Đức đến, tất cả đệ tử Hoàng gia trang trong đại điện vội vàng rối rít hành lễ.

    Ba người Hoàng Minh, Hoàng Bằng, Tô Yến cũng bước lên trước: "Phụ thân!"

    Hai người Hoàng Tiểu Long, Hoàng Vĩ thì tiến lên chào: "Gia gia."

    Hoàng Kỳ Đức nở nụ cười, gật đầu đối với mấy người Hoàng Minh, rồi quay sang đám đệ tử Hoàng gia trang trên đại điện cười nói: "Tốt lắm tốt lắm, không cần đa lễ, ta hôm nay chẳng qua là tùy tiện sang đây xem mà thôi."

    Vốn dĩ hàng năm võ điện mở ra, đệ tử Hoàng gia trang tiến hành thức tỉnh Vũ hồn, Hoàng Kỳ Đức cũng sẽ không tới, nhưng năm nay lại không giống thế, bởi vì Hoàng Tiểu Long cùng Hoàng Vĩ mà hắn vốn đang bế quan phải cố ý xuất quan đến đây.

    Hoàng Kỳ Đức tới phía trước đại điện, quét nhìn mọi người một lượt, cuối cùng ánh mắt rơi ở trên người một vị Hôi bào lão giả, cười nói: "Nếu mọi người đến đông đủ rồi, vậy thì bắt đầu thôi."

    "Vâng, trang chủ." Hôi bào lão giả cung kính đáp một tiếng, sau đó đi lên trên đại điện.

    Hôi bào lão giả là đại quản gia của Hoàng gia trang - Trần Ứng.

    Hoàng Tiểu Long từng nghe phụ thân nói, Trần Ứng là một lão nhân theo gia gia Hoàng Kỳ Đức lâu nhất, từ lúc còn chưa thành lập Hoàng gia trang, đã ở bên cạnh cùng đi theo gia gia rồi.

    Trần Ứng tới đến trong đại điện, hai tay xuất hiện tia sáng. Tia sáng bắt đầu khởi động, một cỗ lực lượng kinh khủng khiến cho lòng người cảm thấy bị áp lực từ bên trong thân thể kia phát ra.

    Hai mắt Hoàng Tiểu Long lóe lên, đây chính là lực lượng Đấu khí của cường giả cấp chín sao?

    Thật là mạnh!

    Cho dù ở kiếp trước hắn tu luyện Dịch Cân kinh tới thức thứ chín cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Trần Ứng.

    Theo lực lượng Đấu khí Trần Ứng quán chú, chỉ thấy trong đại điện tia sáng của đồ văn hình lục giác đột nhiên lóe lên, tiếp theo quang mang đại thịnh, tạo thành đạo cột sáng.

    "Hoàng Vĩ, ngươi lên đi." Hoàng Kỳ Đức nhìn về phía Hoàng Vĩ.

    "Vâng, gia gia." Hoàng Vĩ đáp, sau đó đến trước đồ văn lục giác, đi vào trong cột sáng. Ánh mắt mọi người trong đại điện chăm chú nhìn Hoàng Vĩ tiến vào bên trong cột sáng, Sắc mặt Hoàng Minh vốn luôn luôn không chút thay đổi lúc này nhìn nhi tử, thần sắc cũng không khỏi khẩn trương lên.

    Cột sáng đồ văn hình lục giác bao quanh Hoàng Vĩ, không bao lâu sau, trên người Hoàng Vĩ đột nhiên xuất hiện từng đoàn từng đoàn hắc sắc quang mang. Hắc sắc quang mang bắt đầu thành hình, một hắc sắc hư ảnh hiện lên phía sau Hoàng Vĩ, là một con tam nhãn hắc sắc Hổ, theo hư ảnh Hắc Hổ xuất hiện, một tiếng tiếng hổ gầm phá không vang lên, đại điện chấn động.

    Mọi người ai cũng khiếp sợ.

    Hoàng Kỳ Đức nhìn hình dạng hư ảnh hắc sắc hổ sau lưng tôn tử Hoàng Vĩ kia, hai mắt sáng lên, theo đó mà vui mừng cười lên ha hả.

    "Đây là Vũ hồn cấp mười, tam nhãn Hắc Hổ!" Đại quản gia Trần Ứng kêu lên, thanh âm có chút rúng động.

    Vũ hồn cấp mười, là một trong những Vũ hồn cao nhất, gần tới siêu cấp Vũ hồn!

    Vũ hồn Hoàng Vĩ là Vũ hồn cấp mười, tam nhãn Hắc Hổ!


     
    Chỉnh sửa cuối: 19/9/18
    inthenight and buinhi99 like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Vô Địch Thiên Hạ
    Tác giả: Thần Kiếm
    Chương 2: Vũ Hồn Cấp Bảy

    Nhóm dịch: Lăng Thiên
    Nguồn: IRead

    "Vũ hồn cấp mười, dĩ nhiên là Vũ hồn cấp mười!"

    Vũ hồn cấp mười, đừng nói Thương Lan huyện, ngay cả vương quốc Lạc Thông cũng không có nhiều!

    Hoàng Minh nhìn tam nhãn Hắc Hổ huyền phù phía sau nhi tử kia, hai nắm đấm siết chặt, bởi vì kích động mà thân thể kìm chế không được khẽ run lên.

    Tiếng cười của Hoàng Kỳ Đức ở trên đại điện vang vọng thật lâu.

    Lần này đến võ điện, không ngờ lại khiến hắn kinh hỉ lớn như thế!

    “Tốt, tốt, tốt!" Hoàng Kỳ Đức luôn miệng cười to nói, hắn hít sâu một hơi, tận lực áp chế kích động ở trong lòng.

    Hai mắt hắn tràn đầy ý mừng, từ ái nhìn tôn tử có Vũ hồn cấp mười. Hắn tin tưởng, trải qua sự tận tâm bồi dưỡng sau này của Hoàng gia trang, tôn tử có Vũ hồn cấp mười này tuyệt đối có thể đột phá được mơ ước cả đời này: cảnh giới không thể đạt tới của Hoàng Kỳ Đức hắn!

    Lúc này, Hoàng Bằng đi tới trước mặt Hoàng Minh, nói: "Chúc mừng đại ca."

    Hoàng Minh nhìn vẻ mặt chân thành của Hoàng Bằng, vỗ vỗ bả vai hắn, cười nói: "Cảm ơn ngươi Nhị đệ!" Rồi bỗng nhiên dừng một chút, nói: "Để cho Tiểu Long tới thức tỉnh Vũ hồn, nói không chừng cũng có Vũ hồn cấp mười."

    Nhưng ngữ điệu này cho dù ai cũng nghe ra được, đây là Hoàng Minh đang an ủi Hoàng Bằng. Vũ hồn cấp mười là như nào chứ? Ai cũng có thể có sao?

    Trong đại điện Hoàng gia trang, tất cả trưởng lão, quản sự cũng rối rít đi tới trước mặt Hoàng Minh chúc mừng không ngừng.

    "Vĩ nhi, ngươi tới đây." Lúc này, Hoàng Kỳ Đức đến trong đại điện, ngoắc tay với Hoàng Vĩ cười nói.

    "Vâng, gia gia." Hoàng Vĩ đáp một tiếng, đi về phía Hoàng Kỳ Đức. Khi bước ngang qua trước người Hoàng Tiểu Long, Hoàng Vĩ cơ hồ liếc Hoàng Tiểu Long một cái, người khác có lẽ nhìn không thấy, nhưng Hoàng Tiểu Long hoàn toàn thấy được vẻ cao ngạo đắc ý trong mắt Hoàng Vĩ.

    "Vũ hồn cấp mười à." Hoàng Tiểu Long nhìn bóng lưng Hoàng Vĩ quay về phía mình, vẻ mặt bình tĩnh.

    Hoàng Vĩ mặc dù là nhi tử của đại bá hắn, nhưng quan hệ với hắn cũng không khá lắm. Hai năm trước, Hoàng Vĩ cùng mấy tên nhi tử của trưởng lão Hoàng gia trang khi dễ muội muội Hoàng Mẫn, sau đó bị Hoàng Tiểu Long bắt gặp, hậu quả tự nhiên có thể nghĩ. Hoàng Vĩ cùng mấy gã nhi tử của trưởng lão Hoàng gia trang bị Hoàng Tiểu Long thu thập cực thảm, từ sau đó, Hoàng Vĩ luôn luôn để bụng đối với Hoàng Tiểu Long.

    Hoàng Vĩ đi tới trước mặt Hoàng Kỳ Đức, Hoàng Kỳ Đức nở nụ cười, đưa tay xoa xoa đầu Hoàng Vĩ, ánh mắt cực kỳ nhu hòa, cười nói với Hoàng Minh: "Hoàng Minh, ngươi làm rất tốt, sinh cho ta một đứa cháu ngoan!"

    Hoàng Minh nghe thấy phụ thân khen, cười cười, có chút ngượng ngùng: "Phụ thân, người xem kìa, không phải chúng ta nên tiếp tục tiến hành nghi thức thức tỉnh đã sao?"

    Hoàng Kỳ Đức gật đầu, cũng biết lúc này không thích hợp tiếp tục nói mấy lời này, cười nói: "Tốt, tiếp tục tiến hành nghi thức thức tỉnh."

    Sau Hoàng Vĩ, đến phiên Hoàng Tiểu Long tiến hành Vũ hồn thức tỉnh. Cùng với tiếng nói vừa dứt của Hoàng Kỳ Đức, trên đại điện chúng trưởng lão, quản sự cùng đệ tử không thể không nhìn về Hoàng Tiểu Long. Hoàng Tiểu Long cùng Hoàng Vĩ đều là tôn tử của lão trang chủ, Hoàng Vĩ thân có Vũ hồn cấp mười, còn Hoàng Tiểu Long thì như thế nào chứ?

    Đang lúc mọi người nhìn soi mói, vẻ mặt Hoàng Tiểu Long vẫn rất bình tĩnh đi vào trong cột sáng đồ văn lục giác.

    Nhìn nhi tử tiến vào bên trong cột sáng đồ văn lục giác, hai người Hoàng Bằng cùng Tô Yến bất giác nắm chặt tay đối phương, trong lòng thấp thỏm, hai mắt không hề chớp.

    Mà lúc Hoàng Tiểu Long tiến vào bên trong cột sáng không bao lâu, cũng giống như Hoàng Vĩ lúc trước, bốn phía thân thể Hoàng Tiểu Long xuất hiện từng đoàn từng đoàn hắc sắc quang mang. Nhìn bốn phía thân thể Hoàng Tiểu Long giống như lúc nãy xuất hiện hắc sắc quang mang, mọi người không thể không ngẩn ra. Đột nhiên đúng lúc ấy, trên người Hoàng Tiểu Long nổi lên từng đạo lam quang, lam sắc quang mang này không ngừng lóe lên, lộ ra vẻ cực kỳ yêu dị.

    Sau đó, một đạo hắc sắc cùng lam sắc hư ảnh xuất hiện ở phía sau trên đỉnh đầu Hoàng Tiểu Long, mọi người chỉ thấy hai cái đầu một hắc một lam, hình dáng tựa như Vũ hồn giống xà.

    Mọi người nhìn nhau.

    Song Đầu Xà Vũ hồn?

    Nhưng theo bọn họ biết, thú Vũ hồn Song Đầu Xà thân thể có màu đỏ và vàng, nhưng trước mắt cái song đầu này lại là một hắc một lam, hơn nữa thân thể cũng một bên hắc một bên lam.

    Hoàng Kỳ Đức nhìn Vũ hồn phía sau Hoàng Tiểu Long, ánh mắt vừa nghi ngờ vừa thất vọng. Theo hắn, Vũ hồn của tôn tử Hoàng Tiểu Long này chỉ là một chủng biến dị Song Đầu Xà Vũ hồn, đệ tử có biến dị Vũ hồn cũng không ít, nhưng Song Đầu Xà Vũ hồn chẳng qua chỉ là Vũ hồn cấp bảy. Vũ hồn cấp bảy mặc dù cũng là Vũ hồn cao cấp, nhưng so sánh cùng Vũ hồn cấp mười của tôn tử Hoàng Vĩ, thì đương nhiên là cũng là thiên so địa biệt rồi.

    Hoàng Bằng cùng Tô Yến nhìn Vũ hồn phía sau nhi tử, thấy vẻ mặt và phản ứng của Hoàng Kỳ Đức không tỏ vẻ gì thì có hơi thất vọng. Vũ hồn cấp bảy mặc dù so với các đệ tử Hoàng gia trang khác cũng được coi là thiên phú không tồi, nhưng thân làm phụ thân phụ mẫu sao lại không hy vọng nhi tử của mình có Vũ hồn cấp mười chứ?

    "Trang chủ, người xem?" Đại quản gia Trần Ứng không thể không nhìn về phía Hoàng Kỳ Đức.

    Hoàng Kỳ Đức trầm ngâm nói: "Đây là Vũ hồn cấp bảy, biến dị Song Đầu Xà."

    Tất cả trưởng lão, quản sự trong đại điện Hoàng gia trang cũng âm thầm gật đầu, hiển nhiên bọn họ cũng đồng ý với cái nhìn của lão trang chủ Hoàng Kỳ Đức.

    Vũ hồn cấp bảy, Song Đầu Xà biến dị? Hoàng Tiểu Long đi ra cột sáng đồ văn lục giác, vẻ mặt bình tĩnh, chỉ có hắn biết, trong cơ thể hắn Vũ hồn không phải là Vũ hồn cấp bảy Song Đầu Xà biến dị đơn giản như vậy.

    Thấy Vũ hồn của Hoàng Tiểu Long chẳng qua chỉ là Song Đầu Xà biến dị cấp bảy, khóe miệng Hoàng Vĩ khẽ nhếnh lên cười lạnh, hai mắt đầy khiêu khích nhìn về phía Hoàng Tiểu Long.

    Ánh mắt khiêu khích của Hoàng Vĩ đó, Hoàng Tiểu Long cũng chỉ tự nhiên mà thu ở trong mắt, vẻ mặt vẫn hờ hững, hắn cũng lười đi so đo cùng với một tiểu hài tử.

    Sau Hoàng Tiểu Long, kế tiếp là Chu Học Đông, nhi tử của Chu Quang trưởng lão Hoàng gia trang tiến hành thức tỉnh Vũ hồn, Chu Học Đông cũng là một trong những người cùng đám Hoàng Vĩ khi dễ Hoàng Mẫn năm đó và bị Hoàng Tiểu Long thu thập thê thảm.

    Sau khi Chu Học Đông thức tỉnh Vũ hồn, nhưng chẳng qua cũng chỉ là Vũ hồn cấp sáu Huyết Nhãn Lang.

    Sau Chu Học Đông, Hoàng gia trang lại có thêm hai mươi mấy tên đệ tử lần lượt tiến hành thức tỉnh Vũ hồn, phần lớn là Vũ hồn cấp bốn, cấp năm, cấp sáu, còn có mấy người phế Vũ hồn là Vũ hồn cấp một, cấp hai.

    Lần thức tỉnh Vũ hồn này, Vũ hồn Hoàng Tiểu Long đứng thứ hai, nhưng cũng giống như các đệ tử khác của Hoàng gia trang, trở thành nhân vật làm nền cho Vũ hồn cấp mười Hoàng Vĩ.

    Nghi thức thức tỉnh Vũ hồn kết thúc, vẻ mặt Hoàng Kỳ Đức tươi cười, nhìn đám người Hoàng Minh, Hoàng Bằng cùng với các trưởng lão trong đại điện nói: "Sau này, việc tu luyện của Hoàng Vĩ, ta sẽ tự mình chỉ điểm."

    Tự mình chỉ điểm?

    Mọi người lấy làm kinh hãi.

    "Vâng, thưa phụ thân!" Trên mặt Hoàng Minh kinh hỉ, đáp.

    Nghe thấy phụ thân Hoàng Kỳ Đức muốn đích thân chỉ điểm nhi tử của đại ca, Hoàng Vĩ, Hoàng Bằng nhìn nhi tử Hoàng Tiểu Long một cái, trong lòng thở dài.

    Sau đó võ điện đóng cửa, mọi người tản đi.

    Trở lại Đông điện viện, Tô Yến bất mãn nói: "Phụ thân cũng quá thiên vị đi, người lại muốn tự mình chỉ điểm Hoàng Vĩ tu luyện, Hoàng Vĩ là tôn tử của người, chẳng lẽ Tiểu Long của chúng ta không phải?"

    Hoàng Bằng nhướng mày, vung tay lên, nói: "Được rồi, chuyện này không nên nói nữa." Trong lòng hắn sao không phiền muộn, nhưng hắn cũng biết, Hoàng Vĩ có Vũ hồn cấp mười, phụ thân Hoàng Kỳ Đức muốn đích thân chỉ điểm tu luyện, đây cũng là chuyện bình thường.

    "Tiểu Long, thiên phú của ngươi không tồi, với thiên phú của ngươi, sau này cố gắng tu luyện, trở thành cường giả cấp tám cũng không khó." Hoàng Bằng quay đầu lại, nói với Hoàng Tiểu Long.

    "Nhi tử biết rồi, phụ thân." Hoàng Long gật đầu, nói đến đây, hắn há miệng, định nói với Hoàng Bằng cùng Tô Yến Vũ hồn của mình không phải là Vũ hồn cấp bảy, nhưng suy nghĩ một chút, cuối cùng lại không lên tiếng.

    Sau đó, Hoàng Bằng đưa cho Hoàng Tiểu Long một bộ công pháp tu luyện Đấu khí, cũng nói một số điểm cần chú ý khi tu luyện, Hoàng Tiểu Long đều nhất nhất nhớ ở trong lòng.

    Rời khỏi điện viện, Hoàng Tiểu Long trở về tiểu viện của mình, lật xem bộ công pháp tu luyện Đấu khí phụ thân Hoàng Bằng vừa đưa cho, sau đó xếp bằng ngồi xuống, dựa theo công pháp tầng thứ nhất, hấp thu linh khí thiên địa.

    Cùng với sự vận chuyển công pháp, Vũ hồn biến dị Song Đầu Xà của Hoàng Tiểu Long hiện lên phía sau, song đầu đột nhiên mở to miệng, thôn phệ linh khí thiên địa bốn phía, linh khí thiên địa bốn phía lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp hội tụ tới đây.

    Linh khí thiên địa bị Song Đầu Xà thôn phệ không ngừng tràn vào trong cơ thể Hoàng Tiểu Long, ở trong kinh mạch Hoàng Tiểu Long linh khí thiên địa không ngừng lưu chuyển, cũng từ từ chuyển hóa thành Đấu khí.

    Đêm đến, ánh trăng như nước, hắt vào từ cửa sổ nhỏ của tiểu viện.

    Sau đó, Hoàng Tiểu Long mở choàng hai mắt, sắc mặt cực kỳ quái dị, bởi vì mới vừa rồi, hắn dựa theo bộ công pháp Đấu khí của phụ thân đưa cho hắn kia, làm theo lộ tuyến vận chuyển Đấu khí trong kinh mạch tầng thứ nhất của Huyền Thanh Công công pháp, chỉ mới vận chuyển lần thứ nhất đã hoàn thành, không có chút khó khăn, cản trở nào!

    Chỉ dùng mấy giờ, không chỉ ngưng tụ Đấu khí thành công, hơn nữa còn thành công đột phá đến cấp một, trở thành chiến sĩ cấp một!

    Trong lòng Hoàng Tiểu Long dâng lên một cảm giác hoang đường, hắn nhớ phụ thân đã từng nói, gia gia Hoàng Kỳ Đức của hắn phải mất thời gian cả nửa năm mới thành công đột phá cấp một, trở thành chiến sĩ cấp một!

    Mà gia gia Hoàng Kỳ Đức của hắn có Vũ hồn Lục Dực Kim Hầu cấp tám.​
     
    inthenight and buinhi99 like this.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Vô Địch Thiên Hạ
    Tác giả: Thần Kiếm
    Chương 3: Duy Chỉ Tiểu Long Là Không Có

    Nhóm dịch: Lăng Thiên
    Nguồn: IRead

    Nếu người ta biết Hoàng Tiểu Long trong vòng mấy canh giờ, không chỉ ngưng tụ Đấu khí thành công, mà còn đột phá trở thành Nhất giai chiến sĩ, chỉ sợ sẽ kinh hãi đến chết.

    Đừng nói người khác, ngay cả Hoàng Tiểu Long cũng không thể tin được.

    Mặc dù lúc trước Hoàng Tiểu Long cũng cảm giác Vũ hồn của hắn không phải chỉ là Vũ hồn cấp bảy đơn giản như vậy, thế nhưng chuyện này cũng quá nghịch thiên, dựa theo thuyết pháp của phụ thân hắn, Vũ hồn của mình đẳng cấp càng cao, thiên phú lại càng cao, tốc độ tu luyện càng nhanh.

    Gia gia Hoàng Kỳ Đức hắn chính là đứng đầu Vũ hồn cấp tám Lục Dực Kim Hầu, đột phá Nhất giai chiến sĩ phải nửa năm, hắn chỉ dùng mấy canh giờ, điều này nói rõ đẳng cấp Vũ hồn của hắn tuyệt đối vượt xa, cao hơn gia gia Hoàng Kỳ Đức hắn.

    Vũ hồn cấp mười? Không, tốc độ tu luyện Vũ hồn cấp mười cũng không thể biến thái như vậy, cao hơn thập cấp, như vậy là… trong óc Hoàng Tiểu Long lóe lên, siêu cấp Vũ hồn!

    Siêu cấp Vũ hồn!

    Siêu cấp Vũ hồn trong truyền thuyết!

    Trên cấp mười, còn có cấp mười một, cấp mười hai, nhưng trong thế giới này đẳng cấp Vũ hồn cao nhất cũng không phải là cấp mười hai, tuy rằng vẫn không thể xác định Vũ hồn của bản thân rốt cục là cấp bao nhiêu, thế nhưng có thể xác định Vũ hồn của hắn tuyệt đối là đã ngoài cấp mười, thuộc về siêu cấp Vũ hồn!

    Phải mất một lúc lâu sau, Hoàng Tiểu Long mới có thể đè nén cảm giác kích động trong lòng xuống, lần thứ hai vận chuyển công pháp Huyền Thanh Công, Vũ hồn Song Đầu Xà hiện lên phía sau, song đầu há mồm, cắn nuốt linh khí thiên địa bốn phía, Đấu khí theo lộ tuyến vận hành bên trong kinh mạch tầng thứ nhất không ngừng lưu chuyển.

    Cùng so sánh với lúc trước, lúc này tốc độ vận chuyển Đấu khí nhanh hơn một chút, đồng thời Hoàng Tiểu Long phát hiện Đấu khí bên trong kinh mạch lại dầy thêm một phần, tuy rằng không mấy rõ ràng, nhưng sau khi vận chuyển khoảng hơn mười lần, Đấu khí bên trong kinh mạch so với lúc trước dầy chừng hơn phân nửa.

    Lúc Hoàng Tiểu Long mở mắt, ánh trăng sáng tỏ đã tiêu tán, ánh dương nhàn nhạt đã từ đường chân trời xuyên thấu qua cửa sổ chiếu xuống thân thể hắn.

    Ánh dương buổi sáng có chút ấm áp, Hoàng Tiểu Long vặn thắt lưng một chút rồi đứng lên. Tu luyện suốt một đêm, hắn không chỉ đột phá đến Nhất giai, trở thành Nhất giai chiến sĩ, mà còn đạt tới Nhất giai Trung kỳ.

    "Nhất giai Trung kỳ."

    Hoàng Tiểu Long nhìn thái dương đang chầm chậm mọc lên, nếu tốc độ tu luyện của hắn cứ như vậy, hẳn là ba ngày sẽ có thể đạt được Nhất giai Hậu kỳ đỉnh phong, thậm chí đột phá Nhất giai đạt được Nhị giai!

    Hoàng Tiểu Long từ trong phòng đi tới tiểu viện, bàn tay nhỏ bé nắm chặt thành quyền, Đấu khí vận chuyển, quang mang lóe lên, một kích oanh xuống tảng đá phía góc tiểu viện.

    "Ầm!" một tiếng vang dội, chỉ thấy tảng đá cao to nửa thước kia ngã về phía sau rồi bay ra ngoài, văng xa mấy mét sau đó mới rơi xuống đất, bốn phía mặt đất, tán loạn một chút đá vụn.

    Hoàng Tiểu Long nhìn tảng đá bay đi, gật đầu. Nói như vậy, lực lượng Đấu khí một thạch lực như này là của chiến sĩ Nhất giai Hậu kỳ, mà hắn kiêm tu Dịch Cân kinh, mặc dù chỉ là Nhất giai Trung kỳ, thế nhưng lực công kích có thể so với cường giả Nhất giai Hậu kỳ.

    Một thạch lực đó là một trăm hai mươi cân.

    Đồng thời, Hoàng Tiểu Long phát hiện, trải qua một đêm tu luyện Đấu khí, toàn thân của cỗ thân thể này đã tích lũy được không ít.

    Chiến sĩ một khi đạt tới Tam giai sơ cấp, Đấu khí lưu động bên trong ba tầng kinh mạch, có thể rèn luyện toàn bộ cơ thể, nếu Hoàng Tiểu Long đạt được chiến sĩ Tam giai Hậu kỳ đỉnh phong, như vậy toàn thân cơ thể sẽ rắn chắc sung mãn, phản ứng so với hiện tại sẽ linh mẫn gấp vài lần, hơn nữa sự phòng ngự của cơ thể và lực lượng cũng mạnh hơn rất nhiều so với hiện tại.

    Lúc này, có tiếng bước chân rất nhỏ từ bên ngoài tiểu viện vang lên, trong lòng Hoàng Tiểu Long khẽ động, rồi lắc đầu cười, biết là nha đầu Nhị muội Hoàng Mẫn kia.

    Quả nhiên, thanh âm Hoàng Mẫn vang lên: "Đại ca, đại ca!"

    Hoàng Tiểu Long quay đầu, liền thấy Hoàng Mẫn đang từ phía bên ngoài viện chạy vào, đi tới trước mặt Hoàng Tiểu Long, thở gấp nói: "Đại ca, phụ thân cùng nương cãi vã."

    "Phụ thân cùng nương cãi vã? Vì cái gì vậy?" Hoàng Tiểu Long kinh ngạc, trong trí nhớ hắn, phụ thân và mẫu thân từ trước tới nay chưa từng cãi nhau.

    "Muội cũng không biết, hình như có liên quan tới đại bá." Hoàng Mẫn nói.

    "Có quan hệ tới đại bá." Hoàng Tiểu Long nhướng mày: "Chúng ta mau đi xem." Nói xong, liền dẫn Hoàng Mẫn ra khỏi tiểu viện, hướng Đông điện viện mà đến.

    Nhưng Hoàng Tiểu Long còn chưa tới đại điện Đông điện viện, ngay từ xa đã nghe thấy tiếng phụ mẫu cãi cã từ đại điện truyền tới.

    "Đại ca cũng quá khinh thường người khác!" Thanh âm tức giận của mẫu thân Tô Yến vang lên: "Dựa vào cái gì chứ? Lần thức tỉnh Vũ hồn này những đệ tử khác đều có Đấu khí đan, mà Tiểu Long chúng ta không có?"

    Hoàng Tiểu Long không khỏi dừng bước.

    Đấu khí đan?

    Đây là một loại linh dược nhị phẩm, sau khi thức tỉnh Vũ hồn, nếu có thể dùng Đấu khí đan, ngưng tụ Đấu khí sẽ có công hiệu không nhỏ. Đương nhiên, đối với cường giả chiến sĩ sơ cấp, dùng Đấu khí đan tu luyện cũng đều có thể đề thăng tu vi Đấu khí.

    "Đại ca không phải đã nói rồi sao? Đấu khí đan trong trang không nhiều lắm, vừa vặn phát xong, lần sau sẽ bổ sung cho tiểu Long." Thanh âm buồn bực của phụ thân Hoàng Bằng vang lên.

    "Vừa vặn phát xong? Nói dễ nghe quá, loại chuyện hoang đường này liệu ai sẽ tin đây! Lần thức tỉnh Vũ hồn này tổng cộng có hai mươi sáu đệ tử, ngay cả phế Vũ hồn cấp một, Vũ hồn cấp hai cũng đều có Đấu khí đan, mà tiểu Long của chúng ta là Vũ hồn cấp bảy lại không có, hơn nữa duy nhất chỉ một mình tiểu Long nhà chúng ta không có!" Thanh âm tức giận của mẫu thân Tô Yến lần thứ hai lại đề cao: "Vì sao? Vì sao chứ! Tiểu Long của chúng ta cũng là chất nam của hắn kia mà!"

    Hoàng Tiểu Long nhướng mày, từ trong những lời nói cãi vã của phụ mẫu, hắn đã hiểu, lần thức tỉnh Vũ hồn này, trừ hắn ra, những đệ tử khác đều có Đấu khí đan để tu luyện.

    Hai năm trước, Hoàng Tiểu Long đánh cho Hoàng Vĩ cực thảm, năm đó tuy Hoàng Minh không nói gì, thế nhưng hiện tại xem ra, đại bá Hoàng Minh đối với Hoàng Tiểu Long có oán niệm không nhỏ.

    Tuy rằng gia gia Hoàng Kỳ Đức còn chưa truyền chức vị trang chủ cho đại bá Hoàng Minh, thế nhưng bên trong trang mấy năm này sự việc cao thấp đều do đại bá Hoàng Minh chưởng quản. Theo như lời của mẫu thân Tô Yến nói, Hoàng Tiểu Long là chất nam của Hoàng Minh, những đệ tử có phế Vũ hồn của các trưởng lão, quản sự khác đều có được Đấu khí đan, duy chỉ có Hoàng Tiểu Long không có, cái này quá "khinh thường" người!

    Như vậy là sao chứ? Hoàng Tiểu Long cũng là chất nam của Hoàng Minh, giờ Hoàng Minh làm như vậy, liệu có quá mức không?

    Hoàng Minh làm như vậy, đã không chỉ có oán niệm đối với Hoàng Tiểu Long, mà còn tát vào mặt phụ mẫu Hoàng Bằng, Tô Yến trước mặt tất cả trưởng lão, quản sự của Hoàng gia trang!

    "Không được, thiếp phải đi tìm phụ thân phân xử!" Trong đại điện, Tô Yến thực sự nuốt không trôi khẩu khí này, cả giận nói.

    "Ngươi, trở lại cho ta!" Hoàng Bằng phẫn nộ quát: "Một chút chuyện nhỏ, ngươi liền đến tai phụ thân, còn chê ta thiếu mất mặt sao?"

    Bên ngoài đại điện, Hoàng Tiểu Long nghe thế, không nói gì mà xoay người trở về.

    Một chút chuyện nhỏ sao?

    Hai mắt Hoàng Tiểu Long lóe sáng, đại bá Hoàng Minh bây giờ còn chưa tiếp nhận chức vị trang chủ mà đã bắt đầu hành sự như vậy, nếu sau khi tiếp nhận chức vị trang chủ, chỉ sợ không còn là những việc nhỏ mà cả những chuyện đại sự cũng sẽ làm như vậy!

    Hoàng Mẫn thấy Hoàng Tiểu Long không nói một lời, mà xoay người rời đi thì không khỏi ngẩn ngơ, sau khi mới kịp phản ứng, đuổi theo Hoàng Tiểu Long: "Đại ca, đại ca!"

    Hoàng Tiểu Long vẫn không hề mở miệng, dẫn theo muội muội Hoàng Mẫn ra khỏi Đông điện viện.

    Vừa hay, mới ra khỏi Đông điện viện, liền gặp phải Hoàng Vĩ đi tới, phía sau còn theo vài tên đệ tử Hoàng gia trang, chính là mấy người năm đó đã bắt nạt muội muội Hoàng Mẫn.

    Hoàng Vĩ thấy Hoàng Tiểu Long từ Đông điện viện đi ra, chần chừ một lúc, sau đó dẫn theo đám người hướng hai người Hoàng Tiểu Long đi tới.​
     
    zHiePz, inthenight and buinhi99 like this.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Vô Địch Thiên Hạ
    Tác giả: Thần Kiếm
    Chương 4: Niên Hội Gia Tộc

    Nhóm dịch: Lăng Thiên
    Nguồn: IRead

    Hoàng Mẫn thấy mấy người Hoàng Vĩ đi tới, không khỏi núp phía sau Hoàng Tiểu Long để né tránh.

    Hoàng Tiểu Long đứng ở nơi đó, vẻ mặt lãnh đạm nhìn mấy người Hoàng Vĩ đi tới.

    Hoàng Vĩ đi tới trước mặt Hoàng Tiểu Long, ánh mắt theo kiểu từ trên cao nhìn xuống: "Hoàng Tiểu Long, ngươi cho là ngươi có thể che chở được muội muội ngươi cả đời?"

    Hoàng Tiểu Long nghe vậy, lộ ra vẻ cười lạnh, hai mắt lóe quang mang: "Thế nào, muốn đánh nhau?" Mới từ Đông điện viện đi ra, trong lòng hắn vẫn còn đang lửa giận đùng đùng.

    Phía sau Hoàng Vĩ, nhi tử của trưởng lão Chu Quang Chu Học Đông thấy thần thái Hoàng Tiểu Long như vậy, trong lòng khó chịu, không khỏi lên tiếng nói: "Mẹ nó, ngươi thật cho rằng ngươi là…" Nhưng hắn vừa nói đến đây, còn chưa nói hết, đột nhiên hét thảm một tiếng, liền bị Hoàng Tiểu Long đạp một cước vào bụng, toàn thân cong gập lại giống như một con tôm, bay vèo ra ngoài.

    Trong lòng Hoàng Tiểu Long đang bốc lửa, nên một cước này lực lượng đương nhiên không nhẹ, Chu Học Đông bị đạp bay, một đường bay đi, văng ra xa sáu bảy mét mới dừng lại. Hắn khom người, hai tay ôm bụng, trợn mắt há miệng muốn kêu, nhưng kêu không ra tiếng, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đang bị đảo lộn hết cả.

    Qua mấy hơi thở sau, Chu Học Đông mới đứng lên mà khóc ồ ồ. Tiếng khóc kia, phụ thân mẹ ơi mới kinh thiên động địa, khó nghe cực kỳ. Hoàng Tiểu Long nhìn khuôn mặt lấm lem bụi đất, nước mắt nước mũi quyện lẫn bùn đất lem lem luốc luốc, miệng thì đang ngoác ra oa oa gào của Chu Học Đông, miệng không khỏi hừ lạnh, tiểu hài tử xấu xa chính là tiểu hài tử xấu xa, nước mắt cũng y như là nước tiểu, động một chút là chảy tồ tồ ra.

    "Ngươi!" Vài tên đệ tử Hoàng gia trang đứng ở phía sau Hoàng Vĩ lúc này mới phản ứng lại, nhìn Hoàng Tiểu Long, trong ánh mắt hoảng sợ ấy còn có vẻ thất kinh, bọn chúng không ngờ Hoàng Tiểu Long dĩ nhiên tàn nhẫn như vậy, so với hai năm trước thậm chí còn tàn nhẫn hơn!

    "Ta làm sao?" Hoàng Tiểu Long quắc mắt nhìn Hoàng Vĩ cùng mấy tên đệ tử của trưởng lão Hoàng gia trang, lộ ra vẻ tươi cười xán lạn: "Các ngươi cũng muốn để ta đạp một cước?”

    Đám người Hoàng Vĩ nghe vậy, như kiểu phản xạ có điều kiện không khỏi lui về phía sau mấy bước, mắt nhìn chân phải Hoàng Tiểu Long, hai mắt kinh hãi.

    Hoàng Tiểu Long thấy thế, không khỏi ha hả cười. Nghe thấy tiếng cười của Hoàng Tiểu Long, sắc mặt Hoàng Vĩ đỏ lên, trong lòng nộ khí, ngoài mạnh trong yếu quát: "Hoàng Tiểu Long, ngươi dám vô cớ ẩu đả nhi tử của trưởng lão, ngươi chờ bị phạt đó!"

    "Vô cớ ấu đả?" Sắc mặt Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nhìn Hoàng Vĩ, ánh mắt như đao.

    Hoàng Vĩ không dám nhìn thẳng ánh mắt Hoàng Tiểu Long, nhưng vẫn cố mạnh miệng: "Ngươi... ngươi chờ đấy. Đợi gia tộc họp cuối năm, ta muốn ngươi xem!" Nói xong, liền lục tục dẫn đám nhi tử của các trưởng lão đang hoang mang rối loạn phía sau bước nhanh bỏ đi.

    "Đại ca, huynh đánh Chu Học Đông, đến lúc đó bọn Hoàng Vĩ cáo trạng, đại bá liệu có xử phạt huynh không?" Vẻ mặt Hoàng Mẫn lo lắng, vừa nghĩ tới tình cảnh đại bá cầm roi quất gần chết đối một số đệ tử gia tộc phạm tội, trong lòng Hoàng Mẫn không khỏi lo sợ.

    "Không có việc gì, không cần lo lắng." Hoàng Tiểu Long nhìn theo bóng lưng mấy người Hoàng Vĩ đang chật vật rời đi kia, vẻ mặt không thèm để ý.

    Hắn khá nắm chắc đối với lực tung ra của chân, dù cho đám người Hoàng Minh, Chu Quang có kiểm tra như thế nào đi chăng nữa thì cũng không kiểm tra ra bất kể thương thế thậm chí vết thương gì trên người Chu Học Đông. Nếu vậy thì đại bá Hoàng Minh muốn phạt bản thân hắn, cũng không thể tìm ra chứng cứ, mà không có chứng cứ, thì cũng không thể xử phạt Hoàng Tiểu Long được. Cũng giống như hai năm trước, đám người Hoàng Vĩ bị hắn xử đẹp, đủ thảm, nhưng bản thân Hoàng Tiểu Long vẫn không có việc gì.

    "Đại hội gia tộc cuối năm." Đợi bóng lưng đám người Hoàng Vĩ đi khuất, Hoàng Tiểu Long lẩm bẩm, hai mắt lạnh lùng.

    Hàng năm Hoàng gia trang sẽ tiến hành một buổi đại hội gia tộc vào cuối năm, khi đó các đệ tử cùng tuổi có thể tỷ thí luận bàn lẫn nhau.

    Hoàng Vĩ xem ra là dự định muốn trong đại hội cuối năm xuất thủ đối phó hắn, đến lúc đó Hoàng Vĩ không những được triển lộ thiên phú và thực lực của hắn trước mặt mọi người, mà còn có thể báo ác thù.

    Từ giờ cách đại hội cuối năm còn có năm tháng, với thiên phú của Hoàng Vĩ hơn nữa lại được gia gia Hoàng Kỳ Đức tự mình chỉ điểm cùng tận tâm bồi dưỡng, hẳn là có thể đạt được chiến sĩ Nhất giai Hậu kỳ.

    Hoàng Tiểu Long không khỏi nở nụ cười, nụ cười của hắn có chút tà dị, đã như vậy năm tháng sau, hắn sẽ ở ngay trước mặt Hoàng Minh, đánh cho nhi tử của hắn đến ngay cả phụ thân cũng không ra.

    "Đến lúc họp hằng năm, gia gia cũng có mặt." Hoàng Tiểu Long thầm nghĩ, Hoàng Vĩ là do gia gia Hoàng Kỳ Đức tự mình chỉ điểm tu luyện, lần họp hằng năm này, hắn nhất định sẽ xuất hiện.

    Sau khi Hoàng Tiểu Long đưa muội muội Hoàng Mẫn về trước, còn mình thì ra khỏi Hoàng gia trang, đi về phía sau núi.

    Sau một hồi tu luyện Dịch Cân Kinh ở phía sau núi, Hoàng Tiểu Long mới xoay người trở về tiểu viện của mình.

    Ở kiếp trước Dịch Cân Kinh là võ học bí điển vô thượng của Hoa Hạ, dù không tu luyện được Đấu khí, Hoàng Tiểu Long cũng muốn tu luyện tiếp Dịch Cân Kinh, nghe nói Dịch Cân Kinh sau khi tu luyện tới cảnh giới cao nhất, lực lượng của chính mình sẽ rất thần bí khó lường.

    Hơn nữa tối hôm qua lúc tu luyện Đấu khí, Hoàng Tiểu Long phát hiện nội khí trong cơ thể mình cũng đều đồng thời vận chuyển theo Đấu khí, cùng Đấu khí bên trong kinh mạch tương phụ tương trợ. Trong một đêm Hoàng Tiểu Long có thể tu luyện Đấu khí tới Nhất giai Trung kỳ, cùng với Dịch Cân Kinh thức thứ năm mà bản thân tu luyện lúc trước, không thì dù cho Hoàng Tiểu Long có là siêu cấp Vũ hồn, cũng không khả năng trong một đêm đạt được Nhất giai Trung kỳ.

    Sau khi trở lại tiểu viện của mình, Hoàng Tiểu Long lại vận chuyển Huyền Thanh Công, tiếp tục tu luyện Đấu khí.

    Ba ngày, rất nhanh liền đi qua.

    Ba ngày này, ngoại trừ ăn uống và tản bộ, hầu như mỗi ngày Hoàng Tiểu Long đều ở trong tiểu viện của mình mà tu luyện Đấu khí cùng đến phía sau núi tu luyện Dịch Cân Kinh.

    Ngày thứ tư.

    Ánh trăng bàng bạc, đêm khuya tĩnh mịch.

    Như mọi hôm Hoàng Tiểu Long ngồi xếp bằng ở trên giường trong gian phòng vận chuyển Huyền Thanh Công, để Vũ hồn Song Đầu Xà phía sau lấy tốc độ kinh khủng cắn nuốt linh khí thiên địa, linh khí thiên địa điên cuồng tràn vào trong cơ thể Hoàng Tiểu Long chuyển hóa thành Đấu khí, so sánh với ba ngày trước, bên trong kinh mạch của Hoàng Tiểu Long Đấu khí nồng hậu thập bội, Đấu khí tại trong cơ thể Hoàng Tiểu Long, bên trong kinh mạch cứ một lần lại một lần được lưu chuyển cấp tốc.

    Ba ngày tu luyện chẳng phân biệt ngày đêm, khiến Hoàng Tiểu Long đã đạt đến Nhất giai Hậu kỳ đỉnh phong, hắn có một loại dự cảm, đêm nay, hắn sẽ đột phá tầng thứ hai, tiến giai Nhị giai.

    Sau hơn một giờ, vốn dĩ bên trong kinh mạch trong cơ thể Hoàng Tiểu Long, Đấu khí cấp tốc lưu chuyển càng thêm điên cuồng, bỗng dường như có một cơn lốc bên dưới sóng biển, bởi Đấu khí điên cuồng trùng kích kinh mạch, kinh mạch mơ hồ căng đau không ngớt, nhưng nỗi đau đớn ấy đối với Hoàng Tiểu Long mà nói không thấm vào đâu cả.

    Tại thời điểm Đấu khí điên cuồng lưu chuyển, Hoàng Tiểu Long luôn luôn có loại cảm giác muốn đột phá, nhưng rồi lại bị bế tắc mà không có cách nào phá tan, nó giống như cơn sóng lớn ập tới con đê trước mặt lại bị đánh trở về vậy.

    Hoàng Tiểu Long cũng không sốt ruột, chờ thời khắc mấu chốt đến, càng thêm vận chuyển Huyền Thanh Công thúc giục Đấu khí bên trong kinh mạch lưu chuyển, ngay lúc Đấu khí trong cơ thể Hoàng Tiểu Long điên cuồng lưu chuyển, đột nhiên, một tiếng “bụp” rất nhỏ chỉ riêng Hoàng Tiểu Long mới có thể nghe được vang lên từ trong cơ thể truyền ra, vách ngăn tầng thứ hai rốt cục phá tan!

    Đấu khí bên trong kinh mạch tầng thứ nhất dường như tìm ra được cánh cửa, trong nháy mắt tràn vào bên trong kinh mạch tầng thứ hai, đánh thẳng vào, cuồn cuộn.

    Trong lòng Hoàng Tiểu Long quá vui vẻ, mấy ngày khổ tu rốt cục đã đột phá tầng thứ hai, tiến giai chiến sĩ Nhị giai!​
     
    zHiePz, inthenight and buinhi99 like this.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Vô Địch Thiên Hạ
    Tác giả: Thần Kiếm
    Chương 5: Đánh Gãy Hai Tay

    Nhóm dịch: Lăng Thiên
    Nguồn: IRead

    Chiến sĩ Nhị giai!

    Từ lúc bắt đầu tu luyện tới khi tấn cấp được lên chiến sĩ Nhị giai, Hoàng Tiểu Long chỉ mất thời gian ba ngày! Tuy rằng không dám nói hậu vô lai giả - về sau không có, thế nhưng tuyệt đối tiền vô cổ nhân - trước nay chưa từng có!

    Một đệ tử Vũ hồn cấp mười muốn đột phá Nhị giai nghe chừng phải mất thời gian một năm, coi như là một siêu cấp Vũ hồn cũng phải chừng nửa năm.

    Thế nhưng, Hoàng Tiểu Long chỉ cần ba ngày!

    Hoàng Tiểu Long nén xuống kích động trong lòng, vận chuyển công pháp, Đấu khí bên trong tầng thứ hai kinh mạch chậm rãi ổn định, lẳng lặng chảy xuôi, thong thả lưu động.

    Nếu ví kinh mạch tầng thứ nhất là một dòng suối nhỏ, như vậy kinh mạch tầng thứ hai chính là một dòng sông nhỏ, chiều rộng càng lớn hơn nữa, dung nạp được càng nhiều Đấu khí.

    Một đêm trôi qua.

    Đợi lúc ánh dương buổi sáng ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ chiếu lên trên người Hoàng Tiểu Long, Hoàng Tiểu Long mới đình chỉ tu luyện, mở hai mắt ra.

    Trải qua một đêm tu luyện, hắn đã ổn định thực lực chiến sĩ Nhị giai.

    "Không biết tiểu tử Hoàng Vĩ kia tu luyện như thế nào nhỉ." Hoàng Tiểu Long thầm nghĩ, sau đó đứng lên, từ trên giường nhảy xuống, ra khỏi phòng, đón lấy ánh dương bao phủ phụ thânn hòa toàn thân.

    Sau khi đi ra khỏi phòng, ánh mắt Hoàng Tiểu Long nhìn về khối đá góc tiểu viện mấy ngày hôm trước bị bản thân đánh bay nửa thước kia, không khỏi lững thững đi tới. Đến trước tảng đá, Hoàng Tiểu Long nâng tay phải lên, bàn tay quang mang lóe lên, Đấu khí bắn ra, bỗng nhiên một chưởng vỗ xuống, tảng đá kịch liệt chấn động, từng mảng đá vụn thật nhỏ rơi xuống, rơi vãi đầy đất.

    Hoàng Tiểu Long thu hồi thủ chưởng, nhìn hiệu quả lực một chưởng này tạo thành, hài lòng gật đầu. Đúng như hắn đã nghĩ, tấn chức Nhị giai Sơ kỳ, lực công kích đã có thể so với cường giả Nhị giai Hậu kỳ, một chưởng lực có nhị thạch lực.

    Nếu ở địa cầu trước đây, một đứa tiểu hài tử có lực lượng hai trăm cân đây quả thực là sự tình không thể tưởng tượng nổi, thế nhưng tại thế giới Vũ hồn này thì chẳng có gì là lạ.

    Hoàng Tiểu Long từ sân nhỏ đi ra, hướng về phía Đông điện viện.

    Nhưng mới vừa đi ra khỏi tiểu viện không xa, liền nghe thấy phía trước có mấy người thị vệ bên trong trang đang bàn tán.

    “Nghe nói thiếu chủ Hoàng Vĩ chỉ mất ba ngày đã ngưng tụ Đấu khí thành công! Lúc đầu chúng ta ngưng tụ Đấu khí thành công cũng phải mất tầm hai tháng đấy! Với tốc độ tu luyện như thế này, Hoàng Vĩ thiếu chủ chỉ sợ không tới bốn tháng là có thể đột phá Nhất giai!"

    "Không biết Tiểu Long thiếu chủ tu luyện như thế nào nhỉ?"

    "Tiểu Long thiếu chủ? Thiên phú của Tiểu Long thiếu chủ tuy rằng cũng không tệ, thế nhưng muốn ngưng tụ Đấu khí thành công hẳn là phải một tháng, căn bản không thể so với Hoàng Vĩ thiếu chủ được, còn muốn đột phá Nhất giai ít nhất phải một năm!"

    Tiểu tử Hoàng Vĩ kia đã ngưng tụ Đấu khí thành công? Hoàng Tiểu Long đứng chắp tay, nhìn mấy người thị vệ đang vừa đi vừa bàn tán.

    Nhìn bóng lưng vài tên thị vệ đi khuất, Hoàng Tiểu Long xoay người hướng về phía Đông điện viện đi đến. Sau khi tới Đông điện viện, hắn đi vào đại điện, phụ thân Hoàng Bằng cùng mẫu thân Tô Yến đều ở đây, ngoài ra còn có muội muội Hoàng Mẫn cùng đệ đệ Hoàng Tiểu Hải.

    "Phụ thân, nương." Hoàng Tiểu Long đi vào đại điện, lên tiếng chào.

    "Ngồi đi." Hoàng Bằng ngẩng đầu, chỉ vào chỗ ngồi, nét mặt có vẻ rầu rĩ.

    Sau khi ngồi xuống, Hoàng Tiểu Long phát hiện thần sắc mẫu thân Tô Yến cũng giống như vậy, không khỏi lên tiếng hỏi: "Phụ thân, nương, có chuyện gì xảy ra vậy?"

    "Mấy hôm trước ngươi đánh nhi tử Chu Quang?" Hoàng Bằng nhìn chằm chằm nhi tử, hỏi.

    Hoàng Tiểu Long bất giác nhìn về phía muội muội Hoàng Mẫn, không cần phải nói, việc này chắc chắc là Hoàng Mẫn nha đầu kia nói, thấy Hoàng Tiểu Long nhìn qua, Hoàng Mẫn le cái lưỡi nhỏ một cái, không dám nhìn Hoàng Tiểu Long.

    "Tiểu tử kia thèm đòn." Sắc mặt Hoàng Tiểu Long bình tĩnh.

    Hai người Hoàng Bằng cùng Tô Yến ngẩn ra, nhìn nhau.

    "Mấy ngày hôm nay ngươi tu luyện thế nào." Hoàng Bằng cũng không tiếp tục hỏi tiếp vấn đề này, đổi giọng hỏi.

    Mấy ngày hôm nay Hoàng Tiểu Long không cần biết ngày đêm ở lì trong tiểu viện khổ tu, điều ấy Hoàng Bằng cùng Tô Yến cũng đều thấy ở trong mắt, nhìn thấy tình cảnh đó, thâm tâm hai người cũng rất an ủi.

    Nghe thấy phụ thân hỏi han việc tu luyện của bản thân, Hoàng Tiểu Long không khỏi chần chờ một chút, có nên nói cho phụ mẫu biết chân tướng hay không? Hay là giấu diếm một phần thực lực, chỉ nói mình cũng đã ngưng tụ Đấu khí thành công?

    Hoàng Bằng thấy thần sắc nhi tử khẽ chần chờ, không khỏi an ủi: "Mới vài ngày, ngươi không ngưng tụ ra Đấu khí cũng không sao, lúc đầu phụ thân ngưng tụ Đấu khí cũng phải hơn một tháng mới thành công."

    "Đúng vậy, Tiểu Long, thiên phú của ngươi so với phụ thân còn cao hơn, một tháng sau nhất định có thể ngưng tụ ra Đấu khí!" Tô Yến nói tiếp.

    Hai người thấy Hoàng Tiểu Long chần chờ, nghĩ lầm Hoàng Tiểu Long không ngưng tụ ra Đấu khí nên không có ý tứ trả lời.

    Sau khi Hoàng Tiểu Long nghe phụ mẫu hai người nói, không khỏi sửng sốt, âm thầm cười khổ, nhưng Hoàng Tiểu Long suy nghĩ một chút, thuận theo ý của hai người nói: "Phụ thân, nương, hai người yên tâm, trong một tháng, ta nhất định có thể ngưng tụ ra Đấu khí!"

    Hoàng Bằng cùng Tô Yến nghe được "Thệ ngôn" của nhi tử, trong lòng rất vui mừng.

    Chỉ là, ngay lập tức trên nét mặt hai người lại tỏ rõ vẻ sầu lo nặng nề hơn, ngay lúc trong lòng Hoàng Tiểu Long còn đang nghi hoặc, Hoàng Bằng liền nói: "Tiểu Long, ngày hôm trước, Hoàng Vĩ có bắn tiếng, nói muốn trong buổi gia tộc họp hằng năm sẽ đánh tàn phế hai tay ngươi!"

    Hoàng Tiểu Long giờ mới hiểu được trong lòng phụ thân và mẫu thân hắn đang lo lắng vì chuyện gì.

    Người khác có thể không dám làm như vậy, thế nhưng nếu như Hoàng Vĩ đã nói như vậy, đến lúc đó trong buổi họp hằng năm thật đúng sẽ có khả năng đánh cho tàn phế hai tay Hoàng Tiểu Long. Hoàng Tiểu Long biết, mặc dù Hoàng Vĩ đánh tàn phế hai tay của mình, nhưng đến lúc đó lại nói do thất thủ ngộ thương, chỉ sợ gia gia Hoàng Kỳ Đức cũng chỉ sẽ nói vài câu, sẽ không đưa ra hình phạt gì.

    "Đánh tàn phế hai tay ta?" Hoàng Tiểu Long không khỏi mỉm cười, lệ khí trong lòng dâng lên.

    Tô Yến thấy vẻ mặt nhi tử không thèm để ý, sợ nhi tử không hiểu sự tình nghiêm trọng, bèn gấp giọng nói: "Tiểu Long, Hoàng Vĩ đã ngưng tụ Đấu khí thành công, đến cuối năm, hẳn là có khả năng đạt được chiến sĩ Nhất giai Hậu kỳ, hắn nói được là làm được, đến lúc đó kiểu gì cũng sẽ đánh hai tay ngươi tàn phế ở trong buổi họp hằng năm!" Nói đến đây, Tô Yến nghĩ tới tình cảnh lúc đó nhi tử của mình hai tay bị đánh tàn, hai mắt không khỏi hồng lên.

    "Vậy phải làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ mới tốt!" Nước mắt Tô Yến rơi lã chã.

    Hoàng Bằng thấy thê tử khóc, không khỏi phiền não: "Đúng là nữ nhân gia, khóc lóc có ích lợi gì?"

    Tô Yến quay đầu lại, hai mắt đẫm lệ: "Nếu như Tiểu Long đến lúc đó quả thật bị Hoàng Vĩ đánh cho tàn phế thì phải làm sao? Hai tay Tiểu Long bị đánh tàn phế, sau đó sẽ sống thế nào chứ? Hoàng Bằng, chi bằng chàng đi cầu đại ca ngươi một chút đại ca, khuyên hắn khiến Hoàng Vĩ buông tha Tiểu Long chúng ta!"

    "Cầu đại ca?" Hoàng Bằng nhướng mày.

    "Thiếp biết làm như vậy là ném mặt mũi chàng, thế nhưng lẽ nào chàng muốn trơ mắt nhìn Tiểu Long bị Hoàng Vĩ đánh cho hai tay tàn phế?" Tô Yến khóc nấc lên.

    Hai tiểu tử Hoàng Mẫn, Hoàng Tiểu Hải thấy mẫu thân khóc, cũng lò dò đi tới trước mặt mẫu thân Tô Yến mếu máo, tiếng khóc vang lên ầm ĩ.

    Ngay lúc Hoàng Tiểu Long muốn mở miệng, Hoàng Bằng đột nhiên đứng lên, cắn răng một cái: "Được, ta đi!" Nói xong, đi tới trước người Hoàng Tiểu Long, nắm cánh tay nhỏ bé của Hoàng Tiểu Long, hướng về Bắc điện viện của Hoàng Minh mà đến.

    "Phụ thân, ta..." Ra khỏi Đông điện viện, Hoàng Tiểu Long đang muốn mở miệng giải thích căn bản không cần đi cầu Hoàng Minh, thì Hoàng Bằng lại cắt đứt lời của Hoàng Tiểu Long, vẻ mặt nghiêm túc: "Tiểu Long, đợi lát nữa lúc trước mặt đại bá của ngươi, ngươi nhất định phải nghe lời, biết không?" Nói xong, không cho Hoàng Tiểu Long phân trần, liền kéo Hoàng Tiểu Long đi tới Bắc điện viện.

    Lúc đi tới Bắc điện viện, hai phụ tử Hoàng Minh cùng Hoàng Vĩ đang ở đại điện Bắc điện viện, trùng hợp thay là trưởng lão Chu Quang cùng nhi tử Chu Học Đông cũng ở đó.​
     
    zHiePz, inthenight and buinhi99 like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)