FULL  Tiên Hiệp  Đô Thị Vạn Cổ Đệ Nhất Đế - FULL - Thiên Hạ Thanh Không

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 10: Đại Sư Tỷ
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Hỏa Cung điện chia thành nhiều cái khu vực, chỗ luyện đan khác chỗ luyện khí, nơi của thủ tịch luyện đan sư đại sư tỷ là nơi đặc thù, những người khác không thể tiến vào, vậy nên Tịch Thiên Dạ không cần xếp hàng mà trực tiếp đi thẳng vào.

    Nhưng mà, Tịch Thiên Dạ không ngờ rằng khi hắn vừa đi vào chỗ luyện đan thì thấy một bóng lưng có vóng người kiều mỵ đang ngồi trước lò luyện đan, xung quanh là hỏa diễm của núi lửa đang hừng hực cháy.

    "Đại sư tỷ!"

    Tịch Thiên Dạ hơi kinh ngạc, hắn không ngờ rằng vị đại sư tỷ này đang luyện đan. Làm đồng tử của nàng thì khi luyện đan có các công việc bẩn thỉu hay cực nhọc đều để cho hắn làm.

    Khi thấy Tịch Thiên Dạ đến thì Nguyễn Quân Trác cũng chẳng suy nghĩ gì cho lắm. Trước kia Tịch Thiên Dạ thường xuyên một mình đi vào Hỏa Cung điện học tập luyện đan, nhưng mỗi lần đều thất bại, lãng phí không ít dược liệu.

    "Ta nghe nói ngươi mới nhận nhiệm vụ đi thí luyện trở về nên ta không có kêu ngươi tới hỗ trợ." Nguyễn Quân Trác thản nhiên nói.

    Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, kỳ thật trong lòng của hắn rõ ràng, thời điểm luyện chế một chút đan dược cao cấp thì Nguyễn Quân Trác sẽ không gọi hắn. Bởi vì khi luyện chế đan dược cao cấp quá mức phức tạp, thời gian duy trì quá dài, còn hắn lại có chứng ham ngủ, không chừng sẽ ngủ trong lúc luyện đan.

    Hắn có đôi khi rất khó hiểu rằng tại sao Nguyễn Quân Trác lại tuyển hắn làm đồng tử của nàng, bên trong Học Viện Trường Thương, những người tranh cướp làm đồng tử của Nguyễn Quân Trác có thể xếp hàng từ Hỏa cung điện đến cửa chính của Học viện.

    Nguyễn Quân Trác tiếp tục gạt hắn sang một bên, bắt đầu tập trung luyện chế đan dược.

    Tịch Thiên Dạ vẫn yên lặng như ngày xưa không ra tay, mặc dù hắn khôi phục trí nhớ, nhưng lại không muốn để mình hành động không giống bình thường, ngụy trang cũng là biện pháp bảo hộ mình rất tốt.

    Nguyễn Quân Trác luyện chế đan dược tên là Lan Túy đan, đúng là một đan dược rất cao cấp, có tác dụng đối với phần lớn tu sĩ Thiên Cảnh, trong toàn học viện trường thương thì cũng chỉ có nàng mới có thể luyện chế ra đan dược phẩm chất rất cao này. Thuật luyện đan của nàng thậm chí đã giỏi hơn nhiều lão sư luyện đan thuật của học viện.

    "Bước đầu tiên của luyện đan thuật là phân biệt dược liệu. Nếu như ngươi trong lúc luyện đan mà lấy nhầm dược liệu thì không thể nghi ngờ là chưa luyện đan thì ngươi đã thất bại hoàn toàn. Ta để ngươi học thuộc 《Quyển Dược Liệu Cơ Sở Của Thế Giới Hồng Hoang》, tuyệt đối đừng có lười biếng."

    "Bước thứ hai của luyện đan là chọn tài liệu. Cũng là một gốc dược liệu giống nhau nhưng giữa bọn chúng kỳ thật cũng có sự khác biệt, giống như linh dược khác nhau thì phương pháp luyện chế cũng khác nhau. Có dược liệu khi ngắt đi một thời gian dài thì sẽ có hoạt tính thấp; có dược liệu khi ngắt đi một thời gian ngắn thì sẽ có hoạt tính cao. Cho nên trước khi Luyện Đan sư luyện đan thì việc chọn tài liệu cũng rất quan trọng. Chỉ có hiểu rõ các loại dược liệu mà cân nhắc để đem vào luyện chế thì tỉ lệ thành đan mới cao được."

    Nguyễn Quân Trác một bên luyện chế đan dược, một bên dốc lòng chỉ bảo Tịch Thiên Dạ.

    Nàng không có vừa mới bắt đầu giảng giải là đã nói về kỹ thuật luyện đan mà là bắt đầu từ phần dược lý.

    Nàng rất coi trọng trong việc chọn dược liệu. Lúc sau mới tới việc giảng giải việc luyện đan như thế nào.

    Tịch Thiên Dạ yên lặng nghe, trước kia vào thời điểm mà Nguyễn Quân Trác luyện đan, cũng sẽ chỉ dẫn hắn như thế. Giống như một người lão sư chỉ dẫn cho học sinh, Tịch Thiên Dạ có vấn đề gì thì nàng đều dốc lòng giảng giải.

    Mặc dù Tịch Thiên Dạ chỉ là đồng tử của nàng, bản thân nàng không có nghĩa vụ phải giảng giải nhiều tri thức về luyện đan tới vậy. Chắc hẳn ở trong toàn bộ học viện thì người có thể đối xử tốt với đồng tử như vậy thì cũng chỉ có mỗi nàng mà thôi.

    Nhưng bây giờ đối với những điều Nguyễn Quân Trác giảng giả với hắn đương nhiên là rất ngây thơ.

    Đừng nói về trình độ luyện đan của Nguyễn Quân Trác, nội tình về luyện đan của toàn bộ Thế Giới Hồng Hoan này thì Tịch Thiên Dạ không để vào mắt.

    Nhưng trước kia, đúng là Nguyễn Quân Trác trợ giúp rất lớn cho Tịch Thiên Dạ.

    Trong một canh giờ thì Nguyễn Quân Trác luyện chế ra ba khỏa Lan Túy đan.

    Lan Túy đan là loại đan dược phẩm chất Tông giai thượng phẩm, Luyện đan sư bình thường có thể luyện chế ra một khỏa đã là rất tốt.

    Có thể thành ba khỏa đan dược, hiệu suất cao như vậy thì sợ là khoảng cách của Nguyễn Quân Trác tới Thiên giai luyện đan sư cũng không xa.

    Luyện Đan sư của Thế Giới Hồng Hoang chia làm mười cái phẩm giai.

    Phàm giai, Linh giai, Tông giai, Thiên giai, Tôn giai... Đối ứng với tu vi của các tu sĩ mà suy ra.

    Mà phẩm giai của Luyện Đan sư thì cũng giống như thế. Có thể luyện chế ra Thiên giai đan dược thì chính là Thiên Giai Luyện Đan sư, có thể luyện chế ra Tôn giai đan dược thì chính là Tôn Giai luyện đan sư.

    "Nếu như Nguyễn Quân Trác trở thành Thiên giai luyện đan sư thì sợ là địa vị cũng cao hơn các lão sư bình thường, khó trách có thể trở thành thiên kiêu đứng đầu của Học Viện Trường Thương."

    Tịch Thiên Dạ khẽ cười cười, so sánh thì địa vị của Thiên giai luyện đan sư cao hơn địa vị của tu sĩ thiên giai rất nhiều.

    "Tịch Thiên Dạ, luyện đan chính là luyện tâm, mặc kệ ngươi có khó khăn gì. Khi ngươi bắt đầu luyện đan, nếu muốn luyện thành một khỏa đan dược thì phải tập trung tuyệt đối, không được để bất cứ nhân tố nào quấy nhiễu ở bên ngoài. Cho dù là chứng ham ngủ cũng không thể làm gì được ngươi."

    Nguyễn Quân Trác liếc mắt thật sâu nhìn Tịch Thiên Dạ, sau đó nhường lại lò luyện đan cho hắn, quay người đi ra ngoài.

    Thời điểm bước chân của nàng gần ra khỏi cửa thì nàng dừng lại một chút: "Kỳ thật, ta biết ngươi luôn cố gắng, cố gắng hơn bất kỳ một người nào. Thiên phú của ngươi cũng rất cao, chỉ là do căn bệnh khốn kiếp nên mới trở nên yếu kém như thế. Nhưng ta tin tưởng, trên thế giới không có khó khăn gì là không thể khắc phục. Chỉ cần có ý chí quật cường, quyết tâm cường đại. Thì cũng có thể là trái ý thiên địa, linh hồn có thể sinh tồn vĩnh cửu, huống chi chỉ là một cái chứng ham ngủ?"

    "Có lẽ rất khó, nhưng ta hy vọng ngươi có thể thành công."

    Tịch Thiên Dạ cảm thấy kinh ngạc nhìn Nguyễn Quân Trác, không ngờ nàng lại có được kiến thức này.

    Thứ trọng yếu nhất của sinh linh chính là ý chí, chỉ cần ý chí thì có thế phá bỏ được tất cả, có thể vượt qua được bất cứ khó khăn gì. Có thể bất tử, có thể áp chế thiên địa, thậm chí có thể chấp chưởng thiên đạo.

    Chỉ cần ý chí đủ mạnh thì có khả năng vượt qua chứng ham ngủ.

    Nhưng chứng ham ngủ của Tịch Thiên Dạ không phải chứng ham ngủ bình thường, mà là hai cái thần hồn mạnh mẽ chiến đấu trong thức hải của hắn. Hắn cũng chỉ là một thiếu niên tất nhiên sẽ không có ý chí mạnh mẽ như thế để chống cự.

    " Đầu tháng hai sau thì Đan Minh Hội sẽ tổ chức một lễ hội luyện đan ở Học Viện Trường Thương, đến lúc đó sẽ có rất nhiều tên luyện đan sư tới đây. Đây là thiệp mời của đan hội, hi vọng ngươi có thể ở trong đan hội tìm được cao nhân, có thể chữa trị căn bệnh hiểm nghèo trên người ngươi."

    Nguyễn Quân Trác đem một tấm thiệp mời để lên bàn, sau đó quay người mà đi.

    Kỳ thật, nàng cũng từng cố gắng trị liệu qua chứng ham ngủ của Tịch Thiên Dạ nhưng vẫn không có một thu hoạch nào, thậm chí âm thầm mời cao nhân tới xem xét nhưng cũng không có kết quả gì. Chứng ham ngủ của Tịch Thiên Dạ quá mức cổ quái, không phải chứng bệnh bình thường.

    "Tạ ơn Đại sư tỷ."

    Tịch Thiên Dạ không ngờ rằng Nguyễn Quân Trác lại quan tâm tới hắn như vậy, Thiệp mời của Đan Minh hội lấy được không đơn giản.

    Đan Minh ở trong Lan Lăng quốc là một thế lực khổng lồ, là tồn tại cấp bá chủ, nó không tồn tại ở một cái quốc gia hay một quận nào mà là tồn tại ở rất nhiều đại quốc thậm chí là ở toàn bộ cực nam

    Vị Trí của Lan Lăng quốc là ở trong Cực nam của Thế Giới Hồng Hoang, gọi là Nam Man Chi Địa.

    Nam Man Chi Đại đối với Thế Giới Hồng Hoang có lẽ không đáng chú ý, nhưng diện tích cũng không nhỏ, tồn tại mười mấy cái quốc gia, Lan Lăng Quốc làm một trong số đó.

    Đan Minh ở Nam Man Chi Địa có địa vị rất cao thượng, tổ chức một đan hội bình thường cũng có quy cách rất cao, một quý tộc bình thường cũng không có tư cách tham gia, một tấm thiệp mời cũng rất khó cầu được.

    "Nghe đồn Đại sư tỷ của Học Viện Trường Thương là người của Đan Minh hội, xem ra cũng không phải là giả."

    Tịch Thiên Dạ thầm nghĩ trong lòng. Cho dù là Mã Vinh Phát cũng không có cách nào cho hắn một tấm thiệp mời của Đan Minh, mà Nguyễn Quân Trác lại có thể tùy tiện lấy ra cho hắn. Mà khoảng cách Đan Minh Hội tổ chức cũng còn có hơn mười ngày, sợ là rất nhiều thiệp mời còn chưa có phát ra.

    Đan phương luyện chế Tiểu Cố Nguyên rất đơn giản, chỉ cần bốn loại dược liệu cố bản bồi nguyên, trên lý thuyết mà nói, bất luận dược liệu gì cũng có thể luyện chế thành Tiểu Cố Nguyên đan, dù cho trong tay Tịch Thiên Dạ chỉ có bốn cây Linh dược, dược hiệu cũng không có liên hệ lẫn nhau về bất cứ cái gì, nhưng cũng có thể dùng để luyện chế Tiểu Cố Nguyên Đan.

    Đương nhiên, Luyện đan sư bình thường sẽ không thể nào luyện ra được, chỉ có luyện đan tông sư mới có trình độ luyện ra đan dược này.

    Bốn cây Linh dược trong lúc lịch luyện trong sơn mạch Trường Thương hái được bị Tịch Thiên Dạ ném vào tiến vào trong lò luyện đan, tụ tập thành tinh tuý, cô đọng thành đan.

    Rất nhanh, một lò Tiểu Cố Nguyên đan cũng đã luyện thành, gọn gàng mà linh hoạt, căn bản không có nhiều trình tự như các loại đan dược khác.

    Một lò đan, mười hai viên, mượt mà tròn trịa, mùi đan dươc thơm phức tỏa ra khắp nơi.

    Nếu Nguyễn Quân Trác trông thấy, tất nhiên sẽ trợn mắt hốc mồm, đan thành mười hai viên, cho tới bây giờ nàng vẫn chưa thấy ai luyện đan mà có tỉ lệ thành công cao đến như vậy. Mà nàng lại mới đi tới cửa ra vào của Hỏa Cung điện, thì Tịch Thiên Dạ đã luyện thành một lò có thể gọi là linh phẩm đan dược. Mà dược liệu sử dụng lại là bốn cây phàm cảnh linh dược, đơn giản chính là thần thoại trong truyền thuyết.

    Ba ngày sau đó, Tịch Thiên Dạ bế quan trong phòng của hắn, có Tiểu Cố Nguyên đan cung cấp năng lượng liên tục không ngừng, hắn rất nhanh đã đột phá tới luyện khí hậu kỳ, đồng thời một đường hát vang, tiến triển cực nhanh, tu thẳng đến Luyện Khí kỳ hậu kỳ cực hạn.

    "Tu vi của ta lúc này thì chắc là tương đương với Phàm cảnh Tầng Chín đi."

    Tịch Thiên Dạ sờ lên cằm, âm thầm cười một cái. Chỉ là Phàm cảnh cửu trọng thiên, mà ở Thế giới này lại rất hiếm hoi, chẳng lẽ bọn hắn không biết, cái gọi là Phàm Cảnh tầng chín chỉ là miễn cưỡng gọi là căn cơ vững vàng. Khó trách nhân tộc vốn tung hoành trong vũ trụ này, mà thế lực ở trong Thế Giới Hồng Hoang lại nhỏ như thế.

    "Đại viên mãn, trong thời gian ngắn muốn đột phá, nếu dùng biện pháp cũng là có chút khó khăn."

    Tịch Thiên Dạ hơi trầm tư, từ hậu kỳ cực hạn đến đại viên mãn chính là một khoảng cách rất xa, dù cho Tu Tiên giả muốn vượt qua một bước này cũng không dễ dàng, chỉ có một ít thiên tài đứng đầu của một đại môn phái mới cố gắng trùng kích luyện khí đại viên mãn.

    Cái gọi là đại viên mãn, chính là hoàn mỹ, ở luyện khí kỳ tu luyện tới hoàn mỹ, cho dù các tu tiên giả tầng lớp cao đều rất khó làm được, còn đối với tu tiên giả bình thường thì đương nhiên là rất khó.

    Đương nhiên, đối với Tịch Thiên Dạ mà nói muốn đột phá là điều bình thường, chỉ là muốn đột phá trong thời gian ngắn thì thủ đoạn bình thường chỉ sợ là không dùng được.

    "Đột phá trong thời gian ngắn, biện pháp đột phá trong thời gian ngắn thì cũng không ít, nhưng biện pháp đơn giản nhất chỉ có một cái."

    Trong mắt của Tịch Thiên Dạ lóe lên quang mang, hiện tại tài nguyên của hắn rất thiếu thốn, thân vô trường vật, rất nhiều biện pháp tự nhiên không dùng được. Nhưng có một loại không cần bất kỳ một ngoại vật gì, chỉ cần tìm một chỗ có thể phát động Linh Vận Quy Tắc là được.

    Tịch Thiên Dạ quyết định đi tới Sơn Mạch Trường Thương để tìm kiếm một linh địa thích hợp.

    Cũng may Sơn Mạch Trường Thương đã được Học Viện Trường Thương chiếm đóng, vốn là địa phương có linh khí dày đặc, muốn tìm địa phương có linh địa phù hợp cũng không khó khăn lắm.
     
    inthenight and zHiePz like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 11: Nữ Tử Thần Bí
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Người tu tiên thì chỉ cần pháp tài lữ địa.

    Cái gọi là pháp, chính là phương pháp, đạo pháp để tu tiên. Mà tài thì chính là tài nguyên, với nơi không có tài nguyên giống như địa cầu, cho dù là tiên đế nhiều thủ đoạn cũng bó tay chịu chết. Lữ thì chính là người cùng chung chí hướng, nếu tập trung lại một chỗ để chiếu cố lẫn nhau thì sẽ cùng nhau tiến bộ.

    Còn địa chính là Linh Địa, Thánh địa, Động thiên phúc địa.

    Tu tiên giả ngồi chai mông ở một gian phòng khổ tu trăm năm cũng không bằng ra ngoài tìm Thiên Địa Chi Linh* để khổ tu mười năm.

    *: Linh vật trong thiên địa hoặc linh hồn trong thiên địa.

    Tịch Thiên Dạ loay hoay ở Sơn Mạch Trường Thương một ngày cũng không phát hiện được cái Linh địa nào, chỉ gặp được mấy học viên của Học Viện Trường Thương đang lịch luyện mà thôi.

    Tịch Thiên Dạ được gọi là bách nghệ Tiên Đế, thuật dò thiên xét linh địa đương nhiên là đã học qua, thật ra thuật phong thủy địa lý ở địa cầu chính là một loại trong thuật dò thiên xét địa.

    Sau một ngày dò xét thì Tịch Thiên Dạ đã hiểu rõ địa mạch của Sơn Mạch Trường Thương được bảy tám phần, tìm tới nơi địa mạch hội tụ thì tất nhiên có Thiên Địa chi linh thai nghén ra, tìm tới trung tâm của địa mạch thì có thể tìm ra linh địa.

    Ba ngày sau, Tịch Thiên Dạ đã đi sâu vào Sơn Mạch Trường Thương được hơn vạn dặm, càng đi thì địa hình càng dốc đứng và gập ghềnh, khung cảnh xung quanh rất hoang vu, dường như sơn mạch này đã hơn trăm năm chưa có người tiến vào. Yêu thú của khu vực sâu trong Sơn Mạch Trường Thương cường đại hơn yêu thú trong khu vực ngoài rất nhiều, phân bố cũng dày đặc hơn.

    Nếu không phải Tịch Thiên Dạ có thủ đoạn tránh né tất cả các yêu thú thì cho dù là học viên Tông cảnh cũng sẽ gặp nguy hiểm. Dù sao trong sơn mạch rất có thể có yêu thú Thiên giai đang ngủ đông, Tịch Thiên Dạ đã phát hiện ra được ba con.

    Cho dù là hắn thì ở trong sơn mạch này cũng phải cẩn thận từng li từng tí, dù sao thì thực lực của hắn bây giờ quá mức nhỏ yếu.

    Vào chạng vạng tối ngày thứ ba thì cuối cùng Tịch Thiên Dạ đã đi vào một cái sơn cốc bí ẩn, chỗ này có các dãy núi vờn quanh, mây khói mịt mù bao bọc. Chỉ có một con đường nhỏ gập ghềnh mới có thể đi vào trong sơn cốc, nếu không phải Tịch Thiên Dạ tinh thông thuật dò thiên xét địa thì chỉ sợ là rất khó tìm ra nơi này.

    Vừa tiến vào bên trong sơn cốc, một luồng sương trắng nồng đậm đập vào mặt, nó thâm nhập vào bên trong cơ thể khiến tâm hồn của hắn trở nên sảng khoái.

    Linh khí hóa vụ!

    Trong mắt Tịch Thiên Dạ trở nên vui vẻ, hắn không ngờ rằng Linh địa bên trong Sơn Mạch Trường Thương lại bất phàm như thế, linh khí trong sơn cốc nồng đậm tới mức đã huyễn hóa thành sương mù, sợ là đã nồng đậm hơn bên ngoài gấp trăm gấp nghìn lần đi.

    Ở trong sơn cốc này nếu hắn muốn câu thông thiên địa, phát động Linh Vận Quy Tắc thì cũng không khó.

    Nhưng mà Tịch Thiên Dạ lại lộ ra vẻ do dự, Linh địa tốt tất nhiên sẽ kèm theo nguy hiểm. Hầu hết các Động Thiên Bảo Địa hơn phân nửa là đã có chủ, Động Thiên Bảo Địa vô chủ cũng không phổ biến. Học Viện Trường Thương chiếm cứ Sơn mạch này hơn mấy trăm năm không lý nào không phát hiện ra sơn cốc này.

    Ở tu tiên giới thì việc tùy tiện xông vào một Động Thiên Bảo Địa đã có chủ là điều tối kỵ nhất, trừ khi có lực lượng tuyệt đối, không sợ bất cứ một thứ gì. Nhưng hiển nhiên bây giờ Tịch Thiên Dạ chưa có thực lực như vậy

    Huống chi, lui lại một bước mà nói thì dù cho sơn cốc không có chủ nhân thì cũng sẽ có tuyệt thế Hung Thú đang ngủ đông.

    Nhưng mà thật vất vả mới tìm ra được bảo địa, bây giờ lại bỏ cuộc giữa chừng thì đây không phải tính cách của Tịch Thiên Dạ.

    "Nếu như trong tay ta có tài nguyên nhất định đã có thể bố trí ở chỗ khác một cái truyền tống trận đơn giản, thấy tình thế không ổn thì có khả năng lập tức truyền tống bỏ chạy. Nhưng mà, ta quá nghèo."

    Tịch Thiên Dạ than nhẹ một tiếng, xảo phụ khó mà không bột đố gột nên hồ*, trong tay không tài, cho dù làTiên Đế cũng không có biện pháp.

    • một câu thành ngữ; xảo phụ là người phụ nữ khéo,nguyên câu: người phụ nữ có khéo đến mấy cũng không thể lấy bột làm hồ được.

    "Nhập gia tùy tục, mặc kệ có phải đầm rồng hang hổ hay không, cứ xông vào một lần đi."

    Thân ảnh của Tịch Thiên Dạ nhoáng lên một cái, liền hóa một luồng khói nhẹ, yên lặng đi vào sơn cốc. Cái gọi là tu tiên, đó chính là tranh mệnh với trời, nghịch thiên mà đi. Không thể không đấu với thiên, với địa, đấu với người, phải đấu cùng với vạn vật.

    Kiếp trước Tịch Thiên Dạ trải qua biết bao nhiêu nguy hiểm mới đi đến một bước đó, nếu như không có chí tiến thủ, lại sợ hãi hùng tâm tráng chí thì bước trên con đường tu tiên khẳng định là không có bao nhiêu thành tựu.

    Đương nhiên, không sợ hãi cũng không phải là chịu chết một cách nhảm nhí, cho dù là sơn cốc có nguy hiểm gì thì cho dù thân thể Tịch Thiên Dạ không trốn thoát được thì thần hồn cũng có thể chạy đi. Ở trong Thế Giới Hồng Hoang thì khẳng định không có cái gì có thể ngăn cản thần hồn của hắn.

    Trong sơn cốc Linh Vụ lượn lờ, tú Mộc thành ấm, làm cản trở tầm nhìn.

    Nhưng không che nổi con mắt của Tịch Thiên Dạ.

    Hắn rất nhanh liền phát hiện, trong sơn cốc có một cái hồ lớn, cái hồ đó chính là trung tâm của địa mạch trong Sơn Mạch Trường Thương, Linh vụ mông lung không ngừng bay lên trong hồ nước, khuếch tán ra bốn phía, tràn ngập trong sơn cốc.

    "Nơi tốt!"

    Tịch Thiên Dạ trong lòng âm thầm mừng rỡ, nếu là ở Địa Cầu thì không thể xuất hiện linh địa như thế này.

    Rống!

    Ngay lúc hắn đang lại gần bờ hồ bổng đột nhiên có một tiếng rống thật to ở phía trung tâm hồ, ngay sau đó một luồn sóng nước bốc lên cao, nước trong hồ cuốn ngược lên bay thẳng vào mây trời.

    Một con quái vật khổng lồ ở trong hồ nước chui ra, cao hơn trăm mét, tám cái cánh che khuất cả bầu trời, cái bóng của nó bao phủ toàn bộ sơn cốc, làm cho bầu trời đang đẹp đẽ bỗng biến thành một bầu trời đang bị che phủ bởi mây.

    Đó là một con sinh vật cùng loại với Giao Long, trên cổ mọc ra cái đầu giống thằn lằn, phía trên đầu có ba cái sừng dữ tợn, tám cái cánh như tám cái đám mây che phủ mặt đất. Lân giáp toàn thân đen tuyền lộ ra ánh sang lạnh lẽo, mép của lân giáp lóe ra lên quang, hàn khí tỏa ra bốn phía, nhìn giống như là từng cái thần kiếm tuyệt thế, uy phong lẫm liệt.

    "Thanh Ly long!"

    Tịch Thiên Dạ nheo mắt lại, lông tơ dựng ngược lên.

    Thanh Ly long là một loại trong Long tộc. Ở trong Thế Giới Hồng Hoang thì Long tộc là một chủng tộc hết sức phức tạp, cụ thể có bao nhiêu sinh vật thuộc long tộc thì sợ là không ai có thể biết rõ ràng, bởi vì lúc nào cũng có thể có một chủng loại Long Tộc mới được sinh ra.

    Huyết mạch của Long tộc trong Thế Giới Hồng Hoang có tính dung hòa tương đối mạnh, bất kỳ một sinh linh nào khi kết hợp với huyết mạch của long tộc cũng có thể sản sinh ra mới long chủng mới. Bất quá, sinh vật có thể có được huyết mạch của long tộc thì bình thường rất mạnh.

    Đứng trong góc độ Tịch Thiên Dạ, ở trong Thế Giới Hồng Hoang thì huyết mạch của Long Tộc kỳ thật đã pha loãng vô số lần, cùng với biến chủng không biết bao nhiêu đời không còn là thần long huyết mạch ban đầu nữa.

    Chỉ là huyết mạch của long tộc ở trong vô tận vũ trụ đều thuộc về loại huyết mạch vô cùng cao quý, dù cho bị pha loãng biến chủng không biết bao nhiêu đời, vẫn rất cường thế trong Thế Giới Hồng Hoang.

    Con Thanh Ly long trước mắt này, hẳn là yêu thú có tu vi Tôn giai, đặt ở trong nhân loại chính là tồn tại cấp bậc tôn giả. Uy áp đáng sợ kia có thể đè trời ép đất, đổi thành phàm cảnh tu sĩ khác ở đây thì chỉ sợ là sẽ bị ép tới mức quỳ rạp xuống đất.

    Bây giờ Tịch Thiên Dạ căn bản không có khả năng đối địch với sinh vật này, cho dù Thanh Ly long tùy tiện gầm ra một tiếng long uy cũng có thể làm hắn phun ra một ngụm máu.

    "Tiểu Thanh, không được vô lễ với khách nhân."

    Tư duy của Tịch Thiên Dạ suy nghĩ gấp rút, cân nhắc cách phá cục như thế nào lúc bây giờ lập tức có một âm thanh trong trẻo đột nhiên vang lên, lúc thì ở xa sắp tới, lúc thì giống như rất gần bên tai.

    Ánh mắt của Tịch Thiên Dạ quét về phía một tòa lầu gỗ nho nhỏ, trong nháy mắt khóa chặt vị trí của âm thanh đã phát ra.

    Chỉ thấy bên trong tòa lầu gỗ nho nhỏ đi ra một nữ tử thân mang bạch y, thắt lưng bồng bềnh, hồng tụ thiêm hương.

    "Các hạ là ai? Tại hạ lạc đường ở trong núi, trong lúc vô tình xông vào nơi đây, cũng đã quấy rầy rồi." Tịch Thiên Dạ nho nhã lễ độ nói.

    Nữ tử kia khí chất xuất trần, giống như tiên hạ phàm, nhìn rất bất phàm. Mặc dù khí tức nội liễm, nhưng tu vi của nàng thì sợ là cường đại hơn con Thanh Ly long trong hồ nước rất nhiều.

    Điều đáng tiếc duy nhất chính là gương mặt của nàng lại che một cái mạn nhỏ, chỉ để lộ ra một đôi mắt tĩnh lặng như nước, làm cho người khác cảm nhận được sự mỹ lệ đếnh kinh tâm động phách và cao quý.

    Thanh Ly long trông thấy bạch y nữ tử, con mắt rồng to lớn lóe lên một vệt thân mật cùng tôn sùng, liếc mắt nhàn nhạt nhìn vào Tịch Thiên Dạ, sau đó ngoan ngoãn chui vào trong hồ nước, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa.

    "Ngươi là một học viên bình thường mà lại dám đi sâu vào Sơn Mạch Trường Thương, lá gan của ngươi cũng rất lớn." Bạch y nữ tử thản nhiên nói.

    "Các hạ cũng là người của Học Viện Trường Thương?"

    Trong mắt Tịch Thiên Dạ lộ ra vẻ đã hiểu, có thể chiếm cứ nơi này thì sợ là có quan hệ không tệ với Học Viện Trường Thương.

    Dù sao thì Sơn Mạch Trường Thương cũng thuộc về Học Viện Trường Thương, Hoàng Đế Khai quốc Lan Lăn Quốc tự mình sắc phong đất phong cho Học Viện Trường Thương.

    Bạch y nữ tử cũng có ý tứ không trả lời vấn đề của Tịch Thiên Dạ, dùng giọng lạnh như băng nói: "Ngươi có thể tìm tới nơi này thì cho thấy ngươi vẫn có chút bản lĩnh. Nói đi, ngươi đến đây có mục đích gì."

    Hiển nhiên, bạch y nữ tử cũng không tin Tịch Thiên Dạ vô tình xông vào nơi đây, dù sao sơn cốc bí ẩn, nàng lại bố trí hàng loạt chướng nhãn pháp, nếu không phải cố ý tìm kiếm, sợ là không thể tìm ra được con đường tiến vào sơn cốc.

    "Nơi đây chính là phong thuỷ bảo địa hiếm thấy, ta hy vọng có thể ở chỗ này tu luyện mấy ngày, không biết các hạ có thể giúp hay không." Tịch Thiên Dạ trực tiếp nói.

    Bạch y nữ tử nghe vậy, hơi hơi yên lặng, rất lâu mới nói: "Ta cho phép ngươi ở chỗ này tu luyện một tháng, nhưng ngươi chỉ có thể hoạt động bên trong khu vực này, còn khu vực khác thì cấm tiến vào, nếu không thì tự lo liệu."

    Trong khi nói chuyện thì bạch y nữ tử tiện tay vạch ra một cái, quang mang loé lên, ngay sau đó từng đạo phù văn huyện diệu xuất hiện trên không trung, cách ly một phần mười diện tích trong hồ nước.

    "Thần Văn Trận Pháp."

    Tịch Thiên Dạ hơi nhấp nháy mí mắt, hắn đã dung hợp trí nhớ của Thiên Dạ Thánh Tổ, trong đó cũng có nhắc đến cái Thần Văn Trận Pháp này. Thần Văn Trận pháp bình thường thì hắn liếc mắt có thể nhìn ra.

    Nói trắng ra là cái thứ gọi là Thần Văn Trận Pháp cùng với Trận Pháp Chi Đạo của Tu tiên giả cũng không có gì khác biệt, tất cả đều lợi dụng lực lượng của thiên địa.

    Nàng có thể tiện tay bố trí ra một tòa thần văn đại trận, hiển nhiên không chỉ có tu vi cao thâm mạt trắc mà ở bên trên thần văn trận pháp chi đạo cũng có tạo nghệ không thấp.

    "Đa tạ cô nương."

    Tịch Thiên Dạ mỉm cười. Một tháng? Căn bản không cần, chỉ cần mấy ngày là được, thời gian lâu dài với hắn mà nói ngược lại chính là lãng phí thời gian. Hắn chỉ cần câu thông Thiên Địa, khiến cho bản thân hắn bước vào Luyện Khí kỳ đại viên mãn là đủ.

    Bạch y nữ tử tiếp tục không để ý tới Tịch Thiên Dạ, hờ hững quay người trở về tòa lầu gỗ nho nhỏ. Hết sức hiển nhiên, dựa theo sự phân chia khu vực của bạch y nữ tử, khu vực tòa lầu gỗ nho nhỏ thì Tịch Thiên Dạ không thể tiến vào.

    Tịch Thiên Dạ cũng không có tâm tình để mà đi tìm tòi khám phá tận cùng sơn cốc có thứ gì, hắn không có nhàm chán như vậy, trực tiếp tìm một vị trí yên lặng ngồi xuống, nhắm mắt tĩnh tu.

    Lần này tu luyện cảm ngộ Thiên Địa, tâm trí hòa cùng thiên nhiên triệt để dung nhập vào trong thiên địa, đạt tới cấp độ thiên nhân hợp nhất.

    Tu vi hiện tại của Tịch Thiên Dạ quá thấp, không thể tùy tiện Câu thông thiên địa quy tắc, chỉ có tuy luyện ở trong động thiên phúc địa mới trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Đương nhiên thì đó là đối với Tịch Thiên Dạ, còn đổi thành một tu sĩ Luyện Khí kỳ khác căn bản là không thể nào.

    Chỉ có Tịch Thiên Dạ có thần hồn của tiên đế nhập vào mới có thể ở trong Luyện Khí Kỳ tu qua loa một chút.

    Kiếp trước thì Tịch Thiên Dạ đấu nhau với đạo tới mười vạn năm nên đối với đại đạo tự nhiên rất hiểu rõ.
     
    inthenight thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)