FULL  Huyền Huyễn Vạn Cổ Chí Tôn - Thái Nhất Sinh Thủy

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 3791: Cuộc chiến Thương Huyền sơn. ( Thượng )

    Chia sẻ: Banlong.us



    Tuy Viện lừa gạt mọi người, nhưng dù sao một màn vừa rồi quá mức rung động. Rung động tới mức hơn mười vạn đại quân đều hốt hoảng ngây dại, vẫn có chút người muốn động nhưng đại đa số trì trệ không tiến lên.

    Lục Sí cười ha hả, nói:

    - Ha ha ha, xem ra tất cả đều bị dọa vỡ mật, có phải đã làm rối loạn toàn bộ bố trí của các ngươi không?

    Sau một kích, Lục Sí cũng không vội vàng tấn công, mà tiếp tục đứng trên bầu trời hưởng thụ ma khí nồng đậm.

    Bên cạnh hắn hiện ra một đám lốc xoáy nho nhỏ, trong chớp mắt gia tăng mấy trăm lốc xoáy, hắn đang hấp thu ma khí bổ sung cho mình.

    Đồng tử Viện đột nhiên co rụt lại, quát:

    - Hắn quả nhiên bị thương! Đệ tam, đệ tứ lộ đại quân lập tức giết đi lên! Ai dám kháng lệnh, trực tiếp gạt bỏ!

    Tranh lạnh giọng nói:

    - Mỗi người đều phải phụ trách bộ hạ của mình, có người kháng lệnh, trực tiếp giết!

    Hai người đồng thời hạ tử lệnh, trong sơn mạch lúc này mới có không ít Ma tộc bay lên, số lượng càng ngày càng nhiều. Đồng thời còn có thật nhiều người bị dọa vỡ mật muốn chạy trốn, đương trường bị thống lĩnh của mình đánh chết tại chỗ.

    Tiến lui khó khăn, mấy vạn người đành phóng lên cao, dù sao thế nào cũng là chết, dứt khoát kiên trì phóng về hướng Lục Sí. Họ không ngừng rống to, vừa khuyến khích chính mình vừa xua tan nỗi sợ hãi trong lòng.

    Ánh mắt Lục Sí băng sương, lại đếm:

    - Hai vạn chín ngàn bảy trăm hai mươi sáu người…hai vạn chín ngàn chín trăm sáu mươi…ba vạn…

    Hai lộ đại quân xông tới cách Lục Sí chừng trăm trượng đã bị một cỗ bình chướng ngăn chặn, khó tiến thêm nửa bước.

    Hơn ba vạn người như phát điên công kích bình chướng vô hình kia, kết giới không ngừng chao đảo gợn sóng nhộn nhạo như mặt hồ bị mưa bao phủ.

    Lục Sí cau mày, tuy đều giống như những con kiến, nhưng kiến nhiều cũng có thể cắn chết voi.

    Hắn kháp quyết, xiềng xích xung quanh loảng xoảng kích tán, hiện lên bên cạnh kết giới, đem khu vực trăm trượng biến thành tường đồng vách sắt.

    Chi!

    Rầm!

    Đại quân vừa nhìn thấy xiềng xích liền hít sâu một hơi, bị hù dọa run rẩy toàn thân.

    - Hừ, phế vật quả nhiên là phế vật!

    Lục Sí xuy cười một tiếng, vung tay cao giọng nói:

    - A Át Phạm Sát, ba ngàn thế giới!

    Oanh long long!

    Xiềng xích lao ra phạm vi kết giới, hướng bốn phương tám hướng đánh tới.

    Phanh! Phanh! Phanh!

    Từng tiếng nổ mạnh vang vọng bầu trời, giống như thu gặt đồng lúa, chỉ thấy từng phiến Ma tộc bị tạc chết, trận thế khiến người ta cả đời khó quên!

    Trong núi nhất thời tao động, thậm chí có người gào khóc thảm thiết, quỳ dưới đất hù dọa vỡ mật.

    Ánh mắt Lý Vân Tiêu lóe ra, nhìn chằm chằm bầu trời hồ nghi nói:

    - Lực lượng Lục Sí tựa hồ không mạnh như trong tưởng tượng!

    Viện ngẩn ra, nói:

    - Ngươi cũng cảm ứng được sao?

    Lý Vân Tiêu gật đầu:

    - Tuy hai lần công kích dị thường đáng sợ, nhưng chỉ mạnh hơn Thánh Ma bình thường một ít mà thôi. Trước đó bên người Lục Sí ngưng tụ ra trăm tiểu trận hấp thu ma khí, đem chân khí của hắn che đậy kín kẽ. Nhưng khi hắn ra tay lần thứ hai, lại hoàn toàn bại lộ đi ra, đích xác suy giảm lợi hại. Hiện tại hắn xuất thủ hai lần, y theo uy lực suy đoán, chỉ sợ tình huống của hắn không ổn. Nhưng vẻ tự tin của hắn cũng không phải giả vờ.

    Vi Thanh lạnh lùng nói:

    - Mặc kệ, hết thảy theo kế hoạch!

    Lý Vân Tiêu cùng Viện đều gật đầu.

    Lục Sí băng sương cười nhạo:

    - Chiến lược của các ngươi chính là không ngừng dùng phương pháp công kích kiểu tự sát sao? Nếu là như vậy, vì miễn phiền phức cho các ngươi, ta trực tiếp ra tay bổ vùng núi này, tiễn hơn mười vạn người các ngươi cùng quy thiên đi!

    - Nếu Ma Chủ đại nhân nói như vậy, xem ra phải thay đổi sách lược một chút, ra chút đồ vật mới chơi với đại nhân đâu!

    Vi Thanh cười lạnh lên tiếng, theo sau thấy hắn lăng không bay lên, đứng cách Lục Sí mấy ngàn trượng cũng không dám tới quá gần.

    Ma khí trên người Vi Thanh khuấy động tràn ra, bắt đầu lan tràn ra ngoài, giây lát đã chiếm lĩnh không gian trăm trượng xung quanh.

    Thân ảnh của Yết cũng hiện lên sau lưng hắn, hóa thành bảy tám trượng, miệng phun bí pháp kháp quyết.

    Ma khí cuồn cuộn đầy trời đột nhiên ngưng lại, theo sau liền bị Yết khống chế.

    Sắc mặt Lục Sí khẽ biến, kinh ngạc nói:

    - Hình như có chút ý tứ đâu.

    Yết nanh cười một tiếng, nói:

    - Vậy sao? Chuyện càng có ý tứ còn ở phía sau đâu!

    Giờ phút này ma khí đầy trời giống như nước chảy chia thành hai cỗ phân biệt thật rõ ràng.

    Vi Thanh hét lớn một tiếng, tế ra Âm Dương Nhị Khí bình bay lên trên đầu Lục Sí, biến lớn thành mười trượng cao ngất.

    Lực lượng khổng lồ từ trong bình toát ra, ma nguyên hóa thành trận pháp, trong mơ hồ còn có thái cực xoay tròn, đồ án bát quái hiện lên bên ngoài.

    Vẻ mặt Lục Sí đột nhiên biến đổi, cả kinh nói:

    - Càn Khôn Định Nhất Lưỡng Nghi Vi Trần đại trận?

    Yết thoáng kinh hãi, cười nói:

    - Quả nhiên có thủ đoạn, tuyệt thế đại trận thất truyền đã lâu mà ngươi cũng có thể nhận ra!

    Lục Sí nói:

    - Quả nhiên là trận này. Ta từng nhìn thấy qua trong A Tị cổ quyển, nhưng chưa lưu ý quá nhiều. Trận này hẳn từ Ma giới lưu truyền tới nay, nhưng sớm thất truyền, không nghĩ tới ngươi còn có thể phục hồi, thật là lợi hại.

    Hắn tán dương tận đáy lòng, cũng không hề có vẻ khoa trương.

    Yết đột nhiên sản sinh lửa giận, cười lạnh nói:

    - Ta nào có bổn sự như vậy, trận pháp này trực tiếp khắc vào Âm Dương Nhị Khí bình, ta chỉ bố trí ra mà thôi.

    Lục Sí gật đầu nói:

    - Thì ra là thế, ta cũng rất muốn thử xem uy lực của trận pháp này đâu, nhìn xem có thật sự lợi hại như trong truyền thuyết hay không.

    Hắn vung tay, tảng lớn hắc mang hiện lên, trực tiếp ngưng tụ thành kết giới quanh thân, đối kháng lực lượng đại trận.

    Yết cười lạnh nói:

    - Như ngươi mong muốn!

    Hai tay trảo lên không trung, hắn đánh ra một đạo ấn phù cực lớn, bay thẳng vào trong Âm Dương Nhị Khí bình.

    Vi Thanh phối hợp kháp quyết, bởi vì hắn là chủ nhân Âm Dương Nhị Khí bình, tuy Yết ra sức nhưng chỉ có tác dụng phụ thuộc.

    - Mở!

    Sắc mặt Vi Thanh dữ tợn hét lớn một tiếng.

    Bảo bình lập tức hiện ra ngân sắc quang mang, ma khí quay cuồng đầy trời bỗng nhiên hóa thành ngân sắc trong sáng, bên trong còn mơ hồ phát ra tiếng bão táp nổ vang.

    Vi Thanh vung tay trảo tới, ngân quang như bị bàn tay vô hình khổng lồ nắm chặt, oanh long một tiếng nổ bung, hóa thành ngàn vạn quang mang bay thẳng tới Lục Sí.

    Uy lực khủng bố đủ hủy thiên diệt địa, Âm Dương Nhị Khí bình như thánh vật vững vàng đặt trên trận pháp, dùng ngân quang luyện hóa hết thảy bên trong.

    Lý Vân Tiêu đột nhiên nói:

    - Một bước này cũng được trù hoạch trước sao? Lợi dụng năm vạn đại quân tử vong hóa thành ma khí, bày ra đại trận này!

    Tranh không chút kiêng kỵ nói:

    - Đúng vậy, nếu không phải đại trận cần hao phí quá nhiều ma khí, chỉ dựa vào ma nguyên thạch căn bản không khả năng cung cấp đủ ma khí. Đây là một trong những nguyên nhân chúng tôi dùng mười lăm vạn đại quân làm vật hi sinh! ---------------
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 3792: Cuộc chiến Thương Huyền sơn. ( Trung )

    Chia sẻ: Banlong.us



    Tranh nhìn thấy sắc mặt Lý Vân Tiêu không tốt lắm, lãnh đạm nói:

    - Đã tới lúc này mỗi người phát huy khả năng bản thân không phải nên làm sao? Tác dụng của những người kia cũng chỉ có thể làm vật hi sinh, cung cấp năng lượng cho đại trận, xem như vật tận kỳ dụng đi.

    Lý Vân Tiêu xanh mặt, im lặng không nói, lời này hắn không có cách nào phản bác. Bởi vì hắn cũng phải trông cậy đại trận kia chế địch.

    Kết giới xung quanh Lục Sí bị ngân quang đầy trời công kích, giống như tổ ong xuất hiện vô số chỗ hõm, hơn nữa đường kính cũng nhanh chóng tiêu giảm xuống.

    Toàn bộ cao tầng đứng trước chủ điện đều kích động nhìn thấy cảnh tượng này, không nhịn được siết chặt hai tay:

    - Có thể giết chết hắn không?

    Trạng thái của Lục Sí hiển nhiên đang cấp tốc suy giảm xuống, lực chống cự ngày càng yếu ớt.

    Đột nhiên quyết ấn trong tay Lục Sí biến đổi, miệng niệm chú, xung quanh tản mát ra ma quang dao động lướt quanh khắp thân thể.

    Sắc mặt mỏi mệt nhất thời biến thành tinh thần, thậm chí so với lúc trước còn anh tuấn hơn vài phần, toàn thân tỏa sáng, khí chất hoàn toàn biến đổi!

    - Sao lại thế này?

    Mọi người cả kinh hoảng sợ trừng lớn hai mắt.

    Vẻ mặt Lý Vân Tiêu đột nhiên đại biến:

    - Không tốt! Chư vị còn nhớ tình cảnh cuộc chiến của Lục Sí cùng Ma Phổ trên Xạ Tinh thành?

    Những người từng chứng kiến cuộc chiến kia lập tức thay đổi sắc mặt, vô cùng khó xem.

    Tranh hoảng sợ nói:

    - Ngươi muốn nói…Lục Sí khi nãy chỉ là một đạo phân thân mà thôi, hiện tại hắn lại dung hợp một đạo phân thân tiến vào?

    Lý Vân Tiêu cảm giác toàn thân lạnh lẽo, nói:

    - Bộ dáng hiện tại của hắn chính là bộ dạng dung hợp một đạo phân thân như lúc đó! Nếu là như vậy…

    Những người còn lại đều hiểu ra, lập tức rùng mình.

    Tranh run giọng nói:

    - Ý là hắn còn bốn đạo phân thân chưa dung hợp, đã có lực lượng khủng bố như vậy?

    Sắc mặt Viện tái nhợt nói:

    - Đây còn chưa phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất chính là sau khi hắn dung hợp hắn đã lập tức khôi phục lại!

    Lục Sí dung hợp một đạo phân thân, kháp quyết, kết giới lập tức khuếch trương khôi phục lại như trước.

    Toàn bộ chỗ lõm cũng khôi phục lại, ngân quang công kích chỉ lưu chút dấu vết sau đó liền bị hủy diệt.

    Sắc mặt Vi Thanh cùng Yết đều đại biến, vội vàng tăng cường ấn quyết, ngân quang nhào lộn càng thêm mãnh liệt.

    Tranh đột nhiên quát to:

    - Đệ ngũ, đệ lục, đệ thất lộ đại quân, giết lên!

    Trong sơn mạch một mảnh xôn xao, vẻ mặt thay đổi, cảnh tượng khủng bố như vậy, xông lên chẳng phải chỉ có con đường chết sao?

    Ánh mắt Tranh đảo qua mọi người, cao giọng nói:

    - Có đại trận che chở, không cần lo lắng, ở trong trận các ngươi đều an toàn!

    Không ít Ma tộc thầm mắng:

    - Nếu an toàn sao ngươi không tự mình đi lên!

    Nhưng không ai dám nói ra lời này, chỉ sợ quấy nhiễu lòng quân sẽ bị giết chết.

    Nhưng mệnh lệnh không ngừng thúc giục, cuối cùng tiếng hô rung trời vang vọng, mọi người liều mạng nhảy vào trong đại trận.

    Toàn bộ những người lao vào đại trận lập tức có một tầng ngân quang bao trùm, giống như được phủ thêm áo giáp, làm tâm tình của họ bình tĩnh trở lại.

    - Quả nhiên an toàn!

    Một ít Ma tộc nhất thời mừng như điên, lập tức khôi phục ý chí chiến đấu, hướng Lục Sí đánh tới.

    Lục Sí lạnh lùng nói:

    - Lực lượng trận pháp bắt đầu khô kiệt, lại tặng tới nhiều năng lượng bổ sung như thế sao?

    Ma tộc lao tới bên ngoài kết giới, liều mạng công kích, mấy vạn công kích điên cuồng đánh lên kết giới, mặc dù là Lục Sí cũng cảm giác áp lực.

    Những người này trong nhất thời mặc dù không uy hiếp được hắn, nhưng làm hắn đau đầu. Nếu hắn ra tay đánh chết, những vật hi sinh kia lập tức biến thành ma khí bị đại trận hấp thu, bổ sung cho Âm Dương Nhị Khí bình tăng lên lực lượng.

    Nếu không giết bọn hắn, bị những vật hi sinh kia điên cuồng tấn công chính hắn cũng không chịu nổi.

    Trong mắt Lục Sí phát lạnh, đằng đằng sát khí nói:

    - Ruồi bọ quá nhiều thật làm người chán ghét, ta hoàn toàn tiễn các ngươi quy thiên đi!

    Trong tay hắn chợt lóe hắc mang, khí kình cuồng bạo tán phát, A Hàm Trảm Cốt đao hiện trong tay, mạnh mẽ chém thẳng tới Âm Dương Nhị Khí bình!

    Oanh long!

    Phong vân khuấy động, thật nhiều Ma tộc bị đao khí đánh chết, trận pháp lập tức bị chém ra khe nứt thật sâu, toàn bộ ngân quang đều trút đi vào!

    Sắc mặt Vi Thanh đại biến, Âm Dương Nhị Khí bình bị chém trúng kêu vang ông ông, mặc dù thật nhiều Ma tộc bị giết chết nháy mắt chuyển hóa thành ngân quang, nhưng căn cơ đại trận vẫn bị lay động!

    Lục Sí nanh cười một tiếng, lại vung A Hàm Trảm Cốt đao chém xuống!

    Oanh long!

    Thiên địa chấn động, ngân mang bị đao khí chém vỡ, hóa thành ngân châm bắn tung tóe khắp bốn phương tám hướng!

    Vi Thanh chỉ cảm thấy lồng ngực dị thường áp lực, mơ hồ có chút không chịu nổi.

    May mắn thật nhiều Ma tộc bị đánh chết, qua thoáng chốc đã hóa thành năng lượng dung nhập đại trận, duy trì trận thế bất diệt.

    Nhưng mặc cho ai cũng nhận ra nếu Lục Sí tiếp tục chém mấy đao, đại trận sẽ bị nứt vụn.

    Lý Vân Tiêu vội vàng hô:

    - Vi Thanh, đừng chọi cứng! Bảo tồn thực lực!

    - Ha ha, buồn cười!

    Lục Sí nghe vậy cười như điên, nói:

    - Ở trước mặt bổn tọa còn muốn bảo tồn thực lực?

    Hắn vung tay lên, A Hàm Trảm Cốt đao kêu to, lập tức hóa thành ngàn vạn đao ảnh hướng bốn phương tám hướng chém tới!

    Phanh phanh phanh!

    Đao khí xen kẽ, như mạng nhện phủ kín trời cao, Âm Dương Nhị Khí cùng Bát Quái kim phù trong đại trận bắt đầu nứt vụn.

    Hơn ba vạn đại quân bị đao ảnh tàn sát bừa bãi, gần như toàn quân bị diệt.

    Sắc mặt Vi Thanh trắng bệch, hai tay nhanh chóng kháp quyết nhốt đánh vào trong bảo bình. Âm Dương Nhị Khí bình đột nhiên vừa chuyển, một đạo bạch quang bắn ra, tựa như thần quang giáng thế.

    Vẻ mặt Lục Sí khẽ biến, thân hình bị bạch quang chiếu rọi đột nhiên bị kềm hãm, giống như bị áp chế.

    Vi Thanh đồng thời quát to:

    - Động thủ!

    Lý Vân Tiêu cùng Viện chợt lóe, lập tức xuất hiện trên bầu trời, xuất ra tuyệt học chí cường đánh thẳng về phía Lục Sí.

    Lý Vân Tiêu vung Thùy Chủ Trầm Phù đánh ra kiếm ý tuyệt cường, Viện dùng song hỏa hợp nhất hóa thành cự nhận mạnh mẽ chém xuống.

    Một đao chém ngang lưỡng cực, một kiếm chẻ dọc bát phương!

    Quang mang trong Âm Dương Nhị Khí bình rực rỡ, bao phủ Lục Sí, thân hình Lục Sí rốt cục động, hóa thành ba đầu sáu tay kháp quyết thi triển thần thông.

    Oanh long!

    Đao kiếm khủng bố chém lên bạch quang, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, chân khí hủy diệt lan tràn quét ngang hoàn vũ!

    Âm Dương Nhị Khí bình biến thành ảm đạm rơi vào trong tay Vi Thanh.

    Lý Vân Tiêu cùng Viện đều đứng theo trận thế tam tài, cảnh giác nhìn vào trung ương.

    Một kích vừa rồi tuy rằng mạnh mẽ nhưng vẫn bị Lục Sí đối kháng xuống.

    Ma quang tản ra, chỉ thấy khóe môi Lục Sí chảy dòng máu tươi, trong mắt sắc lạnh, trong sáu tay ngoại trừ tay trái phân biệt nắm chắc ma binh.

    Một kích vừa rồi là do hắn dùng năm kiện ma binh liên thủ đối kháng!

    - Thật sự có chút nguy hiểm đâu… ---------------
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 3793: Cuộc chiến Thương Huyền sơn. ( Hạ )

    Chia sẻ: Banlong.us



    Lục Sí lau máu tươi trên môi, lạnh giọng nói:

    - Nói không chừng nếu còn khinh thường thật sự sẽ bị các ngươi thủ tiêu.

    Trong lòng Lý Vân Tiêu khẽ động, cau mày nói:

    - Máu? Ngươi không phải ma thân sao? Sao còn có máu tươi!

    Lục Sí cười lạnh nói:

    - Vấn đề này đợi ngươi xuống địa phủ hỏi Diêm Vương!

    Trên người hắn đột nhiên dao động, phảng phất như có lực lượng cường đại truyền vào, ba người Lý Vân Tiêu lập tức cảm nhận được, không khỏi kinh hãi:

    - Đạo phân thân thứ ba lại dung nhập sao?

    Lý Vân Tiêu nói:

    - Nếu chỉ dung hợp ba đạo phân thân đã nghĩ rong ruổi Thương Huyền sơn, không khỏi quá xem thường thiên hạ anh hùng!

    - Hừ, nếu bổn tọa dung hợp sáu phân thân, trò chơi liền nhàm chán. Nháy mắt tiêu diệt cả hai giới, còn niềm vui gì đáng nói?

    Lục Sí dung hợp thêm một đạo phân thân, lực lượng lại tăng lên, khí thế vô cùng cường hoành tán phát làm lòng người trầm xuống. Càng làm ba người Lý Vân Tiêu buồn bực chính là theo thực lực tăng lên, thương thế trên người hắn cũng hoàn toàn khép lại.

    Nếu còn tiếp tục như vậy, chẳng phải Lục Sí vẫn còn ba lần cơ hội khôi phục lực lượng?

    - Vậy trực tiếp chết luôn ở tầng dung hợp thứ ba này đi!

    Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, Thùy Chủ Trầm Phù phát ra kiếm ý khuấy động:

    - Kiếm Đãng Quần Ma!

    Một chiêu cuồng bạo đánh ra, hóa thành kiếm ảnh thật lớn, chỉ thấy kiếm thế đã như trời sụp đất nứt, từ trên bầu trời chém thẳng xuống!

    - Buồn cười!

    Đao ảnh vừa chuyển, A Hàm đao phát ra ma âm, đón kiếm ảnh chém tới!

    Oanh long!

    Kiếm ảnh nứt vụn, một đạo nhân ảnh chợt hiện, xuất hiện ngay trước người Lục Sí, lại một kiếm chém xuống!

    Phanh!

    Lục Sí vung tay, A Ma Luân Bảo chắn bên người, kháng cự Thùy Chủ Trầm Phù!

    Thập nhị phúc luân lực lượng nhanh chóng xoay tròn, tước mở kiếm khí hộ thể xung quanh Lý Vân Tiêu, đập lên nhục thể của hắn.

    Lý Vân Tiêu vẫn vững vàng bất động, tay trái kháp quyết, mi tâm chợt lóe kim quang, toàn thân phủ kín văn bia của Giới Thần Bi.

    Sau đó quyết ấn hóa chưởng, ma khí tràn ngập khởi động tràn tới, không ngừng xoay tròn quanh thân!

    - Phong Vân Do Ngã!

    Đại Phong Vân Chưởng ngưng tụ bên tay trái, uy thế tràn ngập đầy trời giáng xuống!

    Lục Sí biến sắc, cả kinh nói:

    - Ngươi luyện hóa Giới Thần Bi, đã trở thành Giới Vương?

    Hắn còn chưa dứt lời, A Nam Kiền Sát đã mạnh mẽ hóa thành mặt thuẫn lóe ra từng đạo ma quang, vững chắc vô cùng!

    Oanh!

    Đại Phong Vân Chưởng đánh lên mặt thuẫn, vô số kim sắc phù văn theo chưởng lực giáng xuống, đánh nát tầng tầng thuẫn quang.

    Lục Sí bật lui ra sau mấy bước.

    Chỉ mới vài chiêu cũng làm mọi người cả kinh trợn mắt há hốc mồm, đặc biệt là quần ma trong Thương Huyền sơn.

    - Thật mạnh! Quả thật là mạnh mẽ!

    Tranh kích động liên tục giậm chân, hưng phấn nói:

    - Có thể thắng! Cuộc chiến này tất nhiên có thể thắng!

    Nhưng bản thân Lý Vân Tiêu lại không lạc quan như vậy, mặc dù là hắn dùng một kiếm cùng một chưởng cực mạnh nhất của mình nhưng chỉ có thể bức lui Lục Sí trong khi Lục Sí chỉ mới dung hợp ba đạo phân thân. Nếu còn tiếp tục dung hợp thêm ba phân thân còn lại, chỉ sợ lực lượng gia tăng không chỉ một lần.

    Hơn nữa bởi vì Giới Thần Bi đang ở trong Ma giới cho nên cũng chỉ phát huy lực lượng có hạn, cũng may Thùy Chủ Trầm Phù không bị Ma giới ảnh hưởng.

    - Lý Vân Tiêu, ngươi quả nhiên làm cho ta kinh ngạc đâu!

    Trong ba khuôn mặt của Lục Sí, có một khuôn mặt tràn ngập giận dữ, trong mắt bắn ra ngọn lửa lạnh giọng nói:

    - Một đường tới nay luôn bị ngươi áp chế trêu đùa! Nếu không phải do ngươi, ta đã sớm tiến nhập Thánh Ma cảnh, luyện hóa hai giới từ lâu, trực tiếp rong chơi vũ trụ!

    Lý Vân Tiêu nhìn thấy pháp tướng kia, cả kinh hô:

    - Lý Dật?

    - Hừ! Đi chết đi! Toàn bộ nhục nhã cùng hận ý ngày xưa, hôm nay phải tìm lại, gia tăng lên người ngươi gấp trăm lần!

    Lục Sí nổi giận gầm lên một tiếng, vung tay, A Lại Huyền Việt hóa thành đạo ma quang mạnh mẽ đâm tới.

    - Ma Chủ, chết đi!

    Đột nhiên sau lưng truyền ra tiếng quát chói tai của Viện, chỉ thấy hai đạo hỏa diễm xoay tròn, hóa thành một long một phượng bay tới.

    - Long Phi Phượng Vũ!

    Lý Vân Tiêu nhìn thấy A Lại Huyền Việt đâm qua, thân hóa lôi quang chợt lóe, lập tức tránh né.

    - Trảm yêu!

    Kiếm khí khởi động, phối hợp công kích của Viện chém xuống!

    Sắc mặt Lục Sí đồng thời biến đổi, A Át Phạm Sát phát ra tiếng vang, tạo thành kết giới, đồng thời A Nam Kiền Sát xoay tròn hóa thành thuẫn giới.

    Oanh long!

    Hai người liên thủ một kích đánh lên kết giới của hai kiện ma binh, kiếm khí cùng hỏa nhận chậm rãi thẩm thấu đi vào.

    Lục Sí cũng cảm giác cố hết sức, đột nhiên thân ảnh vừa động liền xuất hiện bên cạnh kết giới, dùng A Hàm đao mạnh mẽ chém về phía Lý Vân Tiêu, tốc độ cực nhanh, cơ hồ chỉ trong nháy mắt khiến cho hắn không kịp phòng ngự.

    Nhưng Lý Vân Tiêu vô cùng mẫn tuệ, lập tức thu lại Thùy Chủ Trầm Phù ngăn chặn bên người.

    Oanh!

    Ngăn trở một kích của A Hàm đao, Lý Vân Tiêu lập tức bị đánh bay ra ngoài.

    Lục Sí tựa hồ nhìn ra được ba người liên thủ, thân ảnh lóe ra, tàn ảnh đầy trời, không cách nào phân biệt được chân thân.

    Vẻ mặt Lý Vân Tiêu đại biến, chỉ cảm thấy chân khí dị thường nguy hiểm ập tới khắp bốn phía.

    Hắn cầm kiếm, một tay kháp quyết, quát:

    - Kiếm hóa cửu long, thân hóa vạn thiên!

    Trong khoảnh khắc hư ảnh đầy trời, quấn quýt đối chiến cùng Lục Sí, không còn phân rõ là ai. Đưa mắt nhìn vào chỉ thấy kiếm ảnh cùng ma quang tung hoành, cùng lực lượng đáng sợ thỉnh thoảng tràn ra, mỗi lần rơi xuống núi non bên dưới đều khiến Ma tộc một mảnh tổn thương lẫn tử vong thành mây khói.

    Hai người đối chiến, đao quang kiếm ảnh đầy trời.

    Nhưng chỉ một lát Lý Vân Tiêu đã rơi xuống hạ phong, bị buộc hợp nhất thân pháp thả người nhảy ra.

    Đao ảnh tung hoành, Lục Sí không ngừng truy tới.

    Lúc này Viện mới phục hồi lại tinh thần, trên người lóe sáng kim quang, nháy mắt đi tới bên cạnh Lục Sí, kim mang hóa thành lợi nhận chém tới.

    Kim quang truyền ra thanh âm ông ông, chính là Pháp Thụ Kim Luân, không ngừng di chuyển trên không trung.

    - Muốn chết!

    Đao ảnh trong tay Lục Sí bị kiềm hãm, vì thế hắn quyết đoán buông tha cho Lý Vân Tiêu hướng Viện chém qua.

    Ngay lúc hai kiện thánh khí sắp sửa va chạm, một đạo thiên quang đột nhiên hạ xuống, hóa thành một mảnh đường kính lớn chừng nửa mẫu, trực tiếp chiếu thẳng vào Lục Sí.

    Chỉ thấy Vi Thanh cầm bảo bình trong tay, miệng bình phun ra Âm Dương Nhị Khí, hóa thành hỗn độn chi quang.

    Tay trái hắn đánh ra một chưởng, ma đằng bay đầy trời, đem pháp tướng trói buộc. Mà sáu tay nắm ma binh nhất thời cũng bị ma đằng quấn lấy.

    Pháp Thụ Kim Luân nhất thời như lôi đình dâng lên mạnh mẽ đánh thẳng lên người Lục Sí.

    Oanh!

    Một mặt pháp tướng của Lục Sí bị đánh trúng, tuy chỉ chợt lóe lướt qua nhưng lại khiến hắn bị thương, thậm chí bị đánh bay ra ngoài.

    Lý Vân Tiêu cũng hòa hoãn trở lại, quát:

    - Mọi người cùng tiến lên!

    Nhiều cao tầng trên đỉnh núi đều run lên, tinh thần phấn chấn, chiến lực dâng tràn hóa thành lưu quang phóng lên cao. ---------------
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 3794: Tháo chạy

    Chia sẻ: Banlong.us



    Thần sắc Lục Sí lo lắng lạnh giọng nói:

    - Toàn bộ đi chết đi!

    Tay trái hắn kháp quyết, tầng tầng tinh vân tản ra bốn phía, năm văn kiện ma binh chợt lóe liền tắt lịm.

    Ngay lập tức khí ảnh tràn ngập trong ma vân, tản mát ra lực lượng đáng sợ thẳng xuyên bầu trời!

    Lý Vân Tiêu đại biến, điên cuồng quát lên:

    - Không tốt! Chạy mau!

    Nhóm cao tầng còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, nhưng vừa nghe được lời nói của Lý Vân Tiêu, bất chấp hết thảy xoay người định bỏ chạy.

    - Lâu la, toàn bộ đều lưu lại cho bổn tọa!

    Lục Sí hợp hai tay, nhất thời trong ma vân lóe ra ma quang, hóa thành khí lãng khủng bố đánh về phía bốn phương tám hướng!

    Oanh long long!

    Thiên địa nháy mắt sụp thành một mảnh, biến thành hỗn độn tối đen, trong mơ hồ có thể nhìn thấy Thương Huyền sơn bị xé nứt, từng tảng lớn vách núi lẫn theo thân thể Ma tộc bị chấn bay lên cao, sau đó lại bị chôn vùi xuống dưới.

    Toàn bộ cao tầng Ma tộc tuy chạy trốn, nhưng vẫn bị khí lãng trùng kích va chạm, chỉ nương nhờ lực lượng cường đại bản thân chống cự.

    Những ai không thể đối kháng lập tức tử vong, trong phạm vi mấy trăm dặm đều bị trùng kích, cả Thương Huyền sơn hoàn toàn bị hủy hoại trong chốc lát!

    Khí lãng khủng bố thậm chí lao vào trong khe nứt giữa hai giới, trực tiếp xuyên suốt vào bầu trời Hồng Nguyệt thành, khiến người của Thiên Vũ giới dị thường khẩn trương.

    Khắp bốn phía Hồng Nguyệt thành trôi nổi mười ba tòa thiên không thành, dựa theo quy tắc xếp hàng, lập tức tiến vào trạng thái khẩn trương như đang chờ phát động.

    Võ giả trên mỗi phù không đảo đều dị thường khẩn trương nhìn chằm chằm vào cái khe, chờ đợi tình huống kế tiếp.

    Ma giới, bên trong Thương Huyền sơn biến thành một mảnh hỗn độn, cả tòa núi non đều tan thành mây khói dưới một kích kia!

    Hơn mười vạn đại quân Ma tộc chỉ còn lại không tới ngàn người, hơn nữa đều bị thương.

    Giờ phút này những người còn sống sót đều ngây dại nhìn cảnh tượng trước mắt, thật giống như thời không bị biến hóa, hoàn toàn không nhận thức được hoàn cảnh trước mắt.

    Đám người Lý Vân Tiêu đều bị đánh lui ra xa mấy ngàn trượng, sắc mặt âm trầm nhìn thân ảnh xa xa.

    Vừa rồi Lục Sí thi triển một kích cực mạnh của Ma Chủ - Tinh Tuyền Bạo, uy lực dáng sợ khiến sắc mặt mọi người trắng bệch như giấy.

    Nhưng bản thân Lục Sí cũng bị cắn lại, hắn lập tức dung hợp đạo phân thân thứ tư. Giờ phút này hắn tràn ngập tinh khí thần đứng vững trong thiên địa, khí thế càng mạnh hơn trước.

    - Đáng chết!

    Lý Vân Tiêu cắn răng mắng:

    - Quả nhiên có sáu cái mạng! Hơn nữa một mạng còn cứng hơn một mạng!

    Thần sắc Tranh tái nhợt không còn chút huyết sắc, run giọng nói:

    - Bây giờ nên làm gì?

    Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:

    - Hắn đã có sáu cái mạng, chúng ta bức ra sáu cái mạng của hắn! Dựa theo kế hoạch trước đó, không phải còn Đại La Phục Ma trận sao? Trận này bất luận bao nhiêu người cũng có thể phát động, chúng ta bức ra phân thân thứ năm của hắn rồi trốn vào Thiên Vũ giới!

    - Phân thân thứ năm…

    Trong mắt Tranh tràn đầy hoảng sợ, giờ phút này Lục Sí cho hắn cảm giác không thể chiến thắng, hơn nữa cộng thêm chiến lực biểu hiện, hoàn toàn không còn chút tin tưởng.

    Vi Thanh cười lạnh nói:

    - Đã tới lúc này chẳng lẽ còn do dự sao?

    Trong lòng Tranh run lên, nhất thời sợ hãi tiêu tán, cắn răng nói:

    - Được rồi, sớm đã có giác ngộ phải chết, giờ phút này còn gì đáng sợ!

    Hắn lớn tiếng nói:

    - Đại La Phục Ma trận! Toàn bộ những người còn sống, tất cả đều ra tay!

    - Ra tay!

    Lý Vân Tiêu quát lớn một tiếng, liền xông ra ngoài.

    Trong hư không bốn phía lục tục hiện ra nhiều thân ảnh, sắc mặt tái nhợt cùng thi triển thần thông.

    Tất cả mọi người đều biết, giờ này khắc này lui sẽ chết ngay lập tức, chỉ còn một trận chiến!

    Trong khoảnh khắc đã có mấy trăm thân ảnh xuất hiện, nhiễu quanh Lục Sí, đều liều mạng công tới.

    - Ấu trĩ!

    Lục Sí xuy cười một tiếng, trong mắt chợt lóe hàn quang, ma quang lóe ra trên không trung, một thanh A Hàm đao ẩn hiện đã có hơn mười người bị mất mạng.

    Khuôn mặt mọi người đại biến, chợt lui về phía sau, không dám tiếp tục xông tới.

    Trong lòng Lý Vân Tiêu hoảng sợ, biết mình đánh giá sai lực lượng của Lục Sí lúc này, quát:

    - Đều lui!

    Đoàn người không chút do dự lập tức hướng chỗ cái khe lao tới.

    - Hừ! Một đám con kiến, trở thành chó nhà tang thật bất ngờ sao? Đây vốn là kết cục của các ngươi a!

    Thần sắc Lục Sí châm chọc, trong tay nắm A Hàm Trảm Cốt đao đi thẳng tới chỗ cái khe:

    - Trăm vạn năm, Thiên Vũ giới, bổn tọa rốt cục trở về!

    Lý Vân Tiêu cùng Viện cản ở phía sau, khi nhìn thấy toàn bộ Ma tộc đã vào trong khe lúc này mới quay người lao vào.

    Lục Sí cũng không nóng nảy, vài bước đi vào cái khe, giống như vương giả trở về, thần sắc ngạo nghễ cùng khinh miệt.

    Mọi người vừa vào Thiên Vũ giới, nhất thời liền có người nghênh đón, chính là cha con Trữ Khả Vi.

    Lý Vân Tiêu nói:

    - Khả Vi đại nhân, các ngươi nhanh chóng mang theo bằng hữu Ma giới đi Viêm Võ thành! Sau đó cũng không cần quay trở lại!

    Trữ Khả Vi vung tay cho Trữ Khả Vân đi làm, chính mình vuốt râu nói:

    - Đại nạn của lão phu đã buông xuống, thề cùng tồn vong với Hồng Nguyệt thành!

    Mọi người đại biến, Trữ Khả Vân cả kinh hô:

    - Cha!

    Trữ Khả Vi đẩy tay ra, quát:

    - Đừng dông dài, còn không đi ngay!

    Thần sắc Trữ Khả Vân bi thương, biết tâm ý của phụ thân đã quyết, vội vàng quỳ xuống dập đầu, lúc này mới mang theo Tranh bọn họ đi tới truyền tống trận.

    Viện, tiểu Hồng, Vi Thanh cũng thập phần thích ứng với Thiên Vũ giới, cho nên lưu lại Hồng Nguyệt thành.

    Trữ Khả Vi nói:

    - Minh chủ, vậy Lục Sí…

    Vẻ mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng, trầm giọng nói:

    - So với dự tính còn lợi hại hơn nhiều lắm!

    Trong lúc nói chuyện, một cỗ khí tức cường hãn từ trong khe chậm rãi tràn ra, người trong Hồng Nguyệt thành đều có thể cảm ứng.

    Tâm thần Trữ Khả Vi bị kiềm hãm, cũng bị cỗ khí tức kia kinh sợ, nhưng lập tức liền cười ha hả, nói:

    - Ha ha ha, trước khi chết có thể biết một chút về oai của Ma Chủ, cũng xem như không uổng cuộc đời này.

    Lý Vân Tiêu thở dài nói:

    - Đáng tiếc những người nhiệt huyết cả thành này đều phải bồi táng ở nơi đây.

    Trữ Khả Vi nói:

    - Cuộc chiến có một không hai như vậy, luôn có người nên chuẩn bị hi sinh. Nhiệm vụ của chúng tôi là kéo dài thời gian của Ma Chủ, làm cho Viêm Võ thành chuẩn bị tiến vào trạng thái chiến tranh. Hơn nữa nếu như có thể, đánh trọng thương Ma Chủ!

    Lý Vân Tiêu gật đầu:

    - Chư vị mang theo tinh thần hi sinh cho Thiên Vũ giới, sẽ giống như vạn cổ tinh không, chiếu sáng cho hậu nhân đời sau.

    Trong khi nói chuyện, Lục Sí đã xuất hiện trên bầu trời Hồng Nguyệt thành, lạnh lùng nhìn mười ba thiên không thành.

    Trữ Khả Vi biến sắc:

    - Tới rồi!

    Thân ảnh hắn chợt lóe, biến mất tại chỗ.

    Thần sắc Lý Vân Tiêu bi thương nói:

    - Các ngươi đi Viêm Võ thành trước, ta tạm thời lưu lại xem cuộc chiến. ---------------
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 3795: Cuộc chiến cuối cùng. (1)

    Chia sẻ: Banlong.us



    Vi Thanh lạnh lùng nói:

    - Ngươi phải nhớ không được hành động theo cảm tính, hi sinh kéo dài thời gian của Lục Sí, hòa hoãn xung đột cho Viêm Võ thành trước cuộc chiến là do bọn họ tự nguyện lựa chọn. Hơn nữa cuộc chiến lớn như vậy đương nhiên phải có người hi sinh. Mạng của người Thiên Vũ giới là mạng, mà hơn mười vạn Ma tộc vừa chết cũng là mạng!

    Lý Vân Tiêu thở dài nói:

    - Ta hiểu được, các ngươi về Viêm Võ thành trước, ta sẽ theo sau.

    Tiểu Hồng nói:

    - Ta lưu lại!

    Lý Vân Tiêu cự tuyệt:

    - Nàng đi theo Vi Thanh, không được cãi lời!

    Tiểu Hồng mấp máy môi, nhưng vẫn nghe lệnh xoay người đi theo Vi Thanh bọn họ.

    Lục Sí nhìn thiên không thành lơ lửng phía chân trời, ánh mắt lóe ra, đột nhiên khen ngợi:

    - Trận pháp thật có ý tứ đâu!

    - Có thể nhận được lời khen ngợi của Ma Chủ, tại hạ vô cùng vinh hạnh!

    Một thanh âm quen thuộc truyền tới, Lý Vân Tiêu kinh ngạc nhìn lên, chỉ thấy trên một tòa thiên không thành, một người đang khoanh tay mà đứng, khuôn mặt điềm tĩnh, chính là Vương Tọa Đằng Quang.

    Lục Sí nói:

    - Đây là trận pháp do ngươi bố trí? Tuy thực lực thấp kém, nhưng trận đạo đích xác là có thủ đoạn, là một nhân tài.

    Đằng Quang mỉm cười nói:

    - Dốc hết sở học bình sinh của tại hạ, ngộ ra mười ba tuyệt sát trận, giẫm thiên tinh địa sát chi vị, trực tiếp lấy mẫu chu thiên tinh đấu lực, cùng Ma Chủ đại nhân một trận chiến.

    - Ha ha ha.

    Lục Sí cười như điên, nói:

    - Trận này quả thật không tệ, nhưng muốn chiến với ta, nói giỡn!

    - Vậy sao? Ma Chủ đại nhân không khỏi quá tự đại.

    Đằng Quang mỉm cười vung tay, nhất thời một mảnh quyết ấn rơi rụng, bắn vào mười ba thiên không đảo.

    Nhất thời trên đảo thần quang hiện ra, từng đạo quang trụ phóng lên cao. Mỗi đảo cũng có mười ba quang trụ, tạo thành từng tòa tiểu tuyệt sát trận.

    Trong khoảnh khắc trên trăm đạo thanh quang xuyên thấu bầu trời, nguyên bản trời quang mây tạnh lại biến hóa ra chu thiên tinh thần, chiếu rọi mặt đất.

    Lục Sí chỉ cảm thấy cả người bị kiềm hãm, lực lượng mơ hồ bị một cỗ tinh lực tuyệt cường áp chế.

    Xung quanh hắn phảng phất như có ngàn vạn tinh tú lóe sáng.

    Đồng tử Lục Sí co rụt lại, nhìn chằm chằm tinh mang, không khỏi khen:

    - Giỏi lắm, nhưng đáng tiếc đối thủ của ngươi là ta!

    Ngàn vạn tinh mang giống như mưa to trút xuống, đánh thẳng lên người Lục Sí, nhưng khi tới khoảng cách ngoài tam xích đã bị ma quang ngăn trở, khó thể tới gần.

    Sắc mặt Đằng Quang khẽ biến, lộ ra kinh hãi. Tuy rằng đoán được không thể đánh chết Lục Sí, nhưng không nghĩ tới thậm chí cũng không thể va chạm vào thân thể hắn.

    Không khỏi âm thầm lắc đầu, tu vi của Lục Sí đã đạt tới trình độ mà hắn khó thể lý giải, nhất thời liền cảm giác mình vô cùng nhỏ bé.

    Tay phải Lục Sí chộp tới, A Hàm Trảm Cốt đao hiện ra trong tay, lạnh lùng nói:

    - Nếu không còn chuẩn bị tiếp theo, các ngươi có thể an tâm đi đi!

    Đằng Quang giơ tay chỉ lên trời, nói:

    - Chỉ còn một chiêu cuối cùng này, lấy thiên tinh lực kíp nổ mười ba tuyệt sát trận. Trong mười ba tòa phù không thành đều ẩn chứa trận pháp lực rất mạnh, dùng hết chiêu này, chẳng biết có vào được tầm mắt của Ma Chủ hay không.

    Đồng tử Lục Sí co rụt lại, liền nhìn thấy mười ba phù không đảo bắn ra hào quang rực rỡ, giống như mười ba đóa quang liên khổng lồ huyền giữa không trung.

    Đồng tử Lý Vân Tiêu mở to, tùy ý cho quang mang đâm vào hai mắt của hắn, giống như một thanh đao chui vào đâm thẳng trái tim.

    Ánh mắt hắn mở lâu, biến thành một mảnh đỏ bừng, có ánh huỳnh quang chớp động không thôi.

    - Oanh long long!

    Một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền tới từ trên bầu trời Hồng Nguyệt thành, chói lọi như thái dương, chiếu sáng cả đại địa.

    Thanh quang bao phủ, Lý Vân Tiêu lẳng lặng đứng trên bầu trời, cũng không hề nhúc nhích, tùy ý cho dư ba cường đại trùng kích đụng chạm thân thể hắn.

    Mười ba thành trì nổ tung, toàn bộ người bên trong đều vẫn lạc.

    Nhưng trận lực cuồn cuộn không dứt, kéo dài khuấy động toàn bộ vùng đất, cùng tinh tú trên trời chiếu sáng lẫn nhau, chân khí cuồng bạo đánh chết toàn bộ cường địch trong phạm vi bao phủ.

    Quanh thân Lục Sí có xiềng xích uốn lượn, tùy ý cho chân khí kinh khủng kia đập vào nhưng không thể đánh vỡ tinh vân kết giới của hắn.

    Ước chừng qua nửa nén nhang lực lượng nổ bạo mới dần dần bình ổn trở lại.

    Cả Hồng Nguyệt thành đã hóa thành một mảnh hoang vu, hố sâu khổng lồ lan tràn suốt mấy ngàn dặm.

    Hồng Nguyệt thành, tòa thành trì độc lĩnh phong tao từng tranh bá thiên hạ, từ nay về sau vĩnh viễn chỉ lưu lại trong sử sách.

    Lục Sí thu lại xiềng xích, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, xuy nói:

    - Còn có chuẩn bị gì nữa, cùng nhau thi triển ra đi, cho ta xem thử hiện tại Thiên Vũ giới rốt cục thay đổi lợi hại như thế nào.

    Sắc mặt Lý Vân Tiêu bình tĩnh, không có bất kỳ diễn cảm, làm tư thế nói:

    - Mời!

    Hắn lập tức xoay người, tay không xé rách không gian bước vào bên trong.

    Không gian bị xé mở dần dần thành lớn, chiếm cứ nửa không trung.

    Lục Sí cười lạnh, theo sát mà vào.

    Hắn biết chờ đợi hắn tất nhiên là lực lượng mạnh nhất Thiên Vũ giới, nhưng lòng tự tin tuyệt đối khiến cho hắn không hề sợ hãi.

    Hai người một trước một sau, chỉ một lát đã xuyên qua không gian, xuất hiện trên bầu trời Viêm Võ thành.

    Giờ phút này bên trong thành một mảnh sát khí, dưới ánh mặt trời chiếu sáng, binh khí lãnh mang bao trùm toàn thành.

    Ánh mắt Lục Sí đảo qua, lướt tia kinh hãi, nhịn không được gật đầu khen:

    - Không sai, nơi đây quả thật không sai!

    Lý Vân Tiêu thản nhiên nói:

    - Làm phần mộ của Ma Chủ đại nhân, tự nhiên phải tuyển địa phương tốt nhất của Thiên Vũ giới.

    - Hừ, ba hoa có thể cứu vãn tính mạng của ngươi sao?

    Lục Sí phất tay cười, khí thế như chỉ điểm giang sơn, nói:

    - Có thủ đoạn gì cứ việc sử dụng ra, sau khi bổn tọa tận hứng là lúc chung kết của các ngươi.

    Trong mắt Lý Vân Tiêu chợt lóe sát khí, vung tay lạnh giọng nói:

    - Nếu Ma Chủ đại nhân cũng xuất thân từ Thiên Vũ giới, vậy cũng nhận biết trận này?

    Tay phải hắn nâng lên, nhất thời trong Viêm Võ thành lóe sáng quang mang, hoàn cảnh xung quanh tùy theo biến hóa, ném ra đại lượng quang cầu lóe sáng trên không trung.

    Mỗi đạo quang cầu phảng phất như có lôi điện lưu động, hóa ra thân ảnh, là đại trận do chín trăm người biến thành!

    Trận thế dung nhau, sát khí tận trời, trên bầu trời hiện lên dị tượng niết bàn đối ứng. Trong tường hòa mang theo sát khí, trong sát khí lại hòa lẫn an bình.

    Lục Sí trợn mắt:

    - Đại Vãng Sinh Cực Lạc trận?

    - Đúng vậy!

    Một đạo quang cầu hóa thành một người, thân hình cao lớn khôi ngô, toàn thân xanh đen, trên đầu có song giác kim ngân.

    Chính là Linh Mục Địch biến hóa ra Họa Đấu chân thân, cao giọng nói:

    - Minh chủ, ngươi hãy lui ra sau nghỉ ngơi, giao thằng nhãi này cho chúng tôi xử lý!

    Lý Vân Tiêu gật đầu, thân ảnh chợt lóe đã hóa thành lưu quang bay xuống bên trong thành.

    Đinh Linh Nhi vội vàng đi tới, lấy ra vài viên đan dược đưa qua:

    - Vân Tiêu đại ca, nhanh chóng khôi phục thể lực.

    Lý Vân Tiêu liếc mắt nhìn đan dược, cầm lấy nuốt vào, không khỏi thoáng kinh ngạc. ---------------
     
    Vô Ưu, ronghanhphuc, voquan and 2 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)