FULL  Huyền Huyễn Vạn Cổ Chí Tôn - Thái Nhất Sinh Thủy

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vạn Cổ Chí Tôn
    Tác giả: Thái Nhất Sinh Thủy
    Chương 3524: Dốc sức đấu Trọc Khôn 2

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    – Ân?

    Thời điểm hắn tham lam muốn thu ma binh, đột nhiên sau lưng hắn có khí tức cường đại truyền ra, giống như đâm xuyên qua không khí, xuyên qua thân thể của hắn!

    Pháp tướng sau lưng ngẩng đầu lên, chỉ thấy không biết Lý Vân Tiêu xuất hiện phía trên lúc nào, hắn một tay cầm chiến phủ che khuất cả mặt trời.

    Chiến phủ có đầu thú, trong mắt khảm bảo thạch.

    Một khi xuất hiện, cả thiên địa trở nên nặng nề, không ngừng có tiếng sấm nổ vang, giống như thiểm điện lôi minh.

    – Chết!

    Lý Vân Tiêu hét lớn một tiếng, hắn cầm A Lại Huyền Việt đâm xuống, không gian vỡ vụn tầng tầng, hóa thành mây khói tiêu tán ra chung quanh. Trên ma binh có hào quang hình nón, lưỡi búa sắc bén đánh thẳng vào người Trọc Khôn.

    Rốt cuộc Trọc Khôn cũng biến sắc, không dám lại đón đở, một tay bấm niệm pháp quyết đánh ra ngoài. Tiếng nổ “Ầm ầm” từ bàn tay truyền ra ngoài, âm thanh A Hàm Trảm Cốt Đao “Loong coong” chém tới.

    Phanh!

    Tiếng huyền khí thanh thúy va chạm nhau, ma quang chập chờn không dứt, thiên địa lâm vào hắc ám, nó giống như lỗ đen có thể thôn phệ tất cả mọi thứ.

    Ngay cả thế giới Pháp Thụ Kim Luân cũng bị cắn nuốt, hoàn toàn không nhìn rõ ràng.

    Viện và ba tên long tử trong thế giới kia kinh hãi, hoảng sợ nhìn thế giới bên ngoài.

    Thế giới tối tăm như mực, bỗng nhiên có một tia sáng như hạt đậu xuất hiện.

    Sau đó tia sáng như hạt đậu lớn bằng nắm tay, sau đó là tiếng “Phốc” sinh ra, hóa thành chim lửa, hình thái không ngừng phát triển. Trong nháy mắt giống như trôi qua trăm năm, trong khoảnh khắc hóa thành hỏa phượng lao ra ngoài.

    Tiếng phượng gáy xé rách màn đêm, vậy xuyên thấu qua thế giới trong Pháp Thụ Kim Luân, đâm vào trong tai bốn người.

    Phượng hoàng bay thấp ngàn trượng, trực tiếp hóa thành hình dáng Phi Nghê, hai tay kết xuất một ấn điểm vào thế giới tối tăm kia!

    – Phượng Vũ Cửu Thiên!

    Lúc này một bóng dáng hỏa phượng còn sống đâm thẳng vài Trọc Khôn.

    Còn có Lý Vân Tiêu và Tiểu Hồng, thân ảnh ba người xuất hiện trong ánh sáng, thời gian như dừng trôi.

    Cho tới khi phượng quang xuất hiện, thân thể Trọc Khôn hơi chấn động một chút. Một mặt pháp tướng ngẩng đầu bắn ra lệ quang, ấn quyết hai tay hợp lại, hóa ra một đám lửa có thể thôn phệ tất cả.

    Hỏa phượng không sợ hỏa diễm, phun ra một đống lửa va chạm với nó.

    Ầm ầm!

    Hai chủng lực lượng hỏa thuộc tính va chạm nhau xua tan hắc ám, thân ảnh mấy người lóe lên sau đó biến mất.

    Trên bầu trời tối tăm, hiện tại ánh sáng chiếu vào mắt làm người thường bị mù trong nháy mắt. Hai loại hào quang hoàn toàn khác nhau khuếch tán ra, cả vạn linh chi địa bị kinh động không nhỏ.

    Chân Linh ngủ say chung quanh bị đốt thành tro bụi, còn có rất nhiều Chân Linh ngủ say mấy chục vạn năm đã bị đánh thức, hoảng sợ nhìn qua bên này, không dám tới gần.

    Cách nơi giao chiến vài vạn dặm, đám người Dận Vũ cũng bị kinh động, đều sợ hãi và khó tin nổi.

    Đám Chân Linh sau lưng bọn họ cảm ứng được chấn động cường đại, không ngừng kêu to trầm thấp, thân thể run rẩy rất mạnh.

    Có mấy Chân Linh hóa thành hình người cũng sắc mặt trắng bệch, hoàn toàn sợ hãi và cúng bái với lực lượng đang tỏa ra.

    Uyên Long cả kinh nói:

    – Phụ vương, đây là…

    Dận Vũ gật gật đầu, nói:

    – Là ma nguyên chấn động, có lẽ đã động thủ, còn đánh rất hăng.

    Hắn như có điều suy nghĩ, hơi gật đầu. Nhưng nội tâm vô cùng kinh hãi và hoảng sợ. Bởi vì lực lượng này vượt xa hắn hiện tại, chẳng lẽ Lý Vân Tiêu đã tiến bộ tới mức này rồi?

    Vừa có suy nghĩ này, nội tâm của hắn bất an.

    Dận Vũ vội vàng bài trừ tâm tư khủng bố trong lòng, nếu không sẽ biến thành ác mộng không thể trừ đi được.

    Trên mặt Uyên mang theo vẻ lo lắng, nói:

    – Lực lượng này quá mạnh nha? Chẳng lẽ đã là… Không có khả năng… Không có khả năng! Tuyệt không thể nào là Giới Vương cảnh! Phụ vương, ta lo lắng an nguy của ba vị ca ca, sợ rằng bọn họ không ứng phó được.

    Dận Vũ mặt không biểu tình nhìn hắn, nội tâm thầm mắng ngốc nghếch, hừ lạnh nói:

    – Bọn họ ứng phó không được, ngươi có thể ứng phó được?

    – Không phải.

    Uyên đỏ mặt lên, kinh ngạc nói:

    – Ta có thể đi trợ giúp ba vị ca ca một tay. Nếu ta và đại ca ra tay, cho dù Lý Vân Tiêu là Giới Vương cảnh, hơn nữa cũng có thể gánh nổi.

    – Ngây thơ!

    Dận Vũ mắng không lưu tình:

    – Ngươi xem Giới Vương cảnh là cái gì? Chỉ năm tên Tạo Hóa có thể đánh thắng Giới Vương sao?

    Trên mặt Dận Vũ đầy mỉa mai và cười nhạo, lạnh lùng nhìn hắn, nói:

    – Giới Vương chính là chủ nhân thế giới, vượt qua thần đạo đấy. Hoàn toàn là hai khái niệm khác biệt với Tạo Hóa cảnh.

    Hắn cẩn thận nói ra:

    – Con đường tu hành nhất là nguyên thủy, nhị phần, tam tài, tứ tượng, ngũ hành, lục kinh, thất túc, bát hoang, đến tu luyện ra cửu thiên đế khí, bước vào Võ Đế chính là võ đạo, sau võ đạo chứng cửu thiên Võ Đế, đây là Thập Phương Thần Cảnh.

    – Từ nay về sau ra sức luyện khí, cửu thiên đế khí hóa thành thần dịch lực. Cái gọi là Quy Chân, Chưởng Thiên, Hư Cực, Tạo Hóa, đây chỉ là tiểu cảnh giới trong Thập Phương Thần Cảnh mà thôi. Nếu như trải qua Bách Kiếp bước vào Giới Vương, nhận lấy tạo hóa. Không bằng nói Bách Kiếp Giới Vương đã vượt qua Thập Phương Thần Cảnh, cả hai hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

    Uyên sửng sốt, làm bộ dáng suy nghĩ.

    Dận Vũ tiếp tục nói:

    – Các ngươi thân là con ta, thời điểm ra đời đã là Thập Phương Thần Cảnh, nhận thức đại cảnh giới cực mỏng. Đây cũng là tâm chướng của các ngươi, các ngươi nhận thức Giới Vương cảnh không đủ. Mà trong chín đứa con, có khả năng bước vào Giới Vương nhất chính là Tù. Chỉ tiếc… Ai…

    Vừa nhắc tới Tù, Uyên sinh ra lửa giận, quát:

    – Lý Vân Tiêu đáng chết! Ta sẽ đi giết hắn báo thù cho tam ca.

    – Đứng lại!

    Dận Vũ nổi giận nói:

    – Ngươi quá đề cao mình rồi sao? Nếu thật muốn báo thù, nếu như ba ca ca của ngươi làm không được, ngươi đi cũng chẳng được gì! Bây giờ chúng ta cần làm chính là lẳng lặng quan sát, nhìn xem kết quả chiến đấu như thế nào. Nếu như Lý Vân Tiêu thật bước vào Giới Vương cảnh, chúng ta sớm bỏ đi, đi càng xa càng tốt, chờ tương lai lại báo thù.

    Sắc mặt Uyên đầy không cam lòng và căm giận, tức giận nói:

    – Nếu Giới Vương cảnh thật sự lợi hại như vậy, vì sau năm đó phụ vương và thiên phượng, Lân được vinh danh là những người mạnh nhất lại vẫn lạc, cảnh giới giảm xuống rất nhiều…

    Thấy sắc mặt Dận Vũ biến hóa, Uyên sững sờ một lát, lần này tự biết nói lỡ, vội vàng quỳ xuống tạ tội, nói:

    – Là hài nhi nói sai, kính xin phụ vương thứ tội!

    Trong mắt Dận Vũ đầy vẻ lo lắng, qua một lúc mới bỏ qua, nói:

    – Ngươi nói đúng, có tội gì, đứng lên đi.

    Trong lòng Uyên tâm thần bất định, lúc này mới cẩn thận đứng lên.

    Dận Vũ nói:

    – Không chỉ có là ngươi, sợ rằng trong chín đứa con của ta, các ngươi đều sinh lòng hướng tới Giới Vương cảnh, thật vừa yêu vừa hận lại sợ đúng không?

    Uyên cúi đầu không nói, dường như bị nói trúng tim đen.​
     
    Vô Ưu, ronghanhphuc, voquan and 4 others like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vạn Cổ Chí Tôn
    Tác giả: Thái Nhất Sinh Thủy
    Chương 3525: Đối kháng ma binh

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Dận Vũ thở dài, lắc đầu nói:

    – Trời sinh vạn vật, có dài có ngắn, có tròn tất có thiếu, không có gì là hoàn mỹ không tỳ vết. Mặc dù chân long nhất tộc chúng ta cũng tồn tại khuyết điểm, đó chính là tính phát triển!

    Uyên gật đầu nói:

    – Đúng thế. Chúng ta từ khi sinh ra đã là Thần Cảnh, sau khi thành niên, lực lượng khó tăng lên.

    Dận Vũ nói:

    – Không đơn thuần là chín người các ngươi, vi phụ không phải vẫn như thế sao.

    Trên mặt hắn mang theo vẻ không cam lòng, cắn răng nói:

    – Dựa vào cái gì chân long nhất định là Giới Vương cảnh, mà không thể vượt qua giới lực trói buộc, lại tiến thêm một bước cao hơn?

    – Lại? Cao hơn?

    Nội tâm Uyên chấn động, cả kinh nói:

    – Phụ vương nói vậy là có ý gì?

    Dận Vũ nhìn chằm chằm vào chấn động đang truyền tới, nhìn thật lâu, nói:

    – Vốn những lời này là đại nghịch bất đạo, giới lực không cho. Nhưng phụ vương dù là chân long tôn quý, những năm gần đây thiên địa có quan tâm ta sao? Nghĩ biện pháp hủy diệt ta, càng không tiếc thai nghén ra chân long mới! Đối với phiến thiên địa này, ta đã tuyệt vọng rồi. Cuối có một ngày ta sẽ đánh vỡ trói buộc của thế giới này, tùy ý qua lại ngàn giới, thành tựu cảnh giới rất cao kia.

    – Cảnh giới rất cao?

    Nội tâm Uyên cả kinh, nói:

    – Chẳng lẽ trên Giới Vương còn có tồn tại mạnh hơn nữa?

    Dận Vũ lộ ra yêu thương chi sắc, gật đầu nói:

    – Không sai, năm đó người nọ xông qua Giới Vương cảnh, lúc này mới nghịch chuyển uy áp của phụ vương, đánh rơi vạn linh. Thiên Võ Giới và Ma giới trong mấy năm qua, có ghi lại lẻ tẻ, sau khi siêu thoát thế giới sẽ có thể tự do qua lại các thế giới trong đại vũ trụ, được xưng là thiên giới chi chủ!

    – Thiên giới chi chủ…

    Uyên bị lời của Dận Vũ làm khiếp sợ, dường như phải mất thời gian rất lâu mới hoàn hồn, dường như hiểu ra cái gì đó, lẩm bẩm:

    – Cửu thiên Võ Đế… Thập Phương Thần Cảnh… Bách Kiếp Giới Vương… Thiên giới chi chủ…

    Nghĩ đến vũ trụ bao la bát ngát, vô số thế giới, có thể tùy ý qua lại làm bừa bãi. Không bị thế giới nào trói buộc, trường tồn cùng vũ trụ, có thể nói là bất tư bất diệt. Lúc này sinh ra hướng tới, máu trong người sôi trào lên.

    – Phụ vương! Ta cũng muốn trùng kích thiên giới chi chủ.

    Đột nhiên Uyên kích động, tràn đầy ước mơ, hai mắt tỏa sáng.

    – Ha ha.

    Dận Vũ cười nhạt một tiếng, nói:

    – Đây là chuyện mà mỗi Giới Vương sinh lòng hướng tới, mà ngươi còn sớm lắm. Trước nghĩ biện pháp tiến vào Giới Vương cảnh đi.

    Uyên gật gật đầu, nói:

    – Phụ vương, ta muốn đi vào Giới Vương cảnh! Mong rằng phụ vương chỉ điểm ta!

    Dận Vũ lại cười nói:

    – Yên tâm. Từ xưa đến nay, mặc dù là Giới Vương cảnh cũng có mạnh yếu, mà lịch đại chân long không ai không phải người nổi bật trong Giới Vương, có phụ vương chỉ điểm, ngươi bước vào Giới Vương cảnh độ khó không lớn lắm. Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, không được ngỗ nghịch ý của phụ vương! Ta sớm muộn gì cũng giúp ngươi đạt tới cảnh giới đó.

    – Đa tạ phụ vương!

    Uyên đại hỉ, lúc này kích động hưng phấn.

    Dận Vũ cũng yêu thương nhìn hắn, thần sắc mong đợi và cổ vũ.

    Thủy Long sau lưng không nói câu nào, nhưng mà sâu trong mắt có hào quang lóe lên, trong nháy mắt lại ảm đạm, che dấu rất sâu.

    Cách đó mấy vạn dặm, đại chiến đánh thiên băng địa liệt, long vực không ngừng run rẩy.

    Phạm vi hơn ngàn dặm bắt đầu có nước biển, chính là điềm báo long vực sụp đổ.

    Trọc Khôn dùng một chiến năm, không lâm vào hạ phong, hơn nữa mục tiêu của hắn là hấp thu ma nguyên của Lý Vân Tiêu cùng Tiểu Hồng, còn chiếm lấy ma binh của bọn họ.

    Cho nên hắn ra tay không lưu tình với hai người này, ra tay với Phi Nghê, Khúc Hồng Nhan, Bắc Quyến Nam là hạ sát thủ, muốn trừ ba người này trước tiên.

    Trong đó thực lực Khúc Hồng Nhan và Bắc Quyến Nam hơi yếu, hơn nữa thân thể Khúc Hồng Nhan không mạnh bằng Bắc Quyến Nam, sau mấy chiêu đã bị thương, làm cho tâm thần Lý Vân Tiêu bị quấy rầy, vội vàng thu nàng vào trong Giới Thần Bi.

    – Chậc chậc, thánh khí chí cao của thế giới biến thành nơi trú nạn của ngươi sao?

    Trọc Khôn cười lạnh mỉa mai, hắn không ngừng biến hóa chiêu thức, trực tiếp đánh vào đỉnh đầu Lý Vân Tiêu.

    Hắc mang phá không, trảm liệt hoàn vũ!

    Bành!

    Hai tay Lý Vân Tiêu nâng chiến phủ, ngăn cản công kích đánh tới, hắn bị lực lượng khủng bố đánh bay, hai tay run rẩy mất đi tri giác.

    Ma quang mênh mông đánh vào cơ thể, ngay cả hư quang hóa khải cũng xuất hiện vô số vết nứt, cần rất nhiều thần dịch lực chữa trị.

    – Không có khả năng! Đều là Tạo Hóa, tại sao có chênh lệch lớn như thế?

    Toàn thân Phi Nghê bị thương, gương mặt đầy máu, hỏa diễm thiêu đốt thân thể nàng. Nhưng nàng biết rõ đây là năng lực trị liệu của thiên phương, càng đau đớn hiệu quả càng mạnh.

    – Vô tri.

    Trọc Khôn cười lạnh, hắn cầm A Hàm Trảm Cốt Đao chém về phía Phi Nghê. Đồng thời thân ảnh của hắn lóe lên, biến mất tại chỗ.

    Xùy!

    Bầu trời phá vỡ, nội tâm Phi Nghê chấn động, không muốn đón đở chiêu này, miễn làm mình mất đi phượng nguyên. Lập tức ánh lửa lóe lên, nàng muốn tránh đi.

    Nhưng đột nhiên chân trời bị xé nát, một bàn tay chân ma khổng lồ như núi đánh thẳng vào người Phi Nghê, phá vỡ độn thuật của hắn, cả không gian bị khóa lại, không đường có thể trốn.

    Phi Nghê kinh hãi, lại biến hóa ảo vài lần, nhưng mà bàn tay khổng lồ của chân ma quá mạnh.

    Sắc mặt nàng tái nhợt, hư ảnh thiên phượng sau lưng hóa thành lĩnh vực. Hai tay bấm niệm pháp quyết, vạn hỏa chui vào trong cơ thể.

    Đột nhiên có âm thanh xiềng xích vang lên, mấy đạo hắc mang phá không giống như lôi điện xuyên qua không gian, lập tức hóa thành một đám tinh vân bao quanh Phi Nghê, bảo vệ nàng vào trong.

    Đồng thời xiềng xích không ngừng uốn lượn trói bàn tay chân ma lại.

    Trong hư không, thân ảnh Lý Vân Tiêu xuất hiện, sắc mặt tái nhợt, một tay cầm chiến phủ, một tay nâng xiềng xích.

    Bàn tay này có khí lực rất mạnh, xích sắt không ngừng rung động, bàn tay trái Lý Vân Tiêu đầy máu tươi, xiềng xích trên trời cũng xuất hiện vết máu.

    Ầm ầm!

    A Hàm Trảm Cốt Đao chém tan phòng ngự, chém vào lĩnh vực thiên phượng. Thân thể Phi Nghê chấn động vài lần, phượng quang va chạm với đao mang, phát ra chấn động kinh thiên.

    Vào lúc này bàn tay chân ma tuy bị xiềng xích trói buộc, nhưng thế đi không giảm, trùng kích vào lĩnh vực!

    Ầm ầm!

    Phượng quang mở ra toàn bộ, thân thể Phi Nghê bay ngược ra sau, máu tươi bắn tung tóe.

    – Phi Nghê!

    Lý Vân Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, con mắt như nứt ra. Nhưng hắn có tâm không lực, hắn hoàn toàn không thể có lực lượng cường đại như vậy.

    Cảm giác không cam lòng bao phủ tâm thần hắn, áp lực này làm hắn cực kỳ khó chịu.

    Đột nhiên phía chân trời có đao mang chém ra, có tiếng xé rách vang lên, mười hai đạo phúc luân chi lực va chạm nhau, cắt nát hư không.

    Phanh!

    Hào quang huyền khí bùng phát, chỉ thấy Tiểu Hồng chém xuống một kiếm bị Trọc Khôn dùng đao đỡ được.

    Kiếm khí không ngừng reo vang, thân thể Tiểu Hồng hóa thành trong suốt, hiển nhiên đã dùng toàn lực thúc dục lực lượng A Ma Luân Bảo.​
     
    Vô Ưu, ronghanhphuc, voquan and 4 others like this.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Vạn Cổ Chí Tôn
    Tác giả: Thái Nhất Sinh Thủy
    Chương 3526: Lại đến 1

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan.vn
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Bởi vì đến bây giờ, nàng đã rất rõ ràng dựa vào thực lực của mình không thể đánh thắng Trọc Khôn, lực lượng duy nhất có thể đánh chết Trọc Khôn chính là lục đạo ma binh.

    Quả nhiên, sắc mặt Trọc Khôn biến hóa, lực lượng A Ma Luân Bảo tăng lên, đã vượt qua phạm vi khống chế của Tiểu Hồng, nhưng thế tăng lên không giảm.

    A Hàm Trảm Cốt Đao trong tay hắn kêu vang, thân đao sinh ra hào quang màu đen, từng khí tức lăng lệ bùng phát, toàn lực chống lại A Ma Luân Bảo.

    Lý Vân Tiêu nhìn thấy, tâm linh hiểu ra suy nghĩ của Tiểu Hồng!

    – Nếu ngươi ưa thích lục đạo ma binh như vậy, ta sẽ toàn bộ cho ngươi, cầm đi đi.

    Lý Vân Tiêu nâng tay phải lên, a lại huyền việt tại trên bầu trời hóa ra một đạo cự đại búa ảnh, vào đầu tựu chiếu vào Trọc Khôn đầu lâu chém tới!

    Đồng thời tay trái xuất hiện A Át Phạm Sát Kích, hóa thành ngàn vạn hào quang.

    – Tam Thiên Thế Giới!

    Ma quang khủng bố sinh ra trên người Lý Vân Tiêu, thiên địa trời xanh sinh ra vòng xoáy.

    Lực lượng hai kiện ma binh bị hắn dùng toàn lực kích phát, lực lượng hủy thiên diệt địa không thể bị khống chế, lúc này đánh thẳng vào Trọc Khôn!

    – Vân thiếu!

    Bắc Quyến Nam kinh hãi hô to, nhưng tiếng kêu của hắn bị lấn át, toàn thân của hắn bắn ra hào quang lập lòe, cố gắng ngăn cản lực lượng ma binh, tránh bị cuốn vào trong đó.

    Nhưng hào quang càng ngày càng yếu, cuối cùng đã chôn vùi, hoàn toàn không tồn tại.

    Phi Nghê cũng bi thương hô to “Phu quân “, nhưng nàng khó ngăn cản ma lực cho nên bay ngược ra sau như con thuyền nhỏ trước sóng lớn.

    Ma quang khuếch tán trong vạn linh chi địa, nó dễ dàng xé nát long vực, phạm vi mấy vạn dặm hóa thành hư không.

    Trên biển bắc, nước biển phóng thẳng lên trời, trực tiếp xuyên thẳng vào đám mây, trong khoảnh khắc nước biển trong phạm vi vạn dặm biến mất không còn, chỉ còn lại một hố sâu cực lớn.

    Vào lúc này vạn linh chia địa biến thành vực sâu, trung ương của nó đang mở rộng ra.

    Mặc dù là Dận Vũ cũng bị trùng kích, tuy hắn dễ dàng ngăn cản nhưng cũng biến sắc.

    – Tại sao lại mạnh như vậy? Chẳng lẽ thật sự là Giới Vương cảnh?

    Dận Vũ kinh hãi khó có thể tự kiềm chế, sắc mặt biến hóa mấy lần, lập tức lắc đầu nói:

    – Không đúng, không có khả năng! Đây là lực lượng của lục đạo ma binh, lực lượng này cũng không phải Lý Vân Tiêu có thể khống chế. Hẳn đã bị bức vào tuyệt cảnh, sau đó thi triển lục đạo ma binh, chính là muốn đồng quy vu tận với ba tiểu tử kia.

    – À?

    Uyên kinh hãi, run giọng kêu lên:

    – Đồng quy vu tận?! Ba vị ca ca chết?

    Sắc mặt Dận Vũ âm trầm, lạnh lùng nói:

    – Hơn phân nửa là chết rồi.

    Nội tâm của hắn vô cùng phức tạp, chỉ hy vọng Lý Vân Tiêu và ba nghịch tử kia lưỡng bại câu thương, như vậy hắn có thể làm ngư ông đắc lợi, thật không nghĩ tới lại là đồng quy vu tận.

    Dù sao Lý Vân Tiêu đang nắm giữ chân long vừa ra đời, mà ba nghịch tử kia có long nguyên là thứ hắn cần. Trên người bọn họ có vật mà hắn khát khao, chẳng lẽ cứ chết như thế sao?

    Dận Vũ cảm thấy hoảng hốt, hắn không kịp phản ứng.

    – Lão tặc thiên ngươi vì muốn giết ta mà dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, ngay cả chủ nhân Giới Thần Bi cũng bị bỏ qua sao?

    Sau nửa ngày, Dận Vũ mới phục hồi tinh thần lại, hắn nhìn lên trời cao, đột nhiên nội tâm của hắn mê mang.

    Có lẽ Uyên đã lấy lại tinh thần, “Ah” một tiếng, khóc rống lên.

    – Ba vị ca ca ah! Các ngươi chết trận thật thảm!

    Dận Vũ thấy hắn khóc thì tâm phiền, quát:

    – Tốt! Đừng khóc! Dù gì ngươi cũng là Tạo Hóa Cảnh, khóc sướt mướt như vậy còn ra thể thống gì?

    Uyên lúc này mới ngừng khóc rống lên, nức nở một hồi mới dần dần dừng lại.

    Dận Vũ âm trầm, nói:

    – Các ngươi đi theo ta, trong lòng của ta có nghi vấn, không tin tưởng bọn họ chết như vậy. Có lẽ bị đánh vào khe hở không gian cũng không chừng.

    Không gian vạn dặm trước mặt, tất cả đều biến thành trạng thái chân không. Đáy biển biến thành vực sâu không đáy.

    Trong không gian cực lớn này chìm nổi rất nhiều mảnh vỡ long vực, còn có vô số ngũ hành nguyên tố.

    Có ngưng kết thành miếng đất bay trên không trung. Có trực tiếp biến thành lửa, từ từ thiêu đốt. Còn có kim quang tỏa sáng trên trời. Cũng có từng đám thủy nguyên hóa thành giọt nước phiêu phù trên cao.

    Ngoài ra còn có từng đám ma vân đen kịt bao phủ bầu trời.

    Ba đạo long quang phóng thẳng lên trời, bay thẳng về phía vụ nổ.

    Sau lưng còn có vài chục Chân Linh, tuy thân thể không ngừng run rẩy, nhưng cũng không dám cải lời, cùng xông vào.

    Trong phiến chân không này, khí tức sau vụ nổ làm bọn họ khiếp sợ.

    – Nơi này là…

    Thời điểm Dận Vũ đi chung quanh tìm đám người Lý Vân Tiêu, trong không gian này là khu rừng đá. Hoàn toàn yên tĩnh không có chút âm thanh nào.

    Đám người Lý Vân Tiêu đều xuất hiện ở đây, tất cả đều ngạc nhiên.

    Ngay cả thế giới Pháp Thụ Kim Luân cũng bị phá vỡ, Viện và ba long tử cũng tiến vào đây.

    Lý Vân Tiêu biến sắc, cả kinh nói:

    – Không gian trong lục đạo ma binh?

    Lần trước tại Thiên Đãng sơn mạch, hắn và Tiểu Hồng cùng Đế Già đánh một trận, ba kiện ma binh gặp nhau, trong lúc vô tình tiến vào trong không gian này, không thể ngờ lần này lại bị kéo vào..

    Sắc mặt Tiểu Hồng biến hóa, nhưng nàng nhanh chóng tỉnh táo lại.

    Sắc mặt Trọc Khôn ngây ngốc, hắn nhìn chung quanh và mê mang.

    Những người còn lại cảnh giác nhìn chung quanh, cẩn thận đề phòng. Bọn họ lo lắng có địch nhân, hai là lo lắng ở nơi này xuất hiện địch nhân mà bọn họ không biết.

    Sau một lúc, Trọc Khôn nói:

    – Chẳng lẽ nơi này là không gian trong lục đạo ma binh, là siêu huyền không gian hiểu rõ vũ trụ đại thế giới?

    – Siêu huyền không gian?

    Nội tâm Lý Vân Tiêu cả kinh, vội vàng hỏi:

    – Tại sao là siêu huyền không gian?

    Hắn có Thùy Chủ Trầm Phù là dùng siêu huyền không gian liên hợp ba thanh thần kiếm, lúc này mới dung hợp alfm một!

    Lý giải về siêu huyền không gian vẫn không toàn diện, dường như còn ẩn chứa quy tắc không thể lý giải.

    Trọc Khôn nói:

    – Ngươi vừa rồi kinh hô nói đây là không gian lục đạo ma binh, chắc hẳn đã đi vào đây rồi?

    Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

    – Tại sao ta phải trả lời ngươi?

    Sắc mặt Trọc Khôn ngưng trọng, dường như không có nhẹ nhõm, nói:

    – Nếu ngươi không thể giải nghi hoặc trong lòng của ta, tại sao ta lại trả lời ngươi?

    Lý Vân Tiêu trầm mặc một hồi, trong nội tâm thầm cảm thấy kỳ quái.

    Theo lý Trọc Khôn thôn phệ Đế Già, hắn nên thôn phệ toàn bộ trí nhớ của tên kia mới đúng. Từ đó hắn cũng biết được tình huống ở đây, ít nhất rất nhiều trí nhớ của Đế Già bị hắn hấp thu, chẳng lẽ có chỗ xói mòn?

    Hắn gật đầu nói:

    – Đúng là tới đây một lần. Lúc ở Thiên Đãng sơn mạch, ta và Tiểu Hồng, còn có Đế Già dùng ma binh đánh một trận, bị cuốn vào trong không gian này. Nghe Đế Già nói, chỉ có ba kiện ma binh va chạm lẫn nhau mới có tỷ lệ nhất định tiến vào. Mặc dù hắn thân là Ma Chủ cũng không phải muốn tới là tới.

    Vẻ mặt Trọc Khôn mừng như điên, dường như xác định cái gì, hắn hoan hô, kêu to:

    – Quả là thế!​
     
    Vô Ưu, ronghanhphuc, voquan and 4 others like this.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Vạn Cổ Chí Tôn
    Chương 3527: Lại đến 2
    Lý Vân Tiêu nói:

    - Đến phiên ngươi trả lời vấn đề của ta.

    Trọc Khôn dường như không nghe thấy, hỏi:

    - Vậy các ngươi lần trước tiến vào có phát hiện cái gì hay không?

    Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, lạnh lùng nhìn hắn, nói:

    - Mỗi người hỏi một câu.

    Trọc Khôn lúc này yên tĩnh lại, hơi xấu hổ ho khan một tiếng, nói:

    - Cái gọi là siêu huyền không gian, chính là thiên giới áp đảo chư thiên thế giới, cũng là không gian dung nạp vô số đại thế giới.

    - Cái gì?

    Lý Vân Tiêu chấn động, thì ra siêu huyền không gian chính là đại vũ trụ.

    Khó trách Thùy Chủ Trầm Phù vừa xuất thế đã bị giới lực áp chế không cho tồn tại, mà kiếm khí của nó lại chém vỡ pháp tắc chi liên.

    Từ đẳng cấp quy tắc mà nói, đẳng cấp Thùy Chủ Trầm Phù rất cao, thậm chí còn vượt qua thiên thánh khí. Ít nhất còn cao hơn Giới Thần Bi, cũng không biết so với lục đạo ma binh thì ai mạnh ai yếu.

    Dù sao nghe Trọc Khôn nói, không gian trong lục đạo ma binh cũng là siêu huyền không gian. Cũng không biết Giới Vương từ chỗ nào tìm được mảnh vỡ siêu huyền không gian, cuối cùng lại tiện nghi hắn.

    Trọc Khôn tiếp tục hỏi:

    - Hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết rồi. Trước kia ngươi tiến vào đây có phát hiện ra cái gì không?

    Lý Vân Tiêu nhớ tới lần trước tới đây, cảm nhận được luân hồi chi quang, nhưng chuyện này hắn không tùy tiện cho ai biết, lập tức cười rộ lên, nói:

    - Ngươi vừa hỏi ta vừa hỏi, đây là trạng thái ngang hàng. Ta hiện tại không muốn biết thêm cái gì, vì sao phải nói cho ngươi biết lần trước ở đây phát hiện cái gì?

    Hắn cố ý không nói, cố ý nhắc tới chuyện lúc trước, làm cho Trọc Khôn biến sắc, ma quang và sát khí bùng nổ dữ dội.

    - Như thế nào, muốn giết ta?

    Lý Vân Tiêu cười rộ lên, nói:

    - Lần trước xảy ra cái gì ta không muốn nói cho ngươi biết. Nhưng có thể nói cho ngươi biết một chuyện khác. Tiên vào không gian lục đạo ma binh không dễ, muốn đi ra lại rất dễ dàng, chỉ cần nghĩ đi ra, là có thể đi ra dễ dàng. Lần sau muốn đến đây là chuyện của không biết năm nào tháng nào. Nếu ngươi muốn dừng lại ở đây, tốt nhất nên thành thật một chút.

    Trong lời của hắn có hương vị uy hiếp, ai cũng nghe ra được, nhưng không biết thật giả. Nhưng Trọc Khôn lại ăn cái này, ánh mắt đầy hàn khí nhìn hắn, ngược lại thực không có động thủ.

    Viện cau mày nói:

    - Ngươi sẽ không bị tiểu tử này hù sợ đấy chứ? Giết hai người bọn họ, đoạt được lục đạo ma binh, chính mình nghiên cứu chẳng phải là xong hay sao?

    Trọc Khôn nói:

    - Ta tự nhiên biết rõ hắn muốn làm ta sợ, tự nhiên cũng muốn đoạt ma binh tự mình nghiên cứu. Nhưng có một điểm hắn nói không sai, không gian lục đạo ma binh không phải muốn tới là tới, thật sự phải có cơ duyên mới được.

    Viện nói:

    - Vậy ngươi không giết bọn chúng sao?

    - Giết, đương nhiên muốn giết, nhưng mà sau khi ra khỏi đây mới giết.

    Ánh mắt Trọc Khôn lóe lên, nhìn qua ba long tử, lạnh lùng nói:

    - Ba người các ngươi thành thật cho ta, như vậy các ngươi sẽ bình an vô sự. Nếu làm ầm ĩ, làm không gian này biến mất, ta sẽ rút xương các ngươi ra nấu canh uống.

    Ba long tử đều giận dữ, Sí giận dữ hét:

    - Đầy tớ nhỏ! Quá mức cuồng vọng! Tôn nghiêm long tộc không thể bị chà đạp.

    Sắc mặt Kính tái nhợt, âm trầm chảy ra nước, cắn răng nói:

    - Sĩ khả sát bất khả nhục, từ xưa rơi đầu là chết. Chúng ta chết cũng không sợ, ngươi lại dám dùng lời đê tiện như vậy uy hiếp chúng ta?

    Mang lạnh lùng nói:

    - Hai vị ca ca, chúng ta liều với hắn! Chết khác nhau cũng không thể uất nghẹn như vậy được?

    Ba người phân biệt đứng vây quanh Trọc Khôn, long khí bùng phát.

    Trọc Khôn lạnh lùng nói:

    - Chết thật không đáng sợ, nhưng các ngươi có nghe qua phương pháp luyện hồn hay không?

    Hắn tay giơ lên, ngọn lửa xuất hiện trong tay của hắn, nói:

    - Hoàng Tuyền Minh Hỏa, có thể thiêu đốt linh hồn, bị thống khổ muôn đời.

    Chi!

    Ba người hít khí lạnh, gương mặt tái nhợt, lui ra xa vài bước, sắc mặt đầy sợ hãi.

    Sí thất thần, thì thào lẩm bẩm:

    - Lực lượng hỏa diễm này... Thật sự là Hoàng Tuyền Minh Hỏa do giới lực ngưng tụ ra...

    Đồng tử Lý Vân Tiêu hơi co rút lại, nhìn chằm chằm vào hỏa diễm này, nghĩ đến Thánh Vực Thần đô, lúc khu vực chi môn chưa mở ra, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới khu vực chi chủ còn chưa chết, không chỉ có như thế, còn trực tiếp nhập ma.

    Trọc Khôn cười lạnh nói:

    - Ba người các ngươi thật dễ quên, chẳng lẽ quên thân phận của bổn tạo sao? Ta nhớ Lý Vân Tiêu vừa nói ra không lâu đấy.

    - Khu vực chi chủ...

    Sắc mặt Sí nhìn thẳng vào Hoàng Tuyền Minh Hỏa, gương mặt càng tái nhợt.

    Sắc mặt hai long tử khác cũng khó coi, hoàn toàn không dám lên tiếng.

    Trọc Khôn khinh thường cười một tiếng, hắn thu hồi hỏa diễm trong tay, cười nói:

    - Đã sợ thì thành thật một chút.

    Ba long tử tức giận toàn thân phát run, tròng mắt muốn nứt ra. Nhưng nội tâm thật sự sợ hãi hỏa diễm kia, không dám lên tiếng, cảm giác khuất nhục áp chế nội tâm, bọn họ cảm thấy mình nên tự sát cho xong.

    - Ha ha.

    Lý Vân Tiêu lúc này trào phúng, nói:

    - Thần công nhẫn nhịn của ba vị đã đạt tới Giới Vương cảnh, bội phục, bội phục.

    Phốc!

    Sí tức giận phun máu tươi.

    Vốn tâm tình vô cùng áp lực, lại bị Lý Vân Tiêu mỉa mai như thế, hắn làm sao nhịn được, tức giận nói:

    - Trọc Khôn! Chết liền chết, nỗi khổ muôn đời thì muôn đời, tôn nghiêm long tộc không thể mạo phạm, hôm nay ngươi phải trả giá thật nhiều.

    Hỏa diễm bốc lên trên người hắn.

    - Hỏa quyền, bạo diễm vũ!

    Kính và Mang vô cùng tức giận, lập tức ra tay, hai đạo long quang và hỏa quyền đánh thẳng về phía Trọc Khôn.

    Không gian lục đạo ma binh nhanh chóng nghiền nát, trực tiếp hóa thành bột mịn tiêu tán trong thiên địa.

    Trọc Khôn giận dữ, quát:

    - Muốn chết! Bổn tọa sẽ rút gân các ngươi, lại lấy xương cốt nấu canh, hồn phách ném vào khu vực chịu thiêu đốt muôn đời.

    Ma quang bộc phát, hắn nâng A Hàm Trảm Cốt Đao chém xuống một đao.

    Ầm ầm!

    Ánh đao xuyên qua hư ảnh hỏa, thủy, quang, lực lượng kinh người áp nổ bốn phía.

    Lý Vân Tiêu quát:

    - Ra tay!

    Cơ hội khó được, nếu liên thủ với ba long tử, khả năng đánh thắng Trọc Khôn là rất lớn,..

    Hắn thân hóa lôi đình, vừa mới động đã có lực lượng chụp xuống.

    Lực lượng bùng nổ rất mạnh, ma khí sinh ra tiếng xèo xèo, chính là Pháp Thụ Kim Luân.

    Ầm ầm!

    Thân ảnh Lý Vân Tiêu bị kim quang đánh thành phấn vụn, tàn ảnh của hắn tan biến, chân thân hiện ra cách đó mấy trăm mét.

    Kim luân lại quay trở về trong tay Viện.

    Viện ngăn trước mặt Lý Vân Tiêu, lãnh đạm nói:

    - Có ta ở đây, ngươi cho rằng ta không thể ra tay?

    Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:

    - Ma giới tám đại Ma Tôn?

    Viện gật gật đầu, nói:

    - Xem ra ngươi có hiểu rõ nhất định về Ma giới. Lần trước trong Thiên Đãng sơn mạch, ngươi giết những người kia chính là thủ hạ của ta.

    Lý Vân Tiêu nói:

    - Nói như vậy là oan gia ngõ hẹp.

    Hàn khí tỏa ra, lực lượng không ngừng tăng lên.

    Tiểu Hồng, Phi Nghê và Bắc Quyến Nam cũng vận chuyển nguyên lực.
     
    Vô Ưu, ronghanhphuc, voquan and 4 others like this.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Vạn Cổ Chí Tôn
    Chương 3528: Kiếm khí kinh hồng
    Viện kinh ngạc nói:

    - Tuy nói là oan gia ngõ hẹp, nhưng là ngươi giết người của ta, tại sao bộ dáng của ngươi lại có thâm thù đại hận với ta thế?

    Lý Vân Tiêu nói:

    - Ai có thù với ai cũng không sao cả, hiện tại ngươi ngăn cản đường của ta, chính là thâm thù đại hận.

    Hắn giơ tay lên bấm niệm pháp quyết, lập tức tử lôi ngưng tụ thành kiếm và chém thẳng tới phía trước!

    Sắc mặt Viện lạnh lùng, nhìn thẳng vào kiếm quang chém tới.

    Nếu ở trong Thiên Võ Giới, vật do giới lực ngưng tụ sẽ tạo thành tổn thương lớn với nàng. Nhưng lúc này ở trong không gian lục đạo ma binh, hoàn toàn không tồn tại giới lực, tử lôi cũng tốt, thanh lôi cũng được, chỉ là năng lượng thuần túy mà thôi.

    Viện nâng Pháp Thụ Kim Luân đỡ ngang trước mặt, một đám kim quang bộc phát thành bóng cây.

    Thế giới chi lực, cổ thụ, kim quang, nữ tử áo đen xinh đẹp, tất cả tạo thành một bức tranh mơ ảo.

    Ầm ầm!

    Tử lôi ngưng tụ thành kiếm chém vào cổ thụ, tiếng nổ như sấm vang lên, không ngừng có ánh sáng tím nổ tung, nhưng không cách nào xuyên thấu qua.

    Viện cười lạnh nói:

    - Ngươi còn không phá được giới lực ở đây, làm sao vượt qua ta?

    Đột nhiên hào quang màu đen xuất hiện, Tiểu Hồng khu động A Ma Luân Bảo, năng lượng khủng bố và hỗn loạn làm thiên địa sụp xuống.

    Bởi vì Tiểu Hồng cũng có phần không thể khống chế A Ma Luân Bảo, vừa rồi hao phí tâm lực quá nhiều, hiện tại chỉ có thể cố sức đánh một trận!

    Ầm ầm!

    A Ma Luân Bảo chém lên kết giới Pháp Thụ Kim Luân, âm thanh cực lớn nổ mạnh, lực lượng mười hai phúc luân xoay tròn, không ngừng cắt vào trong kết giới.

    Lý Vân Tiêu kinh hãi, hắn hít khí lạnh, lại vận dụng A Lại Huyền Việt chém xuống.

    Ầm ầm!

    Búa bổ vào kết giới, xuyên thấu qua kim quang.

    Dưới hai người hợp kích, bóng cây bắt đầu chập chờn, kim luân không ngừng xoay tròn, hóa ra bóng dáng đầy trời, thân ảnh Viện phiêu hốt bất định.

    - Vô dụng. Chỉ có trình độ này mà muốn ngăn cản ta?

    Tuy thế giới chi lực bị áp chế, nhưng vẫn như tường đồng vách sắt ngăn cản trước mặt mọi người, tùy ý hai người không ngừng thúc dục ma binh cũng chỉ có hiệu quả rất nhỏ.

    - Phượng Vũ Cửu Thiên!

    Thời điểm ba người đánh bất phân thắng bại, một hư ảnh thiên phượng xuất hiện, hai tay Phi Nghê kết ấn đánh vào kết giới, tiếng nổ ầm ầm vang lên.

    Lực trùng kích vô cùng cường đại.

    Viện cả kinh, dưới lực lượng trùng kích rất mạnh này, thân thể nàng chấn động liên tục, lui mấy trăm trượng. Lại muốn lui thì một đạo kim quang đánh tới.

    Chẳng biết Bắc Quyến Nam xuất hiện sau lưng nàng lúc nào, đánh ra một kích toàn lực vào lưng của nàng.

    - Đánh lén nữ tử, ngươi còn muốn mặt mũi không?

    Viện nói một tiếng, quay ngươi né tránh.

    Xùy!

    Hư quang của Bắc Quyến Nam bị trường mâu xuyên thủng, chọc vào trong quyền và xuyên thấu qua.

    Bắc Quyến Nam đau đớn, trên trán đầy mồ hôi lạnh, cả đầu cánh tay bị trường mâu đục lỗ, ma khí xuyên thấu qua bả vai hắn xuyên ra ngoài.

    Bành!

    Đầu vai hắn phun rất nhiều máu tươi, cánh tay phải rủ xuống.

    Viện hừ lạnh một tiếng, lại quay người bấm niệm pháp quyết, nhanh chóng đánh tan dư âm công kích của ba người, tiếng nổ "Ầm ầm" phá tan tất cả dư âm còn lại.

    - Vẫn quá yếu, phá thế giới chi lực thì sao? Có thể làm gì được ta?

    Viện cười lạnh một tiếng, lại đánh về phía Bắc Quyến Nam cách đó không xa.

    Một bàn tay ngưng tụ trên hư không, bỗng nhiên đánh rơi.

    Bắc Quyến Nam hoảng hốt, bất chấp thương thế trên tay, quay đầu rời đi. Nhưng độn quang xuất hiện, hắn bị chưởng ấn đánh trúng, bị đánh bay ra xa, máu tươi bắn tung tóe.

    - Quyến Nam đại nhân!

    Lý Vân Tiêu lửa giận ngút trời, hắn tiếp được Bắc Quyến Nam.

    Chỉ thấy toàn thân hắn bị hư quang đánh tna, ma khí tán loạn đầy người, máu tươi bắn tung tóe.

    - Đại nhân tiến vào Giới Thần Bi nghỉ ngơi một hồi.

    Gương mặt Lý Vân Tiêu vô cùng âm trầm, Bắc Quyến Nam là chiến hữu đi theo hắn lâu nhất, làm người ngay thẳng, trọng tình trọng nghĩa.

    May mắn một chưởng kia không có dùng toàn lực, Viện cũng chỉ tùy ý đánh một kích. Hơn nữa trước đó dây dưa với ba long tử thật lâu, lực lượng hạ thấp, nếu không Bắc Quyến Nam, cũng xong đời rồi.

    Không đợi Bắc Quyến Nam nói chuyện, Lý Vân Tiêu cưỡng chế mang hắn vào trong Giới Thần Bi, trong mắt bắn sát khí.

    Tay phải Viện bắt lấy Pháp Thụ Kim Luân, đặt trước người, lạnh nhạt nói:

    - Ngươi không cần phải nhìn ta như vậy. Cường giả dùng thực lực nói chuyện, mà không phải dùng ánh mắt nói chuyện. Chỉ có ánh mắt sắc bén nhìn ta, ta có thể hiểu là ngươi bất lực khi đối mặt với ta không?

    Ánh mắt Lý Vân Tiêu đã tỉnh táo lại, lạnh lùng nói:

    - Ngươi lập tức biết ngay thôi, ta muốn ngươi trả giá thật nhiều!

    Viện bình tĩnh còn mang theo chút trào phúng, dường như rất xem thường những lời như thế.

    Phi Nghê tức giận nói:

    - Phu quân, ma nữ giao cho ta, ngươi đi trợ giúp ba đầu bò sát đi.

    Đều là Tạo Hóa Cảnh, chênh lệch với nàng quá nhiều, nội tâm cực cực phức tạp. Hiện tại thấy nàng nói năng lỗ mãng, miệt thị Lý Vân Tiêu, lửa giận thiêu đốt quanh người.

    Lý Vân Tiêu bình tĩnh nói ra:

    - Các ngươi lui qua một bên, cẩn thận một chút.

    - Cái gì?

    Phi Nghê sững sờ, nói:

    - Phu quân ngươi...

    Đột nhiên nàng trông thấy Lý Vân Tiêu vươn tay ra, một đạo kiếm quang xuyên thấu qua người của hắn, trực tiếp xuyên thấu thân thể, lập tức nghẹn ngào kêu lên:

    - Phu quân ngươi... Vận dụng kiếm kia... Ngươi sẽ gánh không được...

    Gương mặt Lý Vân Tiêu biến thành dữ tợn, hung dữ nói:

    - Ta tối đa gánh không được mà thôi, nhưng nàng ta tất chết dưới kiếm này.

    Tuy chưa bao giờ vận dụng kiếm kia, nhưng hắn có lòng tin, chỉ cần sử dụng Thùy Chủ Trầm Phù, Viện hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng mà mình còn sống hay không thì chưa biết.

    Hơn nữa hắn cũng tính toán xong, từ góc độ công kích còn có thể cuốn Trọc Khôn vào, mặc dù không chết cũng trọng thương, đến lúc đó Phi Nghê lại ra tay đánh chết đối thủ.

    - Phu quân không thể! Kiếm kia thật sự quá đáng sợ!

    Sắc mặt Phi Nghê trắng bệch, nàng vốn có tổn thương trên người, hiện tại sợ tới mức không còn chút máu nào cả.

    - Tránh ra!

    Lý Vân Tiêu quát, lập tức quát lui Phi Nghê cùng Tiểu Hồng, không nói hai lời giơ tay ra, năm ngón tay xiết chặc trước mặt.

    Một đạo kiếm khí bắn ra từ lòng bàn tay của hắn, tỏa ra hào quang sáng ngời.

    Phi Nghê che miệng kinh sợ thối lui, trong mắt đầy lo lắng và sợ hãi. Ngày đó bên ngoài thành Viêm Vũ, Lý Vân Tiêu đã thử kiếm này, thân thể hư thoát. Hiện tại trọng thương còn muốn dùng kiếm này, hậu quả khó có thể đánh giá.

    Nàng đã làm tốt chuẩn bị, nếu có dị thường, không để ý tất cả sẽ tiến lên cứu Lý Vân Tiêu.

    Tiểu Hồng cũng vô cùng kinh hãi, cảm nhận được kiếm ý kinh khủng kia, nói:

    - Cái này... Đây là kiếm gì?

    Sắc mặt Viện trầm xuống, cả kinh nói:

    - Thiên thánh khí? Ngươi có thể phát huy uy lực của thiên thánh khí?

    Lý Vân Tiêu không đáp, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nàng, kiếm quang bắn ra ngoài càng ngày càng nhiều.

    Rất nhanh sẽ hội tụ vào hư ảnh kiếm quang, lực lượng cường đại khuếch tán ra, một phương thế giới này, vô số cột đá tỏa ra uy áp cực mạnh
     
    Vô Ưu, ronghanhphuc, voquan and 5 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)