FULL  Hài  Võng Du Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi - Free 382 - Hoàng Kim Hải Ngạn

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    TRÒ CHƠI TỬ VONG LUÂN HỒI
    Tác giả: Hoàng Kim Hải Ngạn

    Chương 4: Tiến vào trò chơi


    Nguồn: Vipvandan
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Dịch: Nhóm dịch Black †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Sáng hôm sau, Tô Bằng dậy rất sớm, thật ra ban đêm, phần lớn thời gian hắn cũng đều nằm ở trên giường, sau khi ngủ một tiếng, liền hoàn toàn không cần ngủ tiếp.

    Đêm khuya hôm qua, hắn đã trở lại công ty, tiến vào ký túc xá.

    Đi vào phòng ăn, Tô Bằng phát hiện, Tôn Thế Giai, Phó Khang, còn có Quý Minh mày rậm mắt to kia, đều đã ở trong phòng ăn, không ngờ lên còn sớm hơn mình.

    Tô Bằng chọn mấy món ăn, thức ăn ở đây cực kỳ phong phú, có thức ăn kiểu tây như lạp xưởng thơm ngon, chim bồ câu nướng nhũ, sữa, bò bít tết, bánh mì, cũng có thức ăn Trung Quốc như cháo thịt trứng muối, thịt vân, thịt viên, hình thức cực kỳ phong phú.

    Sau khi chọn đồ ăn, Tô Bằng bưng khay thức ăn, đi tới bàn chỗ bọn người Tôn Thế Giai.


    Tô Thế giai chào Tô Bằng một tiếng, sau đó tiếp tục thảo luận của bọn họ, Tôn Thế Giai nói:

    “Tám ngàn đồng đó, tiền lương cao như vậy, không biết sẽ để chúng ta chơi trò chơi dạng gì.”

    “Có thể là trò chơi võ hiệp!”

    Phó Khang ục ịch, vẻ mặt khôn khéo, con mắt không ngừng nháy động nói:

    “Đừng quên nội dung kiểm tra của chúng ta, còn nữa, ngày hôm qua, ta nghe được đám nhân viên cũ nói chuyện, nội dung bọn họ thảo luận, đều là gì mà Hồng phái trường quyền, Đại Lực Kim Cang Chưởng, Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao gì đó, nghe, giống như là trò chơi võ hiệp.”

    “Ồ? Đó chính là trò chơi trong nước nghiên cứu sao? Trong nước gần đây không có game online võ hiệp gì hay, có lẽ là trò chơi vũ trụ gì cũng không chừng, ngẫm lại kiểm tra của chúng ta đi.”

    Tôn Thế Giai nói.

    Tô Bằng vừa nghe hai người nói chuyện, vừa nói bóng nói gió vài câu, thu thập tin tức.

    Mà Quý Minh tướng mạo rất đoan chính kia, sau khi nghe, khóe miệng đột nhiên nhếch nhếch, nhưng lại không nói gì, ngược lại khiến Tô Bằng nhớ kỹ.

    “Quý Minh này, biết cái gì à?”

    Trong lòng Tô Bằng nghĩ.

    Quý Minh ở một bên không nói gì, hắn nhấp một hớp sữa đậu nành trong chén, nói:

    “Ta ăn xong rồi.”

    Nói xong, liền đứng lên, đi ra ngoài.

    Nhìn Quý Minh đi ra ngoài rất xa, Tôn Thế Giai mới khẽ lên tiếng:

    “Anh Quý Minh này, nhìn tướng mạo rất hòa thuận, không ngờ khó nói chuyện như vậy, hình như không hợp đám lắm.”

    Phó Khang cũng nhìn thoáng qua Quý Minh, khẽ gật đầu, sau đó tiếp tục công kích chân gà cola của hắn.

    Tô Bằng nhìn thoáng qua bóng lưng Quý Minh, không biết sao, hắn luôn cảm giác, Quý Minh này, giống như biết ít bí mật gì đó…

    Ba người Tô Bằng ăn bữa sáng xong, đi tới đối diện phòng trà, văn phòng của Thời Thiên Quân.

    Gõ cửa, sau khi nhận được trả lời chắc chắn, ba người đi vào văn phòng.

    Tô Bằng nhìn thấy, Quý Minh cũng ở trong phòng làm việc, có thể là tới sớm hơn một bước so với bọn người Tô Bằng, luc này thấy Tô Bằng đi vào, Quý Minh mím môi thật chặt, không nói gì cả.

    “Đến đông đủ rồi, ta đây giải thích sơ trò chơi trước.”

    Thời Thiên Quân nói.

    “Trò chơi mà các ngươi sắp chơi, là trò chơi tân thời đại hoàn toàn mới, tên gọi là <<Luân Hồi Tử Vong>>, là một trò chơi võ hiệp, thiết lập trò chơi có chút đặc thù, nhân vật không thể tử vong, một khi tử vong, số liệu trò chơi cũng sẽ bị về 0… Số tài khoản của trò chơi này rất ít, một tài khoản chỉ có thể thành lập một nhân vật, công ty đã giúp các ngươi thành lập nhân vật, nếu nhân vật tử vong, các ngươi cũng sẽ bị khai trừ, cho nên, nhớ kỹ.”

    “Trò chơi này, chọn dùng hình thức trò chơi hoàn toàn mới, sáng tạo hệ thống cảm ứng tín hiệu sinh lý độc đáo, cùng khoang trò chơi sóng não… cũng không phải là thao tác bàn phóm cơ, mà là ý thức không chế, cùng với hệ thống sóng điện thôi miên nghịch hướng, cũng chính là trò chơi chân thật đã nói, mô phỏng chân thật trạng thái sinh lý của các ngươi, đây là trang bị cảm ứng.”

    Nói xong, Thời Thiên Quân từ dưới mặt bàn, lấy ra bốn hộp đóng gói màu đen.

    Bốn hộp đóng gói này, đều là chất liệu kim loại, có một loại cảm giác kim loại bóng, xem ra, cũng rất quý.

    “Cái gì? Trò chơi chân thật?”

    Trong lòng mấy người Tô Bằng, vô cùng khiếp sợ!

    Mấy người đều là kẻ cuồng game, đương nhiên chú ý trang bị tuyến ngoài của trò chơi.

    Trên thị trường bây giờ, trang bị trò chơi trâu nhất, cũng chỉ là bộ khuôn “V” của Nhật, là một bộ trang phục cảm ứng toàn thân, cộng thêm mũ giáp, bao tay, có thể mô phỏng thay đổi nhiệt độ cùng xúc cảm nhất định.

    Nhưng bộ khuôn “V” này, cũng chỉ là thăng cấp thể cảm trò chơi hiện hữu, mà vừa rồi, không ngờ Thời Thiên Quân nói, trò chơi này là ý thức khống chế.

    Phải biết rằng, bây giờ trên thị trường, 99,9% game online, vẫn còn là thao tác bàn phím!

    Mấy người đi tới nhìn thử, trên hộp đóng gói, dán ảnh của bốn người.

    “Đây là trang bị cảm ứng sinh lý cơ thể con người, có thể cảm ứng tín hiệu sinh lý của một người rất nhiều, lúc chơi game, phải mang theo chiếc nhẫn kia, nếu không số tài khoản sẽ không kích hoạt… Đương nhiên, trong văn phòng các ngươi, cũng có một dụng cụ truyền cảm khổng lồ, đều là chuẩn bị của trò chơi, các ngươi đều mang vào đi.”

    Thời Thiên Quân nói với mấy người Tô Bằng, mấy người Tô Bằng đi lên lấy cái hộp, đem nhẫn bên trong lấy ra, đây là một chiếc nhẫn rất xưa cũ, thay vì nói là nhẫn, không bằng nói giống như là ban chỉ, trên đó khắc ký hiệu thần bí.

    (Ban chỉ: đồ vật hình trụ thường làm bằng thạch, bao quanh ngón tay có tác dụng bảo vệ ngón tay)

    “Thật cao cấp…”

    Tôn Thế Giai lấy nhẫn ra, đùa nghịch mấy cái, miệng nói.

    Tô Bằng nhìn, trong lòng không khỏi vừa động, chiếc nhẫn kia, cùng một cái nhẫn trong di vật của Tiếu Lâm, cực kỳ giống nhau!

    “Bình thường các ngươi đeo nhẫn, có điều ra công ty phải nộp lại, hơn nữa, không thể cho người khác mượn, như vậy sẽ tạo thành số liệu trò chơi hỗn loạn, nếu tạo thành loại hậu quả này, các ngươi sẽ bồi giao một số tiền lớn có thể cả đời các ngươi đều không bồi nổi.”

    Thời Thiên Quân thản nhiên nói, lại làm cho trong lòng mọi người giật thót!

    “Nội dung trò chơi cụ thế, ta sẽ tìm chuyên gia thuyết minh.”

    Thời Thiên Quân nói xong, ấn xuống một cái nút trên mặt bàn, không lâu sau, một nam nhân thân thể tráng kiện mặc Tây phục đen đi đến.

    “Đây là Lôi Minh của tổ Hổ Bí, cũng là tổ trưởng kỳ lính mới các ngươi, hắn sẽ mang các ngươi làm quen với trò chơi, một tháng này, các ngươi cùng với tổ trưởng Lôi Minh làm việc với nhau.”

    Thời Thiên Quân nói với bọn người Tô Bằng, nam nhân tráng kiện mặc Tây phục đen gật đầu, phát ra âm thanh ồm ồm, nói:

    “Chào các ngươi, ta là Lôi Minh, đi theo ta.”

    Bọn người Tô Bằng đi theo Lôi Minh ra khỏi văn phòng Thời Thiên Quân, Tôn Thế Giai đi ở cuối cùng chú ý đóng cửa lại cho Thời Thiên Quân.

    Mọi người đi về hướng hành lang bên phải, đầu tiên là tiến vào một gian phòng, bên trong là một số người như bác sĩ y tá.

    “Các ngươi làm kiểm tra sức khỏe cơ bản trước, sau khi kiểm tra sức khỏe kết thúc, ta mang các ngươi tới khu làm việc.”

    Lôi Minh nói với bọn người Tô Bằng.

    Bọn người Tô Bằng gật đầu, đến phía trước theo thứ tự kiểm tra sức khỏe, kiểm tra sức khỏe có chút cẩn thận, hỏi chẩn, kiểm tra thị lực, công năng nội tạng, kiểm tra máu, ngược lại đủ mọi mặt, đều không bỏ sót.

    Qua gần nửa tiếng, cuối cùng kiểm tra xong, Lôi Minh gật đầu, mang theo bọn người Tô Bằng, đi đến chỗ sâu trong chính giữa hành lang.

    Đi tới một phòng, Lôi Minh đi vào, bọn người Tô Bằng đi vào theo, phát hiện đây là một khu trò chơi rộng lớn có hơn một trăm năm mươi thước vuông, bên trong có mấy khu vực, đều bị gian ngăn cách.

    “Ở đây chính là chỗ làm việc của các ngươi… Tí nữa các ngươi nhận số điện thoại, nơi này là khu vực huấn luyện chuyên dụng của người mới, nhắc nhở một chút, trước khi tiến vào trò chơi phải đeo nhẫn vào tay trước!”

    Lôi Minh dùng âm thanh ồm ồm của hắn nói với mấy người Tô Bằng.

    Tô Bằng, Phó Khang, còn cả Tôn Thế Giai, vội mở hộp chứa nhẫn ra, lấy nhẫn bên trong ra đeo vào tay, Tô Bằng nhìn về phía Quý Minh, chỉ thấy trên tay hắn đã sớm đeo nhẫn.

    “Tốt lắm, phân phối mã số rồi, các ngươi vào máy đi.”

    Lôi Minh nói đã phân phối mã số.

    Tô Bằng nhìn thử mã số của mình, là máy số 7.

    Đi đến phòng kế, Tô Bằng nhìn thử máy móc, là một bàn máy giống như máy CT của bệnh viện, người có thể nằm ở phía trên, lại không có trang bị cố định gì.

    “Đây là máy game chủ sao?”

    Trong lòng Tô Bằng thầm nghĩ.

    “Các ngươi nằm trên đó, có thể tiến vào thao tác sơ cấp.”

    Tổ trưởng Lôi Minh nói với mấy người.

    Nằm ở trên giường máy bằng da kia, Tô Bằng dựa theo nhắc nhở của Lôi Minh khởi động máy, bản thân liền được đưa vào trong khoang trò chơi.

    Trong khoang trò chơi cũng không ngột ngạt, bên trong toàn bộ đều là màn hình dạng cong, Tô Bằng phát hiện trên những màn hình 360 độ này đều là trời xanh mây trắng kinh điển của Microsoft, còn có một hình ảnh khởi động trò chơi.

    “Lôi tổ trưởng, đây là máy tính sao? Sao trên đó không có IE, máy tính của ta còn có trạm thu hồi mà?”

    Bên Tôn Thế Giai, mặc dù đã nằm xuống trong khoang trò chơi, vẫn cất tiếng hỏi.

    “Bởi vì số tài khoản của trò chơi này cực kỳ quý giá, khoang trò chơi mặc dù có tất cả công năng của máy tính, nhưng công ty lo lắng có thể bởi vì các ngươi lầm thao tác làm cho máy móc vận hành có vấn đề, cho nên cùng bộ phận không quan hệ trò chơi, đã cắt bỏ hoặc là che dấu, thống nhất quản lý, muốn lên mạng có thể dùng laptop trong phòng các ngươi.”

    Lôi Minh trả lời, Tôn Thế Giai ồ một tiếng, không hỏi nữa.

    “Thứ này thao tác thế nào?”

    Phó Khang cũng hỏi.

    “Dùng mắt, nhìn chăm chú vào biểu tượng trò chơi trong mười giây, liền tiến vào.”

    Thanh âm của Lôi Minh nói.

    Tô Bằng nghe xong, ánh mắt để ở trên biểu tượng trò chơi kia.

    Có điều mười giây, hình ảnh bốn phía của khoang trò chơi này bắt đầu cháy lên ngọn lửa màu đen!

    Tô Bằng đăng nhập trò chơi, phát hiện trên màn hình trước mặt mình có một bàn phím mềm, thử dùng ánh mắt khống chế, không ngờ dùng rất tốt, đưa vào số tài khoản trò chơi vừa rồi Lôi Minh cho, rất nhanh, xuất hiện một giao diện đăng nhập!

    Tô Bằng nhìn sơ, chỉ thấy trên đó có nhân vật, gần như giống như đúc với mình!

    “Ồ? Quả nhiên là trò chơi thời đại mới mà, là công ty dựa theo hình của chúng ta nhân cách hóa xử lý nhân vật?”
    Tô Bằng nhìn, không khỏi nở nụ cười.

    Sau đó, Tô Bằng thử nhìn thuộc tính nhân vật, chỉ thấy trên đó viết:

    “Nhân vật: Tô Bằng

    Giới tính: Nam

    Chức nghiệp: Dân thường

    Thuộc tính cơ bản:

    Ngộ tính: 12 ---- trí nhớ vô cùng tốt, năng lực lý giải tốt, lực lĩnh ngộ tốt.

    Lực lượng: 8 ---- nặng 56 cân, lực công kích 8 (1 điểm lực lượng tương ứng 7 cân, 1 điểm lực lượng tứng ứng 1 điểm lực công kích)

    Nhanh nhẹn: 8 ---- tốc độ chạy trốn của ngươi khá.

    Sức chịu đựng: 9 ---- thể lực 90 (1 điểm sức chịu đựng tương đương 10 điểm thể lực, thể lực của ngươi rất tốt)

    Căn cốt: 9 ---- khí huyết giá trị 135 (1 điểm căn cốt tương ứng 15 điểm khí huyết)

    Linh hoạt: 10 ---- hai tay của ngươi rất linh hoạt.

    Sức hấp dẫn: 9 ---- tướng mạo của ngươi cũng không tệ.

    Cảm giác: 14 ---- ý chí của ngươi cực kỳ kiên định, trạng thái tinh thần cực kỳ nhạy bén, có lực quan sát và trực giác rất tốt.

    Phúc duyên: 9 ---- vận khí của ngươi khá hơn người thường một chút, có điều không nên mong trúng giải thưởng lớn.”
    Lúc Tô Bằng nhìn thuộc tính nhân vật, khóe miệng hơi giật giật.

    Mình từ nhỏ đã có lực quan sát cùng trực giác rất mạnh, điểm này là thứ luôn khiến Tô Bằng lấy làm kiêu ngạo.
    Những thuộc tính khác cũng không khác mình là bao… Nhưng mà những thứ này, người tạo nhân vật cho mình, làm sao mà biết được?

    “Nếu muốn miễn cưỡng giải thích, cũng chỉ có kiểm tra kia là có thể giải thích, chắc là kiểm tra mang tính giao thoa?”
    Trong lòng Tô Bằng thầm nghĩ, đăng ký trò chơi.

    “Xin hãy lựa chọn mức độ chơi: hình thức chơi thấp, hình thức chơi vừa, hình thức chơi cao.”

    Trên màn hình xuất hiện ba mục chọn.

    “Giải thích một chút: mức chơi thấp chính là hình thức thân thể có thể tự do hoạt động, trò chơi mức vừa thân thể tạm thời không thể hoạt động nhưng có thể nghe được thanh âm bên ngoài, trò chơi mức cao thân thể và tinh thần đều chìm vào trong trò chơi, không nghe được thanh âm bên ngoài… Bộ thiết bị này có thể đi vào điều khiển não sóng, có hiệu quả thôi miên cố định, có thể làm phản hồi rất nhỏ ở trên thân thể, ta đề nghị các ngươi tiến hành mức chơi vừa trước.”

    Lôi Minh đề nghị.

    Tô Bằng gật đầu, lựa chọn hình thức trò chơi mức vừa.

    Trên giao diện vào ảnh động, rất nhanh, Tô Bằng phát hiện, nhân vật mà ý niệm mình khống chế, đã xuất hiện ở trên một đường phố mang màu sắc cổ xưa.

    “Trò chơi này, hình ảnh giống như ảnh chụp toàn bộ tin tức, nhìn không ra là mô hình đa giác nha…”

    Tô Bằng nhìn hình ảnh trò chơi mà nghĩ.

    Hình ảnh trò chơi cực kỳ tinh xảo, trò chơi hiện ra rất chi riết, màu bùn đất cùng trên bầu trời giống như là chụp ảnh, khiến Tô Bằng nhìn, đều cảm giác có thể thấy hoa văn mơ hồ trên làn da.

    Nhân vật của mình, dường như đang trong một phố đêm, con phố này cũng bình thường, chỉ là có hương vị cổ xưa, có điểm giống như là phong cách trong năm Đường Tống.

    Ý niệm thao tác nhân vật, Tô Bằng đi vào sâu trong con phố, chỉ cảm thấy lúc điều khiển nhân vật, liền như mình thật sự đi lại.

    Ở sâu trong con phố, có một cửa hàng, hình như còn mở cửa buôn bán. Đó là một cửa hàng kỳ quái, cửa lắp đặt thiết bị giống như là một đầu lâu của dã thú. Dã thú này mở mồm máu ra, trong mồm chính là cửa vào cửa hàng, giống như là muốn nuốt người vào cửa hàng vậy.

    Tô Bằng đi đến trước mặt cửa hàng, nhìn con mắt của đầu lâu dã thú kia, chỉ thấy con mắt của đầu lâu dã thú dường như chớp một cái.

    “Có chút thú vị!”

    Tô Bằng nhìn, trong lòng không khỏi nghĩ vậy. Con đường này, thứ duy nhất có thể đi vào chính là cửa hàng này, Tô Bằng không chút do dự, trực tiếp quyết định đi vào cửa hàng.
     
    Last edited by a moderator: 8/10/15
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    TRÒ CHƠI TỬ VONG LUÂN HỒI
    Tác giả: Hoàng Kim Hải Ngạn


    Chương 5: Cửa hàng thần bí


    Nguồn: Vipvandan
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Dịch: Nhóm dịch Black †¸.•'´¯)¸.•'´¯)





    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [/SIZE]
     
    Last edited by a moderator: 3/2/15
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)