FULL  Hài  Võng Du Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi - Free 382 - Hoàng Kim Hải Ngạn

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,558
    [​IMG]
    TRÒ CHƠI TỬ VONG LUÂN HỒI

    Tác giả: Hoàng Kim Hải Ngạn

    Chương 1: Cái chết siêu nhiên (1)


    Nguồn: Vipvandan
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Dịch: Nhóm dịch Black †¸.•'´¯)¸.•'´¯)





    Giới thiệu

    Người bạn của Tô Bằng chết ẩn mà khiến hắn đến với một trò chơi kỳ lạ. Công ty thần bí kỳ lạ, đồng nghiệp che giấu bí mật, cái chết kỳ lạ của đồng nghiệp...Tất cả đều khiến cho Tô Bằng cuốn vào trong vòng xoáy.

    Gia tộc xua đuổi Tô Bằng bởi những âm mưu trùng trùng điệp điệp. Liệu Tô Bằng sẽ áp dụng kỹ năng trong trò chơi ấy ra sao? Sức mạnh đạt đến cỡ nào?


    “Haizz, đầu năm nay, cuộc sống thật khó khăn, thật vất vả ta mới tìm ra công việc một tháng lương hơn một vạn, bây giờ đã không còn nữa… Thực sầu mà!”

    Ở trong phòng một tòa chung cư cũ kỹ, một tên thanh niên hai mươi mấy tuổi mặt mày coi như thanh tú, ở trước một tủ rượu nát trống rỗng, vừa uống bia, vừa phàn nàn.

    Tô Bằng ngồi ở bên cạnh hắn, ăn thịt bò hun khói trên bàn, vừa nghe người này nói chuyện.

    Người thanh niên kia, là Tiếu Lâm, đồng nghiệp trong một phần công việc ngắn hạn của Tô Bằng.

    “Công việc mà ngươi tìm kia, không phải rất tốt sao? Cũng là làm việc ở phòng trò chơi, hơn nữa, tiền lương cực cao, sao lại bị sa thải vậy?”

    Tô Bằng vừa ăn đồ, uống bia, vừa hỏi Tiếu Lâm.

    “Đừng nói nữa, mặc dù lương của công việc này rất cao, nhưng nội dung lại tương đối quỷ dị… Phải chơi một trò chơi còn chưa đưa ra thị trường, còn phải ký kết một bản hợp đồng rất quỷ dị… Nhân vật trong trò chơi, không thể tử vong, một lần cũng không được, nếu tử vong, sẽ bị đá ra khỏi phòng làm việc, nhưng mà ta hôm nay, nhân vật trò chơi kia đã chết!”

    Tiếu Lâm đã uống hai chai bia, có hơi say.

    “Trò chơi gì, yêu cầu nghiêm khắc như vậy?”

    Tô Bằng chậm rãi ăn thịt bò, hỏi Tiếu Lâm, không ai chú ý rằng hắn tựa hồ là nói lời khách sáo có ý thức.

    “Một trò chơi võ hiệp… Trình độ mô phỏng thực rất cao, tuyệt đối là trò chơi thế kỷ, nói thật, ngoại trừ yêu cầu không thể tử vong ra, trò chơi cho dù từ hình ảnh, hay là từ tính trò chơi mà nói, đều không thể chê, còn cả trang bị trò chơi như khoa học viễn tưởng vậy… Bây giờ ta vẫn còn muốn tiếp tục chơi ấy, không trả tiền lương cũng được… Nhưng mà ta tra xét, trò chơi kia, ngoại trừ phòng làm việc này ra, căn bản không có bên ngoài.”

    Tiếu Lâm nói, nói xong, lặng lẽ rướn người tới, nói với Tô Bằng:

    “Tô ca, ta cho ngươi biết, trò chơi kia, có thể là game online tối tân nhất đời, thiết lập bên trong, đều chưa từng thấy qua, lớn siêu cấp… Chi tiết, tỉ mỉ cũng không thể chê, nếu lúc nào đó đưa ra thị trường, Tô ca, ngươi và ta, lại tổ kiến một phòng làm game, chuyên hack trò chơi này, Tô ca ngươi thấy được không?”

    “Còn mở phòng làm game?”

    Tô Bằng nghe xong, dường như hơi suy tư một lát, nói:

    “Ta nghĩ chút đã.”

    “Không có Tô ca ngươi thì không được.”

    Tiếu Lâm nói, đây không phải khách khí, hắn biết rõ mấy bản lãnh của Tô Bằng.

    Tô Bằng bởi vì “công việc ngắn hạn” mà vào phòng làm game, rất có danh tiếng, gọi là “Niết bàn luân hồi”, Tiếu Lâm thuộc về người chơi trình độ cao, còn Tô Bằng, gia nhập “Niết bàn luân hồi” chưa tới ba tháng lại thành DPS cấp cao, cao thủ số một!

    Hơn nữa, nếu không phải bản thân Tô Bằng cực lực từ chối, hắn thiếu chút nữa đã thành phó hội trưởng của “Niết bàn luân hồi”.

    Phòng làm việc “Niết bàn luân hồi” này, mỗi năm thường lui tới trong tất cả các trò chơi có giá trị, có danh tiếng rất cao ở giới game thủ, nhân viên tổng cộng có hơn sáu mươi người, không một ai không phải cao thủ, đều là tinh anh giới trò chơi, mà Tô Bằng, có thể trong vòng ba tháng ngắn ngủi thành cao thủ số một, thì cũng có chỗ hơn người của hắn!

    Có một chỗ, chính là chỗ người chơi khác gần như không cách nào đấu thắng Tô Bằng… Tô Bằng ngủ rất ít!

    Tô Bằng vào lúc mười mấy tuổi, đã từng bị xe tông một lần, làm não bộ bị thương, tổ chức não bộ của hắn, bởi vì xe tông nên có một điểm tổn thương, dị biến!

    Mỗi ngày Tô Bằng chỉ có thể ngủ một giờ, mà chỉ cần ngủ một giờ, hắn có thể khôi phục tinh lực hoàn toàn!

    Bác sĩ nói, đây là vì não tuyến yên của Tô Bằng do xe tông mà sinh ra dị biến, có thể thúc đẩy hoocmon phân bố dị thường.

    Đây là một chứng bệnh hiếm thấy, nhưng, lại khiến Tô Bằng ở trên con đường chơi trò chơi, có ưu thế vô bì!

    Thời gian chơi game vượt những người khác gần gấp đôi, khiến cho Tô Bằng, càng thêm thành thạo với trò chơi.

    Cho nên, hắn là cao thủ số một của “Niết bàn luân hồi”!

    Công hội trò chơi “Niết bàn luân hồi”, dạo gần đây trong vô số trò chơi miễn phí mọc lên, dần dần xuống dốc, dù sao, thao tác có tốt, kỹ thuật có mạnh hơi nữa, đối mặt với người chơi RMB, cũng không cách nào chống đỡ, mà quyết sách của hội trưởng phòng làm việc cũng liên tục sai lầm, vào hai tháng trước, phong làm việc “Niết bàn luân hồi” giải tán, Tô Bằng cùng Tiếu Lâm, đều tự đi hai công ty, nhắc tới thì, đây là lần đầu tiên gặp mặt sau khi phòng làm game của hai người giải tán.

    Thật ra, có một điểm mà Tô Bằng vẫn không nói ra, sở dĩ phòng làm việc của “Niết bàn luân hồi” giải tán, là vì phòng làm việc quyết sách liên tục sai lầm, một tổ chức người chơi RMB đối định không ngờ giống như là biết trước, từng bước vượt lên trước phòng làm việc “Niết bàn luân hồi” ở trong trò chơi, khiến phòng làm việc liên tục sai lầm, còn bồi mất ba mươi mấy vạn đầu nhập giai đoạn trước.

    Mà người chơi RMB kia, không ngờ lại là chủ thuê của thám tử tư Tô Bằng!

    Có thể nói, công hội “Niết bàn luân hồi” giải tán, ngoại trừ nhân tố trò chơi, không thể nghi ngờ Tô Bằng là động cơ số một.

    Trong CASE này, Tô Bằng lấy được phí tổn thuê năm mươi vạn của người chơi RMB kia.

    Tiếu Lâm với điểm này, không hề biết chút nào.

    Tô Bằng cũng không thể nói cho hắn biết, hắn gia nhập “Niết bàn luân hồi”, mục đích chính là để phòng làm việc này đóng cửa, việc này ở trong lòng Tô Bằng chỉ là một CASE mà thôi, không có chút áp lực tâm lý nào.

    Đương nhiên, mối quan hệ và bạn bè làm quen trong “công việc”, là một việc khác.

    Tiếu Lâm dần dần uống say, cứ lải nhải cùng Tô Bằng chuyện trong trò chơi, nói hắn luyện cấp không dễ dàng biết bao, cuối cùng lại bị một nhân vật tương tự Mai Siêu Phong, dùng Phân Cân Thác Cốt Thủ cắt đứt tứ chi, sau đó lại dùng Thôi Tâm Chưởng, một chiêu đánh chết mình ngay lập tức.

    “Tô… Tô ca, ta… không nên nói nhiều như vậy… Công ty có… có hợp đồng, tiết lộ nội dung trò chơi, phải bồi thường… bồi thường… một trăm ngàn nhân dân tệ, ta chỉ nói một chút với ngươi, ngươi đừng truyền ra bên ngoài nha.”

    Tiếu Lâm có hơi xỉn xỉn, vừa rót rượu cho mình, vừa nói với Tô Bằng.

    “Ừm.”

    Tô Bằng gật đầu nói, lại phát hiện, bia cùng thịt bò hình như cũng không còn nhiều, Tô Bằng nói với Tiếu Lâm”

    “Lâm tử, ngươi đợi một lát, ta đi mua ít rượu rồi về.”

    Nói xong, Tô Bằng đi ra ngoài.

    Tô Bằng đi ra ngoài nhà cũ, bên ngoài sắc trời đã tối, Tô Bằng rùng mình một cái, chợt nhớ tới, vừa rồi mình để tiền trong áo khoác ở trong phòng, liền xoay người, lại vào căn hộ cũ.

    Vừa mới vào phòng, Tô Bằng chợt nghe tiếng Tiếu Lâm mang theo tiếng la sợ hãi:

    “Đừng! Đừng tới đây! Đừng tới gần ta!”

    “Đây là nói với ai vậy?”

    Tô Bằng nghe xong, hơi nhíu mày, sau đó sải bước chạy tới phòng khách!

    Vừa chạy đến phòng khách, Tô Bằng thấy, trên mặt Tiếu Lâm đầy vẻ sợ hãi, bản thân núp ở góc tường phòng khách, giống như thấy người nào đó trước mắt, nhưng mà, ở trước mặt hắn, lại không có gì cả!

    “Tô… Tô ca! Tô ca, nhanh cứu… cứu ta!”

    Thấy Tô Bằng chạy vào, Tiếu Lâm giống như trông thấy cứu tinh, miệng la lớn, thân thể liền lăn một vòng tới bên này!

    Nhưng chính vào lúc này, trong phòng, phảng phất có một người trong suốt vô hình, thân thể của Tiếu Lâm bị một cỗ lực lượng nhìn không thấy, áp ở vách tường, sau đó đưa lên theo vách tường!

    “Gì?”

    Tô Bằng vừa thấy, lập tức cảm giác sau lưng phát lạnh, hắn không thấy bất luận kẻ nào, lại chỉ thấy Tiếu Lâm, tựa hồ bị lực lượng siêu nhiên nào đó giơ lên, thân thể lăng không bay lên vách tường!

    “Đừng… Đừng giết ta!” Tiếu Lâm thống khổ la lớn, nhưng không được gì, tứ chi của hắn, bị một cỗ sức lực nhìn không thấy, giống như là bẻ gãy que diêm, vặn mạnh thành góc độ kỳ quái, đã gãy xương!

    “A…”

    Tiếu Lâm thống khổ kêu to, vào chính lúc này, chỗ tim hắn, đột nhiên lõm xuống, xuất hiện một hình bàn tay, Tiếu Lâm “phốc” nhổ ra một búng máu, thân thể thoáng cái mềm oặt!

    “Tiếu Lâm!”

    Tô Bằng vừa thấy, quát to một tiếng, hắn đột nhiên đạp vỡ một cái ghế gỗ bên cạnh, sau đó túm chân ghế gỗ, chạy về phía Tiếu Lâm!

    Tô Bằng cầm chân ghế, không ngừng vung lung tung ở trước người Tiếu Lâm, đánh ở con quái vật không nhìn thấy kia!

    Cỗ lực lượng siêu nhiên này, lúc này dường như đã biến mất, thân thể của Tiếu Lâm theo vách tường trượt xuống.

    “Tiếu Lâm! Tiếu Lâm!”

    Tô Bằng tiến đến trước mặt Tiếu Lâm, dò xét hơi thở Tiếu Lâm, Tiếu Lâm mấp máy môi, tựa hồ muốn nói gì đó.

    Tô Bằng dán lỗ tai tới, chỉ nghe trong miệng Tiếu Lâm phát ra mấy chữ như muỗi kêu:

    “…”

    Nói xong, miệng Tiếu Lâm đột nhiên nhổ ra máu đen, dường như còn mang theo một ít vụn tim, sau đó thân thể nghiêng một cái, hoàn toàn tắt thở!

    Tô Bằng nhìn thi thể Tiếu Lâm, một cỗ cảm giác lạnh lẽo đột nhiên từ cuối đốt sống truyền lên tận đầu, hắn nghe rõ ràng, thứ cuối cùng Tiếu Lâm nói là:

    “Không nên đụng vào trò chơi kia!”
     
    Last edited by a moderator: 18/2/17
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,558

    TRÒ CHƠI TỬ VONG LUÂN HỒI
    Tác giả: Hoàng Kim Hải Ngạn

    Chương 1: Cái chết siêu nhiên


    Nguồn: Vipvandan
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Dịch: Nhóm dịch Black †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Đi ra cục cảnh sát, đã sắp gần 11h đêm, Tô Bằng nheo mắt lại, bô dáng mệt mỏi đau đầu vừa rồi, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa!

    Hắn cũng không thèm để ý việc bị cảnh sát coi là kẻ điên.

    Nhưng, Tiếu Lâm chết đi, lại kích thích Tô Bằng.

    Cảnh sát cũng không biết, Tiếu Lâm từng có cảm tình lúc làm việc chung với Tô Bằng.

    Mặc dù Tô Bằng là vì muốn lật đổ phòng làm việc “Niết bàn luân hồi” mới kết bạn với Tiếu Lâm, nhưng Tiếu Lâm tuổi tương đối nhỏ lại có một loại cư xử gần như sùng bái với Tô Bằng.

    Lúc ấy, bởi vì một số nguyên nhân, Tô Bằng lén thuê một số thanh niên, giả bộ như bị thành viên phòng làm việc khách của “Niết bàn luân hồi” đánh, ở dưới sự điều khiển của hắn, tìm phòng net bọn người Tô Bằng dùng, bao vây mọi người.

    Lúc ấy, bản thân Tô Bằng đứng ra trước, bị đập một cái, sau đó Tô Bằng giả bộ như bị thương ngất đi, nhưng không ngờ, là Tiếu Lâm, điên cuồng quơ ghế, tạo ra một con đường, cứu hắn ra khỏi quán net, mà ở bệnh viện lúc đó, miệng vết thương trên trán Tô Bằng, dường như rất nghiêm trọng, chảy rất nhiều máu, Tiếu lâm trên người cũng bị thương, kéo bác sĩ, bảo bác sĩ rút máu của hắn, truyền máu cho Tô Bằng.

    Mặc dù trong lòng Tô Bằng lúc ấy giả bộ hôn mê có chút buồn cười, nhưng lại thực sự hơi cảm động.

    Đối mặt với cái chết của Tiếu Lâm, Tô Bằng không thể thờ ơ.

    Huống chi, Tô Bằng còn có một lý do, phải tra xét.

    “Đây, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?”

    Tô Bằng nhìn ánh trăng trên bầu trời trắng bệch, trước mắt còn hiện lên màn Tiếu Lâm khi chết kia…

    Tô Bằng không về nhà, mà lại đi tới một tòa Offices.

    Dùng chìa khóa mở cửa thủy tinh của Offices ra, Tô Bằng đi vào, bởi vì đã hơn 12h đêm, Offices đã không còn một ai, tiếng giày da Tô Bằng giẫm ở trên sàn nhà bằng đá cẩm thạch khiến đèn cảm ứng sáng lên, đại sảnh hoàn toàn yên yĩnh, giống như cảnh trong phim ma.

    Tô Bằng đáp thang máy, lên tầng 13, lúc ở trong thang máy tương đối lâu, trong thang máy lại trống rộng, phảng phất gương cũng chiếu vào bóng lưng của Tô Bằng, Tô Bằng nhìn, khóe miệng không khỏi nhếch lên, nói:

    “Nếu bóng lưng giờ phút này xoay người lại, chính là phim ma đáng sợ.”

    “Đinh!”

    Đáng tiếc bóng lực Tô Bằng cũng không quay lại, thang máy đã đến tầng 13, Tô Bằng đi ra thang máy, đi phía bên trái đến một phòng cửa có treo bảng “Sở sự vụ”.

    Rất kỳ quái, Sở sự vụ này, cũng không có khóa cửa, chỗ vốn nên là tay cầm, là một màn hình tương đối lớn, trên màn hình, là một hình ảnh trò chơi “Sổ độc” phức tạp.

    Tô Bằng nhìn thoáng qua trò chơi “Sổ độc”, nhanh chóng nhập mười con số ở trên bàn phím, rất nhanh, cửa Sở sự vụ mở ra.

    Tô Bằng đi vào.

    Tiến vào Sở sự vụ, cũng không bật đèn, Tô Bằng thành thạo rót một ly cà phê cho mình, sau đó bưng đến trước một bàn làm việc trong Sở sự vụ.

    “Ngươi đã trở lại, Apple tiên sinh, chậm hơn nửa giờ so với thời gian ước định.”

    Một thanh âm hơi có vẻ khàn khàn vang lên.

    Thân thể Tô Bằng khựng một chút, sau đó mỉm cười bưng cà phê quay đầu lại, nói:

    “Mỗi lần xuất hiện, đều đột ngột như vậy, cà phê của ta thiếu chút nữa đổ rồi.”

    “Đây là vấn đề của bản thân ngươi, ngươi thiết lập khóa cửa của Sở sự vụ là trò chơi Sổ độc, mặc dù trò chơi Sổ độc hiển thị trong mười giây sẽ thay đổi, đổi là người khác, khó khăn không tính là thấp, nhưng ngươi cũng có chút chủ quan rồi, trên thế giới này cũng không thiếu người thông minh.”

    Một bóng người ở trong phòng đi ra, một nam nhân mặc áo gió xuất hiện, đầu của hắn giấu ở trong mũ áo gió, không nhìn thấy mặt.

    “Cánh cửa kia vốn chưa từng nghĩ sẽ ngăn cản ai cả, nếu có thể ở trong thời gian ta hạn chế hoàn thành trò chơi ta thích, để hắn vào thì có sao đâu? Ở đây cũng không có thứ gì có giá trị.”

    Tô Bằng mỉm cười nói.

    “Không lãng phí miệng lưỡi ở sở thích của ngươi nữa, trò chơi ủy thác ngươi tra, tiến triển thế nào rồi?”

    Nam nhân mặc áo gió nói với Tô Bằng.

    Một tuần trước, người áo đen này đột nhiên xuất hiện ở văn phòng Tô Bằng, trực tiếp đưa cho Tô Bằng năm mươi vạn tiền đặt cọc, muốn hắn tra tư liệu một trò chơi thần bí.

    “Manh mối tạm thời bị đứt… Ta tìm tất cả trò chơi trên thị trường, cũng không tồn tại trò chơi mà ngươi nói, cho nên có thể nó vẫn chưa đưa ra thị trường, nhưng mà một người chuyên tình báo của ta hình như biết trò chơi này, ta hẹn hắn gặp mặt hôm nay, nhưng mà, hắn chết đi ở trước mặt ta, một cách siêu nhiên.

    Tô Bằng trả lời, hắn cũng không nói, Tiếu Lâm không phải người chuyên tình báo cho mình, mà là bản thân do cơ duyên xảo hợp mới biết được nội dung công việc của Tiếu Lâm.

    Đây coi như biểu lộ có năng lực, cũng là một loại tự bảo vệ mình, là thủ đoạn nho nhỏ mà thôi.

    Lúc này, nụ cười trên mặt hắn càng hiền hòa, đột nhiên hỏi:

    “Trò chơi đó và trò chơi này có quan hệ gì sao?”

    “Khuyên ngươi biết ít một chút mới tốt.”

    Người đàn ông mặc áo gió đưa tay kéo cao cổ áo, nói:

    “Khoản tiền cuối một tuần sau ta sẽ đưa cho ngươi, chuyện này coi như xong.”

    Nói xong, hắn rời khỏi văn phòng của Tô Bằng.

    Tô Bằng nheo mắt lại, uống cà phê trong miệng, nhìn nam nhân mặc áo gió này, rời khỏi phòng làm việc của mình.



    Bảy ngày sau, từ trong tang lễ của Tiếu Lâm về nhà.

    Tiếu Lâm là trẻ mồ côi, cũng không có bao nhiêu bạn bè, cho nên di vật, liền do chủ nhà hắn giao cho Tô Bằng.

    Tô Bằng hồi tưởng đến hình ảnh kia, giống như không có cách nào yên tĩnh được, dứt khoát ngồi dậy, mở túi to màu đen kia ra.

    Trong túi màu đen kia, có một máy chơi game PS2, mấy cái CD, mấy bộ quần áo, hai cuốn tạp chí, một tờ báo, một cái nhẫn, ngoài ra, không còn gì nữa.

    Tô Bằng không có tâm tư động vào máy chơi game kia, hắn lấy hai cuốn tạp chí cùng báo ra ngoài, lật xem thử.

    Tạp chí là tạp chí về game, Tô Bằng biết Tiếu Lâm có thói quen mua loại tạp chí này, cũng không để ý lắm, ném sang một bên, sau đó cầm tờ báo lên.

    Mở tờ báo ra, lại phát hiện đây là loại báo thông báo tuyển dụng, trên đó có không ít chỗ, có dùng bút dầu vòng lại.

    Tô Bằng nhàm chán lật xem, đang nhìn, đột nhiên một tin tức, hấp dẫn Tô Bằng!

    “Ơ? Trong này có phòng game thông báo tuyển dụng? Tiền lương cao như vậy?”

    Tô Bằng thấy dưới góc phải tờ báo, có một mảng tin tức thông báo tuyển dụng dùng bút dầu gạch, trên đó viết:

    “Văn phòng Thiên Nhất thông báo tuyển dụng người test game, điều kiện hậu đãi, tiền lương 8000 trở lên, điều kiện hạn chế: dưới 25 tuổi, có hiểu biết với trò chơi, ưu tiên người có kinh nghiệm làm việc.”

    “Đây là văn phòng mà Tiếu Lâm từng làm sao?”

    Tô Bằng nhìn, trong lòng không khỏi xao động.

    Tô Bằng cảm thấy, công tu này, có lẽ có quan hệ rất lớn với cái chết của Tiếu Lâm.

    “Đi xem thử thôi, chuyện này dù sao cũng phải có đáp án!”
     
    Last edited by a moderator: 5/10/15
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)