HOT  LS Q.Sự Dị Thế Triệu Hoán Văn Thần Mãnh Tướng - 520 - Tửu Trì Túy

  1. alibatu

    alibatu Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/10/19
    Bài viết:
    74,968
    Được thích:
    13,738
    Chương 8: Báo thù
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Chương 8: Báo thù
    Tuy nhiên quán rượu dù sao vẫn là nơi huyên náo, nếu như không phải người tâm trí cực kỳ kiên định, người bình thường ở chỗ này tu luyện đều sẽ chịu ảnh hưởng. Bởi vậy phần lớn hộ vệ đều muốn ở trong hậu viện quán rượu, nơi đó tương đối yên tĩnh.
    Vì thế Vương Bá Đương nói cho ông chủ tửu lâu rằng hắn muốn trong gian phòng chuyên dụng tu luyện, lâu chủ sảng khoái đáp ứng.
    Nhắc tới cũng là vận khí, ngày hôm đó khi Vương Bá Đương đang tu luyện, vô tình nhìn thấy một người trong tửu lâu. Người này hắn không nhận ra, nhưng bề ngoài rất giống người mà chủ thượng hôm qua bảo hắn lưu ý.
    Vương Bá Đương lạnh lùng nhìn người này cùng mấy người bằng hữu của hắn ăn xong uống rượu, sau đó tính tiền rời đi. Đứng dậy, Vương Bá Đương nói với người cùng hắn trực ban hộ vệ: "Chu ca, ta có chút việc đi ra ngoài một chút, làm phiền ngươi để mắt một chút tới quán rượu."
    Dù sao cũng cùng làm việc một chỗ, về sau không thể thiếu mối quan hệ. Chu ca cởi mở cười một tiếng: "Được!"
    Vương Bá Đương bí mật đi theo sau lưng người kia. Sau khi ra khỏi quán rượu, người kia đi một đoạn liền tách khỏi đám bạn, sau đó đi vào khu Tây Thành, cuối cùng vào một ngôi nhà.
    Sau khi đứng một lúc ở cuối phố, phát hiện không có người ra vào ngôi nhà, Vương Bá Đương liền rời đi. Về tới quán rượu, bây giờ vẫn là ban ngày, kể cả có ý nghĩ gì, cũng không tiện hành động.
    ....
    Một đêm sau khi tập luyện ngày hôm qua, Vương Bá Đương nhận thấy kĩ năng luyện tập vốn có của mình không những không yếu, mà còn khá mạnh? Bởi vì các anh hùng được triệu hoán sẽ tự động được truyền vào một số tin nhắn giống như những gì Bạch Vũ nhìn và nghe thấy. Nó sẽ không phải ngẫu nhiên được tạo ra, nghĩa là chỉ cần Bạch Vũ biết, miễn là hắn sẵn sàng, thì anh hùng sẽ tự động được tạo ra giống như những gì tồn tại trong tâm trí hắn.
    Việc so sánh các tài năng tu luyện cũng dựa trên những gì Bạch Vũ đã thấy và nghe trong gia đình hắn. Sau khi luyện tập một đêm, Vương Bá Đương phát hiện ra rằng ngay cả thiên tài của Bạch Gia là Bạch Trường Ca kĩ năng cũng kém hơn mình rất nhiều,.
    Ta nghe nói Bạch Trường Ca ít nhất cũng mất một tuần tại Phá Phàm cảnh mới có thể đả thông một chỗ huyệt vị, mà ta chỉ cần một đêm đã đả thông được một chỗ huyệt vị. Hơn nữa, Bạch Ngạo Thiên còn có sự trợ giúp của các loại thuốc cực bổ hỗ trợ tu luyện. . .
    Người ta nói rằng, Bạch Trường Ca này còn khá có tiếng tăm ở Bạch Gia. Ngoài người sáng lập ra gia tộc là Bạch Hàn có năng lực thiên phú, năm gần 14 tuổi đã đến Phá Phàm cảnh, 18 tuổi đã đả thông ba trăm huyệt vị, tính đến giờ đã mấy năm trôi qua, không biết là đã mạnh đến mức nào rồi.
    Tốc độ xử lý của Thành phòng doanh vẫn còn rất nhanh, sáng sớm, thi thể thủy quái liền đã bị đem đến chợ bán thức ăn đầu phố, tội sát hại ngư dân là tội không thể tha, nên nó bị giết, phơi thây một tuần.
    Thi thể thủy quái bị treo trên một cái cột sắt cao, đây là một con thanh liêm cua biến dị. Một con liêm cua bình thường chỉ một mét, tính cả móng vuốt cũng chỉ khoảng hai hoặc ba mét.
    Nhưng con thanh liêm cua lần này khác biệt hoàn toàn, đường kính khoảng chừng năm mét! Liêm trảo dài như hai thanh thương thép, mặt sau lồi ra gai ngược, vì thế nên trông càng hung dữ.
    Phía đầu được ghép lại với nhau, trên đó là một vết dao sắc bén đầy hống hách. Đây có lẽ là vết thương chí mạng của con thanh liêm đột biến này. Vết thương này chắc hẳn hẳn do vị Đô sứ đại kia của thành doanh trại tạo ra.
    Mà cái này chính là sức mạnh của cường giả Thiên Cương cảnh sao? Quái thú như vậy còn bị giết, nhìn ánh sáng phát ra từ thân giáp con thanh liêm cua này, chứng tỏ khả năng phòng thủ của nó cũng không hề tầm thường, nhưng nó vẫn bị chém nhiều đao như vậy.
    Trên phố, vẻ mặt Bạch Vũ đột nhiên khác lạ, tim hắn đập loạn xạ.
    Đây chính là Thiên Cương cảnh sao! Phía trên Thiên Cương cảnh còn có Thần Tàng cảnh, Linh Thần cảnh, Thậm chí còn có một cảnh giới cao hơn, và sức mạnh nào mới khiến hắn có thể tu luyện.
    Những Tướng chủng được trồng trong cơ thể của Vương Bá Đương có nhiều tác dụng kỳ diệu, nhưng chúng bị giới hạn bởi nhiều nguyên nhân. Hiện tại, có rất nhiều chức năng không thể phát huy được.
    Nhưng trước mắt có thể phát huy tác dụng hai hạng năng lực là đủ rồi, hạng thứ nhất liền quân chủ cùng Tướng hồn thụ thể ở giữa có thể cảm nhận được cảm xúc. Miễn là họ sẵn sàng, cả hai bên có thể cảm nhận được cảm xúc suy nghĩ của nhau. Đương nhiên, quân chủ có thể đơn phương che đậy cảm xúc, trước mắt cả hai khoảng cách cảm biến rơi vào khoảng một ngàn dặm.
    Hạng thứ hai là hai bên có thể cảm ứng được vị trí của đối phương, khoảng cách càng gần, cảm ứng càng rõ ràng. Quân chủ cũng có thể đơn phương che đậy.
    Bạch Vũ đột nhiên cảm ứng được một điều gì đó, có thể biết được là từ Vương Bá Đương phát ra, lúc trước Vương Bá Đương và hắn đã hứa với nhau, nếu tìm được người sẽ ngay lập tức thông báo cho đối phương. Sâu trong mắt Bạch Vũ hiện lên một tia sáng, khóe miệng nhếch lên,
    Mấy ngày gần đây ,Vương Hổ luôn có cảm giác thấp thỏm, bởi vì vài ngày trước, hắn đã giải quyết một tiểu tử Tiểu Bạch giàu có. Hắn không dám ra ngoài đường nếu như không có thân vệ. Hắn cùng một số người bằng hữu gan dạ tìm mọi cách để xóa dấu tích của tiểu công tử họ Bạch kia.
    Ngay từ đầu, để tránh bái lộ, hắn ẩn tích vài ngày. Nhưng cảm thấy mọi chuyện vẫn bình thường nên liền quay về, ăn mừng một trận ra trò.
    Bọn hắn đã liên hệ được với người mua hàng, định ngày mai liền đi giao, đêm nay bọn hắn mua rất nhiều thịt rượu, bình thường bọn hắn nhưng không dám xa hoa mua rượu, nhưng vừa nghĩ tới thu nhập ngày mai, lòng hắn lại rạo rực. Sau lần giao dịch này hắn phải sống sung sướng được vài năm.
    Hắn không biết sao Bạch Vũ lại không được coi trọng, dù gì cũng là con của gia tộc Bạch gia ở Kim Vân huyện, tích lũy nhiều năm để mua Kim Vân thiết dùng trong gia tộc, nên đối với những tên côn đồ này mà nói, đây đúng là một khoản tiền lớn.
    Vương Hổ uống say, đứng lên, giơ cao vò rượu trong tay, lớn tiếng nói: "Chờ ngày mai giao dịch xong, chúng ta sẽ đến Kim lâu hưởng thụ một phen! Các huynh đệ, cạn ly!"
    Vừa dứt lời, bên trong gian phòng, đám người chỉ nghe bên tai vang lên một đạo tiếng rít, quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Vương Hổ mở to hai mắt, hai tay che yết hầu, mũi tên đâm trúng cổ họng hắn.
    Máu chảy ra từ miệng hắn, đôi mắt Vương Hổ lộ ra vẻ không cam lòng, hắn còn chưa kịp hưởng thụ cuộc sống, sao lại chết như vậy được. .
    Phía sau cửa sổ liên tiếp bị mũi tên xuyên thấu, trong phòng còn lại mấy người đều bị bắn thủng đầu, một tiễn mất mạng.
    Cuộc chiến đấu kết thúc, đây cũng là ý của Bạch Vũ, bởi vì hắn không muốn chậm rãi chiến đấu như vậy, hơn nữa trước mắt lại là một đám kẻ thù đang nhiều lời, một khi đã là kẻ thù, vậy đương nhiên là nên dùng nhất phương pháp đơn giản thuận tiện giải quyết hết, không thấy nhiều nhân vật phản diện đều chết bởi vì nói nhiều sao?
     
  2. alibatu

    alibatu Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/10/19
    Bài viết:
    74,968
    Được thích:
    13,738
    Chương 9: Báo thù (2)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Chương 9: Báo thù (2)
    Cửa phòng bị đẩy ra nhẹ nhàng, Vương Bá Đương đi vào, tránh đống thi thể trên đất, sau đó tìm kiếm một hồi, tìm được đống hàng hóa lúc trước Bạch Vũ đã bị cướp đi, sau đó mang theo đống hàng hóa, cùng Bạch Vũ rời khỏi cái viện này.
    . . .
    Ngoài cửa sổ trời mưa lất phất, Bạch Vũ người dựa vào ghế, trong tay cầm một cuốn sách mỏng, chăm chú đọc. Cuốn sách mỏng có trang bìa màu xanh, có năm chữ lớn màu đen, do Phong Vân của Yến quốc ghi chép, phía bên dưới còn có một số hiệu ghi 235.
    Đây là cuốn sách do Phong Vân của nước Yến ghi chép, từ những thương hội ở Yến quốc đến mọi việc mà quốc gia tuyên bố, Phong Vân ghi chép cuốn này cứ ba tháng sẽ tuyên bố một bản, chủ yếu là ghi chép xem trong ba tháng này ở nước Yến diễn ra những sự kiện to nhỏ nào, cùng với những sự kiện lớn trong thiên hạ, đương nhiên, cái gọi là thiên hạ cũng chỉ là chỉ mấy sự kiện lớn nhỏ diễn ra trong khu vực xung quanh, cách nước Yến khoảng mấy vạn dặm. Thế giới rộng lớn biết nhường nào, bao nhiêu thương hội lớn nhỏ xa xa thì không có năng lực cũng như tư cách để ghi chép lại.
    Uống một ngụm trà thơm trong chén, đang chuẩn bị từ từ thưởng thức một chút một những ghi chép ba mươi sáu huyện gần nhất ở Giang Nam, bài thơ « Giang Nam hảo » : Giang Nam hảo, phong cảnh cũ từng am; mặt trời mọc Giang hoa hồng thắng lửa, xuân tới nước sông lục như lam. Hắn nhớ Giang Nam? Tác giả chính là Bạch Vũ.
    Đương nhiên không tự nhiên mà hắn viết bài thơ này, mà là hắn không biết liêm sỉ đạo văn nhà thơ Bạch Cư Dị. Nguyên nhân hắn làm như thế tự nhiên là để đề cao danh tiếng cho hắn.
    Đây cũng là kế hoạch đầu tiên mà Phòng Huyền Linh, chỉ huy quân sự số một mà hắn triệu hoán vào tám tháng trước.
    Đó là để cải thiện danh tiếng của hắn trong số các học giả, thì viết thơ đương nhiên là cách dễ dàng và nhanh nhất.
    Văn nhân ở thế giới này không yếu kém như văn nhân ở kiếp trước, tay trói gà không chặt. Thế giới này ngoại trừ võ giả còn có thuật sĩ . Mà cái nghề nghiệp thuật sĩ này những người tu luyện, thì văn nhân chiếm số lượng tương đối lớn. Bởi vì sức mạnh tinh thần của văn học nói chung mạnh hơn người thường, cho nên mười người thì cả mười làm cái nghề thuật sĩ này, đương nhiên, trên thế gian cũng không ít những người phàm trần, tinh thần mạnh mẽ người bước vào cánh cửa nghề thuật sĩ này.
    Nhưng so sánh tiến vào cánh cửa Tu Luyện hệ võ giả, thì cánh cửa thuật sĩ lại cao hơn không ít, nhưng muốn tu luyện tới cảnh giới thứ nhất so với người thường thì càng phải có tinh thần thép, điều này là nguyên nhân dẫn đến số lượng thuật sĩ tương đối thưa thớt.
    Trong giới văn học, có một hệ thống tu luyện hiếm hơn, là Nho sĩ! Tên tuổi của Nho sĩ Bạch Vũ cũng chỉ là ngầm trộm nghe được mà thôi, cũng chưa từng gặp qua.
    Điều khiến Bạch Vũ ngạc nhiên là sức mạnh tinh thần cơ bản của Phòng Huyền Linh vượt trội hơn nhiều so với người bình thường, nói cách khác, tài năng tu luyện trong chiến đấu là vô cùng mạnh mẽ, tu hành thuật sĩ tâm pháp buổi tối thứ nhất liền trực tiếp đột phá đến cảnh giới thứ nhất Khai Đan cảnh, có thể câu Thông Thiên địa, sau đó chỉ dùng ba tháng đã có thể mở rộng đan điền đến cực hạn, gấp mười lần kích thước của người thường!
    Không gặp bất kỳ bình cảnh nào, đã từ Khai Đan cảnh đột phá đến Khí Hải cảnh. Cảnh giới này là hấp thu linh khí của đất trời để lấp đầy Khí Hải. Khi Khí Hải được lấp đầy, hắn có thể ngưng tụ Kim Đan. Tính đến giờ đã năm tháng trôi qua , Linh Hải trong cơ thể Phòng Huyền Linh đã được bổ sung đầy đủ, nhưng hắn không vội vàng đột phá, bởi vì tu luyện quá nhanh sẽ dẫn đến căn cơ bất ổn, cho nên trong khoảng thời gian này hắn nhất định phải cũng cố căn cơ.
    Hệ thống đã phát triển kể từ khi triệu tập anh hùng thứ năm vào hai tháng trước, tròn hai tháng trôi qua, cho tới bây giờ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
    Đã tám tháng trôi qua kể từ khi hắn giết bọn lưu manh, giành lại hàng hóa từ chúng.
    Bởi vì trên người có quá nhiều bí mật, cho nên Bạch Vũ rất sớm đã từ biệt Tần lão, dùng tiền bán được Kim Vân thiết mua sắm một viện tử nhỏ tại khu phía đông Trừng huyện.
    Ngay từ hai tháng trước Bạch Vũ đã triệu hồi ra một vị anh hùng cuối cùng Tử Diện thiên vương Hùng Khoát Hải, thân cao khoảng chừng hai mét năm, eo đại bàng tròn, đầu hổ vòng mắt, thanh âm như sấm, như một người khổng lồ đứng trước mặt Bạch Vũ, quả thực khiến Bạch Vũ giật nảy mình. Tại một thế giới khác này, một người đàn ông vạm vỡ như Hùng Khoát Hải quả là cực kỳ hiếm thấy.
    Hùng Khoát Hải trời sinh tính hào sảng, tại thời Tùy Đường ban đầu từng vào rừng làm cướp, trên giang hồ cũng là một lục lâm hảo hán có tiếng, bởi vậy theo đề nghị tại Phòng Huyền Linh, Hùng Khoát Hải được Bạch Vũ phái đi tìm hiểu thế lực hắc ám tại Trừng huyện.
    Bạch Vũ có chút bất tiện khi xử lý sự việc, liền có thể giao cho Hùng Khoát Hải hoàn thành.
    Nhờ vào tính cách hào sảng cùng thực lực không tầm thường, rất nhanh Hùng Khoát Hải đã kết giao được với một nhóm bằng hữu, cũng có được một vị trí trong thế lực ngầm của Trừng huyện. Hiện tại hai tháng đã trôi qua, tu vi Hùng Khoát Hải đã đạt tới Phá Phàm đỉnh phong lại thêm hắn trời sinh thần lực, trong thế lực đen ngoại trừ những kẻ rất mạnh, thì trong Thiên Cương cảnh hắn không có đối thủ.
    Với sự gia tăng số lượng triệu hồi, Bạch Vũ dần dần mất đi sự phấn khích ban đầu. Trừ phi đó là tên biến thái cực kì nổi tiếng, thì các tướng lĩnh thông thường không thể làm hắn cảm thấy hưng phấn như vậy.
    "Ca ca, có người tìm ngươi." Ngoài cửa sổ, có một thanh âm u ám truyền đến. Chủ nhân của thanh âm có dáng người cao lớn dị thường, Hùng Khoát Hải đã được cho là cao lớn nhưng đứng bên cạnh người này vẫn thấp hơn một cái đầu.
    Bạch Vũ ngẩng đầu lên, ôn hòa cười một tiếng, "Là Sĩ Tín à, bên ngoài còn đang đổ mưa, hãy nhanh vào nhà."
    "Vâng." Sĩ Tín cười một tiếng, đẩy cửa ra, thân thể khom xuống đi tới. Người có thân thể cao to như vậy tên là Sĩ Tín, là bốn mãnh đứng đầu thời Tùy Đường, được đương thời gọi là La Sĩ Tín.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)