Tiên Hiệp Tối Cường Hệ Thống - Tân Phong

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tối Cường Hệ Thống
    Tác giả: Tân Phong
    Chương 1025: Hơi khó xử

    Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
    Nguồn: Iread

    Người dịch: Tài

    Biên: Kira123

    Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

    Nguồn:

    Lâm Phàm rất muốn nói với ba tên kia một câu, “ Thời điểm chưa hiểu rõ lẫn nha, tuyệt đối không giao phía sau lưng cho người khác”. Bây giờ nói cái gì cũng đã chậm, bởi vì Lâm Phàm đã ra tay, dao găm ngắn nhỏ kia của hắn đã âm chết không biết bao nhiêu người a.

    - Ngươi…

    Cửu Lê Tổ Tiên không biết gì hơn, không dám tin tưởng những gì đang diễn ra trước mắt, hắn không nghĩ tới tên gia hỏa kia dĩ nhiên sẽ động thủ vào lúc này, khiến hắn vô cùng bất ngờ. Hắn biết đối phương biết bọn họ là ai, giữa song phương không có vạch trần, cũng đều đang đợi thời kì ra tay, nhưng hắn vĩnh viễn không ngờ đối phương ra tay vào lúc này.

    Lâm Phàm run vai, vỗ vỗ vai đối phương, lại thêm một đao đâm sau lưng đối phương.

    - Nhớ kỹ, đừng giao lưng cho người xa lạ, khi ngươi minh bạch đạo lý này, đã quá muộn rồi.

    Lâm Phàm tỏ vẻ tiếc nuối, Cửu Lê Tổ Tiên làm sao nghĩ chuyện sẽ xảy ra như vậy, vô cùng uất ức, thật sự rất oan ức, hắn đường đường là cao thủ Tổ cảnh, nhưng hắn hoảng sợ phát hiện, Tiên chi pháp tắc trong cơ thể đang không ngừng đổ nát, bị hủy diệt dưới luồng vô tận kiếm ý kia, hắn không cam lòng, thật sự không cam lòng, nhưng hết thảy đều đã chậm.

    Lâm Phàm giơ tay, năm ngón tay chụp trên mặt Cửu Lê Tổ Tiên, đẩy một cái, khiến Cửu Lê Tổ Tiên ngửa ra sau, thân thể ngã trên mặt đất, run sợ đến chết, hắn cũng không biết tất cả những thứ này đến cùng vì cái gì, mà Lâm Phàm chưa bao giờ thấy thoải mái như vây, thoải mái, thật sự quá thư thái, hắn muốn cái cảm giác này. Giờ khắc này, Mặc Thanh Toàn cũng nhìn trợn tròn, hiện tại nàng đã biết rõ Hắc Ma điện chủ rốt cuộc chết như thế nào, giờ nàng rất muốn ly khai nơi này, nhưng hai chân nàng lại giống như khối thép, không thể động đậy, như bị cố định.

    - A... Ngươi lại dám giết sư huynh, ngươi…

    Sắc mặt Trịnh Càn Khôn vô cùng kinh hãi, không thể tin chuyện đang xảy ra.

    - Khà khà.

    Lâm Phàm cười cười, tiếng nhắc nhở của hệ thống nhanh chóng truyền đến.

    - Keng, chúc mừng Kí chủ đã chém giết cường giả Tổ cảnh.

    - Keng, chúc mừng điểm kinh nghiệm của Kí chủ đã tăng cường...

    Nhìn số điểm kinh nghiệm đang gia tăng, Lâm Phàm mừng rỡ trong lòng, nhanh hơn, thật sự nhanh hơn, sau đó hắn đưa ánh mắt nhìn hai người kia, lúc này, sắc mặt Trịnh Càn Khôn cùng Bích Lưu tiên hoàn toàn trắng bệch.

    - Chạy.

    Sư huynh bị đối phương chém giết dễ dàng như vậy, khiến bọn họ đã không có một tia phản kháng, mặc dù bọn họ là đệ tử của phó tông chủ, nhưng ở trước mặt một cường giả kinh khủng như thế, bọn họ không có một chút sức phản kháng nào, thân hình Lâm Phàm hơi động, chém ra một đao, thu gặt tính mạng của bọ họ.

    - Keng, chúc mừng kí chủ đã chém giết một cường giả Kim tiên đại viên mãn.

    - Keng, chúc mừng kí chủ đã thu được... kinh nghiệm...

    Trong nháy mắt liền thuấn sát, không chút do dự.

    - Cứu mạng, cứu mạng…

    Bích Lưu tiên tử giờ này kêu la thảm thiết, dung nhan tuyệt mỹ của nàng cũng lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng.

    Leng keng!

    Bích Lưu tiên tử điên cuồng trốn chạy, nhưng nàng lại đụng phải một bóng người.

    - A, đừng có giết ta…

    Bích Lưu tiên tử nhìn thấy khuôn mặt người trước mắt, sợ hãi hoa dung thất sắc, như gặp phải quỷ, tuy thực lực nàng rất cường hãn, trong tông môn, nàng không úy kỵ bất kỳ người nào, nhưng giờ khắc này, nàng bị dọa gần chết. Người trước mắt này, không phải người mà là ma quỷ, lúc này Lâm Phàm đang ôm Bích Lưu tiên tử, vỗ vỗ sau lưng đối phương, nhẹ nhàng an ủi.

    - Đừng sợ...

    Thanh âm này tuy ôn nhu, nhưng khi vào tai Bích Lưu tiên tử, lại như ma âm, như muốn lấy mạng nàng, Bích Lưu tiên tử liền khóc sướt mướt, cầu khẩn.

    - Đừng giết ta có được hay không? Ta sẽ trở thành người hầu cho ngươi, ngươi để ta làm bất cứ chuyện gì cũng được, ta đều thỏa mãn ngươi, dù cho... Dù cho...

    Dần dần, khuôn mặt nàng ửng hồng, như đang nghĩ đến một chuyện rất xấu hổ. Đồng thời, nàng còn ưỡn bộ ngực lên, để thân thể hoàn mỹ của nàng dán sát lên người Lâm Phàm, nàng hy vọng có thể lấy lòng đối phương, để hắn tha nàng một mạng.

    - Thực là một mỹ nhân, ta có chút không nở hạ thủ.

    Lâm Phàm cảm thán, Bích Lưu tiên tử nhìn Lâm Phàm, yên lặng gật đầu.

    -Ừm, ta...

    Xì xì!

    Trong nháy mắt đó, tiếng chủy thủ xuyên thấu vang lên.

    - Đáng tiếc, tuy nàng rất đẹp nhưng ta rất tiếc, chỉ có thể trách nàng tiến vào sai tông môn…

    Lâm Phàm tiếc nuối, cường hãn kiếm ý nhanh chóng tràn vào cơ thể Bích Lưu tiên tử, trong nháy mắt phá nát toàn Kim Tiên pháp tắc, đôi mắt tràn ngập vô hạn phong tình của nàng dần dần mờ đi, mất đi phong thái dĩ vãng, Lâm Phàm đẩy Bích Lưu tiên tử ra, nhìn thân thể đang phiêu đãng trong hư không, trong lòng cảm thấy tiếc nuối.

    - Ai, thế gian lại mất đi một vị mỹ nữ nữa rồi.

    - Keng, chúc mừng Kí chủ đã chém giết cường giả Kim tiên đại viên mãn.

    - Keng, chúc mừng Kí chủ đã thu được... kinh nghiệm...

    - Keng, tu vi tăng lên.

    - Tu vi: Tổ cảnh sơ kỳ

    Ầm ầm!

    Khí tức Lâm Phàm bạo phát, Tổ cảnh pháp tắc quấn quanh thân hắn, Lâm Phàm mừng rỡ, tu vi hắn đã thăng nữa rồi, cảm giác này thật sự quá thoải mái, giờ hắn cũng lười những bảo bối trên người ba người kia, lúc trong Tam Hoàng thiên khố hắn đã lấy được một số thứ tốt, một món tài sản khổng lồ, sao hắn còn để ý những món đồ lặt vặt kia.

    - Tại sao Nngươi lại muốn giết bọn họ?

    Mặc Thanh Toàn kinh hãi nói, không dám tin tưởng.

    -Tông môn bọn họ muốn giết ta, sao ta lại không thể giết bọn họ?

    Lâm Phàm cười nhẹ trả lời, Mặc Thanh Toàn nuốt một ngụm nước bọt, sau đó sốt sắng nói.

    - Ngươi cũng muốn giết ta ư?

    Lâm Phàm không trả lời, mà nắm tay kéo nàng rời khỏi nơi này, nơi đây không nên ở lâu, đi sớm một chút thì hơn.

    ….

    Vượt qua vô số thời không, mãi đến một địa phương xa lạ.

    Mặc Thanh Toàn như mất đi hết sức sống, co quắp ngã trên mặt đất, sau đó ngẩng đầu nhìn phía Lâm Phàm, lại hỏi.

    - Ngươi cũng muốn giết ta?

    Lâm Phàm cười cợt, từ từ nói.

    - Ừ.

    Mặc Thanh Toàn kinh hãi.

    - Trấn Ma Thiên Phái của ta cũng không chọc giận ngươi, ta tuy muốn Côn Lôn Thần Sơn, nhưng ta chưa từng có ý muốn giết ngươi mà.

    Lâm Phàm run vai, bình tĩnh nói.

    - Ai biết được.

    Mặc Thanh Toàn cảm giác đối phương không tin lời nàng, vô cùng kích động nói.

    - Thật sự, ta thật không có muốn giết ngươi mà…

    Hện tại nàng rất sợ, thật sự rất sợ, đặc biệt là lúc nhìn thấy đối phương không nương tay chém giết ba tên đệ tử Côn Lôn Thần Tông, trong đó còn có một cô gái, khuôn mặt tuyệt thế, không hề kém nàng, bất kỳ nam tử nào thấy được dung nhan ấy mà không động tâm, chắn chắn tên kia bê đê rồi, nhưng trong ánh mắt tên này, lại không có một tia gợn sóng, nói giết liền giết, vô cùng khủng bố, thật sự quá kinh khủng, nàng đang lo lắng Lâm Phàm thật sự là gay thì đời nàng thảm rồi. Lâm Phàm trầm mặc nhìn Mặc Thanh Toàn, trên mặt lộ thần sắc khó khăn, có chút buồn bực nói.

    -Ta cũng không biết nên xử lý như thế nào đây? Ngươi thấy ta nên làm sao?

    Mặc Thanh Toàn nghe Lâm Phàm nói thế, tâm thần run lên, thân thể cũng bắt đầu run rẩy. Vừa lúc đó, Mặc Thanh Toàn đột nhiên kinh hoàng hô to.

    - Ngươi muốn làm gì ta?

    - Ngươi nếu không muốn chết, vậy ngoan ngoãn để ta độ hóa đi.​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tối Cường Hệ Thống
    Tác giả: Tân Phong
    Chương 1026: Vĩnh dạ ma bàn

    Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
    Nguồn: Iread

    Người dịch: Tài

    Biên: Kira123

    Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

    Nguồn:

    Lâm Phàm đã nghĩ xong những bước tiếp theo sau khi độ hóa Mặc Thanh Toàn. Trấn Ma Thiên Phái là một trong lục đại phái, trong đó cường giả vô số, tuy có chút chênh lệch với Côn Lôn Thần Tông, nhưng cũng không phải môn phái mà Lâm Phàm hiện tại có thể so sánh. Sau khi độ hóa Mặc Thanh Toàn xong, hắn sẽ để nàng trở lại tông môn, dẫn dụ một ít cường giả ra ngoài, cung cấp điểm kinh nghiệm cho hắn, nếu như chuyện này thành công, tất cả hi sinh của hắn nãy giờ đều đáng giá.

    - Không muốn, ngươi không thể độ hóa ta, Ta không thù không oán với ngươi, sao ngươi lại muốn độ hóa ta?

    Sắc mặt Mặc Thanh Toàn hoàn toàn trắng bệch, nàng vĩnh viễn không nghĩ tới có ngày mình lại có kết cục thế này, cái tên nam tử trước mắt này cũng quá vô tình, ra tay tàn nhẫn, không cân nhắc nhiều như vậy.

    Lực lượng độ hóa lan tràn khắp nơi, Phật đà bay lượn đầy trời, miệng niệm vô thượng kinh văn. Lúc này, Phật Quang Phổ Chiếu thế gian, trấn áp tất cả tà ma. Dù Mặc Thanh Toàn là thiên kim chưởng giáo Trấn Ma Thiên Phái, từ nhỏ đã không thiếu hụt tài nguyên tu luyện, từng trải qua vô số nguy cơ, nhưng lúc này, nàng đã sắp hỏng mất, gặp phải nguy hiểm lớn nhất từ trước đến giờ, mà nàng không cách nào chống đỡ, một chút sức phản kháng cũng không có.

    - Ta không giết ngươi đã là sự ban ân lớn nhất rồi, ngươi nên vui mừng, chứ không phải khủng hoảng như bây giờ đâu.

    Lâm Phàm thần sắc lạnh nhạt lên tiếng.

    - Độ hóa.

    Lâm Phàm đánh một chỉ, độ hóa phật quang ngưng tụ thành một Phật long, quấn khắp người Mặc Thanh Toàn. Phật long liên tục rít gào, mỗi một lần rít gào, miệng đều phun vô số Phật văn hoàng kim, những Phật văn kia ẩn chứa vô số độ hóa lực, có thể độ hóa tâm thần, ý chí, thể xác, hết thảy tất đều thần phụcở dưới sức mạnh của lực độ hóa kia, tuy tu vi Mặc Thanh Toàn không yếu, nhưng đối mặt với thế tiến công âm thầm dữ dội của Lâm Phàm, đã bắt đầu không chịu nổi, trái tim nàng đã hoàn toàn bị oanh kích, trong nháy mắt đó, độ hóa lực nhanh chóng tràn vào cơ thể nàng, bắt đầu mạnh mẽ độ hóa.

    - Không…

    Mặc Thanh Toàn gào lên một tiếng, gương mặt tinh xảo lúc trước còn đầy vẻ tươi cười, bất đầu toát ra vẻ tuyệt vọng, ngay cả nước mắt cũng bất đầu chảy ra từ từ, nước mắt mỹ nhân quả nhiên dễ khiến đàn ông siêu lòng!

    - Không, ta không thể đánh mất chính mình được, ta còn rất nhiều chuyện muốn làm mà.

    - Buông tha ta đi, ta van cầu ngươi, tha ta đi!

    Mặc Thanh Toàn cầu xin, nàng hi vọng Lâm Phàm buông tha cho mình một lần, nhưng đối với Lâm Phàm hiện tại, một khi hắn đã sử dụng lực lượng độ hóa, tuyệt đối không có ý thu hồi.

    ….

    Lúc này, Lâm Phàm đang chắp hai tay sau lưng, đợi Mặc Thanh Toàn bị độ hóa.

    Ầm!

    Đúng lúc này, Lâm Phàm khẽ nhíu mày, như gặp phải tình huống lạ kỳ, lúc lực lượng độ hóa rót vào cơ thể của Mặc Thanh Toàn, lại bị một luồng sức mạnh huyền diệu ngăn chặn, không có cách nào rót vào sâu trong nội tâm nàng được, không thể độ hóa nàng hoàn toàn, một đạo ánh sáng nhỏ lập loè trên người Mặc Thanh Toàn. Dần dần, thân thể Mặc Thanh Toàn được những ánh sáng kia bao phủ, khuôn mặt tràn đầy sợ hãi của Mặc Thanh Toàn từ từ biến mất, khí tức toàn thân của nàng giờ khắc này đột nhiên thay đổi, trở nên vô cùng huyền diệu.

    - Người là ai?

    Lâm Phàm hơi nhướng mày, hỏi, hắn cảm giác được lực lượng độ hóa của mình đã bị hóa giải, chuyện này quả có chút không thể tưởng tượng nổi, hắn chưa bao giờ gặp sức mạnh nào có thể hóa giải được lực lượng độ hóa của hắn.

    - Công tử...

    Lúc này, đỉnh đầu Mặc Thanh Toàn xuất hiện một bóng người, đạo thân ảnh vừa mới xuất hiện kia không phải thực thể, mà giống như một tồn tại ở dạng linh thể hơn. Trong cơ thể Mặc Thanh Toàn dĩ nhiên lại có người ký túc, quả thật không thể tưởng tượng nổi, cái đạo thân ảnh kia tản mát ra khí tức cực kỳ cường hãn, không phải cường giả Tổ cảnh có thể so sánh.

    - Ngươi là ai?

    Lâm Phàm nhướng mày, hỏi lại, hắn quả thật không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện thế này, hắn không ngờ, khi mình thi triển độ hóa phật quang, lại có thể câu dẫn ra một đạo thần niệm đang ẩn nấp trong cơ thể Mặc Thanh Toàn, chỉ có một đạo thần niệm duy nhất, quả thật có ý tứ, không biết đạo thần niệm này rốt cuộc có lai lịch gì? Để Lâm Phàm kinh ngạc hơn chính là, đạo thân ảnh kia có khuôn mặt giống Mặc Thanh Toàn đến bảy, tám phần, nói đúng hơn, dáng vẻ của Mặc Thanh Toàn tương tự với thân ảnh kia.

    - Thiếp thân là mẫu thân của Thanh Toàn.

    Linh Quân trả lời, đồng thời nhìn về ánh mắt Lâm Phàm, đôi mắt nàng tràn vẻ tò mò, như muốn nhìn thấu Lâm Phàm.

    - Ngươi muốn làm gì?

    Lâm Phàm không biết nàng ta có ý gì? Bất quá, nếu nàng ta có thể trấn áp độ hóa phật quang của hắn, hiển nhiên bản lĩnh không nhỏ.

    - Thiếp thân thỉnh cầu công tử buông tha tiểu nữ một mạng, tiểu nữ ta là người có số khổ, không nên chịu nhiều dằn vặt như vây.

    Linh Quân thương tiếc nói, Lâm Phàm tự nhận không hắn phải người xấu, cũng không phải loại người tốt lành? Sau đó, khóe miệng hắn lộ vẻ tươi cười.

    - Bỏ qua khuê nữ của ngươi cũng không phải không được, nhưng ngươi có vật gì trao đổi không?

    Linh Quân nhìn Lâm Phàm, hơi trầm tư, cuối cùng nhấc tay, một đạo quang điểm chậm rãi bay ra.

    - Thứ này có thể đổi lấy sự tự do của Thanh Toàn được không?

    Âm thanh Linh Quân có vẻ bình thản, nhưng trong giọng nói lại lộ ra tia khẩn cầu, Lâm Phàm nắm lấy quang điểm trong tay, đó là một cái hạt châu.

    - Keng, chúc mừng Kí chủ, phát hiện Vĩnh Dạ Ma Bàn.

    - Vĩnh Dạ Ma Bàn: bảo vật trấn phái của Trấn Ma Thiên Phái, trong đó có ẩn chứa bản nguyên Thiên Đạo Luân Hồi.

    Lâm Phàm nhấc đầu nhìn tới, trong lòng hiện lên vẻ nghi hoặc, hỏi.

    - Ngươi là ai? Nhìn dáng vẻ của ngươi, thật giống như không phải người.

    Linh Quân cười yếu ớt, bình tỉnh nói.

    - Ánh mắt của công tử rất chính xác, thiếp xác thực không phải người, mà là khí linh, nhưng hiện giờ chỉ là một đạo thần niệm mà thôi.

    Lâm Phàm sững sờ, trong lòng ngược lại có chút kinh ngạc.

    - Ha ha, không ngờ dĩ nhiên lại có khí linh thần niệm, nàng là khuê nữ của ngươi, lại là khuê nữ của chưởng giáo Trấn Ma Thiên Phái, như vậy ngươi là phu nhân của chưởng giáo Trấn Ma Thiên Phái rồi.

    Linh Quân nghe nói thế, trong mắt liền có một tia dị dạng, nhưng nàng cũng không nói nhiều, chuyện này không thể để người khác biết được. Mà hiện giờ, nàng chỉ có thể làm được như vậy. Nàng hiện tại chỉ là một tia thần thức mà thôi, sau này sẽ tiêu tan. Lúc nàng đánh tan độ hóa phật quang trong cơ thể Thanh Toàn, đã thi triển hết sức mạnh của nàng rồi. Nếu như đối phương thật muốn giết Thanh Toàn, nàng cũng không còn bất kỳ biện pháp nào.

    - Tốt, ta thích giao dịch nhất, vật này của ngươi khiến ta rất hài lòng, nó đủ mua mạng khuê nữ ngươi rồi, nhưng nó lại là trấn tông bảo bối Thiên Đạo Luân Hồi của Trấn Ma Thiên Phái, nó nằm trong cấm địa của Trấn Ma Thiên Phái, nếu ta muốn đụng tới nó cũng là một chuyện rất khó khăn.

    Lâm Phàm nói. Vĩnh Dạ Ma Bàn là hạt nhân của Thiên Đạo Luân Hồi, chỉ cần nắm vật này trong tay, hắn có cơ hội khống chế Thiên Đạo Luân Hồi, nhưng tất cả những thứ này không phải đơn giản, cần phải chờ tu vi hắn tăng lên một lần nữa, mới có thể đi Trấn Ma Thiên Phái một chuyến, đoạt lấy Thiên Đạo Luân Hồi kia, nghe đồn Thiên Đạo Luân Hồi là một kiện bảo bối vượt qua tuyệt phẩm Tiên khí, nắm giữ lực lượng quỷ thần khó lường.

    - Đa tạ công tử!

    Linh Quân thở phào nhẹ nhõm, sau đó khẽ khom người cảm kích.

    - Không cần cám ơn, bất quá ta nghĩ ngươi nên cùng con gái mình nói một chút đi, chuyện này tốt nhất chớ nói lung tung ra ngoài.

    Lâm Phàm nhắc nhở.

    - Công tử yên tâm, ta sẽ phong ấn những ký ức có liên quan của nàng, tuyệt đối không mang đến phiền phức cho công tử.

    Linh Quân đáp lời, Lâm Phàm liếc mắt nhìn Mặc Thanh Toàn, sau đó trực tiếp ly khai, đây là nhượng bộ lớn nhất của hắn, nếu như hắn thật sự muốn giết đối phương, cũng không phải không thể, nhưng hắn sẽ lỗ lớn, nếu đã chiếm được đủ thứ tốt, nên lui đi là vừa, những chuyện vừa xảy ra đã khiến Lâm Phàm vừa lòng rồi.​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tối Cường Hệ Thống
    Tác giả: Tân Phong
    Chương 1027: Dùng đan dược đến nghiện

    Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
    Nguồn: Iread

    Người dịch: Tài

    Biên: Kira123

    Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

    Nguồn:

    Khi thấy Lâm Phàm rời đi, Linh Quân thở phào nhẹ nhõm, nàng không nghĩ tới Thanh Toàn gặp kẻ địch cường đại như vậy, hắn khiến nàng cảm thấy sợ hãi từ sâu trong nội tâm, làm nàng kinh hãi vạn phần. Nhưng cũng còn tốt, hết thảy đều được giải quyết. Tuy mất đi Vĩnh Dạ Ma Bàn, nhưng những thứ này đều đáng giá, nàng nhìn khuê nữ mình thở dài một tiếng, trong mắt nàng lộ ra một tia thống khổ, tại sao lại biến thành như vậy?

    ...

    Một nơi nào đó.

    Sắc mặt phó tông chủ Côn Lôn Thần Tông, Xích Hỏa Thần hiện giờ đang rất khó coi. Bọn họ đã huy động tới ba vị phó tông chủ, mà vẫn không thể lưu Tần Thánh Quân lại.

    - Tần Thánh Quân đã lấy được Tam Hoàng Tiên Vương bảo địa, nếu để hắn tiếp tục phát triển, hậu quả thật không dám tưởng tới.

    Xích Hỏa Thần lên tiếng.

    - Tình huống hiện tại cũng không có cách nào khống chế được rồi, tu vi Tần Thánh Quân đã đạt đến đến mức độ này, cho dù ba người chúng ta có liên thủ cũng chỉ có thể đả thương hắn, không thể lưu hắn lại được, người này lòng dạ độc ác, nham hiểm cực kỳ, tuyệt đối sẽ không dừng tay đâu, chúng ta nhanh chóng trở lại trong tông môn, hồi báo mọi chuyện cho tông chủ.

    Một phó tông chủ khác nói.

    - Được...

    Lúc ba người trở về chỗ cũ nhìn thấy ba bộ thi thể lơ lửng trong hư không, sắc mặt cũng thay đổi.

    - Sao lại thế…

    Xích Hỏa Thần không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt, thi thể ba đệ tử kia đang phiêu phù ở đó, tất cả đều mất sinh cơ đã chết không thể chết lại.

    - Là ai, rốt cuộc do ai làm? Ai dám ra tay với đệ tử Côn Lôn Thần Tông ta?

    - Đáng ghét, thật sự quá đáng ghét.

    Trong lòng bọn họ run lên, không thể chịu đựng nổi cơn tức này, để bồi dưỡng được những đệ tử xuất sắc như thế này, Côn Lôn Thần Tông cần phải tiêu hao không biết bao nhiêu tài nguyên. Nhưng bây giờ lại bị người chém giết, thật không thể nhịn được, một phó tông chủ xòe bàn tay thi triển vô thượng thần thông bắt thi thể Cửu Lê Tổ Tiên nắm trong lòng bàn tay.

    - Hồi Tưởng!

    Hồi Tưởng thần thông, cho người còn sống thấy được cảnh tượng người chết thấy lúc sắp chết, ba vị phó tông chủ nhìn thấy khuôn mặt kia, nhất thời kinh sợ, hét to.

    - Dĩ nhiên là hắn.

    Người trong hình, đương nhiên là Lâm Phàm, Thiên Địa Tông Lâm Phàm, cái kia tên ghê tởm kia.

    Một đao, hai đao...

    Ba vị phó tông chủ nhìn cảnh tượng này, lửa giận trong lòng càng bùng nổ, bọn họ không ngờ tên kia lại đê tiện như vậy, dám giết đệ tử Côn Lôn Thần Tông.

    - Không giết được người nnày, Côn Lôn Thần Tông còn mặt mũi gì nữa?

    Xích Hỏa Thần phẩn nộ quát.

    - Trở về, hết thảy đều để tông chủ định đoạt, Thiên Địa Tông đang muốn khiêu chiến Côn Lôn Thần Tông ta.

    - Lần này, hắn lại giết bốn tên đệ tử tông ta, chẳng lẽ hắn muốn giết hết tất cả đệ tử tông ta, đoạn tuyệt đạo thống Côn Lôn Thần Tông ta?

    ...

    Giờ này, Lâm Phàm cũng không biết hắn vừa chọc ra thêm một chuyện lớn, nếu hắn chỉ giết một tên cũng không có chuyện gì lớn, còn đằng này, hắn liên tiếp chém giết ba vị đệ tử, quả thật không xem Côn Lôn Thần Tông ra cái gì. Nhưng đối với Lâm Phàm, những chuyện này cũng không phải chuyện to tát gì, vì hắn hiện tại đang có chuyện trọng yếu cần phải làm hơn. Thời điểm bên trong Tam Hoàng thiên khố, lấy được một số thứ tốt, đan dược vô cùng vô tận, đủ để hắn phê pha nốc thuốc một hồi.

    Lâm Phàm đánh vỡ thứ nguyên trốn vào trong hư không vô tận, lấy Thiên Địa Dung Lô ra, nhìn Đan Giới bên trong, trái tim nhỏ bé yếu ớt của hắn đột nhiên run lên.

    Luyện hóa!

    Dưới tình huống hiện tại, hắn chỉ có thể luyện hóa nó, chữ Đan kia mặc dù là vô thượng bí bảo, thế nhưng cũng là một cái phong ấn, nếu không phá mở nó, không có cách lấy được đồ vật bên trong. Lúc Tam Hoàng Tiên Vương sắp chết, đã có ý nghĩ này, ngoại trừ luyện hóa toàn bộ Tam Hoàng thiên khố, không có cách nào mở phong ấn được.

    - Luyện hóa!

    Dù mất chữ Đan cũng không sao, Lâm Phàm muốn hết thảy trước mắt.

    - Keng, luyện hóa thành công.

    Chữ Đan đã bị luyện hóa thành một đoàn đan dược bản nguyên, Lâm Phàm liền xòe bàn tay đưa vào bên trong Thiên Địa Dung Lô, nắm đám đan dược bản nguyên trong tay, nhét vào miệng.

    - Keng, chúc mừng kí chủ đã dùng đan dược bản nguyên.

    - Keng, kinh nghiệm tăng cường...

    - Keng, tu vi thăng cấp.

    - Tu vi: Tổ Cảnh trung giai.

    Lâm Phàm tự nhiên cũng không nỡ luyện hóa chữ Đan kia, nhưng lại không có cách nào khác, nếu không thể loại bỏ phong ấn, hắn cũng không lấy được bất kỳ viên đan dược nào, lấy thực lực bây giờ của hắn không có khả năng phá vỡ phong ấn do Tiên Vương bố trí.

    - Ha ha...Chúng ta thoát vây rồi.

    - Phong ấn Tiên Vương đại nhân đã không còn, chúng ta có thể ngao du thiên địa rồi, có thể bất đầu tu luyện thành thiên địa đan thần rồi.

    - Nơi này là nơi nào? Sao chúng ta lại không ra được?

    - Thả chúng ta đi ngoài, chúng ta là đan dược vương giả, đan dược tiên thần, ngươi không xứng dùng chúng ta.

    Đúng lúc này không có phong ấn, những viên đan dược vô cùng càn rỡ, để hắn kinh ngạc vạn phần.

    - Thực sự quá càn rỡ.

    Nói xong, Lâm Phàm đánh ra một chưởng trấn áp toàn bộ những viên tiên đan bên trong Thiên Địa Dung Lô.

    - Đều thành thật một chút cho ta.

    Một tay Lâm Phàm liền tóm lấy mấy chục viên tiên đan, sau đó bỏ toàn bộ vào miệng, giòn, hương vị không sai, tất cả đều là tiên đạo pháp tắc.

    Chuyển đổi!

    Chuyển đổi!

    Dược lực hòa vào trong thân hắn, tiên đạo pháp tắc chuyển hóa thành vô số điểm kinh nghiệm.

    - Keng, chúc mừng Kí chủ đã phục dụng hạ phẩm tiên đan.

    - Keng, chúc mừng Kí chủ đã phục dụng trung phẩm tiên đan.

    - Keng, chúc mừng Kí chủ đã phục dụng Thượng phẩm tiên đan.

    ...

    Những viên tiên đan kia đều được hình thành từ chữ Đan kia, Tam Hoàng Tiên Vương đã chết không biết bao nhiêu năm rồi, nhưng chữ Đan vẫn ngày ngày phun ra đan dược, tích tụ số lượng lớn đến mức không thể tính toán. Mà hiện giờ, những đan dược kia giống như kẹo vậy, để Lâm Phàm hắn tùy ý ăn, hắn giờ không thèm để ý bất cứ chuyện gì khác, cứ nuốt đan dược, một ngụm mấy chục viên tiên đan, từng tên đan linh đang nổ lực giẫy giụa trong lòng bàn tay hắn, nhưng vô dụng, chúng đều bị Lâm Phàm nuốt vào bụng, chuyển hóa thành kinh nghiệm. Hắn có hệ thống trợ giúp, không xuất hiện hiện tượng bạo thể do ăn đan dược quá nhiều, số đan dược sẽ được chuyển hóa trực tiếp thành kinh nghiệm, tăng tu vi cho hắn.

    Một ngày lại một ngày!

    Lâm Phàm cứ như nhập ma, hai tay hắn liên tục đưa vào bên trong Thiên Địa Dung Lô, một trảo lại một trảo, mặc kệ những đan dược này có diệu dụng gì, nuốt toàn bộ vào bụng, coi như độc đan cũng cũng không hề gì, chúng căn bản không có bất kỳ tác dụng gì đối với Lâm Phàm. Kinh nghiệm của hắn đang điên cuồng tăng trưởng, tu vi cũng không ngừng tăng lên, hiện tại đang chạy nước rút hướng về Tổ Cảnh hậu kỳ.

    Lâm Phàm hiện tại cần rất nhiều điểm kinh nghiệm mới có thể thăng cấp, một viên đan dược khẳng định không có bao nhiêu khởi sắc, nếu như hắn ăn hết đống tiên đan khổng lồ kia, không biết sẽ tấn đến cấp độ nào.

    Lúc Lâm Phàm đang cảm thấy vô cùng sung sướng, tông chủ Côn Lôn Thần Tông đang đích thân giáng lâm Thiên Địa Tông. Bọn họ muốn một câu trả lời hợp lý, bốn tên đệ tử cứ bị Lâm Phàm chém giết, nếu Côn Lôn Thần Tông họ còn không ra mặt, sợ nó sẽ trở thành chuyện cười cho thiên hạ.​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tối Cường Hệ Thống
    Tác giả: Tân Phong
    Chương 1028: Khai chiến

    Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
    Nguồn: Iread

    Người dịch: Tài

    Biên: Kira123

    Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

    Nguồn:

    Bầu không khí bên trong chính điện Thiên Địa Tông đang vô cùng ngột ngạt, Hàn Quân Thiên và Thái Càn Thiên đang lẳng lặng nhìn nhau, Côn Lôn Thần Tông mang đến đây bốn vị phó tông chủ, hiển nhiên muốn ngả bài với Thiên Địa Tông, vẻ mặt Thái Càn Thiên cũng trở nên vô cùng âm trầm, trong lòng đang có một ngọn lửa thiêu đốt khắp nơi, hắn phẫn nộ nói.

    - Hàn Quân Thiên, chuyện này ngươi phải cho Côn Lôn Thần Tông ta một câu trả lời thỏa đáng.

    Bốn đệ tử bị Lâm Phàm giết đã chạm đến vảy ngược Thái Càn Thiên, trong lòng một số phó tông chủ Thiên Địa Tông đang ngồi trong chính điện cũng đang nhấc lên một cơn sóng thần, cái tên tiểu tử Lâm Phàm kia cũng quá độc ác đi, dĩ nhiên liên tiếp chém giết bốn đệ tử Côn Lôn Thần Tông, quả thực kinh khủng. Không biết vì sao, bọn họ lại cảm thấy rất vui vẻ, như được xả ra được một ngụm ác khí, nhưng tình huống bây giờ có chút phức tạp, bọn họ không ngờ tông chủ Côn Lôn Thần Tông lại tự tìm tới cửa. Hơn nữa, đội hình mang theo rất hùng hậu, xem ra chuyện này không phải đơn giản, không thể giải quyết ngay lập tức được,.

    -Thái huynh, việc này chúng ta không biết mà! Hơn nữa, chúng ta đã lâu rồi không nhìn thấy hắn.

    Hàn Quân Thiên rất bất đắc dĩ trả lời, hắn không ngờ tên tiểu tử kia lại trâu bò như vậy, thật sự dám xuống tay, nhưng vận khí của hắn cũng quá đen đi, làm sao lại khiến Thái Càn Thiên trực tiếp giáng lâm tông môn đây, khí thế hắn hiện giờ rất hổ báo, định đe dọa tông môn ta, nhưng nơi này là Thiên Địa Tông, không úy kỵ bất kì tông môn gì, Hàn Quân Thiên hắn còn muốn hét lớn một tiếng “giết rất tốt” nữa cơ.

    Hàn Quân Thiên không thừa nhận không được, Côn Lôn Thần Tông đích thật áp chế Thiên Địa Tông, đặc biệt là mấy trăm năm gần đây, thực lực tổng hợp Côn Lôn Thần Tông hơi hơi cao hơn một chút so với Thiên Địa Tông. Đương nhiên, đây chỉ là sự chênh lệch ở trung tầng, còn võ lực cao tầng hai bên cũng sàn sàn với nhau, không có bao nhiêu khác biệt.

    - Hàn Quân Thiên, ta hi vọng ngươi nhìn thẳng vào chuyện này, Thái Thượng lão tổ của tông ta rất quan tâm đến chuyện này, nếu ngươi không cho Côn Lôn Thần Tông ta một câu trả lời thích đáng, tự gánh lấy hậu quả.

    Thái Càn Thiên lạnh lùng mở miệng, sắc mặt hắn rất nghiêm túc, như đang nói một chuyện cực kỳ trọng đại. Đồng thời, hắn cũng không uốn dài thời gian, ý tứ rất sáng tỏ, nếu ngươi không cho một câu trả lời thích đáng, kẻ hối hận cuối cùng chỉ có thể là các ngươi, sắc mặt Hàn Quân Thiên ngưng lại, lạnh giọng nói.

    - Thái Càn Thiên, ngươi đang có ý gì?

    Thái Càn Thiên vung tay áo, oán giận vạn phần, hét to.

    - Có ý gì ư? Trong lòng ngươi hiểu rõ mà còn hỏi, bốn người đệ tử của bản Tông tông chủ bị một tên đệ tử của ngươi chém giết, chuyện này ảnh hưởng cực kỳ to lớn đối với Côn Lôn Thần Tông ta. Đương nhiên, Hàn Quân Thiên ngươi cũng có thể kê cao gối mà nằm, ngươi cũng chỉ có thể bảo vệ được hắn nhất thời, không thể bảo vệ hắn cả đời được đâu, nếu một ngày nào đó trên Vô Tận đại lục, lại có mấy cái thi thể của đệ tử Thiên Địa Tông trôi nổi lơ lửng ở đâu đó cũng đừng trách ta không có nhắc nhở với ngươi.

    Hàn Quân Thiên nghe nói như thế, nhất thời nổi giận quát.

    - Ngươi muốn khai chiến với Thiên Địa Tông ta?

    Thái Càn Thiên cũng không chịu thua, lớn giọng đáp lời.

    - Khai chiến thì khai chiến, chẳng lẽ Côn Lôn Thần Tông ta lại sợ cái đám vô dụng Thiên Địa Tông các ngươi? Chuyện này bất kể như thế nào, Thiên Địa Tông cũng phải cho ta một câu trả lời thích đáng. Nếu không, Côn Lôn Thần Tông ta tuyệt đối sẽ không dừng tay, nếu bây giờ ngươi giao cái tên tiểu tử kia ra đây cho ta, chuyện này coi như chưa từng xảy ra, bằng không,...

    - Không thể, ngươi đây đang nằm mơ giữa ban ngày..

    Hàn Quân Thiên không suy nghĩ đoạn tuyệt đề nghị của Thái Càn Thiên.

    - Thái Càn Thiên ngươi chớ làm càn, mâu thuẫn giữa tiểu bối với nhau mà ngươi vẫn còn có mặt à? Nếu như đệ tử Côn Lôn Thần Tông có thể ra tay chém giết đệ tử tông ta, Hàn Quân Thiên ta không oán hận một câu. Đây rõ ràng tài nghệ không bằng người, bị chém giết cũng đáng đời, nhưng ngươi thân là Tông chủ của một đại tông lại muốn đích thân ra tay, còn mặt mũi ở đây lớn lối?

    Thái Càn Thiên đứng lên, hét to.

    - Ta không phải đến tranh luận với ngươi. Hôm nay, bản tọa đến đây chỉ để nói cho ngươi biết, hãy lo chắm sọc đệ tử trong tông môn ngươi đi. Bằng không, khi chúng bị người ta giết, cũng đừng oán trách ai.

    Hàn Quân Thiên cũng đứng lên, trong mắt lóe lên tia lửa giận, quát.

    - Thái Càn Thiên, ngươi dám...

    - Ha ha, bản tọa có gì không dám, lúc đệ tử của ngươi giết bốn đệ tử của ta đã sớm phạm lỗi lớn rồi, nếu như ngươi muốn bao che cho một mình hắn, phải chuẩn bị tâm lý trả giá.

    Phong cách hành sự từ trước đến nay của Thái Càn Thiên luôn nổi tiếng cứng rắn, lần này hắn đến đây không phải để nói nhảm, mà đã động sát ý.

    - Thái Càn Thiên, ngươi muốn chiến tranh với tông ta?

    Hàn Quân Thiên lớn tiếng hỏi, trong mắt Thái Càn Thiên tỏ ra vẻ ác liệt.

    - Nhớ kỹ, Côn Lôn Thần Tông không phải là đối tượng mà ngươi có thể nhục nhã, nếu như ngươi không giao tên đệ tử kia ra đây, vậy hãy chờ lửa giận của Côn Lôn Thần Tông ta ập đến đi.

    Mấy tên phó tông chủ Thiên Địa Tông hơi nhướng mày, truyền âm.

    - Tông chủ, chỉ vì một tên đệ tử, ngươi không cần thiết phải lộn cái bàn cùng Côn Lôn Thần Tông lên như vậy đâu, không bằng, chúng ta giao hắn ra đi.

    Hàn Quân Thiên trừng mắt nhìn đám phế vật kia, bọn họ nhất thời cúi đầu, bọn hắn biết Tông chủ sẽ không giao tên kia ra đâu, mà giờ liều mạng lại không có bất kỳ chỗ tốt nòa, chỉ vì một đệ tử, để những đệ tử khác hãm sâu trong biển lửa, cái này rất không sáng suốt.

    Tình huống như thế thật sự rất ít gặp, bên trong Vô Tận đại lục, chưa bao giờ gặp phải tình huống như thế, tên kia như có mối thù truyền kiếp với Côn Lôn Thần Tông vậy, chỉ giết mấy tên đệ tử Côn Lôn Thần Tông thôi, mà bọn chúng đã nổi đóa muốn khai chiến như rồi.

    Hàn Quân Thiên vung tay áo.

    - Tốt, đã như vậy, vậy thì cứ tới đi, Thiên Địa Tông ta ngàn năm này đã không động thủ nhưng lại nằm trong cửu tông, sợ rằng có nhiều người không phục. Lập tức truyền lệnh xuống, từ nay về sau, chỉ cần đệ tử Thiên Địa Tông ta gặp phải đệ tử Côn Lôn Thần Tông, liền giết...

    Sắc mặt âm nhu của Hàn Quân Thiên trở bên nghiêm túc, bá đạo, thanh âm tràn ngập vô hạn sát ý.

    - Thái Càn Thiên! Ngàn năm trước, Hàn Quân Thiên ta không sợ ai, cũng chưa bao giờ sợ uy hiếp của bất cứ người nào, ngàn năm sau, ta giờ là Tông chủ Thiên Địa Thần Tông, dù ta đã không còn như lúc trước, nhưng ngươi nhất định phải nhớ kỹ, Hàn Quân Thiên ta chưa bao giờ sợ phiền phức.

    - Ngươi…

    Thái Càn Thiên sững sờ, hắn chưa nghĩ tới đối phương sẽ nói ra lời bá đạo như vậy, hắn và Hàn Quân Thiên là người cùng thời đại, lúc đó hai người đều là những thiên kiêu chi tử, cũng là đệ tử của tông chủ. Khi đó, Hàn Quân Thiên uy nghiêm vô song, sức chiến đấu ngất trời, trấn áp tứ phương, quang vinh đăng đại vị tông chủ, nhưng sau khi hắn đảm nhiệm vị trí Tông chủ, Hàn Quân Thiên cảm giác được trọng trách trên người mình, không thể ngông cuồng như dĩ vãng, hắn từ từ trở nên trầm ổn.

    Bởi vậy, khi Thái Càn Thiên tới cửa đòi người, hắn còn có thể trả lời một cách hòa nhã, nhưng hiện giờ hắn thật sự nổi giận, nhìn Thái Càn Thiên, quát lớn.

    - Thái Càn Thiên ngươi nhớ kỹ cho ta, ngàn năm trước Hàn Quân Thiên ta đã vững vàng đè ngươi, ngàn năm sau, ta cũng không cho phép ngươi làm càn ở đây, hôm nay ta không ngăn cản ngươi, nhưng ngươi nhớ kỹ, quản tốt đám đệ tử của mình, không thì đừng trách ta.

    Đùng!

    Thái Càn Thiên nổi giận, đánh ra một chưởng đập nát cái bàn trước mặt.

    - Hàn Quân Thiên, ngươi thật muốn khai chiến?

    - Ha ha…

    Hàn Quân Thiên bắt đầu cười lớn, vung tay áo một cái, hô to.

    - Tiễn khách...

    Hắn không trả lời câu hỏi của Thái Càn Thiên, chuyện đã đến mức này, còn có thể nói cái gì, bố đây chẳng sợ con cháu thằng nào hết! ​
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tối Cường Hệ Thống
    Tác giả: Tân Phong
    Chương 1029: Đùa ta chắc!

    Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
    Nguồn: Iread

    Người dịch: Tài

    Biên: Kira123

    Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

    Nguồn:

    Nửa tháng sau.

    Bên trong hư không vô tận, một bóng người đang khoanh chân, gương mặt thật không biết nói gì hơn.

    Nôn mửa!

    -Không chịu được, thật sự không chịu nổi nữa.

    Lâm Phàm giờ đang rơi nước mắt, thật sự sắp không chịu nổi, đan dược này dùng thật buồn nôn quá, miệng hắn giờ tràn đầy hương vị đan dược, khi vừa bắt đầu thì rất hưng phấn, tràn đầy động lực, nhưng sau nửa tháng, hắn có ý muốn tự tử rồi.

    -Giời ạ, dùng đan dược mà muốn ói hết cả ruột gan, cảm giác này có ai hiểu chứ.

    Trong lòng Lâm Phàm đau nhói, đan dược thật sự quá nhiều, nuốt quá khó chịu, hắn ăn vào cũng muốn ói ra rồi.

    Nhưng không cắn không được, tất cả đều là kinh nghiệm đó, nguồn kinh nghiệm vô tận.

    Tu vi cứ như hỏa tiễn, tăng cao ào ào.

    Tổ Cảnh cao cấp.

    Tổ Cảnh đại viên mãn.

    ……………….

    Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, hắn đã tăng lên cảnh giới cỡ này.

    Hiện tại đã sắp vượt qua Tổ Cảnh.

    Nhưng độ khó vẫn khá lớn, kinh nghiệm những tiên đan mang tới đã không còn nhiều nữa, mà miệng hắn hiện giờ gần mất vị giác luôn rồi.

    Mùi vị gì cũng có cả.

    Có ngọt, có mặn, lại có đắng, thiên kì bách quái vô cùng nhiều.

    Nếu như để người khác biết có một người ăn đan dược đến tình trạng này, nói không chừng sẽ chết vì tức mất, quá bắt nạt người đi, một viên tiên đan có thể khiến người ta liều chết một mất một còn, nhưng giờ Lâm Phàm đang ăn đến mức muốn ói, nhìn những đan dược bên trong Thiên Địa Dung Lô, lòng Lâm Phàm chợt run, rốt cuộc nên làm gì với những cái này đây?

    Không ăn cũng không nỡ, những thứ này đều là kinh nghiệm, thời điểm nguy hiểm như hiện tại mà không nâng tu vi bản thân lên, trong lòng hắn vô cùng bất an.

    Quyết định không nói gì nữa, tiếp tục chôn đầu vào đan dược, nhất định phải đột phá Tổ Cảnh, tiến nhập vào cảnh giới càng thêm huyền diệu hơn.

    -Ồ, tiên đan cái quái gì đây, chỉ tăng 10 ngàn kinh nghiệm thôi sao, quá phế vật rồi.

    Lâm Phàm ghét bỏ nhìn hạ phẩm tiên đan trong tay với, thời điểm bây giờ mà chỉ với 10 ngàn kinh nghiệm, còn ăn cái rắm ấy.

    Ném!

    Một viên hạ phẩm tiên đan cứ như rác thải bị Lâm Phàm ném ra ngoài không chút thương tiếc, mà hiệu quả của hạ phẩm tiên đan này hắn cũng biết, nó tăng lên thiên tư của một người.

    Đối với Lâm Phàm hiện giờ, thì thiên kiêu gì gì đó cũng không đáng giá, một mao tiền cũng không đáng, kỹ năng dạy dỗ của Lâm Phàm đã có thể dạy cho một tên ngu ngốc trở thành thiên kiêu, hơn nữa lại còn không tác dụng phụ.

    Mà điều Lâm Phàm không biết, viên hạ phẩm tiên đan kia trôi nổi bồng bềnh trong hư không rồi xuyên thấu tầng không, cuối cùng rơi vào một thành trì, đến một tiểu viện cũ nát, trúng một thiếu niên đang mặc bộ đồ rách rưới đang tu luyện.

    Nếu Lâm Phàm biết tung tích viên đan dược này, tuyệt đối sẽ xì một tiếng bật cười, đã từng thấy qua các kỳ ngộ trong các tiểu thuyết huyền ảo là ngẫu nhiên đạt được đan dược, chả có ai giống như Lâm Phàm vậy, lười ăn nên tiện tay ném nó ra như rác, cuối cùng lại có phế vật nhặt được.

    ……………….

    Đương nhiên hiện tại Lâm Phàm không quản nhiều, cho dù có ngán cũng phải liều mạng ăn, bất quá những hạ phẩm tiên đan đã không có chỗ dùng, hắn bắt đầu chọn ra trung phẩm, thượng phẩm và tuyệt phẩm tiên đan.

    Nhật nguyệt điên đảo, nhưng đối với Lâm Phàm đang mắc ói, hắn đã không có khái niệm thời gian.

    Hắn đã hoàn toàn đắm chìm vào tiếng nhắc nhở kinh nghiệm của hệ thống.

    Vào một ngày nào đó, Lâm Phàm chỉ biết che miệng, hắn thật sự ăn đến mức bất động, cảm giác duy nhất là buồn nôn, muốn ói.

    Keng, chúc mừng tu vi thăng cấp.

    Tu vi: Thánh Tiên.

    Ngay lúc này, tiếng nhắc nhở khiến Lâm Phàm hưng phấn xuất hiện, rốt cuộc thì hắn cũng đã trở thành Thánh Tiên.

    Lâm Phàm có cảm giác như mình cùng thiên địa như hòa với nhau.

    Thánh Nhân bất tử, đại đạo không thôi.

    Sau khi trở thành Thánh Tiên, bản thân hắn có biến hóa cực lớn, nhất cử nhất động đều có thể dẫn dắt sức mạnh thiên địa, thậm chí bên trong cơ thể cũng dần tạo thành một loại thiên địa huyền diệu.

    Nhưng điều khiến Lâm Phàm kinh ngạc nhất chính là sau khi đột phá Thánh Tiên thì đẳng cấp tu vi cũng tiêu tán, không còn phân loại sơ giai, trung giai, cao cấp mà chỉ có một đẳng cấp, Thánh Tiên.

    Lâm Phàm đứng lên, nhìn đan dược bên trong Thiên Địa Dung Lô, trong mắt hắn lộ vẻ chán ghét, như bị bệnh kén ăn đan dược.

    Nhưng không còn cách nào, không ăn cũng không được, tất cả những thứ này đều là kinh nghiệm đó nha.

    Chậm một chút, nhất định phải chậm một chút, nếu không chậm lại, hắn thấy mình có thể trở thành người đầu tiên chán ghét tiên đan á.

    Nếu để người khác biết được suy nghĩ và việc làm của Lâm Phàm bây giờ tuyệt đối sẽ thổ huyết, sẽ quát chửi đồ súc sinh, thật quá súc sinh đi, cái tên chó má này vẫn còn là người à? Chán ghét tiên đan hử, bọn họ chỉ vì một viên tiên đan mà có khi phải dùng tính mạng để đánh đổi đó.

    Nhìn tiên đan trong Thiên Địa Dung Lô, Lâm Phàm cũng lười đếm mà nhét nó vào túi trữ vật, sau đó chậm rãi đi.

    Trong túi trữ vật hiện giờ còn có một vài thần vật dùng luyện khí, Lâm Phàm muốn luyện chế bọn chúng thành Tiên khí.

    Tâm thần khẽ động, từng khối thần vật luyện khí như ngọn núi nhỏ bay vào Thiên Địa Dung Lô.

    Luyện khí.

    Tùy cơ luyện chế.

    Ong ong…

    Thiên Địa Dung Lô bắt đầu chấn động, trong nó lấp đầy các luyện khí thần vật.

    Người khác luyện khí cũng phải dè dặt, cẩn thận từng li từng tí, sợ chỉ cần sơ ý một chút sẽ dã tràng xe cát, bao nhiêu công sức và nguyên liệu đều đổ sông đổ bể, nhưng Lâm Phàm luyện khí cuồng bạo như vậy, trực tiếp ném vào nguyên liệu, có thể luyện ra cái gì đều phải dựa vào vận khí của ngươi rồi.

    -Nhiều nguyên liệu như vậy mà còn không luyện ra được thần khí thì chỉ có thể nói quá máu chó thôi.

    Lâm Phàm tương đối tham lam, một lòng đều nghĩ đến luyện chế ra Thần khí.

    Công dụng Thần khí có thể thấy rất rõ, lực lượng ngay cả quỷ thần cũng khó lường.

    Cũng giống như Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên, thần khí Lâm Phàm hài lòng nhất khi luyện chế ra.

    Một đường đi cùng nhau, cùng lập nên những chiến công hiển hách.

    Thiên Địa Dung Lô rung động kịch liệt, tất cả nguyên liệu bên trong lò đã được luyện hóa, nhưng sau đó nó tùy thời hợp lại với nhau, cũng không biết có thể luyện ra thứ đồ gì.

    Keng, chúc mừng đã luyện chế ra trung phẩm Tiên khí, vẫn chưa có tên.

    Keng, chúc mừng luyện chế ra Thượng phẩm Tiên khí, vẫn chưa có tên.

    Leng, chúc mừng luyện chế ra Tuyệt phẩm Tiên khí, vẫn chưa có tên.

    …………….

    Hệ thống điên cuồng vang lên tiếng nhắc nhở.

    Lâm Phàm vẫn đang đợi, những Tuyệt phẩm Tiên khí hay Thượng phẩm Tiên khí gì gì đó không thể lọt vào mắt hắn.

    Hắn đang chờ đợi có ra được thần khí đặc thù nào hoặc loại đặc biệt nào đó hay không.

    Keng, chúc mừng luyện chế ra Hạ phẩm Tiên khí.

    Keng, chúc mừng luyên chế ra Trung phẩm Tiên khí.

    …………….

    Lâm Phàm cảm thấy ngày càng thất vọng, chuyện quái gì đây, chẳng thấy cái giống gì tốt cả.

    Hắn giờ đã có Thần khí, nhưng nó cũng chỉ do loại vật liệu đơn giản làm ra.

    Mà giờ có nhiều tài liệu cấp cao như thể, chẳng lẽ một chút tỉ lệ cho ra đồ tốt cũng không có?

    Chính giây phút này, một âm thanh truyền đến làm cho lông mày Lâm Phàm vốn luôn nhíu giãn ra, ý cười hiện rõ trên mặt.

    -Keng, chúc mừng đã luyện chế ra vật phẩm đặc biệt.

    Một ánh hào quang bỗng bạo phát.

    Trong lòng Lâm Phàm mừng rỡ cực kì:

    -Bạo nổ, vận khí của ca bạo nổ rồi.

    Nhưng thời điểm thấy vật phẩm này, mặt Lâm Phàm dại ra, đây là ý gì chứ, cái quái gì thế không biết?

    Ngươi đang trêu chọc ta sao hệ thống, đkmn?​
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)