FULL  Hài  Đô Thị Toàn Năng Khí Thiếu - Free 485 - Mai Can Thiếu Bính

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Toàn Năng Khí Thiếu
    Chương 49: Chim bất tử
    Sáng sớm, Tần Xuyên thừa lúc tiệm Internet vẫn chưa mở cửa, tới bệnh viện thăm Diệp Đông Cường.

    Diệp Đông Cường biết toàn bộ tiền viện phí của mình đã có người thanh toán hộ, chuyện này cũng do Tần Xuyên giúp đỡ, do vậy không ngừng khen Tần Xuyên.

    Diệp Tiểu Nhu ở cạnh bên nghe cha khen Tần Xuyên, cũng vui vẻ vô cùng, mày nguyệt cong cong, tươi cười ngọt ngào, thậm chí có chút tự hào.

    Trong thời gian này Chu Phương Ngữ có qua kiểm tra phòng bệnh, thấy Tần Xuyên thì vẫn giữ vẻ lạnh lùng, giống như cô gái thẹn thùng chạy trốn tối qua ở quán bar không phải cô vậy.

    Tần Xuyên đã thăm dò đại khái ra tính tình cô nàng này, kỳ thực da mặt rất mỏng, nhưng tỏ vẻ cao ngạo như một con thiên nga, cũng không thèm để ý.

    Chỉ có điều, sau một lần giả vờ vô ý để bắt mạch cho Diệp Đông Cường, tâm tình Tần Xuyên nặng nề hơn vài phần, thời gian còn lại đã không nhiều nữa.

    Nếu thực sự không kịp, vậy chỉ có thể liều một phen, dùng thực lực Tứ phẩm băng liên để trị liệu cho Diệp Đông Cường.

    Khi hắn đi ra bệnh viện lập tức gọi điện thoại cho Ôn Văn Viễn, bảo họ nhanh chóng tìm ra dược liệu.

    Ôn Văn Viễn còn tưởng rằng Tần Xuyên đang lo lắng cho bệnh tình của mình, cảm động rơi nước mắt, không ngừng cam đoan nhất định mau chóng tìm được.

    Ông ta còn muốn mời Tần Xuyên ăn cơm cùng, nhưng Tần Xuyên chẳng muốn đi qua. Đối phương hết Tần tiên sinh lại bác sĩ Tần, nghe cũng thấy mệt mỏi.

    Buổi trưa, Chu Vân Phong hưng phấn gọi điện tới, nói cho Tần Xuyên biết hai chân của Chu Phương Tinh đã có thể hoạt động, chỉ là bắp chân và đùi còn đang ở trạng thái yếu ớt.

    Chuyện này khiến người Chu gia mừng rỡ như điên, ai có thể nghĩ châm cứu lại nhanh có hiệu quả như vậy chứ.

    Tần Xuyên đã đồng ý sáng thứ bảy sẽ tới đó tiến hành trị liệu đợt hai cho Chu Phương Tinh, đối phương thiếu chút nữa cảm kích mà hô lên ba chữ ‘sư thúc tổ’.

    Bác sĩ cần làm, đi làm ở tiệm Internet cũng không thể bỏ.

    Làm một nghề, yêu một nghề, tôn trọng cương vị, yêu nghề nghiệp, trên quảng cáo đều nói như vậy.

    Tuy rằng trông Net rất nhẹ nhõm, nhưng vô cùng nhàm chán. Khi nhàn rỗi không có việc gì, Tần Xuyên sẽ cùng một số khách quen trong tiệm chơi game.

    Dùng tốc độ phản ứng và năng lực học tập của Tần Xuyên, giống như đại não con người phối hợp với tốc độ phàn ứng của máy tính, chơi gì cũng thuận buồm xuôi gió.

    Mỗi khi Tần Xuyên tham gia, không khí trong tiệm luôn sôi động vô cùng.

    Xế chiều, tuy rằng trong tiệm có chút lạnh, nhưng chơi game vẫn khí thế ngất trời.

    - Móa! Anh Restart mau cứu mạng! Con Huyết Ma này chạy còn nhanh hơn chó! Em bị đuổi chết rồi!

    - Đến đây đến đây! Chạy về phía anh!

    - Đệch, Tử vong nhất chỉ của phù thủy mà mày dùng lên đám lính quèn làm gì?!

    - Đừng sợ! Ảnh ma của anh Restart sẽ thu được!

    - Tiệm Net Ngũ Liên tọa, cho tới giờ vẫn chưa thua! Ha ha!

    Người khác miệng ngậm thuốc lá, ngoài miệng Tần Xuyên thì ngậm một chiếc ống hút, vừa hút Cocacola, vừa thao tác chính xác, dẫn các đồng đội đi tới chiến thắng.

    Khi định chơi tiếp, đột nhiên Khâu Húc chạy tới sau lưng Tần Xuyên, có chút khẩn trương và kích động nói:

    - Xuyên ca! Có người tìm anh!

    - Đợt chút, anh vượt nốt phó bản này, làm việc phải tới nơi tới chốn.

    Tần Xuyên bắt đầu dạy dỗ.

    - Xuyên ca thật giỏi nha, lại một mỹ nữ tới tìm anh, sao em không có mệnh tốt như vậy.

    Khâu Húc hâm mộ nói.

    - Hả? Mỹ nữ?

    Tần Xuyên lập tức vứt chuột và bàn phím, cầm chai Cocacola rời khỏi chỗ ngồi, khiến bốn người chơi khác trong đội sợ tới ngây người?

    Không phải vừa nói làm việc phải tới nơi tới chốn sao? Giờ lập tức đi? Quá không biết xấu hổ!!!

    Tần Xuyên cũng không quan tâm, chạy vội tới quầy hàng, quả nhiên thấy một cô gái dáng người thướt tha đứng chờ ở đó.

    Cô gái này mặc đồ phong cách OL(Office Lady), áo sơ mi trắng váy ngắn đen, tất đen, đi giày cao gót.

    Mái tóc đen có vài sợi đỏ tươi, vô cùng đặc biệt. Màu da trắng như tuyết, ngũ quan có chút sâu, đôi mắt mang theo màu xanh bảo thạch.

    Hiển nhiên đây không phải một mỹ nữ bình thường, còn là một mỹ nữ con lai tràn ngập phong tình nước khác!

    Chỉ có điều càng tới gần Tần Xuyên phát hiện có chuyện không đúng…

    Tuy rằng mỹ nữ này che dấu rất tốt, nhưng hắn vẫn có thể cảm thận được một tia sát khí sắc bén tỏa ra từ người cô ta.

    Thậm chí cấp bậc sát khí này còn dày đặc hơn Báo đen tối qua nhiều lắm, chỉ do thực lực cô ta mạnh hơn Báo đen, lại giỏi ẩn dấu, cho nên khi tới gần Tần Xuyên mới phát hiện được.

    Thú vị, một mỹ nữ hai tay đẫm máu. Trong lòng Tần Xuyên cười thầm, nhưng biểu lộ rất tự nhiên.

    - Mỹ nữ, cô tìm tôi sao?

    Tần Xuyên cười tiến lên, đồng thời không ngừng dò xét vóc dáng đáng tự hào của đối phương.

    Tuy rằng rất máu tanh, nhưng quả thực rất xinh đẹp.

    Mỹ nữ lai rất hào phóng vươn tay, nụ cười đầy chuyên nghiệp nói:

    - Là Tần Xuyên tiên sinh sao, chào anh, tôi là Freyja.

    - Freyja? Tiểu thư đúng là người đẹp tên cũng đẹp.

    Tần Xuyên vội vàng nắm tay đối phương, cười hì hì nói:

    - Tìm tôi có việc sao?

    Quả nhiên lòng bàn tay cô ta có nhiều vết chai, đây không phải thứ mà một thành phần tri thức thành phố sẽ có, bình thường đều là kết quả của sử dụng vũ khí.

    Freyja cũng không có phản ứng gì với lời khen này, vẻ mặt lạnh nhạt:

    - Đột nhiên tìm anh là muốn hỏi thăm tin tức của một người.

    - Ai vậy?

    - Phoenix.

    Freyja phun ra một từ.

    Đồng tử Tần Xuyên co lại một chút, biểu lộ trên mặt lập tức cứng ngắc, chuyện này đúng là nằm ngoài dự đoán của hắn.

    Phoenix nghĩa trong tiếng Anh là chim bất tử, trong văn hóa Hoa Hạ thì chính là Phượng Hoàng.

    Cái tên này không phải gì khác mà chính là danh hiệu Hacker mà Tần Xuyên sử dụng khi tiến hành hoạt động Hack.

    Sở dĩ lấy cái tên này là vì sau khi công lực bị phế, dần dần tìm về công lực, giống như Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh, do vậy cảm khái.

    Tần Xuyên học kỹ thuật Hacker không phải vì kiếm tiền, cũng không vì phá hoại và ăn cắp. Hắn chỉ muốn tìm một chút tư liệu có tác dụng với mình.

    Cho nên cái tên Phoenix này luôn độc lai độc vãng, chưa từng trao đổi với Hacker khác, rất thần bí.

    - Chim bất tử là một Hacker siêu cấp mới xuất hiện hơn nửa năm trước trên Internet. Có thống kê cho biết, nơi hắn thường hoạt động nhất chính là kho hồ sơ bí mật của Cục an toàn Hoa Hạ.

    Tuy rằng đến nay vẫn chưa chính thức tấn công vào kho hồ sơ, chỉ tiến vào một vài số liệu bên ngoài, nhưng cả thế giới cũng chỉ có thể vài Hacker có thể hack Cục an toàn mà không bị phản truy tung.

    Dù sao đội Anti Hacker của cục An toàn mạnh mẽ số một số hai trên thế giới, có thể nói là ác mộng của Hacker… Bởi vậy có thể thấy thực lực của Phoenix mạnh đến đâu.

    Freyja nói xong, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Tần Xuyên:

    - Xin hỏi Tần tiên sinh, anh quen hắn sao?

    Tần Xuyên thở dài, chính mình đã quá chủ quan rồi, nhất định do ngày đó vì tìm kiếm Diệp Tiểu Nhu đã để lại dấu vết.

    Chỉ có điều đâu còn cách nào, khi đó quá vội vàng, căn bản không thể sử dụng phương pháp ẩn IP quá cao siêu gì.

    Tần Xuyên cũng không sợ cô gái này, vì vậy cười hỏi:

    - Tìm tôi có việc sao? Chẳng lẽ cô là người của cục An toàn? Muốn bắt tôi.

    Trong mắt Freyja hiện lên một tia lạnh lẽo, lập tức lắc đầu:

    - Tần tiên sinh, có lẽ nên gọi là Chim bất tử tiên sinh, cảm ơn anh đã thẳng thắn, đỡ cho tôi tốn nước bọt.

    Anh yên tâm, chúng tôi không chỉ không vạch trần anh, còn vì anh mà xóa đi dấu vết xâm nhập, để tránh bị cục An toàn tìm tới, chúng tôi sẽ cung cấp bảo hộ cho anh.

    - Các người? Các người là ai?

    Tần Xuyên càng nghe càng mơ hồ?
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Toàn Năng Khí Thiếu
    Chương 50: Yếm
    Freyja không trả lời, làm thủ thế mời:

    - Đợi Tần tiên sinh gặp chủ nhân của tôi, tất cả sẽ rõ.

    Bên ngoài có đỗ một chiếc Mercesdes S600, lái xe sớm đã mở cửa, đợi Tần Xuyên đi vào.

    Tần Xuyên nhíu mày:

    - Nếu như tôi không đi?

    - Vậy Tần tiên sinh cứ chuẩn bị cho tốt, tiếp nhận điều tra của cục An toàn.

    Freyja nhìn qua quán Net:

    - Tin rằng Tần tiên sinh nguyện ý ở một nơi nhỏ như này, làm một nhân viên trông Net không có tiếng tăm, nhất định là ưa thích cuộc sống an nhàn. Nếu như bị cục An toàn chú ý, e là thời gian trôi qua không quá thoải mái.

    Tần Xuyên bĩu môi, cô gái này cho rằng bản thân có tí nhan sắc, lại có chút sức chiến đấu là có thể uy hiếp hắn? Thực không đáng yêu chút nào!

    Chỉ có điều hắn chưa biết ‘chủ nhân’ trong lời cô ta là ai, nhịn chút rồi nói.

    Sau khi nói chuyện với Khâu Húc, Tần Xuyên ngồi xe rời khỏi tiệm Net.

    Khâu Húc không khỏi lắc đầu cảm khái, không hổ danh anh Restart, mỗi ngày đều có mỹ nữ tìm, lại còn ngồi xe sang, trông Net mà còn tiêu sái hơn ông chủ.

    Xe chạy thẳng tới hội sở Vân Sơn ở bờ hồ Nam thành phố Đông Hoa.

    Sau khi xuống xe, Freyja dẫn Tần Xuyên đi qua cửa chính, từ cửa sau tiến vào hội sở.

    - Sao lại không đi cửa chính?

    Tần Xuyên có chút buồn bực.

    Freyja lạnh lùng trả lời:

    - Đây là hội sở cao cấp, với cách ăn mặc của Tần tiên sinh nếu tiến vào từ cửa chính sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng.

    Tần Xuyên buồn bực, đây không phải là thời đại nhìn mặt sao? Chỉ bằng khuôn mặt này của mình còn không che lấp được quần áo đơn giản tự nhiên?

    Đi qua một hành lang được trang trí rất nhiều bức tranh phương Tây, tiến vào một gian phòng làm việc.

    Freyja mở cửa phòng ra, ra hiệu Tần Xuyên có thể đi vào.

    Tần Xuyên cũng không nói nhảm nhiều, đi vào văn phòng, nhìn trái nhìn phải.

    Một mùi thơm như lan xông vào trong mũi, toàn bộ văn phòng được bố trí theo phong cách cổ kích, tràn ngập phong cách Hán.

    Chiếc bàn gỗ trắc chạm trổ rồng phượng, sàn nhà được làm bằng gỗ sồi, thông qua bệ cửa sổ cách đó không xa, có thể nhìn thấy phong cảnh hồ Nam mê người.

    - Không biết nên gọi anh là Chim bất tử công tử hay là Tần công tử đây?

    Một giọng nói như chuông gió từ bàn trà cạnh đó truyền tới.

    Tần Xuyên nhìn sang, cuối cùng cũng nhìn thấy ‘chủ nhân’ trong lời Freyja.

    Đây là một cô gái xinh đẹp mặc trang phục Hán cổ màu xanh nhạt, thoạt nhìn chỉ 25-26, mắt sáng răng trắng, môi đỏ như son, da trắng như tuyết, mắt hượng mê người, rất có thần vận.

    Mái tóc xanh như thác rủ xuống sau lưng, rơi xuống thảm bằng cỏ sạch sẽ, mềm mại như mực, khiến toàn thân cô ta toát lên vẻ thoát tục như tiên linh.

    Tần Xuyên không nhịn được trừng mắt, sao cô gái trước mắt lại như từ cổ đại xuyên qua đến thời hiện đại vậy?!

    Chỉ có điều nếu luận tướng mạo, so với Freyja ở ngoài cửa thì còn hơn một chút, lộ ra vẻ tinh xảo của con gái phương đông.

    - Thật xin lỗi, hôm nay tâm tình phong cách Hán, cho nên nô gia mới ăn mặc như vậy, sẽ không khiến công tử sợ chứ?

    Động tác của cô vô cùng ưu nhã ngâm một chén trà thơm, dùng cổ lễ, hai tay giơ chén trà lên, đưa cho Tần Xuyên.

    Tần Xuyên cảm thấy cô gái này rất thú vị, phong cách mặc quần áo còn phụ thuộc vào tâm tình mỗi ngày?

    Không chỉ mặc cổ trang, còn tự xưng là ‘nô gia’.

    Hắn đi qua tiếp nhận chén trà, ngửi qua mùi trà, hương vị này… đúng là có chút đặc biệt.

    Tần Xuyên cũng không phát hiện ra trong trà có vấn đề gì, đặt mông ngồi xuống, một ngụm uống cạn chén trà, sau đó trả cái chén không cho đối phương.

    - Sợ thì không, chỉ có điều tôi có một vấn đề.

    Tần Xuyên vẻ mặt nghiêm trang.

    Cô gái ưu nhã tiếp tục rót nước trà cho Tần Xuyên:

    - Xin cứ nói, đừng ngại.

    - Cô nói phong cách Hán, là cách ăn mặc của con gái Hán sao?

    - Đúng vậy, có vấn đề gì sao?

    Cô gái tươi cười xinh đẹp, mang vẻ hàm xúc như người con gái thời cổ.

    Tần Xuyên không khỏi cúi đầu nhìn xuống phía dưới trường bào, cười xấu xa:

    - Con gái thời Hán phía dưới đều mặc yếm, không phải là phía dưới của mỹ nữ cũng mặc yếm chứ?

    - …

    Mỹ nữ vừa lộ thần thái khoan thai lập tức như vừa nuốt phải con gián, biểu lộ khó chịu.

    Cô sửng sốt một lúc, đột nhiên bật cười khanh khách:

    - Tần công tử, anh đúng là một người thú vị. Chuyện này đúng là nô gia chưa cân nhắc tới, lần sau nhất định sẽ chú ý.

    - Không phải quần yếm sao?

    Tần Xuyên có chút tiếc nuối, chậc miệng nói:

    - Vậy cô tìm tôi có chuyện gì?

    Cô gái cười hỏi:

    - Chẳng lẽ Tần tiên sinh không nên hỏi tôi tên gì sao?

    - Tôi hỏi cô, cô sẽ nói thật chứ?

    - Sẽ.

    - Cô tên gì?

    - Nô gia không nói…

    Sắc mặt Tần Xuyên tối sầm lại, cô gái này rõ ràng đang cố ý phản kích hắn một cái.

    Cô gái lại cười khanh khách vài tiếng, dường như tâm tình rất không tệ, nói:

    - Được rồi, chính thức làm quen. Nô gia gọi là Bạch Dạ, Bạch trong ban ngày, Dạ trong đêm khuya. Rất hân hạnh được quen anh, Tần Xuyên, hoặc là Phoenix.

    Bạch Dạ duỗi bàn tay nhỏ bé non mềm như đậu hũ, nắm chặt tay Tần Xuyên. Cảm giác của bàn tay này thoải mái hơn so với ‘bàn tay vũ khí’ của Freyja nhiều lắm.

    - Cô tìm tôi không phải là vì uống trà chứ?

    Tần Xuyên lại một ngụm uống hết chén trà thơm, chén trà này quá nhỏ, căn bản không đủ uống.

    - Đương nhiên không phải.

    Bạch Dạ cười cười, đưa một tập tài liệu tới trước mặt Tần Xuyên:

    - Nếu Tần công tử không ngại thì mời xem bản hợp đồng này, nếu không có vấn đề thì xin ký tên.

    Tần Xuyên liếc mắt nhìn, lật qua vài tờ, đây lại là một bản hợp đồng lao động.

    - Tập đoàn Vân Sơn… muốn thuê tôi?

    - Nói chính xác thì là hi vọng Tần công tử có thể thi triển tài năng của mình.

    Bạch Dạ cười nói:

    - Hacker tài năng như Tần công tử, toàn bộ thế giới không cao hơn mười người. Anh ở trong quán Net làm nhân viên quả thực là lãng phí cuộc đời.

    Tập đoàn Vân Sơn chúng tôi sẽ cung cấp điều kiện tốt nhất cho anh, chỉ cần anh hết lòng làm việc, muốn gì đều có.

    Tần Xuyên híp mắt, cười tà:

    - Nếu tôi muốn cô cũng được sao?

    Bạch Dạ cũng không tức giận, chỉ cười nhạt nói:

    - Nếu như thích phụ nữ, nô gia có thể sắp xếp cho công tử rất nhiều, đều xuất sắc hơn tôi.

    - Phụ nữ xuất sắc hơn cô ở trên đời này cũng không có nhiều.

    Tần Xuyên chớp mắt nói.

    Bạch Dạ không muốn tiếp tục thêm trên đề tài này:

    - Công tử, anh nên ký đi. Nếu như không ký, hậu quả rất nghiêm trọng… Anh cũng nên biết nhược điểm của anh nằm trong tay chúng tôi.

    Một khi cục An ninh quốc gia tìm tới chỗ Tần công tử, vậy không phải là ký hợp đồng mà là trực tiếp bắt đi, biến thành nô lệ.

    - Tôi xem qua phần tư liệu này, tập đoàn các cô chuyên về các hội sở và câu lạc bộ cấp cao, cần kỹ thuật Hacker của tôi làm gì?

    Tần Xuyên hiếu kỳ.

    - Đợi Tần công tử nhận chức, đương nhiên sẽ biết.

    Bạch Dạ khẽ vuốt tóc mình.

    Tần Xuyên lộ vẻ suy nghĩ, một lúc sau ngẩng đầu hỏi:

    - Tôi có thể đề nghị một yêu cầu nhỏ không?

    - Mời nói.

    Bạch Dạ vẻ mặt tự tin, cô chỉ cho Tần Xuyên muốn thỏa hiệp, nhưng một câu của hắn ta khiến thiếu chút nữa là cô sung huyết não…

    - Cô có thể mặc yếm cho tôi xem một chút được không?!
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)