FULL  Hài  Đô Thị Toàn Năng Khí Thiếu - Free 485 - Mai Can Thiếu Bính

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Toàn Năng Khí Thiếu
    Chương 47: Quá hèn hạ vô sỉ
    Báo đen thấy Đường Vi sử dụng chân khí, không dám xem thường, trên người cũng có một cỗ chân khí vô hình phóng ra, trong kinh mạch tràn ngập chân khí, trên trán hiện lên gân xanh.

    Mặc dù nói đa số chân khí của võ giả đều dựa vào việc tu luyện nội công mà có.

    Nhưng không phải mỗi võ giả từ nhỏ đã tiếp xúc được với pháp môn nội công, những tài nguyên quý giá này nắm giữ trong tay môn phái lớn và gia tộc lớn.

    Cho nên đại bộ phận chân khí của võ giả Hậu Thiên đều là thông qua các cách tu luyện khí công, linh khí, sát khí trong thế tục truyền lưu, lục lọi mà tu luyện được.

    Tuy rằng tuyệt đại đa số chân khí tự mình lục lọi tu luyện ra không lợi hại bằng chân khí dùng nội công chính thống tu luyện thành, nhưng loại chân khí này độ thành thạo cao, lại phù hợp với thân thể, có ưu thế nhất định.

    Giống như quân chính quy và bộ đội dân gian vậy, quân chính quy quả thực binh hùng tướng mạnh, trang bị mạnh mẽ, nhưng bộ đội dân gian số lượng đông đảo, khó tránh khỏi có một chút cao thủ, thực lực có thể địch nổi quân chính quy.

    Báo đen là võ giả Hậu Thiên tự mình tu luyện ra chân khí, với tư cách là một trong số sát thủ vương bài của công hội sát thủ Xiêm La, khi gã nhìn thấy chân khí đỏ rực trong tay Đường Vi, có chút ngoài ý muốn nhưng không hề sợ hãi.

    Quân chính quy chết trong tay không biết có bao nhiêu, chuyện này chỉ kích thích ý chí chiến đấu của gã!

    - Hừ, cô gái, nếu cô đã thích xen vào chuyện của người khác, vậy cùng chết đi!

    Sau khi Báo đen sử dụng chân khí, sự nhanh nhẹn tăng lên một đẳng cấp mới, đạp chân một cái, thân thể như tên rời cung, nhanh chóng xông về phía Đường Vi.

    Dù sao Đường Vi cũng là nữ giới, kỹ xảo chiến đấu không thể cương mãnh như vậy, sau khi hóa giải lực trùng kích của Báo đen, xoay người đá một cái!

    Báo đen căn bản không sợ, thông qua lần tiếp xúc trước, gã phát hiện chân khí của Đường Vi dường như không bằng mình.

    Một chiêu Đường Lang tí, ngăn cản chân của đối phương, Báo đen dùng cú đấm móc lên để tấn công!

    Đường Vi vội vàng lộn ngược ra sau để tránh, toàn thân toát mồ hôi lạnh.

    Nếu túng một chiêu quyền Thái này, e rằng cô không chết cũng chấn động não!

    Đường Vi cảm thấy tình hình không ổn, thực lực tên sát thủ này vượt qua dự đoán của cô, ít nhất cũng cùng cấp độ, đạt đến võ giả Hậu Thiên trung cấp!

    Vốn tưởng chỉ là sát thủ bình thường, nhưng Báo đen che dấu thực lực quá nhiều, khiến phán đoán của cô bị rối loạn.

    Tần Xuyên trong xe cũng chú ý tới điểm này, cứ tiếp tục như vậy, quá nửa Đường Vi sẽ bị thương.

    Hắn không chờ nữa, mở cửa xe ra, hô lớn:

    - Vi Vi! Tôi tới đây! Tôi giúp chị cùng nhau đánh chết thằng khốn này!

    - Không được! Cậu đừng tới đây! Rất nguy hiểm!

    Đường Vi nhảy dài một cái để tránh cú đấm thẳng của đối phương, sợ Tần Xuyên tới gần!

    Nhưng Báo đen lại ước gì Tần Xuyên đi ra, mục tiêu chính của gã là Tần Xuyên, về phần Đường Vi, căn bản không cần giao thủ nhiều.

    - Khà khà, đồ nhát gan, rốt cục mày cũng chịu đi ra!

    Báo đen thay đổi mục tiêu, chạy nhanh về phía Tần Xuyên!

    Đường Vi thầm kêu không tốt, nhưng tốc độ của cô dù dốc sức liều mạng cũng không đuổi kịp Báo đen, chỉ có thể hô lớn:

    - Mau chui vào xe trốn!

    Sao Tần Xuyên lại tránh né, bản thân hắn chỉ ước tên sát thủ này tới gần mình nhanh một chút. Bởi vì chênh lệch cảnh giới quá lớn, tên sát thủ này không nhìn ra công lực chân thật của Tần Xuyên.

    Gã cũng giống Đường Vi, chỉ cho rằng Tần Xuyên là một võ giả sơ cấp, đạo lý cũng y như vậy.

    Báo đen chỉ từ tư liệu biết được Tần Xuyên là một võ giả Hậu Thiên.

    Tuổi tác này đã có thực lực võ giả Hậu Thiên đã coi như rất giỏi, cho nên Báo đen không hề hoài nghi chút nào.

    Tần Xuyên ra vẻ bối rối, chạy trốn ra sau xe, sau đó nhặt lên hai viên đá nhỏ trên đất, giấu ở trong tay.

    Báo đen vọt qua chiếc BMW, một chiêu Ưng trảo công hung ác, đánh tới hai mắt Tần Xuyên!

    Nhưng hai viên đá trong tay Tần Xuyên mang theo hai đạo chân khí băng liên, âm thầm bắn tới huyệt Khí Hải và Quan Nguyên của báo đen!

    Khí Hải, Quan Nguyên chính là huyệt hiểm trên cơ thể người, sau khị bị đánh mạnh vào, cơ thể khí tức đại loạn, chân khí tán loạn, sinh ra tụ huyết trên diện rộng!

    Báo đen tuyệt đối không ngờ bản thân ngay cả đạn cũng có thể tránh được, nhưng hai viên đá nhỏ lại khó tránh hơn cả đạn!

    Bản thân gã chưa rõ chuyện gì xảy ra, Khí Hải và Quan Nguyên đã bị trọng thương!

    Hai cỗ chân khí lạnh như băng chui vào trong cơ thể, thân thể hắn ngưng trệ giữa không trung, tốc độ một trảo kia chậm dần.

    Đường tiến công của hai viên đá này nằm khuất tầm nhìn của Đường Vi, cô không biết chuyện gì xảy ra.

    Thừa cơ hội này, Đường Vi đuổi tới, từ sau vỗ một chưởng lên xương sống Báo đen!

    Chưởng ấn mang theo chân khí đỏ rực, có chút bá đạo, đánh Báo đen ngã lăn ra đất, phun máu.

    Thừa dịp bệnh, đòi mạng gã!

    Tuy Đường Vi không rõ vì sao tốc độ của Báo đen lại đột ngột chậm lại, nhưng cô vẫn bước một bước dài, một cước dẫm mạnh lên lồng ngực Báo đen!

    Đầu óc Báo đen vẫn rất tỉnh táo, giờ khắc này gã mới đột nhiên tỉnh ngộ, cao thủ chân chính lại là tên Tần Xuyên trốn trong xe!

    Tiên Thiên! Là chân khí Tiên Thiên!

    Người này căn bản không phải võ giả Hậu Thiên gì cả,hắn là võ giả Tiên Thiên hiếm như lông phượng sừng lân!

    Giờ Báo đen mới biết chuyện này, quả thực khóc không ra nước mắt, đúng là chẳng khác nào tháng sáu tuyết rơi!

    Một tên võ giả Tiên Thiên, xuất hiện có thể như One Punch Man vậy, một hit là ngỏm luôn, còn giả vờ sợ hãi trốn trong xe làm cái cờ lờ gờ tờ?!

    Quá hèn hạ! Quá vô sỉ! Còn có phong độ cao thủ hay không?

    Sớm biết mục tiêu là võ giả Tiên Thiên, cho dù là hội trưởng của gã tới cũng phải cân nhắc một chút, phái tên võ giả Hậu Thiên như gã chẳng phải là đi tìm chết sao?!

    Nhưng gã đã không còn cơ hội mật báo, bởi một cược của Đường Vi đã đạp vỡ tim gã!

    Thẳng cho tới khi chết, ánh mắt Báo đen đều hiện ra oán niệm vô hạn, nhìn Tần Xuyên đang thầm cười xấu xa.

    Đường Vi xác nhận sát thủ đã chết, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, quay người oán giận Tần Xuyên:

    - Không phải đã bảo cậu phải trốn trong xe sao?! Cậu có biết lúc vừa rồi rất nguy hiểm không?!

    Tần Xuyên ra sức vỗ tay:

    - Tiểu Vi Vi, chị thật lợi hại! Có chị bảo vệ, tôi không có chuyện gì!

    Cô gái này dốc sức như vậy, đương nhiên Tần Xuyên cần phải cổ vũ.

    Đường Vi cũng có chút mơ hồ:

    - Có thể là gã luyện công không đúng, vừa rồi chân khí đi nhầm đường, cho nên tốc độ giảm xuống, bằng không tôi rất khó thắng.

    - Khà khà, dù sao chị không có chuyện gì là tốt rồi. Chỉ có điều tên sát thủ này làm sao bây giờ? Thi thể lưu lại đây cũng không tốt lắm đi?

    Tần Xuyên hỏi.

    Đường Vi hé miệng cười:

    - Coi như cậu gan lớn, không sợ người chết. Ở đây cậu cũng không cần quan tâm, tôi sẽ cho người xử lý sạch sẽ.

    Lúc này, một chiếc xe gia đình đa dụng(Multi-Purpose Vehicle) từ xa chạy tới, một người đàn ông trung niên đi xuống, chính là Lam Trung Hoa!

    Lam Trung Hoa nhìn tên sát thủ đã tử vong dưới đất, cười nói:

    - Không ngờ giải quyết nhanh như vậy, thực lực của đại tiểu thư đúng là khiến người bội phục!

    Từ ngôn ngữ của y có thể thấy, y rất có lòng tin với thực lực của Đường Vi.

    Y không biết rằng, nếu không có Tần Xuyên ra tay, người chết rất có thể chính là Đường Vi.

    - Lam thúc, chú xử lý thi thể một chút, điều tra xem kẻ nào đã thuê, sau đó nói cho tôi biết.

    Đường Vi nghiêm mặt nói.

    Lam Trung Hoa gật đầu:

    - Tôi đã cho người tra xét, đại tiểu thư cùng Tần Xuyên phải cẩn thận, nếu như chúng có đồng lõa ở thành phố Đông Hoa, vậy sẽ có phiền phức.

    - Ừm, tôi biết rồi.

    Đường Vi kéo Tần Xuyên,cùng nhau trở lại xe, dứt khoát rời khỏi.

    Tần Xuyên hỏi:

    - Vi Vi, sao vừa rồi Lam thúc gọi chị là đại tiểu thư vậy, không phải ông ấy là bạn vong niên của cha chị sao?

    Đường Vi khinh thường nhìn hắn:

    - Là bạn vong niên của cha tôi, nhưng cũng là cấp dưới của cha tôi, gọi tôi một tiếng đại tiểu thư có gì sai sao?

    - Ẹc…

    Tần Xuyên câm nín, trong lòng thầm cân nhắc xem cô gái này có lai lịch gì. Công pháp kỳ quái, lại thêm có người hầu ẩn thân trong quán bar như Lam thúc.

    Thoạt nhìn thì còn có nhân mạch không tầm thường, bằng không cũng sẽ không giúp đi thăm dò sát thủ do ai thuê, đúng là càng ngày càng thần bí rồi…

    Hắn còn không biết Đường Vi vừa lái xe, vừa xem xét Tần Xuyên.

    Vừa rồi Báo đen đột ngột mất đi sức chiến đấu, nghĩ như nào cũng không thấy thích hợp. Hơn nữa từ đầu tới cuối Tần Xuyên đều không lộ vẻ sợ hãi, bối rối, đối với cái chết của Báo đen cũng rất bình tĩnh.

    Điều này khiến Đường Vi không khỏi suy đoán, liệu có phải do Tần Xuyên vụng trộm làm gì không? Hay có ẩn tình gì bên trong?

    Hai người đều có tâm sự, trên đường trở lại tiệm Internet, không ai nói câu gì.
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Toàn Năng Khí Thiếu
    Chương 48: Mưu đồ Bí mật
    Cùng đêm đó, hội sở Vân Sơn thành phố Đông Hoa.

    Đây là một câu lạc bộ tư nhân mà cả thành phố đều biết, có thể tới nơi này đều là nhân vật có máu mặt.

    Trần Hạo Bân lái chiếc Infitini Q60 mui trần của mình, sau khi đến cổng ra vào, giao chìa khóa cho bảo vệ, đi vào trong đại sảnh.

    Khi xuyên qua đại sảnh, một số nam nữ bên trong đều chỉ trỏ về phía gã. Có người địa vị không thua gã thì cười nhạo không hề che dấu.

    Sắc mặt Trần Hạo Bân âm trầm, từ ngày phái đám người Trương Đại Bưu đi đối phó với Tần Xuyên, trái lại còn bị chúng mắng chửi trên đường, video bị tung lên mạng.

    Trần Hạo Bân gã tốt xấu gì cũng là chủ nhiệm ngân hàng thương nghiệp ở thành phố Đông Hoa, quá khứ đều là phong quang vô hạn, hiện giờ lại trở thành trò cười của rất nhiều người.

    Bất kể là đi làm hay ở trong nhà, gã đều không ngẩng đầu lên nổi, giống như bất cứ lúc nào cũng có người đang cười nhạo gã.

    Vốn gã muốn gọi điện chửi cho đám người Trương Đại Bưu một trận, hỏi rõ nguyên do, nhưng điện thoại không gọi được, điều này khiến gã càng căm tức hơn.

    Đi vào một gian phòng đặt sẵn, bên trong đã có vài tên công tử đang uống rượu, còn có hai tên đang ôm cô nàng xinh đẹp khí chất không tầm thường.

    - Hạo Bân, ông tới rồi! Tới đây, trước tiên làm vài chén!

    Một tên con trai xấu xí nâng chén.

    Trần Hạo Bân chứng kiến đám người này, cuối cùng lộ ra vẻ tươi cười, đây là đám ‘nhị đại’ thuộc vòng quan hệ của hắn, trong nhà có người buôn bán, có người làm quan, từ nhỏ đã quen lẫn nhau.

    - Hầu tử, ông lại gầy đi rồi, đừng chơi phụ nữ nhiều quá, cẩn thận lại đột tử trên giường.

    Trần Hạo Bân rót nửa cốc Whiskey, chạm cốc cùng đối phương, một hơi uống sạch.

    Tên hầu tử này họ Hầu, trong nhà làm nghề quản lý tài sản tài chính, thuộc về hạng nằm chơi kiếm tiền, mỗi ngày đều rất phóng túng.

    - Này, năm nay thị trường không tệ, đầu tư 30 triệu, lời 20 triệu. Ông già có chút khích lệ cuối cùng tôi cũng làm được chút chuyện, đương nhiên tôi phải tự thưởng cho mình, chơi thêm vài cô em rồi!

    - Ông bớt khoác lác đi, ai không biết mấy ông dựa vào quan hệ nội bộ, lừa gạt đám dân chơi cổ phiếu kia, không phải là bản lĩnh thực sự.

    Một tên con trai mặt vuông khác hừ một tiếng.

    - Đậu xanh rau má, Mã Kim Bằng, ông đây dù là lừa gạt được 20 triệu cũng mạnh hơn mi! Ông làm phó cục cảnh sát, chút tiền lương đó còn không đủ cho tôi chơi một đêm!

    - Hiện giờ ông đây làm phó cục, chính là trải đường, kiếm chút công lao. Qua ba năm, năm năm nữa tôi tiến vào tỉnh, đến khi đó mấy ông gọi tôi là ông Mã rồi!

    Trần Hạo Bân híp mắt lại, nói:

    - Lão Mã, hiện giờ ông làm phó cục, quyền lực trong tay không nhỏ đi?

    Mã Kim Bằng cười đắc ý:

    - Tạm được, dù sao cục trưởng cũng là dượng tôi, bình thường ông ấy đi chơi mạt chược, chuyện trong cục đều do tôi quyết định!

    - Vậy ông nên giúp anh em một chuyện.

    Trần Hạo Bân cười nói.

    Mã Kim Bằng cười xấu xa:

    - Tôi biết ngay hôm nay ông bảo tôi đi ra, quá nửa là vì chuyện kia. Yên tâm đi! Ông nói cho tôi tin tức về thằng nhóc tinh trùng lên não đó, tôi xả giận cho ông!

    - Anh em tốt, vậy thì nhờ ông rồi.

    Trần Hạo Bân hưng phấn nâng chén.

    Mã Kim Bằng vỗ ngực:

    - Chuyện nhỏ! Chẳng phải chỉ là một thằng dân đen sao? Loại người này tùy tiện gán cho một tội danh, giết chết cũng không ai dám quản!

    ***

    Rạng sáng, khách sạn Tứ Hải thành phố Đông Hoa.

    Đây là một khách sạn có sai do Tứ Hải bang đầu tư, ngoài kiếm tiền còn có sòng bạc ngầm và hàng loạt các giao dịch đen diễn ra ở đây.

    Trong một gian phòng, Vương gia đại công tử Vương Thế Huân đang sắc mặt phiền muộn nổi giận với một người nước ngoài.

    Năm phút trước, bọn họ ở công viên Hà Tân tìm được một chiếc Carola đã hỏng, còn thi thể Báo đen đã không thấy đâu.

    Điều duy nhất có thể xác định chính là Báo đen đã chết, bởi vì Chip sinh mệnh gắn trên người gã đã biểu hiện nhịp tim ngừng đập.

    - Quỷ Dạ Xoa! Không phải ông nói Báo đen là sát thủ vương bài của công hội Xiêm La sao? Lão tử bỏ ra 1,5 triệu, ông chỉ phái đi một tên phế vật như vậy?!

    Một nam tử mặt sẹo, da ngăm đen, vóc người cường tráng, mặc áo ngắn tay màu đen bó sát người, mái tóc khô vàng rối tung, đây chính là phó hội trưởng công hội sát thủ Xiêm La, Quỷ Dạ Xoa.

    Trong mắt kẻ này lóe ra vẻ lạnh lẽo, trầm thapas đáp:

    - Nếu không phải chúng tôi muốn mở rộng nghiệp vụ sang bên Hoa Hạ, giá cả của Báo đen ít nhất cũng là 2,5 triệu, cho nên số tiền kia không đắt.

    Hơn nữa, Vương tiên sinh, tôi hoài nghi tình báo bên cậu cung cấp cũng không chính xác. Chúng tôi phát hiện ở hiện trường có hai viên đạn đặc chủng, điều này nói rõ Đường Vi hoặc Tần Xuyên có súng.

    Súng ở Hoa Hạ là thứ bị khống chế nghiêm khắc, đột nhiên xuất hiện chuyện này, ảnh hưởng lớn tới sự phát huy của Báo đen.

    - Mẹ nó, sao chúng tôi biết được chúng làm cách nào có được súng! Hơn nữa tên Tần Xuyên kia chỉ là một tên trông Net, cho dù là một võ giả Hậu Thiên, có thể mạnh tới mức nào? Sát thủ của các ông đều là ăn hại sao?!

    - Nếu như Đường Vi cũng là võ giả Hậu Thiên, 2 vs1 thì Báo đen bị giết cũng là hợp lý. Vương tiên sinh, tôi cảm thấy tình báo của các cậu không đúng, hại chết một mãnh tướng của chúng tôi.

    Trong giọng nói của Quỷ Dạ Xoa cũng mang theo lửa giận.

    Y nghe theo lệnh của hội trưởng, mang theo vài tên sát thủ mạnh mẽ tới Hoa Hạ nhận nhiệm vụ, không ngờ lần đầu ra tay đã gặp bất lợi, nhiệm vụ đầu tiên đã tổn thất một tên sát thủ!

    - Thế Huân, không được nóng nảy!

    Đột nhiên Vương Chấn Thiên một mực ngồi trên ghế khoát tay áo, vẻ mặt thản nhiên.

    Lúc này Vương Thế Huân mới thấy mình đã thất thố, vuốt tóc, khôi phục dáng vẻ công tử.

    - Quỷ Dạ Xoa tiên xinh, Vương mỗ này cần xin lỗi rồi. Thực tế tôi cũng không rõ cô gái Đường Vi kia mạnh bao nhiêu, đã khiến anh tổn thất một tên thủ hạ, thật xin lỗi.

    Vương Chấn Thiên mỉm cười nói.

    Quỷ Dạ Xoa hừ lạnh một tiếng:

    - Nhiệm vụ thất bại là chuyện thường trong giới sát thủ, chỉ là chuyện này ảnh hưởng tới danh tiếng công hội sát thủ Xiêm La chúng tôi, thật đáng giận!

    - Ha ha, thất bại rồi, vậy tìm lại mặt mũi là được.

    Ánh mắt Vương Chấn Thiên lập lòe:

    - Tôi nghe nói Quỷ Dạ Xoa tiên sinh có thể xếp hạng trước hai mươi trong bảng sát thủ?

    Quỷ Dạ Xoa nhếch miệng cười lạnh:

    - Sao hả, ông muốn mời tôi tự mình ra tay? Giá tiền của tôi hoàn toàn không cùng cấp độ với sát thủ bình thường đâu!

    - Hả? Xin cứ nói?

    - Một đầu người, 10 triệu!

    Quỷ Dạ Xoa không chút khách khí, mở miệng.

    - Ông đang cướp ngân hàng sao?! Đầu người làm bằng vàng cũng không đáng giá 10 triệu!

    Vương Thế Huân không nhịn được, chen ngang.

    - Ngu xuẩn, sát thủ top 20 trên bảng sát thủ, muốn mời ai đều cần dùng trên chục triệu, top 3 thì khởi điểm đã là 100 triệu. Không tin thì cậu có thể đi hỏi các công hội top 10 khác.

    Vương Chấn Thiên do dự một chút, dò hỏi:

    - Xin hỏi Quỷ Dạ Xoa tiên sinh, thực lực của ông thuộc cấp độ gì?

    - Võ giả Tiên Thiên sơ cấp!

    Quỷ Dạ Xoa ngạo nghễ ngẩng đầu, danh hiệu này là chứng minh cường giả đương thời tốt nhất.

    Ánh mắt cha con Vương gia đều ngưng lại, võ giả Tiên Thiên! Khó trách người này có thể tiến vào Top 20!

    Chỉ có điều Xiêm La có thể đứng vào Top 10 tổ chức sát thủ, có một hai tên võ giả Tiên Thiên cũng là chuyện đương nhiên.

    - Nghe nói một vị võ giả Tiên Thiên sơ cấp có thể đấu với 10 tên võ giả Hậu Thiên cao cấp, nói như vậy, chỉ cần Quỷ Dạ Xoa tiên sinh ra tay, Tần Xuyên và Đường Vi ắt phải chết?

    - Đúng vậy!

    Quỷ Dạ Xoa quả quyết đáp.

    Vương Chấn Thiên vỗ tay ghế:

    - Được! 20 triệu! Giao trước 10 triệu, đợi khi Quỷ Dạ Xoa tiên sinh mang đầu hai người họ tới, tất sẽ dâng thêm 10 triệu!

    Quỷ Dạ Xoa không ngờ đại lão bang hội này thật hảo sảng, nhưng đúng lúc y cũng muốn tìm về mặt mũi bang hội, 20 triệu tuy là giá quy định, thế nhưng cũng không coi là thiệt thòi.

    - Một lời đã định! Chờ mai tiền tới tài khoản, tôi sẽ đi lấy đầu chúng!

    Quỷ Dạ Xoa nói xong, liền đi ra khỏi phòng.

    Đợi người vừa đi, Vương Thế Huân buồn bực nhìn cha mình:

    - Cha, người tiêu 10 triệu giết Tần Xuyên thì cũng thôi, còn cần tốn 10 triệu giết Đường Vi? Cần phải vậy sao?

    Vương Chấn Thiên đứng dậy, ánh mắt âm trầm nhìn cảnh đêm bên ngoài.

    - Trước đây cha cho rằng Đường gia không còn tồn tại, lưu lại một Đường Vi cũng không sao, không ngờ thực lực của cô ta còn mạnh như vậy. Nhưng cô ta còn có con đường lấy được súng, điều này nói rõ trong tay cô ta còn nắm giữ chút nhân mạch Đường gia lưu lại.

    Cô ta không thể lưu lại, thừa cơ hội này cùng tiêu diệt luôn. Cũng là vì lần hợp tác giữa chúng ta và Nhật Bản sắp tới, diệt trừ hết tai họa ngầm… Đợi khi chúng ta hợp tác thành công, kiếm được tiền, 20 triệu không coi vào đâu.

    Vương Thế Huân giật mình, cười tà nói:

    - Vẫn là cha cân nhắc chu đáo!
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)