Võng Du Toàn Chức Cao Thủ - Hồ Điệp Lam

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Toàn Chức Cao Thủ
    Tác giả: Hồ Điệp Lam
    Chương 1356: Tiễn bước Hư Không

    Edit & beta: Lá Mùa Thu
    Nguồn: Toàn Chức Cao Thủ

    Edit & beta: Lá Mùa Thu

    Fan sân nhà la ó đả đảo Ngụy Sâm rất lâu, chỉ để hụt hẫng tột cùng khi ngước nhìn tỉ số trên màn hình lớn.

    1 - 2.

    Họ đã để mất 2 điểm. Hư Không cách top 8 vốn đã rất xa, nay mất thêm 2 điểm này, đường tương lai càng lúc càng tăm tối.

    Phần đấu kế tiếp là lôi đài. Hưng Hân phái Đường Nhu, Bánh Bao, Phương Duệ ra trận, đánh với đội hình Cát Triệu Lam, Dương Hạo Hiên và Ngô Vũ Sách của Hư Không. Một số fan chưa chịu tắt hi vọng vẫn cố sức hô hào cổ vũ đội nhà. Đáng buồn thay, Đường Nhu khởi đầu quá bá, suýt nữa thì một chấp hai. Đến Bánh Bao lên sân, dùng 17% HP hốt Dương Hạo Hiên dặt dẹo máu.

    Ngô Vũ Sách ra trận trong tình thế bắt buộc phải 1v2. Cả nhà thi đấu chìm trong một màu chết chóc. Mùa giải này, Hư Không có lẽ phải kết thúc ở đây thật rồi. Khán giả sân nhà không đành lòng hô hào nữa, vì họ không nỡ đặt mọi áp lực lên vai một tuyển thủ đội mình. Thất bại của cả mùa giải không phải lỗi riêng một người.

    Fan Hư Không đã bi quan đến thế, nhưng Ngô Vũ Sách vẫn chưa bỏ cuộc. Tuyển thủ chuyên nghiệp vốn sẽ nhận thức rõ hơn người bình thường về độ khó của một trận đấu, nhưng giờ phút này, so với khán giả, tuyển thủ chuyên nghiệp càng sẽ chờ mong kỳ tích xảy ra, càng sẽ tin tưởng mình có thể tạo nên kỳ tích.

    Xách kiếm ra trận, Quỷ Khắc chém phăng đầu Bánh Bao Xâm Lấn. Với nửa cây máu, cô nghênh đón Hải Vô Lượng.

    Đúng với truyền thống Hư Không, bản đồ là địa hình đường phố. Vừa khéo, nó cũng là khoảng trời vẫy vùng cho thánh chơi zâm Phương Duệ.

    "Lần này sẽ không thua mi nữa." Vào game, Phương Duệ chat lên kênh chung. Ở trận lượt đi, Phương Duệ từng thua dưới tay Ngô Vũ Sách, nhưng lần đó hắn gặp Ngô Vũ Sách khi đã hốt xong một tướng, lại vẫn có thể lấy được nửa cây máu của Quỷ Khắc trước khi ngã xuống, coi như đã quá thành công cho lôi đài. Lần này Hải Vô Lượng mới là người có ưu thế về HP, chưa kể đấu pháp khí công sư của hắn cũng đã triệt để thành hình sau cả vòng bảng tập tành mài giũa.

    "Mi cứ thử xem." Ngô Vũ Sách kiên định trả lời, dù mọi khi rất ít nói. Hắn biết Phương Duệ rất lợi hại. Vốn đã ra mắt cùng năm, Ngô Vũ Sách còn đối đầu với cái zâm của khí công sư dưới tay Phương Duệ sớm nhất. Lần trước đến sân khách đánh với Hưng Hân xong, Phương Duệ kéo hắn ra đánh thêm vô số trận, đến mức đếm hết nổi ai thắng nhiều hơn ai. Ngô Vũ Sách chỉ biết một điều, rằng đấu pháp đó của Phương Duệ chắc chắn ngon.

    Sự thật chứng minh cho tất cả. Phương Duệ quả thật đã đưa khí công sư lên một hướng đi mới. Tuy các khí công sư chính thống đều không vừa mắt với hắn, nhưng giờ Triệu Dương giải nghệ rồi, còn ai cầm trịch nghề này nữa đâu? Top Ngôi Sao mùa mười không có nghề khí công sư, nhưng năm sau thì chưa chắc. Năm sau, nhờ vào thành tích của Hưng Hân và biểu hiện của Phương Duệ, hắn sẽ lọt top với nghề khí công không chừng! Lúc đó, những ai khinh bỉ khí công sư chơi zâm của hắn sẽ ăn vả đau điếng cho mà xem!

    Các chú không vừa mắt đấu pháp của anh, nhưng anh lại là đệ nhất khí công.

    Mỗi lần nghĩ đến tình cảnh ấy, Ngô Vũ Sách đều cảm thấy rất giải trí. Hắn muốn Phương Duệ đạt đến, nhưng hắn không muốn trở thành đá lót đường cho Phương Duệ. Vì thắng lợi của Hư Không, bóp mũi Phương Duệ là chuyện phải làm.

    Ta sẽ không thua!

    Mùa giải này, Hư Không vẫn chưa kết thúc đâu!

    Ánh đao mang theo linh hồn quỷ dữ gào thét, Ngô Vũ Sách đánh một trận cương mãnh tột độ, hung hãn hơn cả trận trước.

    Hắn thắng.

    Thắng?

    Khi kết quả xuất hiện, khán giả sân nhà cũng phải trố mắt. Quỷ Khắc của Ngô Vũ Sách mới là người sống sót cuối cùng, với 4% HP vỏn vẹn.

    "Nhà mi..." Phương Duệ chỉ để lại một lời trăn trối. Đụng phải đối thủ như Ngô Vũ Sách, đôi khi trường phái chơi zâm cũng bó tay. Người như hắn quá dũng mãnh, quá dứt khoát, các trò tâm lý chiến của trường phái chơi zâm đều vô dụng. Hắn chỉ hỏi kiếm trong tay mình, dùng nó chém sạch mọi thù địch.

    Chiến thắng lôi đài thuộc về Hư Không. Fan Hư Không vốn đã hết hi vọng, giờ đây bỗng như sực tỉnh. Cả nhà thi đấu như một ngọn núi lửa ngủ say trăm năm, nay đột ngột phun trào dữ dội. Khoảnh khắc ấy, nhiệt huyết như dung nham tràn lấp, thiêu cháy tất cả. Giữa biển người ồn ào đó, ba tướng lôi đài Hưng Hân đi xuống hàng ghế tuyển thủ mà phải gào lên mới nói chuyện với đồng đội được.

    3 - 2, Hư Không dẫn trước.

    Nếu thắng luôn đoàn đội, Hư Không sẽ có thêm hi vọng với tỉ số chung cuộc 8 - 2?

    Biểu hiện kiên cường bất khuất của Ngô Vũ Sách trên sân không chỉ đem về cho Hư Không 2 điểm, mà còn nhen lên hi vọng của fan đối với chiến đội. Nhưng rồi, cũng chỉ đến đó mà thôi.

    Ngô Vũ Sách thở dài xoay góc nhìn. Trong tầm mắt hắn, toàn là xác đồng đội ngã trên mặt đất.

    Thanh Chi Khu, Người Gác Linh Cữu, Quỷ Đăng Huỳnh Hỏa, Trong Suốt 50%.

    "Chỉ còn hai đứa mình thôi!" Ngô Vũ Sách trước nay không dễ nản lòng, nhưng lúc này, hắn sắp phải chứng kiến kết cục đội nhà.

    "Ừ." Phùng Sơn Quỷ Khấp lưng tựa lưng Quỷ Khắc mà đứng. Lý Hiên chỉ đáp đơn giản một câu.

    Hư Không Song Quỷ, hai tướng cuối cùng trong trận của Hư Không. Tuy được gọi là cặp đôi đi vào kinh điển, nhưng đòi bọn họ lấy hai chấp năm thì hơi quá. Hưng Hân đã bao vây họ triệt để, chỉ chưa xông lên đánh thôi. Phùng Sơn Quỷ Khấp chẳng còn bao nhiêu mana, không thể duy trì tường phòng ngự Quỷ Liên Hoàn, Hưng Hân chỉ chờ Quỷ Trận lụi tàn, sẽ thong thả lao vào chém giết.

    "Cái cuối đây." Lý Hiên nói. Linh hồn quỷ dữ cuộn trào trên lưỡi kiếm Phùng Sơn Quỷ Khấp, hắn ngâm xướng Quỷ Trận cuối cùng.

    Ầm!

    Mộc Vũ Tranh Phong lại nã pháo đúng lúc này. Lý Hiên không thể không ngắt chiêu né pháo.

    "Chậc, cái cuối cũng mất rồi." Phùng Sơn Quỷ Khấp đã cạn kiệt mana.

    "Vậy xong luôn rồi phải không?"

    "Ừ, xong rồi..."

    Quỷ Trận tắt dần, có không gian trống, quân Hưng Hân ùa lên. Người ở gần, kẻ ở xa, cùng nhau focus. Hư Không Song Quỷ chết trận, giữa vùng đất Quỷ Liên Hoàn họ đã thủ hộ bấy lâu.

    Lượt đấu thứ 33 kết thúc với chiến thắng thuộc về đội khách Hưng Hân, tỉ số chung cuộc 7 - 3. Chiến đội Hư Không chỉ giành được 3 điểm, chính thức mất cơ hội đi tiếp cho mùa giải này. Cho dù các đối thủ cạnh tranh có sẩy chân đi nữa, năm lượt còn lại cũng không đủ cho họ san bằng khoảng cách quá lớn với top 8. Chỉ những ai cực kỳ lạc quan mới sẽ tiếp tục tia hi vọng xa vời, rằng đối thủ cạnh tranh không giành thêm điểm nào nữa, bị Hư Không vượt mặt. Thế nhưng có thể ư?

    Khi trận Hư Không vs Hưng Hân vừa tuyên bố kết quả, fan Hư Không lập tức tìm đọc tin chiến sự.

    Bách Hoa thắng đậm Yên Vũ 9 - 1 trên sân nhà, gia tăng cách biệt với Hư Không từ 23 điểm lên 29 điểm.

    Ba Lẻ Một toàn thắng Thần Thoại 10 - 0, gia tăng cách biệt với Hư Không từ 28 điểm lên 35 điểm.

    Còn một trận chưa đánh xong!

    Đó chính là trận được quan tâm nhất lượt này: Lôi Đình vs Hô Khiếu.

    Hai phần cá nhân, Lôi Đình bị dẫn trước 1 - 4. Đôi bên đang giằng co kịch liệt trong đoàn đội.

    Gần đây Hô Khiếu đấu đoàn đội mạnh lắm! Đấu pháp chia tách địch thành một kèm một, từng chơi chết nhiều đội mạnh chứ chẳng đùa. Có khi nào trận này thắng luôn không? Nếu Lôi Đình thua 1 - 9 và cứ tiếp tục thua mãi, và nếu Hư Không thắng mãi, thì có phải Hư Không ẵm slot của Lôi Đình rồi?

    Ít ỏi fan Hư Không vẫn ôm ảo tưởng click vào xem trận đoàn đội Lôi Đình vs Hô Khiếu đang diễn ra. Sau đó, họ đành tự tay dập tắt tia hi vọng mỏng manh sau cùng.

    Lôi Đình đã đưa khái niệm đấu đoàn đến một tầm cao mới. Dàn tuyển thủ Lôi Đình xét cá nhân thì không ai xuất sắc vượt trội, nhưng mỗi một người trong họ đều như sinh ra để chơi mass war. Trình chiến thuật cao, ý thức phối hợp mạnh, thực lực đội ngũ tạo nên từ họ không thua kém bất kỳ quân đoàn nào.

    Trong khi đó, đấu pháp mới của Hô Khiếu lại chính là sự trái ngược của Lôi Đình. Dàn tuyển thủ Hô Khiếu tạo nên một đội ngũ không đánh theo đội ngũ. Lối đánh của họ là biến đấu đoàn thành đấu solo. Nhờ vào đó, họ đánh bại hết mấy đội mạnh, nhưng khi gặp phải Lôi Đình, Hô Khiếu chẳng khác nào gặp khắc tinh. Lôi Đình là quân đoàn có tính phối hợp mạnh nhất, tính tập thể mạnh nhất toàn Liên minh. Hô Khiếu bó tay trong việc tách rời đội hình Lôi Đình, cũng đồng nghĩa với đấu pháp một kèm một thất bại.

    Đánh đến tận lúc này đã là max sức Hô Khiếu. Nhưng tiếc thay, chiến thắng thuộc về Lôi Đình.

    6 - 4.

    Trận Hô Khiếu vs Lôi Đình chấm dứt, tổng điểm các đội đang tranh nhau suất vào vòng chung kết cũng đã có.

    Hư Không triệt để về làng, trong khi Bách Hoa đuổi kịp gót chân Hô Khiếu, hiện đồng điểm 208. So tổng tỉ số hai lượt, Bách Hoa kém hơn nên tạm xếp hạng 9. Thứ hạng hiện tại đều chỉ mang tính tham khảo, khoảng cách điểm số giữa các đội mới là mấu chốt. Nếu cách biệt quá gần, chỉ một lượt là đủ xoay chuyển tình thế. Lượt đấu này kết thúc, khu vực hạng 5 đến hạng 9 có Hưng Hân đứng đầu với 219 điểm, Hô Khiếu và Bách Hoa đứng cuối với 208 điểm, cách biệt 11 điểm. Trong các đội nằm dưới Hưng Hân, có ba đội sắp đối đầu trực tiếp. Khoảng cách 11 điểm này thật khó giữ vững.

    Vì thế, lượt đấu 33 chỉ kết thúc như một cửa ải phải qua. Hư Không về nghỉ khỏe, các đội còn lại chưa một đội nào được tính an toàn.

    Lượt đấu thứ 34 là cơ hội cướp điểm cực tốt cho Hưng Hân. Đối thủ của họ là chiến đội Khinh Tài vốn không quá mạnh, mùa giải này cũng đã tan mọi hi vọng, nên Trần Quả chỉ kém viết luôn 10 điểm lên cột Hưng Hân mình.

    Tuy nhiên, đội hình xuất chiến lượt 34 lại khiến Trần Quả bất an.

    "Chú mày không lên đấu đoàn đội?" Trần Quả tròn mắt nhìn Diệp Tu khi cái tên Quân Mạc Tiếu thiếu vắng trong danh sách.

    "Ừ, mấy lượt sắp tới tui sẽ coi tình hình, cố gắng nghỉ ngơi chút." Diệp Tu nói.

    Trần Quả sửng sốt.

    Cô từng nhiều lần lo lắng cho tuổi thọ nghề của Diệp Tu, nhiều lần nghĩ có phải Diệp Tu đã quá lao lực hay không. Từ game đến đấu trường chuyên nghiệp, từ kinh doanh đến chiến thuật, từ huấn luyện đến tạo trang bị, không một phương diện nào Diệp Tu không lao tâm.

    Hắn không biết mệt thật ư?

    Trần Quả từng tự hỏi thế đấy. Và hôm nay, Diệp Tu thẳng thắn nói với cô rằng: Có, hắn biết mệt, thỉnh thoảng hắn cũng cần nghỉ ngơi.​
     
    dragonsavior thích bài này.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Toàn Chức Cao Thủ
    Tác giả: Hồ Điệp Lam
    Chương 1357: Sẩy tay

    Edit & beta: Lá Mùa Thu
    Nguồn: Toàn Chức Cao Thủ

    Edit & beta: Lá Mùa Thu

    Diệp Tu cũng biết mệt chứ.

    Có một vài lúc, nghị lực sẽ chiến thắng mệt nhọc, và Trần Quả tin rằng Diệp Tu không thiếu nghị lực. Nhưng một khi hắn đã muốn nghỉ ngơi, thì lý do cũng giống như việc phải để Ngụy Sâm và La Tập lên đánh vậy: Hắn cần chuẩn bị cho vòng chung kết. Hắn cần 100% tinh thần và sức lực để đối mặt với vòng đấu gian khổ ấy.

    Hiện nay, tuy đang lún chân vào vũng lầy cuộc chiến top 8, Hưng Hân vẫn là người dẫn trước nhiều nhất. Khi nhìn kế hoạch train đoàn đội của Hưng Hân tuần này thiếu đi Diệp Tu và Quân Mạc Tiếu, Trần Quả luôn phải cố hướng mình vào suy nghĩ lạc quan nhất có thể.

    Chẳng lâu sau, lượt đấu thứ 34 mở màn vào ngày 8 tháng 5.

    Năm đội tranh vé bao gồm Hưng Hân ra sức yolo trên con đường giành điểm. Xếp trước họ, các ông lớn đều đã bắt nhịp train cho vòng chung kết.

    Chiến đội Lam Vũ liên tục thay đổi đội hình đấu đoàn.

    Chiến đội Vi Thảo cố gắng thử nghiệm các lối đánh không quá dựa dẫm Vương Kiệt Hi nữa.

    Chiến đội Bá Đồ từ lúc cho ba lão tướng đồng loạt lên sân thì ngừng luôn chế độ thay phiên. Mỗi lượt đấu, mỗi người đều đánh một trận cá nhân và một trận đoàn đội.

    Lượt này, Bá Đồ tọa trấn sân nhà, nghênh đón chiến đội Nghĩa Trảm.

    Hai đội vốn không có ân oán gì, nên fan Bá Đồ chỉ hô hào cổ vũ như thông thường. Tuy nhiên, khi cặp đấu solo đầu tiên xuất hiện trên màn hình lớn, cả nhà thi đấu đều sửng sốt.

    Bá Đồ, Trương Giai Lạc.

    Nghĩa Trảm, Tôn Triết Bình.

    Chiến đội Bách Hoa, Phồn Hoa Huyết Cảnh, một trong các cặp đôi kinh điển nhất Liên minh. Cặp đôi hợp tác ngày xưa, nay bất ngờ chạm trán nhau trên sàn đấu.

    Đã lâu không gặp, khi gặp lại cũng là lúc đối đầu.

    1 điểm solo này không quá ý nghĩa với Bá Đồ và Nghĩa Trảm hiện tại, nhưng ý nghĩa của nó với Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc thì...

    Cả fan Bá Đồ sân nhà lẫn fan Nghĩa Trảm tháp tùng chiến đội đều không có ràng buộc sâu với Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc như fan Bách Hoa, nhưng, có ai chưa từng nghe kể về năm tháng điên cuồng của hai người này?

    Trong sử sách Vinh Quang, Phồn Hoa Huyết Cảnh chắc chắn sẽ là một nét mực dày. Tuy hai người đến cuối cùng vẫn không thể đoạt quán quân, nhưng chiến trường đâu chỉ lấy thành bại luận anh hùng?

    Trăm hoa đã úa tàn từ mùa hè năm năm trước. Đêm nay gặp lại trong trận, giữa Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc không còn Phồn Hoa Huyết Cảnh, mà chỉ có thắng thua.

    Song với khán giả, thắng thua trận này không quá quan trọng với cả hai đội nên đó không phải mối quan tâm chính. Cái họ tò mò là, không biết cặp đôi hợp tác để lại bao tiếc nuối này khi chạm mặt trên sàn đấu, sẽ nói gì với nhau.

    Thế là chẳng ai nghiêm túc nhìn nhân vật hành động thế nào cả. Mọi cặp mắt chỉ dán chặt vào kênh chung.

    Không một dòng chat nào xuất hiện.

    Hai người không trao đổi, không trò chuyện. Cùng spawn ra, cùng lao lên, gặp nhau giữa bản đồ.

    Phồn hoa nở rộ, phủ lấp cả người Bách Hoa Liễu Loạn, nhưng cuồng kiếm đã không còn muốn đắp nên huyết cảnh. Cho dù có, huyết cảnh ấy cũng sẽ đắp nên từ máu của chính Bách Hoa Liễu Loạn.

    Xông lên!

    Cuồng kiếm sĩ Tái Thụy Nhất Hạ dưới tay Tôn Triết Bình lao vào không chút đắn đo. Đấu pháp Bách Hoa của Trương Giai Lạc, trên đời còn ai hiểu rõ hơn hắn? Đấu pháp kia tạo thành bởi hiệu ứng ánh sáng. Khác với sát thương, hiệu ứng ánh sáng là thứ đồng đội không được miễn nhiễm. Nói cách khác, Bách Hoa vốn gây tổn hại cho cả địch lẫn ta. Từng chiến đấu bên nhau trong vùng ánh sáng Bách Hoa, làm đồng bọn ăn ý nhất của Trương Giai Lạc, Tôn Triết Bình sao có thể không giỏi nhận biết phương hướng, tìm đến con mồi?

    Chỉ có điều, lần này con mồi hắn cần tìm, lại là chủ nhân ánh sáng.

    Huyết Ảnh Cuồng Đao!

    Trọng kiếm đỏ rực màu máu xé toạc ánh sáng thành một con đường, Tái Thụy Nhất Hạ sải bước ung dung như đang ở nơi vắng bóng mưa bom bão đạn.

    "Ờ..." Cả nhà thi đấu đồng loạt tỏ ý tụi tui đã hiểu!

    Góc nhìn của Tôn Triết Bình cho mọi người thấy rằng, ánh sáng Bách Hoa không làm hắn hoang mang lạc lối. Trong tầm nhìn của hắn, mọi thứ rất quang đãng.

    Thiệt luôn! Quả nhiên là hợp tác cũ mà, hiểu nhau đến thế là cùng.

    Bất ngờ ngay lúc này, khi Tái Thụy Nhất Hạ tiếp tục lao tới và chuẩn bị tóm lấy Bách Hoa Liễu Loạn, từng đợt sáng bỗng phủ xuống lớp lớp, nuốt chửng cả người hắn bên trong.

    Thế ư?

    Tôn Triết Bình xoay góc nhìn một vòng. Hắn có chút mông lung.

    Thì ra đấu pháp Bách Hoa đã cải biến quá nhiều! Mấy năm nay mình cố tình không để ý, giờ quả thật bị bỏ rơi rồi...

    Nhưng, chỉ vậy thôi đã muốn làm khó mình? Cơ chế tạo nên đấu pháp này, mình cũng sẽ mãi mãi không quên! Bây giờ bắt đầu học, sẽ đuổi kịp chứ?

    Tái Thụy Nhất Hạ tả xung hữu đột trong màn ánh sáng như đang tìm kiếm phương hướng. Ngoài trận, khán giả im lặng theo dõi. Trong trận, Trương Giai Lạc điều phối ánh sáng Bách Hoa mà vẻ mặt dần dần kinh ngạc.

    Đây không còn là đấu pháp Bách Hoa ngày xưa hắn đánh cùng Tôn Triết Bình, bởi bao nhiêu năm qua, level, trang bị, kỹ năng đều đã thăng cấp đến tận đâu đâu. Thế mà, chỉ trong trận đấu đầu tiên gặp lại, Tái Thụy Nhất Hạ có thể từng bước tìm hiểu, từ xa đến gần, dần dần hòa cùng một nhịp với đấu pháp Bách Hoa mới dưới tay hắn.

    Tôn Triết Bình muốn hiểu đấu pháp Bách Hoa, chỉ dùng thời gian một trận đấu.

    Không hổ là hợp tác cũ. Trương Giai Lạc nhìn Tái Thụy Nhất Hạ lao đến trước mặt mình, nhìn trọng kiếm chém xuống đầu mình không do dự. Bách Hoa Liễu Loạn nhảy tránh, đánh trả.

    Cuối cùng, Tái Thụy Nhất Hạ ngã xuống.

    Vượt trùng vây che mắt của ánh sáng Bách Hoa, hắn cũng đã chạm đến cực hạn.

    "Cố lên." Phút ngã xuống, Tôn Triết Bình nói.

    "Ừm." Trương Giai Lạc trả lời.

    Đó là những gì họ nói với nhau suốt cả trận...

    Cùng thời điểm, Diệp Tu giành về 1 điểm solo đầu tiên cho Hưng Hân dù không có tên trong danh sách đấu đoàn. Sau hắn, La Tập và Ngụy Sâm lên sân. La Tập thắng, còn Ngụy Sâm sẩy tay đánh rơi 1 điểm. Thắng thua trên sân đấu vốn rất bình thường, nhưng vì slot đánh của La Tập và Ngụy Sâm khá đặc biệt nên khi làm mất điểm, sẽ luôn có người đặt nghi vấn về cách Hưng Hân bố trí đội hình, cứ như thể nếu gạt họ đi, cho người khác lên đấu sẽ thắng chắc vậy.

    Trên đấu trường, làm gì có chuyện tuyệt đối?

    Thế nên, Ngụy Sâm mất điểm thì mất chứ vô tư lắm.

    Kế đến là đấu lôi đài, Hưng Hân vung tay hốt gọn, tiến vào đấu đoàn đội với tỉ số dẫn trước 4 - 1. Khi đội hình thiếu vắng Diệp Tu vừa hiện lên, cả nhà thi đấu lập tức xôn xao bàn tán.

    Hưng Hân bắt đầu cho chủ lực nghỉ ngơi à? Tự tin quá nhỉ?

    Đó là cách nhìn của mọi người. Không ai vì thế mà lo lắng, vì thực lực chiến đội Khinh Tài cũng không mạnh, lại thiếu đấu chí nữa.

    Thế mà cuối cùng, trên sân nhà, Hưng Hân lại thua trận đoàn đội.

    4 - 6.

    Màn hình lớn hiển thị rõ rệt tỉ số. Ở thời khắc mấu chốt để giành vé đi tiếp, Hưng Hân lại thua một trận đoàn đội. Nguyên nhân? Vì Diệp Tu không lên đánh. Kiểu gì cũng không thể không dính dáng đến việc này. Tuyển thủ ngồi ở vị trí át chủ bài là thế đấy, dù không ra trận, vẫn phải chịu trách nhiệm chính cho thất bại của chiến đội.

    Anh không lên đánh! Đó chính là cái sai lớn nhất của anh...

    Hưng Hân trả giá cho sự tự kiêu của mình!

    Nhiều tờ báo đã giật tít như trên, nhất là hội anti Hưng Hân.

    Sau trận đấu, phòng chờ Hưng Hân chìm trong im lặng.

    Sự vất vả của Diệp Tu, mọi người đều nhìn thấy. Bất kể tình huống thế nào, trong chiến đội Hưng Hân sẽ không một ai dị nghị với quyết định nghỉ ngơi của Diệp Tu, dù đang là thời khắc quyết định đi nữa. Họ chỉ đang tự trách bản thân, rằng khi Diệp Tu vắng mặt, họ liền thua điểm.

    Không ai nói gì, mọi người chỉ lặng lẽ ngồi nhìn tivi chiếu trận Luân Hồi vs Ba Lẻ Một.

    Trong quá trình giành điểm cực kỳ quan trọng, lại gặp phải một đối thủ như Luân Hồi, Ba Lẻ Một đúng bất hạnh. Thế nhưng một số người lại cảm thấy đây là may mắn cho Ba Lẻ Một. Hiện tại, không một đội nào cầm chắc vé hơn Luân Hồi. Sau 33 lượt đấu, tổng điểm của họ là 282, bỏ xa hạng nhì 42 điểm. Luân Hồi đã không cần thêm điểm trong vòng bảng nữa rồi. Họ hoàn toàn có thể cho chủ lực nghỉ ngơi, hoặc train lính mới, hoặc thử nghiệm chiến thuật, bởi họ không còn áp lực. Đối thủ của Luân Hồi có thể được lợi từ việc này. Vì vậy, gặp Luân Hồi là xui hay hên cũng chưa biết.

    Đánh solo, Ba Lẻ Một thắng hai trận. Luân Hồi quả nhiên phái tân binh lên sân. Mọi người đang chắc mẩm rằng đoán trúng rồi, thì tới lôi đài, Luân Hồi bỗng đưa ra đội hình mạnh nhất và giành về thắng lợi. Phần đấu đoàn, đội hình chủ lực nhất mùa giải cũng báo danh. Trận chiến trên tivi chưa kết thúc, nhưng thất bại của Ba Lẻ Một đã hiển hiện mồn một.

    Hai cúp quán quân trong tay, Luân Hồi vẫn khát vọng. Họ không hề thả lỏng bản thân, không để chiến đội chìm đắm, sa lầy. Họ vẫn luôn dốc sức mà đánh, một mực giữ lấy lòng tranh thắng trong mình. Họ không muốn lười biếng trước khi về đến đích.

    Cho chủ lực nghỉ ngơi? Luân Hồi không cần. Dàn tuyển thủ của họ đều đang trẻ trung, tràn trề sức lực. Với họ, mật độ thi đấu eSports mỗi tuần một trận không hề là gánh nặng.

    Luân Hồi thắng với tỉ số chung cuộc 8 - 2, không cho Ba Lẻ Một tí khoảng không nào để thở.

    Sau 34 lượt, Luân Hồi đạt tổng điểm 290. Cùng lúc, trận Lam Vũ vs Hạ Vũ cũng chấm dứt với chiến thắng 9 - 1 nghiêng về Lam Vũ. Tỉ số tuy đậm, Lam Vũ chỉ rút ngắn khoảng cách với Luân Hồi từ 42 điểm còn 41 điểm.

    Vòng bảng chỉ còn bốn lượt đấu, mà Luân Hồi cách xa hạng nhì tận 41 điểm.

    Trên sân nhà Luân Hồi, khoảnh khắc chiến thắng được tuyên bố, tiếng vỗ tay và hò reo đạt đến đỉnh điểm suốt từ đầu vòng bảng đến giờ, bởi họ đã đoạt quán quân vòng bảng sớm bốn lượt. Tuy không có cúp thưởng, nhưng đây là một thành tích đáng tự hào.

    Đánh trên sân nhà, Luân Hồi đã dự liệu trước cho việc này. Họ chuẩn bị sẵn một buổi lễ ăn mừng nho nhỏ, nho nhỏ thôi vì vòng bảng chưa thật sự kết thúc. Còn nhiều đội khác vẫn đang đánh, nếu chưa gì đã ăn mừng to thì khác nào vả mặt người ta?

    Nay Luân Hồi đã khóa chặt tấm vé đẹp nhất vòng bảng trước thời hạn, trong khi Hưng Hân lại hãm sâu thêm vào vũng lầy chỉ vì sơ sẩy một trận đoàn đội.

    Kết quả các đội giành vé khác: Hô Khiếu thắng Hoàng Phong 8 - 2, Lôi Đình thắng Yên Vũ 9 - 1, Bách Hoa thắng Hư Không 9 - 1.

    Với 226 điểm, Lôi Đình vượt trên Hưng Hân 3 điểm, lên ngồi hạng 5, đẩy Hưng Hân xuống hạng 6. Bách Hoa hơn Hô Khiếu 1 điểm, xếp hạng 7. Hô Khiếu tiếp tục ngang điểm với Ba Lẻ Một. So tổng tỉ số giao đấu trực tiếp, Hô Khiếu tạm xếp hạng 8, Ba Lẻ Một rơi xuống hạng 9.

    Tình thế càng lúc càng giằng co. Hưng Hân chỉ hơn 7 điểm so với hạng 9, mà lượt thứ 35, họ sẽ gặp phải cường địch.

    Chiến đội Lôi Đình, hiện đang dẫn trước Hưng Hân 3 điểm. Và trận đấu, sẽ diễn ra trên sân nhà Lôi Đình.

    33!​
     
    dragonsavior thích bài này.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Toàn Chức Cao Thủ
    Tác giả: Hồ Điệp Lam
    Chương 1358: Triều Tịch và Hứa Bân

    Edit & beta: Lá Mùa Thu
    Nguồn: Toàn Chức Cao Thủ

    Edit & beta: Lá Mùa Thu

    Lượt thứ 35, Lôi Đình vs Hưng Hân trên sân nhà Lôi Đình. Hai đội này tranh nhau hạng 5 nên xét về kịch tính thì không bằng các cặp đấu khác. Điều quan trọng là phía sau họ, các đội khác đang đuổi sát gót. Kẻ thua trong trận này rất có thể rớt hạng, đối diện với nguy hiểm càng lúc càng gần.

    Trong ba đội còn lại, Hô Khiếu đến sân khách đụng độ Nghĩa Trảm, Bách Hoa đến sân khách gặp gỡ Hoàng Phong, và Ba Lẻ Một đánh trên sân nhà, tiếp tục đối đầu cường địch là Vi Thảo.

    Ba Lẻ Một thật sự đang trong tình trạng chênh vênh vách núi. Đang ngấp nghé ngoài ngưỡng cửa tứ kết, lịch trình thi đấu gian nan càng cho họ thêm trở ngại. Sau lượt này, họ phải đối mặt với Lam Vũ, còn cả lượt cuối gặp Hưng Hân nữa.

    Nhà đài vắt óc nghĩ ngợi nên trực tiếp Lôi Đình vs Hưng Hân hay Ba Lẻ Một vs Vi Thảo. Rốt cuộc, họ chọn trận thứ hai. Tuy Lôi Đình vs Hưng Hân cũng căng, nhưng cuộc chạm trán trực tiếp giữa hai đội đã lên sóng hồi lượt đi rồi, mà từ đây đến cuối, Hưng Hân còn nhiều trận căng không kém. Lượt thứ 37 gặp Hô Khiếu và lượt thứ 38 gặp Ba Lẻ Một đều có khả năng trở thành trận đấu then chốt cần phát sóng.

    Tivi chỉ được chọn một trận, nhưng báo giới thì đưa tin đều nhau cho cả hai trận quan trọng trên. Chiến đội Ba Lẻ Một sau vụ chuyển nhượng mùa đông đã trở thành kẻ quấy phá cục diện đáng gờm nhất mùa giải. Nếu không phải họ điên cuồng leo hạng, thì thành tích các đội như Hư Không và Yên Vũ đã đủ cho top 8 yên vị, chứ đâu có sóng gió như giờ?

    Một số người chơi Vinh Quang lại rất thích sóng gió. Ba Lẻ Một vì thế hốt về không ít fan trung lập. Lại chẳng, đấu pháp Liều Mình Một Hit họ đang sử dụng xem rất sướng mắt mà!

    Ngày 15 tháng 5, lượt đấu thứ 35 giải đấu Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp bắt đầu. Ba Lẻ Một tọa trấn sân nhà, nghênh chiến Vi Thảo.

    "Sân nhà Ba Lẻ Một hôm nay chật ních!" Bình luận viên Phan Lâm tường thuật trên sóng trực tiếp.

    "Chắc chắn rồi. Ba Lẻ Một đã đánh đến tận đây, fan cũng phải dốc hết sức ủng hộ chiến đội." Lý Nghệ Bác nói.

    "Hồi đầu vòng bảng, ai sẽ ngờ Ba Lẻ Một lại có tương lai mạnh mẽ thế này? Không, hồi giữa vòng bảng cũng chưa ai ngờ nổi." Phan Lâm nói.

    "Thì ai đoán được Ba Lẻ Một sẽ chạy qua Châu Âu tìm về cao thủ kị sĩ cho hợp chiến đội đâu?" Lý Nghệ Bác nói.

    "Nếu Ba Lẻ Một có thể tiến vào vòng chung kết, tôi nghĩ vụ chuyển nhượng mùa đông vừa rồi của họ sẽ trở thành sự kiện kinh điển trong lịch sử chuyển nhượng." Phan Lâm nói.

    "Tôi nghĩ, thị trường chuyển nhượng mùa hè năm sau sẽ có nhiều chiến đội lớn phóng tầm mắt rộng hơn, không chừng cánh cửa giao lưu thế giới sẽ dần mở ra cho Vinh Quang nước nhà!" Lý Nghệ Bác nói.

    "Cái khó nhất là thể thức thi đấu khác nhau ở từng quốc gia." Phan Lâm than thở.

    "Đúng là thể thức thi đấu khác nhau thật, nhưng không phải khác biệt quá lớn. Lúc trước, điều ngăn trở các nước giao lưu nhất là tiến độ cập nhật phiên bản. Tuy nhiên hai năm gần đây, game Vinh Quang đã đẩy mạnh việc đồng bộ hóa phiên bản toàn thế giới. Mùa giải trước, bản cập nhật level 75 đã đánh dấu cho tiến độ đồng bộ toàn cầu rồi." Lý Nghệ Bác nói.

    "Vâng, người ta đang đồn rằng nhà sản xuất Vinh Quang đang có chiến lược lớn. Họ dừng ở level 70 quá lâu là để thống nhất tiến độ như anh vừa nói. Xem ra họ đã lập kế hoạch từ rất sớm, để Vinh Quang các nước có thể hình thành cầu nối giao lưu." Phan Lâm nói.

    "Việc đó tôi thấy chưa chắc là tin đồn nhảm đâu." Lý Nghệ Bác gật đầu, "Nhà sản xuất Vinh Quang ắt phải xem xét phương diện này chứ. Tương lai giải đấu Vinh Quang có lẽ sẽ ngày càng phồn thịnh!"

    "Ha ha, ok, trước mắt chúng ta theo dõi giải đấu Liên minh Vinh Quang đi đã! Hiện giờ cách trận solo đầu tiên chẳng còn bao nhiêu phút, tuy màn hình lớn chưa hiển thị tên cặp đấu, nhưng chúng ta đã có thể thấy hai tuyển thủ đứng dậy từ hàng ghế hai đội, có vẻ như đang chuẩn bị lên sân. Bên phía Ba Lẻ Một, người đứng dậy chính là cựu tuyển thủ giải đấu Vinh Quang nước Anh, mùa giải này được Ba Lẻ Một mang về và đem đến cho Liên minh chuyên nghiệp vô số phong ba bão táp: Bạch Thứ! Còn phía Vi Thảo, đó là... A! Hứa Bân! Có vẻ như Hứa Bân sẽ là tướng solo đầu tiên của Vi Thảo, khéo quá thưa các bạn!" Phan Lâm phấn khích.

    Hứa Bân lúc trước đánh cho Ba Lẻ Một, là người từng cầm kị sĩ Triều Tịch, nhân vật được Bạch Thứ nhận về và hiện đang sử dụng. Trước Bạch Thứ, Ba Lẻ Một tìm không ra người thích hợp cho Triều Tịch. Giờ hai chủ nhân mới và cũ của Triều Tịch đụng độ nhau, ai sẽ hơn ai? Quả là một trận đấu hấp dẫn người xem. Khán giả trong nhà thi đấu vì không có bình luận viên nên chưa lưu ý hàng ghế tuyển thủ, đến khi tên cặp đấu hiện trên màn hình lớn thì họ đều ồ lên.

    Vụ chuyển nhượng của Hứa Bân thực hiện trên sự trao đổi cựu ngôi sao nhu đạo Lý Diệc Huy. Từ ngày qua Ba Lẻ Một, Lý Diệc Huy càng lúc càng bị Lữ Bạc Viễn của Luân Hồi lấn át tiếng tăm. Với Ba Lẻ Một, Lý Diệc Huy dường như không đem đến giá trị bằng Hứa Bân ngày trước. Mùa giải thứ chín, Ba Lẻ Một cũng không vào được vòng chung kết. Vụ trao đổi này bị fan đánh giá thất bại, và việc Ba Lẻ Một gác lại Triều Tịch vào xó, không tìm người khác cầm thay cũng khiến fan rất khó hiểu.

    Nhưng giờ đây, Ba Lẻ Một có Bạch Thứ rồi. Thứ hạng trước mắt của họ khá chênh vênh, nhưng nên nhớ, Bạch Thứ chỉ mới gia nhập Ba Lẻ Một từ mùa đông đến nay. Nếu đem thành tích nửa sau vòng bảng của Ba Lẻ Một ra so sánh, có thể nói sức mạnh Bạch Thứ đem đến cho Ba Lẻ Một là động cơ tên lửa.

    Fan Ba Lẻ Một khó thể nào không mê Bạch Thứ. Lòng hoài niệm đối với Hứa Bân ở họ nhanh chóng bị Bạch Thứ xóa nhòa. Trong ấn tượng của fan Ba Lẻ Một, Hứa Bân với danh hiệu Vua Dây Dưa luôn quấn lấy một tướng địch nào đó và rồi lằng nhằng cả trận, trong khi Bạch Thứ thì khác. Solo đánh thẳng thắn dứt khoát, đoàn đội công được thủ được, chuyên về cover lẫn đột phá. Vị tuyển thủ kị sĩ xuất thân giải đấu Châu Âu này có một phong cách rất khác với giới kị sĩ trong nước. Hắn có vẻ rất cảm tinh thần kị sĩ. Cái gọi là tinh thần kị sĩ, với hắn dường như không chỉ là tên một kỹ năng thức tỉnh. Ý thức, đấu pháp và thói quen của hắn đều như một kị sĩ thực thụ. Dưới tay hắn, nghề kị sĩ như thể tự có vinh quang riêng mình.

    Đây chính là sự khác biệt lối chơi bởi bối cảnh văn hóa.

    Có bài báo khi viết về Bạch Thứ đã nghiêm túc phân tích như thế, khi xét theo góc độ đấu pháp trưởng thành từ con người.

    Vậy, sư thầy ngoại lai biết tụng kinh, hay kị sĩ quốc nội biết chặt chém? Không ai ngờ rằng, trận Ba Lẻ Một vs Vi Thảo đầu tiên có mặt Bạch Thứ cũng là trận hai kị sĩ hàng đầu này trực tiếp đối thoại.

    Quẹt thẻ, vào game.

    Bản đồ Bạch Thứ chọn là Bãi Luyện Quân. Bản đồ nhỏ và đối xứng, địa hình không hề phức tạp, đôi bên vừa spawn ra là thấy đối phương ngay. Bạch Thứ lập tức khiển Triều Tịch xông tới, còn Hứa Bân có vẻ do dự vài giây, mới khiển Độc Hoạt tiến lên nghênh đón.

    Hai kị sĩ càng chạy càng gần, sau đó cùng nhau tăng tốc. Kiếm và khiên trong tay đều đã sẵn sàng, ánh mắt chăm chú theo dõi cử động của đối phương, nhưng chưa ai bắt đầu tấn công cả.

    Mười ô.

    Tám ô.

    Sáu ô.

    Bốn ô!

    Chỉ một sải bước nữa thôi là đủ đập khiên vào mặt đối thủ rồi!

    Xung Phong!

    Độc Hoạt của Hứa Bân ra chiêu trước. Ở khoảng cách bốn ô, hắn bật Xung Phong. Độc Hoạt tay trái cầm khiên, tay phải vung kiếm, khoảng cách bốn ô chớp mắt mất ngay!

    Keng!

    Một tiếng vang thật lớn.

    Độc Hoạt bất ngờ Xung Phong, Triều Tịch lại cực kỳ chuẩn xác giấu mình sau khiên. Cú húc của Độc Hoạt va đập vào mặt khiên của Triều Tịch.

    Ánh Bạc Sinh Mệnh.

    Đó là tấm khiên bạc mà Triều Tịch cầm. Hứa Bân từng dùng nó ròng rã ba năm trời. Hắn rõ thuộc tính của nó như lòng bàn tay. Tuy hiện nay đã được Ba Lẻ Một buff lên level 75, không biết có điều chỉnh chỉ số gì khác không, nhưng Hứa Bân tin rằng thuộc tính tự động hồi máu của Ánh Bạc Sinh Mệnh sẽ không bị xóa bỏ.

    Ngoài Ánh Bạc Sinh Mệnh, các trang bị bạc khác trên người Triều Tịch nếu không thay đổi gì nhiều, đều có thuộc tính tự động hồi máu.

    Đối mặt với Triều Tịch, càng đánh lâu càng bất lợi!

    Hứa Bân hiểu rõ điều này. Hắn được mệnh danh là Vua Dây Dưa, nổi tiếng với nhịp đánh chậm, mà Triều Tịch cũng vì phong cách ấy của hắn mà được build cho set trang bị trên.

    Một Triều Tịch càng đánh lâu càng khỏe, một Vua Dây Dưa Hứa Bân chuyên về mài mòn, đây quả là cặp đôi tuyển thủ và nhân vật sinh ra dành cho nhau. Song, hôm nay Triều Tịch đã trở thành kẻ địch của Hứa Bân.

    Hứa Bân bỗng phát hiện, mình cần đánh bại set thuộc tính ngày trước mình yêu thích nhất. Để làm được điều đó, hắn cần phải thay đổi phong cách...

    Nếu Vua Dây Dưa không dây dưa, hắn sẽ làm gì?

    Bị chặn cú húc Xung Phong, Độc Hoạt lập tức cướp thế tấn công, một pha cướp thế tấn công với tiết tấu cực nhanh, cực đột ngột.

    Cả nhà thi đấu đều trố mắt. Là fan Ba Lẻ Một, họ rất hiểu phong cách đánh của Hứa Bân, nhưng cái người đang chủ động giành tấn công, nhịp đánh mãnh liệt như lửa kia là Hứa Bân đấy à? Qua Vi Thảo rồi thay đổi đến vậy luôn? Sao bọn mình không để ý thấy nhỉ?

    Trên sóng trực tiếp, Phan Lâm cũng tròn xoe mắt. Hắn ngây ra tận ba giây mới lên tiếng tường thuật: "Hứa Bân hiện đang tích cực tấn công."

    Nói xong, Phan Lâm cũng tự thấy sai sai. Hứa Bân tích cực tấn công? Sai ngữ pháp hả ta? Chủ ngữ với vị ngữ có vẻ không khớp lắm?

    "Ha ha, xem ra Hứa Bân quá hiểu thuộc tính của Triều Tịch, biết rõ không thể chiến thắng Triều Tịch bằng cách giằng co nên tự buộc mình thay đổi đấu pháp!" Lý Nghệ Bác nói.

    "Thay đổi thế này thì kinh quá!" Phan Lâm thán phục.

    "Đúng là khác hoàn toàn với phong cách của anh ta, nên đánh rất ngượng tay. Bạch Thứ phòng thủ cực tốt, Hứa Bân không gây uy hiếp đủ lớn!" Lý Nghệ Bác nói.

    "Vậy trận này..."

    Lý Nghệ Bác im lặng. Kêu dự đoán kết quả á? Không, bố đách!

    Tuy nhiên sau đó, Lý Nghệ Bác lại phải hối hận vì cái sự đách của mình. Trận đấu diễn ra hệt như hắn đã phân tích. Hứa Bân không duy trì nổi cách đánh mới, trong khi đấu pháp sở trường lại không xử lý được Triều Tịch, cuối cùng bị Bạch Thứ giết trong uất nghẹn.

    "Nói thế nào đây nhỉ... Bạch Thứ đã cố tình kéo dài tiết tấu. Cậu ta cũng biết cách lợi dụng đặc điểm nhân vật Triều Tịch lắm. Trận này ấy à, tôi cảm thấy như đang xem Hứa Bân của Ba Lẻ Một đánh bại Hứa Bân của Vi Thảo vậy..." Lý Nghệ Bác nói.​
     
    binhdn and dragonsavior like this.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Toàn Chức Cao Thủ
    Tác giả: Hồ Điệp Lam
    Chương 1359: Hưng Hân không dao động

    Edit & beta: Lá Mùa Thu
    Nguồn: Toàn Chức Cao Thủ

    Edit & beta: Lá Mùa Thu

    "Hứa Bân của Ba Lẻ Một đánh bại Hứa Bân của Vi Thảo?" Phan Lâm lặp lại lời Lý Nghệ Bác.

    "Ý tôi hoàn toàn không phải khen Hứa Bân của quá khứ mạnh hơn Hứa Bân của hiện tại. Tôi chỉ muốn nói, kẻ khắc Hứa Bân nhất lại chính là Triều Tịch, nhân vật kị sĩ đã làm nên tổ hợp với anh ta." Lý Nghệ Bác vội vàng giải thích.

    "Tôi đã hiểu!" Phan Lâm gật đầu.

    Ba Lẻ Một khởi đầu thắng lợi, cả nhà thi đấu hò reo phấn khởi. Đáng buồn thay, trận solo thứ hai, thứ ba và lôi đài đều bị Vi Thảo hốt sạch sành sanh. Hai phần cá nhân kết thúc, Vi Thảo dẫn trước Ba Lẻ Một 4 - 1. Khán giả hết vui nổi, khắp khán đài toàn tiếng thở dài.

    Cùng lúc, tin chiến sự truyền về. Đội khách Hô Khiếu dẫn trước đội nhà Nghĩa Trảm 3 - 2, đội khách Bách Hoa dẫn trước đội nhà Hoàng Phong 4 - 1. Ở một sàn đấu được quan tâm không kém khác, đội khách Hưng Hân đạt đến tỉ số dẫn trước ngoạn mục, 5 - 0! Hai phần đấu cá nhân, Hưng Hân không cho Lôi Đình một con điểm nào.

    Thời gian nghỉ giữa sân, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác ngồi phân tích tình hình. Chiến đội Ba Lẻ Một vốn đã tụt hậu về thứ hạng, nay càng thêm khó khăn. Lôi Đình tuy mất nhiều điểm nhất trong các đội, nhưng tổng điểm rất cao, tình hình vẫn sáng sủa hơn Ba Lẻ Một.

    Trận đoàn đội Ba Lẻ Một vs Vi Thảo bắt đầu trễ hơn nên Phan Lâm và Lý Nghệ Bác tranh thủ thảo luận các trận khác. Trong số đó, Hưng Hân vs Lôi Đình chắc chắn là điểm nóng. Khi nhìn thấy đội hình Hưng Hân, cả hai người đều hoảng hồn.

    "Diệp Tu lại không lên sân!" Phan Lâm thảng thốt.

    "Không thể nào!" Lý Nghệ Bác buột miệng. Hắn vội vàng lật tài liệu xem. Diệp Tu không góp mặt trong trận đoàn đội lượt trước, mọi người còn hiểu được, vì Khinh Tài thực lực không mạnh, át chủ bài như Diệp Tu nhân cơ hội nghỉ ngơi đôi chút là cần thiết. Hội lão tướng Bá Đồ đánh thay phiên cả vòng bảng cơ mà, trong khi Diệp Tu xấp xỉ tuổi họ, lại lên đánh gần như 100% số trận.

    Khi thấy Bá Đồ sắp xếp chế độ thay phiên nghỉ ngơi, mọi người bỗng nhận ra rằng, có khi Diệp Tu không đánh lôi đài là để giảm thiểu hao hụt sức bền. Ở lôi đài, bạn đâu chỉ đối mặt một đối thủ? Chưa kể, đánh xong lôi đài phải vào đoàn đội ngay, dĩ nhiên thời gian nghỉ ngơi không bằng trận đầu solo.

    Vòng chung kết đã ở trước mắt, Diệp Tu cần nghỉ dưỡng sức. Do vậy, người ta rất thông cảm khi hắn không lên trận đoàn đội với Khinh Tài. Chỉ có điều trận ấy thua, Hưng Hân mất 5 điểm quá đáng tiếc. Vì thế lượt đấu thứ 35 gặp Lôi Đình càng thêm quan trọng, mọi người cho rằng Diệp Tu sẽ báo danh. Kết quả, hắn cứ không báo. Solo xong, hắn ngoan ngoãn ngồi im trên hàng ghế Hưng Hân, không nhích chân nữa.

    Đội hình đấu đoàn của Hưng Hân bao gồm Phương Duệ, Đường Nhu, Tô Mộc Tranh, Kiều Nhất Phàm, An Văn Dật và Ngụy Sâm.

    "Cứ để tụi này lo!"

    Đó là lời các đồng đội nói với Diệp Tu trong buổi họp bàn chiến thuật. Lượt này Diệp Tu vốn định xuất chiến, nhưng người Hưng Hân lại chẳng biết khi nào đã nhất trí với nhau, đồng loạt ngăn cản hắn.

    "Ồ? Không cần tui nữa hả?" Diệp Tu cười.

    "Mày không quan trọng tới vậy đâu." Ngụy Sâm phát biểu.

    "Vậy cũng tốt!" Diệp Tu gật đầu. Họp bàn kết thúc.

    Hưng Hân thì phơi phới, nhưng ngoại giới trông vào mà kinh hoàng. Hai người Phan Lâm và Lý Nghệ Bác bật thốt ngay trên sóng trực tiếp, fan Lôi Đình trên sân nhà cũng xôn xao cả lên. Tâm trạng họ khá phức tạp. Diệp Tu ngồi dưới vốn là tin tốt với họ, nhưng hắn dám làm thế trong trận đấu vô cùng quan trọng này, có phải vì khinh Lôi Đình mình? Có chiến đội nào, dám khinh đấu đoàn với Lôi Đình mình?

    Thấy danh sách xuất chiến bên Hưng Hân, Tiêu Thời Khâm cũng phải sửng sốt. Lúc bắt tay đầu trận, hắn còn bảo Diệp Tu "Làm thêm trận nữa nào", Diệp Tu chỉ cười ha ha như từ chối vậy. Hắn cứ ngỡ Diệp Tu chơi trò tâm lý, nhưng hóa ra là từ chối thật! Người ta không góp mặt thì đánh nỗi gì mà chả từ chối?

    "Cho bọn họ biết mùi!" Đới Nghiên Kỳ thuộc team cảm thấy bị xem thường. Thế là cô nàng tự thay mặt đội trưởng, đứng phắt dậy động viên sĩ khí mọi người.

    "Bình tĩnh!" Tiêu Thời Khâm hoàn hồn, vội khuyên giải toàn quân không nên mang tâm lý đó vào trận. Trình cá nhân Lôi Đình không vượt trội, cái mạnh của họ nằm ở sức phối hợp tác chiến. Mỗi người trong họ là một linh kiện quan trọng của cả bộ máy, chỉ cần một người vì tâm lý bất ổn mà tách rời cả đội, Lôi Đình sẽ chịu tổn thương gấp trăm lần các đội khác.

    "Đội trưởng, bọn họ khinh mình!" Đới Nghiên Kỳ méc Tiêu Thời Khâm.

    "Đừng nghĩ quá đơn thuần." Tiêu Thời Khâm thấp giọng. Ánh mắt hắn liếc qua hàng ghế Hưng Hân. Dàn tướng sắp ra trận của Hưng Hân cũng đang chuẩn bị bước cuối. Diệp Tu đang đứng giữa bọn họ, dặn dò gì đó rất nghiêm túc.

    Không lên đánh, Diệp Tu chắc chắn có cái lý riêng.

    Tiêu Thời Khâm nghĩ. Có phải hắn giả vờ khinh địch, dao động tâm lý quân mình? Yếu tố tâm lý chiến chắc chắn tồn tại. Ngoài ra... Tiêu Thời Khâm nhìn đội hình Hưng Hân: Diệp Tu không góp mặt, Đường Nhu thế chỗ hắn trong năm người đầu tiên, và người thứ sáu là Ngụy Sâm. Vâng, Ngụy Sâm, lão tướng có số lần ra trận đếm trên đầu ngón tay suốt vòng bảng ấy.

    Có mùi âm mưu ở đây! Việc Hưng Hân thiếu vắng Diệp Tu nằm ngoài dự tính của Tiêu Thời Khâm, xem như đã xáo trộn hoàn toàn kế hoạch của Lôi Đình. Không thể khinh thường đội hình mới của Hưng Hân, phải nhanh chóng tìm ra phương án chiến thuật!

    Tiêu Thời Khâm vắt óc suy nghĩ. Dàn tuyển thủ Lôi Đình đứng chờ khúc sau của câu "đừng nghĩ quá đơn thuần", ai ngờ đội trưởng im luôn, chỉ liếc mãi về phía Hưng Hân thôi.

    Đội trưởng đang suy nghĩ.

    Người Lôi Đình cũng hiểu điều đó. Kế hoạch ban đầu của họ chắc chắn phải điều chỉnh khi bên địch có thay đổi lớn.

    Sáu người Hưng Hân bắt đầu cất bước lên phòng đấu. Tiêu Thời Khâm thôi nghĩ ngợi, gọi các đội viên: "Chúng ta đi."

    Thấy sắc mặt Tiêu Thời Khâm nghiêm nghị, các tuyển thủ Lôi Đình không dám chủ quan. Họ ổn định tâm lý cho bản thân đạt đến trạng thái tốt nhất, theo Tiêu Thời Khâm vào trận.

    Trận đấu bắt đầu.

    Chiến đội Hưng Hân tích cực xông ra giữa bản đồ. Bên phía Lôi Đình, vừa mới vào game, kênh chat đã xuất hiện chỉ thị điều chỉnh chiến thuật từ Tiêu Thời Khâm. Các dòng chat phủ đầy màn hình, trong đó là vô số từ viết tắt chỉ người Lôi Đình mới hiểu. Nếu không đặc biệt nghiên cứu, e rằng chỉ thấy toàn ký hiệu.

    Người Lôi Đình đã sớm gạt bỏ tâm lý trả thù sự khinh thường từ đối thủ. Mỗi nhân vật tuân theo lệnh của Tiêu Thời Khâm, bắt đầu thực thi chiến thuật. Song, não Tiêu Thời Khâm vẫn đang không ngừng vận chuyển. Chiến thuật bước đầu đã có, nhưng kế tiếp phải triển khai thế nào, đối thủ sẽ đối phó thế nào, cần linh hoạt chỗ nào, hắn vẫn đang vẽ ra trong đầu. Suy xét kết cấu nghề bên địch, hắn không muốn lược bỏ dù chỉ một khả năng nhỏ nhất.

    Nền tảng chiến thuật của Lôi Đình rất cao. Mọi mệnh lệnh mới đều được chấp hành một cách chính xác. Đã vậy, cách họ chấp hành cũng không máy móc. Mỗi một tướng Lôi Đình đều có khả năng đọc hiểu ý đồ chiến thuật của Tiêu Thời Khâm từ các lệnh hắn đưa ra. Họ không phải những con rối dây trong tay hắn. Họ có suy nghĩ riêng, hành động riêng, và tất cả hợp lại thành một chỉnh thể thống nhất. Đó chính là Lôi Đình. Tiêu Thời Khâm càng ít phải ra lệnh trên kênh chat, sức mạnh của quân đoàn Lôi Đình càng thể hiện rõ rệt.

    Rất nhanh, đôi bên gặp nhau trên bản đồ. Khi gặp nhau, đội hình hai phe đều không hoàn chỉnh, quả nhiên đều có nhân vật được phái đi vòng, tạm chưa lộ diện.

    Trên cả chiến trường va chạm trực diện, lẫn các pha tập kích thêm người, sức chiến đấu mỗi bên đều thể hiện mạnh mẽ. Khán giả theo dõi không chớp mắt. Viễn cảnh Hưng Hân bị Lôi Đình đánh cho sml khi Diệp Tu không lên sân không hề xảy ra như họ tưởng. Một Hưng Hân thiếu vắng Diệp Tu, vẫn đủ sức chiến với Lôi Đình, bắt Lôi Đình không dám chủ quan lơ là.

    Trong trận, Tiêu Thời Khâm cảm thấy may mắn vì đã ổn định lòng quân trước trận đấu. Nếu vì tâm lý bất ổn mà đánh ẩu, trận này Lôi Đình ắt phải trả giá lớn.

    Đạn pháo ầm ầm đốt cháy chiến trường. Mỗi người đều đánh rất đẹp mắt, đến khi phần thắng dần nghiêng về phía Lôi Đình. Ưu thế chọn bản đồ của đội chủ nhà là một yếu tố cực kỳ quan trọng với một chiến đội thiên về chiến thuật như họ.

    Và cuối cùng, Lôi Đình thắng.

    Một chiến thắng không quá nhẹ nhàng. Lôi Đình đánh trong âu lo cho đến phút cuối. Khi mọi nhân vật Hưng Hân đều gục ngã, họ chỉ còn sót lại hai người. Trước lúc ấy, họ không dám thả lỏng chút nào. Tình thế phút cuối là hai đánh một, ở trạng thái máu dặt dẹo nếu không tập trung cũng ăn cám ngay, bởi trị liệu đôi bên đều đã chết trận.

    5 - 5.

    Tỉ số chung cuộc hiện lên màn hình lớn. Tuyển thủ Lôi Đình trong trận, ngoài trận, khán giả dưới sân đều phải thở phào. Rốt cuộc họ vẫn thắng, không bị Hưng Hân càn quét. Tuy trước lượt này, Lôi Đình dẫn trước hạng 8 và 9 tận 10 điểm, nhưng nếu lượt này tạch hết 10 điểm thì đời buồn. Đối thủ sắp tới là ai? Bách Hoa đấy, Luân Hồi đấy! Bách Hoa là đối thủ cạnh tranh trực tiếp, còn Luân Hồi từ lượt trước đã cho mọi người cùng thấy rằng tấm vé hạng nhất cũng không ảnh hưởng việc họ muốn thắng.

    Trận chiến kịch liệt giữa Hưng Hân và Lôi Đình so ra lại kết thúc nhanh hơn các trận khác. Trong mắt rất nhiều người, vì thiếu vắng Diệp Tu, Hưng Hân thua đoàn đội là dĩ nhiên. Thế nên kết quả chung cuộc 5 - 5 không hề gây bất ngờ. Xem kết quả trận đang trực tiếp trên tivi kìa! Ba Lẻ Một vừa đánh xong với Vi Thảo, mang về một chiến thắng đoàn đội ngoan cường, giành lấy cho mình 5 điểm vô cùng quý giá.

    34!​
     
    dragonsavior thích bài này.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Toàn Chức Cao Thủ
    Tác giả: Hồ Điệp Lam
    Chương 1360: Gia Thế trở về

    Edit & beta: Lá Mùa Thu
    Nguồn: Toàn Chức Cao Thủ

    Lượt đấu thứ 35 kết thúc, mà cái hay là bảng tổng sắp sau đó không hề biến động. Bách Hoa, Hô Khiếu và Ba Lẻ Một đều thu hoạch thắng lợi, trong khi hai đội dẫn đầu quân đoàn chạy vé là Hưng Hân và Lôi Đình lại hòa nhau 5 - 5. Vòng bảng chỉ còn ba lượt, không một đội nào trong năm đội đã cầm chắc vé cả. Lôi Đình đứng đầu cũng chỉ cách Ba Lẻ Một 9 điểm. Nếu ba lượt kế tiếp đánh tệ, khả năng rơi khỏi top 8 vẫn có.

    Cuộc chiến top 8 đã thành một vũng lầy như thế. Truyền thông liên tục phân tích tình hình năm đội, báo chính thống đưa tin rần rần chẳng khác gì báo lá cải, phóng viên bút mực tung tóe.

    Thế nhưng, họ vẫn chừa chỗ cho tin tức về một vòng đấu khác.

    Vòng khiêu chiến.

    Vòng khiêu chiến mùa giải thứ mười.

    Bởi trận chung kết có điểm hot khó thể bỏ lỡ: Chiến đội Gia Thế quay về!

    Tuy không còn là ông lớn, tuy không còn Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, nhưng cái tên Gia Thế không vì vậy mà chôn vùi. Họ đã đi đến ải cuối của vòng khiêu chiến. Chỉ một trận nữa thôi, cái tên Gia Thế sẽ thực sự về với Liên minh Vinh Quang.

    Gia Thế của hôm nay trông ra sao?

    Báo Thể Thao Điện Tử không tiếc dành cho Gia Thế, một trong hai đội tiến vào chung kết khiêu chiến, hẳn một góc báo giới thiệu: Gia Thế hôm nay vẫn lấy pháp sư chiến đấu làm át chủ bài.

    Khưu Phi, Cách Thức Chiến Đấu.

    Những người theo dõi vòng khiêu chiến mùa giải trước chắc chắn vẫn nhớ thiếu niên này. Khi Gia Thế giải tán, dàn tuyển thủ người Nam kẻ Bắc, một thiếu niên đầy tài năng, được rất nhiều chiến đội để mắt như cậu đã nhận vô số lời mời gọi. Ấy vậy mà sau cùng, thiếu niên này chọn ở lại. Cậu ở lại chiến đội Gia Thế đã tàn lụi hào quang, chỉ còn chút hơi tàn kia.

    Có một lượng fan vẫn trung thành với Gia Thế cả khi truyền thông đã thôi quan tâm từ lâu. Đến tận bây giờ, thấy họ có khả năng trở về Liên minh, báo giới mới bắt đầu đưa tin sâu hơn. Và thế là mọi người phát hiện, chiến đội Gia Thế tàn dư này, hình như không bèo bọt như lời đồn.

    Với tài năng được công nhận từ sớm, một năm qua cậu tuyển thủ trẻ Khưu Phi đã tiến bộ thêm không ít. Về nhân vật, Cách Thức Chiến Đấu hồi vòng khiêu chiến mùa giải thứ chín đã trở thành chủ lực Gia Thế, mà Gia Thế rất có kinh nghiệm về pháp sư chiến đấu nên build cho cậu thành một nhân vật mạnh, trang bị đã có xu hướng tiến lên level 75. Các tuyển thủ khác, theo điều tra, đều là thành viên trại huấn luyện Gia Thế năm đó. Tân Gia Thế không đủ sức duy trì trại huấn luyện, nhưng các học viên giỏi đều được họ giữ chân, mời vào đội hình chính thức.

    Lúc Gia Thế giải tán, dàn tuyển thủ, nhân vật và kho vật liệu quý giá đều bị thanh lý, bán cho các chiến đội khác. Chìa tay cứu vớt Gia Thế ở phút 89, Hạ Trọng Thiên đã dốc hết mọi khả năng níu giữ hai thứ quan trọng.

    Đầu tiên là Khưu Phi, con át chủ bài, linh hồn Tân Gia Thế.

    Thứ hai là công hội Gia Vương Triều. Phải nói, Hạ Trọng Thiên biết rất rõ điểm mấu chốt của giải đấu Vinh Quang. Nó dựa hẳn vào game online, nên công hội trong game chính là cơ sở chủ đạo phát triển chiến đội và câu lạc bộ.

    Với những hành trang ấy, Tân Gia Thế lần nữa cất bước từ vòng khiêu chiến, lần nữa đứng trước ngưỡng chung kết. Thứ Sáu tuần này, sẽ là ngày quyết định.

    Đối thủ của Gia Thế là Huyền Kỳ, chiến đội K.O cùng mùa giải thứ tám với họ. Người thắng vòng khiêu chiến mùa giải thứ chín lại là Hưng Hân, nên cả Gia Thế lẫn Huyền Kỳ đều đi luôn không về. Trải qua thêm một mùa khổ chiến, hai đội gặp lại nhau trong trận chung kết.

    Gia Thế không còn là Gia Thế xưa, nhưng Huyền Kỳ vẫn là Huyền Kỳ cũ. Trương Ích Vỹ giữ được chiếc ghế huấn luyện viên, dàn tuyển thủ đắc lực cũng không rơi rụng. Vượt mọi chông gai gian khổ, Huyền Kỳ tự tay giải quyết luôn hai đội K.O mùa chín. Tiến vào trận chung kết, họ cực kỳ tự tin. Đối mặt với Gia Thế, một Gia Thế đã kém xa ngày trước, Huyền Kỳ không sợ. Người Huyền Kỳ hừng hực tinh thần chờ đón cuộc chiến cuối cùng.

    Thứ Sáu là ngày trước ngày thi đấu chính thức, buổi chiều sẽ không có lịch huấn luyện thường quy. Thế nên trong căn biệt thự Thượng Lâm Uyển, Diệp Tu lượn tới lượn lui đầy tẻ nhạt.

    "Coi không?" Trần Quả bèn hỏi.

    "Coi không?" Diệp Tu hỏi ngược. Không ai nói rõ, nhưng mọi người đều hiểu là coi cái gì.

    Mở tivi, bật kênh Thể Thao Điện Tử, nhà thi đấu Lục Lý Tùng hiện lên. Đó từng là nơi Hưng Hân đến để chiến đấu. Tuyển thủ hai đội Gia Thế và Huyền Kỳ đã bắt tay xong, đang xuống sân chờ trận đấu bắt đầu. Cặp đôi vàng Phan Lâm và Lý Nghệ Bác tiếp tục được chọn lên sóng bình luận cho chung kết vòng khiêu chiến năm nay, dù họ có vẻ không mặn mà cho lắm. Thì tại vì năm nay vòng khiêu chiến có hot như năm ngoái đâu? Ở nhà lầu rồi ai muốn về nhà lá?

    "Ok, tướng solo đầu tiên chuẩn bị ra trận." Phan Lâm tường thuật một cách nhạt nhẽo.

    "A hèm." Lý Nghệ Bác hắng giọng.

    Phan Lâm nhìn qua Lý Nghệ Bác với ánh mắt khó hiểu. Chợt thấy tổ ghi hình múa may quay cuồng gần bên, hắn đột nhiên hiểu ra.

    "À ồ, không phải solo. Lôi đài thưa các bạn. Xin lỗi các bạn khán giả, tôi nhầm." Phan Lâm vội tỏ vẻ thành khẩn.

    Chung kết khiêu chiến có thể thức thi đấu giống với vòng chung kết giải đấu chính thức, không solo mà chỉ lôi đài 5v5 và đoàn đội tính điểm đầu người. Đầu óc Phan Lâm chưa thoát khỏi giải đấu chính thức, mất tập trung một phát là nhầm nhọt ngay.

    "Tướng đầu Gia Thế là..." Phan Lâm dừng rất lâu cho đoạn giới thiệu. Ủa ai đây?

    Hắn đành nhìn vào bảng cặp đấu.

    "Văn Lý." Gọi xong tên tuyển thủ, Phan Lâm buồn tẻ đọc tư liệu. Tư liệu là toàn bộ những gì Phan Lâm có được, ngoài ra hắn không đặc biệt quan tâm hay có cái nhìn gì khác về cậu ta."Và bên phía Huyền Kỳ, tướng solo đầu là..." Hai bên được giới thiệu đều nhau, nhưng thông tin về Huyền Kỳ thì nhiều hơn một tẹo. Tuy vắng bóng ở Liên minh hai năm, người ta vẫn có chút ấn tượng về dàn tuyển thủ Huyền Kỳ.

    "Ok, trận đấu bắt đầu." Phan Lâm tuyên bố bằng giọng đều đều như tụng kinh.

    Song, diễn biến trận đấu càng lúc càng hấp dẫn, Phan Lâm cũng bị cuốn theo. Đây là chung kết khiêu chiến cơ mà. Đối với Gia Thế và Huyền Kỳ, chung kết khiêu chiến chẳng khác nào tổng chung kết chính thức. Một năm nỗ lực của họ sẽ được quyết định ở thời khắc này. Không có đường lui, đây là trận đấu một mất một còn cho cả hai đội. Tuy trình kỹ thuật và chiến thuật có thể không bằng các chiến đội đang liều mạng giành vé top 8, nhưng tinh thần chiến đấu hết mình, lòng tranh thắng ở họ không kém bất kỳ ai. Và tất cả đều thể hiện ở từng phút thi đấu, đủ để đánh động mọi khán giả ngoài sân.

    Khi tướng thứ tư Huyền Kỳ ra trận, đối đầu với tướng thứ năm Gia Thế, Phan Lâm cũng phải lo ngại.

    "Gia Thế mắc sai lầm hơi nhiều. Lẽ ra họ có thể đánh tốt hơn cho phần lôi đài! Chỉ đạo Lý, anh thấy thế nào?" Phan Lâm nói.

    "Đúng vậy." Lý Nghệ Bác gật đầu, "Nếu chỉ xét trình cá nhân, tuyển thủ Gia Thế không kém Huyền Kỳ, nhưng nếu xét kinh nghiệm thi đấu, Gia Thế hiện nay e rằng kém xa. Dàn tuyển thủ Huyền Kỳ chí ít đã từng thi đấu chuyên nghiệp, trong khi Gia Thế thì chưa ai cả. Cách họ xử lý hơi non, nhất là ở những trận mang tính quyết định thế này. Căng thẳng là nguyên nhân gây ảnh hưởng phong độ của họ."

    "Nếu không xử lý tốt, Gia Thế cũng sẽ bất lợi khi đấu đoàn đội." Phan Lâm nói.

    "Trông vào tướng cuối Gia Thế đi vậy. Gia Thế lúc này đang rất cần một liều kích thích sĩ khí." Lý Nghệ Bác nói.

    "Vâng, tướng cuối Gia Thế đã bắt đầu tải game. Cậu ấy là đội trưởng đương nhiệm của Gia Thế hiện nay, Khưu Phi. Kỳ thực tuổi cậu ấy không quá lớn, trong tài liệu ghi nhận mới 18 thôi." Phan Lâm nói.

    "Nhưng xác thực cậu ấy là một tuyển thủ có tài. Nghe nói năm ngoái, Vi Thảo từng mời chào nhưng cậu ấy từ chối." Lý Nghệ Bác nói.

    "Xem ra, đây là một tuyển thủ rất có tình cảm với Gia Thế. Tuy nhiên tình cảm không thì chưa đủ. Chúng ta đều biết, trên sàn đấu, thứ quyết định chính là thực lực." Phan Lâm nói.

    "Khưu Phi cần một chấp hai. Chúng ta hãy cùng xem, cậu ấy sẽ thành công hay không!" Lý Nghệ Bác nói.

    Hai nhân vật lao lên, gặp nhau giữa bản đồ.

    "Đẹp!" Chưa đánh mấy chiêu, Phan Lâm đã lớn tiếng khen. Cách Thức Chiến Đấu của Khưu Phi đang chiếm chủ động, dồn sức sát thương lên đối thủ.

    "Nền tảng game rất vững!" Lý Nghệ Bác cũng khen ngợi.

    "Đối thủ vô phương kháng cự!" Phan Lâm nói.

    "Tôi nhớ chung kết khiêu chiến năm ngoái, cậu Khưu Phi này từng đánh một combo hoàn hảo đến mức Diệp Tu cũng phải bó tay." Lý Nghệ Bác nói.

    "Nếu Diệp Tu cũng bó tay thì trên lý thuyết, combo đó coi như đạt max rồi." Phan Lâm nói.

    "Tướng Huyền Kỳ có vẻ sắp xong." Vì là vòng khiêu chiến, Lý Nghệ Bác mới dám dự đoán kết quả. Suy cho cùng, trình độ các tuyển thủ ở đây vẫn nằm trong khả năng tính toán của hắn.

    Quả nhiên như hắn đoán, Khưu Phi chiến thắng.

    "Cách Thức Chiến Đấu còn 68% HP! Vẫn đủ cho một trận cuối! Tuyển thủ Khưu Phi thật tuyệt vời." Phan Lâm nói.

    "Nếu để Khưu Phi thành công một chấp hai, Huyền Kỳ sẽ bị đả kích sĩ khí mạnh. Nào, chúng ta cùng xem biểu hiện của Thang Hưng!" Phan Lâm nói.

    Kết quả là...

    "Chiến thắng! Khưu Phi tiếp tục chiến thắng rồi! Gia Thế dẫn trước 1 điểm đầu người khi chiến thắng phần đấu lôi đài. Tuyệt quá thưa các bạn! Gia Thế đang có một đội trưởng đáng tin cậy, dù cậu ấy chỉ mới là một thiếu niên 18 tuổi." Phan Lâm gào.

    "Vâng, tuy chỉ dẫn trước 1 điểm, nhưng đó là cú lội ngược dòng ngoạn mục, một đòn mạnh mẽ giáng xuống sĩ khí Huyền Kỳ. Trận đoàn đội sắp tới, hi vọng Huyền Kỳ có đủ tinh thần chiến đấu chứ không nhụt chí." Lý Nghệ Bác nói.

    "Sẽ không đội nào chịu nhường đường!"

    "Nhưng quán quân chỉ có một."

    Và người chiến thắng cuối cùng ấy, là Gia Thế.

    "Chúng tôi đã quay về!" Trong họp báo sau trận, đội trưởng trẻ tuổi thế hệ mới của Gia Thế, Khưu Phi, nhìn thẳng vào camera mà tuyên bố.

    [​IMG]
     
    dragonsavior thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)