Võng Du Toàn Chức Cao Thủ - Hồ Điệp Lam

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Thầy Tướng

    Thầy Tướng Trên Thông thiên văn, dưới tường địa lý! Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/2/11
    Bài viết:
    1,180
    Được thích:
    3,610
    Toàn Chức Cao Thủ
    Tác giả: Hồ Điệp Lam
    Chương 810: Một chiêu định thắng thua

    Editor: Team Liều Mạng SLL
    Beta: Team Liều Mạng SLL
    Nguồn: alldiepall.wordpress.com



    Edit: Mì | Beta: Kha

    Vì một nguyên nhân lãng xẹt hết sức, trận đấu đơn đầu tiên Bánh Bao thua với kết quả cực kỳ mất mặt. Cả trận cậu không hề lại gần được đối thủ, cuối cùng bị đối thủ quất một trận thua trắng. Kết quả này nhanh chóng châm lên nhiệt tình của đám khán giả, bọn họ đã đợi ngày này lâu lắm rồi.

    Cảm xúc bùng nổ ấy làm đám fan Vô Cực có mặt đều ngây dại.

    Đội trưởng của họ thắng đẹp trận đầu, thường lúc này fan sẽ hò reo ca ngợi, tự dưng đâu lòi ra một đám người spam dạo chỉ nhằm vào đối thủ của chiến đội Vô Cực, đủ câu móc xỉa châm chọc nháy mắt choán hết kênh bình luận. Rầm rộ đến mức người không biết nhìn vào lại tưởng Vô Cực và Hưng Hân là kẻ thù truyền kiếp gì. Hiếm khi bên ta chiếm ưu thế mà fan lại đoàn kết công kích đối thủ như vậy, đa số người hâm mộ đều rất lý trí rất phong độ, rất có tinh thần thể thao.

    Đám khán giả nhằm vào Hưng Hân cũng không phải mất khống chế bỏ quên phong độ, chẳng qua là vì họ đã ghim Hưng Hân từ lâu lắm rồi…

    “Lũ gà Hưng Hân, nhìn thấy chưa, đây mới gọi là chiến đội chuyên nghiệp, đây mới gọi là tuyển thủ chuyên nghiệp này, a ha ha ha”

    “Thua trắng cmnl, trình của Hưng Hân chỉ có vậy thôi.”

    “Đã thấy sự đáng sợ của tuyển thủ chuyên nghiệp chưa hả?”

    Tính ra, lý do Bánh Bao thua trận nói ra rất mất mặt, nhưng với người chơi bình thường thì nó lại thể hiện ý nghĩa sâu xa hơn. Người chơi thường không hề phát hiện Bánh Bao Xâm Lấn bị lạc đường. Cách chiến đấu của bậc thầy pháo súng thường là dùng lửa đạn áp chế không cho đối thủ lại gần, kiến thức cơ bản của Ngũ Thần lại vững chắc, tấn công khá thuần thục, trong mắt người thường thì Bánh Bao bị chặn triệt để chứ không nghĩ đến vấn đề cá nhân khác.

    “Chiến đội chuyên nghiệp lợi hại thật…” Ngay cả Bánh Bao thua xong tháo tai nghe xuống cũng hơi ảo não, “Chọn bản đồ phức tạp quá, lợi hại thật.”

    “Ừm…” Diệp Tu cũng không nói thêm gì. Bản đồ Hành Lang Trên Nước có hơi rắc rối, Bánh Bao vốn mù đường, lại gặp Ngũ Thần tấn công thành thạo áp chế, cậu thể hiện kém cũng không phải chuyện bất ngờ. Chuyện xuống nước hay không cũng không phải nhân tố quan trọng, Bánh Bao không thạo thủy chiến, rất dễ bị Ngũ Thần áp chế dưới nước. Chiến đội Vô Cực vốn đã chuẩn bị bản đồ này rất tỉ mỉ.

    Mọi người lại an ủi Bánh Bao đang ủ rũ vì thua trận, ngay cả Mạc Phàm cũng hơi nhếch miệng như muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại thôi.

    Trận đấu đơn thứ hai nhanh chóng bắt đầu, bên Hưng Hân là Kiều Nhất Phàm và Một Tấc Tro của cậu xuất chiến, bên chiến đội Vô Cực lại là thiện xạ, nhân vật tên Bắn Đây Này.

    Thiện xạ không phải một trong sáu nhân vật đấu đoàn đội của Vô Cực, nhưng nghề trị liệu như mục sư lại hiếm khi ra trận trong phần đấu đơn hay lôi đài, trong đội buộc phải có những thành viên thay thế sáu chủ lực lên sân lúc này. Người thứ bảy thay thế át chủ bài được hình thành như vậy đấy.

    Bắn Đây Này chính là một nhân vật như vậy.

    Trận đấu bắt đầu, bản đồ dùng trong trận thứ hai Vô Cực vẫn chọn Hành Lang Trên Nước. Bắn Đây Này đã chủ động lao về phía Một Tấc Tro, trông tích cực hơn Ngũ Thần trước đó.

    Người chơi và fan hâm mộ không biết tình trạng lúc nãy của Bánh Bao, nhưng đối thủ Hà An của Bánh Bao lại nhìn ra, quay lại nói với đội viên nhà mình, cả hội đều ngu người.

    Dù đây không phải giải đấu chuyên nghiệp, nhưng nếu là chiến đội có chí trở về Liên minh thì thái độ trong vòng này chỉ sợ còn thận trọng hơn khi đấu giải chuyên nghiệp. Trong Liên minh, một lần thất bại có lẽ không gây ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng. Còn trong vòng khiêu chiến, thua một lần có thể khiến cả đội ngũ hoang phí một năm trời.

    Lúc này mà lại phái một tân binh ngay cả bản đồ cũng không biết lên…

    Chúng coi khinh đối thủ hay Hưng Hân thật sự hết lính để phái?

    Lại nói, Vô Cực chọn bản đồ này hòng ức hiếp dân nghiệp dư. Ai ngờ chuyện lạc đường này lại nghiệp dư quá, tác dụng của bản đồ vượt quá sức tưởng tượng, thành ra họ lại lái theo con đường âm mưu đồ.

    Tuyển thủ thứ hai lên sân ngại lãng phí thời gian với chiến đội kì quặc này, thế nên ngay từ đầu đã chủ động xông lên. Kiều Nhất Phàm cũng rất dứt khoát, Một Tấc Tro xoay người chủ động nhảy tùm xuống nước.

    Lòng nước của bản đồ này không sâu. Nhưng sau khi Một Tấc Tro nhảy xuống gợi ra gợn sóng, thì trên mặt nước lại phẳng lặng như tờ.

    Hoặc là Một Tấc Tro không chuyển động, bằng không, vậy chỉ có thể chứng tỏ tên này là dân chuyên nghiệp

    Hiếm có dân nghiệp dư nào lại biết cách di chuyển không gây gợn sóng lắm, cách di chuyển âm thầm dưới nước này chỉ nằm trong nội dung mà tuyển thủ cần tập luyện thôi.

    Một Tấc Tro chính là Kiều Nhất Phàm.

    Thông tin này sợ chỉ có Gia Thế nhờ Đào Hiên mang Tiêu Thời Khâm và Tôn Tường đến thăm mới ngẫu nhiên biết được. Ngay cả đội ngũ ban đầu Vi Thảo cũng không biết cậu thiếu niên không được kí tiếp hợp đồng này sẽ đi đâu sau khi rời khỏi chiến đội.

    Vi Thảo không biết, chiến đội Vô Cực làm sao biết được bên phe địch có một thiếu niên xuất thân từ đội quán quân? Mặc dù là người vô hình, nhưng ít nhất Kiều Nhất Phàm từng được tập huấn khắc nghiệt ở đội quán quân. Nghề nghiệp cậu thay đổi, nhưng thao tác ngầm di chuyển dưới nước có đổi nghề hay không cũng không gây ảnh hưởng nhiều, Kiều Nhất Phàm chăm chỉ, tất nhiên là nắm vững.

    Một Tấc Tro hiện đang chậm rãi đi dưới nước, định bất ngờ tiếp cận mục tiêu.

    Tuyển thủ Vô Cực phát hiện đối thủ biết cách ngầm di chuyển dưới nước, cảm thấy đối thủ lần này không đơn giản, không dám khinh thường nữa. Hắn cũng chậm rãi ngừng bước, cẩn thận nhìn chằm chằm vào vùng nước Một Tấc Tro biến mất kia.

    Mặt nước không gợn sóng, nhưng lòng nước của bản đồ thật sự hơi nông, nhân vật di chuyển dưới nước không thể giấu được bóng của mình.

    Nhưng không thể nhìn thấy bóng người ở cự ly xa, tuyển thủ Vô Cực vừa chú ý mặt nước vừa điều khiển nhân vật Bắn Đây Này của mình tới gần. Song giờ hắn đã rút lại thái độ vội vã lúc đầu, bước chầm chậm.

    Hắn vừa nhìn chăm chú vào mặt nước, vừa nhẩm tính thời gian. Bởi vì nhân vật cũng cần ngoi lên thở, không thể lặn vô thời hạn dưới nước. Chẳng qua với địa hình này, lại thêm đây là tuyển thủ chuyên nghiệp, chỉ sợ có ngoi lên thở cũng không bị hắn phát hiện. Dưới những hành lang quanh co này có chỗ để nhân vật ngoi đầu lên thở mà không bị phát hiện.

    Quả nhiên, gần tới giờ rồi mà tuyển thủ Vô Cực vẫn không phát hiện Một Tấc Tro chui khỏi mặt nước.

    Tên này đang trốn ở đâu?

    Tuyển thủ Vô Cực nôn nóng. Bản đồ này vốn được chọn để ức hiếp đối thủ, nhưng bây giờ lại bị người ta lợi dụng, đẩy hắn vào thế bị động. Tình thế xoay chuyển khiến hắn không kịp trở tay.

    Nên xuống nước hay không?

    Tuyển thủ nọ từng nghĩ đến việc này, nhưng thật ra trình độ thuỷ chiến của hắn cũng không xuất sắc lắm. Hắn không phải một tuyển thủ chân chính từng được vào Liên minh Chuyên nghiệp, mà chỉ là kẻ bổ sung vào những vị trí bỏ trống sau khi chiến đội Vô Cực bị loại. Những người như hắn thường không đủ tự tin, giờ nhìn thấy Một Tấc Tro thành thạo di chuyển dưới nước, hắn càng không dám xuống nước.

    Hay cứ dò xét thêm chút nữa.

    Tuyển thủ Vô Cực thoáng đắn đo rồi quyết định dò xét trước. Bắn Đây Này nâng hai súng, lập tức nả đạn khắp mặt nước.

    Tấn công thường không hao phí mana, tất nhiên là bắn hả hê vô cùng. Mặt nước thoáng chốc không còn phẳng lặng nữa, bọt nước văng khắp nơi, không ít đoạn hành lang đều bị nước hắt lên ướt nhẹp. Nhưng tuyển thủ Vô Cực cũng không để tâm đến cảnh hoang tàn này, ánh mắt hắn vẫn dính chặt vào nơi đạn bắn xuống. Bất kể là đạn bắn trúng hay nhân vật tránh đạn đều gây nên động tĩnh rất lớn.

    Bên kia.

    Trong từng đợt sóng, tuyển thủ Vô Cực đột nhiên phát hiện một chỗ dao động khác thường, hắn bất chấp xả hết kỹ năng có thể về phía khu vực đó, đồng thời nhân vật cũng nhanh chóng áp sát. Hắn cần một góc nhìn có thể thấy rõ bóng người dưới nước, sau đó lại tiến hành bước khống chế tiếp theo. Thiện xạ cũng có ưu thế về tấn công cự ly, chuyện áp chế một mục tiêu dưới nước còn dễ hơn áp chế trên đất bằng.

    Bắn Đây Này đi nhẹ nhàng, sải bước thành thạo trên hành lang quanh co, góc nhìn cũng khóa chặt phạm vi của mục tiêu khó xác định kia. Dường như các đòn tấn công không gây ảnh hưởng lớn đến đối thủ, song lần xác nhận này đã khiến tuyển thủ Vô Cực có thể bao quát phạm vi của mục tiêu. Chỉ cần lại gần thêm chút nữa, hắn tin mình sẽ dễ dàng nhìn thấy bóng của đối thủ.

    Rắc.

    Đột nhiên một tiếng động khẽ vang, Bắn Đây Này bị khựng lại, một vầng sáng xanh trắng chợt lóe lên. Tuyển thủ Vô Cực như nhận ra điều gì, ngạc nhiên nghía sang bên cạnh. Rồi hắn nhìn thấy bên dưới mặt nước, Băng Hồn bị cắt thành mấy khúc bởi phản xạ, vẫn đang bị gãy khúc theo dao động của mặt nước.

    Băng Trận.

    Là Băng Trận của quỷ kiếm sĩ đang phóng trong nước, khống chế không gian của hành lang gấp khúc. Tuyển thủ Vô Cực chỉ dán mắt vào mục tiêu mình phát hiện, lại không ngờ nơi mình đi qua có ẩn giấu cạm bẫy.

    Sát thương và hạn chế của Băng Trận chỉ mới bắt đầu mà thôi. Tuyển thủ Vô Cực nhanh chóng nhìn thấy ánh đao trong tay bóng người dưới nước không ngừng chớp lóe.

    Đao Hồn, Ôn Hồn, Huyết Hồn…

    Quỷ thần lần lượt được triệu hồi, trong thoáng chốc vô số Quỷ Trận chồng chất lên nhau. Sức mạnh của quỷ thần bám hết vào người Bắn Đây Này, y như một nổi lầu debuff thập cẩm.

    Mặt nước lúc này chợt tách ra, Một Tấc Tro nhảy lên, lưỡi dao gây họa trong tay lóe ánh tím u ám, ngưng tụ sức lực quỷ thần thành luồng kiếm khí đặc biệt, chém thẳng về phía Bắn Đây Này.

    Một chiêu, định thắng thua.​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Toàn Chức Cao Thủ
    Tác giả: Hồ Điệp Lam
    Chương 811: Ưu thế của nhân vật

    Editor: Team Liều Mạng SLL
    Beta: Team Liều Mạng SLL
    Nguồn: alldiepall.wordpress.com



    Edit: Hwan | Beta: Kha

    Một chiêu tất nhiên không thể đánh chết Bắn Đây Này, nhưng dưới sự bố trí kín kẽ của Kiều Nhất Phàm, nó lại chiếm được ưu thế hết sức to lớn. Thường trong trận đấu đơn, quỷ kiếm sĩ không thể nào bày được nhiều Quỷ Trận bao vây bất kỳ tuyển thủ chuyên nghiệp tài giỏi nào cùng lúc như thế. Kiều Nhất Phàm lại lợi dụng địa hình của bản đồ, dụ đối thủ rơi vào bẫy, sau cùng quyết định thắng thua trong chớp mắt.
    Bắn Đây Này cũng chỉ có thể giãy dụa trước khi chết mà thôi. Trận đấu đơn thứ hai, Kiều Nhất Phàm dễ dàng chiến thắng.

    Trận đấu này diễn ra quá nhanh.

    Nhóm antifan còn đang hí hửng vì trận thua nhục mặt trước đó của Hưng Hân, hò nhau ném gạch đủ kiểu, còn tiện thể ném luôn Một Tấc Tro trong trận hai. Ai dè chưa kịp hoàn hồn, thời thế đã chuyển đổi, Một Tấc Tro dễ dàng giết gọn đối thủ, làm mọi người tịt ngòi như pháo lép.

    Tịt ngòi như pháo lép đâu chỉ nhóm antifan, các thành viên của chiến đội Vô Cực cũng có cảm giác như bị tát thẳng mặt.

    Bọn họ định khi dễ đối thủ bằng bản đồ này, ngờ đâu lại bị đối thủ lợi dụng bản đồ đút hành ngược lại. Thua trận này, không chỉ vứt điểm, mà còn bị bẽ mặt nữa.

    Nhưng hệ thống đâu thèm quan tâm đến cảm xúc của tuyển thủ, sau khi phán định thắng thua, cũng đã chuyển cảnh tới trận thứ ba.

    Bản đồ trận thứ ba vẫn là Hành Lang Trên Sông.

    Chiến đội Vô Cực quả thực nghiên cứu kĩ bản đồ này, ba trận đấu đơn đều dùng nó, rõ ràng họ muốn đuổi cùng giết tận. Hơn nữa, họ còn ngầm miệt thị tuyển thủ Hưng Hân sẽ không thể nhìn ra đặc điểm của bản đồ để lật ngược tình thế, dù rằng bản đồ được lặp lại những hai lần.

    Người thứ ba lên sân của chiến đội Vô Cực là thuật sĩ Leopold.

    “Nhớ cẩn thận.” Tuyển thủ thứ ba, người điều khiển thuật sĩ Leopold đã được dặn dò trước khi lên.

    Chiến đội Vô Cực vốn tán thưởng trình độ của tuyển thủ chiến đội Hưng Hân. Từ việc bọn họ tích cực đến tìm, chứng tỏ bọn họ cực kỳ tán thành, bọn họ cảm thấy thực lực của các tuyển thủ Hưng Hân đủ để làm dự bị cho mình. Cả bọn cũng không chỉ chú ý mỗi đại thần Diệp Thu đâu.

    Trong khoảng thời gian nhận lời thách đấu, bên Hưng Hân thường cho Hàn Yên Nhu ra trận trước, tiếp theo là Bánh Bao Xâm Lấn và Nghênh Phong Bố Trận.

    Chiến đội Vô Cực đều quan sát kỹ ba người, giờ trở thành đối thủ, người họ coi trọng cũng là ba người này. Bọn họ còn nghiên cứu những gì liên quan đến cả ba nữa. Chẳng qua đây chỉ là thái độ nghiêm túc trong thi đấu, chiến đội Vô Cực tán thưởng thực lực cả ba nhưng không hề sợ hãi. Nếu là sợ, thì khi Hà An đến Hưng Hân đã không chảnh chó như vậy.

    Tỉ mỉ lựa chọn bản đồ, tỉ mỉ an bài tuyển thủ xuất chiến, về mặt chiến thuật, chiến đội Vô Cực vẫn rất coi trọng Hưng Hân.

    Ai ngờ kết quả sau hai trận đấu đơn là một thua một thắng, họ thắng Bánh Bao Xâm Lấn mà họ coi trọng, lại thua Một Tấc Tro không được họ để ý.

    Liệu chiến đội Hưng Hân còn nhân vật nào khác như Một Tấc Tro không? Bên chiến đội Vô Cực chợt cảm thấy bất an. Bọn họ không dám sơ suất trong trận thứ ba nữa.

    Khi Leopold xuất hiện, nhân vật bên chiến đội Hưng Hân cũng xuất hiện.

    Cũng là một thuật sĩ, Nghênh Phong Bố Trận.

    Đây là một trận đấu giữa hai tuyển thủ cùng nghề. Cuộc chiến này khảo nghiệm trình độ của tuyển thủ nhiều hơn.

    Mãi đến khi nhìn thấy đối thủ, tuyển thủ Vô Cực mới thở phào nhẹ nhõm. Ít ra đây không phải một đối thủ hoàn toàn xa lạ. Huống hồ, trong trận chiến cùng nghề, ngoại trừ trình độ tuyển thủ, thực lực của nhân vật cũng quyết định thắng thua.

    Ở phương diện này, chiến đội Vô Cực cực kỳ tự tin.

    Chỉ là một đám tép riu bước ra từ tiệm net, thực lực không tệ đã bất ngờ lắm rồi, nhân vật còn có thể “khủng” được à? Trang bị của chúng có thể vượt qua họ ư? Điểm kỹ năng có thể cao hơn họ chắc?

    Cả đội Vô Cực đều tươi cười. Câu “nhớ cẩn thận” trước đó phỏng chừng không cần thiết nữa.

    Nhóm antifan lại không thoải mái được như họ, vừa nãy mới bị bẽ mặt, giờ cả đám trở nên thận trọng hơn hẳn chiến đội Vô Cực. Cả đám vẫn tiếp tục móc xỉa Hưng Hân, nhưng trước khi có kết quả, họ sẽ không chửi thẳng mặt.

    Trận đấu nhanh chóng bắt đầu.

    Tuyển thủ thuật sĩ bên Vô Cực ôm lòng tin tràn trề, nhưng hắn vẫn cẩn thận hết mức có thể. Còn bên Hưng Hân, Nghênh Phong Bố Trận lại trông rất bất chấp, cứ hổ báo lao về phía Leopold.

    Nhóm antifan lập tức muốn chặt chém ngay, cố lắm mới nắm chặt tay không gõ chữ ra.

    Thuật sĩ bên Vô Cực thầm khinh thường, phớt lờ mà tiếp tục đi theo con đường mình đã định. Ngờ đâu trên đỉnh đầu chợt tối sầm, nâng góc nhìn lên, mây đen đã che phủ đầu.

    Mưa Hỗn Loạn.

    Tuyển thủ thuật sĩ giật mình, Leopold vừa chật vật chạy khỏi phạm vi vừa chuyển góc nhìn, quả nhiên ngó thấy Nghênh Phong Bố Trận đang quơ gậy nguyền rủa.

    “Hở… CLGT….”Tuyển thủ thuật sĩ kinh ngạc nhìn vùng trời mình vừa thoát khỏi vẫn tí tách giọt mưa đen ngầu kia.

    Đòn tấn công ập tới lúc hắn không hề phòng bị gì, bởi vì, hắn cảm thấy hai bên còn chưa tiến vào phạm vi tấn công của nhau.

    Hơn nữa hắn vừa ngó sang Nghênh Phong Bố Trận xác định lại, người nọ vẫn nằm ngoài phạm vi tấn công của hắn.

    Thế mà thuật nguyền rủa của Nghênh Phong Bố Trận đã ập tới, cự ly làm phép này có lẽ nhỉnh hơn mình ít nhất ba ô đấy!

    Cự ly làm phép là một thuộc tính rất quan trọng với những nghề thuộc hệ Pháp Sư như họ. Cự ly ấy có nghĩa là phạm vi, dựa vào phạm vi ấy ta có thể đổi ra thời gian, giúp mình chiếm thế chủ động hơn. Nhưng bấy giờ, cự ly làm phép của Leopold rõ ràng kém hơn Nghênh Phong Bố Trận, vậy chẳng phải trang bị của Leopold không bằng Nghênh Phong Bố Trận sao?

    Thế đéo nào.

    Thuật sĩ của Vô Cực giật mình, hắn không thể ngờ được, nhân vật của đám tép riu này lại xịn hơn những kẻ từng bước vào giới chuyên nghiệp như họ?

    Lúc này khoảng cách còn xa, tuyển thủ thuật sĩ không thể xem xét trang bị của Nghênh Phong Bố Trận. Mà sau Mưa Hỗn Loạn, những chiêu phép khác của Nghênh Phong Bố Trận lại ùn ùn kéo tới. Không gian của hành lang khá hạn hẹp, Leopold không thể trốn thoát vô số thuật nguyền rủa đang liên tục tấn công. Nghênh Phong Bố Trận lại ném sang một quả cầu sáng chứa tên nguyền rủa, trong trường hợp này, nếu không muốn bị thương chỉ còn cách đánh trả thôi.

    Tuyển thủ bên Vô Cực vội vàng thao tác, Leopold cũng ngưng tụ ra một quả cầu sáng của Mũi Tên Nguyền Rủa. Đây là kỹ năng cần tích tụ sức mạnh, thời gian tích tụ càng dài thì sức mạnh càng lớn. Nhưng Nghênh Phong Bố Trận lại không định lãng phí nhiều thời gian, chỉ mới tích tụ được một lát, ánh sáng đã lan rộng. Thuật sĩ bên Vô Cực cũng canh thời điểm thích hợp, xác định chiêu bên mình cũng nuôi lực gần bằng Nghênh Phong Bố Trận mới vội vã ném quả cầu đi.

    Hai trận mưa tên lũ lượt tuôn ra sau khi quả cầu sáng nổ mạnh, xuyên qua hành lang gấp khúc, cuối cùng chạm mặt nhau trên mặt nước. Từng tia sáng đen lòm như muốn xé toang không gian. Trong tình cảnh hỗn loạn này, tuyển thủ Vô Cực không thể nhìn thấy Nghênh Phong Bố Trận được, hắn thoáng suy nghĩ, rồi vội vã thao tác kỹ năng mới.

    Đại chiêu của thuật sĩ: Cánh Cửa Tử Vong.

    Với khoảng cách tấn công của mình, Leopold không thể đánh trúng Nghênh Phong Bố Trận được. Nhưng Cánh Cửa Tử Vong lại là một phép thuật có phạm vi AOE 18 ô, quả thực không cần ném chiêu ngay trên đầu Nghênh Phong Bố Trận. Thừa cơ Mũi Tên Nguyền Rủa nổ tan tác, tuyển thủ Vô Cực nhanh chóng tấn công đối thủ bằng đại chiêu này. Hắn đang rơi vào thế bị động cực kỳ, vì sự chênh lệch trong cự ly làm phép, hắn chỉ có thể bị đối thủ đè đầu cỡi cổ ở một góc, không thể làm gì khác ngoài chịu đòn.

    Thao tác của đại chiêu tất nhiên rất phiền phức, thời gian đọc phép lại không ngắn. Sau khi tuyển thủ của Vô Cực hoàn thành nó, Leopold bắt đầu quơ gậy múa phép, thì bất chợt một tiếng nổ to vang lên. Trước mặt hắn, một cánh cửa đen hun hút đột nhiên xuất hiện giữa trời. Từ cánh cửa đang xoay tròn ấy, những luồng khí đen vươn dài về phía Leopold.

    Khoảnh cách này không thể tránh được nữa. Hành động ngâm Cánh Cửa Tử Vong bị cắt ngang, Leopold bị những xúc tu màu đen quấn lấy, kéo về phía cánh cửa. Cơ thể hắn như bị nuốt lấy, thấp thoáng ẩn hiện. Mà sát thương của Cánh Cửa Tử Vong cũng bùng nổ trong chớp mắt, nhìn thanh máu tụt xuống, tay thuật sĩ nọ và tất cả tuyển thủ bên Vô Cực đều tái mặt.

    Thương tổn thật sự quá cao!

    Gã ta đã đổ dồn bao nhiêu điểm kỹ năng vào chiêu Cánh Cửa Tử Vong này? Cấp bậc thế nào rồi?

    Có điều, tầm quan trọng của Cánh Cửa Tử Vong không chỉ nằm ở lực sát thương cao, các tuyển thủ chuyên nghiệp lại yêu thích khả năng khống chế phạm vi lớn của nó hơn. Tuy mục tiêu bây giờ chỉ có một người, nhưng khả năng khống chế vẫn còn đó. Leopold sau khi bị luồng khí đen quấn quanh và kéo vào cánh cửa thì trở nên bất lực cực kỳ. Màn mưa tên chạm trán đã kết thúc, sau cảnh hỗn loạn, Nghênh Phong Bố Trận vẫn tiếp tục quơ đều gậy.

    Thuật Ăn Mòn, Thuật Kích Hồn, Thuật Chia Cắt, Thuật Thôn Tính, Giảm Sinh Mệnh …

    Hàng loạt các kỹ năng tấn công và nguyền rủa đua nhau xuất hiện theo từng cú nhấc gậy. Leopold chưa từng ngừng thương tổn kể từ sau khi bị Cánh Cửa Tử Vong quấn lấy. Lúc kỹ năng kết thúc, Leopold rơi xuống, nhưng lúc này hắn đã bị bắt về phía hành lang, bên dưới toàn là nước.

    Tủm.

    Vùng nước Leopold rơi xuống dậy sóng. Nhưng nó không khiến Nghênh Phong Bố Trận tạm ngưng cuộc săn giết, từng gợn ma thuật đen ngòm của thuật sĩ càng trở nên nổi bật giữa những cơn sóng trắng toát.​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Toàn Chức Cao Thủ
    Tác giả: Hồ Điệp Lam
    Chương 812: Trò hề khi chọn bản đồ

    Editor: Team Liều Mạng SLL
    Beta: Team Liều Mạng SLL
    Nguồn: alldiepall.wordpress.com



    Edit: Hwan | Beta: Kha

    Từ đó, mặt nước chưa phút nào phẳng lặng lại.

    Nghênh Phong Bố Trận công kích Leopold dồn dập từ lúc hắn rơi xuống nước. Nước sẽ ảnh hưởng đôi chút tới nhân vật và kĩ năng, tuyển thủ chuyên nghiệp khi luyện tập thủy chiến đều quen với sự ảnh hưởng này.

    Tuyển thủ chiến đội Vô Cực vốn nghĩ rơi xuống nước sẽ có cơ hội mới, có thể tận dụng kiến thức của mình về mặt này thoát khỏi sự dây dưa của đối phương. Nhưng hắn nhanh chóng nhận ra đối thủ hiểu rõ mặt này không hề kém mình, sai rồi… phải nói là cao tay gấp bội.

    Thế nên, rơi xuống nước lại đẩy tuyển thủ Vô Cực vào thế bất lợi. Tay cử động không nhanh, muốn thoát khỏi phạm vi công kích của Nghênh Phong Bố Trận thì phải đợi tới bao giờ?

    Ở trận thứ hai, thiện xạ của chiến đội Vô Cực mưu toan tìm kiếm Một Tấc Tro, tính áp chế ở dưới nước. Do giữa đường sa chân vào Quỷ Trận mai phục của Một Tấc Tro, kế hoạch của hắn không thực hiện được. Nào ngờ đến trận này, lịch sử lại lặp lại dưới tay Ngụy Sâm.

    Leopold của Vô Cực không còn cơ hội lên được hành lang nữa, bị Nghênh Phong Bố Trận áp chế dưới nước hồi lâu, cuối cùng khi lành lặn nổi lên trên mặt nước, hắn đã là một thi thể lềnh phềnh…

    Trận thứ ba, Hưng Hân lại thắng.

    Nhóm antifan cứng họng không nói được gì. Sau trận thua này, chiến đội Vô Cực không chỉ chịu ảnh hưởng bởi mất một hai điểm.

    Trận này yếu thế rõ ràng hơn trận trước rất nhiều.

    Trận trước còn già mồm bảo thiện xạ sa chân lỡ bước trúng phải mai phục của đối phương. Còn trận này, hai thuật sĩ PK chính diện. Người chơi bên Hưng Hân tỏ rõ sự lão luyện trong thao tác cùng ưu thế về trang bị cho nhân vật.

    Từ đầu tới cuối, Leopold không thể tới đủ gần để kiểm tra trang bị của Nghênh Phong Bố Trận, thế nên Nghênh Phong Bố Trận được trang bị gì, chiến đội Vô Cực chịu chết, hoàn toàn không biết.

    Nhưng chỉ cần nhìn cự li làm phép hơn ít nhất ba ô vị trí là biết, trong một mức độ nhất định, trang bị của Nghênh Phong Bố Trận hơn hẳn Leopold. Cự ly làm phép ba ô vị trí, nếu Vô Cực có thể tăng cường thuộc tính này cho trang bị thì đã sớm trang bị cho Leopold rồi. Nhưng họ không thể.

    Bọn họ không thể, nhưng Hưng Hân có thể, thứ được gọi là ưu thế trang bị chính là thế.

    Còn ưu thế bản đồ đã bị đập tan từ trận hai rồi.

    Họ vốn tràn đầy tự tin vào ưu thế nhân vật, nào ngờ trong trận ba lại bị phủ đầu đầy đau đớn. Nhưng trong trận chủ yếu tỏ rõ cự ly làm phép đáng sợ của Nghênh Phong Bố Trận, chứ ưu thế chân chính của Nghênh Phong Bố Trận to lớn cỡ nào, bên phía Vô Cực chưa thể biết được.

    Nghênh Phong Bố Trận có 4920 điểm kĩ năng, điểm số này vào trong giới đủ để hù người, thế mà trong chiến đội Hưng Hân, con số này hơi thấp, thấp đến mức Ngụy Sâm từng phân vân mãi không biết có nên tạo thêm một acc nữa hay không.

    “Mọi người đừng chán nản!” Bên phía chiến đội Vô Cực, có người lên tiếng phá vỡ sự im lặng trong phòng huấn luyện. Người lên tiếng là Hà An, thủ lĩnh chiến đội, đồng thời là một tuyển thủ trong đội.

    Ngũ Thần đích thực là đội trưởng đương nhiệm của chiến đội Vô Cực, nhưng không may, trong chiến đội Vô Cực hiện giờ có một Hà An. Mà thân phận thủ lĩnh chiến đội của gã còn trên cả đội trưởng chiến đội. Trong giới Vinh Quang, thủ lĩnh chiến đội là một danh xưng cũ, bây giờ đổi thành quản lí câu lạc bộ hết rồi, là chức vị có quyền quyết định thực sự trong chiến đội. Và trên thực tế, đội trưởng chỉ có quyền đề xuất, song rất nhiều chiến đội hết sức coi trọng đề xuất của đội trưởng, thế nên cũng tỏ ra quyền đề xuất của đội trưởng không khác quyền quyết định. Thật ra hai người này vẫn khác nhau, nếu quản lí muốn tảng lờ đề xuất của đội trưởng cũng hoàn toàn hợp quy tắc.

    Trong chiến đội Vô Cực có một nhân vật như thế, Ngũ Thần làm đội trưởng cũng có chút khó xử. Tiếng nói trong đội ngũ rất hạn chế. Thế nên lúc này, Ngũ Thần thân là đội trưởng còn chưa lên tiếng, Hà An đã nghiễm nhiên ra vẻ lãnh đạo an ủi mọi người, hiển nhiên cũng nhờ thân phận của gã.

    “Tình huống này chẳng qua hơi vượt ngoài dự liệu của chúng ta thôi. Nhân vật tiểu tốt cỡ này cũng nhờ che giấu nên lúc lên sân mới có thể đánh úp bất ngờ như vậy.” Nói thì nói thế, nhưng Hưng Hân quả thật khiến Hà An kinh ngạc không nhỏ, chẳng qua lúc này gã không thể vẽ vời tăng thêm kinh ngạc do Hưng Hân mang tới được, đành phải miêu tả sự kinh ngạc này thành một thủ đoạn che mắt thấp kém để các tuyển thủ yên lòng.

    Quả nhiên lời của Hạ An có tác dụng, tuyển thủ Vô Cực nghe xong mấy lời này, sắc mặt dịu xuống không ít. Tiếp theo chính là chính là trận tổ đội lôi đài. Sau đấu đơn có một khoảng thời gian nghỉ ngơi nhỏ, có điều đội hình ra sân đã được định trước, không thể thay đổi. Thành viên chuẩn bị xuất chiến của hai bên cũng rất sẵn sàng.

    Ở vị trí khán giả, bè lũ antifan thực sự hạn hán lời. Họ đã trông mong vào chiến đội Vô Cực nhiều như thế, vậy mà Vô Cực lại thua hai trận liên tiếp, quả thực khiến họ muốn phun ra mấy câu chửi bới. Nhưng mới chỉ đấu cá nhân thôi, tiếp theo còn tổ đội lôi đài, còn phần đấu đoàn đội nữa… Họ vẫn nên xem tiếp thôi…

    Hội ném đá bị hai chiến thắng của Hưng Hân chặn họng. Kênh công cộng thoáng cái im ắng hẳn, chỉ còn lại những lời động viên mà fan trung thành của chiến đội Vô Cực gửi tới họ.

    Cuối cùng phần đấu tổ đội lôi đài cũng bắt đầu, hai tuyển thủ đi đầu của hai đội đều đã lên sân.

    Chiến đội Hưng Hân, pháp sư chiến đấu Hàn Yên Nhu.

    Chiến đội Vô Cực, khí công sư Thiên Nộ.

    Trong thời gian này, Hàn Yên Nhu chắc chắn là nhân vật hot nhất bên Hưng Hân, cũng là người lũ antifan căm ghét nhất. Bao cao thủ họ trông chờ đều ngã dưới chiến mâu của Hàn Yên Nhu. Khó khăn lắm mới xuất hiện một mống có thể đánh bại Hàn Yên Nhu, ếu ngờ cô nàng đã nhanh tay đòi lại trận đấy. Tình cảnh hòa nhau như thế thì to mồm đem khoe thế đách nào?!

    Nhưng then chốt ở chỗ, giải khiêu chiến có luật của nó, chỉ cần thua trận này thì không cần biết Hàn Yên Nhu có thể đòi lại chiến thắng hay không, bởi vì cô nàng nhất định không thể làm được. Người ta có thể thỏa thích lợi dụng trận thua này mà ném gạch cô tơi bời.

    Nghĩ thế, bên chờ ném đá sung sướng hẳn, dần dần, đủ mọi âm thanh vang lên, tất cả đều là tiếng cổ động Thiên Nộ bên Vô Cực cố lên. Nhất thời, Thiên Nộ được nâng lên như tuyển thủ hàng sao, là hi vọng tràn đầy trong lòng mọi người.

    Vào vị trí thi đấu, load sân thi đấu. Lúc bản đồ tổ đội lôi đài hiện ra, ngay cả người xem cũng muốn xỉu không cần tỉnh luôn.

    Bản đồ vẫn là Hành Lang Trên Nước….

    Nhóm antifan nhịn đến sắp nghẹn để ngăn mình khỏi văng tục, dẫu sao bây giờ họ ủng hộ Vô Cực là vì muốn dằn mặt Hưng Hân. Nhưng đừng quên, thật ra không phải ai cũng muốn chế giễu Hưng Hân, trong số người xem vẫn có thành phần trung lập chỉ tới nhìn trò vui, thậm chí không ít người mong Hưng Hân có thể đi tiếp. Tuy số lượng không nhiều, nhưng giờ thấy chiến đội Vô Cực chọn đi chọn lại vẫn cứ chọn Hành Lang Trên Nước thì sao có chuyện không nói gì?

    Chiến đội Vô Cực bị cười nhạo cũng rất khó chịu, kế hoạch ban đầu của họ cũng không đâu có sai, do nhân vật thi đấu lôi đài và cá nhân không thể trùng lặp, cho nên họ tính tận dụng bản đồ này thật triệt để. Dù chọn bản đồ như thế trông có vẻ thực dụng, nhưng khi phải đối mặt với vòng khiêu chiến, không ai dám lơ là.

    Tiếc là dù đã chọn bản đồ này, Vô Cực vẫn thua hai trận liên tiếp trong phần đấu đơn, hơn nữa trong cả hai trận, tuyển thủ Vô Cực không ít thì nhiều đều bị ăn quả đắng do bản đồ. Lúc này Vô Cực còn chọn lại bản đồ đó, hệt như một trò đùa. Khán giả càng lúc càng cười cợt tàn nhẫn, nhưng chiến đội Vô Cực đành chịu, họ đâu ngờ tình hình sẽ trở nên thế này, giờ quá trễ để thay đổi rồi.

    May mà có nhạo báng thêm nữa cũng không ảnh hưởng tới nhân vật tham chiến đã vào vị trí thi đấu. Từ thời điểm vào sân, nhân vật tham chiến sẽ không nhìn được kênh trò chuyện của khán giả, hơn nữa trò chuyện riêng tư của nhân vật cũng bị cấm. Thiết kế như vậy là để phòng ngừa sự trợ giúp từ bên ngoài sau khi trận đấu bắt đầu, vì lúc này, khán giả đều có góc nhìn thượng đế.

    Nhưng vòng khiêu chiến thuộc dạng thi đấu online không người quản chế, có người nào truyền tin offline thì cũng không biết đâu mà lần. Ngay cả chuyện tệ hại như đấu thay Liên minh cũng không ngăn nổi thì chuyện này càng không đáng bận tậm. Quy tắc có cả rồi đấy, mọi người tự giác tuân thủ thôi. Còn lách luật mà bị phát hiện thì xác định xui xẻo. Nếu không bị phát hiện lại tiếp tục dùng chiêu này thì đến lúc đấu offline chắc chắn sẽ lòi đuôi, thế nên chuyện này chẳng ảnh hưởng gì mấy tới kết quả cuối cùng.

    Liên minh cũng hết cách rồi, với điều kiện hiện tại, họ đành phải mắt nhắm mắt mở với giai đoạn sơ cấp này.

    Về chuyện này, thành viên Hưng Hân lại rất có tự giác. Trận đầu Bánh Bao không biết đường cũng không ai nhắc nhở. Trước thắng bại, tất cả đều giữ vững tinh thần cạnh tranh công bằng, rất có đạo đức thể thao.

    Đếm ngược 3 2 1, phần đấu tổ đội chính thức bắt đầu.

    Trước đó Hàn Yên Nhu ra sân quá nhiều, bè phái anti quen mặt nhân vật này tới không thể quen hơn, quen tới thuộc nằm lòng từng bộ phận trang bị trên người cô.

    Thế nhưng khi Hàn Yên Nhu vào sân, khán giả đều ngớ người, không thể nhận ra đây là ai.

    Đây là Hàn Yên Nhu kia hả?

    Trang bị toàn thân thay đổi hoành tá tràng!

    Khán giả cũng có nhận ra sự thay đổi này trên Bánh Bao Xâm Lấn và Nghênh Phong Bố Trận, nhưng ấn tượng của họ dành cho hai nhân vật này có chút mờ mịt, không sâu sắc như với Hàn Yên Nhu. Giờ Hàn Yên Nhu vừa ra sân, mọi người liếc mắt cũng biết khác hẳn trước kia.

    Chiến đội Vô Cực có nghiên cứu đối thủ, tất nhiên không tới mức phải phán đoán bằng mắt như người xem. Trang bị của Bánh Bao Xâm Lấn không giống trước kia, Nghênh Phong Bố Trận cũng khác, họ nhìn thấy nhân vật là biết được ngay. Chẳng qua chiến thắng của Nghênh Phong Bố Trận đã khiến họ nhận ra, lần này rất khác, có khi còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng của bản thân rất nhiều.

    Dù cho Hà An đã nói đây là thủ đoạn bịp bợm của đối phương, nhưng giờ đây thấy Hàn Yên Nhu toàn thân rực rỡ, thay đổi hoàn toàn, tuyển thủ bên Vô Cực bất giác cảm thấy lòng mề xoắn xuýt không yên.

    Trang bị của Hàn Yên Nhu sẽ không bùm một phát trở nên siêu cấp lợi hại, phải không?

    Lo lắng của họ quả thật không sai. Trang bị của Hàn Yên Nhu e rằng đã trải qua nhiều thay đổi nhất. Toàn thân có tất cả năm trang bị bạc. Dù chẳng là gì trong giới chuyên nghiệp, nhưng xuất hiện trên nhân vật tiểu tốt thế này cũng đủ khiến mắt kính bao người nổ đôm đốp.​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Toàn Chức Cao Thủ
    Tác giả: Hồ Điệp Lam
    Chương 813: Phong cách chuyên nghiệp

    Editor: Team Liều Mạng SLL
    Beta: Team Liều Mạng SLL
    Nguồn: alldiepall.wordpress.com



    Edit: Tiếu | Beta: Kha

    Pháp sư chiến đấu Hàn Yên Nhu vs khí công sư Thiên Nộ, hiệp một của vòng đấu tổ đội lôi đài cuối cùng cũng chính thức bắt đầu.

    Đối mặt với Hàn Yên Nhu – nhân vật hot nhất của chiến đội Hưng Hân, tuyển thủ khí công của Vô Cực nào dám thất lễ chớ? Nhất là sau khi nhìn nguyên bộ giáp mới của Hàn Yên Nhu, thấy tấm gương thua cuộc của Leopold vẫn sừng sững trước đó.

    Thế nhưng, Thiên Nộ vẫn tiến lên đầy dũng cảm. Nghề khí công sư này, tuy thuộc hệ Vật Lộn nhưng kỹ năng vật lộn không có gì xuất sắc, lại ngon ăn trong việc tấn công tầm xa, chỉ là khoảng cách không bằng hệ Xạ Thủ. Nhưng xét khoảng cách khống chế chắc chắn ăn đứt pháp sư chiến đấu rồi. Nếu hai nghề này đánh nhau, thông thường kẻ chiếm cơ hội trước hẳn là khí công sư.

    Mà kỹ năng nhiều nhất của khí công sư đều là quăng bom bản đồ, thế nên vô cùng có lợi khi ở bản đồ Hành Lang Trên Nước này. Đối với bản đồ đất và nước xen kẽ, mà phần đất đều là những dãy hành lang gấp khúc này, không gian rất có hạn. Thành ra nghề giống như khí công sư, sau khi rải bom rất dễ đẩy đối thủ vào trong nước.

    Kỳ thật không chỉ có khí công sư, đa số nghề của chiến đội Vô Cực đều có ưu thế này. Chỉ là bậc thầy pháo súng và thuật sĩ vừa ra thi đấu chưa thể hiện được thôi.

    Lúc này, tuyển thủ khí công sư lòng đầy cố kỵ với Hàn Yên Nhu, nên đâu dám thả cho Hàn Yên Nhu tự do hành động. Vừa thấy Hàn Yên Nhu xông đến ở khoảng cách có thể tấn công mình liền vội vàng xuất chiêu.

    Thiên Nộ chà hai tay, skill Đạn Sóng Khí liền tung ra. Hàn Yên Nhu nhẹ nhàng né qua. Thiên Nộ đã sớm nhảy đến giữa không trung, hai tay đẩy ra, là một kỹ năng diện rộng: Pháo Vang Trời.

    Một luồng khí mạnh mẽ phun ra từ hai tay của Thiên Nộ, lượn về phía hành lang, bao trùm một khoảng rất rộng. Nếu Hàn Yên Nhu vẫn kiên quyết tiến về trước như cũ, chắc chắn là một kích tất trúng. Nếu nhanh chóng lui về sau họa may mới né khỏi phạm vi công kích được. Nhưng muốn di chuyển chính xác, cần phải phán đoán rõ đòn tấn công của Thiên Nộ. Thiên Nộ xuất ra một chiêu Đạn Sóng Khí đơn giản kia, là chỉ hy vọng tạo thành chút tổn thương cho Hàn Yên Nhu sao?

    Đương nhiên không phải.

    Mục đích của skill này là để kiềm chế, nhưng không chỉ đơn giản là kiềm chế động tác của nhân vật, mà chủ yếu là nhắm vào người thao tác Hàn Yên Nhu – sức tập trung của Đường Nhu. Mục đích chính là khiến Đường Nhu không chú ý tới màn thi triển Pháo Vang Trời, để đến khi quyết định né tránh thì có khi đã muộn.

    Loại kỹ xảo này có vẻ sơ đẳng, ngay cả người chơi Vinh Quang bình thường cũng hiểu rõ lúc đang PK, bất luận là thao tác gì đều phải luôn giữ góc nhìn trên người đối thủ, quan sát hành động của đối phương.

    Chỉ là né một chiêu Đạn Sóng Khí mà thôi, không đến mức khiến Đường Nhu luống cuống tay chân rồi đách thèm quan tâm tới động tác của đối phương được. Một chiêu này của tuyển thủ khí công sư, nói cho vuông là để thăm dò mà thôi.

    Nào ngờ kết quả lại ngoài ý muốn, chỉ một chiêu thăm dò đơn giản, ai dè hình như lại hốt lớn.

    Hàn Yên Nhu dường như phán đoán sai phạm vi của kỹ năng, lúc này lại vẫn tiếp tục tiến tới trước. Thế nên, bất kể thế nào cũng sẽ bị Pháo Vang Trời đánh trúng.

    Dễ dàng đắc thủ như vậy làm bạn tuyển thủ hơi ngớ người. Hắn vốn đã tính tới chuyện sau khi Hàn Yên Nhu lùi lại thì mình sẽ tiến tới để khống chế. Ai dè đối phương lại sắp trúng chiêu, bạn tuyển thủ không thể không vội vàng chuẩn bị đợt tấn công mới.

    Luồng khí mạnh mẽ của Pháo Vang Trời chớp mắt đã phủ kín trên đoạn hành lang uốn khúc kia, mặt nước bình lặng xung quanh đều sôi lên vì bị sóng khí quét qua.

    Hàn Yên Nhu bị kỹ năng này đuổi theo trên hành lang, lập tức lăn người nhanh như chớp, nhanh vô cùng, nhanh đến không tưởng. Thiên Nộ theo sát tung ra hai đòn công kích liên tục, ai dè lại bị màn lăn người thần chưởng này cho hít khói.

    Hàn Yên Nhu tung người, búng thẳng lên lan can của hành lang bên cạnh, sau đó nhảy tiếp, phi thân qua chỗ mặt nước không rộng lắm, cuối cùng đáp xuống hành lang đối diện.

    Trong nháy mắt, Hàn Yên Nhu và Thiên Nộ đều đang đứng trên cùng một hành lang.

    Tuyển thủ khí công sư giật mình, hắn rõ ràng đã phát hiện ra không phải Hàn Yên Nhu phán đoán sai phạm vi của Pháo Vang Trời, mà là cố ý không thèm trốn. Ngược lại còn nương theo sóng khí kia, tự buff thêm gia tốc, rồi nhanh chóng lăn người, vọt tới chỗ mặt nước có thể phóng qua được. Chớp mắt đã đứng cùng một hành lang với Thiên Nộ.

    Tuyển thủ khí công sư không dám để Hàn Yên Nhu tiến tới đây, vội vàng thao tác, khí kình cuồn cuộn quanh người Thiên Nộ, cuối cùng tụ lại ở tay. Một quyền tung ra, khí kình ngưng tự thành một luồng khí trắng uốn lượn.

    Kỹ năng của khí công sư: Sóng Niệm Long.

    Kỹ năng này chịu sự chi phối của người thao tác, sau khi đánh ra vẫn có thể thay đổi phương hướng. Ngoại trừ công kích đối thủ ra, còn có thể dùng để bắn vào chính mình hoặc đồng đội. Khi nã vào mình hoặc đồng đội, Sóng Niệm Long sẽ không tạo ra thương tổn, mà sẽ thành một loại buff trạng thái gia tăng sức chiến đấu.

    Chỉ là lúc này, tuyển thủ khí công sư hiển nhiên không định tự buff Sóng Niệm Long cho bản thân, mà bắn thẳng về phía Hàn Yên Nhu.

    Hàn Yên Nhu hai tay cầm chiến mâu, đỉnh mâu chớp sáng, bụi mù dưới chân, vọt thẳng tới chỗ Thiên Nộ.

    Hào Long Phá Quân.

    Hàn Yên Nhu không tránh cũng không đỡ đòn, cư nhiên lại mạnh mẽ xông thẳng qua Sóng Niệm Long.

    Đúng là đồ tiệm nét…

    Giờ khắc này, trong đầu của tuyển thủ khí công sư chỉ có một ý nghĩ như vậy.

    Lại dám không tránh Sóng Niệm Long, thật quá liều mạng, Sóng Niệm Long không chỉ tạo thành thương tổn mà khi đánh trúng đối thủ, còn tạo ra debuff làm giảm lực công kích lẫn tốc độ tấn công.

    Đúng vậy, ngay chớp mắt Sóng Niệm Long đánh trúng Hàn Yên Nhu, hiệu quả debuff liền có tác dụng. Thế nhưng, một chiêu Hào Long Phá Quân vẫn mạnh mẽ bay tới.

    Hàn Yên Nhu trúng phải Sóng Niệm Long, tốc độ tấn công và sức mạnh của Hào Long Phá Quân liền giảm xuống. Thiên Nộ liên tục nhảy liên tiếp về sau hai lần, thoát khỏi phạm vi đoạt mạng của Hào Long Phá Quân. Chẳng ngờ Hàn Yên Nhu vẫn không ngừng tay, chiến mâu chợt kéo dài thêm mấy ô, đồng thời hòa thành con rồng bổ nhào về phía Thiên Nộ.

    Phục Long Tường Thiên.

    Sau Hào Long Phá Quân lại là đại chiêu Phục Long Tường Thiên, gần như không hề ngưng nghỉ, tốc độ tay và khả năng nắm bắt cơ hội phải bá thế nào chứ? Phải vào chớp mắt Hào Long Phá Quân vừa kết thúc lại bấm ngay thao tác của Phục Long Tường Thiên thì hai chiêu mới có thể nói tiếp nhau sít sao như vậy. Ra tay trễ một giây cũng là trễ, còn sớm một giây, Hào Long Phá Quân phải hủy bỏ mới có thể phát ra Phục Long Tường Thiên được.

    “Được lắm!”

    Ngay cả Diệp Tu cũng giật mình. Tất nhiên không phải vì thao tác này, hắn chỉ ngạc nhiên trước sự tiến bộ rõ rệt của Đường Nhu mà thôi. Diệp Tu không có nghi vấn gì về tốc độ tay của Đường Nhu, những gì cô nàng muốn nâng cao, ngoài biến tốc độ tay thành tốc độ thao tác, còn là cách nắm bắt thời cơ một cách chính xác như vậy.

    Hàn Yên Nhu vừa thay đổi nguyên bộ trang bị, thuộc tính khác xa trước kia. Đường Nhu chỉ kịp làm quen trong một ngày. Mà sau khi trúng Sóng Niệm Long, thuộc tính sẽ thay đổi lần nữa sau khi dính debuff. Trong tình trạng thay đổi nhiều lần, Đường Nhu vẫn có thể nhịp nhàng nối liền chiêu. Nếu không nhờ may mắn, vậy chứng tỏ Đường Nhu đã trở nên vô cùng nhạy cảm với thuộc tính của pháp sư chiến đấu, thuần thục nắm giữ nghề nghiệp này trong lòng bàn tay.

    Cho dù Phục Long Tường Thiên có dính debufff, Thiên Nộ cũng không kịp né tránh với khoảng cách sít sao này, bị con rồng kia ngặm chặt.

    Ngay lúc mọi người đã ảo tưởng đến cảnh ma pháp của Phục Long Tường Thiên chợt nổ tung vào phút chót, Phục Long Tường Thiên lại ngừng tấn công.

    Nó đã bị hủy bỏ.

    Người có thể ngừng Phục Long Tường Thiên lúc này chỉ có mình Đường Nhu.

    Thiên Nộ bị rồng ngậm cứ thế lạc trôi giữa trời, ngay cả hắn cũng không thể tin đây là sự thật dù chính mắt nhìn thấy Hàn Yên Nhu rút chiến mâu về.

    “Sao thế?” Trần Quả ngạc nhiên, cô cứ ngỡ Đường Nhu thao tác sai. Nhưng Phục Long Tường Thiên đã đánh trúng phốc đối thủ, còn có thể bấm bậy nút nào hủy bỏ đại chiêu chứ.

    Không ngờ trong lúc cô lo sốt vó, lại thấy Diệp Tu vẫn mỉm cười, nét mặt tràn đầy niềm vui.

    Phục Long Tường Thiên bị hủy bỏ, nhưng Hàn Yên Nhu lại không ngừng tấn công. Hàn Yên Nhu bị dính debuff vẫn từng bước tiến lên, từng kích hất Thiên Nộ lên cao, nối tiếp bằng hàng loạt công kích như Bá Toái, Thiên Kích, Liên Chớp, ma pháp Huyễn Văn…

    Trần Quả thoáng chốc sáng tỏ.

    Thời gian thu chiêu của Phục Long Tường rất dài, trong trường hợp dính trạng thái xấu, Hàn Yên Nhu sẽ không thể nối chiêu được sau khi Phục Long Tường Thiên kết thúc. Vì vậy cô quyết định hủy skill, ngắt ngang Phục Long Tường Thiên. Tuy làm vậy sẽ bỏ lỡ một phần sát thương, nhưng bù lại cô có thể lợi dụng hiệu quả bắt lấy để khống chế Thiên Nộ trong thời gian ngắn, rồi dùng một loạt liên kích kiếm về nhiều thương tổn hơn. Ngoài ra nếu cứ giữ thế chủ động như vậy, cô có thể chờ cho trạng thái xấu của Sóng Niệm Long mất đi. Còn nếu hoàn thành chiêu Phục Long Tường Thiên vừa rồi, tuy sướng trong lòng, nhưng cô lại không giành được thế chủ động, chắc chắn sẽ rơi vào thế bất lợi khi tái đấu với Thiên Nộ với trạng thái vẫn còn dính debuff của Sóng Niệm Long.

    Trong chớp mắt lại ra quyết định như vậy, liên tục không thèm để ý tới thương tổn của đại chiêu Phục Long Tường Thiên, quyết đoán cưỡng chế hủy bỏ. Trần Quả rõ ràng phát hiện Đường Nhu càng ngày càng có phong cách của tuyển thủ chuyên nghiệp, ý thức đã vượt tầm hiểu biết của cô rồi.

    Thật tốt…

    Nhìn Đường Nhu, không phải lòng Trần Quả không thấy hâm mộ. Cô cũng hy vọng mình có thể oai phong được vậy ở trong Vinh Quang, tiếc là cô tự biết dựa vào bản thân mình là không có khả năng rồi. Cô chỉ có thể gửi gắm tất cả mơ ước cuả mình vào đội ngũ này. Nhìn Đường Nhu ngày càng trưởng thành, cô cũng cảm nhận được niềm vui của Diệp Tu.

    Nhất định phải thắng!

    Trần Quả nắm chặt tay. Cô thật sự rất muốn nhìn những người này, những nhân vật này, đứng trên sàn đấu chuyên nghiệp. Không… Phải nói là giành được giải quán quân!​
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Toàn Chức Cao Thủ
    Tác giả: Hồ Điệp Lam
    Chương 814: Át chủ bài của Vô Cực

    Editor: Team Liều Mạng SLL
    Beta: Team Liều Mạng SLL
    Nguồn: alldiepall.wordpress.com



    Edit: Khỉ | Beta: Kha

    Những tiến bộ trong kĩ thuật của Đường Nhu, cộng thêm hành động bỏ qua sát thương của đại chiêu để giành quyền chủ động đã vô tình bộc lộ phong thái của tuyển thủ chuyên nghiệp. Ngay cả Diệp Tu còn phải cảm thán, nói gì đến chiến đội Vô Cực kia.
    Tâm trạng các tuyển thủ đang dần biến đổi. Hàn Yên Nhu vẫn sắc bén, Thiên Nộ của Vô Cực đã bắt đầu tỏ ra luống cuống tay chân.

    Kĩ thuật cao cấp như Che Ảnh Bước tất nhiên Đường Nhu chưa làm được, song màn liên kích trên không bình thường của cô, khí công sư Thiên Nộ phá công thất bại những hai lần rồi.

    Vô Cực luôn cho rằng mình chiếm ưu thế về tuyển thủ, nhưng sau khi chọn bản đồ và nhân vật, những ưu điểm ấy dần bị phá hết.

    Đến lần thứ ba, khí công sư rốt cuộc bắt được cơ hội. Thiên Nộ thoát khỏi màn liên kích trên không. Thế nhưng cục diện bị động chả có gì thay đổi, Hàn Yên Nhu vẫn tiếp tục tấn công, ghìm chặt Thiên Nộ.

    Dùng dằng cò cưa một hồi, máu của cả hai lần lượt giảm xuống, đương nhiên bên bị động bị giảm nhiều hơn. Hắn giành được vài cơ hội gây thương tổn cho Hàn Yên Nhu, nhưng cũng chỉ là xước xát chút đỉnh. Xét tổng thể, đòn phản công của hắn chả gây ảnh hưởng gì, có lẽ chính vì vậy, đối thủ cũng chả thèm để ý đến việc hắn phản kháng.

    Tuyển thủ của Vô Cực càng đánh càng lo, càng chiến càng rối, cuối cùng để lộ sợ hở, bị Hàn Yên Nhu thừa cơ dập thẳng một chuỗi liên kích không thương tiếc, đánh cho Thiên Nộ bay thẳng vào cây cột trên hành lang, dính cứng ngắc trên đó hồi lâu.

    Chiếm ưu thế tuyệt đối.

    Nhưng không hề thả lỏng. Thấy chiến thắng nằm trong tầm tay, Hàn Yên Nhu vẫn duy trì thế công như vũ bão, không vì sắp thắng mà lơ là.

    Thiên Nộ cuối cùng cũng đo đất.

    Thua, vốn dĩ không phải kết quả khó chấp nhận. Vấn đề là sau trận này, máu Hàn Yên Nhu chỉ tụt chưa đến 1/4, chênh lệch giữa hai người dường như hơi bị khủng…

    Chênh lệch thật sự lớn đến thế ư?

    Không hẳn. Những thứ như kĩ thuật vốn không phải một khái niệm rõ ràng như số liệu trên thanh máu. Chênh lệch thanh máu sau cùng giữa cả hai không đồng nghĩa với chênh lệch kĩ thuật của hai người. Nhưng ít nhất, nó cũng nói lên một điều, biểu hiện trong trận của hai người có sự chênh lệch.

    Sự chênh lệch này làm cho đám antifan không thốt nên lời. Kể từ trận đấu đơn thứ hai, những lời móc xỉa ngập tràn trên miệng vẫn chưa có cơ hội thốt ra, cả đám sắp nghẹn đến phát bệnh. Trong lúc đó, Hàn Yên Nhu đã cùng cây máu còn 3/4 của mình nghênh chiến đối thủ thứ hai, pháp sư nguyên tố của Vô Cực. Nếu trận này Hàn Yên Nhu thua, mọi người cũng chả biết nên ném gạch kiểu gì đâu! Cả đám phải vắt óc suy nghĩ mới được! Dẫu sao Hàn Yên Nhu cũng đã giải quyết xong một đối thủ, có thua người thứ hai thì cũng hợp tình hợp lý thôi.

    Có điều không đợi cả đám kịp suy nghĩ, trận thứ hai cũng bày rõ trước mặt, Hàn Yên Nhu vẫn chiếm ưu thế.

    Đừng nói thắng nữa nha?

    Mọi người đần mặt nhìn diễn biến trận đấu.

    Pháp sư nguyên tố mà Vô Cực cử ra đang bị Hàn Yên Nhu dính sát người. So với khí công sư, năng lực cận chiến của pháp sư nguyên tố thuộc hàng tép riu. Giờ hắn ta đang bị tấn công liên tục, cột máu tuôn ào ạt như vòi xả nước. Thời điểm chật vật mãi mới thoát ra được thì cột máu cũng ngang với Hàn Yên Nhu lúc đầu trận thứ hai. Ưu thế lớn hơn 1/4 số máu ban đầu của hắn đã bị mất hoàn toàn.

    Thoát khỏi thế bị động, còn chưa kịp ngưng nghỉ, Hàn Yên Nhu lại hùng hổ xông lên. Hai người thuộc hệ Pháp Sư với phong cách chiến đấu hoàn toàn bất đồng, giờ vẫn tiếp tục giằng co nhau. Có qua có lại, đầu tiên là pháp sư nguyên tố thả diều mài máu của pháp sư chiến đấu, tiếp đó pháp sư chiến đấu tìm được cơ hội áp sát lại chặt chém thanh máu của pháp sư nguyên tố.

    Chỉ là giờ đây pháp sư nguyên tố không dứt nổi ra lần nào nữa. Sau một pha liều lĩnh bùng nổ, pháp sư nguyên tố đã ngã xuống, Hàn Yên Nhu ôm theo cột máu còn 1/5 chuẩn bị đọ sức với tuyển thủ thứ ba của Vô Cực.

    Đảng hóng hớt hoàn toàn câm như hến, còn team ôm ấp nỗi mong chờ với chiến đội Hưng Hân thì được dịp vênh váo kêu gào.

    Mới đầu họ còn chưa dám manh động, chỉ thấy chiến đội Hưng Hân có vẻ thú vị, muốn hóng xem đội ngũ này có thể gây náo động đến mức nào, chứ thật ra họ cũng chả khác đám antifan Hưng Hân là mấy, tất cả đều cho rằng chiến đội Hưng Hân không đủ trình để khiêu chiến Gia Thế.

    Chuyện này quả thực miễn bàn cãi, đừng nói người ngoài cuộc, ngay cả những thành viên của chiến đội Hưng Hân, Diệp Tu và Ngụy Sâm cũng thừa nhận điều đó. Hiện tại, bọn họ sẽ chiếm phần thắng rất thấp nếu đụng độ Gia Thế.

    Nhóm người ủng hộ còn đang băn khoăn về thực lực của chiến đội Hưng Hân, hơn nữa, tình cảm của họ đối với một chiến đội mới thành lập chưa được bao lâu như Hưng Hân cũng chẳng sâu đậm gì. Thế nên sự ủng hộ của họ cũng rất dè dặt. Cả đám không dám to giọng cổ vũ, vì họ biết có lắm kẻ antifan đang đợi Hưng Hân làm trò hề. Dù tự tin đến mấy cũng không thể khiến thành phần ủng hộ ít ỏi này đồng cam cộng khổ cùng Hưng Hân, bởi lỡ mà Hưng Hân thua trận, sự ủng hộ của họ cũng sẽ thành trò cười mất.

    Thế nhưng giờ đây, trong phần đấu đơn của vòng khiêu chiến, Hàn Yên Nhu liên tục hạ được hai người, giữ thanh máu còn 1/5 mà đón người thứ ba lên sân, ưu thế dẫn đầu như thế rất khó bị lật đổ. Chiến thắng chắc chắn như vậy, đám ủng hộ từ việc không dám nhiệt tình cổ vũ cuối cùng cũng chịu giải phóng năng lượng, trầm trồ khen ngợi Hưng Hân, cổ động Hưng Hân cố lên.

    Đảng đối lập nghe mà mặt như đớp phải ruồi, nhưng không phản bác lại được. Chiến đội Vô Cực muốn thắng thì phải có kẻ thứ ba đả bại Hàn Yên Nhu với cả hai người lên sau mới được, nhưng chuyện đấy là chuyện không tưởng.

    Tình trạng bên chiến đội Vô Cực càng không lạc quan mấy.

    “Tại sao lại như vậy?” Sau khi thua hai trận đấu đơn, lại thêm hai người thua thảm dưới tay Hàn Yên Nhu trong phần tổ đội, Hà An vẫn luôn thong dong không thể bình tĩnh nổi nữa.

    Gã cũng không để ý chuyện thắng thua một hai trận, nhưng bị một người giết sạch hai quân, bảo gã làm sao có thể nuốt trôi sự thua thiệt này.

    Khí công sư và pháp sư nguyên tố thua trận đều cúi thấp đầu, uể oải vô cùng. Nghe Hà An chất vấn, tuyển thủ chơi khí công sư đang định mở miệng, thì lại nghe câu hỏi tiếp theo từ Hà An: “Hàn Yên Nhu thật sự mạnh đến thế ư?”

    Pháp sư nguyên tố cũng ngẩng đầu lên, sau khi liếc sang khí công sư chẳng nói chẳng rằng, cả hai lại tiếp tục im lặng.

    Hà An cũng không nói tiếp, vì gã sắp phải lên sàn rồi.

    Nhân vật chủ chốt của chiến đội Vô Cực, ma kiếm sĩ Anh Đi Rồi, người điều khiển hiện tại chính là Hà An. Nói cách khác, Hà An có hai thân phận, không chỉ là tuyển thủ bình thường mà còn là con át chủ bài của chiến đội Vô Cực.

    Nhân vật của Hà An đã được hệ thống đưa vào đấu trường, tất nhiên không được nói chuyện với hai tuyển thủ đã thua trận trước đó. Giờ đây gã phải dùng thân phận át chủ bài của chiến đội để dấn thân ngăn cơn sóng dữ.

    Một chọi ba ư?

    Hà An cười giễu. Gã còn đang tràn đầy tự tin với việc chiến đội Vô Cực có thể lật ngược tình thế trên sàn đấu đây. Chỉ cần mình gã thôi, gã tự tin mình nắm chắc thắng bại trong lòng bàn tay.

    Cảm giác coi trời bằng vung của gã không phải không có nguyên nhân. Xét thực lực, một tuyển thủ kiêm quản lý như gã quả thực rất quan trọng với chiến đội. Xét nhân vật, gã cũng là tuyển thủ át chủ bài của chiến đội, được trang bị đồ tốt nhất.

    Cả người gã có tổng cộng 8 món trang bị bạc. Mà toàn bộ chiến đội Vô Cực cũng chỉ có 32 món, trung bình một người trong mười nhân vật được hai đến ba món, kẻ làm át chủ bài kia một mình chiếm luôn 1/4. Có lẽ do được ưu tiên mà nhân vật này mới trở thành át chủ bài, hoặc nhân vật này phải vươn lên làm át chủ bài trước thì mới nhận được đãi ngộ như vậy. Tóm lại, đó là một vòng tuần hoàn, Anh Đi Rồi chính là nhân vật mạnh nhất Vô Cực, một nhân vật mà chiến đội vẫn luôn giữ lại sau khi bị loại khỏi giải đấu chuyên nghiệp.

    Nhân vật siêu mạnh, lòng tự tin cũng siêu cao. Một chọi ba ư? Hà An quả thực nhắm đến chuyện này.

    Anh Đi Rồi xuất hiện ở một góc Hành Lang Trên Nước, sau khi đếm ngược 3, 2, 1 thì trận đấu bắt đầu.

    Hàn Yên Nhu chỉ còn 1/5 máu vẫn chủ động tấn công tích cực. Màn đếm ngược vừa chấm dứt, cô đã lao về phía đối thủ với con đường y như hai trận trước. Mà Anh Đi Rồi cũng lập tức xoay người nhảy tủm vào trong nước.

    Bản đồ?

    Nhân vật?

    Những thứ Vô Cực tự cho là ưu thế đều bị Hưng Hân lần lượt đập tan. Lần này, Hà An sẽ tìm lại tất cả những ưu thế ấy, chứng tỏ cho mọi người thấy, Hưng Hân chỉ là một vật hi sinh trước mặt Vô Cực mà thôi.

    Hành động khác biệt của Hà An khiến cho cú xung phong liều chết nãy giờ của Đường Nhu trở nên vô ích. Với khoảng cách hiện tại, cô không thể nào biết được vị trí cụ thể của Anh Đi Rồi. Cuối cùng cô chỉ đành đi chậm lại, vừa tiến về trước vừa chú ý xung quanh.

    Đường Nhu không vội vàng tìm kiếm đối thủ, cô phải xác định rõ sự an toàn cho bản thân trước.

    Thế mà đi hết nửa bản đồ rồi, Đường Nhu vẫn chưa tìm thấy mục tiêu. Nếu không phải khán giả có được góc nhìn toàn cảnh, trận đấu núp lùm kiểu này trông chả thú vị tẹo nào. Nhưng người xem lại có được góc nhìn thượng đế, lúc này ai cũng nhìn thấy Anh Đi Rồi đang núp bên dưới một góc hành lang, Đường Nhu chỉ đứng trên hành lang nhìn xuống thì không thể nào phát hiện ra gã, trừ khi Hàn Yên Nhu cũng nhảy xuống nước.

    Đường Nhu cũng không định làm thế, Hàn Yên Nhu chầm chậm tiến dọc theo hành lang, dần dần bước vào phạm vi tấn công của Anh Đi Rồi.

    Hà An cũng rất bình tĩnh, không tấn công Hàn Yên Nhu ngay sau khi cô bước vào phạm vi công kích.

    Gần hơn tí, lại gần hơn tí nào…

    Thấy khoảng cách càng ngày càng thuận lợi, ánh kiếm của món vũ khí bạc Bích Thủy Lôi Quang trong tay Anh Đi Rồi rốt cuộc lóe lên.

    Kỹ năng trận sóng đặc trưng của ma kiếm sĩ được phóng ra.​
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)