FULL  Hài  Khoa Huyễn Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc - Free 900 - Thương Thiên Bạch Hạc

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. biglove

    biglove Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/7/11
    Bài viết:
    9,835
    Được thích:
    14,144
    Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc
    Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc

    Quyển 6: Cảnh Giới Đại Sư.
    Chương 90: Giảng hòa

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: vipvandan





    Vừa dẫn quân đội trở về Thiên Bằng tinh chưa được vài ngày, Phương Minh Nguy đã lập tức nhận được ý chỉ đến gặp mặt hoàng đế bệ hạ.

    Rất hiển nhiên, hành động của Phương Minh Nguy tại Tư Liên Đặc ngày ấy, một cái cũng không lọt khỏi tai của hoàng đế Nữu Man, hơn nữa Lâm Thiên còn sớm nhận được thư kháng nghị của Nguyệt Hanh đế quốc nữa.

    Ngoài ra, liên minh Hải Đốn bị Nguyệt Hanh đế quốc xâm lấn hủy diệt một tinh cầu còn cùng chủ quốc Tư Danh Tạp Lí liên minh ra kháng nghị với Nữu Man hoàng đế, kháng nghị kịch liệt hành động nhúng tay vào chuyện nội bộ liên minh Hải Đốn của Phương Minh Nguy.

    Dưới tình huống này, hoàng thất Nữu Man im lặng, sau ba ngày, rốt cục đã đưa ra quyết định.

    Khi truyền đạt ý chỉ cho Phương Minh Nguy, hoàng đế Nữu Man đã cho Lâm Thiên khiển trách Phương Minh Nguy, biểu đạt sự bất mãn của mình đối với việc hắn dẫn quân đoàn Mễ Tư Lan đến liên minh Hải Đốn.

    Hơn nữa còn giao trách nhiệm bắt hắn phải nhanh chóng đưa ra báo cáo kỳ càng về chiến dịch tinh cầu Tư Liên Đặc.

    Nhưng mà, sau khi khiển trách, Làm Thiên đồng thời ra lệnh cho mười quân đoàn lớn trong đế quốc tự điều một nhánh hạm đội đến tinh vực Mễ Tư Lan, tạo thành quân phòng vệ linh hợp Mễ Tư Lan, hơn nữa còn do lão tướng quân Hoa Danh Đường kiêm nhiệm chức đoàn trường.

    Mười quân đoàn lớn của Nữu Man đế quốc mỗi một cái đều có thanh danh hiển hách, quân đội mới xây dựng tại Mễ Tư Lan tuyệt đối không thể nào sánh bằng.

    Hạm đội trong từng quân đoàn phái đến, tạo thành một liên quan có thực lực cường đại, cho dù là bất luận quân đoàn nào, cùng không có chỗ thua kém.

    Lâm Thiên đem lực lượng hết sức quan trọng này bỏ vào tinh hệ Mễ Tư Lan xong, vô luận là liên minh Hải Đốn, hay là Tư Danh Tạp Lí liên minh đều không còn dám ho he về việc Phương Minh Nguy dẫn quân tiến vào biên giới của Hải Đốn.

    Bởi vì chỉ cần không phải đứa ngốc, đều có thể thấy được, Nữu Man hoàng thất quyết tâm ủng hộ Phương Minh Nguy.

    Với thực lực chân chính của Nữu Man đế quốc, mặc dù đánh với Nguyệt Hanh đế quốc cũng chưa chắc đã có hại. Cho nên liên minh Hải Đốn và Tư Danh Tạp Lí liên minh lập tức thu hồi âm thanh của mình- làm rùa đen rút đầu.

    Thần tiên xuất hiện, đám tiểu nhản như bọn họ phải nhượng bộ lui binh thôi.

    Hai tháng sau, hai vị đặc sứ đến Thiên Bằng tinh một vị là cao thủ thể thuật để nhất Nữu Man Dương Minh Minh Vị còn lại đã nằm ngoài dự liệu của Phương Minh Nguy, chính là Thái Thản tướng quân, cao thủ thể thuật của Khải Duyệt đế quốc.

    Phương Minh Nguy nghênh đón bọn họ đến phòng khách, hỏi mở đầu: “Thái Thản tướng quân, ngài đến làm gì vậy?”

    Thái Thản cười sảng khoái, nói: “Tôi đến đây, đương nhiên là đến trợ uy cho cậu”

    “Trợ uy cho tôi?”

    “Đúng vậy, Nguyệt Hanh đế quốc là loại có thù tất báo điền hình trong vũ trụ. Cậu giết tướng quân của bọn họ, bọn họ sao có thể từ bỏ ý đồ?”

    Phương Minh Nguy cười lạnh một tiếng: “Bọn họ không chịu bỏ qua, chẳng lẽ tôi chịu sao?”

    Thái Thản khẽ giật mình: “Phương đại sư, lần này giao phong với bọn họ, cậu tựa hồ lấy được thượng phong rồi”

    “Đúng, nhưng bọn súc sinh này là vì báo thù cho một tên phá của, giết chết toàn bộ sinh mạng trên một tinh cầu, thủ đoạn của bọn chúng quá đáng quá mức rồi” Phương Minh Nguy căm hận nói.

    Nói thật, người trên tinh cầu Tư Liên Đặc không có chút quan hệ nào với hắn cả. Nhưng mà Phương Minh Nguy bất ngờ phát hiện ra, mỗi khi hắn thề hiện ra xúc cảm đòi lại công bằng cho người chết trên tinh cầu Tư Liên Đặc, thì mấy ngàn vạn linh hồn trong đầu liền mơ hồ để lộ ra một khí tức thân cận.

    Tuy Phương Minh Nguy hiểu rõ, trong những linh hồn này, trên cơ bản là không có linh hồn tự sinh ra ý thức. Nhưng mà cái cảm giác này cùng vô cùng chân thật.

    Cho nên, vô luận là vì hoàn thành lời hứa với Đạo Cách Lạp Tư, hay là vì đòi lại công bằng cho phần đông linh hồn trong đầu cùng tốt, Phương Minh Nguy nhất định phải diệt sạch đám hải tặc kia. Đương nhiên, nếu có thể, diệt trừ luôn gia tộc quyền thế của Nguyệt Hanh đế quốc, vậy thì càng tốt hơn.

    Nhưng mà muốn diệt trừ một gia tộc quyền thế của quốc gia cấp sáu, Phương Minh Nguy bây giờ vẫn chưa thể làm được, cho nên, hắn cùng chỉ có thể suy nghĩ trong lòng thôi.

    Dương Minh Minh và Thái Thản đưa mắt nhìn nhau, bọn họ không nghĩ ra tại sao thái độ của Phương Minh Nguy lại trở nên kịch liệt như vậy.

    Thái Thản cẩn thận hỏi: “Phương đại sư, trên tinh cầu Tư Liên Đặc có người thân nào của cậu sao?”

    “Không có”

    Thái Thản thở dài nói: “Vậy thì tốt rồi, nếu như là vậy, thì nghĩ biện pháp giảng hòa với Nguyệt Hanh đế quốc”

    “Giảng hòa?” Phương Minh Nguy kỳ quái, hỏi: “Chẳng lê gia tộc quyền thế của Nguyệt Hanh đế quốc muốn khai chiến với Nữu Man sao?”

    Thái Thản lắc đầu, nói: “Đó là điều không có khả năng, thực lực của Nữu Man cũng không dưới Nguyệt Hanh, nếu đánh nhau thật, cho dù chúng tôi không nhúng tay can thiệp, cho dù là quốc gia cấp bảy, tám không ai giúp, thì hai bên nhiều nhất cũng là kết quả lường bại câu thương. Cho nên trận này tuyệt đối là không đánh”

    “Đã không đánh, vậy thì còn nói cái gì?”

    Thái Thản cười khố: “Phương đại sư, tuy rằng hai quốc gia không có khả năng khai chiến, nhưng Nguyệt Hanh đế quốc sẽ ra tay với cậu!”

    “Hừ, muốn ám toán tôi sao? Bọn họ không ngại thì cứ thử một lần” Phương Minh Nguy lại một lần nữa cười lạnh. Nếu như với linh giác của

    hắn mà còn có thể bị người ám toán, vậy đúng là có thẹn với danh xưng Tử Linh pháp sư rồi.

    Thái Thản khẽ lắc đầu.

    “Phương đại sư, cho dù cậu không sợ bọn họ ám toán, nhưng mà người thân của cậu, vợ của cậu, con gái của cậu?”

    Sắc mặt của Phương Minh Nguy có chút thay đổi, hắn cũng hiểu lời nói của Thái Thản không có khoa trương, nếu như Nguyệt Hanh đế quốc toàn lực trả thù, vậy thì người này của hắn đúng là khó thoát tai kiếp.

    Thái Thản thấy Phương Minh Nguy động tâm, liền tiếp tục nói: “Lần này tôi đến đây, là phụng lệnh của Phi Minh Đốn thân vương, nếu như Phương đại sư nguyện ý, tôi có thể ra mặt, khiến cho Nguyệt Hanh đế quốc từ bỏ trả thù”

    Lông mày của Phương Minh Nguy nhíu lại, hỏi: “Từ bỏ trả thù? Thái Thản tướng quân, ngài không phải đã nói, Nguyệt Hanh đế quốc nổi danh có thù tất báo trong vũ trụ sao, bọn họ có lương tâm mà từ bồ sao?”

    Thái Thản cười lớn nói :”Phương đại sư, vừa rồi tôi chỉ nói một nửa thôi. Nguyệt Hanh đế quốc quả thật nổi tiếng là có thù tất báo, nhưng đồng thời, bọn họ cũng nổi tiếng là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, chỉ cần chúng tôi ra mặt, thì không lo bọn họ không đáp ứng”

    Nghe lời nói của Thái Thản, trong lòng Phương Minh Nguy khẽ động, nói: “Đối với Nguyệt Hanh đế quốc tôi không nói, nhưng đối với những tên hải tặc đã dẫn người đến tinh cầu Tư Liên Đặc kia, phải nghiêm khắc chế tài”

    Thái Thản nhướng mày, không rõ vì sao Phương Minh Nguy lại ghét ác như thù.

    Hai mắt Dương Minh Minh sáng lên, đột nhiên cười nói: “Phương đại sư, những tên ấy chẳng qua chỉ là đám hải tặc nho nhỏ thôi, chỉ cần cậu không dùng thân phận thân vương điện hạ tiến hành tiêu diệt, hẳn là không có vấn đề”

    Thái Thản do dự một chút, nói: “Được rồi, chỉ cần là ân oán cá nhân, tôi nghĩ Nguyệt Hanh đế quốc nhất định sẽ không quan minh chính đại bao che cho đám hải tặc kia”

    Trong lòng Phương Minh Nguy buồn cười, cái gì gọi là không quang minh chính đại bao che, chỉ sợ là dưới áp lực của Khải Duyệt đế quốc, hận không thể phủ sạch quan hệ với đám hải tặc ấy thì đúng hơn.

    Hành lễ thật sâu với hai người, Phương Minh Nguy thành khẩn nói:”Cảm ơn hai vị đại sư”

    Thái Thản mỉm cười lắc đầu, nói: “Phương đại sư, chút chuyện nhỏ này, không cần phải khách khí” Dừng lại một chút, nhìn như tùy ý hỏi: “Không biết sang năm Phương đại sư có rảnh không, tôi có ý định mời ngài đến di tích lần trước một chuyến”

    Trong mắt Dương Minh Minh đột nhiên bắn ra một tia sáng, chỉ có điều chợt lóe rồi biến mất. Hiển nhiên là lời nói của Thái Thân đã đánh sâu vào tâm trí của người này.

    Có thể đi đến di tích lần trước đạt biểu cho cái gì, ông ta vô cùng rõ ràng, chỉ là vô luận ông ta suy đoán thế nào, cùng không nhìn thấu được, Khải Duyệt đế quốc vì nguyên nhân gì mà trong vòng ba năm ngắn ngủi lại mời Phương Minh Nguy đến hai lần.

    Phương Minh Nguy nhìn đối phương thật lâu, chỉ thấy Thái Thản khẽ gật đầu, lập tức rõ ràng bọn họ cũng không tìm được cái gì đẳng sau cánh cửa ánh sáng ấy. Xem ra, đoán chừng là muốn tìm kiếm nữa.

    Trong lòng hắn thầm than, hèn chỉ Khải Duyệt đế quốc lại chủ động đến lấy lòng mình thì ra là còn muốn lợi dụng mình đi mở cửa chính của di tích!

    Nếu như hắn không phải là một người có giá trị, thì phòng chừng người của Khải Duyệt đế quốc sẽ không để chuyện xảy ra ở tinh cầu Tư Liên Đặc trong lòng.

    “Tốt, nếu Thái Thản tướng quân đã mời, như vậy tôi đương nhiên phụng bồi”

    Thái Thản hài lòng gật đầu, sau đó xuống dưới nghỉ ngơi.

    Dương Minh Minh nhìn Phương Minh Nguy, cũng không hỏi thăm hiệp nghị giữa Phương Minh Nguy và Thái Thản, mà chỉ cười nói: “Phương đại sư, thật sự không nhìn ra cậu có thiên phú cường đại trong phương diện điều khiển chiến hạm như vậy, rất giỏi!”

    Sắc mặt của Phương Minh Nguy đó lên, quả thật, phàm là người đã nhìn qua trận chiến trên tinh cầu Tư Liên Đặc, đều phải bội phục sát đất trình độ điều khiển của Phương Minh Nguy. Trong khoảng thời gian này, Phương Minh Nguy đi đến tinh cầu Mễ Tư Lan, tất cả quân nhân nhìn thấy hắn, đều là vẻ mặt phát ra sự sùng bái từ nội tâm, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng xấu hố.

    Có đôi khi Phương Minh Nguy thậm chí còn nghĩ trong lòng, nếu như những chiến hạm kia thật sự do hắn điều khiển thì tốt rồi. Nhưng mà hắn biết, so với Đạo Cách Tư Lạp, kỹ thuật của hắn kém không chỉ nửa điểm, mà phòng chừng là cách xa vạn dặm.

    Dương Minh Minh vỗ vỗ vai của Phương Minh Nguy, nói: “Cậu chẳng những điều khiển chiến hạm vô cùng tốt, mà tâm kế cũng vô cùng cao”

    Phương Minh Nguy khẽ giật mình hỏi: “Cái gì?”

    “Khi cậu thả những chiến hạm vận tải kia trở về, những thủy thủ đoàn của Nguyệt Hanh đế quốc gặp được đồng liêu, đem chiến tích của cậu khuếch đại lên gấp mười lần. Giờ phút này, trong binh lính ở Nguyệt Hanh đế quốc đã có vô số lời đồn về cậu. Sau này nếu như phát sinh xung đột với Nguyệt Hanh đế quốc, thì như vậy uy danh của cậu sề chiếm tiện nghi rất lớn”

    Phương Minh Nguy kinh ngạc há to miệng, hỏi: “Còn có chuyện như

    vậy sao?”

    “Đúng vậy, lần này ngay cả lão Nghiêm và Vương Tự Cường cũng khen cậu xử lý tốt, và còn tặng mỹ danh không lạm sát người vô tội, đã kích nghiêm trọng khí thế của đối phương, tâm ký không tồi”

    Phương Minh Nguy lấy làm kỳ quái, gãi gãi đầu, đột nhiên hỏi: “Những lời đồn của binh lính chẳng lẽ các trưởng quan mặc kệ?”

    Dương Minh Minh cười thần bí, nói: “Tin tức này là do Thái Thản tướng quân mang đến, cậu toán xem, những trường quan kia có thể quản được gì?”

    Phương Minh Nguy lập tức bừng tinh thì ra Khải Duyệt đế quốc đã sớm âm thầm ra tay rồi.

     
  2. biglove

    biglove Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/7/11
    Bài viết:
    9,835
    Được thích:
    14,144
    Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc
    Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc

    Quyển 6: Cảnh Giới Đại Sư.
    Chương 91: Tuyến sàn xuất Pháo Phù Du

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: vipvandan





    Trong một nhà máy quân sự cực lớn cách thú phú ba giờ đường xe, hai người Phương Minh Nguy Cơ Nặc đang tiến hành đi thăm.

    Nhìn thấy kiến trúc cực lớn của nhà máy, lại còn có không gian mờ rộng. Phương Minh Nguy cực kỳ thòa mãn về chuyện này.

    “Thi Nại Đức, bọn họ đã điều chinh thử xong chưa?”

    “Xong rồi, dựa theo ý của cậu, đã điều chinh thử xong, hơn nữa đã sản xuất hơn một tháng” Thi Nại Đức tức giận nói: “Thứ đơn giản như vậy. cậu lại bắt người ta đi mua sắm, để cho Viên Ninh xếp đặt thay cậu chẳng phải được hơn sao”

    Phương Minh Nguy mím cười: “To tin tường Viên Ninh và đoàn đội của nàng nhất định có thể xếp đặt ra một mặt hàng tốt, nhưng vấn đề là thời gian không đủ!”

    “Thời gian của cậu rất gấp sao?”

    “Đúng, rất gấp" Phương Minh Nguy trịnh trọng gật đầu: “Tớ muốn trong thời gian ngắn nhất, chế tạo ra một ngàn ... không, ba trăm ngàn Pháo Phù Du, các người phòng chừng cầu bao lâu mới có thể hoàn thành?”

    “Ba trăm ngàn?” Thi Nại Đức kinh hãi hỏi: “Cậu điên à, thứ rác rười như vậy mà chế nhiều thế, cậu muốn làm gì?”

    “Rác rười? Không, thứ này không thể so với vũ khí cao cấp được" Phương Minh Nguy cười nói: “Cậu đừng quên, tài liệu sản xuất của nó là rẻ nhất, cũng dễ dàng kiếm được nhất. cho dù là giá trị chế tạo của một ngàn khâu Pháo Phù Du, cũng không cao hơn một cơ giáp của quốc gia cấp năm. Hơn nữa chế tạo quy mô lớn, càng có thể tiến hành áp súc thành phẩm, ba trăm ngàn khâu Pháo Phù Du, tớ phóng chừng giá trị chế tạo của nó cũng chỉ tương đương năm cơ giáp nhị vạn ngũ mà thôi"

    Thi Nại Đức nặng nề lắc đầu, nói: “Cậu không cần lo lắng về giá cả. Chẳng lẽ cậu cho rằng ba trăm ngàn khẩu pháo rác rười mà có thể liều mạng với cơ giáp nhị vạn ngũ chính quy của Nữu Mạn sao?”

    Cơ Nặc đứng một bên nghe nửa ngày, cũng nói theo: “Cho dù là có thể tiêu diệt toàn quân nhị vạn ngũ. nhưng tôi cam đoan, tổn thất của Pháo Phù Du nhất định thấp hơn cơ giáp mấy chục lần,thậm chí là hơn mấy trăm lần. Nếu như tính cá tổn thất bồi dưỡng chiến sĩ. thì đây là một con số không thể tính toán”

    Phương Minh Nguy cười thần bí: “Như vậy, nếu như không có người điều khiển thì sao?"

    “Không người điều khiển? Cậu muốn dùng hệ thống trí năng sao? Nhưng mà hệ thống điều khiển không người cao cấp nhất cũng không thể đưa ra phắn đoán hoàn mỹ trên chiến trường!” Cơ Nặc cười tự giễu, nói: “Nếu quả thật có hệ thống trí năng hoàn toàn thay thế cho loài người, vậy thì những chiến sĩ chúng ta còn có thể làm được cái gì?”

    Phương Minh Nguy trầm ngâm, nói: “Hệ thống trí năng như vậy, trước khi nền văn minh cấp mười của đại liên bang biến mất, quả thật vẫn tồn tại, chỉ là giờ đây những nền văn minh cao cấp ấy không biết đã đi đâu, cho nên loại kỳ thuật siêu cấp này cũng đã thất truyền”

    Cơ Nặc và Thi Nại Đức cả kinh tuy hai người họ ở liên minh địa cầu tiếp xúc vô cùng rộng lớn. nhưng sao có thể so sánh với Phương Minh Nguy lúc này.

    Hai người nhìn nhau, Cơ Nặc nhỏ giọng nói: “Minh Nguy, chẳng lẽ lần này cậu đến di tích, chính là để lấy khoa học kỳ thuật của nền vãn minh cấp mười?”

    Phương Minh Nguy khẽ giật mình thần sắc cổ quái nhìn bọn họ, sức tưởng tượng của hai người này quả thật cũng rất phong phú! Thậm chí ngay cả chỉ tiết như vậy cũng tưởng tượng

    Hắn đang định biện minh đột nhiên nhớ đến chuyện minh lợi dụng linh hồn điều khiển vũ khí là chuyện kinh hãi thế tục cỡ nào, nếu không có một lý do hợp lý, thì đúng là khó ra tay. Nghĩ đến đây, Hàn Lập tức động tâm, tr, truyền thừa khoa học kỳ thuật của quốc gia cấp mười. y nghĩ này quả thật không tồi.

    Thấy Phương Minh Nguy không lập tức phủ nhân, Thi Nại Đức và Cơ Nặc hai người càng nhận định phắn đoán của mình bọn họ lập tức cao hứng trở lại.

    Nếu như những khẩu Pháo Phù Du này không cần người lái, như vậy thì vô luận là quốc gia nào, cũng đều trở thành vũ khí chiến tranh tốt nhất.

    “Thi Nại Đức, Cơ Nặc, chuyện này ngoại trừ lão sư và Dương Minh Minh đại sư, Nghiêm tiên sinh cùng với Hoa gia ra, không được truyền ra ngoài”

    “Tốt, bọn tớ hiểu rồi” Thi Nại Đức do dự một chút, nói: “Hoa Giả Hoành thì không có vấn đề. nhưng Hoa gia và người Nữu Mạn ...”

    “To muốn sử dụng Pháo Phù Du thì nhất định cần tài liệu rất lớn. người Nữu Mạn khẳng định là không gạt được, không bằng hào phóng cho họ biết một chút. Nếu như giới hạn tại Hoa tướng quân và hoàng đế bệ hạ, như vậy bọn họ giữ bí mật còn không kịp, sao có thể tiết lộ ra bên ngoài”

    Thi Nại Đức và Cơ Nặc lo lắng một chút, rồi chấp nhận yêu cầu này.

    Không biết rằng. Phương Minh Nguy cũng khổ tâm một phen, bị mọi người nghi thẩn nghi quy, không bằng thả ra một ít tin tức mình chiếm được truyền thừa khoa học kỳ thuật thần bí của nền vãn minh cấp mười. Bời như vậy, tuy cũng hấp dẫn ánh mắt mọi người, nhưng tốt hơn so với việc để lộ linh hồn ra.

    Ba người lượn vài vòng trong nhà máy. nhìn cảnh tượng sản xuất khí thế ngập trời, Phương Minh Nguy hỏi: “Ba trăm ngàn Pháo Phù Du khi nào có thể chế tạo xong?”

    Cơ Nặc suy nghĩ một lát, nói: “Lần này cậu mang đến một trăm tuyến sản xuất Pháo Phù

    Du, sản lượng mỗi tháng lớn nhất chỉ có mười vạn, nếu như cần ba trăm ngàn, thì đại khái là ba mươi năm có thể hoàn thành”

    Phương Minh Nguy tức giận trừng mắt. ba mươi năm sau, hoa cúc cũng vàng luôn rồi: “Chẳng lẽ không còn biện phép khác?”

    “Biện phép duy nhất, chính là gia tăng tuyến sản xuất” Cơ Nặc nói: “Nhưng mà coi như chờ tuyến sản xuất đến, cũng cần vài tháng, cậu muốn sản xuất nhiều Pháo Phù Du như vậy trong thời gian ngắn, trên cơ bản là chuyện không có khá năng”

    Phương Minh Nguy nhướng mày, đột nhiên hỏi: “Những Pháo Phù Du này có thành phẩm rẻ tiền như vậy, kỳ thuật sản xuất của chúng nó hẳn là không cao mới đúng"

    “Không phải là không cao, mà là rất thấp” Thi Nại Đức bật cười nói: “Tớ đã từng đem tài liệu này đưa cho Viên Ninh trên tinh cầu Lai Đốn, cậu đoán nàng ấy đánh giá thế nào?”

    Trong đầu Phương Minh Nguy lập tức hiện ra hình tượng bá vương long, chỉ có điều trên khuôn mặt hung dữ ấy lại hiện ra một loại phong tình khác.

    “Bá vương giọng nói thế nào?”

    “Nàng nói, loại rác rười này, cho dù là quốc gia cấp ba cũng có thể chế tạo, nếu như cậu muốn sản xuất loại vũ khí như vậy trong quốc gia cấp năm hay là cao hơn, thì nên từ bỏ thì tốt hơn" Thi Nại Đức cười khổ nói:”Nàng còn làm ra một vài cải biến với loại vũ khí này. nói là có thể để cao tốc độ sản xuất lên 30%”

    “Đề cao tốc độ sản xuất? Nàng ấy làm thế nào?”

    Cũng không trách Phương Minh Nguy kinh ngạc như vậy, phải biết rằng. những công nghệ này đều đã trải qua sự nghiên cứu kỳ càng của quốc gia cấp sáu. Chỉ bằng hình thức thay đôi giữa chừng của Viên Ninh làm sao có thể thay đôi quá trình sản xuất của nó.

    Cơ Nặc vung tay lên. nói: “Đừng nghĩ nữa, suy nghĩ của Viên Ninh không giống người thường, nàng nói, nếu quả thật muốn sản xuất vũ khí này quy mô lớn, như vậy thì với hệ thống phòng ngự trước mắt. căn bản là lãng phí. Cho nên nàng đã xệp đặc biện pháp giảm bớt một phần cơ giáp phòng ngự. ít đi một số trình tự, không chỉ để cao tốc độ, mà cho dù là giá trị chế tạo cũng rẻ hơn. Chỉ là, lực lượng phòng ngự của Pháo Phù Du này cũng sẽ yếu hơn"

    Phương Minh Nguy chăm chú suy nghĩ một hồi, nói: “Cơ Nặc, Viên Ninh nói đúng”

    “Cái gì?”

    “Nếu quả thật có người muốn chế tạo Pháo Phù Du số lượng lớn, như vậy chỉ có một công dụng, chính là coi nó như chốt thí. Tác dụng của chốt thí trên chiến trường thế nào. các người hẳn là cũng rõ ràng. Hơn nữa đối với quốc gia đẳng cấp cao mà nói, loại chốt thí này cho dù có năng lực phòng ngự binh thường, cũng không cách nào ngăn cản ngăn cản bất kỳ công kích của chiến hạm và cơ giáp cả, nếu đã là như vậy, nâng cao lực phòng ngự căn bản là lãng phí, không bằng nghĩ biện pháp nâng cao sản lượng và tiết kiệm thành phẩm"

    Thi Nại Đức và Cơ Nặc không nói gì. nếu không có chuyện Phương Minh Nguy có được truyền thừa của khoa học kỹ thuật cấp mười, thì bọn họ nhất định sẽ có trăm ngàn lý do để phủ quyết đề nghị này. Nhưng mà, vừa nghĩ đến việc Phương Minh Nguy có thể lợi dụng khoa học kỳ thuật cấp mười, tiến hành chuyện điều khiển không người, lời nói của bọn họ lập tức nuốt lại vào bụng

    “Cơ Nặc, anh đem bản thiết kế của Viên Ninh cho tôi, tôi đi tìm Hoa Danh Đường tướng quân”

    Cơ Nặc khẽ giật mình nói: “Cậu đi tìm Hoa tướng quân làm gì?”

    “Trên tinh cầu Mễ Tu Lan. có hơn ngàn nhà máy quân sự công nghiệp lớn, dùng thực lực của những nhà máy quân sự này, chỉ cần tiến hành cải tạo một chút, có thể dễ dàng sản xuất ra Pháo Phù Du”

    “Cậu tìm nhà máy quân sự công nghiệp để sán xuất đồ chơi của cậu?”

    “Đúng vậy, có gì không ổn sao?”

    “Cái này, người ta chịu đáp ứng sao? Hơn nữa bản vẽ lộ ra ngoài, chẳng phải là làm cho người ta phát hiện ra nhược điểm của Pháo Phù Du à” Cơ Nặc lo lắng nói.

    “Cơ Nặc, với bất kỳ hòa lực từ vũ khí nào của Nữu Mạn đế quốc, chỉ cần đánh vào Pháo Phù Du, thì thứ này phòng chừng sẽ báo hỏng, đối với bọn họ mà nói, khuyết điểm của Pháo Phù Du cũng chính là nhược điểm, cho dù lộ ra trước mặt bọn họ, cũng không có biện pháp phân biệt. Hoa tướng quân có chịu đáp ứng hay không, cũng không cần tôi nói”

    Cơ Nặc và Thi Nại Đức nhìn nhau, quả thật, với thái độ của lão tướng quân dành cho Phương Minh Nguy. đừng nói là bắt toàn bộ nhà máy quân sự công nghiệp sản xuất ra loại rác rười hầu như không tốn bao nhiêu tiền này. cho dù là Phương Minh Nguy yêu cầu sản xuất ra chiến hạm mới nhất của Nữu Mạn, ông ta cũng tuyệt đối ủng hộ.

    Sau khi lấy được bản vẽ, Phương Minh Nguy lập tức đi tìm Hoa Danh Đường, nói rõ V

    đồ.

    Hoa lão tướng quân sau khi xem xong bản vẽ, tuy rằng kinh ngạc vì loại rác rưới này, đúng là rác rười hiếm thấy. Nhưng ông vẫn không nói hai lời, lập tức hạ lệnh cho tất cả nhà máy quân sự trên tinh cầu, dùng hết sức chế tạo ra loại rác rưới này.

    Khi một nhà máy quân sự tập trung thực lực vào sản xuất, thì lập tức bộc phát ra hiệu suất lạ thường. Trong vòng ba tháng ngắn ngủi, Phương Minh Nguy đã thu được hai ngàn Pháo Phù Du đơn giản hóa.

    Do vội vàng chế tạo, nên chất lượng của chúng nó không cần nghĩ, nhưng mà với một người chủ tâm dùng chúng nó làm chốt thí như Phương Minh Nguy mà nói, như vậy đã đủ roi.


     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)