FULL  Hài  Khoa Huyễn Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc - Free 900 - Thương Thiên Bạch Hạc

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. biglove

    biglove Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/7/11
    Bài viết:
    9,835
    Được thích:
    14,144
    Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc
    Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc

    Quyển 6: Cảnh Giới Đại Sư.
    Chương 28: Ba phần lê vật

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: vipvandan





    Phương Minh Nguy trong mắt ánh mắt lập lòe sáng ngời, Nghiêm tiên sinh vươn tay vung lên, “Cơ giáp này, cho ngươi”.

    Phương Minh Nguy khẽ giật mình mặc dù ở trong tay hắn đã có rất nhiều cơ giáp như vậy, nhưng mà đối với một đại sư vừa mới lên cấp mười sáu, còn chưa được hiệp hội những người tu luyện tinh thần hệ thừa nhận mà nói, thứ này giá trị cùng rất xa xỉ.

    “Đã tạ Nghiêm tiên sinh”.

    “Không khách khí, ta còn chuẩn bị cho ngươi một chút cơ giáp đồng loại, ngươi trong khoảng thời gian này luyện tập một chút, xem thư có thể đem chúng đồng thời điều khiển hay không”.

    “Được, Nghiêm tiên sinh cứ việc yên tâm” Phương Minh Nguy vỗ lồng ngực cam đoan nói: “Chỉ là chút ít cơ giáp mà thôi, ngài cứ yên tâm đi”.

    Dương Minh Minh trong mắt đột nhiên lộ ra vẻ cười nói: “Phương đại sư, đây chính là tự ngươi hứa hẹn đó. Trước khi chúng ta đi đế quốc Khải Duyệt trước, hy vọng ngươi thật có thể đem những cơ giáp này thao túng tự nhiên”.

    Phương Minh Nguy lấy làm kỳ, do dự một chút hỏi: “Nghiêm tiên sinh ngài chuẩn bị cho ta một chút cơ giáp là bao nhiêu?”

    “Không nhiều lắm, đại khái năm vạn gì đó”.

    Phương Minh Nguy ngược lại hít một hơi khí lạnh, giờ đây hắn rõ ràng vì sao Dương Minh Minh lại có loại vẻ mặt này. Nếu đối lại là một đại sư tinh thần hệ vừa mới tấn cấp mười sáu, như vậy bảo hắn một lần điều khiển số lượng chế thức cơ giáp của quốc gia nền văn minh cấp bảy nhiều như thế, cũng là một việc mười phần khó khăn.

    Nhưng mà đối với Phương Minh Nguy mà nói, năm vạn cơ giáp, cũng không nhiều.

    Dương Minh Minh tiến lên một bước nói: “Vì ngươi lần này thí luyện, lão Nghiêm đã chỉ ra tiền vốn ban đầu, góp nhặt cho ngươi năm vạn chế thức cơ giáp đinh cấp mới nhất của quốc gia cấp bảy. Mà ta, mặc dù không có hào phóng như lão Nghiêm, nhưng mà cũng chuẩn bị một món

    đồ”.

    Nói xong, hắn lấy ra một cái hộp vuông vắn nhỏ nói: “Đây là lồng năng lượng phòng hộ, vô luận là lắp đặt tại trang bị khu động cơ giáp hay là mang theo bên người, thì cũng đều có tác dụng, ngươi cầm lấy đi”.

    Phương Minh Nguy kinh ngạc nhận lấy, đối với lồng năng lượng phòng hộ hắn cũng không lạ lẫm, hầu như là tại tất cả cơ giáp đã ngoài đệ nền văn minh cấp ba đều có loại trang bị này. Nhưng mà vị lão nhân gia này thận trọng như thế mà đưa cho mình bên trong khẳng định có huyền ảo gì đó.

    Mở ra xem xét, Phương Minh Nguy sắc mặt lập tức thay đổi.

    Cái lồng năng lượng phòng hộ này cấu tạo dị thường phức tạp, tuyệt đối không phải thứ mà quốc gia nền văn minh cấp năm có thể làm ra. Mà chân chính khiến cho Phương Minh Nguy giật mình là, ở trong hệ thống động lực của lồng phòng hộ, lại đặt một khối cứng lớn bằng hạt đậu xanh.

    Phương Minh Nguy bỗng nhiên ngẳng đầu nói: “Dương đại sư, phần lễ vật này quá quý trọng, tôi không thể thu”.

    Dương Minh Minh khẽ lắc đầu nói: “Phương đại sư. Ngươi tham gia thí luyện, đối với đế quốc Nữu Man chúng ta mà nói là quan hệ trọng đại, không thể có sơ sót. Đây là cho ngươi dùng để phòng thân, vẫn mời ngươi nhận lấy”.

    Phương Minh Nguy ánh mắt chuyển hướng về phía Vương Tự Cường, chỉ thấy hắn chậm rãi gật đầu. Lúc này mới đem lồng năng lượng phòng hộ đặc chế này thu vào.

    Nhưng mà giờ phút này trong lòng hắn đã mãnh liệt bành trưởng, khó có thể tự chủ.

    Bởi vì chỉ vừa nhìn qua, hắn đã nhìn ra. Thứ lồng cung cấp năng lượng cho lồng năng lượng phòng hộ này, lại là thú bảo quái thú.

    Dùng bảo bối trân quý như thế để làm động lực. Như vậy cái lồng năng lượng phòng hộ này đến tột cùng sẽ có bao nhiêu lực lượng phòng ngự?

    Có lẽ là nhìn ra nghi hoặc của Phương Minh Nguy, Dương Minh Minh nói: “Ta đã từng khảo thí qua, coi như là bị chù pháo đệ nhất của chiến hạm cấp Thắng Lợi trực tiếp đánh trúng, trước khi năng lượng hao hết sạch, ngươi cũng sẽ không có việc gì”.

    Phương Minh Nguy hướng về hắn thi lễ thật sâu, lúc này đây cũng là thật tâm thực lòng. Có bảo bối hộ thân này, coi như là Vương Tự Cường đích thân ra tay, cũng đừng mơ tưởng trong nháy mắt đánh chết được mình.

    Dương Minh Minh đột nhiên thở dài một tiếng nói: “Bảo vật này ở trong vũ trụ nhiều nhất sẽ không vượt qua mười cái, Phương đại sư tại thí luyện, không phải vạn bất đắc dì, thì không nên dể dàng sử dụng”.

    Phương Minh Nguy khẽ giật mình tuy thú bảo mười phần trân quý, nhưng muốn nói thú bảo trong vũ trụ chỉ vẹn vẹn có mười cái, vậy cũng quá khoa trương rồi.

    “Dương đại sư, thú bảo tuy hiếm thấy, nhưng mà sẽ không ít như vậy chứ?”

    Dương Minh Minh lắc đầu nói: “Thú bảo là thiên địa chí bảo, đối với chúng ta mà nói, chỉ có sử dụng biện pháp nước sôi chưng nấu, mới có thể sử dụng năng lượng trong đó. Nhưng mà cái hộp năng lượng này thì khác, nó có thể trực tiếp lấy ra năng lượng trong thú bảo, không chỉ có thể làm lồng phòng hộ cho cơ thể người cùng cơ giáp, càng chủ yếu là, hắn có thể cung cấp nội kình cuồn cuộn không dứt bổ sung cho người mang theo”.

    Phương Minh Nguy hai mắt sáng ngời hỏi: “Dương đại sư, cái hộp này thần kỳ như thế, đế quốc vì sao không phòng chế vài cái?”

    Dương Minh Minh cười khổ một tiếng nói: “Dùng trình độ khoa học kỹ thuật của đế quốc, không cách nào phòng chế”.

    “Nữu Man không được, như vậy Khải Duyệt?”

    Nghiêm tiên sinh lãnh đạm nói: “Theo ta được biết, cái hộp này trước mắt còn chưa có bất luận một quốc gia cùng cá nhân nào có thể phòng chế

    ra. Nếu không, nó cũng sẽ không thưa thót như thế”.

    Vuốt ve cái hộp không bắt mắt này, Phương Minh Nguy trong lòng có phần rúng động. Nghe xong lời nói của hai vị này, Hàn Lập tức rõ ràng giá trị chân chính của cái hộp.

    Dùng thú bảo làm nguồn năng lượng phát ra lồng năng lượng phòng hộ, lại có thể đối kháng với chủ pháo đệ nhất của chiến hạm cấp Thắng Lợi, đây là hạng lực lượng phòng hộ cường đại gì. Hơn nữa, thứ này còn có thể cuồn cuộn không ngừng cung cấp nội kình. Nói cách khác, có thể trên phạm vi lớn kéo dài thời gian để đại sư thể thuật hệ điều khiến cơ giáp với tốc độ á ánh sáng.

    Một khi mất đi cái hộp nhỏ này, như vậy thực lực Dương Minh Minh tối thiểu sẽ hạ xuống ngoài ba thành.

    Cho dù như vậy, hắn vẫn không chút do dự cho mình. Muốn nói trong lòng không có một ít cảm động, căn bản chính là gạt người.

    Im lặng đem cái hộp nhỏ để vào trong ngực, Phương Minh Nguy xoay người, hướng về Vương Tự Cường, vươn hai tay ra.

    “Ngươi muốn làm gì?”

    Phương Minh Nguy trơ mặt ra nói: “Lão sư, người xem nhị vị kia đều cho thứ tốt, người cũng có thể hào phóng một chút đi chứ”.

    Vương Tự Cường giận quá mà cười nói: “Khá lắm Phương Minh Nguy, dám đến xảo tra lão sư”.

    “Đâu nào, đệ tử nào có dám” Phương Minh Nguy lập tức kêu oan: “Lão sư, người cùng hai vị đều muốn theo giúp con đến tham gia thí luyện gì đó. Bọn họ đều lấy ra thứ tốt, người nếu chỉ có hai bàn tay trắng, chẳng phải là sẽ bị bọn họ xem thường sao”.

    Vương Tự Cường cười mắng: “Thế nào, đòi hỏi ta lại còn ra vẻ có đạo

    lý”.

    Nhưng mà, tuy trong miệng hắn quở trách đôi câu, nhưng vẫn lấy ra một cái chìa khóa nho nhò.

    Phương Minh Nguy tiếp nhận xem xét, tuy không rõ đây là vật gì, nhưng lại mơ hồ cảm ứng được một tia năng lượng không gian ở trên mặt.

    “Lão sư, đây là...”

    “Đây là không gian mật thìa, trên đó có ghi lại tọa độ một cái hư vô không gian”.

    Phương Minh Nguy trong lòng khẽ động, nghĩ tới nhật ký của Khải Lực, không khỏi thốt ra: “Lão sư, cái tọa độ này là cửa vào hư vô không gian sao?”

    “Đúng vậy, một cái cửa vào hư vô không gian, cái không gian này ở trong thế giới hư vô cũng coi như là trung cao cấp, cùng sở hữu chừng năm mươi thước vuông, cũng đủ cho con sử dụng”.

    Phương Minh Nguy kinh ngạc nhìn Vương Tự Cường, hắn thiên tính vạn tính cũng không có nghĩ đến lão sư lại đưa tới một thứ như vậy.

    Căn cứ nhật ký Khải Lực ghi lại, không gian cao đẳng trong thế giới hư vô trên cơ bản đều chừng một thước vuông, mà tuyệt đại đã số đại sư tinh thần hệ lần đầu thăng lên cấp mười sáu, cùng vẻn vẹn là lấy được chừng một thước vuông không gian mà thôi. Chỉ có chờ bọn họ thực lực không thăng lên, hơn nữa vận may tìm được không gian khác, mới có thể đem tọa độ không gian trong thân phận giới chỉ tiến hành chuyển đổi.

    Đương nhiên, cũng có đại sư tinh thần hệ là ngay từ đầu đã có không gian hư vô to lớn.

    Ngoại trừ những người có vận may đến cấp bậc nghịch thiên cùng loại với Khải Lực ra, cũng có chút đại sư tinh thần hệ trước khi đạt được thân phận giới chi, đã đem tọa độ không gian hư vô trước đó chuẩn bị cho tốt. Một khi tấn thăng đến cấp mười sáu, sau khi chiếm được thân phận giới chi, lập tức đem tọa độ không gian đã sớm chuẩn bị phục chế lên trên mặt nhẫn. Bởi như vậy, hắn sẽ căn bản không cần đau khổ sưu tầm, trực tiếp đạt được tọa độ không gian hư vô này.

    Mà cái mật thìa này, đúng là ghi lại tọa độ một không gian hư vô chừng năm mươi thước vuông.

    Cái mật thìa này nếu được một người tu luyện tinh thần hệ khác đạt được, chỉ sợ sẽ mừng rỡ như điên.

    Năm mươi thước vuông, coi như là đại đã số người tu luyện tinh thần hệ cấp mười tám, cũng không có không gian to lớn như thế. Mà đối với Phương Minh Nguy vừa mới thành công tấn cấp mười sáu mà nói, xác thực là quá mức xa xỉ.

    Nhưng mà, Phương Minh Nguy tuy tinh tường giá trị thứ này, nhưng trong lòng là không chút gợn sóng, không có một ít đối sắc nào.

    Cũng là do ở trong tay Phương Minh Nguy, đang có một không gian hư vô siêu cấp trên trăm km vuông, thì sao lại đem một không gian nho nhỏ năm mươi thước vuông để ở trong mắt.

    Vương Tự Cường nhìn Phương Minh Nguy, đột nhiên hỏi: “Thế nào, con không thích?”

    Phương Minh Nguy trong lòng rùng mình vội vàng thu liễm tâm thần nói: “Lão sư, thứ này dùng như thế nào? Con mở không ra”.

    Đám người Vương Tự Cường nhìn nhau cười, bọn họ cũng không có nghi ngờ gì. Dù sao, mặc cho ba người bọn họ sức tưởng tượng có phong phú, cũng vô pháp tưởng tượng đến ở trong tay Phương Minh Nguy, thậm chí có một không gian hư vô siêu lớn đến trên km vuông.

    “Không cần phải gấp gáp, Hiệp hội tinh thần hệ đế quốc Khải Duyệt nhất định sẽ phái người tiến đến, một khi xác định con tấn cấp, sẽ cho con một cái giới chỉ có chốt mở không gian. Chỉ cần con đem tọa độ này chuyển dời đến trong giới chi, như vậy sau này không gian đó chính là của một mình con”.

    Phương Minh Nguy cúi đầu thật sâu, trên mặt không che dấu được sự vui mừng.

    Sau đó, hắn ngẩng đầu, nghiêm mặt hỏi: “Lão sư, nhị vị đại sư, đã tạ các người đã tặng bảo vật, như vậy hiện tại có thể nói cho con biết về chuyện thí luyện được không?”


     
  2. biglove

    biglove Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/7/11
    Bài viết:
    9,835
    Được thích:
    14,144
    Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc
    Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc

    Quyển 6: Cảnh Giới Đại Sư.
    Chương 29: Di tích tồn tại

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: vipvandan





    Vô luận là Nghiêm tiên sinh Dương Minh Minh hay Vương Tự Cường, đều đã tặng cho thứ tốt.

    Coi như là không đáng giá tiền nhất trong đó là năm vạn cơ giáp đinh cấp mới nhất của đế quốc Khải Duyệt, cùng chính là một con số khó có thể tưởng tượng. Phương Minh Nguy thậm chí còn có thể khẳng định chỉ bằng một mình Nghiêm tiên sinh tuyệt đối không cách nào xuất ra lễ vật như vậy, ở sau lưng của hán, khẳng định có bóng dáng của hoàng đế Nữu Man.

    Nếu như nói, bọn họ đem những thứ này lấy ra, vô duyên vô cớ đưa cho mình chỉ là ăn mừng hắn lọt vào nhóm đái ự tinh thần hệ, như vậy chém đầu Phương Minh Nguy, hắn cũng không tin tưởng.

    Trả giá càng nhiều, chờ mong lại càng lớn, đạo lý này Phương Minh Nguy mười phần tinh tường.

    Cho nên Phương Minh Nguy một khi nhận ba lễ vật này, lập tức bắt đầu hối thăm nguyên nhân trong đó.

    Ba người Vương Tự Cường liếc nhìn nhau, rốt cuộc cùng một chỗ gật đầu.

    “Minh Nguy, ở trong đại liên bang, có quy định hạng nhất không thể chế tạo người cải tạo gen, phục chế người, con còn nhớ rõ sao?”

    “Đương nhiên nhớ rõ”.

    “Có biết vì sao có quy định như vậy không?”

    “Đệ tử không biết” Phương Minh Nguy ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Không phải là vì hạn chế dân cư bành trưởng chứ?”

    Vương Tự Cường bật cười nói: “Đương nhiên không phải, giờ đây các điểm biên cảnh nhân thú đều xuất hiện dấu hiệu quái thú đến công quy mô lớn, dưới tình huống này, binh nguyên là càng nhiều càng tốt, tất nhiên sẽ không vì vậy mà định ra quy định này”.

    Phương Minh Nguy lấy làm kỳ hỏi: “Đã không phải như vậy, đệ tử thật nghĩ không thông”.

    Vương Tự Cường ánh mắt hướng về phía hai vị lão bằng hữu chuyến qua, chỉ thấy bọn họ đều gật đầu, mới nói: “Đạo lý này vốn sau khi con được liên minh tinh thần hệ thừa nhận, sau khi có được thân phận giới chỉ mới có thể biết được. Nhưng mà con đã hỏi, ta cùng có thể nói trước cho con biết”.

    Dừng một chút, lại nói: “Bởi vì tiền nhân trải qua vô số lần thí nghiệm, đã có được một sự thật đáng sợ. Đó chính là phàm là sử dụng gen cải tạo, sinh hóa cải tạo ra hài nhi. Cùng người bình thường căn bản có tính khác nhau”.

    “Cái gì?” Phương Minh Nguy nghi hoặc hỏi: “Chẳng lẽ bọn họ so với hài nhi bình thường khác nhau sao?”

    “Không, vào giai đoạn bắt đầu, trải qua hài nhi cải tạo gen sẽ biểu hiện ra thực lực hơn người” Vương Tự Cường trịnh trọng nói: “Nói như vậy, khi mười tám tuổi, người cải tạo gen sẽ có năng lực nhằn loại bình thường cấp năm đĩnh phong”.

    Phương Minh Nguy hai mắt sáng ngời, năng lực cấp năm đỉnh phong, mặc dù ở trong mắt của hắn đã không tính là cái gì, nhưng mà đối với cả nhân loại, đặc biệt quốc gia nhân loại cấp ba, cấp bốn mà nói, đây đã là cực hạn cả đời của đại đã số công dân.

    Han nữa, khi người cải tạo gen đạt tới tình trạng này, chỉ vẹn vẹn có mười tám tuổi mà thôi. Bởi vậy có thể thấy được, những người cải tạo gen này mỗi một người đều là thiên tài tuyệt đinh.

    “Lão sư. Người cải tạo gen đã cường đại như thế, vì sao còn phải cấm nghiên cứu?”

    Vương Tự Cường cười khổ một tiếng nói: “Sử dụng những hài nhi sinh ra thông qua kỹ thuật cải tạo này, mặc dù lúc sơ kỳ có cường đại lực lượng, coi như là trình độ trí tuệ cũng không thấp. Nhưng mà, bọn họ có một nhược điểm trí mạng, đó chính là không cách nào tu luyện”.

    Phương Minh Nguy nhướng mày, trong lòng thất kinh. Nếu như là nhân loại chưa đi ra khối tinh cầu, như vậy không hiểu được tu luyện thì cùng không phải là đại sự gì. Nhưng mà từ khi đi ra khỏi tinh cầu, theo khoa học kỹ thuật không ngừng phát triển. Đối với yêu cầu tố chất của cơ thể con người cũng càng ngày càng cao, nếu là một nhân loại không hiểu được tu luyện, như vậy vô luận hắn đến địa phương nào, cũng đều chỉ có thể sống ở tầng dưới chót nhất của xã hội loài người.

    “Không chỉ là những hài nhi này không cách nào tu luyện, mà ngay cả sau khi bọn họ lớn lên, cùng nhân loại bình thường kết hợp, sinh ra con cái, cũng có phân nửa khả năng là không cách nào tu luyện”.

    “Thật là lợi hại” Phương Minh Nguy sợ hãi than nói: “Con hiểu rồi, vì sao tất cả quốc gia đều liên hợp lại cấm nghiên cứu cùng xuất hiện người cải tạo gen, bởi vì bọn họ không muốn làm cho cả chủng tộc suy yếu”.

    Đám người Vương Tự Cường ánh mắt lộ ra vẻ táo thưởng, Phương Minh Nguy có thể lập tức nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó, đủ thấy kiến thức cùng trí tuệ của hắn đã có để cao thật lớn.

    Xác thực, ở trong một quốc gia, nếu như người cải tạo gen cùng người nhân bản số lượng chiếm cứ ti lệ nhất định như vậy khi bọn hắn cùng người bình thường kết hợp, sinh dục đời sau, sẽ có một nhóm lớn người trở thành phế nhân không cách nào tu luyện. Đời đời truyền xuống, như vậy phế nhân sẽ càng ngày càng nhiều, cuối cùng làm cho cả thực lực quốc gia suy yếu lớn, mà ngay cả vong quốc diệt chủng, cũng không phải không có khả năng.

    Dù sao, tại thời đại vũ trụ, chỉ có công nghệ cao cũng không dù để gây sợ hãi, nếu không có nhân tài đẳng cấp cao tương ứng, như vậy vẫn không cách nào phát huy ra thực lực tương xứng.

    Ví dụ như xe tăng, máy bay, hàng không mẫu hạm của thế kỷ hai mươi mốt, lợi hại thì lợi hại, nhưng mà cũng phải xem là người nào đang điều khiển chúng nó. Nếu là nhân tài đã trải qua giáo dục đại học, tất nhiên có thể phát huy ra sức chiến đấu cường đại. Nhưng mà, nếu như đem những vũ khí này giao cho một số người có đại, như vậy kết quả duy nhất chính là để cho mốc meo n sét.

    Mà trên thực tế, ở trong thời đại vũ trụ, đối với nhân tài yêu cầu rất cao. Chính như đế quốc Nữu Man, tuy khoa học kỹ thuật bản thân đã đạt đến trình độ quốc gia nền văn minh cấp sáu, nhưng chỉ là bởi vì không có đại sư tinh thần hệ cấp mười sáu, cho nên một mực không cách nào đạt được danh xưng cùng địa vị của nền văn minh cấp sáu.

    Mà liên minh địa cầu lại bởi vì có biến số Vương Tự Cường này, mới có thể trong vòng ngàn năm, trực tiếp thăng lên là quốc gia nền văn minh cấp hai.

    Tất cả những việc này, đều biểu lộ một việc, đó chính là tầm quan

    trọng của nhân tài.

    Nếu chế tạo người cải tạo gen cùng người nhân bản sẽ làm cho chinh thế thực lực dân tộc trượt xuống, như vậy quốc gia nền văn minh cấp cao đưa ra mệnh lệnh cấm, cũng là chuyện đương nhiên.

    Hơn nữa, sau khi lão sư giải thích, Phương Minh Nguy cũng rõ ràng một việc.

    Vì sao hoàng đế bệ hạ cùng các quý tộc trong Nữu Man nhất định phải tự mình thông qua phương thức bình thường diễn sinh ra hài nhi, bởi vì bọn họ cũng biết, một khi sử dụng thủ đoạn công nghệ cao chế tạo ra hài nhi, như vậy trên cơ bản chẳng khác nào là một phế nhân, tất nhiên không phải nhân tài mà đế quốc Nữu Man cần thiết.

    Khẽ lắc đầu, đem tỷ muội Phác Xảo để ở một bên, Phương Minh Nguy tiếp tục hỏi: “Lão sư, cái người cải tạo gen này cùng con thí luyện có quan hệ gì?”

    “Quan hệ rất lán” Vương Tự Cường thở dài nói: “Truyền thuyết tại quá khứ xa xôi, loài người sau khi biết chỗ thiểu hụt của người cải tạo gen, muốn đem chúng nó tiêu hủy. Không ngờ, lại khiến cho những người này phản kháng. Chúng nó liên hợp lại, hình thành một cỗ lực lượng vô cùng cường đại, cuối cùng đã cùng mấy quốc gia cường đại nhất của nhân loại đồng quy vu tận”.

    Nói đến đây, Vương Tự Cường vô ý thức nhìn quanh bốn phía, mặc dù tất cả mọi người ở đây đều là cấp đại sư, nhưng Vương Tự Cường vẫn chưa từng có mà nhỏ giọng nói: “Không có ai biết chiến tranh trải qua ra sao, chúng ta chỉ biết là, sau khi chiến tranh chấm dứt, mấy quốc gia cường đại nhất của loài người đã toàn bộ diệt vong”.

    Phương Minh Nguy liếm cái môi đã hơi phát khô hỏi: “Lão sư, người không phải nói, người cải tạo gen đã không cách nào tu luyện, mà đà không cách nào tu luyện thì bọn họ làm như thế nào có thể chống lại cùng người bình thường?”

    “Không biết” Vương Tự Cường cười khổ nói: “Đây là một bí ấn, một bí ấn bằng trời. Đừng nói là chúng ta, mà ngay cả học giả lịch sử của đế quốc Khải Duyệt cũng đối với cái này không hiểu chút nào”.

    Phương Minh Nguy trong lòng đột nhiên dâng lên một ý niệm có chút vớ vấn trong đầu, hắn hỏi: “Lão sư, người nói thí luyện, chẳng lẽ cùng những quốc gia đã diệt vong này có quan hệ sao?”

    “Không sai” Vương Tự Cường gật đầu nói: “Những quốc gia này tuy diệt vong. Nhưng mà chúng nó vẫn lưu lại rất nhiều siêu cấp di tích. Đồng thời, ở trong những di tích này, còn có vô số thiết bị cùng vũ khí vượt qua trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay. Mà mỗi một đại sư mới đã lấy được danh xưng, đều có một lần cơ hội thăm dò di tích”.

    Phương Minh Nguy chớp chớp đôi mắt to sáng ngời hỏi: “Lão sư, di bảo trong bối tích nhiều cờ nào?”

    “Rất nhiều. Nhưng mà có thể tìm được hay không. Thì phải xem vận khí của cá nhân. Hơn nữa tại đó, còn mười phần nguy hiểm” Vương Tự Cường nhìn hắn thật sâu một cái rồi nói: “Hiện tại con đà rõ ràng chúng ta vì sao lại cho con những vật này chưa?”

    “Con hiểu rồi, các người là muốn con tìm được bảo bối nhiều một ít”.

    Vương Tự Cường dở khóc dở cười nói: “Nói tào lao, chúng ta là hy vọng con có thể bình an trở về, dù là vật gì đó có tìm được hay không, thì cũng phải bình an”.

    “Đúng vậy, ngươi là đại sư tinh thần hệ đệ nhất của Nữu Man chúng ta, tuyệt đối không thể có bất kỳ ngoài ý muốn nào phát sinh” Dương Minh bỗ sung nói: “Có không gian to lớn, lồng phòng hộ thú bảo cùng năm vạn cơ giáp cao cấp, ngươi nhất định có thể tự bảo vệ được mình”.

    Phương Minh Nguy gật đầu thật sâu, thì ra tặng nhiều vật như vậy mục đích duy nhất, lại chỉ vì cam đoan mình an toàn, muốn nói không có một chút lòng cảm kích, căn bản chính là gạt người.

    Vương Tự Cường thở dài nói: “Đương nhiên, nếu có bảo bối tốt, lại không có nguy hiềm gì mà nói, con cũng có thể đi thử” Dứt lời, chỉ vào Dương Minh Minh bên người nói: “Trong ba người chúng ta, chính là hắn vận khí tốt nhất, lại chiếm được một cái hộp năng lượng phòng hộ có thể trực tiếp sử dụng thủ bảo”.

    Phương Minh Nguy thể mới biết, thì ra cái lồng năng lượng phòng hộ siêu cấp kia được xưng ở trong vũ trụ không vượt qua mười cái lại là từ ở trong những di tích này mà có được.

    Trách không được Nghiêm tiên sinh nói, cho đến tận giờ, không có bất kỳ một quốc gia hoặc cá nhân nào có thể phục chế . Thì ra cái này căn bản là vượt ra khỏi trình độ khoa học kỹ thuật trước mắt.

    Chần chờ một chút, Phương Minh Nguy hỏi: “Lão sư, coi như là quốc gia nền văn minh cấp cao nhất toàn bộ hủy diệt, nhưng mà đã nhiều năm như vậy, chẳng lẽ khoa học kỹ thuật đỉnh phong của nhân loại, còn chưa có khôi phục sao?”

    Ba người đồng thời than thở, cuối cùng vẫn là Vương Tự Cường nói: “Minh nguy à, khoa học kỹ thuật của nhân loại cho tới hiện tại quốc gia nền văn minh cấp chín đã là cực hạn, nếu muốn tiến một bước, vậy không chỉ là cố gắng cá nhân, mà phải là toàn dân tiến bộ rất lớn”.

    Phương Minh Nguy cau mày hôi: “Lão sư, đệ tử nghe không hiểu”.

    Vương Tự Cường lắc đầu nói: “Ta nói là, trừ khi là công dân của quốc gia cấp chín, có thể tại tu vi cá nhân tiến lên một bước, đạt đến ti lệ nhất định nếu không chinh thể trình độ khoa học kỳ thuật có muốn tiến bộ, chỉ sợ rất không có khả năng”.

    Phương Minh Nguy bừng tinh đại ngộ, hiếu kỳ hỏi: “Lão sư, muốn tiến vào quốc gia cấp thứ mười mà nói, hẳn là phải đạt tới dạng tiêu chuẩn

    gì vậy?”.

    Vương Tự Cường cười cười mà nói: “Không cao, cũng chỉ là lại tiến tới một bước mà thôi”.

    Đón ánh mắt nghi hoặc của Phương Minh Nguy, Dương Minh Minh chen lời nói: “Đối với quốc gia nền văn minh cấp chín mà nói, xác thực là cách chỉ một bước. Chỉ có điều, muốn bước qua một bước cuối cùng này, dùng tình huống trước mắt mà xem, tựa như cũng không có khả năng quá lớn”.

    Phương Minh Nguy trong lòng hiếu kỳ nổi lên, truy hỏi: “Dương đại sư, đến tột cùng phải đạt tới tình trạng gì mới được?”

    “Thật ra cũng không có gì, bất quá là cả nước hơn nửa số dân cư đạt tới cảnh giới đại sư là được”.

    “Nửa số... đại sư?”

    “Đúng vậy. Này, Phương đại sư, ngươi làm sao vậy?”



     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)