Tiên Hiệp Tinh Hà Đại Đế - Mộng Nhập Thần Cơ - Chương 100

  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 86: Không thể nhịn được nữa

    (¯`'•.¸(¯`'•.¸†Nguồn: me truyen†¸.•'´¯)¸.•'´¯)
    Đả tự: Banlong.us





    Lúc này, Giang Ly lại một lần nữa nằm mơ đến cảnh kia.

    Cuộc đời của xác khô trong cống thoát nước

    Mỗi lần hắn nằm mơ, đều có cảm giác khác nhau. Mỗi lần tu vi võ học và kinh nghiệm đều tăng lên một chút.

    Mà sinh mạng lực của hắn cũng sẽ nâng cao một cách chậm rãi, tế bào sẽ càng mạnh hơn 1 ít.

    Mỗi lần nhảy Wormhole, hắn đều có thể đạt được không ít lợi ích, tuy nhiên cuối cùng hắn cũng không hiểu, hoa văn trên viên đá màu trắng ngà rốt cuộc là cái gì.

    Sự việc nghĩ mãi không ra thì tốt nhất không nên nghĩ, viên đá này cũng là vật ngoài thân, quan trọng là cảnh giới tâm linh của bản thân đã nâng cao, hắn vẫn không thể đạt đến cảnh giới nhập định, có thể thấy viên đá này chỉ là tài nguyên, quan trọng hơn phải là nội tâm.

    Cũng không biết qua bao lâu.

    Bước nhảy Wormholehoàn toàn toàn không chú ý tới thời gian.

    Ầm ầm!

    Đột nhiên, thân hình mọi người chấn động, đều từ trạng thái "chết giả" tỉnh lại. Biết bước nhảy wormhole đã hoàn tất, đã đến được trên "La Sát Tinh".

    - Mọi người, lập tức rời tàu! Một giọng nói vang lên, cửa tàu mở ra, từng người một rời khỏi giường, tự động bị một cỗ năng lượng đưa ra ngoài, đợi hai chân đứng vững, trước mắt là một đại sảnh.

    Bên ngoài đại sảnh, là quái thạch lởm chởm, còn có hằng tinh nóng rực, không phải mặt trời, nhưng ánh sáng còn nóng hơn cả mặt trời.

    Một vạn học sinh quan sát khắp nơi, đều biết mình đã không còn trên địa cầu.

    - Nơi này chính là La Sát Tinh!

    Một chiến sỹ áo trắng đi lên trước, nói trong đại sảnh: - Cuộc thi của đại học Tinh Không lần này là một cuộc thi lớn của tất cả học sinh loài người, căn cứ của cuộc thi đều trên La Sát Tinh! Mỗi một người các bạn đều phải biết, hoàn cảnh trên La Sát Tinh vô cùng khắc nghiệt! Là nơi lưu đày phạm nhân, các bạn chỉ cần ra khỏi căn cứ là sẽ bị tội phạm hùng mạnh nhắm vào, thậm chí ăn hết máu thịt của các bạn! Người ăn người ở đây rất bình thường. Căn cứ mà hiện giờ các bạn đang đứng, là căn cứ của khu vực địa cầu, hôm nay cùng lúc này, còn có thí sinh thi của các tinh cầu khác như khu vực Hỏa Tinh, Nguyệt Tinh. Cuộc thi đầu tiên ngày hôm nay chính là sinh tồn! Các bạn chỉ được mang theo 1 bình nước, một ống dược phẩm dinh dưỡng, những thứ khác không được mang đi cho dù là cái gì, thời gian sinh tồn trên La Sát Tinh là 30 ngày.

    - Lâu như vậy?

    Giang Ly sửng sốt?

    Hắn biết rằng, trên La Sát Tinh không có thiên địa linh khí, cảnh giới thai tức của mình không thể hấp thu, chỉ mang một bình nước, một ống dược phẩm dinh dưỡng, đó đơn giản không thể sống được hai ba mươi ngày, nhìn bên ngoài căn cứ hằng tinh chiếu rọi, nhiệt độ ít nhất lớn hơn 60 độ, cái này có thể nóng chết người.

    - Con người, trong vũ trụ lạnh giá, đầu tiên là phải sinh tồn, cho nên quan trọng nhất của cuộc thi là phải sinh tồn, những người có thể sống sót, mới là người mạnh. Ngữ khí của chiến sỹ áo trắng rất lạnh: - Thời gian 30 ngày! Các bạn còn sống sót mới có tư cách vào vòng tiếp theo, tôi không cần biết các bạn dùng biện pháp gì! Nhất định phải sống sót, ai có thể sống sót mới là vương giả.

    - Hiện tại, các bạn có thể rời khỏi căn cứ này rồi! Nhớ rõ, khu vực cách căn cứ khoảng 100 km, có một nguồn nước, các bạn nhất định phải tìm thấy nguồn nước trước! Còn nữa, bây giờ có học sinh nào muốn rút lui không? Bây giờ các bạn rút lui, chúng tôi sẽ đưa các bạn quay lại, bằng không chết bên ngoài kia, chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm!

    Lại một chiến sỹ áo trắng nói.

    Đây là thường lệ.

    Tỉ lệ tử vong trong các cuộc thi của đại học Tinh Không rất cao, nhưng có thể lựa chọn không thi, đây là cơ hội cuối cùng, một khi đã bước vào trường thi là không thể rút lui.

    Hơn 1 vạn học sinh Địa Cầu không hề nhúc nhích, tất cả tỏ vẻ không lùi bước, đây là một ván cược cả đời, những người có tư cách tham gia cuộc thi đều là nhân tài, căn bản không thể tự động từ bỏ trong tình huống này.

    Phải biết rằng, một khi từ bỏ, thì đến cuộc thi khóa sau cũng không được tham gia, cả đời, chỉ có 1 cơ hội duy nhất này.

    Đây cũng là một lần khảo nghiệm của đại học Tinh Không.

    - Tốt lắm, các bạn không ai muốn rút lui, vậy chúc các bạn may mắn! Hy vọng các bạn có thể sống được đến khi kết thúc cuộc thi. Cuối cùng chiến sỹ áo trắng nói: - Năng lượng, khởi động!

    Bá bá bá!

    Lập tức, rất nhiều năng lượng thực thể hóa rơi xuống, vây lấy tất cả học sinh, cùng lúc đó trên tay Giang Ly cũng có thêm 1 bình nước, 1 ống dược phẩm dinh dưỡng.

    Trước khi đến, trên người mỗi người đều trống trải, ngoại trừ quần áo, đều không được mang bất kỳ đồ bổ trợ hay vũ khí gì. Bất kỳ đại thiếu gia nào cũng không ngoại trừ, Giang Ly, Vu Mộ Hoa, con trai của lão đại Kinh Hoa Thành, còn có công tử tập đoàn địa cầu khác, toàn bộ đều bình đẳng.

    Như lần trước, trăm ngày thí luyện mang theo cơ giáp, lần này thì không thể.

    Năng lượng chợt lóe, tất cả mọi người bị đưa ra ngoài.

    Toàn bộ thí sinh đều đến bên ngoài căn cứ, cửa căn cứ cũng hoàn toàn đóng kín.

    Nhiệt độ vô cùng nóng, cuồn cuộn sóng nhiệt, tập kích tới tới toàn thân Giang Ly, hắn lập tức co rút người lại, ngăn cản sự mất hơi nước.

    Bên ngoài là nhiệt độ 60 độ, người bình thường lập tức sẽ bị nóng chết, còn những học sinh sinh mạng lực mạnh mẽ có thể chịu đựng, mỗi một học sinh đều lập tức tiến về phía trước, phải xuyên qua bình nguyên đá vụn, đi bộ một trăm km, đến được nơi có nguồn nước mới có thể tiếp tục sinh tồn.

    Đương nhiên, nơi có nguồn nước nhất định là nơi tội phạm sinh sống, vô cùng nguy hiểm. Nhưng lúc này đi đến nơi có nguồn nước mới có đường sống, ở lại đây không thể nào sống được.

    Những học sinh này đều là cường giả sinh mạng lực 1 trở lên, thể chất tương đương gấp mấy lần người bình thường, hơn nữa lại đi giầy, mặt đất tuy rất nóng cũng có thể chạy cấp tốc.

    - Giang Ly!

    Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng rống to, chấn động màng nhĩ của rất nhiều học sinh.

    Mấy bóng người chợt lóe lên, liền bao vây lấy Giang Ly, Lạc Hàm, Tuyết Linh, còn có mấy học sinh của Tinh Hoa Thành.

    Là Giang Lưu, Vu Mộ Hoa, còn có con trai của mấy vị đại lão của Kinh Hoa Thành.

    - Giang Lưu, ngươi muốn làm gì? Giang Ly vô cùng điềm tĩnh.

    - Lưu thiếu gia, để tôi xử lý cho. Vu Mộ Hoa đi lên phía trước, trên mặt đầy châm biếm: - Giang Ly, vốn dĩ chúng ta không thù không oán, ta cũng không muốn đối phó ngươi, đáng tiếc ngươi lại làm mất mặt ta trên Khúc Ba Tinh, khiến ta vô cùng khó chịu... Tuy nhiên lần này ta có thể khuyên Lưu thiếu gia không giết ngươi, ta biết trên người người có bí mật, đưa bí mật đó cho ta, còn nũa, ngươi và hai cô gái này, đưa dược phẩm dinh dưỡng và nước cho ta đi.

    - Ngươi muốn nước và dược phẩm dinh dưỡng của chúng tôi? Sắc mặt của Tuyết Linh và Lạc Hàm rất khó coi, các cô biết, hiện tại họ còn cách nguồn nước bên kia hơn 100 km, trời nóng như vậy, trên đường nếu không có những thứ này, rất có thể sẽ mất nước mà chết.

    - Đúng vậy, đưa cho chúng ta, còn mấy người nữa. Vu Mộ Hoa chỉ vào mấy học sinh Kinh Hoa Thành: - Các ngươi cũng đưa hết đây, đừng để ta ra tay.

    Giang Lưu vẫn lạnh lùng nhìn cảnh tượng này, cũng không nói gì, khí định thần nhàn, dường như đang xem Giang Ly hóa giải thế nào.

    - Đúng, các ngươi hãy đem nước và dược phẩm dinh dưỡng cho ta. Con trai của mấy vị đại lão cười lớn, họ cũng phong tỏa đường đi, không cho Giang Ly và Tuyết Linh, Lạc Hàm chạy thoát.

    - Hai cô gái kia có thể để cho ta vui đùa một chút. Một vị đại thiếu gia lớn tiếng nói, trên La Sát Tinh cậu ta liền không chút kiêng nể.

    - Vu Mộ Hoa, ngươi đừng ép người quá đáng. Giang Ly nhíu nhíu mày. - Trong tình cảnh này, nếu mất nước và dược phẩm dinh dưỡng thì chỉ có con đường chết.

    - Chết muộn vẫn tốt hơn là chết sớm. Vu Mộ Hoa khoanh tay lại. - Ta chỉ biết, trên La Sát Tinh, có được càng nhiều nước và dược phẩm dinh dưỡng thì cơ hội sống sót càng lớn. Cho nên sự sống chết của các ngươi ta không quản, nếu các ngươi phản kháng, thứ nhất, ta sẽ giết chết các ngươi ngay lập tức, thứ hai, cho dù các ngươi có thể sống sót, sau khi về địa cầu, gia đình ta và ngươi sẽ không có ngày yên ổn.

    - Nếu đã như vậy, ta cho ngươi.

    Giang Ly lắc đầu: - Hy vọng ngươi có thể buông tha cho gia đình ta, còn nữa, bỏ qua cho Tuyết Linh và Lạc Hàm. Vừa nói, hắn vừa đem nước và dược phẩm dinh dưỡng cho Vu Mộ Hoa.

    - Thật quá nhu nhược... Vu Mộ Hoa một phát nắm chắc nước và dược phẩm, lắc lắc đầu, y biết Giang Ly căn bản không làm gì y được, thân phận của y ở đây, có thể giết chết Giang Ly, Giang Ly cũng không thể động đến một cọng tóc của y

    Bá!

    Ngay tại lúc y đón lấy nước và dược phẩm, Giang Ly mạnh mẽ phát ra tiếng thét bi phẫn, tiếng thét dài như sâm rền, truyền ra xa, rất nhiều người đều bị chấn động ngã xuống đất.

    Giang Lưu cũng bị lùi ra phía sau ba bước.

    Gã ta cảm giác nguy hiểm cực độ.

    Ầm ầm!

    Giang Ly lúc này, trực tiếp xông lên, một nắm đấm từ trên đầu giáng xuống, Đại Đế Lôi Ấn ép xuống, sức nặng của tâm linh và cơ thể ép xuống đã đến đỉnh đầu Vu Mộ Hoa.

    Vu Mộ Hoa hét lớn một tiếng, không trốn được, một quyền oanh tạc.

    Rắc rắc!

    Cánh tay y gẫy lìa, chỉ cảm giác thấy cổ xiết chặt, liền bị Giang Ly dùng tay nắm chặt, 5 ngón tay bóp chặt yết hầu, nước và dinh dưỡng đều bị cướp đi.

    - Lạc Hàm, Tuyết Linh bắt lấy! Giang Ly vất qua.

    Lúc này, Vu Mộ Hoa bị Giang Ly bóp chặt cổ, mặt đỏ tía tai, giận tím mặt nói: - Giang Ly, ngươi dám! Ngươi dám làm vậy với ta! Ngươi có tư cách gì!

    - Giang Ly, thả Vu Mộ Hoa ra. Giang Lưu ánh mắt chợt lóe: - Ngươi muốn rước họa cho người nhà ngươi sao?

    - Cũng không có gì ghê gớm. Giang Ly bóp chặt cổ Vu Mộ Hoa, giọng điệu bình thản vô cùng: - Kỳ thực ta vẫn luôn nhẫn nhịn, chính là hy vọng các ngươi đừng ép ta đến đường cùng, khiến ta không chịu được nữa. Các ngươi quả thật đã làm như vậy rồi, ta phải cảm ơn các ngươi giúp ta tu hành, coi như là phần thưởng, Vu Mộ Hoa, ta quyết định tiễn ngươi lên đường.

    Răng rắc!

    Đột nhiên, toàn thân hắn phát lực, xoay người 1 cái.

    Cổ của Vu Mộ Hoa xoay 360 độ, tất cả dây thần kinh đều bị chặt đứt! Sau đó hắn bay lên 1 cước, hung hăng đá một nhát vào ngực Vu Mộ Hoa.

    Bịch!

    Thân thể cao lớn của Vu Mộ Hoa bị đá bay đi, trong không trung hóa thành đống thịt mơ hồ rơi xuống, sinh mạng hoàn toàn rời khỏi cơ thể.

    Giang Ly một cước có thể đá quả cầu sắt chia năm xẻ bảy, huống hồ là Vu Mộ Hoa.

    Con trai mấy đại lão Kinh Hoa Thành cũng bị hắn giết chết gọn gàng như vậy.

    - Thật sự là hả hê...

    Một phát giết chết Vu Mộ Hoa, Giang Ly cảm thấy toàn bộ tư duy đều thay đổi, buông xuống tất cả trói buộc, tâm linh cũng không có bất kỳ trở ngại nào.

    Tư duy của hắn chấn động, tản mát ra, không có lo sợ.

    Đây chính là "nhập định"

    Giết Vu Mộ Hoa không là gì, quan trọng là ta không coi trọng thân phận của gã, không cấm kỵ, không sợ hãi.

    Hắn biết rằng, bản thân rốt cuộc đã đột phá được cảnh giới "nhập định". Mức độ tinh thần cũng không giống nhau, hai mắt đảo qua, nhìn thấy Giang Lưu còn có mấy vị đại thiếu gia.

    Hai mắt hắn như đao, cắt đứt tất cả trở ngại: - Hôm nay, các ngươi hãy bỏ mạng ở đây đi.
     
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 87: Đánh chết Giang Lưu

    (¯`'•.¸(¯`'•.¸†Nguồn: me truyen†¸.•'´¯)¸.•'´¯)
    Đả tự: Banlong.us





    Nhìn thấu sinh tử, bất chấp tất cả, quyết giết tất cả.

    Giang Ly vào lúc này, cuối cùng cũng làm được, cho nên hắn có thể "nhập định", giết chết Vu Mộ Hoa, không đội trời chung với đại lão Kinh Hoa Thành, người nhà đều bị hãm hại, nhưng hắn vẫn sẽ làm như vậy.

    Buông tay xuống, thả lỏng tâm linh, phá vỡ sự e dè và kiêng nể kia, không hề có gánh nặng, mới hiểu rõ được thế sự là hư không, đại mộng mấy ngàn thu.

    Giết hắn ta thì đã làm sao?

    Hắn bây giờ mới thật sự cảm thấy thế nào là cường giả? Chủ yếu là tâm lý, không có tâm lý, căn bản không phải là cường giả.

    Trước đây, Giang Lưu nói mình nhu nhược, không hề sai.

    Mình thật sự yếu đuối, nhưng sau này sẽ không thế nữa

    Ầm ầm

    Hắn lại thét dài: - Đại Đế Phong Ấn, Đại Đế Lôi Ấn

    Thanh âm chấn động, bốn phía đều là sóng nhiệt cuồng phong, lao thẳng tới Giang Lưu.

    Trước tiên giải quyết xong người này hãy nói, giết gã ta!

    Giờ này khắc này, Giang Ly ra tay ầm ầm như sấm, chưởng như sét đánh, sấm sét nổ vang.

    Trong tiếng thét dài của hắn, sức mạnh tâm linh trùng trùng điệp điệp đánh về phía Giang Lưu, đây là "Niệm Sát"! Một khi đã bước vào cảnh giới " nhập định", sức mạnh tinh thần của Giang Ly toàn bộ đều được phóng thích, minh tưởng Não Vũ Trụ tăng lên 10 lần.

    Sinh mạng lực vốn dĩ của hắn đạt tới 1.8, sau khi trải qua 20 ngày khổ luyện trở về, mặc dù tăng lên không nhiều, nhưng cũng loáng thoáng có đột phá, bây giờ trải qua bước nhảy wormhole của tàu hạm, lại lần nữa thay đổi tế bào cơ thể của hắn, khiến sinh mạnh lực của hắn đạt đến 1.9!

    Lại cộng thêm vừa rồi hắn đột phá đến cảnh giới "nhập định", thiên địa linh khí còn lưu lại trong cơ thể trước đây cũng hoàn toàn kết hợp với tế bào, gần như trong nháy mắt, hắn lại có đột phá.

    Giang Ly cảm giác được từng tế bào, nội tiết từng chỗ bên trong cơ thể, hắn đều có thể khống chế, sự biến hóa của từng cái rất nhỏ, hắn đều có thể nắm chắc chính xác.

    - Hóa ra, trong cơ thể của ta, còn lưu lại rất nhiều thiên địa linh khí, liên tục hấp thu không hết, bây giờ thì hoàn toàn có thể dung nạp vào trong cơ thể. Giang Ly nhìn rõ mọi việc dựa vào tu vi tâm linh "nhập định", thiên địa linh khí vốn dĩ lưu lại trong cơ thể chưa hề tiêu hóa nay toàn bộ hấp thu vào tế bào não, kích thích phân bố.

    Một cỗ khí tức mát mẻ bao quanh, tất cả khí nóng đều trở thành hư không, thậm chí cách hắn trong vòng 10 mét, đều cảm thấy gió lạnh phất phơ, nhiệt độ không khí ít nhất giảm xuống 30 độ.

    - Sinh mạng lực, tăng lên rồi! Trong lúc công kích, tiếng thét của Giang Ly càng ngày ngày lớn, như một dây thép vứt trong mây mù, khí tức toàn thân hắn trùng trùng điệp điệp, rõ ràng đã ngang tài với Giang Lưu.

    Giờ này khắc này, sinh mạng lực của hắn đã đạt tới 2!

    Ầm vang!

    Giang Lưu một quyền đánh tới, đấu lại Giang Ly.

    - Tên tạp chủng, để ta cho ngươi biết, tất cả của ngươi đều phí công! Giang Lưu toàn thân khí tức bay lên, trên cơ thể có hơi thở quỷ thần, sức mạnh tâm linh cũng tập trung đến cực điểm.

    Tóc gã ta tung bay, hai mắt như điện: - Đi chết đi!

    Quỷ Thần Quyền toàn bộ được khai triển.

    Nắm đấm hai người chạm vào nhau trên không trung, một trận gió xoáy chấn động, đất đá bắn tung tóe.

    Giang Ly lui về phía sau ba bước, Giang Lưu cũng lui về phía sau ba bước.

    - Giết! Giang Ly tiếp tục tấn công, gần như thể lực không hề hao mòn, thân hình như gió, chưởng ấn như sấm, giơ tay lên, chính là một chuỗi tiếng nổ lớn, bốn phía bao trùm Giang Lưu.

    Kinh nghiệm chiến đấu của hắn phong phú hơn Giang Lưu, sinh mạng lực bây giờ cũng tương đương, sức mạnh tâm linh càng lợi hại hơn rất nhiều, bây giờ hắn hoàn toàn chiếm thế thượng phong.

    Hắn muốn một chiêu, giết chết đối phương.

    Tốc độ!

    Giang Ly từng quyền từng quyền, cao thấp mơ hồ, nhìn giống như sợi bông, trên thực tế nặng gần ngàn cân, một quyền có thể đấm vỡ bức tường lớn, bất luận về tốc độ hay lực bộc phát, hắn đều thắng Giang Ly.

    Đại Đế Lôi Ấn, Đại Đế Phong Ấn là võ học bậc nào?

    Rầm rầm rầm...

    Mấy quyền hung hãn liên tục tung ra, Giang Lưu chỉ cảm thấy khí huyết phù phiếm, mắt thấy ngàn sao, biết mình bị nội thương.

    Gã điên cuồng hét lên 1 tiếng, quần áo trên người xé nát: - Tên tạp chủng, không ngờ ngươi lại mạnh đến mức này! Ta sẽ cho ngươi được mở mang kiến thức, võ học cấp độ A, Long tượng phá thiên kính!

    Ồ ồ ồ! Một cỗ khí tức đáng sợ từ trong cơ thể gã ta phát ra, giống như một con mãnh thú thời tiền sử sống lại, thân hình như rồng, bước chân như voi, giẫm lên mặt đất, phá tan bầu trời!

    Đây là võ học cấp độ A, Long tượng phá thiên kính.

    Một quyền đánh tới, mang theo đại thế cuồng bạo

    - Hôm nay ngươi nhất định phải chết!

    Lần này Giang Ly không hề nương tay, không chút cố kỵ, toàn lực tấn công! Đừng nói đối phương là võ học cấp độ A, cho dù là cấp độ S thì làm sao?

    Thân hình hắn vừa động, như quỷ mỵ âm hồn, gió mang theo khí lưu, gầm vang như sấm: - Để cho ngươi thấy được võ học chân chính, Đại Đế Lôi Ấn!

    Hắn phát ra lôi âm, âm thanh lần này lớn vô cùng, mãnh liệt rống một tiếng, sóng âm hỗn hợp truyền ra ngoài, đá vụn trên mặt đất chấn động bắn ra xa.

    Răng rắc!

    Khí thế của hắn cao hơn Giang Lưu!

    Sau khi nhập định, tinh thần khí chất đều có sự biến hóa, toàn lực vận chuyển. Tất cả mọi người đứng xem dường như sản sinh ra một loại ảo giác tinh thần, đó chính là trong Tinh Không mịt mờ, một pho tượng Đại Đế đồ sộ đứng vững, đưa tay về phía trước, một tinh cậu bị hắn đánh nổ.

    Đá chọi đá! Giang Ly căn bản không trốn tránh.

    Ầm vang! Hai ngươi đụng thẳng vào nhau, Giang Lưu bị hắn một ấn xoay ngược, đánh vào bả vai, lập tức gãy xương, mềm rũ ngã xuống, không đứng nên nổi.

    Lần này thất bại, gã ta càng chống đỡ không nổi, liên tục lùi lại phía sau, nhưng lại không thể nào ngăn cản được tốc độ của Giang Ly

    - Gió! Giang Ly như hình với bóng.

    Đại Đế Phong Ấn theo gió lẻn vào trong, một chưởng đánh vào trên ngực của gã.

    Bùm bùm, cả thân hình Giang Lưu như rơm rạ bay lên, ngã xuống mặt đất.

    - Không! Giang Lưu miệng phun máu tươi, miễn cưỡng đứng lên, ngồi thẳng dưới đất, trên mặt hiện rõ sự tuyệt vọng, gã ta hiểu rất rõ tình trạng của mình, bị thương vô cùng nặng! Nếu ở chỗ khác còn có thể giải cứu, nhưng ở đây là La Sát Tinh, hy vọng quá xa vời.

    Giang Lưu giọng căm hận nói: - Giang Ly, ngươi dám đối xử như vậy với ta! Tập đoàn Nhật Nguyệt nhất định sẽ giết sạch cả nhà ngươi! Bố của ngươi Giang Chấn Đông, em trai ngươi Giang Đào, em gái ngươi Giang Huyên đều giết sạch!

    - Lảm nhảm quá nhiều rồi!

    Giang Ly chạy như bay lên phía trước, cước pháp! Liên hoàn phi thích.

    Một cước đá vào đầu của Giang Lưu.

    Phanh!

    Đầu của Giang Lưu nổ tung, óc chảy ra.

    Cho dù là công nghệ cao nhất của nhân loại cũng không thể cứu được.

    Gọn gàng, giết người không chớp mắt.

    - Phù... Giết chết Vu Mộ Hoa và Giang Lưu, thần sắc của Giang Ly không hề có chút dao động, đây là cảnh giới nhập định, núi thái sơn trước mắt sụp đổ mà mặt không đổi sắc.

    Tuy nhiên, đây vẫn là cảnh giới "tiểu định", sẽ bởi vì đủ loại biến hóa trần thế mà ảnh hưởng, trừ phi đạt đến "thường định", như vậy mới thật sự lợi hại.

    - Thích Ca, thiện nam tử, thiện nữ nhân, phát a nậu Đa La tam miểu tam bồ đề tâm, ứng như thị trụ? Như thị hàng phục kỳ tâm? Giang Ly đột nhiên nhớ đến câu nói này, 4 chữ trong đó khiến hắn bắt đầu nghiền ngẫm.

    4 chữ này không phải hàng phục kỳ tâm.

    Mà là " úng như thị trụ"

    Ý chính là, phát ra đại nguyện, làm thế nào để giữ lại tâm thái này.

    Cảm tình của con người, có lúc khẳng khái, có lúc nhiệt huyết, có lúc bình tĩnh, có lúc sát phạt quyết đoán, tất cả đều là cảm xúc biến hóa. Có người nhất thời kích động, sau đó lại hối hận.

    Tâm tinh không thể giữ lại lâu.

    Ví như, một người phát đại nguyện, muốn cứu vớt muôn dân, nhưng thời gian lâu rồi, tâm linh của anh ta sẽ mệt mỏi, tâm Bồ Tát đều sẽ mất dần, không thể giữ lại tâm tình này.

    Cho nên, trong kinh Kim Cương, Tu Bồ Đề hỏi Phật tổ, người phát đại nguyện muốn thành phật, làm thế nào để giữ lại tâm thái dũng mãnh tịnh tiến này, mãi không lùi bước?

    Đây chính là cửu tử mà không hối.

    - Chúng ta đi thôi.

    Giang Ly nhặt bình nước và dược phẩm của Giang Lưu còn sót lại lên, đưa cho Tuyết Linh và Lạc Hàm: - Còn lại mấy vị đaị thiếu gia Kinh Hoa Thành, đưa bình nước và dược phẩm cho ta, ta sẽ không giết các ngươi.

    - Chúng tôi đưa, chúng tôi đưa...

    Tên thiếu gia Kinh Hoa Thành vừa rồi còn kiêu ngạo, bây giờ đều sợ tái mặt, trong đó có một vị đại thiếu gia giọng nói run rẩy. Bọn họ cũng là những nhân vật trời không sợ đất không sợ, nhưng Giang Ly trực tiếp giết chết Vu Mộ Hoa và Giang Lưu, biết đối phương đã không kiêng nể gì, cũng không cần quan tâm giết chết bọn họ.

    - Đợi một chút... Một vị đại thiếu gia đi ra: - Giang Ly, có thể cho phép chúng tôi giữ lại nước và dược phẩm? Tôi xin thề, sau khi quay lại địa cầu, chúng tôi sẽ kết liên minh với cậu, cùng đối phó với tập đoàn Nhật Nguyệt và gia tộc Vu Mộ Hoa.

    - Không hề gì. Sắc mặt Giang Ly không chút cảm xúc: - Vốn dĩ muốn giết các ngươi, tuy nhiên các ngươi với bộ dạng này, ta đã mất đi hứng thú rồi, tha mạng cho các ngươi, gia tộc Vu Mộ Hoa nếu đến, ta sẽ nhổ sạch bọn họ.

    Trong lúc nói chuyện, hắn xoay người rời đi.

    Mấy vị đại thiếu gia này, không có giá trị để hắn giết.

    Hắn xoay người rời đi, đưa nước và dược phẩm của Vu Mộ Hoa và Giang Lưu cho Tuyết Linh, Lạc Hàm. Sinh mạng lực của hắn hiện nay đã có thể không ăn không uống rất lâu, hơn nữa hắn cũng có nước và dinh dưỡng, có thể hỗ trợ hắn ít nhất 7 ngày.

    Vù!

    Hắn cũng không thèm nhìn tới thi thể của Giang Lưu và Vu Mộ Hoa, trực tiếp bay vút mà đi, hướng tới nơi có nguồn nước, hơn 100km đối với hắn mà nói không là cái gì, cho dù nhiệt độ cực nóng.

    Sau khi Lạc Hàm và Tuyết Linh uống nước, cảm giác thân thể trở nên mát mẻ một chút, lập tức nâng cao tinh thần, chạy theo sau hắn.

    Ánh sáng trên bầu trời hằng tinh còn gấp mấy lần mặt trời, sau 10 phút, Giang Lưu và Vu Mộ Hoa đã thành thây khô.

    Ước chừng khoảng 5 tiếng sau, Giang Ly và Lạc Hàm, Tuyết Linh đi được hơn trăm km, cuối cùng cũng nhìn thấy hồ nước phía trước, khí nước êm dịu thổi lại, nhiệt độ ít nhất giảm xuống 20 độ.

    Đây là nơi tập trung nguồn nước rồi.

    Trong hồ nước này, còn có cá bơi qua bơi lại.

    Nơi này không thiếu thức ăn và nước.

    - Thật sự là mát mẻ!

    Tuyết Linh và Lạc Hàm liều lĩnh đi đến bên hồ nước, làm ướt người để giảm nhiệt, trên đường dựa vào thể chất của bọn họ đều thiếu chút nữa trúng nắng, may mắn có được hai bình nước, mới sống sót nổi.

    Đáng tiếc, trong vòng 5 giờ, hai bình nước hoàn toàn bị uống hết rồi, nếu không tìm thấy nguồn nước, sợ rằng rất nhanh sẽ chết khát.

    Trên đường, các cô nhìn thấy ít nhất mấy chục học sinh đi tới, một khi ngã xuống, vĩnh viễn không đứng lên được.

    - Đợi 1 chút! Giang Ly phất tay ngăn lại, quát: - Đi ra!

    Đúng lúc này, từ lùm cỏ bên cạnh mép nước, nhảy ra người đàn ông, toàn thân trần trụi, đầu trọc, ẩn nấp dưới nước không nhúc nhích, dường như đang đợi gì đó.

    Trên người bọn họ có hình xăm nhìn thấy mà giật mình, sinh mạng lực cực dồi dào, ít nhất đạt tới 1.5

    - Tội phạm lưu đày! Lạc Hàm và Tuyết Linh cả người run lên, nếu như mình vừa rồi đi tắm, nhất định sẽ bị ba kẻ này đánh lén! Bởi vì ba tên này có sinh mạng lực rất mạnh, tuyệt đối là kẻ cướp cực hung ác.

    - Tự sát đi. Giang Ly nói.

    Vừa dứt lời, ba tên tội phạm đầu trọc tự cầm vật nhọn lên, hung hăng đâm vào tim mình, sau đó co quắp rồi ngã xuống, thật sự nghe theo lời của Giang Ly tự sát.

    - Được rồi, không sao rồi. Giang Ly nhắm chặt mắt lại, tinh thần bắn ra, khoảng 3 phút sau mở ra: - Các cô có thể đi lấy nước vào bình, tiện thể xuống dưới cho mát, bắt vài con cá, cá trên La Sát Tinh mùi vị rất ngon, có thể là hàng thượng đẳng, trước khi đêm xuống, chúng ta phải rời khỏi đây, tìm được một vài hang động ẩn nấp của bọn cướp, bằng không nhiệt độ buổi đêm ở đây sẽ xuống dưới 30 độ, chúng ta sẽ bị lạnh chết.

    - Được

    Lạc Hàm, Tuyết Linh vội vàng đi tắm rửa, toàn thân vô cùng sảng khoái, sau đó bọn họ liền nhìn thấy một con cá trong nước tự động bơi đến bên cạnh họ, các cô vội vàng bắt lấy, liên tiếp bắt được mười mấy con.

    Con cá lớn này to khoảng lòng bàn tay, nhưng trong miệng toàn răng nanh dày đặc, lực công kích cực kỳ hung mãnh, xương khớp cơ thể cũng có thể cắn đút, còn hung hãn hơn mấy lần Thực nhân ngư, cơ thể trong nước nếu dẫn dụ những con cá này đến, sợ rằng sẽ thịt nát xương tan.

    Nhưng, bây giờ những con cá này không ngờ ngoan ngoãn nghe lời, không cần nói, là vì Giang Ly thôi miên.

    Đây là thần uy của nhập định, tất cả chúng sinh chỉ cần có tư duy, là phải nghe lời.

    - Ba tên cướp kia ẩn nấp dưới nước, vì sao không bị cá cắn? Lạc Hàm có chút nghi hoặc.

    - Trên người bọn họ có thoa một loại chất lỏng, cá rất ghét loại mùi này. Giang Ly ngửi ngửi: - Đi thôi, rời khỏi đây, đi tới hang động ẩn nấp của kẻ cướp.
     
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 88: Quái nhân

    (¯`'•.¸(¯`'•.¸†Nguồn: me truyen†¸.•'´¯)¸.•'´¯)
    Đả tự: Banlong.us





    Vứt thi thể ba kẻ cướp ở đó, 3 người Giang Ly, Tuyết Linh, Lạc Hàm không ngừng chạy

    Khoảng 1 giờ sau, nhìn thấy phía xa xa xuất hiện một ngọn nui trụi lủi, khắp nơi nham thạch tối đen, không có bất kỳ bóng cây nào, tuy nhiên phía dưới lại có huyệt động thật sâu, không biết thông tới đâu.

    Đây là nơi ở của 3 kẻ cướp.

    Giang Lưu thông qua tâm linh khống chế thôi miên, đã biết được từ trong bộ não của họ.

    Cao thủ nhập định thôi miên, vô cùng kỳ diệu, tâm linh đối thoại, lấy tâm truyền tâm.

    - Đó chính là sơn động mà bọn cướp ở, chúng ta vào đi, ở lâu dưới thời tiết nóng nực cũng sắp không chịu nổi rồi. Giang Ly cũng cảm thấy làn da nóng bỏng đau đớn, mặc dù hắn có sinh mạng lực đạt đến 2, nhưng dù sao cũng là máu thịt, nếu ở đây phơi nắng một ngày, làn da sẽ từng mảng rơi xuống, bị phơi nắng chết.

    Nhiệt độ 60 độ không phải nói chơi.

    Nếu mỗi ngày trên địa cầu cũng là nhiệt độ này, nhân loại đã sớm bị thiêu chết.

    - Nhìn xem, đó là cái gì? Tuyết Linh kinh hô.

    Ba người bay nhanh tới gần sơn động, liền nhìn thấy trên cửa hang rơi vãi một ít máu và quần áo, còn có cánh tay đứt rời, dường như bị người lôi xuống.

    - Đây là cánh tay của thí sinh của đại học Tinh Không. Giang Ly thở dài: - Bọn họ bị người bắt giết, lôi về đây, sợ rằng đã bị ăn hết chỉ còn cánh tay.

    Trên La Sát Tinh, đồ ăn thiếu thốn, ăn uống tuyệt đối là việc lớn, người ăn thịt người là chuyện bình thường. Những phạm nhân bị lưu đày kia đều không phải là thứ tốt đẹp gì, có thể sống sót cũng là những kẻ vô cùng hung tàn.

    Thí sinh của đại học Tinh Không bị bọn họ bắt được, một đám làn da mịn màng, tuyệt đối là bữa ăn ngon, chỗ thịt còn lại để dưới ánh mặt trời nướng, chính là một bữa mỹ thực.

    Hơn nữa, những thí sinh này đều dùng linh dược lớn lên, ăn thịt của bọn họ cũng rất bổ.

    Giang Ly thậm chí hoài nghi, có những học sinh trong tình huống thiếu tiếp viện, sẽ giết chết bạn học, ăn thịt của bạn học.

    Trận thi đầu của đại học Tinh Không là tiến hành trên La Sát Tinh, chính là để cho người ta cảm thấy sự tàn nhẫn của máu tanh, tất cả đều lấy sinh tồn làm mục đích.

    Nhân loại trong vũ trụ, mục tiêu đầu tiên cũng là sống sót.

    - Bên trong huyệt động này, không chỉ có 3 tên cướp ở, còn có những nhân vật lợi hại khác! Đến những thí sinh đến hồ nước lấy nước đều bị giết chết, lôi về đây ăn thịt, chúng ta nhất định phải cẩn thận! Tuyết Linh nhíu mày, cô cũng rất xem trọng sinh tử, không còn là cô bé gái: - Hang động này chúng ta nhất định phải chiếm trước, bằng không buổi tối sẽ bị lạnh chết!

    - Hồ nước kia mặc dù cách đây mấy chục km, mỗi ngày đi lấy nước rất không thuận tiện, nhưng hang động này lại cách hồ nước rất gần, chúng ta chiếm cứ huyệt động này, cũng có thể có rất nhiều người đến cướp. Lạc Hàm biết tình thế ác liệt.

    Trong phạm vi vài chục km gần hồ nước đều là nham thạch trụi lủi, hang động gần nhất đương nhiên sẽ phải cướp giật.

    Kẻ cướp, học sinh đều sẽ đến tranh cướp nơi này, sống qua ngày tháng gian khổ.

    Điểm mấu chốt nhất trên La Sát Tinh chính là, ngày thứ nhất nhất định phải đến được chỗ ẩn thân, nếu không nhất định sẽ chết.

    Mỗi một chỗ ẩn nấp, đều ẩn chứa vô số máu tươi và sinh mạng.

    - Bây giờ chúng ta làm thế nào? Đi vào hang động chứ? Ở bên ngoài nóng như vậy, tôi đã sắp ngất rồi. Tuyết Linh biết, tiếp tục phơi nắng 1 tiếng đồng hồ nữa, sợ rằng cô sẽ ngã xuống đất.

    - Không cần sợ, bên trong nhất định có kẻ cướp, đang đợi chúng ta đi vào! Đáng tiếc là, bọn họ không biết tôi là một thôi miên sư trung cấp. Trên mặt Giang Ly hiện rõ nụ cười lạnh, đột nhiên phát ra tiếng thét dài, oanh kích vào trong động.

    Tiếng thét này như một con rồng công kích vào, toàn bộ núi đá đều rung động, núi đá cực lớn kêu lên, Lạc Hàm và Tuyết Linh bịt kín lỗ tai, vẫn cảm thấy hoa mắt chóng mặt, bọn họ tưởng tượng ra, người trong động nghe thấy âm thanh này sợ rằng sẽ bị đánh chết.

    Âm thanh trong Đại Đế Lôi Ấn, như sấm sét giữa trời quang, sấm dậy dữ dội.

    - Đủ rồi!

    Ầm ầm!

    Một âm thanh từ trong truyền ra, âm thanh cuồn cuộn ngang với Giang Ly, một đòn xông ra.

    Hai âm thanh va chạm vào nha, tạo thành một luồng gió xoáy.

    Một người xuất hiện ở cửa động, toàn thân đầy vết máu, thân hình cao lớn, đầu tóc lôi thôi, che mất gần hết khuôn mặt, trên người mặc một bộ quần áo mới đầy máu, vừa nhìn là biết vừa lấy trên người những thí sinh dự thi.

    Gã ta vừa xuất hiện, sát khí hung ác che đầy trời, Tuyết Linh và Lạc Hàm lập tức cảm giác nhiệt độ xung quanh hạ xuống, không ngờ có chút lạnh, cơ thể co ro lại.

    Hơn nữa, sau lưng quái nhân tóc tai bù xù này, thấp thoáng có rất nhiều ác quỷ oan hồn chui ra, giống như, gã mang cả địa ngục đến.

    - Lôi!

    Giang Ly hai nắm chặt, tiếp tục lên tiếng.

    Lôi diệt vạn ma.

    Tất cả ảo giác toàn bộ biến mất.

    - Không ngờ là cảnh giới nhập định? Quái nhân sửng sốt, trong cổ họng phát ra âm thanh như kim loại ma sát: - Thí sinh của đại học Tinh Không, không ngờ lại có người bước vào cảnh giới Nhập định? Thật là ngạc nhiên....

    - Ông là tội phạm? Thôi mien sư? Giang Ly vừa nhìn khí thế trên người quái nhân liền biết đối phương là thôi mien sư, hơn nữa còn hơn cả Cổ Hùng, Sở Sơn.

    - Tội phạm? Hừm! Quái nhân rẽ mái tóc ra, lộ ra một khuôn mặt, bộ dạng ước chừng khoảng 60 tuổi, là một lão già, trên miệng vẫn còn vết máu, hiển nhiên vừa mới ăn thịt người: - Không sai, ta là tội phạm, cậu là thí sinh nhân loại trên địa cầu đúng không.

    - Đúng vậy. Giang Ly không hề manh động, bởi vì hắn cảm thấy thực lực của quái nhân này rất mạnh!

    - Ta vốn là người trên Hỏa tinh, quê quán trên Địa cầu. Quái nhân dường như có hứng thú nói chuyện với Giang Ly.

    - Vô nghĩa, bất cứ ai đều có nguồn gốc từ Địa cầu. Giang Ly bĩu môi:

    - Ánh mắt của ông không mấy lương thiện, ông muốn ăn hết chúng tôi đúng không?

    - Đúng vậy. Quái nhân thẳng thắn nói: - Cậu rất mạnh, từ trước tới nay ta chưa từng thấy học sinh nào mạnh như cậu, cậu nhất định đã dùng các loại linh dược trong thời gian dài, hoặc là... Gã ta ngửi xem: - Thiên địa linh khí? Cậu hấp thu qua linh thạch? Máu thịt thật ngon, nếu ăn thịt của cậu vào, có thể bổ sung thể năng tiêu hao nhiều năm của ta.

    Hoàn cảnh trên La Sát Tinh ác liệt như vậy, ở lâu ngày sẽ có tổn thương rất lớn đối với cơ thể.

    - Ông không ăn được tôi đâu, mọi người đều là thôi miên sư trung cấp, hơn nữa sinh mạng lực của tôi đã đạt đến 2. Ông có lẽ cũng như vậy, hoặc là mạnh hơn tôi một chút. Giang Ly nhìn xuyên tất cả: - Cho nên, để cho chúng tôi ở trong động này, nước sông không phạm nước giếng.

    - Không thành vấn đề.

    Lão già quái nhân nghiêng người, để cho 3 người bọn họ đi vào: - Ở bên ngoài phơi nắng, nửa giờ đồng hồ cũng không chịu nổi, mỗi một chút thể lực trên La Sát Tinh đều vô cùng quý báu, hà tất phải lãng phí vào cuộc tranh đấu vô vị bên trên?

    - Chúng ta đã thỏa thuận rồi, không can thiệp chuyện của nhau! Giang Ly gật gật đầu, đưa tay đón Lạc Hàm và Tuyết Linh: - Chúng ta vào trong thôi, hang động mát mẻ, trốn ở đây bảo toàn thể lực, ngày tháng còn dài.

    Nói xong, hắn tới gần bên người lão già, lướt người mà qua.

    Đột nhiên, ngay tại lúc hai người va vào nhau, Giang Ly một tiếng bạo rống, quyền ra như gió, xé rách đầu đối phương.

    Còn lão quái nhân thì cười sặc sụa, liên tục chỉ tay, hướng về phía cổ họng của Giang Ly.

    Đều là sát chiêu, cùng ra tay, ai cũng đều không tin ai.

    Ầm!

    Giang Ly thẳng đầu co rút cổ, quyền rơi xuống, phát ra một chiêu thức trong Đại Đế Phong Ấn, như gió trời đổi hướng. Còn quái nhân thì ngón tay gấp khúc, mạnh mẽ lùi về, một chưởng xoay tròn, giống như ma bàn.

    Bát quái! Ma bàn âm dương chuyển!

    Hai người hoàn toàn va vào nhau, đồng thời lùi ra sau, sức mạnh cực lớn công kích khiến Giang Ly liên tục lay động, đòn công kích vừa rồi, hắn cảm thấy sức mạnh của quái nhân quả thực vô cùng vô tận, võ học cổ xưa tinh túy khiến hắn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

    Còn hai mắt quái nhân như điện, cơ thể dựa vào tảng nham thạch, bên trên xuất hiện vết nứt nẻ.

    - Người trẻ tuổi thật lợi hại. Trên miệng gãn xuất hiện nụ cười lạnh: - Ta bị lưu đày ở La Sát Tinh đã 10 năm, lúc đến sinh mạng lực đã là 2.5, 10 năm nay thoái hóa thật ghê gớm, có lẽ vẫn còn lại 2.1. Nhưng dựa vào kinh nghiệm võ học của ta, hoàn toàn có thể giết chết đối thủ cùng đẳng cấp. Kinh nghiệm võ học của cậu là học từ đâu? Căn bản không giống một học sinh, ta dường như nhìn thấy trên người ngươi có tinh hoa võ học hàng trăm năm trước.

    - Môn võ học này của ta còn được chứ. Giang Ly cũng ầm thầm kinh hãi, võ học của quái nhân siêu việt xa hệ thống đại sư võ học, ra tay hòa hợp, khiến cho người ta vô cùng hứng thú.

    Nếu mình không phải có được kinh nghiệm võ học trong mộng của xác khô, chỉ sợ một chiêu là đã bị đánh bại.

    - Môn võ học này của cậu rất huyền ảo, đáng tiếc là vẫn mãi không thể giác ngộ ra sự tinh túy trong đó. Quái nhân liên tục cười lạnh: - Võ học thiên hạ xuất từ vương gia ta, Vương Thường Vinh ta có thể nói tinh thông tất cả mọi võ học của nhân loại! Môn võ học của cậu từ trước tới giờ lại chưa hề nhìn thấy, có chút giống Lôi pháp đạo gia, Thủ ấn Phật gia, tuy nhiên lại hoàn toàn không giống, mang hương vị của vũ trụ bí ẩn, đây có lẽ không phải là võ học Địa Cầu. Có phải đến từ hành tinh khác?

    - Cái gì? Giang Ly chấn động, không ngờ quái nhân này lại lợi hại như vậy, không ngờ nháy mắt đã nhìn ra võ học của mình đến từ hành tinh khác.

    - Vương gia? Ông là người của Vương gia, vậy vì sao lại bị lưu đày ở đây? Ông gọi là Vương Thường Vinh? Tôi chỉ biết một người tên là Vương Đạo Vinh.

    Người họ Vương trong thiên hạ rất nhiều, nhưng duy chỉ có thế gia võ học, nhưng gia tộc được xưng danh" Thiên hạ võ học xuất Vương gia" chỉ có một, đó chính là hơn 200 năm trước, gia tộc hoàng đế võ học Vương Siêu, vô số kiểu võ học mới, rèn luyện thân thể, tu luyện tâm linh đều là Vương gia đề xuất ra.

    Thậm chí "lý luận tam giới" trong nền tảng tu luyện tâm linh cũng là ông ta đề ra.

    Mặc dù Giang gia nắm giữ tinh luyện của Nhật Nguyệt Tinh Hoa, là gia tộc lớn được xưng danh gia tộc bá đạo, tuy nhiên so với Vương gia còn nhỏ hơn 1 chút, bởi vì cao thủ tuyệt đỉnh trong Vương gia nhiều vô kể.

    Thậm chí, có người đồn đại, lão tổ của Vương gia Vương Siêu vẫn còn sống.

    Tuy nhiên ít nhất có 150 năm chưa xuất hiện, ai cũng không biết ông ta có thể sống được bao lâu, đây có thể là lão cổ đồng từ thời đại quốc gia sống lại.

    - Vương Đạo Vinh? Cùng một vai vế với ta? Vẫn chưa nghe qua, người của Vương gia quá nhiều, phân bố khắp các căn cứ của con người địa cầu. Mùi máu tanh của Vương Thường Vinh cũng không ngớt.

    - Ông là bởi vì tham gia tổ chức phục quốc mà bị lưu đày ở La Sát Tinh đúng không. Giang Ly đột nhiên nói:

    - Cũng có có phạm tội nghiêm trọng như vậy, mới có thể bị lưu dày và giày vò đau khổ như vậy.

    - Phạm tội nghiêm trọng? Ta thấy cậu cũng là người của huyết thống Hoa Hạ, không ngờ lại nói tổ chức phục quốc là phạm tội nghiêm trọng? Vương Thường Vinh không hề để ý: - Sẽ có 1 ngày, ta sẽ ra khỏi nơi này, bước ra khỏi lao tù, sẽ quay lại nhân thế lần nữa.
     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 89: Đêm rét lạnh

    (¯`'•.¸(¯`'•.¸†Nguồn: me truyen†¸.•'´¯)¸.•'´¯)
    Đả tự: Banlong.us





    Giang Ly thật ra có vài phần khâm phục Vương Thường Vinh Không vì cái gì khác, có thể sinh tồn được trên La Sát Tinh, còn sống được hơn 10 năm quả thật rất có năng lực.

    - Vương Thường Vinh, có thoát ra khỏi cảnh lao tù này hay không chúng ta nói sau, sắc trời đã muộn, tôi cùng bạn học của tôi nhất định phải tránh né giá lạnh ban đêm, không có thời gian dông dài với ông. Ông không có thực lực ăn tôi, tôi cũng không có thực lực đánh bại ông, lưỡng bại câu thương, không bằng tự tìm bình an.

    Giang Ly đột nhiên cảm thấy bầu trời hằng tinh rơi xuống, từng đợt hàn khí trong không trung bắt đầu thẩm thấu.

    Cỗ hàn khí này ê buốt đến tận xương tủy.

    Đây không phải là ảo giác tâm linh, mà là cái rét thật sự, đến từ giới vật chất.

    Dựa vào cảnh giới Nhập định của Giang Ly hiện tại, rất dễ phân biệt được sự khác biệt của giới vật chất và giới tâm linh.

    - Cậu có tư cách vào trong hang động, đi thôi

    Vương Thường Vinh quái mắt chợt lóe, trực tiếp chui vào bên trong. Giang Ly dừng lại 1 chút, dùng tư duy, nắm rõ tình hình bên trong.

    Đặc thù của cảnh giới nhập định chính là ở chỗ này, tinh thần lực bắn ra, có thể cảm giác tất cả hoàn cảnh, thậm chí là trong đêm tối như mực cũng không bị ảnh hưởng.

    Bởi vì loại cảnh giới này không phải dựa vào mắt để nhìn, hoàn toàn dùng tâm để tìm kiếm thế giới, tất cả giới vật chất gì đó, đều rõ mồn một, nhìn thấy mọi việc.

    - Chúng ta đi vào thôi Vương Thường Vinh một mình chui vào trong động, Giang Ly lập tức chui vào. - Cái huyệt động này vào sâu bên trong như mê cung, bốn phương thông suốt, có thể ở rất nhiều người, chúng ta ở nơi của ba tên cướp đầu trọc, bên trong có cỏ khô có thể giữ ấm, hơn nữa còn có không khí lưu thông, có thể ở bên trong nhóm lửa sưởi ấm.

    - Sắc trời u am, lạnh quá

    Mới ngắn ngủimười mấy phút, nhiệt độ cao tới 60 độ liền hoàn toàn biến mất, thay vào đó là nhiệt độ dưới 0 độ.

    Nhiệt độ không khí biến hóa cực nhanh, căn bản làm cho người ta không chịu nổi.

    - Mau mau theo tôi, đi vào trong! Nhiệt độ không khí bên ngoài sẽ nhanh chong giảm xuống.

    Giang Ly vội vàng hô: - Ôm lấy eo tôi, đừng đi lạc, đứng ở bên ngoài bây giờ chỉ có con đường chết.

    Lạc Hàm và Tuyết Linh đã sớm biết lợi hại, lúc này cũng không để ý cái gì, ngay lập tức dựa vào Giang Ly, bốn cánh tay mềm mại ôm lấy hắn, chui vào bên trong.

    Hang động càng vào sâu càng hẹp, hắc ám.

    Nhưng nhiệt độ so với bên ngoài cao hơn rất nhiều, hàn khí thẩm thấu vào trong đã bị khí nóng triệt tiêu. Bởi vì nham thạch màu đen trên đỉnh núi ban ngày hấp thụ sức nóng, chứa đựng sâu bên trong, buổi đêm bắt đầu phóng thích, khiến cho nhiệt độ trong động luôn giữ trên 0 độ.

    Mà phần hàn khí ban đêm huyệt động hấp thụ cũng sẽ được bảo tồn, ban ngày chậm rai phóng thích, khiến cho nhiệt độ trong động thấp hơn so với bên ngoài rất nhiều.

    Như vậy mới có thể sinh tồn được, ông trời luôn để lại cho người ta một đường sinh sống.

    Giang Ly chui vào hang động, từng giây từng phút cảnh giác Vương Thường Vinh đánh lén, cũng may hắn tới cảnh giới nhập định, có thể nắm giữ nhất cử nhất động của đối phương, đối phương thôi miên cũng không làm gì hắn được.

    Nếu không phải nhập định, tám chín phần mười sẽ bị đối phương ăn luôn.

    Phải sống trong hoàn cảnh ác nghiệt trên La Sát Tinh, ăn thịt người đã là cái gì?

    Bên ngoài hàn khí không ngùng tiến vào, tinh thần Giang Ly phóng ra bên ngoài, xem xét bên ngoài hang động, khắp nơi đều là gió lạnh, cát bay đá chạy, bầu trời thậm chí có tuyết rơi, cũng may sức mạnh tâm linh của hắn không cảm giác được giá lạnh, bằng không hắn cũng bị đông cứng rồi.

    Ba người chui vào khoảng 3 giờ đồng hồ, đi tới một huyệt động sâu bên trong, bốn phía nham thạch ấm áp. Huyệt động này cao hơn người, bên trong trải rất nhiều cỏ khô, còn có một đống lửa và một ít dầu thô.

    Cũng không biết dầu thô đó từ đâu lấy được, có thể nhóm lửa sưởi ấm.

    - Dược phẩm dinh dưỡng của các cô hãy giữ lại đi. Thứ này không cần lãng phí, vô cùng quý báu. Giang Ly nói: - Chúng ta ăn cá luôn đi, bảo tồn thể lực, cũng không nhóm lửa, ăn sống đấy. Vừa rồi vừa lạnh vừa nóng rất dễ sinh bệnh, các cô không có sao chứ?

    - Yên tâm, thể chất của chúng tôi tốt lắm. Lạc Hàm nói: -Trước khi tham gia cuộc thi, gia tộc tôi đã tiêu mười triệu Tinh Nguyên mua cho tôi một dược phẩm cường hóa thể chất công nghệ cao, tăng cường thể lực, nên không dễ dàng sinh bệnh như vậy. Tuyết Linh cũng thế, hai chúng tôi sinh mạng lực cũng đã tới 1.3 rồi.

    - Vậy là tốt rồi. Giang Ly bắt đầu yên tâm, sinh mạng lực 1 tất nhiên sẽ không dễ dàng sinh bệnh, trong cơ thể có sức miễn dịch vô cùng mạnh, cho dù là vi khuẩn lây nhiễm cũng sẽ bị tế bào miễn dịch giết chết.

    Tố chất cơ thể của người hiện đại mạnh mẽ hơn nhiều so với thời đại quốc gia hai trăm năm trước.

    Huống chi sinh mạng lực của Lạc Hàm và Tuyết Linh đã tới 1.3. Thể chất mạnh, tuyệt đối không thể vì nhiệt độ không khí biến hóa mà bị đánh bại.

    Ba người liền trốn trong huyệt động này, ăn cá sống. Giang Ly lấy ra 1 con cá, móng tay vừa chuyển động, như lưỡi dao sắc bén cắt xuống.

    Mùi vị của những con cá này rất ngon, ăn vào miệng có một loại dầu trơn giống như hương vị, hiển nhiên cũng là một vật đại bổ thể lực.

    - Tiểu tử, đây là cá Răng ngọc hồ Đao Phách, mùi vị không tồi chứ. Một âm thanh truyền tới, là Vương Thường Vinh. - Ta chính là dùng cá này để vượt qua những năm tháng gian nan, tuy nhiên luôn ăn cá, thân thể thiếu các loại vi-ta-min, sinh ra rất nhiều tật bệnh, khiến cho cơ thể của ta bắt đầu thoái hóa, cũng may bắt được mấy thí sinh, lấy được dược phẩm dinh dưỡng trong tay bọn họ...

    - Giết người dường như không phải chuyện gì đáng khoe. Tinh thần Giang Ly phát ra, liền thấy Vương Thường Vinh ngồi ngay ngắn sâu trong hang động, bên cạnh có mấy cỗ thi thể, thân hình cao lớn, làn da tuyết trắng, hai nam một nữ, dường như không phải người Hoa, mà là người da trắng.

    Hơn 1 vạn học sinh trên địa cầu lần này, người da vàng có khoảng 2000 người, người da trắng có sáu bảy ngàn, những loại khác chiếm 2000-3000

    - Ta không giết người Hoa Hạ, nhất là những học sinh có được huyết thống quốc gia Hoa Hạ cổ. Người da trắng này, có chết cũng chết rồi Vương Thường Vinh cười sặc sụa: - Còn nữa, người xem, những thí sinh trong cuộc thi nhất định sẽ có tình trạng ăn thịt bạn học, trong 10 năm nay, đại học Tinh Không đã có 3 cuộc thi ở La Sát Tinh, ta nhìn thấy tình trạng này cũng rất nhiều rồi, những bạn trẻ, khi không có thức ăn nước uống, đến thời điểm tuyệt vọng, hai nữ sinh ở bên cạnh cậu, cũng coi như thực phẩm đi.

    - Lời này của ông có gì đáng cười, cũng không thể ly gián chúng tôi. Giang Ly cười cười 1 tiếng: - Lạc Hàm, Tuyết Linh, các cô nghi ngơi đi, khôi phục thể lực. Dược phẩm dinh dưỡng mỗi ngày chúng ta uống 1 ngụm nhỏ là được, bổ sung vitamin và các chất dinh dưỡng khác, món chính của chúng ta vẫn là cá.

    - Ăn cá? Quá ngây thơ rồi, cá hồ Đao Phách một tháng mới xuất hiện một lần, ở đáy hồ có một cống ngầm sâu đến mấy ngàn thước, cá đó chỉ có hôm nay mới lên mặt hồ, lúc khác căn bản sẽ không xuất hiện. Đại học Tinh Không chọn ngày hôm nay chính là cho các ngươi một đường sinh tồn. Vương Thường Vinh lại kỳ quái mỉm cười:

    - Ngày đầu tiên cũng tương đối khá, những ngày tiếp theo càng ngày càng gian nan, ha hả... Ba mươi ngày thời gian cũng không ngắn nha.

    - Ông không phải cũng sống qua 10 năm đó sao? Tuyết Linh lên tiếng.

    - Ta sống qua mười năm, chẳng qua là do ta ăn thịt người. Vương Thường Vinh giọng điệu âm trầm: - Cô bé, tội phạm trên La Sát Tinh này rất nhiều, huyệt động này là nơi rất tốt, có rất nhiều phạm nhân đến đoạt hang động với ta, ta giết hết bọn họ lấy thịt ăn. Ba tên đầu trọc mà các ngươi giết chính là thực phẩm ta nuôi dưỡng, đến khi thiếu lương thực ta cũng sẽ ăn hết bọn họ.

    - Đừng nói nữa.

    Lạc Hàm cau mày nói: - Ăn thịt người thật sự không có đạo đức, đánh mất nhân tính, thứ này không đáng thảo luận.

    - Thật sự là tiểu nha đầu yếu đuối. Vương Thường Vinh thở dài một hơi, đột nhiên có hứng thú với Giang Ly: - Tiểu tử, đêm còn dài, không bằng chúng ta thảo luận võ học, thế nào? Bộ võ học ngoài hành tinh kia của ngươi tên là gì?

    - Đại Đế Lôi Ấn, Đại Đế Phong Ấn Giang Ly cũng không giấu diếm, nói rõ hai cái tên ra: - Một cái là Lôi pháp, một cái là tốc độ thuần túy, ông thấy thế nào?

    Hắn có chút nắm chắc kinh nghiệm thực chiến, nhưng đối với lý giải võ học vẫn còn khiếm khuyết, thiên hạ võ học từ Vương gia, Vương Thường Vinh lý giải võ học có thể sẽ có chút dẫn dắt mình.

    - Phong Lôi Nhị Ấn? Trong võ học Bát Quái chưởng của Vương Gia cũng có Phong Lôi nhị thức, phong là Tốn, Lôi là Chấn, nhưng cùng ý nghĩ của ngươi hoàn toàn khác nhau. Trong Kinh Dịch nói, theo gió tốn, quân tử lấy thân mệnh làm việc, tiến lôi chấn, quân tử lấy sợ hãi tu tỉnh. Phong Lôi Nhị quái, nhìn như rất mạnh, trên thực tế nội tâm vạn lần không được cấp tiến dũng mãnh, mà là cẩn thận, dè dặt, mới có thể khống chế phong lôi chi lực. Ta xem ngươi vẫn chỉ là mặt dũng mãnh, vì thế vừa mới không thể lâu dài

    Vương Thường Vinh đi sâu vào võ học, ngay lập tức mặt mày hớn hở, có một loại khí chất mặc kệ là ai, ta vẫn là nhất

    - Cẩn thận?

    Một câu bừng tỉnh người trong mộng.

    Giang Ly nghe thấy lời nói này, nhớ tới Phong Lôi quái tượng trong Kinh Dịch, kết hợp với võ học, sẽ có một sự lĩnh ngộ không thể giải thích được.

    Võ học của Vương Thường Vinh cao thâm hơn rất nhiều, có thể học được không ít thứ, tuy nhiên càng như vậy, lại càng không thể lơ là thiếu cảnh giác.

    - Cậu đánh một bộ Phong Lôi Nhị Ấn cho ta xem? Vương Thường Vinh nói: - Ta trao đổi, ta cũng sẽ đem Bát Quái thần công phong lôi nhị chưởng của Vương gia cho cậu xem, thế nào?

    - Không thành vấn đề. Giang Ly đứng thẳng người, chậm rãi diễn luyện trong hang động này, dù sao bộ võ học này không có minh tưởng, cũng chỉ là những động tác tay chân mà thôi. Giao lưu với Vương Thường Vinh, giấu đầu hở đuôi cũng không được.

    Hơn nữa, bây giờ hắn hiểu được, lợi hại không phải là võ học mà là lòng người.

    Ngay cả Giang Lưu cũng có thể nhập định, hắn ta tu luyện Não Vũ Trụ chậm chạp không thể nhập định, đây là lòng người không thông, không có sự thay đổi, thần công tuyệt học có lợi hại đi nữa cũng không để làm gì.

    Đại sư tâm linh Tông sư võ học chân chính, giao lưu với võ học thuần túy đều rất vô tư trong sáng, không giấu giếm, trực tiếp giao lưu.

    Tuy rằng hắn và Vương Thường Vinh cách xa nhau mấy cái huyệt động, tuy nhiên Vương Thường Vinh tuyệt đối có thể thấy, đây là đặc quyền nhập định.

    Kỳ thật Giang Ly còn đang âm thầm phòng bị, sợ đối phương thôi miên Lạc Hàm và Tuyết Linh.

    Cũng may sau khi hắn nhập định, thuật thôi miên phóng đại, đối với Não Vũ Trụ lại có toàn bộ lĩnh ngộ mới, thuật thôi miên tăng lên tuyệt đối không phải nhỏ tí tẹo.

    Nhưng thật ra hắn mong muốn trở lại Địa cầu, trở lại Tinh Hoa Thành, xem mình 1 hơi có thể thôi miên bao nhiêu người? Bây giờ chỉ sợ là 500? 800? Thậm chí 1000?

    Phải biết rằng, nhập định và không nhập định khác nhau quá lớn.

    Trước kia hắn thôi miên 300 người, bây giờ gấp đôi cũng không có gì ngạc nhiên.
     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 90: Một già một trẻ

    Nguồn: Metruyen
    Đả tự: Banlong.us







    Bên ngoài hang động, gió lạnh gào thét, nhiệt độ cũng đã hạ xuống âm 50°, thậm chí còn thấp hơn.

    Đặc biệt là bão cát vô cùng lớn, thổi bay từng hòn đá to bằng nắm đấm, bay loạn đầy trời, có thể đánh người ta chảy máu đầu. Thời tiết như này, cho dù mặc cơ giáp cũng phải chết.

    Cho dù sâu trong hang động, Tuyết Linh và Lạc Hàm cũng cảm thấy vô cùng rét buốt, ôm nhau sưởi ấm, thậm chí lấy cỏ khô đắp lên người, vẫn cảm thấy lạnh run.

    - Thời tiết như này, ở bên ngòai chắc lạnh phải biết, không biết bao nhiêu thí sinh cũng giống như chúng ta thuận lợi tìm một hang động để tránh rét nhỉ? Tuyết Linh cảm thán nói, nếu không phải đi theo Giang Ly, cho dù tìm được hang động cũng sẽ bị tên côn đồ Vương Thường Vinh ăn tươi nuốt sống.

    Trên La Sát Tinh, sâu trong mỗi hang động có thể cư trú đều có côn đồ, Tinh cầu này trăm năm nay không biết đã lưu đày bao nhiêu tên tội phạm rồi.

    Hàng năm, cả nhân loại có hàng nghìn vạn tội phạm được phóng thích lên trên này tự sinh tự diệt, những người còn sống sót cũng vô cùng ít ỏi, những người có thể sống sót tuyệt đối là loại người lòng dạ vô cùng độc ác.

    Giang Ly lại cảm thấy không lạnh chút nào, tế bào của hắn hấp thu thiên địa linh khí, lại hấp thu năng lượng bước nhảy Wormhole, mơ hồ có hương vị nóng lạnh không xâm nhập vào nổi.

    Năng lực sinh tồn ít nhất cũng mạnh hơn người bình thường rất nhiều, cho dù là Vương Thường Vinh cũng không thể so với hắn được.

    Hắn từng chiêu từng thức từ từ diễn luyện Đại Đế Lôi Ấn và Đại Đế Phong Ấn, Vương Thường Vinh trong một hang động khác nhìn rất kỹ, không bỏ qua bất kỳ động tác nào.

    - Đúng là tuyệt thế võ thuật… Nhìn hắn diễn luyện xong, Vương Thường Vinh cảm thán: - Mỗi một động tác, đều rất tự nhiên, căn bản không thể nào sửa đổi được, cả bộ võ học này không chút sơ hở nào, cũng không biết là do bậc tiền bối kinh thái tuyệt diễm nào nghĩ ra nữa? Lôi Ấn chấn động, tru diệt tà ma, Phong Ấn nhanh chóng, quang âm lưu thệ… loại võ học này, chỉ có lão tổ tông Vương Siêu của Vương gia ta mới có thể sáng tạo ra được.

    - Ông từng gặp lão tổ tông nhà ông rồi? Giang Ly lại hỏi.

    Vương Siêu vào thời đại quốc gia hơn hai trăm năm trước là hoàng đế võ học, bây giờ rất nhiều lý luận võ học đều là do ông ấy viết ra, trong lòng của rất nhiều cao thủ dường như đều là nhân vật như Thần.

    - Chưa. Vương Thường Vinh nói: - Đến tôi cũng không biết lão tổ tông còn sống hay đã chết, nhưng thân thể và cảnh giới tâm linh của lão tổ tông cũng đã đạt đến cảnh giới mà con người không thể tưởng tượng nổi, chắc không phải dễ dàng chết như vậy được. Căn cứ theo sổ sách của gia tộc chúng tôi có ghi chép lại, lực sinh mệnh của ông hơn trăm năm trước đã lên đến ba con số rồi, là người có lực sinh mệnh đột phá lên ba con số trong nhân loại cả Trái đất, trong khi đột phá, ông sẽ không lộ tung tích, cũng không có ai biết ông đã đi đâu.

    - Lực sinh mệnh lên đến ba con số… Giang Ly quả thực không thể nào tưởng tượng nổi người như này rốt cục cường hoành đến mức nào: - Ông gặp cường giả có lực sinh mệnh lên đến ba con số chưa? Bọn họ rốt cục lợi hại đến mức nào?

    Bây giờ lực sinh mệnh của Diệp Mặc là 2, cũng đã cực kỳ lợi hại rồi, một quyền đánh ra phá vỡ thiết cầu, 300m/s, tương đương với siêu nhân rồi. Nhưng so với cường giả lực sinh mệnh lên đến hai con số, quả thực khác nhau như trời với đất.

    Ba con số là cái gì? Hắn không thể nào giải thích nổi.

    - Tôi chưa từng gặp, nhưng lão tổ tông nhà tôi đã từng làm thí nghiệm nổ hạt nhân một lần, chính là đứng giữa trung tâm vụ nổ hạt nhân, sau khi nổ rồi, thì cũng không chút hao tổn gì dù là một sợi tóc mà bước ra. Cường giả trong khu tinh anh, trong mấy chục năm, cũng tiến hành thí nghiệm nhân thể nổ hạt nhân. Vương Thường Vinh lắc đầu nói.

    - Thí nghiệm nhân thể nổ hạt nhân? Giang Ly cũng nghe nói qua, hắn vẫn không thể nào tưởng tượng nổi, nhiệt độ trong vụ nổ hạt nhân có thể khiến vật chất hóa khí, nhiệt độ hơn hai nghìn vạn độ, thậm chí là hơn trăm triệu độ, con người là thân thể máu thịt, làm sao có thể sinh tồn trong đó được?

    Một ngọn núi cũng sẽ bị hòa tan ngay.

    Nhưng, ảo diệu thân thể con người vô cùng cường đại, trong trí nhớ hắn đến từ Đại Mông tâm kinh, cường giả của thế giới đó, dời sông lấp biển cũng có thể làm được.

    - Tôi thấy phong lôi võ học của anh có sự mở đường rất lớn, vì có qua có lại, tôi diễn luyện Bát quái phong lôi chưởng của Vương gia chúng tôi một lần cho anh xem. Trong lúc nói, Vương Thường Vinh cũng đã đứng dậy, đột nhiên giơ tay ra, một tay là lôi chưởng, một tay là phong chưởng.

    - Nhìn rõ rồi, tay trái là lôi, tay phải là phong! Lôi là dương, phong là âm, nhất tâm nhị dụng, lôi phong đột phát! Bát Quái lôi phong chưởng của Vương gia chúng tôi chính là lưỡng lưỡng âm dương, thủy hỏa là một đôi âm dương, thiên địa là một đôi âm dương, phong lôi là một đôi âm dương, sơn trạch là một đôi âm dương. Tôi thấy Lôi Phong Ấn của anh cũng không phân chia âm dương, đáng tiếc, võ học tốt như vậy, nếu như có thể làm đến tay trái lôi, tay phải phong, thì quá hoàn mĩ, uy lực có thế tăng gấp mấy lần.

    Thân thể của gã dường như hiện ra hai nửa, một tay cương mãnh, một tay âm nhu, cùng nhau luân chuyển, đánh đến cực điểm, khí lưu trong huyệt động hình thành một vòng tròn, chính giữa có một đường cong hình chữ S cắt đôi vòng tròn đó.

    - Nhìn kỹ, âm dương chuyển hoán, tay trái phong, tay phải lôi!

    Đột nhiên, gã thay đổi, vốn dĩ tay dùng lôi chưởng đổi làm phong chưởng, tay làm phong chưởng lại thi triển lôi chưởng, cương nhu biến hóa khiến người ta không thể lường trước được sự biến hóa trong đó.

    - Lợi hại! Giang Ly lúc này mới cảm thấy Phong Lôi võ học còn có loại ảo diệu này, cương nhu chuyển đổi, tả hữu tương hỗ, âm dương vô cực, hình thành rất tự nhiên.

    Bây giờ hắn không làm được một tay phong, một tay lôi.

    Khi thi triển lôi không thể nào thi triển phong, khi thi triển phong lại không thể nào thúc dục lôi được.

    Đừng nói khi đánh nhau liền đổi tay, tiến hành âm dương chuyển đổi.

    Tu dưỡng võ học rõ ràng không bằng Vương Thường Vinh.

    Đánh xong một bộ quyền pháp, Vương Thường Vinh ngồi xuống thở dài nói: - Tôi ở trên La Sát tinh hơn mười năm rồi, tu vi võ học đột nhiên tăng mạnh, tâm linh cũng tăng lên một cấp bậc mới, nhưng cũng vô dụng, thân thể bị tổn hại quá lớn, tu hành tâm linh và thân thể hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một thứ cũng không được, thời cổ đại Lữ Động Tân từng nói, chỉ tu tính, không tu mệnh, là tu hành đệ nhất bệnh. Chỉ tu tổ tính không tu đan, tâm linh vạn kiếp khó nhập Thánh, nhớ đến năm đó tu vi tâm linh của tiên tổ Vương Siêu dường như vô địch, đáng tiếc tuổi tác có hạn, không thể nào hiện ra thần thông, sau đó có được kỹ thuật nhân loại lấy trên đại hạm, thân thể cường hóa, lập tức hiển thánh, thậm chí còn vượt qua mức hiển thánh, nếu lúc đó tôi có thể ra ngoài, có được tài nguyên, tu hành tuyệt đối sẽ có bước nhảy vọt lớn.

    Đêm đến, một già một trẻ ngồi trong động bàn luận về võ học, vô cùng phấn khởi.

    Giang Ly mặc dù đề phòng người này, nhưng lấy được rất nhiều kinh nghiệm quý giá từ người này, đối với tu dưỡng võ học của gã không thể không bội phục.

    Bàn luận cho đến nửa đêm, Vương Thường Vinh khua tay nói: - Tôi muốn nhập định tu hành ngày mai lại có khiêu chiến mới, không lãng phí thời gian trong này với anh nữa.

    - Tôi cũng nhập định. Giang Ly khoanh chân ngồi xuống, nói với Lạc Hàm và Tuyết Linh: - Hai người nếu lạnh thì ôm lấy tôi đi, trên người tôi chắc có chút nhiệt lượng.

    - Vậy thì tốt quá! Tuyết Linh lập tức buông Lạc Hàm ra, đến ôm chặt lấy Giang Ly, lập tức cảm thấy nhiệt độ của hắn rất cao, ấm áp: - Đúng là rất ấm…

    Lạc Hàm do dự một chút, nhìn thấy Tuyết Linh ôm Giang Ly, thần sắc có chút không tự nhiên cho lắm.

    - Lúc này còn kiêng kị gì nữa? Một khi thân thể nhiễm lạnh xảy ra chuyện gì phải chết ở chỗ này, bị người ta ăn sống luôn. Giang Ly nhìn cô lạnh run rẩy liền cười nói: - Còn không qua đây sao?

    - Ừ… Lạc Hàm nhẹ giọng đáp, cũng trèo lên, giơ tay ra ôm lấy Giang Ly, cùng Tuyết Linh một trái một phải dựa vào người hắn.

    Tất cả đều vì sinh tồn.

    Giang Ly lúc này bắt đầu nhập định.

    Đây là lần đầu tiên hắn nhập định nghỉ ngơi, ban ngày chém giết Vu Mộ Hoa là Giang Lưu xong vẫn một mực chạy trốn, đến bây giờ mới nghỉ ngơi được một chút.

    Ngủ say có thể khiến cho thân thể nghỉ ngơi toàn diện, còn cảnh giới nhập định lại càng thêm thần kỳ hơn.

    Giang Ly muốn dùng cảnh giới nhập định xem xem phân bố trong cơ thể mình rốt cục cần điều chỉnh chỗ nào không.

    Nhưng hắn vừa mới nhập định, phát giác đầu tiên chính là viên đá màu trắng sữa!

    Vì ba lần hấp thu năng lượng bước nhảy Wormhole, viên đá treo trước ngực xuất hiện hoa văn, nhưng hoa văn này Giang Ly vẫn chưa tìm hiểu được huyền bí trong đó, nhưng khi lực tinh thần của hắn phóng xạ lên trên viên đá màu trắng sữa kia, cả viên đá đột nhiên động đậy, Giang Ly liền cảm thấy một cánh cửa từ từ mở ra trong đó, sau cánh cửa đó, không ngờ là một không gian! Không gian này ước chừng cao 3m, hơn 100 mét vuông, là thật, không phải hư ảo.

    - Cái gì? Không gian!

    Hắn sững người, lực tinh thần lập tức yếu đi, không gian đó cũng lập tức biến mất.

    Trong viên đá trắng sữa có không gian! Đây là phát hiện kinh người.

    Có lẽ viên đá trắng sữa này hấp thu năng lượng bước nhảy Wormhole, mới sinh ra không gian này, hơn nữa mở không gian này ra, cần phải cảnh giới tâm linh nhập định.

    Giang Ly lúc trước biết, mình chỉ cần đạt đến nhập định, thì có thể mở các loại huyền bí của viên đá trắng sữa này, quả nhiên, bây giờ đã mở ra không gian trong đó, như vậy thì quá tốt rồi!

    Có một không gian cao 3m, hơn trăm mét vuông, tương đương với mang theo một căn phòng theo mình.

    Bất luận trong tiểu thuyết miêu tả có túi không gian, túi Càn Khôn, con người bây giờ cũng đang nghiên cứu kỹ thuật xếp chồng không gian, trên thực tế kỹ thuật bước nhảy Wormhole chính là một loại diễn sinh của kỹ thuật xếp chồng không gian.

    Nhưng thứ như túi không gian, cho dù là kỹ thuật trong khu Tinh anh cũng không thể nghiên cứu ra được, vẫn nằm trong giai đoạn thí nghiệm.

    Nhưng Giang Ly lại có thể nhờ vào viên đá trắng sữa này, có một không gian lớn như này, đây đúng là bí mật lớn có tính chiến lược. - Khá lắm, nếu như mình tiếp tục tiến hành bước nhảy Wormhole, mỗi lần hấp thu, không gian của viên đá này có phải sẽ trở nên to hơn không? Giang Ly nghĩ, lại lần nữa dùng cảnh giới nhập định quan sát sự huyền bí của viên đá trắng sữa này.

    Lần này, hắn tiến vào mộng đẹp.

    Giấc mộng mấy nghìn thu, nay là năm nào?

    Lại có âm thanh vang dội.

    Người đàn ông mặc áo trắng lại xuất hiện, nhìn Giang Ly mỉm cười: - Chúc mừng anh, cuối cùng đã khám phá sinh tử, đạt đến cảnh giới tu hành đầu tiên, bước vào môn hạm tu hành. Bây giờ anh trở thành chủ nhân của Đại Mộng Tâm Kinh, có thể bắt đầu tu hành Đại Đế Hỏa Ấn, nhưng bắt đầu tu luyện lần này, lực tinh thần của anh sẽ bị hấp thu khiến suy yếu, phải bảy bảy bốn mươi chín ngày mới có thể khôi phục lại, xin hỏi có bắt đầu không? Để Đại Mộng Tâm Kinh hấp thu lực tinh thần của anh?

    - Không, không bắt đầu.

    Giang Ly vội vàng phát ra ý niệm.

    Cái này sao được, suy yếu bảy bảy bốn mươi chín ngày cũng không bằng chết đi còn hơn, hoàn cảnh nguy hiểm như La Sát tinh này, cho dù yếu đi một phút thôi cũng có họa bất trắc.

    Mặc dù Đại Đế Hỏa Ấn rất hấp dẫn, nhưng bây giờ không phải là lúc tu luyện.

    - Nếu như vậy, thì đợi anh chọn thời gian thích hợp để tiến hành vậy… Người đàn ông áo trắng khi nói, từ từ biến mất.

    Giang Ly từ trong nhập định tỉnh lại, suy nghĩ tất cả những gì xảy ra, đã hiểu ra chút tình hình. Viên đá trắng sữa bản thân vốn là một món bảo bối, Đại Mộng Tâm Kinh trong đó là một pháp bảo tu hành vô thượng, cao thủ dùng lực tinh thần tưới vào trong đó, hai thứ đều có bí mật, nhưng loại bí mật này không phải là thứ có thể hiểu thấu đáo được.

    Lợi ích của lần nhập định này chính là, có thể mở không gian trong viên đá trắng sữa kia, để đựng vật phẩm.

    Cũng không biết có thể cho người vào trong đó hay không.

    Hắn lại lần nữa thúc giục tâm linh chi lực thâm nhập vào, không gian đó từ từ mở ra, hắn thăm dò kỹ lưỡng một chút, phát hiện bên trong tạm thời không có không khí, thuộc vào trạng thái chân không. Nhưng sau khi mở ra, câu thông với thế giới bên ngoài, không khí tràn vào trong, cũng có thể chứa được những thứ có sự sống.

    Chẳng khác nào trong một căn phòng hơn trăm mét vuông.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)