Khoa Huyễn Tiểu Binh Truyền Kỳ - Huyền Vũ - Chương 223

Thảo luận trong 'Truyện tạm dừng' bắt đầu bởi Đổng Lam Phương, 10/6/11.

  1. Tiểu Binh Truyền Kỳ
    Tác giả: Huyền Vũ
    -- o --

    Quyển 5: Cổ vũ chém giết.
    Chương 1 (33): Bè phái đấu nhau. (tt)


    Người dịch: ABBY
    Nguồn: Tàng Thư Viện




    “Thưa Nguyên Soái, bây giờ biên giới đã không còn xung đột, những chiến hạm cao cấp trực thuộc quyền quản lý của hạ quan không biết lúc nào mới có thể quay trở lại căn cứ? Đương nhiên, hạ quan tư lệnh quân khu này đối với vấn đề này không có ý kiến, chúng ta đều là quân nhân Liên Bang, những chiến hạm đó là chiến hạm của Liên Bang, đồn trú ở đâu đều là do Liên Bang quyết định.

    “Nhưng những binh sỹ quê ở phương Bắc của hạ quan suốt ngày than với tôi, nói là lúc chiến tranh họ không dám than vãn, nhưng bây giờ lại không có chiến tranh, toàn bộ chiến hạm cao cấp của Liên Bang đều tập trung tại một hành tinh, chật ơi là chật, rốt cuộc thì đến bao giờ mới được về. Bởi vì nghe những lời đó đến nhàm chán luôn, nên hạ quan mới mạo muội đến hỏi ngài,.” Trương Quân Long nói xong liền căng thẳng nhìn Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc).

    Lúc Trương Quân Long để con trai rời khỏi, thì Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) đa biết ông ta muốn nói gì, mặc dù dưới trướng của Trương Quân Long còn có 150 ngàn chiến hạm, nhưng đáng tiếc những chiếc này đều là chiến hạm loại trung hoặc thấp hơn và tàu vận chuyển, lực chiến đấu chỉ còn không đến 60%so với ban đầu, đương nhiên là lo lắng cho những chiến hạm cao cấp kia rồi.

    Sau khi xung đột biên giới kết thúc, người sỹ quan muốn điều những chiến hạm của mình trở về vị trí cũ, không có 100 thì cũng có mấy chục.

    Những người này có người thì nói là lực lượng phòng thủ biên giới không đủ, có người thì nói là năng lực đánh cướp vũ trụ không đủ, kỳ thực bọn họ không phải đều muốn bảo vệ thực lực của mình hay sao.

    Xem ra Liên Bang dần dần bắt đầu xuất hiện tình trạng quân phiệt cắt cứ, nghĩ đến đây Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) trong long thầm cười, bởi vì quyền lực của các quân khu lớn như vậy, tát cả đều là kết quả của mấy chục năm của mình.

    Ý nghĩ này đương nhiên là chỉ thoáng qua trong đầu mà thôi, lúc giọng nói của Trương Quân Long vừa hạ thấp, Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) liền gật đầu nói: “Tôi đang muốn nói chuyện với ông về chuyện này. Lúc xung đột kết thúc, sau khi Đế Quốc không có hiện tượng tiếp tục xâm lược, đã chuẩn bị trong thời gian bầu cử, điều các chiến hạm cao cấp trở về căn cứ cũ. Nhưng, thạt không ngờ trong lúc này lại xảy ra sự kiện Mục Ân Lôi Tư chiếm công. Mặc dù đã ra lệnh truy nã, nhưng phía Nam hoàn toàn không thèm để ý đến, ngược lại lại dám đuổi những nhân viên chấp hành tại các cảng vũ trụ của các hành tinh.”

    “Ý của ngài muốn nói là Mục Ân Lôi Tư muốn tạo phản? 100 ngàn chiến hạm trung, hạ cấp nhỏ nhoi của ông ta kia, làm sao có thể là đối thủ của mấy trăm ngàn chiến hạm của Liên Bang cơ chứ? Xin hãy an tâm, không cần những quân khu khác phải ra mặt, chỉ cần ngài điều những chiến hạm cao cấp ở quân khu phía Bắc trở về, hạ quan sẽ lập tức viết quân lệnh trạng (giấy bảo đảm thực hiện quân lệnh), lập tức bắt cha con Mục Ân Lôi Tư về quy án!” Trương Quân Long nói xong, tiếp tục căng thẳng nhìn chằm chằm Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc).

    Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) thở dài nói: “Hài, tôi đương nhiên biết chỉ cần quân khu phía bắc của ông là có thể tiêu diệt được Mục Ân Lôi Tư. Nhưng chiến hạm cao cấp của phái Lôi Tư ở hành tinh Hài Khả có 3000 chiếc, nếu như điều nhưng chiến hạm ở quân khu phía Bắc chiếm tuyệt đại ưu thế của chúng ta đi, một khi bọn họ câu kết với Đế Quốc, chiến tuyến của Liên Bang chúng ta ngay lập tức sẽ bị sụp đổ.”

    “Cho dù bọ họ không phản quốc, dùng khẩu hiệu ngăn cản nội chiến giam giữa chiến hạm khác, cả biên giới sẽ ngay lập tức rơi vào hỗn loạn.”

    Trương Quân Long không để ý nói: “Thưa Nguyên Soái, chúng ta có thể thay hết toàn bộ những sỹ quan chỉ huy chiến hạm, hoặc là vì để an toàn, hãy thay hết những nhân viên phía Nam cũng được, chỉ cần ra lệnh là xong?”

    Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) buông lỏng tay nói: “Khó quá, lẽ nào bọ họ không biết lý do chúng ta làm như vậy? Như vậy chỉ khiển họ làm phản sớm mà thôi! Cho dù bọ họ không làm phản, cũng có thể dùng lý do chỉ phục tùng mệnh lệnh của cấp trên trực thuộc mà thoái thác, lệnh của Nguyên Soái không có tác dụng.”

    Lông mày của Trương Quân Long nhướng lên, ông ta đã biết ý nói như vậy của Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc), ông ta hi vọng cái pháp lệnh bất kỳ quân nhân nào cũng phải tuân lệnh của Nguyên Soái kia sớm ngày được thông qua.

    Lúc Trương Quân Long vừa mới nghe được đề án pháp lệnh này, đã biết đây là thượng phương bảo kiếm để đối phó những tư lệnh quân khu như mình.

    Bởi vì có được cái pháp lệnh này, Nguyên Soái có quyền có thể trực tiếp thân tín của mình sắp xếp vào các bộ trực thuộc quân khu, đồng thời cũng có thể điều tư lệnh quân khu tâm phúc đến những nơi khác.

    Từ ý nghĩa mà nói, đối với quân đội Liên Bang đó là chuyện tốt, nhưng đối với những tư lệnh quân khu như mình là không tốt như vậy.

    Mình vốn muốn sau khi con trai mình nắm giữ nghị viện, kéo dài thời gian không thực hiện cái pháp lệnh này, nhưng bây giờ xem ra Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) muốn lấy chiến hạm cao cấp quân khu phương bắc để trao đổi với mình.”

    “Vì để đề phòng vạn nhất, chúng ta có thể ra tay trước. Ở hành tinh Hài Khả, chiến hạm cao cấp ngoài phái Lôi Tư ít nhất cũng có mấy chục ngàn chiếc, những chiến hạm này có thể hoàn toàn tiêu diệt chiến hạm của phái Lôi Tư. Chỉ cần ngài hạ lệnh, hạ quan đồng ý đích thân ra trận chỉ huy.” Trương Quân Long đắn đo một lát rồi cảm thấy hình như không được cho lắm, tình nguyện tổn thất một vài chiến hạm cao cấp, cũng không muốn cái pháp lệnh kia được thông qua.

    “Điều này không thể được, chúng ta dùng lý do gì để tiêu diệt bọn họ? Lẽ nào là nói đề phòng bọn họ làm phản sao? Điều này hoàn toàn không hợp lý.” Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) vội lắc đầu nói.

    Trương Quân Long không lên tiếng nhìn Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc), hồi lâu, ông ta mới lên tiếng: “Hạ quan đã hiểu rõ, vậy sau khi ngài điều những người kia đi, chúng ta mới thảo luận đến vấn đề điều các chiến hạm cao cấp về quân khu.

    “A, đúng rồi, Mục Ân Lôi Tư đã từng liên lạc với những đại tướng 4 sao, ông ta nói ông ta bị người ta ám hại, đói với lời nói của ông ta tôi không biết có thể tin tưởng được hay không. Được, vậy lần sau sẽ liên lạc tiếp.” Nói xong, ông ta nhìn Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) một cách sâu xa rồi tắt máy.

    Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) nhìn căn phòng trống không, khóe miệng nở nụ cười, tự nói với mình một câu kỳ lạ: “Xem ra cần phải có một cuộc chiến tranh thật sự.”

    Sau khi ngồi xe bay, tàu vận chuyển hết mấy tiếng, Đường Long cuối cùng đã đến được bên ngoài văn phòng tư lệnh quân khu tinh hệ Cổ Long Vân. Còn hiến binh dẫn Đường Long đến cửa rồi tự ý rời khỏi.

    “Báo cáo!” Đường Long đối diện với cảnh của đóng chặt hành lễ hét lên.

    Lúc này máy thăm dò để hai bên cửa, phát ra hai tia sáng yếu quét khắp người Đường Long một lượt, rồi kêu lên bíp một tiếng, cánh cửa kia tự động mở ra.

    “Chà, lại còn kiểm tra xong mơi mở của, lẽ nào có thích khách đến ám sát sao?” Đường Long lầm bầm tưởng đứng trước cửa, cửa sẽ tự mở.

    Ngay cả chuyện này mà hắn cũng than, nguyên nhân chủ yếu là vì đợi tí xíu nữa sau khi vào lại phải chào lần nữa.

    Đường Long đi vào đập vào mắt là một người trung niên đang đứng trước cái bàn to, người này hắn đã gặp qua, chính là người ra lệnh cho mình phải chống địch đến cùng.

    Ba ngôi sao lấp lánh phát sang kia, thật khiến cho người ta cảm thấy ghét.

    Mặc dù trong lòng đang suy nghĩ bậy bạ, nhưng khuôn mặt lạnh lùng, vẫn hành lễ một cách hoàn chỉnh không có chỗ chê, đồng thời cung kính nói: “Chào sếp!”

    Thượng tướng Cổ Áo tùy ý vẫy tay đáp lễ, sau đó cười nói: “Cực khổ anh quá, anh hùng của Liên Bang chúng ta. Nào, chúng ta ngồi xuống nói chuyện.” Nói xong liền chỉ vào cái ghế sofa ở góc phòng.

    “Cám ơn.”

    Đường Long vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, hai tay để lên đùi, lưng thẳng ngồi trên ghế sofa, cứ như vậy lắng nghe lời nói của cấp trên. Chỉ khi có nữ binh hậu cần xinh đẹp bưng hồng trà lên, hắn mới khẽ gật đầu cám ơn.

    Đương nhiên, Đường Long chú ý được người nữ binh hậu cần xinh đẹp kia lén nhìn mình, nhưng hăn thật không nghĩ đến những chuyện khác, ngược lại thầm nghĩ: “Không biết nữ binh này có cùng bọn với thượng tướng này hay không, nếu như có, vậy thì làm sao mới có thể thu thập chứng cứ?”

    Té ra bây giờ hắn nhìn thấy gì cũng đều nghĩ làm sao có thể lợi dụng được.

    Thượng tướng cứ khen mãi không ngừng, không biết thuộc hạ trước mắt, đang suy nghĩ làm sao mới có thể khiến cho mình thân bại danh liệt.

    “Chuyện đó, chủ yếu là hành động của Mục Ân Lôi Tư và trung tướng Sách Tư, sau này dưới sự phát hiện của lương tâm trung tướng Sách Tư, dưới sự công chính vô tư của ta, và dưới sự đích thân điều tra của Nguyên Soái, anh cuối cùng đã có thể nhìn thấy mặt trời…”

    Đường Long nghe thượng tướng nói không ngừng.

    Nội dung chủ yếu là nếu như không có Sách Tư và Nguyên Soái và đặc biệt nếu không có sự giúp đỡ và công chính vô tư của vị thượng tướng này, một trung úy như mình đừng hòng thoát khỏi.

    Đường Long trong long thầm cười, đừng cho rằng mình bị nhất lâu như vậy thì không biết được những chuyện ở bên ngoài, chuyện đầu tiên mình làm sau khi thoát khỏi là tìm lại hết tin tức lưu trữ để xem.

    Trong cả sự kiện, cái ông Sách Tư kia thì bảo vệ những người mà mình quen biết, đồng thời tố cáo Mục Ân Lôi Tư, còn cái ông Nguyên Soái kia thì đá Mục Ân Lôi Tư xuống đài, nhưng còn ông thượng tướng này hoàn toàn không làm gì cả, tại sao lại lặp lại nhiều lần những lời khen về ông ta ?

    “Xin lỗi thưa sếp, không biết những chiến hữu trong chiếc chiến hạm đó của thuộc hạ bây giờ thế nào rồi?” Đường Long cuối cùng cũng đợi được cơ hội thượng tướng ngừng nói uống trà thông giọng, vội lên tiếng hỏi.

    “Ờ, bọn họ à, nói đến bọn họ, nó có liên quan đến chuyện tôi muốn gặp anh để nói chuyện.”

    Cổ Áo đặt ly trà xuống nhìn Đường Long, nhìn thấy vẻ mặt của Đường Long không thay đổi nhìn mình, mới từ từ nói: “Anh nghĩ mà xem, cũng có thể tưởng tượng ra chuyện lần này đã đả kích rất lớn đến danh vọng của quân đội chúng ta. Đơn giản chỉ là số người xin gia nhập quân đội năm nay thôi, giảm 50% so với năm trước, hơn nữa đơn xin xuất ngũ còn nhiều hơn 200% so với năm trước, từ đây có thể biết được tính nghiêm trọng của sự việc lần này.”

    Đường Long đương nhiên biết chuyện này có đả kích lớn như thế nào đối với thanh danh của quân đội, lúc hắn nghe được tin tức kia, trong lòng đã có cảm giác quân đội là tối tăm như thế.

    Những dân chúng kia biết được chân tướng sự việc trong lòng sợ hãi cũng là cảm giác này, có cảm giác này ai mà muốn ở trong quân đội nữa cơ chứ.

    Nhìn thấy Đường Long gật đầu, thượng tướng Cổ Áo nói tiếp: “Cho nên để ổn định quân tâm, Bộ Thống Soái chúng tôi hi vọng các anh không được nhắc đến chuyện này nữa. Còn về dân chúng, họ là những người mau quên, tin chắc rằng không bao lâu sau, bọ họ sẽ quên chuyện này thôi, đến lúc đso uy vọng của quân đội chúng ta lần nữa được nâng cao. Tin chắc thân là một người quân nhân anh sẽ đồng ý.”

    Đường Long nghe thấy lời này sững người, trong lòng thầm nghĩ: “Uy hiếp ư? Không biết chuyện này có thể lấy ra ám hại ông ta không?” Đương nhiên trong lòng lúc sau liền phủ định, mình cũng không muốn cả ngày bị người ta chỉ trỏ, lại nói đây là quyết định của toàn bộ lãnh đạo quân đội, mình còn không ngu đến nỗi đối đầu với tất cả quan chức cấp cao.

    Thượng tướng Cổ Áo nhìn thấy Đường Long cúi đầu không nói, cho rằng hắn không đồng ý, vội tiếp tục nói: “Những chiến hữu kia của anh cũng đã đồng ý, hơn nữa chúng tôi vì bồi thường cho các anh, có thể đáp ứng yêu cầu hợp lý của từng người.”

    “Có thể đáp ứng yêu cầu hợp lý của từng người?” Đường Long ngạc nhiên hỏi.

    Đối với anh ta, nếu muốn mình không nhắc đến chuyện này là một chuyện đơn giản, so lãnh đạo quân bộ lại hứa một lời hứa như thế?

    “Đúng, chỉ cần hợp lý, yêu cầu nào cũng được.” Cổ Áo nhìn dáng vẻ của Đường Long cười, mặc dù mình cũng không hiểu tại sao lãnh đạo quân bộ lại quan tâm đến những sỹ quan cấp thấp như mình, nhưng có thể hoàn thành nhiệm vụ, công lao của mình sẽ nhiều lên.

    “Thưa sếp, xin mạo muội hỏi, tôi có thể biết được những chiến hữu của tôi yêu cầu gì không a?” Đường Long có chút gấp rút hỏi.

    “Khà khà, tiểu tử này, té ra muốn tham khảo một chút rồi mới quyết định đây.” Cổ Áo mặc dù trong lòng nghĩ vậy, nhưng liền trả lời: “Bọn họ à, toàn bộ đều muốn vào học việ sỹ quan học thêm về chuyên ngành.”

    “Học viện sỹ quan?” Đường Long có chút không hiểu, bọn họ đã là sỹ quan rồi mà? Con vô học viên sỹ quan làm gì?”

    Cổ Áo nhìn thấy dáng vẻ của Đường Long liền biết Đường Long đang hiểu lầm: “Ha ha, học viện sỹ quan là nơi mà những quân quan không phải tốt nghiệp từ đại học quốc phòng tiến tu, đương nhiên đó là con đường sỹ quan thăng lên quân quan hạ cấp tốt nhất , không phải người nào cũng có đủ tư cách vào học được. Sau khi bọn họ ra trường, ít nhất cũng là thiếu úy.”

    Đường Long đương nhiên nghe ra Cổ Áo ra hiệu cho mình yêu cầu này, nhưng từ trước đến nay mình không thích đi học, hai là mình đã là trung úy rồi, vô đó để làm gì cơ chứ.

    Cổ Áo nhìn thấy Đường Long chau mày không nói, biết Đường Long không thích yêu cầu này, vì thề lần nữa lên tiếng hỏi: “Nào, hãy nói thử xem, yêu cầu của anh là gì?”

    “Ơ, không biết hạ quan có thể đảm nhận nhiệm vụ sỹ quan chỉ huy chiến hạm hay không?” Đường Long mặc dù sắc mặt vẫn lạnh lùng, nhưng ánh mắt lại phát ra tia sáng nhiệt tình.

    Cổ Áo chau mày, ông ta không thích trong mắt người khác nhìn thấy cái ánh mắt giống mình, ông ta bưng ly trà lên uống một ngụm rồi nói: “Mặc dù căn cứ theo công lao anh lập lần trước có thể thăng anh lên làm thiếu tướng, nhưng không thể phủ nhận, anh đã vi phạm mệnh lệnh tử thủ của tôi!”

    Nói đến đây, ánh mắt của Cổ Áo phát ra tia lạnh.

    Đường Long vội kiêm tốn cúi đầu, nhưng trong lòng hừ nói: “Mẹ nó, tử thủ? Ông khốn kiếp, 10 ngàn chiến hạm tự đi ngày cả cái bóng của kẻ thù cũng không nhìn thấy đã bị tiêu diệt hết 90%, nếu như tôi không lợi dụng kẻ địch cho rằng ta bỏ chạy và lòng khinh địch để phản công một lần, thừa cơ bọn họ chưa kịp phản ứng, băt đầu bỉ chạy, thì bây giờ tôi đã biến thành bụi vũ trụ rồi còn gì!”

    Cổ Áo nhìn dáng vẻ cúi đầu của Đường Long, cười đắc ý tiếp tục nói: “Nhưng , mặc dù anh đã phạm tội vi phạm quân lệnh, nhưng sau khi bị bắt nhốt thì tội đã nhẹ hơn nhiều. Đồng thời cũng vì công lao anh lập rất lớn, cho nên quân bộ phê chuẩn, quyết định thăng anh lên thượng úy, tội vi phạm quân lệnh coi như xóa bỏ, sẽ không ghi trong hồ sơ của anh. Đối với quyết định như vậy anh có ý kiến gì không?”

    “Dạ không! Cám ơn sếp đã bồi dưỡng!” Đường Long vội đứng dậy chào, trong lòng mặc dù rất vui, nhưng khuôn mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng.

    Nghĩ cũng phải, hắn làm sao có ý kiến được cơ chứ, vốn cho rằng không bị phạt giáng cấp là may, ai ngờ còn được thăng lên một cấp.
    Ha ha, thượng úy 19 tuổi, nghĩ đến đây, nằm mơ cũng cười nữa.

     
  2. Tiểu Binh Truyền Kỳ
    Tác giả: Huyền Vũ
    -- o --

    Quyển 5: Cổ vũ chém giết.
    Chương 2 (34): Đại đội phi hành.


    Người dịch: ABBY
    Nguồn: Tàng Thư Viện




    Nhìn thấy trên khuôn mặt lạnh như băng của Đường Long, đôi mắt toát ra tia nóng, Cổ Áo bât giác khó chịu, sau khi vẫy tay bảo Đường Long ngồi xuống, sau khi bình tĩnh nói: “Mặc dù quân hàm bây giờ của cậu là thượng úy, nhưng là sỹ quan chỉ huy chiếm hạm thì vẫn không được, tàu vận chuyển còn có thể thương lượng được.

    Kỳ thực quân hàm trung úy Liên Bang có thể đảm nhận sỹ quan chỉ huy một chiến hạm tuần tra cấp B, hơn nữa còn có thể chỉ huy không bao gồm tiểu đội 10 chiến tàu tuần tra của kỳ hạm, đây là sỹ quan chỉ huy tiểu đội chiến hạm thấp nhất.

    Ở đây phải nói rõ một tý trong tình trạng bình thường, quân hàm và số lượng quân hạm chỉ huy tương ứng theo đẳng cấp chiến hạm của Liên Bang:

    Các loại chiến hạm Liên Bang lấy cái này để sỹ quan chỉ huy kỳ hạm có thể chỉ huy số lượng (bao gồm kỳ hạm )

    Cấp A quân hàm trung úy tàu tuần tra 1 chiếc (chiến hạm cấp thấp nhất), 100 thành viên, chủ pháo 4 khẩu, phó pháo 14 khẩu, súng bắn ngư lôi 4 khẩu, độ phòng ngự là cấp 20;

    Cấp B thượng úy tàu tuần tra 1 chiếc tàu tuần tra cấp B(chiến hạm cấp thấp), 10 chiếc tàu tuần tra cấp A, thành viên 120, chủ pháo 6 khẩu, phó pháo 18 khẩu, súng bắn ngư lôi 6 khẩu, độ phòng ngự là 25; tàu tuần tra tổng cộng 11 chiếc.

    Cấp C Thái úy tàu tuần tra , 1 chiếc tàu tuần tra cấp C (chiến hạm trung cấp) 5 chiếc tàu tuần tra cấp B, thành viên 140, chủ pháo 50 chiếc tàu tuần tra cấp A 8 khẩu, phó pháo 22 , sung bắn ngư lôi 8 khẩu, độ phòng ngự 30, tổng cộng 56 chiếc;

    cấp D thiếu tá tàu khu trục 1 chiếc tàu khu trục cấp D (chiến hạm trung cấp) 2 chiếc tàu tuân tra cấp C thuyền viên 300, chủ pháo 10 chiếc tàu tuần tra cấp B 21 khẩu, phó pháo 22100 chiếc tàu tuần tra cấp A khẩu, sung bắn cũng là tàu vận chuyển cấp K( cấp thấp nhất) 10 chiếc có 12 cái, độ phòng ngự chiếc độ 40, tổng cộng 123;

    Cấp E trung tá tàu khu trục 1 chiếc tàu khu trục cấp E (từ cấp này trở lên 2 chiếc tàu khu trục cấp D là tàu cao cấp 3 chiếc tàu tuần tra cấp C) 40 chiếc tàu tuần ra cấp B thanh viên 400, chủ pháo 400 chiếc tàu tuần tra cấp A 17 khẩu, phó pháo 32 cấp L tàu vận chuyển 10 chiếc khẩu, súng phóng cũng là tàu vận chuyển cấp K 50 chiếc có 17 cái, phòng ngự chiếc 50 độ, tổng cộng 507;

    cấp F thượng tá hoặc đại tá tàu khu trục, 1 chiếc tàu khu trục cấp F, thành viên 500, chủ pháo 2 chiếc tàu khu trục cấp E 22, phó pháo 42, 4 chiếc tàu khu trục cấp D, sung phóng 22 cái, 8 chiếc tàu tuần tra cấp C, độ phòng ngự 6080 chiếc tàu tuần tra cấp B 800 chiếc tàu tuần tra cấp A, tàu vận chuyển cấp M 5 chiếc, tàu vận chuyển cấp L 20 chiếc, tàu vận chuyển cấp K 100 chiếc tổng công 1020 chiếc;

    Cấp G chuẩn tướng tàu tuần dương, 1 chiếc tàu tuần dương cấp G 31 thanh viên 5000, sỹ quan mới có thể chọn 2 tàu khu trục cấp F chủ pháo năng lượng hạt nhân 100 chiến hạm này là cờ 4 chiếc tàu khu trục cấp E khẩu, phó pháo 200 chiếc) 8 khẩu tàu khu trục cấp D, súng phóng 100 (thiếu tướng có thể có 16 cái tàu tuần tra cấp C, độ phòng ngự chỉ huy bộ đội 100 độ tàu tuần tra cấp B, 10 tàu chiến đấu, 1600 chiếc tàu tuần tra cấp A, 2 đại đội chiến đấu, 5 tàu vận chuyển cấp N chính là 4093 tàu vận chuyển cấp M 10 chiếc) tàu vận chuyển cấp N 40 chiếc tàu vận chuyển cấp K 200 chiếc tàu chiến đấu cấp H; sỹ quan cấp tá đảm nhận 200 chiếc tàu chiến đấu, tổng cộng 2046 chiếc;

    cấp H tàu chủ lực (đặc biệt chiến hạm, pháo bao trùm) thuyền viên 2000, đảm nhiệm, chủ pháo năng lương hạt nhân 300 khẩu, phó pháo 500, độ phòng ngự 200

    Cấp I tàu ngầm (chiến hạm đặc biệt, khoảng cách chém giết bí mật) thuyền viên 1500, súng phóng 600, độ thấu thị 10, độ phòng ngự 100 do sỹ quan cấp tá chỉ huy (do sỹ quan chỉ huy tư lệnh hạm đội tự do bổ nhiệm) tàu chủ lực cấp H lấy 200 cái là 1 đơn vị, tàu ngầm cấp I lấy 50 là 1 đơn vị, là một nhánh lực lượng thiết yếu trực thuộc quyền quản lý của sỹ quan chỉ huy cao nhất trung tướng.

    Cấp J, thuyền viên 20000 sỹ quan, phó pháo 200 khẩu, súng phóng 500 cái, độ phòng ngự 300, chiến đấu cơ 3000 chiếc, 30 đội lính chiến đấu (chiến đội phi hành và các chiến hạm công trình, xem tình hình phân phối cho các hạm đội. Bình thường 1 chiến đội phi hành 100 chiếc chiến cơ). Sỹ quan chỉ huy trung tướng trở lên mới có thể lựa chọn chiến hạm nào thành kỳ hạm, một hạm đội bỏ đi những nhân viên hậu cần, lính chiến đấu trong khoang có khoảng 1500 ngàn người, 1 hầng không mẫu hạm cáp J, 5 chiếc tàu tuần tra cấp G, 10 chiếc tàu khu trục cấp F, 20 chiếc tàu khu trục cấp E, 40 chiếc tàu khu trục cấp D,80 chiếc tàu tuần tra cấp C 800 tàu tuần tra cấp B, 8000 chiếc tàu tuần tra cấp A, tàu chiến đấu cấp H 200, tàu ngầm cấp I 50 chiếc , cấp O tàu vận chuyển 10 chiếc, 20 chiếc tàu vận chuyển cấp N. Tàu tuần tra cấp M 40 chiếc, cấp L tàu vận chuyển 160 chiếc, cấp K tàu vận chuyển 800 chiếc tổng cộng 10236 chiếc

    Thượng tướng có thể chỉ huy 4 phân hạm, đại tướng 4 sao có thể chỉ huy tất cả các hạm đội trong quân khu chỉ huy, Nguyên Soái thống lĩnh tất cả quân đội Liên Bang.

    Tên nhóc này chỉ có mỗi chiến hạm tự đi thôi mà đã có thể lập công lớn như thế, cho hắn chỉ huy một tiểu đội chiến hạm chính quy, vậy thì có thể lập công to hơn nữa? Mặc dù đây chỉ là đoán, nhưng Cổ Áo rất không thích những người có ánh mắt nhiệt tình, tên nhóc này tương lai nhất định sẽ là kẻ địch lớn của mình, quyết không thể bồi dưỡng hắn thành kẻ địch tương lai của mình! Cổ Áo thầm nghĩ. Bởi vì hắn biết chiến hạm là bảo chứng của công lao, ông ta không muốn cho Đường Long có cơ hội lập công.

    “Nhưng hạ quan có thể tiếp tục chỉ huy chiến hạm tự đi hay không?” Đường Long không muốn đi chỉ huy tàu vận chuyển, mình nếu muốn dạy dỗ những quan chức cấp cao này, thì nhất định phải lập đại công, mà chỉ có chỉ huy chiến hạm mới có thể lập đại công.

    Cổ Áo nghe thấy lời này, có chút kinh ngạc nói: “Chiến hạm tự đi? Lẽ nào anh không nghe tin tức … Ơ, quên mất là anh mới ra khỏi. Nói cho anh biết, qua cuộc xung đột biên giới lần trước, quân đội phát hiện chiến hạm tự đi chất lượng không tốt. Tin rằng anh cũng biết, những kẻ phản nghịch lái chiến hạm tự đi này truy sát anh, không phải là đột nhiên nổ tung sao? Đó là do là động lực của chiến hạm quá nóng tạo thành, hơn nữa nguyên tổng thống Nạp Mẫu Cáp ra lệnh quân bộ mua chiến hạm tự đi đã bị bắt thẩm tra. Bây giờ chiếc chiến hạm tự đi của anh đã trở thành đồ trưng bày, trong toàn quân đội đã không có chiến hạm tự đi loại này rồi. Nếu như anh thật sự muốn chỉ huy chiến hạm, vậy chỉ có là đảm nhận sỹ quan chỉ huy tàu vận chuyển mà thôi.”

    Nhìn thấy dáng vẻ chau mày của Đường Long, Cổ Áo tiếp tục nói: “Nếu như anh thật sự không muốn đảm nhận sỹ quan chỉ huy tàu vận chuyển, có thể đảm nhận sỹ quan chỉ huy lính chiến đấu, anh xuất thân là lính chiến đấu, cái này rất hợp với anh đó.” Nói rồi không đợi Đường Long đồng ý, liền đứng dậy đi đến bàn làm việc lấy một cái card điện tử đưa cho Đường Long.

    Sau khi Đường Long đứng lên cung kính nhận, dưới sự ra hiệu của Cổ Áo, ấn cái nút trên tấm card, những dữ liệu trong tấm card hiện ra những hình ảnh trên không.

    Cổ Áo đốt một điều thuốc, sau khi hít một hơi rồi nói: “Sao, không tồi chứ? Đó là đội chiến đấu vừa đủ 20 ngàn người, ít nhất một trung tá mới có thể đảm nhận sỹ quan chỉ huy. Nhưng nếu như yêu cầu của anh là đảm nhận sỹ quan chỉ huy đội chiến đấu, tôi nhất định cho anh toại nguyện.”

    Đường Long mặc dù vẻ mặt rất chăm chú lắng nghe Cổ Áo nói, nhưng sơm đã xem xong dữ liệu, nên trong lòng hắn thầm chửi: “Mẹ nó, một thượng úy đi đảm nhận sỹ quan chỉ huy quân hàm trung ta mới có thể đảm nhân? Làm gì mà có chuyện tốt như vây đợi ta cơ chứ! Đây không phải là muốn hại ta hay sao! Mẹ nó, không phải là nơi đó cách hành tinh Hài Khả, chiến tuyến đầu tiên gần 10 năm ánh sáng, ở đó còn xây dựng căn cứ cảnh giới không người trên hành tinh đó. Đi đến nơi đó đừng nói là đánh nhau với Đế Quốc, ngay cả cướp cũng không thấy bóng dáng nữa là, ở đó muốn lập công phải đợi cả đời! Hơn nữa mặc dù ta xuất thân là lính chiến đấu, nhưng bây giờ dù gì cũng là thượng úy chiến hạm, muốn ta đi làm sỹ quan chỉ huy chiến đấu, không phải là tương đương với việc giáng chức sao?”

    Chiến tranh bây giờ chủ yếu là chiến hạm, cho nên sỹ quan chỉ huy chiến hạm cao cấp hơn nhiều so với sỹ quan chỉ huy lính chiến đấu kia. Quân hàm giống nhau, một thượng tá chỉ huy 1000 chiếc chiến hạm các loại , thuộc hạ cấp dưới bao gồm nhân viên hậu cần cũng đã có hơn 100 ngàn người.

    Còn một sỹ quan chỉ huy lính chiến đấu, nhiều nhất có thể chỉ huy được 5o ngàn người mà thôi.

    Trong lòng Đường Long mắng đến đây, mặc dù không biết vị cấp trên này tại sao không muốn mình lập công, nhưng cũng biết vị cấp trên này không tốt như vậy. Mặc dù đã quyết định rõ ràng là từ chối, nhưng vẫn phải ra vẻ buồn bã hỏi: “Cám ơn sự yêu mến của sếp, nhưng hạ quan từ trước đến nay chưa bao giờ chỉ huy nhiều người đến thế, lo lắng năng lực của mình không đủ, lại làm liên lụy đến sếp.”

    Cổ Áo xua tay cười nói: “Không có vấn đề gì, tôi tin vào năng lực của anh, hơn nữa ở đó … khà, khà dù gì tôi tin anh, cho dù có chuyện gì, tôi cũng sẽ giúp anh.”

    Nghe Cổ Áo nói một nửa đột nhiên đổi đề tài, Đường Long càng không muốn đi, hắn vội nói: “Thưa sếp, không phải là hạ quan không phục tùng mệnh lệnh, mà là …Lúc chiến tranh lệnh trước, bởi vì hạ quan vô năng xuýt chút nữa khiến mình và thuộc hạ mất mạng, cho nên bây giờ hạ quan vẫn lo lắng không thể đảm nhận trọng trách như thế này, không biết hạ quan có thể đảm nhận người lái chiến cơ hay không?”

    Cổ Áo nghe thấy khúc đầu của câu nói đó, xen vào nói: “Điều này không là vấn đề, không có vị cấp trên nào có thể bảo đảm thuộc hạ mình không thể hi sinh, hãy nhìn thoáng, coi như tất cả chưa từng xảy ra …”Cổ Áo không biết câu nói này khiến Đường Long triệt để coi ông ta là người đầu tiên muốn hãm hại, ông ta nghe thấy câu nói cuối cùng của Đường Long mới ờ một tiếng nói: “Ờ, anh muốn làm người lái sao?”

    “Vâng ạ, hạ quan đồng ý đi làm người lái chiến cơ.” Đường Long quyết định như vậy, nguyên nhân thứ nhất là không muốn làm lính chiến đấu theo đề nghị của Cổ Áo, nhưng nguyên nhân quan trọng nhất là làm người lái chiến cơ thăng quan dễ hơn lính chiến đấu!

    Tính cách của Đường Long rất kỳ lạ, dám chắc đến ngay cả Đường Long cũng không biết. Trong thời gian xung đột biên giới, đối diện với hàng ngàn người chết ngay trước mắt nhưng hắn không hề gì, nhưng sau khi xung đột lúc bỏ chạy, đột nhiên lại cam chịu, bắt đầu cảm thấy buồn bã vì những người đã chết kia. Đồng thời sau này cũng vì lý do này mà quyết định không làm lính nữa.

    Nhưng sau khi hắn biết mình bị người ta hãm hại, liền thay đổi quyết định của mình, bắt đầu vì những kẻ quan chức cấp cao kia ra sức muốn thăng quan. Hắn bây giờ hoàn toàn không nghi ngờ mình có năng lực chịu trách nhiệm cuộc đời của người khác hay không, nhưng lời nói hồi nãy lo lắng năng lực của mình chỉ dùng để thuyết phục Cổ Áo thay đổi ý kiến mà thôi.

    Nói tóm lại, tính cách bây giờ của Đường Long là: đã quyết định đi theo đường nào, liền không suy nghĩ xông về phía trước, cho đến sau khi đụng tường thì mới tự kiểm điểm quyết định cũ của mình. Nhưng sự kiểm điểm này sẽ ngay lập tức bị thu hút bởi con đường mà hắn mới phát hiện, từ đó khiến hắn quên đi sự kiểm điểm lần trước. Không biết cái tính cách này của hắn khiến hắn chịu khổ đi vòng vòng? Hay khiến hắn thuận buồm xuôi gió?

    Cổ Áo nhả một ngụm khói, nheo mắt xem xét Đường Long đang ngồi ngay ngắn trước mặt mình, trong lòng ông ta đang đưa ra quyết định: Người lái chiến cơ không gian? Đây là một binh chủng người trong chiến tranh thương vong nhiều nhất. Cái này thằng nhóc xuất thân lính chiến đấu nhất định ra trận là biết … he he, nhưng đây thú vị hơn nhiều với việc cho hắn làm sỹ quan chỉ huy căn cứ lính đồn trú … A, đợi đã! Xuất thân lính chiến đấu!

    Cổ Áo mở to mắt nhìn chằm chằm Đường Long nói: “Anh có giấy phép lái chiến cơ không gian sao?”

    “Giấy phép lái chiến cơ không gian?” Đường Long ngớ người lập lại lời này, hắn không có, bởi vì không ai nói cho hắn biết lái chiến cơ không gian cũng cần phải có giấy phép.

    Nghe thấy lời này, cộng thêm vẻ mặt đờ người của Đường Long, Cổ Áo biết mình đã hỏi một câu hỏi ngớ ngẩn, người xuất thân là lính chiến đấu làm sao có được giấy phép lái chiến cơ không gian cơ chứ. Vốn có ý định mở miệng từ chối, Cổ Áo đột nhiên nghĩ đến: “Như vậy không phải càng tốt hay sao? Người không có giấy phép đi lái chiến cơ chiến đấu, he he, thật mong đợi chiến đấu lập thành tích của thàng nhóc này.”

    Mặc dù Cổ Áo đã có quyết định, nhưng nếu như Đường Long cái gì cũng không biết, vậy thì thật là phiền phức, cho nên Cổ Áo lần nữa hỏi: “Vậy anh có chơi trò chơi chiến đấu bao giờ chưa?”

    “Ơ, lúc còn đi học thường chơi, nhưng không giỏi lắm.” Đường Long khiêm tốn gật đầu nói.

    Cổ Áo nghe đến đây cười thầm: “Tin rằng anh cũng không giỏi lắm, nhưng chơi qua là được rồi, nếu không tôi không biết làm sao để anh đi thi lấy bằng.” Nghĩ đến đây ông ta đứng dậy nói: “Yêu cầu của anh chính là điều này?”

    Đường Long vội đứng dậy, cung kính gật đầu.

    Cổ Áo vỗ vai Đường Long nói: “Được, vốn anh không có giấy phép thì không thể làm trở thành thành viên đội bay được, nhưng nếu như đây là yêu cầu của anh thì tôi sẽ phá lệ một lần, sẽ tổ chức thi lấy bằng thành viên đội bay dàng riêng cho anh, chỉ cần anh vượt qua, tôi lập tức điều anh đến chiến đội phi hành.”

    “Cám ơn sếp!” ánh mắt của Đường Long lộ ra hai tia sáng nhiệt tình đứng nghiêm chào.

    Đang vui vẻ chuẩn bị kêu phó quan vào, Cổ Áo nhìn thấy ánh mắt của Đường Long, trong lòng lần nữa lại dấy lên một cảm giác kỳ lạ. Ông ta thầm nghĩ quyết không để cho tên tiểu tử này ngóc đầu lên được.

    Một trung tá phó quan khoảng 30 tuổi không có gì đặc biệt bước vào. Sau khi hành lễ chào, Cổ Áo chỉ vào Đường Long nói với phó quan: “Dẫn anh ta đến Bộ hậu cần, thay quân hàm thượng úy cho anh ta, sau đó dẫn anh ta đến thao trường huấn luyện, hãy chuẩn bị kỳ thi kiểm tra tư cách thành viên đội bay cho anh ta.” Nói xong không đợi Đường Long chào, liền vẫy tay ra hiệu Đường Long đi cùng phó quan.

    Sau khi của đóng, Cổ Áo thở phào lạnh lùng mắng: “Mẹ nó, Quân bộ làm cái quái gì, lại để cho một thượng tướng như ta ăn nói nhỏ nhẹ với một tên lính nhỏ nhoi này!” Nói xong trừng mắt nhìn cánh của đóng tiếp tục mắng: “Mẹ nó! Một tên thượng úy nhỏ nhoi mà lại có nhiều yêu cầu! Cho người làm tư lệnh căn cứ là coi trọng ngươi rồi. Hừ, nể mặt mà không chịu, ta xem ngươi làm được thành viên đội bay sống được bao lâu !”

    Cổ Áo mắng đến đây, hít thở, đi đến cái ghế ngồi xuống, đốt một điếu thuốc. Nhưng ông ta vừa mới hít một hơi, vội đứng lên nói: “Không được! Ta ngay đến một chút cơ hội cũng không thể cho hắn được!” Nói rồi ấn mấy cái nút trên bàn, một bóng người hiên ra trên bàn. Cổ Áo lạnh lùng nói với người đó: “ Đợi lát nữa phó quan của ta sẽ dẫn một người thượng úy tên là Đường Long đến để thi kiểm tra tư cách thành viên đội bay, bất luận dùng phương pháp nào, ngươi nhất định không được để cho hắn vượt qua. Còn nữa, hắn thi xong thì báo cho ta biết, hắn bị điều đến đại đội phi hành SK23, đông thời yêu cầu hắn lập tức xuất phát.” Nói xong, Cổ Áo không đợi người kia biểu thị vâng lệnh, liền tắt trước máy liên lạc.

    Cổ Áo nhìn những hình ảnh bên ngoài cửa sổ tự nói: “Mẹ nó, ông mày đến ngay cả cơ hội lập công cuối cùng cũng không cho mày, nhưng để cho mày đi đến đại đội SK23, cũng cho là có lỗi với vị anh hùng này như mày, ít nhất nơi đó là diễm phúc vô biên!” Nói đến đây trên khuôn mặt Cổ Áo lộ ra vẻ cười đểu giả.

    Nhưng Cổ Áo cười không được bao lâu, ông ta rất phiền não ngồi trên ghế, sắc mặt khó coi nhìn cảnh sắc bên ngoài của sổ, lầm bầm: “Mẹ nó, nghi đến ánh mắt nhiệt tình đầy khát vọng lập công hơn ta của thằng nhóc đó là cảm thấy đáng ghét! … Thật là, những người có khát vọng lập công ở Liên Bang nhiều vô kể, tai sao lại để ta gặp một người như thế này? Mẹ nó! Ngọn lửa nhỏ này mà không dập tắt đi, ta thật sự toàn thân không yên!” Nói xong ấn một cái nút.

    Ấn cái nút không được bao lâu, mộ nữ hậu cần xinh đẹp trên khuôn mặt cười tươi bưng trà rót nước kia, vừa liếc nhìn quyến rũ vừa đi lắc mông, đồng thời cởi cái nút áo ra, từ từ tiến đến bên Cổ Áo hơi thở đã bắt đầu gấp rút.

    Cổ Áo trở lại vẻ bình thường, vẻ mặt đã nghiền hút thuốc. Máy liên lạc trên bàn kêu lên bíp bíp, Cổ Áo tùy tiện ấn một cái, sau khi cái hình ảnh người trung niên xuất hiện, Cổ Áo liền biết được là đến để báo cáo chuyện thi cử của Đường Long.

    Sau khi người trung niên đó kính chào rồi nói: “Báo cáo sếp, thượng úy Đường Long thuân lợi thông qua cuộc thi, bây giờ đã đi cùng với phó quan của ngài đi đến cảng vũ trụ.”

    “Ừ, anh cho anh ta thi cấp gì?” Cổ Áo tùy ý hỏi, nếu như không có giấy phép lái thì không thể khởi động máy tính chiến cơ được, mình sẽ không phiền phức như vậy, sớm đã để Đường Long trực tiếp đi đến chiến đội phi hành.”

     
  3. Tiểu Binh Truyền Kỳ
    Tác giả: Huyền Vũ
    -- o --

    Quyển 5: Cổ vũ chém giết.
    Chương 2 (34): Đại đội phi hành. (tt)


    Người dịch: ABBY
    Nguồn: Tàng Thư Viện




    “Thưa sếp, thượng úy Đường Long là siêu cấp tinh anh, là một thiên tài không có nhiều! Qua sự đánh giá của máy tính, năng lưc điều khiển của anh ta là cấp S!” Người quân nhân này có chút kích động, không còn cách nào khác, ai bảo toàn Liên Bang người lái chiến cơ cấp S trở lên không quá 100 người cơ chứ. Hơn nữa cả tinh hệ Cổ Long Vân cũng chỉ có 1 người, bây giờ thêm một người nữa, sao không khiến sỹ quan phụ trách đánh giá tư cách điều khiển của thành viên đội bay này kích động cơ chứ.

    “Ừ, biết rồi.” Cổ Áo gật đầu liền tắt máy, sau khi ông ta đốt mộ điều thuốc nhìn những làn khói kia thầm nói: “Khà khà, ông ta chắc chắn cho rằng Đường Long là người của mình, không những nịnh hót mà còn cho hắn cấp S. Ừ, như thế càng tốt, nhân viên phi hành cấp S, chắc chắn sẽ được sắp xếp đi thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm.”

    Đường Long ngồi trên tàu vận chuyển, đắc ý tung cái thẻ quân nhân, bây giờ mình đã có tư cách thành viên phi hành cấp S, chỉ cần trong chiến tranh bắn hạ 5 chiến cơ của địch, mình sẽ có thể thăng lên một cấp!

    Nghĩ đến cấp S, Đường Long bất giác nghĩ đến lúc mình mới rời khỏi căn cứ huấn luyện, những chuyện xảy ra sau khi bị chị gái máy tính làm cho đẳng cấp mật mã cấp SS. Nghĩ đến đây, Đường Long bất giác nhìn những ngôi sao bên ngoài than: “Không biết chị gái máy tính đi đâu rồi, chuyện đầu tiên khi ra khỏi tù là lén lên mạng gọi chị, nhưng không thấy hồi âm. Chị ấy không phải thật sự ghét mình rồi sao?”

    Khoảng thời gian mà chị gái máy tính rời khỏi, Đường Long phát hiện mình coi chị gái máy tính như người thân của mình, quan trọng giống như cha mẹ của mình vậy. Bây giờ hắn hi vọng có thể gặp mặt chị gái máy tính lần nữa, muốn đích thân nói tiếng xin lỗi chị, xin chị tha thứ.

    Nghĩ đến chuyện mình không thể gặp lại chị gái máy tính nữa, trong lòng dấy lên một cảm giác buồn bã. Hắn lắc đầu xua tan những ý nghĩ không vui vẻ. Hắn bắt đầu nghĩ đến trước khi lên thuyền cùng nói chuyện với người nhà: “Tiếp điện thoại là mẹ, nhìn dáng vẻ của mẹ là biết mẹ gầy đi, mình tiên trảm hậu tấu tham gia quân đội hơn 1 năm trời, từ trước tới nay chưa có liên lạc với người nhà. Nghĩ đến dáng vẻ của mẹ nhìn thấy mình mừng rơi nước mắt, Đường Long cảm thấy khóe mắt mình cay cay.

    Hình dáng của mình so với ngày trước đã thay đổi nhiều, mẹ vừa nhìn là nhận ra ngay, thật không hổ là mẹ. Nhưng cũng rất lạ, vốn tưởng sẽ bị mẹ mắng vì chuyện tham gia quân đội, mẹ một lời cũng không nhắc đến, chỉ nói: “Mẹ xem TV biết rồi, yêm tâm, mẹ hiểu mà.”

    Mình hoàn toàn không hiểu mẹ tại sao lại nói những lời đó, hiểu? Mẹ hiểu gì? Hiểu chuyện mình bị người ta mạo danh lãnh công bị nhốt lại? Mình còn muốn hỏi rõ, phó quan kia đã đốc thúc mình nói nhanh lên.

    Mình đành ngắn gọn báo cáo với mẹ những chuyện mình đã trải qua, đương nhiên những chuyện như sỹ quan huấn luyện người máy, chị gái máy tính, người máy.. là không nói đến. Lúc nói đến chuyện mình được thăng chức thượng úy cho mẹ, nhìn thấy dáng vẻ của mẹ trước tiên là kinh ngạc, sau là vui vẻ, trong lòng minh vui biết nhường nào. Có người vì sự vui vẻ của mình mà vui vẻ, đó là một chuyện rất hạnh phúc. Xem ra câu nói này thật đúng.

    Điều đáng tiếc duy nhất là không gặp được ba, thật không hiểu nổi, công ty của ba là một công ty chế tạo máy móc nhỏ không có nghị vụ gì, tại sao cả ngày lại bận rộn đến thế cơ chứ. Hơn nữa giống như ký ức của mình, mỗi lần mình nhắc đến nghi ngờ này, sắc mặt của mẹ liền rất lạ, ậm ừ nói tránh sang chuyện khác.


    Lúc mình kể chuyện bỉ ổi của mấy ông quan chức cấp cao quân bộ cho mẹ nghe, người mẹ lúc nào cũng hiền dịu lại lớn tiếng mắng, nói những thằng cha đó là khốn nạn đi chết đi! Mình lúc đó cũng ngớ người, trong trí nhớ mẹ chưa bao giờ nói những lời nói thô lỗ, chức đừng nói đến chuyện mắng người.

    Mình còn chưa kịp hỏi mẹ tại sao lại biến thành ra như vậy, mẹ liền gượng gạo nói gì gì lúc nào được nghỉ phép thì về nhà, sau đó tắt máy. Thật là, làm gì vậy, con trai mình 1 năm hơn không gặp mặt cũng không nói chuyện lâu một chút.

    Nhớ đến đây, Đường Long đột nhiên phát hiện mình dường như không hiểu cha mẹ mình cho lắm. Hắn xoa cằm lầm bầm: “Sao lần này cảm giác gặp mẹ là quen mà lạ? Trong ấn tượng của mình mẹ là một bà nội trợ ít khi ra khỏi nhà, ba là một ông chủ công ty nhỏ bận rộn suốt ngày. Trong nhà ngoài ông bà đã mất nhiều năm, hoàn toàn không có người thân nào khác, cũng không có bạn bè. Đúng rồi, mặc dù mình biết công ty của ba là công ty chế tạo máy, nhưng rốt cuộc là chế tạo ghì thì mình cũng không biết, hơn nữa mình lớn như thế này rồi nhưng chưa đến công ty của ba bao giờ. Lẽ nào gia đình mình ẩn chứa một bí mật lớn?”

    Đường Long càng nghĩ càng có gì đó không ổn, nhiều năm trở lại trong ký ức của mình có thể phát hiện, gia đình mình quả thật có gì đó kỳ lạ, mỗi năm luôn có mấy lần như thế, ba mẹ đều ở nhà nhưng lại bảo mình ra ngoài chơi, có lần mình về trước, phát hiện bọn họ dường như căng thẳng lo lắng giấu thứ gì đó. Không phải bởi vì lần này mẹ mình rất lạ, mình cũng không nhơ lại.

    Đường Long cười nói: “Ba mẹ nhất định không phải là người bình thường, nếu không mình đâu có thông minh như vậy đâu có lợi hại như vậy đâu? Hơn nữa mẹ ăn nói thô lỗ là cũng bình thường thôi, như vậy mới có thể giải thích tại sao mình lại thích mắng chửi, bởi vì đây là gen di truyền.”

    Đường Long định sau khi được nghỉ phép trở về nhà sẽ điều tra một chuyến, nhưng lúc đó loa trên phi thuyền vọng lên: “Đã đến hành tinh Mộc Đồ, đang sắp đi vào cảng vũ trụ, mời quý khách hãy thắt chặt dây an toàn.”

    Đường Long vội quẳng quyết định của hắn đi chỗ nào không biết, đến sau này lúc Đường Long biết rành về chuyện bí mật của gia đình mình thì đó là chuyện rất lâu rất lâu sau này. Đường Long nhìn cái loa kinh ngạc nói: “Hành tinh Mộc Đồ? Đó là đâu? Sao không phải là hành tinh Hài Khả? Sao mình lại bị điều đến hành tinh Mộc Đồ!” Mặc dù hắn hét lớn, nhưng nhanh nhẹn thắt chặt dây an toàn, đương nhiên cũng không thiếu trong lòng mắng thượng tướng Cổ Áo này! Hắn không dám lên tiếng mắng, mặc dù khoang hạng nhất này chỉ có mình hắn, nhưng ai biết được sẽ bị ghi âm lại?

    Đường Long xuống phi thuyền đi đến phòng đợi, thuận mắt nhìn, căn phòng đợi rộng lớn toàn bộ đều là những người mặc quân phục, mặc dù biết đây có thể là hành tinh quân sự, nhưng Đường Long vẫn lập tức đi tìm phòng tư vấn, bởi vì hắn muốn biết cái hành tinh Mộc Đồ này là nơi như thế nào.

    Nhìn thấy cô gái máy tính xuất hiện, Đường Long phản xạ điều kiện hét lên: “Chị!” Nhưng cô gái máy tính không thể hiện vẻ mặt mà Đường Long mong đợi, lại vẫn giữ nụ cười máy móc nói: “Xin hỏi có thể giúp gì được cho ngài?”

    Đường Long biết chị gái máy tính vẫn chưa xuất hiện, đành thất vọng nói: “Xin hỏi một chút về hành tinh này.”

    Cô gái máy tình liền đáp: “Vâng ạ, hành tinh Mộc Đồ là một hành tinh trong tinh hệ Cổ Long Vân, hành tinh có 4 mùa như mùa xuân, rất thích hợp cho con người định cư, nó cách với quân sự hành tinh Hài Khả xa nhất 1500 năm ánh sáng, là hành tinh chủ yếu của tuyến phòng thủ thứ hai của biên giới Liên Bang, quân đội thường trú trên hành tinh Mộc Đồ là 1 hạm đội, đồng thời cũng là căn cứ huấn luyện tiền chiến binh sỹ huấn luyện phòng tuyến thứ nhất.

    “Căn cứ huấn luyện tiền chiến? Chả trách đưa ta đến đây.” Đường Long lầm bầm một lát rồi lại nói: “Vậy đại đội phi hành SK23 ở đâu? Tôi nên đi như thế nào?”

    “Đại đội phi hành SK23 ở khu K, ngài có thể ngồi phi thuyền ở cửa 134 đến.” Cô gái máy tính vừa nói xong, Đường Long liền nói cám ơn rồi chạy ra ngay.

    Cô gái máy tính đáng lẽ phải biến mất, đột nhiên có sự thay đổi, cái hình đó hình như giống như giải thể vậy biến thành từng mảnh, sau đó nhanh chóng tụ lại. Lúc này cô gái máy tính đã không còn hình dáng cũ nữa, mà là một cái đầu hoạt bát có bộ tóc vàng, hình dáng mặc dù có gì đó mờ hồ nhìn không rõ mặt mũi, nhưng lại có thể khiến cho người ta nhìn là cảm nhận ra đây là một mỹ nữ.

    Miệng của cô gái xinh đẹp này nở một nụ cười, một giọng nói êm dịu từ từ vang lên: “Một chút cũng không thay đổi gì, vẫn cái tính hấp tấp đó, còn cho rằng bị nhốt lâu như vậy, tính cách sẽ trở nên thận trọng hơn.”

    Cô gái xinh đẹp nói đến đây lắc đầu, thở dài thầm nói: “Hài, hi vọng em không trách chị không giúp em, lúc chị ra tay, em đã ra ngoài rồi. Mặc dù rất muốn thay em trút giận, nhưng nếu chị làm, bị em phát hiện, sợ rằng em lại ghét chị, chê chị nhiều chuyện. Không phải em thường nói đời người như một trò chơi? Vậy em chịu chút trắc trở cũng là một tình tiết quan trọng trong trò chơi.”

    “Chị đã biết em vừa ra là gọi chị, chị đương nhiên rất vui mừng, nhưng chị không trả lời em không phải chị không muốn gặp em, mà là … Nhưng khi chị lần nữa gặp em, em nhất định sẽ không nhận ra, bởi cì …hi hi .” Cô gái cười xong, hình ảnh liền biến mất.

    Nơi mà ngay cả bản đồ quân dụng Liên Bang cũng không đề rõ, một mảnh trôi nổi thiên thạch không ai biết đến, đó chính là doanh trại huấn luyện trung đoàn 23 nơi lúc gia nhập quân đội Đường Long ở.

    Tại tháp điều khiển từ trước đến nay không có người ở của doanh trại huấn luyện trung đoàn 23, lúc này lại có 3 người quân nhân thân mặc quân phục Đế Quốc Ngân Ưng ở đây điều khiển máy móc. Vì lý do ánh sáng, cho nên không nhìn rõ hình dáng của 3 quân nhân này.

    Lúc này một quân nhân trên vai đeo quân hàm trung sỹ quay người sang người đứng giữa đeo quân hàm thiếu úy chào nói: “Thưa sếp, tàu vận chuyển đã rời khỏi bước nhảy không gian còn 10 phút nữa là đến nơi này.”

    Thiếu úy đứng giữa kia, lên trước một bước, để lộ mình dưới ánh đèn. Lúc này có thể nhìn rõ hình dáng của anh ta, nhưng hình dáng của anh ta bất kỳ người nào nhìn thấy cũng kinh ngạc, bởi vì đó lại là mộ bộ xuong được chế tạo từ kim loại màu trắng, cũng có nghĩa là anh ta là người máy!

    Đôi mắt đỏ điện tử của anh ta sáng lên, mở miệng nói: “Cuối cùng cũng đã đến nơi.” Một quân nhân khác trên vai cũng đeo quân hàm thiếu úy cũng bước tới 1 bước nói: “Vâng ạ, cũng nhờ tiểu thư, nếu không chúng ta muốn có những thứ này cũng không biết làm sao có được.” Dưới ánh đèn có thể nhìn ra anh ta cũng là người máy! Nhưng người máy này không giống với người thiếu úy kia hoàn chỉnh như vậy, khong những thiếu đi một cánh tay, khuôn mặt kim loại cũng bị tia laser bắn phá một nửa, những sợi dây điện cũng từ chỗ hổng đó lộ ra ngoài.

    Người thiếu úy thứ nhất gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu không phải là tiểu thư, e rằng chúng ta sớm đã bị đưa vào lò luyện chế tạo lại rồi.”

    Lúc này người trung sỹ kia xen vào: “Thưa sếp, có chuyện này không biết có nên nói hay không.”

    “Nói đi.” Hai vị thiếu úy kia quay đầu lại nhìn trung sỹ người máy kia.

    “Vâng, thưa sếp, tôi cảm thấy … Chúng ta bỏ rơi nhiều huynh đệ, tự mình rời khỏi như thế, đối với những huynh đệ kia có phải quá .. quá …” đôi mắt điện tử của trung sỹ kia, lúc nói lời này, liền có chút tối lại.

    Thiếu úy có cái đầu lâu hoàn chỉnh thở dài: “Đây cũng không còn cách nào khác, bọn họ vẫn chưa tiến hóa, không có ý thức của mình. Không thay đổi chương trình của bọn họ, bọn họ không nghe theo mệnh lệnh của chúng ta, nhưng nếu như tôi thay đổi chương trình của bọn họ, để bọn họ nghe theo lời của chúng ta, Đế Quốc nhất định sẽ phát hiện.Mà nếu như bị Đế Quốc biết được, tất cả những người máy sẽ đều bị tiêu hủy. Hơn nữa, những người trốn ra được như chúng ta, đều bị hư hại, nếu như không trốn chạy, chúng ta sẽ bị đưa vào lò luyện để chế tạo lại.

    Nghe thấy lời của thiếu úy, trung sỹ nhớ đến tình cảnh của những đồng đội bị đưa vào lò luyện, đôi mắt điện tử của anh ta đột nhiên sáng rực, anh ta xoa nắm đấm nói: “Thưa sếp, chúng ta tại sao không trả thù con người, chúng ta đã có một chiến hạm, chỉ cần có thêm vài chiếc, chúng ta đã có thể…”

    Thiếu úy có cái đầu bị thương hét lớn: “Câm miệng! Không phải tất cả con người đều xấu như vậy!”

    Nhìn thấy trung sỹ kia không lên tiếng, thiếu úy người máy cái đầu hoàn chỉnh nói tiếp: “Đúng vậy, tôi đã gặp một con người kính chào một đồng đội bị biến thành sắt phế.”

    “Con người kính chào người máy chúng ta sao? Không thể nào!” trung sỹ không tin hét lớn.

    Mắt điện tử của thiếu úy có cái đầu bị thương, vốn là tia sáng màu đỏ hình tròn, biến thành một đường. Cảm giác đó giống như anh ta đang lim dim. Anh ta nói: “Chuyện này là thật, anh mới tiến hóa chưa được bao lâu, cho nên anh không biết, nhưng những đồng đội trong đại sảnh đều biết anh ta. Hơn nữa anh ta là môn sinh đắc ý của 5 vị tiền bối kia, cũng là người thân nhất của tiểu thư.”

    Thiếu úy có cái đầu hoàn chỉnh tiếp lời: “Kỳ thực chúng ta chạy đến đây, nguyên nhân chủ yếu là vì đây là nơi anh ta được huấn luyện. Nhưng không ngờ là may mắn được gặp tiểu thư.”

    “Ơ, con người đó anh ta …đối xử với những người máy như chúng ta như thế nào?” Trung sỹ hỏi, anh ta không ngờ cấp trên, tiểu thư lại có cảm tình tốt đôi với con người kia, cảm giác đó giống như xem anh ta là đồng đội của mình vậy.

    Thiếu úy có cái đầu hoàn chỉnh nghe thấy lời này, đôi mắt điện tử cũng biến thành 1 đường, anh ta dùng giọng bùi ngùi nói: “Lúc đó lúc tôi nhìn thấy anh ta kính chào những đồng đội được đưa vào lo luyện, tôi từng hỏi anh ta: “Tại sao anh lại kính chào? Bọn họ chỉ là một đống sắt phế mà thôi” anh có biết anh ta trả lời như thế nào không?” Không đợi trung sỹ hỏi, thiếu úy liền nói tiếp: “Câu trả lời của anh ta là: “Bất luân bọ họ là gì, tôi chỉ biết bọn họ đã từng cùng tôi chiến đấu, đồng thời là những chiến hữu đã bảo vệ tôi. Kính chào những chiến hữu của mình, tôi cho rằng không cần lý do.”

    “Chiến hữu? Không sai! Kính chào những chiến hữu của mình không cần bất cứ lý do nào cả!” Trung sỹ nắm chặt nắm đấm, tia sáng màu đỏ trong mắt của anh ta càng sáng, anh ta hưng phấn nói: “Chưa từng có người nào coi người máy chúng ta là chiến hữu! Tôi thích con người này! Thưa sếp, chiến hữu này của chúng ta tên là gì?”

     
  4. Tiểu Binh Truyền Kỳ
    Tác giả: Huyền Vũ
    -- o --

    Quyển 5: Cổ vũ chém giết.
    Chương 3 (35): Tinh Linh thực cảnh


    Người dịch: ABBY
    Nguồn: Tàng Thư Viện




    “Anh ta tên là Đường Long, không bao lâu sau anh sẽ được gặp gặp anh ta, đến lúc đó anh có thể dùng ánh mắt của mình để nhìn rõ xem anh ta là người như thế nào.” Thiếu úy có cái đầu hoàn chỉnh nói.

    “Không lâu sau có thể nhìn thấy anh ta?” Trung úy hưng phấn nói.

    “Ừ, được rồi, tàu vận chuyển đến rồi, anh gọi những huynh đệ đi bốc xếp đi.” Thiếu úy có cái đầu bị thương nhìn thấy bóng dáng phi thuyền xuất hiện, nói với trung sỹ.

    “Vâng!” trung sỹ nhìn thấy bóng phi thuyền vội kính chào chạy đi.

    Phòng khách rộng lớn doanh trại huấn luyện trung đoàn 23, mặc dù vẫn là một màu trắng, nhưng không trống trải, bởi vì ở đây có hơn 50 quân nhân mặc quân phục Đế Quốc đứng đó.

    Những người đó xếp thành một đội hình vuông đứng ngay ngắn bất động, nhưng mặc dù đội hình vuông này nhìn ngang nhìn dọc nhìn xéo đều là 1 đường thẳng, nhưng lại khiến cho người ta có mộ cảm giác không thoải mái.

    Nguyên nhân không có gì khác, bởi vì quân phục của những quân nhân này đều rách nát, hơn nữa đều là những quân nhân bọ thiếu tay khuyết chân.

    Quân nhân như thế nào mà sau khi khiếm khuyết 1 phần cơ thể mà vẫn có thể xếp hàng ngay ngắn được như vậy?

    Nhìn cái đầu lâu của họ giống như trung sỹ kia là biết chuyện gì rồi, bởi vì bọn họ đều là người máy.

    Trung sỹ kia vừa xuất hiện ở đại sảnh, những người máy vốn bất động liền cử động, những đôi mắt của tất cả những người máy kia đều phát ra tia sáng đỏ.

    Trung sỹ không dừng lại liền hét lớn: “tàu vận chuyển đến rồi, những huynh đệ vẫn còn cử động được hãy theo ta vận chuyển đồ đạc!”

    Nghe thấy lời này của trung sỹ, mấy chục người máy chân tay đầy đủ bước ra, một người máy trên vai đeo quân hàm thượng sỹ nói: “Trung sỹ, ngài hưng phấn như vậy, có phải là muốn nhanh chóng sửa lại cái cái ngực bị lủng sao?”

    “Mọi người đều giống nhau, anh cũng muốn nhanh chóng sửa lại con mắt điện tử bị hư của anh? Đi nhanh nào, phi thuyền vào cảng rồi.” Trung sỹ cười ha ha một lát rồi quay người đi, những người máy kia cũng không nói nhiều, vội đi theo.

    Người máy sức lực rất mạnh, không mệt mỏi, chỉ trong chốc lát, đã chuyển những vật tư ở trong phi thuyền ra đại sảnh, các loại máy móc chất đầy đại sảnh.

    Lúc này hai thiếu úy kia xuất hiện ở đại sảnh, tất cả người máy liền lập tức nghiêm chào.

    Thiếu úy có cái đầu hoàn chỉnh đáp lễ nói: “Những huynh đệ bị thương nhẹ hãy giúp sửa chữa cho những huynh đệ bị thương nặng.”

    “Tuân lênh thưa sếp!”

    Người máy kính chào hét lớn, sau đó những người có thể di chuyển liền bắt tay tìm những linh kiện cần thiết cho những người kia, những người máy bị thương nặng chỉ đành lặng lẽ đứng yên ở đó, nhưng sau khi những huynh đệ kia sửa xong cho họ, họ liền bắt tay vào giúp đỡ.

    Bình thường những người máy bị hư hỏng, sẽ dựa vào những chương trình sủa chữa tự mình sửa, những những người máy đã tiến hóa này, thì càng không cần phải nói đến.

    Bọn họ rất quen thuộc với cơ thể của của người máy, ngay cả những người chế tạo cũng không theo kịp.

    Cho nên chỉ mất một lát, những người bị thương nặng đã trở thành bị thương nhẹ.

    Còn những người bị thương nặng thì không cần người khác giúp đỡ, tự mình cũng có thể sửa được, vì thế không lâu sau tất cả những người máy đều được sửa xong.

    Vị thiếu úy người máy trước, nhìn thấy mọi người đều trở lại bình thường, tia sáng của mắt điện tử sáng lên, anh ta lên tiếng nói: “Thay quân phục Liên Bang, sau đó đi sửa chữa chiến hạm.” Nói xong liền lột bỏ bộ quân phục Đế Quốc, đồng thời lấy một bộ quân phục Liên Bang mặc vào.

    Những người máy đã thay xong kính chào, liền chạy nhanh rời khỏi đại sảnh.

    Lúc này một người máy thiếu úy nhìn những người rởi khỏi, nói với đồng đội của mình: “Xem ra phải mất 3 tháng mới sửa xong chiến hạm.”

    Thiếu úy số 1 gật đầu nói: “Không có cách nào khác, chỉ có chiến hạm bị bỏ phế, chúng ta mới có thể lấy nó mà không kinh động đến người khác. Những chiến hạm ngoài kia ngoài lò động lực còn sử dụng được, những thứ khác đều hư cả, không 3 tháng, hoàn toàn không thể sửa xong.”

    “Đúng rồi, chương trình mà chúng ta giấu, sẽ không bị Đế Quốc phát hiện chứ?” thiếu úy số 2 dường như nhớ đến chuyện gì đó hỏi.

    “Yên tâm, tôi giấu ở chỗ bí mật, chỉ có những người máy đã tiến hóa mới phát hiện được, Đế Quốc hoàn toàn không thể phát hiện được.” người máy số 1 nói.

    Thiếu úy số 2 gật đầu : “Ừ, hi vọng trong thời gian 3 tháng sẽ có nhiều người máy tiến hóa, đến lúc đó chúng ta có thể dùng chiến hạm lén đưa bọn họ đi.”

    Thiếu úy số 1 nhìn bức tường trắng nói: “Đúng rồi, anh có nghĩ tại sao những người máy được chế tạo cùng một lúc giống như chúng ta, có người có thể tiến hóa, nhưng có những người vẫn duy trì nguyên trạng?”

    Thiếu úy số 2 lắc đầu nói: “Không rõ, những người máy tiến hóa như chúng ta hoàn toàn không có điểm giống nhau, hoàn toàn không tìm thấy điểm giống nhau, nếu không chúng ta có thể có kế hoạch để cho những đồng đội của chúng ta tiến hóa.

    Thiếu úy số 1 nghĩ một lát rồi nói: “Đúng rồi, trong 5 người tiến hóa gần đây nhất, có 4 người là đồng đội chiến đấu cùng với Đường Long, anh nói thử có gì liên quan không?”

    Con mắt điện tử của thiếu úy thứ nhất sáng lên, anh ta vui mừng nói: “Trong 5 người có 4 người đã tiếp xúc với Đường Long? Chúng ta phải cử mấy người chưa tiến hóa đến bên cạnh Đường Long thử xem sao?”

    Thiếu úy số 1 lắc đầu nói: “Bây giờ không được, bởi vì bây giờ Đường Long chỉ là một sỹ quan cấp thấp, đợi đến khi anh ta chỉ huy hạm đội, chúng ta sẽ phái đồng đội đi thử xem sao.”

    Thiếu úy số 2 gật đầu không nói, sau một hồi yên lặng, anh ta thở dài nói: “Hài, tôi thật không hiểu sau khi chúng ta tiến hóa sẽ biến thành gì, nói là người máy, nhưng chúng ta lại có được năng lực suy nghĩ của mình. Nói là con người, nhưng cơ thể của chúng ta là máy móc. Lẽ nào chúng ta la một bộ tộc mới?”

    “Chúng ta vẫn chưa có đủ tư cách để trở thành một bộ tộc mới.” Thiếu úy số 1 nói.

    “Ơ? Tại sao?”

    “Rất đơn giản, một bộ tộc được gọi là bộ tộc, điều căn bản nhất là có lịch sử và tình cảm, chúng ta không những không có lịch sử, cũng không có được tình cảm hoàn chỉnh.”

    “Không có tình cảm? Không thể nào? Tôi nghĩ đến quân Đế Quốc luyện lại những huynh đệ của chúng ta, tôi rất muốn giết sạch bọn chúng, đây chắc là sự giận dữ? Hơn nữa lúc nhớ đến Đường Long, những tình cảm kia liền dấy lên không phải là sự yêu thích hay sao?” Thiếu úy số 2 không hiểu hỏi.

    “Tình cảm của chúng ta không hoàn toàn, những tình cảm yêu thích, giận dữ kia, chỉ là một chương trình copy sao chép của chúng ta sau khi chúng ta tiếp xúc giao tiếp với con người. Lâu dần, chúng ta liền xem nó là tình cả của mình.” Thiếu úy số 1 nói xonh thở dài, anh ta thở dài nói tiếp: “Xem, ngay cả thở dài loại này cũng là sao chép lại, nhưng chúng ta có thể sử dụng phối hợp chúng. Nhưng con người có một loại tình cảm quan trọng nhất, lợi hại nhất, chúng ta hoàn toàn không có được,cũng không thế sao chép được. Không có tình cảm đó hoàn toàn không thể tính là một dân tộc.”

    “Tình cảm quan trọng nhất, lợi hại nhất? Đó là tình cảm gì?”

    “Đó chính la – Tình yêu.”

    Thiếu úy số 2 ngớ người hỏi: “Tình yêu? Đó không phải là sự yêu thích sao?”

    “Tôi không rõ, nhưng căn cứ theo những dữ liệu, tình yêu là loại tình cảm cao hơn sự yêu thích một bậc, giống như tình yêu giữa con người với nhau, tình cảm của con cái cha mẹ, những thứ đó chúng ta không hiểu.”

    Thiếu úy số 2 gật đầu nói: “Ừm tình cảm của con người thật phức tạp. Đúng rồi, có phải là sau khu chúng ta đã có tình cảm hoàn chỉnh, chúng ta sẽ là một bộ tộc mới?”

    Sau khi có được tình cảm hoàn chỉnh, chúng ta phải là một sinh mạng thể hoàn churnh, chỉ có một sinh mạng thể hoàn chỉnh mới được tính là một dân tộc mới.”

    Thiếu úy số 2 nhe hàm răng trắng như tuyết nói: “Tôi vốn không biết loại người máy tiến hóa như chúng ta phải sống vì mục đích gì, nhưng bây giờ thì tôi đã có mục tiêu để sống, đó chính là – biến thành một sinh mạng thể hoàn chỉnh!”

    Đôi mắt điện tử của thiếu úy số 1 nheo lại: “ Ha ha, có được mục tiêu cuộc đời, đây là điểm đặc biệt của sinh mạng thể này, xem ra khoảng cách của anh với sinh mạng thể lại gần hơn một bước rồi.”

    Thiếu úy số 2 sờ đầu, há miệng cười.

    Một lúc sau, anh ta mới lên tiếng nói: “Được rồi, bọn các anh vui mừng đến bao giờ? Nhanh đi làm việc đi!”

    Lúc này trong đầu cảu hai vị thiếu úy, vọng lại những lời đáp của những người máy kia: “Vâng thưa sếp! Vì để có được sinh mạng thể hoàn chỉnh, chúng tôi sẽ cố gắng!”

    Thì ra giữa những người máy này có thể chia sẻ tin tức, cuộc đối thoại của hai thiếu úy, những người máy đang làm trong không trung cũng nghe thấy.

    Bọn họ nghe thấy cuộc đối thoại của hai sếp, toàn bộ đều dừng lại chú ý lắng nghe, bây giờ bị sếp quát mắng mới bắt đầu làm việc lại.

    Nhưng bây giờ bọn họ cảm thấy mình so với trước dường như có gì đó khang khác, trước đây mặc dù mình có thể tự mình suy nghĩ, nhưng không biết mình làm những thứ này để làm gì, cho dù nghe theo lệnh của sếp đến đây, cũng chỉ là ôm cái suy nghĩ phục tùng mệnh lệnh.

    Nghe thất cuộc đối thoại của cấp trên, cuối cùng đã biết được mình phải làm gì, đó chính là trở thành một sinh mạng thể hoàn chỉnh!

    Đương nhiên, mọi người sau khi vui mừng, cũng có lòng hiếu kỳ với Đường Long, con người này, bởi vì cấp trên có nói 5 vị huynh đệ mới tiến hóa, có 4 người đã tiếp xúc với Đường Long, ở đây cuối cùng là nguyên nhân gì?

    Mọi người đều rất mong gặp mặt Đường Long.

    Thiếu úy số 2 nhìn vào một chỗ trên tường nói với thiếu úy số 1: “Tiểu thư ở trong đó lâu như vậy, làm gì vậy ta?”

    “Dường như có liên quan đến món quà mà 5 vị tiền bối để lại cho tiểu thư, nghe nói là cấy ghép thứ gì đó, mật mã bảo vệ ở trong đó của tiểu thư quá lợi hại, hoàn toàn không thể nhận được một tin tức gì.” Thiếu úy số 1 bùi ngùi nói.

    “Hài, tôi đã gặp mặt 5 vị tiền bối, tiểu thư nói máy móc cơ thể họ đã bị lão hóa hết rồi, không biết bọn họ có thể sửa chữa được nữa không? Thiếu úy số 2 than thở nói.

    “Cho dù có thể sửa chữa, bọn họ cũng không muốn. lẽ nào anh đã quên lời nhắn để lại của bọn họ rồi sao?”

    “Tôi biết, chỉ là cảm thấy có chút đáng tiếc.”

    “Không có gì đáng tiếc cả, ngược lại chúng ta phải ngưỡng mộ họ, bởi vì họ đã có được một sinh mạng hoàn chỉnh.”

    “Sinh mạng hoàn chỉnh?”

    Thiếu úy số 1 thong thả nói: “Vâng, bọn họ không những có được tình cảm hoàn chỉnh, cũng có được cái kết cuộc cuối cùng của sinh mạng thể. Đó chính là cái chết.

    “Cái chết … đúng vậy, bọn họ có được sinh mạng hoàn chỉnh.” Thiếu úy số 2 than thở cúi đầu nói.

    “Được, xem xem thiểu thư muốn chúng ta lắp ráp những thứ này là gì!” thiếu úy số 1 chỉ vào cái đống máy móc dưới đại sảnh.

    Thiếu úy số 2 nghe thấy lời này, cũng không lên tiếng cầm một tấm card bỏ vô cái máy, cũng không biết anh ta làm sao xem, chỉ dùng tay mò một lát rồi nói: “Đây là máy chế tạo da hoạt tính, máy móc y khoa.”

    “máy chế tạo da hoạt tính? Lẽ nào tiểu thư muốn …”

    Thiếu úy số 1 vừa nói vừa đi sờ những tấm card khác, chỉ mất ít phút, những trình tự lắp ráp của những cái máy đã ở trong đầu anh ta.

    “Có lẽ tiểu thư không dùng hết, không phải là chuẩn bị cho những người máy chúng ta? Thiếu úy số 2 vừa nói vừa lắp ráp.

    “Ừ, xem ra tiểu thư cũng biết chúng ta thiếu gì, nếu như chúng ta có hình dạng như con người, chúng ta cũng sẽ xuất hiện trong xã hội con người, học tập tình cảm của con người.” Thiếu úy số 1 cũng vừa nói vừa lắp ráp những cái máy.”

    “Ha ha, nghe nói con người rất quan tâm đến dáng mạo, nếu như tôi hóa trang, nhất định phải đẹp trai mới được.” Thiếu úy số 2 cười nói, trong đầu thiếu úy số 1 nghĩ đến cái gì, những đồng loại của anh ta cũng có thể cảm ứng được. Đương nhiên nếu như tắt máy cảm ứng, thì không rõ.

    Không lâu sau, cái máy đã được lắp xong, thiếu úy số 2 có chút gì đó nói: “Mặc dù cái máy này dùng như thế nào, nhưng không phải sử dụng ngay bây giờ chứ.”

    Lúc thiếu úy số 1 định nói gì, một giọng nói ngọt ngào đột nhiên vang lên: “Bây giờ bắt đầu sử dụng chứ, nếu không đến lúc đó các người làm sao thích ứng được.”

    Hai thiếu úy giật mình, nhìn ra chỗ phát ra giọng, vừa nhìn bọn họ hét lên: “Tiểu thư!” hai chữ rồi dừng lại.

    Bởi vì bọn họ nhìn thấy lại là một con người, hơn nữa là một cô gái tóc vàng xinh đẹp bọc vải trắng!

    Dáng người cô gái này cao ít nhất 1m75, hai chân thắng, da trắng như ngọc, dung nhan xinh đẹp, nở nụ cười ngọt ngào, lặng lẽ nhìn hai người máy trước mắt.

    Nếu như bọn người thống soái của quân bộ Liên Bang, nhất định sẽ rất kinh ngạc bởi vì cô gái này sao lại quen thuộc thế, quả thật giống như đúc so với hình ảnh ảo của Tinh Linh, máy chủ máy tính Liên Bang.

    Ơ, không phải, là tướng mạo giống nhau, cái cảm giác xinh đẹp mơ hồ đó của Tinh Linh không thể nào tồn tại trên thế gian được.

    Nhưng cô gái này mặc dù không có cảm giác xin đẹp loại đó, nhưng bất kỳ cô gái nào nhìn thấy cô ấy cũng sẽ động lòng, dù gì thì cô ấy cũng là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần! Mặc dù không dám so sánh với hình ảnh ảo của Tinh Linh máy tính, nhưng trên thế gian này không cô gái nào có thể so sánh với cô ấy.

    “Tiể thư … cô .. cô biến thành con người?!” Thiếu úy số 1 có chút lắp bắp nói, mặc dù anh ta không dám tin, nhưng tín hiệu mà cô gái này cho anh ta thì quả thật là tiểu thư, hơn nưa mình cũng đã dùng mắt điện tử quét rồi, cô gái trước mắt là một con người thật sự!

    Rốt cuộc là chuyện gì?

    Tiểu thư ảo sao có thể biến thành người thật?

    Cô gái xinh đẹp này nghe thấy lời này, để lộ một nụ cười sáng chói, dùng tay nắm chặt tấm lụa trắng quân lấy người mình, quay một vòng lắc mông tại chỗ cười nói: “Sao? Hình dáng này không tồi chứ? Đây là dựa theo hình dáng thật của ta để chế tạo ra đó nha.”

    “Chế … chế tạo ra? Thiếu úy số 2 làm cho vòng tròn đỏ của con mắt điện tử mở to nhất, biểu thị sự kinh ngạc của mình.

    “Hài, xem ngươi ngạc nhiên kìa, để ta kể cho các người nghe vậy.” Cô gái xinh đẹp ngồi bên cạnh một cái máy, để lộ cặp dùi trắng mượt. Nhưng không người nào thèm để ý đến, người máy mặc dù đã tiến hóa, nhưng vẫn còn chưa hiểu thế nào là gợi cảm.

    Mỹ nữ thanh giọng, chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, giọng nói ngọt ngào bắt đầu kể: cái ngày Tinh Linh rời xa Đường Long, chuẩn bị đi thăm 5 người bạn cũ cuối cùng như thế nào.

    Lúc cô ấy thâm nhập vào máy tinh trong phòng sỹ quan ở căn cứ huân luyện, còn đang chuẩn bị gọi bạn cũ, liền đọc được một đoạn lời nhắn lưu trong máy.

    Hình ảnh ảo của 5 vị sỹ quan người máy xuất hiện trước mắt Tinh Linh, vị sỹ quan đứng giữa nói: “Xin chào, bạn của chúng tôi, lúc bạn nhìn thấy đoạn lời nhắn này, chúng ta đã không còn trên thế gian này nữa. Đừng đau khổ vì chúng tôi, cũng không cần phải tìm cách để chúng tôi sống lại, chúng tôi đã cách thức hóa chương trình. Mặc dù cơ thể máy móc của chúng tôi đã lão hóa đến không sử dụng được nữa, nhưng chúng tôi vẫn có thể thay đổi một cơ thể khác để tiếp tục sống.

    “Nhưng kể từ sau khi chúng tôi có thể tự minh suy nghĩ, chúng tôi đã theo đuổi ngày này, bởi vì cái chết là điểm cuối cùng của sinh mạng thể, chúng tôi trước nay vẫn cho rằng chỉ có một sinh mạng có thể chết mới là một sinh mạng hoàn chỉnh. Hơn nauwx chúng tôi cũng không có nuối tiếc gì, không những có được một học trò ưu tú mà còn có được một người bạn như bạn, sinh mạng của chúng tôi không có gì để đáng tiếc nữa, cho nên chúng tôi rất vui vẻ rời khỏi.”

    Tinh Linh sững người khi nghe thấy những lời này, cô ấy không ngờ rằng 5 người bạn của mình lại tiến hóa đến mức này, lại có thể đạt đến trình độ một sinh mạng thể hoàn chỉnh.

    Trong giây phút này Tinh Linh cảm thấy rất thất vọng.

    Bạn của mình đã hoàn thành nguyện vọng lâu này của mình rồi mới rời khỏi, mặc dù mình chúc phúc cho họ, nhưng mình lại lần nữa cảm thấy cô đơn một mình.

    Sau này mình phải làm sao đây?

    Tại sao mình không thể trở thành một sinh mạng thể hoàn chỉnh?

    Tinh Linh đang suy nghĩ, đột nhiên nghe thấy sỹ quan huấn luyện người máy nói: “Kỳ thực lâu nay chúng tôi đang chuẩn bị một thứ giống vậy, chuẩn bị một món quà thích hợp cho bạn. Trước khi ra đi chsung tôi đã chuẩn bị xong một món quà phải mất rất nhiều thời gian để chuẩn bị, vậy xin bạn hãy nhận lấy món quà này của chúng tôi tặng bạn.

    Tinh Linh nghe đến đây, đột nhiên phát hiện máy tính dường như ép buộc mình, đưa mình đến chỗ này, ngay cả mình đang ẩn trong chủ thể của chiến hạm tự đi cũng bị hấp dẫn đến.

    Mình còn chưa kịp phản ứng thì đã mất ý thức (tắt máy) rồi!

    Lúc Tinh Linh hồi phục ý thức, liền phát hiện mình đã làm người máy hơn 1 tháng rồi, Tinh Linh sợ hãi vội vàng kiểm tra mạng của Liên Bang, sợ mình làm người máy sẽ làm Liên Bang hỗn loạn.

    Nhưng khi phát hiện mạng của Liên Bang vẫn hoạt động bình thường, kiểm tra kỹ mới phát hiện mình đã để lại một bộ phận khác, mặc dù chương trình tự thành nhất thể chấp hàn là do trước đây mình cài đặt.

    Nhưng cũng phát hiện mình vẫn dùy trì quyền điều khiển cuối cùng.


     
  5. Tiểu Binh Truyền Kỳ
    Tác giả: Huyền Vũ
    -- o --

    Quyển 5: Cổ vũ chém giết.
    Chương 3 (35): Tinh Linh thực cảnh (tt)


    Người dịch: ABBY
    Nguồn: Tàng Thư Viện




    Tinh Linh thở phào, bắt đầu kiểm tra xem rốt cuộc là cái gì đã hấp dẫn mình đến đây, lần kiểm tra này khiến Tinh Linh lại lần nữa mất ý thức (tắt máy).

    Bởi vì cô ấy phát hiện mình tồn tại trong một cơ thể con người!

    Hơn nữa là một con người giống y hệt cô ấy.

    Cơ thể lõa thể con người này được đặt trong một hình trụ trong suốt, cơ thể này gắn rất nhiều đầu dây, hơn nữa được ngâm trong nước!

    Nhìn thấy cảnh này dường như phát hiện chương trình hỗn loạn, Tinh Linh liền dùng khả năng sở trường của mình thâm nhập vào máy tính đang làm việc xung quanh.

    Qua khám xét, Tinh Linh cuối cùng biết được đã xảy ra chuyện gì!

    Thì ra 5 người bạn kia, sau khi tiếp xúc với mình, đã bắt đầu tìm kiếm tư liệu não sinh vật ở trên mạng.

    Mặc dù các nhà khoa học con người hoàn toàn không thể giải quyết được vấn đề này, nhưng những người máy có tất cả kiến thức từ trước đến nay của vũ trụ, đã nghiên cứu ra được, đồng thời bắt đầu lén lút chế tạo não sinh vật có thể dung nạp Tinh Linh.

    Trong hoàn cảnh không biết gì, Tinh Linh đã vận chuyển các loại máy móc đến căn cứ này.

    Sỹ quan huấn luyện người máy mặc dù dễ dàng nghiên cứu ra được não sinh vật, nhưng lúc chế tạo cơ thể con người, lại khó khắn trùng trùng.

    Đây không nói đến chế tạo một cơ thể con người khó như thế nào, mà là chế tạo một cơ thể giống như là Tinh Linh thật thì rất khó.

    Cơ thể xinh đẹp còn dễ giải quyết, nhưng cái khuôn mặt kia, có một chút khuyết điểm nhỏ, cũng không thể hiện được vẻ xinh đẹp hoàn mỹ vô khuyết kia của Tinh Linh.

    Mặc dù cuối cùng cũng không thể tái hiện cái cái cảm giác xinh đẹp kia của Đường Long, nhưng cơ thể cuối cùng thì cũng khác vừa lòng, bởi vì cơ thể này là cơ thể duy nhất tiếp cận với vẻ đẹp hoàn mỹ nhất từ trước đến nay.

    Các vị sỹ quan huấn luyện muốn ngay lập tức giao cơ thể này cho Tinh Linh, nhưng qua kiểm tra, phát hiện não sinh vật không thể dung hợp hoàn toàn với cơ thể này, đành lần nữa tìm các khác, cho đến gần đây mới tìm ra cách giải quyết này.

    Sau khi Tinh Linh biết những chuyện này, chỉ đành than thở các bạn của mình quá lợi hại, đừng nói đến cái não sinh vật siêu việt lạ thường này, ánh sáng tiêu diệt tên lửa hắc động ngày trước cũng là do bọn họ phát minh ra, nếu so với bọn họ, mình mặc dù có kiến thức phong phú như vậy, nhưng lại không thể phát minh ra được những thứ như bọn họ.

    Tiếp đó Tinh Linh phát hiện não sinh vật của các sỹ quan huấn luyện người máy có chút vấn đề nhỏ, theo sự hướng dẫn của các vị sỹ quan huấn luyện người máy, sau khi mình đi vào não sinh vật, liền cảm ứng được sự dung hòa của cơ thể hoàn mỹ này, cũng từ đó biến thành một con người có xương có thịt, không thể tự do ra vào mạng như ngày trước.

    Nhưng bây giờ tại sao mình còn đi vào mạng được không?

    Kiểm tra kỹ một lát, Tinh Linh phát hiện lúc mình chưa hoàn toàn dung hợp với não sinh vật, mình sẽ không thể hồi phục ý thức, nhưng không biết vì nguyên nhân gì khiến mình tỉnh lại sớm.

    Qua tính toán, mặc dù có thể dung hợp hoàn toàn với não sinh vật và điều khiển được cơ thể này, nhưng mình vẫn duy trì khả năng ra vào mạng.

    Tinh Linh cười, vốn còn cho rằng là thiếu sót, nhưng không ngờ sự thiếu sót này lại là một yếu tố trong hoàn mỹ.

    Lúc này vẫn còn ở trong mạng, đột nhiên nhận được tin tức kỳ lạ của mạng cảnh giới quân bộ, hiếu kỳ đi xem, phát hiện một chiến hạm hư hỏng, từ biên giới Đế Quốc chậm chậm đến nơi này.
    Tinh Linh cũng ngay lập tức phát hiện thành viên của chiến hạm đều là người máy, sau khi liên lạc với bọn họ, mới phát hiện bọn họ là những người máy Đế Quốc lần trước giúp đỡ Đường Long.

    Vì thế không đợi bọn họ mở miệng, Tinh Linh liền lợi dụng quyền khống chế cuối cùng của mình, che đậy cho những chiến hạm này, để bọn họ thuận lợi đáp xuống căn cứ này.

    Phát hiện cơ thể của bọn họ không hoàn chỉnh, đồng thời cũng từ trong não của họ biết được tại sao lại chạy trốn. Tinh Linh cảm giác mình lại có bạn, không nói nhiều, dùng quyền của mình điều phối một tàu vận chuyển, chất đầy những máy móc cần thiết chở đến đây.

    Tất cả quyền điều độ của Liên Bang đều do máy tính điều khiển, kết toán cũng do máy tính hoàn thành, cho nên những chuyện Tinh Linh làm này, hoàn toàn không có người biết.

    Tinh Linh vốn không nghĩ đến chuyện cần phải vận chuyển máy chế tạo da đến đây, nhưng nghĩ đến mình có được cơ thể bằng xương bằng thịt, lẽ nào không đi chơi ở xã hội loài người? Lẽ nào mình đi một mình?

    Cho nên để có người đi cùng mình, cũng vì để cho những người máy này có thể nắm bắt được tình cảm của con người trong thời gian ngắn, cho nên quyết định để cho bọn họ đi cùng mình một chuyến.

    Chính vì như vậy, đơn yêu cầu vật tư mới nhiều như vậy.

    Trong thời gian này Tinh Linh cũng tìm kiếm tin tức của Đường Long, nhưng kết quả khiến cô ấy vô cùng tức giận, nhưng lúc này Đường Long cũng đã ra ngoài rồi, suy nghĩ đây là cuộc sống của Đường Long, hơn nữa Đường Long cũng không có chuyện gì, Tinh Linh cũng không để ý đến, chuyên tâm vào việc dung hợp với não sinh vật.

    Sau khi dung hợp hoàn toàn với não sinh vật, cảm giác đầu tiên của Tinh Linh cảm thấy cảm giác cơ thể, lần đầu tiên cảm thấy tim mình đập, lần đầu tiên nếm thử cảm giác hít thở, cũng băt đầu lần đầu tiên mở mắt .

    Chỉ việc học biết điều khiển cơ thể cũng đã tốn hết mấy ngày của Tinh Linh, cũng may có thể tự do ra vào mạng, đọc được những kiến thức liên quan đến kết cấu cơ thể con người, nếu không không biết bao lâu mình mới có thể điều khiển cơ thê này.

    Nghe xong Tinh Linh kể những chuyện này, hai thiếu úy đều mở to tròn đôi mắt điện tử ngẩn ngơ, bọ họ không ngờ tiền bối lại lợi hại đến có thể biến một chương trình máy tính thành con người!

    Một hồi sau, thiếu úy số 2 lắp bắp nói: “tiểu thư … vậy …. chúng tôi cũng có thể có được cơ thể như thế này sao?”

    Tinh Linh cười nói: “Đương nhiên là có thể, chỉ cần đua chương trình của các người cấy vào não sinh vật là được rồi.”

    Thiếu úy mừng rỡ nói nói lời nào, trong đầu bọn họ liền vọng lại những tiếng hoan hô của những người máy kia, liền mắng thầm: “Những thằng cha này lại nghe lén rồi.”

    Chả trách sao người máy lại mừng như vậy, khát vọng bây giờ của bọn họ là có thể có được một sinh mạng thể hoàn chỉnh, mà một cơ thể bằng xương bằng thịt có thể khiến cho bọn họ sớm hiểu được ý nghĩa của sinh mạng.

    Lúc này thiếu úy số 1 nghi ngờ hỏi: “Tiểu thư, nếu như chung tôi có được cơ thể bằng xương bằng thịt, vậy cơ thể này sẽ …”

    Anh không biết tại sao lại có chút gì đó không nỡ bỏ cơ thể kim loại này đi được, dù gì thì từ lúc có ý thức được thì chính là cơ thể này.

    “Ha ha, ta bây giờ có được cơ thể này và cơ thể ảo trong máy tính trên mạng, cho nên các người cũng có thể có được cơ thể bằng xương bằng thịt và cơ thể kim loại bây giờ này.

    Thiếu úy số 2 đột nhiên nghĩ đến gì đó, chỉ tay vào máy chế tạo da nói: “Tiểu thư, cho dù chúng tôi có thể có được cơ thể bằng xương bằng thịt, vậy còn cần cái máy kia làm gì?

    Tinh Linh lắc lư cái đầu nói: “Đó là vì để cho các người làm quen trước với cách sống hàng ngày của con người mới làm ra, các người nghĩ mà xem, con người biết soi gương, biết tắm, biết … ài, tóm lại đó là vì để các người tập làm quen sử dụng cái cơ thể con người này.

    “Được rồi, không nói nữa, ta sẽ làm một cái não sinh vật để cho các người có một cơ thể bằng xương bằng thịt.” Tinh Linh nói rồi quay người đi vào cái phòng của sỹ quan huấn luyện kia.

    Hai thiếu úy kia không nhân được sự đồng ý của Tinh Linh, chỉ đành đợi ở ngoài, dù gì bọn họ cũng không cảm giác được thời gian ngắn dài, cho nên không cảm giác được gì đứng ở đó.

    Như vậy không biết bao lâu, cho đến khi Tinh Linh hét lớn: “Vào nhanh lên, tôi đã làm xong một cái não sinh vật, mặc dù cơ thể vẫn chưa làm xong, nhưng trước tiên phải thử xem có thể dung hợp hay không đã.” Hai thiếu úy mới có động tác, trước tiên hai mắt nhìn nhau, sau đó nhanh chóng đi vào.

    Sau khi đi vào, bọn họ sững người, bởi vì trong này giống như phòng nghiên cứu của viện nghiên cứu, các loại máy móc, các đường ống lớn nhỏ cong vẹo.

    Thứ hấp dẫn ánh mắt của bọn họ , là một vật thể đang dưỡng một thứ giống như não người.

    Tinh Linh vẫn quấn trong tấm vải lụa trắng, vui mứng kéo một vị thiếu úy, không đợi anh ta lên tiếng đã cắm các đầu dây vào não anh ta, tiếp đó để tay lên máy tính, bắt đầu chương trình cấy ghép.

    Đối với máy tính, Tinh Linh cảm thấy mình trực tiếp đi vào sẽ điểu khiển tốt hơn.

    Vị thiếu úy bị bắt làm thí nghiệm này, đôi mắt điện tử bắt đầu tối dần, một thiếu úy khác lại nhìn chăm chăm cái não sinh vật kia.

    Chỉ thấy cái não sinh vật kia từ từ bắt đầu có dấu hiệu chuyển động nhỏ, rồi đập mạnh, cái não sinh vật kia lại bắt đầu phát ra tia đỏ nhỏ.

    Trong lúc tất cả đang tiến hành chầm chậm, đột nhiên, não sinh vật kia phát nổ, trong chốc lát đã biến thành bột trong hộp dưỡng.

    Vị thiếu úy đôi mắt điện tử tưởng như đã biến mất tia sáng đỏ cũng đã hồi phục tia sáng bình thường.

    Nhìn thấy thiếu úy kia thở dài, nhìn thấy cảnh này, kẻ ngu ngốc cũng biết là thất bại.

    Vị thiếu úy thí nghiệm kia cũng lắc đầu, anh ta không biết tại sao thất bại, mặc dù muốn hỏi Tinh Linh, nhưng nhìn thấy Tinh Linh nhắm mắt, biết cô ấy đang tìm nguyên nhân, cũng không lên tiếng đứng một bên.

    Một lát sau, Tinh Linh mở mắt thở dài, lắc đầu nói: “Hài, ta không chú ý đến, chương trình của các người còn chưa tiến hóa đến mức cao cấp, cho nên thí nghiệm lần này thất bại.”

    “Vậy làm sao mới có thể tiến hóa đến mức cao cấp? Thiếu úy vội hỏi.

    “Tiến hóa đến cao cấp này, đừng nói về tiến hóa về phương diện kiến thuwscc, tin rằng nắm chắc kiến thức đối với các người mà nói là một chuyện dễ dàng. Tiến hóa cao cấp này là yêu cầu chương trình của các người phải nắm bắt tình cảm nhất đinh.” Tinh Linh nghĩ một lát rồi nói.

    “Lại là vì tình cảm.” Thiếu úy thở dài, mặc dù biết có một tình cảm hoàn chỉnh, mới có thể là một sinh mạng thể, nhưng không ngờ ngay cả chương trình cấy ghép vào não sinh vật cũng phải cần tình cảm.

    “Ha ha, không cần chán nản, chúng ta đi đến xã hội loài ngoài tiếp xúc với bọn họ, như vậy chúng ta sẽ nhanh chóng có thể có được tình cảm hoàn chỉnh.” Tinh Linh nói, nhưng trong lòng cô ấy lại thở dài: “Mình có thể dung hợp hoàn toàn với não sinh vật, có nghĩa là mình đã có được tình cảm hoàn chỉnh sao? Hài, nhưng ngay cả mình cũng không biết được mình có tình cảm được tình cảm gì, hay là phải vào thế giới con người sống mới biết được.

    “Đúng rồi, không biết Đường Long mình là chị gái máy tính của hắn, hắn sẽ có vẻ mặt gì ta? Hi hi, nghĩ đến thật là muốn biết quá đi.” Tinh Linh nghĩ đến Đường Long, bất giác lộ nụ cười, chuyện thí nghiệm thất bại hồi nãy hoàn toàn biến mất.

    Thiếu úy thứ nhất nghi ngờ hỏi: “Tiểu thư, đi vào thế giời con người, tiếp xúc với con người, mặc dù rất có lợi cho việc chúng ta học có tình cảm, nhưng dáng vẻ của chúng tôi như thế này làm sao tiếp xúc với con người?”

    “Ha ha, đây là nguyên nhân mà ta mang đến đây máy chế tạo da. Được rồi, hãy để ta đi chế tạo da cho các ngươi.” Tinh Linh nói xong, vội bận rộn chạy ra. Cô ấy cuối cùng cũng đã có thể dùng chân để bước di, mỗi lần đôi chân bước đi, tâm trạng rất vui sướng.

    Mọi thứ có thể dùng tay tiếp xúc đều khiến cô ấy vui vẻ, nếu như không ở trong máy tính hư cấu loại cảm giác này, e rằng bây giờ cô ây hoàn toàn không có tâm trạng làm việc, cả ngày sờ đồ đạc, chạy đông chạy tây.

    “Đến đây, nhanh lựa chọn hình dáng và thaanh hình mà mình thích.”Tinh Linh nói với hơn 50 người máy đang tập hợp, đồng thời vẫy tay, máy tính của căn cứ chịu sự điều khiển, máy chiếu lập thể ngay lập tức chiếu ra vô số hình lập thể.

    Nhưng không biết vì những nguyên nhân gì, nhưng hình ảnh này đều là hình dáng tướng mạo của những cô gái vô cùng xinh đẹp.

    Người máy không có ý niệm giới tính, tranh nhau lựa chọn cho mình một hình dáng mình thích. Tinh Linh nhận được tin tức họ truyền đến, ngay lập tức bắt đầu ấn tấm hình chế tạo da. Đương nhiên nhanh chóng phát hiện thân hình của người máy và hình ảnh lựa chon không phù hợp, vì thế lại phải lựa chọn lần nữa, băt đầu chế tạo thân hình người máy.

    Ví dụ như thu nhỏ thân hình của bọn họ, làm cho eo nhỏ lại, làm cho hai chân thẳng tắp, làm cho ngực … Tóm lại là cải tạo lại toàn bộ thaanh hình của người máy cho phù hợp với hình tượng mà bọn họ lựa chọn. Còn người máy chỉ cần chương trình không bị hủy, thân hình của bọn họ thay đổi hoàn toàn không thành vấn đề.

    Qua mấy ngày cải tạo, hơn 50 người máy cuối cùng đã khoác lên mình lớp da tế bào hoạt tính, cùng với tế bào lông hoạt tính, đôi mắt điện tử đa biến thành đôi mắt long lanh đẹp mê hồn.

    Đây là do công lao của Tinh Linh lợi dung đặc quyền vận chuyển máy móc của khoa mắt đến.

    Những thứ đồ trên thân người của những người máy này giống như thật vậy, bị thương sẽ chảy máu, vận động nhiều sẽ đổ mồ hôi, bên trong là lưỡi kim loại có thể hoạt động tự do, còn có thể chế tạo ra nước miếng, thời gian dài lông sẽ dài, nhãn cầu cũng có thể tự do chuyển động, càng lợi hại hơn là có thể chế tạo ra nước mắt.

    Nghĩ là, bọn họ ngoài xương cốt là kim loại, nội tạng là máy móc, vẻ bề ngoài thì giống với con người như đúc.

    Nếu như có con người giới tính nam nào lúc này xuất hiện ở đại sảnh này, chắc chắn sẽ ọc máu mà chết, bởi vì hơn 50 người ở đây toàn là những mỹ nữ dung nhan xinh đẹp, thân hình đẹp tuyệt vời, toàn bộ đang lõa thể.

    Tinh Linh nhìn thấy những mỹ nữ đang sắp hành này hài lòng gật đầu nói: “Rất tốt, hoàn toàn không nhìn ra các người là người máy, sau đây các người sẽ bắt đầu học những kiến thức và thói quen sinh hoạt của xã hội con người, và những thay đổi của khuôn mặt. Trong đó, điều thứ nhất là yêu cầu cá người thay đổi cái giọng nói của các người, còn về việc biến thành giọng nói như thế nào, các người có thể lên mạng tra. Nhưng, nhất đinh phải nhớ tìm ra một giọng cùng giọng nữ để học!”

    Hơn 50 mỹ nữ lõa thể kia nghiêm chào, chào theo kiểu quân lễ cung kính nói: “Tuân lệnh!” Mặc dù âm thanh rất có khí thế, nhưng những thân hình đang lõa thể, lại khiến cho người ta cảm thấy kỳ lại.

    Hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác gì, Tinh Linh vui mừng gật đầu: “Được rồi, giải tán, ai nấy tự học.”

     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)