Tiên Lộ Tranh Phong - Full - Duyên Phận

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tiên Lộ Tranh Phong
    Tác giả: Duyên Phận
    Chương 485+486+487: Cướp bóc (p4)

    Nhóm dịch: Đọc Truyện Đêm Khuya
    Nguồn truyen: Metruyen.com
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Chương 485+486+487: Cướp bóc (p4)

    - Ta đã nhìn nhà kho bên kia, riêng hàng hóa trong nhà kho, ngay cả một trăm túi Giới Tử cũng chưa chắc đã chứa được hết, chứ chưa nói tới toàn bộ không gian nhà kho. Có thể cuốn đi một nơi lớn như vậy, chứng tỏ thủ đoạn không gian của người đó thật sự vượt xa người thường. Trước kia chưa từng nghe nói Đường Kiếp có thủ pháp này, nếu như hắn mạnh như vậy, chắc chắn đã sớm dùng rồi. Nếu suy xét về lai lịch lúc trước của hắn, đoán chừng có liên quan tới Vũ Tinh. Vấn đề là hắn không có máu Bạch Hổ thì làm sao có thể phát huy Vũ Tinh đến mức độ này? Điều này thật khó lý giải, nếu như có thể biết rốt cuộc năm đó trong Vạn Thú Viên đã xảy ra chuyện gì thì tốt rồi.



     
    zHiePz thích bài này.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tiên Lộ Tranh Phong
    Tác giả: Duyên Phận
    Chương 485+486+487: Cướp bóc (p5)

    Nhóm dịch: Đọc Truyện Đêm Khuya
    Nguồn truyen: Metruyen.com
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Chia sẻ bởi: BànLong.us †¸.•'´¯)¸.•'´¯)



    Chương 485+486+487: Cướp bóc (p5)

    Lão đại kia ngẫm nghĩ một chút, nói:

    - Tam muội, ngươi thấy thế nào?



     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 485+486+487: Cướp bóc (p6)

    Nguồn: Metruyen
    Share: MTQ Banlong.us
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch dịch Đọc Truyện Đêm Khuya †¸.•'´¯)¸.•'´¯)


    Chương 485+486+487: Cướp bóc (p6)

    Đối mặt với chuyện này, Thiên Thần Cung hạ lệnh cho tất cả các nơi đều phải phòng bị chặt chẽ, tổ chức lên một đội ngũ tu giả cường đại. Nhưng đúng lúc bọn họ chuẩn bị phản kích thì Đường Kiếp lại đột nhiên biến mất, không hề thấy bất kỳ động tĩnh gì.





    Đông Hà châu.

    - Tạm biệt khách quan, hoan nghênh lần sau lại đến!

    Trước cửa hàng Thiên Duyên Giám Bảo, Lưu Lão Tứ một thân áo dài vải xanh, khẽ thở dài dõi theo bóng dáng một vị tu giả đang dần biết mất ở phía khoảng không đối diện.

    Chuyện người đi tới đi lui như thế này Lưu Lão Tứ đã quá quen thuộc. Sau khi tiễn khách, y ước lượng linh tiền trong tay rồi cười ha hả, quay đầu nói với tên tiểu nhị bên trong cửa hàng:

    - Lần mua bán này tiểu tử ngươi làm tốt lắm.

    Nói xong đã lấy ra một đống linh tiền.

    Tên tiểu nhị kia tưởng Lưu Lão Tứ muốn thưởng cho mình, liền vô cùng mừng rỡ.

    Nhưng không ngờ Lưu Lão Tứ lại cất linh tiền đi, sau đó lấy ra một xâu tiền đồng từ cổ tay áo, nói:

    - Ngươi thật sự nghĩ rằng lão tử sẽ thưởng cho ngươi linh tiền à? Đây, năm trăm đồng, đã đủ chưa.

    Tên tiểu nhị kia bất đắc dĩ cúi đầu nói:

    - Ngài lại đùa ta rồi.

    Lưu Lão Tứ cười lớn, nói:

    - Chỉ trêu ngươi chút thôi. Được rồi, được rồi, sắc trời cũng đã muộn, ta nghĩ hôm nay không còn khách nào nữa đâu, thu dọn cửa hàng sớm đi.

    - Ôi!

    Vừa nghe tin được đóng cửa hàng sớm, tên tiểu nhị cảm thấy mình khỏe lên gấp mười lần.

    Lưu Lão Tứ chắp tay ra sau lưng, vừa hát vừa đi tới đằng sau cửa hiệu. Xuyên qua cái ngõ thật dài, Lưu Lão Tứ dừng bước ở trước cửa một ngôi nhà, đây chính là nơi ở của y.

    Lưu Lão Tứ đẩy cửa bước vào, thứ đầu tiên đập vào mắt là một vườn hoa nhỏ, lấp ló sau vườn hoa là một căn phòng nhỏ, phía ngoài ốp đá xanh, thoạt nhìn cũng coi như trang nhã.

    Lưu Lão Tứ chậm rãi bước đến căn phòng kia, đột nhiên y dừng bước, toàn thân trở nên cứng đờ.

    Y khó nhọc ngẩng đầu lên, chỉ thấy ở phía dưới gốc cây trong vườn hoa kia, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một người.

    Người nọ đang ngắm hoa, đưa lưng về phía Lưu Lão Tứ, bình thản giống như đang dạo chơi trong nhà mình.

    - Ngươi… ngươi là ai? Vì sao lại xông vào nhà ta?

    Đầu tiên Lưu Lão Tứ ngây ra một lúc, ngay sau đó liền kinh hãi hô lên, đồng thời bước lùi về phía sau.

    Lúc này, nam tử đứng dưới gốc cây kia mới quay đầu lại, chính là Đường Kiếp.

    Nhìn Lưu Lão Tứ, hắn khẽ mỉm cười, nói:

    - Đừng lùi về sau nữa.

    Nhìn thấy bộ dáng của Đường Kiếp, Lưu Lão Tứ hơi giật mình. Lúc này, chân phải của y đã đạp lên trên mặt đất vườn hoa, ngay sau đó, chỉ thấy một mũi tên nhỏ từ trong lòng đất bỗng phóng vút lên, nhắm thẳng vào lưng y.

    Chuyện lần này xảy ra quá bất ngờ, Lưu Lão Tứ còn chưa kịp định thần thì đã nghe thấy một tiếng keng giòn vang, mũi tên nhỏ kia không đâm vào lưng y mà ngược lại rớt xuống.

    - Chuyện gì vậy?

    Lưu Lão Tứ ngạc nhiên hỏi.

    - Đã bảo ngươi đừng lui mà.

    Đường Kiếp cười hì hì nói:

    - Trong lúc đợi ngươi rảnh rỗi để nói chuyện, ta đã xem qua nhà của ngươi. Lối đi chạy trốn ở dưới phiến đá dưới chân ngươi đã bị ta chặn rồi, vật ấy thật sự là quá thấp kém, nếu tin tức tu giả phải dùng cách này để chạy trốn bị truyền đi, như vậy thật quá mất mặt. Đương nhiên ta cũng thuận tay thả chút lễ vật ở phía trên, đề phòng có người giả vờ ngu với ta.

    Lưu Lão Tứ nhìn Đường Kiếp, lại nhìn vào đoạn tiễn dưới chân, vẻ mặt đau khổ nói:

    - Đường công tử, ngươi cần gì phải làm như vậy.

    - Làm sao? Làm quỷ một thời gian dài, giờ làm người không được sao?

    Đường Kiếp hỏi lại.

    Nghe lời này, vẻ mặt của Lưu lão tứ lại càng khổ sở hơn.

    Y thở dài, sau đó đứng thẳng người lên.

    Khí thế trên người y nhanh chóng biến đổi, hơi thở một con buôn thấp kém ban đầu bị quét sạch, thay vào đó là luồng khí tức hùng vĩ mênh mông.

    Lúc này Lưu Lão Tứ mới nói:

    - Thuộc hạ Bí Đường, Lưu Ngân Hà, bái kiến Đường đại nhân.

    - Đại nhân chỉ là danh hiệu, không cần khách khí, hơn nữa ta vẫn là hậu bối của ngươi.

    - Học vô tiên hậu, đạt giả vi tiên. Đường đại nhân tàn sát Thú Luyện, chém giết Thiên Thần, khí phách này đời ta không ai sánh bằng.

    - Chỉ có thể kính ngưỡng chứ không thể tiếp xúc, đúng không?

    Đường Kiếp hỏi lại.

    Lưu lão tứ cười khổ nói:

    - Là ta thất lễ. Không biết vì sao đại nhân có thể tìm được ta?

    - Dù gì thì ta cũng là người của Bí Đường, mặc dù nói trách nhiệm của ám tử vô cùng to lớn, không thể coi thường nhưng ít nhất thì cũng có chút cơ hội nhiều hơn người khác. Ngươi biết Vương Tuấn Ngạn không?

    Đường Kiếp hỏi.

    - Vương Tuấn Ngạn?

    Nghe thấy tên này, hai mắt của Lưu Lão Tứ sáng lên:

    - Tiểu tử kia giống ta, đều là ám tử Đông Hà, nhưng vận khí của người trẻ tuổi này không tốt, hai năm trước đã bị người của Ưng Đường lừa đi ra, nhưng tên này chạy cũng nhanh, đã chạy thoát ra khỏi Mạc Khâu.

    - Là ta cứu hắn.

    Đường Kiếp trả lời.

    Lúc này Lưu Lão Tứ mới hiểu được nguyên nhân mình bị bại lộ đấy.

    Mười năm lịch luyện mang đến cho Đường Kiếp không chỉ có điểm cống hiến mà còn có thêm nhiều nhận thức và các mối quan hệ, những chuyện này thật ra chỉ là vô tình ảnh hưởng tới Đường Kiếp mà thôi.

    Ví dụ như trong một nhiệm vụ cách đây hai năm trước, lúc ấy Vương Tuấn Ngạn bị Thiên Thần Cung đuổi giết đến mức trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào, chỉ thấy cái chết hiện ra trước mắt thì đột nhiên Đường Kiếp lại xuất hiện cứu y. Y vô cùng biết ơn Đường Kiếp, cho nên đã nói cho Đường Kiếp biết một vài chuyện không nên nói ra, trong số đó có chuyện Lưu lão tứ này.

    Thời khắc này thấy Đường Kiếp xuất hiện, Lưu Lão Tứ biết mình đã gặp phải phiền toái rồi.

    Đương nhiên y vẫn có thể lấy lý do rằng Đường Kiếp không phải là cấp trên của mình để từ chối yêu cầu của hắn. Nhưng lấy thanh danh cùng địa vị của Đường Kiếp hiện giờ, nếu y dám nói lời này, cho dù không bị Đường Kiếp giết chết thì sau khi trở về Tẩy Nguyệt phái cũng sẽ bị dạy dỗ một trận đấy.

    Bởi vậy thời khắc này y cũng chỉ có thể nói:

    - Không biết đại nhân tìm tiểu nhân có gì chỉ bảo?

    Đường Kiếp vung tay áo lên, một cái bàn đá cùng hai chiếc ghế đá lập tức xuất hiện ở giữa hai người, trên mặt bàn còn có thêm một bầu rượu.

    - Ngồi đi.

    Hắn nói:

    - Vừa uống vừa tán gẫu.

    - Vâng.

    Lưu lão tứ cũng chỉ có thể đồng ý.

    Ngồi xuống nói chuyện, không khí khẩn trương dần dần dịu lại.

    Ám tử vốn phục vụ vì môn phái, Lưu lão tứ phụng mệnh ẩn núp ở Mạc Khâu nhiều năm, thật ra vẫn chưa từng có hành động gì to tát, chỉ sưu tập được một vài tin tức địa phương truyền về môn phái. Hiện giờ Đường Kiếp xuất hiện, nhìn từ một góc độ nào đó thì thật ra cũng là khiến y chính thức được phát huy tác dụng của mình.

    Lưu lão tứ cũng hiểu điều này, chỉ là y không muốn cuộc sống vốn yên tĩnh của mình bị cắt đứt, bởi vậy nên lúc đầu hơi có ý chống đối lại. Thời khắc này đã qua ba tuần rượu, suy nghĩ từ từ trở lại quỹ đạo, cũng biết mình là ai, nên làm cái gì, rốt cuộc y cũng cắn răng nói:

    - Nói đi, cần Lưu lão tứ ta làm chuyện gì?

    Nhìn y như vậy, Đường Kiếp cười cười, nói:

    - Cũng không có gì, chỉ là muốn biết thêm một số tin tức. Ta cũng cần biết gần đây nhất, Thiên Thần Cung quyết định dùng những thủ đoạn gì để đối phó ta.

    - Vì chuyện này sao?

    Lưu lão tứ hơi kinh ngạc, nói:

    - Mấy ngày nay đại nhân làm náo loạn nơi này, thiên hạ ai ai cũng biết, có người nào không biết Thiên Thần Cung muốn bắt ngươi nhưng lại không thể bắt được?

    - Người cười cuối cùng mới là kẻ chiến thắng. Thiên Thần Cung bị ta đánh trở tay không kịp đó là bởi vì lúc ấy tinh lực của bọn họ chủ yếu dùng để ngăn ngừa ta chạy trốn, không ngờ ta lại phản công. Theo thời gian trôi qua, bọn họ sẽ lại áp dụng chiến lược mới. Nếu ta không cẩn thận, rất có thể trong vòng tới sẽ chết ở trong tay bọn họ.

    - Thì ra là như vậy, nhưng sự tình liên quan thượng phong, ta cũng không nắm chắc.

    - Không cần ngươi biết kế hoạch cụ thể của bọn họ, chỉ cần biết đại khái hành động của bọn họ là ta có thể tìm ra biện pháp đối phó rồi. Ngoài ra ta còn cần một số tin tức về bổn phái từ ngươi.

    Hiện giờ Đường Kiếp cắt đứt liên lạc với Tẩy Nguyệt phái, nếu hắn muốn lo liệu chu toàn việc Thiên Thần cung, đương nhiên không thể thiếu được sự ủng hộ từ Tẩy Nguyệt phái, bởi vậy khôi phục liên lạc là việc cần giải quyết đầu tiên, đây cũng là nguyên nhân chính khiến hắn tìm tới Lưu lão tứ.

    - Việc này không thành vấn đề, ta sẽ lập tức truyền về tin tức, nói rằng ngươi đang ở chỗ của ta.

    - Nhớ kỹ không được trực tiếp dùng phù lệnh đưa tin, Thiên Thần Cung có bí pháp có thể theo dõi tin tức phù lệnh. Mặc dù không thể biết nội dung trong đó nhưng lại có thể dò ra phương hướng.

    Lưu lão tứ cười nói:

    - Thì ra đại nhân cũng biết chuyện này. Đại nhân yên tâm, việc này chúng ta đã sớm biết, cho nên đã có cách khác để đưa tin tức rồi.

    - Vậy thì tốt rồi. Cảnh giới hiện tại của ngươi thế nào?

    Đường Kiếp hỏi.

    Dù sao y cũng từng trải qua huấn luyện che giấu chuyên nghiệp, bởi vậy, ngay cả thiên nhãn của Đường Kiếp cũng không thể nhìn ra cảnh giới tu vi của y.

    Lưu lão tứ trả lời:

    - Kẻ bất tài này tu luyện bốn mươi năm vẫn chỉ ở kỳ Cửu Chuyển như trước.

    Đường Kiếp vươn một ngón tay chỉ lên trán Lưu lão tứ, nói:

    - Thả lỏng tinh thần, không cần chống cự.

    Lưu lão tứ không dám cãi lời, liền buông lỏng bản thân, tùy ý để cho ý chí của Đường Kiếp tràn vào trong thân thể y.
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 485+486+487: Cướp bóc (p7)

    Nguồn: Metruyen
    Share: MTQ Banlong.us
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch dịch Đọc Truyện Đêm Khuya †¸.•'´¯)¸.•'´¯)


    Chương 485+486+487: Cướp bóc (p7)

    Một lát sau, Đường Kiếp thu tay lại, nói:

    - Thời gian tu luyện của ngươi quá dài, thân thể đã từ thịnh chuyển thành suy, nếu như không có sự tác động từ bên ngoài, e rằng kiếp này khó nhập Khai Thức.

    Lưu lão tứ thở dài, nói:

    - Đúng vậy.

    - Tuy nhiên, nếu có đầy đủ linh dược phụ trợ thì vẫn có thể xong qua đấy, mặc dù không có hy vọng tới Chân Nhân nhưng nếu may mắn, có thể đạt tới đỉnh cao.

    - Muốn như vậy cần phải có rất nhiều tài nguyên.

    Lưu lão tứ lắc đầu nói.

    - Cho nên gặp ta chưa chắc đã là chuyện không may.

    Đường Kiếp vung tay lên, trên mặt bàn đá lập tức xuất hiện vô số bình, lọ.

    - Đây là…

    Lưu lão tứ kinh ngạc nhìn xem, cả người trở nên run rẩy.

    - Xem như đây là lời cảm ơn của ta đi. Làm việc cho ta, ta đảm bảo ngươi sẽ đạt tới Thoát Phàm đỉnh cao.

    Đường Kiếp nói.

    Đối với hắn mà nói, những thuốc này hoàn toàn vô dụng, vốn chỉ là mặt hàng có thể ném vào bên trong lò luyện, hiện giờ lấy ra để có thêm một thuộc hạ trung thành, hiển nhiên là chuyện rất tốt, dù sao Lưu lão tứ cũng chỉ có thể đạt đến Thoát Phàm đỉnh cao mà thôi.

    Về phần Chân Nhân, trừ khi là có vật phẩm quý hiếm có thể cải thiện tư chất như Thiên Niên Yêu Hóa Bạch Liên, nếu không thì đừng hòng mơ tưởng.

    Sau khi được vẽ lên một tương lai tươi sáng, Lưu lão tứ làm việc tích cực hẳn lên.

    Đầu tiên y truyền tin tức của Đường Kiếp về Tẩy Nguyệt Phái, mặc dù bí pháp sử dụng an toàn nhưng tốc độ lại chậm, phải mất tới ba ngày mới có thể báo tin. Sau đó, Lưu lão tứ đi lại xung quanh, dò hỏi xem Thiên Thần Cung định đối phó với Đường Kiếp như thế nào.

    Đúng như Đường Kiếp nói, nếu nắm giữ được bố cục bên ngoài của Thiên Thần Cung là có thể phỏng đoán hành vi và mục đích thật sự của bọn họ. Đương nhiên không thiếu khả năng có thể bố trí nghi trận, nhưng Đường Kiếp không phải là địch quốc, nếu như bố trí nghi trận chỉ để đối phó một tội phạm truy nã thì thật sự là quá mức rồi.

    Cho nên chỉ mất hai ngày, Lưu lão tứ đã điều tra ra đại khái hành động và tình hình của Thiên Thần Cung.

    - Thiên Thần Cung phái Thập Nhị ưng Ưng đường tới đối phó ngươi. Thập Nhị Ưng Ưng đường nổi tiếng là am hiểu việc truy bắt. Cũng may trước đó công tử đều có chuẩn bị, mỗi ngày đều ra ngoài bay một vòng khiến cho bọn họ bỏ đi ý định truy bắt. Nếu không như vậy, chắc chắn Thập Nhị ưng sẽ tìm được chỗ của ta. Thú Luyện Môn thì phái Phong Bất Trí đến hỗ trợ.

    - Hứa Hàn Lăng là ám tử Thú Luyện Môn, sao lại phục vụ cho Thiên Thần Cung? Bọn họ đang tính chuyện gì?

    - Việc này ta không rõ lắm, tuy nhiên giữa các minh phái có ám tử lẫn nhau cũng là chuyện bình thường, dù sao cũng không ai muốn làm lớn chuyện, bên nào đuối lý thì chỉ cần bồi thường một chút là được, ở các tình huống bình thường hầu như là thế.

    - Ngươi nói tiếp đi.

    - Hiện tại Thập Nhị ưng không có động tĩnh gì, nhưng những nơi bị công tử cướp sạch đều đã được Thiên Thần Cung bố trí lại lần nữa. Ở những nơi quan trọng, bọn họ đều thiết kế điểm báo động, sau đó tổ chức lên một đội ngũ tu giả hùng mạnh, trong tay mỗi người đều có một lá bùa truyền tống. Thông qua lá bùa này, bọn họ có thể dễ dàng tiến hành truyền tống đến những nơi cần được trợ giúp. Như vậy, chỉ cần báo động được phát đúng lúc, bọn họ sẽ tới kịp thời. Tuy tiền vốn khá lớn nhưng vì muốn bắt ngươi, Thiên Thần Cung không quan tâm tới vấn đề này.

    - Quả nhiên là như thế.

    Đường Kiếp hừ lạnh một tiếng.

    Hắn không biết Thiên Thần Cung sẽ dùng thủ đoạn gì nhưng bởi vậy mới càng thêm cẩn thận. Nhìn như người can đảm điên cuồng, nhưng sau ba ngày cướp bóc liền hành quân lặng lẽ, quả nhiên đã tránh thoát được thủ đoạn ứng đối của Thiên Thần Cung.

    Nếu như hắn tham lam vẫn muốn tiếp tục, như vậy lúc này chắc chắn đã gặp chuyện xui xẻo rồi.

    - Hiện tại Thiên Thần Cung phòng bị cực kỳ nghiêm mật, không thể tiến hành cướp bóc.

    Sau khi báo cáo tình hình xong, Lưu lão tứ cũng thở dài một hơi. Mấy ngày nay tiếp xúc, rốt cuộc hắn cũng biết Đường Kiếp đang muốn làm cái gì.

    Mặc dù đã cuốn sạch nhà kho thành Ma Vân nhưng mỗi ngày Đường Kiếp đều buồn rầu về chuyện tài nguyên.

    Bởi vì nếu hắn muốn trùng kích Thiên Tâm, chắc chắn phải cần tới một ít dược vật riêng. Mà hiện tại, những thứ thuốc này đã bị Thiên Thần Cung theo dõi nghiêm ngặt, bất cứ kẻ nào dám mua cũng đều bị Thiên Thần Cung điều tra kỹ lưỡng.

    - Ai nói là không thể?

    Đường Kiếp chậm rãi nói:

    - Biết được cách bố trí sẽ tìm ra phương pháp giải quyết.

    - Hả?

    Lưu lão tứ kinh ngạc.

    - Mặc dù truyền tống phù tốt nhưng nó cũng có vấn đề của mình. Nếu khoảng cách của người truyền tống vượt qua trăm dặm thì hầu hết đều xác định được phương hướng truyền tống, như vạn lý phù, tiêu dao phù… Tuy nhiên chúng chỉ có thể chỉ ra một phương hướng trong phạm vi năm trăm dặm mà thôi, ngoài năm trăm dặm thì không ai rõ rốt cuộc đó là địa điểm gì, có loại bùa kém hơn thì còn không thể chỉ ra phương hướng. Một đội ngũ tu giả dùng lá bùa truyền tống để trợ giúp, tuy rằng di chuyển rất nhanh nhưng lại khó nắm giữ điểm rơi xuống. Cho nên bọn họ nhất định phải cần đến một trận pháp giúp bọn họ định vị. Trận pháp này không có quy mô lớn giống như truyền tống trận, nó phải là một trận cực đơn giản, dễ bố trí và tiêu hao ít tài nguyên.

    Nói đến đây, Đường Kiếp khẽ mỉm cười:

    - Mặc dù là hàng tiện nghi rẻ tiền nhưng lại không thể phủ nhận đó vẫn là nơi mấu chốt nhất. Cho nên chỉ cần tìm ra điểm trợ giúp định vị, phá hủy nó giống như hủy diệt truyền tống trận thành Ma Vân, là đội ngũ trợ giúp kia cũng đành phải chịu bó tay rồi.

    Lưu lão tứ trợn mắt há hốc mồm nghe Đường Kiếp nói.

    Đường Kiếp có thể dễ dàng tìm ra sách lược ứng đối Thiên Thần Cung như vậy sao?

    Ngay cả Lưu lão tứ cũng không nhịn được, liền lên tiếng thán phục:

    - Đại nhân thần cơ diệu toán, tại hạ bội phục!

    - Nhưng lần này sẽ khác, một khi bị tập kích, những người đó chắc chắn sẽ không luống cuống tay chân, nửa ngày không biết làm gì như trước nữa, trước tiên bọn họ sẽ phát báo động, cầu viện binh. Cho nên không thể giết người ép nói ra địa điểm truyền tống trận như thành Ma Vân lần đó, nhất định phải tìm ra và phá hủy trận định vị kia trước mới có thể vẹn toàn.

    - Đại nhân nói rất đúng.

    Lưu lão tứ liên tục gật đầu.

    Đường Kiếp lại nói:

    - Chúng ta không được nóng nảy, phải kéo dài thêm mấy ngày nữa. Qua ít ngày nữa, Thiên Thần Cung sẽ cho rằng Đường Kiếp ta không thể xông qua cửa này, sẽ mất đi cảnh giác, đến lúc đó ta có thể ra tay tại Đại Thành.

    - Đại Thành sao?

    - Ừ, Đại Thành!

    Đường Kiếp quả quyết trả lời.

    - Đại Thành khó tấn công, quan trọng là đánh bất ngờ, lúc trước ta chọn thành Ma Vân cũng là vì lẽ đó. Hiện giờ chúng ta muốn đợi tới lúc địch yếu đi, không có ý tấn công, giống như đánh lén một lần nữa, đương nhiên phải chọn Đại Thành rồi.

    - Chúng ta sao?

    Lưu lão tứ rất nhạy bén nhận ra được chữ này.

    - Đúng vậy.

    Đường Kiếp trả lời bằng giọng điệu hiển nhiên:

    - Đại Thành có Thiên Mục, khả năng dịch dung của ta không lừa gạt được. Không vào được thành thì nói gì tới việc công kích? Cho nên việc tìm kiếm và phá hủy điểm định vị phải nhờ vào ngươi rồi. Người ở bên trong hủy diệt điểm định vị, ta ở ngoài liền cường sát tiến vào.

    Lưu lão tứ choáng vàng hỏi:

    - Vậy chẳng phải ta sẽ gặp nguy hiểm sao?

    - Đừng lo.

    Đường Kiếp trả lời:

    - Không cần ngươi ra tay, chỉ cần ngươi làm hai chuyện. Thứ nhất là tìm ra được điểm định vị, thứ hai là mang Y Y tới đó. Chỉ cần ngươi làm tốt hai chuyện này là có thể rời đi, sau khi ngươi rời đi, Y Y mới ra tay, cho nên ngươi rất an toàn.

    Lưu lão tứ hít sâu một hơi, nhìn Đường Kiếp giống như nhìn một kẻ điên.

    Một lúc lâu sau y mới nói:

    - Được rồi, lão phu tin ngươi một lần.

    - À đúng rồi, ngươi làm cho ta một danh sách ghi rõ các ám tử mà ngươi biết.

    - Ngươi muốn làm gì?

    - Đề phòng nếu chẳng may ngươi không cẩn thận chết đi, ta cũng có thể tìm người khác thay ta làm việc.

    Đường Kiếp mỉm cười trả lời.

    - Mẹ nó.

    Lưu lão tứ chửi thầm trong bụng.

    Ba ngày sau, Đại Thành Thiên Thần Cung lại bị cướp sạch.

    Nơi đây không lớn như thành Ma Vân nhưng cũng là một trong những địa phương quan trọng, có một vị Tâm Ma chân nhân và hai vị Linh Hoàn chân nhân trấn thủ.

    Lực lượng phòng ngự tốt như vậy nhưng không ngờ lại không thể ngăn cản công kích của Đường Kiếp. Sau khi hủy điểm định vị, Đường Kiếp thuận lợi tiến công mạnh mẽ vào trong thành.

    Vị Tâm Ma chân nhân kia không thể ngăn cản Đường Kiếp.

    Bởi vì Đường Kiếp đã chiếm được rất nhiều bảo vật tại thành Ma Vân, trong đó không ít những bảo vật bị niêm phong. Đối mặt với vị Tâm Ma chân nhân kia, hắn liên tục ném ra pháp bảo, không lo sợ bị hư hao, bởi vậy vị Tâm Ma chân nhân này mất rất nhiều thời gian để chống đỡ. Lần tiến công này, Đường Kiếp hao phí cực lớn, khiến người ta phải hoa mắt chóng mặt, cuối cùng hắn đã thành công cuốn gọn nhà kho, mang theo cực nhiều pháp bảo rời đi.

    Chuyện này sau đó truyền ra, lại khiến cho cả giới chấn động.

    Sau đó Đường Kiếp cũng không dừng tay, tiếp tục chiến đấu ở khắp nơi, hắn cướp sạch xung quanh, chẳng qua lần này hắn xuống tay ở những thị trấn nhỏ không có Thiên Mục, cho nên không cần tới sự trợ giúp của Lưu lão tứ.

    Mấy ngày này, Đường Kiếp liên tục cướp đoạt ba tòa thành thị, bẩy trấn nhỏ, làm cho Mạc Khâu rơi lệ, Thiên Thần Cung hộc máu.

    Lúc này, Đường Kiếp chính thức trở thành tội phạm cướp bóc hạng nhất trong toàn bộ giới.

    Đường Kiếp cũng không thèm để ý tới điều này, ngược lại còn cảm thấy không tệ.

    Cuộc sống không bị thứ gì trói buộc, hàng ngày tự do cướp bóc thật sự là tốt đẹp!
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 488: Chi Viện (p1)

    Nguồn: Metruyen
    Share: MTQ Banlong.us
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch dịch Đọc Truyện Đêm Khuya †¸.•'´¯)¸.•'´¯)


    Chương 488: Chi Viện (p1)



    Đường Kiếp ngồi bên trong căn thạch ốc màu xanh nhỏ, vận khí bên trong cơ thể, lắng đọng lại ý niệm, tập trung vào giữa tâm phủ, di chuyển tuần hoàn xung quanh, lúc hợp lúc tan, biến hóa thành vô vàn những hình tượng khác nhau. Có long xà hổ báo, có đao thương kiếm kích, có chư thiên tinh la, lại còn có cả núi cao sông dài.

    Đó chính là Thiên Tâm Huyễn Tượng.

    Cũng chính là quá trình quan trọng nhất của người tu hành kết đọng Thiên Tâm.

    Đường Kiếp của ngày hôm nay cuối cùng thì cũng đã có một chút tư chất để đột phá Thiên Tâm.

    Nhưng tiếc rằng những hình tượng này cho dù có biến hóa như thế nào thì cuối cùng cũng sẽ vỡ vụn không thể kết tụ lại được.

    Đường Kiếp cũng không nhụt chí, lúc này hắn vốn dĩ không phải là đang đột phá mà chỉ là thử trước cảm giác một chút mà thôi.

    Vậy nên đột phá Thiên Tâm kỳ thực chỉ là một loại hình luyện tập hoàn toàn mới đối với ý niệm mà thôi.

    Thoát Phàm Cảnh, là một hình thức tập luyện ngưng đọng ý trí đối với tâm ý và thân xác của người tu hành. Trong đó Bách Luyện làm khỏe thân thể, Cửu Chuyển tráng ngũ tạng, Khai Thức có thể khiến cho ý niệm hóa hình, Tam Khô càng khiến cho người tu luyện thoát bỏ Phàm thể trở thành Linh thể.

    Trong quá trình đó, người tu hành thoát khỏi phàm thai máu thịt, nhưng linh hồn ý niệm thì vẫn chưa được thoát phàm, vẫn là linh hồn của một người thường.

    Chính vì thế nên Thiên Tâm chính là quá trình thoát phàm của linh hồn, nhưng không chỉ có mỗi như vậy.

    Vì từ Thiên Tâm trở lên là trực tiếp tới Tử Phủ, đều là những quá trình linh hồn thoát phàm, là một sự tu luyện đối với linh hồn.

    Linh hồn là phần kỳ diệu nhất trong cơ thể của con người, cũng là phần khó tu luyện nhất. Linh Thức, Thiên Tâm, Thần Niệm, rồi cuối cùng là đến Hóa Hồn, Tử Phủ, tất cả đều là sự thể hiện của quá trình tu luyện linh hồn.

    Để so sánh thì Luyện Thể là đơn giản hơn rất nhiều.

    Thời xưa Luyện Thể vốn không có nhiều những chuyện phức tạp như bây giờ, cảnh giới tu luyện thông thường chỉ dừng lại ở phạm vi bên ngoài Khai Thức, Cửu Chuyển là đã được coi là đến đỉnh.

    Những người tu luyện Luyện Thể vốn không cần phải Khai Thức. Thứ nhất là vì bọn họ không tu luyện Thần Thức, thứ hai nữa là vì không tu luyện Linh Thể, Nhục Thể hợp nhất thành Kim Cương, chỉ cần thẳng đường thăng tiến là được. Chính vì thế nên vĩnh viễn cũng chỉ quanh quẩn ở hai cấp độ Bách Luyện và Cửu Chuyển. Đối với bọn họ mà nói thì tu luyện cảnh giới không quan trọng, quan trọng chỉ là dựa vào cảnh giới vô hạn đó để mà rèn luyện bản thân.

    Để mà so sánh thì những người tu luyện Luyện Thể hiện nay vốn bản chất kỳ thực vẫn là Tu Pháp, chỉ có điều là sử dụng một số biện pháp nào đó để mà kiện tráng thân xác của mình lên mà thôi. Tuy biểu hiện là tương đồng nhưng bản chất thì hoàn toàn khác nhau.

    Ví dụ như trường hợp của Vương Tuyệt Diệt cũng là như vậy, cách thức tu luyện của gã không có nhiều sự khác biệt so với những người tu hành khác. Vẫn cần phải đột phá khỏi cảnh giới, nhưng pháp thuật mà gã tu luyện đều chủ yếu nhằm tráng kiện thân thể.

    Ngay cả khi thân nhập Tam Khô, phàm thể đã chết đi thì một thân xác vạm vỡ vẫn thông qua tác dụng của Mật pháp mà được giữ lại, khiến cho linh thể cường tráng hung tợn, sức sống kiên cường dẻo dai. Nếu như để xét về tuổi thọ thì thậm chí Vương Tuyệt Diệt còn vượt xa Thiên Linh Pháp thể của Đường Kiếp, vì gã đã đạt đến cấp độ Kim Cương Thể bất bại.



















    Còn về phần Bành Diệu Long thì càng không phải nói rồi, thực lực của y nhiều lắm cũng chỉ được coi như đạt đến một nửa tiêu chuẩn của người tu hành Luyện Thể, về bản chất mà nói thì vẫn chỉ là tu giả.

    Chỉ có duy nhất Đường Kiếp là tu luyện Thượng cổ mật pháp, Binh Chủ Di Truyền, chính vì thế nên rất khó để đột phá được Khai Thức, ngay cả Thất Tuyệt Môn cũng chưa chắc đã làm được. Trừ phi may mắn gặp được một cơ duyên kỳ ngộ nào đó, nhưng đối với bản thân thể chất của hắn thì mức độ đột phá đó đã sớm chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

    Nguyên nhân chính là vì thời thượng cổ, nguyên liệu tu luyện phong phú, những người tu luyện thời đó chỉ cần phải suy tính xem nên làm thế nào để nhanh chóng sử dụng và lợi dụng được nguồn nguyên liệu phong phú đó. Chính vì thế nên, đường đi nước bước của Binh Chủ vào thời đó chính là thiên hạ đệ nhất kỳ thư. Vì nó đề cập đến mức độ cao nhất lợi dụng nguyên liệu. Chính vì có được tỉ lệ lợi dụng nguyên liệu cao như vậy nên Binh Chủ mới có thể trở thành siêu cấp mãnh nhân vào thời đó.

    Còn đến hiện tại, cùng với sự xuất hiện của Động Thiên Phúc, sự hao tổn sau khi Tiên Đài phát triển mạnh mẽ, sự thu lượm khủng khiếp đã diễn ra trong hàng nghìn năm khiến cho những nguyên liệu trên thế giới này sớm đã chẳng còn được phong phú như trước nữa. Phong trào lợi dụng nguyên liệu để tu luyện Luyện Thể đã giảm mạnh, một hình thức tuu pháp mới có chắt lọc tinh tế hơn xuất hiện, đồng thời trở thành một hệ thống có thể vận hành một thời gian dài đến ngày nay.

    Thân thể của Đường Kiếp có thể một lần nữa tu luyện Thượng Cổ chi đạo đại bộ phận là nhờ có Cửu Tuyệt Tiên Cảnh, sức mạnh của toàn bộ Tiên cảnh để nuôi dưỡng cho một mình hắn, Đường Kiếp, thì mới có được thực lực như vậy. Nếu như không phải vì Hỏa Điểu canh giữ lấy sơn cốc trọng yếu, khó mà có thể lấy được thuốc. Nếu không thì chỉ e là hiện hắn đã sớm thành công tu luyện Kim Cương Thể mà tiến tới Tiên Linh cấp rồi.

    Lúc này khi mà ngưng tụ Thiên Tâm Huyễn Tượng bị thất bại, Đường Kiếp lắc lắc đầu nói:
    - Ngưng kết Tâm Tượng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng khó khăn thực sự lại là Thượng Thể Thiên Tâm, quan sát thiên văn, chẳng trách được rằng có biết bao nhiêu anh hào chỉ dừng bước lại ở cửa Thiên Tâm này.

    Nghe nói rằng mỗi một người kể từ khi tồn tại trên đời này thì đều có những định số được định sẵn cho bản thân mình.

    Tinh La Đại Thiên Giới thì không tin vào vận mệnh thiên định đó. Bởi lẽ trước nay chưa từng có ai có thể bấm đốt ngón tay mà tính toán được những chuyện xảy ra trong quá khứ và sẽ diễn ra trong tương lai.

    Nhưng bọn họ lại tin rằng âm thầm trong đó sẽ tồn tại những năng lượng tương ứng với bản thân mình, đó gọi là thiên phú!

    Thiên phú đó không đơn thuần ám chỉ những việc mà con người có ưu thế để làm tốt, mà là muốn nhấn mạnh về những sức mạnh được ẩn chứa sâu kín, tương hợp với ý trời.

    Những người tu hành đột phá Thiên Tâm là phải tìm cho được sự tương hợp đó, đồng thời để biến nó trở thành sự ngưng tụ Tâm Tượng của chính bản thân mình, để sau cùng hình thành một trái tim của ý niệm.

    Vì được tạo thành bởi Thượng thể thiên ý nên mới có tên gọi là Thiên Tâm!

    Đường Kiếp vốn tinh thông thuật quan sát, hắn vốn cho rằng cho dù Ngưng Tượng không thể làm được thì ít nhất thì những cảm ứng về sự vật cũng có thể có được, nhưng sự thật đã khiến cho Đường Kiếp phải bừng tỉnh.

    Nhưng Đường Kiếp cũng chẳng để tâm tới, độ khó của tu luyện Đạo Sát Ý vốn dĩ chỉ thua Ngưng Tượng có một chút mà thôi. Trong Tê Hà Giới nghìn năm tu luyện lại càng đút kết được vô số những phương pháp để nâng cao năng lực Sát Ý, trong số đó hiệu quả nhất chính là Vấn Thiên Đan.

    Tên của viên đan là Vấn Thiên, có nghĩa là chỉ trời mà hỏi, hỏi cho ra kết quả. Nếu như kết hợp sử dụng với Huyễn Tâm Lộ thì hiệu quả càng tốt hơn.

    Huyễn Tâm Lộ thì Đường Kiếp đã có được rồi, Vấn Thiên Đan hắn cũng chưa từng ngừng tìm kiếm. Hơn nữa với khả năng tài chính như của hắn, thông thường là mua tất cả các món đồ, những thứ mà Đường Kiếp cướp được còn chẳng đủ cho hắn trải nghiệm quan sát mười bảy mười tám lần.

    Nếu như không phải vì bản thân cảm thấy chuẩn bị vẫn chưa được kỹ lưỡng thì chưa biết chừng Đường Kiếp thật sự sẽ thử tiến lên một chút, quan sát Thiên Ý như thế nào rồi tính tiếp.


    - Rút cuộc thì cũng phải tìm cách để có được Ngũ Khí Triều Nguyên Đan.
    Đường Kiếp thở dài nói.

    Ngũ Khí Triều Nguyên Đan là Ngưng Tượng Chi Bảo, lúc thử nghiệm Ngưng Tụ, Đường Kiếp đã cảm nhận được sự khó khăn của việc Ngưng Tụ Ý Niệm. Chỉ dựa vào sức của một mình hắn thì chỉ ngưng tụ một chút xíu ý niệm thôi cũng cảm thấy vô cùng khó khăn, còn muốn ngưng tu cho thành một Huyễn Tượng Thiên Tâm hoàn chỉnh thì độ khó đó có thể tưởng tượng ra là không hề nhỏ.

    Nhưng ở nơi đâu mới tìm ra được Ngũ Khí Truyền Nguyên Đan?

    Giai đoạn sau Ma Vân Thành chi biến, Thiên Thần Cung đã có những cảnh giác đối với mục đích của Đường Kiếp.Tất cả mọi nơi mà cất giữ đan dược trợ giúp cho tu luyện đột phá Thiên Tâm đều được canh giữ một cách nghiêm ngặt. Còn về những lần trộm sau này của Đường Kiếp, đã không còn là vì muốn có được thứ gì đó mà đi trộm cắp, hoàn toàn thực chất là vì muốn trộm nên mới đi trộm. Đối với bản thân Đường Kiếp mà nói thì tác dụng đã còn lớn nữa.

    Đường Kiếp đang nghĩ ngợi thì Lưu lão tứ đẩy cửa bước vào.

    - Đại nhân, có tin tức từ trong phái truyền đến.

    - Nói.
    Đường Kiếp thu lại Tâm Thần rồi nói.

    Chờ đợi từng đấy ngày, cuối cùng thì cũng nhận được tin tức từ bang phái, tinh thần của Đường Kiếp phấn chấn hơn hẳn.

    - Mọi người trong phái biết rõ đại nhân vì muốn bảo vệ Vũ Tinh mới phải lưu lạc tới Mạc Khâu, lại càng hiểu rõ nhưng hành động của ngài trong những ngày qua. Mọi người đều nhận định đại nhân vì muốn bảo vệ lấy Vũ Tinh mà vào sinh ra tử, tinh thần đáng ca ngợi. Phái ta nay đã cử người tới Thiên Thần Cung thương thảo, hy vọng bọn họ có thể nhân nhượng mà tha cho ngài. Nhưng...
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)