HOT  Đô Thị  Q.Trường  Thương Trường Thừa Kế Hai Nghìn Tỷ - 2459 - Hiệp Tưởng

  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 8: Oan gia ngõ hẹp
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Bạch Tiểu Thăng trợn mắt nhìn Ngải Văn, Ngải Văn cũng trợn mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

    Hai người bọn họ, ai cũng không nghĩ tới, bọn hắn lại gặp mặt nhau trong tình huống như vậy.

    - Bạch Tiểu Thăng, anh làm sao lại ở chỗ này!

    Cô gái đứng sau lưng Ngải Văn kêu lên thất thanh.

    Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía cô ta, vậy mà lại là Hứa Phương.

    Lúc này Hứa Phương mặc một bộ màu đen với đôi tất chân màu đen, nhìn qua thì giống như một người lãnh đạo.

    Bạch Tiểu Thăng cũng không biết là tối hôm qua Hứa Phương bị Ngải Văn "Vứt bỏ", nhưng sau đó hắn lại bị người phụ nữ này đảo ngược lại tình thế.

    Ngải Văn theo lệnh cha của hắn đi đến công ty, tăng ca một mình, Hứa Phương liền ở trong phòng làm việc để Ngải Đại công tử hưởng thụ lấy một phen kích thích, vô cùng ướt át .

    Sau đó, Ngải Văn để Hứa Phương làm "Thiếp thân trợ lý" của mình.

    Với chức vụ được Ngải Văn cho, hành động và lời nói của Hứa Phương cũng coi như là khéo léo, nhưng vừa rồi do bất ngờ gặp Bạch Tiểu Thăng trong tình huống như thế này nên có hơi thất lễ.

    Ba người nhìn nhau mắt to trừng mắt nhỏ.

    - Sao vậy, mọi người quen biết nhau à?

    Một người đàn ông trung tuổi đầu hói, mắt hình tam giác hỏi. Đây là cha của Ngải Văn - Ngải Sĩ Lễ.

    Lưu Tấn cấp trên của Bạch Tiểu Thăng cũng có chút bất ngờ nhìn Bạch Tiểu Thăng và Ngải Văn. Hắn thật không nghĩ tới hai bên lại có quan hệ, còn tưởng là quen biết cũ, ánh mắt lập tức có chút sáng lên.

    Theo hắn nghĩ hai bên có quan hệ càng tốt thì càng nhanh hoàn thành dự án này.

    - Đúng vậy, chúng con là người quen cũ!

    Vẻ mặt của Ngải Văn trở lại như bình thường, thậm chí còn gửi cho Bạch Tiểu Thăng một ánh nhìn âm ngoan.

    - Đúng vậy, tôi và Tiểu Ngải tổng, cả hai đều có sâu sắc ấn tượng!

    Lời của Bạch Tiểu Thăng mang đầy ý sâu xa.

    - Ha ha, vậy là tốt rồi.

    Ngải Sĩ Lễ quay người đi thẳng đến vị trí chủ vị, vừa đi vừa nói.

    - Tiểu Ngải, con nên quen biết những người tài giỏi như thế này nhiều một chút, đừng sợ tự hạ thấp mình, đều đem người tài giỏi như thế này đến công ty của chúng ta.

    - Ngải tổng nói đùa, những công ty nhỏ như chúng tôi thì làm gì có người tài ba, làm sao có thể so sánh với Ngải Văn được.

    Lưu Tấn cười nói, đi theo ở phía sau.

    Hai người đều không có chú ý tới, bầu không khí trở rất vi diệu.

    Bạch Tiểu Thăng và Ngải Văn đối mặt, hắn thấy được trong mắt của Ngải Văn có sự hưng phấn.

    Bạch Tiểu Thăng trả lại hắn một nụ cười mang đầy sự khiêu khích.

    Cái tên con ông cháu cha này lại có thể giữ được sự bình tĩnh, xem ra mình đã xem thường hắn! Bạch Tiểu Thăng cảm khái.

    - Nghe nói phương án của bên anh rất tốt.

    Ngải Văn mở đầu câu chuyện.

    - Còn cần anh giúp đỡ nhiều hơn.

    - Tất nhiên sẽ như thế!

    Hai người đều mang mục đích riêng, nở nụ cười, đi đến vị trí của mình.

    - Ngải tổng, đây chính là phó tổng của chúng tôi - Chu Thiên Tỉnh.

    Lưu Tấn hướng Ngải Sĩ Lễ giới thiệu.

    - Ngải tổng.

    Chu Thiên Tỉnh cúi đầu chào hỏi.

    - Ha ha, chúng ta đã gặp qua rồi, Tiểu Chu là nhân viên khá giỏi.

    Ngải Sĩ Lễ khẽ gật đầu.

    Lưu Tấn nở nụ cười, nhìn Chu Thiên Tỉnh nói.

    - Mọi người bàn bạc thế nào, Phan phó tổng có vừa ý không?

    - Vừa ý, vừa ý.

    Chu Thiên Tỉnh tranh thủ thời gian gật đầu, nhìn về phía Phan phó tổng.

    - Ngải tổng, chúng tôi đã cùng nhau thảo luận qua, phương án khá tốt.

    Phan phó tổng lời nói đầy sự công nhận.

    Hai vị tổng giám đốc lần lượt gật đầu.

    - Ông Lưu, nếu dự án đã ổn, giữa trưa chúng ta cùng nhau đi ăn một bữa cơm đi.

    - Ha ha, được! Lần này tôi mời.

    Cả hai vị tổng giám đốc trò chuyện rôm rả, lần này gặp nhau thì mọi chuyện kết thúc thật tốt đẹp.

    Tuy nhiên, Bạch Tiểu Thăng ngồi ở vị trí cũ, cười nhìn Ngải Văn.

    Chuyện này sẽ không đơn giản như thế kết thúc đâu, Bạch Tiểu Thăng đang đợi Ngải Văn ra chiêu.

    Quả nhiên.

    Nãy giờ Ngải Văn đang chăm chú lật xem tài liệu, bỗng nhiên ngẩng đầu nói.

    - Trước tiên hãy từ từ. Ngải tổng, Lưu Tổng, tôi cho rằng phương án này cần phải cần bàn bạc thêm!

    Ngải Sĩ Lễ bất ngờ nhìn con trai mình một chút.

    - Thế à! Vậy con nói xem, chúng ta tới nghe một chút.

    Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh cảm thấy ngạc nhiên.

    - Ngải Văn công tử, ngài không hiểu phương án này ở chỗ nào tôi có thể giải thích ngài nghe?

    Chu Thiên Tỉnh vội vàng nói.

    - Ông?!!

    Ngải Văn vẻ mặt tươi cười nhưng trong lòng âm lãnh liếc Chu Thiên Tỉnh một cái, rồi lại liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

    Mục tiêu của hắn không phải là Chu Thiên Tỉnh.

    Chu Thiên Tỉnh thấy thái độ của Ngải Văn, mặt có chút xấu hổ.

    - Cái phương án này, nhìn tổng thể thì tựa hồ khá ổn.

    Ngải Văn nói với Bạch Tiểu Thăng một cách chậm rãi.

    Tối hôm qua hắn tăng ca cũng tốn một phen công sức, đặc biệt là sáng nay còn tìm nhân viên có chuyên môn trong công ty nghiên cứu qua.

    Nghiên cứu cái gì? Nghiên cứu phương án này.

    Nhưng mà, tên nhân viên kia đối với phương án này lại khen không ngừng. Đây không phải là điều Ngải Văn muốn, cái hắn muốn là mình sẽ đứng trước mặt Ngải Sĩ Lễ thể hiện bản thân.

    Thật không mất công sức ta chuẩn bị, còn có vui mừng ngoài ý muốn!

    Ngải Văn nhìn Bạch Tiểu Thăng một cách đầy thâm ý, khóe miệng xuất hiện một tia ác độc.

    Hôm qua làm hắn mất mặt mũi, hôm nay hắn muốn đòi lại gấp mười lần!

    - Vậy tôi sẽ thẳng thắn nói như sau, phương án căn bản chả đâu vào đâu, số liệu thì không đủ, các kết luận đều theo ý kiến chủ quan.

    Ngải Văn nói một cách lạnh lùng.

    - Các người chỉ có trình độ như thế này, chúng tôi bỏ ra hơn một triệu tiền quảng cáo lại nhận được phương án rách nát như thế này!

    Bộp, Ngải Văn trực tiếp ném tài liệu lên trên mặt bàn.

    Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh giật mình nhìn Ngải Văn.

    Đây là không cho bọn hắn một chút mặt mũi nào.

    Lông mày Ngải Sĩ Lễ có chút nhăn lại.

    - Có chuyện như vậy? Ngải Văn, con nói đều là sự thật.

    Ngải Văn gật đầu, vô cùng tự tin, cười lạnh nói.

    - Chỉ làm số liệu so sánh có sáu tháng, các người liền dám kết luận doanh thu cho cả năm, các loại phân tích trọng điểm tôi đều không thấy, các người thật là có chút vô cùng tự tin nhỉ.

    Số liệu đối với dự án mở rộng, chỉ là một loại tham khảo mà thôi. Tuy nhiên, nếu muốn bắt chẹt người khác mà nói thì nó cũng có thể được dùng đến.

    Chu Thiên Tỉnh vẻ mặt trắng bệch, Lưu Tấn vẻ mặt càng không tốt.

    Thời khắc này Ngải Văn từng bước ép sát.

    - Còn nói các người đã đem tất cả số liệu của một năm ghi nhớ hết, còn tốt hơn dùng máy tính, vậy tôi hỏi bất cứ cái gì các người có thể trả lời được sao??.

    - Đã như vậy, chúng ta liền thử một chút xem, tôi ở chỗ này vừa vặn có một ít số liệu do nội bộ điều tra được, các người có thể trả lời trôi chảy sao?

    Ngải Sĩ Lễ ánh mắt sáng lên, khóe môi nhếch lên.

    Mặc kệ Ngải Văn là cố ý gây chuyện, hay thật sự xem được phương án có vấn đề, người làm cha như hắn đều cảm thấy vui mừng, thậm chí rất thưởng thức, chuẩn bị làm chỗ dựa cho hắn.

    - Ông Lưu, chuyện này là như thế nào đây.

    Ngải Sĩ Lễ nói môt cách chậm rãi.

    - Cái này, ha ha, chúng tôi tất nhiên đối với số liệu trong lòng rõ ràng.

    Lưu Tấn trán lấm tấm mồ hôi, nhìn về phía Chu Thiên Tỉnh.

    - Ông Chu. Dự án này do ông phụ trách, ông cho nói gì đó đi!

    Tôi? Chu Thiên Tỉnh mặt mũi tràn đầy vẻ khổ sở.

    Hắn nói cái rắm, coi như hắn có thật sự điều tra số liệu cũng không thể nào thuộc lòng được hết, đó là điều không có khả năng.

    Hãy để Bạch Tiểu Thăng nói đi.

    Chu Thiên Tỉnh trán đổ đầy mồ hôi, bị ánh mắt bức bách của Lưu Tấn áp chế cúi đầu nhỏ giọng nói.

    - Dự án này là do hắn làm.

    Lưu Tấn sững sờ, lập tức mạnh mẽ nguýt hắn một cái, thật có ý nghĩ muốn giết chết Chu Thiên Tỉnh. Dự án này, hắn cũng biết Chu Thiên Tỉnh sẽ không toàn quyền phụ trách, nhưng thật không nghĩ đến hắn không hề biết gì luôn.

    Nhìn xem trở về tôi làm sao thu thập cậu! Lưu Tấn như muốn nổi điên.

    - Ha ha, phó tổng không hiểu thì cũng không sao.

    Ngải Văn vừa xoay cây bút trên tay vừa giương mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt thật bức người.

    - Tuy nhiên, người làm ra phương án này mà cũng không biết, tôi nghĩ người đó cũng không cần làm công việc này nữa.

    - Phải không? Bạch Tiểu Thăng!
     
    MrazShooters thích bài này.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 9: Số liệu hình người Bạch Tiểu Thăng
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Ánh mắt mọi người đều rơi trên người Bạch Biểu Thăng

    Hoài nghi, trào phúng, cười trên nỗi đau của người khác, chỉ có không có tín nhiệm, một chút cũng đều không có, dù là ông chủ của Bạch Tiểu Thăng, Lưu Tấn.

    Bạch Tiểu Thăng mặt không biểu tình, nhìn xem Ngải Văn.

    - Đây là kế hoạch anh bày ra sao, nếu như ngay cả một chút ngành nghề số liệu anh cũng đều không biết thì….

    Ngải Văn cười nhìn xem Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh,

    - Không thể nào nói nổi.

    Chu Thiên Tỉnh thân thể chấn động, trừng mắt về phía Bạch Tiểu Thăng,

    - Tiểu Ngả hỏi thật hay, Bạch Tiểu Thăng, đây là kế hoạch của cậu sao. Tôi đã nói với cậu như thế nào, nhất định phải nghiêm túc, cẩn thận, việc không kể to nhỏ, tôi cho cậu lớn như vậy quyền hạn, cậu là làm sao làm!

    - Thật là liều lĩnh.

    Lưu Tấn ánh mắt âm trầm, cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

    Ngải Sĩ Lễ ánh mắt hơi quét qua, liền nâng chung trà lên, không nói tiếng nào thưởng thức trà.

    Vị Phan tổng kia cùng với nữ cấp dưới của nàng có chút tiếc nuối, các nàng đối Bạch Tiểu Thăng cảm giác cũng không tệ lắm. Nhưng mà đồng tình thì đồng tình, ngay cả người trong nhà đều như thế, các nàng cũng không có lý do van xin hộ.

    Hứa Phương không nói tiếng nào, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng ẩn ẩn có chút sảng khoái.

    Tường đổ mọi người đẩy, chỉ bất quá đẩy tường còn có người một nhà, Bạch Tiểu Thăng lắc đầu cười một tiếng.

    Bạch Tiểu Thăng cười, mình đã từng cam chịu thấp kém, không có danh dự, không có lựa chọn.

    Nhưng mà hiện tại.

    Tôi đã không còn là tôi ban đầu, tôi không cần lại kiêng kị các người, bất luận kẻ nào!

    Bạch Tiểu Thăng ánh mắt chậm rãi nâng lên, từ bên trên mặt mỗi người đảo qua, trong bình tĩnh mang theo lạnh lùng, thậm chí có một tia chế giễu im ắng.

    - Ánh mắt gì, cậu ta đây là thái độ gì!

    - Tiểu tử này muốn làm gì!

    Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh trừng mắt lên, ánh mắt này của Bạch Tiểu Thăng để bọn họ cảm thấy bị miệt thị.

    Bạch Tiểu Thăng không nhìn bọn họ nữa, ánh mắt của hắn cuối cùng rơi xuống bên trên mặt của Ngải Văn.

    - Cậu nói phải có số liệu chống đỡ?

    Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói ra,

    - Tôi cho cậu số liệu!

    Hồng Liên, đem số liệu tìm ra đây cho tôi. . . Bạch Tiểu Thăng trong lòng lẩm nhẩm

    - Vâng, chủ nhân.

    Hồng Liên giọng rõ ràng, vẫn như cũ không mang theo tình cảm, bất quá tại Bạch Tiểu Thăng nghe thấy, so tại giọng nói của bất kỳ người nào đều êm tai gấp một vạn lần.

    Ngắn ngủi hai giây trầm ngâm, Bạch Tiểu Thăng đã được đến số liệu rõ ràng trong đầu.

    - Trước sáu tháng số liệu đã tại bên trong dự án, tin tưởng Ngải Văn tổng đã rõ ràng.

    Bạch Tiểu Thăng nói, thanh âm trầm ổn mà rõ ràng,

    - Về phần sau sáu tháng, căn cứ báo cáo điều tra của cơ cấu quyền uy 'Ngàn vạn số liệu' và 'X thống kê', trước đó tôi sẽ bắt đầu từ trên mạng, ngành nghề quảng cáo của chúng ta, quảng cáo video, quảng cáo tiêu điểm, quảng cáo full screen, tại trong thành phố tháng sáu bảy tám chín mười tiếp tục tăng cao, tăng trưởng tỉ suất 0. 5, 0. 3, 0. 1, tại tháng mười một, mười hai đến max trị số, phân biệt là 53. 5%, 43. 8% cùng 39. 2%, văn bản, ngày quảng cáo một đường đi xuống, từ 13. 8%, 18. 9% giảm, Tỷ suất giảm theo thứ tự là. . .

    Bạch Tiểu Thăng không nhìn bất luận tài liệu gì, chậm rãi nói.

    Mỗi từng tháng, từng thời kỳ, từng cái số liệu nhỏ bé, hắn đều nói ra được.

    Ngải Văn nhíu mày, nhanh chóng hoạt động máy tính bảng.

    Số liệu trong tay hắn là nội bộ tư liệu của X thống kê, những thứ này có tiền cũng không dễ mua, càng đừng đề cập tới loại nhân viên nhỏ như Bạch Tiểu Thăng.

    Nhưng mà, hễ có số liệu là hoàn toàn tương tự!

    Ngải Văn phát hiện quái lạ, dính đến số liệu X thống kê, Bạch Tiểu Thăng nói không sai chút nào, thậm chí có một ít ngay cả hắn nơi này đều không có!

    Cái này sao có thể, điều đó không có khả năng là thật! Ngải Văn hai mắt trợn tròn xoe.

    Không riêng hắn tất cả mọi người kìm lòng không được nhìn xem màn hình, theo Bạch Tiểu Thăng nói so với.

    Không một sơ hở! Không một sai lầm!

    Đơn giản, không thể tưởng tượng nổi!

    Ngải Văn, Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh, Phan tổng, Hứa Phương, còn có người nữ cấp dưới kia, sắc mặt đều chậm rãi biến hóa, từ kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm, Thậm chí ngay cả Ngải Sĩ Lễ đều để ly xuống, không nháy mắt một chút nhìn chằm chằm màn hình.

    Làm sao làm đến số liệu kỹ càng như thế.

    Không!

    Làm sao có thể có người, đem cả năm số liệu đều nhớ được!

    Tất cả mọi người bị chấn động đến không nói được lời nào.

    Đây quả thực đúng là biến thái!

    Bạch Tiểu Thăng thậm chí càng nói càng nhanh, mới đầu Ngải Văn còn có thể luống cuống tay chân đi theo so sánh, càng về sau, hắn đã làm không được, bởi vì là Bạch Tiểu Thăng tốc độ nói kinh người, hết lần này tới lần khác trật tự còn vô cùng rõ ràng, phân tích càng là cực kỳ xuất sắc.

    Trong phòng toàn bộ chỉ có một giọng nói, giọng của Bạch Tiểu Thăng .

    Có ít số liệu, kinh người, nhưng là có thể từ số liệu bên trong suy diễn kết luận, càng kinh người!

    Ngải Sĩ Lễ ánh mắt dần dần nóng bỏng, nhìn xem Bạch Tiểu Thăng như là thấy được bảo bối.

    Người này tuyệt đối là nhân tài, không, là thiên tài!

    Giờ phải tìm cách, nhất định phải đem về, để tại nho nhỏ Thiên Hải truyền thông, đơn giản là phung phí của trời!

    Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh cũng theo sau kích động lên.

    Vụ này có lẽ có thể thành, cái kia 1 triệu tiền quảng cáo rốt cục cũng có thể tới tay.

    Bạch Tiểu Thăng một người trình bày rốt cục kết thúc, ở đó ngoại trừ Ngải Văn, Hứa Phương, những người khác lộ ra khiếp sợ hoặc nhiều hoặc ít kính nể hoặc là tán thưởng.

    Leng keng.

    Bỗng nhiên, Bạch Tiểu Thăng nghe được từng tiếng vang, giống là âm thanh chuông.

    - Giúp đỡ được đầu tư công ty là công ty con dưới cờ Tập Đoàn Chấn Bắc, hoàn thành phân tích mở rộng hàng năm, thêm năm điểm, ngài hiện ở tích phân giá trị là năm điểm, khoảng cách thăng chức cấp quản lý, còn có chín mươi lăm điểm.

    Hồng Liên nói ra.

    Thêm điểm? !

    Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên.

    Tuyệt đối không nghĩ tới, bản thân lần thứ nhất được điểm , vậy mà khi còn chưa có đi Tập Đoàn Chấn Bắc

    Ngải Văn sắc mặt biến thành khó coi cực độ, con mắt hơi đỏ lên, hắn nhìn chằm chằm số liệu không nói một tiếng.

    Không cam lòng, hắn không cam lòng, loại vấn đề này, loại này làm khó dễ đều có thể bị Bạch Tiểu Thăng cho giải quyết.

    Hắn, không cam lòng!

    Ngải Văn cảm giác, mọi người nhìn Bạch Tiểu Thăng ánh mắt đều lộ ra chấn kinh cùng thưởng thức, cái này không phải hắn muốn, hắn muốn là nhục nhã, hung hăng nhục nhã Bạch Tiểu Thăng.

    - Tôi còn có mấy vấn đề!

    Ngải Văn gọi nói.

    - Mời.

    Bạch Tiểu Thăng làm thủ thế.

    - Giai đoạn mở rộng thứ hai. . .

    Ngải Văn vội vã không nhịn nổi, đem lão nhân viên tìm tới mấy cái thiếu xót liên tiếp đưa ra.

    Bạch Tiểu Thăng trầm ổn tỉnh táo, vụ này liền là hắn làm, mỗi một chỗ đều ngưng tụ tâm huyết của hắn, đối với các phương diện cân nhắc càng là cẩn thận thu thập, rất nhiều chi tiết đồ vật không có viết vào, lại không làm khó được Bạch Tiểu Thăng.

    Một phen đối đáp, Bạch Tiểu Thăng vẫn như cũ trả lời tự nhiên, không nhanh không chậm.

    Ngải Văn đã cái trán thấm xuất mồ hôi hột, giọng nói đều trở nên gấp gáp.

    Bạch Tiểu Thăng nói đến chỗ đúng, thậm chí đem dự án khó hiểu chỗ thiếu sót chỉ ra từng cái một, đồng thời cho đủ đề xuất tốt nhất .

    Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh sắc mặt khó nhìn, những chỗ này không phải là không thể làm càng tốt hơn , chỉ bất quá đám bọn họ tiêu xài đem gia tăng thật lớn một khoản.

    Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt không thay đổi, đem vẻ mặt khó coi như chó đớp cứt của hai người thu hết vào mắt, trong lòng sảng khoái.

    Các người bất nhân, tôi bất nghĩa!

    Tôi muốn để cho các người nhìn một cái, tôi không chỉ có thể thay các người cõng hắc oa*, còn có thể đánh các người đầu rơi máu chảy!

    *:cõng hắc oa: quýt làm cam chịu

    Vụ này là của tôi, tôi liền muốn để nó hoàn mỹ không một tì vết!

    Bạch Tiểu Thăng một người nói liên tục.

    Ngải Sĩ Lễ cũng không phải người ngu, theo Bạch Tiểu Thăng hoàn thiện, hắn nhìn Lưu Tấn ánh mắt càng phát ra băng lãnh.

    - Im ngay!

    Rốt cục, Ngải Văn, Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh nhịn không được, ba người vậy mà trăm miệng một lời rống to.

    Hô xong, ba người ngạc nhiên nhìn nhau.

    - Đi mẹ nó phương án đi?

    Ngải Văn vứt “Đùng" phương án một cái , đứng người lên, khuôn mặt u ám, chỉ vào Bạch Tiểu Thăng điên cuồng,

    - Tiểu tử, hôm qua mày vũ nhục tao, hôm nay nếu muốn cầm đến khoản này vậy liền quỳ xuống cho tao!
     
    MrazShooters thích bài này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)