Thợ săn quái vật

  1. Gantz91

    Gantz91 Bàn Long Chiến Đội

    Tham gia ngày:
    10/10/15
    Bài viết:
    216
    Được thích:
    2,624
    Thời đại vũ trụ tương lai ầm ầm sóng dậy, nhân loại rốt cuộc cũng phá giải được kỹ thuật không gian truyền tống, thế nhưng thời điểm con người truyện tống đến một chỗ khác thì lại phát hiện ra nơi đó cũng không phải là quá khứ hay tương lai, cũng không phải bất luận một mảnh cương vực nào dưới trời sao. . .

    Thế giới Tí hộ sở thần bí, vô số dị sinh vật cường hoành, nhân loại nghênh đón tiến hóa nhảy vọt làm cho người ta nhiệt huyết phải sôi trào, mở ra kỷ nguyên mới sáng chói huy hoàng nhất dưới bầu trời sao.

    "Săn giết sinh vật thần huyết Hắc Giáp Trùng, thu hoạch được thú hồn thần huyết Hắc Giáp Trùng, huyết nhục thần huyết Hắc Giáp Trùng có thể dùng để ăn, ngẫu nhiên thu hoạch được 0 đến 10 điểm Thần gien"

    Bộ này có tên là "Siêu cấp thần cơ nhân", đã được dịch tới chương 1347. Đọc thấy hay nên rảnh rỗi dịch kiếm ít zen. Anh em ai muốn mình theo nhanh bộ này thì ủng hộ mở truyện để mình kiếm ít zen
     
    Last edited by a moderator: 19/12/20
    246congquynh thích bài này.
  2. Gantz91

    Gantz91 Bàn Long Chiến Đội

    Tham gia ngày:
    10/10/15
    Bài viết:
    216
    Được thích:
    2,624
    Chương 1270: Thu hoạch ngoài ý muốn
    “XX, chẳng trách liền ngay cả đến nữ Đại Đế cũng không dám tự mình đi lấy viên Bích Lạc quả kia, ngay cả đến ngư vương đã mở ra mười đạo khóa gien cùng với tên Quỷ Dạ Xoa giảo hoạt nham hiểm đều vừa đối mặt liền đã ngã xuống, thực sự là quá đáng sợ..”

    Hàn Sâm trong lòng vô cùng mừng rỡ vì bản thân đã không có trước tiên đi hái đám quả kia, bằng không thì hiện tại kẻ xui xẻo nói không chừng sẽ chính là hắn.

    Bất quá Hàn Sâm ngẫm lại, nếu liền ngay cả đến Đại Đế và Sinh Vật Thần huyết bạo tẩu cũng không hái được, vậy thì vì cái gì mà nữ Đại Đế kia lại cho rằng một nam nhân nhân loại lại có thể hái xuống được.

    Hàn Sâm ẩn tại trong rừng cây, ánh mắt ngờ vực ngước nhìn tên nam nhân ở trên núi kia, hắn tựa hồ thật sự không biết bay, vẫn đang từ từ trèo lên trên, tốc độ cũng không phải rất nhanh, cũng không biết là do hắn không muốn bò quá nhanh, hay là do bản thân không có năng lực bò nhanh hơn.

    Nữ Đại Đế lúc này vẫn đang đại chiến cùng với ngư vương ở trong hồ, chỉ thấy trong lúc hồ phun trào này thì nữ Đại Đế liền phất tay lên điều khiển Thanh đồng bảo tọa bay lên giữa không trung.

    Chiến lâu như vậy, thế mà quần áo của nàng ngay cả đến một điểm cũng không có ướt, đôi chân thon dài ngồi ở bên trên bảo tọa bằng đồng, thật giống như chưa từng chuyển động vậy.

    Ngư vương lúc này cũng lao ra khỏi hồ nước, đuôi dài giữa không trung phản chiếu lại ánh sáng, trong miệng phun ra một luồng kim quang như triều tịch.

    Chỉ là quang mang quỷ dị do Thanh Đồng bảo tọa cùng đám Thanh Đồng xà kia liền đã có thể chống lại được luồng kim quang như thuỷ triều do ngư vương phun ra.

    Tuy rằng ngư vương trước đó đã bị thương, nhưng mà nữ đế chỉ dựa vào một chiếc bảo tọa bằng đồng thì liền đã có thể cùng ngư vương chiến một trận không phân cao thấp, điều đó vẫn khiến cho Hàn Sâm phải giật mình.

    Mấu chốt nhất chính là, Hàn Sâm không có nhìn thấy khí tức tự thân của nữ Đại Đế, nói cách khác cũng đồng nghĩa với việc bảo tọa bằng đồng này cũng không phải là sức mạnh của bản thân nàng, mà chính là một tồn tại độc lập.

    “Nếu như đúng là như vậy thì đây chẳng phải là nói nữ Đại Đế cùng chiếc bảo tọa bằng đồng này chính là hai cường giả cấp đại đế?”

    Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.

    Bất quá nữ Đại Đế vẫn luôn không có ra tay, chỉ ngồi ở trên Thanh Đồng bảo tọa mà nhìn trận chiến đấu, trong nhất thời thật khó có thể phân ra thắng bại với ngư vương.

    Cùng với nói nữ Đại Đế đang cùng ngư vương chiến đấu thì không bằng cứ nói là nàng đang nhìn về phía người đàn ông đang bò lên trên ngọn núi kia.

    Hàn Sâm cũng đang dõi theo người đàn ông kia, chỉ là người đàn ông kia bò thực sự là quá chậm, khiến cho bản thân Hàn Sâm gấp đến đòi mạng.

    Vậy mà người đàn ông kia lại không có chút giác ngộ nào, vẫn cứ chậm rãi bò hướng về phía đỉnh núi, xem ra nếu như hắn muốn bò lên đến trên đỉnh ngọn núi thì chí ít sẽ phải cần hơn nửa giờ đồng hồ nữa.

    Hàn Sâm ôm một cây đại thụ, hơn nửa người ngâm ở trong nước, chỉ có phần đầu lộ ở bên ngoài, nước trong hồ bị dư ba của trận chiến đẩy ra, khiến cho cả khu vực rừng cây xung quanh đều sắp bị nhấn chìm.

    Đang nhìn người đàn ông kia leo núi thì hắn lại đột nhiên phát hiện có thứ gì đó theo mặt nước đang nhẹ nhàng trôi lại đây, thỉnh thoảng còn lóe lên quang mang màu xanh nhạt.

    Hàn Sâm nhìn kỹ thì thật không ngờ lại chính là viên tùng quả thể mà hắn vừa từ trong đầu của ngư vương móc ra, vật này ở bên trong nước không có chìm xuống, trái lại còn nổi lên, theo sóng nước trôi tới.

    Nó cứ vậy liền trôi đi, lại còn hướng về phía Hàn Sâm bên này mà nhẹ nhàng tiến tới, hơn nữa còn thẳng tắp trôi về phía đầu của Hàn Sâm.

    Hàn Sâm trong lòng rùng mình, tuy rằng khi tùng quả thể bị hắn đào ra thì cũng không có phản ứng gì quá kịch liệt, nhưng mà Hàn Sâm đối với nó vẫn luôn cảnh giác.

    Hắn cẩn thận từng chút một ở trong nước bơi đi, cố đổi sang một vị trí khác, nhưng mà viên tùng quả thể kia vậy mà vẫn cứ nhẹ nhàng trôi về phía hắn.

    “Quả nhiên là có vấn đề!”

    Hàn Sâm ánh mắt lạnh lẽo, đem Thái A Kiếm nắm ở trong tay, nếu như viên tùng quả thể kia dám xông về hắn thì hắn liền sẽ trực tiếp biến thân thành Đế Linh siêu cấp rồi đem viên tùng quả thể này chém nát.

    Ở dưới ánh mắt cảnh giác của Hàn Sâm, viên tùng quả thể dần dần trôi tới trước mặt của hắn, nhưng mà nó lại không có cử động kịch liệt nào, vẫn cứ từ từ trôi về phía Hàn Sâm.

    Hàn Sâm một chiêu liền chém lên tùng quả thể , tùng quả thể nhất thời liền bị chém bay ra xa mấy mét.

    Bởi vì sợ sẽ kinh động đến nữ Đại Đế, cho nên Hàn Sâm cũng không dám làm ra động tĩnh gì quá lớn, cho nên không có dùng nhiều sức.

    Nhưng mà chỉ trong chốc lát sau, viên tùng quả thể liền lại nhẹ nhàng trôi lại, Hàn Sâm liên tục đem nó chém bay đi mấy lần, viên tùng quả thể vẫn cứ như cũ nhẹ nhàng trôi trở về.

    “Lẽ nào viên tùng quả thể này bị móc ra xong, bản thân sẽ không còn sức mạnh nào, vì lẽ đó cho nên đã không còn có cách nào lại mạnh mẽ ký sinh như trước?”

    Hàn Sâm trong lòng thầm nghĩ, hắn cũng không có lại đem viên tùng quả thể chém bay đi nữa.

    Chờ đến lúc viên tùng quả thể kia lại trôi tới trước mặt của Hàn Sâm một lần nữa, Hàn Sâm lần này liền dùng Thái A Kiếm đụng vào nó mấy lần, thấy viên tùng quả thể cũng không có phản ứng gì đặc biệt.

    Hắn liền đưa tay chạm vào viên tùng quả thể kia một cái, tương tự cũng không có xuất hiện phản ứng dị thường nào.

    Hàn Sâm không khỏi có chút ngạc nhiên, liền đem viên tùng quả thể cầm ở trong tay, cẩn thận quan sát phản ứng của nó.

    Tùng quả thể chỉ thoáng lóe lên bích quang một cái, ngoài ra cũng không có điểm dị thường nào khác.

    Những sợi dây leo nhỏ màu trắng đã bị chém đứt lúc nãy cũng đã tan đi, viên tùng quả thể bây giờ nhìn chẳng khác gì một viên bảo thạch màu xanh đẹp đẽ, bản thân còn tỏa ra một lọai quang mang mê người.

    Hàn Sâm dựa vào Động Huyền khí tràng cẩn thận quan sát lấy viên tùng quả thể, phát hiện bên trong nó tồn tại một luồng sinh cơ yếu ớt, thật giống như là một Sinh Mệnh sống.

    Hàn Sâm trong lòng hơi động:

    “Chẳng lẽ nói rằng viên tùng quả thể này chính là hạt giống của Bích Lạc Đằng? Nếu như đúng là hạt giống, vậy thì chính là thứ tốt, quay trở về ta sẽ có thể tự mình trồng ra một cây Bích Lạc Đằng, sau đó đợi cho nó thành thục là được. Bích Lạc quả quý hiếm như vậy, trồng ra được thì khẳng định sẽ không chịu thiệt.”
    Hàn Sâm nghĩ một hồi, đột nhiên lại nhớ tới trên người của Quỷ Dạ Xoa cũng có một viên tùng quả thể, đơn giản liền có thể cùng một chỗ cướp mang về.

    Hàn Sâm đánh giá một lúc, rất nhanh liền phát hiện ra Quỷ Dạ Xoa đã vọt tới trong rừng cây, vừa vặn thuận tiện để cho Hàn Sâm ra tay.

    Hàn Sâm lặng lẽ tiềm hành qua, quả nhiên thấy phần gáy của Quỷ Dạ Xoa cũng có khảm một viên tùng quả thể khác, nhưng mà thời điểm chuẩn bị đào ra thì hắn lại đột ngột nghĩ đến một vấn đề.

    Hiện tại Quỷ Dạ Xoa đang bị tùng quả thể khống chế, nếu như vậy thì liền ngay cả đến việc muốn tự sát để trở về Linh Hồn Chi Thạch cũng không thể, nhưng nếu như hắn đem viên tùng quả thể này lấy ra thì há không phải chính là đã cứu Quỷ Dạ Xoa một mạng sao.

    Nghĩ tới nghĩ lui, Hàn Sâm cảm thấy chuyện như vậy thật không thể làm, chớp mắt một cái lại nghĩ ra được một ý kiến hay.

    Hiện tại Quỷ Dạ Xoa không có chút cảm giác chút nào, ngay cả đến năng lực chống cự cũng không có, vậy cứ trực tiếp đem hắn thu vào bên trong Tuyệt Tình Bình đi.

    Đến lúc lấy tùng quả thể xong, Quỷ Dạ Xoa coi như có muốn tự sát thì cũng sẽ không thể trở về Linh Hồn Chi Thạch được, căn bản không ở cùng một không gian thì hắn tự sát cũng không thể quay trở về.

    Hàn Sâm vô cùng hứng thú muốn biết được nếu như Quỷ Dạ Xoa ở bên trong Tuyệt Tình Bình chết đi thì kết quả sẽ như thế nào.

    Nói làm liền làm, hàn sâm liền trực tiếp đem Quỷ Dạ Xoa đã không còn có chút sức phản kháng nào thu vào bên trong Tuyệt Tình Bình.

    “Bích Lạc quả? Ngươi từ nơi nào lấy được Bích Lạc quả?”

    Hàn Sâm mới vừa đem Quỷ Dạ Xoa thu vào thì Sát Na Nữ đế đã bị thu trước đó vừa nhìn thấy Quỷ Dạ Xoa hôn mê nằm nhoài ở bên cạnh một chút liền nhất thời kinh ngạc hét lên.

    “Bích Lạc quả? Ngươi nói đây chính là Bích Lạc quả?”

    Hàn Sâm kinh ngạc nhìn Sát Na Nữ đế hỏi.

    Hàn Sâm vẫn cứ cho rằng viên quả như lục lạc kia mới chính là Bích Lạc quả, thế mà hiện tại Sát Na Nữ đế vừa nhìn thấy tùng quả thể thì liền trực tiếp gọi ra tên Bích Lạc quả, để trong lòng hắn vừa mừng vừa sợ, nhưng hắn thật sự không dám tin vào lời nói của nàng.

    “Đây có thể nói là Bích Lạc quả, mà cũng có thể nói là không phải.”

    Sát Na Nữ đế nói một câu vừa thật vừa giả, sau đó liền không chịu nói tiếp nữa.
     
  3. Gantz91

    Gantz91 Bàn Long Chiến Đội

    Tham gia ngày:
    10/10/15
    Bài viết:
    216
    Được thích:
    2,624
    Chương 1271: Lam Huyết
    -
    Hàn Sâm còn muốn hỏi lại, nhưng mà nhìn thấy nam nhân kia đã bò lên đến lưng chừng núi, đến gần đám dây leo cứ như Cự Long kia của Bích Lạc Đằng, ánh mắt của Hàn Sâm liền nhất thời bị thu hút, hắn rất muốn biết người đàn ông này đến cùng sẽ dựa vào cái gì mà đi hái Bích Lạc quả..

    Ở dưới ánh mắt chăm chú của Hàn Sâm, nam nhân kia đã đến bên cạnh tử đằng, hắn đưa tay chụp lấy một nhánh tử đằng.

    Hàn Sâm không biết hắn muốn làm gì, đám tử đằng này có sức mạnh không kém gì Sinh Vật Thần Huyết Siêu Cấp bạo tẩu, liền ngay cả đến ngư vương cũng không muốn đánh nhau cùng với đám tử đằng này, vậy mà người đàn ông này lại dám trực tiếp đưa tay bắt lấy chúng, hành động này thật có vẻ hơi điên cuồng.

    Nhưng mà một màn tiếp theo lại khiến cho Hàn Sâm càng thêm giật mình, đám tử đằng sau khi bị nam nhân kia nắm lấy xong thì ngay cả một chút phản ứng cũng không có, thật giống như nó chỉ là một sợi dây leo thực vật bình thường vậy, bị nam nhân nắm lấy leo về phía trước, hoàn toàn không hề nhúc nhích.

    -Sao có thể có chuyện đó?

    Hai mắt Hàn Sâm trừng lớn, không nhịn được dụi dụi con mắt.

    Sự tình xác thực là như thế, nam nhân kia thật sự đã bò đến bên cạnh đám tử đằng, sau đó nắm lấy một sợi tử đằng mà trèo lên trên, tốc độ lúc này trái lại đã nhanh hơn một chút.

    Những sợi tử đằng như rồng kia, đừng nói là quật hắn, liền ngay cả đến nhúc nhích cũng không có một chút, cứ như là chúng đã đi ngủ rồi vậy.

    -Chẳng trách nữ Đại Đế kia lại để cho nam nhân này đi hái bích đằng quả, hắn thật sự là quá trâu bò, chẳng lẽ đám Bích Lạc Đằng này sẽ không thương tổn đến nhân loại hay sao? Như vậy ta chẳng phải cũng sẽ có thể đi hái quả cây được hay sao?

    Nhưng mà Hàn Sâm ngẫm đi ngẫm lại thì cảm thấy khả năng của giả thuyết này cũng không cao lắm, một nhân vật như nữ Đại Đế mà muốn tìm mấy nhân loại thì chẳng phải là quá dễ dàng ư? Nàng tùy tiện đi đến một tòa Tí Hộ Sở, mặc kệ đó có phải là Tí Hộ Sở thuộc bản thân nàng hay không, chỉ cần nàng mở miệng thì sợ rằng đám Dị Linh bên trong liền đồng ý dâng lên một lượng lớn nhân loại bên trong Tí Hộ Sở, cần gì phải phí công sức đi đáp ứng điều kiện của người đàn ông này.

    -Thật là gặp quỷ rồi, một nam nhân nhân lọai, dựa vào cái gì mà có thể khiến cho loại thực vật gien như Bích Lạc Đằng kính trọng như vậy?

    Hàn Sâm thực sự có chút nghĩ không ra được lý do.

    Nữ Đại Đế lúc này cũng đang quan sát nam nhân kia, nhìn thấy đám tử đằng kia đối với nam nhân này không có phản ứng, trong mắt liền xẹt qua vẻ vui mừng.

    Tốc độ tay của người đàn ông leo nhanh hơn chân bò rất nhiều, Hàn Sâm lúc này mới phát hiện ra rằng nam nhân vừa nãy không phải bò không nhanh, mà chính là hết sức chậm, leo lên tử đằng xong thì tốc độ của hắn liền càng lúc càng nhanh, không lâu lắm liền đã bò lên đến trên đỉnh núi, đi tới phía trước viên Bích Lạc quả mà lúc trước ngư vương cùng với Quỷ Dạ Xoa muốn hái xuống kia.

    Ánh mắt của Hàn Sâm cùng nữ Đại Đế liền ngưng tụ ở trên viên Bích Lạc quả kia, ngư vương cùng Quỷ Dạ Xoa không thể hái xuống, không biết liệu nam nhân nhân loại này lại có thể hái xuống được hay không.

    Nam nhân cũng không có như ngư vương cùng Quỷ Dạ Xoa vậy, sốt ruột đi hái Bích Lạc quả, hắn đến trước viên quả liền ngừng lại, để bàn tay duỗi ra, rồi dùng móng tay rạch vào lòng bàn tay của tay còn lại, vẽ ra một vết thương.

    Máu tươi nhất thời liền từ trong miệng vết thương chảy ra, để cho Hàn Sâm nhất thời trợn to hai mắt.

    Nguyên bản Hàn Sâm cứ cho rằng mạch máu của nam nhân này mặc dù là màu lam thì huyết dịch của hẳn vẫn sẽ là màu hồng, dù sao thì tĩnh mạch vốn cũng có màu xanh, một chút tình huống đặc biệt thì biến thành màu lam cũng là chuyện có thể xảy ra.

    Nhưng mà nhìn thấy máu của người đàn ông này xong liền khiến cho Hàn Sâm giật nảy cả mình, máu của hắn vậy mà cũng có màu lam, còn là một loại màu lam trong suốt, một màu lam vô cùng yêu diễm.

    -Lam Huyết... Hàn Kính Chi... Lẽ nào hắn chính là Hàn Kính Chi hay sao?

    Hàn Sâm trợn to hai mắt nhìn theo dòng Lam Huyết chảy ra từ lòng bàn tay của nam nhân, sắc mặt dần trở nên bất định.

    Nam nhân xoay chuyển bàn tay của mình nhỏ lam huyết lên trên Bích Lạc quả.

    Một giọt Lam Huyết vừa nhỏ lên viên Bích Lạc quả kia xong, viên quả này liền bắt đầu có chút run rẩy, sau đó nó cứ như là bọt biển vậy, đem chỗ lam huyết này hút vào, khiến cho màu xanh nguyên bản của nó càng trở nên thêm trong suốt.

    Mãi đến khi chỗ Lam Huyết hoàn toàn biến mất không còn chút tăm hơi thì viên Bích Lạc quả mới đình chỉ run rẩy, nam nhân lúc này mới chậm rãi xòe bàn tay ra đi bắt lấy viên Bích Lạc quả.

    Đột nhiên, một đạo bích quang từ trong cây thụ bắn ra khiến cho Hàn Sâm cùng nữ Đại Đế đều chấn kinh.

    Nhưng mà người đàn ông kia vừa đưa tay chộp một cái, liền tóm lấy đạo bích quang kia, sau đó một cái tay khác vẫn tiếp tục chụp lấy Bích Lạc quả, trực tiếp nắm lấy viên Bích Lạc quả to bằng đầu người kia, hơi dùng sức liền đem Bích Lạc quả cùng cả đám tử đằng phía sau kéo xuống.

    Mà Bích Lạc quả lại không bất kỳ phản ứng nào, liền cứ như vậy mà bị nam nhân này nâng ở trong tay.

    Nữ Đại Đế nhất thời liền vui mừng khôn xiết, nàng hướng về phía nam nhân trên đỉnh núi hô to:

    “Mau đem Bích Lạc quả xuống đây.”

    Nam nhân cũng không do dự liền mang theo Bích Lạc quả một đường trở về.

    Nữ Đại Đế đã không còn có ý muốn tiếp tục tranh đấu cùng ngư Vương, trực tiếp liền điều khiển bảo tọa hướng về phía người đàn ông kia mà phóng đi, chỉ chờ cho hắn thoát ra khỏi phạm vi của cây Bích Lạc Đằng thì nàng liền sẽ lao tới bắt lấy viên Bích Lạc quả kia.

    Ngư vương tựa hồ đã biết bản thân cũng không phải là đối thủ của nữ nhân này, cho nên cũng không có đuổi theo, chỉ ở trong hồ bơi vài vòng, không cam lòng liếc mắt nhìn cây Bích Lạc Đằng trên đỉnh núi, sau đó xoay người bơi về phía giang lộ, tựa hồ đã từ bỏ ý định cướp lấy viên Bích Lạc quả.

    Hàn Sâm trong lòng hoảng sợ, bất kể là ngư vương, Quỷ Dạ Xoa, hay là nữ Đại Đế cùng với nam nhân kia, thì tựa hồ cũng chỉ dám đánh chủ ý lên một viên Bích Lạc quả nhỏ nhất, phía trên vẫn còn có sáu viên quả khác, vậy mà bọn hắn đều không dám chạm đến, từ điều đó đã có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của Bích Lạc Đằng.

    -Đem Bích Lạc quả giao cho ta.

    Nam nhân vừa mới thoát ra khỏi phạm vi của Bích Lạc Đằng thì nữ Đại Đế cũng đã đến khu vực phụ cận nam nhân, muốn bắt lấy viên Bích Lạc quả đang ở trong tay của hắn.

    Nam nhân cũng không có để ý tới nàng, vẫn cứ từ từ bò xuống.

    Trong mắt Nữ Đại Đế liền loé ra một tia tức giận, nhưng mà nàng vẫn nhịn xuống không có phát tác, tiếp tục dõi theo nam nhân đang bò xuống núi.

    -Hiện tại đã có thể giao cho ta rồi chứ?

    Đợi tới lúc nam nhân vừa chạm đất, nữ Đại Đế lúc này mới mặt lạnh mở miệng nói.

    -Vật mà ta muốn đâu?.... Một tay giao tiền một tay giao hàng.

    Nam nhân một tay cầm lấy Bích Lạc quả, một tay đưa về phía nữ Đại Đế.

    Nữ Đại Đế hơi do dự một chút, nhưng vẫn lấy ra một thứ gì đó trong tay nàng.

    Nam nhân bắt được món đồ kia xong, nữ Đại Đế cũng đồng dạng đem viên Bích Lạc quả kia đi, khuôn mặt nàng lộ ra vẻ mừng rỡ, cũng không tiếp tục đi quan tâm đến người đàn ông kia nữa, trực tiếp điều khiển bảo tọa rời đi.

    Hàn Sâm nhìn tình cảnh ấy mà trong lòng cảm thấy kinh ngạc, một nhân vật đáng sợ như nữ Đại Đế, lại có được loại bí bảo như chiếc Thanh Đồng bảo tọa hỗ trợ, thế mà không nghĩ đến việc mạnh mẽ cướp đoạt, lại thành thật cùng nam nhân kia trao đổi, nam nhân có Lam huyết kia tựa hồ so với trong tưởng tượng vừa nãy của Hàn Sâm còn đáng sợ hơn.

    Món đồ mà Nữ Đại Đế trao đổi với nam nhân kia chính là một chiếc lọ làm bằng gỗ, nam nhân thấy nữ đế vừa khuất bóng liền trực tiếp mở ra chiếc bình gỗ, đem miệng bình đổ vào bên miệng, trực tiếp ngửa đầu liền đem thứ ở bên trong nuốt xuống, sau đó liền đem chiếc bình gỗ ở trong tay ném ở trên mặt đất.

    Hàn Sâm rất muốn biết trong chiếc bình gỗ kia rốt cuộc là chứa thứ gì, nhưng đáng tiếc rằng hắn căn bản lại không nhìn thấy được.

    Đột nhiên, người đàn ông kia liền đi về phía rừng cây bên này, khiến cho Hàn Sâm hơi biến sắc, không biết người đàn ông kia có phải là đã phát hiện ra hắn.

    Nam nhân kia đi tới phía trước rừng cây, mắt ở bốn phía nhìn quét qua một vòng, sau đó liền nhíu mày, ánh mắt lại nhìn quét rừng cây thêm một lần nữa, cuối cùng dừng lại tại bụi cỏ mà Hàn Sâm đang ẩn thân.

    -Không nghĩ tới vẫn còn có người biết hàng, đem Bích Lạc quả lưu lại, ngươi có thể sống sót rời đi.

    Nam nhân nhìn bụi cỏ Hàn Sâm ẩn thân, bình tĩnh nói.
    uyết
    ..

    -

    Hàn Sâm còn muốn hỏi lại, nhưng mà nhìn thấy nam nhân kia đã bò lên đến lưng chừng núi, đến gần đám dây leo cứ như Cự Long kia của Bích Lạc Đằng, ánh mắt của Hàn Sâm liền nhất thời bị thu hút, hắn rất muốn biết người đàn ông này đến cùng sẽ dựa vào cái gì mà đi hái Bích Lạc quả..

    Ở dưới ánh mắt chăm chú của Hàn Sâm, nam nhân kia đã đến bên cạnh tử đằng, hắn đưa tay chụp lấy một nhánh tử đằng.

    Hàn Sâm không biết hắn muốn làm gì, đám tử đằng này có sức mạnh không kém gì Sinh Vật Thần Huyết Siêu Cấp bạo tẩu, liền ngay cả đến ngư vương cũng không muốn đánh nhau cùng với đám tử đằng này, vậy mà người đàn ông này lại dám trực tiếp đưa tay bắt lấy chúng, hành động này thật có vẻ hơi điên cuồng.

    Nhưng mà một màn tiếp theo lại khiến cho Hàn Sâm càng thêm giật mình, đám tử đằng sau khi bị nam nhân kia nắm lấy xong thì ngay cả một chút phản ứng cũng không có, thật giống như nó chỉ là một sợi dây leo thực vật bình thường vậy, bị nam nhân nắm lấy leo về phía trước, hoàn toàn không hề nhúc nhích.

    -Sao có thể có chuyện đó?

    Hai mắt Hàn Sâm trừng lớn, không nhịn được dụi dụi con mắt.

    Sự tình xác thực là như thế, nam nhân kia thật sự đã bò đến bên cạnh đám tử đằng, sau đó nắm lấy một sợi tử đằng mà trèo lên trên, tốc độ lúc này trái lại đã nhanh hơn một chút.

    Những sợi tử đằng như rồng kia, đừng nói là quật hắn, liền ngay cả đến nhúc nhích cũng không có một chút, cứ như là chúng đã đi ngủ rồi vậy.

    -Chẳng trách nữ Đại Đế kia lại để cho nam nhân này đi hái bích đằng quả, hắn thật sự là quá trâu bò, chẳng lẽ đám Bích Lạc Đằng này sẽ không thương tổn đến nhân loại hay sao? Như vậy ta chẳng phải cũng sẽ có thể đi hái quả cây được hay sao?

    Nhưng mà Hàn Sâm ngẫm đi ngẫm lại thì cảm thấy khả năng của giả thuyết này cũng không cao lắm, một nhân vật như nữ Đại Đế mà muốn tìm mấy nhân loại thì chẳng phải là quá dễ dàng ư? Nàng tùy tiện đi đến một tòa Tí Hộ Sở, mặc kệ đó có phải là Tí Hộ Sở thuộc bản thân nàng hay không, chỉ cần nàng mở miệng thì sợ rằng đám Dị Linh bên trong liền đồng ý dâng lên một lượng lớn nhân loại bên trong Tí Hộ Sở, cần gì phải phí công sức đi đáp ứng điều kiện của người đàn ông này.

    -Thật là gặp quỷ rồi, một nam nhân nhân lọai, dựa vào cái gì mà có thể khiến cho loại thực vật gien như Bích Lạc Đằng kính trọng như vậy?

    Hàn Sâm thực sự có chút nghĩ không ra được lý do.

    Nữ Đại Đế lúc này cũng đang quan sát nam nhân kia, nhìn thấy đám tử đằng kia đối với nam nhân này không có phản ứng, trong mắt liền xẹt qua vẻ vui mừng.

    Tốc độ tay của người đàn ông leo nhanh hơn chân bò rất nhiều, Hàn Sâm lúc này mới phát hiện ra rằng nam nhân vừa nãy không phải bò không nhanh, mà chính là hết sức chậm, leo lên tử đằng xong thì tốc độ của hắn liền càng lúc càng nhanh, không lâu lắm liền đã bò lên đến trên đỉnh núi, đi tới phía trước viên Bích Lạc quả mà lúc trước ngư vương cùng với Quỷ Dạ Xoa muốn hái xuống kia.

    Ánh mắt của Hàn Sâm cùng nữ Đại Đế liền ngưng tụ ở trên viên Bích Lạc quả kia, ngư vương cùng Quỷ Dạ Xoa không thể hái xuống, không biết liệu nam nhân nhân loại này lại có thể hái xuống được hay không.

    Nam nhân cũng không có như ngư vương cùng Quỷ Dạ Xoa vậy, sốt ruột đi hái Bích Lạc quả, hắn đến trước viên quả liền ngừng lại, để bàn tay duỗi ra, rồi dùng móng tay rạch vào lòng bàn tay của tay còn lại, vẽ ra một vết thương.

    Máu tươi nhất thời liền từ trong miệng vết thương chảy ra, để cho Hàn Sâm nhất thời trợn to hai mắt.

    Nguyên bản Hàn Sâm cứ cho rằng mạch máu của nam nhân này mặc dù là màu lam thì huyết dịch của hẳn vẫn sẽ là màu hồng, dù sao thì tĩnh mạch vốn cũng có màu xanh, một chút tình huống đặc biệt thì biến thành màu lam cũng là chuyện có thể xảy ra.

    Nhưng mà nhìn thấy máu của người đàn ông này xong liền khiến cho Hàn Sâm giật nảy cả mình, máu của hắn vậy mà cũng có màu lam, còn là một loại màu lam trong suốt, một màu lam vô cùng yêu diễm.

    -Lam Huyết... Hàn Kính Chi... Lẽ nào hắn chính là Hàn Kính Chi hay sao?

    Hàn Sâm trợn to hai mắt nhìn theo dòng Lam Huyết chảy ra từ lòng bàn tay của nam nhân, sắc mặt dần trở nên bất định.

    Nam nhân xoay chuyển bàn tay của mình nhỏ lam huyết lên trên Bích Lạc quả.

    Một giọt Lam Huyết vừa nhỏ lên viên Bích Lạc quả kia xong, viên quả này liền bắt đầu có chút run rẩy, sau đó nó cứ như là bọt biển vậy, đem chỗ lam huyết này hút vào, khiến cho màu xanh nguyên bản của nó càng trở nên thêm trong suốt.

    Mãi đến khi chỗ Lam Huyết hoàn toàn biến mất không còn chút tăm hơi thì viên Bích Lạc quả mới đình chỉ run rẩy, nam nhân lúc này mới chậm rãi xòe bàn tay ra đi bắt lấy viên Bích Lạc quả.

    Đột nhiên, một đạo bích quang từ trong cây thụ bắn ra khiến cho Hàn Sâm cùng nữ Đại Đế đều chấn kinh.

    Nhưng mà người đàn ông kia vừa đưa tay chộp một cái, liền tóm lấy đạo bích quang kia, sau đó một cái tay khác vẫn tiếp tục chụp lấy Bích Lạc quả, trực tiếp nắm lấy viên Bích Lạc quả to bằng đầu người kia, hơi dùng sức liền đem Bích Lạc quả cùng cả đám tử đằng phía sau kéo xuống.

    Mà Bích Lạc quả lại không bất kỳ phản ứng nào, liền cứ như vậy mà bị nam nhân này nâng ở trong tay.

    Nữ Đại Đế nhất thời liền vui mừng khôn xiết, nàng hướng về phía nam nhân trên đỉnh núi hô to:

    “Mau đem Bích Lạc quả xuống đây.”

    Nam nhân cũng không do dự liền mang theo Bích Lạc quả một đường trở về.

    Nữ Đại Đế đã không còn có ý muốn tiếp tục tranh đấu cùng ngư Vương, trực tiếp liền điều khiển bảo tọa hướng về phía người đàn ông kia mà phóng đi, chỉ chờ cho hắn thoát ra khỏi phạm vi của cây Bích Lạc Đằng thì nàng liền sẽ lao tới bắt lấy viên Bích Lạc quả kia.

    Ngư vương tựa hồ đã biết bản thân cũng không phải là đối thủ của nữ nhân này, cho nên cũng không có đuổi theo, chỉ ở trong hồ bơi vài vòng, không cam lòng liếc mắt nhìn cây Bích Lạc Đằng trên đỉnh núi, sau đó xoay người bơi về phía giang lộ, tựa hồ đã từ bỏ ý định cướp lấy viên Bích Lạc quả.

    Hàn Sâm trong lòng hoảng sợ, bất kể là ngư vương, Quỷ Dạ Xoa, hay là nữ Đại Đế cùng với nam nhân kia, thì tựa hồ cũng chỉ dám đánh chủ ý lên một viên Bích Lạc quả nhỏ nhất, phía trên vẫn còn có sáu viên quả khác, vậy mà bọn hắn đều không dám chạm đến, từ điều đó đã có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của Bích Lạc Đằng.

    -Đem Bích Lạc quả giao cho ta.

    Nam nhân vừa mới thoát ra khỏi phạm vi của Bích Lạc Đằng thì nữ Đại Đế cũng đã đến khu vực phụ cận nam nhân, muốn bắt lấy viên Bích Lạc quả đang ở trong tay của hắn.

    Nam nhân cũng không có để ý tới nàng, vẫn cứ từ từ bò xuống.

    Trong mắt Nữ Đại Đế liền loé ra một tia tức giận, nhưng mà nàng vẫn nhịn xuống không có phát tác, tiếp tục dõi theo nam nhân đang bò xuống núi.

    -Hiện tại đã có thể giao cho ta rồi chứ?

    Đợi tới lúc nam nhân vừa chạm đất, nữ Đại Đế lúc này mới mặt lạnh mở miệng nói.

    -Vật mà ta muốn đâu?.... Một tay giao tiền một tay giao hàng.

    Nam nhân một tay cầm lấy Bích Lạc quả, một tay đưa về phía nữ Đại Đế.

    Nữ Đại Đế hơi do dự một chút, nhưng vẫn lấy ra một thứ gì đó trong tay nàng.

    Nam nhân bắt được món đồ kia xong, nữ Đại Đế cũng đồng dạng đem viên Bích Lạc quả kia đi, khuôn mặt nàng lộ ra vẻ mừng rỡ, cũng không tiếp tục đi quan tâm đến người đàn ông kia nữa, trực tiếp điều khiển bảo tọa rời đi.

    Hàn Sâm nhìn tình cảnh ấy mà trong lòng cảm thấy kinh ngạc, một nhân vật đáng sợ như nữ Đại Đế, lại có được loại bí bảo như chiếc Thanh Đồng bảo tọa hỗ trợ, thế mà không nghĩ đến việc mạnh mẽ cướp đoạt, lại thành thật cùng nam nhân kia trao đổi, nam nhân có Lam huyết kia tựa hồ so với trong tưởng tượng vừa nãy của Hàn Sâm còn đáng sợ hơn.

    Món đồ mà Nữ Đại Đế trao đổi với nam nhân kia chính là một chiếc lọ làm bằng gỗ, nam nhân thấy nữ đế vừa khuất bóng liền trực tiếp mở ra chiếc bình gỗ, đem miệng bình đổ vào bên miệng, trực tiếp ngửa đầu liền đem thứ ở bên trong nuốt xuống, sau đó liền đem chiếc bình gỗ ở trong tay ném ở trên mặt đất.

    Hàn Sâm rất muốn biết trong chiếc bình gỗ kia rốt cuộc là chứa thứ gì, nhưng đáng tiếc rằng hắn căn bản lại không nhìn thấy được.

    Đột nhiên, người đàn ông kia liền đi về phía rừng cây bên này, khiến cho Hàn Sâm hơi biến sắc, không biết người đàn ông kia có phải là đã phát hiện ra hắn.

    Nam nhân kia đi tới phía trước rừng cây, mắt ở bốn phía nhìn quét qua một vòng, sau đó liền nhíu mày, ánh mắt lại nhìn quét rừng cây thêm một lần nữa, cuối cùng dừng lại tại bụi cỏ mà Hàn Sâm đang ẩn thân.

    -Không nghĩ tới vẫn còn có người biết hàng, đem Bích Lạc quả lưu lại, ngươi có thể sống sót rời đi.

    Nam nhân nhìn bụi cỏ Hàn Sâm ẩn thân, bình tĩnh nói.
     
  4. Gantz91

    Gantz91 Bàn Long Chiến Đội

    Tham gia ngày:
    10/10/15
    Bài viết:
    216
    Được thích:
    2,624
    Chương 1272: Thiên Tru
    ..

    -

    Không nghi ngờ chút nào, nam nhân nhân loại này xác thực đã phát hiện ra hắn, Hàn Sâm cũng không tiếp ẩn nấp không cần thiết nữa, hắn liền từ bên trong bụi cỏ đứng lên, nước liền từ trên áo giáp tích tích chảy xuống.

    “Bằng hữu, ngươi nói cái gì Bích Lạc quả, ta thật sự không hiểu.”

    Hàn Sâm nhìn nam nhân kia nói.

    “Nhân loại?”

    Nam nhân nhìn thấy Hàn Sâm xong thì liền lộ ra một chút vẻ kinh ngạc, hiển nhiên hắn lại không nghĩ tới ở đây vậy mà lại còn có một nhân loại khác.

    “Đều là đồng tộc, mọi việc dễ thương lượng, ta gọi là Hàn Sâm, bằng hữu xưng hô như thế nào?”

    Hàn Sâm nghĩ có thể từ trong miệng nam nhân thần bí này thám thính ra một ít tình báo hay không.

    Nam nhân kia vậy mà lại lạnh lùng hạ mặt tới nói:

    “Ta cùng với nhân loại xưa nay không phải bằng hữu, lại càng không phải là đồng tộc.”

    “Lời này của ngươi thật giống như ngươi không phải là nhân loại vậy.”

    Hàn Sâm nhìn chằm chằm nam nhân nói.

    Nam nhân lạnh lùng nói một câu:

    “Chớ đem ta và đám chủng tộc cấp thấp như các ngươi nhập thành một chỗ, nguyên vốn còn muốn lưu lại cho ngươi một mạng, nhưng đáng tiếc ngươi phí lời nhiều quá”

    Nói xong, nam nhân liền trực tiếp một quyền hướng về phía Hàn Sâm đánh tới, dĩ nhiên chính là dự định muốn trực tiếp động thủ giết người.

    Hàn Sâm không nghĩ tới nam nhân kia nói động thủ liền động thủ, hơn nữa người đàn ông này vậy mà lại nói bản thân không phải là nhân loại, còn đem nhân loại coi thành chủng tộc cấp thấp.

    Nhưng mà Hàn Sâm lại rõ ràng cảm giác được, trên thân nam nhân này chính là một cỗ khí tức nhân loại thuần khiết, tuyệt đối sẽ không sai.

    Hiện tại thật đáng tiếc không có thời gian lại để Hàn Sâm đi cân nhắc nhiều như vậy, nam nhân đấm ra một quyền, thể phách mạnh mẽ đến đáng sợ, nắm đấm mang theo tiếng rít phá không chói tai, xé rách cả không gian, trong nháy mắt liền đã đến trước mặt của Hàn Sâm.

    Hàn Sâm trong mắt lấp lóe huyết quang, hắn đã mở ra Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh chín đạo khóa gien, nắm đấm mang theo huyết quang liền nghênh đón lấy.

    Oành!

    Hàn Sâm chỉ cảm thấy quả đấm của mình như vừa đánh lên một đầu xe lửa đang cao tốc lao tới, thân bất do kỷ lui về phía sau, hai chân trên đất đạp mạnh, nhưng vẫn như cũ không cách nào khiến cho thân thể dừng lại.

    Đá cứng rắn dưới chân bị hai chân Hàn Sâm trực tiếp lê mở, hình thành hai vệt rãnh sâu, Hàn Sâm trên đất trượt dài mấy trăm mét thì mới miễn cưỡng ngừng lại thân hình.

    Mà xương nắm tay của hắn lúc này đã vỡ vụn rồi, liền ngay cả đến xương cánh tay cũng đôi chỗ cũng đã bị chấn đoạn.

    “Sức mạnh thật lớn!”

    Hàn Sâm kinh hãi nhìn nam nhân, cú đấm của nam nhân này cũng không có chứa bất kỳ thuộc tính sức mạnh nào, một đòn vừa rồi chỉ thuần túy dựa vào lực lượng lớn, vậy mà đã có thể cường hãn đến mức độ này rồi, thật sự là khiến cho người ta không thể nào tưởng tượng ra được.

    “Ồ, Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, ngươi là giáo đồ của Huyết Mệnh Giáo ta?”

    Nam nhân khẽ ồ lên một tiếng, tựa hồ như rất ư kinh ngạc.

    “Ngươi là…?”

    Hàn Sâm trong lòng kinh ngạc, lúc trước hắn nghe người đàn ông kia nói rằng bản thân là thành viên của Bộ Đội Đặc Chủng Lam Huyết, vậy thì tại sao bây giờ đã biến thành người của Huyết Mệnh Giáo rồi?

    Nam nhân khẽ mỉm cười, biểu hiện rõ ràng đã hòa hoãn hơn rất nhiều:

    “Ngươi không biết ta cũng là việc bình thường, sợ rằng bây giờ bên trong Huyết Mệnh Giáo cũng đã không còn thánh đồ chân chính. Bất quá ngươi nếu như đã tu luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh thì tất là đệ tử chân truyền của giáo ta, coi như chưa từng thấy thánh đồ chân chính thì cũng phải từng đọc qua kinh điển về mười ba thánh đồ chứ? Ta chính là Thiên Tru một trong mười ba thánh đồ.”

    Nói xong, nam nhân đột nhiên cau mày nói:

    “Ngươi là đệ tử của nhánh nào, tại sao Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh lại yếu đến như vậy?”

    Hàn Sâm trong lòng lóe qua trăm nghìn ý nghĩ, cuối cùng liền quyết định liều một phen, mở miệng nói:

    “Ta là đệ tử của Tần Hoài Chân, lão nhân gia người trước khi chết mới thu ta làm đệ tử, sau đó truyền cho Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, ta đối với sự tình bên trong bản giáo cũng không hiểu biết nhiều cho lắm .”

    “Tần Hoài Chân?”

    Nam nhân cau mày suy tư, một hồi lâu mới tựa hồ nhớ ra việc gì đó:

    “Nguyên lai là Tần Gia, Tần Gia thật không ngờ rằng đã lưu lạc tới mức độ như vậy rồi sao? Vậy mà lại thu lấy một người ngoài làm đệ tử, còn rộng tay truyền cho Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh nữa.”

    Hàn Sâm không nói gì, chỉ tiếp tục nhìn nam nhân, hắn đối với Huyết Mệnh Giáo không biết gì cả, nhiều lời chỉ càng thêm sai, còn không bằng không nói.

    Nam nhân suy nghĩ một chút rồi tiếp tục nói:

    “Người có thể tu luyện huyết thần kinh vốn khó tìm, Tần Gia có thể tìm ra được một người cũng coi như là đã không dễ, ngươi nhận được truyền thừa của Tần Gia, tuy rằng vẫn cònyếu kém, phong hào thánh đồ của Tần Gia vẫn sẽ do ngươi đi kế thừa, chỉ là huyết mạch của ngươi hiện tại còn quá yếu, không đủ để gánh lấy danh xưng thánh đồ này. Cũng may hiện tại có Tí Hộ Sở, ngươi lại tiếp tục truyền thừa thêm mấy đời, chờ đời sau hóa thành Lam Huyết xong thì liền sẽ có thể chân chính thu được danh xưng thánh đồ.”

    Hàn Sâm nghe được liền trong lòng vô cùng kích động, nam nhân tuy rằng chỉ nói mấy câu ngắn ngủi, nhưng lại để cho hắn rõ ra rất nhiều chuyện.

    Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh chính là một công pháp đỉnh cấp có thể cường hóa gien di truyền, một đời sinh ra một đời, sẽ khiến cho đời sau càng ngày càng lớn mạnh.

    Vị truyền nhân Huyền Môn kia cũng đã từng nói rằng đệ tử chân chính của Huyết Thần Giáo vô cùng đáng sợ, đều là những nhân vật khủng bố từ thời đại thượng cổ truyền thừa xuống, tố chất thân thể vượt xa nhân loại bình thường.

    Lại tổng hợp những gì mà nam nhân tự xưng Thiên Tru thánh đồ này từng nói thì cũng liền mang ý nghĩa Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh truyền thừa đại số càng lâu thì huyết dịch liền sẽ biến thành màu lam, đây chẳng phải chính là nói tất cả người có máu màu lam đều chính là những người thừa kế của Huyết Mệnh Giáo hay sao.

    Loại công pháp cổ xưa cần huyết thống cùng thời gian làm thủ đoạn truyền thừa này cũng không phải tùy tiện liền có thể luyện thành, hơn nữa coi như là luyện thành thì uy lực có thể phát huy ra cũng không phải là quá mạnh mẽ.

    Chỗ lợi hại chân chính nhất của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh chính là sức mạnh cùng gien truyền thừa, một đời truyền xuống một đời, đệ tử nếu như là chân chính truyền thừa lâu dài thì sức mạnh xác thực sẽ khủng bố đến một trình độ khó có thể tưởng tượng được.

    Đây chính là vì cái gì mà Hàn Sâm luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, dù cho bản thân đã mở ra chín đạo khóa gien thì thực lực cũng không so với Sinh Vật Thần Huyết Siêu Cấp mở ra chín đạo khóa gien mạnh hơn quá nhiều.

    Bởi vì chuyện này căn bản không phải là chỗ cường hạng chân chính của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, cường giả khủng bố chân chính tu luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh như Thiên Tru, thật không biết là đã truyền thừa được bao nhiêu đời rồi.

    Hàn Sâm tâm niệm lại xoay chuyển :

    “Nếu như mười ba thánh đồ liền cũng đại biểu cho mười ba người thừa kế của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh được truyền thừa từ thời đại thượng cổ xuống, vậy thì Hàn Kính Chi hẳn chính là một trong số những người thừa kế chứ? Hắn cũng có Lam Huyết.”

    Nhưng mà ngẫm lại thì có chút không đúng, Anh Quỷ rõ ràng đã nói rằng Hàn Kính Chi là bị trói đi Huyết Mệnh Giáo, nếu như hắn thật sự là thánh đồ của Huyết Mệnh Giáo thì làm sao có khả năng sẽ có ai dám đi trói hắn?

    Hơn nữa Tần Gia cũng là một nhánh của thánh đồ, tại sao máu của bọn họ lại có màu đỏ, cũng không có chuyển thành màu lam

    Từng cái từng cái nghi vấn ở trong lòng Hàn Sâm bốc lên, trái lại càng khiến cho hắn trở nên càng thêm hồ đồ rồi.

    Bất quá có một chút chỗ Hàn Sâm vẫn có suy đoán, Hàn Kính Chi nếu như đúng là một trong những thánh đồ mà Huyết Mệnh Giáo truyền thừa,vậy thì hắn liền không thể nào là thái gia gia của Hàn Sâm rồi.

    Coi như Hàn gia sau Hàn Kính Chi không có ai lại tu luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh nữa, thì gien truyền thừa sức mạnh của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh cũng sẽ kéo dài thêm mấy đời, chỉ là sẽ từ từ yếu đi mà thôi.

    Dựa theo đạo lý này mà nói thì đến đời này của Hàn Sâm làm sao cũng sẽ phải di truyền được một điểm Lam Huyết mới đúng chứ.

    Coi như Hàn Sâm di truyền không tới thì cha của hắn cũng có thể có một chút Lam Huyết mới đúng chứ.

    Nhưng mà Hàn Sâm biết rõ bản thân và cha hắn đều là hồng huyết, cùng Lam Huyết không có một xu tiền quan hệ, tuyệt đối không thể nào là một mạch thánh đồ truyền thừa của Huyết Mệnh Giáo được.

    Hàn Sâm càng nghĩ càng cảm thấy loạn, Hàn gia thật sự cùng Hàn Kính Chi không có quan hệ, như vậy Hàn gia tại sao lại kỳ quái truyền xuống thánh vật Cửu Mệnh Huyết Miêu của Huyết Mệnh Giáo chứ.

    Nam nhân không biết trong lòng Hàn Sâm bách chuyển thiên hồi, bản thân lại nói:

    “Cũng được, hai viên Bích Lạc quả kia coi như là lễ đưa mắt cho một mạch Đế giả thánh đồ đi.”

    Nói xong, nam nhân liền trực tiếp xoay người rời đi.
     
  5. Gantz91

    Gantz91 Bàn Long Chiến Đội

    Tham gia ngày:
    10/10/15
    Bài viết:
    216
    Được thích:
    2,624
    Chương 1273: Tượng đồng thau
    ..

    -

    Mắt thấy nam nhân kia liền sắp rời đi, Hàn Sâm không nhịn được hỏi một câu:

    “Thiên Tru thánh đồ, bên trong mười ba thánh đồ của giáo ta, có nhánh nào họ Hàn không”

    “Không có, ngươi tốt nhất nhanh rời khỏi nơi này đi….”

    Nam nhân cũng không quay đầu lại đáp.

    Hàn Sâm còn muốn hỏi thêm điều gì lại thấy nam nhân kia đã nhanh chóng mất bóng, điểm thể phách kinh khủng cùng cực kia như trong phút chốc xé rách cả không gian, thuấn di đi xa.

    Hàn Sâm phát hiện ra một vấn đề, nam nhân kia xác thực mạnh mẽ tới cực điểm, liền ngay cả đến thể phách hiện tại của Hàn Sâm cũng không có cách nào chống lại.

    Nhưng mà hắn tựa hồ chỉ là mạnh mẽ đơn thuần, trên người hoàn toàn không có nửa điểm thuộc tính sức mạnh đặc biệt nào.

    Bắt đầu từ lúc hắn bò lên núi lớn, khả năng có thể là thật sự không biết bay, dù sao thì sức mạnh mạnh mẽ thuần túy cũng liền có thể nhảy lên rất cao, thế nhưng cũng khó có thể hoàn toàn thoát khỏi trọng lực ràng buộc.

    “Mười ba thánh đồ đến cùng là những ai? Tần Gia đến cùng có phải là một trong mười ba thánh đồ? Hàn Kính Chi có phải là một trong mười ba thánh đồ….”

    Hàn Sâm trong lòng lóe qua vô số ý nghĩ, nhưng chúng đều rất khó làm sáng tỏ.

    Chính thời điểm Hàn Sâm đang suy tư thì lại đột nhiên cảm giác được một gợn sóng sức mạnh lan tới, nữ Đại Đế vậy mà lại điều động Thanh Đồng bảo tọa bay trở về.

    Hàn Sâm nhất thời trong lòng kêu khổ, cũng liền rõ ràng nam nhân kia tại sao lại bảo hắn phải mau chóng rời đi, chỉ là vừa nãy do có quá nhiều nghi hoặc khiến cho Hàn Sâm không có tinh tế nghĩ ra được nhiều như thế, đã đứng ở chỗ này một lúc, không thể đúng lúc rời đi.

    “Thiên Tru, ngươi lại dám đùa giỡn ta, ta muốn lấy mạng của ngươi!”

    Nữ Đại Đế tựa hồ đang rất giận dữ, bên trên Thanh Đồng bảo tọa còn có thật nhiều mảnh vỡ ngọc bích bị đập nát, xem ra thì nó hẳn thuộc về viên Bích Lạc quả như lục lạc kia rồi.

    Hàn Sâm xoay người liền chạy, nhưng mà đã không còn kịp nữa, nữ Đại Đế tuy rằng nhìn rõ Hàn Sâm cũng không phải là Thiên Tru, nhưng mà nàng cũng không có ý định bỏ qua cho hắn, không tìm được Thiên Tru, nữ Đại Đế rõ ràng đã có chút điên cuồng, muốn đem nộ hỏa trút lên trên người một nhân loại khác là Hàn Sâm.

    Thanh Đồng bảo tọa lăng không bay lên trên không trung trên đỉnh đầu của Hàn Sâm, tốc độ nhanh đến mức liền ngay cả đến Bí Kỹ Phượng Hoàng Phi Thiên cũng không thể né kịp.

    Vô số đầu rắn bằng Đồng liền cuốn về phía người của Hàn Sâm , Hàn Sâm trong lòng giận dữ:

    “XX, cho rằng ta dễ ức hiếp sao? Thiên Tru lừa ngươi, ngươi không đi tìm hắn tính sổ, đem ta ra trút giận thì tính là chuyện gì?”

    Hơi suy nghĩ, Hàn Sâm liền đem Tiểu Thiên Sử cùng với Kỵ Sĩ Phản Nghịch triệu hoán đến bên cạnh mình, đồng thời cũng biến thân thành Cổ Ma Binh, rút ra Phượng Hoàng Thần Kiếm cùng Thái A Kiếm chém về phía bầy rắn.

    Lôi Điện phản nghịch trên người của Kỵ Sĩ Phản Nghịch liền bắn ra quầng sáng để cho dưới chân của tất cả sinh vật xuất hiện một quầng sáng, trên người cũng được phủ lên một tầng Lam Điện mỏng.

    Đám rắn đồng sau khi bị phủ lên quầng sáng cùng với Lôi Điện mỏng xong hành động liền trở nên có chút chậm chạp, sức mạnh cùng tốc độ bị suy yếu, di chuyển trở nên vô cùng không trôi chảy.

    Mà Hàn Sâm cùng với Tiểu Thiên Sử thì ngược lại được tăng cường, hơn nữa công kích đánh ra còn mang theo đặc tính tê liệt của Lôi Điện.

    Bất quá thân thể của đám rắn vảy xanh kia lại bền bỉ không thua gì Sinh Vật Thần Huyết Siêu Cấp bạo tẩu, một chiêu kiếm của Hàn Sâm chém ở phía trên cũng chỉ có thể lưu lại một vết thương, khó có thể trực tiếp đem đầu rắn chặt đứt.

    Nhưng đám rắn đồng này cũng không làm gì được bọn người Hàn Sâm, trong nhất thời cục diện liền lâm vào thế giằng co.

    Nữ Đại Đế lúc này đang trong cơn giận dữ, không tìm được thánh đồ Thiên Tru cũng thôi, nghĩ rằng có thể kiếm ra một nhân loại khác đi trút giận, vậy mà không nghĩ tới tên nhân loại này lại khó chơi đến như vậy, Thanh Đồng bảo tọa trong nhất thời vậy mà lại không bắt được hắn.

    “Đại Đế, chúng ta không thù không oán, ta chỉ là đi ngang qua mà thôi, cần gì phải như vậy. Oan có đầu nợ có chủ, ngươi vẫn là nên đi tìm chính chủ đi, chúng ta liền cứ như vậy thôi nha?”

    Hàn Sâm không có tâm tư gì cùng nữ Đại Đế đi liều mạng.

    Nhân gia chính là Dị Linh, chết còn có thể phục sinh, đối với Hàn Sâm cũng không có điểm tốt nào.

    Hơn nữa nhân gia vừa mới hét lên là bị lừa gạt, Hàn Sâm lúc này lại lấy được hai viên Bích Lạc quả, chỗ tốt đã bắt được vào tay, sao còn muốn đi cùng một vị Đại Đế liều mạng, Hàn Sâm giờ phút này thực sự khó có thể sinh ra chút chiến ý nào.

    Chiếm xong tiện nghi đương nhiên phải nhanh chạy, hiện tại Hàn Sâm chỉ hận chính mình chạy không đủ nhanh, hắn hẳn là phải học theo Thiên Tru thánh đồ mới đúng, tên kia đã sớm biết nữ Đại Đế hễ phát hiện ra bản thân bị lừa xong thì liền nhất định sẽ quay trở về, cho nên mới phải vội vã rời đi như vậy, trước khi đi còn đề tỉnh Hàn Sâm một câu.

    Chỉ là khi đó Hàn Sâm bị quá nhiều nghi hoặc khó khăn quấy nhiễu, trong lúc nhất thời không thể lĩnh hội được ý tứ của Thiên Tru.

    “Nhân loại các ngươi không có tên nào là thứ tốt, trước hết giết ngươi, rồi lại đi tìm tên khốn Thiên Tru kia tính sổ.”

    Nữ Đại Đế lạnh giọng nói.

    Nữ Đại Đế sở dĩ muốn đánh với Hàn Sâm một trận, cũng không phải hoàn toàn là vì muốn hả giận.

    Nàng biết bản thân muốn tìm được Thiên Tru thì sợ rằng không có dễ dàng như vậy, Hàn Sâm xuất hiện ở nơi này, lại là nhân loại giống như Thiên Tru, vậy có thể giữa bọn họ có quan hệ gì, nói không chừng từ chỗ Hàn Sâm sẽ có thể tìm ra một chút manh mối của Thiên Tru.

    Vì lẽ đó mà nữ Đại Đế mới lưu lại Hàn Sâm, cũng không phải là do ngốc nghếch muốn giết chóc cùng phát tiết.

    Thanh Đồng bảo tọa trong lúc nhất thời vậy mà lại không bắt được Hàn Sâm, càng khiến cho nữ Đại Đế thêm nhận định rằng Hàn Sâm cùng Thiên Tru có quan hệ nào đó.

    Nhân loại bên trong Tí Hộ Sở tầng 3 vốn thiếu thực lực mà mạnh như thế vậy thì lại càng ít, nói rằng Hàn Sâm cùng Thiên Tru không có quan hệ gì thì nữ Đại Đế tự nhiên không chịu tin tưởng.

    Mắt thấy đám rắn đồng trong nhất thời khó có thể thu thập được Hàn Sâm, nữ Đại Đế cũng đã có chút mất kiên nhẫn, nàng liền từ trên Thanh Đồng bảo tọa đứng lên.

    Hai chân của nàng cực kỳ thon dài mỹ lệ, cái dáng người cực kỳ cao gầy kia một cách tự nhiên đã mang theo một cổ khí chất nữ vương.

    Một đôi mắt mê hoặc đầy nguy hiểm, lúc này liền hiện ra quang mang quỷ dị, chăm chú nhìn đám rắn đồng đang giao chiến Hàn Sâm.

    Hàn Sâm không có quá nhiều ý định giao chiến, vừa chiến vừa lui, hy vọng có thể mượn tốc độ nhanh mà chạy trốn, nhưng mà tốc độ của Thanh Đồng bảo tọa kia lại cực nhanh, cứ như thuấn di trong hư không vậy, làm sao cũng không thể thoát được.

    Đôi mắt Nữ Đại Đế càng ngày càng sáng lên như bóng đèn vậy, trong chốc lát liền biến thành trắng lóa.

    Ở bên trong màu trắng lóa kia, vậy mà dần dần chiếu rọi ra thân ảnh của Hàn Sâm, chỉ là cùng Hàn Sâm lại có chút khác biệt, thân ảnh kia vậy mà lại là một tượng đồng thau rất giống Hàn Sâm.

    Hàn Sâm đang một bên vừa chiến vừa lui, đột nhiên lại cảm thấy thân thể trầm xuống, vô duyên vô cớ thân thể thật giống như đông cứng lại vậy, cơ thể mất linh, giống như là một con rối vậy.

    Hàn Sâm trong lòng cả kinh, hướng về trên người nhìn lại, phát hiện rất nhiều bộ phận trên người vậy mà đã hóa thành Đồng, đầu tiên là xương, sau đó là huyết nhục, cuối cùng chính là nội tạng cùng với da thịt.

    Hàn Sâm nhìn thấy thân thể của mình càng ngày càng có nhiều bộ phận hóa thành Đồng, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản, trong lòng nhất thời liền cả kinh.

    Lại nhìn thấy đôi mắt quỷ dị kia của nữ Đại Đế, cùng với tượng đồng thau trong đó chiếu rọi ra, Hàn Sâm nhất thời như rõ ràng ra đã phát sinh điều gì.

    Hiểu thì hiểu, nhưng mà sức mạnh của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh cũng không thể ngăn cản được cơ thể của hắn đang dần hóa thành tượng đồng, thân thể càng ngày càng nặng, càng ngày càng cứng, mắt thấy liền nhanh chóng sẽ hóa thành một pho tượng đồng thau giống như thân ảnh ánh xạ trong mắt của nữ Đại Đế vậy.

    “Thật sự cho là ta dễ ức hiếp sao?”

    Mắt Hàn Sâm trở nên lạnh lẽo, trong mắt đột nhiên bốc cháy lên một luồng thánh quang trắng lóa, sau đó lan khắp toàn thân
     
  6. Gantz91

    Gantz91 Bàn Long Chiến Đội

    Tham gia ngày:
    10/10/15
    Bài viết:
    216
    Được thích:
    2,624
    Chương 1274: Thời không chi hợp
    ..

    -

    Sức mạnh của Siêu cấp Đế Linh có thể bỏ qua tất cả tác dụng phụ, vạn pháp đều không ảnh hưởng được.

    Trước đây bất luận là Kim Tệ của Kim Tiễn Thiềm Thừ trấn áp, hay là tác dụng phụ sức mạnh của Đế Linh thì cũng không có cách nào khống chế được siêu cấp Đế Linh thể.

    Hàn Sâm đối với siêu cấp Đế Linh thể vẫn rất có lòng tin, ở trong trạng thái siêu cấp Đế Linh biến thân, thánh quang trắng lóa trải rộng khắp thân thể, để cho thân thể của Hàn Sâm hoàn toàn được thánh quang thẩm thấu.

    Nguyên vốn thân thể đã diễn hóa thành đồng thau, ở dưới thánh quang trấn áp liền tán đi, khôi phục về trạng thái huyết nhục nguyên bản.

    Chỉ là sức mạnh diễn hóa rất cường đại, mặc dù đã biến thân thành trạng thái siêu cấp Đế Linh thì vẫn như cũ cần một ít thời gian mới có thể hoàn toàn khôi phục lại, mà đám rắn đồng kia cũng đã đánh về phía Hàn Sâm lúc này vẫn còn chưa hoàn toàn thoát khỏi Thanh Đồng diễn hóa, thân thể di động bất tiện.

    Tiểu Thiên Sử cùng với Kỵ Sĩ Phản Nghịch một trước một sau lập tức bảo hộ ở bên người Hàn Sâm, chống đỡ thế tiến công của Thanh Đồng Xà, nhưng chỉ có hai bọn chúng, nếu như một bên vừa đánh vừa lui thì liền đã có thể chống đỡ được một quãng thời gian.

    Hiện tại lại phải che chở thêm Hàn Sâm không thể di động, chỉ có thể mạnh mẽ chống lại đuôi rắn của đám Thanh Đồng xà này, nhất thời tình thế tràn ngập nguy cơ.

    Hàn Sâm đang chuẩn bị đem mấy Đế Linh bên mình triệu hoán lại đây, tạm thời giúp hắn chống đỡ một thoáng, để cho thân thể của hắn có đầy đủ thời gian khôi phục lại.

    Nhưng mà lại đột nhiên nghe được một tiếng sóng nước dâng trào, cách đó không xa bên trong giang lộ, một đầu phi ngư màu đỏ vàng phá tan mặt nước lao ra, đồng thời hào quang như thủy triều vọt tới, nhất thời liền đem toàn bộ đám Thanh Đồng xà đang nhằm về phía Hàn Sâm bức lui.

    “Ngư vương?”

    Hàn Sâm trong lòng đại hỉ.

    Phi ngư vương bay đến bầu trời trên đỉnh đầu của Hàn Sâm, thân thể nó như một đám mây lớn che trời vậy, đem Hàn Sâm bao phủ vào bên trong, để cho tất cả công kích của thanh đồng xà đều bị cản lại.

    Nữ Đại Đế nhất thời giận dữ, cặp mắt yêu dị kia liền nhìn về phía ngư vương, trong mắt dần dần chiếu xạ ra thân ảnh của ngư vương.

    Đột nhiên, chỉ nghe từ bên trong đuôi của ngư vương truyền ra một thanh âm vang lên, nguyên bản trên bầu trời thanh minh liền mãnh liệt lỏe lên kim quang, một đám Kim Tệ như mưa xuống, nhất thời ảnh hưởng đến tầm mắt của nữ Đại Đế.

    Hình chiếu ngư vương trong mắt của Nữ Đại Đế nhất thời cũng liền biến mất, ánh mắt của nàng hiển nhiên chỉ có thể ở dưới tình huống không bị che chắn thì mới có phản chiếu ra được tượng đồng thau của địch nhân, nhiều Kim Tệ như mưa rơi xuống đã liên tục đánh gãy ánh mắt của nàng, hình chiếu nhất thời biến mất không còn tăm hơi.

    Kim Tệ coong coong leng keng đánh lên thân của Thanh Đồng xà, sau đó chúng như có lực hút bám lấy thân thể của đám rắn này, một viên hai viên đối với Thanh Đồng xà mà nói thì cũng không có có ảnh hưởng gì, nhưng mà trên người bị bám lấy một đám Kim Tệ liền khiến cho đám Thanh Đồng xà nhất thời chịu ảnh hưởng thật lớn, di động trở nên vô cùng vất vả.

    Trên mặt Nữ Đại Đế lóe qua một tia tức giận, trên người bốc lên một luồng khí tức kinh khủng, mái tóc dài màu đen bay lượn, chỉ thấy nàng đưa tay chộp một cái, nhất thời liền đem một thanh cổ thương bằng Đồng từ bên trong Thanh Đồng bảo tọa rút ra.

    Thanh Đồng cổ thương vừa rút ra, Thanh Đồng bảo tọa liền vặn vẹo lên một cái, đám Thanh Đồng xà cũng liền rút trở về, để cho những viên Kim Tệ trên người rơi xuống.

    Sau khi Thanh Đồng bảo tọa cùng đám Thanh Đồng xà rút về, liền nhanh chóng hóa thành một đầu Thanh Đồng đại xà vừa như long lại vừa như giao, chỉ là nó không có móng vuốt.

    Nữ Đại Đế cầm lấy Thanh Đồng cổ thương trong tay, cưỡi Thanh Đồng đại xà, hướng về phía Hàn Sâm mà giết đến, đám Kim Tệ vẫn đang bị hào quang Thanh Đồng ngăn cản, không thể bắn lên trên thân rắn được.

    Hàn Sâm lúc này vẫn còn ở bên trong đuôi cá, ngư vương liền nhất thời đứng mũi chịu sào, trong miệng bắn ra một luồng kim quang, muốn ngăn cản nữ Đại Đế lại.

    Thanh Đồng cổ thương trong tay Nữ Đại Đế ưỡn một cái, mang theo hào quang kinh thiên, trực tiếp liền đâm thủng vầng kim quang như thuỷ triều kia đánh tới, trong phút chốc liền đã đâm tới đầu của ngư vương.

    Hàn Sâm ở bên trong đuôi cá, hai tay ôm lấy Tiểu Thiên Sử, trong chớp mắt đôi môi cả hai tương giao, quang mang kỳ dị liền đem cả hai triệt để vây lấy, hai lần hợp thể biến thân.

    Trong khoảnh khắc mà Thanh Đồng cổ thương sắp đâm tới đỉnh đầu ngư vương, chỉ thấy một đạo cường quang bắn ra, đánh vào bên trên Thanh Đồng cổ thương, nhất thời liền đem Thanh Đồng cổ thương đánh lệch sang một bên, không thể đâm trúng ngư vương.

    Cũng đồng thời, Hàn Sâm lúc này lưng mọc hai cánh trắng, đỉnh đầu đội vòng hào quang thiên sứ màu vàng cũng đã đứng ở trên đỉnh đầu của ngư vương, nắm chặt lấy Thiên Sử Chi Kiếm bị va trở về.

    “Giết!”

    Hàn Sâm quát lên một tiếng lớn, phía dưới ngư vương liền vẫy cái đuôi to lên một cái, nhất thời hóa thành một mảnh kim Xích Hà quang đánh về phía nữ Đại Đế.

    Hàn Sâm hai mắt tựa như điện, Thiên Sử Chi Kiếm trong tay nắm thật chặt, khí tức trên người không ngừng bốc lên.

    Khuôn mặt Nữ Đại Đế vẫn lạnh lùng nghiêm nghị, Thanh Đồng đại xà dưới trướng cũng đồng thời nhằm về phía đại ngư, mà Thanh Đồng cổ thương trong tay nữ Đại Đế thì đã ngưng tụ ra một luồng quang mang quỷ dị, chỉ về phía Hàn Sâm.

    Kim quang cùng với thanh hồng quang ở trên trời giao chiến kịch liệt, đồng thời còn có cả tiếng kiếm thương giao kích truyền ra, âm vang như sét đánh.

    Chỉ thấy hai luồng quang mang ở trên không trung liên tục giao kích, nơi chúng đi qua thì núi đá đổ nát, sông ngòi chảy ngược, từng gốc từng gốc đại thụ cao mấy chục mét bị ánh kiếm cùng với dư âm thương mang xẹt qua, nhất thời đã bị chặt đứt tận gốc một đám lớn.

    Đại địa rạn nứt, Vân Hải vỡ tan, thiên địa biến sắc, liền ngay cả đến hư không cũng chỗ chỗ bị hai luồng sức mạnh kinh khủng kia xé rách, loạn lưu va chạm hình thành bão táp, thế giới một mảnh cảnh tượng tận thế.

    Nữ Đại Đế lại có thể cùng Hàn Sâm đánh hòa nhau lúc này, Hàn Sâm sau khi cùng với thiên sứ hợp thể xong thì hắn dù chỉ có chín đạo khóa gien thì cũng đã có thể chống lại Đại Đế có mười đạo khóa gien, sức mạnh đặc biệt khủng bố.

    Hiện tại gien Siêu Cấp Thần huyết của Hàn Sâm đã sắp đầy, cho nên thời gian mà hắn có thể cùng thiên sứ hợp thể đã trở nên rất dài.

    Thế nhưng bất luận thời gian có dài như thế nào thì chung quy vẫn có lúc kết thúc, Hàn Sâm cũng không phải kẻ hiếu chiến.

    Chỉ là hắn lúc này lại hoàn toàn không có ý muốn rút đi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt.

    Cưỡi ngư vương cùng nữ Đại Đế điên cuồng đại chiến, kiếm trong tay dần dần bắt đầu vặn vẹo.

    Thời gian gia tốc cùng xuyên qua không gian làm sao kết hợp, Hàn Sâm nghiên cứu đã rất lâu, trong lòng sớm có rất nhiều phương án, chỉ là vẫn không có chủ ý chắn chắn, đến cùng là phải sử dụng loại phương án nào thì mới thích hợp nhất.

    Trong trận chiến này, nhìn thấy thương pháp của nữ Đại Đế đã để cho Hàn Sâm kiên định đưa ra một lựa chọn, trong chiến đấu điên cuồng bắt đầu kết hợp hai loại sức mạnh này lại.

    Lý luận tri thức Hàn Sâm đã thôi diễn qua vô số lần, thiếu hụt chỉ là kết hợp chân chính.

    Mà hiện tại Hàn Sâm trong lòng lại có một loại cảm giác kỳ dị, linh cảm bản thân lần này nhất định sẽ có thể thành công.

    Sức mạnh thời gian cùng với không gian đồng thời ở trong thân thể Hàn Sâm ngưng tụ, bắt đầu chỉ là tự đi con đường của mình, nhưng mà dần dần, hai loại sức mạnh liền giao hòa làm một thể.

    Hai mắt Nữ Đại Đế hiện ra quang mang quỷ dị, nơi vừa nhìn đến thì mũi thương liền nhắm về điểm đó, phảng phất cứ như điều khiển Thanh Đồng cổ thương cũng không phải hai tay của nàng, mà chính là đôi mắt yêu dị kia.

    Ngư vương biến thành kim quang cùng Thanh Đồng đại xà biến thành thanh hồng quang cũng ở trên bầu trời không ngừng giao kích, chỗ kim quang cùng thanh quang khủng bố đi qua, núi cao liền bị phá hủy, khu vực trong vòng mười dặm lúc này đã trở thành một mảnh phế tích.

    Đột nhiên, Hàn Sâm lệnh cho ngư vương ngừng lại, bởi vì ở phía trước nữa đã là ngọn núi mà Bảo Nhi cùng Tần Huyên ẩn thân nếu như cứ tiếp tục xông tới thì dù cho Bảo Nhi có thể tự vệ, nhưng Tần Huyên chắc chắn sẽ phải chết.

    “Vậy liền cứ ở ngay đây đi.”

    Hai mắt Hàn Sâm nhìn chằm chằm về phía nữ Đại Đế, một luồng sức mạnh đáng sợ ở trong thân thể hắn bắt đầu ngưng tụ.
    Chương 1274: Thời không chi hợp

    ..

    -

    Sức mạnh của Siêu cấp Đế Linh có thể bỏ qua tất cả tác dụng phụ, vạn pháp đều không ảnh hưởng được.

    Trước đây bất luận là Kim Tệ của Kim Tiễn Thiềm Thừ trấn áp, hay là tác dụng phụ sức mạnh của Đế Linh thì cũng không có cách nào khống chế được siêu cấp Đế Linh thể.

    Hàn Sâm đối với siêu cấp Đế Linh thể vẫn rất có lòng tin, ở trong trạng thái siêu cấp Đế Linh biến thân, thánh quang trắng lóa trải rộng khắp thân thể, để cho thân thể của Hàn Sâm hoàn toàn được thánh quang thẩm thấu.

    Nguyên vốn thân thể đã diễn hóa thành đồng thau, ở dưới thánh quang trấn áp liền tán đi, khôi phục về trạng thái huyết nhục nguyên bản.

    Chỉ là sức mạnh diễn hóa rất cường đại, mặc dù đã biến thân thành trạng thái siêu cấp Đế Linh thì vẫn như cũ cần một ít thời gian mới có thể hoàn toàn khôi phục lại, mà đám rắn đồng kia cũng đã đánh về phía Hàn Sâm lúc này vẫn còn chưa hoàn toàn thoát khỏi Thanh Đồng diễn hóa, thân thể di động bất tiện.

    Tiểu Thiên Sử cùng với Kỵ Sĩ Phản Nghịch một trước một sau lập tức bảo hộ ở bên người Hàn Sâm, chống đỡ thế tiến công của Thanh Đồng Xà, nhưng chỉ có hai bọn chúng, nếu như một bên vừa đánh vừa lui thì liền đã có thể chống đỡ được một quãng thời gian.

    Hiện tại lại phải che chở thêm Hàn Sâm không thể di động, chỉ có thể mạnh mẽ chống lại đuôi rắn của đám Thanh Đồng xà này, nhất thời tình thế tràn ngập nguy cơ.

    Hàn Sâm đang chuẩn bị đem mấy Đế Linh bên mình triệu hoán lại đây, tạm thời giúp hắn chống đỡ một thoáng, để cho thân thể của hắn có đầy đủ thời gian khôi phục lại.

    Nhưng mà lại đột nhiên nghe được một tiếng sóng nước dâng trào, cách đó không xa bên trong giang lộ, một đầu phi ngư màu đỏ vàng phá tan mặt nước lao ra, đồng thời hào quang như thủy triều vọt tới, nhất thời liền đem toàn bộ đám Thanh Đồng xà đang nhằm về phía Hàn Sâm bức lui.

    “Ngư vương?”

    Hàn Sâm trong lòng đại hỉ.

    Phi ngư vương bay đến bầu trời trên đỉnh đầu của Hàn Sâm, thân thể nó như một đám mây lớn che trời vậy, đem Hàn Sâm bao phủ vào bên trong, để cho tất cả công kích của thanh đồng xà đều bị cản lại.

    Nữ Đại Đế nhất thời giận dữ, cặp mắt yêu dị kia liền nhìn về phía ngư vương, trong mắt dần dần chiếu xạ ra thân ảnh của ngư vương.

    Đột nhiên, chỉ nghe từ bên trong đuôi của ngư vương truyền ra một thanh âm vang lên, nguyên bản trên bầu trời thanh minh liền mãnh liệt lỏe lên kim quang, một đám Kim Tệ như mưa xuống, nhất thời ảnh hưởng đến tầm mắt của nữ Đại Đế.

    Hình chiếu ngư vương trong mắt của Nữ Đại Đế nhất thời cũng liền biến mất, ánh mắt của nàng hiển nhiên chỉ có thể ở dưới tình huống không bị che chắn thì mới có phản chiếu ra được tượng đồng thau của địch nhân, nhiều Kim Tệ như mưa rơi xuống đã liên tục đánh gãy ánh mắt của nàng, hình chiếu nhất thời biến mất không còn tăm hơi.

    Kim Tệ coong coong leng keng đánh lên thân của Thanh Đồng xà, sau đó chúng như có lực hút bám lấy thân thể của đám rắn này, một viên hai viên đối với Thanh Đồng xà mà nói thì cũng không có có ảnh hưởng gì, nhưng mà trên người bị bám lấy một đám Kim Tệ liền khiến cho đám Thanh Đồng xà nhất thời chịu ảnh hưởng thật lớn, di động trở nên vô cùng vất vả.

    Trên mặt Nữ Đại Đế lóe qua một tia tức giận, trên người bốc lên một luồng khí tức kinh khủng, mái tóc dài màu đen bay lượn, chỉ thấy nàng đưa tay chộp một cái, nhất thời liền đem một thanh cổ thương bằng Đồng từ bên trong Thanh Đồng bảo tọa rút ra.

    Thanh Đồng cổ thương vừa rút ra, Thanh Đồng bảo tọa liền vặn vẹo lên một cái, đám Thanh Đồng xà cũng liền rút trở về, để cho những viên Kim Tệ trên người rơi xuống.

    Sau khi Thanh Đồng bảo tọa cùng đám Thanh Đồng xà rút về, liền nhanh chóng hóa thành một đầu Thanh Đồng đại xà vừa như long lại vừa như giao, chỉ là nó không có móng vuốt.

    Nữ Đại Đế cầm lấy Thanh Đồng cổ thương trong tay, cưỡi Thanh Đồng đại xà, hướng về phía Hàn Sâm mà giết đến, đám Kim Tệ vẫn đang bị hào quang Thanh Đồng ngăn cản, không thể bắn lên trên thân rắn được.

    Hàn Sâm lúc này vẫn còn ở bên trong đuôi cá, ngư vương liền nhất thời đứng mũi chịu sào, trong miệng bắn ra một luồng kim quang, muốn ngăn cản nữ Đại Đế lại.

    Thanh Đồng cổ thương trong tay Nữ Đại Đế ưỡn một cái, mang theo hào quang kinh thiên, trực tiếp liền đâm thủng vầng kim quang như thuỷ triều kia đánh tới, trong phút chốc liền đã đâm tới đầu của ngư vương.

    Hàn Sâm ở bên trong đuôi cá, hai tay ôm lấy Tiểu Thiên Sử, trong chớp mắt đôi môi cả hai tương giao, quang mang kỳ dị liền đem cả hai triệt để vây lấy, hai lần hợp thể biến thân.

    Trong khoảnh khắc mà Thanh Đồng cổ thương sắp đâm tới đỉnh đầu ngư vương, chỉ thấy một đạo cường quang bắn ra, đánh vào bên trên Thanh Đồng cổ thương, nhất thời liền đem Thanh Đồng cổ thương đánh lệch sang một bên, không thể đâm trúng ngư vương.

    Cũng đồng thời, Hàn Sâm lúc này lưng mọc hai cánh trắng, đỉnh đầu đội vòng hào quang thiên sứ màu vàng cũng đã đứng ở trên đỉnh đầu của ngư vương, nắm chặt lấy Thiên Sử Chi Kiếm bị va trở về.

    “Giết!”

    Hàn Sâm quát lên một tiếng lớn, phía dưới ngư vương liền vẫy cái đuôi to lên một cái, nhất thời hóa thành một mảnh kim Xích Hà quang đánh về phía nữ Đại Đế.

    Hàn Sâm hai mắt tựa như điện, Thiên Sử Chi Kiếm trong tay nắm thật chặt, khí tức trên người không ngừng bốc lên.

    Khuôn mặt Nữ Đại Đế vẫn lạnh lùng nghiêm nghị, Thanh Đồng đại xà dưới trướng cũng đồng thời nhằm về phía đại ngư, mà Thanh Đồng cổ thương trong tay nữ Đại Đế thì đã ngưng tụ ra một luồng quang mang quỷ dị, chỉ về phía Hàn Sâm.

    Kim quang cùng với thanh hồng quang ở trên trời giao chiến kịch liệt, đồng thời còn có cả tiếng kiếm thương giao kích truyền ra, âm vang như sét đánh.

    Chỉ thấy hai luồng quang mang ở trên không trung liên tục giao kích, nơi chúng đi qua thì núi đá đổ nát, sông ngòi chảy ngược, từng gốc từng gốc đại thụ cao mấy chục mét bị ánh kiếm cùng với dư âm thương mang xẹt qua, nhất thời đã bị chặt đứt tận gốc một đám lớn.

    Đại địa rạn nứt, Vân Hải vỡ tan, thiên địa biến sắc, liền ngay cả đến hư không cũng chỗ chỗ bị hai luồng sức mạnh kinh khủng kia xé rách, loạn lưu va chạm hình thành bão táp, thế giới một mảnh cảnh tượng tận thế.

    Nữ Đại Đế lại có thể cùng Hàn Sâm đánh hòa nhau lúc này, Hàn Sâm sau khi cùng với thiên sứ hợp thể xong thì hắn dù chỉ có chín đạo khóa gien thì cũng đã có thể chống lại Đại Đế có mười đạo khóa gien, sức mạnh đặc biệt khủng bố.

    Hiện tại gien Siêu Cấp Thần huyết của Hàn Sâm đã sắp đầy, cho nên thời gian mà hắn có thể cùng thiên sứ hợp thể đã trở nên rất dài.

    Thế nhưng bất luận thời gian có dài như thế nào thì chung quy vẫn có lúc kết thúc, Hàn Sâm cũng không phải kẻ hiếu chiến.

    Chỉ là hắn lúc này lại hoàn toàn không có ý muốn rút đi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt.

    Cưỡi ngư vương cùng nữ Đại Đế điên cuồng đại chiến, kiếm trong tay dần dần bắt đầu vặn vẹo.

    Thời gian gia tốc cùng xuyên qua không gian làm sao kết hợp, Hàn Sâm nghiên cứu đã rất lâu, trong lòng sớm có rất nhiều phương án, chỉ là vẫn không có chủ ý chắn chắn, đến cùng là phải sử dụng loại phương án nào thì mới thích hợp nhất.

    Trong trận chiến này, nhìn thấy thương pháp của nữ Đại Đế đã để cho Hàn Sâm kiên định đưa ra một lựa chọn, trong chiến đấu điên cuồng bắt đầu kết hợp hai loại sức mạnh này lại.

    Lý luận tri thức Hàn Sâm đã thôi diễn qua vô số lần, thiếu hụt chỉ là kết hợp chân chính.

    Mà hiện tại Hàn Sâm trong lòng lại có một loại cảm giác kỳ dị, linh cảm bản thân lần này nhất định sẽ có thể thành công.

    Sức mạnh thời gian cùng với không gian đồng thời ở trong thân thể Hàn Sâm ngưng tụ, bắt đầu chỉ là tự đi con đường của mình, nhưng mà dần dần, hai loại sức mạnh liền giao hòa làm một thể.

    Hai mắt Nữ Đại Đế hiện ra quang mang quỷ dị, nơi vừa nhìn đến thì mũi thương liền nhắm về điểm đó, phảng phất cứ như điều khiển Thanh Đồng cổ thương cũng không phải hai tay của nàng, mà chính là đôi mắt yêu dị kia.

    Ngư vương biến thành kim quang cùng Thanh Đồng đại xà biến thành thanh hồng quang cũng ở trên bầu trời không ngừng giao kích, chỗ kim quang cùng thanh quang khủng bố đi qua, núi cao liền bị phá hủy, khu vực trong vòng mười dặm lúc này đã trở thành một mảnh phế tích.

    Đột nhiên, Hàn Sâm lệnh cho ngư vương ngừng lại, bởi vì ở phía trước nữa đã là ngọn núi mà Bảo Nhi cùng Tần Huyên ẩn thân nếu như cứ tiếp tục xông tới thì dù cho Bảo Nhi có thể tự vệ, nhưng Tần Huyên chắc chắn sẽ phải chết.

    “Vậy liền cứ ở ngay đây đi.”

    Hai mắt Hàn Sâm nhìn chằm chằm về phía nữ Đại Đế, một luồng sức mạnh đáng sợ ở trong thân thể hắn bắt đầu ngưng tụ.
     
    bacgiang thích bài này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)