FULL  Dị Giới Thần Ma Thiên Tôn - Cửu Đương Gia

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Thần Ma Thiên Tôn
    Tác giả: Cửu Đương Gia
    Chương 1284: Giải độc

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: Vipvandan.vn



    ¬

    Lần trước khi bị Chân Lý chiến thuyền oanh kích, Nhiếp Thập Tam cũng bạo phát một luồng sức mạnh kỳ lạ. Hoa Thiên Cẩm giờ cũng vậy, trên người bạo phát luồng năng lượng không thuộc về hắn.

    Uỳnh!

    Bàn tay Ninh Tiểu Xuyên đang đặt trên đầu Hoa Thiên Cẩm lập tức bị đánh bật ra, Ninh Tiểu Xuyên bị lùi sau vài bước mới đứng vững lại được.

    Sức mạnh lớn thật!

    Ninh Tiểu Xuyên kinh thán.

    Sắc mặt Hoa Thiên Cẩm tá nhợt, thần sắc có vài phần điên cuồng:

    – Những người tâm thần thần phục Phi thiếu gia như bọn ta, trên người có một luồng sức mạnh của thiếu gia. Nó chính là tuyệt chiêu bảo mệnh của bọn ta. Giờ ngươi đã kích hoạt nó thì coi như ngươi tự nộp mạng.

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn Hoa Thiên Cẩm, lúc này nhìn ra trạng thái của hắn, lắc đầu nói:

    – Nếu vị Phi thiếu gia đó đích thân tới có lẽ ta còn bận tâm, chứ giờ ngươi chỉ có một chút sức mạnh của hắn mà cũng muốn giết ta thì đúng là nằm mơ.

    Hoa Thiên Cẩm cười lớn:

    – Vậy thì ngươi cứ thử xem. Ngươi không tưởng tượng được sự cường đại của Phi thiếu gia đâu. Cho dù chỉ là một luồng năng lượng của thiếu gia cũng đủ để giết ngươi!

    Vút!

    Trên người Hoa Thiên Cẩm đột nhiên bắn ra mũi tên năng lượng, như tia chớp chui vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.

    Ninh Tiểu Xuyên không ngăn chặn vì hán đã nhận ra mũi tên đó là năng lượng của Phi thiếu gia trên người Hoa Thiên Cẩm. Nếu Ninh Tiểu Xuyên hắn muốn hoàn toàn khống chế Hoa Thiên Cẩm thì trước tiên phải xóa bỏ năng lượng này.

    Chỉ là một luồng năng lượng, hắn không tin không chống đỡ được.

    Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, tâm thần thu về, lập tức cẩn thận chống đỡ với năng lượng đó.

    Giờ nhục thân của hắn cường hãn, nếu gặp công kích vật lý hắn sẽ không quá bận tâm. Nhưng năng lượng này rõ ràng có quỷ dị, sau khi vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên nó lập tức lao về não, dường như muốn khống chế biến hắn thành nô lệ vậy.

    Muốn khống chế ta sao!

    Ninh Tiểu Xuyên cười khảy.

    Luồng năng lượng này cũng là một loại năng lượng tinh thần, vô cùng cường hãn, nhưng hiện tại Ninh Tiểu Xuyên cũng mạnh nhất là năng lượng tinh thần tương tự. Vì thế Ninh Tiểu Xuyên thật sự không để tâm đến luồng năng lượng này.

    Uỳnh!

    Sâu trong tâm thần Ninh Tiểu Xuyên cuộn lên cơn sóng lớn, trận chiến tinh thần còn nguy hiểm hơn chiến đấu nhục thể. Giờ Ninh Tiểu Xuyên phải chống lại luồng năng lượng tinh thần kia, chỉ cẩn lơ là một chút có thể sẽ vạn kiếp bất phục.

    – Chết đi cho ta! Nhất định phải hàng phục hắn. Sức mạnh của Phi thiếu gia là vô đichhj!

    Hoa Thiên Cẩm nhìn Ninh Tiểu Xuyên, không ngừng nguyền rủa.

    Giờ hắn không thể động đậy được nữa. Luồng năng lượng vừa rồi cũng là thủ đoạn cuối cùng của hắn, nếu nó cũng vô ích thì hắn chẳng thể đối phó Ninh Tiểu Xuyên được nữa.

    Hoa Thiên Cẩm ngồi dưới đất, chăm chăm nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

    Ninh Tiểu Xuyên đứng đơ tại chỗ, mặt không có chút biểu cảm.

    Không ai có thể ngờ được lúc này Hoa Thiên Cẩm và Ninh Tiểu Xuyên lại đang chiến đấu sinh tử, hơn nữa đã tới lúc quan trọng.

    Thân thể Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên rung lên.

    Toàn thân hắn rung lên một lúc, hai mắt đột nhiên mở ra, ban đầu còn có chút mơ màng nhưng rồi hắn hoàn toàn tỉnh táo trở lại.

    – Thất bại rồi!

    Sinh khí trên người Hoa Thiên Cẩm gần như dần dần mất đi, cả người ngã ra đất, mặt cắt không còn hột máu, luôn mồm lẩm bẩm:

    – Không cam tâm, ta không cam tâm…

    Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, hoàn toàn thoát khỏi sự ảnh hưởng của luồng năng lượng kia.

    Năng lượng đó thực sự rất mạnh, có thể trực tiếp xung kích tâm thần Ninh Tiểu Xuyên, nếu không phải hắn đã luyện hóa được bảy bong Bất Diệt Tân Hỏa, tăng cường sức mạnh tinh thần thì có lẽ đã bị khống chế rồi.

    Từ đó có thể thấy sự cường hãn của vị Phi thiếu gia kia.

    Chỉ một luồng năng lượng để lại ở người khác mà khiến Ninh Tiểu Xuyên phải dốc toàn lực mới phản kháng được.

    Nhưng giờ thì chẳng có gì có thể ngăn cản Ninh Tiểu Xuyên.

    Quay người tiến lại chỗ Hoa Thiên Cẩm, Ninh Tiểu Xuyên vừa đi vừa nói:

    – Ngươi không cam tâm thì sao? Thắng làm vua thua làm giặc. Những thiếu nữ kia có ai cam tâm cho ngươi hút cạn máu. Còn không phải vì ngươi mạnh nên họ không phản kháng được sao?

    Nhắc tới những thiếu nữa kia, ánh mắt Hoa Thiên Cẩm thêm chút thần thái:

    – Đợi đã, ta biết ngươi có ý với nữ tử ta hạ độc. Giờ trên người nàng ta có Thực Tâm Tán của một trăm ngươi, chỉ khi ta đích thân chỉ điểm ngươi mới cứu được nàng ta. Chúng ta làm cuộc giao dịch, thế nào hả? Ngươi thả ta một lần, ta giúp ngươi cứu người. Giao dịch này rất có lợi cho ngươi. Dù sao thì cho dù giết ta ngươi cũng chẳng có ích lợi gì.

    Hoa Thiên Cẩm đúng là quỷ kế đa đoan, đến lúc này rồi hắn vẫn muốn ra điều kiện với Ninh Tiểu Xuyên.

    Ninh Tiểu Xuyên gật đầu nói:

    – Ngươi nói cũng có lý, nhưng ta phải biết một số điều trước. Rốt cuộc làm thế nào để phá giải độc tính của Thực Tâm Tán?

    Hoa Thiên Cẩm mừng rỡ, tưởng đã đánh động được Ninh Tiểu Xuyên, liền nói:

    – Cái này đơn giản, ta cho ngươi biết…

    Khi Hoa Thiên Cẩm đang nói thì Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện phía sau, không đợi hắn có hành động gì, lại ấn tay lên trán hắn.

    Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực lập tức tràn vào trong tâm thần của Hoa Thiên Cẩm.

    – Ngươi lừa ta!

    Vào khoảnh khắc cuối cùng trước khi mất đi ý thức, Hoa Thiên Cẩm bi phẫn gầm lên.

    Lừa ngươi thì sao? Ngươi biết cũng quá muộn rồi!

    Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực không ngừng tràn vào não Hoa Thiên Cẩm, bắt đầu luyện hóa tâm thần, khống chế hắn hoàn toàn.

    Thực lực Hoa Thiên Cẩm rất mạnh là nô lệ tâm thần mạnh nhất của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay.

    Nếu không phải tình huống hiện tại đặc biệt thì e là Ninh Tiểu Xuyên không cơ hội khống chế Hoa Thiên Cẩm.

    Mất hơn nửa ngày Ninh Tiểu Xuyên mới hoàn toàn đặt được chủng tử của Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực vào Hoa Thiên Cẩm để hắn trở thành nô lệ.

    Lùi vài bước, Ninh Tiểu Xuyên cúi nhìn Hoa Thiên Cẩm.

    Hoa Thiên Cẩm chầm chậm mở mắt, ngẩng lên nhìn Ninh Tiểu Xuyên. Thần sắc hắn vô cùng phức tạp, đây là do ý niệm cuối cùng còn lại của hắn đang giở trò. Nhưng chỉ giây lát sau ánh mắt hắn nhìn Ninh Tiểu Xuyên đã trở nên vô cùng cuồng nhiệt.

    – Chủ nhân!

    Hoa Thiên Cẩm lên tếng nhưng vẫn không thể động đậy.

    Ninh Tiểu Xuyên gật đầu hài lòng, tiến lại gần, ấn tay lên ngực Hoa Thiên Cẩm.

    Thương thế của Hoa Thiên Cẩm chủ yếu là do huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên gây ra. Giọt máu đó vào trong cơ thể Hoa Thiên Cẩm giống như một giọt mực nhỏ vào nước trong vậy, phản ứng vô cùng rõ ràng, tạo thành tổn thương nghiêm trọng cho Hoa Thiên Cẩm.

    Hơn nữa thứ huyết độc này một khi vào trong cơ thể là sẽ tỏa ra khắp nơi khiến Hoa Thiên Cẩm muốn đẩy ra ngoài cũng không thể, trừ phi rút cạn máu.

    Ninh Tiểu Xuyên ấn tay lên ngực Hoa Thiên Cẩm là có thể dùng sức mạnh ngưng tụ lại giọt huyết dịch của mình rồi rút ra ngoài.

    Cũng vì Ninh Tiểu Xuyên có thể khống chế được huyết dịch của mình nên khi hắn truyền máu vào cơ thể Dược Tư Kỳ, nàng không có phản ứng mạnh như Hoa Thiên Cẩm.

    Lại mất thêm một lúc nữa, Ninh Tiểu Xuyên rút được giọt huyết dịch trong người Hoa Thiên Cẩm.

    Giọt huyết dịch đó có phản ứng trong cơ thể Hoa Thiên Cẩm, lúc này đã biến thành một màu đen kịt. Có lẽ nó đã mang rất nhiều loại độc tính, Ninh Tiểu Xuyên cũng không dám giữ lại thứ này, vung tay hất đi.

    Cơ thể không bị hành hạ nữa, Hoa Thiên Cẩm gần như ngay lập tức hồi phục trạng thái, bắt đầu xuất hiện lại sức sống.

    Hắn là Hạ Vị Thần, khả năng hồi phục đúng là đáng sợ, gần như chỉ vài giây là hắn có thể nhảy lên.

    Tuy khí tức còn khá yếu ớt nhưng chiến lực của Hoa Thiên Cẩm ít nhất cũng hồi phục được bảy phần rồi.

    – Đi theo ta!

    Ninh Tiểu Xuyên vẫy tay, quay người bay về phía tinh cầu đổ nát phía sau.

    Trong đại điện kia, Dược Tư Kỳ vẫn nằm trên đất, trên người đắp một chiếc áo, nó không che được toàn bộ cho Dược Tư Kỳ.

    – Đừng chống cự, mở rộng năng lượng tâm thần về phía ta.

    Khi Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm quay về đây, Ninh Tiểu Xuyên đã đoạt được hơn nửa ký ức của Hoa Thiên Cẩm.

    Ký ức của một Hạ Vị Thần vô cùng phức tạp, Ninh Tiểu Xuyên đoạt lấy cũng khá vất vả, nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn ghi nhớ rất nhiều thông tin quan trọng.

    Thực Tâm Tán căn bản không có thuốc giải, muốn giải độc chỉ có một cách đó.

    Vào trong đại điện, Ninh Tiểu Xuyên để Hoa Thiên Cẩm ở lại bên ngoài đại điện. Nhìn Dược Tư Kỳ, Ninh Tiểu Xuyên trầm ngâm một lúc rồi tới bế nàng lên.

    Thực Tâm Tán là một loại độc dược do Hoa Thiên Cẩm tự điều chế. Đặc tính là kích thích dục vọng của người khác. Hắn tạo ra nó chỉ là để tăng thêm chút lạc thú khi giao hoan cùng người khác, vì thế cũng không nghiên cứu thuốc giải.

    Muốn hoàn toàn giải độc, chỉ có một cách là giải phóng hết dục vọng.

    Cũng có nghĩa là, nếu Ninh Tiểu Xuyên muốn cứu Dược Tư Kỳ thì chỉ còn cách là tiếp tục giao hoan cùng nàng ta cho đến khi hết toàn bộ Thực Tâm Tán trong cơ thể nàng.

    – Dược cô nương, đắc tội!

    Ninh Tiểu Xuyên ôm Dược Tư Kỳ, cởi y phục khoác trên người nàng ra.

    Trong đại điện lại vang lên âm thanh khiến người ta trầm luân. Hoa Thiên Cẩm dựng tai lắng nghe một lúc, đột nhiên thân ảnh bay đi, bố trí kết giới tách biệt đại điện với xung quanh.​
     
    Vô Ưu, ducvietvtv, voquan and 6 others like this.
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Thần Ma Thiên Tôn
    Tác giả: Cửu Đương Gia
    Chương 1285: Bàn cờ

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Liên tục ba ngày liền Ninh Tiểu Xuyên giải độc cho Dược Tư Kỳ trong đại điện.

    Trạng thái của Dược Tư Kỳ đang tốt lên từng ngày.

    Ban đầu Dược Tư Kỳ không có bất cứ ý thức gì. Nhưng tới ngày thứ hai nàng đã tỉnh lại. Đến ngày thứ ba nàng có thể giao lưu, phối hợp với Ninh Tiểu Xuyên.

    Ba ngày sau, trong đại điện vọng ra:

    – Hoa Thiên Cẩm, vào đây!

    Hoa Thiên Cẩm đợi bên ngoài đại điện, vút một cái vào trong, đứng nghiêm trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

    Ninh Tiểu Xuyên và Dược Tư Kỳ đã mặc y phục, chỉ là Dược Tư Kỳ dường như còn chút hư nhược, cả người dựa vào Ninh Tiểu Xuyên.

    Nhưng khi thấy Hoa Thiên Cẩm, ánh mắt nàng lập tức lóe lên sự phẫn nộ.

    Dược Tư Kỳ thù hận nhìn Hoa Thiên Cẩm

    – Ninh đại ca, giờ hắn thật sự thành nô lệ tâm thần của huynh rồi sao?

    Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:

    – Đúng vậy. Vì thế ta gọi hắn vào để muội giải tả. Thù hận của muội với hắn sắp thành tâm ma, nếu không giải quyết thì căn bản sẽ không vượt qua được Thứ Thần Kiếp.

    Dược Tư Kỳ nhìn Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt phức tạp, nói:

    – Đa tạ Ninh đại ca. Nhưng giờ thấy hắn trở thành nô lệ tâm thần của huynh, thù hận của ta đã giảm hơn nửa rồi. Hắn đã giết nhiều người của ta như vậy, có giết hắn cũng khó loại bỏ được thù hận của ta. Chi bằng để hắn làm nô lệ của Ninh đại ca, mãi mãi không được tự do.

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn Dược Tư Kỳ, tò mò hỏi:

    – Đúng rồi Tư Kỳ, trước kia không hỏi, sao bọn muội lại xuất hiện ở đây?

    Dược Tư Kỳ lắc đầu:

    – Ta cũng không biết chuyện gì. Chỉ là hôm đó Linh Dược Tinh đột nhiên nổ tung. Hơn nửa số người trên Linh Dược Tinh bị bão không gian cuốn đi. Ta và một vài tỷ muội trôi dạt trong dòng loạn lưu nhiều ngày rồi đột ngột bị hút tới nơi này.

    Xem ra mọi người đều trải qua những việc tương tự.

    Ninh Tiểu Xuyên gật gù, cũng không hỏi về điều này nữa, nhỏ giọng dặn dò Dược Tư Kỳ vài câu rồi lấy ra một cái Thần Toán Khôi Lỗi, thần sắc ngưng trọng nói:

    – Tư Kỳ, giờ nàng đã là nữ nhân của ta thì ta sẽ chịu trách nhiệm tới cùng về an nguy của nàng.Ta tạm thời không thể rời khỏi đây, nhưng ta sẽ đưa nàng tinh đồ ở ngoại giới. Nàng đem theo Thiên Toán Khôi Lỗi, từ đây ra ngoài, trở lại Đại Diêm trước rồi tính.

    Dược Tư Kỳ cảm động nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nàng cũng không ngờ Ninh Tiểu Xuyên sẽ nói những lời này.

    Hồi trước, tại Linh Dược Tinh nàng cũng đã từng thấy những người gọi là si tình, chỉ cần có được thân thể của nữ tử là bỏ mặc họ.

    Dược Tư Kỳ rơi lệ, kiên quyết nói:

    – Ninh đại ca yên tâm. Muội ở đây đã lâu như vậy, biết rõ rất nhiều nơi, căn bản không phải lo vấn đề an toàn.

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn Dược Tư Kỳ, khẽ kéo nàng vào lòng.

    Nửa ngày nữa trôi qua, Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm lao ra từ tinh cầu đổ nát.

    Đứng phía trên nó, Ninh Tiểu Xuyên quay lại nhìn rồi mới tăng tốc rời đi.

    Trên tinh cầu lúc này, Dược Tư Kỳ tay cầm Thiên Toán Khôi Lỗi, ánh mắt sáng trong nhìn bóng Ninh Tiểu Xuyên bay xa, thần sắc dần trở nên kiên định.

    – Ninh đại ca, tuy huynh muốn ta lập tức rời khỏi đây tới nơi an toàn, nhưng ở đây chưa biết chừng lại là một đại cơ duyên với ta. Nếu ta bỏ lỡ nó thì có lẽ sau này sẽ không xứng với Ninh đại ca.

    Lẩm bẩm vài câu, Dược Tư Kỳ quay người đi về phía khác trên tinh cầu.

    Tại nơi khác trên tinh cầu này lại có một cái hắc động đen ngòm, sâu hun hút không thấy đáy, không biết kéo dài tới nơi nào.

    Dược Tư Kỳ đã phát hiện được nó lâu rồi.

    Nhưng vì cảm giác nó vô cùng nguy hiểm nên Dược Tư Kỳ không vào trong. Nhưng giờ nàng không do dự mà tiến vào.

    Rời khỏi tinh cầu kia, Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm bắt đầu di chuyển trong những thung lũng khác.

    Vừa đi đường Ninh Tiểu Xuyên vừa suy nghĩ vấn đề khác.

    Lần này hắn ngụy trang Nhiếp Thập Tam tới gặp Phi thiếu gia là để tìm kiếm sơ hở của hắn để tránh hắn đối phó Đại Diêm.

    Nhưng giờ Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy một áp lực cực lớn.

    Chỉ riêng Hoa Thiên Cẩm đã khiến hắn tốn không ít tâm sức, muốn đối phó với vị Phi thiếu gia kia thì càng không dễ dàng.

    Quay sang nhìn Hoa Thiên Cẩm, Ninh Tiểu Xuyên nói:

    – Giờ đã nhiều ngày kể từ khi Phi thiếu gia triệu tập chúng ta. Giờ chúng ta tới sẽ không khiến vị Phi thiếu gia đó nghi ngờ chứ?

    – Không đâu.

    Hoa Thiên Cẩm lắc đầu.

    – Ở đây nguy hiểm trùng trùng, nhỡ bị vây khốn tại đâu đó vài năm cũng là bình thường. Phi thiếu gia cũng biết điều này, chắc chắn sẽ không vì thế mà trách tội chúng ta. Nhưng giờ ta lo một vấn đề khác, chủ nhân vẫn nên chuẩn bị trước.

    – Vấn đề gì?

    Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

    – Chủ nhân cũng biết, ta giống Nhiếp Thập Tam, trên người đều có một luồng năng lượng mà Phi thiếu gia ban cho. Nó có thể bảo mệnh cho bọn ta, nhưng bình thường nó cũng là cái để giám sát Giờ Nhiếp Thập Tam mà chủ nhân đóng giả và ta không còn năng lượng đó nữa. Chắc chắn Phi thiếu gia sẽ hỏi lý do, thậm chí có thể truyền lại năng lượng đó vào người chúng ta. Đến lúc đó chủ nhân muốn đối phó thế nào.

    Đây đúng là vấn đề lớn.

    Ninh Tiểu Xuyên trầm ngâm một lúc mới cười nói:

    – Từ trong ký ức của ngươi, ta tìm được một số thứ rất thú vị. Vị Phi thiếu gia đó tuy được gọi là thiên mệnh chi tử nhưng lại lo một thiên mệnh chi tử khác cạnh tranh với hắn được sinh ra. Việc này có thật không?

    Hoa Thiên Cẩm gật đầu:

    – Có lẽ vậy. Đây thực ra cũng không phải bí mật gì. Lẽ nào chủ nhân muốn lợi dụng điều này?

    Ninh Tiểu Xuyên cười:

    – Lẽ nào không được? Phi thiếu gia đã dè chừng vị thiên mệnh chi tử kia như vậy thì ta sẽ tạo ra một thiên mệnh chi tử cho hắn. Hãy nhớ là hai chúng ta tới muộn như vậy chính là vì gặp nguy hiểm, gặp phải vị thiên mệnh chi tử kia nên mới thê thảm như vậy, ngay cả sức mạnh của Phi thiếu gia để lại trên người cũng bị đánh tan.

    Trên đường, Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm liền bàn cách lừa Phi thiếu gia.

    Giờ Hoa Thiên Cẩm đã hết lòng phục vụ Ninh Tiểu Xuyên, hai người liên thủ, muốn đối phó Phi thiếu gia cũng không khó.

    Tìm người trong một món thần khí như thế này đúng là không dễ dàng gì.

    Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm liên thủ, không ngừng lao đi trong những nếp nhăn giống thung lũng này mới dần tới gần nơi của Phi thiếu gia.

    Vù!

    Hai người họ dừng lại ở ven vùng đất vuông vắn giống như bàn cờ.

    Hoa Thiên Cẩm truyền âm cho Ninh Tiểu Xuyên:

    – Chủ nhân, nếu gần đây Phi thiếu gia không chuyển địa điểm thì có lẽ hắn ở ngay phía trước thôi.

    Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, định nói thì đột nhiên bên cạnh có tiếng cười khảy.

    – Nhiếp Thập Tam, Hoa Thiên Cẩm, sao các ngươi bây giờ mới tới? Vì việc của các ngươi mà Phi thiếu gia cũng đã tức giận một lần. Mau cùng ta tới gặp Phi thiếu gia!

    Một thanh niên mặc hồng y bay tới.

    Thủ hạ của Phi thiếu gia gần như ai cũng mặc áo đỏ, thanh niên trước mặt cũng vậy, Hoa Thiên Cẩm cũng thế, Nhiếp Thập Tam mà Ninh Tiểu Xuyên đóng giả cũng không khác.

    Hoa Thiên Cẩm đứng ra, hừ lạnh:

    – Điền Ninh, Phi thiếu gia đang ở đâu, mau dẫn bọn ta tới gặp thiếu gia!

    Cuối cùng cũng sắp gặp vị Phi thiếu gia đó rồi?

    Ninh Tiểu Xuyên không nói gì, chỉ lặng lẽ theo sau Hoa Thiên Cẩm và Điền Ninh.

    Dù gì hắn cũng là đồ giả, lúc này nên kín đáo một chút.

    Ba người bay lên vùng trời phía trên khu đất giống bàn cờ, cảnh tượng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên thay đổi. Dưới chân hắn xuất hiện một đoàn quân hùng hậu.

    Đây là đoàn quân chân chính, kỷ luật nghiêm minh, chiến lực mạnh mẽ, có tới ba mươi đội, mỗi đội là một vạn người. Cũng có nghĩa là đoàn quân này có tới ba mươi vạn người.

    Nhìn kỹ một lúc, Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng kinh ngạc.

    Vì ba mươi vạn quân bên dưới đều là tu sĩ, mỗi binh sĩ đều đạt tới Thiên Nhân Cảnh còn tướng quân tu vi cao hơn, thậm chí không thiếu Thứ Thần.

    Hoa Thiên Cẩm kinh ngạc, hỏi thay cho Ninh Tiểu Xuyên:

    – Điền Ninh, việc này là sao? Sao ở đây đột nhiên lại có đoàn quân này?

    – Khi ngươi đụng phải cơ quan bị truyền tống đi thì bọn ta tới đây. Theo thiếu gia nói thì bàn cờ này chính là trung tâm của thế giới này, thiếu gia muốn luyện hóa từ đó khống chế được cả di tích này. Nhưng nó đã có trí tuệ, bày ra đại trận này đối phó với thiếu gia.

    – Ban đầu sĩ binh trên bàn cờ chỉ là sĩ binh phổ thông nhưng sau khi bị bọn t tiêu diệt hết thì tu vi của chúng lại tăng lên. Giờ đã là Thiên Nhân cảnh, có lẽ lát nữa sẽ thành Tạo Hóa Cảnh, Thứ Thần Cảnh. Đến lúc đó, cho dù là chúng ta có lẽ cũng rất khó hủy diệt chúng. Nhưng Phi thiếu gia nói chỉ khi tiêu diệt được chúng hoàn toàn thì thiếu gia mới luyện hóa được bàn cờ này. Vì thế bây giờ chúng ta đang rất thiéu người, vừa hay có hai ngươi tới.

    Ninh Điền cũng không vòng vo nhiều, trực tiếp nói hết tình hình.

    Cùng lúc đó ba người đã bay sâu trong bàn cờ, thấy được những thân ảnh màu đỏ đang đánh với đại quân trên bàn cờ.

    Có tới vài chục thân ảnh mà đó, mỗi người đều tương tự Nhiếp Thập Tam và Hoa Thiên Cẩm.

    Trong số đó, một thiếu niên thấp bé nhưng khí tức vô cùng cường đại chậm rãi quay người lại.

    Phi thiếu gia!

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn chăm chăm muốn thấy rõ tướng mạo của Phi thiếu gia.​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Thần Ma Thiên Tôn
    Tác giả: Cửu Đương Gia
    Chương 1286: Dựng linh

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Xấu!

    Sau khi nhìn rõ được tướng mạo của Phi thiếu gia, trong đầu Ninh Tiểu Xuyên lập tức hiện ra chữ này.

    Người xấu nhất mà Ninh Tiểu Xuyên từng thấy là Sửu bà bà, nhưng Phi thiếu gia trước mắt thì cũng chẳng dễ nhìn hơn bà ấy bao nhiêu.

    Nếu Sửu bà bà là người xấu nhất trong nữ nhân thì Phi thiếu gia chính là nam nhân xấu nhất.

    Giờ Ninh Tiểu Xuyên cũng hiểu tại sao Phi thiếu gia lại biến thái như vậy, bất luận là nam hay nữ cũng ăn tốt. Một người bộ dạng thế này, trừ phi có tâm thái cực tốt như Sửu bà bà, nếu không thì rất dễ thành biến thái.

    – Nhiếp Thập Tam, Hoa Thiên Cẩm.

    Thấy Nhiếp Thập Tam do Ninh Tiểu Xuyên đóng giả và Hoa Thiên Cẩm tới, Phi thiếu gia liền như con đại điểu đỏ từ phía trên bàn cờ bay tới trước mặt hai người.

    Những thanh niên mặc hồng y còn lại thì liên thủ đối phó với ba mươi vạn đại quân. Giờ họ đang chiến đấu thay cho Phi thiếu gia. Chỉ khi giết sạch đại quân này Phi thiếu gia mới luyện hóa được bàn cờ, nòng cốt của món thần khí này.

    Thân ảnh màu đỏ kia đáp xuống trước mặt, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên có cảm giác lạnh xương sống.

    Vị Phi thiếu gia này khiến Ninh Tiểu Xuyên có cảm giác vô cùng nguy hiểm.

    Cảm giác này lâu lắm rồi Ninh Tiểu Xuyên không có, chỉ riêng điểm này thôi Ninh Tiểu Xuyên có thể biết thực lực của Phi thiếu gia hơn xa hắn.

    Phi thiếu gia đáp xuống trước mặt Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm, lạnh lùng nhìn hai người nói:

    – Hai ngươi sao vậy? Dựng Linh đâu?

    Dựng Linh chính là thứ năng lượng cổ quái mà Phi thiếu gia để trên người Nhiếp Thập Tam và Hoa Thiên Cẩm.

    Giờ Nhiếp Thập Tam đã chết, Hoa Thiên Cẩm cũng đã dùng hết năng lượng đó vì thế giờ trên người đương nhiên không còn Dựng Linh nữa.

    Trên đường tới đây Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm đã bàn bạc kỹ cách ứng phó với vấn đề này. Vì thế giờ Hoa Thiên Cẩm cũng không hoảng loạn, làm vẻ bi phẫn nói:

    – Thiếu gia, bọn ta đã bị đánh lén. Hắn tự xưng là thiên mệnh chi tử, vô cùng lợi hại, gần như cũng tương đương với thiếu gia. Bọn ta cũng đã liều mạng mới miễn cưỡng thoát được về đây báo cáo với thiếu gia.

    – Cái gì, thiên mệnh chi tử?

    Gương mặt gần như không phải người của Phi thiếu gia lại càng méo mó khó coi hơn.

    Đồng thời một luồng sát khí băng lãnh phát ra từ hắn. Ba người bọn Hoa Thiên Cẩm đứng trước mặt hắn liền cảm thấy như rơi vào hố băng.

    – Các ngươi gặp kẻ này sao?

    Phi thiếu gia vung tay, trước mặt hiện ra hư ảnh của một người.

    Sao có thể?

    Thấy hư ảnh đó, Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm lập tức đại kinh.

    Người này lại chính là Ninh Tiểu Xuyên.

    Chấn kinh một lúc, Ninh Tiểu Xuyên liền kinh ngạc nói:

    – Sao thiếu gia biết bọn ta gặp người này?

    Vốn dĩ trong kế hoạch Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm không định đưa bản thân Ninh Tiểu Xuyên ra. Nhưng giờ Ninh Tiểu Xuyên sợ Hoa Thiên Cẩm lộ sơ hở nên mới nói trước.

    – Là hắn thật?

    Ánh mắt Phi thiếu gia vô cùng dữ tợn, nghiến răng ken két, dường như nếu Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện trước mặt hắn sẽ cắn chết ngay vậy.

    Một lúc sau Phi thiếu gia mới lạnh lùng nói:

    – Ta từng gặp một vị cao nhân nói, tuy ta là thiên mệnh chi tử nhưng sau này chắc chắn sẽ chết trong tay kẻ này. Hắn tên là Ninh Tiểu Xuyên, đến từ Đại Diêm, sau này chỉ cần thấy hắn lập tức giết không cần hỏi, rõ chưa?

    Đương nhiên ba người Ninh Tiểu Xuyên lập tức gật đầu.

    Nhưng trong bụng thì Ninh Tiểu Xuyên đã chửi bới ầm ỹ.

    Cái tên cao nhân chết tiệt đó rốt cuộc là ai? Lại hãm hại ta như vậy, cũng không biết hắn đã nói những gì lại khiến Phi thiếu gia này hận như ta giết cả nhà hắn không bằng!

    Vô duyên cớ tự nhiên có thêm một đại địch sống chết như Phi thiếu gia chẳng ai lại thấy vui vẻ được cả.

    – Cái tên cao nhân đó sẽ không vẫn ở Bắc Xuyên tiểu thế giới chứ? Lần sau ta tới sẽ kiểm tra kỹ xem rốt cuộc là tên khốn nào tính kế ta.

    Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng.

    Giờ hắn cảm thấy việc này chắc chắn có kẻ tính kế sau lưng hắn.

    Nếu không, trong tình hình trời đất đại biến thế này sao tự nhiên lại mọc ra một Phi thiếu gia lại còn muốn đối đầu với ta?

    Khi Ninh Tiểu Xuyên thầm tính toán thì Hoa Thiên Cẩm nói:

    – Thiếu gia, hắn dám xưng mình là thiên mệnh chi tử, bọn ta sẽ dẫn thiếu gia quay lại tiêu diệt hắn!

    Đương nhiên Hoa Thiên Cẩm không thể dẫn Phi thiếu gia tìm Ninh Tiểu Xuyên thật. Hắn nói vậy chỉ là để tránh Phi thiếu gia nghi ngờ mà thôi.

    Phi thiếu gia băng lãnh, trầm ngâm một lúc nói:

    – Không cần thiết. Nơi chúng ta đang ở nguy hiểm trùng trùng, hoàn cảnh phức tạp, cho dù quay lại có lẽ cũng không tìm được hắn. Không bằng ở lại đây, sau khi các ngươi giúp ta luyện hóa nơi này rồi giết hắn sẽ đơn giản hơn. Việc quan trọng lúc này chính là giúp ta luyện hóa món thần khí dưới chân.

    – Được.

    Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm cùng gật đầu.

    Phi thiếu gia quay người chuẩn bị trở lại với trận chiến trên bàn cờ.

    Không đợi Phi thiếu gia rời đi, Ninh Tiểu Xuyên đã nói:

    – Thiếu gia, Dựng Linh của bọn ta đã mất, thiếu gia có cần truyền lại cho bọn ta không?

    – Không cần, giờ bất cứ năng lượng nào cũng quan trọng với ta, không được lãng phí. Đợi khi quay lại ta sẽ truyền Dựng Linh cho các ngươi.

    Phi thiếu gia nói rồi quay người bay đi.

    Nhìn Phi thiếu gia rời đi, Ninh Tiểu Xuyên lộ hỷ sắc.

    Vừa rồi hắn chủ động yêu cầu truyền Dựng Linh, không phải là hắn muốn tự ngược mà là đang thăm dò xem đối phương có nhận ra hắn đóng giả không.

    Phi thiếu gia rời đi, Điền Ninh lúc nãy dẫn Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm tới liền nói:

    – Nhiếp Thập Tam, Hoa Thiên Cẩm, các ngươi đã gặp Phi thiếu gia rồi, giờ hãy vào đội với ta cùng giết đội quân kia. Nếu Phi thiếu gia thấy chúng ta lười nhác thì chúng ta sẽ không dễ chịu gì đâu.

    – Mẹ kiếp, Điền Ninh, từ bao giờ mà ngươi cũng dám chỉ huy bọn ta? Khi dốc sức vì Phi thiếu gia đương nhiên bọn ta sẽ không làm biếng. Nhưng hai bọn ta khó khăn lắm mới trở về được, lẽ nào không có chút thời gian nghỉ ngơi nào sao?

    Hoa Thiên Cẩm trợn mắt.

    Trước mặt Phi thiếu gia những thanh niên áo đỏ này tuy rất cung kính nhưng giữa bọn họ đều không phục lẫn nhau.

    Phản ứng của Hoa Thiên Cẩm lúc này cũng là bình thường, nếu không có phản ứng như vậy lại dễ lộ sơ hở hơn.

    Ninh Tiểu Xuyên cười, cũng ngoác miệng nói:

    – Điền Ninh, ngươi thích làm gì thì cứ làm đi, dù sao lão tử cũng không bồi.

    Bị Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm chế hạp, Điền Ninh tím tái mặt mày:

    – Hai ngươi đúng là đồ vô ơn, vậy một mình ta đi!

    Điền Ninh bay về phía một tiểu đội trên bàn cờ.

    Một tiểu đội này có một vạn cao thủ Thiên Nhân Cảnh và một vài tướng quan cảnh giới cao hơn. Những binh sĩ này được tướng quân dẫn dắt tạo thành một trận pháp đặc biệt, cùng tiến cùng lui, cộng với nững tiểu đội khác phối hợp, vô cùng khó đối phó. Cho dù những thanh niên áo đỏ kia cường hãn nhưng cũng chỉ có thể đánh ngang ngửa với những tiểu đội kia.

    Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm đứng cạnh nhau quan sát xung quanh. Hoa Thiên Cẩm truyền âm cho Ninh Tiểu Xuyên:

    – Chủ nhân, Điền Ninh nói đúng, nếu chúng ta cứ không ra tay giúp Phi thiếu gia giết địch rất dễ bị hắn chú ý, đến lúc đó e là chúng ta sẽ bị bại lộ.

    – Điều này ta cũng biết.

    Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, lần này hắn nhân lúc Phi thiếu gia giao đấu tới đây cũng có lợi mà cũng có hại.

    Lợi là Phi thiếu gia bị phân tán sự chú ý, rất khó phát hiện hắn ngụy trang.

    Nhưng hại là lúc này hắn phải ra tay. Nếu không ra tay thì chắc chắn Phi thiếu gia sẽ nghi ngờ. Nhưng vấn đề là lúc này hắn ra tay rất dễ để lộ thân phận thật sự.

    – Chẳng còn cách nào, đành phải làm loạn cục diện trước rồi tùy cơ hành động.

    Ninh Tiểu Xuyên trầm ngâm rồi nói.

    Nhìn quanh, Ninh Tiểu Xuyên bay lên, nói:

    – Hoa Thiên Cẩm theo ta, hai ta tới nơi cách Phi thiếu gia xa một chút, xem tình hình rồi tính tiếp.

    Hai người bay lên, tới một góc xa của bàn cơ giết tiểu đội ở đó.

    Đương nhiên, Hoa Thiên Cẩm lúc này là chủ lực, toàn lực ra tay để che giấu động tác của Ninh Tiểu Xuyên để hắn không bị phát hiện.

    Đánh liền hơn nửa ngày Ninh Tiểu Xuyên mới dần yên tâm.

    Vị Phi thiếu gia kia đã bị trận chiến này thu hút hoàn toàn, không chú ý tới hành động của hắn và Hoa Thiên Cẩm.

    Hai người trốn ở góc xa, có không ít hành động thăm dò nhưng Phi thiếu gia cũng không phát hiện ra.

    Tình hình này khiến Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ:

    – Xem ra chỉ cần ta không ra tay trước mặt Phi thiếu gia thì hắn tạm thời sẽ không phát hiện được gì cả.

    Ninh Tiểu Xuyên đang nghĩ thì bên cạnh đột nhiên có giọng nói thích thú:

    – Nhiếp Thập Tam, Hoa Thiên Cẩm, các ngươi trốn ở đây nửa ngày chẳng giết nổi một tiểu đội, rốt cuộc các ngươi muốn làm gì? Xem ra ta phải đưa các ngươi tới gặp Phi thiếu gia rồi.​
     
    Vô Ưu, ducvietvtv, voquan and 6 others like this.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Thần Ma Thiên Tôn
    Tác giả: Cửu Đương Gia
    Chương 1287: Phá hoại

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Người nói là Điền Ninh, vừa rồi hắn bị Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm chế nhạo, trong lòng vẫn thấy bất bình nên đã ngầm quan sát. Hắn đã thấy hết những động tác nhỏ của hai người Ninh Tiểu Xuyên.

    Tuy thấy có chút cổ quái, nhưng khó khăn lắm mới nắm được nhược điểm của hai người nên Điền Ninh không kìm được tiến lại chế nhạo hai người họ vài câu.

    Hoa Thiên Cẩm thần sắc băng lãnh, truyền âm cho Ninh Tiểu Xuyên:

    – Chủ nhân, nếu chúng ta bị hắn kéo tới gặp Phi thiếu gia thì chưa biết chừng sẽ bị nghi ngờ thật. Giờ phải làm thế nào?

    – Nghĩ cách giải quyết hắn đi.

    Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh.

    Điền Ninh liên tiếp gây rối, không giết hắn đi thì rắc rối sẽ tới liên tục.

    Hơn nữa, sau khi tận mắt thấy Phi thiếu gia thù hận mình thế nào, Ninh Tiểu Xuyên đã hoàn toàn từ bỏ ý định giảng hoà với Phi thiếu gia.

    Nếu đã sớm muộn phải trở thành kẻ thù thì đương nhiên Ninh Tiểu Xuyên phải chuẩn bị từ trước.

    Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương.

    Thực lực của Phi thiếu gia đã rất mạnh, bên cạnh lại có một đám cao thủ hồng y tương trợ. Nếu Ninh Tiểu Xuyên giết hết được những thanh niên hồng y kia thì tương đương với chặt một cánh tay của Phi thiếu gia.

    Chính giữa trận chiến trên bàn cờ, mấy vị tướng quân cảnh giới thần linh hợp lại thành một cự nhân cao tới vài trượng, uỳnh uỳnh đánh bay mấy hồng y thanh niên, lao tới giao thủ với Phi thiếu gia.

    Cơ hội tốt!

    Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm nhìn nhau.

    Lúc này Phi thiếu gia đang đấu với người khác, càng không thể để ý tới chỗ này. Giờ chính là cơ hội tốt để họ trừ khử Điền Ninh.

    – Điền Ninh, vừa rồi là bọn ta không đúng, không nên nói với ngươi như vậy. Nhưng ngươi cũng biết bọn ta mới trở về từ hiểm nguy nên tính tình khó tránh có chút không tốt.

    Hoa Thiên Cẩm đổi ngữ khí, chủ động xin lỗi Điền Ninh.

    Điền Ninh ngạc nhiên nhìn Hoa Thiên Cẩm, còn tưởng mình nghe lầm. Nhưng rồi hắn có phần đắc ý nói:

    – Ha ha, ta biết rồi. Chắc chắn các ngươi có tính toán riêng. Nói thật đi rốt cuộc các ngươi muốn làm gì? Nếu không đừng trách ta nói với Phi thiếu gia!

    – Bọn ta muốn…trừ bỏ Phi thiếu gia!

    Ninh Tiểu Xuyên làm vẻ hung hăng, cố tình nói.

    Những người như Điền Ninh, theo bên cạnh Phi thiếu gia tuy bị hắn hành hạ thê thảm nhưng chưa từng nghĩ tới việc rời khỏi Phi thiếu gia. Còn về ý định loại bỏ Phi thiếu gia thì càng không bao giờ nghĩ tới.

    Nhưng lúc này Ninh Tiểu Xuyên lại nói ra câu đó

    Câu nói này lập tức khiến lòng hắn dậy sóng, kinh hãi nói:

    – Ngươi điên rồi. Thực lực Phi thiếu gia mạnh thế nào không phải ngươi không biết.

    – Đúng, thực lực hắn rất mạnh vì thế mới sỉ nhục chúng ta như hạ nhân. Điền Ninh, ngươi nói thật đi, lẽ nào ngươi chưa từng nghĩ rời khỏi Phi thiếu gia? Chúng ta tốt xấu gì cũng là một thần linh nhưng lại sống kiểu này, còn không bằng chết cho xong.

    Hoa Thiên Cẩm hừ lạnh.

    Thấy Nhiếp Thập Tam và Hoa Thiên Cẩm nói vậy, Điền Ninh sững người, trong đầu hỗn loạn, vì thế không để ý rằng Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm đã tiếp cận hai bên của hắn.

    Động thủ!

    Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm cùng ra tay.

    Trên người Hoa Thiên Cẩm bùng ra pháp tắc tựa hỏa diệm, tràn ra ào ào tựa dòng sông pháp tắc, nhằm Điền Ninh mà lao tới.

    Ninh Tiểu Xuyên thì càng đơn giản, từ đầu ngón tay hắn bắn ra những giọt máu tươi. Chúng giống như những viên bảo thạch, căn bản không thấy có gì nguy hiểm.

    Nhưng Hoa Thiên Cẩm từng đã bị huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên hành hạ khi thấy chúng thì thần sắc đại biến, toàn thân run rẩy.

    Cũng may Hoa Thiên Cẩm giờ là nô lệ tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên, không dám phản kháng mệnh lệnh của Ninh Tiểu Xuyên.

    Nếu không có lẽ khi thấy Ninh Tiểu Xuyên bắn ra những giọt máu đó hắn đã bất chấp tất cả mà bỏ chạy rồi.

    Hai bên trái phải đều bị tấn công, Điền Ninh lập tức tỉnh táo lại chú ý tới hai bên.

    – Nhiếp Thập Tam, Hoa Thiên Cẩm, các ngươi lại ra tay với ta, xem ra các ngươi quả nhiên chuẩn bị phản bội Phi thiếu gia, đúng là gan to bằng trời.

    Điền Ninh phẫn nộ, hừ lạnh, lập tức xông về phía Nhiếp Thập Tam.

    Hắn đã thấy so với Hoa Thiên Cẩm toàn thân bọc trong pháp tắc thi bên Ninh Tiểu Xuyên này dễ đột phá hơn.

    Điền Ninh không định liều mạng với hai người Ninh Tiểu Xuyên mà chuẩn bị chạy thoát đã rồi tình.

    Nhưng rõ ràng là hắn đã tính lầm. Hắn vốn tưởng những giọt huyết dịch mà Ninh Tiểu Xuyên bắn ra chỉ là trò trẻ con, nhưng khi chạm phải hắn mới biết mình đã mắc sai lầm nghiêm trọng.

    Nếu cho hắn lựa chọn lại, chắc chắn hắn sẽ không do dự mà đột phá bên Hoa Thiên Cẩm.

    Những giọt huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên sau khi dính lên người Điền Ninh, giống như lửa chạm tới tuyết. Thân thể Điền Ninh lập tức bị ăn mòn thành những vết lõm to bằng cả cái bát. Da trên người hắn rách toác, lộ máu thịt bên trong, máu cũng bắn tung tóe.

    Binh!

    Hoa Thiên Cẩm bồi thêm một chưởng vào lưng Điền Ninh khiến hắn phun ra một ngụm máu.

    Chỉ trong giây lát Điền Ninh đã trở nên vô cùng thê thảm.

    Nhưng những vết thương đó chỉ là ngoại thương, Điền Ninh lao vút đi, vẫn muốn bỏ chạy.

    Lúc này quanh đây là Phi thiếu gia và những thanh niên mặc hồng ý, tất cả đều chú ý tới Phi thiếu gia ở giữa chiến trường. Nếu hơi phân tâm một chút có lẽ sẽ phát hiện hành động của Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm.

    Nhưng bây giờ, ngay cả ông trời cũng đang phù hộ cho Ninh Tiểu Xuyên.

    Điền Ninh bay ra, chưa kịp thoát thì trong tay Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một ngọn lửa to bằng hạt đậu. Ngọn lửa nhỏ rơi lên người Điền NInh khiến hắn phải kêu lên thảm thiết.

    Nó chính là Bất Diệt Tân Hỏa mà Ninh Tiểu Xuyên cất trong Huyền Thú Giám.

    Lần đó Hoa Thiên Cẩm trong trạng thái hoàn hảo cũng bị Bất Diệt Tân Hỏa thiêu cho gần chết. Giờ trạng thái của Điền Ninh vốn đã rất tệ, bị Bất Diệt Tân Hỏa thiêu đốt, toàn thân gần như nổ tung.

    Ninh Tiểu Xuyên thần sắc ngưng trọng, bay tới bên cạnh Ninh Điền, ấn tay lên trán hắn.

    Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực tràn vào trong tâm thần gần sụp đổ của Điền Ninh.

    Uỳnh uỳnh uỳnh!

    Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực của Ninh Tiểu Xuyên giống như những quả sét nổ trong tim Điền Ninh.

    Thù trong địch ngoài!

    Trạng thái Điền Ninh hiện nay đúng là thê thảm đến cực điểm. Thân thể bị huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên ăn mòn, còn bị Hoa Thiên Cẩm đánh lén, tâm thần chi lực thì bị Bất Diệt Tân Hỏa thiêu đốt, đã vô cùng yếu ớt, lúc này lại bị Ninh Tiểu Xuyên tấn công.

    Trong trạng thái này Ninh Tiểu Xuyên hàng phục Điền Ninh đơn giản hơn với Hoa Thiên Cẩm nhiều.

    Dưới ảnh hưởng của Bất Diệt Tân Hỏa, Điền Ninh căn bản không có cơ hội dùng tới Dựng Linh đã bị Ninh Tiểu Xuyên hàng phục.

    Ninh Tiểu Xuyên thở phào, lùi ra sau hai bước.

    Điền Ninh bộ dạng thê thảm, giống như Hoa Thiên Cẩm trước đây, mơ hồ đứng ở đó, rồi ánh mắt cuồng nhiệt.

    Cộng với Hoa Thiên Cẩm, quân đoàn hồng y dưới trướng thế giới Phong Thần đã bị Ninh Tiểu Xuyên khoét mất hai góc.

    – Chủ nhân!

    Điền Ninh cung kính hành lễ với Ninh Tiểu Xuyên.

    Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, thần sắc bỗng thay đổi, quay lại nhìn phía xa. Ở chính giữa trận chiến, Phi thiếu gia thần uy vô địch, chỉ dựa vào chính mình đã giết được cự nhân mà những tướng quân cấp thần linh kia tạo thành.

    Không có tướng quân dẫn dắt, sĩ binh trên bàn cơ fnhanh chóng tan rã.

    Trên chiến trường, binh sĩ bại la liệt.

    Tuy những sĩ binh này đều chỉ là những thứ hư ảo do khí linh ủa thần khí tạo thành, nhưng cũng có tuần hoàn.

    Những sĩ binh này sau khi nổ tung, trên các nơi khác ở bàn cờ lại mọc ra những thân ảnh cường đại hơn.

    Những thân ảnh mới xuất hiện đều là sĩ binh cấp Chân Nhân Cảnh.

    Trận chiến này dừng như không bao giờ kết thúc, giết hết sĩ nhân cấp Thiên Nhân thì xuất hiện cấp Chân Nhân.

    Nếu giết hết sĩ binh Chân Nhân có lẽ sẽ xuất hiện cấp Vạn Cổ Cảnh.

    Nhìn những sĩ binh mới xuất hiện, Ninh Tiểu Xuyên nghĩ:

    – Nếu cứ thế này thì e là không bao giờ kết thúc. Vị Phi thiếu gia này sẽ không cớ ngu ngốc mà tốn sức ở đây chứ?

    Khi ấy, Phi thiếu gia bay lên, trong tay xuất hiện cây Bát Giác Lưu Kim Chùy.

    Cây chùy đầy bá khí sau khi vào tay Phi thiếu gia, hắn liền lắc người, biến to tới vài nghìn trượng.

    Cây chùy trong tay hắn cũng biến to theo tương ứng.

    Một mê trận bàn cờ cũng định nhốt ta ở đây? Ta là thiên mệnh chi tử, bất cứ ai cũng sẽ bị ta hàng phục!

    Phi thiếu gia nói oang oang, hai tay hắn cầm chắc cây chùy, dùng lực mạnh, mạch máu đều nổi hết lên bề mặt da, một luồng năng lượng to lớn bùng phát.

    Một chùy phá vạn quân!

    Mấy vạn sĩ binh Chân Nhân Cảnh mới xuất hiện trên bàn cờ còn chưa kịp tạo trận đã bị chùy của Phi thiếu gia đánh tan thành tro bụi.

    Rắc!

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn xuống chân, sau khi hứng một chùy của Phi thiếu gia, bàn cờ lập tức xuất hiện vô số vết nứt lan rộng tạo thành mạng như mai rùa.

    Quá mạnh!

    Bàn cờ sắp vỡ tan rồi~

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn lên Phi thiếu gia giống như cự nhân, thần sắc ngưng trọng.

    – Tuyệt đối không thể để món thần khí này rơi vào tay hắn.

    Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, quay lại vẫy tay gọi Điền Ninh tới bên cạnh, hút hết Bất Diệt Tân Hỏa và huyết dịch của mình về.

    Rồi hắn hạ giọng hỏi:

    – Hai ngươi thấy tiếp theo chúng ta ra tay với ai tốt nhất?​
     
    Vô Ưu, ducvietvtv, voquan and 6 others like this.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Thần Ma Thiên Tôn
    Tác giả: Cửu Đương Gia
    Chương 1288: Văn Minh Chi Hà

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Thủ hạ của Phi thiếu gia có tất cả một trăm ba mươi bảy hồng y thanh niên, nhưng sau khi giết Nhiếp Thập Tam, Ninh Tiểu Xuyên lại thu phục được Hoa Thiên Cẩm và Điền Ninh. Giờ Phi thiếu gia chỉ còn một trăm ba mươi tư người.

    Trong số một trăm ba mươi tư người này chỉ có bảy mươi hai người đang chiến đấu tại đây.

    Giờ Ninh Tiểu Xuyên có Hoa Thiên Cẩm và Điền Ninh giúp đỡ, hoàn toàn óc thể lần lượt đánh lén từng người.

    Đến lúc đó Phi thiếu gia chỉ còn một mình, cho dù có thật sự tấn công Đại Diêm thì cũng không đủ sức.

    Sau khi Ninh Tiểu Xuyên hỏi, Điền Ninh lập tức nói:

    – Chủ nhân, ta và Chung Ly Thương quan hệ không tồi. Chỉ cần tìm được Chung Ly Thương, ta tự tin có thể chế phục hắn cho chủ nhân. Nhưng chủ nhân cần cho ta hai giọt huyết dịch. Huyết dịch này bá đạo vô cùng, có thể nói là thứ độc dược độc nhất thiên hạ, có nó ta mới có thể giải quyết Chung Ly Thương một cách thuận lợi.

    Vừa rồi khi chạm vào huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên, Điền Ninh cũng đã biết sự bá đạo của nó nên mới chủ động có yêu cầu như vậy.

    Chung Ly Thương mà hắn nói cũng là một trong bảy mươi hai người thanh niên hồng y ở đây.

    – Được, vậy mục tiêu tiếp theo chính là Chung Ly Thương.

    Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, lật tay một cái, trong bàn tay xuất hiện hai giọt máu.

    Rắc!

    Sau khi xuất hiện, chúng lập tức ngưng kết thành hình dạng cố định giống như bảo thạch hình giọt nước vậy.

    Ninh Tiểu Xuyên đưa cho Điền Ninh:

    – Ta đã dùng thủ pháp đặc biẹt ngưng kết hai giọt huyết dịch này. Nếu ngươi muốn dùng có thể biến thành dạng huyết dịch bất cứ lúc này, nhưng phải cẩn thận, nod không phân biệt được địch ta đâu. Nếu ngươi không cẩn thận có thể sẽ bị thương. Ngoài ra, chúng sẽ có tác dụng trong vòng ba ngày. Sau ba ngày rời khỏi ta nó sẽ trở thành huyết dịch bình thường.

    Huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên sở dĩ lợi hại như vậy chủ yếu vẫn là vì có Hỗn Độn chi khí.

    Sau ba ngày Hỗn Độn khí tức trong chúng sẽ tiêu biến, lúc đó sẽ chẳng còn chút uy lực nào nữa.

    Điền Ninh gật đầu, cẩn thận cất hai giọt huyết dịch đi.

    Uỳnh!

    Ba người chưa kịp làm gì, đột nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển dữ dội.

    Phi thiếu gia lúc này đã biến thành cự nhân, tay cầm Bát Giác Kim Chùy, hung hăng giáng xuống bàn cờ.

    Chỉ cần mặt đất xuất hiện đội quân cấp Nhân Thần là hắn lại giáng chùy xuống đập tan nát.

    Tốc độ ngưng kết ra quân đội của bàn cờ không bằng được tốc độ Phi thiếu gia đập xuống.

    Uỳnh uỳnh!

    Sau cùng, bất luận dưới đất có người hay không, Phi thiếu gia cứ thế điên cuồng giáng chùy xuống.

    Mặt đất xung quanh vốn đã có vết rạn, lúc này nứt ra càng ngày càng nhiều, gần như sụp đổ tới nơi.

    Trong tình hình này, Ninh Tiểu Xuyên ngăn Hoa Thiên Cẩm và Điền Ninh không đi tìm Chung Ly Thương nữa.

    – Đừng ra tay vội, nơi này sắp nổ tung rồi, không biết sau khi bàn cờ này nổ tung sẽ xuất hiện thứ gì bên dưới. Các ngươi cứ theo bên cạnh ta, xem tình hình rồi tính tiếp.

    Ninh Tiểu Xuyên còn chưa nói hết thì mặt đất đã sụt xuống, xuất hiện một cái hố sâu hun hút.

    Nhìn thấy cái hố đó, Phi thiếu gia hưng phấn, thu nhỏ lại thành bình thường, vung cây chùy lên:

    – Theo ta xuống dưới. Nếu ta đoán không lầm thì di tích này là một món thần khí vô cùng lợi hại, muốn nắm giữ được nó phải tới trung tâm của nó.

    Phi thiếu gia bay xuống phía dưới.

    Theo sau hắn là vài chục thân ảnh màu đỏ.

    – Chúng ta cũng đi.

    Ninh Tiểu Xuyên và hai người Hoa Thiên Cẩm cũng bay lên, theo ở đằng sau cùng, chui xuống cái hố sâu kia.

    Sau mười vạn dặm, trước mắt tất cả xuất hiện một vài điểm sáng.

    Ban đầu điểm sáng rất ít nhưng khi càng vào sâu thì điểm sáng càng ngày càng nhiều. Vô số điểm sáng tụ lại tạo thành hiệu ứng như gợn sóng trên mặt nước.

    – Lẽ nào ở đây có một dòng sông?

    Thấy cảnh tượng đó, ai cũng nghĩ tới điều này.

    Sau khi tiến tiếp một vạn dặm, cuối cùng bọn Ninh Tiểu Xuyên cũng chắc chắn ở đây đúng là có một dòng sông. Một dòng chảy giống như thiên hà tỏa sáng. Hai bên dòng sông không có lục địa mà chỉ là một vùng tối đen kịt.

    Dòng thiên hà này nằm trong bóng tốii vô tận, nó cũng không phải nước chảy mà là ánh sáng.

    Ánh sáng và bóng tối cùng tạo thành cảnh tượng đặc biệt như vậy.

    Nơi mấy người bọn Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện lúc này cũng chính là một bên bờ của dòng sông này.

    Dòng sông rất rộng, gần như không thấy được bờ bên kia, trên mặt nước sông lấp lánh thỉnh thoảng thấy được những viên đá đen.

    Dòng sông cổ quái này khiến Phi thiếu gia cũng dừng lại quan sát.

    Ào!

    Bỗng nhiên từ trong dòng sông xuất hiện một thân ảnh.

    Thân ảnh này là một lão giả, tay cầm mộc trượng, chòm râu trắng chạm tới ngực, mặc bạch bào, trán nhô cao, nhìn đầy vẻ trí tuệ.

    Lão giả xuất hiện, lập tức cười nói:

    – Chư vị, hoan nghênh tới Văn Minh Chi Hà, ta là khí linh ở đây.

    – Văn Minh Chi Hà? Đây rốt cuộc là thứ gì?

    Phi thiếu gia hừ lạnh.

    Khí linh lão giả cười:

    – Văn Minh Chi Hà là nóng cốt của thần khí Văn Minh, chỉ khi vượt qua được thử thách của Văn Minh Chi Hà mới có thể trở thành chủ nhân của thần khí Văn Minh.

    Quả nhiên là vậy!

    Phi thiếu gia và những thanh niên mặc hồng y kia đều kích động.

    Ninh Tiểu Xuyên nấp phía sau, lúc này lại lắc đầu.

    Sự xuất hiện của lão giả kia đã chứng minh phán đoán của hắn là đúng.

    Phi thiếu gia bước tới gần dòng sông, nhìn lão giả kia:

    – Nói mau, làm thế nào mới vượt qua được thử thách của Văn Minh Chi Hà?

    Khí linh lão giả gật đầu:

    – Rất đơn giản, vượt qua dòng sông này là được.

    – Đơn giản vậy thôi?

    Phi thiếu gia khó hiểu.

    Khí linh lão giả cười:

    – Cậu bạn trẻ, việc đó không đơn giản chút nào đâu. Dòng Văn Minh Chi Hà này là một đoạn lịch sử mà một vị đại năng cắt ra từ thế giới bản nguyên. Muốn xuyên qua được nó buộc phải vào đoạn lịch sử đó và thoát ra. Cho đến hiện nay vẫn chưa ai làm được. Vì thế ngươi đừng quá tự tin.

    Phi thiếu gia lộ vẻ coi thường:

    – Kẻ khác không qua được đó là vì chúng quá ngu ngốc. Ta là thiên mệnh chi tử, sao có thể không qua được? Ít lời thôi, ta sẽ lập tức vượt qua nó.

    Khí linh lão giả nhìn Phi thiếu gia, lắc đầu không nói gì.

    Phi thiếu gia hừ lạnh một tiếng, quay người nói với những thanh niên kia:

    – Các ngươi cứ ở đây đợi ta quay lại.

    Phi thiếu gia căn bản không định cho những thanh niên kia tham gia thử thách nên mới hạ lệnh như vậy.

    Hơn bảy mươi thanh niên gần như ai cũng là thiên tài. Chưa biết chừng đều có cơ hội sang bên kia bờ, trở thành chủ nhân của thần khí chí cao.

    Phi thiếu gia hiển nhiên muốn loại bỏ hoàn toàn khả năng đó nên vừa hạ lệnh đã lập tức bắn ra một đống khói đỏ.

    Làn khói này bao trùm toàn bộ những người kia khiến họ thần sắc mơ màng, đứng sững tại chỗ.

    Phi thiếu gia đã dùng bí thuật khống chế hết bọn họ.

    Nguy rồi.

    Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm đứng trong số những thanh niên kia liền thót mình.

    Vì trong hơn bảy mươi người chỉ có hai người họ là không có dị thường. rõ ràng là đám khói đỏ kia chính là bí thuật liên quan tới Dựng Linh. Mà Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm hoàn toàn không có đương nhiên sẽ không bị ảnh hưởng.

    Phi thiếu gia lúc này chú ý tới Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm, thần sắc băng lãnh nhìn hai người họ:

    – Suýt nữa quên hai ngươi đã không còn Dựng Linh nữa. Nếu vậy thì các ngươi nằm ở đây một thời gian đi.

    Vù!

    Phi thiếu gia vung tay, Bát Giác Lưu Kim Chùy liền giáng xuống Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm.

    – Thiếu gia, bọn ta…

    Hoa Thiên Cẩm biến sắc, định nói thì Bát Giác Lưu Kim Chùy đã đánh trúng ngực hắn.

    Rắc một tiếng, ngực Hoa Thiên Cẩm bị lõm xuống, cả người bay đi nằm trong bóng tối, không còn động đậy được nữa.

    Giờ coi như Ninh Tiểu Xuyên đã biết thế nào là hung hãn.

    Mấy người Hoa Thiên Cẩm tốt xấu gì cũng là thủ hạ của Phi thiếu gia nhưng hắn ra tay với họ không chút nể nang, một chùy vừa rồi khiến Hoa Thiên Cẩm sống dở chết dở.

    Vù!

    Bát Giác Lưu Kim Chùy của Phi thiếu gia vòng một vòng lập tức giáng về phía Ninh Tiểu Xuyên.

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn Bát Giác Lưu Kim Chủy, trong đầu hiện lên vô số câu hỏi.

    Chiến?

    Hay chạy?

    Hắn liền lập tức quyết định, thân ảnh không hề động đậy, cứ ưỡn ngực mặc ho Phi thiếu gia giáng chùy xuống.

    Một luồng năng lượng cực lớn giáng xuống, Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy ngực đau nhói, rồi cây chùy dừng lại.

    Bản thân Ninh Tiểu Xuyên không có gì lợi hại, nhưng một chùy này của Phi thiếu gia lại không gây được bất cứ sự tổn thương nào tới nhục thân của hắn.

    – Mẹ kiếp!

    Tinh hình này khiến Ninh Tiểu Xuyên không kìm được thầm chửi.​
     
    Vô Ưu, ducvietvtv, voquan and 7 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)