FULL  Dị Giới Thần Ma Thiên Tôn - Cửu Đương Gia

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Thần Ma Thiên Tôn
    Tác giả: Cửu Đương Gia
    Chương 1249: Diện kiến Mộc Uẩn Vương

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Ngoài thân phận là truyền nhân Diệt Thế Đạo ra, Ninh Tiểu Xuyên chẳng còn có gì có thể chấn nhiếp cao tầng Chân Lý Thiên Quốc cả.

    Hắc ảnh kia thì rõ ràng muốn dùng thân phận của Ninh Tiểu Xuyên để gây rối loạn cho Chân Lý Thiên Quốc.

    Những điều này Ninh Tiểu Xuyên đều nhận ra, nhưng lúc này hắn chỉ có thể tiến từng bước theo kế hoạch của đối phương mà thôi.

    – Mong là Mộc Uẩn Vương giống hắc ảnh kia cũng e dè thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo của ta, sẽ không hạ sát thủ để tình hình khỏi như hắc ảnh kia đã dự tính.

    Ninh Tiểu Xuyên lầm bầm trong đầu, nam tử râu quai nón thì đã đưa hắn và Diệp Siêu Phàm vào một đại điện phía trên bầu trời Chân Lý Thiên Quốc.

    Đại điện này quy mô hoành tráng, lơ lửng trên không trung, tỏa ra ánh sáng chói lòa, giống như thiên đường nhân gian vậy.

    Những nơi khác ở Chân Lý Thiên Quốc còn có bảy tòa đại điện tương tự thế này.

    Mọi thần dân Chân Lý Thiên Quốc đều biết trong những đại điện này là tám vị vương giả nắm giữ cả Chân Lý Thiên Quốc. Sau khi hoàng đế bệ hạ và hoàng hậu của Chân Lý Thiên Quốc bế quan, mọi việc lớn nhỏ của Chân Lý Thiên Quốc đều được bát vương tiếp nhận.

    Nam tử râu quai nón kia vào trong đại điện của Mộc Uẩn Vương.

    Ninh Tiểu Xuyên hai lần tới Chân Lý Thiên Quốc nhưng chưa từng rời khỏi phạm vi của Thiên Kiêu Cung. Nên lúc này khác tò mò về Chân Lý Thiên Quốc, không ngừng quét mắt nhìn xung quanh.

    Thấy lúc này mà Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn có thể bình tĩnh như vậy, nam tử kia có vài phần kinh dị, nhưng cũng có chút đáng tiếc.

    Nhân vật thiên tài như vậy sau này chắc chắn thành tựu sẽ không thể đong đếm, nhưng giờ lại phải chết trong tay Mộc Uẩn Vương đại nhân.

    – Chủ nhân, đây là nơi ở của phụ thân ta. Nếu việc của chúng ta bị phụ thân phát hiện thì chắc chắn ngài sẽ nổi trận lôi đình.

    Diệp Siêu Phàm lo lắng truyền âm cho Ninh Tiểu Xuyên.

    Đến lúc này Diệp Siêu Phàm vẫn toàn tâm toàn ý lo nghĩ cho Ninh Tiểu Xuyên.

    Nam tử râu quai nón dường như nghe thấy Diệp Siêu Phàm truyền âm, thần sắc cổ quái nhìn Diệp Siêu Phàm rồi bước vào đại điện.

    Trong tòa đại điện này có vô số thị nữ xinh đẹp mặc lụa là đang bận rộn.

    Những thị nữ này nhìn a cũng có thể nói là tuyệt sắc, ngay cả nam tửrâu quai nón kia khi nhìn những thị nữ này cũng cảm thấy mồm miệng khô rang, lập tức cúi xuống.

    – Mộc Uẩn Vương cũng thật biết hưởng thụ.

    Ninh Tiểu Xuyên tuy bị cầm trong tay người khác nhưng vẫn nhìn được xung quanh, thấy những thị nữ kia hắn nghĩ bụng.

    Nếu không phải biết rõ đây chính là Chân Lý Thiên Quốc thì có lẽ Ninh Tiểu Xuyên còn tưởng đã tới phủ đệ của vị vương công quý tộc nào rồi.

    Vì ở Đại Diêm chỉ có những vương công quý tộc ăn chơi trụy lạc không để tâm tu luyện mới hưởng thụ thế này.

    Thấy nam tử râu quai nón vào, hai thị nữ tiến lại, mỉm cười:

    – Dương Can đại nhân, không phải ngài ở bên ngoài chinh chiến sao? Sao lại có thời gian tới Mộc Uẩn Vương Điện vậy?

    Tuy với thực lực của mình, nam tử râu quai nón kia có thể thổi một cái cũng khiến hai nữ tử kia tan xương nát thịt, nhưng đối mật với hai người họ nam tử râu quai nón vẫn thu sự ngông cuồng lại, thận trọng nói:

    – Hãy thông báo với Mộc Uẩn Vương đại nhân ta có việc muốn cầu kiến.

    – Được, nhưng Mộc Uẩn Vương đại nhân có lẽ không rảnh. Ngài phải đợi một chút.

    Hai thị nữ cười rồi quay người đi.

    – Mẹ kiếp, đây chính là cao tầng của Chân Lý Thiên Quốc?

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn cảnh tượng trước mắt mà trợn tròn mắt.

    Chân Lý Thiên Quốc là văn minh cao cấp nhất trong trời đất, cho dù là quốc dân bình thường cũng có thể dùng phân thân của thần khí Văn Minh bất cứ lúc nào để giao lưu với nhau, vô cùng tiện lợi.

    Nhưng lúc này nam tử râu quai nón muốn cầu kiến Mộc Uẩn Vương lại phải nhờ người khác thông báo.

    Hơn nữa, nam tử này còn là cường giả cấp Chủ Thần thống soái vô số người nhưng tới đây lại phải hạ giọng như một bộc nhân.

    Lúc này Ninh Tiểu Xuyên bỗng cảm thấy đại điện của Mộc Uẩn Vương không phải ở Chân Lý Thiên Quốc mà là ở một nền văn minh cấp thấp nhất.

    Thấy Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên, Diệp Siêu Phàm nói:

    – Chủ nhân, phụ thân ta khá coi trọng khung cảnh, nên tìm một số quan viên lễ nghĩa trong hoàng cung ở những nền văn minh cấp thấp, chỉ định quy tắc trong Mộc Uẩn Vương Cung. Cho dù là ta muốn cầu kiến phụ thân cũng phải tuân thủ quy tắc này.

    Ninh Tiểu Xuyên nói:

    – Tìm quan viên lễ nghi ở hoàng cung các văn minh cấp thấp để đặt ra quy định, phụ thân ngươi không phải có vấn đề về đầu óc đấy chứ?

    – Sao có thể? Phụ thân ta là người thông minh nhất thế gian, nếu không sao có thể trở thành một trong bát vương của Chân Lý Thiên Quốc.

    Diệp Siêu Phàm nói.

    – Nhưng chắc chủ nhân cũng biết Chân Lý Thiên Quốc đã là nền văn minh cao cấp nhất thế gian, mà phụ thân ta thân phận cao quý, dù địa vị hay tu vi đều đã tới cực hạn. Trong điều kiện này, hưởng thụ một chút cũng không sai đúng không? Tuy Chân Lý Thiên Quốc mọi phương diện đều đã tiến hóa tới cực hạn nhưng nếu luận về hưởng thụ thì không ai sánh được với những quý tộc ở văn minh cấp thấp. Đây cũng là lý do phụ thân ta tìm quan viên lễ nghĩa đặt quy định cho Mộc Uẩn Vương Phủ.

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn quanh đại điện gật gù nói:

    – Giờ ta cũng như đã biết tại sao Chân Lý Thiên Quốc lại xuất hiện bọn phản nghịch rồi.

    Nếu cao tầng Chân Lý Thiên Quốc đều hủ bại, trụy lạc như vậy thì việc xuất hiện phản nghịch cũng không có gì lạ.

    Mộc Uẩn Vương đại điện đã cho Ninh Tiểu Xuyên thấy một mặt khác của Chân Lý Thiên Quốc.

    Một nền văn minh phát triển tới cực hạn lại phát triển theo chiều hướng ngược lại, tình hình này khiến Ninh Tiểu Xuyên cũng có suy nghĩ,

    Nam tử râu quai nón Dương Can nhìn Ninh Tiểu Xuyên và Diệp Siêu Phàm, thần sắc có vài phần bất lực. Đương nhiên hắn biết khó khăn của Chân Lý Thiên Quốc lúc này, nhưng hết cách, Chân Lý Thiên Quốc hiện nay chi tầng lớp rõ ràng, tất cả những người không phục tùng sự quản lý đều sẽ phải lãnh hậu quả vô cùng thê thảm.

    Thực lực Dương Can tuy cường hãn nhưng không thể đối kháng với cả Chân Lý Thiên Quốc được.

    Đợi cả nửa ngày, từ trong đại điện cuối cùng cũng có một thân ảnh đi ra.

    Người này là một trung niên nam tử khá uy nghiêm, hắn giống như một vị đế vương, thân mặc trường bào hoa lệ, được một nhóm thị nữ vây quanh, chậm rãi bước ra.

    Quét mắt nhìn Dương Can, trung niên nam tử kia bước tới ngồi xuống vương tọa sâu trong đại điện.

    Dương Can đã biết rõ tính tình của Mộc Uẩn Vương, vội tiến lại hành lễ:

    – Mộc Uẩn Vương đại nhân!

    Nhìn Dương Can cúi mình trước mặt, trung niên nam tử kia mới có vài phần tiếu ý:

    – Được rồi Dương Can, không cần đa lễ. Lúc này ngươi từ Nguyên Khư Vũ Trụ trở về có việc quan trọng sao? Nếu ngươi tự tiện rời khỏi chiến trường không lý do thì sẽ bị trừng phạt.

    – Điều này ta biết, Mộc Uẩn Vương hãy nhìn.

    Dương Can gật đầu rồi đưa Diệp Siêu Phàm và Ninh Tiểu Xuyên ra trước mặt.

    Mộc Uẩn Vương quét mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên và Diệp Siêu Phàm, thần sắc đại biến. Một luồng hàn ý lan tỏa trong đại điện, ngay cả các thị nữ quanh Mộc Uẩn Vương cũng không kìm được phải lùi xa vài bước.

    Mộc Uẩn Vương lạnh băng nhìn Diệp Siêu Phàm:

    – Con trai, lại đây!

    Diệp Siêu Phàm ngần ngừ nhìn Ninh Tiểu Xuyên, không được Ninh Tiểu Xuyên cho phép, hắn không dám tự quyết định.

    Trung niên nam tử kia đại nộ đứng phắt dậy.

    – To gan, dám nô dịch con trai ta!

    Uỳnh!

    Cùng với tiếng quát của Mộc Uẩn Vương, Ninh Tiểu Xuyên cảm giác đại điện xung quanh bỗng biến mất và hắn như con thuyền nan chống đỡ bão táp giữa đại dương.

    – Mộc Uẩn Vương thực lực thật đáng sợ.

    Ninh Tiểu Xuyên thầm kinh ngạc, không chút do dự rút Diệt Thế Ma Kiếm ra chắn trước mặt.

    Những thứ Ninh Tiểu Xuyên gặp lúc này chỉ là bão tạo ra từ sức mạnh tâm thần khi Mộc Uẩn Vương nổi giận mà thôi.

    Cơn bão tâm thần này duy trì một lúc mới biến mất.

    Ninh Tiểu Xuyên lúc này toàn thân đổ mổ hôi, thân thể lảo đảo suýt nữa đã ngã ra.

    – Ủa, tiểu tử này chỉ là Thứ Thần lại có thể giữ được tỉnh táo ki bị tâm thần của Mộc Uẩn Vương xung kích.

    Dương Can nhìn Ninh Tiểu Xuyên với vẻ kinh ngạc.

    Những thị nữ xinh đẹp trong Mộc Uẩn Vương đại điện ai cũng sợ hãi nhìn Mộc Uẩn Vương nổi trận lôi đình, sợ Mộc Uẩn Vương sẽ trút giận lên họ.

    Còn Ninh Tiểu Xuyên đứng giữa đại điện lúc này, nhìn Mộc Uẩn Vương cũng có phần dè chừng.

    Mộc Uẩn Vương quả thực quá mạnh, đúng như Diệp Siêu Phàm nói, thực lực của Mộc Uẩn Vương đã đạt tới mức đỉnh cấp.

    Diệp Siêu Phàm đã bị Mộc Uẩn Vương kéo tới bên cạnh, một tay ấn lên đầu Diệp Siêu Phàm dường như để cảm nhận nô lệ ấn ký của Ninh Tiểu Xuyên trong cơ thể Diệp Siêu Phàm.

    Nô lệ ấn ký của Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực khác với những loại phổ thông, khi đã đặt thì gần như mãi mãi không thể phá giải được.

    Nhưng thực lực của vị Mộc Uẩn Vương này hiển nhiên hơn cả tưởng tượng. Chỉ trong nháy mắt Ninh Tiểu Xuyên đã cảm giác sự khống chế của mình tới Diệp Siêu Phàm đã biến mất.

    Ánh mắt vốn có phần mơ màng của Diệp Siêu Phàm ngay lập tức trở nên tỉnh táo, ngẩng lên thấy phụ thân thì khựng một chút rồi nhớ ra tất cả, quay lại gườm gườm nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

    Tiểu vương tử Diệp Siêu Phàm đã trở lại rồi.

    – Phụ thân, con muốn hắn chết!

    Diệp Siêu Phàm gầm lên, tiếng vang vọng khắp Mộc Uẩn Vương đại điện.

    Mộc Uẩn Vương lạnh băng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, gật đầu:

    – Yên tâm, dám nô dịch người của Diệp gia chúng ta chỉ có đường chết.​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Thần Ma Thiên Tôn
    Tác giả: Cửu Đương Gia
    Chương 1250: Tổ huấn

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Nô lệ ấn ký của Diệp Siêu Phàm vừa bị loại bỏ hắn lập tức hồi phục trạng thái ban đầu, sát khí xung thiên nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

    Nộ hỏa của Mộc Uẩn Vương còn chưa tan, thần sắc cũng băng lãnh nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

    Trong mắt hai phụ tử Diệp Siêu Phàm, Ninh Tiểu Xuyên đã là người đã chết, căn bản không phải nói nhiều.

    Nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc, Mộc Uẩn Vương vẩy tay:

    – Dương Can, ta giao hắn cho ngươi. Mộc Uẩn Vương đại điện của ta không được thấy máu. Ngươi tìm chỗ xử lý hắn đi.

    – Vâng, Mộc Uẩn Vương đại nhân.

    Dương Can hít sâu một hơi, bước tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên rồi chuẩn bị lôi hắn đi.

    Nhưng Diệp Siêu Phàm lại ngăn cản:

    – Khoan đã, Dương Can tướng quân, tạm thời đừng giết hắn, cứ giao cho ta xử lý được rồi.

    Dương Can dừng tay, do dự nhìn Mộc Uẩn Vương.

    Tuy Diệp Siêu Phàm là con trai Mộc Uẩn Vương nhưng luận địa vị thì Diệp Siêu Phàm không có tư cách ra lệnh cho Dương Can.

    Mộc Uẩn Vương phẩy tay ra ý cho Dương Can dừng tay, rồi nhìn dsfL

    – Siêu Phàm, lẽ nào con muốn giữ hắn lại tự mình xử chết hắn?

    – Không phải vậy phụ thân. Kẻ này trên người cổ quái. Con thấy chỉ số năng lượng của hắn chỉ hơn một điểm nhưng con mặc cả Thiên Toán Khôi Lỗi cũng không phải đối thủ của hắn.

    Diệp Siêu Phàm nhìn Ninh Tiểu Xuyên hung hăng nói.

    Giờ trong cơ thể hắn không còn nô lệ ấn ký của Ninh Tiểu Xuyên nữa, đương nhiên nhớ lại việc bị Ninh Tiểu Xuyên hàng phúc nên vẫn muốn vạch tìm bí mật của Ninh Tiểu Xuyên.

    – Còn có việc đó sao?

    Mộc Uẩn Vương tò mò nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

    Vừa rồi hắn căn bản không để tâm Ninh Tiểu Xuyên nên cũng không thèm kiểm tra chỉ số năng lượng của Ninh Tiểu Xuyên. Giờ nhìn kỹ lại lập tức xác định đúng là chỉ số của Ninh Tiểu Xuyên chỉ có hơn một điểm.

    Với chỉ số năng lượng như vậy lại nô dịch được con trai Diệp Siêu Phàm của hứn, đúng là kỳ lạ.

    Nhưng Mộc Uẩn Vương không thấy kinh ngạc như Diệp Siêu Phàm, hắn là một trong bát vương của Chân Lý Thiên Quốc, kiến thức nhiều hơn Diệp Siêu Phàm nhiều lần. Hắn biết rõ tuy chỉ số năng lượng có thể các định chiến lực của phần lớn mọi người, nhưng cũng có số ít người thực lưcj của họ đến thần khí chí cao cũng không thể dò ra được.

    Vì thế nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lượt, Mộc Uẩn Vương thản nhiên nói:

    – Được, vậy giao tiểu tử này cho con. Lát ta phong ấn hắn lại để tránh xảy ra bất ngờ.

    – Đa tạ phụ thân.

    Diệp Siêu Phàm đắc ý nói.

    Hai cha con Diệp Siêu Phàm nói chuyện không hề che giấu gì, Ninh Tiểu Xuyên nghe thấy rất rõ.

    Thấy bản thân bị coi như hàng hóa giao cho Diệp Siêu Phàm, Ninh Tiểu Xuyên thần sắc thay đổi, bước ra nói:

    – Mộc Uẩn Vương đại nhân nhận ra thanh thần khí trường kiếm này không?

    Vung Diệt Thế Ma Kiếm ra, Ninh Tiểu Xuyên nhfin chăm chăm Mộc Uẩn Vương.

    Giờ thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo là lá chắn hộ thân cuối cùng của Ninh Tiểu Xuyên. Nếu Mộc Uẩn Vương đến Diệt Thế Đạo cũng không bận tâm thì hôm nay Ninh Tiểu Xuyên hắn chết là chắc.

    – Một thanh kiếm rách nát cũng xứng để phụ thân ta biết sao? Ninh Tiểu Xuyên, không cần phải giở trò. Rơi vào tay bản vương tử ta thì ngươi chết chắc rồi. Hơn nữa bản vương tử cũng sẽ không cho ngươi chết một cách thoải mái đâu.

    Diệp Siêu Phàm châm chọc nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

    Ninh Tiểu Xuyên không hề bận tâm Diệp Siêu Phàm, chỉ cầm Diệt Thế Ma Kiếm, đột nhiên nhằm Mộc Uẩn Vương chém ra một đạo kiếm quang.

    Kiếm quang chém đứt cả không gian trong đại điện. Một đạo kiếm quang như vậy đủ để giết cả cao thủ Thứ Thần tầng thứ chín.

    Nhnưg mấy người trong đại điện lúc này, trừ các thị nữ ra thì ai cũng tu vi không tầm thường, đặc biệt là Dương Can và Mộc Uẩn Vương, thấy kiếm quang Ninh Tiểu Xuyên đánh ra, đến thần sắc cũng không hề thay đổi.

    Đùa à, họ đều có tu vi cấp Chủ Thần. Kiếm quang của Ninh Tiểu Xuyên với họ chỉ như đồ chơi của trẻ con, cho dù họ có đứng yên thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể đả thương được họ.

    – To gan, ngươi dám động thủ với Mộc Uẩn Vương đại nhân!

    Dương Can quát lên, chắn trước mặt Mộc Uẩn Vương.

    Kiếm quang của Ninh Tiểu Xuyên chém lên người Dương Can, lập tức tan biến.

    Thật ra đạo kiếm quang này dù hắn không đỡ cũng chẳng sao. Nhưng Dương Can biết Mộc Uẩn Vương thích sĩ diện, giờ chủ động một chút sẽ dễ để lại ấn tượng với Mộc Uẩn Vương hơn.

    Quả nhiên, thấy Dương Can chắn không cho kiếm quang bay tới chỗ mình, Mộc Uẩn Vương lộ vẻ tán thưởng:

    – Dương Can, làm tốt lắm.

    Nhưng còn chưa nói hết thì Mộc Uẩn Vương phát hiện Dương Can có chỗ kỳ lạ.

    Dương Can sững sờ nhìn Ninh Tiểu Xuyên, toàn thân như đông cứng, như bị kiếm quang của Ninh Tiểu Xuyên chém thương vậy.

    – Dương Can tướng quân, không phải ngươi bị thương đấy chứ?

    Diệp Siêu Phàm thấy Dương Can có phần cổ quái thì hỏi.

    Mộc Uẩn Vương nhìn thì biết Dương Can không bị thương mà chỉ là sững người tại đó, nhíu mày:

    – Dương Can, ngươi bị sao vậy? Mau đứng sang một bên cho ta!

    Dương Can bỗng sực tỉnh, thần sắc kinh hãi, vừa lén nhìn Ninh Tiểu Xuyên vừa quay lại nói:

    – Mộc Uẩn Vương đại nhân, tên tiểu tử này đúng là có cổ quái!

    – Cái gì cổ quái? Dương Can tướng quân phát hiện ra điều gì?

    Diệp Siêu Phàm vẻ mặt đầy hưng phấn nói.

    Hắn còn tưởng Dương Can phát hiện được bí mật gì của Ninh Tiểu Xuyên nên mới hưng phấn như vậy.

    – Hắn…hắn…

    Dương Can căng thẳng, không nói mà truyền âm cho Mộc Uẩn Vương.

    Điều này khiến Diệp Siêu Phàm khá bất mãn, chau mày định quát Dương Can nhưngc òn chưa nói thì Mộc Uẩn Vương cũng như Dương Can mặt đầy vẻ cổ quái, không ngừng nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

    Mãi lâu sau Mộc Uẩn Vương mới lạnh lùng nói:

    – Chẳng trách mà hắn lại to gan như vậy, đến việc vô pháp vô thiên như nô dịch con trai ta hắn cũng dám làm. Ngươi lại là truyền nhân hiện nay của Diệt Thế Đạo?

    Nghe thấy ba chữ Diệt Thế Đạo từ miệng Mộc Uẩn Vương, Diệp Siêu Phàm lập tức biến sắc.

    Ở Chân Lý Thiên Quốc, ba chữ Diệt Thế Đạo mang ý nghĩ phi phàm

    Ninh Tiểu Xuyên đều thấy hết phản ứng của bọn Mộc Uẩn Vương, hắn cũng thầm kinh thán.

    Xem ra danh tiếng Diệt Thế Đạo thật không tầm thường, ngay cả bát vương của Chân Lý Thiên Quốc cũng bận tâm như vậy.

    Nhưng Ninh Tiểu Xuyên còn chưa kịp nói gì thì Mộc Uẩn Vương đã băng lãnh nói:

    – Tiểu tử, chắc ngươi tưởng để lộ thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo thì bản vương không làm gì được ngươi? Vậy thì bản vương cho ngươi hay, cho dù là Diệt Thế Đạo bản vương cũng chẳng coi là gì hết.

    Phản ứng củamuv khiến Dương Can vô cùng chấn kinh, ngạc nhiên một lúc mới không kìm được hỏi:

    – Mộc Uẩn Vương đại nhân, hắn là truyền nhân Diệt Thế Đạo, lẽ nào đại nhân đã quên tổ huấn của Chân Lý Thiên Quốc chúng ta?

    Dường như để nhắc nhở Mộc Uẩn Vương, Dương Can giải thích:

    – Đại nhân, tổ sư của Diệt Thế Đạo là bằng hữu của khai quốc đại đế Chân Lý Thiên Quốc chúng ta nên đại đế đã để lại tổ huấn. Truyền nhân Chân Lý Thiên Quốc gặp truyền nhân Diệt Thế Đạo không được đối địch. Giờ giữa chúng ta và truyền nhân Diệt Thế Đạo không có xung đột gì thực chất. Ấn ký nô lệ trong cơ thể tiểu vương tử cũng đã bị trừ bỏ, vì thế chúng ta nên làm theo tổ huấn của đại đế, thả người này đi.

    Diệp Siêu Phàm thần sắc phức tạp nhìn Ninh Tiểu Xuyên rồi quay sang nhìn phụ thân.

    Hắn cũng biết tổ huấn của Chân Lý Thiên Quốc nên căn bản không chắc chắn phụ thân hắn sẽ làm thế nào.

    Tuân theo tổ huấn hay mặc kệ, vẫn giết Ninh Tiểu Xuyên.

    Thần sắc Mộc Uẩn Vương lúc này trở nên lạnh lẽo, ánh mắt nhìn Dương Can có vài phần nộ ý:

    – Dương Can, ngươi đang dạy bản vương hành sự sao?

    – Không dám, tại hạ chỉ là nhắc nhở Mộc Uẩn Vương đại nhân mà thôi.

    Dương Can bị Mộc Uẩn Vương nhìn đến hoảng hốt, cúi đầu lùi sau mấy bước.

    Mộc Uẩn Vương hừ lạnh:

    – Không dám là tốt nhất. Dương Can, giờ Chân Lý Thiên Quốc đã được bát vương bọn ta quản lý, không phải khai quốc đại đế mà ngươi nói. Chân Lý Đại Đế khai sáng Chân Lý Thiên Quốc đúng là rất tài giỏi, nhưng ngài đã biến mất nhiều năm như vậy, lẽ nào mọi thứ ở Chân Lý Thiên Quốc vẫn phải theo quy định cứng nhắc đó? Giờ bản vương chính thức tuyên bố, loại bỏ hoàn toàn quy định mà ngươi nói. Sau này thần dân Chân Lý Thiên Quốc nếu gặp truyền nhân Diệt Thế Đạo mà đối phương dám gây hấn thì lập tức có thể động thủ.

    Dương Can toát mồ hôi, cảm giác Mộc Uẩn Vương quyết định như vậy có phần không thỏa đáng nhưng lại không dám phản kháng, chỉ bất lực nhìn Ninh Tiểu Xuyên, cảm giác Ninh Tiểu Xuyên thật xui xẻo, lại gặp phải người bá đạo như Mộc Uẩn Vương. Nếu không, với thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo, người ở Chân Lý Thiên Quốc căn bản không có ai dám giết hắn.

    Diệp Siêu Phàm lúc này thần sắc phấn khích, ánh mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên đã thêm vài tia hung quang.

    – Chẳng trách mà thực lực hắn biến thái như vậy, mọi người đều truyền nhau Diệt Thế Đạo vô cùng thần diệu. Lần này ta bắt tiểu tử này để nghiên cứu xem rốt cuộc Diệt Thế Đạo có gì cổ quái.

    Thấy sự việc vượt khỏi sự kiểm soát của mình, Ninh Tiểu Xuyên thở dài, nói:

    – Mộc Uẩn Vương đại nhân, thật ra lần này ta xuất hiện ở đây có thể là một âm mưu. Có người đưa ta tới chỗ ngươi, e là lợi dụng thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo của ta để giở trò gì đó.

    Ninh Tiểu Xuyên cũng không che giấu, nói ra phán đoán của mình.

    Nghe Ninh Tiểu Xuyên nói vậy, Dương Can biến sắc:

    – Đại nhân, nghe nói tổ sư của Diệt Thế Đạo đã giống như Chân Lý Đại Đế, vĩnh hằng bất diệt. Chỉ là không biết hiện giờ đang ở thời gian không gian nào. Nếu chúng ta dẫn tổ sư Diệt Thế Đạo tới thì e là sự việc sẽ trở thành tranh chấp giữa Chân Lý Thiên Quốc và Diệt Thế Đạo mất.​
     
    Vô Ưu, ducvietvtv, voquan and 7 others like this.
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Thần Ma Thiên Tôn
    Tác giả: Cửu Đương Gia
    Chương 1251: Một vạn năm

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Mộc Uẩn Vương không lên tiếng, Diệp Siêu Phàm bên cạnh bực bội nói:

    – Dương Can tướng quân, ngươi cũng quá nhát gan rồi đấy. Chân Lý Thiên Quốc chúng ta cường đại như vậy, việc gì phải sợ cái Diệt Thế Đạo nhỏ bé ấy.

    – Hơn nữa ta nghe nói tổ sư Diệt Thế Đạo là một nữ tử, truyền nhân đời hai lại có quan hệ mật thiết với Chân Lý Đại Đế. Ta nghĩ hồi đó Chân Lý Đại Đế để lại tổ huấn như vậy cũng là ý muốn riêng mà thôi.

    Thấy Diệp Siêu Phàm tuỳ tiện nói về chuyện của Chân Lý Đại Đế như vậy thì Dương Can bất mãn nói:

    – Tiểu vương tử hãy cẩn trọng trong lời nói. Chân Lý Đại Đế là tiên tổ của chúng ta, không được vô lễ như vậy.

    Diệp Siêu Phàm nhếch mép dường như khinh thường, nhưng cũng không nói thêm gì.

    Dương Can quay lại nhìn Mộc Uẩn Vương:

    – Đại nhân, việc này đúng là có phần cổ quái, lần trước tiểu vương tử và truyền nhân Diệt Thế Đạo cũng có đôi điều chưa rõ ràng, ta kiến nghị đại nhân nên điều tra rõ chân tướng sự việc rồi hay quyết định.

    – Không cần nữa, Dương Can, ta thấy giờ ngươi không bằng cả con trai ta rồi.

    Mộc Uẩn Vương trầm ngâm một lúc, nói.

    Lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, Mộc Uẩn Vương nhếch mép cười khảy:

    – Giờ bọn ta mới là nhân vật chính của thời đại này, những người như Chân Lý Đại Đế hay tổ sư Diệt Thế Đạo đều đã là quá khứ, không cần phải bận tâm. Huống hồ, Trường Giang sóng sau xô sóng trước, Chân Lý Thiên Quốc mà bát vương bọn ta quản lý cường đại như vậy, nếu lúc này có thể thu hút truyền nhân mấy đời của Diệt Thế Đạo, ta cũng muốn xem xem chúng rốt cuộc có bản lĩnh gì.

    Dương Can lắc đầu bất lực.

    Mộc Uẩn Vương nói vậy, Dương Can biết giờ có nói thêm gì cũng vô ích, mà có khi lại chọc giận Mộc Uẩn Vương rồi bị trừng phạt.

    – Nhưng việc này liên quan tới Diệt Thế Đạo trong truyền thuyết, cho dù có bị Mộc Uẩn Vương trừng phạt thì ta cũng phải thông báo cho các vương còn lại.

    Dương Can thần sắc căng thẳng nhưng cũng đã truyền tin cho thất vương còn lại của Chân Lý Thiên Quốc.

    Thất vương Chân Lý Thiên Quốc không coi trọng sĩ diện như Mộc Uẩn Vương, chỉ một lát sau đã xuất hiện ở trong đại điện của bảy toà điện còn lại.

    Cảm nhận được sự khác thường của những toà đại điện khác, mũ phẫn nộ nhìn Dương Can:

    – Dương Can, ngươi thật to gan, dám can thiệp vào việc của bản vương.

    Uỳnh!

    Toàn thân Mộc Uẩn Vương lập tức xuất hiện hàng loạt quầng sáng, nhằm thẳng Dương Can đánh tới.

    Dương Can thần sắc đại biến, dốc hết sức chống đỡ nhưng vẫn bị quầng sáng quét trúng, khí tức suy nhược không ít.

    Ninh Tiểu Xuyên đứng trong đại điện ngưng thần quan sát mọi việc.

    Vào lúc Mộc Uẩn Vương động thủ, hắn đã cảm nhận được ngay, dù là Mộc Uẩn Vương hay Dương Can thì thân ảnh cũng gần như ngay lập tức nhảy sang một không gian khác, vì thế hai cao thủ cấp Chủ Thần giao đấu mới bình thản như vậy.

    Nhưng trong sự bình thản đó hàm chứa sát cơ vô hạn.

    Mộc Uẩn Vương đang phẫn nộ không hề để tâm Dương Can là tướng tài của Chân Lý Thiên Quốc, hơn nữa bản thân cũng là cường giả cấp Chủ Thần, những vòng sáng kia bọc quanh muốn giết Dương Can.

    – Mộc Uẩn Vương, thủ hạ lưu tình!

    Một giọng nói bình thản từ trong đại điện vang ra, đồng thời bên cạnh Dương Can đột nhiên xuất hiện một nam tử cao lớn mặc chiến giáp.

    Nam tử cao lớn đó khẽ búng lên quầng sáng của Mộc Uẩn Vương, tay kia thì kéo Dương Can ra khỏi đó.

    Rồi những quầng sáng kia biến mất, đại điện lại trở về yên tĩnh.

    – Kim Phật Vương, ta chỉ cho hắn sự trừng phạt nho nhỏ. Nếu ngươi đã lên tiếng thì lần này ta tha cho hắn.

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn nam tử cao lớn kia, hừ lạnh.

    Nam tử cao lớn kia khẽ cười, đưa tay vỗ vỗ Dương Can, cũng chẳng nói gì.

    Sau khi nam tử cao lớn kia xuất hiện, lần lượt sáu người khác cũng xuất hiện.

    – Đây chính là bát vương của Chân Lý Thiên Quốc?

    Ninh Tiểu Xuyên tò mò nhìn mấy người đó.

    Tám người này có thể nói là nhân vật quyền thế nhất thế gian, Ninh Tiểu Xuyên không thể ngờ hắn lại được thấy những nhân vật cường hãn này sớm đến vậy.

    Vào khoảnh khắc bát vương xuất hiện, họ cũng không ngừng quan sát Ninh Tiểu Xuyên.

    Vừa rồi Dương Can truyền âm họ đã biết thân phận của Ninh Tiểu Xuyên, rõ ràng họ cũng rất tò mò về thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo của hắn.

    Vù!

    Sau khi thất vương xuất hiện, Mộc Uẩn Vương vung tay lên lập tức chặn hết bọn Ninh Tiểu Xuyên và Diệp Siêu Phàm ở bên ngoài, hiển nhiên là không muốn người khác nghe tám người bọn họ nói chuyện.

    Mấy người Diệp Siêu Phàm thần sắc lo lắng nhìn bát vương, không thể đoán được kết quả thảo luận của bát vương sẽ thế nào.

    Vì chúng biết tám người đó không phải cùng hội cùng thuyền. nếu Mộc Uẩn Vương nhất định muốn giết Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn những người khác sẽ ngăn cản.

    Ngược lại với sự bất an của bọn Diệp Siêu Phàm, Ninh Tiểu Xuyên lại vô cùng bình tĩnh.

    Một lúc đối mặt với những cao tầng Chân Lý Thiên Quốc, Ninh Tiểu Xuyên biết rõ cho dù hắn có hoảng loạn cũng vô ích, chi bằng nhân cơ hội này nghĩ cách xem làm thế nào rời khỏi đây.

    Lần này hắn ra ngoài là để thu thập tài nguyên, tăng cường thực lực cho Đại Diêm để ứng phó với công kích của Nguyên Quang Thánh Địa.

    Nếu giờ hắn xảy ra chuyện ở đây thì không chỉ có mình hắn mà cả Đại Diêm sẽ gặp rắc rối.

    Hít sâu một hơi, Ninh Tiểu Xuyên liền ngồi xuống, đặt hai tay lên Diệt Thế Ma Kiếm bắt đầu tham ngộ Diệt Thế Đạo.

    Cũng không biết sau bao lâu, bên tai Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên vang lên một giọng nói.

    – Tâm thái của tiểu tử ngươi cũng tốt thật, lúc này mà vẫn có thể yên tâm tu luyện.

    Ninh Tiểu Xuyên mở mắt thì thấy bát vương Chân Lý Thiên Quốc đang nhìn mình. Người vừa nói là vị Kim Phật Vương vừa rồi cứu Dương Can.

    – Chẳng còn cách nào, thực lực của ta và chư vị cách nhau quá xa, bỏ chạy cũng không thể thì ngoài việc tu luyện ra còn có thể làm gì được nữa?

    Ninh Tiểu Xuyên gật đầu.

    – Ngươi nói vậy không sai.

    Kim Phật Vương gật đầu, nói tiếp:

    – Mộc Uẩn Vương vốn đã quyết định giết ngươi, nhưng nể mặt mấy người bọn ta Mộc Uẩn Vương mới thay đổi chủ ý, giữ lại cái mạng nhỏ của ngươi. Có điều, tội chết có thể miễn nhưng tội sống không thể tránh. Bọn ta sẽ nhốt ngươi trong nhà tù của Chân Lý Thiên Quốc một vạn năm.

    – Cái gì? Một vạn năm?

    Những người còn lại trong đại điện đều kinh hãi.

    Tuy nói tu vi tới Thứ Thần Cảnh thì thọ mệnh gần như là vô hạn nhưng thực tế là Chủ Thần cũng có giới hạn tuổi thọ.

    Chỉ là, đối với phần lớn mọi người mà nói, thọ mệnh một vạn năm đã đủ lâu nên vượt qua một vạn năm là được gọi là vô hạn.

    Với môi trường trong tù ngục, khi đã và đó thì e là tu vi khó có thể tăng tiến được.

    Với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên hiện giờ, nếu bị nhốt một vạn năm thì khi ra khỏi đó cũng không còn cách cái chết bao xa nữa.

    Trừng phạt như vậy đúng là còn tàn khốc hơn giết người.

    – Xem ra bọn Kim Phật Vương căn bản không muốn cứu người mà là muốn hạ thấp thể diện của Mộc Uẩn Vương. Nếu không sao lại để truyền nhân Diệt Thế Đạo bị trừng phạt như vậy.

    Dương Can thầm thở dài.

    Vừa rồi hắn suýt nữa đã bị Mộc Uẩn Vương giết, giờ căn bản không dám nhiều lời.

    Thấy Ninh Tiểu Xuyên có thể không chết Diệp Siêu Phàm vốn đã tối sầm mặt lại nhưng nghe hắn sẽ bị nhốt một vạn năm thì mép lại nhếch lên.

    Lúc này Ninh Tiểu Xuyên bất lực nhìn quanh, lắc đầu nói:

    – Xin lỗi, ta sẽ không tiếp nhận sự trừng phạt đó.

    – Ngươi là Ninh Tiểu Xuyên đúng không? Đây đã là sự trừng phạt khoan dung nhất cho ngươi rồi. Nếu không phải nể mặt ngươi là truyền nhân Diệt Thế Đạo thì hôm nay ngươi chẳng có tia hy vọng sống nào.

    Kim Phật Vương thản nhiên nói.

    – Nhưng trừng phạt như vậy chẳng khác gì xử chết luôn. Nếu vậy thì chi bằng ta liều mạng một lần.

    Ninh Tiểu Xuyên nắm chắc Diệt Thế Ma Kiếm, đứng dậy, cười thản nhiên.

    Rồi hắn vung Diệt Thế Ma Kiếm lên đánh hết các loại Diệt Thế pháp tắc mà hắn lĩnh ngộ được.

    Pháp Tắc Cự Thú!

    Một con cự thú bỗng nhiên xuất hiện trong hư không, lao về phía bát vương.

    – Hắn dám động thủ với bát vương?

    Dương Can kinh hãi trước hành động của Ninh Tiểu Xuyên, nhưng cũng thấy khâm phục hắn.

    Thế gian này không nhiều người dám động thủ với tám vị vương giả Chân Lý Thiên Quốc này đâu.

    – Ha ha, Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đang nộp mạng đấy!

    Diệp Siêu Phàm cười, rồi vội hô lớn:

    – Phụ thân, đừng huỷ diệt hắn hoàn toàn, hãy để lại thi thể, nghiên cứu Diệt Thế Đạo của hắn.

    Bát vương thần sắc không đổi, chỉ hơi nhíu mày nhìn Ninh Tiểu Xuyên đang lao tới.

    Trong mắt họ Ninh Tiểu Xuyên đúng chỉ như con kiến, nhưng con kiến này lại dám vung kiếm lên khiến họ ít nhiều có chút không thoải mái.

    Đặt biệt là Mộc Uẩn Vương thích sĩ diện, lúc này quay lại nhìn Kim Phật Vương:

    – Kim Phật Vương, đây không phải ta không nể mặt ngươi. Ngươi cũng thấy rồi đấy, hắn ta cậy thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo kiêu căng không chịu thuần phục, ngay cả bát vương chúng ta cũng không coi ra gì. Hôm nay cho dù ta không giết thì cũng là hắn tự nộp mạng..

    – Cũng được, giết thì giết. Chỉ là một tên tiểu tử. Nhưng con trai ngươi nói không sai, đừng giết quá triệt để, giữ thi thể hắn lại, chúng ta có thể bảo Thần Nông ở Dưỡng Tâm Điện hồi sinh hắn rồi nghiên cứu bí mật Diệt Thế Đạo.

    Kim Phật Vương nói.

    Mộc Uẩn Vương hừ một tiếng, vung tay, một tia sáng bắn ra từ ngón tay hắn.

    Chỉ là một chấm sáng nhưng Ninh Tiểu Xuyên cảm giác như cả thế giới đang ập tới.

    Điểm sáng kia chưa tới thì đã đánh vỡ tan pháp tắc mà Ninh Tiểu Xuyên đánh ra. Nhưng cùng lúc đó cũng có một cảm giác quen thuộc xuất hiện trên người Ninh Tiểu Xuyên.​
     
    Vô Ưu, ducvietvtv, voquan and 6 others like this.
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Thần Ma Thiên Tôn
    Tác giả: Cửu Đương Gia
    Chương 1252: Tổ sư

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Ninh Tiểu Xuyên không chút do dự động thủ với bát vương Chân Lý Thiên Quốc thật ra cũng là đang đánh cuộc.

    Đương nhiên hắn biết thực lực của hắn lúc này chẳng có chút hy vọng nào Thánh An Naắg những tuyệt thế cường giả này. Vì thế giờ hắn đành đánh cược tất cả vào thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo.

    Tuy đánh cược như vậy rất mong manh nhưng hắn buộc phải cược. Đúng như hắn nói, nếu bị nhốt một vạn năm thì hắn thà chết.

    Có điều, sự thay đổi của Diệt Thế Ma Kiếm lúc này cho Ninh Tiểu Xuyên hắn đã cược đúng.

    Dáng người thướt tha bước ra từ Diệt Thế Ma Kiếm. Ban đầu chỉ to bằng ngón tay nhưng rồi sau mỗi bước lại biến to hơn, cuối cùng thành một tuyệt đại giai nhân.

    Uỳnh!

    Tuyệt đại giai nhân này dung Ngũ Hành áo nghĩa tuyệt mỹ nhưng thực lực mạnh đến biến thái. Thân thể lướt đi, bàn tay lành lạnh túm lấy cổ tay Ninh Tiểu Xuyên kéo hắn ra khỏi công kích của Mộc Uẩn Vương.

    – Là người sống, không phải hư ảnh?!

    Cảm nhận cái lành lạnh truyền tới từ bàn tay kia, Ninh Tiểu Xuyên sững sờ.

    Hắn còn tưởng lần này sẽ giống như lần trước, chỉ là một đạo tinh thần thể của tiên tổ Diệt Thế Đạo bước ra.

    Nhưng giờ bàn tay đang cầm tay hắn đã cho thấy người trước mặt hắn là một người sống sờ sờ chứ không phải tinh thần thể.

    Một nữ nhân bước ra từ trong Diệt Thế Ma Kiếm.

    Nàng ta rốt cuộc là truyền nhân đời thứ mấy của Diệt Thế Đạo? Không phải là đối thủ truyền kiếp của sư phụ đấy chứ?

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn đối phương nghĩ.

    – Ngươi là?

    Bát vương của Chân Lý Thiên Quốc lúc này ai cũng nghiêm mặt nhìn nữ tử bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên.

    Từ những bức họa truyền lại họ đã nhận ra thân phận của nữ tử này nhưng họ vẫn không dám tin. Vì nữ tử này cũng như Chân Lý Đại Đế, từ lâu đã trở thành truyền thuyết, không thể nào lại xuất hiện ở đây được.

    Nhưng cuối cùng Mộc Uẩn Vương vẫn thốt ra một cái tên:

    – Tổ sư Diệt Thế Đạo.

    Ninh Tiểu Xuyên chấn kinh, vẻ mặt không thể tin nổi. Hắn không thể ngờ người kia lại là tổ sư đời đầu tiên của Diệt Thế Đạo.

    Mấy người bọn Kim Phật Vương lúc này đều có vẻ dè chừng. Nhưng đằng sau đó cũng có vài phần hưng phấn.

    Sau khi trở thành bát vương của Chân Lý Thiên Quốc họ đã đứng trên đỉnh cao của cả thế giới, gần như là vô địch rồi.

    Ngay cả những kẻ phản nghịch kia cũng chẳng tạo được uy hiếp gì mấy, vì họ nắm giữ cả Chân Lý Thiên Quốc.

    Nhưng giờ xuất hiện tổ sư Diệt Thế Đạo đã tạo ra cảm giác vô cùng nguy hiểm.

    Cảm giác này thậm chí khiến họ có chút hưng phấn, thậm chí đã có suy nghĩ nếu tiêu diệt được đối phương thì không phải vừa hay có thể chứng minh thực lực hay sao.

    Phải biết rằng, tổ sư Diệt Thế Đạo cùng đẳng cấp với Chân Lý Đại Đế. Nếu tiêu diệt được tổ sư Diệt Thế Đạo nghĩa là họ có thực lực vượt qua Chân Lý Đại Đế.

    Địa vị của Chân Lý Đại Đế ở Chân Lý Thiên Quốc vượt trên mọi thứ, cho dù họ đã biến mất từ lâu, thậm chí hậu nhân của Chân Lý Đại Đế cũng không còn nắm quyền Chân Lý Thiên Quốc nhưng cái tên ấy vẫn ăn sâu trong tiềm thức của mỗi thân dân Chân Lý Thiên Quốc, được coi là những bậc chí tôn được sùng kính.

    Nếu giờ bát vương chứng minh được thực lực mình vượt qua Chân Lý Đại Đế thì sau này họ sẽ thay thế hoàn toàn Chân Lý Đại Đế, biến Chân Lý Thiên Quốc thành Bát Vương Thiên Quốc.

    Nhìn nữ tử tuyệt sắc kia, Kim Phật Vương nói:

    – Ngươi là ai mà dám nhúng tay vào việc của Chân Lý Thiên Quốc bọn ta?

    Tuy đã đoán ra thân phận của nữ tử đó nhưng bọn Kim Phật Vương vẫn cố tình làm như không biết để giảm bớt ảnh hưởng của tổ sư Diệt Thế Đạo lại Chân Lý Thiên Quốc.

    Nhưng tổ sư Diệt Thế Đạo không hề nhìn bát vương lấy một cái, lạnh lùng nhìn quanh một lượt rồi quay sang Ninh Tiểu Xuyên, lạnh giọng nói:

    – Sư phụ ngươi là ai?

    – Tuế Hàn Vũ.

    Ninh Tiểu Xuyên đáp.

    Diệt Thế Đạo cũng chỉ có mấy người, thông tin này căn bản không cần cũng không thể giấu được.

    – Không tồi.

    Sư tổ Diệt Thế Đạo gật gù, ngón tay tựa ngọc khẽ vạch lên không trung, mở ra một khe hở, nói:

    – Đây không phải nơi ngươi nên tới. Ngươi đi đi. Bao giờ tu luyện thành công ba nghìn Diệt Thế Đạo thì tới gặp ta.

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn khe hở, đó giống như không gian thông đạo, thông thẳng tới Thần Hà Vũ Trụ.

    Tới trước khe hở, Ninh Tiểu Xuyên nói:

    – Tổ sư, vậy chúng thì sao?

    Chúng mà Ninh Tiểu Xuyên nói đương nhiên là chỉ bát vương Chân Lý Thiên Quốc. Giờ bát vương đang nhăm nhe bên cạnh, rõ ràng là không có thiện ý gì. Trong hoàn cảnh này Ninh Tiểu Xuyên cũng không yên tâm mà đi.

    – Chúng?

    Sư tổ Diệt Thế Đạo quay lại nhìn bát vương, thản nhiên nói:

    – Sâu kiến mà thôi, không đáng bận tâm.

    Bị sư tổ Diệt Thế Đạo gọi là sâu kiến, bọn Mộc Uẩn Vương phẫn nộ.

    Thân là bát vương Chân Lý Thiên Quốc, đã rất lâu rồi không ai dám coi thường họ như vậy.

    – Nực cười. Lần đầu tiên lão tử nghe có người gọi lão tử là sâu kiến. Sư tổ Diệt Thế Đạo, bản vương là Thời Không Vương của Chân Lý Thiên Quốc. Nếu sư tổ tới cứu tên tiểu tử kia thì cũng đừng đi nữa. Đắc tội với Chân Lý Thiên Quốc chẳng kẻ nào có thể thoát!

    Vị Thời Không Vương này dáng người không cao, nhưng giọng nói vô cùng chói tai.

    Sau một tiếng cười khảy, mắt Thời Không Vương bắn ra hai tia sáng.

    – Thời Không Đông Kết!

    Giọng nói chói tai vang lên, Ninh Tiểu Xuyên bị tia sáng bắn trúng cảm giác mọi thứ xung quanh đều bị đóng băng. Toàn thân hắn cảm giác như rơi xuống đầm lầy không đáy. Mọi động tác, ngay cả chớp mắt cũng vô cùng khó khăn.

    – Sư tổ Diệt Thế Đạo, giờ không phải thời ngươi có thể hoành hành. Thời đại nay mọi thứ đều nằm trong tay bọn ta. Ngươi đã xuất hiện thì cứ ở lại đi.

    Thời Không Vương cười khảy, cơ thể trở nên mơ hồ, giống như biến mất khỏi chỗ này nhảy vào Thời Không trường hà, lững thững tiến lại chỗ sư tổ Diệt Thế Đạo và Ninh Tiểu Xuyên.

    Mấy người Kim Phật Vương thấy Thời Không Vương động thủ thì lùi ra xa.

    Thời Không Vương thực lực nghịch thiên, hơn nữa còn nắm trong tay thứ thần khí chí tôn của Chân Lý Thiên Quốc. Thời Không. Không có ai là đối thủ của hắn về việc điều khiển không gian thời gian.

    Lúc này họ muốn thông qua Thời Không Vương xem xem tổ sư Diệt Thế Đạo rốt cuộc có gì lợi hại.

    – Tổ sư Diệt Thế Đạo, nể ngươi có giao tình với Chân Lý Đại Đế, ta sẽ nhốt ngươi tại Thời Không trường hà một vạn…

    Bốp!

    Thời Không Vương còn chưa nói hết câu, tổ sư Diệt Thế Đạo đã đột nhiên vung tay, bàn tay trắng nõn chui vào Thời Không trường hạ mà Thời Không Vương ẩn nấp, đánh một chưởng khiến hắn bay ra ngoài.

    – Không thể nào!

    Thời Không Vương trên mặt vẫn còn dấu tay, mắt trợn trừng nhìn tổ sư Diệt Thế Đạo.

    Tổ sư Diệt Thế Đạo không hề thay đổi sắc mặt lạnh băng, chỉ đưa tay tóm một cái về phía Thời Không Vương, liền lấy ra một quầng sáng giống như có vô số ngôi sao đang xoay chuyển.

    Đó chính là thần khí Thời Không của Chân Lý Thiên Quốc. Ngay cả thần khí trong cơ thể bị móc ra, Thời Không Vương tựa quả bóng bị xịt hơi, sắc mặt đầy kinh hoàng nằm dưới đất.

    Hắn căn bản không thể ngờ tổ sư Diệt Thế Đạo lại cường đại tới vậy, có thể tùy ý đoạt lấy thần khí của hắn.

    – Nể tình Chân Lý Đại Đế tha mạng cho ngươi. Nhưng ta không thích những kẻ lắm lời, còn nói thêm một câu, ta giết!

    Tổ sư Diệt Thế Đạo cất thần khí Thời Không đi rồi nói.

    Thất vương còn lại đều sững sờ.

    Thực lực của họ cũng tương đương Thời Không Vương, giờ tổ sư Diệt Thế Đạo chỉ dùng một cái tát đối phó được Thời Không Vương, vậy thì với họ cũng chỉ cần một cái tát là đủ.

    Sao có thể mạnh như vậy?

    Nhìn tổ sư Diệt Thế Đạo thần sắc băng lãnh, đầu óc họ đột nhiên tỉnh táo lại.

    Đã vô địch quá lâu, cộng với vị trí chí cao vô thượng đã khiến họ bị mê hoặc, nhưng giờ cái tát của tổ sư Diệt Thế Đạo đã đánh cho họ tỉnh lại.

    Cũng giống như con ếch dưới đáy giếng, khi nhảy lên khỏi miệng giếng, ngoài việc tò mò về thế giới thì sợ hãi sẽ nhiều hơn.

    Tất cả đều kinh hãi nhìn tổ sư Diệt Thế Đạo, bọn Mộc Uẩn Vương hoàn toàn không biết nên làm gì.

    – Quá mạnh!

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn quanh, khâm phục tổ sư Diệt Thế Đạo từ tận đáy lòng.

    Bát vương Chân Lý Thiên Quốc đối với Ninh Tiểu Xuyên đã là tuyệt thế cường giả. Nhưng trước mặt tổ sư Diệt Thế Đạo thì chỉ như đứa trẻ trói gà không chặt.

    – Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đi trước đi. Ta mượn Diệt Thế Ma Kiếm dùng một chút.

    Sau khi chấn nhiếp bát vương Chân Lý Thiên Quốc, tổ sư Diệt Thế Đạo nói.

    – Tổ sư biết tên ta?

    Ninh Tiểu Xuyên lẩm bẩm.

    Nhưng giờ hắn cũng đã hoàn toàn yên tâm, đương nhiên không do dự gì nữa, gật đầu bước vào khe hở không gian kia.

    Vào khoảnh khắc bước vào khe hở không gian, Ninh Tiểu Xuyên nghe thấy những tiếng hét kinh hoàng của bọn bát vương.

    – Tổ sư Diệt Thế Đạo, ngươi muốn gì?

    – Ả ta muốn hủy diệt Chân Lý Thiên Quốc chúng ta!

    – Cho dù có mạnh thế nào thì ả cũng chỉ có một mình, chúng ta liều đi!



    Trong những âm thanh tạp loạn đó, giọng nói lạnh lùng của tổ sư Diệt Thế Đạo cũng vọng ra.

    – Các ngươi tưởng với bọn rác rưởi như các ngươi cũng xứng cho ta xuất hiện sao? Lần này ta tới chỉ để hủy diệt Chân Lý Thiên Quốc mà thôi.

    Hủy diệt Chân Lý Thiên Quốc!

    Ninh Tiểu Xuyên biến sắc, quay lại nhìn về hướng Chân Lý Thiên Quốc.​
     
    Vô Ưu, ducvietvtv, voquan and 7 others like this.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Thần Ma Thiên Tôn
    Tác giả: Cửu Đương Gia
    Chương 1253: Diệt thế

    Nhóm dịch: Black
    Nguồn: Vipvandan.vn



    Uỳnh!

    Trong không gian thông đạo, Ninh Tiểu Xuyên đột nhien cảm giác mình bị một cơn bão cuốn đi.

    Thân thể không kiểm soát được trôi đi trong cơn bão không gian, trước mắt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên xuất hiện một thứ giống như điểm sang.

    Điểm sáng này vô cùng nhỏ, nhỏ hơn bất cứ thứ gì, nhưng lại vô cùng chói mắt, hoa lệ hơn bất cứ thứ bảo vật nào mà Ninh Tiểu Xuyên từng thấy. Nó trấn áp được mọi thứ xung quanh, ngay Thời Không trường hà cũng không thể chạm tới điểm sáng kia. Ninh Tiểu Xuyên nhìn điểm sáng ấy đột nhiên thấy sợ hãi.

    Cảm giác này khiến hắn cảm thấy bản thân như con kiến, và trước mặt chính là một con cự thú viễn cổ.

    – Lẽ nào điểm sáng kia là bản thể của Chân Lý Thiên Quốc?

    Nhìn điểm sáng đó, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên sực tỉnh.

    Chân Lý Thiên Quốc đã tiến hóa tới cực điểm từ lâu, thoát ra khỏi Thời Không trường hà, mà điểm sáng trước mắt dường như đều phú hợp với những đặc điểm đó.

    – Tiểu tử, ngươi thấy sao? Ta nói không sai chứ, trò chơi của chúng ta có vui không?

    Khi Ninh Tiểu Xuyên đang sững người nhìn điểm sáng kia thì bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói.

    – Mẹ kiếp!

    Nghe thấy giọng nói ấy, Ninh Tiểu Xuyên gần như lập tức lên tiếng chửi.

    Giọng nói đó chính là của hắc ảnh mà muốn nhận hắn làm đồ đệ.

    Nghe thấy giọng của hắc ảnh, Ninh Tiểu Xuyên mới phát hiện xung quanh điểm sáng kia lúc này cũng có vài thân ảnh khác.

    Những thân ảnh này mông lung mơ hồ không thể thấy rõ được bộ dạng của họ. Nhưng một thân ảnh trong đó giống hệt hắc ảnh mà Ninh Tiểu Xuyên đã gặp.

    – Ha ha, tiểu tử tức giận rồi. Nhưng ngươi tức giận cũng vô ích. Mục đích của ta đã đạt được rồi. Mượn thân phận truyền nhân Diệt Thế Đạo của ngươi quả nhiên dụ được bọn biến thái Diệt Thế Đạo ra. Tiếp theo sẽ có trò vui xem rồi. Tám tên ngu ngốc ở t kia dám lật mặt với tổ sư Diệt Thế Đạo. Đợi khi Chân Lý Thiên Quốc nội loạn, chúng ta sẽ nhân cơ hội đó xâm nhậm hoàn toàn nắm quyền Chân Lý Thiên Quốc.

    Hắc ảnh cười lớn.

    Cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng đã hiểu tại sao những kẻ kia lại tiềm phục quanh Chân Lý Thiên Quốc.

    Những kẻ phản nghịhc này có thể nhảy vào Thời Không trường hà, tiếp cận Chân Lý Thiên Quốc, chắc ai cũng là tuyệt thế cường giả.

    Nếu Chân Lý Thiên Quốc thật sự bị hỗn loạn, mà chúng nhân lúc đó xâm nhập thì có lẽ chúng sẽ đoạt được Chân Lý Thiên Quốc mất.

    Nhưng tiền đề là Chân Lý Thiên Quốc vẫn còn tồn tại.

    Ninh Tiểu Xuyên không bận tâm tới hắc ảnh kia mà nhìn điểm sáng phía xa. Trước đó hắn đã nghe rõ ràng, lần này tổ sư Diệt Thế Đạo tới là để hủy diệt Chân Lý Thiên Quốc.

    Giờ hắn tò mò là rốt cuộc tổ sư Diệt Thế Đạo làm thế nào hủy diệt Chân Lý Thiên Quốc.

    Trước sự chú ý của Ninh Tiểu Xuyên, điểm sáng phía trước đột nhiên phình to.

    Điểm sáng nhỏ bé bỗng nhiên to lên vô số lần khiến Thời Không trường hà xung quanh cũng hỗn loạn.

    Chính giữa điểm sáng khổng lồ đó xuất hiện một vết nứt có thể thấy dễ dàng.

    Giống như quả trứng luộc bị cắt làm đôi, điểm sáng đại diện cho Chân Lý Thiên Quốc lúc này uỳnh một tiếng, tách làm đôi.

    – Ôi trời, tiểu tử, đám biến thái Diệt Thế Đạo các ngươi có cần phải ác vậy không. Cho Chân Lý Thiên Quốc phát nổ luôn rồi. Ôi trời ơi, xong, lần này lớn chuyện rồi!

    Hắc ảnh kia cuống cuồng, rõ ràng là hắn không thể ngờ tổ sư Diệt Thế Đạo lại chém đôi cả Chân Lý Thiên Quốc như vậy.

    Uỳnh!

    Sau khi Chân Lý Thiên Quốc tách làm hai nửa, cơn bão không gian xung quanh càng ngày càng ác liệt. Ninh Tiểu Xuyên bị bão cuốn bay ra xa. Khi hắn bị mất kiểm soát thì Diệt Thế Ma Kiếm bay tới bảo vệ hắn.

    Ảnh hưởng từ vụ nổ Chân Lý Thiên Quốc lúc này được thể hiện hoàn toàn.

    Giữa vũ trụ giống như một rổ trứng ép lại lúc này bùng nổ một luồng năng lượng cuồng bạo, nó hoành tảo khắp vũ trụ, đánh vỡ toàn bô bức vách vũ trụ. Nhưng tiểu vũ trụ vốn riêng biệt lúc này biến mất, dung nhập thành một, còn các nền văn minh, tinh cầu, sinh linh trong vũ trụ đều bị cơn bão thổi văng, bay ra tứ phía.

    Cả thế giới giống như một cái hồ nước, tinh cầu, sinh linh trong vũ trụ giống như lá cây nổi trên mặt nước. Lúc này mặt nước bỗng nhiên rơi xuống một hòn đá. Nước trong hồ cuộn về bốn phía, đồng thời cũng khiến lá cây chao đảo.

    Cảnh tượng này giống như ngày tận thế tới vậy.

    Mấy tiểu vũ trụ cách nơi Chân Lý Thiên Quốc phát nổ gần nhất lúc này đều đã bị hủy diệt hoàn toàn.

    Cũng chỉ có vài vị Chủ Thần thực lực nghịch thiên mới thoát được khỏi đó.

    Nhìn vô số tiểu thế giới tan tành đang quay cuồng trong cơn bão không gian, họ đều sững sờ.

    – Tổ sư không phải đang hủy diệt Chân Lý Thiên Quốc mà thực sự là diệt thế rồi. Không biết sau một kiếm này của tổ sư, còn có được bao nhiêu sinh linh sống sót.

    Ninh Tiểu Xuyên lúc này lăn lộn trong cơn bão cũng chỉ biết thầm kinh thán.

    Lần đó đối thủ của sư phụ suýt nữa đã hủy diệt văn minh Thần Hà đã đủ kinh người. Nhưng không ngờ tổ sư Diệt Thế Đạo còn khoa trương hơn, một lần hiện thân suýt chút nữa đã hủy diệt cả thế giới.

    Cũng may là cơn bão thời không này không có sát thương lực gì lớn đối với những tiểu thế giới riêng biệt. Nếu không thì chỉ riêng những cơn bão này cũng đủ loại bỏ toàn bộ sinh linh trong thế gian rồi.

    – Đại Diêm cách nơi Chân Lý Thiên Quốc phát nổ rất xa, chắc sẽ không bị ảnh hưởng nhiều.

    Dựa vào lãnh tụ chi ấn Ninh Tiểu Xuyên cảm nhận tình hình của Đại Diêm.

    Cơn bão lần này cuốn phăng tất cả, đương nhiên Đại Diêm cũng không thể thoát được kiếp nạn này. Nhưng cơn bão chỉ thổi Đại Diêm lệch khỏi vị trí ban đầu chứ không tạo ảnh hưởng quá lớn.

    – Ủa đó là?

    Trôi giạt hai ngày trong không gian, trước mắt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên sáng lên.

    Cách hắn không xa xuất hiện một chiếc Chân Lý chiến thuyền rất lớn đang lộn nhào.

    Loại Chân Lý chiến thuyền này chắc chắn là thứ vũ khí lợi hại trong các trận chiến quy mô lớn. Thấy một con thuyền như vậy trước mặt mình Ninh Tiểu Xuyên lập tức dốc hết sức cố gắng tiếp cận nó muốn lấy được về tay.

    Cũng may hướng hắn đang bay đi cùng hướng với chiến thuyền. Chỉ mấy một ngày sau hắn đã tới gần được con thuyền ấy.

    Chiến thuyền trước mặt cùng đẳng cấp với con thuyền Ninh Tiểu Xuyên lên lúc trước, đều là loại phẩm chất kém nhất trong các loại Chân Lý chiến thuyền.

    Nhưng loại này vừa hay phù hợp với Ninh Tiểu Xuyên lúc này.

    Những loại chiến thuyền cao cấp tuy có thể kháng cự Chủ Thần nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không thể điều khiển được. Giống như loại trước mặt, nếu hắn bỏ chút sức có thể phát huy được một phần năng lực của nó.

    Ninh Tiểu Xuyên đưa tay bám lấy chiến thuyền, truyền năng lượng tâm thần vào trong.

    Con thuyền này đã là vật vô chủ, tâm thần Ninh Tiểu Xuyên chui vào trong chỉ mất một chút thời gian là có thể luyện hóa nó.

    Sau một suy nghĩ của Ninh Tiểu Xuyên, chiến thuyền dài vài chục dặm lúc này nhanh chóng biến nhỏ lại, cuối cùng chỉ còn dài vài mét.

    Ninh Tiểu Xuyên liền chui vào trong chiến thuyền.

    Chân Lý chiến thuyền thế này chính là bản nâng cấp của Phá Giới Châu. Ninh Tiểu Xuyên vào trong thuyền, hắn có thể dùng nó để di chuyển, nhưng muốn phát huy toàn bộ chiến lực của chiến thuyền thì Ninh Tiểu Xuyên chưa thể.

    Dựa vào Chân Lý chiến thuyền Ninh Tiểu Xuyên có thể miễn cưỡng di chuyển khoảng cách ngắn giữa các dòng chảy không gian hỗn loạn hiện giờ.

    Có được Chân Lý chiến thuyền không lâu Ninh Tiểu Xuyên liền phát hiện trong hư không ít nhất có vài chục bức tượng to bằng nắm tay đang bay tới.

    – Thiên Toán Khôi Lỗi. Thứ này xuất hiện rồi. Lại còn nhiều như vậy. Ta nhất định phải chặn chúng lại.

    Ninh Tiểu Xuyên trong chiến thuyền sau khi thấy những bức tượng đó thì ngạc nhiên một chút rồi lập tức trở nên hưng phấn.

    Số Thiên Toán Khôi Lỗi này là chiến giáp cực mạnh của Chân Lý Thiên Quốc, nếu Ninh Tiểu Xuyên có được chúng thì thực lực của Đại Diêm có thể tăng mạnh.

    Chân Lý chiến thuyền bắt đầu biến to lên, dần dần tiếp cận đám Thiên Toán Khôi Lỗi kia.

    Rầm rầm rầm…

    Vài chục tiếng va chạm vang lên, toàn bộ Thiên Toán Khôi Lỗi đều đâm vào Chân Lý chiến thuyền.

    Ninh Tiểu Xuyên mở ra một khe hở trên chiến thuyền để mấy chục cái Thiên Toán Khôi Lỗi bay vào trong chiến thuyền.

    Sau vài chục giây, toàn bộ chỗ Thiên Toán Khôi Lỗi đều được Ninh Tiểu Xuyên cầm trong tay.

    Ninh Tiểu Xuyên nhìn chúng, thần sắc có vài phần bừng tỉnh.

    Giờ cuối cùng hắn cũng xác định, Chân Lý Thiên Quốc đã bị hủy diệt hoàn toàn rồi. Nếu không thì số Thiên Toán Khôi Lỗi và Chân Lý chiến thuyền không thể nào trôi giạt bừa bãi thế này.

    Chân Lý Thiên Quốc là cửu phẩm văn minh duy nhất, tài nguyên vốn nhiều không đếm xuể. Giờ Chân Lý Thiên Quốc bị hủy diệt, số tài nguyên này dương nhiên đều sẽ ào ào xuất hiện.

    Nhưng phần lớn các loại tài nguyên phổ thông chắc đều đã bị hủy trong cơn bão thời không. Cũng chỉ có những tinh phẩm như Chân Lý chiến thuyền, Thiên Toán Khôi Lỗi mới còn lại được.

    Bình thường những thứ này Ninh Tiểu Xuyên không thể có được, nhưng giờ, nhờ vào đại kiếp Chân Lý Thiên Quốc, Ninh Tiểu Xuyên lại có chúng.

    Với sự cường đại của Chân Lý Thiên Quốc, lúc này lại bị hủy diệt Ninh Tiểu Xuyên cũng có vài phần cảm thán.

    Nhưng chỉ cảm thán vài tiếng rồi hắn lập tức chỉnh đốn lại.

    – Ài, lúc này nghĩ nhiều vậy làm gì. Trong các dòng chảy hỗn loạn của thời không này chưa biết chừng lại có bảo bối gì. Nhân cơ hội này kiếm nhiều một chút.

    Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu điều khiến Chân Lý chiến thuyền tiếp tục di chuyển.

    Giống như điều khiển một con thuyền nan trên mặt biển, Ninh Tiểu Xuyên khó khăn khống chế Chân Lý chiến thuyền di chuyển trong hư không. Thấy bảo vật là chặn lại. Sau mấy ngày hắn đã nhặt được cả một chồng lớn bảo bối.

    Cứ thế gần một tháng sau cơn bão thời không cuối cùng cũng yếu dần.

    Tất cả những ai còn sống sót sau trận bão đó đều biết, sau cơn bão đó thế gian sẽ có một khởi đầu hoàn toàn mới.​
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)