Thần Ma Cửu Biến - Duy Nhất Thiên Tử (Full: C542)

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. tinhlinh2

    tinhlinh2 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    11/8/12
    Bài viết:
    9,504
    Được thích:
    11,944
    Thần Ma Cửu Biến
    Tác giả: Duy Nhất Thiên Tử

    Chương 528: Tiểu Hỏa chết

    Nhóm dịch: huntercd
    Nguồn: Vipvandan.vn





    Một tiếng ầm vang, hư không sụp đổ, ba người trực tiếp bị Hỗn Độn Châu đụng bay ra ngoài, may mà Hỗn Độn Châu thế đi cũng bị ngừng, dừng lại tại chỗ xoay tròn bất định.

    Thiên Đô Thần Vương tay phải cầm một cây thanh long kích, tay trái nắm lấy tứ phương ngân hôi thuẫn bài, tức giận nhìn Thái Cổ Thánh Vương nói: "Thật sự là khinh người quá đáng, muốn chiến liền chiến đi!" Chuyện liên quan đến uy nghiêm Thần Vương, hắn tuyệt đối sẽ không lui một bước.

    Hoang Thần Vương Bất Diệt Thần Vương bọn người đồng thời đi tới một bước, hào hùng khí tràng hội tụ cùng một chỗ phóng tới phía trước, hư không loạn lưu đều bị chôn vùi vô hình.

    Đại chiến sắp xảy ra!

    Thái Cổ Thánh Vương ánh mắt bỗng nhúc nhích, nói: "Thật ra cái này cần gì? Phần Thiên Cổ Long là nhân loại đại địch, chẳng lẽ các ngươi cho rằng ta là cố ý đến gây chuyện." Vừa rồi ra Hỗn Độn Châu chỉ muốn phá vỡ Chân Nguyên Giới, đem bọn người Trương Hiểu Vũ nhiếp ra.

    Quang Ám Thánh Vương xen vào nói: "Thiên Đô Thần Vương, ngươi sẽ không chột dạ đi! Ngươi lại nguyện bảo trụ Phần Thiên Cổ Long mà muốn dẫn phát đại chiến sao?" .

    "Không nên theo chân bọn họ nhiều lời, khai chiến đi!" Hoang Thần Vương cùng Lôi Thánh Vương đứng ra.

    Thiên Đô Thần Vương trong lòng thầm than một tiếng, hắn biết rõ lúc này khai chiến thì, không biết sẽ có bao nhiêu Thần Vương cùng Thánh Vương vẫn lạc, ngay cả chính hắn cũng không có nắm chắc sống sót, đương nhiên Thái Cổ Thánh Vương bên kia cũng sẽ không dễ chịu, cuối cùng tiện nghi cho những Thái Cổ cường giả đã sớm nhìn chằm chằm kia.

    Trong Thiên Đô Giới, phần đông đệ tử đều biết được tình huống bên ngoài, nguyên một đám tâm tình kích động, cũng có sợ hãi cùng khẩn trương, cũng có vinh quang cùng hưng phấn.

    Trên ngọn núi.

    Tiểu Hỏa mở miệng hướng về Trương Hiểu Vũ nói: "Lão đại, trên người của ta có phải là có Phần Thiên Cổ Long huyết mạch, khó trách Phần Thiên Hỏa uy lực có mạnh như vậy." .

    Trương Hiểu Vũ cũng không biết nên mở miệng như thế nào, Tiểu Hỏa trước mắt mặc dù cùng Phần Thiên Cổ Long cũng không phải rất giống nhau, nhưng mà các dấu hiệu đều biểu hiện, hắn tương lai sẽ trở thành Phần Thiên Cổ Long.

    "Lão đại, để cho ta đi ra ngoài đi!" Tiểu Hỏa chăm chú nói.

    "Không, không được đi ra ngoài, ngươi sẽ chết." Trương Hiểu Vũ mặt lộ vẻ thống khổ, hắn hận, hận thực lực của chính mình còn quá thấp, ngay cả thân nhân mình cũng không giữ được.

    "Lão đại, nếu như ta không ra đi, bên ngoài sẽ đại chiến, đến lúc đó người chết sẽ càng nhiều, ngươi còn có đại tẩu cùng với Tiểu Hắc phải thủ hộ, không thể bởi vì một mình ta mà để cho toàn bộ bọn họ hy sinh." Tiểu Hỏa trên khuônmặt tuấn mỹ hơi có vẻ non nớt tràn đầy kiên nghị cùng không muốn.

    Trương Hiểu Vũ nắm lấy đầu mình, trong ánh mắt tràn đầy tơ máu, trong đầu không khỏi nhớ tới tình hình khi mới tới Chân Nguyên Giới gặp được Tiểu Hỏa, khi đó hắn vẫn chỉ là một con thằn lằn nhỏ, ăn rất tham, rồi sau đó lại nghĩ tới đối phương mấy năm như một ở trong Bình An tiểu trấn tìm mình, tịch mịch như vậy. . . , vô số năm qua, hắn mang đến cho mọi người rất nhiều khoái hoạt, nhưng mà hôm nay một khi đi ra ngoài, liền vĩnh viễn không có Tiểu Hỏa, cả đời cũng không có cái đệ đệ này.

    Rống!

    Trương Hiểu Vũ ngửa mặt lên trời thét dài, thanh âm khàn giọng.

    Xa xa, Lạc Thi Thi Yêu Dạ bọn người, các nàng cũng đã biết thân phận Tiểu Hỏa, trong mắt đẹp toàn bộ hàm chứa lệ quang, không đành lòng chứng kiến Tiểu Hỏa đi chịu chết.

    "Lão đại, để cho ta cùng Tiểu Hỏa đi! Trên đường hoàng tuyền, hắn sẽ không tịch mịch." Tiểu Hắc đi ra, sắc mặt yên lặng.

    Tiểu Hỏa rít gào nói: "Ngươi nói lời ngốc nghếch gì vậy, nếu như ngươi cũng đi, ai tới làm đệ đệ lão đại." .

    Tiểu Hắc thản nhiên nói: "Nói thật, Tiểu Hỏa, ta trước kia còn có chút ghen ghét ngươi, ghen ghét tiềm lực ngươi lớn như vậy, ghen ghét ngươi đã có thể trợ giúp lão đại, mà ta đã dần dần rớt lại phía sau, nhưng mà cho tới bây giờ, thực lực cái gì đó với ta đều là mây bay, ta chỉ muốn cùng mọi người sinh hoạt thật vui vẻ một chỗ mà thôi, hiện tại lão đại còn có mấy đại tẩu, cũng có nhi tử, mà ngươi cô đơn một người quá tịch mịch." .

    Ô ô! Chúng nữ đều khóc.

    "Lão đại, xin lỗi, hy vọng còn có kiếp sau, Tiểu Hắc ta sẽ tiếp tục làm đệ đệ của ngươi." .

    Tiểu Kiệt cũng nhịn không được nữa rớt xuống nước mắt, "Tiểu Hỏa thúc, Tiểu Hắc thúc!" .

    Một đầu tóc đen dần dần biến thành bạc, Trương Hiểu Vũ cả người bao phủ ở trong ngân sắc khí kình, ngửa mặt lên trời rít gào: "Tại sao như vậy, tại sao?" .

    Mọi người trong Thiên Đô Giới kinh ngạc nhìn về vị trí Trương Hiểu Vũ, thầm nghĩ trong lòng: Lại đột phá đến cao giai Chiến Thần rồi?

    "Hảo huynh đệ!" Tiểu Hỏa ôm cổ Tiểu Hắc.

    Tiểu Hắc khóe miệng mỉm cười, cùng Tiểu Hỏa ôm nhau thật chặt.

    Ánh mắt hiện lên nồng đậm không muốn, Tiểu Hỏa nhìn Trương Hiểu Vũ cùng mấy đại tẩu, còn có Tiểu Kiệt, hơn một vạn năm này Tiểu Hỏa rất vui vẻ, cũng đáng được.

    "Long ca, xin lỗi, Tiểu Hỏa một người đảm nhiệm chức vụ là được rồi." .

    Tiểu Hắc biến sắc, muốn giãy dụa ra, nhưng mà Tiểu Hỏa khí lực so với hắn lớn hơn, một mực bóp chặt hắn.

    Đem Tiểu Hắc gõ bất tỉnh, Tiểu Hỏa thân hình chợt lóe, hướng về lối vào Thiên Đô Giới phóng đi.

    "Tiểu Hỏa!" Chúng nữ lên tiếng kinh hô.

    Bá, Trương Hiểu Vũ giống như một vòng ngân sắc tia chớp ngăn ở phía trước Tiểu Hỏa.

    "Ta không cho ngươi đi!" .

    Tiểu Hỏa sắc mặt phức tạp, "Lão đại, đây là lần đầu tiên ta cải lời ngươi, cũng là lần cuối cùng, ngươi phải lấy đại cục làm trọng, sau này báo thù cho ta." .

    Nói xong, hỏa diễm màu vàng phóng lên trời, Phần Thiên Hỏa uy lực tại thời khắc này triển lộ không bỏ sót, cường đại trước đó chưa từng có.

    Thân hình bị thối lui, Trương Hiểu Vũ cố lấy Thần Ma Chi Lực đẩy hỏa diễm tập kích ra.

    Nhìn qua tốc độ Tiểu Hỏa dần dần tăng lên, cuối cùng trực tiếp hóa thành một đạo ánh lửa ảm đạm mất đi, Trương Hiểu Vũ toàn bộ huyệt khiếu toàn thân bạo, theo sát bên kia.

    Phanh, thân hình Tiểu Hỏa xuất hiện ở bên ngoài Thiên Đô Giới, nhìn qua Thái Cổ Thánh Vương nói: "Là ngươi muốn giết ta, nhưng mà ta cũng sẽ không ngồi chờ chết." .

    Thái Cổ Thánh Vương đạm mạc nói: "Phần Thiên Cổ Long không cho phép xuất hiện ở Chân Nguyên Giới, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ." .

    "Có thể bị Thái Cổ Thánh Vương giết chết, coi như là phúc khí của ngươi." Huyết Thần Vương âm trầm nói.

    "Có cái bản lãnh gì liền dùng đi ra đi! Tiểu Hỏa ta không phải dễ giết như vậy." Quần áo nghiền nát, Tiểu Hỏa trực tiếp biến thành chân thân, cùng Phần Thiên Cổ Long ngoại hình không khác gì nhau.

    Quang Ám Thánh Vương âm dương quái khí nói: "Các vị thấy được chưa! Hắn chính là Phần Thiên Cổ Long, mặc dù còn không có hoàn toàn khôi phục." .

    "Thì ra thật sự là như vậy, Thiên Đô Thần Vương như thế nào đem Phần Thiên Cổ Long giấu ở Thiên Đô Giới." Bọn người Thổ Thánh Vương nhíu mày.

    Sắc mặt chán nản, Thiên Đô Thần Vương lúc này cũng không thể nói gì hơn, lúc này lại ra tay chính là khơi dậy chiến tranh rồi, mà Tiểu Hỏa đi ra thật sự làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.

    "Coi như là Phần Thiên Cổ Long thì như thế nào, ai nói Phần Thiên Cổ Long nhất định phải tiêu diệt, ta còn không có chứng kiến hắn làm ra chuyện phá hư Chân Nguyên Giới." Hoang Thần Vương biết rõ Tiểu Hỏa là đệ đệ Trương Hiểu Vũ, liền giống như hắn và Thương Khung Thần Vương lúc trước.

    Một mực không nói chuyện Phong Thánh Vương nói: "Chờ hắn chính thức trở thành Phần Thiên Cổ Long, tất cả đều chậm, cái nguy hiểm này không có người nào nguyện ý bốc lên." .

    "Vô Hạn Diệt Sát!" Thái Cổ Thánh Vương động thủ, thi triển ra cực hạn pháp tắc của hắn, che kín thân hình khổng lồ của Tiểu Hỏa.

    Tiểu Hỏa ra sức rít gào, phun ra một đoàn hỏa diễm đốt cháy trời đất phóng tới Thái Cổ Thánh Vương.

    "Hiện tại ngươi là không thể nào chiến thắng ta." Thái Cổ Thánh Vương hai tay án hướng Tiểu Hỏa.

    Sùng sục đô, không gian chỗ Tiểu Hỏa không ngừng nát bấy sau đó lại nát bấy, vô hạn nát bấy, đến cuối cùng khắp không gian đều biến thành hư vô, phảng phất từ trời đất đã như vậy, mà Tiểu Hỏa sớm đã tan thành mây khói.

    Lao ra Thiên Đô Giới Trương Hiểu Vũ thấy một màn như vậy, hai mắt chảy ra hai dòng máu đỏ thẫm, khí tràng trùng thiên như bão táp phát ra, rít gào nói: "Thái Cổ Thánh Vương, cuộc đời này không giết ngươi, Trương Hiểu Vũ ta trọn đời không được siêu sinh." .

    "Không giết ngươi, Trương Hiểu Vũ ta trọn đời không siêu sinh." .

     
    vothanhbinh thích bài này.
  2. tinhlinh2

    tinhlinh2 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    11/8/12
    Bài viết:
    9,504
    Được thích:
    11,944
    Thần Ma Cửu Biến
    Tác giả: Duy Nhất Thiên Tử

    Chương 529: Thần Ma Giới phủ xuống

    Nhóm dịch: huntercd
    Nguồn: Vipvandan.vn





    Thái Cổ Thánh Vương lạnh nhạt nhìn thoáng qua Trương Hiểu Vũ, hướng về chúng nhân nói: "Chân Nguyên Giới họa lớn Phần Thiên Cổ Long đã chết, nhiệm vụ của ta coi như là hoàn thành, các vị sau này còn gặp lại." Nói xong cả người chui vào trong hư không.

    Huyết Thần Vương Quang Ám Thánh Vương bọn người theo sát phía sau, toàn bộ chui vào trong hư không, còn lại đều là Thiên Đô Thần Vương trận doanh.

    "Thật sự là quá ghê tởm." Kể từ sau khi khi biết thân phận Trương Hiểu Vũ, Hoang Thần Vương phảng phất chứng kiến lão đại, trước mắt nhìn thấy Tiểu Hỏa bị giết chết, trong lòng cực độ không dễ chịu.

    Long Thần Vương tâm tình cũng rất phức tạp, nói, Phần Thiên Cổ Long là Thuỷ tổ long tộc bọn hắn, không có Phần Thiên Cổ Long sẽ không có hắn, nếu như không phải thực lực không đủ, hắn cũng muốn bảo trụ Tiểu Hỏa.

    Thiên Đô Thần Vương nói: "Các vị, việc này đã xong, đều đi về trước đi!"

    "Chúng ta đây cáo từ trước."

    Thiên Đô Thần Vương gật gật đầu.

    Cuối cùng lưu lại Hoang Thần Vương, hắn đi đến trước mặt Trương Hiểu Vũ thần sắc ngốc trệ, đưa tay khoát lên trên bả vai hắn, trầm giọng nói: "Hiểu Vũ, trước mắt còn không phải lúc bi thương, ngươi phải nhanh chóng cường đại, lần thứ ba đại chiến cần ngươi, thù Tiểu Hỏa cũng cần ngươi báo." .

    Một đôi đồng tử cũng đã là màu ngân bạch, Trương Hiểu Vũ ngẩng đầu lạnh nhạt nói: "Ta không yếu ớt như vậy, nếu như ta ngã xuống, Tiểu Hỏa cũng hy sinh vô ích." .

    "Rất tốt, đối phó Thái Cổ Thánh Vương không phải chuyện một sớm một chiều, chỉ có đạt tới cấp độ Thần Vương mới miễn cưỡng có tư cách tranh đấu." Hoang Thần Vương yên lòng.

    Hoang Thần Vương sau khi rời đi, Trương Hiểu Vũ và Thiên Đô Thần Vương trở lại trong Thiên Đô Giới.

    Trong đại điện, Thiên Đô Thần Vương âm thanh cảm thán nói: "Ngươi cũng chứng kiến Thái Cổ Thánh Vương cường thế, mặc dù chúng ta trước mắt còn có tư cách cùng hắn chống lại, nhưng mà chờ hắn dần dần nắm giữ Hỗn Độn Châu, điểm tư cách ấy cũng sẽ không còn sót lại chút gì, đến lúc đó trên trời dưới đất lấy hắn vi tôn."

    "Sư tôn, nếu như ta đạt đến thần ma biến thứ chín, cùng hắn đánh nhau có phần thắng không?" Trương Hiểu Vũ lúc này đầy trong đầu đều là tăng thực lực lên, bất kỳ phương pháp nào hắn đều suy nghĩ tới.

    Thiên Đô Thần Vương trầm ngâm nói: "Chờ ngươi đạt tới thần ma biến thứ chín, hơn nữa với trí nhớ Đại sư huynh, thực lực hẳn là cùng ta không sai biệt lắm, cho nên dưới tình huống một chọi một, không người nào có thể làm gì được Thái Cổ Thánh Vương." .

    Có chút gật gật đầu, Trương Hiểu Vũ trong lòng cũng không nhận mệnh, hắn tin tưởng chỉ cần cố gắng, kỳ tích sẽ xuất hiện, huống chi cho tới bây giờ không có người nào đem Thần Ma Cửu Biến công pháp luyện đến biến thứ chín, đến lúc đó nói không chừng có năng lực càng cường đại hơn xuất hiện.

    "Đương nhiên, tất cả đều có có thể, ta tin tưởng ngươi sẽ siêu việt Thái Cổ Thánh Vương." Thiên Đô Thần Vương thật ra cũng không phải rất minh bạch Thần Ma Cửu Biến công pháp, nói không chừng đến lúc đó thật có thể làm cho người ta chấn động.

    "Sư tôn, không có việc gì thì, ta đây cáo từ trước." Trương Hiểu Vũ nói.

    Thiên Đô Thần Vương lúc này đột nhiên nói: "Hiểu Vũ, ta biết rõ ngươi cùng Tiểu Hỏa tình cảm thâm hậu, thật ra Tiểu Hỏa không nhất định không cách nào sống lại."

    "Ngài nói Tiểu Hỏa có cơ hội sống lại." Trương Hiểu Vũ nhãn tình sáng lên, cấp bách nói.

    Gật gật đầu lại lắc đầu, Thiên Đô Thần Vương nói: "Cái này ta không phải quá xác định, nhưng năm đó sư tôn từng nghe qua tiếng gầm gừ của Phần Thiên Cổ Long, mà khi đó Phần Thiên Cổ Long đã sớm bị bọn họ giết chết, không có khả năng có đầu thứ hai, cho nên ta cho rằng, Phần Thiên Cổ Long hẳn là một loại tồn tại đặc thù, căn bản không cách nào triệt để giết chết, thật giống như Phần Thiên Cổ Long thứ nhất."

    Sư tôn của sư tôn, thì phải là Chiến Tổ, Trương Hiểu Vũ không thể chờ đợi được hỏi: "Sư tôn, sư tổ ở nơi nào nghe được tiếng gầm gừ của Phần Thiên Cổ Long." .

    "Ở vị trí trung tâm Mê Cổ Giới, nơi đó là khu vực hỗn độn duy nhất của Chân Nguyên Giới hôm nay, Phần Thiên Cổ Long cũng là từ trong hỗn độn dựng dục ra." .

    Mê Cổ Giới, Trương Hiểu Vũ rất muốn đi ngay bây giờ, nhưng hắn biết rõ cho dù có hy vọng, trước mắt cũng không thể làm được, hắn còn quá yếu, không nói có thể đến Mê Cổ Giới trung tâm hay không, cho dù đến hắn đến thì phải cứu như thế nào, một điểm đầu mối cũng không có.

    "Mê Cổ Giới có bốn vị cổ tộc chí tôn cùng ba vị dị thú chí tôn, thực lực cùng chúng ta tương đối, không phải dễ vào như vậy, ngươi muốn làm Tiểu Hỏa sống lại, còn cần đánh bại Thái Cổ Thánh Vương trước nói sau, nếu không dễ dàng khiến cho bảy vị chí tôn này phản cảm, đối với chúng ta có chút bất lợi." Thiên Đô Thần Vương nhắc nhở.

    Trương Hiểu Vũ gật gật đầu, "Ta biết rõ, có hi vọng ta đã rất thỏa mãn, về phần cứu Tiểu Hỏa ra, vẫn là chờ ta có năng lực nói sau." Bọn họ bên này vốn ở vào hoàn cảnh xấu, nếu như đắc tội cổ giới chí tôn lần nữa, thì phải là hai mặt thụ địch.

    "Ngươi trước mắt đã đạt đến tu vi cao giai Chiến Thần, luận thực lực chỉ sợ cũng chỉ có thê tử ngươi có thể cùng ngươi chống lại, về phần Thiên Quan đã không phải là đối thủ của ngươi, đi Thần Ma Giới tìm kiếm Hồng Mông Kim Y dễ dàng hơn rất nhiều." Trương Hiểu Vũ vào lúc đó trở thành cao giai Chiến Thần ngược lại gia tăng nắm chắc tìm được Hồng Mông Kim Y, mà một kiện phòng ngự thiên thần khí tầm quan trọng rất lớn, ví dụ như có thể ngăn trở Hỗn Độn Châu công kích, Thần Vương không có phòng ngự thiên thần khí đối mặt Thái Cổ Thánh Vương căn bản không chịu nổi một kích.

    "Như vậy sư tôn, Hồng Mông Kim Y có cái đặc điểm gì." Hiện tại hỏi nhiều một chút tương đối tốt, giảm đi đến lúc đó đi vào Thần Ma Giới lại gặp trắc trở, không thể nào tìm kiếm.

    "Trong sinh linh Chân Nguyên Giới, chỉ có thân thể Thái Cổ tam đại dị thú không sợ Hỗn Độn Chi Lực, Phần Thiên Cổ Long vốn là Hỗn Độn Chi Lực dựng dục ra, đây là đương nhiên, Thủy Hoàng là Sinh Mệnh Chi Hỏa dựng dục ra, cũng là không sợ, về phần Hồng Mông Kim Viên, nó có thể tự do ở trong hỗn độn xuyên thẳng qua, phòng ngự đáng sợ đến mức tận cùng, ta nghĩ chỗ nguy hiểm nhất Thần Ma Giới hằn là chỗ Hồng Mông Kim Y." .

    Có thể bằng vào thân thể phòng ngự ở trong hỗn độn xuyên thẳng qua, Trương Hiểu Vũ ngẫm lại cũng cảm thấy thật sự là quá cường đại, cái này chỉ sợ là cảnh giới cực hạn của toàn bộ Chiến Giả.

    "Có Hồng Mông Kim Y, đợi thêm ngươi trở thành Thần Vương, đánh bại Thái Cổ Thánh Vương cũng có được một tia hi vọng, mà cho dù đánh không lại Thái Cổ Thánh Vương, chúng ta cũng có thể tự bảo vệ mình, cố gắng cường đại bản thân." Phòng ngự thiên thần khí mặc dù rất khó bị hủy diệt, nhưng mà đối mặt Hỗn Độn Chi Lực không có nhẹ nhàng như vậy, mà Hồng Mông Kim Y liền không giống, là tồn tại hoàn toàn có thể ngăn cản Hỗn Độn Chi Lực.

    "Biết rồi, sư tôn, Hồng Mông Kim Y ta nhất định sẽ tìm được." Trương Hiểu Vũ thần sắc kiên định.

    Rời đi Thiên Đô Thần Điện, Trương Hiểu Vũ về tới Hoàng Hà Thần Điện.

    Lúc này tất cả mọi người yên lặng ngồi ở trên mặt ghế, thần sắc bi thương, nhìn thấy Trương Hiểu Vũ trở về, nguyên một đám đứng lên, muốn nói lại thôi.

    Trương Hiểu Vũ cố gắng nở một nụ cười, "Vừa rồi sư tôn cùng ta nói, Tiểu Hỏa cũng không phải là không có cơ hội sống lại, bởi vì Phần Thiên Cổ Long có chỗ hỗn độn dựng dục."

    "Thật sao? Tiểu Hỏa thúc có thể sống lại!" Tiểu Kiệt nhãn tình sáng lên.

    Tiểu Hắc ảm đạm ánh mắt cũng sáng lên, chờ mong nhìn xem Trương Hiểu Vũ.

    Gật gật đầu, Trương Hiểu Vũ nói: "Xác thực như thế, nhưng mà ta hiện tại thực lực còn quá yếu, không có cách nào làm Tiểu Hỏa sống lại, chỉ chờ một ngày kia." .

    Lạc Thi Thi xoa xoa con mắt ướt át: "Có cơ hội là tốt rồi!" .

    Yêu Dạ Lý Tú đều lộ ra thần sắc mừng rỡ.

    "Hiện tại ta muốn cố gắng tu luyện, có thể không gặp được các ngươi." Trương Hiểu Vũ xin lỗi nói.

    Lạc Thi Thi lắc đầu: "Không có việc gì, chúng ta cũng phải nỗ lực tu luyện, nếu không căn bản không cách nào tự bảo vệ mình, hơn nữa Thái Cổ Thánh Vương quá bá đạo, tương lai nhất định sẽ phát sinh đại chiến." .

    Sau khi nghỉ ngơi một ngày, Trương Hiểu Vũ tiến nhập Huyền Hoàng Tháp, ngẩn ngơ chính là mấy chục năm, tương đương với ngoài Thánh Vực mấy trăm năm.

    Trước đây, Trương Hiểu Vũ bởi vì nguyên nhân phẫn nộ, huyệt khiếu trong cơ thể đã đột phá thứ khỏa bảy mươi ba, khoảng cách huyệt khiếu thứ tám mươi mốt còn có tám, một khi đem tám huyệt khiếu này đả thông, hắn sẽ thành tựu Thần Vương, đến lúc đó coi như là có tư bản cùng Thái Cổ Thánh Vương chiến đấu.

    Mà ở trong mấy chục năm này, Trương Hiểu Vũ mặc dù không có tiến bộ quá lớn, nhưng mà chân lực chứa đựng trong huyệt khiếu càng ngày càng nhiều, đại biểu cho mỗi huyệt khiếu có khả năng đánh ra lực lượng càng lớn.

    Không biết đi qua bao nhiêu năm, đang ở trong phòng tu luyện Trương Hiểu Vũ đột nhiên mở mắt, hắn cảm thấy trong Thánh Vực có một tia chấn động khác thường, phảng phất có đồ vật gì đó phủ xuống ở Thánh Vực.

    "Thần Ma Giới rốt cục phủ xuống, khoảng cách đại chiến cũng đã không xa." Thiên Đô Thần Vương ngẩng đầu, nhìn về phía sâu trong hư không lẩm bẩm nói.

    Thái Cổ Giới.

    Thái Cổ Thánh Vương hướng về Thiên Quan nói: "Lần này hành trình Thần Ma Giới, ngươi nhất định phải lấy được Hồng Mông Kim Y, đây là một kiện thiên thần khí duy nhất có thể hoàn toàn ngăn cản được Hỗn Độn Châu." .

    "Vâng, sư tôn!" .

    "Đây là ba cái trường thương Hỗn Độn Chi Lực biến ảo thành, trừ phi đối phương có phòng ngự thiên thánh khí hoặc là thiên thần khí, nếu không hẳn phải chết." Thái Cổ Thánh Vương trong lòng bàn tay bắn ra ba cái châm nhỏ như tia sáng tương hồ, xông vào trong thánh khí Thiên Quan.

    Chờ Thiên Quan rời đi, Thái Cổ Thánh Vương thần sắc có chút ngưng trọng, Hỗn Độn Châu mặc dù có thể nói là vũ khí cường đại nhất, nhưng mà cũng có thứ không sợ nó, ví dụ như Thái Cổ tam đại dị thú, mà bị Tiểu Hỏa giết chết phần lớn nguyên nhân chính là để ngừa vạn nhất.

     
    vothanhbinh thích bài này.
  3. tinhlinh2

    tinhlinh2 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    11/8/12
    Bài viết:
    9,504
    Được thích:
    11,944
    Thần Ma Cửu Biến
    Tác giả: Duy Nhất Thiên Tử

    Chương 530: Cự sơn cao chọc trời

    Nhóm dịch: huntercd
    Nguồn: Vipvandan.vn





    Thiên Đô Giới đại điện, Lạc Thi Thi cùng Trương Hiểu Vũ cùng một chỗ tiến vào trong thông đạo Thiên Đô Thần Vương vì bọn họ xé mở, cuối thông đạo tự nhiên là lối vào Thần Ma Giới.

    "Chúng ta đi vào trước." Trương Hiểu Vũ thấy còn không có người, hướng về Lạc Thi Thi nói.

    Lạc Thi Thi gật gật đầu, "Tốt, không biết bên trong Thần Ma Giới là cái dạng gì nữa." Theo Thủy Ấn Ký thong thả dung hợp, nàng hiện tại tu vi mặc dù không gia tăng, vẫn là trung giai Võ Thánh, nhưng mà thực lực lại tăng lên không biết bao nhiêu, đã có thể phóng xuất ra mười hai loại thủy áo nghĩa dung hợp.

    Xuyên thẳng qua màn sáng lối vào, hai người xuất hiện ở trên một mảng không trung cực lớn, phía dưới là liên miên thảo nguyên, núi cao, hồ nước.

    "Nơi này chính là Thần Ma Giới, cùng thế giới loài người không có gì khác nhau." Lạc Thi Thi nói.

    Trương Hiểu Vũ lắc đầu nói: "Thần Ma Giới ở lúc trời đất chưa phân thì cũng đã xuất hiện, xương trắng bên trong đều có được ý thức của chính mình." Lúc trước Thần Ma Cốc Nguyên Tinh, bên trong có rất nhiều Bạch Cốt Nhân hoặc là Bạch Cốt Điểu, chỉ là thực lực không quá cường đại, không biết trong Thần Ma Giới như thế nào.

    Hai người đáp xuống dưới, đặt chân lên trên một tòa núi nhỏ cao mấy trăm thước, nhìn ra bốn phía.

    Răng rắc!

    Núi nhỏ đột nhiên nứt toác ra, từ trong đó đi ra một Bạch Cốt Nhân cao trăm mét, không giống như khô lâu, những Bạch Cốt Nhân này hoàn toàn cấu tạo từ xương trắng, kỹ càng không khe hở, phảng phất dùng một khối xương trắng cực lớn điêu khắc thành.

    "Bạch Cốt Nhân cấp bậc sơ giai Chiến Thần." Trương Hiểu Vũ không có cảm giác kinh ngạc, ở Thần Ma Giới nếu như xuất hiện Bạch Cốt Nhân thực lực quá thấp vậy mới gọi là kỳ quái.

    Lạc Thi Thi cầm trường kiếm trong tay, huy vũ ra một đạo kiếm khí chém về phía Bạch Cốt Nhân cực lớn.

    Tạp sát, Bạch Cốt Nhân cơ hồ bị chặt đứt, chỗ đứt ra bóng loáng, tán ra bạch sắc quang mang sáng chói.

    "Xương cốt thật cứng rắn, tối thiểu đạt đến tiêu chuẩn trung giai thánh khí." Lạc Thi Thi vừa rồi sử dụng chín loại áo nghĩa dung hợp, thấy không có thoáng cái chặt đứt Bạch Cốt Nhân, kinh ngạc nói.

    Tùy ý một quyền đánh nát bấy Bạch Cốt Nhân, Trương Hiểu Vũ nói: "Bạch Cốt Nhân thực lực tiếp theo, cứng rắn cùng lực lượng là đặc sắc của bọn hắn." .

    "Xem ra Thần Ma Giới cũng không phải chỗ thường nhân xông vào, người bình thường ngay cả phòng ngự cũng phá không ra." Lạc Thi Thi gật đầu nói.

    "Thần Ma Giới to lớn khôn cùng, chúng ta nắm chặt thời gian tìm kiếm Hồng Mông Kim Y." Nói xong, Chiến Thần lực trên người Trương Hiểu Vũ bắn ra, cả người hóa thành một đạo tia sáng trắng bạc bắn đi.

    Lạc Thi Thi cũng hóa thành một đạo tia sáng màu ngọc bích đuổi theo.

    Rống, rống!

    Tiếng gầm gừ nặng nề từ dưới nền đất truyền ra, một cái bạch cốt long đầu cực lớn chui từ dưới đất lên, giống như núi cao, hai mắt tối như mực nhìn về phía bầu trời.

    "Lần này là Bạch Cốt Long cấp bậc trung giai Chiến Thần, như vậy phòng ngự của nó ít nhất đạt đến cấp bậc cao giai thánh khí." Lạc Thi Thi không sợ hãi cái đầu to lớn của bạch cốt long, trường kiếm huy sái ra một đạo ngọc bích kiếm khí trăm trượng.

    Phập, kiếm khí mặc dù cực lớn, nhưng mà đầu bạch cốt long càng thêm khổng lồ, chừng mấy ngàn mét, một kiếm này chỉ là ở đỉnh đầu nó lưu lại một vết kiếm thật sâu mà thôi.

    Rống, bạch cốt long cả người chui lên trên, từ đầu đến cuối ước chừng dài mười vạn mét, cái đuôi bạch cốt năm dài vạn mét quấn về hướng hai người.

    "Ta tới!" Trương Hiểu Vũ lấy Trảm Ma Kiếm ra, hướng về phía bạch cốt long vĩ chém tới.

    Ầm ầm!

    Hai cỗ lực lượng cực lớn đụng vào nhau làm cho ngọn núi chung quanh toàn bộ nứt vỡ, sóng xung kích khủng bố ngay cả không gian cũng bị cạo mở.

    Đương nhiên, luận lực lượng bạch cốt long không thể hơn Trương Hiểu Vũ, chẳng những cái đuôi nứt ra một nửa, thân thể cũng bị chém bay ra ngoài, đem đại địa xa xa đập thành một cái hố to.

    "Thân thể quả nhiên cứng rắn." Trương Hiểu Vũ một kiếm này đã dùng ra bảy thành thực lực, nhưng mà muốn một kích giết chết bạch cốt long cũng có không nhỏ khó khăn.

    Lạc Thi Thi hai tay kết ấn, quát khẽ nói: "Phá Không Vũ!" .

    Bạch cốt long trên không đột nhiên nổi lên cột nước, mỗi một đạo cột nước đều ẩn chứa mười một loại thủy áo nghĩa, ở trên người bạch cốt long lưu lại thiên sang bách khổng, cuối cùng triệt để vỡ ra.

    Lúc này, Trương Hiểu Vũ đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía phương xa, thản nhiên nói: "Có người vào, khí tràng rất cường đại, hẳn là Thái Cổ Giới đại đệ tử Thiên Quan." .

    Lạc Thi Thi hừ nói: "Lần này chúng ta không sợ hắn." .

    "Hắn thực lực bản thân ta không quan tâm, nhưng mà Thái Cổ Thánh Vương để cho hắn tiến đến tất nhiên có chuẩn bị vạn toàn, nói không chừng trên người có giở trò cái gì đó." Trương Hiểu Vũ đối với Thái Cổ Thánh Vương vẫn là rất kiêng kị, dù nói thế nào hắn cũng là Chân Nguyên Giới đệ nhất nhân, dưới tình huống một chọi một không người có thể so sánh.

    "Hắn nhất định là đến cướp lấy Hồng Mông Kim Y, đến lúc đó nhất định cùng chúng ta chiến một trận."

    Trong mắt lãnh mang lập loè, Trương Hiểu Vũ nói: "Trước không đi quản hắn, chúng ta tiếp tục tìm kiếm Hồng Mông Kim Y, nếu như có thể tìm được sớm một chút, chúng ta lập tức lui lại." .

    Cùng Thiên Quan tới còn có một cái trung niên sẵng giọng, hắn nói: "Đến ngược lại nhanh, Đại sư huynh, chúng ta có nên chém giết bọn họ trước không." .

    "Trước mắt tình thế còn không rõ ràng, còn không cần phải đại chiến, đợi khi tìm được Hồng Mông Kim Y nói sau." Thiên Quan lắc đầu, sư tôn ở trong thánh khí hắn quán chú ba đạo hỗn độn trường thương, đại biểu cho hắn chỉ có ba lượt cơ hội tất thắng, hiện tại dùng xong thì tiện nghi cho những người khác.

    Thần Ma Giới cũng không biết rộng lớn bao nhiêu, ngoại trừ dãy núi chính là bình nguyên, hoặc là sông, hồ nước, rừng rậm, còn có từng tòa cung điện cũ nát to lớn, bên trong toàn bộ là một số hài cốt.

    Ong ong ông, bầu trời phía trước đen lại, nhanh chóng hướng phía bên này lan tràn, khủng bố khí tức tựa như bão táp tận thế cuốn đến.

    Thần Ma Nhãn vận khởi, Trương Hiểu Vũ trong lòng cả kinh: “Thi Thi, cẩn thận, lần này là bạch cốt điểu quần, số lượng rất nhiều." .

    Không cần Trương Hiểu Vũ nhắc nhở, Lạc Thi Thi thần sắc cũng ngưng trọng, nơi này bạch cốt hình thành sinh linh kém cỏi nhất cũng có được tu vi đê giai Chiến Thần, không cẩn thận sẽ rất phiền toái.

    "Phá Không Vũ!" .

    Cột nước đầy trời bắn xuống, vô số bạch cốt điểu ầm a rơi xuống, thân thể bạo vỡ, ngẫu nhiên có mấy cái bạch cốt điểu phi thường cường đại thì né ra, hoặc là chọi cứng.

    Trương Hiểu Vũ Chiến Thần lực trong cơ thể toàn lực vận chuyển, hai tay nắm ở Trảm Ma Kiếm chém ra ngân sắc kiếm khí, đến mức, ở trong bạch cốt điểu quần khai ra một cái thông đạo thẳng tắp, kéo dài hơn mười dặm.

    "Thật nhiều!" Lạc Thi Thi căn bản không dám chậm trễ, nguyên một đám dung hợp áo nghĩa phạm vi lớn phóng xuất ra, ở phía trước bạch cốt điểu bố trí xuống tầng tầng khu vực nguy hiểm.

    Tay trái mở ra, một khỏa ngân sắc quang cầu xuất hiện ở trên tay Trương Hiểu Vũ, không ngừng mà áp súc xoay tròn, nhìn qua giống như một tinh cầu ánh sáng.

    "Tinh Thần Diệt Tuyệt!" .

    Ngân sắc quang cầu bắn ra, ở trong bạch cốt điểu quần nổ tung, sóng xung kích đáng sợ khiến cho hơn phân nửa bạch cốt điểu nứt vỡ tan rã, cách khá xa cũng bị đánh bay ra ngoài mấy trăm dặm hơn ngàn dặm.

    Tu vi sau khi đạt tới cao giai Chiến Thần, Trương Hiểu Vũ đã khôi phục trí nhớ Trí Tuệ Chiến Thần kiếp trước, cái Tinh Thần Diệt Tuyệt này đúng là Trí Tuệ Chiến Thần dung hợp áo nghĩa, đạt đến mười hai loại, uy lực vô cùng.

    Thời gian nửa chén trà nhỏ trôi qua, bạch cốt điểu rất thưa thớt còn thừa lại mấy ngàn con, ào ào chạy trốn tứ phía ra, hiển nhiên có trí tuệ không thấp.

    Sau khi phi hành mấy canh giờ, phương xa phía trước xuất hiện một tòa cự sơn tán ra mịt mờ kim quang, cao chừng mấy trăm vạn mét, đỉnh thiên lập địa, khí thế hào hùng.

    "Đi vào trong đó nhìn xem." Trương Hiểu Vũ từ trong đó cảm thấy một tia khác thường, vội vàng nói.

    Ân, Lạc Thi Thi theo sát bên kia.

    Mắt dọc trên trán đóng lại, Thiên Quan hướng về trung niên bên cạnh nói: "Bọn họ đi vào trong đó, xem ra có cái gì phát hiện." .

    "Hắc hắc, tốt nhất không có tìm được Hồng Mông Kim Y, nếu không chính là tử kỳ của bọn họ." Trung niên cười lành lạnh nói.

     
    vothanhbinh thích bài này.
  4. tinhlinh2

    tinhlinh2 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    11/8/12
    Bài viết:
    9,504
    Được thích:
    11,944
    Thần Ma Cửu Biến
    Tác giả: Duy Nhất Thiên Tử

    Chương 531: Chém giết Thiên Quan

    Nhóm dịch: huntercd
    Nguồn: Vipvandan.vn





    So với Tủng Thiên cự sơn mà nói, Trương Hiểu Vũ và Lạc Thi Thi không bằng con kiến, nói chung là hầu như không đáng kể.

    "Ta còn chưa từng nhìn thấy sơn phong nào cao như thế, dường như là một cái cây cây cột thông thiên vậy”. Lạc Thi Thi ngẩng đầu lên nhìn thì chỉ thấy nó cao chọc đến tận trời.

    Trương Hiểu Vũ cười khổ một chút nói: “Chúng ta có phiền phức rồi, con rắn này thoạt nhìn khó đối phó”.

    Lạc Thi Thi nhìn chăm chú lại mới phát hiện ra một con đạm kim sắc Bạch Cốt Cự Xà dài không biết bao nhiêu thước đang quấn quanh trên Tủng Thiên cự sơn, lúc này cái đầu cự xà đang vươn lên tận trời mà nhìn xuống phía hai người.

    "Sợ là phải dài hơn nghìn vạn thước đi!" Lạc Thi Thi hít sâu một ngụm lãnh khí nói.

    "Cũng không sao, chỉ là thực lực nó hẳn đã là cao giai Chiến thần rồi, như vậy khả năng phòng ngự của thân thể tất nhiên là vượt qua cao giai Thần khí rồi, phỏng chừng là tương đương với Thiên Thần khí đó, có kém cũng không kém hơn là bao nhiêu”.

    "Trước tiên thử xem đã!", Lạc Thi Thi vung trường kiếm lên, mười hai loại áo nghĩa toàn bộ dung hợp trong nhất đạo kiếm khí lao thẳng vào đầu Bạch Cốt Cự Xà.

    Bạch Cốt Cự Xà không né tránh hoặc là nó xem thường việc tránh né mà sử dụng bộ vị rắn chắc nhất trên trán thừa nhận kiếm khí công kích, âm thanh va chạm so với sấm sét còn muốn to hơn gấp trăm ngàn lần.

    Trên mặt lộ ra vẻ kinh dị, Lạc Thi Thi nói: "Quả nhiên là đúng, vừa rồi ta đã toàn lực xuất thủ nhưng cũng chỉ có thể lưu lại trên trán nó một vết kiếm không lớn, bất quá cũng may là nó chưa đạt đến cường độ của Thiên Thần khí, bằng không là căn bản thúc thủ vô sách rồi”. Nếu như nó cứng rắng như Thiên Thần khí thì hầu như không ai có thể gây tổn hại cho nó, trừ phi là Thái Cổ thánh vương đích thân đến thì còn có chút khả năng.

    Thấy Lạc Thi Thi có thể để lại trên người nó vết kiếm thì Bạch Cốt Cự Xà rất là tức giận, thân thể nó nhúc nhích rồi với tốc độ vô pháp tưởng tượng bắn xuống dưới, cảm giác nó vừa mới di chuyển thì cái đầu thật lớn đã tới trước mặt Trương Hiểu Vũ và Lạc Thi Thi mà hung hăng đánh tới rồi.

    "Hanh, tuy rằng ta không thể gây thương tổn cho ngươi, bất quá ngươi muốn gây tổn thương cho chúng ta thì cũng đáng buồn cười”. Thân thể Trương Hiểu Vũ tuy so với Bạch Cốt Cự Xà thì kém một chút, đại khái là cao giai Thần khí đỉnh phong thế nhưng so về lực lượng thì trong thiên hạ ngoại trừ tồn tại cao giai hơn hắn, bằng không không một người hay không một vật nào là đối thủ của hắn.

    Chỉ thấy hai tay hắn cầm Trảm Ma Kiếm, ngân sắc và ám hồng sắc quang mang đan vào trên thân kiếm rồi chợt nặng nề bắn ra.

    Leng keng!

    Thanh âm ca chạm oanh tạc hư không, Bạch Cốt Cự Xà dường như diều đứt dây bắn trở lại va vào vách núi đá thật lớn.

    Tuy nhiên làm cho Trương Hiểu Vũ thập phần ngoài ý muốn là tòa cự sơn này ngoại trừ xuất hiện thêm rất nhiều cái khe ra thì dĩ nhiên không việc gì, phải biết rằng cao giai Chiến thần cấp bậc chiến đấu thì phong ba dư chấn đủ có thể phá toái hư không, các ngọn núi cho dù có lớn, có hùng vĩ đến mấy thì cũng phải sập xuống.

    Trương Hiểu Vũ và Lạc Thi Thi liếc nhau, tòa cự sơn này tuyệt đối không đơn giản, hay là trong đó có cái gì bí ẩn mà không phải là thuần túy hùng vĩ mà thôi.

    Bạch Cốt Cự Xà gật gật đầu rồi ngửa mặt lên trời rít lên một tiếng, chỉ là âm thanh này thực sự quá mức vang dội, tần suất cũng quá nhanh, không gian trong nháy mắt tan vỡ, nơi nơi đều là hư không loạn lưu, hư không gió lốc cũng ập đến.

    Lúc này thì Bạch Cốt Cự Xà tựa hồ đã súc tích được lực lượng rất lớn, nó há mồm hướng về phía hai người phụt ra một đạo bạch sắc quang trụ to vạn thước. Lắc đầu, Trương Hiểu Vũ và Lạc Thi Thi liên thủ bắn ra lưỡng đạo kiếm khí thế như chẻ tre nghênh đón bạch sắc quang trụ, sau đó dường như chém vào đậu hũ xuyên qua bạch sắc quang trụ mà đánh lên trên người Bạch Cốt Cự Xà.

    Thân thể của Bạch Cốt Cự Xà lần thứ hai va vào cự sơn, lực va chạm kinh khủng khiến cho các khe nứt trên cự sơn càng lúc càng lớn, càng ngày càng dày đặc, đồng thời lấy tốc độ như thiểm điện lan ra, tối hậu lớp vỏ ngoài cùng của cả tòa núi bị bóc ra, phảng phất như bùn khô nứt ra để lộ ra bên trong ám kim sắc quang mang, ánh sáng loá mắt, giống như có ai sử dụng một tòa ám kim sắc kim chúc mà chế tạo ra thần sơn này vậy.

    "Cái này, đây không phải là Hồng Mông kim y đó chứ!", Lạc Thi Thi mở to cái miệng nhỏ nhắn ngẩng đầu nhìn lên, vẻ mặt bất khả tư nghị nói.

    Hít sâu một hơi thở, Trương Hiểu Vũ nói: "Hẳn là không sai biệt lắm, nghĩ không ra Hồng Mông kim y dĩ nhiên lại biến thành một tòa cự sơn, nếu như không phải chúng ta và Bạch Cốt Cự Xà đại chiến thì sợ rằng không ai phát hiện ra”.

    "Làm thế nào lấy được Hồng Mông kim y đây?" Lạc Thi Thi hỏi.

    "Trước tiên không cần lo đến việc này, chờ đem hai người kia đánh chết rồi hãy nói”. Thiên Quan và lãnh lệ trung niên nhân tuy còn cách đây hàng tỉ dặm nhưng Trương Hiểu Vũ đã biết, hai người sắp chạy tới, đến lúc đó tất nhiên là sẽ phát sinh một hồi đại chiến ngươi chết ta sống, mức độ nguy hiểm hơn xa so với lúc đánh nhau với Bạch Cốt Cự Xà.

    Lúc này cách đó ngoài nghìn vạn dặm đã xuất hiện lưỡng đạo lưu quang, trong nháy mắt huyễn sinh tiêu tan và xuất hiện cách Trương Hiểu Vũ và Lạc Thi Thi mấy nghìn thước.

    "Trương Hiểu Vũ, nếu như ngươi hiện tại thối lui đi thì ta có thể không giết ngươi”. Trong tay Thiên Quan xuất hiện một thanh hồ quang mang trường thương mà cao giọng nói.

    Trương Hiểu Vũ nheo mắt lại thản nhiên nói: "Nằm mơ à, muốn đoạt Hồng Mông kim y sao, để mạng lại mà đổi đi!".

    "Phải không ? Chỉ sợ ngươi sẽ một lần nữa ngã xuống trên tay ta thôi”. Thiên Quan không mang theo một tia cảm tình nhìn Trương Hiểu Vũ nói.

    "Ai ngã xuống thì vẫn còn chưa biết được thế nhưng ta và ngươi hiện tại nên kết liễu ân oán một đời đi thôi”. Trương Hiểu Vũ cũng không nói nhiều lời vô ích mà bắn ra một đạo ngân sắc và ám hồng sắc kiếm khí quét về hướng hai người kia.

    "Thực sự là muốn chết!" Lãnh lệ trung niên nhân trong tay xuất hiện hai thanh trường giản, mặt trên đồng dạng tỏa ra ánh hồ quang mang đón đỡ kiếm khí đang chém tới.

    Ầm ầm, kiếm khí dưới Hỗn độn chi lực thì mất đi tác dụng nhưng lãnh lệ trung niên nhân vẫn bị hất bay ngược ra ngoài hơn mười dặm mà vẻ mặt kinh hãi.

    "Tiếp ta nhất thương!" Thiên Quan biến sắc, cánh tay phải dụng lực, trường thương trong tay thẳng tắp lao ra ngoài nhằm thẳng vào đầu Trương Hiểu Vũ.

    Hỗn độn chi lực là lực lượng tồn tại trước khi thiên địa vi khai, không nhìn không gian, không nhìn thời gian, lúc này trực tiếp lao về mục tiêu là thân thể Trương Hiểu Vũ.

    Bất quá một màn kinh nhân phát sinh, trường thương hoàn toàn từ Hỗn độn chi lực biến ảo thành lại vô pháp xuyên qua Thần Ma chân lực của Trương Hiểu Vũ mà bị chặn lại ở ngoài.

    "Sao có khả năng chứ!", Thiên Quan mặt vàng như đất phảng phất như thấy quỷ vậy, loại vẻ mặt này cho tới bây giờ chưa ai thấy xuất hiện trên người hắn thế nhưng ngày hôm nay lại thực sự xuất hiện rồi.

    Ha ha, Trương Hiểu Vũ đưa tay nắm lấy Hỗn độn trường thương mà bóp chặt đồng thời mở miệng nói: "Nếu như ngươi cầm Hỗn độn châu thì ngày hôm nay ta phỏng chừng sẽ chết ở chỗ này, thế nhưng đây chỉ là phổ thông Hỗn độn chi lực thì không cách nào chế phục được ta đâu”. Hỗn độn chi lực cũng cần phải có hoàn cảnh riêng thì mới có thể tồn tại được bằng không sẽ từ từ suy yếu đi, tối hậu hóa thành thời gian lực, không gian lực và các loại thuộc tính lực lượng khác. Kẻ nào nắm giữ Hỗn độn châu thì chẳng khác nào nắm giữ được hoàn toàn Hỗn độn chi lực mà không bị suy yếu đi, đây cũng là lý do vì sao Thái Cổ thánh vương lại cường đại như vậy.

    Không có khả năng, Thiên Quan rít gào một tiếng và lại bắn ra một cây Hỗn độn trường thương bắn trúng Trương Hiểu Vũ thế nhưng kết quả vẫn như lúc trước, Hỗn độn trường thương vô pháp xuyên thấu Thần Ma chi lực mà bị Trương Hiểu Vũ đơn giản bóp nát.

    "Vô dụng thôi, Thần Ma chi lực của ta đâu kém Hỗn độn chi lực, chờ khi ta tu luyện tới Thần Ma đệ cửu biến cảnh giới thì coi như là Thái Cổ thánh vương đích thân đến ta cũng không sợ”. Thần Ma Giới và Thần ma cửu biến công pháp có quan hệ mật thiết mà Thần Ma Giới còn là tồn tại trước cả thời Thái cổ nên Thần ma cửu biến công pháp cũng tất nhiên sẽ không đơn giản, đây cũng là lý do vì sao Thần Ma chi lực so với bất luận chân lực gì đều cường đại hơn.

    "Hiện tại hai người các ngươi có thể chết được rồi”. Trương Hiểu Vũ vung song chưởng lên liên tiếp đánh ra hàng ngàn vạn đạo kiếm khí tạo thành cơn lốc diệt vong quét về hướng hai người.

    Bị kiếm khí vô cùng bao phủ, hai người muốn chạy cũng không thể chạy, không gian đã không còn tồn tại, chỉ còn lại có vô tận hư không và vô tận kiếm khí mà thôi.

    Bang bang phanh, trên người hai người này hồ quang mang từ từ suy yếu đi, tối hậu đột nhiên tan rả. Nhìn thân thể hai người cùng với nguyên thần bị kiếm khí cắt thành các hạt căn bản tối nguyên thủy trên mặt Trương Hiểu Vũ phóng xuất ra đạm mạc quang mang.

    "Hiểu Vũ, ngươi giết hai người kia rồi, liệu giữa các Thái Cổ thánh vương có thể xảy ra đại chiến hay không ”. Lạc Thi Thi trên mặt có chút lo lắng hỏi.

    Trương Hiểu Vũ nói: "Hẳn là sẽ không đây, lúc này tình thế Chân nguyên giới thập phần vi diệu, còn có rất nhiều Thái cổ cường giả khác đang bí mật quan sát, từ dã tâm của các Thái Cổ thánh vương mà xem thì hắn sẽ không đơn giản động thủ đâu, bằng không sẽ chỉ tiện nghi cho các Thái cổ cường giả khác mà thôi”.

     
    vothanhbinh thích bài này.
  5. tinhlinh2

    tinhlinh2 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    11/8/12
    Bài viết:
    9,504
    Được thích:
    11,944
    Thần Ma Cửu Biến
    Tác giả: Duy Nhất Thiên Tử

    Chương 532: Hồng Mông kim y

    Nhóm dịch: huntercd
    Nguồn: Vipvandan.vn





    Thu hồi thiên Thánh khí của Thiên Quan và lãnh lệ trung niên nhân, Trương Hiểu Vũ đem giao cho Lạc Thi Thi rồi nói: "Ngươi hiện nay thực lực tuy rằng rất mạnh thế nhưng có thêm hai kiện thiên Thánh khí phòng ngự và công kích này thì mới có thể ở vào thế bất bại chi địa được”.

    Thanh Quang Lưu Ly Giáp của Thiên Quan thì Lạc Thi Thi rất thích còn hai thanh trường giản của lãnh lệ trung niên nhân thì nàng không thích lắm, bất quá nàng cũng biết khi đã tới trình độ này mà không có thiên Thánh khí là không được, sau này khi chống lại cao thủ đồng cấp bậc thì khó tránh khỏi việc bị thiệt thòi hoặc hạn chế.

    Xoay người, Trương Hiểu Vũ đối mặt với cái Tủng thiên Kim Sơn này mà có loại cảm giác thúc thủ vô sách. Lạc Thi Thi cũng có chút ngây ngốc, không biết Trương Hiểu Vũ nên phương pháp gì để luyện hóa nó, lẽ nào phải khiêng nó về để nhờ Thiên Đô Thần vương chỉ điểm.

    Một lúc lâu sau, thân thể Trương Hiểu Vũ bỗng nhiên bành trướng ra hóa thành một cự thần cao to nghìn vạn thước, trong tay Trảm Ma Kiếm tê thiên liệt địa chém về phía Kim Sơn.

    Leng keng!

    Âm ba quét ngang bát phương, mây cả Thần Ma Giới trong thời gian ngắn bị quét sạch, cả bầu trời quang đãng.

    Kim Sơn bị một kích này thì đột nhiên kim quang tăng vọt rồi chợt lắc lư mãnh liệt, toàn bộ Thần Ma Giới cũng theo đó mà rung chuyển không ngớt.

    Hai người nhìn kỹ, Kim Sơn lấy tốc độ cực nhanh thu nhỏ lại, tối hậu biến hóa thành một kiện kim sắc trường bào, trên trường bào mơ hồ có một con kim sắc viên hầu di động giống như vật còn sống vậy, lúc này có một cỗ lực lượng thần bí làm cho trường bào huyền phù tại giữa không trung mà tản ra từng đợt uy áp.

    "Đây là Hồng Mông kim y sao!", Trương Hiểu Vũ đưa tay hút kim sắc trường bào tới tay.

    Lạc Thi Thi gật đầu nói: "Hẳn là đúng rồi”.

    "Chờ một chút đã, ta trước tiên đem nó luyện hóa một chút đã”. Trương Hiểu Vũ mặc vào Hồng Mông kim y rồi ngồi xuống dưới đất còn Lạc Thi Thi đứng ở một bên hộ pháp cho Trương Hiểu Vũ.

    Cũng không biết qua bao lâu, Trương Hiểu Vũ mở hai mắt, ngân sắc quang mang chợt lóe lên giống như sét đánh vậy.

    "Hồng Mông kim y không hổ là đệ nhất phòng ngự Thiên Thần khí, ngay cả ta đã đạt đến Thần Ma đệ bát biến Thần Ma chi lực mà cũng mới chỉ luyện hóa được không đến một phần trăm, muốn luyện hóa hoàn toàn sợ rằng không mất bảy tám năm là không có khả năng”. Trương Hiểu Vũ đứng lên khen nói.

    Lạc Thi Thi lúc này nói: "Hiểu Vũ, đầu Bạch Cốt Cự Xà kia đang lao tới, đồng hành với nó còn có một con Bạch Cốt Cự Điểu nữa”.

    Trương Hiểu Vũ khẽ cười: “Còn tìm trợ thủ sao, đừng quản nó, chúng ta ly khai Thần Ma Giới đi”. Nói xong hắn vọt lên trên cao hướng về phía nhất phiến hư huyễn quang mạc trên bầu trời kia mà vọt tới.

    Đúng lúc này, tốc độ của Bạch Cốt Cự Điểu tăng vọt, nó hóa thành một đạo bạch quang chặn ở phía trước Trương Hiểu Vũ và Lạc Thi Thi, hai cái lợi trảo to như quả núi chộp tới hai người.

    "Muốn chết hả!" Trương Hiểu Vũ không cần suy nghĩ, một quyền đánh ra. Tuy nhiên ngoài dự liệu của Trương Hiểu Vũ là, một quyền này đánh ra, từ trên Hồng Mông kim y lao ra một con kim sắc viên hầu thật lớn, nó ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng rồi vung tay một cái tát bay Bạch Cốt Cự Điểu.

    Trương Hiểu Vũ kinh ngạc nói: "Hồng Mông kim y còn có thể công kích sao?".

    "Hay là do Hồng Mông kim y này vì hấp thu quá nhiều năng lượng nên khiến cho khí tức Hồng Mông Kim Viên tàn dư và năng lượng kết hợp cùng nhau mà hình thành một loại tồn tại cùng loại với huyễn thú”. Lạc Thi Thi phỏng đoán nói.

    "Hẳn là là như vậy, đây là chuyện tốt”.

    Nói xong, hai người liền tiến vào trong quang mạc.

    Ngoài Thần Ma Giới, hai người mới ra ngoài thì hư không đối diện liền tự động nứt ra mà hình thành một cái thông đạo thẳng tắp, một đầu kia của thông đạo tất nhiên là Thiên Đô thần điện.

    "Sư tôn! Ta đã lấy được Hồng Mông kim y rồi”. Trương Hiểu Vũ và Lạc Thi Thi đi qua thông đạo mà đi vào trong đại điện nói.

    Thiên Đô Thần vương gật đầu nói: “Ta đã cảm nhận được uy áp từ kim sắc trường bào trên người ngươi rồi, là Hồng Mông kim y không sai”.

    Trương Hiểu Vũ lại nói: "Thiên Quan cũng bị ta giết rồi”.

    "Cái này thì ngươi yên tâm, hiện nay Thái Cổ thánh vương sẽ không tới giết ngươi đâu, hắn cần thời gian để luyện hóa Hỗn độn châu, mà ngươi cũng cần thời gian đột phá đến Thần vương cảnh giới, tối hậu sẽ đánh nhau một trận”. Thiên Đô Thần vương không có kinh ngạc, lúc này đừng nói là giết Thiên Quan, cho dù là giết một nửa người Thái cổ giới thì Thái Cổ thánh vương cũng sẽ nhẫn nhịn xuống, hắn tuyệt đối sẽ không vì người khác mà ảnh hưởng đến việc tu luyện.

    Trương Hiểu Vũ gật đầu, hắn đã sớm đoán được điều này.

    "Được rồi, ngươi mới vừa lấy được Hồng Mông kim y, nên dành chút thời gian luyện hóa bổn nguyên lực lượng trong đó đi, nó sẽ làm tu vi ngươi gia tăng một bước dài, về phần thời gian đánh một trận cuối cùng cũng không xa nữa”.

    "Sư tôn yên tâm, trước đại chiến, Hiểu Vũ nhất định có thể đột phá đến Thần vương cảnh giới”.

    "Vậy là tốt rồi, đến lúc đó ta cũng không còn là sư phụ ngươi nữa, mà là bằng hữu hoặc là sư huynh đệ gì đó”. Thiên Đô Thần vương mỉm cười nói.

    Kế tiếp, Trương Hiểu Vũ toàn lực luyện hóa bổn nguyên lực lượng trong Hồng Mông kim y, theo bổn nguyên lực lượng được rèn luyện, trong cơ thể một số huyệt khiếu sắp đột phá liên tiếp được đả thông, tốc độ muốn so với tu luyện bình thường thì mau hơn nhiều.

    Bảy năm thời gian trôi qua, trong tu luyện thất, huyễn ảnh kim sắc cự viên kia lại xuất hiện trên người Trương Hiểu Vũ, uy áp hùng hồn cuồn cuộn đãng đãng phảng phất như muốn đem toàn bộ Huyền Hoàng Tháp phá tan.

    "Thời gian bảy năm đột phá được bảy mươi chín cái huyệt khiếu, tốc độ này cũng quá kinh người đi, nếu như có một thêm số Thiên Thần khí nữa thì không phải rất nhanh sẽ đạt đến Thần vương cảnh giới sao”. Trương Hiểu Vũ vừa kinh hỉ vừa nghi hoặc nói.

    Hồng Mông kim y đã bị luyện hóa hoàn toàn, tu vi hắn cũng đạt đến bình cảnh, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có tiến bộ gì, Trương Hiểu Vũ đi ra khỏi Huyền Hoàng Tháp.

    "Lâm Nguyệt!" Trương Hiểu Vũ mỉm cười nhìn Lâm Nguyệt đang đi tới nói.

    Lâm Nguyệt nói: "Trương sư huynh! Ta cũng định tiến vào tháp tu luyện!".

    "Ngươi và ta cũng coi như là bằng hữu cũ, đã bảo cứ gọi ta là Hiểu Vũ, di, ngươi đã đột phá đến trung giai Chiến thần rồi, là do luyện hóa bổn nguyên lực lượng trong Thủy hoàng giản hả!".

    Lâm Nguyệt gật đầu: “Thủy hoàng giản này không hổ là Thiên Thần khí, không chỉ khiến toàn bộ Phượng Hoàng chân lực của ta chuyển hóa thành Thủy hoàng chân lực mà bổn nguyên lực lượng trong đó cũng giúp ta đột phá được rất nhiều huyệt khiếu, nhất cử đạt đến trung giai Chiến thần rồi”.

    Trương Hiểu Vũ nói: "Xem ra chúng ta lại có thêm một cao thủ rồi, ngươi mau chóng luyện hóa toàn bộ Thủy hoàng giản, khi đó hẳn là có thể đạt đến trung giai Chiến thần đỉnh, sau đó một thời gian, việc đột phá đến Thần vương cũng không phải là không có khả năng?" Thủy hoàng giản là Thủy hoàng huyết nhục chú, một trong Thái cổ tam đại dị thú, là tồn tại với tương đương với Hồng Mông kim y, bổn nguyên lực lượng ẩn chứa trong đó tất nhiên là cường đại không gì sánh được, một ngày nào đó khi Lâm Nguyệt đột phá đến Thần vương, thực lực tất nhiên so với Thần vương phổ thông hoặc Thánh vương còn mạnh hơn.

    "Ân, sau khi toàn bộ Phượng Hoàng chân lực chuyển hóa thành Thủy hoàng chân lực thì tốc độ luyện hóa còn mau hơn, hẳn là sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu”.

    "Ta đây sẽ không quấy rối ngươi nữa, mau đi vào tu luyện đi!".

    Sau khi chia tay Lâm Nguyệt, Trương Hiểu Vũ hướng về Hoàng Hà Thần Điện bay đi.

    "Hiểu Vũ!" Yêu Dạ và Lý Tú đang ở trò chuyện thì nhìn thấy Trương Hiểu Vũ tiến đến nên vội vã đi ra.

    Trương Hiểu Vũ nói: "Thi Thi còn đang luyện hóa thiên Thánh khí hả!".

    Lý Tú nói: "Thi Thi một năm trước đã từ Thủy Chi Thánh Địa trở về một lần, thực lực tiến bộ rất nhanh, tu vi đã đạt đến trung giai Võ thánh đỉnh rồi”.

    "Luyện hóa được bản nguyên lực lượng trong Thiên Thánh khí sẽ giúp cho tu vi đề thăng nhanh chóng, đây là điều tất nhiên rồi”. Nói đến thiên Thánh khí, Trương Hiểu Vũ trái lại muốn cấp cho hai nàng càng nhiều càng tốt, nếu như vậy thì thực lực của các nàng có thể đề thăng càng thêm nhanh, còn Tiểu Kiệt nữa, cũng cần nghĩ biện pháp để chuẩn bị cho hắn mấy kiện Thiên Thần khí.

    Bất quá cả Chân nguyên giới chỉ có mười kiện Thiên Thần khí, hai kiện hắn đang nắm trong tay, một kiện của Lâm Nguyệt, còn lại đều nằm trên tay ngũ đại Thần Vương, muốn lấy một kiện cũng là chuyện khó hơn lên trời.

    "Hiểu Vũ, sư tôn cho ta một kiện phòng ngự thiên Thánh khí rồi, đáng tiếc là không có đệ nhị kiện, bằng không cấp cho Tú nhi một kiện thì thật là không tệ”. Yêu Dạ nói.

    Trương Hiểu Vũ lộ ra vẻ kinh ngạc rồi chợt cười nói: "Tam âm Thánh vương cho ngươi một kiện phòng ngự thiên Thánh khí, xem ra nàng đối với ngươi thật ra rất là thiên vị đó!".

    Hiện nay Yêu Dạ cũng đã là trung giai Võ thánh đỉnh, chỉ bất trên phương diện lĩnh ngộ áo nghĩa thì còn kém Thi Thi thôi, dù sao Thi Thi đã chiếm được Thủy Chi Ấn Ký, bên trong có sẵn áo nghĩa rồi.

    "Được rồi, Tiểu Hắc đâu?" Trương Hiểu Vũ hỏi.

    Lý Tú nói: "Tiểu Hắc còn đang ở trong Thánh tháp tu luyện, nó nói muốn trước khi đại chiến xảy ra phải đột phá đến Thánh vương cảnh giới, đến lúc đó có thể giúp ngươi được”.

    Trương Hiểu Vũ cười khổ một chút, trong lòng biết Tiểu Hắc bị cái chết của Tiểu Hỏa làm cho kích động nên liều mạng đề thăng tu vi, đáng tiếc là nếu không có cơ duyên thì có muốn đột phá đến Thánh vương cảnh giới thì cũng rất gian nan, chỉ có thể xem tạo hóa của nó thôi.

     
    vothanhbinh thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)