Võng Du Tate No Yuusha No Nariagari - Aneko Yusagi

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 31

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    “Tên buôn nô lệ!”

    Điều đầu tiên tôi làm vào sáng này là ghé thăm hắn.

    “Có chuyện gì sáng sớm này vậy ngài Khiên hiệp sĩ,đương nhiên rồi”

    “Phong ấnnô lệ của ngươi có khuyết điểm.Dựa vào câu trả lời của ngươi mà nô lệ nguy hiểm của ta và đám quái vật sẽ nổi loạn ở đây,hiểu chứ?”

    “Bụng dạ tôi vẫn chưa có cho chuyện này…”

    “..nếu ngươi không sử sự đúng mực thì ta sẽ cho ngươi thành bữa sáng”

    Phong ấn nô lệ trên Firo không hoạt động.Hơn nữa nó không hề mất đi.

    “Hả?Ý ngài là gì?”

    Tôi giải thích cho tay buôn sự việc xảy ra sáng nay.Việc sau đó thật tồi tệ,tôi phải dỗ dành Firo để con bé biến lại hình người và chúng tôi tiến đây.

    Firo được dẫn đến đây bởi Raphtalia nhằm đảm bảo con bé không gây ra sự việc gì.Xem ra vẫn là nhiệm vụ khó khăn.

    “Có lẽ là phong ấn thường không hạn chế nữ hoàng Filolial,đương nhiên rồi.”

    “Và nó có nghĩa?”

    “Phong ấn thường không áp chế trên loài quái thú cấp cao được.May mắn là loại rồng có 1 loại phong ấn đặc biệt khắc chế được nó.”

    “Nói vậy là phong ấn thường vô dụng”

    “Đúng vậy”

    Tay buôn nô lệ đang viết cái gì đó trông rất hào hứng.

    “Vậy ngươi có thể cho ta loại phong ấn đó không?”

    “Không không,thưa ngài đó không phải là thứ cho được,đương nhiên”

    “Là sao?”

    “Nó không hề rẻ mạt chút nào,rất khó để cho không.Đó là giới hạn giữa chúng ta,lỗ và lãi.”

    Hừ!Đúng là không thể trông đợi ở phục vụ cho không.

    Được rồi,nếu nó đã như vậy thì cứ vậy đi..

    “Bao nhiêu?”

    “Vì là khiên hiệp sĩ,vậy thì giảm giá còn 200 đồng bạc thì sao?”

    Chà…khá đắt đỏ.

    “Có phải…”

    “Trên giá thị trường hiện tại thì 800 đồng bạc được coi là rẻ rồi.Tôi rất tin tưởng ở Khiên hiệp sĩ nên tôi không nói dối đâu ạ.”

    Gah!

    Ví tiền lại thêm 1 phát thủng nữa rồi.

    Tôi chấp nhận thất bại và tiếc nuối giao cho tay buôn nô lệ 200 đồng bạc.

    “…Nếu như ngươi giở trò gì thì nô lệ của ngươi sẽ ăn mừng bằng máu của ngươi đấy”

    “Đương nhiên là tôi hiểu”

    Raphtalia dẫn Firo vào khi nó vẫn đang ngó xung quanh trong hinh hài Filolial.

    “Đứng ở đây Firo.”

    “Tại sao?”

    “Nếu như em đứng yên thì sẽ có thức ăn ngon.”

    “Thật chứ”

    “Ừ.”

    Măt Firo sáng lấp lánh,con bé vui mừng chạy đến nơi mà tay buôn nô lệ chỉ.

    Được rồi,đến lúc thực hiện phép thuật.

    Tôi ra hiệu cho tay buôn nô lệ.Hắn gật đầu liền cho 12 tên thuộc hạ khuôn mặt đều trùm kín hành động,tất cả nhanh chóng bao quanh lấy Firo.

    Chúng nhanh chóng tạo thành 1 vòng tròn đầy các ký hiệu ma thuật và bắt đầu làm phép.

    Sàn nhà bắt đầu tỏa sáng và 1 phép thuật hình vuông xuất hiện bao quanh Firo đang đứng ở giữa.

    “Eh,c-cái gì vậy?”

    Firo cố gắng chống cự lại nhưng lần này lại không có tác dụng trước loại ma thuật hình vuông này và nó bắt đầu thâm nhập vào người của Firo.

    “A-đau—!Dừng lại đi-!”

    Cảm thấy cơn đau đang tăng dần từ phong ấn nô lệ,Firo bắt đầu đập phá ma thuật hình vuông.Tuy nhiên chỉ làm nó tỏa sáng và rung nhẹ 1 chút.

    Tay buôn nô lệ và thuộc hạ hắn đều kinh ngạc.

    “Đứng ở đây mà nói,hiếm ai có thể di chuyển khi ở trạng thái này.Vậy mà còn đập phá dữ dội như thế,tương lai chắc còn đáng sợ hơn,đương nhiên rồi.”

    Nghĩ lại thì Firo vẫn chỉ Lvl.19.Nếu mà cô nhóc lên lvl cao hơn nữa thì sẽ ra sao đây?Tôi cũng phải gật đầu đồng ý với tay buôn nô lệ.

    Cuối cùng thì ma thuật hình vuông cũng đã hoàn toàn xuất hiện trên vùng bụng của Firo.

    “Nó đã hoàn thành,đương nhiên.”

    Cửa sổ trạng thái tôi hiện ra và lần này là cửa sổ thú nuôi còn cao cấp hơn nữa.Không chần chừ,tôi bắt đầu làm việc sáng nay đã làm.

    “Haa…haa..”

    Firo bước về phía tôi,thở dốc.

    “Chủ nhân à,đau quá..nó đau lắm”

    Dù tôi biết là vậy,nhưng mệnh lệnh là mệnh lệnh.

    “Vậy thì biến lại thành người”

    “Ehh,em đang đau nên không đâu,giữ lời hứa.Cho em đồ ăn đi!”

    Con bé lại cãi tôi với cái giọng vô lễ ấy.Và phong ấn bắt đầu hoạt động.

    “A-aaa..Cái gì!khoongggg…”

    Firo cũng tỏa ra phép thuật chống lại phong ấn nhưng lần này vẫn vô dụng.

    “Aaaaa…”

    Firo gục xuống trong cơn đau đớn.

    “Nếu không nghe lời ta,nó sẽ còn đau.”

    “Au-aa!Hi..híc..”

    Firo cuối cùng cũng chịu biến về dạng người và phong ấn nô lệ bắt đầu biến mất.

    “Hm..Lần này nó có hiệu quả.Làm tốt lắm”

    “Đối tượng lần này khá là mạnh mẽ,nên cũng không dễ thuần phục lắm,đương nhiên rồi.”

    Tôi bước đến chỗ Firo đang gục xuống và bảo.

    “Bản thân em đã đáng giá 100 đồng bạc,cái phong ấn này đã là 200 đồng bạc-tổng cộng là 300 đồng bạc.Em phải trả nợ ta bằng việc biết vâng lời.”

    “Ch-chủ nhân..”

    Tay Firo lảo đảo và với về phía tôi.

    Thật đúng là không có lương tâm khi phải nói điều này với khuôn mặt bé bỏng thuần khiết này,nhưng tôi phải làm vậy không thì con bé sẽ chẳng sống sót nổi với tính cách như vậy.

    “Hãy nghe lời ta.”

    “K-khoongg”

    “Được rồi,được rồi,nếu vậy thì ta sẽ bán em cho người đáng sợ đằng kia.”

    Firo cuối cùng cũng hiểu tình hình của mình-biểu hiện rõ trên khuôn mặt méo mó sợ hãi.

    Tay buôn nô lệ?Hắn hiểu đang diễn kịch hay thật vậy,trông hắn rất vui mỉm cười nhìn về..

    “Vậy thì giá cả…”

    “Xem nào.Là loại khá hiếm cộng với phí hư tổn nuôi lớn,tính cả thêm phong ấn vừa rồi.Tôi ra giá là 30 đồng vàng,đương nhiên rồi.”

    Không biết hắn có ý định gì nhưng 1 kẻ như hắn lại chịu chi lớn như vậy.Dù vậy tôi biết chắc 1 điều,nếu tôi bán Firo cho hắn thì con bé sẽ xong đời.

    Tuy nhiên Firo vẫn nhìn về phía tôi,khuôn mặt đầy sợ hãi.

    Hừm!Đúng là đau khi phải làm vậy..dù tôi có áy náy nhưng vẫn phải vậy,thái độ của Firo sẽ quyết định tương lai của cô bé.

    Tôi không phải ông anh lớn hay loại người nuông chiều làm hư thú nuôi.

    “Nó sẽ xảy ra,nếu như em lại chống đối.Ta sẽ không gặp lại em nữa…em sẽ phải uống đủ loại thuốc,cơ thể sẽ bị nghiên cứu từng tý 1 và cuối cùng….có lẽ là…?”

    “Không đâuuuuuuu”

    Firo hét lớn-“Chủ nhân đừng ghét em mà..”

    Con bé ôm chặt lấy chân tôi nài nỉ.

    Đúng là áy náy…NHưng phải dứt điểm.

    “Nếu em thực sự ngoan ngoãn thì ta sẽ không ghét em.Vì vậy từ lúc này em phải nghe lời ta,rõ chưa?”

    “V-vâng ạ!”

    “Tốt,tốt,vậy thì đầu tiên là khi ngủ trong phòng trọ không được hiện nguyên hình,dù có chuyện gì.Đó là viêc đầu tiên,được chứ?”

    “Vâng!”

    Khi thấy Firo mỉm cười,tôi chỉ còn lại cảm giác đau nhức nhối.Dù sao thì xong việc này cũng phải đến cửa hang vũ khí đã.

    Khi tôi đi ra cùng Firo,thì tôi nhìn tên buôn đang nở ra nụ cười đầy thích thú.nó có thực là nụ cười không?

    “Đúng là vô cảm nhưng vô cùng hữu hiệu.Nó thật làm tôi chạy đến sống lưng,ngài đúng thật là huyền thoại khiên anh hùng.”

    Cái thể loại khen ngợi gì vậy…dù gì thì cũng vậy tôi không có tư cách phàn nàn.

    Và bên cạnh đó Raphtalia cũng nhìn tôi với thái độ khác lạ.

    “Naofumi-sama…Có phải hơi quá…”

    “Nếu ta không làm vậy thì sẽ không có mệnh lệnh được phục tùng.Cả em lúc đầu cũng vậy đây!”

    Raphtalia chỉ gật đầu đáp lại.

    Được rồi,đến lúc rời khỏi nơi này.

    “Ta đoán là đã gây khá nhiều vấn đề”

    “Nếu ngài muốn trả ơn vậy thì hãy nuôi thêm 1 con Filoli…”

    “Bây giờ ta phải có việc.Tạm biệt.”

    Tôi cắt nhanh cuộc nói chuyện và rời khỏi nơi này.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 32

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    Firo mặc áo choàng tôi đưa cho và chúng tôi hướng tới cửa hàng quần áo.

    “Heey nhóc”

    Ông chú đứng xa vẫy gọi chúng tôi

    “Đợi ta chút”-Ông chú đóng cửa hàng lại rồi dẫn chúng tôi đến quán pháp thuật.Đây chẳng phải là nơi tôi được tặng quyển sách phép sao.

    Bà chủ quán:”Ôi chà..”

    Bà cô này có vẻ cười rạng rỡ khi nhìn thấy ông chú.

    “Mọi người tới đây làm chi vậy?”

    “À đúng rồi,Firo,không được biến hình trừ khi ta ra lệnh.”

    “Vâng”

    Đằng sau cửa hàng pháp thuật này là 1 khuân xưởng,tuy nhiên lại trông rất tự nhiên.

    Khuân xưởng này khá rộng và khu nhà này cao khoảng 3 mét.

    Ở giữa sàn nhà có 1 viên pha lê,bao xung quanh nó là vòng phép hình vuông.

    “Xin lỗi vì sự bất tiện ở đây”

    “Không sao đâu,dù sao ở đây có quần áo phù hợp cho cô bé này chứ?”

    “Cô chủ ở đây có quen 1 người có thể giúp nhóc đấy”

    “Đúng vậy.Mà có thật cô bé này là quái thú?”

    “Vâng,Firo bỏ áo ra rồi hiện nguyên hình đi”

    Ở đây đủ không gian cho Firo biến hình.

    “Vâng”

    Firo nhanh chóng tuân lệnh và biến hình.

    “Ô-ôi trời ơi”-Bà cô kinh ngạc nhìn về phía Firo biến hình thành Philorial nữ hoàng.

    “Thế này được rồi chứ ạ”

    Cảnh tượng này thật là lạ khi mà 1 giọng nói trẻ con phát ra từ 1 con quái thú to lớn.

    Kể cả đây là thế giới huyền ảo nhưng điều này vẫn quái dị.

    Tôi quay sang nhìn Raphtalia

    “Có chuyện gì vậy?”

    “Không có gì”

    NHắc lại mới nhớ,Raphtalia cũng là người thú.Nghĩ lại cũng đúng khi vì sao tên Motoyasu muốn làm quen với cô nàng,nhưng thôi không có thời gian cho việc này.

    “Vậy thì cô nhóc này cần loại trang phục nào?”

    “Có thể có loại quần áo nào không bị hư hỏng trong quá trình biến hình không?”

    “Nghiêm túc mà nói,ta không nghĩ là có khả năng làm được”

    “Cái gì?”

    “Ngài hiệp sĩ,ngài nghĩ đây là gì?”

    “Cửa hàng phép thuật và…phù thủy.”

    “Đúng vậy,ở đây có hiểu biết về thuật biến đổi.Mà việc biến đổi tốn rất nhiều nguyên,vật liệu tốn kém để thực hiện mà việc này chỉ thực hiện trên vật sống,không phải đồ vật.”

    “Kể ra thì cô bé biến hình trong nhà thì không sao,nhưng ở chốn đông người thì sẽ có vấn đề”

    Đúng vậy,xuất hiện giữa chốn đông người thì đúng là thảm họa.Cho nên ưu tiên bây giờ là phải kiếm trang phục phù hợp với Firo

    “Ta có ý kiến này,chỉ cần có phép thuật là cô bé sẽ có được 1 bộ quần áo.”

    Hả,đây có phải câu truyện ông vua mặc chiếc áo mà chỉ có kẻ thông minh mới thấy?

    “Tức là,bộ quần áo sẽ tự động mặc vào khi cô bé ở dạng người và tự động biến mất khi cô bé biến hình.Kỹ thuật này được truyền lại nhằm giải quyết vấn đề của các loài thú biến hình.Đơn cử là ma cà rồng hay người sói.”

    Hừm nghe rất khả thi,nếu Firo có bộ trang phục vậy thì cũng không lo về việc có bị mất hay không nữa.

    “Vậy rốt cuộc bộ quần áo đó hoạt động ra sao?”

    “Trên lý thuyết là thế này:vật liệu sẽ hoạt động nhờ phép thuật của người mặc sẽ biến thành các sợi chỉ hoặc ngược lại.Nói đơn giản là chỉ cần có phép thuật là có bộ quần áo.”

    Giờ thì tôi đã hiểu vì sao ông chú lại dẫn tôi đến đây.

    Cũng khá lạ khi gọi đấy là trang phục.Khi ở dạng con người thì pháp thuật tỏa ra xung quanh cơ thể,nhờ vậy sẽ xuất hiện “áo”.

    Lát sau,bà cô mang ra một chiếc máy dệt ra-gần giống như vậy.

    “Firo à,nhẹ nhàng đặt tay lên đây nào”

    “Ưm”

    Firo đưa tay lên cỗ máy,rất nhanh chóng những sợi chỉ xuất hiện và bà cô cũng đã cuộn nó lại.

    “Ưm,em cảm thấy sức mạnh đang mất đi.”

    “Cỗ máy này chuyển đổi năng lượng thành sợi vải.Nó sẽ hơi mệt chút nên hãy cố chịu đựng chút,chừng này vẫn chưa đủ để may 1 bộ quần áo.”

    Firo gật đầu và tiếp tục.Con bé mới chỉ 1 tuần tuổi,giờ đang đứng đấy trông như đang quay sợi,trông thật thú vị.

    “Cố gắng đi,ta hứa sẽ thưởng cho em.”

    “Thức ăn nha?Thức ăn ngon ấy!”

    “Chắc rồi”

    Tôi là người biết giữ lời,ta sẽ kiếm thức ăn cho em sau Firo à.

    “Em sẽ cố hết sức”-Firo tràn đầy sức lực tiếp tục hướng tới cỗ máy.

    “Yay,cố hết sức!”

    Bà cô kinh ngạc nhìn công suất làm việc của cỗ máy từ Firo.

    “À chú này,cháu nợ chú 1 bữa ăn đấy.Sau chuyện này chú rảnh không?”

    “Ta đã để lại thông báo đóng cửa tạm thời ở cửa hàng rồi,vậy định khao ta bữa gì đây,hả nhóc?”

    “Vậy thì,chú có thể cho cháu mượn 1 đĩa sắt lớn?”

    “Để làm chi vậy?”

    “Cháu sẽ nấu.”

    “Một thằng nhóc trổ tài nấu ăn ư?Ta mong đợi điều khác hơn cơ.”

    “Nghĩa là sao?”

    Ông chú có vẻ tỏ ra không hài lòng lắm.

    “Thôi nào,ta mong đợi gì hơn chứ.”

    “Raphtalia,ra chợ mua cho ta thức ăn,rau quả và than nữa.Nhớ rằng suất ăn của Firo bằng 5 người lớn đấy.”

    “Vâng.”-Raphtalia cầm lấy tiền và đi.

    “Thức ăn~ thức ăn ngon~”

    Tinh thần Firo có vẻ rất phấn khởi,cuộn chỉ vẫn không ngừng quay.

    “Đủ rồi.Nhóc có thể ngừng rồi”-Sau 1 lúc,bà cô liền bảo Firo.

    “Có nhiều thức ăn ngon hơn không nếu Firo làm ra nhiều hơn?”

    “Không,nhóc có thể dừng lại.”

    “Okay~”

    Firo biến lại nguyên hình.

    “Chủ nhân ơi ~ thức ăn ~”

    “Đợi chút đi”

    “Eh-…”-

    Firo có vẻ thất vọng.Dù sao thì Raphtalia vẫn chưa trở về vậy vẫn chưa có thức ăn.

    “Sau khi chúng ta rời khỏi đây,phải biến hình người,rõ chưa.”

    “Vâng”

    Có thật sự là hiểu không vậy?

    “Chỗ vải đủ để làm quần áo rồi đó”-Bà cô trao cho tôi.

    “Ta sẽ đi kiếm cho nhóc nơi có thể biết cách may được vật liệu này”

    “Trông đợi vào ông chú này vậy,Firo này đi thôi.”

    “Còn cô bé vừa đi chợ thì sao?”

    “Khi nào cô ấy quay lại phiền cô bảo là bọn cháu đợi ở ngoài cổng thành.”

    “Được rồi.”

    Trước khi theo ông chú tìm cửa hàng may,bà cô bảo tôi.

    “Về lệ phí,ta sẽ gửi hóa đơn đến cửa hàng vũ khí ~”

    “Nó có giá…”-tôi hơi lo lắng hỏi.

    “Viên tinh thể để cỗ máy dệt ra vải phép này khá đắt,ta sẽ tính hiệp sĩ 50 đồng bạc”

    Trời!Sao mọi thứ về Firo lại đắt thế này?

    Về sau phải cẩn thận bảo quản bộ quần áo này,có khác gì mặc tiền trên người đâu.

    Cuối cùng chúng tôi cũng đến nơi quán may.

    “Đây đúng là vật liệu không tầm thường chút nào,tôi có thể làm được nhiều thứ với nó.Làm ơn hãy vào phòng may mặc đằng kia và lấy số đo.”

    Nữ thợ may dẫn đường chúng tôi.Dù chỉ là làm 1 bộ trang phục nhưng khá tốn thời gian.

    “Ối cha cha…đúng là 1 bé gái đáng yêu!”

    Nữ thợ may này trông khá giống người viết doujinshi ở thế giới tôi:Cặp kính to,khuôn mặt tròn với khăn quàng cổ.

    “Ôi…thật là giống 1 thiên thần quá đi.Nhóc rất giống người thú đó nha…Được rồi,tôi sẽ làm theo yêu cầu của quý khách.”

    “Vậy ư?”

    “Người thú chim thì thường chỉ có tay hay chân của loài chim,hoặc là lông ở 1 số bộ phận.Nhưng cô nhóc này này lại chỉ có đôi cánh chim nên nó thật là tuyệt vời.”

    “Hm…”-Firo nghiêng đầu nhìn về phía nữ thợ may.

    “À..cô nhóc là quái thú có khả năng biến thành người.Vì vậy khi biến hình,quần áo bị rách hết.”

    “Ấn tượng đấy…vậy đó là lý ngài muốn bộ trang phục làm từ sợi phép.”

    Nữ thợ may ấn kính lên,ánh kính sáng lóe.

    Hử,trông nguy hiểm giống mấy nhân vật trong truyện tranh vậy.Dù ở thế giới nào đi chăng nữa,luôn có những thứ quen thuộc thật.Haizz…

    “Vậy bộ đồ này cần công cụ đặc biệt thich ứng với sợi vải này và tôi cần đường dẫn các năng lượng tạo thành sợi vải,rồi từ sợi vải thành trang phục hoàn chỉnh.”(đoạn này trong TA khá khó hiểu )

    Nữ thợ may vừa nói vừa đo các số vòng Firo rồi lại ghi chép,thiết kế gì đó.

    “Tôi muốn nhìn thấy nguyên hình của cô bé”

    Firo lo lắng nhìn về phía tôi.Tôi xem xét xung quanh nói.

    “Có lẽ vừa căn phòng.”

    Rồi tôi bảo Firo biến hình,cái đầu của nó vừa sát chạm trần nhà.

    “Em có thể ngồi xuống không”

    Tôi nghĩ thế là tốt hơn la nó sẽ làm thủng trần nhà.

    “Tôi nghĩ dây đo này sẽ vừa đủ để đo”-Nữ thợ may tiếp tục làm việc mà không ngạc nhiên trước việc Firo biến hình.

    Hơn nữa khuôn mặt cô lại rất cuồng nhiệt..Nói thế nào nhỉ giống bác học điên vậy.

    Sau khi đo các số liệu xong nữ thợ may lại tiếp tục ghi chép và thiết kế.

    “Được rồi,bây giờ tôi chỉ cần đợi vật liệu đến để bắt đầu công việc”

    Một lúc sau cô ấy hào hứng đáp lại.

    “Thấy không nhóc cô ta là nghệ nhân có tài đó”

    “….”-Cô ta đúng là loại người khi đã muốn làm gì thì nó phải được.

    “Có vẻ mọi thứ sẽ hoàn thành vào ngày mai.”

    “Nhanh vậy ư?Tiện thể,tổng chi phí việc này là bao nhiêu?”

    “Ta khuyên nhóc nên đặt cọc trước khoảng 100 đồng bạc.”

    Auu..Đầu óc tôi choáng váng.

    “Firo,hiểu chứ?Giờ thì tổng cộng đã là 400 đồng bạc rồi,ta sẽ mong đợi vào sự chuyên cần của em.”

    “Vâng ”

    Có thật sự là hiểu không vậy?

    Chúng tôi rời khỏi cửa hàng và ra ngoài cổng thành,Raphtalia đang đứng đợi ở đó.

    “Naofumi-sama,em đã mua những thứ ngài yêu cầu rồi.”

    “Firo đúng là đắt giá mà,400 đồng bạc.Raphtalia đúng là rẻ hơn.”

    “Đừng có nói thể em là người đàn bà dễ dãi vậy!!”

    Haizz..Chắc mình phải chịu việc này thôi.

    “Được rồi,chú hãy mang đĩa sắt tới đây,Firo lấy xe kéo và chuyển đồ từ cửa hàng vũ khí.”

    “Được rồi/Vâng.”

    Lát sau,Firo và ông chú trở lại cùng chiếc xe kéo.

    …Mà tại sao Firo lại kéo nó trong hình người?

    “Được rồi bây giờ rời khỏi thành tới bờ sông thôi.”

    Khi tới bờ sông,tôi bắt đầu xử lý chỗ thịt và rau quả.Tôi giao cho ông chú và Raphtalia than.

    “Hai người lo việc lửa nha.”

    “Được rồi.”

    Ông chú là chủ cửa hàng vũ khí nên tôi sẽ không lo về vấn đề bếp lửa.

    “Còn Firo thì sao?”

    “Trông chừng quanh đây không cho quái vật tiến vào..”

    “Vâng~!”

    Tốt hơn là cho Firo tránh xa chỗ này ra không kẻo con bé lại làm loạn hết mọi thứ lên,đương nhiên là thức ăn rồi.

    Tôi cắt thịt và rau quả thành từng miếng nhỏ,tôi đặt thịt gần chỗ nướng.

    “Nhóc à than bén lửa rồi”

    “Yeah.”

    Raphtalia và ông chú đã làm nóng đĩa sắt lớn mà tôi đã bảo,tôi liền bỏ miếng thịt mỡ vào đĩa để có dầu chảy ra.Sau đó tôi lần lượt bỏ thịt và rau quả lên phía trên.

    “Chà nhóc quả có tay nghề đấy.”

    Tôi bắt đầu đảo qua lại thịt và rau quả để chúng không cháy.

    “Chắc là được rồi.”

    Bữa ăn hôm nay là thịt nướng-phần thưởng cho Firo.

    “Được rồi này Firo.”

    “Vânnng~”

    Con bé đã chảy nước miếng từ mùi thơm que xiên thịt nướng tôi đưa cho.

    “Yaay~!Ngon quá à!”

    Firo bỏ tất cả thịt và rau quả vào miệng.Nhồm nhoàm…

    “Đừng có ăn hết,đây là phần của mọi người.”

    “V-ddâng ạ ~”-Firo vừa gật đầu vừa ngấu nghiến.

    Có thật sự là hiểu không vậy?

    “Thôi chả sao…mọi người dùng bữa đi.”

    Tôi gắp thịt và rau quả vào chiếc lá và đưa nó cho Raphtalia và ông chú.

    “Chà,ngon tuyệt đấy!Không ngờ thịt nướng lại ngon như vậy.”

    “Không biết sao,Đĩa thức ăn Naofumi-sama làm ngon 1 cách kỳ lạ.”

    “Ta coi đó là lời khen.”

    “Không phải ta tâng bốc nhóc đâu.Sao nó lại ngon như vậy?”

    “Chắc là kỹ năng nấu nướng từ khiên thần.”

    “Năng lực từ khiên thần?”

    “Vâng,cháu nghĩ chắc là vậy.”

    Từ cửa sổ trạng thái của tôi hiện raTuyệt vời>

    Không nghĩ rằng còn có cả cái này nữa.

    “Đúng là khiên thần đầy huyền bí.Thật đáng ghen tỵ.”

    “Nó không thể cởi bỏ ra được,thật bất tiện.”-Còn không có bất kỳ khả năng tấn công nào nữa.

    Nói đúng ra,có kỹ năng đăc biệt từ khiên Bee Needle cho phép tôi dùng để tấn công đối phương.Tuy vậy,đối phương có lẽ đã chạy trước khi tôi hạ gục vì nó quá yếu trừ khi nó là con balloon.

    Hơn nữa,quái thú sẽ rút lui khi nó biết mình đang gặp thế bất lợi,có trường hợp 1 số con bỏ qua tôi mà tấn công Raphtalia.

    “Không phải nhóc đã mạnh hơn sao?”

    “Không rõ nữa…so với các hiêp sĩ khác…”

    “Vậy à,những vũ khí huyền thoại đó uy lực vậy à?”

    “Vâng,cháu đã được trải nghiệm.”

    Vì các kỹ năng có thể đạt được từ rất nhiều cách khác nhau nên sức mạnh của các vũ khí huyền thoại luôn vượt trội hơn tất cả.

    Ngoài ra,điểm cộng tích lũy được nhờ nhũng thứ khiên hấp thụ thực sự rất tốt. Chỉ số cơ bản của tôi còn cao hơn cả Raphtalia,đặc biệt là chỉ số phòng thủ.

    Khoáng vật,quái vật,vũ khí,lvl và cây kỹ năng.Rất nhiều thứ có thể mở khóa được khiên mới.

    Bên cạnh đó,một số khiên khi mở khóa lại có 1 số kỹ năng đặc biệt.Dù khiên cấp thấp nhưng vẫn có lợi,càng nhiều khiên mở khóa càng nhiều kỹ năng mạnh mẽ hơn có thể sử dụng.

    Vì tôi không tấn công được,nên tất cả đồ đạc tốt đều dành cho Raphtalia.Dù sao Khiên hiệp sĩ vẫn chỉ là phòng thủ,nếu không có những kỹ năng đặc biệt ấy tôi cũng chẳng làm gì được đối phương ngoài phòng thủ.

    Tóm lại,Điều khác biệt giữa người thường và hiệp sĩ là vũ khí huyền thoại.

    Ngươi được goi là hiệp sĩ(hero) vì ngươi có vũ khí huyền thoại.

    Tôi căm ghét điều này nhưng tôi lại là Khiên hiêp sĩ vì cái khiên này.

    Có vẻ nó cũng ảnh hưởng đến bạn đồng hành của các hiệp sĩ.

    Raphtalia mạnh hơn những người thú bình thường bởi vì tác dụng của khiên Slave và Firo là do kỹ năng ‘bội trưởng’ .

    Tôi không biết kỹ năng này tác động ra sao nhưng xem ra khá lớn.

    Cơ bản kiếp số bạn đồng hành là cần thiết cho một anh hùng(hero).

    Bạn bè..hừ thứ mà tôi chẳng có.

    “Xem ra…dân thường chúng ta rất khác so với những người hùng.”

    “Có thể là vậy.”

    Chu du khắp nơi,hấp thụ vô số quái thú và khoáng vật,không ngừng mạnh mẽ lên.

    Thực lòng ra “càng uống nước biển càng khát”.

    Bản thân tôi cũng không hiểu tôi có thể trở lên như thế nào với cái khiên này.

    Và nếu tôi không mạnh mẽ hơn,một khi cơn sóng quái thú sẽ ập đến.

    Có bao nhiêu tất cả?Mười?Hai mươi?Năm mươi?Hay một trăm?Tôi không biết sẽ còn bao nhiêu nữa.

    Dù gì tôi cũng không thể ngồi yên và không làm gì được.

    Giờ mới nhớ…tôi vẫn còn một khiên bí ẩn gọi là Curse Series(Chuỗi nguyền rủa).

    Vào cái lúc tôi thua cuộc đấu ấy và dường như sắp mất Raphtalia,’Chuỗi nguyên rủa’ xuất hiện và nó ăn mòn vào khiên.

    Tôi đã tìm kiếm nó suốt trong cây kỹ năng nhưng không có gì xuất hiện.

    Tôi liền chọn vào phần Hỗ trợ.

    Tôi chỉ thấy văn tự trên đó và nó khiến tôi do dự rất nhiều

    “Chuỗi Nguyền Rủa ban hiến sức mạnh nhưng nó sẽ nuốt chửng người dùng.Hiệp sĩ,ĐỪNG KÍCH HOẠT!”

    Sau đó tôi liền gạt nó ra 1 bên.

    Khi cần thiết tôi sẽ sử dụng nó,chiếc khiên này rất hạn chế.

    “Chủ nhân ơi ~Hết thịt rồi”

    “HẢ?”

    Khi tôi nhìn lại,đĩa đã trống trơn.Mọi người đã dùng hết số thức ăn tôi đã chuẩn bị.

    Tất cả còn lại là rau quả.

    “Hết rồi sao~Firo vẫn muốn ăn nữa ~”

    “Umm,được rồi..Vào rừng săn vài con quái về đây,ta sẽ nấu cho em.”

    “Vâng ạ ~!”

    Dứt lời Firo chỉ để lại vệt khói trắng.

    “Ôi thật là đã bụng mà.”

    “Nếu vậy thì chú giảm giá trang phục đi”

    “Nhóc con à,ta mà giảm giá cho nhóc thì ta sẽ ‘lỗ’ thủng túi mất.”

    Và thế buổi thịt nướng bên bờ sông kéo dài đến tối và thế là kết thục 1 ngày.

    Tổng cộng hôm nay Firo săn về 10 con Usapiru.

    Tôi dùng khá ít bữa hôm nay phần là phải lo cho cái miệng của Firo phần xử lý thịt con Usapiru.
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 33

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    Hôm sau,nữ thợ may chào đón chúng tôi tiến vào tiệm.

    “Vâng,bộ quần áo đã xong,nó tốn tôi cả ngày.”

    Với đôi mắt thâm quầng và mắt đỏ ngầu cộng thêm điệu đi lảo đảo,cô ấy mang ra bộ trang phục cho Firo.

    Đó là bộ váy màu chủ đạo là trắng,theo đó là màu xanh biển tương phản.Ở giữa là các hoa văn trang trí.Khá là cổ điển nhưng nhìn chung là bộ cánh rất đẹp.

    “Chủ nhân ơi!Em được mặc nó phải không?”

    “Ya.”

    “Hurray..~”

    Firo đang khoác mảnh áo choàng,lúc này đang không còn mảnh vải che thân.

    “Dừng lại..Firo!”

    “Hả?”

    Raphtalia liền ngăn cản và dẫn Firo vào phòng thay đồ phía sau cửa hàng.

    “Được rồi,bây giờ hãy thử biến hình đi.”

    Tôi có thể nghe thấy tiếng của nữ thợ may ở đằng sau.

    “Tại sao~?”

    “Nếu em làm vậy chị sẽ cho em miếng thịt.”

    “Yay!”

    Đừng có cái gì cũng đồng ý trước thức ăn chứ.

    Tôi có thể nghe thấy tiếng biến đổi của Firo.

    “Được rồi,Đúng như chị nghĩ rất hợp.Ra thôi”

    “Vâng.”

    Hai cô gái xuất hiện,tôi hướng nhìn về phía Firo.

    Hình tượng giống thiên thần của cô bé giờ còn choáng ngợp hơn.

    Đôi cánh trắng thuần khiết hòa hợp với mảnh áo trắng…Và dải ruy băng xanh trước ngực cô bé…Nó là cái gì vậy?

    Đúng vậy,giờ nhìn rõ thì Firo rất giống nhân vật nào đó trong 2D.

    “À-Chủ nhân…?”

    “Hả?”

    “Nó c-có hợp với Firo không?”

    “Có,đẹp lắm.”

    Nữ thợ may này thật tài năng,có thể phối hợp quần áo hợp với Firo.

    “Ehehhee”

    Firo cười xấu hổ trong khi quần rung rinh bay phấp phới.

    Thật là…Đúng là đắt một đống tiền mà.

    Chương 33

    Người đăng Maneki Neko Đăng ngày 16/09/2015 Cập nhật mới 17/02/2016 15979 Lượt xem

    5 (99.76%) 759 votes

    Chương trước

    Tate no Yuusha no Nariagari

    Chương tiếp

    THÔNG BÁO

    Tuyển sinh trung cấp chính quy ngành du lịch - Trường HHTC

    Hôm sau,nữ thợ may chào đón chúng tôi tiến vào tiệm.

    “Vâng,bộ quần áo đã xong,nó tốn tôi cả ngày.”

    Với đôi mắt thâm quầng và mắt đỏ ngầu cộng thêm điệu đi lảo đảo,cô ấy mang ra bộ trang phục cho Firo.

    Đó là bộ váy màu chủ đạo là trắng,theo đó là màu xanh biển tương phản.Ở giữa là các hoa văn trang trí.Khá là cổ điển nhưng nhìn chung là bộ cánh rất đẹp.

    “Chủ nhân ơi!Em được mặc nó phải không?”

    “Ya.”

    “Hurray..~”

    Firo đang khoác mảnh áo choàng,lúc này đang không còn mảnh vải che thân.

    “Dừng lại..Firo!”

    “Hả?”

    Raphtalia liền ngăn cản và dẫn Firo vào phòng thay đồ phía sau cửa hàng.

    “Được rồi,bây giờ hãy thử biến hình đi.”

    Tôi có thể nghe thấy tiếng của nữ thợ may ở đằng sau.

    “Tại sao~?”

    “Nếu em làm vậy chị sẽ cho em miếng thịt.”

    “Yay!”

    Đừng có cái gì cũng đồng ý trước thức ăn chứ.

    Tôi có thể nghe thấy tiếng biến đổi của Firo.

    “Được rồi,Đúng như chị nghĩ rất hợp.Ra thôi”

    “Vâng.”

    Hai cô gái xuất hiện,tôi hướng nhìn về phía Firo.

    Hình tượng giống thiên thần của cô bé giờ còn choáng ngợp hơn.

    Đôi cánh trắng thuần khiết hòa hợp với mảnh áo trắng…Và dải ruy băng xanh trước ngực cô bé…Nó là cái gì vậy?

    Đúng vậy,giờ nhìn rõ thì Firo rất giống nhân vật nào đó trong 2D.

    Volume_2.9

    “À-Chủ nhân…?”

    “Hả?”

    “Nó c-có hợp với Firo không?”

    “Có,đẹp lắm.”

    Nữ thợ may này thật tài năng,có thể phối hợp quần áo hợp với Firo.

    “Ehehhee”

    Firo cười xấu hổ trong khi quần rung rinh bay phấp phới.

    Thật là…Đúng là đắt một đống tiền mà.

    Chúng tôi rời khỏi thành và đến làng Forest.

    Khi Firo hiện nguyên hình để kéo xe,bộ quần áo dần dần biến mất.

    “Oh,đó là ngài Khiên hiệp sĩ.”

    Khi chuẩn bị rời đi,tôi gặp mấy bà cô ở cửa hàng pháp thuật.

    “Có phải ngài đinh đến làng Forest?”

    “Đúng vậy.”

    “Tôi cũng có chút công việc ở đó.Tôi có thể quá giang chút không?”

    Bà cô mỉm cười hỏi tôi.Đương nhiên là tôi sẽ không từ chối vì bà đã giúp tôi khá nhiều.

    “Ta không đảm bảo là chuyến đi sẽ dễ chịu.”

    “Yeah.”

    Raphtalia nhìn về phía trước và đang chuẩn bị đấu tranh chống lại cơn say xe.

    “Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi.”

    Bà cô leo lên xe và ổn định vào chỗ ngồi nói.

    “Tốt rồi,Firo.Đừng đi nhanh quá.”

    “Vâng~”

    Người qua đường trố mắt nhìn về phía Firo,gương mặt họ đều há hốc ngạc nhiên.Đương nhiên quái thú mà có thể nói tiếng người khá là hiếm

    Cỗ xe bắt đầu kẽo kẹt lăn bánh.

    Mấy ngày lại đây thật là bận bịu mà.

    Đúng ra là tôi luôn bận rộn.Không,nói lại là LUÔN luôn bận.

    Tất cả trường hợp bận đấy đều tổng hợp tại một từ:Firo…

    “À mà việc học phép của cậu sao rồi?”

    “Ah..”

    Bà cô đánh trúng chỗ hiểm.

    Thẳng thắn mà nói,tôi chẳng có tiến triển gì cả.

    Tôi có nên đáp lại là:”Cô có thể cho tôi mượn quả cầu pha lê để giúp tôi dịch pháp ngữ không?”Tôi nghĩ không nên đòi quá nhiều sự giúp đỡ từ bà cô nữa.

    “Vì tôi đến từ thê giới khác cho nên…tôi không đọc được ngôn ngữ ở đây.”

    “Ồ,xin thứ lỗi.”

    Thật là áy náy khi người xin lỗi phải là tôi mới đúng.Là do tôi học tập chểnh mảng.

    Đáp lại ân tình của người khác như vậy đấy..

    Sau này,nhất định tôi phải đền đáp lại bà cô.Phải nhanh chóng học bằng được phép thuật.

    Tôi không có bất kỳ sự hỗ trợ nào,như cái bọn hiệp sĩ chết tiệt kia.Nên tốt nhất là tự học hỏi lấy.

    Vì vậy,tôi cần có trang bị tốt hơn cho đợt sóng quái vật(Wave) tiếp theo.Và không quên dịch nốt mảnh giấy y học nữa.

    Dù tốn nhiều thời gian,tôi quyết định học mảnh giấy ấy trước.

    “A-aaaa…Xe kéo nhẹ quá.”-Firo ngáp dài kêu trong khi vẫn kéo xe chạy điều điều.

    Kéo 3 người rồi vẫn còn kêu nhẹ?

    Tốt đấy.Vậy thì kế hoạch của tôi sẽ thực hiện được,nó sẽ rất cần Firo.

    Khi tới làng Forest,Bà cô xuống xe đưa cho tôi 25 đồng.

    “Phí vận chuyển.”

    “À tôi hiểu rồi.”

    Làng Forest này người làng rất tử tế,khi đến nơi chủ cửa hàng chào đón chúng tôi.

    Tôi đến đây để chuộc lỗi về vụ miếng thịt chimera,đó là phụ giúp công cuộc khôi phục nhằm đền bù.Dù nó không to tát nhưng ít nhất đây là những gì tôi có thể làm.

    “Vậy thì,Raphtalia,hãy đi tập luyện vượt qua cơn say xe đi.”

    “Haả!”

    Raphtalia biến sắc.Thôi nào cô gái,sẽ không tốt nếu như không thể vượt qua được nó đâu.

    “Từ bây giờ,phương tiện đi lại của chúng ta là Firo,nên em hãy cố làm quen với nó đi.”

    “V-vvâng.”

    “Firo chuẩn bị kéo xe đi.”

    “Yup!”

    Loài Philorials thực sự rất thích kéo xe,2 mắt Firo sáng ngời.

    “À-ừm..Ngài đang nghĩ chuyện gì phải không?”

    “Ừ,ta nghĩ chúng ta nên đi buôn bán rong.”

    “Bán rong?Tại sao?”

    “Dù chúng ta chả có hàng hóa tốt nào,ta muốn dự trữ các loại dược liệu.”

    “Haizz..”

    Raphtalia dường như thấy không khả thi.Có thật là tôi hi vọng quá cao không?Nhưng đúng là lãng phí nếu như chúng ta không biêt tận dụng chiếc xe kéo.

    “Sau khi em quen dần với xe kéo.Firo có thể kéo xe khắp nơi với tốc độ tối đa.”

    “Em hiểu..”

    “Ta biết có 1 số chỗ ngồi sẽ khó bị say xe hơn.Em sẽ quen với việc này.”

    “Có thật không ạ.”

    “Ưhm.”

    Một lúc sau khi chỉ chỗ,tôi bảo Raphtalia bắt đầu leo lên Firo.

    “Nếu là chủ nhân thì được,Nhưng tại sao lại là chị ấy ?”

    Firo lẩm bẩm khi Raphtalia leo lên lưng.

    “Em cũng thấy thế.Nó thật là xấu hổ.”

    Đúng là hơi khôi hài khi chứng kiến cảnh này,Raphtalia ngồi trên,gần như cúi xuống ôm lấy lưng Firo-trông giống con cú mèo.

    “Có gì khó khăn không?”

    “Không,dễ ơt hà.”-Firo không có vấn đề.

    “Vậy thì bắt đầu đi.”

    Firo bắt đầu kéo cả xe lẫn Raphtalia đang ở trên lưng mình.

    Tôi bắt đầu ngồi dịch các ký tự ở giữa quyển sách và hiểu dần chúng.

    Rầm…

    Rầm…

    Thật là khó để tập trung khi cái âm thanh của xe kéo như nhạc nền vậy.

    Rầm…

    “Hửm..”

    Tôi quay ra thì thấy…Firo đang cõng Raphtalia và kéo xe…trong hình người.Raphtalia thì đang cố gắng lôi sự chú ý của tôi trong khi xung mọi người đang chỉ trỏ về phía chúng tôi và bắt đầu bàn tán.

    “Trời ạ….Tin đồn sẽ còn lan rộng đây.”

    Và ‘danh tiếng’ của tôi lại hạ thấp hơn vì mọi người đồn rằng tôi bắt ép một bé gái nô lệ phải kéo xe bằng tay không trong khi phải cõng người khác….

    “Thế nào nhỉ…..”

    “Khi kéo xe thì đừng có ở dạng con người.”

    “Vâng.”

    Firo gật đầu và trông có vẻ không hài lòng hiện nguyên hình.

    Tôi bắt đầu phát nản,Raphtalia vẫn chưa vượt qua được say xe.

    Mọi việc sẽ tốt hơn nếu như chúng ta có thể di chuyển nhanh hơn.

    “Được rồi…Tăng tốc!”

    “Vâng ạ~!”

    Firo gật đầu đầy hưng phấn và bắt đầu chạy

    Kẹt..kẹt..kẹt..

    Bánh xe đều đều quay ầm ĩ.

    “OA..”-Raphtalia rất bất ngờ và ôm chặt lấy Firo.

    Cuối cùng,thì chúng tôi cũng đến đích của ngày hôm nay.
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 34

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    “Ưmmm..chúng ta tới nơi chưa?”

    Khi chúng tôi tới nơi,thấy Raphtalia đổ gục xuống như vậy tôi cũng phải than vãn trách mình.

    Bản thân cô nàng vẫn chưa quen dần với tốc độ trước đó,vậy mà phải chịu đựng tốc độ điên cuồng của Firo thì là hơi quá tay rồi.

    “Chúng ta đã đến căn lều chưa?”

    Firo trông có vẻ chưa thỏa mãn lắm,sau khi kéo xe đến nơi,nó vẫn tung tăng chạy qua chạy lại liên hồi mấy vòng liền.

    Raphtalia đứng lúc này trông thật đáng sợ với đôi chân loạng choạng run rẩy.

    “Rồi,chúng ta đến lều gỗ thôi.”

    Tôi đến phụ giúp người tiều phu ở liều gỗ chất vật liệu lên xe kéo.

    Tôi cũng phụ giúp đốn hạ một số cây nữa.Đúng là cảm ơn kĩ năng của cái khiên,lượng gỗ càng nhiều hơn.

    Trong lúc tôi làm việc,Raphtalia vẫn đang tập luyện quen dần với say xe.Lát sau tôi mở khóa được kỹ năng từ khiên.

    Yêu cầu sử dụng Khien Cây Kino đã được mở khóa.

    Yêu cầu sử dụng Khien Cây Les(…) đã được mở khóa.

    Khiên Cây Kino

    Kỹ năng đang khóa..Trang bị hỗ trợ:chế biến gỗ lvl1

    Khiên Cây Les

    Kỹ năng đang khóa..Trang bị hỗ trợ:làm mộc(thấp)

    Đây là nhanh từ Khiên Wood.Cũng chả có gì đặc biệt lắm.

    Vài ngày sau.

    Đinh.Đinh.Đinh.

    Với cây búa gỗ,tôi gõ mạnh vào bản khuôn của chiếc xe toa kéo của chúng tôi.Giờ nó gần giống xe ngựa rồi.

    Có vẻ như kỹ năng của tôi đã được cải thiên nhiều từ khiên mà tôi mới mở khóa được mấy bữa trước.

    Tôi bắt đầu đóng dấu khung xe.Việc sau đó là cần miếng vải bạt phủ lên trên nóc xe.

    Công việc khôi phuc của làng Forest tiến triển rất thuận lợi,và có vẻ như họ không cần sự giúp đỡ của chúng tôi nữa.

    Vài dân làng để ý đến việc tôi đang nâng cấp chiếc xe kéo thành xe ngựa,họ bắt đầu đến phụ giúp.

    “Rồi,nó khá ổn.”

    “Hoàn thành rồi.”

    Tôi,mấy người dân làng giúp tôi,tất cả điều mừng rỡ nhìn chiếc xe hoàn chỉnh.

    Nó là chiêc xe ngựa,nhưng lại kéo bởi Philo Rial…Rồi,sao cũng được.

    “Cảm ơn mọi người.”

    “Việc này chẳng là gì so với công lao của ngài hiêp sĩ cả.Chúng tôi chỉ giúp ngài hết sức.”

    Người dân ở đây rất nồng hậu.

    Họ đối xử với tôi như ân nhân cứu mạng họ vậy.Nhưng tôi cũng không ở đây mãi được.Dù sao tôi vẫn chân thành cảm tạ.

    “Có phải ngài sẽ đi buôn bán?”

    “Ta chỉ làm các công việc vặt.Chu du khắp nơi,từ nơi này sang nơi khác,chỉ bán rong,cùng lắm là hộ tống.”

    “Vậy à…”

    Yeah,dân làng thật sự không hiểu ý tôi.

    Đúng là tôi không phải loại anh hùng hành hiệp trượng nghĩa như tên Motoyasu kia.

    Không phải là tôi phải kiếm cho mình con đường thành công…chí ít bây giờ tôi có Firo và tôi phải biết tận dụng điều đó.

    “Hm..Oa xe kéo biến thành xe ngựa rồi-”

    Firo vừa đi chơi xung quanh trong hình dạng con người đã quay lại,ngạc nhiên nhìn thấy chiếc xe giờ đã lớn hơn nhiều.

    “Firo được kéo nó phải không?”-Firo hỏi,ánh mắt lấp lánh liên hồi.

    “Ừm,đúng vậy.Từ bây giờ em sẽ kéo chiếc xe ngựa này chở chúng ta đi khắp nơi.”

    “Thật chứ.!?”

    Firo mỉm cười tràn đầy hạnh phúc.

    Nếu là tôi,tôi sẽ chẳng nghĩ sẽ làm cái việc ấy.

    “Chúng ta phải đi tiếp?”

    Raphtalia chán nản lẩm bẩm.

    Có vẻ như Raphtalia không tỏ vẻ hào hứng lắm với chuyến hành trình này,đơn giản là em ấy vẫn chưa vượt qua được cơn say xe.

    “Dần rồi em sẽ quen thôi.”

    “Ổn thôi.”

    Tôi liền quay sang Firo và lặp lại câu hỏi nhiều lần.

    “Firo,công việc của em là gì?”

    “Uhmm,công việc của Firo là kéo xe đến bất kỳ nơi nào mà chủ nhân muốn.”

    “Đúng rồi.”

    “Và sút cái tên cầm cây thương ấy nếu như gặp lại hắn.”

    “Chuẩn.”

    “Điều đó là sai!Ngài định sai em ấy làm gì vậy?”-Raphtalia bối rối xen vào.

    “Gì vậy…Sao em nhìn ta như thể ta vừa làm việc gì điên rồ vậy.”

    Nếu như gặp hắn,cho hắn một cước.Tôi chả thấy gì sai trái ở đây cả.

    “Được rồi,bây giờ chúng ta sẽ đi bán rong.Vì danh tiếng nên ta sẽ phải nấp sau xe ngựa,Raphtalia việc bán hàng ta đành phải nhờ đến em.”

    “Được…em sẽ cố.”

    Ở ngoài làng này.Tiêng xấu của tôi vẫn còn vang xa.Nếu tôi bị phát hiện thì mọi việc sẽ hỏng bét.Đó là tại sao tôi chỉ định Raphtalia làm việc này.

    Dù gì thì Raphtalia khá quyến rũ nhưng lại cư xử rất tự nhiên nên em ấy sẽ làm tốt công việc thôi.

    “Được rồi,chuẩn bị thôi.”

    Chúng tôi bắt đầu xếp đồ,kiểm tra mọi thứ và bắt đầu khởi hành.

    “Ah,ngài hiệp sĩ.”

    “Hửm,có việc gì vậy.”

    Dân làng đã tụ tập đông đủ về đây,trong đám đông,một ngườ ăn mặc nổi bật nhất tiến về phía chúng tôi.

    “Tôi là trưởng làng Forest này.Khiên hiệp sĩ,cám ơn tất cả những gì ngài đã làm cho làng chúng tôi.”

    “Đừng khách sáo.Dù sao đây cũng là nơi tốt để ta bắt đầu.”

    “…Làm ơn hãy nhận lấy.”

    Trưởng làng nói và đưa tay ra một tấm giấy da.

    “Đây là..?”

    “Ngài bắt đầu buôn bán phải không.Tôi đoán là nó sẽ có ích.Nó là giấy Miễn Thương.”

    “Miễn Thương?”

    “Đúng vậy,ở quốc gia này,nếu là dân buôn bán,thì mỗi lần ngài đến làng hay thị trấn nào đó,ngài đều phải trả một khoản tiên tương ứng cho chủ vùng đất ấy.”

    ..Vậy à,nếu cần thì tôi chỉ cần nhận mình là Khiên hiệp sĩ là đ…Mà không,’danh tiếng’ của tôi sẽ chỉ làm phản tác dụng thôi,thà vứt xó nó còn hơn.

    “Nhưng nếu như ngài có giấy này cùng với dấu ấn của tôi thì ngài sẽ được miễn khoản tiền ấy.Tôi mong là ngài sẽ thấy nó hữu ích.”

    “Uhmm…liêu có ổn không.”

    “Làm ơn hãy nhận lấy,lão già này sẽ chẳng còn mặt mũi nào gặp người khác nữa nếu như không đáp lại ân tình của Khiên hiệp sĩ.”

    Ông ấy đưa cho tôi bằng tất cả tấm lòng,tôi chỉ có thể cảm ơn chân thành.

    “Cảm tạ,ta sẽ giữ nó cẩn thận.”

    “Chúc ngài thượng lộ bình an.”

    “Cám ơn tất cả..”

    “Nếu ngài cần gì thì chúng tôi sẽ giúp ngài hêt sức.”

    “Nếu vậy hãy cố sống khỏe mạnh và làm ăn phát đạt cho ta là được rồi.”

    Và thế là cuôc hành trình bán-mọi-thứ của chúng tôi bắt đầu.

    Đầu tiên ta nên bắt đầu với việc bán dược liệu.

    Chúng tôi cũng không có nhiều nhưng có thể bán chúng với giá cả thấp hơn thị trường.

    Mặt hàng chính là thuốc men và thuốc bổ.Tôi có thể đặc biệt pha chế khiến chúng có chất lượng cao hơn và có một khoản thu nhập tốt.

    Mỗi khi chúng tôi dừng chân tại ngôi làng nào,thì tôi liền đi mua dược liệu mà tôi đã tìm hiểu.Tranh thủ trên đường đi tôi có thể pha chế chúng thành thuốc.

    Tốc độ Firo khá nhanh,chỉ mất một ngày để di chuyển từ làng này sang làng khác,nhưng có những lúc chúng tôi phải nghỉ chân ở ngoài trời.

    Khi đó chúng tôi dừng xe và bắt đầu cắm trại lửa.

    “Chủ nhân!Chỗ bên cạnh Firo trống nè!Lại ngủ cùng đi!”

    Phật,phật,Firo hiện nguyên hình vỗ xuống ra hiệu cho tôi ra bên cạnh nó.

    “Ở bên cạnh nhóc ngột ngạt lắm…”

    Có vẻ như Firo rất muốn ngủ cạnh tôi.Ở quán trọ tôi đã cấm nó không được hiên nguyên hình,cho nên lần này nó có vẻ thoải mái.

    Dù sao chúng tôi cũng cắm trại ngoài trời nên cũng không có vấn đề gì.Tôi cho rằng cũng nên cho con bé thả lỏng chút thì…

    “Firo à em thật sự rất thích Naofumi-sama phải không?”

    “Vâng!Em sẽ không thua chị Raphtalia đâu.”

    “Sao em lúc nào cũng nói như vậy!”

    Lúc nào cũng thế,khi Firo và Raphtalia cãi nhau,thực tình tôi chẳng biết bên nào đúng bên nào sai cả.Tốt nhất là không quyết định gì cả.

    Firo vẫn còn trẻ con,nên con bé có thể nổi giận với tất cả mọi thứ.

    Khoan đã,Raphtalia cũng còn bé mà,đúng không.Tinh thần mà nói,hai người này bằng nhau.

    “Rồi rồi.Cả hai nhanh chóng ngủ sớm đi.Sáng mai ta sẽ đánh thứ…”

    “Aaa..Đừng có coi Firo như trẻ con nữa-!”

    “Đúng đấy!Làm ơn ngài đừng coi em là trẻ con nữa!”

    “Rồi rồi,cả hai người đều lớn rồi,rồi rồi!”

    “Ngài thực sự không nghĩ như vậy phải không?”

    “Đúng vậy!Chủ nhân hẹp hòiiii.”

    Và với cuộc trò chuyện ngớ ngẩn ấy,ngày bán rong kết thúc..
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tate No Yuusha No Nariagari
    Tác giả: Aneko Yusagi
    Chương 35

    Nhóm dịch: Light Novel
    Nguồn: Valvrare Team

    “Hửm..”

    Đến làng khoảng tiếng đồng hồ,tôi nghe thấy tiếng động lạ khi đang làm việc ở sau xe.

    Ngoài chiếc xe ngựa của tôi là một người đàn ông trông rất nôn nóng dậm chân chờ đợi,trên giữ chặt cái túi.

    “Có việc gì mà vội vã vậy?”-Chìa khóa kinh doanh là phải luôn tỏ ra vẻ tò mò trước.

    “Này,ông anh kia,có việc gì vậy?”

    “Tôi cần về làng mình ở bên kia dãy núi ngay bây giờ.”

    “Tại sao lại phải quay về,lịnh trình các xe vừa đi qua mà?”

    Người thanh niên muốn mua thuốc cho cha mẹ mình.Chưa kịp kể xong tình hình,Firo đã bắt đầu chạy.

    “Được rồi,mọi giây phút đều quan trọng.”

    Tôi hiểu sự tình của người thanh niên này,vì vậy nên anh ta mới bắt chuyến xe của tôi.

    Xem nào…phí đi lại để quay về ngôi làng sau núi ấy là khoảng 50 đồng.

    “Firo,nếu như đi hết tốc độ thì mất bao lâu.”

    “Để xem…nếu Firo không phải kéo xe ngựa có hàng hóa kia thì nhanh thôi.”

    “Hiểu rồi.”

    Tôi quay về phía Raphtalia,em ấy hiểu ý tôi và gật đầu.

    “Ta sẽ lấy 1 đồng bạc,được chứ?”

    “Eh!?”

    Người thanh niên sửng sốt.

    “Tôi vừa mua thuốc xong,nên cũng chẳng còn bao nhiêu nữa..”

    “Giá 1 đồng bạc như vậy trong lúc này là rẻ rồi đó.Có thể trả ta bằng dược liệu cũng được.Đó là yêu cầu cuối rồi đó.”

    “Đành vậy…”

    “Thỏa thuận xong,Firo!”

    Firo liền bỏ xe ngựa một bên và kéo chiếc xe toa móc quay về phía đối diên lại.

    Tôi và người thanh niên lên xe,Firo bắt đầu nắm lấy xe.

    “Oaaa!”

    “Em kéo đây!”-Firo nắm chặt xe và lao vọt về phía trước.

    Raphtalia đang vẫy tay đằng xa nhỏ dần.

    Đúng là khi chạy hết mình,Firo còn nhanh hơn gấp đôi Philorial bình thường.

    “Đ-đúng là tốc độ đáng sợ…”

    “Không phải cha mẹ ngươi đang cần thuốc sao?Giữ chặt chúng vào.”

    “V-vâng!”

    Chỉ một lát sau,chúng tôi đã đến nơi,người thanh niên nhanh chóng chạy nhanh vào nhà.Tôi cũng đi theo sau,đây đúng là căn hộ bình thường như bao ngôi làng khác.

    Tiếng ho khụ phát ra từ sau gian nhà.

    “Mẹ,con mua thuốc về rồi đây.Ráng chịu chút–mẹ uống đi.”

    Khi tôi vào phòng,một lão bà khuôn mặt xanh xao trông gần đất xa trời đến nơi rồi.

    Đó là loại thuốc gì vậy?Có vẻ nó còn tốt hơn những loại thuốc mà tôi biết.

    Hm..

    “Này.Trước khi cho bà ấy uống,hãy đun nóng nó lên.”

    “Có ổn không?”

    “Hãy đưa ta xem nào.”

    Tôi cầm lấy chỗ thuốc và đến gần cho bà ấy dùng,trong lúc đó tôi vuốt lưng cho bà lão.

    Kỹ năng từ Khiên giúp tăng tác dụng của thuốc lên xem ra đang hiệu quả.

    “Khụ…khục..khục..”

    Bà ấy cuối cùng cũng đã uống hết số thuốc.

    Lúc này trong mắt tôi,bỗng xuất hiện ánh sáng mờ tỏa.

    Rõ ràng là nó rất hiệu quả.

    Tình trạng của bà lão cải thiện rõ rệt.Nước da đã trở lại hồng hào và cơn ho cũng bắt đầu giảm.

    “Bà nên nghỉ bây giờ,con bà sẽ mang thức ăn đến.”

    Bà lão run rẩy nhìn về phía tôi.

    “Còn..bây giờ.”

    Tôi đến phòng bếp nơi người con đang ở đó.

    “Mẹ tôi đã uống hết chưa?”

    “Rồi,tình trạng của bà ấy đã ổn định,tốt hơn rồi.”

    Hai vai người thanh niên chùng xuống khi nghe thấy.

    “Ngươi có thể thanh toán cho ta sau cũng được.”

    “Vâng.”

    Tôi rời căn nhà và đi đến nơi Firo đang đứng đợi.

    Lúc đang chuẩn bị hành lý để rời đi thì người thanh niên ngập ngùng tới.

    “A-ừm..”

    “Sao vậy?”

    “NHờ có ngài,mà bệnh tình mẹ tôi mới khuyên giảm,cảm ơn ngài.”

    “Không cần thiết phải cảm ơn ta đâu.”

    Tôi vẫn còn tiếng xấu,vì thế nếu người ta biết được việc này sẽ chỉ càng làm tăng nghi ngờ hơn thôi.

    “Vậy thì chí ít hãy cho tôi biết danh tính của ngài.”

    “Ta không có lý do gì phải làm vậy.Tất cả là do tác dụng của thuốc thôi.Nào bây giờ thì trả ta 1 đồng bạc hay bằng dược liệu nào đó đi.”

    “V-vâng vâng!”

    Người thanh niên liền đưa tôi ít vật dụng và túi thức ăn.

    “Cám ơn,chúc tốt lành và hẹn gặp lại.”

    “Cảm tạ ngài rất nhiều.”

    Chàng thanh niên này đã trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.

    Cũng phải nói,khi tôi quay trở lại thăm,thì bà lão lại trở nên đầy sức sống…tràn đầy năng lượng hơn so với tuổi của một bà già.

    Tôi cũng trở lại với công việc của mình,vừa bán hàng vừa bắt đầu pha chế thuốc trong tấm giấy da.Đồng thời cũng dịch sách công thức tầm trung,nó có vẻ dễ hơn so với dịch sách phép thuật.

    Tôi đã mệt lử người,gần dịch được công thức của thuốc trị liệu rồi.

    Chặng đường bước đi đã khá dài rồi.

    Rất nhiều sự việc đã xảy ra trong vài tháng gần đây,tôi vẫn nghĩ sao nếu như mình có thể quay về thế giới của tôi.

    “Naofumi-sama,em bán hàng xong rồi.”

    Chúng tôi đến làng thường vào lúc xế trưa hoặc đã xẩm tối.

    “Em có thể mang hàng lý và giấy tờ đến làng kế bên không?”

    “Vâng.”

    Tôi xuống xe và lấy số hàng mà có người đã nhận đặt.

    Đống hàng này cũng không đáng giá lắm nhưng tôi vẫn có thể kiếm được chút đỉnh từ nó

    Tôi tiếp tục di chuyển sang những làng,thị trấn khác buôn bán.

    Hình như rằng nếu tôi cho bệnh nhân uống thuốc theo phương pháp hợp lý,hiệu quả của nó còn cao hơn.

    Sau hai tuần,chúng tôi đã trở nên nổi tiếng là người bán rong có con chim thú quý hiếm.

    Mức độ uy tín của tôi tăng cao,khách hàng càng đến nhiều hơn.

    Số tiền của tôi kiếm được dần dần tăng lên.

    Đúng là một công đôi việc,vừa đi khắp nơi buôn bán.Trên đường có thể săn những quái thú,hấp thụ chúng vào khiên,cải thiện chỉ số bản thân mình.

    Trên đường đi,tôi nhận ra rằng từng vùng đều có những loại quái thú riêng biệt.

    Cùng với công việc buôn bán,sức mạnh của Khiên mạnh lên dần.

    Tôi cũng nghe được rất nhiều thông tin đồn thổi.

    Tôi không hề biết đến những việc làm của các hiệp sĩ khác,Motoyasu,Ren và Itsuki.

    Motoyasu thì đang ở vùng tây nam,tôi nghe rằng hắn giải quyết nạn đói của dân làng ở đấy bằng việc cho họ môt loại cây trồng thần kì.

    Kiến thức hiểu biết vậy chắc là lôi từ game ra.

    Ren thì ở phía đông nam nơi mà quỷ dữ và quái thú đang hoành hành,có tin đồn hắn đã khiêu chiến với một con rồng.

    Và Itsuki…sao nhỉ, hình như đã hạ bệ tên bạo chúa ở tiểu quốc gia phía bắc.

    Nhưng không hề có chứng cớ cho biết kẻ đã bị Itsuki hạ là ai.Và có nhiều tin đồn khẳng định rằng Itsuki-Cung hiệp sĩ là người mạnh nhất trong bốn hiệp sĩ.

    Cuộc hành trình của chúng tôi tiếp tục.

    Kết quả sau hai tuần.

    Tôi lvl34,Raphtalia lvl37,Firo lvl32.

    Chúng tôi đã mạnh hơn.

    Firo phát triển mạnh như vậy vì nó là ma thú..

    Đặc biệt là sức mạnh vật lý;trước đây Firo kéo xe bằng 2 tay(cánh),nhưng bây giờ có thể kéo bằng một tay trong khi ngáp.

    “Xe kéo giờ nhẹ quá à,Firo chẳng còn chút động lực nào cả.”

    Xét ra cũng là một điều tốt.

    Đúng là kĩ năng ‘Bội trưởng’ từ khiên có hoạt động.

    Bên cạnh đó cũng có những thay đổi.

    Khiên Pickaxe

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:Kỹ năng khai thác mỏ 1

    Khiên Crystal Ore.

    Đã mở khóa..Trang bị hỗ trợ:Nghề thủ công 1

    Tôi có được hai khiên này trên đường đi qua thị trấn mỏ,hấp thụ từ cái cuốc vứt trên đường và mảnh quặng.

    Dù rằng hai kỹ năng trên rất tốt để kiếm tiền nhưng tôi lại thiếu thông tin.

    Nếu tôi chế biến quặng thất bại,thì nó sẽ vô dụng.Nên tôi nghĩ cần công thức làm.

    Và tôi cũng đã xử lý quyển công thức trung cấp.Việc này tốn 2 tuần để giải mật mã và thêm 3 tuần tôi không hề hiểu quyển sách và phải thi nhìn chằm chằm vào quyển sách.

    Thuốc giải độc.

    Thuốc diệt cỏ

    Thuốc chữa lành dạng mỡ.

    Thuốc trị bệnh(Đã làm được)

    Thuốc bổ(đã làm được)

    Thuốc súng

    Axit mạnh

    Nước phép thuật

    Dược liệu hồi phục linh hồn(Nguyên văn:Soul healing medicine)

    Thuốc diệt trùng

    Đó là những gì tôi có thể giải mã được.Các loại cơ bản này có thể hiệu lực khác nhau nếu biết pha chế.

    Tôi không chắc lắm,nhưng khi hiểu quyển sách nó có thể cho tôi điểm lợi.

    Lúc này tôi đưa quyển sách để khiên hấp thụ

    Và kết quả là:

    Mở khóa Khiên Sách…Trang bị hỗ trợ:Magical power up(nhỏ)

    Ngay buổi sáng hôm sau,bọn quái Treant xuất hiện nhưng nhanh chóng bị giải quyết.

    Đạt được yêu cầu sử dụng Khiên Treant.

    Đạt được yêu cầu sử dụng Khiên Treant xanh.

    Đạt được yêu cầu sử dụng Khiên Treant đen.

    Khiên Treant

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ: Plate Appraisal 2(Thẩm định đĩa???)

    Khiên Treant xanh

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:Công thức pha trộn tầm trung( Intermediate Compound Recipe) 1

    Khiên Treant đen

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:Half Compound

    Thật đúng là khổ sở mà dịch mà,sau khi dịch xong chỗ sách kia.Tất cả tôi có thể hiểu bây giờ là cách làm thuốc chữa dạng mỡ ư?Dù gì cũng cần nguyên liệu,biết đâu đám quái sẽ có.

    Nhìn còn hai,ba trang giấy nữa mà tôi sắp khóc(*I know that feeling bro…)

    Tôi đã biết cách chế tạo thuốc súng,tôi cho chúng vào túi và bắt đầu chế tạo một quả bom thô.

    Sau khi vứt nó vào bãi quái,tôi nấp về một bên.

    Nhưng mà..sức công phá của nó quá tệ,nó chỉ đủ công phá được cái túi…

    Nếu như tôi có thể tấn công bằng thứ này,thì nó có vẻ tuyệt đấy.

    Axit mạnh thì tôi đựng nó trong bình sứ,tên nó vậy chứ no còn kém hơn axit surfuric.

    Nó không phải là dược liệu,nhưng tôi có thể pha nó vào trong nước.Tôi cũng chẳng biết xử lý nó như thế nào nên đành cho khiên hấp thụ thử.

    Nước phép thuật có khả năng khôi phục sức manh phép thuật.Nhưng nguyên liêu lại hiếm và khó tìm.

    Soul Healing Medicine thì khôi phục điểm SP.Cũng khá hiếm để chế tạo.

    Thuốc diệt trùng thì dễ rồi,tôi đã pha chế và dùng nó lên mấy con côn trùng đạt được hiệu quả.

    Trong quyển sách công thức này,thuốc giải độc,thuốc lành dạng mỡ và thuốc diệt trùng là có vẻ thông dụng.

    Nhưng những thứ này bán ra số lượng khá ít vì người ta hiếm khi cần chúng.

    Tôi liền cho khiên hấp thụ bổ sung.

    Đạt yêu cầu sử dụng Khiên Anti-Poison(chống độc).

    Đạt yêu cầu sử dụng Khiên Glyphosate.

    Đạt yêu cầu sử dụng Khiên Medicine

    Đạt yêu cầu sử dụng Khiên Plant Fire

    Đạt yêu cầu sử dụng Khiên Killer Insect Alpha

    Khiên Anti-poison

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:Defence power 5

    Khiên Glyphosate

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:giảm 5% sát thương từ thực vật.

    Khiên Medicine

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:thuốc tác dụng xung quanh(nhỏ)

    Khiên Plant Fire

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:Kháng lửa(nhỏ)

    Khien Killer Insect Alpha

    Đã mở khóa…Trang bị hỗ trợ:Giam 3% sát thương từ côn trùng.

    Có vẻ tôi sẽ dùng Khiên Anti-Poison bổ sung cho chỉ số kháng độc(trung bình),nhưng nó sẽ thay đổi hệ số chút vì tôi đã trang bị ở đấy khiên Chimeric Viper rồi.

    Kỹ năng mà tôi có được sẽ thay đổi vì tôi đã có chúng,thay vì thay thế kỹ năng hiện tại,nó sẽ thay đổi thành thứ gì mới hơn.

    Tôi cũng lúng túng không biết rằng tầm phát triển của Khiên Medicine như thế nào.

    Nó có tác dụng trong khoảng cách hay là vùng lân cận?

    Tôi nghĩ rằng nó sau này sẽ có lợi đây.

    Còn Khiên Plant Fire nữa,nó có hiệu quả chống lại phép thuật

    Còn Glyphosate?Tên nó là thuốc diệt cỏ.Và về phía Khiên Killer Insect Alpha nữa..vậy chắc phải có Beta…Còn rất nhiều điều có ích từ những chiếc khiên này

    Tôi vẫn còn cuốn sách pháp thuật chưa dịch nữa.Cái đấy mới khá đau đầu.

    Raphtalia dường như đã quen với nó,nhưng em ấy vẫn chưa dùng được bất kỳ phép thuật nào hiệu quả.

    Em ấy đã có thể tạo ra cầu sáng trên đầu trong một lúc.

    Thật là xấu hổ khi nhận mình là hiệp sĩ đi mà.

    Một lát sau,khi Raphtalia đi ngủ,tôi liền quay sang hỏi Firo làm như thế nào mà em ấy có thể biến thân.

    Cũng khó để gọi nó là phép thuật,nhưng tôi vẫn bám lấy hi vọng.

    “Ưm-ưm..Tưởng tượng ra thứ ngài muốn biến thành và cảm nhận năng lượng từ bên trong bản thân mình tràn ra.”

    Đúng vậy…tôi hoàn toàn mù tịt.

    Kể cả tôi có dịch,hiểu những pháp ngữ trong cuốn sách tôi cũng không làm phép được.

    Tôi cũng không cảm nhận được pháp thuật.Chắc là tôi đến từ thế giới không tồn tại phép thuật.

    Dù vậy..tôi vẫn phải học.Tôi không được phụ lòng mong đợi của bà cô cửa hàng phép thuật.

    Nếu không tiến triển gì,khi làn sóng quái vật ập tới thì tôi sẽ khó lòng mà bảo vệ được ngôi làng ấy.

    Sớm hay muộn,sử dụng được phép thuật có thể là một sự khác biệt hoàn toàn.

    Vì vậy,gần đây khi đi xe,tôi vẫn cầm quyển sách một bên tay,lẩm bẩm.

    Có vẻ như Raphtalia cũng giải thích về phép thuật y như Firo:đó là cảm nhận phép thuật từ trong linh hồn mình.

    Cảm nhận được à?Ngay cả Firo cũng làm được,rốt cục là cảm nhận ấy như thế nào?

    Tôi vẫn còn để ngỏ câu hỏi ấy trong đầu.

    Đúng vậy,đó là kêt quả của 2 tuần nay.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)