FULL  Tiên Hiệp Tạo Hóa Tiên Đế - Mộ Vũ Thần Thiên

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tạo Hóa Tiên Đế
    Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên
    Chương 1612: Đại chiến thảm thiết

    Nhóm: Liliana
    Nguồn: VVD

    &Khương Tư Nam phiêu phù ở trong Hỗn Độn hư không vô tận, thân ảnh như ẩn như hiện, phảng phất như cùng Hỗn Độn chung quanh dung hợp lại với nhau.

    Hắn chìm vào một cảnh giới thần bí, phảng phất như quên hết thảy, hoàn toàn bị đại đạo pháp tắc bao phủ, cả người trở thành một bộ phận của Đại Đạo.

    Hắn luyện hóa Hoàng Tuyền Thánh Hà, nương theo một loại lột xác thần bí.

    Một năm, hai năm...

    Mười năm qua đi, Khương Tư Nam còn không có thức tỉnh.

    Thời điểm Khương Tư Nam cảm ngộ tới năm chín mươi chín.

    Thái Sơ Đế Thành, Thái Sơ Đế Thành mênh mông mà nguy nga đã bị máu đen nhuộm hết, toàn bộ biến thành màu đen, tản mát ra sát cơ ngập trời.

    Trên tường thành, Cổ Bàn lăng không mà đứng, cả người tản mát ra khí tức thảm thiết, trên người hắn có rất nhiều vết thương, thoạt nhìn như con giun, chiến giáp rách nát, nhưng đôi mắt tựa như thần kiếm lại càng ngày càng sáng, phảng phất như ẩn chứa thần quang vô tận.

    - Lão tổ, một lớp công kích này đã bị đánh lùi, bọn súc sinh chết tiệt kia, chỉ sợ lớp công kích sau sẽ càng thêm gian nan!

    Hổ Tử đứng ở sau lưng Cổ Bàn, Khai Sơn Phủ trong tay phong mang lập loè, cả người sát khí đằng đằng.

    Ở bên cạnh hắn là đám người Hoàng Tử Hiết, đệ tử Thần Tiên Học Viện … mà Khương Tư Nam quen thuộc, tất cả đều đứng ở sau lưng Cổ Bàn, phảng phất như vừa rồi đã trải qua một hồi ác chiến.

    - Bốn mươi chín Đế Thành có Đại Diễn thần trận, bọn súc sinh này không có cách nào xông tới! Nhưng trăm năm a, tất cả năng lượng của Đại Diễn thần trận chỉ có thể phòng ngự trăm năm, còn có một năm, là ngày năng lượng hao hết, đến lúc đó một khi đại trận bị phá, loại cảnh tượng kia thật khó có thể tưởng tượng!

    Trong ánh mắt Cổ Bàn lộ ra thần sắc mờ mịt, tràn đầy bi thương.

    Trong 99 năm qua, bốn mươi chín Đế Thành toàn lực phát động, vô số cường giả Đế cấp cùng với cường giả Tiên Vương xuất động, giết chết Hỗn Độn Nguyên Thú đâu chỉ ngàn vạn?

    Nhưng trước mắt một mảnh đông nghịt, liếc nhìn không tới cuối cùng, để người xem xét liền sinh lòng tuyệt vọng.

    Nếu không phải dựa vào tín niệm chèo chống, chỉ sợ rất nhiều người sớm đã tuyệt vọng cam chịu rồi.

    Một chỗ khác trong Thái Sơ Đế Thành.

    Hoàng Thiên Y mặc áo trắng, nhìn nữ tử trước mặt giống nàng như đúc, trong ánh mắt nổi lên gợn sóng.

    - Tỷ tỷ, ngươi thực không muốn sống nữa sao? Vừa rồi một kích của Tổ Thú kia nếu thật đánh vào trên người ngươi, ngươi sớm đã chết rồi!

    Hoàng Thiên Y áo hồng cười hắc hắc nói:

    - Muội muội ngốc, từ vài thập niên trước, ngươi một lần nữa ngưng tụ thân thể, ta liền nghĩ thông suốt, ngươi là muội muội của ta, ta phải bảo vệ ngươi, chờ tiểu tử thúi kia trở lại, ta mới có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh giao ngươi cho hắn!

    Sắc mặt Hoàng Thiên Y áo hồng tái nhợt, trên người tản mát ra sát khí màu đen, hiển nhiên là bị thương rất nặng.

    - Hắn, hiện tại hắn đến cùng ở nơi nào?

    Hoàng Thiên Y nao nao, trong óc phảng phất như hiện ra một thiếu niên thanh tú.

    Chỉ là sắp qua 100 năm, hắn cũng không xuất hiện, rất nhiều người đều nói hắn táng thân ở trong bụng Hỗn Độn Nguyên Thú, nhưng chỉ có Hoàng Thiên Y tin tưởng, hắn nhất định sẽ trở lại.

    Long tộc, Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, Phượng Hoàng nhất tộc… tất cả Cổ Tộc lánh đời đều xuất hiện, cả đám cùng Hỗn Độn Nguyên Thú triển khai chém giết đẫm máu.

    Trên trăm năm qua, bốn mươi chín Đế Thành là thành trì nhuốm máu, chẳng những nhiễm máu của Hỗn Độn Nguyên Thú, cũng nhiễm lên máu của rất nhiều cường giả.

    Chỉ là Thái Sơ Đế Thành, trên trăm năm qua, cường giả Đế cấp vẫn lạc vậy mà vượt qua mười vị! Mà những Tiên Vương, nửa bước Tiên Đế chết càng vô số kể.

    Đây là có Đại Diễn thần trận phòng ngự, cũng chết nhiều người như vậy, một khi Đại Diễn thần trận bị phá, lại nên làm cái gì bây giờ?

    Chém giết vẫn còn tiếp tục.

    Chỉ là tất cả mọi người trở nên càng ngày càng trầm mặc.

    Xuất đao cũng càng lúc càng nhanh, giết chết Hỗn Độn Nguyên Thú càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng cơ hồ đều chết lặng.

    Đế Thành bàng bạc, bên ngoài trôi nổi thi thể Hỗn Độn Nguyên Thú tựa như đại lục, không có người đi thu thập, mặc cho chúng hóa thành một bãi xương khô.

    Mà xa xa, ở trung tâm thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú.

    Khí tức trên người Đế Huyền Sát so với trăm năm trước đâu chỉ cường đại gấp 10 lần? Giờ phút này hắn càng lạnh như băng, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ.

    Mà hắn đứng ở nơi đó, những cường giả Tổ Thú khác quay mắt về phía hắn, vậy mà sinh ra ý cung kính.

    - Còn có một năm! Tiếp qua một năm, Đại Diễn thần trận bị phá, chúng ta có thể quét ngang Hỗn Độn vũ trụ, thôn phệ tất cả sinh linh, cho đến lúc đó, nương theo tư chất của Thiếu chủ, nhất định có thể một lần hành động đạp vào Chúa Tể cảnh!

    Một Tổ Thú già nua cung kính nhìn Đế Huyền Sát, chậm rãi nói.

    - Còn có một năm sao? Rất tốt! Con dân Hỗn Độn Nguyên Thú ta vô biên vô hạn, buồn cười những sinh linh kia, còn tưởng rằng dựa vào Đại Diễn thần trận ngăn cản trăm năm, có thể hao phí nguyên khí của Hỗn Độn Nguyên Thú nhất tộc ta, nhưng bọn hắn lại không biết, những cái kia chỉ là pháo hôi mà thôi!

    Đế Huyền Sát lạnh lùng nói, những năm này cường giả Đế cấp chết trong tay hắn đã vượt qua mười vị, bị hắn thôn phệ, tất cả đều thành chất dinh dưỡng của hắn, để hắn càng ngày càng mạnh.

    Đại chiến vẫn còn tiếp tục.

    Cách trăm năm thời gian càng ngày càng gần rồi.

    Mà Đại Diễn thần trận bao phủ bốn mươi chín Đế Thành, giờ phút này hào quang cũng đã ảm đạm tới cực hạn, phảng phất như tùy thời có thể nghiền nát.

    Mà giờ khắc này, vô số cường giả Đế cấp của bốn mươi chín Đế Thành, lại bởi vì lựa chọn kế tiếp mà sinh ra cãi vả.

    Một khi Đại Diễn thần trận nghiền nát, nếu bốn mươi chín Đế Thành đóng chặt cửa thành, mở ra phong ấn, bốn mươi chín Đế Thành phong ấn, đến lúc đó Hỗn Độn Nguyên Thú không cách nào tiến đến, mà bọn hắn cũng không có cách nào đi ra ngoài.

    Mấy lượng kiếp trước, đều dựa vào mở ra phong ấn, mới bảo vệ một ít hạt giống sinh linh, không có bị Hỗn Độn Nguyên Thú tàn sát hầu như không còn.

    Nếu không mở ra phong ấn, dùng thế công hung mãnh của Hỗn Độn Nguyên Thú, chỉ sợ bốn mươi chín Đế Thành cũng ngăn cản không nổi, cuối cùng chỉ có thể rơi vào kết cục thành phá người vong.

    Trong đại điện nghị sự của Thái Sơ Đế Thành, mọi người nhao nhao ồn ào.

    Có người tán thành lập tức mở ra phong ấn, nhưng cũng có người nói, chúng ta đã trốn vô số lượng kiếp, lúc này đây không thể lại trốn, mà nên tập trung toàn bộ cường giả Đế cấp, mạo hiểm ám sát, chỉ cần giết chết toàn bộ Tổ Thú, như vậy Hỗn Độn Nguyên Thú triều sẽ tự động tan biến.

    - Chư vị đạo hữu, vô số lượng kiếp đi qua, coi như chúng ta còn sống, nhưng cùng chết có gì khác nhau? Trốn ở trong mai rùa, như cái xác không hồn, tùy ý Hỗn Độn Nguyên Thú tàn sát thân nhân của chúng ta, tùy ý Hỗn Độn Nguyên Thú phá vỡ cố thổ của chúng ta, chẳng lẽ trong lòng chúng ta không có một chút nhiệt huyết sao? Chỉ cần chúng ta đoàn kết lại, không tiếc bất cứ giá nào, toàn lực đánh lén Tổ Thú, vậy Hỗn Độn Nguyên Thú triều lúc này đây sẽ tự động sụp đổ, chúng ta có thể bảo vệ hàng tỉ vũ trụ, để cho hậu đại của chúng ta có cơ hội leo lên cảnh giới cao hơn! Luôn có một ngày, Hỗn Độn Vực Hải chúng ta sẽ sinh ra Chúa Tể, triệt để càn quét Hỗn Độn Nguyên Thú, dẫn dắt chúng ta đi ra mảnh đất hoang vu này!

    Cổ Bàn đứng ở trong đại điện, thanh âm sục sôi hô lớn.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tạo Hóa Tiên Đế
    Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên
    Chương 1613: Đại Diễn thần trận, phá!

    Nhóm: Liliana
    Nguồn: VVD

    Dùng Cổ Bàn, Hiên Viên Đạo đại biểu một số cường giả Đế cấp, có thể nói là cường giả mới chứng đạo thành đế trong lượng kiếp này, đối với thế giới vũ trụ của mình, tự nhiên đều có cảm tình rất sâu.

    Mà những cường giả Đế cấp khác, có chút là từ lượng kiếp trước sống sót, còn có là sinh ra ở bốn mươi chín Đế Thành, tự nhiên không có cảm tình gì với các thế giới vũ trụ, cũng là bọn hắn chủ trương muốn phong tỏa bốn mươi chín Đế Thành, bảo tồn xuống hạt giống tánh mạng.

    Phái chủ chiến cùng phái bảo thủ, hai phái ở trong đại điện tranh nhau túi bụi.

    Nhưng cuối cùng, song phương vẫn đạt thành thỏa hiệp.

    Người phái chủ chiến quyết định cùng thế giới vũ trụ tồn vong, hơn nữa áp dụng kế hoạch mạo hiểm ám sát Tổ Thú, mà phái bảo thủ thì ở lại trong bốn mươi chín Đế Thành, mở ra phong ấn.

    Như vậy vạn nhất phái chủ chiến không thành công, cũng không đến mức tất cả sinh linh trong Hỗn Độn Vực Hải toàn quân bị diệt.

    Bốn mươi chín Đế Thành liên tiếp lẫn nhau, hình thành Đại Diễn thần trận, cuối cùng vẫn suy yếu đến cực hạn, nhìn tầng kết giới bao phủ trên Hỗn Độn Vực Hải càng lúc càng mờ nhạt, nhìn Hỗn Độn Nguyên Thú rậm rạp chằng chịt ở ngoài kết giới, tất cả mọi người phảng phất như có một loại cảm giác tận thế sắp tới.

    Trên trăm năm này, thông qua đánh chết Hỗn Độn Nguyên Thú, cùng với thăm dò Hỗn Độn Bí Cảnh, đã nhận được rất nhiều Hồng Mông Tử Khí, cũng có một nhóm lớn thiên tài chứng đạo thành đế.

    Trong đó kể cả những người Khương Tư Nam quen thuộc nhất kia, như Hoàng Thiên Y áo trắng, Hoàng Thiên Y áo hồng, Long Hoàng, Vương Vũ Thần, tiểu hòa thượng, Đoan Mộc Hàn... Cùng với đám người Phong Thiên Quân, Dịch Thiên Cơ cùng Mộng Thương Sinh dưới cơ duyên xảo hợp sớm đi vào Thái Sơ Đế Thành.

    Trong trăm năm thời gian, tất cả mọi người đã nhận được phát triển, nhưng giờ phút này ánh mắt mỗi người đều cực kỳ ngưng trọng.

    Hỗn Độn Nguyên Thú như một đại lục trôi nổi, ở bên ngoài bốn mươi chín Đế Thành, đâu chỉ hơn tỷ triệu? Hơn nữa trong đó đại bộ phận đều là Hỗn Độn Nguyên Thú Đế cảnh, cùng với Tổ Thú giấu ở trong đó!

    Đối mặt thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú cuồng bạo, ngay cả cường giả Đế cấp mạnh nhất, cũng không có bất kỳ nắm chắc!

    Ngày hôm nay, Cổ Bàn cùng Hiên Viên Đạo đứng ở trước mặt tất cả cường giả Đế cấp chủ chiến.

    Trên trăm cường giả Đế cấp, tản mát ra khí tức để thiên địa rung động lắc lư, tất cả Đại Đế chủ chiến trong Thái Sơ Đế Thành đều đi đến, cả đám ánh mắt nghiêm túc và trang trọng, ẩn chứa sát khí thấy chết không sờn.

    - Chư vị! Các ngươi cũng đã biết! Chúng ta tới, chính là vì chấp hành một nhiệm vụ cơ hồ là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

    Ánh mắt của Cổ Bàn uy nghiêm quét nhìn mọi người, nói:

    - Thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú, tàn sát Hỗn Độn Vực Hải bừa bãi, đến nay đã là vô số lượng kiếp rồi, vô tận sinh linh tĩnh mịch, vô tận vũ trụ tan vỡ, hôm nay đã đến thế hệ của chúng ta, lại lặp lại vận mệnh cũ sao? Ta không cam lòng! Các ngươi cam tâm sao?

    - Không cam lòng! Không cam lòng!

    Bọn người Vương Vũ Thần, tiểu hòa thượng hô to, thanh âm vang vọng Hỗn Độn.

    - Không sai! Chúng ta đều không cam lòng! Cho nên, vì cố hương phía sau chúng ta, vì những người chúng ta muốn thủ hộ, vì ngàn ngàn vạn vạn vũ trụ sinh linh, chúng ta đứng ở chỗ này, dùng quyết tâm hẳn phải chết, đi ám sát Tổ Thú! Các ngươi hối hận không?

    - Không hối hận!

    Thanh âm trầm thấp mà hùng hồn lại lần nữa vang lên.

    Nhưng mọi người phảng phất như đã biết kết cục của mình, trong ánh mắt đều mang theo một tia bi tráng.

    Thái Sơ Đế Thành có thể nói, là cánh cửa thông hướng Vũ Trụ vô tận, cho nên vây công Thái Sơ Đế Thành chí ít có một Tổ Thú, thậm chí còn không nhất định.

    Mặc dù bọn hắn có trên trăm cường giả Đế cấp, nhưng cường giả Đế cấp trong Hỗn Độn Nguyên Thú càng nhiều, hơn nữa thực lực của Tổ Thú càng cường hãn, căn bản rất ít Đại Đế có khả năng chống lại.

    Nếu bọn hắn muốn tiến đến ám sát Tổ Thú, vô luận thành công hay không, cuối cùng đều thân hãm trong thú triều, không có bất kỳ hy vọng sống gì.

    Cho nên đây là một nhiệm vụ hẳn phải chết!

    Dưới sự dẫn dắt của Cổ Bàn cùng Hiên Viên Đạo, trên trăm cường giả Đại Đế chia làm hai đội, một đội ở ngoài sáng, một đội ở trong tối, lẫn nhau phối hợp tác chiến, tranh thủ tìm kiếm được Tổ Thú trong thú triều, một kích tất sát.

    Ầm ầm!

    Cũng không lâu lắm, Đại Diễn thần trận hình thành kết giới trở nên cực kỳ ảm đạm, lúc sáng lúc tối, đến cuối cùng không chịu nổi Hỗn Độn Nguyên Thú công kích cuồng bạo, ầm ầm phá vỡ ra.

    - Đại Diễn thần trận, phá!

    Trong bốn mươi chín Đế Thành, tất cả cường giả ngẩng đầu nhìn hư không, trong ánh mắt đều lộ ra thần sắc kinh khủng.

    Phảng phất như tận thế đã đến, một cổ hào khí áp lực đến cực hạn, tràn ngập tất cả Đế Thành.

    - Thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú sắp đến rồi, thiên địa lại muốn thay đổi!

    - Xem ra lượng kiếp này cuối cùng vẫn không có bất kỳ biện pháp nào, thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú tàn sát Hỗn Độn, căn bản không phải bất luận kẻ nào có khả năng chống lại cùng ảnh hưởng, chúng ta vẫn chạy không thoát số mệnh này a!

    - Ta thật hận! Thế giới xinh đẹp như vậy, cố hương khó quên như vậy, từ nay về sau, chẳng lẽ thật tất cả đều hóa thành tĩnh mịch sao?

    - Nếu ta có lực lượng thông thiên, tất giết đi ra ngoài, tuyệt diệt Hỗn Độn Nguyên Thú!

    - Thời đại này, còn không có cường giả tuyệt thế lực lượng lớn lao, không nói Chúa Tể vô thượng, ngay cả người như Lục Đạo Luân Hồi Đại Đế cùng Chiến Đế cũng không có xuất hiện, không còn hi vọng, không có hi vọng nữa arồi!

    Từng đạo thần niệm đan vào, trong thanh âm rất nhiều người đều mang theo tuyệt vọng.

    Ầm ầm!

    Lôi Đình rừng rực, xa xa thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú bắt đầu lao đến, vô số con ngươi đỏ tươi, giống như từng mặt trời rừng rực, để trong nội tâm tất cả mọi người rung động lắc lư.

    - Mở phong ấn!

    Trong bốn mươi chín Đế Thành, truyền đến thanh âm đều nhịp, những phái bảo thủ kia cuối cùng vẫn lựa chọn mở ra phong ấn, tránh thoát lần lượng kiếp này.

    Mà những Đại Đế quyết định mạo hiểm ám sát Tổ Thú, phát động tử chiến đến cùng kia, giờ phút này ánh mắt đột nhiên run lên, lộ ra sát cơ ngập trời.

    - Dựa theo kế hoạch trước kia chúng ta đã nói, giết! Để bọn súc sinh này nếm thử chúng ta lợi hại!

    Ánh mắt Cổ Bàn lóe lên, lập tức mang theo 50 cường giả Đại Đế, như một thanh đao nhọn, phóng về phía thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú.

    Răng rắc!

    Đã không có bốn mươi chín Đế Thành cản trở, đã không có Đại Diễn thần trận ngăn cản, Hỗn Độn Nguyên Thú đẩy mạnh về phía trước tốc độ cực nhanh, đông nghịt, trong ánh mắt cả đám đều mang theo hào quang hưng phấn.

    Bọn hắn đã đói bụng vô số năm, hôm nay rốt cục có thể triệt để ăn no nê, tự nhiên để bọn hắn cực kỳ hưng phấn.

    Oanh!

    Một thế giới vũ trụ cách Thái Sơ Đế Thành gần nhất, bị một đám Hỗn Độn Nguyên Thú nhào tới, bắt đầu trắng trợn gặm ăn cùng thôn phệ, vũ trụ chi khí tràn ngập ra, đến cuối cùng toàn bộ thế giới vũ trụ ầm ầm nổ tung ra.

    Một thế giới vũ trụ bị cắn nuốt, vậy mà để một con Hỗn Độn Nguyên Thú toàn thân bộc phát kim quang, trực tiếp hóa thành Hỗn Độn Nguyên Thú Hoàng Kim Đế cấp!&
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tạo Hóa Tiên Đế
    Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên
    Chương 1614: Ám sát Tổ Thú

    Nhóm: Liliana
    Nguồn: VVD

    &- Giết! Giết! Giết!

    Một Hỗn Độn Nguyên Thú, trong ánh mắt mang theo hào quang khát máu, tiếp tục đánh về phía Hỗn Độn hư không...

    Răng rắc! Ầm ầm!

    Trong Hỗn Độn hư không, hào quang sáng chói chói mắt, Lôi Đình nổ vang từng đợt, một tòa lại một tòa thế giới vũ trụ nổ tung, bị thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú thôn phệ, mảng lớn mảng lớn sinh linh căn bản ngay cả thời gian kêu rên cũng không có, đã chết hết toàn bộ rồi.

    Đây là tận thế của sinh linh Hỗn Độn Vực Hải, đây là một lượng kiếp đã đến, giống như Đại Đạo vô tình, sinh tử vô thường, không người có thể chống lại Hỗn Độn Nguyên Thú hình thành thú triều.

    Nếu từ trên không vô tận nhìn xuống, thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú từ trong Thái Sơ Đế Thành đột tiến, giống như một thanh đao nhọn, xuyên thẳng tới chỗ sâu nhất của vũ trụ.

    Mảng lớn mảng lớn thế giới vũ trụ, như pháo hoa nghiền nát, bạo tạc, cuối cùng hóa thành tĩnh mịch vô tận.

    - Giết!

    Cổ Bàn cùng các cường giả Đại Đế, chứng kiến một màn phát sinh trước mắt, con mắt đều đỏ bừng lên.

    Bọn hắn đã loáng thoáng chứng kiến, ở trung ương nhất của thú triều vô tận, có một Hỗn Độn Nguyên Thú toàn thân tản mát ra quang mang hoàng kim, khí tức cường đại, trong ánh mắt kim mang lập loè, như một đế vương vô thượng.

    Đó là Tổ Thú!

    Chỉ cần giết Tổ Thú này, Hỗn Độn Nguyên Thú sẽ tự sụp đổ.

    Ầm ầm!

    Cổ Bàn oanh ra một quyền, một Hỗn Độn Nguyên Thú Hoàng Kim Đế cấp ngăn cản ở trước mặt hắn nổ thành huyết vụ.

    Hỗn Độn Nguyên Thú Đế cấp cực kỳ cường đại, vậy mà không phải đối thủ của Cổ Bàn!

    Các cường giả Đại Đế ở sau lưng Cổ Bàn thấy được một màn này, mỗi một cái toàn thân phấn chấn, đồng dạng tế lên bảo vật cường đại đánh về phía Hỗn Độn Nguyên Thú.

    Phốc phốc!

    Oanh!

    Huyết nhục bay tứ tung, Hỗn Độn Nguyên Thú rú thảm, để ra một mảnh đất trống mênh mông, Cổ Bàn dẫn đầu 50 cường giả Đại Đế, giống như một thanh chiến thương vô địch, xuyên thẳng vào chỗ sâu nhất của Hỗn Độn Nguyên Thú.

    - Còn có một vạn dặm!

    Ánh mắt của Cổ Bàn lập loè, thấy được bên ngoài vạn dặm, Hỗn Độn Nguyên Thú kia kim quang sáng chói, nhưng giờ phút này, Hỗn Độn Nguyên Thú ở chung quanh nhiều lắm, bọn hắn phảng phất như cũng nhìn ra dụng ý của đám người Cổ Bàn, cả đám hung hãn không sợ chết vọt tới.

    Phốc!

    Trong ánh mắt Vương Vũ Thần, hai vòng tròn thần bí bắn ra, hai con Hỗn Độn Nguyên Thú lập tức tử vong.

    Đoan Mộc Hàn tay cầm một thanh Ma Đao màu đen, đao khí tung hoành ba vạn trượng, mỗi một đao chém xuống, đều có một Hỗn Độn Nguyên Thú bị hắn chém thành huyết vụ.

    Trong ánh mắt Tiểu hòa thượng có hào quang thánh khiết rực rỡ, chiếu sáng không gian hắc ám ở chung quanh, Hỗn Độn Nguyên Thú ở dưới hào quang của tiểu hòa thượng bao phủ, vậy mà như làm phản, điên cuồng đánh về phía Hỗn Độn Nguyên Thú ở chung quanh, đưa tới một mảnh nhỏ rối loạn.

    - Giết giết giết!

    Hung mãnh nhất vẫn là Cổ Bàn Đại Đế, lúc này đây mọi người rốt cục thấy được Cổ Bàn cường đại, hắn căn bản không có bất luận Linh Bảo vũ khí gì, chỉ nương theo một đôi nhục quyền, coi như là Hỗn Độn Nguyên Thú Hoàng Kim Đế cấp, ở trước mặt hắn cũng không phải đối thủ.

    Hắn ra quyền như tia chớp, Hỗn Độn Nguyên Thú ngăn cản ở trước mặt hắn hóa thành huyết vũ.

    - Giết hắn cho ta!

    Tổ Thú kia cũng thấy được Cổ Bàn vô cùng hung mãnh, trong miệng phát ra thanh âm gầm lên giận dữ, Hỗn Độn Nguyên Thú ở chung quanh giống như cuồng bạo, hung hãn không sợ chết lao đến.

    Chín nghìn dặm...

    Tám nghìn dặm...

    Bảy nghìn dặm...

    Giết đến cuối cùng, bộ pháp của Cổ Bàn cũng trở nên chậm lại, bốn phía tất cả đều là Hỗn Độn Nguyên Thú rậm rạp chằng chịt, giống như Đại Hải mênh mông.

    Nhưng thần sắc của Cổ Bàn không có bất kỳ thay đổi nào, giống như giếng cổ không dao động, thâm trầm mà mênh mông.

    Ầm ầm!

    Đến cuối cùng, toàn thân Cổ Bàn tản mát ra hào quang thần bí, phảng phất như nhị khí đan vào, cuối cùng tất cả đều dung nhập đến trong nắm đấm của hắn, hóa thành quyền mang mênh mông đến cực hạn.

    Phốc!

    Ở trước mặt hắn, thậm chí có trên trăm con Hỗn Độn Nguyên Thú, trực tiếp hóa thành tro bụi, Cổ Bàn cũng thừa cơ lóe lên, thân hình đi tới trước mặt Tổ Thú kia.

    - Chịu chết đi, súc sinh!

    Cổ Bàn rống lớn một tiếng, trong ánh mắt lộ ra sát cơ rừng rực.

    Đây thật là một Tổ Thú cực kỳ cường đại, tuy thân hình cũng chỉ dài trên trăm trượng, nhưng toàn thân như Hoàng Kim đúc thành, so với những Hỗn Độn Nguyên Thú Đế cấp kia, đâu chỉ cường đại hơn trăm lần?

    Oanh!

    Toàn thân Cổ Bàn cũng bắt đầu sáng lên, giống như thiêu đốt Sinh Mệnh Bản Nguyên, sau đó một đạo quyền mang mênh mông vô tận đột nhiên xuất hiện ở trong hư không.

    Nhưng vừa lúc đó, toàn thân của Cổ Bàn bỗng nhiên lạnh lẽo, cảm thấy một sát cơ trí mạng, hắn không cần suy nghĩ, thân hình đột nhiên chuyển dời qua bên cạnh.

    Nhưng vẫn đã muộn!

    Sáu đạo Luân Bàn vô cùng thần bí ngang trời giết đến, trực tiếp chém thân hình của Cổ Bàn thành hai nửa, tản mát ra khí tức để cả Hỗn Độn đều run rẩy.

    - Luân Hồi?

    Thanh âm của Cổ Bàn truyền đến, ẩn chứa khí tức vừa sợ vừa giận.

    Thân hình của hắn run lên, hào quang sáng chói chói mắt, lại lần nữa hồi phục, nhưng sắc mặt trắng bệch, nửa người bị cắt đứt kia của hắn, đã ở dưới luân bàn triệt để hóa thành tro bụi.

    Mà phía sau hắn, bất ngờ đúng là Luân Hồi Thiên Đế biến mất thật lâu.

    - Trên trăm năm qua, cường giả Thái Sơ Đế Thành ta tử thương vô số, ngay cả mấy Đại Đế cũng ở trong chiến đấu với Hỗn Độn Nguyên Thú gặp nạn, ta đã sớm hoài nghi trong Thái Sơ Đế Thành có nội gian, thật không ngờ nội gian kia dĩ nhiên là ngươi?

    Cổ Bàn chỉ vào Luân Hồi, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc khó có thể tin.

    - Vì cái gì? Tại sao lại đầu nhập vào Hỗn Độn Nguyên Thú? Chúng ta cùng chúng vốn là không chết không ngớt, ngươi cùng chúng ở chung một chỗ không khác nào bảo hổ lột da!

    Nghe được Cổ Bàn hỏi, Luân Hồi Thiên Đế lơ đễnh, ngược lại khẽ mĩm cười nói:

    - Điểm này không nhọc đến Cổ đạo hữu quan tâm, Cổ đạo hữu, ngươi cùng Hiên Viên Đạo hữu cho tới nay đều như hình với bóng, chỉ sợ hắn cũng ở gần đây a, bảo hắn xuất hiện đi, không thể không nói kế hoạch mạo hiểm ám sát Tổ Thú của các ngươi, quả nhiên là rất tinh diệu, nhưng đáng tiếc sắp thành lại bại!

    - Hèn hạ!

    - Vô sỉ!

    - Nếu không phải có phản đồ như ngươi, chúng ta đã thành công rồi! Tổ Thú lại coi là cái gì? Chúng ta cùng nhau ra tay, Tổ Thú kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

    - Luân Hồi, nếu như ngươi quay đầu lại, chúng ta còn có thể bỏ qua chuyện cũ, nếu không coi như ngươi giết sạch chúng ta, sớm muộn gì cũng sẽ chết ở trong tay Hỗn Độn Nguyên Thú!

    Các cường giả Đại Đế ở sau lưng Cổ Bàn cũng nhận ra Luân Hồi Thiên Đế, trong ánh mắt lộ ra lửa giận ngập trời, lòng đầy căm phẫn lớn tiếng chỉ trích.
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tạo Hóa Tiên Đế
    Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên
    Chương 1615: Hiên Viên Đạo vẫn lạc!

    Nhóm: Liliana
    Nguồn: VVD

    &- Một đám vô tri! Hỗn Độn Vực Hải nhất định sẽ trở thành thế giới của Hỗn Độn Nguyên Thú, tất cả thế giới vũ trụ đều sẽ tan vỡ, các ngươi làm chỉ là tốn công vô ích mà thôi! Giết cho ta!

    Trong ánh mắt Luân Hồi Thiên Đế lộ ra vẻ khinh thường, quát to một tiếng, vô số Hỗn Độn Nguyên Thú ở phía sau hắn xung phong liều chết về phía mọi người.

    Ầm ầm!

    Trong miệng Hỗn Độn Nguyên Thú bắn ra thần quang màu đen, ẩn chứa khí tức bạo ngược mà tà ác, đan vào như thác nước, coi như là thân thể của cường giả Đại Đế, cũng khó có thể ngăn cản.

    Nhất là những Hỗn Độn Nguyên Thú Đế cấp kia, như là hung thú thời kỳ Thượng Cổ đảo loạn thiên địa, chấn động thương khung, để Hỗn Độn Vực Hải phiên cổn kịch liệt.

    Khắp nơi đều là sát cơ rừng rực.

    Ở dưới Luân Hồi Thiên Đế cùng Tổ Thú kia dẫn dắt, vô số Hỗn Độn Nguyên Thú lập tức bao phủ bọn người Cổ Bàn lại.

    - Giết!

    Đám người Cổ Bàn cũng điên cuồng rồi, bọn họ đều biết đây là thời khắc mấu chốt nhất, chỉ có chém giết Tổ Thú kia, thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú ở đây mới có thể tán đi.

    Răng rắc!

    Thân thể Cổ Bàn tăng vọt, lập tức biến thành vạn trượng, làn da màu đồng cổ tản mát ra ánh sáng thần bí, trong tay của hắn xuất hiện một cái búa cực lớn, phong mang vô tận, ẩn chứa sát cơ Khai Thiên Tích Địa.

    Ầm ầm!

    Cổ Bàn đánh xuống một búa, hào quang vô tận bắn ra, một Hỗn Độn Nguyên Thú Hoàng Kim Đế cấp, lập tức hóa thành huyết vũ.

    - Luân Hồi, nhận lấy cái chết cho ta!

    Toàn thân Cổ Bàn bao phủ một tầng hỏa diễm thần bí, ánh mắt rừng rực, cự phủ trong tay bổ về phía Luân Hồi Thiên Đế.

    Tuy Cổ Bàn cùng Hiên Viên Đạo là Thái Sơ Đế Thành thành chủ, nhưng hai người bọn họ đều biết, thực lực của Luân Hồi Thiên Đế thâm bất khả trắc, không kém gì hai người bọn họ.

    Hôm nay, Luân Hồi Thiên Đế đầu phục Hỗn Độn Nguyên Thú, Cổ Bàn căn bản không có thời gian đi chất vấn, duy nhất có thể làm đúng là giơ Bàn Cổ Phủ trong tay lên, chém giết Luân Hồi Thiên Đế.

    Ông!

    Trong tay Luân Hồi Thiên Đế, một Luân Bàn cửu sắc kỳ dị đang xoay tròn, quang mang cửu sắc thần bí lập tức chặn Cự Phủ của Cổ Bàn, hai người ở trong Hỗn Độn hư không triển khai đại chiến kinh thế.

    - Chịu chết đi, súc sinh!

    Mà không có Cổ Bàn, cường giả Đại Đế còn lại đều sa vào trong khổ chiến, thời gian dần qua cũng xuất hiện thương vong.

    Một cường giả Đại Đế, dưới tình huống không cẩn thận, bị vài đạo thần quang màu đen xuyên thủng lồng ngực, sau đó bị mấy Hỗn Độn Nguyên Thú Hoàng Kim Đế cấp nuốt vào trong bụng.

    Ầm ầm!

    Vừa lúc đó, Hỗn Độn Vực Hải giống như mặt hồ, xuất hiện từng đạo rung động nhàn nhạt.

    Những rung động kia tràn ngập ra, vậy mà càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng rậm rạp chằng chịt, từ bốn phương tám hướng bao phủ về phía Tổ Thú ở trung ương nhất.

    Oanh!

    Một thân ảnh thần bí từ trong Hỗn Độn hiện thân, toàn thân phát sáng, như một mặt trời đánh tới Tổ Thú kia.

    Phốc phốc phốc!

    Trên người Tổ Thú có hào quang sáng chói chói mắt, từng đạo gợn sóng rơi ở phía trên, giống như kim thiết giao kích, xuất hiện thanh âm thanh thúy, sau đó gợn sóng càng ngày càng rừng rực, lân giáp trên người Tổ Thú rách nát, huyết nhục mơ hồ.

    Rống!

    Tổ Thú bị đau, rống lớn lên, kinh thiên động địa, Hỗn Độn Nguyên Thú ở chung quanh càng không muốn sống lao đến.

    - Lão cổ, ta đi trước! Đừng quên, thay ta giết nhiều vài con súc sinh!

    Một thanh âm nho nhã mà già nua vang lên, Hiên Viên Đạo nhìn Cổ Bàn, trong ánh mắt lộ ra nụ cười thản nhiên, sau đó cả người hóa thành hào quang sáng chói, trực tiếp bắn vào trong bụng Tổ Thú.

    - Không...

    Cổ Bàn thấy một màn như vậy, hốc mắt muốn nứt, điên cuồng rống lớn một tiếng, nhưng đã muộn, Hiên Viên Đạo đã thiêu đốt toàn bộ Sinh Mệnh Bản Nguyên, đột nhiên bắn vào trong bụng Tổ Thú.

    Một màn này chấn kinh tất cả mọi người, cũng chấn kinh tất cả Hỗn Độn Nguyên Thú.

    Ngay cả trong ánh mắt Luân Hồi Thiên Đế cũng lộ ra thần sắc khó có thể tin:

    - Thật là một tên điên!

    Ầm ầm!

    Trong cơ thể Tổ Thú kia bộc phát ra hào quang màu tím rừng rực, bắt đầu phiên cổn kịch liệt, như thừa nhận thống khổ cực lớn.

    Sau đó hào quang kia càng ngày càng hừng hực, giống như mặt trời phân giải, Tổ Thú trực tiếp nổ tung ở trong hư không.

    Oanh!

    Thần hà kim sắc rơi xuống, huyết vũ ngập trời, Tổ Thú kia chết không thể chết lại.

    Mà Hiên Viên Đạo, một trong hai đại thành chủ của Thái Sơ Đế Thành, cũng triệt để vẫn lạc, nhưng thành công đánh chết Tổ Thú.

    - Tổ Thú chết? Thú triều sẽ tản đi sao?

    Trong ánh mắt các cường giả Đại Đế đều lộ ra thần sắc bi thương, đồng thời cũng tràn đầy hi vọng.

    Nhưng để tim của bọn hắn chìm xuống là, những Hỗn Độn Nguyên Thú kia không có ý tứ muốn tán đi chút nào, hơn nữa trong ánh mắt cả đám lộ ra sát cơ càng điên cuồng.

    - Thực là một đám sinh linh ngu xuẩn! Chẳng lẽ các ngươi cho rằng, ở đây chỉ có một Tổ Thú sao?

    Một tiếng thở dài nhàn nhạt truyền đến, trong hư không trống rỗng xuất hiện một thanh niên mặc trường bào kim sắc, dáng người thon dài, sợi tóc kim sắc bay múa.

    Đế Huyền Sát!

    Giờ phút này trên người hắn tản mát ra khí tức thần bí, để toàn thân Cổ Bàn xiết chặt, thần sắc trở nên ngưng trọng.

    - Ngươi... Ngươi vậy mà cũng là Tổ Thú?

    Trong ánh mắt Cổ Bàn mang theo thần sắc khó có thể tin, lập tức trở nên khó coi.

    Hắn căn bản không nghĩ đến, Hiên Viên Đạo dùng mình làm dẫn, giết một Tổ Thú, nhưng hôm nay xem ra, kia cũng không phải Tổ Thú duy nhất, mà thanh niên trước mắt này, mới là Tổ Thú cường đại nhất trong Hỗn Độn Nguyên Thú, cường đại đến để trong nội tâm Cổ Bàn không có bất kỳ nắm chắc.

    - Sinh linh ngu xuẩn! Hỗn Độn Vực Hải này, nhất định là của Hỗn Độn Nguyên Thú nhất tộc ta, mà các ngươi, những ký sinh trùng đáng giận này, toàn bộ chẳng qua là lương thực của chúng ta mà thôi, hiện tại để ta tới tuyên án vận mệnh của các ngươi đi!

    Đế Huyền Sát cười lạnh một tiếng, sau đó vỗ ra một chưởng.

    Cách xa như vậy, chỉ thấy hắn đánh ra một chưởng, hào quang thần bí bao phủ thiên địa, vô số sợi tơ phóng tới, mọi người còn không có bất kỳ phản ứng, liền xuyên thủng mi tâm một cường giả Đại Đế, sau đó chia năm xẻ bảy, Nguyên Thần cùng huyết nhục đều bị sợi tơ kia hấp thu, biến thành một bộ phận của Đế Huyền Sát.

    - Thật ngon! Giết sạch bọn chúng cho ta!

    Trong ánh mắt Đế Huyền Sát lộ ra thần sắc say mê, vung tay lên nói, sau đó tất cả Hỗn Độn Nguyên Thú đều điên cuồng, đảo loạn Hỗn Độn hư không, toàn thân tản mát ra quang mang hắc ám, ánh mắt đỏ tươi, cuồng bạo đánh về phía mọi người!
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Tạo Hóa Tiên Đế
    Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên
    Chương 1616: Đế Huyền Sát vô địch

    Nhóm: Liliana
    Nguồn: VVD

    Ầm ầm!

    Thần quang màu đen xông lên trời, mảng lớn mảng lớn Hỗn Độn hư không nổ tung, vũ trụ hư không vô tận cũng bắt đầu chấn động, từng quang đoàn vũ trụ như mặt trời muốn nổ tung lên.

    Khắp nơi đều là cảnh tượng tận thế.

    Sau khi Hiên Viên Đạo vẫn lạc, 50 cường giả Đại Đế hắn suất lĩnh cùng Cổ Bàn hiệp lại với nhau, trên trăm cường giả Đế cấp, tuy là một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố, nhưng ở trong thú triều mênh mông vô tận, vẫn như một điểm hào quang không có ý nghĩa trong bầu trời đêm.

    Oanh!

    Sau khi Đế Huyền Sát ra lệnh, các Hỗn Độn Nguyên Thú đều đánh về phía các Đại Đế, mà Luân Hồi Thiên Đế cùng Đế Huyền Sát thì là uy hiếp lớn nhất.

    Cổ Bàn nhận lấy Luân Hồi Thiên Đế đánh lén, giờ phút này đã dần dần rơi vào hạ phong.

    Đế Huyền Sát thì ra tay vô cùng tàn nhẫn, hơn nữa chiêu chiêu trí mạng, mỗi một chiêu rơi xuống, cơ hồ đều có một cường giả Đại Đế hoặc chết hoặc thương.

    - Giết giết giết!

    Cổ Bàn gào thét, trong ánh mắt bỗng nhiên lộ ra thần sắc quyết tuyệt, cả người hắn tỏa sáng hào quang, như một mặt trời quét ngang hư không, tản mát ra thần mang chói mắt.

    Trên người Cổ Bàn có hỏa diễm hư ảo tràn ngập, sau đó bạo phát ra, khí tức của hắn lập tức mạnh hơn vài lần!

    Ầm ầm!

    Bàn Cổ Phủ phong mang ngập trời, uy hiếp thiên địa, Cổ Bàn liều mạng, lập tức bức lui Luân Hồi Thiên Đế, cả người hắn đột nhiên lao về phía Đế Huyền Sát.

    - Muốn chết!

    Trong mắt Đế Huyền Sát thoáng hiện lãnh mang, oanh ra một quyền, quyền mang mênh mông phảng phất như phá tan đại đạo pháp tắc, đưa tới một mảnh hỗn loạn.

    Khóe miệng Cổ Bàn lộ ra nụ cười lạnh, dĩ nhiên không tránh không né, mặc cho một quyền này oanh xuyên qua bộ ngực hắn, cả người hắn thì đột nhiên nổ tung ra, thần quang sáng chói, dung nhập vào trong Bàn Cổ Phủ.

    Ầm ầm!

    Trong nháy mắt, Bàn Cổ Phủ giống như sống lại, phong mang màu đen càng ngày càng hừng hực, tản mát ra khí tức để Đế Huyền Sát cũng kinh hồn táng đảm.

    Trong ánh mắt những cường giả Đại Đế khác đều lộ ra thần sắc hi vọng cùng bi thương.

    Bọn hắn đã nhìn ra, Cổ Bàn dùng thân dung nhập vào Bàn Cổ Phủ, chính là muốn mạo hiểm đánh cược một lần, muốn chém giết Đế Huyền Sát, đây là trong chết cầu sinh, tất cả mọi người không khỏi nghiêm nghị kính nể.

    Răng rắc!

    Bàn Cổ Phủ xuất hiện ở trong Hỗn Độn Vực Hải, Lôi Đình màu đen tràn ngập, mấy chục Hỗn Độn Nguyên Thú ở chung quanh hắn đều kêu thảm một tiếng, hóa thành bột mịn, bị Bàn Cổ Phủ thôn phệ, cuối cùng Bàn Cổ Phủ ông một tiếng, chém về phía Đế Huyền Sát.

    Phủ quang nhanh đến cực hạn, nhanh đến coi như Đế Huyền Sát sớm có chuẩn bị, cũng có một loại cảm giác khó có thể ngăn cản.

    Xùy!

    Huyết quang thoáng hiện, Đế Huyền Sát bị Bàn Cổ Phủ chém thành hai nửa, thân hình hóa thành huyết vụ.

    - Đã chết rồi sao?

    Tất cả cường giả Đế cấp, trong ánh mắt đều lộ ra hi vọng.

    Nếu Đế Huyền Sát bị giết, hai Tổ Thú đều chết hết, vậy thú triều ở Thái Sơ Đế Thành coi như sụp đổ, có lẽ Cổ Bàn Đại Đế chết, sẽ mang đến hi vọng cho hết thảy mọi người.

    Phanh! Phanh! Phanh!

    Nhưng khí tức của thú triều Hỗn Độn Nguyên Thú trở nên cực kỳ quỷ dị, giống như một trái tim đang nhảy nhót, địa phương Đế Huyền Sát chết, thậm chí có trên trăm Hỗn Độn Nguyên Thú Hoàng Kim Đế cấp lao đến, sau đó hóa thành hào quang rừng rực.

    Trên trăm đạo hào quang rừng rực dung hợp lại, huyết dịch kim sắc như hải dương bành trướng, ở trong đó hiện ra một trái tim màu vàng, sau đó chậm rãi hiện ra một thân ảnh thần bí.

    Oanh!

    Tất cả cường giả Đại Đế đều chấn động, trong ánh mắt đều là vẻ không thể tin được.

    Đế Huyền Sát!

    Đế Huyền Sát lại không chết, hoặc là nói dùng một loại phương thức thần bí như thế sống lại.

    - Rất tốt! Rất tốt! Xem ra trong các ngươi cũng có cường giả, vừa rồi nếu một búa kia mạnh hơn một chút, có lẽ ta liền thật chết rồi! Nhưng đáng tiếc, hắn vẫn quá yếu, chẳng những không giết được ta, ngược để cho ta ngộ ra sinh tử luân hồi, ta cảm giác được, ta các Chúa Tể cảnh càng gần!

    Trong ánh mắt Đế Huyền Sát lộ ra một tia mê say, trong tay hắn đột nhiên trảo một cái, một quang đoàn cửu sắc thần bí xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.

    - Cái gì?

    Đám người Vương Vũ Thần cùng Đoan Mộc Hàn ánh mắt chấn động, trong chốc lát trở nên trắng bệch.

    Cầm ở trong tay Đế Huyền Sát, dĩ nhiên là Cửu Trọng Thiên vũ trụ!

    - Ta biết rõ, các ngươi đều đến từ Vũ trụ này, nếu Vũ trụ này triệt để tan vỡ, không biết các ngươi có tuyệt vọng hay không?

    Trong ánh mắt Đế Huyền Sát lộ ra thần sắc tà ác, Cửu Trọng Thiên vũ trụ ở trong tay của hắn xoay tròn, phảng phất như tùy thời có thể vỡ ra.

    Tất cả mọi người chứng kiến, trong Cửu Trọng Thiên vũ trụ, Chư Thiên vạn giới, hàng tỉ sinh linh, thiên địa mênh mông bao la bát ngát, cùng với núi non sông ngòi, hoa cỏ trùng cá, đó là cố thổ sinh dưỡng bọn hắn, không biết lúc nào, lại bị Đế Huyền Sát bắt được.

    Nếu Cửu Trọng Thiên vũ trụ tan vỡ, vậy sẽ như thế nào?

    Tất cả mọi người không dám tưởng tượng.

    Ngay thời điểm tất cả mọi người tuyệt vọng, mặt xám như tro, một đạo phong mang kinh thiên bỗng nhiên ngang trời phóng tới.

    Đạo quang mang kia sáng chói đến cực hạn, phảng phất như một thanh thiên kiếm, trong nháy mắt đã đến trước mặt Đế Huyền Sát, trực tiếp chặt đứt cánh tay của hắn.

    Sau đó một thân ảnh thần bí hiện ra, bắt được Cửu Trọng Thiên vũ trụ, nhanh chóng thu vào.

    - Khương Tư Nam?

    - Đại ca?

    Tất cả mọi người chấn động, nhận ra thân ảnh đột nhiên xuất hiện kia, dĩ nhiên là Khương Tư Nam!

    Ai cũng không nghĩ tới, ở thời điểm tất cả mọi người tuyệt vọng, cho rằng Cửu Trọng Thiên vũ trụ sẽ tan vỡ, Khương Tư Nam lại đến rồi!

    Ánh mắt của Đế Huyền Sát lập tức lạnh lên, lộ ra cừu hận thấu xương, sắc mặt cực kỳ khó coi, nghiến răng nghiến lợi nói:

    - Khương Tư Nam, là ngươi?

    - Không sai! Chính là ta, Đế Huyền Sát, đã lâu không gặp!

    Giờ phút này Khương Tư Nam một thân áo trắng bồng bềnh, tóc đen rối tung, khuôn mặt thanh tú, đứng ở trong Hỗn Độn sương mù, Hỗn Độn Chi Khí ở chung quanh vậy mà đều tự động vỡ ra.

    Trong mắt có vô số thế giới sinh diệt, cực kỳ tang thương, như đã trải qua ngàn vạn năm thời không.

    Trên người Khương Tư Nam, không có một tia khí tức cường đại, chỉ đơn giản đứng ở trong Hỗn Độn, nhưng cho người cảm giác, phảng phất như bao dung cả Hỗn Độn Vực Hải.

    - Ngươi trốn tránh trăm năm, ta còn tưởng rằng ngươi đã sớm chết, thật không ngờ ngươi còn chưa chết, trở nên cường đại như thế! Rất tốt, hôm nay ta muốn đích thân đánh bại ngươi, sau đó nuốt ngươi, với tư cách tế phẩm để ta tấn chức Chúa Tể, có lẽ ngươi nên cảm thấy vinh hạnh!

    Đế Huyền Sát nghiến răng nghiến lợi cười lạnh, sau đó oanh về phía Khương Tư Nam một quyền.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)