FULL  HOT  Huyền Huyễn  Dị Giới Ta Là Vạn Cổ Chúa Tể - FULL - Thần Kiếm

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 10: Lôi Cực tông
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Sau khi ngồi xuống, hai người gọi một bàn thức ăn ngon, và thêm hai vò rượu ngon.

    Nhìn rượu ngon vừa đem lên, Trần Hải không kịp chờ đợi liền mở miệng vò ra, đột nhiên ực một hớp, vẻ mặt say mê, hắn vẫn luôn là tên quỷ tửu, cho nên mấy năm này hắn nín sắp chết rồi.

    "Thiếu gia, để cho ngươi chê cười rồi." Trần Hải thấy Diệp Vô Trần cười híp mắt nhìn hắn, nên buông vò rượu xuống, có chút xấu hổ nói.

    Diệp Vô Trần cười nói: "Về sau, ngươi muốn uống, thì chúng ta mỗi ngày đều uống, muốn uống bao nhiêu liền uống bấy nhiêu!" Hắn nói có chút hào khí! Nếu hái toàn bộ trái cây trong vườn đem đi bán đi, chí ít cũng được mấy trăm vạn kim tệ, đích xác là bọn họ muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu.

    Hơn nữa Diệp Vô Trần bố trí Vạn Linh Sinh Trưởng Trận, có thể làm cho vườn trái cây linh quả một tháng chín một lần, tính ra một năm được mấy ngàn vạn kim tệ!

    Cho dù là Lý gia hay Mộ Dung thế gia ở Thanh Dương thành kinh doanh mấy chục năm, bảo khố của hai nhà cộng lại, cũng chưa được mấy ngàn vạn kim tệ.

    Ở Đại lục Thần Châu, nghề nghiệp gì kiếm lợi nhiều nhất? Không phải Luyện Đan sư, cũng không phải là Luyện Khí sư, mà là Trận Pháp sư!

    Diệp Vô Trần và Trần Hải vừa uống vừa trò chuyện.

    Về chuyện Diệp Vô Trần biết Phượng Hoàng Thần Dẫn, Trần Hải cũng không hề hỏi, ngay cả công pháp Thần cấp Thanh Đế Thần Công thiếu gia bọn họ đều có thể truyền cho hắn, thì Phượng Hoàng Thần Dẫn cũng không có gì phải giật mình.

    Tửu lâu Bích Vân sinh ý rất tốt, người càng ngày càng nhiều.

    "Là đệ tử Lôi Cực tông!" Đột nhiên, tửu lâu vô cùng ồn ào.

    Chỉ thấy ở cửa chính tửu lâu, có mấy đệ tử thân mặc cẩm bào màu lam, trên cẩm bào màu lam, có đồ văn Lôi Ấn.

    Lôi Cực tông, là đệ nhất tông môn ở Đông Hoàng quốc!

    Tại Đông Hoàng quốc này, mạnh nhất không phải vương thất Đông Hoàng quốc, mà là Lôi Cực tông!

    Lôi Cực tông không chỉ là đệ nhất tông môn ở Đông Hoàng quốc, mà còn là tông môn mạnh nhất trong mười quốc gia ở chung quanh, bất quá tông môn Lôi Cực tông lại tọa lạc ở Đông Hoàng quốc.

    Tại Đông Hoàng quốc, đệ tử Lôi Cực tông, thân phận siêu nhiên, vô cùng tôn quý, cho nên, mọi người thấy đệ tử Lôi Cực tông, mới có thể bạo động như vậy.

    Lúc mấy đệ tử Lôi Cực tông đi tới, trên lối đi nhỏ tất cả mọi người tự động lui sang một bên, nhường đường cho mấy người đó, tất cả mọi người đều kính sợ, hâm mộ, trên mặt đầy vẻ nịnh nọt tươi cười.

    Diệp Vô Trần cũng buông vò rượu xuống, có chút ngoài ý muốn nhìn mấy tên đệ tử Lôi Cực tông này.

    Ở kiếp trước, hắn từng dạo qua Lôi Cực tông một chút thời gian.

    Năm đó, hắn từng chỉ điểm qua cho tổ sư sáng lập ra Lôi Cực tông, khi đó, Lôi Cực tông vừa sáng lập ra môn phái không lâu, chỉ là một cái tông môn nho nhỏ.

    "Mấy đệ tử Lôi Cực tông này thật mạnh!" Trần Hải sợ hãi thấp giọng nói.

    Diệp Vô Trần gật đầu, hắn nhìn ra được, mấy đệ tử Lôi Cực tông này đều là cao thủ Thần Thông bí cảnh.

    Thần Thông bí cảnh, ở tại biên giới Thanh Dương thành này, tuyệt đối làm cho người ta chấn kinh.

    "Không biết mấy đệ tử Lôi Cực tông này đến Thanh Dương thành làm gì." Trần Hải nghi ngờ nói: "Chẳng lẽ Thanh Dương thành xảy ra đại sự gì?"

    Hôm nay, trên đường phố Thanh Dương thành, bọn họ gặp được rất nhiều cao thủ rất nhiều gia tộc, cao thủ tông môn đến từ Đông Hoàng quốc, hiện tại, ngay cả đệ tử Lôi Cực tông cũng xuất hiện, có chút không tầm thường, mặc dù bình thường cũng có cao thủ một vài gia tộc, cao thủ tông môn đến từ Đông Hoàng quốc, nhưng mà, tuyệt đối không nhiều giống hôm nay.

    Diệp Vô Trần đột nhiên hỏi: "Hải thúc, Lôi Cực tông có phải hàng năm đều thu đồ đệ hay không?"

    Trần Hải sững sờ, tiếp theo nói: "Thiếu gia muốn bái nhập Lôi Cực tông? Bất quá, Lôi Cực tông thu đồ đệ rất nghiêm ngặt, một năm chỉ tuyển nhận một lần, hơn nữa là vạn người chỉ tuyển một, đối với huyết mạch, đối với ngộ tính, đối với nhục thân yêu cầu vô cùng cao."

    Mười ngày này, Diệp Vô Trần mặc dù đủ loại làm cho hắn chấn kinh, nhưng theo hắn thấy, muốn bái nhập Lôi Cực tông, vẫn là rất khó, bởi vì điều kiện bái nhập Lôi Cực tông thực sự là quá hà khắc, huyết mạch ít nhất phải là cấp bảy mới được, ngộ tính đồng dạng cũng ít nhất cấp bảy, về phần nhục thân, có thể so với cảnh giới hung thú.

    Trọng yếu nhất chính là, nhất định phải đạt được Linh Thể thất trọng, hơn nữa nhất định phải dưới 14 tuổi.

    Một tháng sau, chính là ngày Lôi Cực tông thu đồ đệ, Diệp Vô Trần hiện tại mới tới Linh Thể tam trọng mà thôi.

    Qua năm nay, Diệp Vô Trần đã 15 tuổi, cho nên, chỉ có một cơ hội vào tháng sau mà thôi.

    Nghe Trần Hải nói điều kiện thu đồ đệ của Lôi Cực tông, Diệp Vô Trần lẩm bẩm: "Linh Thể thất trọng à."

    Dĩ nhiên hắn không phải đơn giản là muốn bái nhập Lôi Cực tông, năm đó hắn lưu ít đồ trong Lôi Cực tông, hiện tại thứ này đối với hắn rất trọng yếu, chỉ cần đạt được món đồ kia, không chỉ có thể giúp hắn tăng thực lực, hơn nữa còn có thể khôi phục một chút linh hồn chi lực của hắn, có một chút linh hồn chi lực này là hắn có thể triệu hoán được Vạn Diệt Vương Đỉnh!

    Cho nên, hắn phải vào Lôi Cực tông.

    Chỉ là, mặc dù hắn có được Thủy Long Quyết, nhưng bộ thân thể này điều kiện quá kém, trong một tháng muốn đột phá lên đến Linh Thể thất trọng quả thật có chút khó khăn.

    Linh Thể thất trọng, là một cảnh giới Linh Thể trọng yếu nó là cảnh giới ranh giới, ở Thanh Dương thành, cao thủ Linh Thể ngũ trọng, lục trọng có rất nhiều, nhưng Linh Thể thất trọng lại rất ít.

    Cho dù ở Mộ Dung thế gia, một khi đệ tử đột phá đến Linh Thể thất trọng cũng đều sẽ được bồi dưỡng trọng điểm.

    Linh Thể thất trọng, mới là căn cơ của một gia tộc.

    Sau một tiếng, Diệp Vô Trần và Trần Hải rời khỏi tửu lâu Bích Vân, đi về phía thị trường giao dịch nô lệ, trang viên quá lớn, không ai quản lý, cho nên Diệp Vô Trần dự định mua một hai tên nô lệ về quản lý một ít trang viên, dù sao hắn cùng Trần Hải còn phải tu luyện không có thời gian để quản lý.

    Trước khi đến thị trường nô lệ, Diệp Vô Trần và Trần Hải ghé qua tiệm may quần áo, mua sắm mấy bộ quần áo mới, quần áo hiện giờ trên người Diệp Vô Trần là quần áo mấy năm trước, đã giặt rất cũ kỹ, hơn nữa còn hơi ngắn, nên có chút dở dở ương ương.

    Người dựa vào ăn mặc, phật dựa vào mạ vàng, sau khi thay đổi quần áo thượng đẳng, Diệp Vô Trần hoàn toàn khác hẳn, phong độ nhẹ nhàng, trở thành một trọc thế công tử, trên thân không nhuốm bụi trần, cộng thêm khí chất khác biệt, làm cho người ta phải kinh diễm.

    Cho dù là Trần Hải, nhìn Diệp Vô Trần trước mắt, hai mắt cũng sáng rực, vô cùng tán thưởng, tốt một công tử ngọc thụ lâm phong.

    Chỉ là đi vào thị trường giao dịch nô lệ, hai người đi dạo nửa giờ, vẫn chưa chọn được nô lệ thích hợp, Diệp Vô Trần muốn chọn nô lệ, đương nhiên không phải nô lệ bình thường, mà là về sau có thể theo dài lâu ở bên cạnh hắn, làm tùy tùng đi theo hắn.

    Ngay tại lúc hai người muốn rời khỏi thị trường nô lệ, Diệp Vô Trần đột nhiên nhìn thấy một thương hội chính áp một đám nô lệ đi vào thị trường nô lệ, hiển nhiên là mới mang nô lệ về.

    Nhìn nhóm nô lệ này, ánh mắt Diệp Vô Trần dừng trên người một thiếu niên cao to, dáng người tráng kiện, đôi tay đối phương vậy mà so với đùi người trưởng thành còn lớn hơn một vòng.

    Diệp Vô Trần đi tới chỗ đối phương, sau đó nói với người phụ trách thương hội nói: "Thiếu niên này, ta muốn."

    Lúc này, một đệ tử của thương hội tiến lên, thì thầm với người phụ trách kia, người phụ trách thương hội nghe xong, trên dưới nhìn Diệp Vô Trần, cười nói: "Nguyên lai là Diệp gia thiếu gia, Diệp gia thiếu gia hóa ra là phát tài à, ăn mặc ra dáng lắm, ngươi muốn mua tên nô lệ này? Được thôi, 100 kim tệ, bất quá, ngươi lấy ra được ra 100 kim tệ sao?"

    Mặc dù Diệp Vô Trần đổi quần áo mới, khí chất đại biến, nhưng tên tuổi của Diệp gia thiếu gia ở Thanh Dương thành này người nào mà không biết, cho nên, người phụ trách thương hội này nhìn Diệp Vô Trần, vẻ mặt đầy khinh miệt.

    Chuyện phát sinh ở thương hội Kim Phượng chỉ mới hơn hơn một giờ, hiện giờ còn chưa lan truyền rộng rãi ở Thanh Dương thành, cho nên hắn cũng không biết, nếu hắn biết, cũng không dám cho Diệp Vô Trần sắc mặt như vậy.

    Diệp Vô Trần nghe vậy, sắc mặt bình tĩnh: "Được, cho hắn 100 kim tệ."

    Lúc này Trần Hải tiến lên, ném qua một nắm lớn kim tệ: "Mở mắt chó của ngươi ra, đây là 101 kim tệ, một kim tệ dư ra thưởng cho ngươi!" Kim tệ đổ trên thân đối phương sau đó rơi xuống mặt đất.

    Người phụ trách Thương hội khẽ giật mình, hắn không ngờ tới Diệp Vô Trần vậy mà có thể xuất ra 100 kim tệ, chỉ là, nhìn 100 kim tệ trên mặt đất, hắn nhe răng dữ tợn cười một tiếng: "Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi vẫn là Diệp gia thiếu gia trước kia sao? Bây giờ nếu như ngươi nhặt từng cái kim tệ trên mặt đất kia lên, sau đó ngoan ngoãn đưa cho ta, lại tự mình phiến tai 100 cái, có lẽ ta còn có thể để cho ngươi rời đi."

    "Nếu không, ta đưa ngươi đi bán vào thanh lâu, ngươi biết thanh lâu là địa phương nào chứ, nô lệ có gia thịt non mịn giống như ngươi, hẳn là có nhiều thiếu phụ các gia tộc rất thích đó."
     
    tempking1970 thích bài này.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 11: Vạn Thú Bá Thể
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Diệp Vô Trần lạnh lùng nhìn người phụ trách thương hội, giống như đang nhìn một người chết.

    Đối phương là người của thương hội Thiên Tinh, lúc đầu, thương hội Thiên Tinh là sản nghiệp của Diệp gia, nhưng sau đó Diệp Minh Ngọc đầu nhập vào Mộ Dung thế gia, nên dẫn Thương hội Thiên Tinh và rất nhiều sản nghiệp Diệp gia đầu nhập Mộ Dung thế gia.

    Người phụ trách Thương hội kia, vốn là đệ tử của Mộ Dung thế gia, gọi là Mộ Dung Trình, vừa mới cất nhắc lên trở thành tiểu đầu mục Thương hội Thiên Tinh, hắn thấy Diệp Vô Trần không chỉ không nhặt kim tệ lên, ngược lại còn dùng loại ánh mắt nhìn người chết kia nhìn hắn, lúc này hắn mới cáu lên, quát mấy tên thủ hạ: "Móc hai mắt hắn ra cho ta!"

    "Ai móc hai mắt hắn, thưởng mười kim tệ!"

    Mười mấy tên đệ tử thương hội Thiên Tinh khẽ giật mình, tranh nhau chen lấn đánh về phía hai mắt Diệp Vô Trần.

    Bọn hắn vất vả một tháng cũng chỉ được hai ba kim tệ, mười kim tệ, đối với bọn hắn mà nói, là bút thu lớn.

    Ngay tại lúc những đệ tử Thương hội Thiên Tinh này đánh tới, Diệp Vô Trần khẽ động, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai, một quyền đánh vào tim Mộ Dung Trình.

    Chỉ nghe "Tê!" Một tiếng, áo giáp trên người Mộ Dung Trình đã bị phá nát, ầm một tiếng, văng ra xa rơi xuống, lúc rơi xuống đất, trên ngực in một quyền động, máu tươi đầy đất, một quyền vừa rồi của Diệp Vô Trần, đã đánh nát trái tim của hắn.

    Những đệ tử Thương hội Thiên Tinh kia bị một màn bất thình lình này hù dọa.

    "Giết toàn bộ!" Sắc mặt Diệp Vô Trần trở nên lạnh lùng.

    Trần Hải lắc lư thân hình, những đệ tử Thương hội Thiên Tinh kia còn chưa kịp phản ứng, liên tiếp từng người bị văng ra ngoài.

    Trần Hải cũng không làm động tác dư thừa, đều là một quyền đánh nát trái tim, một quyền mất mạng!

    Diệp Vô Trần đi tới chỗ Mộ Dung Trình, vừa rồi một quyền kia mặc dù đánh nát tim của đối phương, nhưng vẫn còn lưu lại dư lực, cho nên, đối phương vẫn chưa chết hẳn.

    Đi đến trước mặt đối phương, tay phải Diệp Vô Trần chup lấy thanh đao bên cạnh, lạnh lùng nhìn Mộ Dung Trình: "Vừa rồi ngươi nói muốn móc hai mắt ta?"

    Mộ Dung Trình đoán được Diệp Vô Trần muốn làm gì, hai mắt hoảng sợ: "Diệp Phong, ngươi, ngươi dám! Mộ Dung thế gia sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

    Diệp Vô Trần sắc mặt lạnh nhạt, trường đao vẩy một cái, mắt trái của đối phương mắt đã bay ra ngoài.

    Mộ Dung Trình hét lên thê lương thảm thiết: "Diệp Phong, ta làm quỷ cũng sẽ không buông tha ngươi!"

    Diệp Vô Trần lần nữa vung trường đao trong tay, đánh bay mắt phải của đối phương.

    Hai mắt Mộ Dung Trình máu chảy ra như tương, thống khổ kêu to.

    Diệp Vô Trần cũng không có lập tức giết chết đối phương , mặc cho đối phương kêu la thảm thiết, tim hắn đã vỡ, cũng không sống được bao lâu nữa, lúc này, Trần Hải vừa vặn đã giải quyết tên đệ tử cuối cùng của Thương hội Thiên Tinh.

    Diệp Vô Trần vung tay lên, trường đao cắm trên mặt đất bên cạnh, sau đó đi tới chỗ thiếu niên dáng người tráng kiện kia, chúng nô lệ thấy Diệp Vô Trần đi tới, đều sợ hãi lui lại, ngược lại thiếu niên kia, vẻ mặt không hề sợ hãi nhìn Diệp Vô Trần.

    "Ngươi tên gì?" Diệp Vô Trần hỏi.

    "A Lực." Thiếu niên kia hồi đáp.

    "Đi theo chúng ta đi." Diệp Vô Trần nói.

    "Được!"

    Thiếu niên cũng không nói lời dư thừa, đi theo Diệp Vô Trần và Trần Hải, rời khỏi hiện trường.

    Bất quá, trước khi đi, Diệp Vô Trần nói với những đệ tử đang đứng ở chỗ xa: "Nói cho Mộ Dung Bác và Diệp Minh Ngọc biết đây chỉ là lợi tức."

    Mộ Dung Bác, là gia chủ của Mộ Dung thế gia.

    Nhìn ba người Diệp Vô Trần cùng Trần Hải nghênh ngang rời đi, đám người hai mặt nhìn nhau.

    Ngay tại thời điểm ba người Diệp Vô Trần cùng Trần Hải trở về trang viên, trên đại sảnh Lý gia, đang bày thi thể của Lý Đức Xương và mấy tên đệ tử Lý gia.

    Trước đó, đầu của Lý Đức Xương bị chưởng đao Diệp Vô Trần cắt rơi, bất quá bây giờ đã được vá vào thi thể.

    Gia chủ Lý gia Lý Huyễn sắc mặt cực kỳ khó coi nhìn thi thể của con hắn Lý Đức Xương, toàn thân cao thấp, đều tản ra sát ý nồng đậm, làm cho đám người Lý gia không dám tới gần.

    "Thật sự là chó con Diệp gia kia giết con của ta?" Lý Huyễn âm trầm hỏi một vị quản sự Lý gia.

    Mặc dù vừa rồi vị quản sự kia đã bẩm báo qua, nhưng trong lòng hắn không thể nào tin được giết chết nhi tử hắn sẽ là Diệp Phong phế vật không cách nào tu luyện kia!

    Đừng nói hắn không tin, toàn bộ cao tầng của Lý gia cũng đều không tin.

    Vị quản sự kia tiến lên, run rẩy nơm nớp lo sợ nói: "Đúng vậy, thưa gia chủ đại nhân."

    "Không có khả năng! Trong cơ thể Diệp Phong có cấm chế, không cách nào tu luyện, đây là chuyện mọi người đều biết, làm sao hắn đột nhiên có thể biến thành cao thủ được?" Một vị trưởng lão Lý gia lắc đầu nói.

    Vị quản sự kia đáp: "Cái này, rất khó để cho người ta tin tưởng, nhưng lúc ấy trong đại sảnh Kim Phượng thương hội, rất nhiều cao thủ Thanh Dương thành đều tận mắt nhìn thấy, hơn nữa Diệp Phong còn biết Phượng Hoàng Thần Dẫn của Kim gia!"

    "Cái gì? Phượng Hoàng Thần Dẫn của Kim gia? !" Lý Huyễn và các cao thủ Lý gia đều kinh hô.

    "Vâng, hiện tại không ít người còn đang nghị luận, nói Diệp Phong gặp vận may, được một vị nguyên lão Kim gia nào đó coi trọng, thu làm đệ tử, không chỉ giải trừ cấm chế cho hắn, hơn nữa còn truyền thụ công pháp vô thượng Kim gia cho hắn, thậm chí dùng thánh lực cải tạo Diệp Phong, làm cho Diệp Phong một bước nhảy lên biến thành cao thủ Linh Thể tam trọng đại thành." Vị quản sự kia nói.

    Toàn bộ đại điện hoàn toàn im ắng.

    "Kim, Kim gia." Lý Huyễn khó khăn thốt ra .

    Diệp Phong tên phế vật kia, vậy mà lại được đại nhân vật Kim gia nhìn trúng?

    Lúc này Diệp Vô Trần cũng không biết Lý gia đang nghị về luận hắn, hắn cùng Trần Hải, A Lực ba người vừa trở lại trang viên.

    "Bây giờ ta sẽ truyền cho ngươi một bộ công pháp, về sau ngươi phải cố gắng tu luyện." Trong sân, Diệp Vô Trần nói với A Lực.

    A Lực nhìn Diệp Vô Trần, lắc đầu: "Không cần, ta tu luyện công pháp hiện tại của ta là được rồi."

    Hắn đối với công pháp hiện tại của hắn rất tự tin.

    Công pháp của hắn, là công pháp cao cấp trong tộc của hắn, đã bị thất truyền, nhưng hắn có cơ duyên đoạt được.

    Diệp Vô Trần nhìn vẻ mặt tự tin của A Lực, cười nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi xác định là ngươi không tu luyện Thần cấp công pháp ta truyền cho ngươi?"

    "Thần, Thần cấp công pháp." A Lực kinh ngạc, không cách nào tin được nhìn Diệp Vô Trần.

    Ngón tay Diệp Vô Trần khẽ động, một đoạn ký ức tràn vào trong đầu A Lực.

    "Thương, Thương Hùng Thần Công!" A Lực kinh ngạc nói.

    Vừa rồi Diệp Vô Trần truyền thụ cho hắn, chính là một bộ công pháp ở Thần giới, Thương Hùng Thần Công! Thương Hùng Thần Công mặc dù so với Thanh Đế Thần Công thì kém một chút, nhưng là cũng là một công pháp thượng đẳng ở Thần giới.

    "Không sai, đúng là Thương Hùng Thần Công." Diệp Vô Trần lạnh nhạt nói: "Ngươi phải nhớ kỹ, bộ công pháp này không được truyền ra ngoài, nếu như ta phát hiện ngươi truyền cho người khác, kết quả của ngươi, so với tiểu đầu mục Thương hội Thiên Tinh kia còn thảm hơn."

    A Lực nhìn Diệp Vô Trần, hít sâu một hơi, nặng nề gật đầu: "Yên tâm, ta đã biết."

    Hắn đương nhiên cũng không ngốc, biết Thần cấp công pháp có ý nghĩa như thế nào.

    "Tốt, ngươi lui xuống trước đi." Diệp Vô Trần để A Lực lui xuống trước.

    Đợi A Lực rời khỏi sân nhỏ, Trần Hải nói với Diệp Vô Trần: "Thiếu gia, A Lực này, có đáng giá để bồi dưỡng như vậy không?"

    A Lực này mặc dù nhìn rất tráng kiện, nhưng cũng không có chỗ nào đặc biệt, đáng giá để thiếu gia bọn họ truyền thụ Thần cấp công pháp?

    "Đáng giá." Diệp Vô Trần cười nói.

    Người khác nhìn không ra chỗ đặc thù của A Lực, nhưng hắn nhãn lực cỡ nào, chỉ lướt qua hắn đã nhìn ra đây là Vạn Thú Bá Thể! Đây là một loại thể chất cường đại nhất ở thời Viễn Cổ, mặc dù không phải Thần Thể, nhưng lại có thể so với Thần Thể, hơn nữa về sau theo tu vi tăng lên, Vạn Thú Bá Thể sẽ càng mạnh.

    Kiếp trước ở vị diện Cửu Châu hắn có một tên kình địch chính là Vạn Thú Bá Thể trời sinh, cùng hắn đối đầu nhiều lần, hắn biết rõ sự khủng bố của Vạn Thú Bá Thể.

    Đương nhiên, vị kình địch kia cuối cùng cũng chết trong tay hắn.

    "Hải thúc, hai ngày này ngươi có thời gian vào thành hỏi thăm một chút, Thanh Dương thành có phải đã xảy ra chuyện gì hay không." Diệp Vô Trần chuyển đổi đề tài, hắn luôn cảm thấy đệ tử Lôi Cực tông sẽ không vô duyên vô cớ mà xuất hiện ở Thanh Dương thành.

    "Được."
     
    tempking1970 thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)